1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 28

      Mấy ngày nay Tùng San khắc sâu cái cảm giác gọi là lợi dụng tất cả những gì có thể để làm chuyện xấu xa, câu này chính là dùng để những người như Cố Trì Tây. Ngay cả khi tắt máy điện thoại, cả ngày vùi đầu vào thư viện đọc sách những gì liên qua đến vẫn cứ chen vào cuộc sống của .


      Đầu tiên là Tống Đào bóng gió, bây giờ ngay cả ba Tùng nhà cũng góp vui.


      quả thực dám nghĩ, Cố Trì Tây lại có thể ngồi chuyện phiếm với ba .


      Tùng San cúp điện thoại, rất kích động muốn gọi cho Cố Trì Tây chửi trận. Tránh xa ba tôi ra!!! Nhưng nghĩ lại thấy như vậy ổn, liệu có bị trúng kế ?


      mình đứng ban công ký túc xá, sau khi làm công tác tư tưởng xong, Tùng San quyết định bình tĩnh quên quá khứ. Gió đêm tháng 6 mát mẻ, mang theo hơi ẩm. Triệu Nhiên vừa tắm rửa xong ra từ phòng tắm, ấy cầm chậu quần áo ra chỗ vòi nước giặt đồ.


      Cả hai người đều có tâm nên ai chuyện.


      Bỗng nhiên tiếng di động vang lên, vừa nhìn lập tức đau đầu, lại là cái dãy số kia. Tùng San cau mày nhìn chằm chằm vào màn hình, Triệu Nhiên ngồi bên xoay đầu lại nhìn , hỏi: "San San, điện thoại tay cậu kêu kìa, sao nhấc máy?"


      Tùng San sửng sốt, "A?"


      Di động đột nhiên giống như vật gì đó nóng bỏng tay, Tùng San biết phải làm gì, tính trượt màn hình tắt cuộc gọi, ngờ tay buông lỏng, màn hình phát sáng cứ thế bay thẳng ra khỏi ban công. Nó y như ngôi sao băng, lóe lên trong trời đêm rồi đâm thẳng xuống đất.


      Triệu Nhiên sợ hãi, vội vàng tới, hai tay đầy bọt xà phòng vịn thành lan can nhìn xuống dưới, "Thực xin lỗi thực xin lỗi, tại mình làm cậu giật mình!"


      Tùng San nhàng thở phào, cười cười: " phải lỗi của cậu, do mình trượt tay thôi.”


      Triệu Nhiên lấy khăn lau lau tay, kéo Tùng San : "Mình xuống xem thử , biết đâu sửa xong vẫn dùng được.”


      Cho dù là loại chống va đập cũng khó có thể chịu nổi cú chạm đất này.


      Triệu Nhiên cầm đống linh kiện để lên bàn, Tùng San rút ra cái sim từ đống linh kiện đó, cười: "ừm, cũng sao, coi như bị trộm mất vậy.”


      Vẻ mặt Triệu Nhiên đầy hối hận, "San San, thực xin lỗi, mình, mình mua cái khác cho cậu nhé.”


      Tùng San vội vàng khoát tay, " liên quan tới cậu, tại mình thất thần, sao có thể đổ lỗi cho cậu được.”


      Đúng lúc đó, Lý Yến vừa từ thư viện về nhìn thấy đống linh kiện bàn, cười lăn lộn, "San San, gần đây cậu may mắn, máy tính hỏng có máy mới, bây giờ cái điện thoại này cũng tiêu đời rồi, cậu mua cái mới luôn .”


      Tùng San bóp trán, "Cái điện thoại này mẹ mình vừa mua cho mới được có nửa năm, xem ra hè này mình lại phải làm thêm để mua cái khác rồi.”


      Lý Yến vui vẻ, "Sợ quái gì, phải cậu còn có chị họ sao? Xin chị ấy mua cho cậu cái khác phải tốt hơn à?"


      Mặt Tùng San cứng đờ, cười : "Cậu tưởng chị ấy là ông già Noel à? Mình muốn cái gì chị ấy cũng đáp ứng chắc?"


      Triệu Nhiên nãy giờ vẫn im lặng, vẻ mặt bỗng nhiên hơi phức tạp, nhưng vẫn gì.


      Cũng gần mười hai giờ rồi, Tùng San nghĩ ba mẹ chắc cũng ngủ, mượn điện thoại di động của Lý Yến nhắn cho Tùng Chí Quân và Phương Tiểu Tiệp tin nhắn, cho họ biết điện thoại của bị hỏng, mấy ngày tới liên lạc được.


      "Vài ngày tới có điện thoại, cuộc sống như người tiền sử rồi, đúng lúc có thể yên tĩnh cho kì thi thử cuối kỳ.” Tùng San nghiêm túc cười .


      Như vậy cũng tốt, cuối cùng thế giới cũng yên tĩnh.


      Cố Trì Tây nghe điện thoại ngừng lặp lại "Số máy quý khách vừa gọi tạm thời liên lạc được", tâm trạng của trở nên cực kỳ tồi tệ. Mặc dù đây là chuyện đoán trước nhưng vẫn cảm thấy thể chịu nổi. vung tay cái, chiếc điện thoại rơi mạnh xuống mặt sàn phòng khách, vang lên tiếng vang khiến Lão Tần ngủ giật mình sủa “gâu gâu”.


      Sao lại khó như vậy chứ?


      chỉ rất người con , muốn chiều ấy thôi mà.


      Sao lại khó khăn như vậy?


      Nhưng càng cho, lại càng muốn. Muốn đến phát điên.


      Điện thoại nằm yên mặt đất bỗng nhiên vang lên, Lão Tần ngoan ngoãn vẫy đuôi chạy tới, ngậm cái điện thoại trong miệng. Vẻ mặt Cố Trì Tây dịu , vuốt lông lưng Lão Tần, nhận điện thoại.


      "Cố Tổng.” Trương Tân chuyện ngắn gọn.


      "Ừ.” Cố Trì Tây lên tiếng trả lời.


      "Vừa mới nhận được tin tức, di động của Tùng San rơi từ ban công xuống, hỏng hoàn toàn.” Trương Tân .


      "Rơi từ ban công xuống?" Cố Trì Tây lặp lại hỏi.


      "Vâng, nghe là chuông điện thoại di động vang lên, chưa kịp nhận rơi xuống.” Trương Tân giải thích.


      Cố Trì Tây dừng lát, "Ừm, tôi biết rồi. Ngày mai cậu tới đây lấy điện thoại đưa cho ấy.”


      Cúp máy, Cố Trì Tây thở dài, cười bất đắc dĩ.


      Nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ kích động của bé con khi thấy gọi tới. Quả thực chính là chim sợ cành cong.


      Nhưng cần gì phải vậy chứ.


      Trương Tân đến cửa ký túc xá nữ thấy Triệu Nhiên đứng trước cửa mình, đèn đường mờ ảo, mặc chiếc váy rộng, chân mang dép nhựa, buổi tối có rất nhiều côn trùng vây quanh, thỉnh thoảng lại vung cánh tay vội vàng đuổi muỗi. Nhìn thấy Trương Tân tới, vẻ mặt trở nên rất căng thẳng.


      "San San và Lý Yến đến thư viện rồi, chắc cũng sắp về.” Trương Tân còn chưa mở miệng, Triệu Nhiên chủ động .


      Trương Tân tiếp, lấy ra cái điện thoại từ trong túi đưa cho , "Đưa cái này cho Tùng San.”


      Triệu Nhiên nhìn cái di động kia, nhận, ánh mắt chăm chú nhìn Trương Tân, " đợi lát rồi tự đưa cho ấy.”


      Trương Tân đứng đối diện , "Vì sao?"


      Triệu Nhiên hít sâu hơi, "Sau này tôi muốn làm mật báo cho nữa. Trương Tân, nếu thích San San, tự mình theo đuổi , cần lợi dụng tôi, tôi cảm thấy tôi làm vậy là đúng, nếu như San San biết được, ấy chắc chắn tha thứ cho tôi.”


      Trương Tân im lặng lát, từ trong túi quần tây lấy ra chiếc ví da màu đen, "5000 tệ đủ chưa?"


      Triệu Nhiên phản ứng kịp, "Gì cơ?"


      Trương Tân lấy ra xấp tiền mặt trong ví, nhét vào tay Triệu Nhiên, "Đây là thù lao của .”


      Triệu Nhiên mở to hai mắt nhìn, khẽ nhếch miệng, sau lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng: " nghĩ rằng tôi giúp vì tiền?"


      Trương Tân : "Đây là số tiền đáng được nhận.”


      Triệu Nhiên cắn môi, cơ mặt run rẩy, muốn cười cái nhưng lại thể, tay vung lên, xấp tiền lập tức rải đầy mặt đất, câu cũng , xoay người rời .


      Tùng San và Lý Yến xách cặp vừa vừa đến cửa ký túc xá, nhìn thấy Triệu Nhiên vẻ mặt giận dữ chạy tới, Tùng San vội vàng hỏi: "Triệu Nhiên, cậu sao vậy?"


      Triệu Nhiên nhìn Tùng San, cau mày, hít sâu hơi chỉ chỉ phía sau, "Có người tìm cậu.” Sau đó chạy vào khu ký túc xá.


      Tùng San và Lý Yến quay đầu, nhìn thấy Trương Tân đứng đó, hơn nữa tiền còn rơi rớt khắp nơi dưới chân .


      Lý Yến choáng váng, ngừng lắc tay Tùng San, "San San, cậu quen người này sao?"


      Tùng San cau mày, đứng đối diện Trương Tân, rối rắm biết nên giả vờ biết rồi lên lầu hay vẫn qua gặp . Mặt đất đầy tiền thu hút ánh nhìn của mọi người, người ngang qua đều nhìn nhịn được đứng lại nhìn, ngay cả những người ở lầu cũng mở cửa nhìn xem dáo dác.


      "San San, dưới đất toàn là tiền kìa!" Lý Yến nuốt nước miếng, nắm lấy tay Tùng San càng chặt.


      Tùng San hít hơi, quay sang cười với Lý Yến, "Cậu lên lầu trước , lát nữa mình lên sau.”


      Ánh mắt Lý Yến hoang mang, nhưng vẫn rất nghe lời gật đầu, "Được rồi, nếu có chuyện gì cậu cứ hét to lên nhé.”


      Tùng San mỉm cười gật đầu, sau đó xoay người về phía Trương Tân, vẻ mặt lạnh lùng hơn rất nhiều.


      " tới đây làm gì? Tiền mặt đất là của ?" Tùng San hỏi.


      Trương Tân : "Cố Tổng muốn tôi đưa cái này cho .” xong đưa điện thoại cho Tùng San.


      Tùng San nhìn thoáng qua cái di động kia, kinh ngạc hồi, bỗng nhiên giống như hiểu ra điều gì đó, đôi mắt to trong veo của nhìn chằm chằm Trương Tân, tràn đầy dò xét.


      "San San? Cậu có ổn ?" Cách đó xa giọng truyền tới.


      Tùng San quay đầu, nhìn thấy Tề Duyệt Tâm tới, đôi mắt của ta hề che giấu đánh giá Trương Tân đứng bên cạnh Tùng San, cùng với số tiền rơi đất.


      Tề Duyệt Tâm đến gần, nhìn nhìn mặt đất, hỏi: "Có muốn mình giúp ?"


      Tùng San dừng lát, sau đó nhìn chung quanh chút thấy càng ngày càng nhiều người vây xem, cười , "Vậy làm phiền cậu.” xong ngồi xổm xuống, vừa nhặt tiền vừa ngửa mặt với Trương Tân: "Còn thất thần làm gì? Mau tới giúp !"


      Trương Tân gì, bắt tay vào nhặt tiền mặt đất, Tề Duyệt Tâm cũng cười ngồi xổm xuống, trêu ghẹo : "Sao vậy, cãi nhau với bạn trai sao? San San, tiên nữ rải hoa rất đẹp nhưng cái này là bác Mao nha, nên bốc đồng như vậy.”


      Tùng San chỉ cười gượng, tiếp lời.


      5000 tệ tiền mặt là rất nhiều nhưng ba người nhặt chỉ chốc lát là xong, Tề Duyệt Tâm sắp xếp lại tiền trong tay, khuôn mặt đầy ý cười tới trước mặt Trương Tân, nhét tiền vào tay , nhướn mày : "Lần sau, đừng giận San San của chúng tôi nữa.”


      Vẻ mặt Trương Tân chút thay đổi, nhận tiền, "Cảm ơn.”


      Tề Duyệt Tâm cười vỗ vỗ tay, "Được rồi, mình lên lầu đây, San San, hôm nào cùng nhau dạo phố nhé!"


      Tùng San cười , "Cám ơn cậu, Tề Duyệt Tâm.”


      Xoay người lại, Tùng San tức giận với Trương Tân: " theo tôi.”


      Trương Tân theo Tùng San tới quán cà phê gần vườn trường, quán cà phê này xây dựng bên cạnh hồ Bán Nguyệt, toàn bộ kiến trúc rất đặc sắc, tựa như con thủy điểu nằm bên mép nước vậy, đây là tác phẩm giành được giải thưởng của học viên trong học viện kiến trúc. Đáng tiếc kiến trúc tuy đẹp, nhưng việc buôn bán của quán cà phê lại tốt, bởi vì chi phí rất cao nên căn bản phải là nơi học sinh thường lui tới, hơn nữa món ăn phương Tây mùi vị cũng bằng ở trường, cho nên thường ngày rất vắng vẻ.


      Trương Tân cho rằng Tùng San muốn vào quán cà phê để chuyện, nhưng nghĩ rằng Tùng San dẫn tới góc bên cạnh quán cà phê, nơi này cực kì yên lặng, bởi vì nằm ở ven đường nên rất ít người qua lại. Cái góc khuất này chỉ có lối vào, hai bên là bức tường ngăn cách nước sông, mặt tường và mặt đất tạo thành góc nghiêng, bên kia là thảm cỏ bên hồ. Trương Tân nhìn xung quanh, hỏi: " muốn ở đây sao?"


      Tùng San gật đầu, "Ở đây ít người.”


      Trương Tân biết, cái góc khuất này là nơi mà các cặp tình nhân của đại học A thích nhất, bởi vì xung quanh yên tĩnh lại cần tiêu tiền, từng được đông đảo học sinh của đại học A bầu là nơi lý tưởng để “làm chuyện đương”.


      Năm đó Chu Trường An từng hôn Tùng San ở đây biết bao nhiêu lần.


      Tùng San nhìn xung quanh, lúc này mới chợt nhận ra khí hình như có chút ám muội. Sau đó lập tức cảm thấy hối hận. Vừa rồi cuống quá, chỉ muốn đưa người này ra khỏi ký túc xá nữ ngay, muốn để những người khác vây xem nữa, cái khó ló cái khôn nghĩ ra chỗ này, vì thế chút do dự đưa tới đây.


      Nếu như bị những người vây xem kia nhìn thấy đưa Trương Tân tới "Thắng cảnh" tình nhân này, phải càng cố chứng minh càng mờ ám hay sao...


      Sắc trời tối, góc khuất hẹp hẻo lánh ngoại trừ ánh trăng ảm đạm chỉ còn lại bóng đen bao trùm. Tùng San cảm thấy càng thêm xấu hổ, vì thế thân thể tự chủ lui về sau hai bước.


      "Vừa rồi mấy tờ tiền rơi mặt đất là sao?" Tùng San hỏi.


      "Triệu Nhiên ném.” Trương Tân trả lời.


      "Chuyện điện thoại của tôi bị hỏng là Triệu Nhiên cho biết?" Tùng San hỏi xong, lại hỏi tiếp: "Chẳng lẽ máy vi tính của tôi bị Cố Lâm Lâm làm hỏng, chuyện Cố Lâm Lâm đến tìm tôi, đều là Triệu Nhiên cho biết?"


      Trương Tân trả lời: "Đúng.”


      Tùng San bóp trán, luôn cảm thấy gần đây Triệu Nhiên có gì đó là lạ, hiểu sao đột nhiên lại quan tâm như vậy. cười : "Nhìn ra, các người là thủ đoạn, lại còn mua chuộc cả bạn bè của tôi làm tai mắt cho các người? là gián điệp sao? Nghe lén chuyện người khác quen rồi sao? !... A!"


      biết thứ gì bỗng nhiên vèo cái chạy qua chân Tùng San, Tùng San giật hết cả mình, nảy người lên cái, suýt nữa té ngã. May mắn được cánh tay to lớn đỡ lấy eo, Tùng San chưa kịp tỉnh táo, lại phát mặt của Trương Tân gần trong gang tấc.


      Trương Tân đứng thẳng người lại, chỉ dùng tay ôm eo Tùng San, nhiều thêm giây, sau khi đỡ dậy lập tức buông tay.


      cũng gì.


      Hô hấp của Tùng San hơi rối loạn, hít sâu hơi, vẻ mặt hoảng hốt , "Cảm ơn .”


      "Cái di động đó lấy dùng , Cố Tổng muốn tôi cho biết, sau này ngài ấy gọi cho nữa, cần lo lắng.”

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      cupid_aint_a_lie, Iluvkiwi, mailinh33 others thích bài này.

    2. thuyanbhdn

      thuyanbhdn Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      42
      trời ơi hay quá thôi mà

    3. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      hay hay hay:2one::2one::2one:, chú Cố hiểm, cơ mà ngoài đời có ng như chú chắc chả ẻm nào dám dây nữa:3::3::3:
      Tiểu Yênbellchuong thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      trương tân là tên đầu gỗ
      Chris thích bài này.

    5. Rubyzjn

      Rubyzjn Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      83
      Triệu Nhiên....... Trương Tân. Thật lòng mà nói thì mình muốn TN thành vs TT. K bjk 2 người ny chỉ là người wa đường hay có duyên phận vs nhau đây............ Tò mò wa. Chẹpchẹp

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :