1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      thế có ai xé lại tem nàng chưa @linhdiep17 :059:

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      dang chi doi 1t/y. ....... co ai can dam ko xe di neo....come on baby......spoil da dan keo 502.....-.-
      bornthisway011091mattroiden2810 thích bài này.

    3. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 10
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ cảm thấy rất kỳ lạ, hai người vui vẻ tán gẫu mà, sao sau khi xe chuyển bánh Mạc Duy Khiêm lại câu nào nữa? Trước đây đều là do Mạc Duy Khiêm dẫn dắt đề tài, giờ im lặng làm cũng biết nên gì mới tốt, cũng chỉ có thể ngồi im.


      Sắp đến nơi, cuối cùng Mạc Duy Khiêm cũng mở ra kim khẩu: “Ngày đó nghe đồng nghiệp , sắp kết hôn ư?”

      (kim khẩu = miệng vàng: 1 lời như vàng)


      Cuối cùng tĩnh lặng quái dị cũng bị đáng vỡ, La Duyệt Kỳ vô cùng vui vẻ trả lời vấn đề của Mạc Duy Khiêm: “Ừm, dự định là mùng 9 tháng 9 đăng ký, sau đó tổ chức vào ngày 22 tháng 9, cũng liên hệ với khách sạn bàn việc đặt tiệc và tổ chức xong rồi.”


      Mạc Duy Khiêm khẽ động khóe môi coi như nụ cười: “Đáng tiếc lúc đó có thể tôi ở nơi này nữa, cho tôi địa chỉ khách sạn, đến ngày đó tôi nhờ người mang quà mừng đến.”


      “Haz, tôi với cũng phải vì đòi quà cưới của mà, chỉ là tâm chút thôi, cần khách khí như vậy đâu.” La Duyệt Kỳ cũng muốn chiếm lợi ích của người khác.


      thế phải là quá khách khí rồi sao? Dù sao chúng ta cũng coi như là sống chết có nhau.”


      La Duyệt Kỳ nghe câu này cũng còn mất tự nhiên nữa, thoải mái cho Mạc Duy Khiêm địa chỉ khách sạn tổ chức tiệc cưới, lại đùa cợt tỏ vẻ vô cùng mong đợi món quà lớn của Mạc Duy Khiêm trong ngày cưới, Mạc Duy Khiêm nhất định được quên, còn đúng là khó mà gặp được người bạn đầy nghĩa khí như Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm dừng xe, cắt ngang La Duyệt Kỳ vẫn còn ngừng nghỉ: “ đúng là có thể dừng được, đến nơi rồi, xuống xem có tìm được bạn trai ?”


      Lúc này La Duyệt Kỳ mới thể biết ngại mà dừng lại: “Tôi vào hỏi thử xem, họ đóng cửa để huấn luyện, chắc gặp được nhưng tôi chỉ là rất muốn gặp mà thôi.”


      Mạc Duy Khiêm ngồi trong xe nhìn La Duyệt Kỳ chậm rãi chạy đến phòng bảo vệ ở cổng, thuyết phục nửa ngày bảo vệ mới cầm điện thoại lên


      Hơn mười phút sau thấy người con trai chạy từ bên trong ra, La Duyệt Kỳ lập tức nhào vào lòng người đó.


      Chắc là khóc, Mạc Duy Khiêm chỉ có thể dựa vào bả vai run rẩy của La Duyệt Kỳ và động tác của người con trai kia để phán đoán, La Duyệt Kỳ khóc rất lớn.


      Sau khi chàng trai kia với bảo vệ vài câu dẫn La Duyệt Kỳ vào trong.


      Thở dài, Mạc Duy Khiêm cảm thấy buồn bã mất mát, ngồi lặng ở đó lúc mới điều khiển xe rời , bản thân vẫn nên mơ mộng hão huyền nữa, hy vọng bé kiên cường dũng cảm này có thể hạnh phúc.


      Kim Đào với huấn luyện viên chút, vì tình huống đặc biệt nên huấn luyện viên cũng làm khó Kim Đào, chỉ chú ý đừng ảnh hưởng là được.


      Kim Đào biết huấn luyện viên cái gì, chờ đợi nhiều năm như vậy, còn ngại buổi tối này sao?


      Luôn miệng cam đoan làm gì trái với kỷ luật mới đưa La Duyệt Kỳ đến phòng đơn, vừa ôm vừa dỗ ngủ, chờ La Duyệt Kỳ ngủ sau mới nhàng giúp nằm xuống, bản thân canh giữ ở bên cạnh.


      Quả nhiên, đêm La Duyệt Kỳ giật mình tỉnh giấc đến mấy lần, may mà có Kim Đào cực nhọc chăm sóc cả đêm mới ngủ lại được.


      Sáng sớm hôm sau, Kim Đào lấy xe đưa La Duyệt Kỳ đến đài truyền hình.


      “Em bị dọa sợ như vậy, bảo nghỉ ngơi vài hôm rồi hãy làm mà chịu nghe.”


      Tuy La Duyệt Kỳ ngủ ngon nhưng sắc mặt cũng quá tệ, mím môi : “Em nhất định phải xem kết quả xử lý chuyện này, em sao đâu, mau về , nếu huấn luyện viên của vui.”


      Sau đó luôn miệng cam đoan bản thân sao mới thuyết phục được Kim Đào trở về nơi huấn luyện, Kim Đào còn cách nào với nữa mới lái xe rời , lúc này La Duyệt Kỳ mới vào trong đài.


      Trương Bội Ninh lo lắng ngồi trong văn phòng, cả tối hôm qua cũng truyền đến tin dữ của La Duyệt Kỳ, điều này có nghĩa là hai tên kia thành công.


      Tuy bà biết là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nhưng đây tuyệt đối phải dấu hiệu tốt, nhưng mà bản thân bà cũng thể làm loạn chiến tuyến được, cho dù La Duyệt Kỳ có suy nghĩ cẩn thận chuyện tối qua chăng nữa, ta cũng chẳng có chứng cứ mà chứng minh!


      Trương Bội Ninh ngừng an ủi bản thân, bắt buộc mình phải bình tĩnh để làm việc.


      Hơn mười giờ, trợ lý gõ cửa rồi bước vào, còn dẫn theo hai cảnh sát phía sau.


      “Phó đài Trương, hai đồng chí này là cảnh sát của sở cảnh sát, họ có việc tìm phó đài.”


      Trương Bội Ninh cho trợ lý ra ngoài trước, sau đó lại mời hai cảnh sát ngồi xuống.


      “Phó đài Trương, chúng tôi đến để làm nhiệm vụ, mời bà đến sở cảnh sát để phối hợp với chúng tôi điều tra lại về vụ án của Vu Đức Thăng lần nữa, ngoài ra còn cả vụ án giết người có chủ định xảy ra ở quý đài tối ngày hôm qua cũng cần phối hợp của bà.”


      Trương Bội Ninh nghe xong vô cùng giật mình: “Cái gì là giết người có chủ định? Tôi căn bản chưa nghe qua chuyện này!”


      “Phó đài Trương, đến sở rồi chúng ta tiếp, mời bà theo chúng tôi chuyến.”


      “Nếu các đồng chí cần, dĩ nhiên tôi hết sức phối hợp, nhưng mà vụ án của Đức Thăng dù thế nào tôi cũng từ chối,còn về phần cái gì mà giết người chủ đích tôi hoàn toàn biết gì, cũng biết phải phối hợp thế nào?” Trương Bội Ninh thu dọn bàn làm việc chút rồi đứng lên cầm túi xách theo hai cảnh sát đến sở cảnh sát.


      Đến khi phát mình bị đưa đến trước cửa phòng thẩm vấn, Trương Bội Ninh dừng bước chất vấn: “Vì sao các đưa tôi đến phòng thẩm vấn? Tôi phạm pháp, các có quyền làm thế này!”


      “Phó đài Trương, mời bà phối hợp, chờ khi bắt đầu thẩm vấn tự nhiên bà hiểu, hơn nữa cả quá trình thẩm vấn chúng tôi quay và ghi lại, mời bà vào!” Thái độ của cảnh sát vẫn bình tĩnh như vậy.


      Trương Bội Ninh còn cách nào đành phải miễn cưỡng vào trong.


      Sau đó có nữ cảnh sát tới giúp đỡ hai cảnh sát thẩm vấn.


      Đến khi Trương Bội Ninh nghe đoạn đối thoại trong bút ghi vẻ mặt bắt đầu trở nên bối rối, nhưng cũng dần dần bình tĩnh lại, chờ băng ghi chạy hết, Trương Bội Ninh chỉ ngồi im tại chỗ gì.


      “Trương Bội Ninh, tối ngày hôm qua La Duyệt Kỳ suýt nữa bị giết, thông qua đoạn ghi này có thể thấy bà là người bị tình nghi lớn nhất, đồng thời chúng tôi cũng nghi ngờ lí do bà sai người giết hại La Duyệt Kỳ, sau đó còn muốn ngụy tạo trường giả. Trước tiên bà hãy ra lý do hợp lý về chuyện bà giả tạo di thư của Vu Đức Thăng .”


      “Tôi có gì cần trả lời cả, tôi nghi ngờ tính chân thực của đoạn ghi này, có lẽ có người biên tập giả dạng.”


      Lúc này, cảnh sát nữ kia lên tiếng: “Chúng tôi tiến hành kiểm tra đối với thiết bị và nội dung ghi cả đêm qua, hơn nữa thiết bị này lấy được trong quá trình cứu La Duyệt Kỳ sắp bị đẩy xuống lầu, tính chân thực có gì để nghi ngờ, bà nên thành mà khai ra .”


      Trương Bội Ninh lại hoảng hốt, nghĩ mọi cái cớ đều bị ép trở lại, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách khác, đột nhiên suy nghĩ lóe lên ý: “Các đồng chí cũng nghe thấy rồi, trong ghi tôi là tôi có nghi ngờ với vụ án của Đức Thăng, đương nhiên là thể để yên như vậy được, hơn nữa tôi cũng vô cùng sợ hãi nhìn những di vật mà Đức Thăng để lại, càng nhìn càng đau lòng, cho nên mới bảo Duyệt Kỳ kiểm tra. Về phần vì sao ấy lại gặp nguy hiểm, còn cả hai người kia vì sao lại những lời này tôi căn bản biết, tất cả những gì tôi đều là .”


      “Vậy sau khi La Duyệt Kỳ rời làm gì?”


      “Tôi đột nhiên cảm thấy khỏe trong người nên muốn về nhà trước rồi mới gọi điện báo cho Duyệt Kỳ câu.”


      cảnh sát khác bằng vẻ mặt nghiêm túc: “Xem ra bà định thừa nhận đến cùng.”


      Giọng điệu của Trương Bội Ninh cũng cứng rắn ương ngạnh lên: “Tất cả những gì tôi đều là , khi La Duyệt Kỳ bị hại tôi cũng có mặt, tôi cũng chưa bao giờ muốn giết ấy; tôi là vì trong sạch của Đức Thăng nên mới sinh ra nghi ngờ, các người tin hay tin tùy, nhưng tôi hy vọng trong chuyện này lãnh đạo sở cảnh sát có thể cho tôi lời giải thích công bằng.”


      Ba cảnh sát nhìn nhau, sau đó người trong số đó ra khỏi phòng.


      La Duyệt Kỳ theo Mạc Duy Khiêm đến căn phòng ở lầu ba của sở cảnh sát, sau đó Mạc Duy Khiêm liền chuyện phiếm với người bên trong, chỉ có thể ngồi yên bên để chờ.


      Lúc này có người gõ cửa vào.


      “Triệu cục trưởng, Trương Bội Ninh rất ngoan cố, thừa nhận bất cứ điều gì.”


      thừa nhận cũng là kẻ bị tình nghi nhiều nhất, tôi cũng tin là đám người đầy kinh nghiệm mà đối phó được phụ nữ.” Giọng điệu của Triệu cục trưởng dễ chịu gì.


      Cảnh sát kia cũng khó xử: “Nhiều nhất chỉ tạm giam được ba ngày, thân phận của Trương Bội Ninh rất đặc biệt, hơn nữa chúng ta cũng có căn cứ chính xác để chứng minh điều gì, hai người kia cũng hề nhắc đến Trương Bội Ninh trong băng ghi , có cách nào kéo dài thời gian được.”


      “Vậy hai tên kia sao? Có hỏi được cái gì ?”


      có, khẩu cung của hai người đều giống nhau, đều là liên hệ qua điện thoại, làm xong nhận tiền, họ là kẻ có tiền án, nhất định phải nhận hình phạt nghiêm khắc.”


      Triệu cục trưởng chỉ có thể khó khăn nhìn về phía Mạc Duy Khiêm.


      La Duyệt Kỳ ở bên cạnh nghe xong, cuống đến mức muốn giơ chân, băng ghi kia ra vấn đề, sao Trương Bội Ninh lại xấu xa như vậy chứ? Nhưng trong trường hợp thế này cũng thể nhiều lời, chỉ có thể nghe Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm khẽ nhíu mày tự hỏi trong chốc lát, sau đó mới nở nụ cười : “Triệu cục trưởng, vậy trước tiên cứ tạm giam ba ngày , tôi nghĩ cách.”


      “Thế này Duy Khiêm ạ, chuyện này ra chúng ta hoàn toàn phải có cách, chỉ là cần thời gian điều tra rất dài, khó mà đảm bảo là thời gian này xảy ra vấn đề gì cả.”


      “Tôi hiểu, loại chuyện này cần nhanh chóng xử lý, thể cho bà ta thời gian nghĩ cách được, chúng tôi trước đây, cảm ơn ngài.”


      Triệu cục trưởng đưa hai người xuống lầu rồi mới nhìn hai người .


      La Duyệt Kỳ rất tức giận: “Băng ghi kia thể chứng minh được là Trương Bội Ninh có tội sao? Vậy hai kẻ muốn giết tôi thế còn có thể giải thích thế nào nữa?”


      Mạc Duy Khiêm giải thích: “Họ chỉ muốn giết , nhưng bây giờ chứng minh được quan hệ của họ với Trương Bội Ninh, lúc vụ án xảy ra Trương Bội Ninh có mặt ở trường, cuộc chuyện của bà ta với cũng trực tiếp chứng minh được ý đồ muốn giết !”


      “Vậy phải làm sao bây giờ? Cứ bỏ qua như vậy sao? Nếu bà ta việc gì còn tiếp tục hại chết tôi!”


      Mạc Duy Khiêm nhìn La Duyệt Kỳ tức giận đến đỏ bừng cả mặt, bật cười : “ đâu, tôi tuyệt đối cho bà ta cơ hội làm tổn thương , hãy tin tôi!”


      Những lời này của Mạc Duy Khiêm ra rất nhàng bâng quơ nhưng lại làm cho La Duyệt Kỳ cảm thấy vô cùng an toàn, thể vì sao bây giờ lại cảm thấy tin tưởng lời Mạc Duy Khiêm như vậy, tin tưởng có thể giúp !


      Trương Bội Ninh nhìn nữ cảnh sát đối diện: “Các người dựa vào cái gì mà cho tôi gọi điện thoại?”


      “Đây là quy định, chúng tôi cũng tịch thu di động của bà, mời bà phối hợp tốt với công việc của chúng tôi!”


      Trương Bội Ninh thèm để ý đến lí do thoái thác của nữ cảnh sát: “Các người hoặc thả tôi ra, hoặc đừng kiếm cớ hạn chế việc tôi gọi điện thoại, tôi vô cùng phối hợp với các người thế nên các người đừng có quá đáng như vậy, nếu tôi tìm đến quan tòa, tôi nghi ngờ các người vô lí hạn chế tự do thân thể của tôi!”


      Quậy đến cùng, nữ cảnh sát phải xin lệnh của cấp cho phép Trương Bội Ninh gọi điện thoại nhưng được cầu thêm bất cứ gì khác nữa.


      Tiếp theo Trương Bội Ninh mở điện thoại gọi hai cuộc gọi, sau đó bất kể thẩm vấn kiểu gì bà ta cũng chỉ thừa nhận là tìm La Duyệt Kỳ chuyện, cũng thừa nhận chuyện để đến văn phòng Vu Đức Thăng tìm vài thứ, còn nội dung di thư của Vu Đức Thăng chỉ vì bà ta có nghi ngờ nên mới buột mồm ra. Nhưng bà ta hoàn toàn phủ nhận mối quan hệ với hai người muốn giết hại La Duyệt Kỳ, bà ta cũng biết xảy ra chuyện gì, còn chuyện này cảnh sát nên hỏi La Duyệt Kỳ xem có đắc tội với người nào hay ?


      Đối mặt với Trương Bội Ninh ngoan cố và hai tên sống chết cũng chỉ khai có thế kia người của sở cảnh sát cũng chẳng có cách nào, sau ba ngày đành phải thả Trương Bội Ninh ra, nhưng vẫn có thể tìm bà ta để hỏi chuyện bất cứ lúc nào.


      Trương Bội Ninh thèm quan tâm, chỉ đánh xe về nhà đổi quần áo rồi lập tức đến đài truyền hình.


      Vài đài, Trương Bội Ninh đặc biệt đến văn phòng La Duyệt Kỳ.


      “Phó đài Trương.” Trừ bỏ những lãnh đạo cao cấp của đài truyền hình biết Trương Bội Ninh bị tạm giam ba ngày ra những người khác còn chưa biết bà ta gặp chuyện gì, vẫn chào hỏi như bình thường.


      Trương Bội Ninh đến bên người La Duyệt Kỳ giọng : “ nghĩ tới có thói quen tốt là ghi cuộc chuyện với người khác, trải qua lần này tôi hy vọng nên ngẫm nghĩ cho tốt cuộc sống sau này của mình như thế nào, Duyệt Kỳ, là học trò tốt của Đức Thăng, tôi đối với như đối với ông ấy, yên tâm !”


      La Duyệt Kỳ hiểu rằng Trương Bội Ninh uy hiếp mình, nhưng làm đến bước này rồi bản thân thể lùi bước nữa rồi, cho dù cầu xin cũng đừng mong có đường sống, chỉ có thể thẳng lưng dũng cảm đối diện với Trương Bội Ninh.


      Trương Bội Ninh nhìn vẻ mặt chịu thua của La Duyệt Kỳ cười khinh miệt quay người rời .


      Vừa thang máy lên lầu, đẩy cửa phòng làm việc của mình ra bà ta thấy có ba người ngồi bên trong.


      “Các người là ai?” Trương Bội Ninh vừa hỏi vừa gọi điện thoại cho trợ lý của mình.


      “Phó đài Trương, bà cần gọi điện thoại, chúng tôi là ủy viên tỉnh ủy muốn tìm bà hỏi chuyện để làm vài việc.” trong ba người đứng lên đến trước mặt Trương Bội Ninh, đưa tay giật lấy điện thoại của bà ta bỏ vào túi đựng công văn của mình.


      Trương Bội Ninh kịp phản ứng, bản thân vừa từ sở cảnh sát ra, sao người của tỉnh ủy chờ sẵn ở chỗ này rồi? Lại cái thành phố như chỗ bọn họ, sao có thể có chuyện tỉnh ủy kiểm tra chứ? Nhiều nhất cũng là người kiểm tra huyện ủy mà thôi, cuối cùng là xảy ra chuyện gì vậy?
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, xukem, minmapmap250551 others thích bài này.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      chưa thấy quan tài chưa đổ lệ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :