1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình cạn người không biết - Sư Tiểu Trát (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 62

      Có lần, Trịnh Đinh Đinh hỏi giáo sư Ninh vấn đề: " tưởng tượng vợ tương lại của mình là người như thế nào?"

      Đối với vấn đề này, giáo sư Ninh trả lời: "Thấy vừa mắt!"

      Mấy chữ thấy vừa mắt, lời ít mà ý nhiều giống như mọi việc đều nằm trong tầm tay. Nhưng lại chẳng có ý nghĩa gì.

      Dĩ nhiên, đây phải vì trả lời cho có cũng chẳng phải đối mà đó chính là ý nghĩ chân trong lòng . hay xã giao, trừ người thân cùng số ít bạn bè cũng chẳng có ai thân cận. Đối với những người thể nào gần gũi như đồng nghiệp, bạn học hay bệnh nhân, chia họ ra làm những loại sau: thấy vừa mắt, thể nào thuận mắt, miễn cưỡng tạm chấp nhận!

      Vậy nên, trong thế giới của giáo sư Ninh người có thể được coi là ‘thấy thuận mắt’ đúng là khó có được.

      Từ khi sinh ra đến năm 28 tuổi, chưa từng ai. 28 tuổi mới bắt đầu mới thường xuyên xem mắt, gặp rất nhiều người đẹp nhưng có ai tạo ấn tượng mãnh liệt. . . . . . . phải, chút cảm giác nào mới đúng.

      Mà Trịnh Đinh Đinh khiến hiểu được ‘vui tai vui mắt’ là như thế nào. Cái điều này cực kỳ khó thấy. Bởi vì như vừa , trong các mối quan hệ xã giao của , xếp hạng cao nhất chính là ‘thấy vừa mắt’ căn bản chưa xuất bốn chữ ‘vui tai vui mắt’ này.

      Trịnh Đinh Đinh cao 1m68, khuôn mặt trái xoan, ngũ quan nhu hòa, da trắng hồng, lông mi dài, cong vút còn có đôi chân dài thẳng tắp. Tốc độ lúc chuyện có lúc nhanh lúc chậm, khi chuyện với người khác thích nhìn ánh mắt đối phương. Trừ lúc nào xấu hổ hay quá quẫn bách mới cúi đầu. rất thích mua quần áo rẻ, nhiều màu sắc. Biết làm đồ thủ công, nấu nướng, làm bánh, chocolate. Nhà trọ của chật trội nhưng tất cả điều này lại khiến cảm thấy vui vẻ.

      ra đây cũng tính là đặc biệt, cũng gặp qua ít đẹp hơn, thậm chí còn có phong vị phụ nữ hơn, tài giỏi hơn nhưng cũng kích thích được cảm xúc của . Duy chỉ có , chỉ trong chốc lát có thể thản nhiên đối diện với khiến Adrenalin, Noradrenaline, Levarterenol trong cơ thể đột ngột tăng cao.

      Đây chính là tình , có lý do, bất chấp mọi lý lẽ khiến con người ta trở nên ngốc nghếch và cuồng si.

      nghĩ mình lại rơi vào tình trạng như vậy. Từ trước đến giờ luôn trầm ổn, có tài, có năng lực nắm giữ mọi việc trong tầm tay khiến các đối thủ phải nỗ lực gấp ba mới có thể đuổi kịp . . . . . lại gặp trắc trở trong đường tình duyên.

      Mười tháng học chuyên tu, dưới lần có ý nghĩ buộc chặt bên cạnh mình khiến thể đâu nữa. Chỉ có như vậy, mới cảm thấy an tâm.

      Dĩ nhiên, những suy nghĩ ấu trĩ này dĩ nhiên dám thừa nhận trước mặt Trịnh Đinh Đinh.

      thời gian trước, laptop của Trịnh Đinh Đinh lại hỏng lần nữa, nhờ . thản nhiên giúp sửa máy cũng nhân tiện coi trộm nhật ký của , xác nhận còn tên người đàn ông đáng ghét kia nữa (Trần Tuần đó). Ngay cả chỉ xuất lần, cũng có thể phạt nặng. Có chút ngoài ý muốn, từ đầu đến cuối có tên của người đáng ghét đó nữa thay vào đó đều là tên của .

      Thậm chí có ngày còn thấy viết như sau:

      《Tối hôm qua mình nằm mơ thấy Ninh Vi Cẩn. Đó là nơi chúng mình lần đầu tiên hôn nhau cũng lại làm chuyện tương tư. . . . . . phải mình bị điên rồi chứ? chia tay hơn bốn tháng rồi vậy mà vẫn mơ vô sỉ như vậy. có tiền đồ rồi!》

      nhìn màn hình hơi nhíu mày, nghĩ thầm, ra chia tay mười tháng chỉ có sống ra hồn ngay cả cũng nhớ nhung rất nhiều, thể kiềm chế.

      Rất tốt, quá tốt, lại có thể như vậy, nhanh chóng ấn nút X góc phải màn hình.
      Nếu như vậy cần phạt nặng chỉ phạt chút thôi là được rồi.

      Nhưng mà đến tối, Trịnh Đinh Đinh bị "thu thập" hoàn toàn, liên tục cầu xin tha thứ.

      Sau đó, tức giận: "Ninh Vi Cẩn, có phải giấu em ăn tẩm bổ hả? Sao lại có thể như vậy chứ?"

      nhàng trả lời: " phải em thích như thế sao?"

      "Dĩ nhiên thích!" Hơi lời trái lòng, chỉ là thể ứng phó nổi với nữa.

      " làm thế cũng là hoàn thành giấc mộng của em mà!" Giọng càng lúc càng thấp, tròng mắt trong veo.

      Trịnh Đinh Đinh "Á" tiếng, chột dạ thông. . . . . . . sao có thể biết nằm mơ như thế chứ? Tuy chỉ có lần, sau đó cũng cảm thấy cực kỳ mắc cỡ nhưng thể khống chế bản thân mơ cái gì được. . . . . . Quan trọng là làm sao biết. . . . . . Trong mắt đầy vẻ thắc mắc.

      cố gắng phủ nhận nhưng thể che giấu cảm xúc chân , vừa xấu hổ vừa
      lúng túng. Bộ dạng đó rơi vào mắt , lại cảm thấy vô cùng dễ thương, cực kỳ muốn hành hạ thêm lần nữa. Nhưng nhận thấy mệt mỏi rồi nên đành kiềm chế. Chỉ vươn tay ôm lấy hông , dịu dàng xác nhận: " phải trong mơ em cũng mơ thấy thế này sao?"

      ". . . . . . " Trịnh Đinh Đinh nhắm mắt lại, "Đúng thế sao? Nếu thích lần sau mơ em thử đổi với người khác!"

      Lời vừa dứt cảm thấy nguy hiểm tới gần. lật người, đôi tay giữ chặt người , gương mặt tuấn tú nở nụ cười trầm: " phải nghe nhầm đấy chứ? Em gì, lặp lại lần nữa cho nghe xem nào?"

      Đúng là giấc mơ tà ác khiến người nào đó phải chịu hậu quả nghiêm trọng.

      . . . . . .

      sai, giống như. . . . . . mang thai vậy.

      Lúc biết được kết quả xét nghiệm cuối cùng kia, theo bản năng mà thốt lên: "Làm thế nào bây giờ? Chúng ta có giữ đứa bé này lại hay ?"

      Ninh Vi Cẩn cau mày, giọng cực kỳ nghiêm túc: "Cái gì mà làm thế nào? Mang thai rồi sinh ra là được, nuôi!"

      "Ý em phải như vậy!" Trịnh Đinh Đinh cảm thấy mình quá khẩn trương nên lung tung rồi, lập tức sửa lại: "Bởi vì vẫn chưa muốn có con. Em nghĩ có kế hoạch khác cho nên muốn xác nhận lại chút thôi!"

      " phủ nhận muốn sống thế giới hai người thêm hoặc hai năm nữa. Nhưng có thai rồi sao có thể bỏ đây? Đinh Đinh, yên tâm sinh con ra là lựa chọn duy nhất!"

      Cảm giác ngọt ngào dâng lên, Trịnh Đinh Đinh dịu dàng gật đầu
      cái, vươn tay vòng chắc hông : “Cái đó, chúc mừng sắp làm ba!”

      “Cảm ơn, em cũng vậy!”

      “................Nhưng mà, chắc chắn chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ?” Dù sao cũng là mang thai ngoài ý muốn, nên có chút nghi ngờ.

      “Chẳng lẽ em nghi ngờ có thể đảm nhiệm có thể làm người cha— người bình thường nhưng vĩ đại hay sao?”

      “...........”

      Hiển nhiên, người kiêu ngạo như Ninh Vi Cẩn cảm giác bản thân dù làm trưởng khoa, bạn trai, ông xã cũng như cha đứa bé trong bụng cũng cực kỳ thuần thục, khó khăn là con số .

      có vấn đề gì!” vòng chắc hông, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu .

      Ngày đó, sau khi về nhà đợi Trịnh Đinh Định ngủ, Ninh Vi Cẩn luôn cảm giác mình ưu việt toàn phần vào phòng làm việc, nhanh chóng khóa cửa lại, bình tĩnh mở mấy tính, gõ loạt từ khóa: “Lúc bà xã mang thai ông xã nên làm gì?”, “Những vieejv người cha nên làm?”, “Thế nào để trở thành bảo mẫu thành công?”

      ...............

      Sau khi đọc nhiều bài viết Ninh Vi Cẩn thoải mái rời khỏi phòng làm việc, trở về phòng ngủ. Vừa đúng lúc, Trịnh Đinh Đinh tỉnh lại, thấy cảm giác có chút khó chịu.

      Ninh Vi Cẩn bước nhanh đến gần xuống mép giường, vuốt ve mặt : “Tỉnh rồi sao?”

      “Ừ, nhưng mà muốn rời giường!”

      “Cũng được, muốn nằm cứ nằm. mang bữa tối vào!”

      Trịnh Đinh Đinh vươn tay chọc chọc cằm chế nhạo: “Vừa mang thai có thể nhận được đối xử đặc biệt rồi sao?”

      “Còn muốn phục vụ gì nữa em cứ !”

      “Vậy nằm cạnh em lúc !” Trịnh Đinh Định vỗ bên chỗ trống bên cạnh.

      Ninh Vi Cẩn nằm xuống, Trịnh Đinh Đinh xoay người, chủ động chui vào lông ngực của . biết tại sao, lại muốn làm nũng như vậy.

      “Mang thai liệu có vất vả hay ?”

      “Mỗi người mỗi khác, có người cảm thấy thoải mái, nhưng cũng có người cảm thấy mệt mỏi!”

      “Nếu như em xui xẻo là trường hợp thứ hai sao đây?”

      chịu với em!”

      sao?”

      “Đinh Đinh, ở bên cạnh em và con. Em cần lo lắng!”

      Tất cả lo lắng, thấp thỏm trong mắt Trịnh Đinh Đinh vì những lời này của mà tan thành mây khói. Đúng vậy, có ở đây, sợ gì nữa chứ?

      thích trẻ con sao?” lại hỏi.

      “Nếu là con của chúng ta, nhất định thích nó.”

      “Liệu có dung dữ với con ?” vươn tay vòng lên cổ .

      biết, hòa nhã giáo dục con!”

      cười hai lòng, nhắm mắt lại: “Em ngủ thêm chút!”

      Xem ra, khi trong bụng có thêm bé con khiến người ta cảm thấy mệt.

      Đến lúc ăn cơm tối, Ninh Vi Cẩn tự bê mâm ba món ăn mặn, món canh vào phòng ngủ để tủ cạnh giường, cúi người đánh thức : “Đến giờ ăn cơm rồi!”

      Trịnh Đinh Đinh mở mắt, miễn cưỡng ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường, quay đầu nhìn mâm cơm ngon lành để đầu giường khiến cảm thấy đói bụng.

      Ninh Vi Cẩn tự cầm bát và thìa múc thìa cơm đưa lên miệng .

      mở miệng, rất tự nhiên để đút. tỉ mỉ đút cơm cho , thỉnh thoảng lấy giấy ăn lau khóe miệng hoàn toàn tựa như đối xử với đứa bé.

      nghĩ thầm: “ nghĩ tới mang thai lại có thể hưởng thụ phúc lợi như vậy.”

      Sau bữa tối, xem TV với lúc, tự giúp tắm rửa, rồi lại phục vụ nghỉ ngơi. Bản thân cũng sửa luận văn mà chỉ chăm sóc .

      “Chân em hơi tê!”

      Ninh Vi Cẩn để chân lên đùi , giúp xoa bóp, mạnh , sức lực vừ phải.

      Trịnh Đinh Đinh nhàng để tay lên bụng, cảm nhận cái thai dần lớn lên, trong mắt đầy vẻ dịu dàng của người mẹ: “Con ở trong bụng em sao? kỳ diệu, mặc dù sở thấy những cảm giác rất khác lạ!”

      “Vì mới tháng thôi mà!”

      cũng sờ chút !”

      Lòng bàn tay của Ninh Vi Cẩn đặt lên chiếc bụng mềm mại của Trịnh Đinh Đinh, hết sức chăm chú vuốt ve cực kỳ chuyên nghiệp

      Trịnh Đinh Đinh cảm thấy ánh mắt nhìn bụng giống như thường, ngoại trừ vẻ thành thục, chín chắn, cơ trí còn có chút, ..........hiền lành? Đây là lần đầu tiên thấy vẻ mặt như vậy của Ninh Vi Cẩn, thể tưởng tượng nổi.

      Giống như phải nhìn bụng thứ quý giá.

      cảm thấy như thế quá hấp dẫn nhịn được mà hôn cái mạnh lên mặt .

      Nhưng mà, mang thai được nghĩ đến những chuyện kia, phải thanh tâm quả dục.

      nghiên cứu bụng lâu, sau đó : “ vừa chào con! Con biết là ai, sau này, tối nào cũng chuyện với con!”

      “.............”Trịnh Đinh Đinh nghĩ hóa ra ai khi làm cha cũng trở nên ngay thơ như vậy. Ngay cả người luôn thông minh, cao ngạo như Ninh Vi Cẩn cũng ngoại lệ. Bây giờ bé con mới bé bằng hạt đậu thôi nha, các giác quan đây phát triển chứ!

      Ninh Vi Cẩn ngước mắt nhìn Trịnh Đinh Đinh, “Cái này là khả năng trao đổi giữa cha con, em hiểu đâu!”

      “..........”Được rồi, coi như có chuyện này!

      Bàn tay ấm áp của Ninh Vi Cẩn vẫn đặt lên bụng khiến cảm thấy thoải mái.

      “Mười tháng sau nhất định rất vất vả!” .

      cùng gánh vác với em!”

      cười: “Đúng rồi, bé con có ý nghĩa gì với ?”

      “Nó là sinh mệnh do chúng ta tạo ra! Rất trân quý!”

      “Còn em sao?” tiếp tục đưa ra vấn đề khó khăn, vẫn nghĩ trả lời được. Chuyện này giỏi nhất chính là lời ngon ngọt với người khác.

      “Em?” Chân mày Ninh Vi Cẩn cũng nhíu, giọng chẳng hề che giấu hay giả bộ, đáp lại cực kỳ đơn giản, “Em là nửa của !”

      Chỉ trong nháy mắt, cảm giác vô cùng kỳ diệu, ấm áp và rung động nhưng lại có chút tự nhiên len lỏi vào trái tim Trịnh Đinh Định.

      Em là nửa của ! Đơn giản như vậy cần nhiều lời.

      Cảm ơn ông trời để gặp em, cảm ơn em khiến cuộc sống trở nên hoàn thiện!

      Toàn hoàn văn
      Last edited by a moderator: 5/10/15
      KisaragiYue thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :