Tình mới là sếp tổng (18+)- kimkimdao (Hiện đại- ĐÃ HOÀN)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimkimdao

      Kimkimdao Well-Known Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      695
      Chương 8.2 Hóa ra xe sếp là Roll Royce
      Ngày đấy,khi Hồng Phúc, dẫn về ra mắt, ông bà tin tưởng vào lựa chọn của nên có ý kiến gì. Ngày gặp mặt cha mẹ Hồng Phúc để bàn việc cưới xin, dù có cảm giác có gì đấy gờn gợn, họ vẫn vui vẻ vun vén cho con và con rể. Ông bà ngờ rằng, chỉ hai năm sau, con mình phải ly hôn. Cha tự trách bản thân rất nhiều. Ông ra nhưng luôn ray rứt, bản thân lớn tuổi sao lại nhìn ra bọn người đấy là thứ giả nhân giả nghĩa. Để giờ đây phải chịu cảnh nhỡ nhàng.

      Hôm nay, cả hai nhìn thấy con mình thương tươi tắn như hoa đứng trước mắt, lòng họ cũng vơi nhiều đau xót. Chỉ hi vọng rằng, sau này con gặp được người lòng thương.

      ****

      Bảo Ngọc xin nghỉ phép sáng thứ 5 để ở nhà với ba mẹ. Tối qua thức quá khuya để soạn đồ đạc nên 8h sáng mới ngáp dài ngáp ngắn xuống nhà. Muốn cùng họ ra ngoài ăn sáng, nấu nướng làm gì. Nhìn xuống phòng khách, ba mẹ ngồi đăm chiêu, hình như là vừa có khách ra. Lòng lo lắng hiểu chuyện gì, vừa thấy , mẹ gọi:

      - Ngọc, lại đây ngồi ba mẹ hỏi chuyện.

      - Sao vậy ạ? Có gì mà trông ba mẹ nghiêm trọng thế? Ai vừa ra phải ?

      Cha đăm chiêu, mẹ lên tiếng:

      - Hàng xóm sang con ạ. Thấy ba mẹ về, họ sang hỏi thăm.

      - Họ kể có người hay chở con về. ta là ai vậy con?

      - Sếp con ạ.

      - Sếp gì mà ngày nào cũng chở nhân viên về tận nhà?

      - Dạ, ra …. Chúng con nhau.

      Cha thở dài:

      - Nghe con có người , ba rất mừng. Nhưng con à, con có hoàn cảnh gia đình nó ? Bố mẹ nó thế nào? sai lầm lần rồi, giờ quen ai cũng phải kỹ càng con ạ.

      - Con biết mà ba.

      Mẹ kiềm được, lên tiếng:

      - Mình phải quen người cùng tầng lớp con ạ. Nghe hàng xóm bảo, ta là đại gia.

      - Dạ? Sao họ lại vậy ạ?

      - Họ sang chúc mừng ba mẹ, con quen được chàng vừa đẹp trai vừa giàu có đấy.

      - Dạ? Họ gặp ấy lúc nào mà như đúng rồi vậy ạ?

      - Mẹ cũng biết, chỉ nghe họ ta chở con về bằng cái xe hiệu ron ron (Roll Royce) gì đấy.

      - Ba mẹ rành về xe cộ đâu, nhưng họ trầm trồ bảo cái xe đấy mười mấy tỷ.

      Bảo Ngọc há hốc miệng. Thành , cũng mù tịt về xe như cha mẹ. Có biết hiệu gì với hiệu gì. Nhìn logo cũng chẳng biết nó là hãng nào, lấy đâu ra mà nắm được xe đấy bao nhiêu tiền.

      Cha lên tiếng:

      - Nếu kể về mặt bằng chung nhà mình cũng thuộc loại khá giả. Con cái cũng phải lo lắng gì về cuộc sống. Nhưng với tầng lớp cao như thế, phương tiện lại cũng bằng giá trị mấy cái nhà họ nhìn mình thế nào hả con? Ba mẹ mong con lấy chồng giàu sang làm gì. Cứ tìm người cùng tầm với mình, thương chăm sóc cho mình tốt hơn con ạ.

      - Lại nữa, nó giàu có như thế cha mẹ nó cũng phải loại tầm thường gì. Hào môn sâu như biển, con tình tình bộc trực sống thế nào được hả con?

      - Người giàu họ sống kiểu giàu,mình chạy theo được đâu. Con lớn rồi, cha mẹ cũng ép con phải thế này, phải thế kia được. Nhưng đừng để mình mắc sai lầm lần nữa. Suy nghĩ kỹ vào.

      - Dạ, con biết rồi. Con suy xét cẩn thận. Ba mẹ yên tâm.

      Để đánh tan bầu khí nặng nề, cười :

      - Con xinh đẹp như hoa thế này, thiếu gì người để chọn ạ. Ba mẹ đừng lo.

      - Hay quá nhỉ? Ba mẹ ăn sáng rồi. Mẹ nấu bún đấy, tự múc mà ăn .

      - Thế mà con định mời ba mẹ ăn sáng. Haizz

      - Cảm ơn . Đợi chúng tôi bụng dính vào lưng.

      - Hì hì. Chỉ có mẹ là thương con nhất.

      Tâm trạng rất rối. Nhưng vẫn tỏ ra vui vẻ cười. vẫn biết giàu có, nhưng giàu đến cỡ nào lại chưa bao giờ suy xét đến. Đến cả chiếc xe , lên lên xuống xuống biết bao nhiêu lần, cũng chỉ nhìn nhận nó như phương tiện di chuyển bốn bánh. Để đến bây giờ, nghe người ngoài lên tiếng, mới biết mình hề biết xe hiệu gì.

      Đúng 1h trưa, vào đến công ty. Mang kẹo ba mẹ mua ở nước ngoài làm quà mời các phòng. Người ta vẫn : “vắng chủ nhà, gà mọc đuôi tôm”. Sếp Thắng công tác, mọi người thở phào, ai rãnh rỗi cũng chạy khắp nơi bàn chuyện phiếm. Lan Phương ngoắc ngoắc:

      - Chị Ngọc, vô phòng em bàn chuyện chơi.

      - Loli à, dạo này lơ là mọi người lắm nha.

      Bảo Ngọc cười hì hì, bước vào:

      - có khách hay sao mà mọi người tụ tập hết ở đây vậy?

      - Có khách vô tản ra thôi. Lâu lâu sếp mới vắng, xõa chút mà. Ha ha.
      Last edited: 16/5/17
      Anhdva, cucai_yunnie, dunggg5 others thích bài này.

    2. Kimkimdao

      Kimkimdao Well-Known Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      695
      Đúng 1h trưa, vào đến công ty. Mang kẹo ba mẹ mua ở nước ngoài làm quà mời các phòng. Người ta vẫn : “vắng chủ nhà, gà mọc đuôi tôm”. Sếp Thắng công tác, mọi người thở phào, ai rãnh rỗi cũng chạy khắp nơi bàn chuyện phiếm. Lan Phương ngoắc ngoắc:

      - Chị Ngọc, vô phòng em bàn chuyện chơi.

      - Loli à, dạo này lơ là mọi người lắm nha.

      Bảo Ngọc cười hì hì, bước vào:

      - có khách hay sao mà mọi người tụ tập hết ở đây vậy?

      - Có khách vô tản ra thôi. Lâu lâu sếp mới vắng, xõa chút mà. Ha ha.

      - Sáng nay mới nghe tin, năm nay công ty cho nhân viên du lịch Nha Trang nha, 3 ngày 2 đêm.

      - Khi nào, khi nào?

      - Nghe là tháng sau. Kết bán hàng đợt 1 . Nhớ chuẩn bị đồ bơi cho thiệt đẹp zô đó.

      - Loli, chị mặc hai mảnh .

      Bảo Ngọc đùa:

      - Thôi , cho em xin. Em có đủ tự tin vậy đâu. Em theo đạo Hồi, phải mặc kín từ đầu tới gót chân.

      Lan Phương cười hí hứng:

      - Đúng đó, chị mặc vậy cho thiên hạ an ổn. Ha ha.

      Hoàng Nhi phòng kế toán bỗng từ đâu nhảy ra:

      - Mình mặc hai mảnh màu đỏ lửa. Thiêu cháy hết các đẹp trai ngoài bãi biển.

      - Zũ, quản lý sở thú nhà kìa.

      - Nhi ơi, em mau lại đây. Thân hình em đóng cửa mình thiêu cháy nhau được rồi em .

      - Hai cái người kia, mắc ói quá nha. chỗ khác, chỗ khác.

      Chưa có thông báo chính thức mà ai cũng như đúng rồi, bàn luận rất xôm. Cười giỡn ầm ĩ như vậy đúng kiểu vắng chủ nhà.

      Trong lúc ai để ý, Bảo Ngọc lẻn xuống hầm xe của tòa nhà. Quốc Thắng công tác nên để xe của ở đây. nhất định phải kiểm tra, xác nhận lời của hàng xóm đúng hay ? ra chỉ cần hỏi thăm bất kỳ người nào trong công ty cũng biết thông tin, nhưng sợ bị ra vào. Tìm được xe sếp, chụp hình rồi gửi cho bạn thân.

      - Ngọc trong đá: ê Hiền, mày biết logo của hãng xe này ?

      - Hiền như ma sơ: biết. Roll Royce. Mà má ơi, mày lúa cũng vừa vừa thôi chứ. Cái hãng xe nổi tiếng như vậy mà biết hả? Về đập đầu vô gối .

      - Ngọc trong đá: huhu, ai quan tâm bao giờ đâu mà biết. Người ta biết hỏi. Sao mày nỡ lòng sài sể bạn thân của mày như vậy? Nó tủi thân biết hông?

      - Hiền như ma sơ: ha ha, mày tính mua chiếc lái chơi hả? Hình mày gửi cho tao, nghe cái xe đó là 16-17 tỷ gì đó thôi à. Có mua mua tặng tao chiếc nghe. Tao cũng thích. Ha ha

      - Ngọc trong đá: ráng đợi nghe cưng.

      vẫn mấy tin tưởng lời tàm phào ba láp của bạn, nên lên mạng tìm hiểu. Nhìn thấy giá trị chiếc xe, tâm trạng rơi xuống đáy. tìm thông tin về nữ đại gia Nguyễn Quỳnh Như.

      Đọc xong, như rớt thiên đàng xuống địa ngục. Người với người lại chênh lệch đến như thế. Ba mẹ thuộc thành phần trí thức, cũng được coi là kinh tế đến nỗi nào. Cuộc sống của từ bé đến lớn cũng thoải mái, sung sướng. Nhưng so với gia đình có thể coi nhà là tầng lớp bần cùng xã hội. Giá chiếc xe hơi gấp đôi tài sản cả nhà . Cao như thế biết mình với tới được. Cố đấm ăn xôi chỉ tự hại mình mà thôi. thẫn thờ. Điện thoại reng nhiều lần, buồn nhấc máy. Cho đến khi nàng Như Quỳnh ỏn ẻn vào:

      - Ngọc, em làm gì mà sếp gọi nãy giờ cho em được. Ảnh la um sùm kia kìa. Thiệt tình, ngồi ngay cái điện thoại mà nhấc máy, làm cái gì biết.

      - Dạ, em nghe rồi. Cám ơn chị.

      - Chỉ giỏi làm phiền người khác.

      Nàng ta lằm bằm, ngúng ngẩy bỏ ra ngoài.

      Cầm di dộng, nhìn thấy mấy cuộc gọi nhỡ của . biết giờ gặp nên gì. Nhưng gọi lại được, nhỡ là việc công sao?

      - Alo, em nghe.

      - Sao thế? Để điện thoại ở đâu mà gọi mãi được.

      - Dạ, em toilet.

      - Sao thế, nghe giọng ỉu xìu vậy? Có bị ốm ? Mệt khám bác sĩ, rồi về nhà nghỉ ngơi nhé.

      - Em sao. làm việc .

      - Việc cũng ổn rồi. được, phải về sớm xem em thế nào. Sáng mai ký xong hợp đồng về luôn.

      Bảo Ngọc lắc đầu quầy quậy:

      - Em sao mà, đừng lo.

      - Em về nhà nghỉ ngơi , nghe lời, . Về mua kem cho nhé.

      phì cười:

      - cứ làm như em là trẻ con, lấy kem ra để dỗ em đấy à?

      - Còn phải sao? Em chỉ cần thấy kem mắt sáng rỡ còn gì.

      gục đầu xuống bàn, đăm chiêu.
      có lúc nghĩ, mình chỉ là món ăn lạ miệng của . Chẳng bao lâu, cần lời chia tay, cũng tìm vui nơi khác. cũng từng nghĩ, mình hề . Đến với chỉ là phóng túng của người phụ nữ bị phụ tình. Lao vào tình dục để xoa dịu vết thương lòng. Người đàn bà có chồng ngoại tình, cần tìm kiếm tình .

      Từ bao giờ, người đàn ông chỉ được nhìn nhận như ly nước mát ngày hè, lại xâm chiếm từ thân thể cho đến trái tim . Chỉ nghĩ đến việc còn bên , tâm can đau như bị hàng vạn lưỡi dao tàn phá.
      Last edited: 16/5/17
      Anhdva, cucai_yunnie, dunggg5 others thích bài này.

    3. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Ngọt quá nên hông thấy ngược tâm hehehe
      Kimkimdao thích bài này.

    4. Kimkimdao

      Kimkimdao Well-Known Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      695
      @Tĩnh Đông : hí hí, ngọt nếm, chiều nay mình bắt đầu post vị dấm chua nhé ^^:yoyo69:

    5. Kimkimdao

      Kimkimdao Well-Known Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      695
      Chương 9. Mình chia tay được ?

      có lúc nghĩ, mình chỉ là món ăn lạ miệng của . Chẳng bao lâu, cần lời chia tay, cũng tìm vui nơi khác. cũng từng nghĩ, mình hề . Đến với chỉ là phóng túng của người phụ nữ bị phụ tình. Lao vào tình dục để xoa dịu vết thương lòng. Người đàn bà có chồng ngoại tình, cần tìm kiếm tình .

      Từ bao giờ, người đàn ông chỉ được nhìn nhận như ly nước mát ngày hè, lại xâm chiếm từ thân thể cho đến trái tim . Chỉ nghĩ đến việc còn bên , tâm can đau như bị hàng vạn lưỡi dao tàn phá.

      Từ bao giờ còn nghĩ đến nỗi đau bị người chồng cũ phản bội, còn cảm giác hận thù cắn xé tim gan. Ngày ấy, viết lên tấm hình chụp được chồng với người tình, chúc ta hạnh phúc. Nhưng từng chữ từng chữ nắn nót viết lại như bùa chú muốn ta phải trả giá. Vậy mà giờ đây, bận tâm cuộc sống của ta , hạnh phúc thế nào, bất hạnh sao? liên quan đến . Bởi vì, mọi vết thương lòng của đếu được chữa lành. Lời của , hành động của , cơ thể của cho biết, tình đành cho . ngu ngốc nên hoàn toàn có thể nhìn ra được, lòng với mình bao nhiêu. cũng biết mình người đàn ông ấy đến hết thuốc chữa rồi.

      Vậy, phải buông tay thế nào đây? phản ứng thế nào nếu lời chia tay. Thời gian họ nhau dài, nhưng tâm hồn và thể xác đều hòa quyện. Khiến cả hai đều nghĩ rằng, họ sinh ra là của nhau.

      ****

      Vừa bước xuống máy bay, Quốc Thắng gọi điện thoại:

      - Em ở nhà phải ? đến nhé?

      ngần ngại trả lời:

      - Em ở công ty ạ.

      - Sao thế? bảo em ở nhà nghỉ ngơi kìa mà.

      - Em có sao đâu.

      - nghe lời. Vậy gặp em ở công ty. nhớ em.

      Quốc Thắng vui vẻ mỉm cười suốt đoạn đường khiến lái xe ngạc nhiên. vốn là tài xế riêng của sếp, nhưng đa phần sếp tự lái xe của mình. ta chỉ đưa đón ra sân bay hoặc chở xã giao với đối tác. Do đó, dù làm việc với lâu nhưng cũng mấy hiểu con người . Nghe mọi người cùng công ty than phiền, ta là ông sếp kĩ tính đến khó ưa, hỉ nộ thất thường. Lần này gặp tâm trạng sếp tươi như hoa vậy là lần đầu tiên. Đến công ty, giúp sếp mang túi to túi vào phòng, sếp còn gửi cho hộp bánh đặc sản.

      vào, mặc áo sơmi đóng thùng trong chiếc quần jean Levi’s ôm sát cặp mông căng. Lưng thẳng tắp, dáng vững trãi mà khêu gợi như người mẫu tạp chí thời trang. Ngang qua bàn làm việc của , bí mật đá lông nheo rồi thẳng vào phòng.Khiến tim thắt lại, khuôn mặt ngây dại .

      Đợi mãi thấy vào, nhấc máy:

      - Làm gì vậy em ? nhớ à?

      hồi hồn:

      - Dạ???

      - Để chờ đợi lâu quá đấy.

      Bảo Ngọc ngượng ngập bước vào phòng. Dường như đứng đấy từ trước. chờ được, lôi tuột vào rồi nhanh chóng đóng cửa. Đè ngay tại cửa ra vào, vội vã hôn . Trằn trọc hút hết toàn bộ khí trong miệng . Lưỡi quấn lấy lưỡi , rồi mút mát môi . như nghe nhịp đập dồn dập của trái tim cả hai. Tiếng thở nặng nề của khiến toàn thân nóng ran. Cảm giác vật giữa hai chân gồ lên bất thường, đẩy ra nhưng rồi lại dùng hai tay ôm chặt lấy eo . Đầu dựa hẳn vào ngực , thầm chỉ mình có thể nghe thấy : “Em cũng nhớ ”.

      hơi siết vào người, hôn lên đỉnh đầu . Bất ngờ tiếng gõ cửa vang sau lưng. giật mình, chỉnh trang lại váy áo, vuốt thẳng tóc rồi mở cửa. Như Quỳnh đưa ánh mắt dò xét nhìn rồi nhìn , lúc này ngồi ngăn ngắn ở bàn làm việc. Nàng ta mỉm cười:

      - Sếp về sớm thế ạ. có ăn trưa , để em đặt cơm ạ?

      - Uh, cần đặt cơm cho . ngay bây giờ.

      chỉ vào mấy cái túi bàn nước:

      - Em mang bánh kẹo chia cho các phòng giúp .

      - Dạ.

      Nàng ta cúi người, đưa bộ ngực sắp tràn ra khỏi áo đồng phục về phía . Đáng tiếc, nhìn thấy. Bảo Ngọc ra trước nàng ta bước.

      Quốc Thắng gọi điện:

      - về nhà tắm rửa. Chiều em về sớm nhé. đón em chỗ cũ.

      - được đâu, em cứ về sớm thế này, sợ mọi người dị nghị.

      - Ai dám? là sếp của em còn chẳng .

      - là….

      Sếp vừa ra khỏi công ty nhóm tạp nham gọi ầm ầm facebook:

      - Lan Phương: má ơi, sếp Thắng đổi tính rồi.

      - Hoàng Nhi: shock muốn chết. Sao bữa nay quan tâm tới mọi người vậy ta. công tác về còn có quà nữa.

      - Thanh Hồng: tui mua đó mấy má. Bữa nay công tác với ổng bị ổng sai chạy như vịt.

      - Bảo Ngọc: sao bà còn chưa về?

      - Thanh Hồng: về gì mà về. Tự nhiên ổng đòi đổi vé về sớm. Tui còn phải ở lại soạn hồ sơ, giấy tờ rồi mới được về. Hu hu.

      - Lan Phương: có mua quà cho tụi em hông?

      - Thanh Hồng: Có, chả bò chứ gì. An tâm, cho mấy em ăn ngập mặt. Mà biết sếp mình mang về cho ai, đòi mua tùm lum đặc sản nha. Mọi khi làm gì có chuyện này.

      - Hoàng Nhi: ha ha, ổng có người rồi chăng?

      - Thanh Hồng: ai mà xui vậy biết. haizz. Thương thay.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :