1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      SS lại làm thêm 2 người bạn Lý Yến hiểu lầm rồi. Làm sao giải quyết đây? Cứ dây dưa thế này tốt chút nào. Thanks nàng.
      Tiểu Yên thích bài này.

    2. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 50

      Từ ánh mắt Lý Yến, Tùng San thấy được phản bội, phẫn nộ, và khinh thường.


      khẽ mấp máy miệng, định giải thích gì đó, nhưng lại thể nên lời. Còn có thể giải thích cái gì đây chứ? Còn có gì hay mà giải thích? Ngay cả chính cũng thể tin nổi mình.


      Lý Yến nhìn thấy vẻ mặt của Tùng San, càng thêm tức giận, "San San, chẳng lẽ cậu vì chính mình mà biện minh câu sao? phải cậu luôn là người nhanh mồm nhanh miệng à? Hay vì trong lòng thấy hổ thẹn nên còn gì để ?"


      Cố Trì Tây liếc mắt nhìn Lý Yến, ôm lấy Tùng San, "San San, chúng ta về nhà thôi.”


      Lý Yến cười điên cuồng, "Ha ha, về nhà? Hai người còn ở chung nhà luôn sao? Nhà Cố Lâm Lâm? Các người nhà ba miệng rất hài hoà phải ?"


      Tống Đào cũng tới, nhìn thẳng vào Tùng San, "San San, đây chính là bí mật của em? Em cho biết , chuyện này rốt cuộc là sao?"


      Tùng San hơi choáng váng đầu óc, Cố Trì Tây ôm chặt lấy , nụ hôn dừng đỉnh đầu , "Tôi là Cố Trì Tây, nhưng Cố Lâm Lâm phải con ruột của tôi, hơn nữa tôi cũng li dị với mẹ của Cố Lâm Lâm, trong chuyện này tôi muốn nhiều lời thêm nữa. Lý Yến đúng , nếu là bạn tốt nhất của San San, nên tin tưởng cách làm người của San San. Tôi cho biết, San San là tốt, ấy chưa từng làm chuyện gì vượt quá phạm vi đạo đức, nếu có sai, cũng là tôi sai, vì tôi quá ấy.”


      Lý Yến bị lời của Cố Trì Tây làm kinh động, im lặng . Ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Tùng San.


      Cố Trì Tây nắm chặt lấy cánh tay Tùng San, "San San, chúng ta thôi.”


      xong liền dẫn Tùng San nhanh chóng rời khỏi, Tùng San thất thần từ lâu, cứ để yên cho Cố Trì Tây dắt , bước chân của quá nhanh, theo kịp, mới hai ba bước lảo đảo.


      Cố Trì Tây mở cửa, ôm lên xe, giúp cài dây an toàn, còn mình ngồi vào ghế lái, nhưng khởi động xe.


      Hai người cứ yên lặng ngồi như vậy, ngay cả tiếng hô hấp cũng rất yếu ớt.


      Trong xe có chút ngột ngạt, Cố Trì Tây lái xe, ấn nút hạ kính xe, gió đêm mùa thu lùa vào, làm tóc Tùng San bay lên rối loạn.


      Cố Trì Tây quay đầu nhìn , trong bóng đêm mặt bé con còn trắng hơn trăng, đôi mắt to trong suốt ấy tĩnh lặng như tờ, đôi môi đọng máu, cả người bất động như bức tượng. Nhìn mà đau lòng.


      "San San, xin lỗi.” Cố Trì Tây khẽ .


      Tùng San có phản ứng.


      "Vừa rồi tôi quá xúc động.” Cố Trì Tây tiếp tục .


      Đâu chỉ là xúc động, khi nhìn thấy bé con của chủ động ôm người đàn ông khác, lửa giận trong cơ thể lớn tới mức hận thể thiêu trụi cả cái ký túc xá này. Buổi sáng hôm nay cố ý xuống tầng, vì vẫn đợi, đợi lên, ít nhất với câu hẹn gặp lại, mới có thể xuống, rồi thành thành đưa về nhà. Nhưng cứ như vậy thầm bỏ , còn đặt chùm chìa khoá lên bàn. Căn phòng của như chưa từng có người ở, mọi thứ cũng như chưa từng thay đổi. nhìn căn phòng trống rỗng, cảm xúc vỡ tan tành.


      Phải rất vất vả mới có thể điều chỉnh lại cảm xúc, lần nữa vứt hết mặt mũi tìm , đường nhận được điện thoại của Trương Tân Tùng San trở về trường học, lại vội vàng quay đầu xe. Nhưng đứng dưới ký túc xá đợi lâu như vậy, cuối cùng lại thấy quay về cùng người đàn ông khác, còn chủ động ôm người đó!


      chưa từng chủ động ôm . lần cũng .


      Khi đó rất muốn hỏi câu, Tùng San, trong lòng em, tôi còn bằng tiền bối của em sao?


      Buổi sáng mới từ nhà ra, buổi tối liền ôm người đàn ông khác?


      Cố Trì Tây còn chưa đê tiện đến mức này!


      Nhưng giờ đây, khi nhìn thấy bé con vô hồn như con rối gỗ, vẫn mềm lòng. Được rồi, đúng vậy, rất đê tiện. Cho dù là người đàn ông cao ngạo quyền thế tới mức nào khi đối mặt với người con mình , cũng vẫn có vài phần hèn mọn.


      Mắt Tùng San chớp chớp lát, lông mi dài rung động, thở ra hơi.


      "Tống Đào là tiền bối của tôi, vừa rồi ấy thổ lộ với tôi muốn tôi làm bạn ấy nhưng tôi cự tuyệt.” Tùng San mở miệng , " ấy đưa tôi trở về ký túc xá, ấy muốn tôi giúp ấy hoàn thành tâm nguyện của mình, chính là được hôn tôi, tôi cảm thấy thể làm chuyện như vậy trước ký túc xá, nên liền hay là em ôm cái nhé, vì thế tôi mới ôm ấy cái, xem như an ủi. ấy giúp tôi nhiều chuyện như vậy, chuyện của ba tôi, đều là ấy thay tôi dối, vì ấy gạt ba mẹ tôi, nên họ mới có thể yên tâm. Tôi vẫn cảm thấy mình nợ ấy nhân tình.”


      Hàng mi của Cố Trì Tây khẽ động đậy, "Thực xin lỗi em, là do tôi hiểu lầm.”


      Tùng San lắc đầu, "Cố Trì Tây, tôi cho chú biết những chuyện này, phải để xoá bỏ hiểu lầm của chú.” quay đầu nhìn thẳng vào , "Căn bản là tôi hề để ý chuyện chú hiểu lầm, cho dù tôi ở bên Tống Đào, tôi cũng cần phải có đồng ý của chú, đúng ?"


      Cố Trì Tây nhìn về phía trước, hai tay đặt vô-lăng, im lặng đáp.


      Tùng San tiếp tục : "Tôi với chú những chuyện này, là vì tôi muốn chú biết, trong lòng tôi bất an bao nhiêu, bây giờ tôi chán ghét bản thân mình đến mức nào!"


      Tùng San ngồi thẳng lưng, xoay đầu lại, ánh mắt nghiêm túc nhìn , tiếp: "Tôi với Tống Đào, người ấy căn bản phải là tôi, bởi vì ấy hiểu hết được tôi, thứ ấy biết chỉ là thứ mà tôi dốc sức nguỵ trang. Tôi gạt ấy, gạt ba mẹ tôi, gạt luôn cả bạn bè tốt của mình. Ngày nào tôi cũng phải đối mặt với biết bao lời dối trá, tôi gạt ba mẹ tôi Tống Đào là người giúp tôi giải quyết chuyện bê bối kia, tôi gạt Lý Yến người mua quần áo mới cho tôi là chị họ, tôi gạt Tống Đào người đưa chiếc điện thoại cao cấp mấy chục nghìn tệ kia là Trương Tân, tôi gạt người nhà mình hai tuần qua tôi ở trường học, tôi gạt bạn cùng phòng hai tuần qua tôi ở nhà... Tôi cảm thấy mình như cái kính vạn hoa, đối với mỗi người tạo ra hoa văn khác nhau.”


      quệt mũi, nước mắt lại rơi xuống.


      "Bởi vì tôi muốn họ biết tới tồn tại của chú. Người nhà tôi, bạn cùng phòng tôi, tiền bối của tôi, ở trong mắt họ, tôi là tốt, lạc quan sáng sủa, tích cực hướng tới tương lai, tính tình đàng hoàng, đứng đắn. Tôi thể để họ biết, tôi với ba của bạn cùng phòng - người đàn ông có vợ có quan hệ mờ ám, tôi ôm chú, hôn chú, lên giường với chú, ở trong nhà chú, chú còn vì tôi mà từ con , ly hôn...”


      Nước mắt chảy vào miệng, hít sâu hơi.


      "Bây giờ tôi mới biết, ra tôi là người như thế. Tôi hiểu tất cả đạo lý, tôi biết cái gì nên làm cái gì , nhưng tôi lại làm mọi thứ rối tinh rối mù. Cho nên tôi chỉ có thể dối, lần rồi lại lần, cẩn thận gạt cho mọi người vui vẻ, khiến mọi người tưởng rằng tôi vẫn còn là đứa con thuần khiết trong sáng. Nhưng mỗi lần tôi dối, trong lòng tôi, nỗi bất an như những quả cầu tuyết càng lúc càng lớn, ép tôi tới mức thở nổi. Nhưng tôi lại dám dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ với chú, tôi thậm chí, còn thể kháng cự ý tốt của chú đối với mình.”


      Tay Cố Trì Tây nắm chặt vô lăng, vừa dùng sức, vừa dùng lực, khiến cho khớp xương động đậy.


      "San San, tất cả đều là lỗi của tôi, là do tôi làm xáo trộn cuộc sống của em.” đè nén cảm xúc trong lòng .


      Lục bình trôi sông.


      Căn bản phải là hồ nước có thể giữ lục bình lại, chính ngọn gió kia thổi lục bình trôi .


      Tùng San cười cười, "Quả đều do chú, nếu như vào cái ngày sinh nhật Cố Lâm Lâm tôi gặp chú, bây giờ tôi vẫn là nữ sinh đơn giản chuyện có chút khó nghe. Nhưng từ ba tôi dạy tôi, mọi việc nên chỉ nhìn phía, chuyện này nguyên nhân là do chú, nhưng tôi cũng sai. Cuối cùng cũng là do tôi vẫn luôn mâu thuẫn như vậy, thể dứt khoát đưa ra quyết định, tôi luôn muốn chừa cho mình đường lui... Cho nên tôi thể trách chú, chỉ có thể càng chán ghét bản thân mình.”


      Cố Trì Tây quay đầu, ánh mắt sâu thẳm, "San San, tôi cũng rất hận chính mình. Tôi hận bản thân, ràng em như vậy, nhưng tại sao tôi lại chỉ mang đến cho em những phiền toái, khiến em đau khổ, khiến em bất an. Tôi hận bản thân thể tìm được cách tốt nhất để đối xử với em, luôn dùng sức quá lớn khiến em bị thương. Tôi lại càng hận bản thân thể kiềm chế tình cảm của mình, hết lần này tới lần khác muốn được ở gần em.”


      Tùng San bật cười, "Chú à, chú còn biết dùng phép phóng đại nữa đấy.”


      Thở dài hơi, tiếp: "Cảm ơn chú vừa nãy trước mặt Lý Yến thay tôi chuyện, ra Cố Lâm Lâm phải con ruột của chú.”


      : "Ừ, phải.”


      Tùng San cười : "Bây giờ tất cả đều vỡ lở hết rồi, ra tôi còn nên thở phào nhõm. Cuối cùng tôi cũng cần dối nữa, dù có bị Lý Yến khinh bỉ, tôi cũng bằng lòng. Bởi vì vốn dĩ đó là .”


      "San San, trước kia tôi vẫn luôn khinh thường hôn nhân, cho nên năm đó tôi mới có thể tùy tiện kết hôn với Uông Tiểu Kinh như vậy, bà ấy từng với tôi, ngày nào đó tôi hối hận, đến lúc đó tôi phải quỳ mặt đất cầu xin bà ấy ly hôn. Tôi vẫn luôn cảm thấy những lời này của bà ấy nực cười, bởi vì hôn nhân đối với tôi mà chẳng là gì cả, cho dù tôi kết hôn với bà ấy, tôi cũng chưa từng ở trong căn nhà đó ngày. Tôi cũng chưa từng thiếu đàn bà. Cho nên tôi vẫn cảm thấy, dù cả đời này tôi có mang tiếng kết hôn cũng chẳng sao. Nhưng tôi sai rồi, cuối cùng tôi vẫn hối hận. Cho nên tôi mới từ thủ đoạn nào để ly hôn, bởi vì tôi muốn quang minh chính đại em.”


      Gió đêm mát mẻ làm khô nước mắt mặt Tùng San, cảm thấy mặt mình lành lạnh, nhưng vẫn cười : "Nhưng chú từng nghĩ, rốt cuộc tôi có thể chịu đựng được tình của chú hay chưa?"


      Cố Trì Tây hít sâu hơi: "San San, tất cả đều là lỗi của tôi, nên hôm nay chỉ cần em ra, tôi vĩnh viễn biến mất khỏi cuộc đời em.”


      Tùng San nghe xong những lời này quay đầu nhìn , hơi nhíu mày, lông mi run rẩy, khóe mắt ướt át và khóe miệng cong lên, "Được, vậy chú đưa tôi về nhà .”


      gì thêm, xoay vô lăng, đạp chân ga, nhanh như chớp chạy khỏi đoạn đường này. có chút nôn nao, nhưng lên tiếng, chỉ nắm chặt lấy tay nắm ở cửa xe.


      Khi đến cửa nhà Tùng San, xuống xe, quay đầu nhìn , "Hãy chăm sóc cho Lão Tần tốt.”


      ngóng nhìn , mỉm cười gật đầu, "Được.”


      Tùng San lên tầng, khi đến tầng hai vẫn nhịn được tới cửa sổ nhìn xuống, vẫn đứng ở đó như trước, hề nhúc nhích. Đèn khu phố mờ ảo, dựa thân xe màu đen, châm điếu thuốc.


      Lúc này mới nhớ lại, ra có hút thuốc. ràng trong nhà sạch chút mùi thuốc lá. liền đứng đó, ngóng nhìn .


      Trong nháy mắt, giống như cảm nhận được ánh mắt của , bỗng nhiên nhìn về phía này, hoảng sợ vội vàng ngồi xổm xuống, ngay cả thở cũng dám thở mạnh.


      Sau đó, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng khởi động ô tô, nhưng vẫn dám đứng lên, tiếp tục chờ, mãi đến khi dưới tầng hoàn toàn khôi phục tĩnh lặng, mới vịn tường đứng lên, hai chân run rẩy, lại đợi trong chốc lát, hít sâu cái lên tầng, đến cửa nhà cầm lấy chìa khóa, mở cửa ra.


      Phương Tiểu Tiệp và Tùng Chí Quân ngủ từ sớm, Tùng Chí Quân uống nhiều rượu nên ngủ rất say, Phương Tiểu Tiệp nghe thấy ngoài cửa có động tĩnh, vội vàng rời giường, cảnh giác tới cửa, nhìn thấy là Tùng San, liền : "Sao con lại về? phải con muốn về trường sao?"


      Tùng San miễn cưỡng cười trừ, "Vâng, con muốn về nhà.”


      Phương Tiểu Tiệp nhìn khuôn mặt con , ràng thấy vừa khóc, định hỏi chuyện gì xảy ra Tùng San ôm chặt lấy eo mẹ, giống như làm nũng dụi dụi vào lòng bà, "Mẹ, con mệt rồi, con muốn ngủ.”


      Lòng Phương Tiểu Tiệp mềm nhũn, đành : " mấy giờ rồi, mau rửa mặt ngủ , hơn nửa đêm mà còn thức, mai mẹ còn phải làm sớm đấy!"


      Tùng San cười vâng dạ, rồi chui vào nhà vệ sinh rửa mặt, Phương Tiểu Tiệp khẽ thở dài, quay về phòng ngủ tiếp.


      Tùng San rửa mặt sạch , nhìn đôi mắt khóc tới mức ửng hồng trong gương, cười giễu cợt, dạo này sao thế, định mức rơi lệ kém, sao cứ khóc hoài vậy.


      Cố Trì Tây quay về nhà, nhìn Lão Tần ngủ say, thấy bên cạnh ổ của Lão Tần còn mấy cái cốc Tùng San dùng để dụ dỗ nó uống sữa, trong lòng lại quặn thắt từng cơn. cầm cái cốc tay, nhàng vuốt ve, ra luyến tiếc như vậy.


      San San của , lần này thể nào gặp lại nữa rồi.

      Last edited by a moderator: 12/12/15
      lêthanh9009, Iluvkiwi, noair33 others thích bài này.

    3. Canh Chan Cơm

      Canh Chan Cơm Active Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      111
      xé tem. xoẹt xoẹt. chương 50 rồi. đôi này làm khổ bạn đọc. chắc là gặp khó khăn gì ss lại đến tìm chú cố cho xem. mấy lời ss vs chú cố xúc động . chú cố cũng thế.

    4. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Tội cho chú Cố quá....Nhưng như thế cũng tốt, về sau có gặp lại mọi chuyện còn giấu diếm như TS nữa. Cũng có thể lần gặp sau của 2 người là TS chủ động chăng khi mà xác định được tình cảm của mình và dũng cảm đối mặt. Mọi chuyện đều suy đoán cả.... Haizzz....buồn vu vơ...buồn vu vơ....
      Nhược Vân thích bài này.

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      ôi, sao này như thế nào đây... buồn quá a...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :