1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình dục thâm uyên - Lâm Đình Hiểu Gia Đích Miêu (Quyển 2: Bạn tốt của anh trai)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 17​

      Di Nhiên cẩn thận thủy bớt thuốc nóng để tới khi lão phu nhân uống vừa độ ấm.

      “Ban đêm lão phu nhân ngủ rất yên giác, có thể thấy thuốc mà Hứa đại phu kê rất hữu dụng” Di Nhiên mỉm cười.

      Lão phu nhân hốt hoảng, đêm nào bà cũng mơ thấy ác mộng, mỗi sáng thức dậy cả người bà đều đầy mồ hôi lạnh, trong lòng sợ hãi. Nội dung của cơn ác mộng bà chẳng thể cho Di Nhiên biết, cuộc đời bà làm nhiều chuyện sai trai, ngoài La ma ma bà chẳng dám dễ dàng tin tưởng ai, cho dù đó là Di nhiên mà bà rất thích.

      Bà ta đâu biết đêm khuya bà ta mơ liên tục, Di Nhiên nghe thấy hết nhưng hé răng, khiến bà ta tưởng thực mình ngủ yên tiếng động như lời nàng , vì thế bảo đại phu thêm thuốc nữa.

      …đừng tới tìm ta, ngươi chết rồi, đừng tới tìm ta nữa! Cứu với!” Khuôn mặt say ngủ của lão phu nhân vặn vẹo, hay tay khua khoắng, trong mộng tiếng kêu của bà ta gào thét thê lương nhưng thực ra ở ngoài đời nó vô cùng mỏng manh yếu ớt.

      “Ngươi đáng chết, người nên chết , ai bảo ngươi sinh cái thứ nghiệt chúng đó, thế còn được lão già ấy ưu ái thiên vị. Cho dù là ai cũng thể uy hiếp tới địa vị của ta, thể để người khác thay thế tước vị của con trai ta. AI cản đường ta, ta liền giết chết kẻ đó” Lõa phu nhân hơi sợ hãi, bộ mặt lại dữ tợn hơn.

      Di Nhiên đứng ở đầu giường nhìn bà ta, từ cao nhìn xuống, gương mặt nàng hề thay đổi.

      “Tịch Phương Nghi, người đừng có trách ta độc ác, giết ngươi, ta vĩnh viễn chỉ là tiểu thiếp đê hèn, con ta sinh ra chỉ có thể gọi ngươi là mẫu thân, còn gọi ta là di nương, dựa vào cái gì chứ? Chỉ vì người là đích, ta là thứ? Nực cười. Tịch Phương Ninh ta thua kém người ở điểm nào chứ?Chỉ vì vai vế của mẹ đẻ chúng ta khác nhau mà ta phải chấp nhận sống dưới cái bóng của người? Ta phục!” Lão phu nhân oán hận cam lòng rống to.

      “Người tưởng lòng người sao? Tên nam nhân đê tiện đó chỉ nghĩ tới nối dõi tông đường, nếu sao có thể trước mặt ngươi thề nguyền toàn tâm toàn ý hai lòng, xoay lưng đề nghị nhà họ Tịch đưa thứ nữ vào Phương phủ, rồi bò lên giường ta hết lần này tới lần khác? Ngươi bị đại phu chẩn đoán vô sinh cả đời thể có con, thái độ với người liền thay đổi hẳn, thèm gặp ngươi, cả nhà cũng về? Ha ha, đây là chân tình của đàn ông sao? Sau khi ngươi chết mới tỉnh ngộ có ích gì chứ?Người cũng chết rồi, còn tìm con tiện nhan nhìn giống ngươi để làm gì, ả ta cũng đâu phải là ngươi. Ngươi chết đúng lắm, bớt được chướng ngại của ta, thế còn làm cho tên đàn ông đê tiện kia đau khổ , chết quá tốt” Lão phu nhân như bị tâm thần, phát tiết hết các bất bình, những oán hận mà bà chưa từng ra miệng,những phẫn hận bà chưa từng phát tiết, nay đều thể hết ra ngoài.

      “Ngươi sai ở chỗ dễ dàng tin tưởng ta, sai tiếp theo là có mắt như mù coi trọng tên đàn ông kia, ngwofi đáng chết, liên quan gì tới ta, là ngươi đáng chết.

      Lão phu nhân bắt tay khua khua như xua đuổi cái gì đó.

      Di Nhiên hờ hững nhìn hành vi điên cuồng của bà ta, vì những nội dung bà ta ra mà thấy kinh hãi, cũng vì hành động tẩu hỏa nhập ma của bà ta mà hoảng sợ, nàng chỉ nhìn chằm chằm lão phu nhân, ánh mắt bình tĩnh tiếng động, vô bi vô hỉ.

      Lõa phu nhân hoảng sợ trọn đêm, gào khóc ầm ỹ, náo động điên cuồng, còn nàng, đừng ở bên giường, lạnh nhạt thờ ơ.

      Di Nhiên đỡ lão phu nhân dạo ngoài sân, tinh thần bà ta uể oải phấn chấn, buổi tối ngủ ngon, ban ngày ăn ít, chuyện đều vô lực, chỉ mới mấy ngày mà tiều tụy vô cùng.

      “Sắp tới giờ uống thuốc rồi, nô tỳ tới nhà bếp lấy thuốc, thỉnh lão phu nhân ngồi đợi chút” Di Nhiên cụp mắt ngoan ngoãn, dịu dàng bẩm báo với lão phu nhân.

      Lão phu nhân suy yếu gật đầu, cho phép nàng rời .

      Di Nhiên ra tới cửa gặp Từ An, hai người khách sáo xa cách gật đầu chào hỏi, thời khắc lướt qua nhau, Di Nhiên ý tứ sâu xá nhìn , Từ An cúi đầu bước nhanh vào trong sân viện của lão phu nhân.

      “Lão phu nhân, đại thành. Thiếu gia cùng bạn bè cưỡi ngựa đường phố đông đúc, ngựa bị người qua đường làm cho kinh hách, quăng ngã thiếu gia xuống, thiếu gia… ngài ấy…” Giọng của Từ An bối rối khủng hoảng.

      “Ngươi cái gì? Con ta làm sao? Con ta…” Thanh của lão phu nhân nhanh chóng ngừng lại, sau đó là tiếng vang to cùng tiếng Từ An kêu lên sợ hãi.

      Di Nhiên tới cửa sân, nghe tiếng bước vào, cũng rời , nàng ngửa mặt nhìn xa xa, ánh mắt thất thần hoảng hốt.

      “Người đâu! Nhanh tìm đại phu, lão phu nhân ngất rồi” Tiếng quát tháo của Từ An ngày càng lớn, nhưng nô bộc quanh đây đều bị Di Nhiên điều chỗ khác, bằng cũng tới mức cả đứa canh cửa cũng thấy bóng dáng.

      Từ An chậm rãi ra cửa, nhìn thấy Di Nhiên chưa rồi , khom người tạ ơn nàng : “Ân đức của nương với chúng ta, suốt đời thể quên được”

      Di Nhiên khẽ cười : “Từ quản gia, đừng cao hứng quá sớm như thế, tình huống của lão phu nhân còn chưa biết có đúng như dự liệu của chúng ta hay . Còn có, kẻ bị ngựa kinh hãi giày xéo phải là Phương Kế Bình, mà là tùy tùng Đại Phúc của

      Từ An trợn to mắt, kinh ngạc khiếp sợ : “Sao.. sao có thể thế được? ràng ta nghe được tin tức là mà?”

      Di Nhiên mỉm cười : “Đó là ta cho người cố tình truyền tin như thế, ta đâu có phải thần tiên, sao có thể liệu như thần được? Chỉ đành rút củi dưới đáy nồi, đâm lao phải theo lao thôi”

      mặt Từ An ra tia phẫn hận.

      Di Nhiên nhìn thấy điều đó nhưng để tâm, nàng chậm rãi rời khỏi sân viện lão phu nhân, tới bếp rót bát thuốc để bà ta uống.

      Ánh mắt Từ An lóe sáng nhìn nàng, rất lâu mới rời , cước bộ dồn dập kích động, phải tìm đại phu về chữa trị cho lão phu nhân thôi.

    2. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Thank @LTTT nha. Lâu lắm rồi mới quay về được, đọc lèo tới tận giờ. biết Di Nhiên có quan hệ như thế nào với tỷ của lão phu nhân mà oán hận như vậy, trả thù đến thế vẫn chưa nguôi. Mối liên kết với Từ An nghe khá lỏng lẻo, dựa mục đích hãm hại Phương gia nên chắc sau cũng hãm hại nhau thôi. U ám quá, chuyện từ bao giờ mà giờ liên lụy tới nhiều người :014:
      A fangLTTT thích bài này.

    3. beo

      beo Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      86
      Truyện lần này có vẻ kế lồng trong kế, chậc chậc, đến giờ phút này là ngồi hóng chương mới chứ đoán nữa, vì đoán cũng k ra :))
      LTTT thích bài này.

    4. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Sắp hạ màn rồi, đảm bảo khúc cuối mọi người bị giựt mình!:yoyo60:

    5. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 18​

      Lão phu nhân tỉnh, nhưng bà ta thân thể động, miệng thể , chỉ có đôi mắt đục ngầu đảo qua đảo lại.

      “Khí huyết của lão phu nhân nghịch loạn, mạch não bị nghẽn, dẫn tới cả thân tê liệt, thể lại, miệng thể , tứ chi bất động” Đại phu lắc đầu “Lão phu nhân lớn tuổi, khả năng khỏi cao, tốt nhẫn là hầu hạ ngài ấy an dưỡng cho tốt, có lẽ được vài năm”

      Di Nhiên cầm khắn lau nước mắt : “Đều do tên nô tài truyền sai tin, sao chuyện đó cũng có thể lỡ lời, ràng thiếu gia bình an vô , vậy mà lại bẩm là ngày ấy bị ngựa quăng ngã, làm hại… làm hại lão phu nhân bị trúng gió , bây giờ phải làm sao đây?”

      Đợi tới khi Phương Kế Bình nhận được tin hộc tốc quay về, lão phu nhân nhìn rưng rưng, nhưng thể nào mở miệng chuyện, ngón tay bà ta run run nhưng cũng nhấc lên được.

      Di Nhiên cúi đầu rơi lệ .

      Ban đêm , Di Nhiên hầu hạ lão phu nhân, giúp bà chà lau thân thể, động tác của nàng dịu dàng hòa hoãn, cố gắng để lão phu nhân cảm thấy mình đau yếu.

      “Lão phu nhân, hôm nay nô tỳ nghe được chuyện xưa, cảm thấy rất thú vị, để nô tỳ kể cho ngài nghe được ?’ Đột nhiên Di Nhiên mở miệng, nàng cúi đầu, nhìn lão phu nhân, tiếp tục giúp bà ta lau chân.

      “Nghe Phương phủ có vị phu nhân qua đời, chính là đích tỷ của ngài, tên là Tịch Phương Nghi. Nàng ấy là thanh mai trúc mã với lão tước gia, từ được hoàng thượng chỉ hôn, qua tuổi cập kê gả cho lão tước gia. Nghe đồn hai người vô cùng ân ái, có kẻ thứ ba nào có thể chen chân vào được. Nhưng Tịch Phương Nghi gả vào Phương phủ nhiều năm vẫn có con, vì thế trong lòng nàng sốt ruột, liền về nhà mẹ đẻ khẩn cầu mẫu thân cho thứ muội đến tuổi vào Phương phủ làm thiếp, cũng chính là lão phu nhân ngài.

      Tịch Phương Nghi hết lòng với vị thứ muội này, chỉ mong nàng vì Phương Phủ khai chi tán diệp. Nhưng lão tước gia lại chỉ cười nhạt trước hành động của nàng, đồng thời lập lời thề ước, chạm vào thứ muội, cả đời chỉ cùng với Tịch Phương Nghi.

      Tịch Phương Nghi hiểu tình cảm của phu quân, nhưng thể trơ mắt nhìn Phương phủ bị đoạn tuyệt hương khói trong tay mình. Vì thế nàng hạ mê tình dược trong rượu của lão tước gia, cho nô bộc triệu thứ muội đến hầu hạ lão tước gia, thế là chuyện tốt được thành toàn.

      Lão tước gia hay biết gì, tưởng rằng người cùng ngài ấy hoan ái là Tịch Phương Nghi chứ hề biết đó là vị thứ muội kia. Tới khi thứ muội có thai, ngày ấy vô cùng kinh sợ, giận dữ vô cùng, đối với Tịch Phương Nghi lạnh lùng, thậm chí rời phủ tới chỗ khác ở.

      Người ngoài hiểu sao lão tước gia tức giận, chỉ nghĩ là ngài ấy biết Tịch Phương Nghi cả đời thể sinh con nản lòng vong tình, vứt vỏ nguyên phối, chuyển sang thương vị thứ muội mang thai.

      Bọn họ hề biết, lão tước gia sớm biết chuyện Tịch Phương Nghi thể có thai, thậm chí, trong lòng Tịch Phương Nghi cũng biết . Hoàng thượng chỉ hôn cho hai người từ bé, rắp tâm bất lương, ngay từ hồi Tịch Phương Nghi còn dùng loại độc có tác dụng chậm ăn mòn thân thể nàng, khiến nàng chỉ thể có thai, mà thời gian sống nhân thế cũng chẳng dài lâu.

      Lão tước gia cố gắng suốt đời tìm danh y trong thiên hã cũng thể tìm được thuốc giải cho loại đọc dược này, ngài ấy sớm chấp nhận việc Phương phủ đoạn tuyệt từ đây, trả lại tước vị, nhưng Tịch Phương Nghi chấp nhất buông, vậy mới khiến ngươi và Phương Kế Bịch rạch trời xuất .

      Thân thể nàng bị độc dược ăn mòn, sau đó uống bát canh có độc kia đau đớn quằn quại, phun ra máu tươi. Nàng chính tai nghe thấy ngươi cho nàng biết, bởi vì nàng cản trở ngươi trở thành hầu tước phu nhân nên mới muốn độc chết nàng, còn nàng đáng chết.

      Cho tới lúc chết nàng cũng thể nhìn thấy lão tước gia lần cuối, trong lòng oán hận, hận bản thân dẫn con sói mắt trắng vào cửa, hận bản thân cố chấp khiến cho mình và phu quân sinh tử chia lìa.

      Tới khi nhắm mắt, nàng vẫn thể tha thứ cho hành vi tùy ý của mình. Vậy nên…” Di Nhiên ngẩng đầu, nhìn vào ánh mắt kinh sợ của lão phu nhân.

      “Vậy nên vào thời khắc nàng mở mắt ra, nàng hoàn toàn tỉnh ngộ, quyết tâm đem tất cả những sai lầm nàng gây ra trở về với trạng vốn có của nó.” Di Nhiên mỉm cười, dung nhan kiều nhu hòa đáng , hào quang lan tỏa : “Đây là… nguyên nhân ta vào Phương phủ, Ninh Nhi”

      tiếng Ninh Nhi đó cơ hồ khiến lão phu nhân sợ tới mức xuôi tay chết lặng.

      “Ngươi có biết vì sao La ma ma thích ta như thế ? Bởi vì ta hoàn toàn mô phỏng cuộc đời bà ta. mai mối tằng tịu gả cho cho tên nô bộc Phương Trung, sinh ra đứa con lại bị chết cóng trong đêm. Ngươi xem xem, có phải giống hệt những gì bà ta trải qua ? Bởi vì tiến vào Phương phủ, để tiếp cận các người, để được các ngươi thích, tay ta dính đầy máu tươi, giết chồng giết con, chuyện ác nào làm, từ thủ đoạn, Ninh nhi, ngươi có biết vì sao ?

      Người lương thiện thể sống lâu, đây là lời người lúc hạ độc ta, lời ngươi cho ta nghe ngươi còn nhớ ? Ta nghe lọt tai, cũng học đầy đủ. Cho nên, Ninh Nhi, ngươi cần mở to mắt ra mà nhìn, tỷ tỷ của ngươi làm thế nào để đưa Phương phủ trở về nguyên trạng, để ngươi và Phương Kế Bình trở về nguyên trạng tồn tại”

      Lão phu nhân chảy nước mắt , lộ ra vẻ cầu xin.

      “Có phải ngay từ đầu gặp ta ngươi thấy rất thích thân thiết ? Ngươi thấy kỳ lạ sao? Ninh Nhi, ngươi quên rồi sao, ngôn hành cử chỉ bây giờ của ta giống y đúc bộ dáng trước đây của ngươi. Ôn nhu hèn mọn, phục thấp làm thiếp, toàn thân dưới là khí phái của tiểu thư khuê các, ngay cả mẹ ta cũng khen ngợi ngươi hết lời. Ngươi đương nhiên thích ta, sủng ái ta, bởi vì từ người ta, ngươi thấy được ngươi của trước kia.”
      Nhược Vân, Chris_Luu, Chris32 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :