1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình Muộn - Thương Cẩm Duy (C91) Hoàn

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @Vi Van tình hình là tình biến có thịt hơi nhiều đó nhé

    2. Vi Van

      Vi Van Well-Known Member

      Bài viết:
      142
      Được thích:
      1,241
      bộ đó vẫn chưa hoàn nàng ơi...... @Chó Điên hổng lẽ tui lại hát bài ca chừo đợi hả
      ... Tội tui lắm nàng ơi

    3. AnLy90

      AnLy90 Well-Known Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      257
      :yoyo59::yoyo59: @Vi Van chờ đợi là hạnh phúc nàng àh.
      Vi Van thích bài này.

    4. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952

      Chương 46

      Cố Trì Tây hôn vào má , vào gáy, xương quai xanh, từng chút , giống như thưởng thức món ăn ngon. Những nơi bị chạm vào đều nóng ran, còn mang theo cảm xúc khác thường, Tùng San cuống tới mức toàn thân căng cứng.


      "Cố Trì Tây, chú mau buông tôi ra, lão Thẩm và Lão Tần đến rồi, họ ở dưới tầng.” giãy dụa , muốn tỉnh táo lại.


      Nhưng dường như nghe thấy, tròng mắt ngày càng sâu thẳm, nhìn thẳng vào khuôn mặt nhắn của gần trước mắt, thậm chí họ có thể cảm nhận được hơi thở của nhau, lại quấn lấy môi , mút vào, liếm láp, làm thế nào cũng thấy đủ.


      Mãi đến khi thấy bé trong lòng mềm nhũn, còn chút sức lực phản kháng, lúc này mới chịu bỏ qua đôi môi đỏ thắm kia, xấu xa nở nụ cười.


      Mái tóc đen dài, làn da tuyết trắng, đôi môi hồng nhuận, đôi mắt to vì bị trêu chọc mà trở nên mơ hồ. bé mà thương nhất giờ phút này ở dưới thân , tơ lụa xám bạc dưới thân khiến người như ửng lên tầng sáng nhạt. cố đè nén lửa nóng trong cơ thể, cắn lên vành tai , "Ngoan nào, ngủ thêm chút nữa .”


      xong ôm lấy bé con, nhét vào trong chăn, sau đó cười ra khỏi phòng.


      Tùng San vẫn còn mơ hồ, nằm ở giường lâu vẫn chưa kịp tỉnh táo lại. Vành tai bị cắn có chút đau, nhưng lại tê dại nhiều hơn. Trong chăn tràn ngập mùi hương của , chặt chẽ vây lấy , toàn thân hoàn toàn còn chút sức lực nào.


      , "Ngoan nào, ngủ thêm chút nữa .”


      Như câu ma chú, lập tức nhắm hai mắt lại.


      Thấy Cố Trì Tây xuống mình, nụ cười mặt lão Thẩm càng thêm rạng rỡ. "Lão Cố, ông đúng là tha cho cơ hội trộm hương nào cả nha.”


      Cố Trì Tây cười cười, đến sô pha ngồi xuống, hỏi ngắn gọn: "Điều tra ra chưa?"


      Lão Thẩm lắc lắc đầu, "Tôi là ai chứ, còn có chuyện gì mà lão Thẩm tôi điều tra được hay sao?"


      Cố Trì Tây cười khẩy, "Vậy đừng thừa nước đục thả câu nữa, mau xem là ai làm, hay là ông muốn giúp tôi giải quyết?"


      Lão Thẩm cười cười, sờ sờ cái gáy trụi lủi, "Chuyện này, tôi thể giúp ông giải quyết. Lão Cố, đây cũng là chuyện của gia đình ông.”


      Sắc mặt Cố Trì Tây tối sầm, "Cố Lâm Lâm?"


      Lão Thẩm thở dài, "Ông cũng sớm đoán ra được rồi mà? Ở thành phố A này ai dám can đảm động chạm tới quyền uy của Cố gia ông, nếu có cũng chỉ có thể là vị thiên kim của nhà ông thôi.”


      Lão Tần nãy giờ vẫn luôn chăm sóc cho chú chó, bỗng nhiên xoay đầu lại, chen vào câu: " ta thiên kim cái gì? ta là con của tội phạm cải tạo, quả nhiên kỳ phụ tất có kỳ nữ(1).”


      (1) Câu này nghĩa là: cha tài giỏi ắt có con tài giỏi, nhưng ở đây theo ý mỉa mai.


      Lão Thẩm cũng : " tôi cũng rất kinh ngạc, lòng dạ con bé đó quá ác, thủ đoạn cũng rất tàn nhẫn, ai có thể nghĩ chuyện này là do đứa con mới hai mươi tuổi làm? Người con bé đó thuê là từ phía nam tới, chuyên môn bắt cóc buôn người, có rất nhiều tiền án. Cũng chính vì những người này từ nơi khác tới, nên mới biết trời cao đất dày dám động vào người của ông. Cố Lâm Lâm cho bọn họ mỗi người mười vạn, rằng sau khi làm hôn mê xong mang tới ngoại ô phanh thây rồi vứt nơi hoang vắng.”


      Khi nghe được những chữ cuối cùng, sắc mặt Cố Trì Tây thể khó coi hơn nữa. Lão Thẩm nhìn thấy liền hoảng hốt, liếc nhìn hướng cầu thang, hiểu là chuyện gì, "Ông muốn bảo bối quý của mình nghe thấy nên mới muốn người ta ở tầng sao?"


      Lão Tần đứng lên thong thả bước tới chỗ bọn họ, vỗ vỗ bả vai Cố Trì Tây, "Lão Cố, chiều quá sinh hư, ông xem rồi giải quyết .”


      Lão Thẩm nhìn lão Tần, xem ra cái tên này cũng rất tức giận, tiếp tục : "Hai tên buôn người kia tôi cho người chiêu đãi rồi, cũng giao cho Trần cục trưởng. Bây giờ Trần cục trưởng ở đó chờ tin tức của ông đấy, ông ấy muốn xem trong vụ án này ông tính giải quyết như thế nào ?"


      Sắc mặt Cố Trì Tây trầm, khóe miệng như có như nhếch lên "Xử lý công bằng thôi.”


      Lão Thẩm sửng sốt chút, hiểu, "Được rồi, vậy xử lý công bằng.” Sau đó lại cào cào đầu tóc tiếp, "Đợi sau khi bắt người rồi, tôi cho Uông Tiểu Kinh biết tin, còn chuyện sau đó tôi quan tâm nữa.”


      Cố Trì Tây gật đầu, "Ừ.”


      Lão Tần lắc đầu thở dài : "Năm đó tôi đồng ý chuyện ông và bà ấy kết hôn, người phụ nữ đó có số mệnh gian nan như mưa gió che phủ mặt trời, ông kết hôn với bà ấy, sao có thể tốt đẹp được.”


      Cố Trì Tây lạnh mặt, tiếp.


      Lão Thẩm đành phải hoà giải, "Lúc đó phải vì lão Cố còn cách nào khác sao, những chuyện này đều là quá khứ còn lôi ra làm gì, đừng nữa. Bây giờ xảy ra chuyện này, chừng là cơ hội tốt.”


      Đêm qua Tùng San vốn ngủ đủ, buổi sáng hôm nay lại thức dậy quá sớm, kết quả bị Cố Trì Tây hôn tới mức đầu óc choáng váng, khi yên tĩnh nằm xuống ngủ rất sâu. Khi tỉnh dậy trời tối, rời giường, xuống tầng, lại phát dưới tầng bóng người.


      Lão Tần ngủ, mắt nhắm lại khẽ nhếch miệng, so với tối qua ngủ ngon hơn nhiều.


      Tùng San khắp nhà vòng nhưng thấy bóng dáng Cố Trì Tây đâu cả, nghĩ có thể cùng Lão Tần và lão Thẩm ra ngoài nên để ý nữa. lười biếng duỗi eo, ngủ giấc tinh thần quả nhiên tốt hơn rất nhiều. Tùng San xoay người định tới tủ lạnh lấy chai nước uống, trong lúc vô tình ánh mắt liếc thấy chiếc di động của mình nằm bàn, tiện tay cầm lên xem, lại phát có vài cuộc gọi nhỡ.


      Tất cả đều đến từ người, Chu Trường An.


      chần chờ lúc, sau đó vẫn gọi lại, điện thoại reo lên tới ba hồi chuông có người bắt máy, "San San!"


      Tùng San nghe thấy giọng hơi sốt ruột, "Sao vậy? tìm tôi có việc gì à?"


      Chu Trường An im lặng lát, rồi : "Lâm Lâm bị cảnh sát bắt rồi.”


      Tùng San sửng sốt, "Cái gì?"


      Chu Trường An : "Chiều nay bỗng dưng có đám cảnh sát ập tới, Lâm Lâm là nghi phạm của vụ án chủ mưu cố ý gây thương tích, nên muốn đưa ấy về đồn hợp tác điều tra.”


      Tùng San im lặng, ra là Cố Lâm Lâm làm.


      Chu Trường An nghe thấy đầu dây bên kia im lặng, trong lòng lo lắng : "Chẳng lẽ Lâm Lâm ra tay với em sao? Em có bị thương gì nghiêm trọng ?"


      Tùng San : "Tôi sao, chỉ bị đánh thuốc mê, nhưng chó cưng của Cố Trì Tây vì cứu tôi mà suýt chút nữa mất mạng.”


      Bây giờ đến lượt Chu Trường An im lặng.


      Tùng San nghĩ chút, hiểu ý tứ trong câu của lão Thẩm trưa nay. như vậy Cố Trì Tây nhất định cũng biết chuyện này, chẳng lẽ...


      "San San, Cố Lâm Lâm dù sao cũng là con của Cố Trì Tây, ông ấy làm như vậy có phải tuyệt tình quá hay ?" Chu Trường An bỗng nhiên hỏi.


      Tùng San bình tĩnh : "Bây giờ Cố Trì Tây ra ngoài rồi, tôi cũng biết rốt cuộc chuyện này là sao. Mặc kệ thế nào, đây cũng là chuyện gia đình chú ấy, tôi cũng cần biết nhiều như vậy.”


      "San San, biết Lâm Lâm hại em như vậy em nhất định rất hận ấy, nhưng dù sao ấy cũng còn trẻ, còn trẻ như vậy mà phải vào đồn cảnh sát, làm sao chịu được chứ?" Giọng của Chu Trường An có chút run run, giống như mang theo đau lòng vô hạn.


      Tùng San cười khẩy, " ta còn trẻ, tôi sao? Tôi còn trẻ hơn ta tuổi đấy! Nếu phải Lão Tần liều mạng cứu tôi, biết bây giờ tôi nằm thoi thóp ở đâu nữa! Chu Trường An, cho dù thương xót cho bạn của mình nhưng cũng cần phải gọi cho bạn cũ là tôi chứ? ta bày mưu hại tôi như vậy, chẳng lẽ tôi còn phải bắt chước thánh mẫu Bạch Liên Hoa câu tôi sao cả sao? Tôi còn chưa tính sổ xong với ta đâu, còn ở đây giúp cho ta nữa, làm bạn trai cũng cần tròn bổn phận đến vậy chứ.”


      Chu Trường An im lặng, lúc sau mới : "Thực xin lỗi, tất cả mọi chuyện đều do mà ra, San San, thực xin lỗi em, cũng có lỗi với Lâm Lâm.”


      Tùng San cười lạnh, "Chu Trường An, việc đến nước này, hãy thu lại nỗi hổ thẹn đáng đồng của , đừng làm như bọn tôi đều vì mà liều mạng vậy! Chuyện của Cố Lâm Lâm tôi bỏ qua, nếu ta bị cảnh sát đưa , vậy tôi dùng pháp luật để đòi lại công bằng và an toàn cho gia đình mình, thế nên đừng trông mong tôi giúp gì ta. ta muốn giết tôi, tôi còn phải giúp ta mài dao sao? tưởng Tùng San tôi rảnh rỗi lắm à?"


      Cúp điện thoại xong lửa giận của Tùng San vẫn thể dịu , đến cạnh Lão Tần, nhàng xoa đầu nó, "Lão Tần, Cố Lâm Lâm ức hiếp chúng ta đến vậy, nếu chúng ta còn tiếp tục nhẫn nhịn, quá vô dụng rồi! Chị nhất định báo thù cho cưng!"


      Nghĩ đến chuyện này lập tức đứng dậy, lấy di động chút do dự gọi cho Cố Trì Tây.


      Cố Trì Tây nghe thấy điện thoại reo lên, vốn dĩ định nghe máy, nhưng liếc mắt thấy Tùng San gọi tới, rất vui mừng nhấn nút nhận. Đây là lần đầu tiên bé con gọi điện thoại cho .


      "San San, em dậy rồi sao?" dịu dàng hỏi.


      "Vâng.” Tùng San lên tiếng trả lời, dừng chút lại hỏi: "Chú ở đâu?"


      Cố Trì Tây cười cười, "Tôi có chút chuyện cần xử lý nên phải tới công ty.”


      Giọng của vẫn như bình thường, hoàn toàn giống như có chuyện lớn gì xảy ra. Tùng San bắt đầu cảm thấy do dự, thể xác định rốt cuộc Cố Trì Tây có biết chuyện Cố Lâm Lâm bị bắt hay .


      "Có thể phải mất lúc nữa tôi mới về nhà được, nếu em đói bụng ăn chút đồ ăn vặt trước , chờ tôi về nhà đưa em ra ngoài ăn cơm.” Cố Trì Tây .


      "Cố Trì Tây, chuyện Cố Lâm Lâm bị bắt chú có biết ?" Tùng San trực tiếp hỏi ngắn gọn.


      Cố Trì Tây sửng sốt, "Làm sao em biết?"


      Tùng San trả lời: "Vừa rồi Chu Trường An gọi cho tôi, cho nên tôi mới hỏi chú, chú định làm sao đây?"


      Cố Trì Tây nghe ra được trong giọng của bé con chứa bất an, cười : "Vậy em muốn tôi làm sao?"


      Tùng San cắn môi dưới, hít hơi, nghiêm túc : "Tuy rằng Cố Lâm Lâm là con chú, nhưng nếu chuyện này là do ta làm, chính là phạm tội, tôi hi vọng chú có thể tôn trọng pháp luật, giao tất cả mọi chuyện cho toà án quyết định.”


      Cố Trì Tây cười mà .


      Tùng San nghe thấy tiếng cười, lại càng thể xác định thái độ của , tiếp tục : "Tóm lại tôi tha thứ cho ta, tuy rằng tôi bị thương, nhưng Lão Tần bị thương nên thể coi như có gì. Chú từng , trả thù cho tôi và Lão Tần, nếu chú... giữ lời...”


      Cố Trì Tây cười , nghiêm túc trả lời: "San San, em yên tâm , chuyện này cứ giao cho tôi, tôi nhất định để em phải chịu oan ức, lại càng để Lão Tần vô cớ bị thương.”


      Tùng San nghe xong nhất thời xúc động, nghĩ nghĩ lúc lại thấy xấu hổ, "Nhưng dù sao ta cũng là con chú, ta hận tôi, cũng là do quan hệ của chúng ta quá mờ ám...”


      Cố Trì Tây lại cướp lời: "San San, em cần tự trách mình, cho cùng, chuyện này là do Lâm Lâm sai. Em yên tâm, tôi để em phải chịu oan ức lần nào nữa.”


      Cố Trì Tây cúp điện thoại xong ngồi xuống ghế, xoay ghế qua đối diện với cửa sổ thuỷ tinh khổng lồ, nhìn đồng hồ tay. Đúng lúc này Trương Tân đẩy cửa vào, "Cố tổng, Uông tổng đợi ở dưới tầng, vội vã muốn gặp ngài.”


      Khóe miệng Cố Trì Tây nhếch thành đường cong thể hài lòng, tới rất nhanh. vẫn xoay ghế lại, quay lưng với Trương Tân: " cho bà ấy biết tôi rất bận, thể nhận những cuộc gặp mặt chưa hẹn trước.”


      Trương Tân : "Vậy nếu như bà ấy muốn hẹn gặp mặt trước, sắp xếp như thế nào?"


      Cố Trì Tây cười lạnh, "Lịch trình làm việc của tôi cũng để ở đó, cậu cứ dựa theo trình tự mà sắp xếp cho bà ấy ngày .”


      Trương Tân lấy điện thoại trong túi ra, nhìn lát rồi , "Gần đây nhất là vào ngày 18 tháng sau, cách hôm nay ba tuần.”


      Cố Trì Tây phất tay, " , nếu bà ấy muốn hẹn gặp, thời gian này.”


      Trương Tân rời khỏi văn phòng, xuống tầng, quả nhiên Uông Tiểu Kinh muốn hẹn trước thời gian gặp mặt, khi bà ấy nghe thấy thời gian gặp mặt là 18 tháng sau tức tới mức méo miệng.


      "Tôi đứng ở đây chờ ông ta, khi nào ông ta ra?" Uông Tiểu Kinh lạnh lùng .


      "Rất xin lỗi, Cố tổng tiếp người nào chưa hẹn trước.” Trương Tân lạnh lùng .


      "Tôi tìm ông ta chuyện riêng! Tôi là vợ ông ta!" Uông Tiểu Kinh giận dữ hét lên, liều mạng đẩy Trương Tân ra, chạy tới chỗ cửa quẹt thẻ ra vào trước công ty.


      Cái cửa quẹt thẻ ra vào kia khác gì so với cái ở tàu điện ngầm, công nhân viên ở công ty phải có thẻ ID của công ty mới có thể quẹt thẻ vào, nếu là khách từ bên ngoài tới phải tới quầy tiếp tân lấy xác nhận tương đương với ID. Uông Tiểu Kinh xông vào, kết quả là thiết bị báo động đỏ của cửa quẹt ID sáng lên, sau đó là những tiếng còi chói tai phát ra, vang khắp cả đại sảnh.


      đám bảo vệ cầm côn cảnh sát vọt ra, chút khách khí ngăn cản đường của Uông Tiểu Kinh.


      "Uông tổng, bây giờ bà làm như vậy là phạm tội xâm nhập bất hợp pháp, mong bà tự trọng.” Trương Tân tới, vẻ mặt chút thay đổi .


      Uông Tiểu Kinh cười lạnh, "Xâm nhập bất hợp pháp sao? Được thôi, tôi xâm nhập bất hợp pháp! Cố Trì Tây, ông có bản lĩnh cũng nhốt tôi vào tù ! Đúng lúc tôi có thể vào đó làm bạn với Lâm Lâm!"


      "Bà muốn vào đó làm bạn với Lâm Lâm sao? đúng là người mẹ tốt.” Cố Trì Tây mang vẻ mặt điềm đạm từ bên trong ra, bảo vệ xung quanh thấy ông chủ lớn ra, đều vội vàng thu lại côn cảnh sát, đứng sang bên.


      Uông Tiểu Kinh nhìn thấy Cố Trì Tây, đôi mắt đỏ lên, "Cố Trì Tây, ông mau thả con tôi ra!"


      Cố Trì Tây cười cười, "Tôi cũng phải là cảnh sát, sao có thể thả người? Lâm Lâm là người bị tình nghi phạm tội, có bị cảnh sát đưa điều tra cũng là đúng với pháp luật, có trách cũng chỉ có thể trách bà làm mẹ mà dạy dỗ con cho tốt, có liên quan gì tới tôi chứ.”


      Lửa giận trong mắt Uông Tiểu Kinh bỗng hóa thành lạnh lẽo đau thương đến vô tận, "Cố Trì Tây, rốt cuộc ông muốn làm gì? Ông , tôi đồng ý tất cả.”


      Cố Trì Tây quay đầu nhìn bà cái, cười : "Vậy còn phải xem thành ý của bà . Nhớ lần sau đừng có xông vào nữa, dù gì bây giờ bà cũng là tổng giám đốc.”


      xong liền cùng Trương Tân ra đại sảnh, ngồi lên xe rời khỏi đó.

      Last edited by a moderator: 12/12/15
      lêthanh9009, Iluvkiwi, noair32 others thích bài này.

    5. Canh Chan Cơm

      Canh Chan Cơm Active Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      111
      biết ngay mà như mình dự đoán đúng là ngủ . nhưng sao cũng hay. ngày tháng còn dài lo kh có thịt ăn. chú cố hôn má ss kh dãy dụa phản kháng. đúng là tin hiệu tốt đẹp. hehe hôm nay đc tem. thanks @Tiểu Yên nhé:yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Rubyzjn, linhdiep17Tiểu Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :