1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Tình hình là ta... bùn ngủ quá :yoyo18::yoyo18::yoyo18:
      Ta uống thuốc cảm vào giờ hai mắt díp lại rồi :yoyo18::yoyo18::yoyo18:
      Mai ta post 2c nhé :yoyo18::yoyo18::yoyo18:
      Còn giờ... phải ngủ :yoyo18::yoyo18::yoyo18:
      Haruka.Me0, My Lam Lam, ascentt7 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      thay con mat cua co toi cung muon nham lai goai..........giu gin suc khoe de con buon lau hang dai dai cho chi em huong nua a thit nhak

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 15
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ giật mình: “ phải chứ? Đại Hồng Bào rất bình thường mà, quán trà nào cũng bán đấy thôi.”


      bé ngốc, đó đều là do người ta trồng ra rồi lấy tiếng thôi, còn chân chính hàng chỉ có chút thôi, cực kỳ hiếm có!”


      “Nghe thế hình như từng uống Đại Hồng Bào chân chính của núi Vũ Di?” La Duyệt Kỳ nửa tin nửa ngờ hỏi.


      Mạc Duy Khiêm thuận miệng : “May mắn được cho 10g, được coi như bảo bối quý giá trong nhà, chỉ pha ấm để mọi người thưởng thức hương vị, cũng coi như phí đời.”


      Trà quý hiếm như vậy, người bình thường thể uống chứ gì đến cho? La Duyệt Kỳ thể nghĩ đến thân phận bối cảnh của Mạc Duy Khiêm.


      “Sao lại nhìn tôi như thế?” Cảm giác được biến hóa trong ánh mắt La Duyệt Kỳ, Mạc Duy Khiêm cười hỏi.


      La Duyệt Kỳ vẫn rất thẳng thắn: “Tuy rất tùy tiện nhưng tôi ngốc, nếu có thể có loại trà kia, có nghĩ là chức vị của thấp, gia cảnh sau lưng cũng tồi.”


      Mạc Duy Khiêm nở nụ cười sang sảng: “ bé muốn bắt bẻ câu của tôi sao?”


      “Đúng là thế đấy, hay ?” La Duyệt Kỳ cũng muốn biết.


      “Tôi thích về bản thân lắm, nhưng cũng phải xem là với ai, nếu như là người rất thân mật dĩ nhiên tôi giấu diếm điều gì.” Mạc Duy Khiêm xong, ánh mắt sâu thẳm liếc La Duyệt Kỳ cái.


      La Duyệt Kỳ tự nhiên chuyển tầm mắt, làm như hiểu ý tứ trong câu của Mạc Duy Khiêm: “ chút thân phận cũng phiền phức như vậy, thôi, tôi cũng chưa tò mò đến thế.”


      Mạc Duy Khiêm cúi mi, nụ cười phai nhạt dần: “ mau về nhà , còn hơn 1 tuần, tôi sửa sang lại báo cáo, đến lúc đó nhanh chóng công bố , cũng có thể đón cha mẹ về.”


      quá tốt rồi, cám ơn .” Tự đáy lòng La Duyệt Kỳ rất cảm ơn chu đáo của Mạc Duy Khiêm, tuy rằng lời vừa rồi của tỏ ý rất rằng có cảm tình với , nhưng thể đáp lại, chỉ càng cảm thấy biết ơn và xấu hổ mà thôi, Mạc Duy Khiêm vì mà làm nhiều thứ như vậy mà bản thân chỉ có thể cám ơn.


      “Đừng nghĩ gì nhiều, chúng ta là bạn mà cám ơn quá khách sáo rồi, vụ án này cũng coi như sáng tỏ, chờ việc kết thúc tôi rời .”


      La Duyệt Kỳ cảm thấy quá đột ngột, có chút nỡ: “ làm việc ở đây nữa ư? Sao lại nhanh như vậy?”


      “Công việc của tôi thể dừng lại chỗ, đây là số điện thoại riêng của tôi, nhớ kỹ, sau này nếu có bất cứ khó khăn gì cứ gọi cho tôi, nếu có thể giúp tôi nhất định từ chối.”


      La Duyệt Kỳ nhận lấy danh thiếp có tên và số điện thoại của Mạc Duy Khiêm : “Tôi có số điện thoại của rồi mà.”


      “Đó là số tôi dùng ở đây thôi, đến lúc tôi rồi đổi số, đây mới là số điện thoại riêng.”


      “Thần bí như vậy à? Tôi nghe mà phát mệt.” La Duyệt Kỳ nghĩ đến số điện thoại mà cũng phải phức tạp như thế.


      Mạc Duy Khiêm vỗ đầu La Duyệt Kỳ: “ còn trẻ, chẳng qua làm việc ở đài truyền hình cũng có thể hiểu biết thêm nhiều, tính tình quá thẳng cũng nên sửa lại chút, thông minh có thừa kinh nghiệm rất thiếu nhưng lại là bé có tấm lòng tốt hiếm có, tôi hy vọng hạnh phúc vĩnh viễn.”


      Đôi mắt La Duyệt Kỳ liền đỏ lên, dùng sức trừng mắt bĩu môi : “ cố tình chọc tôi khóc đúng ? Mạc Duy Khiêm, tôi vĩnh viễn nhớ , đối xử với tôi tốt lắm, tôi nợ rất nhiều, ngoại trừ cảm ơn và xin lỗi tôi làm gì được cho cả.”


      “Có thể nhớ tôi là tốt rồi, nợ tôi gì cả, tôi rất thích giúp , chỉ hận thể giúp giải quyết hết các cửa ải khó khăn khác trong cuộc đời, tôi tạm thời còn chưa mà, mau về nhà . Đây tuy phải Đại Hồng Bào chính tông nhưng cũng có vẻ là đồ tốt, đưa cho cha mẹ uống , tôi nhận mấy thứ này tốt lắm.” Mạc Duy Khiêm cũng rất đau lòng, nhưng muốn để La Duyệt Kỳ khổ sở, chỉ có thể thổ lộ lần cuối cùng, xem như cho bản thân câu trả lời .


      La Duyệt Kỳ hít hít mũi, sợ bản thân khóc dừng được, cho nên nhanh chóng cầm túi trà, xuống xe về.


      Mạc Duy Khiêm ở trong xe cười khổ, sao bản thân lại cảm tính như phụ nữ thế này, chỉ vài câu mà cảm thấy luyến tiếc rồi, thở dài hạ quyết tâm, vẫn nên mau chóng rời khỏi nơi này mới được, đừng để đến lúc bản thân mình lại thay đổi suy nghĩ quyết định cái gì thiếu lý trí mới được.


      Sau khi La Duyệt Kỳ về nhà liền gọi điện cho Kim Đào.


      “Duyệt Kỳ, em về nhà an toàn chứ?”


      “Ừm, hôm nay quá lợi hại, đội viên cách đều vui mừng muốn điên đúng ?”


      Kim Đào cười hừ : “Sao có thể vui được, họ và Loan Ninh quan hệ tốt đều cứng ngắc lại, huấn luyện viên mới vui mừng, sau trận đấu này nếu có gì thay đổi đá bay Loan Ninh.”


      “Đó cũng là chuyện còn cách nào, con người có lên có xuống mà, bị thương ra sân được cũng đâu thể trách người khác chứ.”


      “Ai phải chứ, đây là cơ hội ông trời cho , ở đội dự bị bao nhiêu năm rồi, ngờ sắp lớn tuổi lại có cơ hội này. Đúng rồi Duyệt Kỳ, cảm thấy Mạc Duy Khiêm kia có chút ý tứ với em phải ? Hôm nay đứng từ xa thấy bộ dạng ân cần của với em, vẻ mặt lúc giúp em lau quần áo giống như em là bạn ta vậy, nếu phải có ân với chúng ta cho trận từ lâu rồi!” Kim Đào vừa nghĩ đến chuyện Mạc Duy Khiêm có suy nghĩ khác với La Duyệt Kỳ liền vô cùng tức giận.


      ra đó mới là lí do Kim Đào có thái độ khác thường như vậy, cuối cùng La Duyệt Kỳ cũng hiểu, nhưng cũng thể hùa theo Kim Đào được, hơn nữa cũng muốn nghe Kim Đào xấu Mạc Duy Khiêm.


      suy nghĩ lung tung quá, người ta lớn hơn em rất nhiều tuổi, chăm sóc như chăm sóc con cháu trong nhà thôi, lại ta cũng sớm rời khỏi nơi này, sau này đừng những lời như thế nữa, Mạc Duy Khiêm làm ân nhân cứu mạng của em, em muốn thiếu tôn trọng với ấy.”


      rồi là tốt, nếu cũng yên tâm được, mấy kẻ công tác ở cơ quan đó, tâm cơ rất nhiều, cả ngày chỉ nghĩ đến mưu tính toán người khác, cần bao nhiêu dối trá có bấy nhiêu, vẫn như chúng ta dân thường ở với nhau tốt hơn, vừa mắt đấm nhau trận là xong. Nhưng mà, cũng chẳng lo lắng lắm, nhìn cái xe là biết chỉ là kẻ nghèo kiết xác cổ hủ rồi, có tiền mà lấy vợ nuôi con nữa. phải tự đại đâu nhưng Kim Đào chẳng so được với ai nhưng so sánh với còn cách xa vài dãy phố đấy, dám có thể dùng tiền đè ngẩng nổi đầu dậy luôn! Em muốn cảm ơn giúp em, em xem đổi cái xe…”


      “Kim Đào, đừng nữa được ? Sao nghĩ xem nếu phải Mạc Duy Khiêm cứu em có bao nhiêu tiền có đổi được mạng em về ? Còn nữa, chưa biết gì mà coi thường người ta, từ lúc nào cũng trở thành kẻ dùng tiền nhìn người khác như thế hả?” La Duyệt Kỳ hơi giận khi Kim Đào ngừng hạ thấp Mạc Duy Khiêm.


      Kim Đào gì, lát sau mới giọng: “ phải sợ có cái suy nghĩ biến thái gì với em hay sao? Em thích nữa, khi nào chúng ta cùng đến tiễn, mua thêm chút lễ vật. Duyệt Kỳ, phải dùng tiền đánh giá người mà chỉ chuyện thực tế thôi, có tiền nửa bước cũng khó , xã hội bây giờ là vậy đấy em.”


      La Duyệt Kỳ thở dài: “ Em biết tiền quan trọng ra sao, nhưng dù có tiền cũng đừng khoe khoang như thế, khi nào ấy em hỏi lại nhưng quà cần, ấy tiện nhận đâu.”


      “Vậy được rồi, hiểu, sau này tiền của đều giao cho em giữ, với người khác nữa, em hỏi cụ thể thời gian là được rồi, đừng có tìm tiếp xúc thêm đó!”


      La Duyệt Kỳ vừa giận vừa buồn cười, đồng ý rồi liền cúp điện thoại, nằm giường nghĩ đến con người Kim Đào rất tốt nhưng cách ứng xử quá kém, nếu tương lai sau khi giải nghệ tự mình kinh doanh sao chứ, sau đó lại nghĩ đến việc cha mẹ rất nhanh có thể về tâm trạng lại vui dần lên.


      Lời của Mạc Duy Khiêm quả nhiên rất chính xác, sau tuần bản tin của đài truyền hình kể cả sáng sớm và chiều tối đều công bố tiến triển mới nhất trong vụ án của Vu Đức Thăng, đồng thời cũng công khai tin tức Trương Bội Ninh bị tra hỏi, cũng làm quá việc khôi phục danh dự và công việc cho .


      La Duyệt Kỳ cấp tốc gọi điện báo cho cha mẹ để họ trở về, La Đồng và Tề Nguyệt Tú cũng rất vui mừng, cuối cùng con cũng sao, sau này họ lại có thể ngẩng cao đầu, ưỡn ngực mà ra khỏi cửa, vì thế hai vợ chồng cũng nhanh chóng thu dọn trở về.


      nhà ba người thêm Kim Đào cùng ăn bữa cơm, cả buổi chuyện đều cảm nhận vô cùng sâu sắc rằng chỉ cần trong nhà yên ổn, mỗi người đều bình an là đủ lắm rồi. Vợ chồng La Đồng qua chuyện này cũng còn như trước kia hài lòng với Kim Đào nữa, cảm thấy con qua lại với hay cũng quan trọng, cho nên thái độ đối xử với Kim Đào cũng bắt đầu thay đổi.


      Lúc La Duyệt Kỳ chính thức khôi phục công việc, chuyện đầu tiên làm chính là đến tổ điều tra tìm Mạc Duy Khiêm, cuối cùng bản thân cũng lấy lại được danh dự, muốn chia sẻ niềm vui này với Mạc Duy Khiêm.


      Mở cửa Là Chu Bình, thấy La Duyệt Kỳ đến : “ được giải oan, vui lắm đúng ?”


      La Duyệt Kỳ cười cười gật đầu hỏi: “Mạc Duy Khiêm có ở đây ?”


      Chu Bình sửng sốt chút rồi mới : “ phải quan hệ hai người rất tốt sao? Hai ngày trước cùng người của tỉnh rời rồi, biết ư?”


      La Duyệt Kỳ lắc đầu: “Tôi chỉ biết ấy phải rời khỏi đây, nhưng biết thời gian chính xác.”


      Chu Bình hơi đồng tình nhìn vẻ mặt hơi mất mát của La DUyệt Kỳ, thầm nghĩ: Xem ra lại là bị Mạc Duy Khiêm mê hoặc, đáng tiếc có mỹ nữ như Lý Minh Hân canh gác, hơn nữa về công việc còn tiện chạy theo Mạc Duy Khiêm nư vậy bất cứ người phụ nữ nào muốn tiếp cận cũng khó. Lại ánh mắt Mạc Duy Khiêm cao đến mức ngay cả đây cũng nghe được, Lý Minh Hân cũng thành công huống chi là bé có vẻ ngây ngô trước mắt này.


      La Duyệt Kỳ cảm ơn Chu Bình rồi xoay người trở về, nhớ lại dáng vẻ của Mạc Duy Khiêm, về đến cửa văn phòng, hít hơi sâu chuẩn bị cố gắng làm việc tốt.


      Về sau sợ là còn cơ hội gặp mặt Mạc Duy Khiêm nữa!


      Buổi tối, La Duyệt Kỳ tin này cho Kim Đào, Kim Đào cũng vui mừng.


      rồi? Đúng là còn tự hiểu mình là ai đấy, em cũng đừng buồn, chúng ta nhớ kỹ ơn của là được, tương lai nếu có thể báo đáp lại tốt rồi, nếu cũng chẳng còn cách nào. Duyệt Kỳ, lúc này cũng còn vướng mắc gì, chúng ta cũng nên chuẩn bị kết hôn, có nhiều thời gian dạo phố với em, em thích gì cứ mua nhé, có ý kiến, em đừng để bản thân khó chịu là được.”


      Tâm trạng La Duyệt Kỳ tuy tốt nhưng vẫn nhớ đến chuyện hôn lễ nên : “Em hiểu tồi, cứ yên tâm huấn luyện , em làm hết sức, bây giờ trong đài cũng quá bận, cuối tuần cần tăng ca, đến lúc đó em tự mua, tranh thủ mua xong luôn.”


      Kim Đào nghe xong ngừng cười ha hả: “Vẫn là bà xã biết đau lòng cho , ủng hộ nghiệp của như thế, tốt nhất em tìm người cùng , nếu em cầm hết mà cũng buồn hơn là với bạn bè.”


      “Em biết, em hẹn với Tiểu Tề rồi, ấy cùng với em, em muốn ngủ rồi, hẹn gặp lại.”


      Sau khi La Duyệt Kỳ cúp điện thoại, cố gắng hết sức để bản thân nhớ đến chuyện của Mạc Duy Khiêm nữa, bắt đầu lên kế hoạch mua gì.


      Đến cuối tuần La Duyệt Kỳ và Tiểu Tề cùng đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố, hai người mua hai bộ quần áo trước rồi lại tính xem đồ đạc giường tủ.


      đường kiểu gì đấy? có mắt à? Cứ thế mà đụng vào người ta?”


      La Duyệt Kỳ chuyện với Tiểu Tề, chợt nghe bên cạnh có người kêu lên, vì sốt ruột mua đồ nên cũng ngó xem mấy vụ náo nhiệt đó, hai người cứ tiếp quay đầu lại.


      Ai ngờ chưa được mấy bước bị người ta ngăn cản.


      chẳng những mù còn điếc phải ? đấy, còn chạy đâu? Đụng vào người ta mà thèm xin lỗi câu cứ thế mà à?”


      La Duyệt Kỳ nhìn người phụ nữ cản đường mình, thấy bà ta mặc nhân viên bán hàng bình thường, vì sao bà ta kêu lên với mình.


      “Hình như bà nhận sai người rồi, tôi đụng vào bà mà,” đụng vào bà ta lúc nào chứ? Hơn nữa dù có đụng vào nhân viên bán hàng sao lại có cái thái độ như thế chứ?


      nghĩ ai cũng vừa mù vừa điếc như à? đụng tôi còn nhanh chóng dập đầu tạ lỗi với bà đây à?” Người phụ nữ kia càng thêm kiêu ngạo kêu gào với La Duyệt Kỳ.
      Last edited: 3/10/15
      Mật ^ Mật, xukem, minmapmap250530 others thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      [​IMG]
      Chương 16
      Editor: OrchidsPham


      Nhìn người phụ nữ thái độ cực kỳ kiêu ngạo này, La Duyệt Kỳ cũng tức giận.


      “Bà bị sao vậy, nơi này rộng như thế sao tôi đụng vào bà được?” Cả tầng này của trung tâm thương mại này căn bản có mấy người, ràng là bà ta cố tình bới lông tìm vết.


      Lúc này Tiểu Tề cũng : “Bà ngủ chưa tỉnh à? Hay bị chứng hoang tưởng thế? Ai đụng vào bà mà bà mắng chửi người ta chứ? Còn dập đầu, bà nghĩ bà là Hoàng Thái Hậu à? Mau tìm quản lý của bà ra đây nếu chuyện này xong đâu!”


      “Tao bảo mày dập đầu, cần biết thế nào, mày có dập đầu ?” Thái độ của người đàn bà kia chẳng những thay đổi mà ngược lại bắt đầu đưa tay đánh La Duyệt Kỳ.


      La Duyệt Kỳ sao có thể để yên được, lập tức đưa tay chặn lại: “Bà đánh tôi thử xem, bà có bệnh tâm thần phải hả?”


      Tiểu Tề cũng có khả năng để La Duyệt Kỳ chịu thiệt, cùng nhanh chóng chặn người phụ nữ kia lại, lúc này biết từ chỗ nào lại lòi ra năm sáu nhân viên bán hàng của trung tâm thương mại, cùng nhau vây ba người lại.


      “Có chuyện gì từ từ , đừng đánh nhau, mau buông ra.” Vài người này miệng khuyên can nhưng ra là kéo Tiểu Tề sang bên, lại giữ chặt La Duyệt Kỳ để nhúc nhích, người đàn kia phối hợp cào lên cánh tay La Duyệt Kỳ, mấy vệt máu đầm đìa kéo dài cánh tay trắng nõn của La Duyệt Kỳ làm nó có vẻ dọa người.


      La Duyệt Kỳ hoàn toàn bị chọc giận, đây phải là bắt nạt giữa ban ngày hay sao? Cho nên cũng quản những người khác thế nào, chỉ liều mạng đánh về người phụ nữ kia, ngờ những kẻ còn lại đột nhiên buông tay, La Duyệt Kỳ quá đà chân vươn ra đá vào bụng của người đàn bà kia.


      Chỉ thấy bà ta trúng đá, liên tục lùi về sau, sau đó đặt mông ngồi xuống, vài giây sau chậm rãi nằm xuống.


      La Duyệt Kỳ lập tức mê mang, bản thân phải khỏe đến mức đá người ta ngất được chứ?


      ổn rồi, có kẻ hành hung giết người! Báo cảnh sát!” Vài nhân viên bán hàng khác hô hoán.


      La Duyệt Kỳ biết căn bản thể có người chết được nhưng cũng bị những tiếng kêu của họ dù dọa, muốn đến xem tình trạng người phụ nữ kia lại bị người ta ngăn cản.


      Hơn 20’ chẳng những cảnh sát đến mà xe cứu thương cũng đến, nâng người đàn bà nằm đất lên cáng đưa bệnh viện, La Duyệt Kỳ, Tiểu Tề đành phải cùng vài nhân viên bán hàng lên xe cảnh sát để trình báo tình huống cụ thể.


      Đến sở cảnh sát, La Duyệt Kỳ và Tiểu Tề bị đưa vào phòng, những người khác phòng.


      Tiểu Tề an ủi La Duyệt Kỳ: “Đừng , là người bán hàng của họ ra tay trước, chúng ta chỉ phòng vệ chính đáng thôi, tôi thấy người đàn bà kia chắc chắn có bệnh rồi, nếu hành vi có thể khác thường như thế sao?”


      Trong lòng La Duyệt Kỳ có bóng ma, vào sở cảnh sát liền bắt đầu sợ, chuyện hôm nay quả phải do , vốn vui vẻ lại gặp chuyện hay ho này.


      Hai người ngồi trong đó hơn nửa giờ mới có ba cảnh sát vào, viên cảnh sát thứ nhất vừa ngồi xuống thái độ mạnh mẽ : “Chúng tôi hiểu cơ bản việc. Tôi hai này, thể vì đối phương là người bán hàng mà tôn trọng người ta, người ta mỉm cười phục vụ là trách nhiệm công việc của người ta, các thể vì mình là khách hàng mà tùy ý nhục mạ đánh đập, người ta cũng là người hiểu ?”


      cái gì thế? La Duyệt Kỳ và Tiểu Tề bị dạy dỗ đến ngây dại cả người, các tôn trọng nhân viên bán hàng lúc nào? ràng là người đàn bà kia gây trước mà?


      “Đồng chí cảnh sát, các vị nghe cái này từ chỗ nào thế? Sao nghe chúng tôi bảo là chúng tôi sai? Tuy chúng tôi chỉ là những công dân thấp cổ bé họng nhưng chúng tôi làm ở đài truyền hình, công việc cũng biết ít về những chuyện này, nghĩ phải trái định tội cho chúng tôi ư? Các ông đừng mơ!” Tiểu Tề mặc kệ.


      “Ôi, cái miệng lợi hại nhỉ, làm ở đài truyền hình càng phải biết , điều tra phá án nghe lời bên à? Chúng ta điều tra xem xét máy quay ở trung tâm thương mại rồi mới kết luận!”


      Tiểu Tề lập tức : “Thế là tốt nhất, các người hẳn biết người đàn bà kia vô duyên vô cớ ra tay đánh người, các người xem cánh tay đồng nghiệp tôi còn chảy máu đây này!”


      Cảnh sát kia lại : “Tình huống căn bản có trong máy quay, có lẽ vì vấn đề khoảng cách nên quay được, nhưng ta chân đá bay người máy quay quay rất , người vị đá bây giờ vẫn làm kiểm tra trong viện, tình trạng thương tích cụ thể còn phải chờ kết quả kiểm tra, các chờ xem. Nếu có vấn đề gì cũng khám thử xem, nhưng tôi khuyên các cũng đừng có làm rắc rối thêm, chỉ vài vết cào cánh tay ta thế này, cũng chỉ là vết thương ngoài da thôi.”


      “Làm gì có đạo lý như thế chứ? Máy quay nhất định bị người ta giở trò, tôi biết trung tâm thương mại là đầu lĩnh ở đây, quan hệ với các ông rất tốt, nhất định các ông cho họ rồi!” Tiểu Tề càng càng giận dữ.


      Vẻ mặt ba gã cảnh sát kia cũng trở nên nghiêm khắc : “Đây là sở cảnh sát, là chỗ để năng lung tung à? Nếu còn lung tung bắt giam đấy, trong máy quay cũng , có thể !”


      xong liền đứng lên ép Tiểu Tề ra.


      Tiểu Tề tức phát khóc, có cách nào chỉ đành rời , lúc sắp hỏi La Duyệt Kỳ: “Duyệt Kỳ, có cần thông báo với người nhà ? Hay là gọi cho Kim Đào?”


      La Duyệt Kỳ lắc đầu: “ có ích gì đâu, cứ về nhà , tôi có thể tự giải quyết được, đừng lo lắng.”


      muốn vì chuyện của mình, muốn liên lụy đến Tiểu Tề, chuyện này ràng là do người sở cảnh sát liên kết với bên trung tâm thương mại, nhiều cũng vô ích, bằng chờ xem họ muốn gì.


      “Vậy lát nữa tôi gọi cho .”


      Chờ Tiểu Tề rồi, cảnh sát lại đưa La Duyệt Kỳ lấy lời khai, sau đóp để La Duyệt Kỳ về phòng cũ tiếp tục chờ kết quả kiểm tra của người bị hại.


      Chờ gần 5 tiếng, cảnh sát vào cũng gần 6h tối, La Duyệt Kỳ ngồi ghế cứng đến mức xương sống thắt lưng đều đau.


      “Nhân viên bán hàng bị thương truyền hai bình nước trong viện sau khi kiểm tra, kết quả là bị thương nội tạng, chúng tôi hết sức thuyết phục, nghĩ sao?”


      “Bà ta có cầu gì?” La Duyệt Kỳ hỏi.


      “Đương nhiên là bồi thường kinh tế, nếu bàn bạc xong xuôi, hai bên ký tên có thể kết thúc vụ án, nếu đồng ý bị thương nội tạng cũng đủ để cấu thành vụ án hình rồi, tôi cảnh báo trước với như thế.”


      Có nghĩa là, nếu mình trả đủ điều kiện bà ta đưa ra phải ngồi tù, La Duyệt Kỳ chưa gì, chỉ muốn biết vì sao lại nhắm vào mình như thế.


      Cảnh sát cũng thêm lời vô nghĩa: “ có thể bồi thường bao nhiêu? Tôi cũng có cái mà bàn bạc với bà ta.”


      “Tôi cũng nghĩ tôi khỏe đến mức chân đá ra có thể khiến người ta chấn thương nội tạng, nhưng nếu có kết quả tôi gì cũng vô dụng. Các ông cần hỏi tôi, cứ hỏi bà ta muốn bao nhiêu, tôi nghe xong quyết định.”


      Cảnh sát cũng bội phục ràng bình tĩnh của La Duyệt Kỳ, thêm liền ra ngoài.


      “Bao nhiêu tiền?” La Duyệt Kỳ nhìn vẻ mặt thể tin của cảnh sát ngồi đối diện hỏi.


      “Các người thẳng với nhau .” Cảnh sát lặp lại cầu của đối phương mà đứng dậy mang theo La Duyệt Kỳ đến căn phòng của đối phương.


      La Duyệt Kỳ ngồi đối diện người đàn bà kia, đối phương còn dương dương tự đắc nhìn , làm gì có bộ dáng người bị thương chứ?


      “Các người .” Trong phòng ngoại trừ La Duyệt Kỳ và người đàn bà kia còn có bốn cảnh sát.


      La Duyệt Kỳ mở miệng trước: “ thế nào tôi với bà đều biết , bà muốn sao?”


      là mày đánh tao, tao bây giờ bị thương rất nặng, thể làm, tiền làm, tiền chưa bệnh, tiền bồi dưỡng, tiền tổn thất tinh thần mày đều phải bồi thường, năm trăm vạn, thiếu cắc cũng bàn lại!”


      “Bà nghĩ tôi cũng điên như bà đúng ? Năm trăm vạn? Đùa cái gì thế, tôi chắc chắn giao ra đâu!” La Duyệt Kỳ cũng bị chọc giận.


      bồi thường cũng được, thế mày chờ lập hồ sơ , đến lúc đó chắc chắn mày mất việc, còn thêm tiếng xấu, về sau có muốn tìm việc khác cũng được. Đồng chí cảnh sát, tôi cần bồi thường, tôi cho ta ngồi tù!” Người đàn bà kia cũng kêu lên.


      Bây giờ La Duyệt Kỳ cũng muốn đá chết người đàn bà kia, lúc này bên ngoài có người vào gọi La Duyệt Kỳ ra.


      “Hôm nay vừa vặn đồn trưởng chúng tôi có mặt, biết vụ án của nên muốn hỗ trợ hòa giải giúp, đến gặp ngài ấy trước .”


      La Duyệt Kỳ nghe thế liền nảy sinh chút hy vọng theo người đó.


      Chờ đến lúc vào văn phòng đồn trưởng, nhìn người sau bàn làm việc lập tức cảm thấy mình còn lối thoát.


      Phạm phó đồn mỉm cười mời La Duyệt Kỳ ngồi, chờ cảnh sát theo rời khỏi mới : “La tiểu thư, chúng ta có duyên mà!”


      “Là ông hãm hại tôi?”


      thể thế được, là quý nhân của tôi, nếu vụ án lần trước tôi cũng có cơ hội điều chuyển đâu, nếu tôi cũng thể làm đồn trưởng đâu! Nhưng mà tôi có phúc hay ho, làm việc quá manh động, chịu nổi chút tổn thương, để người ta đánh chết xảy ra chuyện này rồi. Bây giờ tốt lắm, tôi khuyên vẫn nên đền tiền , tôi chuyện hộ chút là có thể , nếu hồ sơ của có dấu vết!”


      La Duyệt Kỳ cắn răng : “Vì sao ông luôn nhắm vào tôi?”


      “Hừ, kéo em của tôi vào tù còn hỏi tôi vài sao? Triệu Chi Tín là em nhiều năm với tôi, nếu phải vì làm Trương Bội Ninh cùng đường chỉ có thể lôi Chi Tín ra, có thể bị bắt à? Tôi muốn cho biết chúng tôi dễ đụng vào đâu!” Phạm phó đồn đến đây, mặt cũng đầy độc ác.


      ràng người là giết, ông còn muốn lật ngược trắng đen, các ông quá vô liêm sỉ, xứng đáng!”


      Phạm phó đồn đột nhiên nở nụ cười: “ sao cũng được! Nhưng trước tiên cứ lo cho mình trước , táng gia bại sản hay nhận tội vào tù, đều tùy chọn, ha ha…”


      Ra khỏi văn phòng Phạm phó đồn – hẳn là Phạm đồn trưởng, La Duyệt Kỳ lại trở lại căn phòng ban đầu kia, biết nhìn theo ai ngoài cửa sổ rồi lại nhìn đồng hồ di động, sắp 8 giờ, chỉ có thể gọi điện cho Kim Đào.


      Kim Đào tới rồi, người của sở cảnh sát cũng làm khó , trực tiếp cho vào.


      “Duyệt Kỳ, xảy ra chuyện gì vậy?” Kim Đào cảm thấy gần đây La Duyệt Kỳ đặc biệt có duyên với sở cảnh sát.


      La Duyệt Kỳ kể hết đầu đuôi việc cho Kim Đào, nhưng nhắc đến chuyện của Phạm đồn trưởng, sợ Kim Đào xúc động làm ra chuyện thiếu suy nghĩ.


      Kết quả Kim Đào nghe xong liền cao giọng: “Năm trăm vạn? Đừng ta sai trước, cho dù vô cớ đá bà ta cái cũng có cái giá ấy! Bà ta nghĩ bà ta là kim cương chắc? Duyệt Kỳ, em đừng lo, chắc chắn nghĩ cách để em bị hại như vậy!”


      Kim Đào dỗ dành La Duyệt Kỳ rồi bàn bạc với đối phương, nhưng hơn hai giờ trôi qua, vẫn có kết quả, đối phương sống chết đòi năm trăm vạn hoặc hòa giải, để La Duyệt Kỳ vào tù.


      La Duyệt Kỳ thấy muộn thế này, trong nhà gọi đến vài cuộc, cũng dám nhận, lại sợ cha mẹ sốt ruột nên đành gọi điện về, bịa được lí do gì, chỉ với Kim Đào, về muộn chút.


      “Cùng Kim Đào? phải con bảo Kim Đào tập huấn sao? Sao lại ở cùng nó được vậy? Vậy con đưa điện thoại cho Kim Đào nghe.” Tề Nguyệt Tú hơi nghi ngờ với lời con .


      ấy có việc bận tiện nghe điện thoại, chờ chút con bảo ấy dùng điện thoại con gọi cho mẹ được ?”


      “Duyệt Kỳ, con cho mẹ biết cuối cùng con ở đâu? Sau chuyện lần trước ba mẹ còn sợ gì nữa? Con đừng lo cho chúng ta, con mới càng làm ba mẹ sốt ruột đấy!”


      La Duyệt Kỳ nghe mẹ đến thế cũng chỉ còn cách ra.


      Tề Nguyệt Tú vừa nghe thế liền nóng nảy: “Duyệt Kỳ, mẹ và ba con gọi xe đến sở cảnh sát!”


      “Mẹ, ba mẹ ở nhà chờ , Kim Đào ở đây rồi, chờ bàn bạc xong xuôi sao, ba mẹ đừng đến đây, hơn nữa người của sở cảnh sát cũng cho ba mẹ vào đâu.”


      cho vào ba mẹ chờ bên ngoài, dù sao ở nhà cũng chỉ chờ, con đừng ngăn chúng ta, cứ chuyện với đối phương, thái độ mềm mỏng chút biết ?” Tề Nguyệt Tú dặn dò.


      La Duyệt Kỳ đành đồng ý, cúp điện thoại tiếp tục chờ Kim Đào.


      Kim Đào đúng lúc đẩy cửa vào, thấy La Duyệt Kỳ liền : “Người đàn bà này đúng là muốn ép chúng ta, liên hệ đến vài người bạn xem có thể xử lý được .”


      Kim Đào cảm thấy thanh danh của mình lớn dần, gần đây kết bạn cũng nhiều hơn, bằng tìm vài người bạn có thể giúp đỡ chút.


      Nhưng gọi vài cuộc điện thoại cũng có ích gì, Kim Đào cũng bắt đầu nóng lên.


      “Các người gọi điện đủ chưa? có cách liền nhận tội, nhanh chóng quyết định , nếu mười hai giờ bắt người!” Cảnh sát uống trà nước bên cạnh, vốn nghĩ Kim Đào có thể có chút tài năng, ai ngờ căn bản dùng được, kiên nhẫn cạn dần, vì thế cho thời hạn cuối.


      “Kim Đào, được em để họ lập hồ sơ, chuyện khác em lo, em chỉ lo ba mẹ gặp chuyện, lát nữa họ đến đây, đưa họ về nhà hộ em, em ở đây giải quyết tiếp.” La Duyệt Kỳ chuẩn bị tâm lý cho chuyện xấu nhất.


      được, thể để em có vết bẩn hồ sơ được, nếu thế sau này em bị hủy rồi, nghĩ biện pháp kiếm tiền đến.”


      điên rồi! Năm trăm vạn kiếm ở đâu ra? Cho dù có vay được cũng thể trả nổi.” Kim Đào chẳng qua mới có chút khởi sắc trong đội, hơn nữa tiết kiệm mới được 100 vạn, nhưng năm trăm vạn quá lớn, La Duyệt Kỳ thể để Kim Đào trả giá lớn như thế vì mình được.


      Thời gian trôi qua nhanh, hai vị La Đồng cũng ngừng lại trước sở cảnh sát lo lắng nhìn quanh, thể làm gì được.


      La Duyệt Kỳ muốn nhận tội nhưng Kim Đào cho, hơn nữa cha mẹ bên ngoài cũng gọi điện cho dù táng gia bại sản cũng thể để bị ghi vào hồ sơ.


      “Tôi thấy nên nghe người nhà, giao tiền ra , muốn bị ghi hồ sơ nhưng nhưng người bên cạnh cũng mang tiếng, phải ai cũng chịu nổi đâu, nên hiểu cho .” Cảnh sát thỉnh thoảng chêm vào, tạo áp lực cho La Duyệt Kỳ.


      La Duyệt Kỳ giãy dụa nhiều lần cũng quyết định, Kim Đào gấp đến độ cào tóc.


      Thời điểm lo lắng thôi, La Duyệt Kỳ đột nhiên lóe lên suy nghĩ, nhớ đến số điện thoại Mạc Duy Khiêm để lại cho mình, vì thế quản Kim Đào nghĩ sao liền gọi đến dãy số kia.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Ngày mai đại thúc trở lại…

      Ps: Chấn động chút đến mức truy cứu trách nhiệm hình .
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, xukem38 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Vâng, chương sau lại là hùng cứu mỉ nhơn, và... :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14: bao giờ buôn xong ta trở lại, vọt lẹ :yoyo46::yoyo46::yoyo46:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :