1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thomap

      thomap Active Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      83
      Chu Trường An bị đuổi hả dạ :059: nhưng mà ko biết chú Cố xử CLL sao đây, muốn biết quá :058:

    2. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      Cảnh báo: đọc chương này nhớ chuẩn bị .......xô.....vì khá buồn nôn :barf:với cp An-Lâm
      Chương 17

      Editor: Tiểu Yên


      Chu Trường An đóng cửa lại nhưng vẫn cảm thấy ầm ĩ. mình ngồi trước cái bàn trống trải cầm di động, vì đồ dùng của chuyển tới căn nhà kia của Cố Lâm Lâm. Bị đuổi cách chật vật như vậy, cần người khác , cũng cũng biết mình mất hết thể diện.


      Nhưng còn nơi nào để , thành phố lớn như vậy, lại nơi để Chu Trường An có thể yên ổn tìm nơi lập nghiệp.


      cứ cầm di động hết tắt tồi lại mở, biết mình nên gửi tin nhắn cho Cố Lâm Lâm, chủ động xin lỗi, tình mà , Cố Lâm Lâm dễ dụ hơn Tùng San nhiều, trí nhớ kém, tâm trạng nhanh đến nhanh . Tin nhắn cũng soạn sẵn, nhưng ngón tay tài nào nhấn nút gửi .


      Cái gọi là tôn nghiêm này, nhìn thấy sờ được, bạn nó đáng giá ngàn vàng cũng đổi được, bạn nó vô vị nó chẳng đáng đồng.


      dù sao cũng chỉ là tên nhóc lăn lộn bên ngoài mà thôi, tạm thời nhẫn nhịn vì lợi ích về sau và có thể có được cơ hội thực giấc mơ của mình. làm vậy là sai sao?


      Rốt cuộc vẫn ấn nút gửi , kèm theo tiếng thở dài dài. Đại trượng phu co được dãn được, sớm muộn gì cũng có ngày thành công.


      Lúc Cố Lâm Lâm nhận được tin nhắn, ta ở nhà khóc lóc um sùm, bên cạnh ta là những chiếc cốc thủy tinh cao cấp giá trị hơn vạn tệ bị vỡ tan tành, giúp việc cẩn thận dùng máy hút bụi dọn dẹp những mảnh vỡ , còn phải luôn luôn chú ý dưới chân, sợ cẩn thận đạp phải. Tình trạng này cũng kéo dài hơn vài giờ.


      Uông Tiểu Kinh vừa về nhà liền thấy giúp việc vẻ mặt lo lắng tới "Phu nhân, tiểu thư ấy khóc hơn nửa ngày rồi, bà mau xem chút .”


      Uông Tiểu Kinh cau mày, thay dép lê, bỏ túi xách xuống, vừa vào phòng khách liền thấy mấy chiếc cốc thủy tinh cao cấp trong tủ trưng bày trống khoảng lớn, những vật mà bà thích cất kỹ trong đó đều bị mất hơn nửa.


      "Lâm Lâm, con lại ầm ĩ chuyện gì nữa đây?" Giọng điệu của Uông Tiểu Kinh được tốt, đống công việc khiến bà phiền muốn chết, mệt đến mức xương cốt rã rời, về nhà cũng được yên tĩnh nghỉ ngơi.


      "Mẹ, ba của con, ông ấy mắng con!" Mắt Cố Lâm Lâm sưng như hạt đào, giọng khàn khàn.


      Uông Tiểu Kinh sửng sốt chút, "Ba mắng con? Sao lại mắng ?"


      "Ông ấy, ông ấy mắng con có giáo dục, hiểu chuyện...”


      Uông Tiểu Kinh thầm thở dài, đây là .


      "Ông ấy còn , nếu con còn đến tìm Tùng San gây chuyện, ông ấy, ông ấy coi con là con nữa!" Cố Lâm Lâm hít nước mũi.


      Uông Tiểu Kinh nhăn mày, "Ai là Tùng San? Con lại làm gì người ta?"


      "Tùng San, chính là bạn trước của Chu Trường An...” Cố Lâm Lâm yếu ớt xong câu kia lại hung tợn bổ sung câu, "Chính là đứa con đê tiện cùng phòng với con.”


      Uông Tiểu Kinh cảm thấy đau đầu, " phải con có được Chu Trường An rồi à? Sao còn tìm bạn cũ của người ta gây phiền toái? Lâm Lâm, con lớn như vậy rồi thể hiểu chuyện chút sao? Con muốn giành bạn trai của người ta mẹ cũng giúp con rồi, con muốn chuyển ra ngoài mẹ cũng cho con căn nhà, con có thể an phận chút hay , để mẹ đỡ phải mệt mõi nữa?"


      Cố Lâm Lâm tỏ ra uất ức dốc sức lắc đầu, "Mẹ, phải đâu, phải con cố ý tìm nó gây chuyện, là do nó, đứa con đê tiện đó dụ dỗ ba! Con tận mắt nhìn thấy, hôm đó nó và ba ôm nhau ở đường! Hôm nay con tìm nó tranh cãi, nó còn chịu thừa nhận, còn tát con cái!"


      Uông Tiểu Kinh im lặng, xoa huyệt thái dương căng thẳng, cởi áo khoác vứt lên sofa, lẳng lặng vào bếp mở tủ lạnh lấy chai nước, mở nắp đậy uống hai ngụm.


      Cố Lâm Lâm thấy mẹ ta gì, tự động đứng lên chạy tới chỗ bà, "Mẹ, mẹ thể cúi đầu thuận theo rồi hòa thuận với ba sao? Mẹ nhìn , bởi vì mẹ chịu tiến lên, mới có nhiều đàn bà như sói như cọp vây quanh ba, lỡ như ngày ba ba bị con hồ ly tinh nào đó dụ dỗ mất rồi muốn ly hôn với mẹ sao?"


      Uông Tiểu Kinh cười lạnh, mắt phát ra ánh nhìn kiêu căng lại lạnh lùng khinh thường.


      "Ông ấy ai cứ tới với người đó , nhiều năm như vậy mẹ từng quan tâm sao? Lâm Lâm, về sau con được náo loạn nữa. Ba con muốn tìm người như thế nào tới lượt con quản.”


      "Mẹ, đó là ba con, sao con mặc kệ được! Đều tại thái độ của mẹ đối với ba ba quá tệ, ba đẹp trai như vậy, bao nhiêu người đàn bà chen chúc vỡ đầu muốn được ông ấy để ý! Sao mẹ có thể vô tâm như vậy?" Cố Lâm Lâm nóng nảy.


      Uông Tiểu Kinh nhìn con , lại xoa xoa huyệt thái dương, "Lâm Lâm, thái độ của con như thế này là sao, sao con quay lại trách mẹ chứ? Tại sao con lại đứng về phía ba con như vậy? Tự con nghĩ lại xem, những năm gần đây ông ấy đối với con có tốt ? Ông ấy có quan tâm con ?"


      "Ba đối với con rất tốt, chưa bao giờ hung dữ với con, ông ấy quá bận rộn nên mới thể tới thăm con được thôi.” Cố Lâm Lâm bĩu môi.


      Uông Tiểu Kinh thở dài hơi, nuôi đứa con vong ân bội nghĩa như vậy là...


      Vẻ mặt Cố Lâm Lâm chỉ tiếc rèn sắt thành thép, "Mẹ, mẹ thể tiếp tục thế nữa, mẹ cứ suốt ngày bận rộn công việc như vậy làm gì chứ? Chỉ cần mẹ khiến ba thuần phục, chúng ta còn thiếu tiền nữa sao? Hơn phân nửa thành phố A này là của ba đó. Mẹ nhìn mình xem, nếp nhăn càng lúc càng nhiều rồi.”


      Uông Tiểu Kinh nhìn con , vẻ mặt dịu dàng, xoa đầu con , "Được rồi, con đừng quản chuyện của mẹ nữa, quản tốt chuyện của con là được. Tên nhóc Chu Trường An cũng tệ, con với nó ở bên nhau cho tốt , đừng gây chuyện nữa.”


      Cố Lâm Lâm lè lưỡi, dám cho mẹ ta biết buổi chiều mình vừa mắng Chu Trường An tràng, còn đuổi .


      Uông Tiểu Kinh cũng lười hỏi, đuổi con về xong, cơ thể cực kỳ mệt mỏi, thay quần áo tắm, lúc quay lại phòng ngủ bà nhìn vào cửa kính trong phòng, thân thể gầy gò, khô quắt như thể ngay cả hơi nước cũng có. Bà đến gần để nhìn khuôn mặt mình, ràng bà chỉ mới ba mươi chín tuổi nhưng có nhiều nếp nhăn như vậy. đành lòng nhìn tiếp, bà tắt đèn, nằm lên giường từ từ nhắm hai mắt.


      Sao bà lại trở nên già nua như vậy chứ?


      Đúng rồi, con cũng sắp 21 tuổi.


      Dáng vẻ bà như thế này, người đó nhìn thấy có thể nhận ra ?


      Nghĩ đến đấy, bà ngồi dậy, mở đèn ngủ đầu giường, kéo ngăn kéo, lấy ra cuốn sổ màu đen, vừa nhìn biết nó có từ rất lâu rồi, bìa ngoài hư hao rất nhiều, trang giấy bên trong cũng ố vàng từ lâu. Uông Tiểu Kinh cầm cuốn sổ , ngón tay ngừng vuốt ve bìa bên ngoài. Còn chín tháng nữa, người đó trở về. Bà muốn cho ông ấy nhìn thấy con của họ giống ông như thế nào.


      Cố Lâm Lâm nhìn thấy tin nhắn của Chu Trường An vẫn còn rất tức giận, tất cả đều vì hôm nay lại giúp Tùng San, điều này đối với ta là thể tha thứ. Vì thế ta vừa tính gọi điện thoại mắng trận, nhưng điện thoại vừa có người nghe, ta nghe thấy bên kia truyền tới giọng dịu dàng "Lâm Lâm" khiến ta mềm lòng.


      Chu Trường An biết Cố Lâm Lâm gọi điện thoại tới là tha thứ cho , trong lòng cuối cùng cũng nhàng thở ra. Lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ hồi, Cố Lâm Lâm vui vẻ cười, nghe đêm nay trở về ký túc xá ngủ đau lòng, hỏi có gối có chăn làm sao ngủ. Chu Trường An cười ở nhà ga nằm lăn ra đất còn ngủ được, bây giờ có giường sao lại ngủ được chứ.


      "Chỉ là thể ôm em ngủ nên thấy rất đơn.” Chu Trường An .


      Cố Lâm Lâm vì câu này mà vui vẻ cả buổi tối. Sáng sớm hôm sau, ta vui vẻ hát ca định tới trường tìm Chu Trường An, trước khi ra cửa gặp Uông Tiểu Kinh vừa đánh răng rửa mặt xong, ta cười hì hì, hoàn toàn mất vẻ mặt u ám hôm qua. Uông Tiểu Kinh thấy dáng vẻ hạnh phúc của con , tâm trạng phức tạp, đứa này, rốt cuộc giống ai chứ?


      Cố Lâm Lâm nghênh ngang bước vào khu ký túc xá nam, gõ cửa lớn tiếng khiến Tống Đào và A Thạch giật mình. A Thạch cởi trần rời giường, biết xảy ra chuyện gì, vừa mở cửa ra nhìn thấy ta, sợ tới mức nhanh chóng đóng cửa lại.


      Tống Đào ở bên này thu dọn đồ đạc, quay đầu liếc mắt nhìn cánh cửa kia. A Thạch dụi mắt, "Con mẹ nó, sáng sớm ta chạy tới cửa ký túc xá nam hùng hổ như vậy, còn muốn để người ta sống !"


      Tống Đào im lặng, tiếp tục thu dọn đồ đạc.


      A Thạch thở dài, "Cậu thấy được , hai người bọn họ biết ngượng, sớm tinh mơ hôn nhau thân mật như vậy ở ký túc xá. Haizz, cậu xem, chúng ta học chung với Chu Trường An bốn năm, sao lại phát tên nhóc này cao tay thế chứ?"


      Tống Đào cười cười, "Chuyện này sao có thể nhìn ra được, lấy chó theo chó thôi.”


      ra Chu Trường An có chút khó xử, nhiệt tình của Cố Lâm Lâm còn khủng bố hơn lửa cháy lan đồng cỏ. vừa mở cửa liền bị ôm cổ, còn chưa mở miệng bị hôn, thể chống cự. Bọn họ mới làm hòa tối qua, lúc này là thời điểm mẫn cảm, cho nên cũng chỉ có thể thuận theo ta, may mà nam sinh năm thư tư đại học vì sắp tốt nghiệp nên lười muốn chết, rất ít người dậy sớm. Chỉ có vài trường hợp cá biệt nhìn thấy, giống như phòng đối diện, đành tự nhận mình may.


      Dù sao cũng sắp tốt nghiệp, tương lai còn ai biết ai nữa chứ.


      Tự an ủi mình phen xong, kéo tay Cố Lâm Lâm cùng ăn sáng, nhìn khuôn mặt nhắn dưới ánh mặt trời của ta, thấy tâm tình mình cũng khá lên rất nhiều. ra nhìn kỹ, dáng vẻ của Cố Lâm Lâm cũng rất ưa nhìn. Tuy thể so sánh được với Tùng San, nhưng lại có chút ngây thơ của trẻ con. Cứ như vậy .


      Sáng nay, Chu Trường An muốn đến phòng quản lí bổ sung hồ sơ tốt nghiệp, Cố Lâm Lâm cũng vui vẻ xếp hàng cùng , hoàn toàn có chút kiên nhẫn nào.


      Ngay lúc Chu Trường An nghĩ hôm nay là ngày lành chuyện gì cũng có thể thành, khuôn mặt Cố Lâm Lâm chợt chuyển từ vùng nhiệt đới Hawai biến thành vùng cao nguyên tuyết băng giá Siberia.


      Bởi vì, ta nhìn thấy Tùng San.


      Chu Trường An cảm thấy đau đầu, sân trường lớn như vậy, sao cứ cố tình để hai người gặp nhau. Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp thể buông tha.


      Lúc Chu Trường An vờ như thấy, kéo tay Cố Lâm Lâm cố hết sức muốn ta vào lối rẽ, Tùng San cũng nhìn thấy bọn họ. Huyệt thái dương của bất giác căng thẳng.


      Đúng là hồn bất tán.

      Last edited by a moderator: 10/12/15
      Iluvkiwi, noair, mailinh31 others thích bài này.

    3. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Oan gia ngõ hẹp mà , đâu cũng gặp chuyện gì nữa đây, tại sao chú Cố li dị vợ nhỉ, có tình đợi thôi
      Thanks @eugenenguyen

    4. Gariella

      Gariella Active Member

      Bài viết:
      185
      Được thích:
      155
      Chắc sắp có cãi nhau nữa đây...:4:.
      Cố Lâm Lâm chảnh chọe kiểu con nhà giàu quen thói muốn gì được nấy, chỉ cò Cố Trường An ngu ngốc mà đâm đầu vào, mình thấy kết cục của hai người này chẳng đâu vào đâu :064:.
      Mà sao chú Cố và vợ nhau mà lại kết hôn vậy, bà này lại còn có con riêng nữa chứ.
      Thanks @eugenenguyen nha.

    5. thomap

      thomap Active Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      83
      Sao chú chỉ la mắng thôi vậy, ít nhất chú Cố phải cắt tiền tiêu vặt chứ hay chú chỉ cảnh cáo sơ sơ vậy để CLL gây chuyện với SS r lấy cớ gặp SS k nhỉ ( mình tự sướng chút :042:)
      junsuki thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :