1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình dục thâm uyên - Lâm Đình Hiểu Gia Đích Miêu (Quyển 2: Bạn tốt của anh trai)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Có thể nào Di Nhiên kết hợp với Từ An để gây sóng gió cho Phương phủ?
      LTTT thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      tội nghiệt cho đứa bé vì hận thù của người lớn mà chết oan:yoyo42::yoyo42:
      :014::014::014::014:
      Hale205LTTT thích bài này.

    3. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 12​

      Sau đêm dài, tất cả mọi người đều kinh hãi, đầu tiên là thiếu phu nhân bế tiểu thiếu gia về viện của mình, cười quỷ dị càn rỡ, sau đó cho Hứa ma ma và Linh Nhi tới gần, nàng ta mình ôm con trai vào tịnh phòng.

      Sau đó nàng ta bảo Hứa ma ma mang bồn nước tới, rằng muốn tắm cho Hạo nhi.

      “Hay là để nô tỳ hầu hạ tiểu thiếu gia” Vẻ mặt của Hứa ma ma lo lắng, thiếu phu nhân rửa mặt chải đầu đều cần có người hầu hạ, làm sao mà tắm cho tiểu thiếu gia được. Huống hồ tiểu thiếu gia còn như vậy, thực rất nguy hiểm.

      Thiếu phu nhân nhìn đứa bé trong lòng, ánh mắt hề lo lắng, nhất quyết muốn tắm cho con trai.

      Hứa ma ma thấy có gì lạ nữa, Linh Nhi ở bên cạnh cảm thấy khác thường nhưng nàng ta ngăn cản, lạnh lùng nhìn Hứa ma ma phái người khiêng thùng nước vào.

      lúc lâu thiếu phu nhân vẫn chưa ra ngoài, cũng gọi Hứa ma ma vào hầu hạ.

      Hứa ma ma đứng ở cửa, giọng thăm dò xem thiếu phu nhân muốn thêm nước , hoặc có cần thay nước , nhưng thiếu phu nhân mãi đáp lại. Hứa ma ma cảm thấy buồn bực, Linh Nhi liền đẩy bà ta ra, phá cửa vào, vào đến nơi thét chói tai, vang tận mây xanh kinh động cả phủ.

      “Tiểu thiếu gia..gặp chuyện may”

      Khi Linh Nhi phá cửa xông, thiếu phu nhân cầm tấm vải trắng lau tay, sắc mặt bình thản như có chuyện gì. Nàng phản ứng lại với xông vào của Linh Nhi, ánh mắt hoảng hốt, thất thần.

      Linh Nhi nhìn quanh cũng thấy tiểu thiếu gia đâu. Nàng ta giật mình, ánh mắt chậm rãi nhìn bồn nước còn ngùn ngụt hơi nước, nhìn thấy hình ảnh bên trong, cho dù nàng mưu kế thâm sâu, giảo hoạt xấu xa cũng nhịn được mà run sợ, hét ầm lên.

      Đối với việc con trai mất mạng, Phương Kế Bình coi trọng bằng việc mẹ mình ngất xỉu. bên là đứa bé chỉ ôm hai lần, tình cảm sâu, bên là người mẹ nuôi khôn lớn, hơn nữa đứa bé là do thê tử chán ghét sinh ra, vậy nên trước cái chết của đứa bé, chỉ thở dài cảm thán, sau đó vào phòng mẹ mình, lo lắng cho tình huống của bà.

      “Hạo nhi của ta, Hạo nhi sao có thể chết dược? Nhất định Từ An lầm rồi. Di Nhiên, con đúng , Hạo nhi sao có thể có chuyện gì được?” Lão phu nhân vừa tỉnh lại liền suy sụp, tinh thần hoảng hốt, trong miệng lẩm bẩm tên cháu trai.

      Di Nhiên khóc đỏ cả mắt, giọng nghẹn ngào : “Đều do hạ nhân bịa đặt làm loạn, rằng tiểu thiếu gia phải con đẻ của thiếu phu nhân, khiến cho thiếu phu nhân phát điên, mới có thể xuống tay với tiểu thiếu gia. Tiểu thiếu gia đáng thương, còn chưa kịp nhìn thế giới ngoài kia phải ra rồi”

      Lão phu nhân mất đích tôn bảo bối, cả người hổn hển khó thở,cứ nghĩ tới liền khóc rống lên, trách ông trời có mắt, quở lão Tước gia mất phù hộ máu mủ Phương gia.

      Di Nhiên bưng chén thuốc uống xong ra, tới cửa thấy Từ An bước vào “Từ quản gia”

      Từ An nhìn thấy nàng, hơi dừng lại, khí phái thư sinh nho nhã thu liễm, tỏa ra cỗ nghiêm nghị : “ nương”

      Ánh mắt Di Nhiên đảo qua ngọc bội bên hông : “Thiếu phu nhân biết ở đâu?”

      TỪ An hơi do dự : “Bởi vì dám quấy nhiễu lão phu nhân dưỡng bệnh, thiếu gia lại ra ngoài, cũng dám hạn chế thiếu phu nhân” Xưa nay nào có chuyện nô bộc dám quản chủ tự phạm tội, cũng có quyền xử trí gì đối với thiếu phu nhân.

      Di Nhiên cụp mi “Vậy cũng phải, nên giam giữ ngài ấy, đợi lão phu nhân thanh tỉnh xong tất có định đoạt”

      Khi hai người lướt qua nhau, Từ An hơi nghiêng đầu, nhìn bóng dáng của Di Nhiên, vẻ mặt lộ ra suy tính sâu xa.

      *************

      Linh Nhi biết thiếu phu nhân phạm vội tội dìm chết đích tôn, tương lai ắt chẳng có gì tốt đẹp, nàng ta vội vã thu thập hành lý, cho người báo cha mẹ tới đón mình.

      Hứa ma ma lo lắng thiếu phu nhân, chẳng có hơi sức đâu để ý tới Linh Nhi.

      Di Nhiên bước vào phòng thiếu phu nhân, thấy nàng trầm lặng nằm giường, ăn uống, mất mất hết sinh khí.

      “Hành động của thiếu phu nhân như thế có thể thấy chắc chắn tiểu thiểu gia có thân thế bất thường, nếu vậy người cần gì phải suy sụp như thế? Giết chết thứ tử của tiểu thiếp có sao? Xưa nay đích thứ phân tranh, người chết vô số, di nương hãm hại con trai trưởng, mẹ cả giết chết thứ tử, đây là chuyện thường tình ở đời mà thôi” Di Nhiên tới thầm vào tai nàng ta

      “Cho dù Di Nhiên thích tiểu thiếu gia, chẳng qua là vì đó là con đẻ của thiếu phu nhân, vậy nên mới thiên vị, nếu biết đó là đứa bé bị đánh tráo, tâm tình của Di Nhiên chắc cũng giống thiếu phu nhân” Di Nhiên nắm tay nàng ta “Hơn nữa, người còn có con ruột nữa cơ mà”

      Khi Di Nhiên nhắc tới, ánh mắt thiếu phu nhân bừng sáng “ Đúng rồi, ta còn đứa con , đó là con của ta”

      “Di nương mất con trai, nhất định giữ rịt lấy con , thiếu phu nhân phải nghĩ xem nên làm cách nào đứa con mình về mới được?” Di Nhiên dịu dàng hỏi thăm.

      Thiếu phu nhân hung ác : “Đấy là con của ta, ả ta dám trả lại sao? Ta đánh chết nàng, ta đường đường là chính thất được cưới hỏi đàng hoàng, lẽ trị được tiểu thiếp hay sao?’

      có con trai trưởng, sau này thiếu phu nhân còn có thể sinh, nhưng đích nữ bị hạ xuống làm thứ nữa, đích thứ khác biệt, cách xa ngàn dặm” Di Nhiên từng câu, ôn nhu dễ nghe, giống như có ma ám câu lòng người, tẩy não thiếu phu nhân.

      Di Nhiên rời khỏi sương phòng của thiếu phu nhân, gặp Hứa ma ma bưng đồ ăn tiến vào, nàng nở nụ cười

      “Đích thứ có khác, cách xa ngàn dăm, gặp phải loại người thâm trầm thủ đoạn, giết đích lập thứ, vinh hoa phú quý, người người ngợi ca, còn ai nhớ tới đích nữ chết thê thảm” Nàng thào tự , đôi mắt nồng đậm oán hận.
      Nhược Vân, Chris, 101223 others thích bài này.

    4. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 13​

      La ma ma mang canh bổ tiến vào phòng ngủ , Di Nhiên hầu hạ lão phu nhân liền đứng dậy tiếp nhận, lúc cầm thìa múc canh, nàng ngửi mùi hương, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc : “Chim cút hầm với cá tươi, gừng đập dập còn còn có hành, tỏi, hạt tiêu đều phải càng nhau xào to lửa lên trước?’

      Lão phu nhân nghe xong kinh ngạc, quay sang nhìn Di Nhiên

      La ma ma ngơ ngác : “Đúng là phải xào to lửa mấy thứ đó lên, làm sao ngươi biết?”

      “Hồi còn ở quê nhà, có nữ đầu bếp dâng canh này lên, bà ấy nướng gừng cùng các loại gia vị khác xào to lửa với chim cút và cá, sau đó mới hầm lên. Ô tỳ có hỏi cách làm, bà ấy là độc môn bí phương”

      Lão phu nhân biến sắc, vò cái khăn lụa tay.

      Đồng tử của La ma ma co lại, nhưng do có Di Nhiên ở đây nên dám lộ ra biểu tình kinh hãi. Bà ta miễn cưỡng cười : “Lạ đấy… món này.. là bí phương của phủ ta, sao có thể bị truyền ra ngoài? Nữ đầu bếp trong phủ ngươi là người phương nào? Nhìn ra sao? Bao nhiêu tuổi?”

      La ma ma liên tục truy vấn, bất chấp Di Nhiên có thể ghi ngờ, bà ta biết lão phu nhân trách cứ mình thất lễ, bởi vì so với mình lão phu nhân càng muốn biết hơn.

      Di Nhiên chần chừ : “ có ai nhìn thấy bộ dạng thực của bà ấy, gương mặt của bà ấy bị bỏng nặng quá” Di Nhiên khoa tay tỏ vẻ đó là vết bỏng cực kỳ lớn.

      Sắc mặt của La ma ma giữ nổi bình tĩnh nữa, lộ ra hoảng sợ.

      “Chắc bà ấy cũng 30,40 tuổi, nhưng mà cổ họng bà ấy cũng bị bòng, ít chuyện, nô tỳ cũng biết bà ấy từ đâu đến” Di Nhiên nhớ lại.

      Sau khi Di Nhiên rời khỏi phòng lão phu nhân, sắc mặt La ma ma ngưng trọng : “Phu nhân, có thể là bà ta ?”

      Thực ra công thức món ăn là do đích tỷ của lão phu nhân nghĩa ra. Bà ấy tự tay xuống bếp, nấu ra món canh bổ thơn ngon nồng đậm cho lão tước gia. Từ đó trở , ngày nào lão tước gia cũng phải ăn món canh đó.

      Khi ấy lão phu nhân mới được nạp vào Phương phủ, dự tính thay tỷ tỷ thể sinh dục sinh con, nhưng lão tước gia vô cùng sủng ái đích tỷ của bà, vậy nên xem bà như tồn tại/

      Thế là bà cầu đích tỷ cho mình công thức món ăn , mong có được sủng ái. Đích tỷ của bà cũng sốt ruột, nên giữ làm của riêng, chép bản giao cho bà.

      Sau này tỷ tỷ qua đời, lão tước gia tìm thấy trong phòng vợ mình có quyển sách nấu ăn, thương nhớ vợ , ông cầm lấy mang giữ riêng hoài niệm.

      Về sau lão phu nhân phái người nấp ở ngoại trạch của lão tước gia ở Giang Nam, tên đó báo lại rằng ngoại thất đó ngày nào cũng nấu canh bổ cho lão tước gia, khiến ông vui vẻ, lão tước gia gọi nàng ta là “Nghi nhi”, lão phu nhân nghe tới đây liền hiểu rằng cuốn sách đó đau.

      ghen ghét với ả ngoại thất đó, bà lão tước gia, nên sao có thể ghen tỵ, nhưng bà kiêng kị đứa con trai mà ngoại thất sinh ra.

      Thái độ lão tước gia với Phương Kế Bình luôn nhàn nhạt ôn hòa,thế nhưng đối với con trai của ngoại thất lại luôn ân cần hỏi han, cẩn thận dạy dỗ, bảo soa lão phu nhân cố kỵ? Đó cũng là lý do tại sao lão phu nhân sai La ma ma Giang Nam, phóng lửa thiêu chết cả phủ của ngoại thất kia, bà coi đứa con của ngoại thất là mối họa lớn, thể trừ bỏ.

      Khuôn mặt lão phu nhân trầm xuống : “Chưa chắc là ả ta, lúc trước người chính mắt căn nhà đó bị thiêu cháy, số thi thể mang ra đều đầy đủ ràng, cả nhà họ sao có thể chạy ra khỏi biển lửa? Hơn nữa, là ả ta sao? có lão tước gia và con tra, ả ta có thể tạo nên sóng gió gì?”

      La ma ma do dự : “Phu nhân, nô tỳ sợ, ả ta cứu được nghiệt chủng kia thoát ra. Ngài trước khi mất, lão tước gia có giao cho tâm phúc phần văn kiện, để phi ngựa suốt đêm tới Giang Nam, đó có ghi thân phận của nghiệt chủng kia, vạn nhất, cái mà chúng ta ngăn lại ngày trước chỉ là phần…”

      “Câm mồm” Lão phu nhân nhịn được vặn vẹo khuôn mặt, gầm lên.

      “Nô tỳ chính mắt nhìn thấy nữ đầu bếp mà Di Nhiên trong lòng bất an vô cùng” La ma ma mấp máy, nhịn được ra.

      Lão phu nhân bình tâm tĩnh khí : “Được, vậy ngươi

      “Nhưng bên người phu nhân…” La ma ma biết lão phu nhân là người, dễ dàng tin tưởng người khác, , ngay cả con trai ruột của mình bà ấy cũng có tâm tính phòng bị, chỉ đối với mình mới dỡ xuống tâm tư mà tâm vài câu

      “Có Di Nhiên ở đây, cần lo lắm đâu”

      La ma ma nghe thế cũng yên tâm gật đầu. Di Nhiên vừa trầm ổn vừa nhẫn nại, là người nội liễm, chỉ bà ta thích mà lão phu nhân cũng thích nàng, có nàng ở đây mình cũng yên tâm.

      ***********

      Di Nhiên rời khỏi sương phòng của lão phu nhân, nhìn thấy Từ An đứng ngoài cửa, cúi mặt nghiêm túc đợi lão phu nhân triệu kiến.

      Nàng nhìn quanh thấy có người mới chậm rãi tới bên cạnh Từ An : “Chiều nay La ma ma rời khỏi phủ”

      Từ An hơi cử động, mặt ngẩng, mắt ngước, vẫn tiếp tục cúi đầu.

      “Nếu bà ta xuất phủ đừng để trở về nữa” Giọng của Di Nhiên mềm mại đáng , vậy mà lời ra lại tàn nhẫn đẫm máu.

      Từ An gật đầu : “Nhất định như thế”

      Di Nhiên rời , Từ An đứng thẳng dậy, ngẩng đầu nhíu mày nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng, trong mắt mang theo kiêng kị thâm trầm.

      ************

      Chiều hôm ấy Di Nhiên đỡ lão phu nhân dậy, bừng chén thuốc giúp bà uống.

      Bên ngài truyền tới giọng của Từ An.

      “Cho vào ” Giọng của lão phu nhân hữu khí vô lực.

      Từ An mang vẻ mặt khó xử vào : “Lão phu nhân…”

    5. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 14​

      “Lại xảy ra chuyện gì nữa?” Lão phu nhân giận tái mặt. giọng tức giận.

      “Thiếu phu nhân tới chỗ Lâm di nương đòi đại tiểu thư, Lâm di nương chịu, luôn miệng thà đập đầu chết trước mặt thiếu phu nhân cũng chịu để ngài ấy đưa đại tiểu thư ” Từ An cúi đầu bẩm báo.

      Lão phu nhân vừa nghe thấy chữ thiếu phu nhân , ngực liền đâu đớn : “Con tiện nhân đó còn muốn làm gì nữa? Nó giết chết Hạo nhi của ta còn chưa đủ sao, bây giờ còn muốn bóp chết thứ nữ nữa chắc?”

      Từ An do dự : “Thiếu phu nhân đại tiểu thư mới là con ruột của mình, còn tiểu thiếu gia bị dìm chết chỉ là thứ tử thôi”

      Lão phu nhân ôm ngực, sắc mặt rói rắm : “ vớ vẩn cái gì? Đích nữ nhà cao cửa rộng hóa ra là cái loại lên được mặt bàn thế này à?”

      Di Nhiên tiến lên vuốt ngực cho lão phu nhân : “Thiếu phu nhân bị điên rồi, người xem, có nên tìm bà đồng về thử ? Có khi bị thứ dơ bẩn nào bám vào người rồi cũng nên”

      “Thứ dơ bẩn gì? Đúng rồi, từ ngày con trai ta cưới nó, chuyện gì cũng thuận lớn, nhất định là nó có vấn đề. Từ An, gọi Kế Bình về mau, nhất định phải hưu thê”

      ***********

      “Đó là con của ta, mau trả con lại cho ta. Ngươi to gan vọng tưởng, sao dám phạm thượng như thế? Người đâu, mau kéo tiện thiếp này ra ngoài đánh chết cho ta, nhanh lên” Thiếu phu nhân tóc tai bù xù, bộ mặt hưng áng, lôi tóc Lâm di nương rống lên.

      Hứa ma ma lo âu ở cạnh thiếu phu nhân, muốn ngăn nàng ta lại bị đẩy ra : “Thiếu phu nhân, người đừng nhe thế, chúng ta hồi viện , ở đây nhiều người, ngài đừng để bị chê cười”

      “Chê cười? Ta đúng là trò cửa lớn nhất rồi, con ta bị người ta bế , vất vào thằng con vợ lẽ. Ta coi nó như châu như bảo, nhưng rồi nó có phải con ta đâu, là con của tiện nhân này”

      Lâm di nương oan uổng vô cùng, hôm ấy nàng ta vào vườn ngắm hoa, ai ngờ thiếu phu nhân từ ngõ ra, nàng ta chú ý mới va phải .

      Hai người cùng bị vỡ nước ối, đưa vào phòng sinh, nàng ta nửa mê nửa tỉnh, nghe bà đỡ mình sinh con ngất luôn, làm gì còn thời gian hơi sức mà bày mưu tính kế nữa?

      cũng phải lại, nàng ta có ngu đâu mà đổi con với thiếu phu nhân? Mọi người đối với vị trí đích tử như hổ rình mồi, thiếu phu nhân chẳng có thủ đoạn gì, yếu ớt vô năng, chẳng cần đợi lâu kiểu gì đích tử cũng chết oan, bảo nàng ta đổi con vào đấy khác nào đâm đầu vào chỗ chết?

      Thế nhưng biết tại sao chậu nước bẩn này lại hắt lên người nàng ta, kéo nàng ta với Hứa ma ma chỗ thiếu phu nhân vào thành giuộc, truyền ra đủ loại tam sao thất bản, dần dần giả trở thành .

      Nhưng đứa mang thai 10 tháng, làm gì có người mẹ nào nhẫn tâm chia lìa với con cái? thế còn lý do buồn cười ly miêu hoán chúa, ai có thể cam đoan giả dối đó có ngày bị bóc trần chứ?

      “Thiếu phu nhân, nô tỳ mà, ngay cả bà đỡ của nô tỳ cũng có thể làm chứng, nô tỳ sinh con . Ngay cả cuống rốn cũng là bà đỡ đó cắt cho nô tỳ, dấu vết vẫn còn, nô tỳ vẫn giữ cuống rốn đó bên người” Lâm di nương khóc lóc ra đống nước mũi nước mắt.

      Thiếu phu nhân nghe thế vô cùng kinh ngạc, bà đỡ của nàng ta cũng có giữ cuống rốn lại, nàng ta còn bảo Linh Nhi ngâm nó vào ấm thuốc giữ lại.

      Mấy hôm trước nàng ta nghi ngờ Hạo nhi phải con đẻ của mình, lại nhớ ra chuyện cuống rốn. Cuống rốn đó giữa làm kỷ niệm, trừ khi gặp tình huống như bây giờ, miệng vết thương của đứa bé chưa khép lại vẫn còn so sánh được, chứ để lâu cũng còn tác dụng.

      Nha hoàn của Lâm di dương mang từ trong phòng ra cái bình, dùng đũa cẩn thập gắp cuống rốn ra, đặt vào đĩa sứ bàn.

      Vết thương chưa khép miệng của bé vừa khít với cuống rốn, chứng thực lời của Lâm di nương.

      Trước mắt thiếu phu nhân tối sầm. Nếu lời Lâm di nương , vậy … Hạo nhi chính là con đẻ của mình, mình chẳng phải ….


      **************

      Lõa phu nhân bởi mấy chuyện hoang đường của thiếu phu nhân mà tức giận đau ốm liên miên, Di Nhiên ở bên vất vả chăm sóc ngày đêm, lúc nào cũng ở bên lão phu nhân rời. Ngày ngày Phương Kế Bình tới thỉnh an đều nhìn nàng chằm chằm như sói như hổ, tiếc là nhìn được nhưng ăn được, trong lòng bứt rứt yên.

      đưa thiếu phu nhân về nhà mẹ đẻ, để giữ thể diện cho đôi bên, hai nhà quyết định lấy lý do con cái để hưu thê, sau này cưới gả liên quan gì tới nhau.

      Trong phủ trống vị trí chính thê, vậy là thiếp thất của Phương kế Bình lại rục rịch, xuất ra mọi thủ đoạn, mong được Phương Kế Bình để ý.

      Cho dù hồi còn thiếu phu nhân mấy nàng đó cũng kiêng nể gì, để thiếu phu nhân nhu nhược vào mắt, nhưng lúc ấy lão phu nhân còn quản các nàng. Bây giờ đích tử chết non, thiếu phu nhân bị bỏ, lão phu nhân ốm đau liệt giường, để mấy việc ong bướm của các nàng quấy nhiễu, vậy nên các nàng như ngựa thoát cương, ồn ào náo động.

      Tư An bị mấy người họ làm cho toát cả mồ hôi, nhưng mà họ cũng là nửa chủ tử, ông ta muốn quản cũng dám quản,

      ả giả ngất trước mặt Phương Kế Bình, nhào vào lòng cầu xin thương xót, ả kia ăn mặc mỏng manh tối đến thư phòng của Phương Kế Bình dâng canh, ả khác còn táo bạo hơn, bò vào cửa sổ thư phòng tưởng bò lên người , thủ đoạn này nối thủ đoạn kia, nhưng rồi người gặp chiêu hủy chiêu đều là Từ An, bởi vì tâm trí Phương Kế Bình sớm bay tới chỗ Di Nhiên, trong mắt chỉ có duy nhất tồn tại của nàng mà thôi.
      Nhược Vân, Anhdva, Chris25 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :