1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. FangYu69

      FangYu69 Well-Known Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      851
      Tiêu Tiêu đáng quá cơ, biết bé này lớn lên còn như thế nào nữa :))
      My Lam LamOrchidsPham thích bài này.

    2. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      aaaa gay cấn quớ :yoyo30::yoyo30: nhanh post tiếp bạn thân iêu ơi :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      OrchidsPham thích bài này.

    3. nolovestilllive

      nolovestilllive New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      6
      Chị Kỳ phải xử chết con hồ ly tinh ấy . Lợi dụng lúc người khác để ý mà hãm hại còn ra vẻ ta đây cao quý ak. Chém chết nó ý.
      OrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Các nàng thông cảm, cứ đến tối là ta lại ko ol nên ko thấy tiếng kêu la thảm thiết của các nàng :yoyo38::yoyo38::yoyo38:
      Thôi nay post hoàn lun nhóe :yoyo53::yoyo53::yoyo53:

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 78
      Editor: OrchidsPham


      Ngô Phái Thanh lặng lẽ đẩy cửa phòng Mạc Duy Khiêm ra, bên trong cũng bật đèn. Sau khi đóng cửa, đứng lát cho quen với bóng tối trong phòng, Ngô Phái Thanh dựa vào ánh sáng bên ngoài cửa sổ để mơ hồ xác định vị trí, ta chư bao giờ tới phòng Mạc Duy Khiêm, đến bây giờ ta mới phát căn phòng ngủ danh nghĩa này lớn kinh người, nơi ta đứng là phòng khách , nhìn cánh cửa mở rộng bên kia có lẽ là vẫn còn thư phòng ở bên trong đó nữa.


      Rón ra rón rén tới, Ngô Phái Thanh sung sướng phát vị trí của Mạc Duy Khiêm, chỉ thấy nằm giường, hơi thở rất nặng nề, hẳn là uống quá nhiều rượu, say đến biết gì rồi.


      Ngô Phái Thanh cũng biết mình nên to gan như thế, nhưng cũng trực tiếp tới, sợ Mạc Duy Khiêm đột nhiên tỉnh lại.


      Ngồi xổm bên giường, Ngô Phái Thanh cẩn thận đánh giá Mạc Duy Khiêm nằm yên giường, phát ra người đàn ông này lúc ngủ càng đẹp trai, càng thân thiết hơn mọi khi rất nhiều, đúng là khiến người ta nhìn chán mắt mà. Lại ngắm thêm lát, Ngô Phái Thanh nhịn được mà dùng tay đẩy đẩy Mạc Duy Khiêm, thấy Mạc Duy Khiêm có chút phản ứng nào khỏi mừng thầm.


      chứng kiến tài sản và tình cảm sâu nặng mà Mạc Duy Khiêm có, Ngô Phái Thanh cho rằng nếu để có được người đàn ông như thế, cho dù tạm thời vứt bỏ tự tôn cũng quan trọng. Huống chi, ta nhớ lại dáng vẻ đắc thắng kia của La Duyệt Kỳ, Ngô Phái Thanh càng cho rằng nếu ta nắm chặt cơ hội này ta phải nuối tiếc cả đời, đừng là nếu lần này thành công cuộc đời ta hoàn toàn thay đổi. Nghĩ thế, Ngô Phái Thanh liền hề do dự nữa, bò đến bên kia giường cởi quần áo của mình ra.


      La Duyệt Kỳ đứng ở trong góc khuất của phòng khách nhìn nhất cử nhất động của Ngô Phái Thanh, đến thận khi ta cởi hết, chỉ để lại quần áo lót rồi bò về vị trí cũ, su đó cẩn thận rúc lên nằm đối diện với Mạc Duy Khiêm, chẳng qua bàn tay kia của ta cũng nhàn rỗi, chắc là cởi quần áo của Mạc Duy Khiêm.


      Đến tận lúc này La Duyệt Kỳ mới ra hiệu đểu Hàn Giang tắt máy quay phim , sao đó mới hít hơi sâu vào bật đèn lên, trong phòng lập tức sáng đến chói mắt.


      Ngô Phái Thanh che mắt theo bản năng, đợi đến lúc thích ứng được mới buông tay ra, vẻ mặt kinh hoảng nhìn về phía cửa, thấy người đến là La Duyệt Kỳ và hai tên vệ sĩ lập tức lôi kéo tấm mền bên cạnh che lấy thân thể mình, yên lặng .


      “Ngô Phái Thanh, có gì biện hộ cho chuyện này sao?” Gương mặt La Duyệt Kỳ rất bình tĩnh, giọng cũng hề thay đổi.


      Ngô Phái Thanh yên lặng lát mới ngẩng đầu lên: “Xảy ra chuyện gì cũng thấy rồi đó, có thể để vệ sĩ của tránh ra cho tôi mặc xong quần áo được chứ? Chút tố chất tu dưỡng đó chắc cũng phải có chứ, nếu đợi đến lúc Duy Khiêm tỉnh cũng cảm thấy mất mặt.”


      vẫn còn mặt mũi mà tố chất tu dưỡng với tôi à? phải mấy ngày trước vừa mình là người phụ nữ cao thượng thế nào, cha mẹ dạy dỗ thành công ra sao ư? Sao mà hôm nay lại gấp gáp bò lên giường đàn ông thế này? Tôi cảm thấy hẳn là nên mời cha mẹ lên đây nhìn xem, cũng mời người nhà họ Mạc lên nhìn cái gì gọi là tố chất tu dưỡng của bậc tài nữ như .


      Ngô Phái Thanh nở nụ cười: “Sao hả? Thẹn quá hóa giận? Tôi lâu rồi, Duy Khiêm phải người có thể giữ nổi, căn bản xứng với ấy, Duy Khiêm luyến tiếc tôi, mời ai đến cũng sao, đúng lúc tôi cũng có chuyện muốn .”


      “Được thôi, tôi thành toàn cho , từ biết xấu hổ này vô cùng thích hợp với , tôi vốn muốn gây khó dễ cho nhưng nếu vứt bỏ tự tôn của mình tôi cũng cần phải bao che dùm . Nhưng mà Ngô Phái Thanh, tôi cho biết, tôi cũng chẳng phải loại người được chiều chuộng biết mùi đừi như , vĩnh viễn tưởng tượng được tất cả mọi chuyện tôi phải trải qua, cho nên tôi họ được cách bảo vệ chính mình, cũng học được cách dùng hết sức hủy diệt kẻ địch! , hề biết gì về tôi! Vương Bằng, xuống mời bác trai bác lên đây!” Giọng La Duyệt Kỳ trở nên vô cùng nghiêm khắc.


      Vương Bằng lập tức xoay người ra ngoài, Ngô Phái Thanh cũng hoàn toàn bình tĩnh, loại chuyện này bị La Duyệt Kỳ phát ra đầu tiên đúng là thể tốt hơn, nếu là người khác có lẽ còn có thể lấp liếm được, nhưng bây giờ mặc kệ ta có chứng minh được mình có quan hệ với Mạc Duy Khiêm hay người nhà họ Mạc cũng chỉ có thể chấp nhận. Huống chi cha mẹ ta còn ở đây, hôm nay ta thể giải quyết La Duyệt Kỳ được!


      Bây giờ Ngô Phái Thanh nhận định Mạc Duy Khiêm có quan hệ thể giải thích được với ta, thời gian theo đuổi trong vô vọng quá dài khiến suy nghĩ của ta tê liệt, chỉ cho rằng mọi suy nghĩ của mình đều chính xác.


      “Phô trương thanh thế, căn bản là đồ vô dụng, tôi cũng rồi, đứa bé ai cũng có thể sinh!” Ngô Phái Thanh cảm thấy ta chiếm hết ưu thế, La Duyệt Kỳ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.


      Lúc này Mạc Duy Khiêm nằm bên cạnh cũng có động tĩnh như thể bị cuộc chuyện của hai người đánh thức, lật người muốn tìm cái mền, ngờ sờ mãi cũng thấy đâu mới bất đắc dĩ mở mắt ra nhưng lại bị ánh sáng đâm chói mắt, đến khi nhìn phát La Duyệt Kỳ đứng ở cửa liền nghẹn giọng : “Duyệt Kỳ, tắt đèn cho , hôm nay uống nhiều rượu quá, mùi dính đầy người, em mau về , đừng ở đây kẻo ngửi mùi lại khó chịu.”


      “Đúng là em nên về phòng, nếu chuyện tốt của sao có thể tiếp tục được chứ?”


      “Đừng nào loạn mà Duyệt Kỳ, có việc gì đợi mai tỉnh rượu rồi được ? Nghe lời nào…” Mạc Duy Khiêm xong lại nhắm hai mắt lại.


      La Duyệt Kỳ cũng khách khí, tới trước mặt Mạc Duy Khiêm véo hai má , Mạc Duy Khiêm bị đau lại mở mắt ra, hơi vui : “Em làm cái gì thế?”


      “Làm cái gì à? Mạc Duy Khiêm, nhìn cho tôi xem làm chuyện tốt gì hả?” xong lại dùng sức đẩy mặt Mạc Duy Khiêm quay về phía Ngô Phái Thanh.


      Mạc Duy Khiêm cau mày nhìn ràng Ngô Phái Thanh mặc đồ nằm đó, mơ hồ hiểu là chuyện gì, mấy giây sau đầu óc mới phản ứng lại, hiểu ra chuyện này là sao, mặt lập tức trắng bệch. ngồi bật dậy, thấy quần cởi ra, vội vàng nhảy xuống giường giữ chặt hai vai La Duyệt Kỳ giải thích: “Duyệt Kỳ, Duyệt Kỳ, uống say, chỉ nhớ ràng là Đổng Nguyên đỡ lên phòng, biết sao ta lại ở đây, nhưng khẳng định làm gì cả, !”


      “Nếu hôm nay đổi lại là em ở trong hoàn cảnh này, nghe em giải thích như thế sao?” La Duyệt Kỳ chỉ nhàng hỏi Mạc Duy Khiêm câu như vậy.


      Mạc Duy Khiêm sắp cuống phát điên rồi: “ biết ta là sao, thề với trời, con mẹ nó nếu dối câu chết tử tế! Duyệt Kỳ, em cho thời gian suy nghĩ lại được ? nhất định nghĩ ra, chắc chắn là người phụ nữ này có mưu!”


      “Duy Khiêm, sao có thể đổ oan cho em như thế? Dù em có hơn nữa cũng làm ra chuyện hạ lưu thế này!” Ngô Phái Thanh nghe xong lời Mạc Duy Khiêm lập tức ấm ức khóc lên.


      “Con mẹ nó câm mồm cho tôi, tôi và có xảy ra chuyện gì hay lòng tự hiểu , loại đàn bà như tôi thấy nhiều rồi, là cái thá gì mà muốn thiết kế tôi hả? Ngô Phái Thanh, nếu hôm nay Duyệt Kỳ và đứa bé trong bụng ấy có chuyện gì tôi muốn mạng cả nhà ! Tôi mà ngủ với ư? Tôi còn sợ bẩn người mình đấy!” Mạc Duy Khiêm chỉ hận thể cho người trực tiếp giết chết con đàn bà vô liêm sỉ này thôi.


      “Duy Khiêm, em chỉ có người đàn ông là , thể xấu em như vậy!” Ngô Phái Thanh càng khóc dữ dội hơn.


      “Đừng để tôi phải cho người điều tra cuộc sống của ở nước ngoài, người mất mặt ! Duyệt Kỳ, em đừng yên lặng như vậy, nếu em giận đừng cố nén, em đánh mắng cũng được, nhưng em nhất định phải tin được ?” Mạc Duy Khiêm lại đối mặt với La Duyệt Kỳ, cuống đến mồ hôi đầy đầu rồi.


      Đúng lúc loạn ầm cả lên, ngoài cử lại có người vào. Hai ông bà nhà họ Mạc, Mạc Duy Hoa, Văn Thụy, còn cả hai vợ chồng Ngô Nghiên cũng vào phòng.


      Ở bữa tiệc, Kỳ Ngọc Châu nghe Vương Bằng ghé tai kể lại chuyện này lòng trĩu xuống, phải bà tin vào nhân phẩm của con mình, chỉ là loại chuyện này dù sao cũng khó mà được, dù có là Ngô Phái Thanh dùng quỷ kế chăng nữa ngọn nguồn đều do bà rước họa vào nhà, cho dù chuyện này có trôi qua cũng khó tránh La Duyệt Kỳ thầm oán trách bà.


      Vì thế sau khi ổn định tinh thần, bà ngồi thêm mấy phút mới lấy cớ bản thân cảm thấy khỏe, những người thân bạn bè vẫn ở lại chưa cũng lục tục đứng dậy chào ra về, lúc tiễn khách Kỳ Ngọc Châu lại cho người thầm giữ Ngô Nghiên và Dương Cúc lại, đợi khách về hết rồi mới mời họ cùng lên lầu.


      “Phái Thanh, chuyện này là sao, con đừng chỉ biết khóc, chứ?” Dương Cúc nhanh chóng mang quần áo phủ thêm cho con mình.


      Những người khác thấy thế cũng quay lại phòng khách để Ngô Phái Thanh mặc quần áo.


      “Tiểu Đổng, là cậu đưa Duy Khiêm lên lầu, cậu xem chuyện này là sao?” Kỳ Ngọc Châu cũng hỏi Đổng Nguyên ở phía sau.


      Đổng Nguyên cười khổ: “Lão phu nhân, đúng là tôi đưa Duy Khiêm lên lầu nhưng tôi cũng đâu biết là còn phải vảo vệ trinh tiết của Duy Khiêm chứ, ngài hỏi tôi cũng biết phải sao nữa, hành lang và cầu thang đều có máy quay nhưng trong phòng Duy Khiêm có!” Ý là dù có thể chứng minh Ngô Phái Thanh chủ động vào phòng Mạc Duy Khiêm cũng lên được điều gì.


      Kỳ Ngọc Châu cũng hiểu mình hỏi được gì, nhưng bà nóng lòng muốn tìm ra chứng cứ có lợi cho con nên mới hỏi thôi.


      “Duyệt Kỳ, con mau ngồi xuống nghỉ ngơi, mẹ biết lòng con rất khó chịu nhưng mọi việc phải đợi điều tra đầu đuôi mới kết luận được, dù thế nào con cũng là con dâu nhà họ Mạc, kẻ khác có làm gì cũng vô dụng.” Kỳ Ngọc Châu nhanh chóng an ủi La Duyệt Kỳ mang gương mặt lạnh lùng.


      “Bác , cháu sao, nhưng mà Ngô Phái Thanh này cũng khinh người quá đáng quá, ta thế mà thèm để ý tới thể diện làm ra chuyện như thế này, cháu rất giận!” La Duyệt Kỳ lập tức .


      Mạc Duy Khiêm vui sướng muốn nhảy dựng lên: “Duyệt Kỳ, thế nghĩa là em tin ? Haz, vợ tốt của quả nhiên có thể nhìn mọi chuyện, tuyệt đối để người tốt bị oan.”


      “Tôi chuyện với bác chứ tin khi nào? đừng tự mình đa tình!”


      “La tiểu thư, thế là hơi quá đáng rồi, con tôi trải qua dạy dỗ cao cấp, huống hồ nó luôn giữ mình trong sạch, đến bạn trai cũng chưa từng có, cũng là phụ nư mà biết đồng tình cho nhau hay sao? Mạc phu nhân, tôi vừa mới hỏi Phái Than, con bé nó chỉ nghĩ trước khi rời lên chào tạm biệt Duy Khiêm thôi, ngờ Duy Khiêm uống rượu vào lại xúc động làm ra chuyện như vậy. Tuy chuyện này thể hoàn toàn trách Duy Khiêm nhưng dù sao con tôi cũng là người chịu thiệt, lời La tiểu thư khiến người ta thể chấp nhận nổi.” Dĩ nhiên là Dương Cúc phải tin con mình rồi, bà ta nghĩ mọi chuyện là như thế.


      Mạc Duy Hoa cười : “Ngô phu nhân, lời con chắc gì ? Duy Khiêm nhà tôi chẳng thừa nhận gì cả, ra thế nào cũng khó để biết được, mọi người đều là người trưởng thành, có xảy ra chuyện gì hay bà cũng nhìn ra được mà. Còn nữa, Duyệt Kỳ là người nhà họ Mạc chúng tôi, chúng tôi chấp nhận là được, cần phiền bà bình luận nhiều.”


      “Đổng Nguyên, đợi lát nữa xử lý mọi chuyện xong lập tức cho người vào đưa chiếc giường này hủy cho tôi, tôi thấy ghê tởm! Hôm nay xảy ra chuyện thế này cung chẳng có cách gì duy trì quan hệ nữa, tốt nhất là nhà họ Ngô các người lập tức cút ra ngoài cho tôi, đợi tôi đến xử lý !” Mạc Duy Khiêm nghiến răng nghiến lợi , hiển nhiên là tức giận ít.


      “Chúng tôi biết nhà ngài chức lớn quyền lớn, việc lật ngược trắng đen phải trái cũng là chuyện quá dễ dàng, nhưng ràng Phái Thanh phải chịu thiệt như thế mà còn bị các người sỉ nhục, dù nhà tôi có táng gia bại sản cũng phải đòi lại cho con bé chút công bằng!” Dương Cúc cũng tức giận đến sắp mất lý trí.


      Ngô Nghiên đứng bên cạnh cau mày lên tiếng mà Ngô Phái Thanh mặt mũi trắng bệch nhìn về phía Mạc Duy Khiêm, ta thể tin được lại chán ghét mình đến thế.


      “Chân tướng việc rất đơn giản. Hàn Giang, mở đoạn video ấy lên!” La Duyệt Kỳ gọi Hàn Giang tới.


      Mọi người đều chăm chú nhìn , muốn biết có chứng cứ mới gì, Ngô Phái Thanh lại nghi ngờ khó hiểu nhìn La Duyệt Kỳ, chỉ thấy đối phương nhìn mình cười lạnh, tình cảnh này giống hệt lần đầu tiên hai người gặp nhau, chẳng lẽ bản thân vẫn thể tính kế được người phụ nữ này?


      lâu sau đoạn video chiếu hết, trong phòng lặng ngắt như tờ, ai chuyện, gương mặt Dương Cúc lúc đỏ lúc trắng, bà ta muốn phủ nhận con mình phải người như thế nhưng đối mặt với đoạn hình ảnh dù bị quay trong lúc tối tăm vẫn nét như thế cũng chỉ có thể yên lặng.


      “Là Tiêu Tiêu chạy đến phòng cho cháu biết việc Ngô Phái Thanh tới phòng Mạc Duy Khiêm, cháu nóng vội muốn chạy tới, may mà Hàn Giang và Vương Bằng có kinh nghiệm nhắc nhở cháu mang theo máy quay, nếu hôm nay kiếp nạn.” La Duyệt Kỳ quy toàn bộ công trạng cho người khác.


      Mạc Duy Khiêm hoàn toàn thở phào nhõm: “ vợ này, em có chứng cứ sao mau chóng đưa ra, lại làm sợ như thế, áo sơ mi của ướt sũng mồ hôi rồi này.”


      “Ngô phó bộ trưởng, bây giờ tôi muốn hỏi ông chút, đây là đứa con trong sạch mà ông dạy dỗ được? Ông dạy dỗ thất bại cũng sao nhưng sai lầm lớn nhất của ông chính là hiểu đứa con mình sinh ra là loại người gì, hay là gia đình các ông đều có ý định như thế, nếu vì sao con ông vừa biết thân phận của cha mẹ vợ tôi liền tiếc buông tha nghiệm mà nhất định kiên trì về nước với họ? Nếu cha mẹ vợ tôi thích ta mà ta và Duy Khiêm lại thích nhau dù có chút tâm cơ cũng sao. Nhưng ràng ta biết Duy Khiêm chuẩn bị thành hôn mà vẫn liều mạng dây dưa như thế đúng là khiến người ta cảm thấy trơ trẽn, điều này chẳng có gì biện minh được cả! Còn nữa, ông phải biết rằng Duy Khiêm vừa xử lý xong vụ án tham ô cực lớn ở Danh Tĩnh, các ông thế mà có thể nó dễ dàng lật ngược trắng đen phải trái, Duy Khiêm tiến vào ủy ban kỷ luật trung ương, ông dung túng người nhà ăn bừa bãi xấu hãm hại lãnh đạo cao cấp như thế là ý gì? Là chuyện tốt thành liền làm bừa, ăn được phá cho hôi sao?”


      Đối mặt với lời sắc bén của Văn Thụy, Ngô Nghiên muốn mình chưa bao giờ đẻ ra đứa con này, vừa mất mặt xấu hổ mà còn rước họa về nhà. Mạc Duy Khiêm vốn dĩ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, nay nghe Văn Thụy thế chắc chắn địa vị tương lai của Mạc Duy Khiêm rồi, việc tiến vào ủy ban kỷ luật trung ương còn xa xôi gì nữa? Cái này còn chưa , chỉ cần Mạc Duy Khiêm ở ban thanh tra kỷ luật thôi cũng khiến ông ta xoay người nổi rồi, ai dám mình hoàn toàn trong sạch chứ? Có điều tra hay , là chuyện lớn hay cũng chỉ dựa vào câu của Mạc Duy Khiêm mà thôi! Nghĩ thế, Ngô Nghiên càng nên lời, bả vai rũ xuống, cúi đầu đứng đó.


      “Đúng là cháu làm chuyện biết xấu hổ nhưng cháu làm thế chỉ để Duy Khiêm hiểu được rằng La Duyệt Kỳ căn bản thích hợp với ấy, người phụ nữ này cái gì cũng biết, chỉ biết dùng vài mánh khóe bẩn thỉu hạ lưu. Duy Khiêm, cần người có thể xứng đôi với , ta có thể đứng trước quan khách vì đánh đàn góp vui như em sao? ta biết dương cầm có bao nhiêu loại sao?” Ngô Phái Thanh đột nhiên hô to khiến mọi người giật mình hoảng sợ.


      Mạc Duy Khiêm bình tĩnh cười: “ biết xấu hổ sao mà lại dùng tri thức chuyên nghiệp của mình mà lên mặt với người khác, lại nữ chủ nhân nhà họ Mạc chúng tôi cũng phải con hát mà phải biểu diễn trước mặt người khác, ngược lại người quen chạy tới ven đường, quán ăn biểu diễn mới đúng là dọa người đấy. Chị tôi đánh đàn dương cầm thua kém gì nhưng bao giờ thấy chị ấy đánh đàn trong những trường hợp công khai bao giờ chưa?”

      (Con hát - Thời đại có thể hiểu là nghệ sĩ nhưng trong xã hội cũ từ này chẳng khác gì là kỹ nữ - bán dâm, còn được gọi là ca kỹ. Ta nghĩ chú Mạc dùng theo nghĩa cũ để thể khinh bỉ của mình.)


      La Duyệt Kỳ cũng cảm thấy xấu hổ dùm Ngô Phái Thanh, người phụ nữ này vì sao vẫn còn đứng ở đây làm trò cười cho người ta vậy? Chẳng lẽ do bị kích thích quá lớn, tinh thần có vấn đề rồi?


      “Còn đứng đó làm gì, sợ chưa đủ dọa người sao? Mau kéo nó về!” Cuối cùng Ngô Nghiên cũng chịu nổi nữa, hung hăng trừng mắt nhìn vợ cái, lúc này Dương Cúc mới phản ứng lại, kéo Ngô Phái Thanh muốn mau chóng rời khỏi nhà họ Mạc.


      Ai ngờ Ngô Phái Thanh lại dùng sức hất tay mẹ mình ra, trực tiếp vọt tới trước mặt người nhà họ Mạc, Hàn Giang và Vương Bừng nhanh chóng chặn trước mặt phòng ngừa ta có hành vi gì quá khích.


      Ngô Phái Thanh cũng làm gì, chỉ càng thêm điên cuồng hô to: “Bác trai, bác , chị Duy Hoa, mọi người đều bị người đàn bà này lừa rồi! Trước khi ta gặp Duy Khiêm có bạn trai, sắp kết hôn rồi, sau khi gặp Duy Khiêm ta nổi lên lòng tham, dùng hết mọi cách bò lên giường Duy Khiêm, mang thai rồi lại dùng mọi cách đá vị hôn phu, ra La Duyệt Kỳ chính là kẻ tiện nhân phụ tình bạc nghĩa, ham vinh hoa phú quý, moi người đừng để ta che mắt!”

      (Tiện nhân: Kẻ đê tiện)


      ta hô to hồi, người khác chưa phản ứng gì, Mạc Duy Khiêm muốn nổ tung, mau chóng nhìn thoáng qua đôi mắt đả ửng đỏ của La Duyệt Kỳ, biết lại nhớ tới chuyện với Kim Đào trước kia, nhất thời tức đến run cả người.


      muốn chết đúng Ngô Phái Thanh? Duyệt Kỳ là người mà tôi phải dùng mọi cách mới theo đuổi được, để được cùng chỗ với ấy tôi tốn bao nhiêu tâm tư biết ? Chính tôi còn luyến tiếc dám ấy câu mà lại ngừng công kích làm ấy thương tâm. Tôi kiêng kỵ nhất chình là có kẻ nhắc tới người đàn ông kia thế mà còn cố tình đâm dao vào tim tôi có đúng ? Tôi thấy chúng ta cứ gộp chung công tư giải quyết lần cho xong ! Tôi nhớ từng cha mẹ tặng chiếc đàn dương cầm trị giá gần trăm vạn coi như chúc mừng học xong về nước đúng ? Tôi chưa thèm hỏi đến việc diện tích nhà lớn thế nào mà có thể tạo riêng phòng đàn, bây giờ tôi chỉ cần hỏi tiền mua cây đàn kia là từ đâu mà có? Ngô phó bộ trưởng, ông có thể giải thích cho tôi nghe ? Tiền lương của ông và phu nhân gộp lại, dù ăn uống chắt chiu phải cần bao nhiêu năm mới mua được chiếc đàn dương cầm như thế hả?”


      Đúng là vẫn trốn nổi kết cục này, đối mặt với câu hỏi của Mạc Duy Khiêm, Ngô Nghiên nhắm chặt hai mắt, ông ta biết mình hoàn toàn xong đời rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :