1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      :yoyo55:Tuy đủ 30 like nhưng ta vẫn post chương này tặng cho @ Trần , @Mizuki ,@Anhdva ,@quỳnhpinky , @chân ngắn 295, @thaongoc.vthv ... và những nàng luôn ủng hộ ta từ đầu truyện tới giờ :yoyo45: :yoyo45: :yoyo45:

      Chương 25

      Khí trời tháng 6 luôn rất tốt, ấm áp, nhưng quá nóng, ánh mặt trời tràn ngập muôn nơi, bầu trời xanh thăm thẳm, mây trắng bay dập dìu. Khu biệt thự Vân Đỉnh nằm giữa sườn núi nên khí càng thêm ẩm ướt tươi mát, mang theo hương vị cỏ xanh.


      Cố Trì Tây mở cửa sổ ra, cơn gió có chút lạnh thổi vào phòng, đong đưa cùng bức màn chơi trò cút bắt.


      xuống tầng rót ly nước, sau đó quay lại phòng ngồi chiếc giường hỗn độn, nhìn khung cảnh yên tĩnh ngoài cửa sổ thở dài hơi.


      khí trong lành mạnh mẽ lùa vào, chậm rãi hoà tan hương vị hoan ái ngập tràn lúc nãy, để mọi thứ lại khôi phục như bình thường.


      Chỉ là.


      nhìn chiếc giường đầy dấu vết giãy giụa, hối hận thở dài tiếng.


      Tùng San rồi, lần này là .


      "Cố Trì Tây, tôi hận chú.”


      Trong cặp mắt to trong suốt là hoảng sợ cực độ sau đó là chết lặng và mờ mịt, chỉ có đôi mắt ướt át kia bất giác chảy xuống dòng nước ấm như lên án tội lỗi của . hận .


      Nhưng dù sao cũng là người đàn ông bình thường, mà người đàn ông bình thường dù cho tuổi lớn, vẫn thể tránh khỏi xúc động nhất thời. Giây phút đó, khi đôi chân trắng nõn trong tay rụt lại, giống như bản năng, lập tức giữ chân lại, sau đó, mọi chuyện thể cứu vãn nữa.


      Nếu như là người phụ nữ khác, chắc chắn động tình.


      Nhưng người đó lại là Tùng San.


      bé con này biết từ khi nào khảm sâu vào trong lòng , cứ như vậy, hề phòng bị đến gần , khiến đột nhiên cảm thấy như quả vải màu hồng, vỏ ngoài cứng rắn, nhưng thể che giấu hương vị bên trong, khi chính lột ra vỏ bọc bên ngoài thịt quả trắng nõn tươi ngon bên trong cũng trào ra nước ngọt, khiến hận thể ngậm trong miệng cả đời.


      thể nào dừng lại được.


      càng giãy dụa, càng muốn nhiều hơn. Ngón tay trực tiếp đâm vào nơi sâu nhất trong , giống như chìa khóa chuyển động, mở ra những bí được che giấu trong thân thể . Toàn thân run rẩy, ràng còn sức phản kháng, nhưng vẫn liều mạng giãy giụa, chạy từ giường trốn tới góc phòng, lại bị kéo vào trong ngực, giống như chú chim non thể bay xa, thể thoát khỏi móng vuốt sắc bén của diều hâu.


      nền đất vẫn còn lại chiếc quần ren bị xé rách của .


      còn nhớ khi đó la hét những gì, chỉ nhớ những tiếng thở dốc và rên rỉ của , những thứ mang lại xúc động cho , ở nơi bí kia dốc sức rong ruổi, đầu óc mê muội.


      Còn như con rối gỗ đứt dây, hề có biểu cảm gì.


      Hối hận giống như thủy triều vọt tới, ôm , thương hôn , "San San, thực xin lỗi.”


      Sắc mặt trắng bệch, ánh mắt vô hồn, hề nhúc nhích.


      muốn giúp mặc lại quần áo, lại phát chiếc váy kia thể mặc được nữa. Vì thế mở tủ quần áo ra, lấy chiếc áo sơ mi của mình khoác lên người , che dấu vết toàn thân .


      "San San, tôi em.”


      "Cố Trì Tây, tôi hận chú.”


      Hai người gần như đồng thời ra hai câu đó.


      Sau đó hẹn mà cùng im lặng.


      Cố Trì Tây xuống tầng hút điếu thuốc, sau đó gọi điện thoại kêu Trương Tân tới. Trương Tân đến rất nhanh, còn mang theo bộ quần áo nữ sinh, cần Cố Trì Tây nhắc nhở, cũng nhớ là size S.


      Cố Trì Tây để Trương Tân lên tầng mà tự mình mang quần áo vào phòng, "Tôi để Trương Tân đưa em trở về.”


      biết thể ở lại nơi này.


      Tùng San giống như người máy mặc xong quần áo, theo Cố Trì Tây xuống tầng, cùng Trương Tân ra cửa ngồi xe, từ đầu đến cuối vẻ mặt đều ngẩn ngơ.


      Cố Trì Tây giúp cài dây an toàn, sờ sờ cái trán của , "San San, tôi gọi cho em.”


      Đôi mắt mất tiêu cự bỗng nhiên sáng lên, chỉ đưa mắt nhìn , ý nghĩa cần cũng ràng.


      nhớ tới chuyện từng , "Nếu như hôm nay chú làm việc gì quá đáng với tôi, chúng ta ngay cả bạn bè cũng thể.”


      Im lặng lát, mở miệng với Trương Tân, " đường chạy chậm chút, San San sợ.”


      Trương Tân gật đầu, khởi động xe.


      Cố Trì Tây đứng yên tại chỗ, trong lòng bỗng nhiên trống rỗng.


      Trương Tân đương nhiên hỏi Tùng San xảy ra chuyện gì, ra cũng cần hỏi. Chỉ là lái xe về thành phố, đưa về nhà, cũng đến đại học A, mà dừng trước cửa khách sạn cao cấp.


      Tùng San nhìn , lộ ra nghi hoặc.


      " như vậy chắc thể đến nơi khác? Trước hết cứ nghỉ ngơi tốt, ổn định tinh thần, ngày mai tôi đưa về trường.” Trương Tân .


      Tùng San rũ mi , sau đó yên lặng theo xuống xe, Trương Tân dùng thẻ hội viên của Cố Trì Tây lấy phòng, đưa Tùng San vào, sau đó đặt hai thẻ phòng trong tay lên bàn.


      " yên tâm, có người tới quấy rầy đâu. Yên tâm nghỉ ngơi .” Trương Tân .


      Tùng San gật đầu, "Cảm ơn.”


      Trương Tân xoay người định rời , bước vài bước dừng lại nhưng xoay người: "Bên phía bác sĩ Trương cũng còn lo lắng, mọi thứ đều xử lý tốt.”


      Tùng San sửng sốt, sau đó cười , "Các người làm việc rất chu toàn.”


      Trương Tân đáp lời, mở cửa rời .


      Tùng San ngồi mình ghế biết bao lâu, sau đó mới nhớ ra mình vẫn chưa gì với mẹ. lấy điện thoại trong túi xách, vừa mở máy liền thấy có mấy cuộc gọi nhỡ.


      hít sâu hơi rồi mới gọi, cố gắng dùng giọng bình tĩnh gọi tiếng, "Mẹ.”


      Sau đó nước mắt lại trào lên khóe mắt.


      vội vàng lấy khăn tay bàn lau , cố sức điều chỉnh hô hấp, sợ bị Phương Tiểu Tiệp phát ra chuyện gì khác lạ.


      "Con bé chết tiệt này, sao lại nghe điện thoại!" Giọng của Phương Tiểu Tiệp bên kia cũng rất sốt ruột.


      "À, con để ý đến điện thoại. Con chỉ muốn mình yên tĩnh.” Tùng San .


      Phương Tiểu Tiệp thở dài, "Ài, có gì đâu chứ, chỉ vì chủ nhiệm Trương để ý con thôi sao? Cần gì suy sụp như vậy? phải ngày hôm qua còn tình nguyện gặp cậu ta à, sao bây giờ bị người ta chê lại buồn bực vậy?"


      Tùng San cười cười, "Mẹ, đây là vấn đề tôn nghiêm.”


      Vấn đề tôn nghiêm.


      Phương Tiểu Tiệp vui vẻ, "Sao cơ, giữa nam và nữ làm gì có chuyện tôn nghiêm? Ai coi trọng ai, ai chướng mắt ai, đây đều là duyên phận. Chủ nhiệm Trương cũng con tốt, chẳng qua cảm thấy con còn quá trẻ, sợ mình xứng với con.”


      Tùng San , trong đầu nghĩ nghĩ lại câu của Phương Tiểu Tiệp, đây đều là duyên phận.


      Phương Tiểu Tiệp tiếp: "Mẹ biết, con có lòng tự trọng cao, nhưng gần đây liên tục bị đả kích, vừa bị Chu Trường An chia tay, vừa bị Trương Dật Bạch cự tuyệt, là mẹ tốt, quá nóng vội khến con phải chịu tổn thương.”


      Mũi Tùng San cay cay, "Mẹ...” Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.


      Phương Tiểu Tiệp cười : "Khóc cái gì chứ, bao nhiêu tuổi rồi! con ở đâu, sao giờ chưa về, ba con làm món cá con thích chờ con về ăn kìa.”


      Tùng San sụt sịt mũi, "Con, con về trường học, con vừa mới nhận được điện thoại của tiền bối, bọn họ muốn cùng nhau ăn cơm, bảo con cùng.”


      Phương Tiểu Tiệp : "Vậy sao con sớm, ba con ở nhà chờ lâu lắm rồi! Được rồi, tiếp xúc với nhiều tiền bối cũng tốt, tương lai con tìm việc làm cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau. Sau này mẹ hối thúc con nữa, mấy chuyện đương vẫn nên để con tự giải quyết thôi!"


      Tùng San cúp điện thoại, ngả đầu ra giường, ôm gối khóc lớn.


      chưa từng cảm thấy mình bất lực như vậy.


      biết hình dung tâm trạng của mình bậy giờ như thế nào, khổ sở? Vì sao khổ sở? Hối hận? Vì sao hối hận? Giận dữ ? Vì sao giận dữ? Oan ức? Vì sao lại oan ức?


      Nhưng dù là thế nào nữa, lúc này đây, thể giữ bình tĩnh, càng thể giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì.


      Vì cái cảm giác đó, cảm giác căng thẳng khi rơi vào đường cùng, cả những khoái cảm tội lỗi thể diễn đặt bằng lời, những cảm giác ấy khắc sâu vào lòng . Giống như theo từng đợt xâm nhập của , thấm vào xương tủy .


      Giờ đây từng tấc da thịt bị chạm vào chế giễu . Trong căn phòng yên tĩnh, chợt như xuất tiếng tranh cãi ầm ĩ.


      Khí đó, từ đầu đến cuối, đều rất tỉnh táo, bị sợ hãi mà ngất , cảm giác tỉnh táo nhưng bất lực ấy càng khiến cảm thấy nhục nhã hơn. Cho tới bây giờ, vẫn có thể cảm giác được cơn sóng tình bị gợi lên trong cơ thể, nó vẫn còn từng cơn từng cơn ập vào lòng .


      , San San, tôi em.


      , Cố Trì Tây, tôi hận chú.


      Tùng San lau nước mắt, xuống giường vào phòng tắm tắm rửa. Lúc trở ra là lúc nhà nhà đều lên đèn, đứng bên cửa cổ sát đất khổng lố, nhìn khung cảnh ngựa xe như nước trong ánh đèn lung linh của buổi đêm, hít sâu hơi.


      Sáng sớm chủ nhật, Trương Tân tìm đến khách sạn, mang theo phần bánh ngọt kiểu Tây và đồ ăn sáng, gõ cửa nhưng ai đáp. Nhân viên dọn phòng ngang qua nhiệt tình cho biết, vị tiểu thư này sáng sớm hôm nay trả phòng rồi.


      Trương Tân gọi cho Cố Trì Tây báo cáo tình hình, đối phương cũng có phản ứng gì.


      "Cố tổng, ngài có muốn tôi đến Đại học A xem thử ?" Trương Tân hỏi.


      Cố Trì Tây im lặng lát, "Thôi, cứ để ấy .”


      "Vâng.” Trương Tân trả lời.


      "Còn có việc gì sao?" Giọng Cố Trì Tây chất chứa mệt mỏi.


      "Kiến trúc Thành Ý có hạng mục đầu tư, ngày mai tôi đến đó chuyến mang văn kiện về cho ngài xem xét.” Trương Tân .


      " .” Cố Trì Tây , sau đó chợt nhớ tới gì đó, : "Tiện thể nhìn xem năng lực làm việc tiền bối của San San như thế nào.”


      "Vâng.”


      Khách sạn nằm ở khu đô thị phồn hoa, Tùng San tự trả phòng, sau đó ngồi tàu điện ngầm về trường học. Buổi sáng chủ nhật, trong phòng vẫn chưa có ai rời giường, vào phòng cũng lên tiếng, chỉ ngồi chỗ ngẩn người.


      Triệu Nhiên vừa rửa mặt xong từ phòng vệ sinh ra, nhìn thấy Tùng San liền sửng sốt, "San San, sao cậu về sớm vậy?"


      Tùng San nhìn ấy, "Ừ.” lười giải thích.


      Triệu Nhiên cười cười, cũng hiểu được mình nhiều chuyện. Vì vậy : "Có muốn cùng ăn sáng ?"


      Tùng San nghĩ lại, hình như từ hôm qua tới giờ vẫn chưa ăn gì, vậy mà lại thấy đói tí nào. Vì thế cười gật đầu, theo Triệu Nhiên đến căng tin, Triệu Nhiên mua bát cháo hoa, ăn rất thanh đạm, Tùng San uống cốc sữa, còn ăn 2 quả trứng gà.


      "Cậu ăn khỏe thế à?" Triệu Nhiên cười hỏi.


      Tùng San cười cười, "Ừ, mình vẫn luôn ăn nhiều.”


      "Ăn nhiều mà mập, tốt.” Triệu Nhiên .


      Tùng San vui vẻ, "Cậu cũng mập, sao lại ăn cháo trắng.”


      Triệu Nhiên cúi đầu, "Buổi sáng mình có thói quen ăn cháo, từ như vậy.”


      Tùng San gật đầu, "Đây là thói quen tốt, ăn cháo dưỡng dạ dày.”


      Triệu Nhiên cúi đầu thấp hơn, ăn thìa cháo, đột nhiên hỏi: "San San, cậu có phải lại gặp chị họ ?"


      Tùng San dừng lại, do dự hỏi: "Sao cậu hỏi như vậy?"


      "Bộ quần áo người cậu là mới mua phải ? Rất đẹp, lần trước cậu gặp chị họ về phải cũng mặc quần áo mới sao.” Triệu Nhiên .


      Tùng San thầm thả lỏng, cười cười, " phải, bộ đồ này là mẹ mình mua. Gần đây bà ấy có lòng tốt, thấy mình thất tình quá đáng thương.”


      Triệu Nhiên cười cười, "Mẹ cậu tốt.”


      Hai ăn xong trở về, vừa về đến ký túc xá liền thấy Lý Yến mới rời giường. Nhìn thấy Tùng San và Triệu Nhiên vừa vừa cười, Lý Yến hơi mất hứng, kéo Tùng San đến bên giường mình, giọng : "Cậu về rồi sao gì với mình mà lại ăn với Triệu Nhiên chứ?"


      đầu Tùng San đổ mồ hôi, " phải do cậu lười biếng chưa chịu rời giường sao?"


      Lý Yến bĩu môi, tiếp tục : "Ngày hôm qua, Tê Lợi trở lại, còn tới trước cửa ký túc xá tìm cậu, đáng tiếc cậu ở đây.”


      Tùng San hỏi: " ấy tìm mình sao gọi điện thoại, cuối tuần nào mình cũng về nhà mà.”


      Lý Yến cười cười, "Người ta là muốn tạo bất ngờ cho cậu đấy! Còn mang theo hoa đến, kết quả thất vọng ra về, rất đáng thương.”


      "Hoa?" Tùng San vui vẻ.


      "Ừ, cậu nhìn , mình để ban công cho cậu, nó nở rộ hết rồi. San San, cậu cảm thấy con người Tê Lợi thế nào?" Lý Yến hỏi.


      Tùng San do dự chút, "Vô cùng tốt, nhưng mình chỉ coi như tiền bối thôi.”


      Lý Yến nở nụ cười, "Nhưng người ta chỉ coi cậu là hậu bối thôi đâu.”


      .................................................
      Lời editor: đây chính là lý do ta muốn post liền hai chương nè...đọc chương 24 mọi người đều hóng hóng:055::055:...chờ thịt...kết quả là:011::011:...nhưng ta bấn khúc chú Cố miêu tả SS như quả vải:025: haizz làm sắc nữ như ta liên tưởng bậy bạ :xitmau:... từ giờ trở bắt đầu gay cấn, hấp dẫn rồi:034::034:...enjoy~:payup:
      Last edited by a moderator: 10/12/15
      Iluvkiwi, noair, mailinh40 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ôi chú già nóng vội quá, sai lầm này khiến chú điêu đứng đây.
      Tiểu YênNguyễn Thị Luyện thích bài này.

    3. Yoolirm Park

      Yoolirm Park Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      56
      Chờ mong làm sao Chú Cố cữu vãn được tình cảnh này đây
      Thanks nàng edit nhá
      Tiểu Yên thích bài này.

    4. huongtron092

      huongtron092 Active Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      42
      chờ mong chú Cố cứu vãn tình hình:th_44::th_44:
      Thank bạn nhé
      Tiểu Yên thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Bắt đầu từ đây gây cấn, chú Cố thấy lấy lùi làm tiến ko đc bá đạo mạnh mẽ giữ chặt ư? :050:
      Mong rằng chú Cố khiến SS thay đổi :060:
      Tiểu Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :