1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình dục thâm uyên - Lâm Đình Hiểu Gia Đích Miêu (Quyển 2: Bạn tốt của anh trai)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 04

      Nàng ôm đứa bé, khuôn mặt tươi cười, giọng bẩm áo với lão phu nhân về việc ăn mặc ngủ của tiểu thiếu gia, toàn diện bỏ sót, ngay cả mấy chi tiết vụn vặt cũng kể hết lại.

      Nàng đứng cạnh lão phu nhân, La ma ma cũng tới gần nhìn tiểu thiếu gia, khuôn mặt bà ta lộ nụ cười hiếm hoi.

      Ba người vây quanh đứa bé vô cùng hòa thuận vui vẻ, trong khi đó thiếu phu nhân tới thỉnh an lão phu nhân ngồi phía dưới trở nên xấu hổ quẫn bách.

      Di Nhiên phát ra thiếu phu nhân khó xử, nàng liền nở nụ cười nhu hòa : “Tiểu thiếu gia trắng trẻo đáng tất nhiên là nhờ thiếu gia tuấn tú, nhưng cũng thể thiếu phần thiếu phu nhân xinh đẹp mỹ mạo”

      Giọng nàng ôn nhu khiến lão phu nhân và La ma ma hướng xuống nhìn thiếu phu nhân.

      “Bộ dáng của mẹ thằng bé cũng khá lắm” Lão phu nhân thản nhiên tiếp lời, xem như tiếp chuyện Di Nhiên.

      Thiếu phu nhân xấu hổ cười cười : “Tạ ơn mẹ khen ngợi”

      Thiếu phu nhân yếu đuối nhút nhát, biết nịnh hót lấy lòng, người bình thường nghe mấy lời Di Nhiên , sau đó được lão phu nhân tiếp chuyện đều hiểu nên mấy câu cho náo nhiệt, thế nhưng thiếu phu nhân lại chẳng được như thế, nàng ta chỉ mong mọi người quên tồn tại của mình.

      Vào lúc Di Nhiên ôm tiểu thiếu gia tới thỉnh an nàng biết vị thiếu phu nhân này là bùn loãng chẳng thể trát tường, ngay cả nô tỳ cũng có thể thay nàng ta làm chủ, tính tình nhu nhược chủ kiến, chuyện duy nhất mà nàng ta để ý chính là bảo bối nhi tử của mình.

      đường về sân viện, trong lúc vô tình Di Nhiên với nàng ta về vị tiểu thiếp sinh non cùng thời điểm. “Nô tỳ nghe La ma ma , là nàng ta cố ý đụng chạm vào người, khiến cho người sinh non. Nô tỳ cảm thấy kỳ lạ, trong bụng nàng ta có đứa bé, sao lại làm thế? Nàng ta muốn hại ngài khác nào hại cả con mình?”

      Khi nhắc tới chuyện này, thiếu phu nhân vốn luon nhát gan liền trở nên hung tợn giận dữ : “Ả ta muốn hại chết con trai ta, dùng mạng của đứa con thứ xuất nàng ta đổi lấy con trai ta đường nhiên là có lời rồi”

      Di Nhiê đỡ tiểu thiếu gia gục vào vai mình, vỗ lưng đứa bé dỗ dành ngủ. Nghe xong lời của thiếu phu nhân, nàng hơi cười : “Nhưng mà Hứa ma ma có kể là hồi đấy ai biết trong bụng di nương là trai hay . Nghe kể nàng ta cho đại phu bắt mạch, khóc lóc có người muốn hại thai nhi trong bụng mình, chịu uống thuốc. ràng trong bụng có đứa con vàng con bạc thế mà sao dám đụng chạm với thiếu phu nhân được”

      Thiếu phu nhân nhíu mày : “Ngươi muốn điều gì?”

      Di Nhiên lắc đầu : “ ạ, nô tỳ chỉ cảm thấy kỳ lạ thôi, nghĩ thế nào cũng hiểu nổi hành vi của di nương, dường như nàng ta có mưu kế ý gì. đâu, chắc là nô tỳ nghĩ nhiều thôi ạ”

      Thiếu phu nhân thấy vẻ mặt nàng nghi hoặc bản thân cũng nổi lên nghi kỵ.

      Khi Phương Kế Bình chưa đón dâu, trong nhà oanh oanh yến yến thành đàn, chỉ là lão phu nhân quản chặt để đám đó thành di nương, cũng cho bọn họ mang thai.

      Sau đó thiếu phu nhân được gả về đây, buổi sáng sau hôn lễ nhìn tới mười mấy thông hòng tới hành lễ tý nữa bất tỉnh.

      Nàng ta từng nghĩ cuộc sống ở nhà chồng có lẽ khó khăn, nhưng ngờ ngay cả thời gian thích ứng cũng khong cho mà ngay lậ tức gặp thực tàn khốc thế này.

      Đêm đó nàng ta bày ra vẻ mặt giận dỗi với Phương Kế Bình, Phương Kế Bình vốn là hỗ n thế ma vương hai, ngay cả lão phi nhân cũng trị được, làm gì có chuyện để cho dâu mới mặt nặng mày với mình, ngay lập tức ngủ với nữ nhân khác, khiến vợ cả đau xót tận tâm can.

      Tháng thứ hai sau khi nàng ta vào cửa, liền có thông phòng làm ầm lên chịu uống thuốc tránh thai, ầm ĩ tới tận sân viện nàng ta, nàng ta dám ra mặt, chỉ trốn ở trong phòng thút thít nghẹn ngào, cuối cùng lã phu nhân phải phái người bán ả đàn bà biết trời đất đó ra khỏi phủ mới trấn áp được đám nữ nhân trong hậu viện.

      Lão phu nhân đối với con dâu này luôn lạnh nhạt, càng ngày càng như băng như tuyết, bởi vì bụng nàng ta mãi có tin tức gì.

      Phương Kế Bình tới phòng nàng ta, mà có tới nhìn gương mặt nhăn nhó như trái khổ qua của nàng ta cũng mất hứng, qua loa đại khái cho xong, vậy nên phải mất 4 năm mới có con.

      Tới năm thứ ba khi nàng ta vẫn chưa có con, lão phu nhân để cho đám thông phòng ngừng uống thuốc, điều này khiến cả Phương phủ long trời lở đất,ai cũng mnhifn chằm chằm ngôi vị thiếu phu nhân, muốn chèn ép vợ cả ngã xuống để con trai mình được thừa tước, trở thành chủ nhân của phủ này.

      Ai mà biết Phương lão phu nhân là thứ nữ thượng vị, lên từ thân phận thiếp thất, đợi sau khi đích tỷ qua đời mới được phù chính. Nhìn xem, bây giờ làm gì có ai dám bất kính với lão phu nhân.

      Tiếc là thiếu phu nhân nhút nhát dám quản việc nhà , lão phu nhân nhúng tay nội viện của con trai, đám đàn bà có thai đều bị hãm hại mà sẩy mất, bởi vậy mà Phương phủ ít thai nhi chết oan, lúc đó làm cho tỳ thiếp trong nhà ai cũng sợ hãi, giấu giấu diếm diếm, chờ tới khi bụng lộ mới tìm lão phu nhân mong được che chở.

      Mấy năm ầm ỹ hỗn loạn mới có được đứa cháu đích tôn bảo bối, vậy nên cả lão phu nhân lẫn thiếu phu nhân đều coi đứa bé như tính mạng của mình..

      Bây giờ hậu trạch cũng chỉ có thiếu phu nhân và tiểu thiếp kia có con, những người khác đau khổ đợi chời Phương Kế Bình tới ban ơn mưa móc, nhưng chẳng ai biết rằng ghét mấy quy củ phiền hà trong nhà nên có nuôi ngoại thất bên ngoài, chỉ là luôn khắc ghi lời lão tước gia từng , ông ấy với rằng có bản lĩnh thế nào cũng đừng để ngoại thất sinh con, tránh tạo sát nghiệt.

      Vậy nên cho dù ngoại thất có cầu xin thế nào, cũng đồng ý để nàng ta sinh con, luôn sai Đại Phúc nhìn chằm chằm ngoại thất uống thuốc tránh thai.

    2. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Đó đó thấy chưa bắt đầu tung chiêu rồi đó! Có ý hết nhá!
      LTTT thích bài này.

    3. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 05

      từng loáng thoáng nghe đồn lúc lão tước gia tuổi già có bao dưỡng ngoại thất ở Giang Nam, lão tước gia giấu kín như bưng khiến mẫu thân thể ra tay được.

      Sau khi lão tước gia qua đời, thừa hưởng tước vị, La ma ma luôn theo hầu mẫu thân chuyến về Giang Nam, còn hỏi bà ta đâu, mẫu thân chỉ đáp bà ấy về quê tảo mộ.

      Sau đó còn nghe được tin tức của vị ngoại thất kia nữa, chừng La ma ma Giang Nam chính là để xử lý chuyện này.

      Phương Kế Bình chỉ trở về thư phòng của Phương phủ khi phải xử lý văn thư vụ quan trọng, còn bình thường đều để Đại Phúc quay về lấy quần áo, lấy ngân lượng mang tới ngoại trạch.

      Nhưng từ khi gặp gỡ nhũ nương của đứa con trai mình, nhìn thấy dung nhan nhu nhược tuyệt mỹ của nàng, như mất hồn mất phách, nhớ mãi quên, nhìn phụ nữ bên ngoài đều thấy ngứa mắt, cảm thấy thiếu phong vận, chẳng ra làm sao.

      Chẳng lẽ thích loại phụ nữ vừa sinh con xong? Phương Kế Bình mang trong đầu ý niệm ấy, quay về Phương phủ.

      chẳng muốn nhìn gương mắt như mẹ kế của thê tử, vậy nên tới thẳng chỗ tiểu thiếp vừa sinh con , mặc kệ nàng ta nửa chống cự nửa nghênh đón, mút lấy bầu ngực nàng ta, khiến nàng ta đâu quá la oai oái chói tai.

      “Thiếp có sữa đâu, trong phủ có nhũ nương mà” Tiểu thiếp thút thít giải thích, nàng ta chịu uống thuốc mà đại phu kê nên có sữa, bị Phương Kế Bình bú mút đau chết được.

      Phương Kế Bình nhìn thấy nhũ nương mà tiểu thiếp gọi tới, bộ dáng kệch cỡm, ăn mặc còn ít vải hơn cả kỹ nữ Câu Lan viện, ả ta nhìn lúng liếng đong đưa, còn định cởi yếm trước mặt để cho đưa trẻ bú sữa.

      Phương Kế Bình nhớ lại hình như nàng ta là vợ của con út nhà quản gia, hồi bé còn hay chơi với tên đó, làm sao mà có thể có hứng thú với đàn bà của nô tài tâm phúc, trừ bỏ mỹ nhân hôm trước, cho dù nàng là vợ ai, mẹ ai, đều muốn có được nàng, chiếm hữu lấy nàng.

      Phương Kế Bình nhớ tới gương mặt diễm lệ thống khổ của nàng, còn có hương vị sữa ngọt ngào thơm đậm, bụng dưới của liền từ từ cứng lên, cả người nóng bừng khó chịu.

      đột nhiên đứng phắt dậy, đẩy cửa phòng của tiểu thiếp rời .

      vào sân viện của thê tử thấy mấy bà tử bảo vệ ngủ gật. liền nghĩ, đám bà tử này ham ăn biếng làm, nhỡ may có kẻ xấu lẻn vào , hãm hại tiểu nương tử ôn nhu mảnh mai biết phải làm sao?

      hoàn toàn bị tình dục che mờ mắt, nghĩ gì tới an toàn của thê tử và con trai.

      Linh Nhi định quay về phòng mình thấy vào, hai mắt nàng ta sáng lên, mặt mày hớn hở tới đón tiếp : “Thiếu gia về rồi, để Linh nhi hầu hạ người thay quần áo, rửa mặt,chải đầu”

      Phương Kế Bình thèm để ý tới đứa nha hoàn muốn bò lên người mình, đẩy nàng ta ra, tự mình tới sương phòng của thê tử, muốn biết nhũ nương của con trai ở đâu thấy nữ nhân mà ngày nhớ đêm mong cho con trai bú sữa.

      Nàng chuyên chú nhìn đứa trẻ trong ngực, mi mắt cụp xuống, hề nghe thấy động tĩnh bên ngoài.

      Bở vì mấy ngày nay biểu của nàng rất dịu ngoan nên dần dần thiếu phu nhân buông lỏng cảnh giác với nàng, yên tâm để nàng mình cho tiểu thiếu gia bú sữa, còn nàng ta được Hứa ma ma hầu hạ vào phía trong tắm rửa.

      Phương Kế Bình lặng lẽ ôm chầm lấy nàng từ phía sau, lúc nàng thất kinh giọng : “Là ta đây”

      “Thiếu gia?” Nàng trừng lớn mắt, kinh ngạc trước xuất của . Nàng vào phủ nhiều ngày, cũng hiểu được tình cảm của thiếu gia và thiếu phu nhân cực kém, thiếu gia chẳng mấy khi tới viện thiếu phu nhân, hồi trước lão phu nhân ép buộc, tháng tới ba bốn lần, từ ngày thiếu phu nhân có thai, chưa từng tới lần nào nữa.

      Thừa dịp nàng ôm đứa thể thoát ra được, ngón tay lướt cổ nàng : “Vừa tắm xong à, thơm quá”

      Nàng bị kìm chặt từ phía sau, có cách nào thoát thân : “Thiếu gia,thiếu phu nhân…”

      “Đừng nhắc tới nàng ta, là mất hứng” Phương Kế Bình cực kì thích thê tử này của mình, lúc nào cũng nghiêm mặt với , câu nào. Tới giờ còn chưa ôm qua đứa , mới liếc mắt lần, tai vì vợ cho chạm vào con, xem như độc xà mãnh thú. Như thể cấu kết với đám đàn bà ngoài kia hại chết con ta bằng.

      cúi đầu liếm mút bả vai lõa lồ của Di Nhiên, tay xoa nắn bầu ngực tròn trịa, vừa véo vừa niết đầu ngực của nàng.

      Nàng giọng rên rỉ : “..thiếu gia, đừng để thiếu phu nhân biết”

      cảm thấy ngón tay của mình dính chất lỏng, đưa tay lên miệng mút mút : “Sợ cái gì? Làm nữ nhân của ta khiến nàng xấu hổ sao?”

      Bên ngoài bao nhiêu nữ nhân chờ lâm hạnh, vừa là người kế thừa phủ Tước gia, những thế vẻ ngoài tuấn dật xuất chúng, chỉ có mỹ nhân nhu nhược này là hết lần này lần khác cự tuyệt .

      Thân thể nàng run rẩy : “Nô tỳ chịu nổi”

      biết là nghe thấy đau khổ, bất đắc dĩ của nàng hay đơn thuần là thương cho tình cảnh của nàng, bỏ tay ra, bờ môi ấm áp dán bên tai nàng : “Ta đợi nàng ở rừng cây nhé”

      rời lâu thiếu phu nhân cùng Hứa ma ma ra : “Hạo nhi còn chưa uống no sữa à?’ Thiếu phu nhân cười khanh khách hỏi.

      Di Nhiê liếc nhìn Hứa ma ma, cụp mắt ôn nhu trả lời : “Chắc là tiểu thiếu gia buồn ngủ, trước khi ngủ muốn ăn no”

      Ban đêm đều là thiếu phu nhân tự mình cho tiểu thiếu gia bú, lúc mơ màng buồn ngủ đứa phân biệt gì, nhưng mà đến ban ngày dù thế nào cũng chỉ muốn Di Nhiên cho bú sữa.

    4. LTTT

      LTTT Well-Known Member

      Bài viết:
      331
      Được thích:
      9,979
      Nhũ nương 06

      Thiếu phu nhân ngại gia quy lễ pháp nên dám nuôi con bằng sữa mẹ, nhưng nàng ta muốn con trai được mình nuôi nấng , thế nên Di Nhiên hiểu lòng người liền đề nghị để buổi tối thiếu phu nhân cho tiểu thiếu gia bú sữa, như thế bị ai biết được.

      Bởi vì Di Nhiên dịu dàng cần thận, hơn nữa nàng còn được lão phu nhân và La ma ma thích, nên trừ bỏ Linh Nhi, thiếu phu nhân và Hưa ma ma ngày càng coi trọng nàng. Thậm chí Di Nhiên và Hứa ma ma còn ngấm ngầm kết làm đồng minh, cùng nhau chèn ép ả Linh Nhi luôn muốn trèo cao làm di nương.

      Ví dụ như cả hai cùng khuyên nhủ thiếu phu nhân ở cùng mình với tiểu thiếu gia, đáp lại ghi hoặc khó hểu của thiếu phu nhân, Di Nhiên ngập ngừng muốn lại thôi, sau đó Hứa ma ma ra mặt, với thiếu phu nhân rằng Linh Nhi muốn là di nương ở phủ này.

      “Ta vốn định an bài cho con bé làm di nương, chỉ là Phương Kế Bình thích nó thôi” Thiếu phu nhân chẳng có tình cảm gì với Phương Kế Bình, chẳng quan tâm hâu trạch của có bao nhiêu thiếp thất, nàng ta chỉ cần có con trai trưởng ai có 5theer lay chuyển địa vị của nàng ta cả.

      Nàng ta giống vị lão phu nhân mất, vì cò con cái gì mà bị thứ muội bức tử xong cũng có ai đòi công đạo cho.

      “Nào có người muốn hại hổ, nhưng hổ luôn muốn ăn thịt người. Nàng ta có suy nghĩ xấu xa, muốn hại chết tiểu thiếu gia, giành tước vị cho đứa con sau này , lúc ấy người phải làm sao bây giờ?” Di Nhiên lo lo lắng lắng , nhàng vỗ về đứa bé say sữa trong ngực mình.

      “Con của nô tỳ … nô tỳ muốn bảo vệ nó mà có khả năng, nay trong lòng chỉ lo cho an nguy của tiểu thiếu gia. Phu nhân, người nghe nô tỳ khuyên câu, đừng để Linh Nhi tiếp cận tiểu thiếu gia, mỗi lần nô tỳ nhìn thấy ánh mắt nàng ta nhìn chằm chằm vào tiểu thiếu gia, nô tỳ đều vô cùng hốt hoảng,sợ hãi” Di Nhiêm rơm rớm nước mắt như sắp khóc, bộ dáng lo lắng cho tiểu thiếu gia còn hơn cả thiếu phi nhân.

      Thiếu phu nhân hề cảm thấy nàng ta quá phận, ngược lạ cho rằng Di Nhiên trung thành tận tâm, là nô tỳ đáng giá tin cậy , so với Linh Nhi luôn rắp tâm bất lương đnags gia hơn nhiều.

      Nguyên nhân Hứa ma ma luôn ưa Linh Nhi cũng rất đơn giản, bà ta vốn định hỏi Linh Nhi cho con trai mình,ai ngờ bị Linh Nhi cười cợt chế nhạo, bảo hai mẹ con bà ta cóc đòi ăn thịt thiên nga. Hứa ma ma vì thế mà ghi hận trong lòng, chỉ là Linh Nhi theo hầu thiếu phu nhân từ , tình cảm đương nhiên hơn hẳn loại ma ma giữa đường lâm trận như bà ta.

      Vỗn dĩ thiếu phu nhân cũng chẳng để tâm ước vọng muốn làm di nương của Linh Nhi, nhưng nay có con trai trưởng, lại bị Di Nhiên và Hứa ma ma tẩy não, thái độ của nàng ta với Linh Nhi liền thay đổi, thậm chí nàng ta có ảo giác Linh Nhi muốn hại chết con của mình, dọn đường cho đứa con sau này của ả ta thừa tước.

      Thế rồi đến ngày, thiếu phu nhân mang theo Di Nhiên và Linh Nhi thỉnh an lão phu nhân,. Khi tới đại sảnh, nàng ta bảo Linh Nhi đợi ngoài, chỉ mang theo mình Di Nhiên vào.

      Ánh mắt oán hận ghen ghét của Linh Nhi nhìn chằm chằm Di Nhiên, sau đó liếc nhìn đứa say giấc trong lòng Di Nhiên, cáu giận quay mặt .

      Tới nơi hai người được gặp đại nhân vật hiếm khi có mặt ở nhà-Phương Kế Bình, cũng thỉnh an lão phu nhân.

      Thiếu phu nhân liếc mắt ra ngoài cửa, thấy Linh Nhi đứng cạnh Đại Phúc : “ biết Đại Phúc đón dâu chưa?”

      Phương Kế Bình liếc mắt nhìn nàng ta cái, lười biếng ậm ừ.

      “Bên người thiếp có đứa nha hoàn Linh Nhi cũng tới tuổi rồi, định cho kết duyên với Đại Phúc, phu nhân thấy thế nào?” Hiếm khi thiếu phu nhân bày vẻ mặt ôn hòa như thế với Phương Kế Bình.

      Phương Kế Bình cười lạnh, lúc định phản bác nàng ta ánh mắt chạm vào Di Nhiên ôm con cho lão phu nhân xem. Nàng cũng nhìn , đôi mắt nhu tình quyến rũ.

      nhớ tới cuộc hẹn tuyệt vời tối hôm trước, nàng thong dong tới, bị chính mình bú sữa tới mơ màng, giọng mềm mại cầu xin , tiếng ngâm nga mị hoặc, nàng khong kìm được mà ôm lấy mình cọ xát, thậm chí khi mình hôn lên đôi môi non mềm nàng cũng đáp lại nồng nghiệt, cùng mình dây dưa môi lưỡi.

      Kiếm thịt của căng phồng được đùi màng cọ xát liền bắn ra, đây là tình huống trước giờ chưa từng có. Sau đó, nàng bỏ lại câu phải cho tiểu thiếu gia uống sữa rồi vội vội vàng vàng bỏ chạy, làm cho có cơ hội mở lời.

      Ánh mắt của nhìn chằm chằm Di Nhiên khiến thiếu phu nhân hiểu lầm là nhìn lão phu nhân, chờ lão phu nhân định đoạt.

      Lão phu nhân cũng cho là thế, bà trầm trầm ngâm lúc : “Vậy cũng được, nha hoàn bên người con bộ dáng cũng xinh xắn, cũng tính là thiệt thòi gì cho Đại Phúc cả”

      Di Nhiên cụp mắt xuống, vỗ lưng tiểu thiếu gia say ngủ.

      Thiếu phu nhân để tâm tới Linh Nhi khóc sướt mướt, sai Hứa ma ma cho người về báo với nhà mẹ để Linh Nhi chuẩn bị đồ cưới cho nàng ta.

      Di Nhiên đứng bên cửa sổ nghe Linh Nhi đau khổ cầu xin, sau khi Linh Nhi bị thiếu phu nhân lớn tiếng đuổi nàng cũng xoay người rời khỏi.

      Trước khi Linh Nhi bị đưa về nhà mẹ đẻ chờ cưới gả, Di Nhiên tới phòng nàng ta.

      Linh Nhi căm tức nhìn nàng, định mở miệng đuổi nàng cút , thấy vẻ mặt Di Nhiên nghiêm túc, động tác suỵt bảo nàng ta im lặng, khiến cho Linh Nhi nhíu mày nghi hoặc.

      “Muội mau mang bộ quần áo đấy ra đây. Muội sắp phải rồi, còn giấu nó làm gì nữa?” Di Nhiên nhàng

      Linh Nhi trợn tròn mắt : “Quần áo nào cơ? Ta có giấu cái gì đâu?”

      Di Nhiên cắn môi, vẻ mặt vui : “Muội còn giả vờ gì nữa, tới mức bị thiếu phu nhân chán ghét vứt nỏ, vậy mà muội còn định giả ngốc nữa sao?”

      Linh Nhi nghe được điều lạ trong lời của Di Nhiên : “Ý ngươi là sao? Tiểu thư hiểu lầm gì ta? Tiểu thư tưởn ta giấu quần áo của người sao?Chuyện này… sao có thể chứ? Ta muốn giải thích với tiểu thư?”

      DI Nhiên ngăn đón nàng ta : “Ngươi muốn dùng chuyện này uy hiếp thiếu phu nhân sao?”

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Di nhiên giờ mới thể bộ mặt đây. :yoyo53:. Chị chả ngây thơ vô tội đâu chỉ có Phương gì đấy ạ. :yoyo36:. Thanks nàng nhiều nàng ơi. Truyện hay quá ạ. :038:
      LTTT thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :