1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 83

      Trước cửa siêu thị là bãi đổ xe, vì người nhiều nên xe cũng nhiều, vì vậy mọi người đều chen lấn nhau, nhất là hai ngày cuối tuần càng chen lấn dữ dội hơn. hàng xe đẩy trượt xuống dốc, tiếng bánh xe va chạm với mặt đá cẩm thạch tạo ra thanh đồng nhất, giống như xe lửa vậy. Tùng San quay đầu, nhìn thấy hàng xe kia chạy về hướng mình, theo bản năng định tránh nhưng thân thể bị người khác ôm lấy xoay vòng, đặt ở vị trí an toàn.


      nhìn đám đông rối loạn xung quanh, trong lúc nhất thời phản ứng kịp rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngẩng mặt lên mới phát sắc mặt của Cố Trì Tây đen như bị mây đen bao phủ, vừa định mở miệng hỏi chuyện gì xảy ra nhìn thấy cách đó xa, mấy vệ sĩ áp giải người tới.


      "Cố Lâm Lâm?" Tùng San kinh ngạc kêu lên.


      "Tùng San, tao muốn lấy mạng mày!" Ánh mắt Cố Lâm Lâm hằn lên dữ tợn của loài dã thú.


      vệ sĩ áo đen tới, vẻ mặt chút thay đổi hỏi Cố Trì Tây: "Cố tổng, xử lí như thế nào đây?"


      Cố Trì Tây gì, buông lỏng bàn tay ôm chặt Tùng San ra, bước đến trước mặt Cố Lâm Lâm, sâu trong đôi mắt hằn lên ý lạnh thấu xương.


      Hốc mắt Cố Lâm Lâm rưng rưng nước mắt, ánh mắt đau khổ nhìn Cố Trì Tây, "Ba...”


      "Bốp!"


      lạnh lùng vung tay, bàn tay chút lưu tình dừng mặt Cố Lâm Lâm, để lại dấu vết năm ngón tay in hằn.


      Mặt Cố Lâm Lâm đau bỏng rát, nhưng vẫn khó có thể tin được trừng mắt nhìn Cố Trì Tây, "Ba, ba đánh con sao?"


      "Bốp!"


      Cố Trì Tây lại là hung hăng tát vào bên mặt khác của ta.


      Khóe miệng Cố Lâm Lâm chảy máu, hai mắt đẫm lệ, đau khổ kêu, "Ba...”


      Vốn dĩ ta chỉ muốn tới nhìn ba lần, nếu có thể, ta chỉ muốn với câu, chúc ba sinh nhật vui vẻ. ta cũng biết muốn nhìn thấy ta, nhưng ta lại nhận ra rằng, khi ta rời xa , nỗi nhớ trong lòng lại sinh sôi cách nhanh chóng. ta lén lút trở về thành phố A, đứng dưới công ty chờ đợi hai ngày, trong lòng nghĩ, nếu may mắn có thể nhìn thấy , có lẽ khi ta qua, tha thứ cho ta.


      Dù sao đây cũng là người ba thương ta hai mươi năm, cho dù phải cha ruột, nhưng vẫn còn phần tình cảm tồn tại.


      Chắc vậy.


      Nếu ai đó tới cho ta biết , vì sao ta lại cố chấp nhớ thương như vậy, cho nên trong mấy tháng ở Mỹ, ràng người ngủ bên cạnh ta là Chu Trường An, nhưng người trong mộng ta nhìn thấy lại là .


      "Tôi phải ba , tôi rồi, nếu còn dám động vào San San, tôi tha cho .” Cố Trì Tây lạnh lùng .


      Đôi mắt Cố Lâm Lâm đẫm lệ nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt. Đây là người đàn ông 20 năm qua ta gọi là ba, là người đàn ông ta luôn kiêu ngạo. Người mà ta từng tưởng cho ta cả thế giới.


      Vậy mà lại bị đứa con đê tiện như Tùng San cướp .


      Dựa vào cái gì? ràng ta quen Cố Trì Tây sớm hơn Tùng San hai mươi năm.


      "Tại sao? Tại sao ba lại muốn đem tất cả những thứ nên thuộc về con cho Tùng San? Tại sao? Cố Trì Tây, con cần ba làm ba con, nhưng xin ba hãy cho con ở lại bên ba...” Cố Lâm Lâm khóc lóc khẩn cầu.


      Tùng San bước tới, nắm lấy tay Cố Trì Tây, "Chúng ta về nhà .”


      Dáng vẻ này của Cố Lâm Lâm, có liếc mắt cũng muốn nhìn.


      "Tùng San! Tôi trả Chu Trường An lại cho , tôi xin lỗi , trả ba tôi lại cho tôi !" Cố Lâm Lâm quỳ mặt đất, giùng giằng bò về phía Tùng San.


      Cố Trì Tây vội vàng bảo vệ Tùng San, ôm vào trong ngực lùi về phía sau bước.


      Tùng San cúi đầu, bất giác lui về phía sau nhích gần vào trong ngực Cố Trì Tây, "Em muốn nhìn thấy ấy nữa, chúng ta về nhà .”


      Cố Trì Tây gật đầu, lạnh lùng với vệ sĩ: "Trước tiên giam ta lại, sau đó gọi điện thoại cho Uông Tiểu Kinh, bảo bà ta tới gặp tôi!"


      Tùng San ngồi lên xe mới chậm rãi thở dài hơi. Nghĩ lại tất cả những chuyện xảy ra, mới thấy sợ hãi trong lòng. Cố Trì Tây ôm vào trong ngực, vuốt ve tóc , " sao cả, ai có thể gây tổn thương gì cho em cả, San San, đừng sợ.”


      Tùng San vùi mình trong lòng , lại hít sâu hơi, trong khí mang theo mùi hương của . hận thể tiến sâu vào lòng hơn nữa "Cố Trì Tây, dáng vẻ của lúc nãy dọa người.”


      Vẻ mặt Cố Trì Tây nghiêm túc "San San, từ sau lần em gặp chuyện may, thề, tuyệt đối để em và lão Tần gặp nguy hiểm nữa. Bây giờ lời thề này lại thêm chuyện, con của chúng ta cũng tuyệt đối thể có bất kì nguy hiểm gì.”


      Tùng San suy nghĩ lát rồi hỏi, "Những vệ sĩ đó sao lại quen vậy? đưa từ thành phố A tới Hồng Kông sao?"


      Cố Trì Tây gật đầu, "Hồng Kông phải địa bàn của , thuê người ở đây yên tâm.”


      Tùng San cười, " sao cứ như là đại ca xã hội đen vậy?"


      Cố Trì Tây cười , bàn tay to vuốt ve bụng , "Vừa mới bị hoảng sợ, nơi này của em sao chứ?"


      Tùng San lắc đầu, " sao, vừa rồi em còn chưa biết chuyện gì xảy ra bị ôm lấy, bây giờ nghĩ kĩ chút mới thấy hơi sợ.”


      Cố Trì Tây nhíu mày, "Là sơ xuất của , ngờ Cố Lâm Lâm lại có thể đuổi tới Hồng Kông.”


      Tùng San mỉm cười, chỉ chỉ vào ngực , "Còn phải do mị lực của quá lớn sao, nhìn tình cảm của Cố Lâm Lâm với xem, đó phải là tình thân, ràng ta rồi!"


      Cố Trì Tây nắm tay kéo tới miệng hôn lên, nhưng gì cả.


      Tùng San hỏi tiếp: "Trước kia đối xử với Cố Lâm Lâm tốt lắm à? Sao ta lại sùng bái như vậy? phải ba ruột ta, đối xử tốt với ta thế làm gì?"


      Cố Trì Tây hơi nhíu mày, " luôn cảm thấy mình chưa từng đối xử quá tốt với ta, cũng vì sao ta lại cho rằng tốt với ta hơn mẹ mình. chưa từng nuôi trẻ , biết như thế nào được xem là nuôi dưỡng tốt. Nhưng nếu ta nhất định cho rằng năm gặp mặt hai lần, vài câu cho có lệ cũng là đối xử tốt, vậy còn biết làm gì đây?"


      Tùng San suy nghĩ rồi lại thở dài, "Mẹ Cố Lâm Lâm đáng thương, gian khổ nuôi con thành người, kết quả con lại cảm kích mình, ngược lại còn thân với người ba chỉ có tiếng mà làm được gì hơn mình.”


      Cố Trì Tây cười lạnh, "Đó là do bà ta tự chuốc lấy.”


      Tùng San suy nghĩ lát lại hỏi: "Lúc trước rốt cuộc vì sao lại cưới bà ấy?" Hỏi xong câu này Tùng San lại cúi đầu, "Em chỉ là tuỳ tiện hỏi thôi, muốn cũng sao.”


      Cố Trì Tây véo cằm của , nâng cằm lên, hôn lên môi , cười : "San San, em hỏi sao có thể cho em biết chứ. Chỉ là câu chuyện này hơi dài, sợ em nghe thấy chán.”


      Tùng San cười hì hì : "Nếu câu chuyện quá mức máu me bạo lực cần kể đâu, em sợ tốt cho chuyện dưỡng thai.”


      Cố Trì Tây bật cười, cúi thân mình xuống dán tai lên bụng Tùng San, "Bây giờ cục cưng ngủ, chắc là nghe thấy đâu.”


      Câu chuyện nên bắt đầu từ bốn mươi năm trước, ba của Cố Trì Tây - Cố Lôi là nhân viên kỹ thuật có kinh nghiệm mấy chục năm ở công ty nước có gas có tiếng trong nước, sau nhiều năm lao lực lại quyết định kiếm kế sinh nhai khác, người Cố Lôi có nhiều phẩm chất hiếm có khó gặp trong giới trẻ lúc bấy giờ, chẳng hạn như có thể chịu được cực khổ, là người nghiêm cẩn, còn có đầu óc linh hoạt. Vì thế vào những năm 80, khi đất nước cải cách, gió xuân tràn về trăm hoa đua nở, Cố Lôi làm chuyện mà những người xung quanh khó có thể tin được, đó là từ chức khỏi công việc ổn định, bán căn nhà mà công ty cấp cho, gom góp thêm mấy vạn tệ, dùng 14 vạn tệ mua lại nhà máy chế biến thực phẩm sắp đóng cửa ở thành phố A, tự mình đảm đương chức quản đốc kiêm kỹ thuật viên, thành lập xí nghiệp tư nhân.


      Cố Trì Tây từ là đứa trẻ được người lớn thương , thông minh, ngoan ngoãn, vì có mẹ, sớm hiểu chuyện, cũng biết thông cảm cho khó khăn của ba. Lúc đó, ngày nào Cố Lôi cũng bận tới tối mờ tối mịt, Cố Trì Tây khi đó mới mười mấy tuổi, lúc nào rảnh rỗi phải học tới công xưởng của ba giúp tay, tính toán sổ sách, làm rất linh hoạt. Tầm nhìn của Cố Lôi rất tốt, nắm bắt được thị hiếu sản xuất những món đồ ăn vặt cho học sinh, dùng bao bì đẹp mắt và giá cả phải chăng nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, chưa đến vài năm mở rộng quy mô lên gấp mấy lần. Vào năm Cố Trì Tây lên đại học, Cố Lôi là doanh nhân thành công với khối tài sản tiền triệu.


      Nhà máy của Cố Lôi càng kinh doanh càng lớn, dần dần mình ông cũng thể nào quản lí hết mọi thứ, vì thế ông thể tìm kiếm người tài phụ giúp mình quản lí việc kinh doanh, bớt thực quyền tay, vì ông thể nào cùng lúc làm nhiều việc như trước kia. Vừa lúc đó, Cố Lôi tìm được trợ thủ đắc lực, người này chính là Trịnh Bình Đông. Đối với con người của Trịnh Bình Đông, Cố Lôi rất thưởng thức, ông từng với Cố Trì Tây, tên nhóc Trịnh Bình Đông là người có gan có trí, tiền đồ sau này chắc chắn có giới hạn.


      Trịnh Bình Đông quả rất ưu tú, vào thời kì đó mà có thể tốt nghiệp cao học ở đại học A, vào làm cho chính phủ, làm cho công ty có quy mô lớn mà lại chịu thiệt tới làm cấp dưới trong công ty tư nhân của Cố Lôi, điều này khiến người ta cảm thán về tầm nhìn và thái độ đối nhân xử thế của ta. theo đuổi giàu sang, làm người làm đến nơi đến chốn.


      Nhưng lần đầu tiên Cố Trì Tây nhìn thấy người này, cảm thấy thích. Xuyên qua đôi mắt đó, Cố Trì Tây thấy được dục vọng cường thế che dấu sâu trong đáy lòng người đàn ông này. Đó là địch ý mà chỉ những kẻ địch trời sinh mới có thể phát giác ra được.


      Quả nhiên, chưa đến ba năm, Trịnh Bình Đông lên tới chức phó quản đốc, sau đó bắt đầu thầm móc nối với những nhân viên trong nhà máy của Cố Lôi, ta còn đưa ra những cải cách về chính sách tiền hoa hồng, tiền lương. Kinh doanh thành công cũng có nghĩa là nhà máy kiếm được nhiều tiền, nhưng tất cả đều rơi vào túi riêng của Cố Lôi, đây phải là chủ nghĩa tư bản là cái gì?


      Lúc còn trẻ Cố Lôi lao lực quá nhiều, trải qua 10 năm vất vả gây dựng nghiệp, tiền kiếm được ngày càng nhiều, nhưng sức khoẻ dần yếu . Kết quả chính là thể xác và tinh thần mệt mỏi, ông căn bản đủ tinh thần cũng như sức lực để cùng người trẻ tuổi như Trịnh Bình Đông đấu đá. Vì thế sau nhiều lần Trịnh Bình Đông tổ chức những cuộc bãi công lớn, cuối cùng Cố Lôi cũng chống cự nổi nữa, đành phải thay đổi hình thức công ty thành đầu tư cổ phần. Cố Lôi giữ 60% cổ phần, là cổ đông lớn nhất, còn dư lại 40% cổ phần dựa theo đầu tư nhập cổ chia ra cho từng cổ đông. Trịnh Bình Đông cũng biết từ đâu có được số tiền lớn, vươn lên thành cổ đông lớn thứ hai.


      Sau này Cố Lôi mới biết, khoản tiền kia là do Uông Chính Mẫn cho. Vào khoảng thời gian đó, ai dám ở thành phố A động vào người của Uông Chính Mẫn, cũng gần như đấu với trời.


      Sau khi Trịnh Bình Đông trở thành cổ đông lớn thứ hai, nhanh chóng đưa ra chủ trương xây phân xưởng, sau đó tiếp tục thu mua cổ phần, nắm trong tay quyền quản lí các phân xưởng của công ty. Vì thế trong lúc phút chốc phong thuỷ chuyển dời, ta thế thân Cố Lôi trở thành doanh nhân trẻ tuổi thành công nhất. Lúc đó, Cố Trì Tây vẫn còn là sinh viên năm thứ hai đại học mà thôi.


      Cố Lôi vì chuyện này mà tức tới mức bệnh dậy nổi, Cố Trì Tây thể vừa đến trường vừa thay ba gánh vác sứ mệnh, cùng đấu tranh với Trịnh Bình Đông, cố gắng giữ lấy quyền quản lý cao nhất ở công ty. Cố Trì Tây còn trẻ tuổi cũng biết, chỉ trông chờ vào sức lực non nớt của mình thể nào đấu lại Trịnh Bình Đông danh tiếng lẫy lừng nên chủ động tìm Uông Chính Mẫn, hi vọng có thể được Uông Chính Mẫn bảo hộ, ngấm ngầm quét sạch chỗ dựa vững chắc của Trịnh Bình Đông.


      Vì lí do này, lần đầu tiên Cố Trì Tây gặp được Uông Tiểu Kinh.


      trẻ tuổi mặc đồng phục học sinh màu lam, mái tóc đen dài buộc kiểu đuôi ngựa, khuôn mặt mang nụ cười đứng dưới gốc cây hoa đào khiến bao người mê say. Đó là nụ cười của người đắm chìm trong tình biết trời đất. Cố Trì Tây nhìn trong sân mà giật mình, Uông Chính Mẫn ngồi bên cạnh hài lòng nhìn thanh niên trẻ tuổi tài giỏi tuấn tú này.


      Uông Chính Mẫn , đứa trẻ Cố Trì Tây này mạnh hơn Trịnh Bình Đông rất nhiều.


      Nhưng Uông Tiểu Kinh cho là như vậy, trong tâm hồn bé của có Trịnh Bình Đông, người đàn ông đó cho toàn bộ tình , làm sao có thể chứa thêm Cố Trì Tây nữa chứ?


      ra Cố Trì Tây cũng có ý gì với Uông Tiểu Kinh, chỉ là trong chớp mắt đó, thiếu nữ tươi cười dưới gốc đào để lại ấn tượng tốt đẹp với , chỉ thế thôi. Nhưng Uông Chính Mẫn thích , đây cũng là cơ hội tốt.


      Uông Tiểu Kinh cũng giống Cố Trì Tây, từ được hưởng tình thương của mẹ, hoàn cảnh giống nhau khiến họ hợp nhau mà lại trở thành lí do khiến hai người vừa nhìn ghét nhau. Mặc dù người khác với Uông Tiểu Kinh, Trịnh Bình Đông tiếp cận là có mục đích, Uông Tiểu Kinh vẫn tin, khi gặp Cố Trì Tây lần đầu tiên, chắc chắn rằng người này có mưu đồ bất lương.


      Mọi chuyện luôn thể đoán trước.


      Có Uông Chính Mẫn bảo hộ, hai người Cố Trì Tây và Trịnh Bình Đông dần dần tạo thành cục diện địa vị ngang nhau, tuy tay Cố Trì Tây nắm hơn phân nửa cổ phần, cũng chỉ có quyền quản lý cao nhất ở công ty, còn Trịnh Bình Đông hoàn toàn chế các phân xưởng. ngọn núi thể có hai hổ, hai người Đông Tây, làm theo ý mình, ai chịu thỏa hiệp, cạnh tranh nội bộ càng ngày càng nghiêm trọng.


      Dù sao Trịnh Bình Đông cũng lớn hơn Cố Trì Tây gần 10 tuổi, thủ đoạn ta sử dụng cũng hiểm giả dối hơn. ta biết quyền quản lí thực nằm tay Cố Lôi, khi Cố Lôi qua đời, tên nhóc như Cố Trì Tây làm sao có thể đấu lại ta. Vì thế ta dùng những biện pháp nham hiểm đến bức bách Cố Lôi, vào lúc Cố Lôi hấp hối, thậm chí Trịnh Bình Đông còn thuê dàn nhạc tang lễ, ngày nào cũng đứng dưới nhà Cố Lôi ngày đêm ngừng tạo ra tạp .


      Cuối cùng Cố Lôi cũng bị tức chết, lúc chết ông ấy chỉ mới 50 tuổi, Cố Trì Tây 22 tuổi. Năm đó, Cố Trì Tây quỳ trước mộ phần của Cố Lôi, trước mặt lão Thẩm và Lão Tần, thề báo thù cho cha.


      Còn ở bên kia, mưu của Trịnh Bình Đông sớm bắt đầu.

      Last edited by a moderator: 12/12/15
      lêthanh9009, Iluvkiwi, 13emap30 others thích bài này.

    2. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      đúng là nghe người trong cuộc kể lại ko biết đc chân tướng, ngẫm lại thấy CLL rất giống UTK hồi trẻ, ko ai có thể thay đổi suy nghĩ của mình.
      mà @Tiểu Yên hình như bị lặp pic mà thiếu pic đoạn biết SS mang thai đấy
      tks
      Vi Van thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      quỳnhpinky thích bài này.

    4. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      ban oi con may chuong nua là xong vậy.:yoyo51::yoyo51::yoyo51:

    5. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Nang thieu phan 82.2 roi! Con 82.1 thi lap lai 2 lan nang ah!
      Truyen rat hay! Truyen nay co ngoai truyen ko vay?
      Thanks!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :