1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Cho m cảm ơn tới @Tiểu Yên edit và @Vân Du beta truyện nhé.lại thêm hố của bạn @Vân Du nữa kekeke giờ m mới bắt đầu đọc truyện. Truyện rất rất... hay 1 lần nữa thanks 2 ban nhé.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ta thấy SS rất chi là có tướng làm loli nha sao toàn gặp phải chú già thôi............bác sĩ Trương đen đủi:yoyo41::yoyo41::yoyo41::yoyo41::yoyo41::yoyo41::yoyo51::yoyo51::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      hóng chương sau quá nàng @Tiểu Yên aaaaaaaaaaaaaaaaaaa:yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42::yoyo42:
      Dude thích bài này.

    3. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 24

      Lúc Cố Trì Tây kéo Tùng San vào thang máy, trong thang máy có bốn năm người đứng, bác bảo vệ đẩy cái giường trống chiếm mất phần lớn gian, Cố Trì Tây và Tùng San bị chen lấn chỉ có thể đứng gần cửa thang máy. Tùng San bị nắm đau cả tay nhưng lại thoát ra được, muốn chuyện lại ngại bốn phía có người thể mở miệng nổi, cho nên chỉ có thể nhìn chịu đựng, lửa giận trong lòng có chỗ trút, dứt khoát quay đầu chỗ khác, mắt nhìn chằm chằm mấy nút số tấng lầu bảng điều khiển thang máy, nhìn .


      Thang máy dừng lại ở tầng bốn, cửa mở ra, ông lão tóc trắng nhìn tình trạng chen lấn trong thang máy, vẻ mặt ông khó xử.


      Tùng San vội vàng rúc vào góc trống, dành ra chỗ cho ông lão. liếc mắt nhìn Cố Trì Tây, ý bảo buông tay ra, nhưng ngờ Cố Trì Tây cũng nghiêng thân né sát vào góc hẹp đó, thân thể dán sát vào .


      Ông lão cười nhìn hai người bọn họ, run rẩy vào.


      Tùng San cảm thấy toàn thân đều thoải mái.


      Nhưng lại tìm ra nguyên nhân.


      Ánh mắt lướt qua Cố Trì Tây đứng bên cạnh, sắc mặt vẫn lạnh băng như cũ, khác xa với dáng vẻ hiền hòa dịu dàng ngày thường.


      cảm thấy biết sao, ngờ người này đột nhiên xuất , lại mạnh mẽ lôi rốt cuộc là có ý gì. lại càng hiểu, hình như nổi giận? Nhưng nổi giận cái gì chứ?


      cũng phải chồng bắt gian tại giường, dựa vào cái gì mà nổi giận?


      Kinh khủng hơn nữa là khoảnh khắc khi vừa xuất , lại có cảm giác căng thẳng thể , giống như làm chuyện có lỗi với vậy.


      Vừa nghĩ lại liền thấy lúng túng.


      Thang máy dừng lại tại tầng ba, bác bảo vệ đẩy giường bệnh muốn ra ngoài, mọi người đều di chuyển để dành ra lối cho ông ấy. Cố Trì Tây nhân cơ hội này ôm lấy eo Tùng San.


      Tùng San đưa mắt liếc nhìn , lại coi như thấy gì.


      Khoảnh khắc bác bảo vệ đẩy giường bệnh ngang qua, tay Cố Trì Tây lại xiết chặt hông hơn. Sức lực lớn, nhưng lại khiến Tùng San cảm thấy toàn thân đều tê dại.


      Nếu phải ở trong thang máy, nếu phải xung quanh còn có người, nếu nơi này phải nơi làm việc của mẹ , nhất định chửi ầm lên.


      Đồ lưu manh.


      Bác bảo vệ đẩy giường rời khỏi thang máy, gian trong thang máy trở nên rộng rãi hơn. Ông lão tránh sang bên nhường khoảng trống cho Tùng San và Cố Trì Tây dịch ra chút.


      Nhưng Cố Trì Tây vẫn ôm buông, Tùng San có tránh , lại càng ôm chặt hơn nữa.


      Sắc mặt lạnh lùng, có bất kì biểu cảm nào. Giống như việc làm là chuyện đương nhiên vậy.


      Tùng San cảm thấy chán nản.


      Cuối cùng cũng tới tầng , ông lão rời khỏi thang máy, trước khi ông ấy còn cười nhìn thoáng qua hai người bọn họ, ánh mắt ông giống như nhìn cặp tình nhân giận dỗi.


      Cố Trì Tây mạnh mẽ lôi kéo Tùng San qua đại sảnh bệnh viện, ra cửa rồi dừng lại trước xe , Tùng San giống như con thú bị nhét vào xe. Từ đầu đến cuối, Cố Trì Tây hoàn toàn câu.


      Tùng San ngồi bên ghế phó lái, ổn định tâm trạng, việc đến nước này rồi, có nổi giận với cũng thể làm được gì.


      "Chú muốn làm gì đây? Cố Trì Tây, rốt cuộc chú muốn làm gì?" Lửa giận của vẫn bị kiềm chế trong lồng ngực.


      Cố Trì Tây vẫn chuyện, xoay chìa khóa khởi động xe, chiếc xe Benz màu đen như ngựa thoát cương chạy như bay hòa vào dòng xe đường, sau đó qua cái lối rẽ chạy vào đường cao tốc.


      "Chú còn muốn đưa tôi đâu? Lại leo núi sao? Mặt trời mọc mặt trời lặn đều xem hết rồi, lần này xem cái gì?" Tùng San giận đến cười.


      "Tới Vân Đỉnh.” Cuối cùng Cố Trì Tây cũng mở miệng .


      "Vân Đỉnh?" Tùng San cảm thấy cái này tên này rất quen tai, nghĩ nghĩ lại mới nhớ ra, Vân Đỉnh là khu biệt thự nằm sườn núi, theo lời quảng cáo là " Huyền ảo như ở chốn thần tiên, như những đám mây".


      Lần trước sau khi xem mặt trời mọc xong, căn nhà nơi tỉnh lại là ở Vân Đỉnh.


      "Tôi , chú mau để tôi xuống xe!" Tùng San lạnh lùng .


      Chỗ đó hoang vu vắng vẻ, lỡ như có mưu đồ xấu xa gì, muốn trốn cũng thể.


      " muộn.” Giọng của Cố Trì Tây bình tĩnh nhưng lại mang theo vài phần lạnh lùng.


      "Hả?" Tùng San hiểu muốn gì.


      "Vừa nãy lúc ở bệnh viện em có thể chạy thoát, nhưng em lại làm. Giờ em ngồi xe của tôi, San San, em muốn chạy cũng quá muộn.” Cố Trì Tây hơi hơi nghiêng đầu nhìn về phía .


      "Cố Trì Tây, chú thể chuyện có lí lẽ chút được sao? Lúc nãy ở bệnh viện có nhiều người, chú dùng sức nắm tôi như vậy bảo tôi làm sao chạy thoát? Đột nhiên xuất rồi lôi tôi , sao chú có thể như mình làm đúng vậy?"


      Tùng San cảm thấy chuyện đạo lý với người này quá vất vả, nhưng nếu , thấy tức chịu nổi.


      Cố Trì Tây nhếch khóe miệng, mắt nhìn phía trước, "Vừa rồi em ở bệnh viện có chuyện trốn khỏi tôi là vì em quá để ý ánh mắt của người khác, dám ở trước mặt mọi người trở mặt với tôi, em sợ bị người khác chê cười.”


      "Đúng như vậy sao? Tôi để ý ánh mắt của người khác, vì tôi có người tôi quan tâm! Đó là nơi làm việc của mẹ tôi, nếu tôi làm ầm ĩ lên, chú mẹ tôi sau này làm sao có thể nhìn mặt người khác chứ? Cố Trì Tây, con người của chú bao giờ biết nghĩ cho người khác, tích cách ích kỷ của chú từ đâu ra vậy? Chú từng quan tâm tới người khác sao?"


      Sắc mặt Cố Trì Tây trầm, "San San, tôi chỉ quan tâm em thôi.”


      Cố Trì Tây xong câu đó, Tùng San hận thể đâm đầu chết . Tôi chỉ quan tâm em... cái con khỉ!


      "Cho nên cách mà chú quan tâm tôi là đột nhiên xuất , mạnh mẽ lôi tôi ? Đó phải quan tâm mà là quấy rầy!"


      "Quấy rầy cái gì? Quấy rầy buổi xem mắt của em sao?" Khóe miệng Cố Trì Tây gợi lên nụ cười giễu cợt.


      Tùng San gần như đoán được nguyên nhân xuất , nhưng thể cảm thán tin tức của nhanh nhạy, quả thực bản lĩnh cao cường biết.


      "Đúng! Quấy rầy buổi xem mắt của tôi!" dứt khoát , hoặc là làm, làm phải làm đến cùng, sảng khoái thừa nhận, "Cố Trì Tây, chúng ta làm bạn bè, chỉ là bạn bè! Chú dựa vào cái gì mà quấy rầy buổi xem mắt của tôi?"


      đúng lí hợp tình câu làm Cố Trì Tây tức giận đến đau cả ngực. Vì thế dùng sức đạp làm đồng hồ tốc độ tăng vọt.


      vốn muốn dùng chuyện bạn bè làm cái cớ, chậm rãi lấy lùi làm tiến bàn bạc kỹ hơn. Kết quả bây giờ mới có vài ngày, đầu tiên là nhận điện thoại, khó khăn lắm mới nhận điện thoại lại chuyện hung dữ, hôm nay còn lớn gan hơn nữa, dám xem mắt?


      từng có nhiều người phụ nữ bên cạnh, nhưng ai dám coi ra gì như Tùng San.


      Nếu lần này dạy dỗ , biết chừng ngày nào đó, bị bé con này chọc tức chết.


      Tùng San thấy lại tăng tốc, trong lòng hơi căng thẳng. Ba Tùng nhà lái xe vẫn luôn lái chậm rãi, giữ đúng tốc độ quy định, đường cao tốc cũng theo tốc độ cho phép, từ trước đến nay chưa từng đua xe. Thấy xe Cố Trì Tây chạy càng lúc càng nhanh, cảm thấy trái tim đập mạnh thình thịch, luôn có cảm giác trở thành đồng phạm của vụ án lái xe quá tốc độ gây tai nạn.


      "Cố Trì Tây, chú chạy chậm chút, đường này đều có máy bắn tốc độ, chú chạy nhanh như vậy phải nhận giấy phạt đó, tình tiết nghiêm trọng còn bị huỷ giấy phép lái xe!" Tùng San nhịn được nhắc nhở .


      Cố Trì Tây đột nhiên bật cười, quay đầu liếc mắt nhìn bé con, lúc này mới phát khuôn mặt nhắn của trắng bệch.


      Trong lòng bỗng nhiên dao động, thở dài, giảm tốc độ xe, bàn tay từ vô lăng di chuyển, đặt đỉnh đầu Tùng San, dùng sức xoa xoa.


      "San San, tôi phải làm gì với em bây giờ.” Giọng của tràn đầy bất đắc dĩ.


      Khuôn mặt nhắn của Tùng San cứng đờ, mi dài rũ xuống, im lặng .


      Cả đoạn đường, hai người cũng gì nữa, Cố Trì Tây rời khỏi cao tốc chạy vào con đường khác tới khu biệt thự Vân Đỉnh, Tùng San đánh giá bốn phía, lại lần nữa bị cảnh sắc chỉ có thể xuất trong TV làm kinh ngạc.


      Nếu so sánh với Giang Phong Uyển nhà ở Vân Đỉnh lớn hơn, khoảng cách giữa các biệt thự xa hơn, phân bố cũng có trật tự như Giang Phong Uyển mà rải rác khắp sườn núi, lấm tấm nhiều điểm, bị màu xanh ngát xung quanh bao bọc.


      Cố Trì Tây ngừng xe xong, xuống xe giúp mở cửa, "Xuống , có thể được ?"


      Tùng San sửng sốt chút mới phản ứng được, ra Cố Trì Tây cũng phát đôi giày mới khiến thoải mái. Nếu sớm phát còn mạnh mẽ lôi như vậy, rất đáng giận.


      Tùng San nhìn xuống chân mình, tróc da rồi, chảy máu ngưng tụ chỗ, nhìn qua đáng sợ.


      Cho nên mới loại giày giảm giá này thể mua bừa bãi, Tùng San thầm thở dài.


      Cố Trì Tây nhìn chân của bé con, đau lòng thở dài, cúi thấp người, cởi dây an toàn cho , trực tiếp bế bổng bé con ra khỏi xe.


      "Trang điểm như vậy xem mắt, em coi Trương Dật Bạch là ai chứ?" Cố Trì Tây bế Tùng San vừa vừa .


      Tùng San cứng đơ người "Chú thả tôi xuống , tôi có thể được.”


      Cố Trì Tây để ý , tiếp tục cười : "Biết tôi thích em còn dám xem mắt, em chơi trò vờ tha để bắt sao?"


      Tùng San trừng mắt nhìn : "Mẹ tôi cảm thấy tôi và bác sĩ Trương rất xứng đôi mới để cho chúng tôi gặp mặt, thực tế bọn tôi cũng chuyện rất hợp, nếu phải chú nửa đường xuất , chúng tôi ...”


      Cố Trì Tây nhìn , " thế nào? Trương Dật Bạch cũng hơn ba mươi, sao em chê lớn tuổi mà lại chê tôi chứ?"


      Tùng San cười: "Chú nghĩ tôi ghét chú vì chú lớn tuổi sao?"


      Cố Trì Tây thả bé con trong lòng xuống, lấy chìa khóa trong túi ra mở cửa, quay đầu lại hỏi: "Vậy em còn ghét tôi vì cái gì nữa? Tôi có chỗ nào thua kém Trương Dật Bạch sao?"


      Tùng San lắc đầu, "Tôi ghét rất nhiều điểm ở chú! Tôi ghét chú là ba của Cố Lâm Lâm! Tôi ghét chú có vợ còn ngoại tình! Tôi ghét chú độc tài lí lẽ! Tôi ghét chú ích kỉ chỉ biết nghĩ cho mình nghĩ cho người khác! Tôi ghét chú...”


      Câu cuối cùng chưa kịp ra bị tước quyền phát biểu.


      Cố Trì Tây gắt gao ép lên cửa, chút do dự hôn xuống. Đây là nụ hôn sâu tràn đầy giận dữ và bất đắc dĩ, tính công kích rất mạnh, căn bản thể phản kháng.


      chính là chiếm đoạt.


      Tùng San muốn tránh cũng được, muốn trốn cũng thể.


      Lưỡi cạy hàm răng ra, ngang ngược dây dưa, chỉ cảm thấy trong khoang miệng mình đều là mùi vị của , giống như uống thứ rượu thượng hạng vậy, cái cảm giác khó có thể kháng cự lan tràn khắp toàn thân. Đại não bị thiếu dưỡng khí, ngay cả đầu ngón tay cũng tê dại.


      biết mình hôn bao lâu, đến khi bé con trong ngực động đậy nữa, mới dừng lại, tay xoa xoa Tùng San hít thở thông, trán chạm vào trán , "San San, em là của tôi, ai được chạm vào em.”


      Tùng San há miệng thở hổn hển, cau mày, sóng mắt lưu chuyển nhìn , cũng gì.


      Khóe miệng Cố Trì Tây cong lên, bế lên, vào nhà, lúc bế lên cầu thang, bé con trong ngực bỗng giật mình, "Cố Trì Tây, chú đồng ý cưỡng ép tôi.”


      Bước chân của Cố Trì Tây như bị kiềm hãm, cúi đầu nhìn Tùng San, ánh mắt ngày càng thâm sâu.


      Mắt Tùng San rất sáng, giống như thủy tinh, tinh khiết trong suốt, hề nháy mắt nhìn thẳng , muốn lùi bước.


      "Nếu như hôm nay chú làm việc gì quá đáng với tôi, chúng ta ngay cả bạn bè cũng thể.” Tùng San kiên định .


      Cố Trì Tây mím môi, biểu cảm khuôn mặt tuấn cứng đờ, sau đó nhếch nhếch khóe miệng : "Tôi chỉ muốn bôi thuốc vào chân em thôi.”


      Tùng San thầm nhàng thở ra, rũ mi : " ra cũng nghiêm trọng như vậy, dán miếng băng cá nhân là được rồi.”


      Cố Trì Tây bế Tùng San vào phòng ngủ của , đặt lên giường, sau đó vào phòng tắm lấy hộp y tế từ ngăn tủ ra. kiên nhẫn ngồi dưới sàn, dùng cồn sát trùng giúp lau miệng vết thương. Cồn sát trùng lướt qua chỗ nào, chỗ đó lành lạnh, lúc chạm vào vết thương, Tùng San đau đến hít vào, ngón chân thon dài tự giác co lại.


      Cố Trì Tây cười cười, lấy tay vỗ vỗ lên bàn chân trắng nõn mềm mại của , "Sợ đau như vậy sao?"


      Tùng San cắn môi, lời nào.


      Tùng San mặc váy công chúa, chỗ eo được bó sát vào thân làm làn váy phía dưới xòe ra, váy dài cộng thêm đường viền vừa vặn dài tới gối. Cố Trì Tây lấy tay sờ chân , nhìn đôi chân mềm mại đó, trong thân thể như có trận lửa bùng lên tận đầu, khiến toàn thân như lửa đốt, kiềm chế được.


      lại thay miếng bông thấm cồn khác, trực tiếp bôi lên miệng vết thương, lần này ổn định chuẩn xác và dùng sức, khiến Tùng San đau đến mức co đầu gối lại, cẳng chân kia rụt lên , khiến làn váy bị hở ra ke hở.


      Tùng San vừa định làm chút, liến cảm thấy có gì đó đúng, bởi vì tay của Cố Trì Tây đặt lên bắp chân , hơn nữa còn theo bắp chân mịn màng đó từ từ hướng lên .


      "Cố Trì Tây, chú!" Tùng San la lên.


      Nhưng tất cả đều trễ rồi.

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      cupid_aint_a_lie, Iluvkiwi, noair40 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ĐẾM Like nèo....30like ak, ta hóng ta hóng:012::012:.....chú ́ giận khác người qúa......giận đến cười ấy:05(1):......cười trước cơn bão a...... biết bão cấp mấy đây.:011::011:....thanks nàng editor....

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      SS mặc dù rất là mạnh miệng nhưng vẫn bị chú ́ nhà ta ăn sạch.....hazzz....chia bùn cùng ss, thịt nào.....chiến thui các đồng ch:yoyo31::yoyo31:í......thanks nàng editor......:th_57::th_57:
      Hồng Cúc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :