1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thực ra chiện nài làm xong rồi nhưng hỗ trợ rượt dự án nên rằng là mà... định mệnh ... kéo dài a...
      quỳnhpinky, Nhi Đặng, shaly3 others thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 74
      Editor: OrchidsPham


      Từ xuống dưới nhà họ Mạc đều bận rộn vì bữa tiệc đáp lễ và hôn lễ của Mạc Duy Khiêm, nhà lớn Mạc gia được trang trí kết hợp Trung - Tây, nhìn qua còn thấy vui mừng náo nhiệt hơn cả năm mới, La Duyệt Kỳ cũng bị cảm xúc sung sướng này cuốn hút, càng ngày càng cười nhiều hơn, tính tình cũng dịu ngoan đáng hơn nhiều, mọi thứ đều nghe theo nhà họ Mạc, hỏi gì cũng chỉ vâng.


      Kết quả là càng như thế, người nhà họ Mạc càng muốn bạc đãi , cả ngày Kỳ Ngọc Châu đều đưa các loại trang sức cho La Duyệt Kỳ xem, còn đưa cả nhẫn tổ truyền của bà cho La Duyệt Kỳ để làm nhẫn cưới cho cháu dâu tương lai!


      La Duyệt Kỳ nghe thế mà đứng ngồi yên, nếu mà sinh con có phải bị ghẻ lạnh ?


      Ngồi trong phòng khách lặng lẽ mấy chuyện này với Mạc Duy Khiêm khiến bật cười ha hả: “Bé ngốc, mẹ chỉ thế thôi, dù là cháu trai hay cháu bà cũng vui vẻ mà, em đừng suy nghĩ nhiều, chỉ cần là con của hai ta đều thích hết. Nhưng mà nhẫn này đúng là nhẫn tổ truyền đấy, nghe lúc trẻ bà nội cũng đeo, tuy giá thị trường cực cao nhưng giá trị tình cảm còn là vô giá cơ, lúc mẹ đưa em cứ nhận lấy là được.”


      La Duyệt Kỳ nghe xong cảm thấy yên tâm ít nhưng vẫn hoàn toàn thả lỏng, nhưng sau đó nghĩ, chỉ cần bé cưng khỏe mạnh quan tâm nó là trai hay làm gì, người khác nghĩ sao quan trọng, chỉ cần bé cưng được cha mẹ thương là đủ rồi.


      “Sao vậy, mới khuyên mấy câu em an tâm rồi à?” Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ thả lòng toàn thân liền trêu .


      “Dĩ nhiên rồi, người em tin tưởng nhất là mà.” La Duyệt Kỳ vừa ăn hạch đào vừa thản nhiên trả lời.


      Mạc Duy Khiêm lập tức vui vẻ cười híp mắt: “Là sao?”


      “Ừm, ngoài ba mẹ em xếp thứ hai.”


      cần ghen tị với ba mẹ vợ, lời La Duyệt Kỳ xác nhận hoàn toàn thay thế được địa vị của Kim Đào trong lòng rồi, gì có thể làm vui hơn điều này!


      Mạc Duy Khiêm mừng rỡ lấy nhân hạch đào cho La Duyệt Kỳ, sau đó lại tiếp tục tách vỏ để riêng nhân sang bên cho .

      (Hạch đào = quả óc chó)


      Ngô Phái Thanh đứng ở trong góc nhìn hai người vô cùng thân thiết ngồi sô pha, hận đến mức cắn môi đến trắng bệch, La Duyệt Kỳ này đúng là giỏi diễn trò, mấy ngày nay ta nhận lỗi với Kỳ Ngọc Châu, lại thành khẩn đề nghị giúp chuẩn bị tiệc tối và hôn lễ, nhưng dù ta có cầu xin thế nào Kỳ Ngọc Châu cũng chỉ đồng ý để ta giúp chuẩn bị tiệc tối thôi, về phần hôn lễ đây là việc lớn nhà họ Mạc, thể làm phiền khách khứa nhúng tay vào được, vốn dĩ ta muốn xử lý hôn lễ để người ngoài mơ hồ về thân phận của La Duyệt Kỳ, kết quả là có cơ hội thực .


      Mà ấn tượng về Mạc Duy Khiêm càng lúc càng khắc sâu, càng lúc càng quyến rũ ta, từ trước đến giờ ta chưa từng thấy người đàn ông nào có thể coi phụ nữ là bảo bối mà cưng chiều như Mạc Duy Khiêm! Mấy ngày nay ta nhìn rất , ai dám to tiếng với La Duyệt Kỳ, ai dám đối xự tệ với La Duyệt Kỳ, cảm xúc của Mạc Duy Khiêm thay đổi theo biến hóa của La Duyệt Kỳ, cho nên toàn bộ người nhà họ Mạc ai dám tôn kính dám coi trọng La Duyệt Kỳ. Nhưng ta vô cùng tin tưởng tất cả những điều này chỉ là tạm thời thôi, chẳng qua bây giờ Mạc Duy Khiêm bị La Duyệt Kỳ mê hoặc, chỉ cần nhận ra bộ mặt của La Duyệt Kỳ chắc chắn thèm liếc nhìn người đàn bà kia dù chỉ cái nữa.


      Đợi Mạc Duy Khiêm nhận được điện thoại rời rồi Ngô Phái Thanh mới bước tới.


      La Duyệt Kỳ ngẩng đầu liếc nhìn Ngô Phái Thanh đứng trước mặt mình, lên tiếng mà tiếp tục ăn hạch đào, đọc tạp chí.


      “Ngay cả phép lịch cơ bản nhất cũng có sao? cần chào khỏi khách sao?” Ngô Phái Thanh khinh miệt châm chọc La Duyệt Kỳ.


      xác nhận là khách mà phải kẻ mặt dày mày dạn ăn chực nhà người khác chứ? Huống chi đối với người phụ nữ dám mơ ước người đàn ông của tôi, tôi hắt nước bẩn lên người là tốt lắm rồi, còn dám lễ phép với tôi à. Thôi cứ nghĩ lại xem cái tài năng rất cao, lễ nghi tu dưỡng rất tốt mà tự phong cho mình, còn cả đạo đức cơ bản nhất của con người nữa, có còn sót lại gì trong hay ! Tôi và chẳng có gì để với nhau đâu, lúc chỉ có hai chúng ta cần gây khó xử cho nhau làm gì, ít chút .”


      “La Duyệt Kỳ, chỉ ở trước mặt tôi mới để lộ bộ mặt của mình đúng ? Duy Khiêm và người nhà họ Mạc biết chỉ là con đàn bà nhà quê chanh chua, vì ham giàu sang phú quý nhà họ Mạc nên mới dùng hết thủ đoạn bò lên giường Duy Khiêm đúng ? nghĩ rằng chỉ như thế thôi có thể gả được vào cửa nhà giàu sao? cho biết, loại đàn bà như , dù có thành công cũng sống thoải mái được đâu. Tôi biết hết chi tiết về rồi, lúc ở Danh Tĩnh có vị hôn phu, chuẩn bị kết hôn rồi, thế mà sau khi gặp Duy Khiêm lại sống chết bám lấy, thậm chí tiếc hủy bỏ hôn lễ, đúng là kẻ trơ trẽn!” Ngô Phái Thanh nhờ người nhà điều tra tình trạng của La Duyệt Kỳ và Mạc Duy Khiêm nhưng cũng biết được gì nhiều, chỉ biết La Duyệt Kỳ chuẩn bị kết hôn nhưng lại hủy bỏ hôn lễ vì Mạc Duy Khiêm, Ngô Phái Thanh suy nghĩ chút cũng hiểu được gần hết rồi.


      La Duyệt Kỳ lạnh lùng nhìn Ngô Phái Thanh : “ cha là phó cục trưởng, mẹ là bác sĩ, bản thân cũng là nhân tài nghệ thuật từng du học, sao có thể phun ra những lời thô thiển đến vậy? Ngô Phái Thanh, tôi cho biết, mỗi người đều có suy nghĩ riêng nên mới có thể dùng các tiêu chuẩn khác nhau để đánh giá người! Cho nên tôi chỉ có thể bản thân nhắm vào điều kiện của Mạc Duy Khiêm cho nên đánh giá ai cũng như mình, còn phán đoán lung tung vô căn cứ về quá khứ của người khác nữa. Tôi thu lại những lời lúc trước tôi , tôi hy vọng có người đàn ông tốt nào xui xẻo gặp phải ! Tôi hơi ngạc nhiên, lí do gì mà có thể tự đại như thế hả? Tự đại đến mức trong tình huống người ta có chút cảm tình nào với vẫn vọng tưởng chỉ cần đuổi được bạn tại, thậm chí là vợ của người ta có thể lên thay thế? Cha mẹ chưa từng dạy được tham dự vào tình cảm và hôn nhân của người khác sao? Hay là vì ở nước ngoài quá lâu, cái tốt học chỉ học được bản lĩnh làm kẻ thứ ba kiêng nể gì mà giành giật tình cảm hả?”


      Ngô Phái Thanh đỏ bừng mặt, ta ngờ bình thường La Duyệt Kỳ ít lại có thể thao thao bất tuyệt cách sắc bén như thế, khiến ta nghĩ ra được lời nào để ứng đối, chỉ có thể tức giận nhìn La Duyệt Kỳ vẫn nhàn nhã ăn hạch đào.


      Lại đứng đó thêm lát, Ngô Phái Thanh xác định dù có tranh cãi thêm nữa ta cũng chẳng được ích lợi gì, càng chọc tức được La Duyệt Kỳ, ta cũng lo Mạc Duy Khiêm quay lại nên đành xoay người nhanh chóng rời .


      La Duyệt Kỳ nhìn bóng dáng Ngô Phái Thanh rời , lắc đầu thở dài: Loại phụ nữ bị nuông chiều, thiếu nội hàm này vĩnh viễn chỉ nghĩ đến sở thích và lợi ích của ta, sao có thể hiểu được người từng trải qua hãm hại phản bội, suýt nữa mất mạng như dễ chọc chứ? Người chưa từng trải qua đau đớn và bị ép tới đường cùng bao giờ trưởng thành! Nếu gia đình Cao Tử Ninh xảy ra biến cố bé sao có thể thoải mái dũng cảm thế chứ? Dĩ nhiên chính cũng trải qua thời gian tôi luyện, chẳng những học được nhiều điều mà cũng hiểu nhiều chuyện, tiếc là con người luôn suy nghĩ khác nhau. Ngô Phái Thanh căn bản là mụ mị vì mơ ước của mình! thể đề phòng được, cũng thể đề phòng cho Mạc Duy Khiêm, chỉ mong Ngô Phái Thanh còn chút tự trọng cuối cùng!


      Kỳ Ngọc Châu chẳng những luôn nghĩ cách điều trị thân thể cho La Duyệt Kỳ, còn tìm bác dĩ trung y đến bắt mạch cho La Duyệt Kỳ.


      “Duyệt Kỳ, vị Trịnh tiên sinh này là thần y vô cùng nổi tiếng đấy, chỉ chuyên xem bệnh cho số lãnh đạo, con để ông ấy bắt mạch chút, mọi người cũng được yên tâm.” Kỳ Ngọc Châu đến phòng La Duyệt Kỳ, giới thiệu lai lịch vị bác sĩ cho biết.


      Chuyện này quá phô trương rồi, thân thể có chỗ nào bất thường, ngay cả nôn nghén cũng có, cần gì phải bắt mạch nữa chứ? Nhưng nếu là thần y hiếm có cứ để ông ấy bắt mạch cho yên tâm, vì thế ngoan ngoãn gật đầu.


      Vị bác sĩ già vừa bước vào khiến người ta có cảm giác rất yên tâm, tuy phải tiên phong đạo cốt gì nhưng mặt mũi hiền lành khiến người ta vừa nhìn vào cảm thấy yên tâm tin tưởng rồi.


      Chỉ mắt mạch cũng dùng gần nửa tiếng, sau đó còn xem xét thêm nữa, La Duyệt Kỳ sắp ngủ quên luôn, vất vả lắm mới xong việc, bác sĩ già chỉ câu: “ tồi.” Sau đó liền mở cửa ra ngoài.


      La Duyệt Kỳ trợn tròn mắt, đây là thần y à? cần khám cũng biết kết luận này rồi mà.


      Kỳ Ngọc Châu vỗ vỗ tay La Duyệt Kỳ : “Con nghỉ ngơi , bác tiễn bác sĩ.”


      La Duyệt Kỳ cảm thấy rất kỳ là nhưng cũng gì.


      Kỳ Ngọc Châu mời Trịnh tiên sinh ngồi xuống sô pha phòng khách rồi sốt ruột hỏi: “Trịnh tiên sinh, ông cảm thấy đó là trai hay ?”


      Trịnh tiên sinh trầm tư lát mới : “Thai còn bé quá, kết luận chuẩn lắm nhưng theo tôi thấy khả năng 8 phần là trai.”


      Kỳ Ngọc Châu nghe xong vui đến choáng váng: “Hazz, ra tôi chỉ có chút hi vọng thế thôi, nếu là con chúng tôi cũng rất vui mà, chỉ mong là con trai tốt hơn, dù sao nhà họ Mạc chúng tôi bốn đời đơn truyền rồi. Hôm nay ông thế khiến tôi vui đến mức biết nên gì cho phải, tôi tin lời ông mà, để tôi cho người đưa ông về, sau này tôi nhất định hậu ta, những chuyện khác đợi con dâu tôi sinh xong rồi tạ ơn ông thể.”


      Trịnh tiên sinh xua tay: “ cần đâu, việc này chẳng qua là tiện tay thôi, hai gia đình chúng ta có tình cảm bao nhiêu năm, nếu tôi cũng đến đâu, đợi nhà bà sinh được cháu vàng rồi tôi còn phải đến chúc mừng ấy chứ, sao có thể nhận quà cảm ơn được.”


      Kỳ Ngọc Châu cũng tranh cãi, dù sao nếu muốn cảm ơn cũng thiếu cơ hội, cùng lắm là tạo điều kiện cho con cháu nhà họ Trịnh là được rồi. Bà liên tục cảm ơn rồi mới cho người đưa Trịnh tiên sinh về.


      Sau đó Kỳ Ngọc Châu về phòng bắt đầu lấy toàn bộ châu báu trong tủ bảo hiểm của mình ra, chọn lựa xong cho người đưa ba hộp lớn hộp sang phòng La Duyệt Kỳ.


      “Bác , bác làm gì vậy?” La Duyệt Kỳ ngổi ở cạnh cửa sổ ngắm lá rụng, thấy Kỳ Ngọc Châu mang theo đống người đến lập tức đứng dậy hỏi.


      Kỳ Ngọc Châu nhanh chóng bước tới bảo La Duyệt Kỳ ngồi xuống: “Mau ngồi , con mang thai cần phải để ý tới mấy cái lễ tiết này. Duyệt Kỳ, mấy thứ này là đồ mẹ sưu tập nhiều năm qua, con nhìn xem có thích , phẩm chất cần mà tay nghề chế tạo cũng là cực phẩm, trong những trường hợp đặc biệt, mang chúng rất phù hợp với thân phận của con.”

      (Editor: Từ đây thay xưng hô của cha mẹ Mạc Duy Khiêm từ bác thành ba mẹ cho thân mật nhé, trong tiếng TQ toàn ta - ngươi, hazz, chỉ biết chuyển theo cảm nhận của mình thôi.)


      La Duyệt Kỳ lại há hốc mồm nhìn về ba cái hộp sáng lóe đủ màu sắc từ các loại trang sức châu báu, cảm thấy có cho vài đôi mắt nữa cũng đủ dùng.


      “Bác , những thứ này quá quý trọng, mà đều là thứ bác thích, sao cháu có thể muốn được chứ?” La Duyệt Kỳ bị dọa, bác này sao mà còn mạnh tay vung tiền hơn cả các con mình vậy?


      “Mẹ cho con con cứ nhận , nếu thích ở chỗ mẹ vẫn còn ít, con cứ tùy ý chọn. Đúng rồi, ở ngân hàng cũng cất ít, hôm nào rảnh mẹ đưa con xem. Còn trong hộp này là mấy thứ có kiểu dáng thích hợp với người có tuổi, con đưa tới để mẹ ruột con đeo chơi , đây cũng coi như chút tâm ý mẹ tặng bà thông gia. Ba mẹ vẫn luôn áy náy chuyện còn chưa kết hôn mà để con phải vất vả mang thai, cho nên đừng làm ba mẹ ruột con nghĩ nhà ta khó khăn có thành ý mà lo lắng cho con, cũng để con phải chịu ấm ức.”


      “Đeo chơi” là câu cửa miệng của nhà họ Mạc à, sao mà từ già đến trẻ ai cũng câu này thế? Nhưng mà La Duyệt Kỳ vẫn vô cùng cảm động vì lời Kỳ Ngọc châu , lại nghĩ người nhà họ Mạc luôn hai là hai, mà Kỳ Ngọc Châu cũng lòng lo lắng cho , thôi cứ nhận lấy, như thế mọi người đều vui vẻ hòa thuận.


      Vì thế liền vô cùng vui vẻ nhận lấy, lại lấy ra hai món đeo lên người, đứng trước gương nhìn ngắm nửa ngày. Kỳ Ngọc Châu thấy La Duyệt Kỳ thích như thế cũng vui: “Kiến thức về châu báu rất nhiều, con thích mấy thứ này cũng coi như có duyên với nhà họ Mạc, sau này mẹ dạy con mấy điều cần chú ý, con học được rồi sợ bị lừa, mua nhầm hàng nữa. Đợi con sinh đứa xong có thể làm quen với công việc buôn bán của gia đình ta, dù sao sau này mọi thứ của nhà họ Mạc đều là của con và Duy Khiêm mà!”


      Lời này đúng là khiến người ta cảm thấy vô cùng ấm áp, La Duyệt Kỳ liên tục gật đầu, vừa cảm động lại hơi kích động.


      Sau đó Kỳ Ngọc Châu vừa cười ha hả vừa cho La Duyệt Kỳ biết vị trí tủ bảo hiểm trong phòng, còn mật mã, để bỏ hết châu báu vào trong khóa lại rồi mới khiến La Duyệt Kỳ bắt đầu nghi ngờ, có phải mỗi phòng trong nhà họ Mạc đều có tủ bảo hiểm ?


      Sau khi bị La Duyệt Kỳ châm chọc, Ngô Phái Thanh cực kỳ cáu giận nhưng vẫn muốn biểu tốt trước mặt người nhà họ Mạc nên vô cùng cẩn thận sắp xếp chuẩn bị bữa tiệc.


      “Sao lại sắp xếp bộ đồ ăn này ra đây, nó hoàn toàn hợp với chỉnh thể bữa tiệc.” Ngô Phái Thanh nhìn bộ đồ sứ vô cùng chói mắt nhíu mày, hoa văn màu trắng nhuốm máu đào này hoàn toàn hợp với chỉnh thể bàn ăn!


      Dì Triệu - người làm việc ở nhà họ Mạc gần 20 năm cười : “Đây là bộ đồ ăn sứ tro xương của Cảnh Đức Trấn, được cố ý mang ra để La tiểu thư dùng, vừa bảo vệ môi trường vừa có hại cho sức khỏe.”

      (Sứ tro xương còn được gọi là Bone China là loại đồ sứ được chế tạo từ tro xương động vật trộn với khoáng chất fensfat (còn gọi là Tràng Thạch) và đất sét trắng (cao lanh) có đặc điểm , trong và màu sắc đẹp. Sứ tro xương chứa chì, cadium hay các kim loại nặng chứa chất gây ung thư, vì thế tượng bị nhiễm độc chì do sử dụng sứ xương, điều này nổi trội hơn hẳn so với các loại gốm sứ tráng men thông thường khác - Các bạn có thể tham khảo thêm thông tin GG)


      Ngô Phái Thanh cười khẽ, cho là đúng : “ phải chỉ là sứ tro xương thôi sao, có gì hiếm lạ đâu, ai chẳng biết sứ tro xương có nguồn gốc từ nước chứ, bộ đồ ăn này chắc cũng chỉ đến 10 vạn là cùng.”


      Dì Triệu liếc mắt nhìn Ngô Phái Thanh cái mới lễ phép : “Đúng là đồ bình thường có giá đó, nhưng hễ là thứ nhà họ Mạc cố ý lấy ra tìm ra được món nào có giá 10 vạn bèo bọt đó đâu, tôi làm việc ở đây lâu cũng hiểu được đôi chút. Theo tôi biết hoa văn bộ đồ ăn này là do danh họa vẽ lên, tiểu thư nhìn con dấu đó biết, hơn nữa vị danh họa này qua đời, nên có thể coi đây chính là đồ vật quý giá, độc nhất vô nhị, còn giá cả của nó tôi quá hiểu nên dám lung tung.”


      Ngô Phái Thanh nhìn tên con dấu kia cảm thấy quen mắt, dù ta quá hiểu biết về vấn đề này nhưng cũng biết giá trị của tác phẩm nghệ thuật là thể đo lường, huống chi lại là hoại hàng độc nhất vô nhị này, nhưng càng như thế ta càng tức giận hơn: “Đồ vật như thế mà các người lại lấy ra cho người ta dùng? Mà nó cũng hợp đồ ăn, vẫn nên mau chóng cất . Bảo vệ môi trường, hại sức khỏe? Chẳng lẽ còn có người dám đầu độc ta hay sao chứ, hay là đồ ăn cũng có người bỏ độc?”


      Dì Triệu vẫn duy trì thái độ kiêu ngạo siểm nịnh: “Đây là việc Mạc phu nhân cố ý dặn dò, nếu tiểu thư lo lắng đến chỉnh thể mời bàn bạc lại với Duy Hoa rồi quyết định.” Từ trước đến nay người làm trong nhà họ Mạc đều trực tiếp gọi thẳng tên hai chị em Mạc Duy Hoa và Mạc Duy Khiêm.


      Đến lúc ăn cơm chiều, La Duyệt Kỳ bảo Mạc Duy Khiêm ngắm nhìn hai loại trang sức đeo, còn là do Kỳ Ngọc Châu cho mình.


      “Mẹ, mẹ làm thế này là sao chứ? Mẹ ghét bỏ con tặng Duyệt Kỳ quá ít ư? Ngay cả đồ riêng cũng lấy ra, cả bộ đồ ăn này nữa, phải mẹ vẫn cất giữ nó như bảo bối ư? Sao lại nỡ bỏ ra dùng rồi?” Mạc Duy Khiêm cũng hiểu sao mẹ mình đột nhiên lại hào phóng như thế, nhưng mà chỉ cần đối xử tốt với Duyệt Kỳ có ý kiến, huống chi mẹ còn tặng châu báu mà Duyệt Kỳ thích nhất nữa chứ.


      “Con gì thế, Duyệt Kỳ là con dâu nhà họ Mạc, sao mẹ có thể chú ý nó được chứ, cũng khổ cho con bé, còn tuổi mà phải chịu đựng tính tình xấu xa của con, sau này con phải chú ý cho mẹ, tốt nhất là bỏ bớt tính xấu của con !” Kỳ Ngọc Châu mượn cơ hội cảnh cáo con mình.


      Mạc Duy Khiêm quay đầu nhìn La Duyệt Kỳ : “Nhóc con, em có bản lĩnh nha, có thể khiến mẹ thiên vị em nhanh như thế, xem ra sau này có ngày lành nữa rồi. Lại đây nào bà xã đại nhân, con cá đá này là cố ý làm cho em đó, em ăn nhiều chút.”

      (Cá đá: Nguyên văn là xích điểm thạch ban ngư vì cái tên và công dụng mà ta nghĩ loại cá này chính là cá mặt quỷ, các nàng có thể tra thêm thông tin GG)


      Mạc Duy Hoa cũng cười : “Duyệt Kỳ, em có thể ăn nhiều cá này, giá trị dinh dưỡng của nó rất cao, hơn ngàn cân đấy, quốc yến cũng chỉ đến thế thôi, mọi người cũng được hưởng phúc theo em nè, bình thường có đồ tốt thế này mà ăn đâu.”


      La Duyệt Kỳ cũng biết hải sản quý rất đắt tiền nhưng ngờ cá cũng thế, đúng là phải ăn nhiều mới được, nên lãng phí.


      Mạc Duy Khiêm ngừng gắp đồ ăn cho La Duyệt Kỳ, La Duyệt Kỳ sắp ăn nổi nữa nhưng lại muốn phụ lòng tốt của nên vẫn cố gắng ăn.


      “Ăn hết đừng cố ăn, muốn em ăn nhiều hơn nhưng muốn em ăn no đến khó chịu đâu.” Mạc Duy Khiêm đoán La Duyệt Kỳ ăn đủ, cảm thấy ăn hơi gắng gượng liền lấy đĩa đồ ăn về phía mình, để ăn thêm nữa.


      Những người khác cũng nở nụ cười, Mạc Nhữ Đức cũng liên tục cười : “Duyệt Kỳ quá thành , luôn muốn từ chối người khác, tính cách như thế làm con chịu thiệt, sau này phải theo Duy Hoa học thêm mới được.”


      La Duyệt Kỳ nhanh chóng đồng ý, sau đó buông đũa xuống cười tủm tỉm chuyện với Mạc Duy Hoa. Mạc Duy Khiêm vẫn như cũ dồn toàn bộ cơm thừa đồ ăn của La Duyệt Kỳ vào bát mình ăn sạch.


      Ngô Phái Thanh tỏ vẻ phát ra tình cảnh trước mắt, chỉ chuyên tâm ăn cơm, ăn xong cũng chỉ ở bên cạnh mỉm cười gì.


      Lại qua mấy ngày, La Duyệt Kỳ trong phòng nhàm chán chơi đùa mấy thứ trang sức, chợt nghe thất tiếng gõ cửa.


      “Mời vào.”


      Sau đó giương mắt nhìn, thấy người vào là Ngô Phái Thanh liền hỏi: “Có chuyện gì?”


      “Tôi muốn chuyện nghiêm túc với , nếu có thể thẳng thắn trong cuộc trò chuyện này có lẽ tôi buông tha tình cảm dành cho Duy Khiêm, cũng lập tức rời khỏi nhà họ Mạc.”


      La Duyệt Kỳ lập tức đứng lên hỏi: “ nguyện ý chuyện? Vậy quá tốt, mời ngồi.”


      “Chúng ta đến thư phòng rồi , ở trong căn phòng đẹp đẽ sang trọng này tôi có tâm trạng.” Ngô Phái Thanh xong liền xoay người ra ngoài.


      La Duyệt Kỳ cũng nhanh chóng thu dọn mọi thứ, theo sát phía sau tới thư phòng.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      làm người ấy mà, phải biết mình là ai, cố đấm ăn xôi chỉ tổ hại mình và gia đình mà thôi :3 :3 :3
      Biết thỏa mãn mới là hạnh phúc...
      quỳnhpinky, A fang, Nhi Đặng9 others thích bài này.

    4. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      tham là thâm
      OrchidsPham thích bài này.

    5. Krystal0211

      Krystal0211 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      3
      Ngoài đời cũng nhiều con như NPT lắm, nó mặt dày mình cũng phải mặt dày lại cho nó biết sợ:059: Tks edit nhiều nhiều:038:
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :