1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      banglangtrang123Hằng Lê thích bài này.

    2. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      Chương 9

      Editor: Tiểu Yên


      ra cẩn thận suy nghĩ mà , Chu Trường An chưa từng theo đuổi Tùng San.


      Bởi vì trong lòng hai người họ đều hiểu tấm lòng của đối phương, cho nên thường phối hợp ăn ý với nhau, vì chuyện đó mà quen nhau. Ngay cả mở đầu cũng có, Tùng San nhớ vào buổi tối hôm nọ, Chu Trường An đưa về ký túc xá, lúc ở dưới tầng cẩn thận vấp chân, Chu Trường An đỡ liền thuận thế ôm lấy . Vừa vặn lúc ấy có vài người quen qua, huýt sáo, tỏ vẻ chuyện này bọn họ sớm biết rồi, thế là ngày hôm sau tin tức họ quen nhau ai biết.


      lời tỏ tình nào cả. Là lần đầu đương, Tùng San cảm thấy bản thân mình chịu thiệt thòi. Sau đó giật mình phát giác, ra Chu Trường An mưu tính rất nhiều.


      Tống Đào ngồi bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt của Tùng San, cho rằng say, vỗ đầu , ôn nhu hỏi, "San San, em sao chứ? Sao mặt lại đỏ như vậy?"


      Tửu lượng của Tùng San rất tốt, thừa kế gien tốt ngàn ly say của ba Tùng nhà , những chuyện chè chén tụ họp bạn bè như thế này cũng là thường thôi.


      "Ừ, có thể là trúng gió, mọi người tiếp tục , em muốn về trước nghỉ ngơi.” Tùng San đứng lên.


      Tống Đào cũng đứng lên, " đưa em về, con mình ban đêm an toàn.”


      Tùng San từ chối, vì biết từ chối cũng có tác dụng.


      Tống Đào rất thân mật ôm eo , dùng lực rất , chỉ là hình thức, cho nên hoàn toàn khiến người khác phản cảm, ngược lại còn cảm thấy người này rất ga-lăng.


      Hai người tới con đường ở cổng phía Đông ký túc xá, đèn đường hỏng cả năm nay nhưng có ai sửa nên con đường này rất tối, nếu phải mình, Tùng San cũng dám .


      "San San, tìm được việc làm rồi, cũng ở thành phố A, gần trường của chúng ta, sau này rảnh rỗi có thể đến thăm em.” Tống Đào .


      "Vậy sao, tốt quá. Sao lại cho mọi người biết?"


      " ngại vì bọn họ có người gặp trắc trở, em cũng biết A Thạch đến giờ vẫn chưa tìm được việc, cho nên bọn họ mới cực kỳ tức giận cái tên súc sinh Chu Trường An bán thân cầu vinh như vậy. Chuyện này chỉ cho mình em thôi.”


      "Em biết rồi, em cho ai khác.”


      Tê Lợi - Tống Đào chính là người ngoài mặt hi hi ha ha đùa giỡn nhưng thực chất lại là người rất tri kỷ, chẳng trách rất được lòng nữ sinh. Nữ sinh nào mà thích có tiền bối như vậy chứ.


      Con đường rất yên tĩnh, hai người đều im lặng gì.


      Tiếng chuông di động trong túi Tùng San vang lên, cầm lấy nhìn thoáng qua, dãy số lạ, nhưng thấy hơi quen mắt.


      Vì vậy nhấn tắt.


      "Ai vậy?" Tống Đào hỏi.


      " biết, số lạ, có lẽ là tên lừa đảo nào đó.” Tùng San thuận miệng .


      "Ừ, em làm đúng rồi, thấy mấy số lạ đừng nhận, lừa gạt có nhiều loại lắm.” Cách của Tống Đào và ba Tùng nhà giống y như nhau.


      Chuông điện thoại lại vang lên, vẫn là số đó.


      Tùng San lại tắt máy.


      Sau đó chuông lại tiếp tục vang lên.


      Tùng San có chút khó chịu tắt nguồn.


      " nghĩ có khi phải đâu, gọi cho em nhiều lần như vậy, chắc phải là lừa đảo, em có muốn nhận hay , biết đâu thực có chuyện gì đó xảy ra sao?" Tống Đào .


      "Có thể có chuyện gì chứ? nhận là được, nhận rồi có việc cũng thành có. Em thích lại chuốc việc vào mình"


      Tống Đào vui vẻ, "San San, em câu này rất có vần điệu đó, hay .”


      Tùng San cười hì hì , "Phải , em mà cũng có tài như vậy sao!"


      Tống Đào đưa đến dưới tầng, liền quay về nhà trọ. Tùng San mình lên, trong phòng có ai. tắm rửa, thay áo ngủ, cất quần áo hàng hiệu người vào ngăn tủ, sau đó nằm ở giường, vẫn khởi động lại điện thoại.


      biết ông chú này từ bỏ, bởi vì lúc đưa về buổi tối gọi cho .


      Luôn thích tự quyết định.


      mình nằm giường lật mình vô số lần, Tùng San vẫn ngủ được. Vì thế xuống giường mở máy tính, tìm đại tập phim để xem, ký túc xá có ai, nên đeo tai nghe.


      Hài kịch cổ trang, có mấy tình tiết não tàn. xem rất vui vẻ, phải bị trò cười trong phim chọc cười, mà là nụ cười phát ra từ nội tâm. Khúc mắc như được gỡ bỏ, tất cả đều là mây trôi, Tùng San vừa xem phim, vừa tháo bỏ những khúc mắc trong lòng, xem rất chăm chú.


      Cửa phòng mở ra, có người tiến vào, cũng chỉ quay đầu nhìn chút.


      Là bạn cùng phòng Triệu Nhiên đến từ An Huy, người nằm xa giường Tùng San nhất. Bình thường hai người chuyện với nhau, cùng lắm cũng chỉ gật đầu chào hỏi. Chủ yếu vì nàng Triệu Nhiên này dáng vẻ bình thường, thành tích bình thường, tìm ra điểm nào hơn người, là người hướng nội, trước giờ thích chủ động chuyện với mọi người. Cho nên riêng gì Tùng San, trong căn phòng gồm sáu này, có bốn người thể thân được với Triệu Nhiên.


      Tùng San bận xem phim chỉ mở miệng câu, "Về rồi à?"


      Triệu Nhiên gật đầu, nhìn Tùng San, chủ động tới gần, đứng bên cạnh Tùng San, nhìn , giống như có lời muốn .


      Tùng San hơi bất ngờ, vội vàng bấm ngừng video, xoay người lại, đối mặt với Triệu Nhiên, "Có chuyện gì sao?"


      "Vừa rồi có người hỏi thăm mình về cậu.” Triệu Nhiên chuyện rụt rè.


      "Hả? Ai vậy? Ở đâu?" Trong lòng Tùng San có dự cảm tốt.


      " biết ai nữa, là người đàn ông, trông rất ngay thẳng, đứng dưới tầng kí túc xá của chúng ta.” Triệu Nhiên .


      Tùng San nhíu mày, trong lòng suy nghĩ, cảm thấy chắc phải là Cố Trì Tây, bởi vì tiệc sinh nhật ngày hôm đó của Cố Lâm Lâm, Triệu Nhiên cũng có mặt, nếu là Cố Trì Tây Triệu Nhiên biết.


      " ta hỏi thăm cậu những gì?" Tùng San hỏi.


      "Cũng hỏi gì, chỉ hỏi mình có biết cậu hay , mình mình và cậu là bạn cùng phòng, ta nhờ mình lên phòng xem có cậu ở đó hay , sau đó...”


      "Sau đó cái gì?" Tùng San thấy Triệu Nhiên chuyện nửa chừng làm sốt ruột muốn chết.


      "Sau đó nhắn tin cho ta biết.” Ánh mắt Triệu Nhiên dao động nhìn về nơi khác.


      Tùng San đứng lên, đến trước cửa sổ vén góc màn nhìn xuống, thấy người đàn ông cao gầy, thân tây trang, nhìn qua có chút quen mắt.


      "Cảm ơn cậu, Triệu Nhiên, cậu cần hồi cho ta, mình xuống đó xem chút.” Tùng San cười .


      "San San, cậu mình có ổn ? có nguy hiểm gì chứ? Có muốn mình cùng cậu ?" Triệu Nhiên do dự mở miệng .


      Tùng San cảm thấy trong lòng bỗng nhiên rất ấm áp, nhìn ra người bạn cùng phòng bình thường ít giao tiếp lại quan tâm mình như vậy.


      " sao, đây là người quen của mình, điện thoại di động của mình tắt máy nên ấy gọi được.” Tùng San cười sang sảng, xuống tầng.


      Người đàn ông đó nhìn thấy , lễ độ về phía , "Xin chào Tùng San tiểu thư, tôi là trợ lý của Cố tổng, Trương Tân.”


      Quả rất ngay thẳng, lại còn trẻ tuổi tuấn, vừa chững chạc lại có lễ độ, toàn thân tây trang thẳng thớm, nhìn có vẻ là người cẩn trọng. Tùng San nhìn , trong phút chốc lại nghĩ đến Chu Trường An, đại khái hai năm sau, Chu Trường An chắc cũng giống như thế này. Cuối cùng thanh niên áo trắng vẻ mặt hứng khởi năm nào cũng chỉ là ảo ảnh của tuổi thanh xuân mà thôi.


      ngẩn ngơ nhớ lại lần đó hai người cùng xem buổi biểu diễn của Trần Dịch Tấn, mặc chiếc váy Chu Trường An mới mua cho , còn Chu Trường An mặc cái áo sơ mi trắng nhìn rất đẹp mắt.


      Buổi biểu diễn kết thúc muộn, còn tuyến xe bus mà họ vẫn thường , Chu Trường An đứng trước bảng lộ tuyến ở trạm xe buýt xem hồi, cuối cùng đưa lên tuyến xe duy nhất chạy ban đêm, kết quả phát xe càng chạy bốn phía càng hoang vắng. Vì thế tranh thủ lúc đến con đường, đèn đường sáng sủa liền xuống xe, định thuê taxi về trường nhưng lại bắt xe được, sau đó Chu Trường An liền chỉ tay vào quán trọ ven đường.


      79 tệ phòng. Căn phòng rất , chỉ có chiếc giường đôi. Khi đó Tùng San cảm thấy hai người họ cũng quen nhau, sớm hay muộn cũng đến bước này, cho nên coi như phối hợp, ngủ cùng .


      Khi đó học năm thứ hai đại học, học năm thứ ba đại học, bọn họ đều hồn nhiên cho rằng đó chính là lần đầu tiên tốt đẹp của cả hai.


      Nhưng thực tế... chỉ nhớ Chu Trường An đè nặng người , ép thở nổi, còn nắm tóc khiến đau. Lúc đó người cọ xát, ngừng cọ xát, còn hỏi có cảm giác gì. cũng biết trả lời như thế nào, liền biết, cứ tiếp tục cọ xát, sau đó cọ xát nhiều mệt mỏi liền ngủ mất.


      Trách được Cố Trì Tây hỏi , rốt cuộc có thích Chu Trường An hay . Có lẽ bị ông chú đó trúng rồi, căn bản hiểu là gì. Ít nhất buổi sáng hôm nay xem cảnh mặt trời mọc tuyệt đẹp kia, ông chú đó làm cho hiểu được cái gì gọi là ~ làm ~ tình ~.


      Tùng San nhịn được cười cười, cảm thấy bản thân rất hài hước.


      Khi phục hồi tinh thần mới ý thức được mình nhìn chằm chằm người ta lâu như vậy, khỏi có chút xấu hổ cười, "Tìm tôi có việc gì sao?"


      Sắc mặt Trương Tân điềm đạm, cũng có biểu khó chịu, "Cố tổng gọi được cho nên hơi sốt ruột, bảo tôi ghé thăm chút.”


      Đây là tình huống gì? cố ý nhận điện thoại của chẳng lẽ biết sao? Sốt ruột làm gì chứ? cũng phải đứa con nít. Làm như có quan hệ gì đó vậy, gọi được điện thoại phái người đến thăm hỏi, dục vọng chiếm hữu của người này lớn !


      Tùng San nở nụ cười, lộ ra hai cái răng khểnh, "Cố tổng của nhàn rỗi ghê, có chuyện gì lại dành chú ý lên người phụ nữ à?"


      Trương Tân vẫn có biểu lộ gì, "Tùng San tiểu thư, có thể trả lời điện thoại của Cố tổng hay ?"


      Tùng San cảm thấy hài hước của mình chẳng ảnh hưởng gì đến người này, thất vọng "Điện thoại di động của tôi hết pin.”


      Trương Tân lấy chiếc điện thoại từ trong túi ra đưa cho Tùng San.


      Tùng San nhận, "Tôi thích dùng di động của người khác.”


      "Đây là di động mới, Cố tổng mua cho , bên trong có số điện thoại riêng và số công tác của Cố tổng.” Trương Tân .


      Tùng San: "...”


      Cái cảm giác cho dù có bay cũng thoát này là sao chứ?


      "Trương Tân, trở về cho Cố tổng của biết, tôi cần di động của ông ta, cũng gọi lại cho ông ta, mong ông ta đừng tìm tôi nữa, cứ như vậy .” Tùng San trịnh trọng từng câu từng chữ sau đó xoay người rời .


      "Tùng San tiểu thư!" Trương Tân gọi , thanh hơi lớn khiến mọi người xung quanh quay đầu nhìn.


      Tùng San xoa xoa da đầu run rẩy, xoay người lườm : "Đừng gọi tôi là tiểu thư, mới là tiểu thư, cả nhà đều là tiểu thư!"


      Trương Tân hơi chau mày, lúc này mặt mới có chút cảm xúc, "Thực xin lỗi, tôi muốn chọc giận .”


      Tùng San thở dài, sao lại nổi giận với người khác như vậy chứ, người ta cũng chỉ là người làm công nghe theo lệnh chủ mà thôi. " có gì, ngại quá, cơn giận của tôi hơi lớn. Chuyện này liên quan đến , về , chuyển lời của tôi đến ông ta là được. Còn nữa, sau này cũng đừng đến ký túc xá tìm tôi, bị người khác nhìn thấy hay lắm.”


      Tùng San , nhìn xung quanh chút, rồi ngẩng đầu liếc mắt nhìn cửa sổ tầng hai, vừa vặn thấy ánh mắt của Triệu Nhiên.


      Triệu Nhiên thấy Tùng San phát ra mình, vội vàng thả rèm xuống, trở lại bàn học của mình, giống như người vừa làm chuyện xấu tim đập thình thịch. Tùng San lên tầng, vào phòng ngủ, nhìn thoáng qua Triệu Nhiên, thêm gì nữa, trở lại máy tính của mình, tiếp tục xem phim.


      Bởi vì vừa rồi đeo tai nghe, video vừa phát, toàn bộ căn phòng yên tĩnh đều tràn ngập thanh ầm ĩ. Tùng San vội vàng nhấn nút dừng lại, áy náy nhìn về phía Triệu Nhiên, " xin lỗi, mình quên đeo tai nghe.”


      "Ừ, sao.” Triệu Nhiên trả lời.


      Tùng San lấy tai nghe từ trong ngăn kéo cắm vào máy tính, vừa định nhấn nút mở, chợt nghe Triệu Nhiên mở miệng hỏi: "San San, người vừa rồi là gì của cậu vậy?"


      Đây là lần đầu tiên Triệu Nhiên hỏi Tùng San việc riêng tư.


      "À, chỉ là người quen thôi, ra cũng thân lắm, ha ha.” Tùng San tỏ vẻ bất lực, biết giải thích thế nào.


      " theo đuổi cậu sao?" Triệu Nhiên giống như gian nan mới hỏi ra khỏi miệng.


      " phải, phải đâu! Bọn mình ngay cả bạn bè cũng phải, cậu suy nghĩ nhiều rồi.” Tùng San cười cười.


      "À.” Triệu Nhiên .


      Tùng San nghĩ lại mà sợ, mở phim tiếp tục xem, nhưng xem được gì. Nhớ tới Cố Trì Tây liền thấy đau đầu, cảm thấy việc này thể dễ dàng kết thúc như vậy.

      Last edited by a moderator: 10/12/15

    3. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      @eugenenguyen nàng ơi Triệu Nhiên hay Triệu Nhưng mình thấy có hai chỗ đấy
      Thanks nàng , chú Cố bám dai hơn đỉa nữa:hoho::hoho:, chị chưa quên được

    4. jenniferHMP

      jenniferHMP Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      26
      THank bạn. Khổ thân chú Cố bị chị gat phũ phàng quá.chờ đến ngày tấm chân tình của chú thuyết phục đc chị.hichic

    5. huongtron092

      huongtron092 Active Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      42
      Thank nàng. chú Cố mặt dày , nhưng mà mình thích:th_41:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :