1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      sorry mọi người vì post hàng trễ nha... vì giờ mình vào năm 2 phải học thêm thứ tiếng nước ngoài ngoài tiếng ra nữa, lịch học kín mít, nhưng mình có post đầy đủ mọi người yên tâm, tuần mình có gắng post tối thiểu là 3 chương/ tuần, tuần khác post bù lại 1-2 chương nha. mình bỏ truyện này đâu cho nên mọi người đừng lo bị đứt mạch cũng đừng quá hối truyện vì như vậy chất lượng cũng tốt.

      p/s truyện này hay....hay..hay lắm:yoyo52: mình điên mà bỏ dở đâu :yoyo36:


      Edit: Tiểu Yên

      Beta: Vân Du

      Chương 1

      Tùng San cẩn thận ôm hộp lớn tinh xảo trong tay, lúc vào thang máy muốn đưa tay ra ấn nút tầng 7, nhưng khi cánh tay vừa đưa ra chút, cái hộp kia liền hơi nghiêng trượt về bên, may mà người đứng bên cạnh giúp kịp thời.


      "Tầng mấy?" Người kia hỏi.


      "Tầng 7, cảm ơn.” Tùng San trả lời.


      Chiếc hộp trước ngực quá lớn che khuất phần lớn tầm nhìn, chỉ cố nhìn thấy, đó là người đàn ông phong thái phi phàm. Lại liếc thêm cái nữa, nhìn cũng có vẻ rất đẹp trai.


      Trong thang máy bốn phía đều là gương bóng loáng, ngọn đèn đỉnh đầu hắt vào, phản xạ khắp bốn phương tám hướng, ánh sáng chói mắt khiến Tùng San có chút chóng mặt.


      Di động trong túi xách vang lên nhưng lại còn tay để nhận.


      Vẫn tiếp tục vang lên.


      cảm thấy vô cùng khó xử. Cũng may người đàn ông bên cạnh ngược lại rất bình tĩnh, vẫn đứng bên trái , tao nhã trầm mặc.


      Tùng San vừa khó xử vừa có chút hối hận, tiếc nuối, ra nên giảm bớt sĩ diện chủ động gọi điện thoại cho Chu Trường An giải hòa, sau đó có ngay người khỏe mạnh để nhờ vả, đâu phải mình mang bánh gato từ tiệm bánh xa như vậy tới đây. Còn mất hơn trăm tệ tiền xe, mấu chốt là cánh tay nhức mỏi lắm rồi.


      Tất cả đều vì đêm qua hai người bọn họ cãi nhau trận.


      Nguyên nhân thực ra rất vớ vẩn. Tùng San chuyện với Chu Trường An ước gì mình cũng có thể giống Cố Lâm Lâm tổ chức buổi tiệc sinh nhật lớn, Chu Trường An nghe xong, đột nhiên lại lên cơn quái đản “Em sao có thể so sánh mình với Lâm Lâm được, em cho rằng em là ai thế?”


      Tùng San lập tức nổi giận, chỉ vào mũi hỏi, “ thế là có ý gì? Rốt cuộc là bạn trai em hay bạn trai ta?” Chu Trường An lạnh nóng gì, kết quả Tùng San tức giận quay người về thẳng ký túc xá. Cả ngày hôm nay cũng thèm gọi điện thoại cho , thà rằng mình xa như thế để lấy bánh gato.


      Theo lý thuyết, với tính tình của Chu Trường An, sáng nay gọi điện thoại đến cầu xin tha thứ. Nhưng ràng cả ngày hôm nay cũng có động tĩnh gì. So sánh về độ bướng bỉnh, Tùng San có lúc nào chịu thua. Cho nên tất nhiên cũng chủ động gọi cho , dù sao lát nữa cũng gặp, xem phản ứng của thế nào rồi mới quyết định có cần chiến tranh lạnh nữa hay .


      Cửa thang máy mở ra, người đàn ông kia rất có lễ độ, trước khi ra ngoài còn giúp ấn nút giữ cửa thang máy, cười cảm ơn, ôm bánh gato tới, lại phát , hóa ra người này cùng đường với .


      Hai người trước sau, cự ly xa cũng gần. Trong hành lang dát vàng lộng lẫy, thảm trải sàn hoa văn màu đỏ sậm rất dày, đôi giày cao gót Tùng San mới mua giẫm lên đó phát ra chút thanh nào.


      Tiệc sinh nhật của Cố Lâm Lâm được tổ chức tầng cao nhất. Hôm trước Lý Yến vụng trộm cho biết, tiệc sinh nhật lần này tiền thuê trọn phòng thôi hơn 1 vạn tệ. Cho nên Tùng San mới có thể vì đẳng cấp của bữa tiệc, cắn răng quyết tâm đến cửa hàng bánh của Đức đặt làm cái bánh gato. Với tư cách là bạn cùng phòng, như vậy cũng rất có lòng rồi.


      Tùng San nhìn chằm chằm nhìn vào số phòng của những phòng qua, 7707, cuối cùng cũng đến rồi.


      Sau đó phát người đàn ông trung niên đằng trước cũng đứng ở cửa ra vào, cười tủm tỉm nhìn .


      Lúc này mới thấy tướng mạo của người này. rất cao, dáng người cao gầy, mạnh mẽ, vẻ ngoài cũng rất dễ nhìn, tuy rằng ngũ quan có chỗ nào đặc biệt nổi bật, nhưng tổng hợp cùng chỗ lại nhìn rất hài hòa. Mấu chốt là ta rất phong độ, nhìn qua biết là người thành công trong nghiệp, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều mang phong độ vô cùng tao nhã. ta mặc bộ âu phục, áo sơmi, đeo caravat, nhìn có vẻ rất đắt tiền.


      ta cũng đến đây? Chẳng lẽ là họ hàng của Cố Lâm Lâm?


      "Ngài cũng đến tham gia tiệc sinh nhật Cố Lâm Lâm sao?" Tùng San cười ha ha hỏi.


      Người đàn ông đó gật đầu, " chính là Tùng San phải ? Bạn cùng phòng của Lâm Lâm?"


      Hóa ra ta biết .


      "Chào , tôi tên Cố Trì Tây, là bố của Lâm Lâm.”


      Tùng San: "...”


      Cố Lâm Lâm và bố ta đúng là chút thôi cũng giống.


      Ông bố này nhìn vẫn còn quá trẻ, còn tưởng rằng ta là chú hay là trai của Cố Lâm Lâm thôi. ngờ lại là bố.


      "Chào chú. Cháu là Tùng San.”


      Cố Trì Tây đưa tay ra, bê giúp hộp bánh kia, "Tôi thấy bê hộp bánh này đoạn rồi, cảm thấy có chút giống nhưng lại chắc chắn, để tôi bê giúp .”


      Tùng San có chút nơm nớp lo sợ, vội vàng cười : " cần cần, chú giúp cháu mở cửa là được.”


      ra cùng Cố Lâm Lâm quan hệ cũng bình thường.


      Nhà Cố Lâm Lâm rất giàu, ăn mặc đều là hàng xa xỉ. Theo như lời của bạn cùng phòng Lý Yến mà Cố Lâm Lâm có bệnh chung của tất cả các nhà giàu, tim bằng pha lê, bệnh công chúa, thích khoe của, hơn nữa còn vô cùng ngạo mạn. Thế nhưng Tùng San cảm thấy ta vẫn còn có chút ưu điểm, ví dụ như ra tay hào phóng, đối với bạn bè cũng coi như trượng nghĩa, cùng phòng cũng tính toán chi li. Cho nên Tùng San chỉ cần động đến khu vực của Cố Lâm Lâm, chung sống hòa bình với ta cũng khó lắm.


      Gia cảnh nhà Tùng San tầng lớp trung lưu, nhưng đó là bố tự cho là như vậy, theo thấy chỉ miễn cưỡng ở mức trung bình mà thôi. Mẹ ngược lại luôn đặc biệt phối hợp với luận điệu của bố , kiên trì cho rằng gia đình giàu có phải là ở việc tiền nhiều hay ít, quan trọng là chỉ số hạnh phúc gia đình, cho nên nhà bọn họ có phòng có xe, sức khỏe vợ chồng đều khỏe mạnh, công tác thuận lợi, con đậu trường đại học tốt hơn nữa còn có bạn trai, chỉ số hạnh phúc này sớm vượt qua cột mốc trung bình của quốc dân rồi.


      Nhưng sau khi nhìn thấy Cố Lâm Lâm có người bố phong độ như vậy, Tùng San vẫn khỏi cảm khái chút, bố Tùng nhà so sánh với người ta chênh lệch có chút lớn. Ít nhất người ta cũng trung niên nhưng có bụng bia, bố Tùng nhà nhìn thấy thế nào cũng hâm mộ chết mất.


      Tùng San vừa vào, liền cảm thấy bầu khí có chút bình thường. Người trong phòng vốn rất ồn ào, nhìn thấy cùng Cố Trì Tây vào phòng, bỗng nhiên liền im bặt.


      Sau đó nhìn thấy Cố Lâm Lâm ngồi đối diện. với Chu Trường An.


      Trong miệng Cố Lâm Lâm nhai gì đó, Chu Trường An cầm quả táo tay, biết bị ai cắn miếng.


      Lý Yến tới, sắc mặt vừa thấy liền biết phải chuyện , thấp giọng : "San San, mình gọi cậu nhiều lần như vậy, sao cậu lại bắt máy?"


      Tùng San có chút mơ hồ, "À, vừa rồi tớ ôm hộp bánh nên hơi bất tiện.”


      Sau đó đặt hộp bánh xuống, mở ra, cái bánh gato trang trí rất đẹp, đá khô trong bánh còn tỏa ra khói trắng mê hoặc.


      Dường như mọi người biết phải làm sao, ngay cả những nam sinh bình thường thích ồn ào nhất cũng yên lặng tiếng động.


      "San San, bố, sao hai người lại đến cùng nhau?" Cố Lâm Lâm nuốt miếng táo trong miệng xuống.


      "Gặp trong thang máy.” Cố Trì Tây cười bước tới, hiền lành vỗ vỗ đầu con .


      Chu Trường An buông quả táo trong tay xuống, cười có chút gượng gạo, "San San phải em hôm nay đến sao? Kìa, mau ngồi xuống , có mệt ?"


      Chu Trường An này, lúc căng thẳng thường hay giật giật khóe miệng, tuy thần sắc vẫn luôn bình thường nhưng Tùng San ở chung với càng lâu lại càng phát , kỳ tính của có chút miệng cọp gan thỏ.


      Tùng San cảm thấy có điều gì đó là lạ.


      Lý Yến nhịn được đẩy đẩy , "Cậu ra ngoài chút, tớ có chuyện muốn với cậu.”


      Tùng San vẫn nhúc nhích.


      Cố Lâm Lâm đến nhìn cái bánh gato, cười : "Đây chính là bánh San San cố ý làm theo sở thích của tớ à, là đẹp, đúng , Trường An, tớ muốn ăn quả đào phía nhất.”


      Chu Trường An đặc biệt nghe lời dùng dĩa xiên vào quả đào đưa cho Cố Lâm Lâm, Cố Lâm Lâm cầm, chỉ là há miệng "A ——".


      Tùng San đột nhiên cảm giác được tất cả mọi người trong căn phòng này đều nhìn về phía mình.


      "Lâm Lâm, sao lại lễ độ như vậy, trước tiên thổi nến sau đó cắt bánh mời các bạn .” Cố Trì Tây vẫn ngồi bên lên tiếng.


      Cố Lâm Lâm bĩu bĩu môi, kéo Chu Trường An trở lại chỗ ngồi xuống.


      Tùng San cảm thấy cả thế giới đều chói mắt.


      hít hơi, sắc mặt bình tĩnh : "Tôi ra ngoài chút.”


      Sau đó liền bước ra ngoài. cần tỉnh táo chút. Vừa rồi rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Chu Trường An và Cố Lâm Lâm? có chút hỗn độn.


      bối rối , có mục đích, thảm hành lang dường như mềm nhũn ra, mỗi bước giày cao gót như lún sâu vào thảm, trong lòng cũng giống như bị cái gì đó đâm vào sâu.


      Lý Yến vội vàng đuổi đến nơi, "San San cậu sao chứ?"


      Tùng San đầu óc có chút mờ mịt nhìn thoáng qua Lý Yến.


      "Đôi cẩu nam nữ kia quá khi dễ người, mình giúp cậu, hai chúng ta đập phá hết buổi tiệc này .” Lý Yến nghiến răng nghiến lợi.


      Hóa ra, bọn họ đều biết cả. Còn lại là người cuối cùng?


      "Đập phá làm được gì? Người chịu khổ phải là tớ hay sao? Kết quả tớ lại còn phải bồi thường tiền, tớ đâu còn tiền để mà trả, tất cả tiền tiêu vặt của tớ đều ném vào cái bánh trong kia hết rồi.” Ánh mắt Tùng San mờ mịt, lộ ra chút thê lương.


      cảm thấy toàn thân còn tý sức lực nào, nhưng đầu óc lại tỉnh táo thần kỳ.


      "Chúng ta về nhà , thể ở nơi này để bị khinh bỉ được.” Lý Yến đỡ dậy.


      Tùng San lắc đầu, "Tớ muốn vào, sau đó gọi Chu Trường An ra đây hỏi cho mọi chuyện.”


      đứng dậy cùng Lý Yến quay lại trước cửa phòng, còn chưa vào cửa nghe thấy tràng hoan hô ngớt. Hình như ông bố họ Cố kia trở thành tiêu điểm của bữa tiệc sinh nhật này, cũng còn cách nào khác, sinh viên thích đọc nhất là những quyển sách truyền cảm hứng, sùng bái nhất là những người thành công trong nghiệp.


      Tùng San đẩy cửa ra, do dự nữa bước tới chỗ ngồi ngồi xuống. Quả nhiên, mọi người vừa thấy vào, lại yên lặng.


      cảm thấy mình giống như lớp đá khô lạnh lẽo chiếc bánh gato trong hộp kia, tự động hạ nhiệt độ xuống, nhưng bây giờ mọi người đều chờ được ăn bánh gato, ước gì mau chóng bốc hơi, tốt nhất là ngay cả tiếng cũng đứng lưu lại.


      mặt, vẫn tỏ ra vui vẻ, nhưng lại im lặng lên tiếng, ánh mắt nhìn thẳng về phía Chu Trường An ngồi cạnh Cố Lâm Lâm, cho đến khi Chu Trường An yên lặng cúi đầu xuống. Sau đó biết là ai lại bắt đầu câu chuyện, mọi người lại cùng nhau xin ông bố họ Cố kia chia sẻ "Bí quyết thành công ".


      Tùng San cúi đầu, lấy điện thoại di động ra, rồi gửi tin nhắn cho Chu Trường An “ ra ngoài chút, em có chuyện muốn hỏi .”


      Di động của Chu Trường An vang lên, cúi đầu đọc tin nhắn, biểu gương mặt vô cùng nhăn nhó. dường như muốn đứng lên, lại bị Cố Lâm Lâm bên cạnh điềm nhiên như có việc gì ấn xuống.


      Đáp án rất ràng rồi.


      Vì thế Tùng San hề lăn tăn đứng bật dậy, lời ra ngoài. mặt vẫn nở nụ cười, biết cả thế giới này cũng cười . Là lạnh lùng cười nhạo.


      Lúc Tùng San xoay người, liền nhìn cái bánh gato mà khổ sở mang đến đây, bỗng nhiên có loại kích thích muốn cầm cả cái bánh gato này đập lên đầu đôi cẩu nam nữ kia.


      Nhưng vẫn nhịn được. Phát điên cái gì chứ, cũng chỉ có mình mất mặt. cần thể mình chẳng quan tâm, để lại cho bọn họ bóng lưng kiêu ngạo.


      Lý Yến lại đuổi theo ra ngoài, Tùng San cười , mình sao đâu cậu cứ ở lại .


      Nhưng ra muốn đợi người.


      Chỉ có người.


      Thang máy chờ hơn nửa ngày cũng thấy lên. nhìn con số vẫn luôn dừng lại ở tầng trệt hề thay đổi, cảm thấy nóng mắt. Sau đó liền tháo giày cao gót, cầm tay, nhanh nhẹn theo hướng ngược lại, quay người thang bộ. Tòa nhà cao cấp này ngay cả thang bộ cũng đều dát vàng lộng lẫy, bậc thang bằng đá cẩm thạch sáng loáng, dính hạt bụi. Nhưng chúng hoàn toàn vô hồn, ngay cả bóng người cũng có.


      đoạn, bàn chân trần bị mặt đá cẩm thạch bóng loáng lạnh buốt kia làm cho đông cứng. Sau đó liền dứt khoát ngồi bậc thang, mặc kệ hôm nay chiếc váy mặc người là chiếc váy đắt nhất mà có.


      Dù sao cũng là do Chu Trường An mua.


      Chu Trường An, Chu Trường An.


      Sao chết quách luôn .


      Vừa rồi tại sao cầm dao trực tiếp đâm chết luôn cho rồi.


      Hồi Tùng San còn rất , bố Tùng nhà thường kể cho những câu chuyện về các hùng, thích nhất câu , XX gặp nguy hiểm nhưng hề nao núng, vẫn có phong độ của vị tướng.


      Hôm nay cũng coi như có phong độ của vị tướng phải ?. Bố Tùng nhà mà biết chắc cảm động đến rơi lệ mất.


      Nghĩ vậy bỗng nhiên lại bật cười, hơn nữa càng cười lại càng lớn, trong thang bộ trống đều văng vẳng nghe thấy tiếng cười của .


      Giống như nụ cười của nữ quái vậy.


      bây giờ chẳng phải là người ra người quỷ ra quỷ hay sao.


      "Lúc này mà còn cười được à?" Sau lưng bỗng nhiên xuất thanh trầm ấm.


      Tùng San bị dọa giật mình, con mẹ nó, lẽ mới như vậy mà dụ được quỷ đến sao?


      quay đầu lại, nhìn người đàn ông kia tới, vẻ mặt vẫn thản nhiên như .

      Last edited by a moderator: 10/12/15

    2. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      truyện này hấp hẫn nha, ngóng tiếp
      thanks nàng :)
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    3. chân ngắn 295

      chân ngắn 295 Well-Known Member

      Bài viết:
      524
      Được thích:
      330
      Đọc cái văn án thôi mà hấp dẫn quá, lọt hố mất rồi. Tks edit nhìu <3 <3
      Ốc sên tìm chỗ trú mưa thích bài này.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @eugenenguyen : ban hoc truong nao vay? Nghe viec hoc 2ngoai ngu thi giong minh hoi do qua ~>_<~

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      đầu tư quá vậy , mong có chương mới nha ,hic hic chờ đợi dài cổ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :