1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Hay quá .....nhưng mà cặp Triệu Nhiên, Trương Tân cũng được đấy chứ...hình như nàng TRiệu Nhiên thích chàng rồi mà....nàng này phải cố phá vỡ cái mặt lạnh của chàng thôi...:yoyo52::yoyo53:
      Tiểu Yênlinhdiep17 thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      UI, chú ́ kua gái...cách thức ko đẹp chút nào.....mua chuộc bạn bè của chị Ss...hazz...thủ đoạn vô biên a.....Ss ko sợ chú mới lạ....ko li hôn thì chú đâu có sạch đâu ma đòi Ss fải chấp nhận chú.....con đường còn xa....xa...lắm...lắm chú ́ ơi...
      Tiểu Yên thích bài này.

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Có khi nào chú Cố biết chuyện Trương Tân ôm chị San mà tức giận đuổi việc ta, tính hay ghen của người nhớn tuổi khó lắm:yoyo60:
      linhdiep17Tiểu Yên thích bài này.

    4. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      @Mizuki đâu nhé, chú Cố nhà ta mù quáng tới mức đó đâu:dai ca::dai ca::dai ca:
      linhdiep17Mizuki thích bài này.

    5. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 29

      Tùng San quay trở lại dưới lầu ký túc, những người vây xem lúc nãy đều hết rồi, mọi thứ đều trở lại bình thường. Lúc vào đại sảnh, ngang qua dì quản lí, hiểu sao lại cảm thấy dì nhìn . Nhưng hay chuyện cùng dì quản lí ít này, nên cũng muốn giải thích thêm lập tức lên lầu.


      Vừa vào cửa ký túc thấy có gì đó đúng, Triệu Nhiên vẫn ngồi ở đó, hai chân đặt lên ghế, ôm đầu gối khóc, Lý Yến đứng bên mặt mày dữ tợn, hai tay chống nạnh.


      "Sao thế?" Tùng San hỏi.


      Lý Yến nhìn thấy Tùng San về, lớn tiếng : "San San, cậu về đúng lúc, Triệu Nhiên là phản đồ của phòng chúng ta, ta lén lút đem chuyện của cậu cho người đàn ông kia!"


      Triệu Nhiên ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mơ hồ , "San San, thực xin lỗi.”


      Tùng San hơi cau mày, nhìn Triệu Nhiên, sau đó nhìn Lý Yến, bình tĩnh : "Quên , mình mệt rồi, mình tắm rửa ngủ trước đây.”


      Lý Yến phải là người dễ dàng bỏ qua như vậy, kéo Tùng San lại, "San San, thể nhân từ với ta như vậy, ta bán đứng cậu lần có lần thứ hai! Bản thân có bản lĩnh kiếm trai đẹp giàu có nên mới muốn kiếm chác từ việc đó chứ gì? là đáng xấu hổ!"


      Triệu Nhiên lớn tiếng : "Mình có! Mình lấy tiền của ta, ta đưa tiền cho mình, mình đều ném hết!"


      Lý Yến cười : "Ây dà, vẫn còn biết tự trọng sao? Vậy sao cậu lại làm thế? yên lành tự nhiên lại tiết lộ chuyện của bạn cùng phòng, cậu thấy như vậy vui lắm à?"


      Triệu Nhiên lại cúi đầu, tiếp tục khóc.


      Tùng San cảm thấy rất đau đầu.


      xoay người sang chỗ khác, vỗ vỗ Lý Yến, "Được rồi, mình còn tức giận với cậu ấy, cậu ở đó kích động làm gì. Dù sao cũng sao cả, mọi chuyện qua rồi.”


      Lý Yến nhìn Tùng San, trong mắt mang theo hoài nghi, im lặng lát, giống như bừng tỉnh ra điều gì: "San San, cậu như vậy, chẳng lẽ người đó theo đuổi cậu thành công rồi sao? Cậu đồng ý với chàng giàu có đó rồi à?"


      Tùng San lại lần nữa bái phục trí tưởng tượng phong phú của Lý Yến.


      Lý Yến chợt nhìn thấy cái di động tay Tùng San, hét to tiếng, " ta đưa di động mới tới cho cậu sao? San San, người này hiểu lòng người ghê! Đợi , phải cái máy tính kia cũng là của ta đưa cho cậu chứ?"


      Triệu Nhiên bỗng nhiên ngừng khóc, ngẩng mặt lên nhìn Tùng San, "San San, cậu, cậu đồng ý với Trương Tân sao?"


      Tùng San nhìn hai , cảm thấy lúc này nếu lại phủ nhận nữa tối nay chắc ngủ nổi. Vì thế cười cười : "Cũng tính là đồng ý, mình chỉ muốn ấy cứ lén lén lút lút tính kế với mình như vậy, coi như kế hoãn binh tạm thời.”


      xong cũng bái phục trình độ dối của mình.


      Lý Yến cười, vỗ tay : "Hay lắm! Mình thấy người ta cũng tệ, cũng đẹp trai, còn có tiền. San San cậu cứ để ta theo đuổi cậu !"


      Vẻ mặt Triệu Nhiên ảm đạm , "San San, thực xin lỗi.”


      Tùng San cười cười, " có gì đâu, chuyện này cũng coi như nhờ có cậu!"


      Triệu Nhiên miễn cưỡng cười, trong lòng càng thêm chua xót.


      Lý Yến như cái máy liên thanh liên tục hỏi thăm về Trương Tân, hưng phấn hơn nhiều so với chuyện đương của chính mình. Tùng San trả lời câu có câu cho có lệ, sau đó trong đầu cố gắng nghĩ ra lí do để sau này bịa ra chuyện tại sao bọn họ chia tay.


      lời dối kéo theo nhiều lời dối.


      Tùng San tin Phật, nhưng đêm về khi nhắm mắt, lại hối hận vô cùng, trong lòng mặc niệm A di đà Phật.


      May mà Cố Trì Tây được làm được, sau ngày hôm đó gọi tới nữa, Trương Tân cũng hề xuất . Tùng San cuối cùng cũng thuận lợi vượt qua kì thi, vui vẻ đón kì nghỉ hè.


      Phương Tiểu Tiệp sau khi biết di động của Tùng San bị hỏng, quả nhiên càm ràm mất mấy ngày, nhưng Tùng Chí Quân sớm chuyển vào thẻ của Tùng San 4000 tệ để con mua điện thoại mới. Đây là tiền riêng của lão Tùng, trong lòng Phương Tiểu Tiệp biết rất nhưng cũng gì.


      Tùng San giả vờ dùng số tiền kia mua di động mới, vợ chồng lão Tùng tự nhiên cũng nghiên cứu chi tiết về thị trường điện thoại di động, vì thế cái điện thoại có hàng trong nước này trở thành cái điện thoại khuyến mại 4000 tệ.


      Nhưng Tùng San chỉ cần nhìn thấy cái di đông kia tâm tư lại rối bời, cũng y như cái laptop, hề muốn dùng nó. Kì nghỉ hè bắt đầu, Tùng San chuyển về nhà ở, mang laptop về nhà. Lý Yến vì tham gia kì thi nghiên cứu sinh, tiếp tục ở lại ký túc xá trong trường học, Triệu Nhiên tìm việc dạy kèm tại nhà, về quê ở An Huy.


      Tùng San ở nhà hàng ngày dậy muộn ngủ muộn, cảm thấy có chút nhàm chán. Vốn dĩ tính nghỉ hè tới bệnh viện của Phương Tiểu Tiệp làm tình nguyện, kết quả vì chuyện xem mắt với Trương Dật Bạch thất bại, Phương Tiểu Tiệp cũng muốn cho tới bệnh viện. muốn tìm người ra ngoài chơi, lại biết nên tìm ai. Ba năm đại học, vẫn luôn sa vào thế giới hai người với Chu Trường An, kết quả chính là ngoài Lý Yến ra, những bạn bè bên ngoài đều chỉ quen biết sơ sơ.


      Bây giờ chia tay với Chu Trường An, ngay cả bạn bè cũng có. Quả là tự vác đá ghè vào chân.


      Ngay lúc xót xa cho bản thân chuông điện thoại vang lên, liếc mắt nhìn màn hình, cười cách bất đắc dĩ, may là vẫn còn người quên .


      Người gọi tới là Tống Đào, rất kích động cho biết là tháng này được nhận tiền thưởng, muốn mời Tùng San ra ngoài chơi.


      Tùng San ra rất cảm kích Tống Đào, nữa cũng ở nhà mình đơn mốc meo mà lại được người ta mời chơi cho nên rất vui mừng cảm ơn. Nhưng lại muốn ra ngoài chơi chỉ có hai người với Tống Đào.


      Tâm tư của Tống Đào, ngay cả Lý Yến cũng biết, Tùng San sao lại biết.


      Sau hồi suy nghĩ, Tùng San khéo léo với Tống Đào muốn hỏi Lý Yến có rảnh hay , nếu Lý Yến cũng . ra đây chỉ là cái cớ, Lý Yến khí thế hừng hực chuẩn bị cho kì thi khảo sát nghiên cứu sinh, lấy đâu ra thời gian chơi.


      Nhưng Tùng San vì muốn giữ nguyên tắc được làm được của mình, vẫn gọi cho Lý Yến, sau khi thăm hỏi chút tình hình cuộc khảo sát nghiên cứu sinh kì đầu, sau đó mới thuận miệng hỏi câu, " Tê Lợi được phát tiền thưởng, muốn mời bọn mình ra ngoài chơi, cậu có ?"


      Nhưng ngờ, Lý Yến ở đầu bên kia im lặng hồi lại hỏi: " sao, Tê Lợi mời hai người chúng ta?"


      Tùng San cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng vẫn trả lời, "Ừ, ấy còn gọi cho bọn A Thạch rủ bọn họ, mọi người lại cùng nhau tụ họp lần .”


      Lý Yến rất vui vẻ , " chứ, tuần này mình vừa bị hủy khóa, mình , lâu rồi cũng gặp bọn họ.”


      câu này khiến Tùng San đâm lao phải theo lao, vì thế thể gọi cho Tống Đào Lý Yến cũng cùng , nhưng điều kiện tiên quyết là phải gọi bọn A Thạch cùng, mọi người cùng tụ họp.


      Tống Đào đương nhiên đồng ý, vì thế quyết định ngày thứ bảy, Tống Đào mượn chiếc SUV, mấy người bọn họ vác ba lô lên đỉnh núi dã ngoại, địa điểm là ở núi Lạc Hà. Bởi vì có người đẹp Tùng San cùng, cảm xúc của bọn A Thạch cũng tăng vọt, dọc đường họ cứ trêu đùa nhau vừa vừa cười, khí hết sức vui vẻ.


      Đến địa điểm dã ngoại, các nam sinh bắt đầu xắn tay áo dựng lều, Tùng San cùng Lý Yến, Triệu Nhiên tới bờ sông rửa rau chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm.


      Lý Yến rất hưng phấn kéo tay Tùng San, "San San, nhanh lên, cậu cùng cái người đẹp trai có tiền kia tiến triển ra sao rồi?"


      Tùng San kịp phản ứng ba giây sau mới nhận ra người Lý Yến là Trương Tân, cười, " có gì tiến triển.”


      Lý Yến dùng khuỷu tay huých Tùng San, cười : "Đừng ngại nữa, nhanh lên, có ước hẹn lãng mạn gì ?"


      Triệu Nhiên ngồi bên cũng xen vào, lẳng lặng mình ngồi xổm bên bờ sông rửa rau, giống như nghe thấy gì. ra Lý Yến muốn gọi Triệu Nhiên cùng, nhưng Tùng San nhiều người vui hơn, nhất quyết lôi Triệu Nhiên theo.


      Từ sau chuyện lần trước, Triệu Nhiên càng ít , Tùng San chịu nổi dáng vẻ tự trách mình đấy, mới quyết định gọi cùng ra ngoài chơi, mượn cơ hội này làm dịu khí căng thẳng của bạn cùng phòng.


      Tùng San : "Cậu đừng tám chuyện nữa, mình và Trương Tân đến đâu đâu, bọn mình hợp nhau.”


      Khi câu này thanh khá lớn, Triệu Nhiên ngồi bên rửa rau, tay bất giác dừng lại.


      Lý Yến thở dài, "Haizzz, muốn tìm người đàn ông vừa hợp tính, vừa đẹp trai vừa có tiền, có phải quá khó ? San San sao cậu thể thử chấp nhận chút?"


      Tùng San vui vẻ, "Nếu cậu muốn mình giới thiệu cho cậu.”


      Lý Yến trêu : "Coi như xong, người ta có để ý tới mình đâu!"


      Tùng San vỗ vỗ đầu Lý Yến, " sao đâu, có mình đây, mình cậu nhất!"


      Lý Yến cười đánh Tùng San cái, "Chỉ có cậu mới có thể như vậy!"


      Tùng San kéo tay Lý Yến đến trước mặt Triệu Nhiên, cười : "Triệu Nhiên, đừng có mình làm hết, chúng ta cùng làm "


      Triệu Nhiên ngẩng đầu, cười cười, "Ừ.”


      ra cả ba người Tùng San, Lý Yến, Triệu Nhiên cùng nhau làm hương vị vẫn chẳng ra sao, nhưng chuyện này cũng đáng ngại, bọn Tống Đào, A Thạch vẫn ăn rất ngon lành. May mà Tùng San vừa ra cửa ba Tùng nhà cầm đống gia vị và dưa chua đưa cho , ăn với cơm là thành vấn đề. Ăn cơm xong, mọi người lại vui vẻ tán dóc, A Thạch còn mang theo Harmonica thổi cho mọi người mấy khúc, giữa đêm hè, trong núi rừng yên tĩnh mát mẻ, sao mọc đầy trời, bọn họ thoải mái thư giãn.


      Đêm khuya Tống Đào giục mọi người ngủ sớm chút, bởi vì sáng mai họ leo núi.


      Leo núi Lạc Hà.


      Tùng San biết sao, trong lòng cảm giác rất khó hiểu, thể hình dung, bởi vì cảm giác này quá mông lung, giống như căn bản hề tồn tại.


      "Bốn giờ chúng ta dậy, như vậy có thể kịp nhìn thấy mặt trời mọc.” Tống Đào .


      Trong lòng Tùng San đột nhiên run lên lạ thường.


      có chút xúc động muốn trốn tránh, vì thế cười to hỏi: "Nếu em ngủ quên mọi người đừng gọi em.”


      Vừa xong liền bị Lý Yến gõ vào đầu, "Heo lười!" Sau đó ấy với Tống Đào, "Tiền bối yên tâm, có em ở đây, cho dù phải kéo em cũng kéo nó lên núi!"


      Tống Đào rất hài lòng cười, "Được, nhiệm vụ gian khổ của tổ chức đành giao cho đồng chí Lý Yến vậy!"


      Lý Yến làm quân lễ, "Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"


      Đầu Tùng San xuất ba đường hắc tuyến, đây gọi là phản ứng ngược.


      Kết quả ngày hôm sau chưa tới ba rưỡi bị Lý Yến làm kinh hoàng tỉnh giấc, "Nhanh lên chút, đánh răng, rửa mặt, ăn điểm tâm, sau đó leo núi!"


      Tùng San thể hiểu nổi, vì sao Lý Yến lại nhiệt tình với chuyện leo núi như vậy. ràng bình thường ngay cả chạy chậm ấy sợ mỏi chân.


      Núi Lạc Hà có hai con đường, đường chuyên dành cho ô tô lên núi ngắm cảnh, còn con đường được khai phá cho mọi người lên núi vận động. Cho nên hầu hết đường cũng được tu sửa thành thềm đá, leo lên đỉnh núi cũng phải là chuyện khó khăn. Dù vậy, lúc lên đỉnh núi, Tùng San vẫn mệt đến mức toàn thân ướt đẫm, thở ra hơi.


      Tống Đào nhìn khuôn mặt nhắn đỏ gay của Tùng San, nhịn được dừng bước, vươn tay về phía , "Mệt , đỡ em lúc.”


      Tùng San nhếch khóe miệng, thở hổn hển : " sao, sao lại thất bại trong gang tấc lúc này được chứ!"


      tiếp nhận bàn tay kia, Tùng San vẫn tự mình cố gắng leo lên.


      Lý Yến mệt mỏi ôm lấy ngực, giọng cũng thay đổi, "Này, leo núi mệt đấy!"


      Tống Đào nở nụ cười, thuận tay vỗ lưng Lý Yến, "Do em luyện tập hàng ngày đấy.”


      Mặt Lý Yến đỏ cả lên, cười ha hả gật đầu, "Sau này em thi đậu nghiên cứu sinh tăng cường luyện tập.”


      Triệu Nhiên cũng mệt chịu nổi, mình dựa vào lan can thở hổn hển. Sau đó ngẩng đầu, nhìn thấy tia sáng nơi chân trời, hưng phấn : "Tới rồi, tới rồi!"


      Tùng San quay mặt lại, ánh sáng chói mắt kia lại đánh thẳng vào thị giác. vội vàng lấy tay cản lại chút, cái cảm giác này, ngờ lại quen thuộc đến như vậy.


      "Em mới hai mươi tuổi, sau này còn có rất nhiều cơ hội. Có nhiều người cả đời chưa từng tận mắt nhìn thấy cảnh mặt trời mọc.”


      "Giông như tình , có nhiều người tự nhận mình cả đời, nhưng họ căn bản biết tình đích thực là gì. Bởi vì, tình chân chính, họ chưa bao giờ được trải nghiệm.”


      Mắt nhìn thấy mặt trời to lớn như con chim từ từ bay khỏi rặng mây, hồi ức bị phong ấn cũng từ từ mở ra. Tùng San giật mình phát giác, mỗi câu của người kia, đều nhớ rất ràng.


      "Mặt trời lặn ở phía tây, chim mỏi mệt bay về tổ, còn tôi chỉ lẻ loi mình. San San, cuộc đời tôi là mặt trời lặn, cho nên tôi em, vì em là mặt trời mọc của tôi.”


      Có lẽ là ánh sáng kia quá chói mắt, Tùng San cảm thấy chịu nổi, vì thế khi mọi người bị cảnh mặt trời mọc đẹp đến hút hồn này làm nghẹn họng biết Tùng San mình yên lặng xoay người, quay lưng lại với ánh mặt trời, hít sâu hơi.


      Tống Đào thấy Tùng San xoay người, lại gần, thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy? thoải mái sao?"


      Tùng San cười cười, "Có thể là do hơi mệt.”


      Lý Yến đứng bên cũng quay mặt lại, lớn tiếng cười : "San San cậu kém cỏi nha, cậu nhìn mình xem, nhìn thấy mặt trời mọc đẹp như vậy, cảm giác mệt mỏi của mình đều tan biến!"


      Tống Đào đặt hai tay lên vai Tùng San, hơi dùng sức, giúp xoa bóp bả vai, " giúp em xoa bóp, kỹ thuật mát xa của Tê Lợi là siêu nhất!"


      Tùng San bật cười, "Đừng đừng, em đây trả nổi phí đâu.”


      Tống Đào cười : "Với em miễn phí!"


      A Thạch đứng bên cạnh huýt sáo, "Ai đó quá phận, biết kiềm chế gì cả! Da mặt dày lại còn ăn đậu hũ của người ta!"


      Tống Đào để ý, tiếp tục bóp, "Tôi ăn đậu hũ sao! San San em xem có cho ăn đậu hũ hay !"


      Tùng San cười né tránh , "Em làm gì có đậu hũ, em là đậu tằm đó nha!"


      Lý Yến ha ha cười rộ lên, Triệu Nhiên cũng cười theo.


      Nụ cười của Tống Đào bị đơ lại, sau đó cố ý vươn hai tay ra, tạo dáng vẻ hung thần ác sát, "Mặc kệ em là đậu hũ hay đậu tằm, đều muốn ăn!" Sau đó đuổi theo Tùng San chạy khắp nơi.


      Tùng San trốn đến phía sau Lý Yến, Lý Yến mở hai tay ra bảo vệ Tùng San, cũng tạo dáng vẻ hung thần ác sát, "Em là người bảo vệ đậu tằm! Muốn ăn đậu tằm phải qua cửa của em!"


      Khoảnh khắc đó, mặt trời đỏ rực vừa mọc lên, ánh sánh rực rỡ.

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      cupid_aint_a_lie, Iluvkiwi, mailinh37 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :