1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 79
      Editor: OrchidsPham


      Ngô Phái Thanh kinh ngạc đứng sững người, nhìn nhìn Mạc Duy Khiêm lại nhìn nhìn gương mặt xám như tàn tro của cha mình, tỏ vẻ quá hiểu ý Mạc Duy Khiêm, lúc ở nước ngoài ta cũng có nghe chuyện Mạc Duy Khiêm kéo rất nhiều quan chức ở Danh Tĩnh xuống đài, chẳng lẽ giờ cũng định làm thế với cha ta sao?


      “Chỉ vì em vạch trần bộ mặt của người đàn bà này mà lại dùng việc công để báo thù riêng, chèn ép cha em sao?”


      “Bộ mặt ? biết cái gì là bộ mặt ư? Việc hôm nay làm, lời hôm nay mới gọi là lộ bộ mặt của chính ! Ngô Phái Thanh, ai có thể phá hoại tình cảm của tôi và Duyệt Kỳ, căn bản cũng biết được Duyệt Kỳ từng phải trải qua những gì cho nên có tư cách bình luận phán xét vợ tôi. Về phần cha , sớm muộn gì ông ta cũng bị điều tra, đây chính là hành động tiếp theo của ủy ban kỷ luật, chẳng qua thiếu hiểu biết và vô liêm sỉ của khiến ông ta chết trước thôi! suốt ngày ở trong nhà tôi khoe khoang gia thế và cuộc sống thượng lưu của mình cũng phán xét cha nhất định là người bị điều tra tiếp theo rồi, có danh hiệu tiểu thư này, cảm thấy mình còn xứng được với ai hả? ra phó bộ trưởng cũng chẳng phải chức vụ gì cao, chỉ là quá mức thiển cận, tự đắc thôi!” Lời của Mạc Duy Khiêm tràn đầy châm chọc.


      Gương mặt Ngô Phái Thanh trắng bệch, ta biết nên đối mặt với cha mẹ mình như thế nào nữa.


      Lúc này toàn thân Dương Cúc cũng run rẩy nhưng vẫn kéo tay con , cố gắng làm giọng của mình được bình thường: “Phái Thanh, chúng ta về nhà thôi, mọi thứ cứ phó mặc cho số phận thôi, là do mẹ tốt khuyến khích khiến con có loại suy nghĩ này trong đầu.”


      Cuối cùng nước mắt Ngô Phái Thanh vẫn chảy dài, nếu biết Mạc Duy Khiêm tuyệt tình đến thế, ta bao giờ theo đến nhà họ Mạc, bao giờ!


      “Được rồi, cuối cùng sóng gió cũng qua, nên khen ngợi khen ngợi, nên tăng lương tăng lương, Tiêu Tiêu nhà ta thông minh, Hàn Giang Vương Bằng cũng càng lúc càng xử lý tốt tình huống. Duyệt Kỳ, em cũng đừng suy nghĩ tới chuyện này nữa, cứ coi nó như trò cười .” Sau khi ba người nhà họ Ngô rời dưới giám sát của vệ sĩ, Mạc Duy Hoa nhanh chóng làm khí sôi động trở lại.


      “Chuyện này Duy Khiêm cũng có chỗ đúng, sau này em ra ngoài xã giao nhất định phải phòng bị nhiều hơn, dù bất kỳ lúc nào cũng phải có vệ sĩ kèm, thể dễ dàng ở mình được.” Văn Thụy làm tổng kết cuối cùng.


      Mạc Duy Hoa phì cười: “Đúng vậy, về phương diện này nhất định em phải theo học rể em, kinh nghiệm của ấy đúng là cực kỳ phong phú đấy.”


      Sắc mặt Văn Thụy hơi đỏ lên, tự nhiên : “Sau này với Duy Khiêm, mọi việc giải quyết xong rồi sao em còn thu dọn đồ , Tiêu Tiêu chạy đâu rồi?”


      Mạc Duy Hoa cũng giễu cợt chồng mình nữa mà kéo ra ngoài.


      Kỳ Ngọc Châu cũng cùng bạn già chuẩn bị rời , lúc bà còn dặn dò: “Duyệt Kỳ, con chuyện với Duy Khiêm lát rồi trở về phòng nghỉ ngơi . Duy Khiêm, cho phép con giở trò xằng bậy, lát nữa phải đưa Duyệt Kỳ xuống lầu, mẹ bảo Hàn Giang và Vương Bằng chờ bên ngoài.”


      Chờ mọi người rời hết, Mạc Duy Khiêm đột nhiên dùng sức ôm lấy La Duyệt Kỳ: “Nhóc con hư hỏng, em cố ý làm sợ có phải ?”


      “Đúng, nếu hôm nay có nhiều việc trùng hợp như thế, cảm thấy em có thể ở bên nữa sao? Dĩ nhien là Ngô Phái Thanh đáng giận nhưng đâu phải biết suy nghĩ trong lòng ta, sao lại tạo ra lỗ hổng để người ta chen vào? Lần này cũng coi như là bài học cho .”


      hiểu hiểu, lúc vừa mới nhận ra hoàn cảnh của mình, tim suýt nữa ngừng đập. Duyệt Kỳ, chưa bao giờ sợ hãi đến vậy, sợ người có được cách vô cùng khó khăn cứ thế bị người khác dễ dàng cướp , nhưng sau này cho phép em làm như vậy nữa, tai nạn chết người đấy, đến lúc đó phải ta chết mất mạng, ta là bị giết chết còn là bị em hù chết!”


      La Duyệt Kỳ ngẩng đầu lên sờ sờ trán Mạc Duy Khiêm, thấy trán ướt đẫm mồ hôi liền nở nụ cười: “Đây đúng là cách làm tỉnh rượu tốt, để xem sau này có dám chỉ biết uống thèm quan tâm điều gì nữa !”


      Mạc Duy Khiêm chỉ ôm La Duyệt Kỳ cười, sau đó nhàng : “ uống, bao giờ uống nữa.”


      La Duyệt Kỳ cũng chỉ nghe thế thôi, sao Mạc Duy Khiêm có thể uống được chứ, chỉ đơn giản là muốn uống ít thôi, nhưng nghe có thể dỗ dành mình như thế rất vui rồi.


      “Đúng rồi, còn chuyện phải làm giúp em.” La Duyệt Kỳ lại nghĩ tới việc.


      “Em , chuyện gì?”


      “Em muốn học đàn dương cầm.”


      Lần này đến lượt Mạc Duy Khiêm vui vẻ: “Em bị Ngô Phái Thanh kích thích sao? Em đừng nghe ta bậy, nếu em hứng thú chúng ta học cũng được nhưng nếu vì câu của người phụ nữ kia mà em làm khó bản thân cưỡng ép chính mình kiên quyết đồng ý, vợ cần phải khổ công lấy lòng ai hết!”


      La Duyệt Kỳ lại hỏi: “ muốn em học sao? Em muốn học xong, mặc kệ là được đến trình độ nào, tối thiểu cũng có thể mang ra khoe được nha, cũng có thêm chút thể diện.”


      “Từ bé nghe chị luyện đánh đàn, có thể y như tiếng gào thét của ma quỷ đập thẳng vào tai, nghe đến phát sợ. Vợ, em phải nhớ kỹ, thể diện của đàn ông phải dựa vào tài năng của vợ mà phải dựa vào thực lực của chính mình, dù em hề có chút ưu điểm nào người khác cũng chỉ dám tôn kính em mà thôi, vì em là người Mạc Duy Khiêm coi trọng nhất, em hiểu ?”


      mới có chút ưu điểm nào ấy, đợi em sinh con xong hướng về mục tiêu đa tài đa nghệ mà phát triển, dám quản sao?” La Duyệt Kỳ trợn trắng mắt liếc Mạc Duy Khiêm cái, nửa câu trước còn dễ nghe, nửa câu sau càng nghe càng buồn cười.


      Mạc Duy Khiêm ngừng cười khúc khích: “Em chỉ cần học loại tài nghệ là được, nghe cái gì gọi là cuốn sách bảo bối đấy, em cứ học xong mọi tư thế trong đó rồi dạy lại cho đúng là mạnh hơn tất cả mọi thứ tài nghệ khác rồi!”


      biến sang bên , em với nữa, cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện đứng đắn!” La Duyệt Kỳ đẩy Mạc Duy Khiêm ra rồi về phía cử, Mạc Duy Khiêm nở nụ cười đuổi theo, sau đó cùng Hàn Giang và Vương Bằng đưa La Duyệt Kỳ trở về phòng ngủ ở dưới lầu.


      Hôn lễ chuẩn bị vô cùng nhanh chóng nhưng những quá trình cần có đều hề thiếu cái nào, cũng chỉ có nhà họ Mạc giàu có mới làm được mọi thứ với hiệu suất cao như vậy thôi.


      Lúc này cha mẹ La Duyệt Kỳ cũng từ nước ngoài trở về, vừa xuống máy bay được đón về nhà họ Mạc, La Duyệt Kỳ nhìn thấy ba mẹ khỏi rơi lệ.


      “Con bé này là, chuyện lớn như thế mà cũng thèm với ba mẹ tiếng, có phải chịu ấm ức gì ?” Tề Nguyệt Tú vừa mừng cho con lại lo con bị khinh bỉ.


      La Duyệt Kỳ lắc đầu: “Con chịu ấm ức gì hết, ba mẹ ra nước ngoài chơi vui ?”


      “Có thể vui được sao, người cùng liên tục bảo ba mẹ tiêu tiền, còn được giao nhiệm vụ, nếu tiêu hết số tiền đó thể báo các nhiệm vụ được, ai đời lại có chuyện như thế chứ, ba con và mẹ ngoài dạo chơi cũng chỉ mua sắm, giờ ba con và mẹ có kinh nghiệm rồi, còn biết chỗ nào có hoàn cảnh tốt, phong cảnh đẹp mà đồ ăn lại ngon, đúng là được mở rộng tầm nhìn.” Tề Nguyệt Tú vô cùng hưng phấn khi nhắc tới chuyến chơi lần này.


      Lúc này La Duyệt Kỳ mới biết ra Mạc Duy Khiêm còn bắt người khác đưa cha mẹ xài tiền, đúng là người quái dị, nhưng việc này cũng lên rằng rất coi trọng .


      Đợi nhà ba người tán gẫu đủ rồi, người nhà họ Mạc lại ân cần chiêu đãi, còn liên tục trách Mạc Duy Khiêm phải khiến La Đồng và Tề Nguyệt Tú cũng nghe đến phát ngượng, con giá mình được coi trọng như thế khiến họ cũng được an tâm.


      Đến lúc thiệp cưới được phát ra, người thân bạn bè của nhà họ La ở Danh Tĩnh cũng được biết tin này, họ đều cực kỳ hâm mộ, gọi điện chúc mừng, còn có thể được chuyên cơ đưa đón ở trong khách sạn năm sao đúng là việc cả đời họ cũng bao giờ dám mơ tới, bây giờ có thể được hưởng thụ lần rồi, còn đống nịnh hót gì đó, La Đồng và Tề Nguyệt Tú nghe xong vui nổi thành lời.


      Ở nước Mĩ xa xôi, Kim Đào cũng nhờ Cao Tử Ninh kí gửi về món quà, đó là bức tượng thủy tinh hình dâu chú rể đặt làm, bức tượng thủy tinh được làm vô cùng bé tinh tế, trong suốt long lanh vô cùng xinh đẹp đáng , có thể thấy là người đặt rất tốn tâm tư.


      “Kim Đào vẫn còn nhớ thương chúng ta, thứ này dễ vỡ, để bảo người cất .” Mạc Duy Khiêm cùng La Duyệt Kỳ mở quà, vừa nhìn thấy thứ này lập tức muốn cất .


      ai đụng đến nó sao nó vỡ được chứ? Món quà xinh đẹp thế này em thấy vẫn nên tìm chỗ để đặt, ngắm đẹp.” La Duyệt Kỳ cảm thấy cần phải cất .


      Mạc Duy Khiêm suy nghĩ lát vẫn muốn trưng bày nó ra ngoài, lại tiếp tục khuyên La Duyệt Kỳ.


      La Duyệt Kỳ liếc ngang Mạc Duy Khiêm cái, giọng điệu tốt: “ , nghĩ cái gì, sao chịu cho em bày nó lên?”


      Dường như Mạc Duy Khiêm cảm thấy hơi ngượng, sắc mặt cũng hơi xấu hổ đỏ lên, nhưng cũng hề do dự mà thẳng: “ phải đây là thứ Kim Đào tặng sao, càng nhìn càng thấy chú rể này giống cậu ta, phiền lòng, nếu trưng bày ở đây có thể ngủ ngon ư?”


      “Bình thường cứ bảo em thế này thế kia, xem bây giờ này, chẳng lẽ nửa đời sau đều phải đề phòng Kim Đào như thế sao? Em là loại người như thế à?” La Duyệt Kỳ buồn cười chọc chọc bả vai Mạc Duy Khiêm.


      “Lòng dạ chỉ hẹp hòi vậy thôi, nếu em thương đừng bày nó lên, nếu em thích cũng cản em.” Mạc Duy Khiêm trực tiếp đùa giỡn .


      La Duyệt Kỳ tức giận : “ thế rồi em còn có thể bày nó sao? Em thấy có vấn đề về tâm lý nên mới mẫn cảm đến thế, bảo người đem cất .”


      Mạc Duy Khiêm cũng thèm khách khí, lập tức gọi người đem , còn là nhất định phải cất cẩn thận, tốt nhất là để vào nhà kho lớn.


      Thời gian La Duyệt Kỳ tới đây cũng ngắn, dĩ nhiên biết đồ để ở trong nhà kho lớn đa số đều là những thứ cả năm chẳng sờ đến, người này đúng là biết tính toán mà.


      Mạc Duy Khiêm an tâm như hoàn thành được việc lớn, lại bắt đầu dụ dỗ La Duyệt Kỳ xem quần áo trang sức.


      Cuối cùng nửa tháng sau hôn lễ cũng được cử hành, vì tình trạng thân thể của La Duyệt Kỳ nên địa điểm nghi thức vẫn là ở nhà họ Mạc, dĩ nhiên khách khứa rất đông nhưng cũng tranh cãi ầm ĩ, toàn bộ công tác bảo vệ cũng hề dùng đến lực lượng cảnh sát, ngoài các vệ sĩ luôn theo bảo vệ Văn Thụy và mấy lãnh đạo cao cấp toàn bộ đều do công ty Đổng Nguyên phụ trách, điều này cũng khiến Đổng Nguyên mừng khép miệng lại được, chỉ cần vụ làm ăn này thôi cũng đủ ta ăn no mặc ấm ba năm rồi.


      Nghi thức hôn lễ ngắn gọn mà trang trọng, khi người chủ trì miêu tả quá trình gian khó để đến được với nhau của hai người, La Duyệt Kỳ cảm động đến suýt rơi lên khiến đôi mắt của Mạc Duy Khiêm cũng nhịn được mà đỏ lên, sau khi Mạc Duy Hoa phát biểu, ở thời khắc cuối cùng của hôn lễ, Mạc Duy Khiêm ôm lấy La Duyệt Kỳ khoảng 1 phút 48 giây mới buông ra khiến khách khứa bên dưới chờ đến trợn tròn cả mắt.


      Sau khi hôn lễ kết thúc, khách khứa đều lên những chiếc BMW nhập khẩu được trang trí đồng bộ do công ty Đổng Nguyên cung cấp để tới khách sạn dự tiệc, như vạy vừa an toàn lại vừa đồng bộ.


      Vì thân thể La Duyệt Kỳ tiện nên khi đến khách sạn cũng chỉ đứng đến khi Mạc Duy Khiêm phát biểu xong liền vào phòng nghỉ.


      Lúc ăn cơm, La Duyệt Kỳ nghĩ đến chuyện tiền mừng, bên nhà chắc chắn là thể nào so được với nhà Mạc Duy Khiêm, có thể nhận được mấy vạn là nhiều rồi, còn bên khách khứa nhà họ Mạc chắc chắn là mừng ít!.


      Nhưng mà khiến thể ngờ được là bên phía nhà họ Mạc như thể bàn bạc với nhau từ trước, xếp hàng đứng trước phòng nghỉ lần lượt vào, mỗi người vào đều tiếng chúc mừng trước sau đó đưa cho món trang sức rồi , là sợ ảnh hưởng đến thời gian nghỉ ngơi của . Dĩ nhiên là mỗi món trang sức đều được đặt trong chiếc hộp vô cùng xinh đẹp tinh tế, có ghi chú ràng người tặng là ai.


      Trang sức ngày càng tăng, La Duyệt Kỳ ràng cảm giác được số lượng vệ sĩ cũng càng lúc càng tăng lên, chỉ lát sau Đổng Nguyên mồ hôi đầy đầu vào.


      “Duyệt Kỳ, em với Duy Khiêm bàn bạc xem nên làm thế nào , vì căn phòng đầy vàng bạc châu báu này mà bảo lập tức điều thêm 20 người tới đây, chuyện này quá phô trương! Đúng rồi, đây là quà của , đáng bao nhiêu tiền nhưng cũng coi như chút tâm ý, chúc em và Duy Khiêm thương nhau đến tận đầu bạc răng long.”


      La Duyệt Kỳ thấy hộp quà của Đổng Nguyên to hơn hẳn so với những người khác, vì thế thò mò mở ra xem, chỉ thấy bên trong là vương miện bằng vàng khắc hoa tinh xảo, vương miện còn khảm đủ loại bảo thạch, sợ hãi than thở nhưng cũng cảm thấy khó hiểu nhìn Đổng Nguyên.


      “Cái này là đại biểu cho địa vị của em, ngụ ý là, ở trước mặt Duy Khiêm em chính là Hoàng thái hậu, ha ha…”


      La Duyệt Kỳ cũng cười : “Vậy em cảm ơn, nhưng cái này quá đắt giá rồi, còn nữa, sao mọi người đều tặng em trang sức thế?”


      “Hazz, coi là quý báu gì, kiếm được ít tiền ở chỗ Duy Khiêm rồi. Em biết sao, người thân bạn bè của nhà họ Mạc hỏi thăm sở thích của em từ lâu rồi, còn ít người tìm tới hỏi đấy, tiền mừng là tiền mừng mà quà mừng là quà mừng, thể thiếu món nào hết, thấy em chuẩn bị đủ hàng để mở tiệm châu báu rồi đấy!”


      Nghe Đổng Nguyên giải thích, La Duyệt Kỳ mới giật mình hiểu ra, sau đó lại lo lắng: “Chắc hôm nay Duy Khiêm cũng phải uống rất nhiều, nhớ chăm sóc ấy nhé.”


      Nhắc tới việc này Đổng Nguyên càng cười vui vẻ hơn: “ sao đâu, lần trước Duy Khiêm bị dọa sợ rồi, hôm nay chắc chắn cậu ấy uống rượu đâu, sau này cũng uống.”


      “Làm sao có thể thế được, trường hợp như hôm nay sao ấy thoát được rượu chứ?” La Duyệt Kỳ tin.


      “Có việc gì mà Duy Khiêm làm được đâu chứ, cậu ta tới bệnh viện đòi cái giấy khám bệnh chẩn đoán bị loét dạ dày, trước đó cũng , còn ai dám ép cậu ấy uống nữa chứ?”


      Lúc này La Duyệt Kỳ mới hiểu ra câu lúc trước của Mạc Duy Khiêm cũng phải là đùa cho vui mà uống rượu nữa, vừa cảm động lại vừa buồn cười vì thủ đoạn mà sử dụng, người đàn ông này đúng là lắm quỷ kế mà.


      “Đổng Nguyên, tặng quà xong rồi mau ra ngoài , cố ý muốn làm vợ tôi phải khóc đúng hả?” Mạc Duy Khiêm tới, thấy mắt La Duyệt Kỳ đỏ lên, biết là có chuyện xảy ra rồi.


      “Tôi giúp cậu gia tăng tình cẳm trước mặt Duyệt Kỳ, thế mà cậu thèm cảm ơn tôi, tôi ra ngoài đây, hai vợ chồng cứ chuyện .”


      Đợi Đổng Nguyên ra ngoài đóng cử lại rồi Mạc Duy Khiêm nửa quỳ nửa ngồi xuống trước mặt La Duyệt Kỳ cười khẽ: “Đổng Nguyên với em chuyện lấy giấy khám bệnh sao?”


      La Duyệt Kỳ gật đầu, sợ nước mắt làm trôi lớp trang điểm nên vội lấy khăn chấm chấm khóe mắt nhòe lệ: “Em cứ tưởng đùa thôi.”


      bao nhiêu lần rồi mà sao em vẫn nhớ được chứ, ngoài chuyện làm tình bao giờ lừa gạt em, cũng tùy tiện đùa đâu.”


      Vốn dĩ là lời tốt đẹp, bầu khí ngọt ngào, thế mà lại bị Mạc Duy Khiêm phá hủy. cảm động của La Duyệt Kỳ cũng tràn ra nữa, chỉ có thể hung hăng nắm lấy lỗ tai Mạc Duy Khiêm mà xoắn.


      Khóe miệng Mạc Duy Khiêm cong lên, tuy hơi đau chút nhưng vẫn cười, đợi đến khi Duyệt Kỳ hết giận lại cợt nhả : “Sợ em khóc nên mới trêu chọc để em vui lên thôi, nhưng mà còn việc muốn với em đây.”


      “Muốn luôn , còn có chuyện gì đứng đắn hay sao chứ?” Nếu La Duyệt Kỳ mà khéo lại nghĩ tới mấy chuyện linh tinh cũng nên.


      “Vừa rồi trong hôn lễ nhẫn dùng là nhẫn gia truyền mẹ muốn tặng em, cái đó thể xem như nhẫn kết hôn của chúng ta được, bây giờ muốn chính thức cầu hôn với vợ .”


      Mạc Duy Khiêm xong liền sửa tư thế thành chân quỳ chân chống, đồng thời lấy từ trong túi âu phục ra chiếc hộp : “Duyệt Kỳ, em còn nhớ từng với em về viên kim cương hồng hiếm có ? cũng từng phải chế tạo viên kim cương đó thành nhẫn tặng em, đây chính là chiếc nhẫn khảm kim cương trắng và viên kim cương hồng mà cho người tỉ mỉ tạo thành, chiếc nhẫn này ngụ ý chúng ta giống như hai viên kim cương này, làm bạn trọn đời trọn kiếp rời bỏ. Duyệt Kỳ, em, xin em gả cho được ?”


      Nhìn màu sắc hồng nhạt và trong suốt giao hòa cách độc đáo chiếc nhẫn, lại nghe Mạc Duy Khiêm thổ lộ tình cảm sâu nặng, nước mắt La Duyệt Kỳ cuối cùng cũng chảy xuống, dùng sức gật đầu nghẹn ngào : “Em nguyện ý, em nguyện ý!”


      Đợi sau khi Mạc Duy Khiêm đeo nhẫn vào cho , La Duyệt Kỳ nhịn nổi mà ôm chặt lấy khóc òa.


      Vừa rồi còn cho em khóc, vậy bây giờ làm gì hả, khiến em cười rồi lại làm em khóc, Mạc Duy Khiêm, cố ý đúng ?” La Duyệt Kỳ vừa khóc vừa noi, lại bị tận tâm của Mạc Duy Khiêm làm cho cảm động sâu sắc.


      “Vợ ngoan của , làm việc này dĩ nhiên là để em được vui rồi, muốn cho em biết rằng bất kỳ kẻ nào cũng thể tốt với em hơn , làm em cảm động, sao em có thể nhớ kỹ chứ?”


      “Em vĩnh viễn quên đối xử tốt với em như thế nào, vĩnh viễn cũng rời khỏi , Mạc Duy Khiêm, em cũng coi chừng chặt.” La Duyệt Kỳ đồng ý hứa hẹn.


      Ánh mắt Mạc Duy Khiêm cũng hơi nóng lên, cũng ôm chặt lấy La Duyệt Kỳ, hai người cứ ôm chặt gắn bó hưởng thụ thời khắc hạnh phúc này.


      Đổng Nguyên lén lút khép cửa lại, ta đến để mời Mạc Duy Khiêm ra ngoài tiếp khách, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh vừa rồi cũng cảm thấy vô cùng rung động: chân quỳ xuống rồi, vậy việc quỳ cả hai chân trước Thái Hậu chắc cũng là chuyện sớm muộn thôi đúng ?

      HOÀN CHÍNH VĂN
      xukem, minmapmap2505, lonkon9531 others thích bài này.

    2. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      Hoàn rồi, hoàn rồi :th_83::th_83::th_83: chúc mừng bạn nhé
      OrchidsPham thích bài này.

    3. kim tuyền

      kim tuyền Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      31
      kết thúc mỹ mãn rồi :063:
      vừa vui mà vừa buồn
      cảm ơn chị @OrchidsPham mang đến bộ truyện này :030:
      nolovestillliveOrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      tin nữa đó là nếu có gì thay đổi 1/7 ebook tình biến public.
      Các tềnh iu chưa có điều kiện mua ebook = ruby mà thích và muốn đọc 4 phiên ngoại còn lại về chuyện sinh nở, chuyện gặp lại Kim Đào, chuyện chú Khiêm quỳ hai chân như lời chú Đổng Nguyên dự đoán đến lúc đó nhớ down ebook nhé :3 :3 :3

      Mong các tềnh iu vẫn tiếp tục ủng hộ những dự án khác ta edit :Cheerleader::Cheerleader::Cheerleader:
      milktruyenky, Sammy Dao, midnight15 others thích bài này.

    5. puccamatnai

      puccamatnai Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      163
      @OrchidsPham iu chị quá mất, được đọc những chương cuối thấy thõa mãn gì đâu, cái số thê nô quả là có gia phả r mà , có hâm mộ mấy chị nữ chính đấy nhưng thiệt có chồng cũng k dám mong chồng chiều quá như này, mình hư mất, hu hu.
      em hóng định mệnh của chị đây ạ, hóng thêm mấy cắt cổ tay của Lễ nữa cơ
      milktruyenky, nolovestillliveOrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :