1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongtron092

      huongtron092 Active Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      42
      Tình hình này chú Cố còn khổ dài dài:th_82::th_82:

    2. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      cái đoạn Tùng San vs chú Cố xưng chú - ta nó cứ làm sao ấy, mình nghĩ xưng thành chú - tôi như trước vẫn hợp hơn. tks nàng
      Tiểu Yênvulinh thích bài này.

    3. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Chú Cố có khác nhỉ. Dụ dỗ đủ chiêu lần này thất bại chú định sao đây, chị mềm ko chịu vậy làm thẳng tay luôn
      Thanks @eugenenguyen
      Gariella thích bài này.

    4. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      @xiu lão gia ta sửa hết rồi :yoyo59:....xin lỗi.....:yoyo44:huhu nhầm:yoyo40:
      xiu lão gia thích bài này.

    5. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      Ngày mai có thể là có chương mới nha các nàng...vì ngày mai ta học nguyên ngày nếu kịp tối về ta edit rồi đăng...còn ...cho nên ta để mọi người đừng chờ nha
      Chương 14

      Editor: Tiểu Yên


      Giờ phút này, ánh sáng mặt trời chiếu vào khuôn mặt trắng nõn của Tùng San, hình như căng thẳng quá mức, hô hấp có chút dồn dập, vừa cực lực kiềm chế, cố gắng giữ vững vẻ mặt bình tĩnh, dáng vẻ này trong mắt Cố Trì Tây tựa như con thỏ vừa bị kinh sợ, dốc hết toàn lực bày ra vẻ mặt dữ tợn, lại chỉ khiến cho con sói lớn càng muốn tiến gần thêm bước.


      Cố Trì Tây sớm biết bé con này dễ dàng khuất phục như vậy, cho nên cũng sốt ruột, vẻ mặt ấm áp điềm đạm ngày thường trở về khuôn mặt , cong cong khóe miệng, "San San, ra em cần chống đối tôi như vậy, tôi rằng tôi thích em, đương nhiên nỡ ép buộc em.”


      Tùng San , đôi mắt to trong veo của chăm chú đánh giá Cố Trì Tây, giống như cố hết sức suy nghĩ xem những lời này là hay giả.


      Cố Trì Tây cười cười, trở lại sô pha ngồi xuống, vẫy tay với , "Em lại đây , ngồi xuống rồi chúng ta tiếp tục chuyện.”


      Tùng San đứng yên tại chỗ, vẫn nhúc nhích.


      "Gâu gâu!"


      Lão Tần biết gì hết cọ cọ chân , hai chân trước của nó vịn chân Tùng San, dốc sức vẫy đuôi, đôi mắt tròn vo đen nhánh, ánh mắt hồn nhiên như trẻ .


      "Lại đây ngồi , tôi ép buộc em, em còn sợ gì nữa?" Cố Trì Tây .


      Tùng San do dự hồi, cuối cùng cũng tới, ngồi phía bên kia của sofa.


      "San San, em cho tôi biết, em muốn người đàn ông như thế nào?" Cố Trì Tây hỏi.


      Tùng San khẽ nhíu mày, muốn kiểu đàn ông nào, nhất thời bị hỏi như vậy đành phải đáp: "Dù sao cũng phải giống như chú.”


      Cố Trì Tây bị đáp án của làm buồn cười, bất đắc dĩ lắc đầu. Bé con này, đúng là coi như thú dữ mà.


      "San San, em còn rất trẻ, biết lí tưởng và thực khác nhau thế nào đâu.” Ánh mắt Cố Trì Tây dịu dàng nhìn , mang theo âu yếm.


      Tùng San lắc đầu, "Tôi cảm thấy chênh lệch lý tưởng và thực là tồn tại khách quan, yếu tố quyết định là chú nên dùng thái độ nào để đối mặt với nó. Mẹ tôi luôn oán giận ba của tôi có tiền đồ, kiếm ra tiền cũng thể thăng chức, bà luôn lấy chú Thái ra để so sánh với ba tôi, bà chú Thái là bạn cùng khóa với ba tôi, nhưng tại lên tới chức Bí thư Thị trưởng, hơn nữa con kết hôn còn có căn nhà lớn. Nhưng điều này cũng chứng tỏ rằng mẹ ba, bà chỉ ngoài miệng thôi, như kiểu sinh hoạt hằng ngày vậy. Tôi cảm thấy ba mẹ tôi là tốt nhất, tôi muốn tìm người đàn ông giống ba tôi vậy, có thể có tiền, có chí hướng lớn, chỉ cần hiểu đạo lí, lòng dạ đối tốt với tôi là được. Quan trọng nhất là hai người ăn ý giúp đỡ lẫn nhau.”


      Cố Trì Tây trầm mặc, ánh mắt dịu dàng vừa rồi dần thay thế bằng đơn, cúi đầu, vỗ về vuốt ve lông lưng của Lão Tần, gì cả.


      "Cố Trì Tây, tôi biết với chú tình là gì, nhưng trong suy nghĩ của tôi, nó phải là cái dạng hợp đồng bao nuôi đó. Chú có thể lựa chọn cuộc đời chú tôi cũng có thể kiên định với lựa chọn của tôi. Ba mẹ tôi an phận thủ thường hơn nửa đời người, luôn lấy đứa con là tôi làm niềm kiêu hãnh, tôi muốn vì tôi dây dưa với chú, để rồi ba tôi chỉ chợ mua đồ ăn cũng bị người ta bàn luận chỉ trỏ sau lưng, bị họ đâm chọc, con ông có bản lĩnh, làm vợ bé cho đại gia nhà giàu.”


      Sắc mặt Cố Trì Tây càng thêm trầm, ánh mắt phức tạp, yên lặng lúc lâu, cuối cùng mới mở miệng : "San San, em là tốt.”


      Tùng San ngẩng đầu, nhìn thẳng , ánh mắt dao động rồi lại cúi đầu, "Cảm ơn chú, Cố Trì Tây.”


      Khóe miệng Cố Trì Tây nhếch lên ý cười hứng thú đùa giỡn, "Cảm ơn tôi vì điều gì?"


      Tùng San im lặng lát, cũng cười, "Cảm ơn chú giúp tôi thực giấc mộng bé lọ lem biến thành công chúa.” lại ngẩng đầu lên, vẻ mặt thay đổi, "Hôm đó mặt trời mọc rất đẹp, tôi hối hận vì cùng chú.”


      Trong lòng Cố Trì Tây rung động, ánh mắt bỗng chốc thay đổi, mím môi ép kích động trong người xuống, cười , "San San, tôi có ý định buông tha em.”


      Tùng San cắn môi, "Chú à, tôi thể tin nổi chú lại là người ngoan cố đến vậy.”


      Lão Tần bỗng nhiên sủa "Gâu gâu", lười biếng uốn éo thân mình, đổi tư thế thoải mái hơn nằm đùi Tùng San.


      Cố Trì Tây nở nụ cười, Tùng San cũng cười.


      đưa về nhà, đến đường cái đối diện khu phố nhà liền dừng lại. Tùng San xuống xe, cười với Cố Trì Tây, "Tôi muốn khách sáo câu hẹn gặp lại đâu, chú chăm sóc Lão Tần cho tốt.”


      Cố Trì Tây xuống xe, "San San, để tôi ôm em lần cuối .”


      Tùng San gì cả, Cố Trì Tây mở hai tay ôm bé con vào lòng như bảo vật, vô cùng cẩn thận. Tùng San rất lễ độ đẩy ra, xoay người rời . Cố Trì Tây đứng bên cạnh xe, châm điếu thuốc.


      Tùng San biết, rất nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên Cố Trì Tây ôm người con ở bên đường. ngờ lại luyến tiếc như vậy, lòng trở nên trống rỗng, Cố Trì Tây cười cười tự giễu, lấy tay xua khói , mở cửa xe.


      vốn tưởng rằng có thể ăn trọn , nhưng cuối cùng lại để chạy thoát. Từ khi nào lại có tấm lòng Bồ Tát như vậy chứ. ngồi ghế lái, nổ máy mà nhìn ra ngoài cửa xe đến thất thần. "Ba mẹ tôi yên phận thủ thường hơn nửa đời người, vẫn luôn lấy đứa con là tôi làm niềm kiêu ngạo.” Lúc bé con những lời này, ánh mắt nghiêm túc khiến đau lòng.


      Người con tốt như vậy, thông minh xinh đẹp, đơn thuần tốt bụng như ánh sáng bừng lên lúc mặt trời mọc. nhịn được muốn giữ lấy, lại vô thức khiến mắt mình tổn thương.


      Có lẽ già rồi. Chính vì già, nên mới muốn đến gần ánh sáng mặt trời ấy, sáng đến chói mắt, mang theo mùi vị đặc biệt của tuổi trẻ.


      lấy di động ra gọi cho Trương Tân, muốn Trương Tân theo dõi mọi hành động của Tùng San, có bất kỳ động tĩnh gì đều phải lập tức báo cáo cho . vẫn cam lòng.


      Trương Tân đồng ý, lại : "Cố tổng, tiểu thư Trần Toa Toa có gọi tới hai lần, ngài có muốn gặp ?"


      Cố Trì Tây thoáng chần chừ, "Trần Toa Toa?"


      Trương Tân : "Là vị tiểu thư ở Caesar Vuitton, tháng trước khi ngài đến đó boa cho ta 5000 tệ.”


      Trước mắt Cố Trì Tây như xuất khuôn mặt cực kì xinh đẹp, người phụ nữ kia có khuôn mặt như búp bê lai, làn da trắng nõn, vòng khá lớn, giọng ngọt ngào. Ở cái tuổi này rồi nên rất ít chơi đêm, lần trước là vì có vài người bạn từ thành phố F đến chơi, họ luôn ở trong quân đội gần nữ sắc nên mới dẫn họ đến Caesar Vuitton. Trong số những đứng trước mắt Trần Toa Toa xinh đẹp nhất, hơn nữa tửu lượng tệ, thay dụ dỗ vài vị quan lớn khiến tâm trạng họ rất tốt, vậy nên trước khi cầu Trương Tân cho ta tiền boa nhiều hơn 2000 tệ. Thế mà bây giờ ta lại ngang nhiên quấn lấy .


      Cùng là phụ nữ, nhưng khác biệt lại quá lớn.


      Cố Trì Tây : " cần để ý, gọi đến nữa trực tiếp tắt máy.”


      "Vâng.” Trương Tân đáp.


      "Còn có chuyện gì nữa ?" Cố Trì Tây hỏi.


      "Tô Hồng muốn thanh lý hợp đồng.” Trương Tân , "Tôi chuyện với ta, trước tiên tôi đưa cho ta 24 vạn còn lại, căn nhà đó ta giữ.”


      "Ừ.” Cố Trì Tây vẫn thêm gì.


      " ta trước khi muốn gặp ngài lần.” Trương Tân dừng lát, " muốn tỏ lòng biết ơn.”


      Cố Trì Tây cười khẩy, " gặp. Bảo ta .”


      Tỏ lòng biết ơn? tự biết trong mối quan hệ của và Tô Hồng, hành động của khác gì những người đàn ông khác. gây thù oán thôi, có chuyện gì đáng để biết ơn chứ? Người phụ nữ tên Tô Hồng đó cuối cùng vẫn để cho người ta nắm thóp. Quả nhiên khả năng lên giường và chỉ số thông minh của phụ nữ là tương phản.


      Giống như bé con vậy, đơn giản là có tiền, bán thân, thỏa mãn thân thể, có được tiền tài vật chất. Tình , cùng lắm cũng chỉ là mĩ hóa của việc buôn bán mà thôi.


      Trương Tân tắt điện thoại liền lái xe đến Đại Học A, hẹn Triệu Nhiên gặp mặt tại quán cà phê, gọi ly nước, đợi gần hai mươi phút sau mới thấy bóng dáng Triệu Nhiên cuống quít thở hổn hển chạy tới.


      Ánh mắt Triệu Nhiên bối rối, chỉ liếc mắt nhìn lát liền dời mắt về phía khác, " xin lỗi, tôi tới trễ.”


      Trương Tân đưa menu cho , " muốn uống gì?"


      Triệu Nhiên nhìn thoáng qua giá cả, cười khan tiếng, "Uống nước .”


      Trương Tân gì nữa, phất tay gọi nhân viên phục vụ tới, "Mang cho vị tiểu thư này ly nước, sau đó mang thêm ly kem chocolate.”


      Triệu Nhiên vội vàng lấy menu xem kem ly chocolate bao nhiêu tiền.


      "Triệu tiểu thư, hôm nay tôi tới tìm là có chuyện muốn nhờ giúp đỡ.” Trương Tân gần như có biểu cảm gì.


      Triệu Nhiên buông menu trong tay, nhìn , tóc ngắn dựng đứng gọn gàng tràn trề sức sống, đôi mắt giấu được vẻ uy nghiêm, người đàn ông tuấn thần bí như vậy, tới tìm gặp là vì...


      " tới đây là vì Tùng San?" hỏi.


      Trương Tân gật đầu, "Đúng vậy.”


      Triệu Nhiên cười, "Tôi biết vô duyên vô cớ hẹn gặp tôi, chúng ta cũng quen thân gì. thích Tùng San? Muốn theo đuổi ấy?"


      Trương Tân đáp lại, Triệu Nhiên thấy có chút thoải mái, cảm thấy hình như mình nhiều chuyện. Sau đó thấy nhân viên phục vụ bưng ly nước cùng ly kem chocolate lên, ly thủy tinh tinh xảo, lóng lánh trong suốt, bên còn cắm cái thìa màu tím nhạt, đỉnh thìa còn có hình con bướm trông rất đẹp.


      "Tôi muốn nhờ giúp tôi chú ý hành động của Tùng San, nếu phát có gì khác thường lập tức gọi điện thoại cho tôi biết.” Trương Tân thấy nhân viên phục vụ rồi, thẳng vào vấn đề, câu dư thừa vô nghĩa.


      Triệu Nhiên ngạc nhiên, "Hả?" Mất nửa ngày mới , " nhờ tôi giúp giám sát Tùng San?"


      Trương Tân gật đầu, chuyện. Ánh mắt nhìn thẳng vào Triệu Nhiên, thẳng đến mức khiến phải cúi đầu. nàng Triệu Nhiên này dáng vẻ bình thường, nhưng lại có chút khác biệt với những nữ sinh khác. Mọi khi vô tình nhìn thấy nam sinh trong lớp cũng đều giả vờ như thấy, huống chi là đối mặt với người đàn ông cực kì tuấn như Trương Tân.


      Trương Tân biết do dự, cũng biết do dự xong đồng ý.


      Cho nên lời nào, chỉ yên lặng nhìn , đợi đấu tranh lúc, sau đó cho câu trả lời thuyết phục.


      Triệu Nhiên cầm thìa liên tục dằm kem trong ly, hết lần này đến lần khác, cho đến khi viên kem hình tròn trở thành tổ ong mới dừng lại, ngẩng đầu lên, "Được, nhưng phải cho tôi biết vì sao. thích San San hay ?"


      Trương Tân đứng lên, lấy tờ tiền trong túi quần ra đặt xuống, "Tôi chờ tin tức của .”


      xong liền rời .


      Triệu Nhiên cắn môi, nhìn người đó rời thèm ngoảnh đầu lại, tâm trạng hết sức phức tạp. Kem trong ly chảy ra, ăn, chỉ lấy chiếc thìa , dùng khăn tay cẩn thận lau sạch rồi bỏ vào trong túi xách.


      trở về phòng, mở cửa bật đèn, trong phòng ai cả. ngồi vào bàn của mình, mở máy tính, quay đầu nhìn chỗ của Tùng San đến ngẩn cả người. Từ lúc nhập học năm thứ nhất đại học, Tùng San chính là nhân vật tiêu điểm của căn phòng này, nam sinh nữ sinh đều thích vây quanh , bản địa hoạt bát sáng sủa lại xinh đẹp như vậy, ai mà thích chứ. Còn Triệu Nhiên luôn là người tầm thường nhất trong phòng này, xuất thân ở nông thôn, có tiếng tăm gì, trong khi ràng giữa họ chỉ cách nhau bốn cái giường.


      Triệu Nhiên là người quá nhút nhát, đơn độc, biết thân biết phận tranh giành gì với người khác, chỉ cần thái độ của người khác lạnh nhạt với , tuyệt đối chủ động bước nhiều hơn dù chỉ là nửa bước. Còn lần này...


      ra vừa nãy đến muộn hai mươi phút vì biết nên mặc gì ra ngoài, đứng trước gương thay hết bộ này đến bộ khác. Quán cà phê trước cổng trường, cho tới bây giờ cũng chưa từng vào. Nhưng lần này bước vào cực kì mong đợi, có lẽ, tới vì .


      Cuối cùng vẫn là nghĩ quá nhiều.

      Last edited by a moderator: 10/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :