1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vi Van

      Vi Van Well-Known Member

      Bài viết:
      142
      Được thích:
      1,241
      49 gặp 50 ròi ^^
      OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 71
      Editor: OrchidsPham


      câu của Kỳ Ngọc Châu, mọi chuyện chuẩn bị cho bữa tiệc cảm ơn đều được chuyển sang cho Mạc Duy Hoa làm, khiến La Duyệt Kỳ cũng có thể quang minh chính đại theo học.


      “Em cũng đừng nóng vội quá, giờ chị có dạy hết mọi thứ cho em em cũng nhớ hết được, phải vừa làm vừa học mới có thể hiểu ràng, em bạn bè nhà ta ít, lần này nhớ hết được còn những lần sau, dần dần quen thôi.” Mạc Duy Hoa ngồi trong phòng khách giảng giải mấy lễ nghi cơ bản với La Duyệt Kỳ.


      La Duyệt Kỳ cảm giác đầu mình to ra ít, việc này còn khó hơn cả thi đại học nữa.


      Dĩ nhiên là Mạc Duy Hoa nhận ra khó xử La Duyệt Kỳ, chị vỗ vỗ vai : “Đừng choáng váng, ra đây cũng phải chuyện lớn, chỉ cần em quan hệ linh tinh là được. Duyệt Kỳ, nếu em quyết định ở bên cạnh Duy Khiêm phải đón nhận mọi thứ của nó. Chuyện Ngô Phái Thanh em cũng hiểu đúng , tuy rằng Duy Khiêm thích em em nhưng em vẫn phải tỉnh táo, bị động đón nhận mọi thức phải là đạo lý xử thế đâu, có thể tránh được lần nhưng sao đảm bảo có lần thứ hai được, trong quan hệ vợ chồng cũng cần phải có đầu óc nữa.”


      “Chị yên tâm , em hiểu những điều chị mà, em cũng phải loại người ngang ngạnh bướng bỉnh, như chị , nếu em lựa chọn chắc chắn em cố gắng kinh doanh, vừa khiến bản thân hối hận, cũng oán trách người khác. ra em cảm thấy rất may mắn vì có chị chỉ dẫn cho, chị cũng đừng quên Tiêu Tiêu cũng là lợi thế cực lớn của em đấy.


      Mạc Duy Hoa lập tức bật cười: “Còn phải sao, ngày đó chị và Duy Khiêm thấy hai mợ cháu nhà em nằm giường ngáy ầm ĩ đều vui muốn chết, chị có thể nhận ra Duy Khiêm đối xử với em phải tốt bình thường đâu, em có thể hòa hợp với Tiêu Tiêu như thế nó cũng rất mừng, chị ngờ Tiêu Tiêu thích em đến thế, đúng là thể tốt hơn được mà.”


      Thấy La Duyệt Kỳ nhanh chóng hiểu , Mạc Duy Hoa cũng yên tâm. Chỉ cần phải người thông hiểu đạo lý đối nhân xử thế sợ dạy được, rồi chị lại nghĩ chị lo lắng hơi thừa rồi, người được em trai chị coi trọng sao có thể là người tầm thường được chứ?


      “Em đó, đừng có xưng hô khách sáo với chị nữa, cứ gọi chị là chị hai như Duy Khiêm .”* Mạc Duy Hoa vô cùng ưng ý em dâu La Duyệt Kỳ này rồi, thấu hiểu lí lẽ, lại kén chọn kiêu ngạo, còn hợp với con chị, đúng là hiếm có. (Editor: Trong bản gốc La Duyệt Kỳ vẫn gọi Mạc Duy Hoa và cha mẹ Mạc Duy Khiêm là ngài - kiểu gọi kính trọng nhưng vì ta chuyển hết sang là bác, là chị… cho đỡ ngang nên… mọi người thông cảm, cứ hiểu vậy nha :3 )


      La Duyệt Kỳ hơi kích động gật đầu.


      Mạc Duy Hoa cũng vui vẻ: “Phải rồi, sao Duy Khiêm mua vòng cổ cho em mà em đeo vậy?”


      “Nó quá quý giá, em dám dùng, em nghĩ ấy lại dùng nhiều tiền như thế để mua vật nho , cả đời em cũng kiếm nổi số tiền đó ấy chứ.” La Duyệt Kỳ thà .


      “Em đúng là có tâm nhãn như mẹ chị mà. Chị nghe Duy Khiêm em thích trang sức châu báu, chị dám kiêu ngạo coi thường nhưng gia đình chị kinh doanh thứ này mà, có thể bạc đãi em, thỏa mãn chút sở thích đó của em được hay sao? Em cứ dùng , ra vào có vệ sĩ rồi sợ đâu, hơn nữa dùng nó cũng thể được thân phận, đồ em dùng người cũng là biểu coi trọng em của Duy Khiêm, có thể khiến số kẻ tiểu nhân kinh sợ, cho họ cơ hội coi thường em. Chị cũng đặt mấy bộ đồ bà bầu cho em rồi, hôn lễ cũng chuẩn bị, chi tiết cụ thể Duy Khiêm với em, chị nhiều lời nữa.”


      Cái danh tiếng thích trang sức của cố định rồi, dĩ nhiên làm gì có người phụ nữ nào thích trang sức chứ, nhưng mà trực tiếp đeo cái vòng cổ hơn trăm vạn người hơi quá rồi, xem ra người nhà họ Mạc đều nghĩ thoáng như nhau, cần phải rèn luyện thêm năng lực thừa nhận của mình.


      Hai người lại trò chuyện thêm láy, Mạc Duy Hoa nhìn đồng hồ thấy muộn bảo La Duyệt Kỳ trở về phòng nghỉ ngơi.


      Về phòng, Mạc Duy Khiêm ở bên trong, La Duyệt Kỳ ngồi lên giường hỏi: “ phải làm sao, sao lại chạy về đây rồi?”


      “Nhớ em mà, buổi chiều có mấy cái hội nghị vớ vẩn cần thiết thôi.” Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ muốn nằm xuống cũng sán tới.


      “Em muốn ngủ trưa, bận cứ .”


      Mạc Duy Khiêm lập tức : “Nhóc con có lương tâm, em có biết mỗi ngày phải làm xa thế nào ? nhớ thương em như thế mà em còn cảm động nữa.”


      La Duyệt Kỳ từ từ nhắm mắt, nghe Mạc Duy Khiêm lải nhải bên tai cũng đáp lời, chỉ có khóe môi khẽ cong lên.


      “Duyệt Kỳ, em nhìn , lời em có nghe vào tai vậy?”


      Ánh mắt La Duyệt Kỳ hơi hé ra chút: “Có nghe mà, nếu vất vả thế chi bằng ngày thường đừng quay về nữa, cuối tuần về là được rồi.”


      cái gì vậy, chúng ta là vợ chồng mà gặp nhau hàng ngày còn ra gì nữa, mẹ cho chúng ta ngủ chung phòng là quá đáng lắm rồi, em còn vậy, có phải muốn trêu chọc hả?” Mạc Duy Khiêm khẽ cắn hai má La Duyệt Kỳ.


      La Duyệt Kỳ lại nhắm mắt lại cười: “Em thấy vẫn nên về nhiều hơn, về luôn khiến người ta lo lắng.”


      nhóc này, vẫn còn ăn dấm chua sao, em có nhìn thấy để ý tới ta bao giờ ? Cho dù chuyện với ta cũng là để xả giận cho em mà, bình thường trước mặt em oai phong lắm mà, sao ở trước mặt người phụ nữ họ Ngô kia lại có chút năng lực phản kháng nào vậy, cứ thế để ta bắt nạt? Hỏi cái gì em cũng trả lời , bảo em thừa nhận gì em cũng thừa nhận, sao em ngốc thế?”


      “Vốn dĩ em biết dối mà, đâu phải ai cũng biết tính kế người ta như chứ.”


      Mạc Duy Khiêm tức giận : “ làm mọi thứ phải vì em ư? Vòng cổ kia còn đủ thỏa mãn em sao? Cái tình tình hờ hững này của em là sao hả, trong lòng em nghĩ gì cứ thẳng ra .”


      La Duyệt Kỳ lập tức mở to mắt trừng lại: “Em hờ hững thế nào hả? Đâu phải biết là cứ đến giữa trưa em mệt rã rời, bình thường lúc nghỉ ngơi cũng chẳng thấy bóng dáng đâu thế mà hôm nay lại có hứng chạy về trêu chọc em, nhà nhiều phòng như thế, còn có nữ nghệ sĩ dương cầm, con cái cán bộ cao cấp ôm mối tình thắm thiết theo đuổi, chẳng phải các người muốn làm gì làm sao, quá tiện còn gì, thế mà còn dám hỏi ngược lại lòng em nghĩ gì ư? lòng em có thể nghĩ cái gì hả? Mạc Duy Khiêm, em phải nô tì của cũng phải thú cưng nuôi để thích trêu chọc thích đá sang bên! Em đòi mua thứ đắt tiền như thế cho em sao? Em đòi mua trang trức cho em chắc? Thanh danh của em đều bị phá hủy rồi, thấy em có bao giờ đeo bất kỳ trang sức nào người hai đâu cũng rêu rao là em thích châu báu hả? Theo em thấy thôi thừa dịp bây giờ còn chưa đăng ký kết hôn, chúng ta hiểu mọi chuyện, đừng làm chậm trễ nhau nữa! Cùng lắm sinh đứa này ra để lại cho nhà xong em tìm mối khác mà kết hôn, cũng chẳng khó tìm đâu!”


      “Bà của , sao em lại giận vậy chứ, còn suy nghĩ lung tung nữa, chẳng phải bình thường đều bận chuẩn bị hôn lễ thôi sao, thời gian gấp mà việc cần làm lại nhiều! sợ hãi mà, thời gian bên em nhiều lắm, nghĩ đến lúc em ngồi mình có việc gì làm, chẳng phải lại nhớ thương cái người ở Mĩ kia à? em thích châu báu chẳng qua chỉ là tìm cớ để mua thứ này thứ kia cho em thôi, là biểu tình nguyện tặng em cũng tình nguyện nhận mà. Lúc nãy là do nhất thời hồ đồ, nhảm thôi, em đừng giận.” Mạc Duy Khiêm cũng biết mình làm sao nữa, La Duyệt Kỳ vừa phát tác trái tim liền đập bình bịch, khó thở, khí hít vào đều đủ dùng. trải qua rất nhiều sóng gió nhưng chưa bao giờ cảm thấy căng thẳng đến vậy, thế này là sao chứ?


      “Đó là do nghĩ lung tinh, em quyết định sinh con cho rồi còn lo lắng gì nữa chứ, Cao Tử Ninh báo tin bình an cho em rồi, là Kim Đào điều trị, tiện gọi điện cho em, em còn nghĩ cái gì chứ? mấy ngày rồi sao vẫn cho em gặp ba mẹ? Chẳng lẽ hôn lễ cần tham gia của họ sao?” Giọng điệu La Duyệt Kỳ vẫn tốt lắm.


      “Chi tiết hôn lễ qua với ba mẹ em rồi, bên nhà em cần chuẩn bị gì hết, chỉ cần chờ tính được ngày, thông báo cho người thân bạn bè là xong. Chẳng lẽ bạc đãi cha mẹ vợ hay sao, cho người đưa ba mẹ đảo Ba-li chơi, sau đó còn dạo chơi vòng quanh các nước Đông Nam Á rồi, lúc ba mẹ trở về cũng là khi hôn lễ chuẩn bị xong.”


      Cái gì? Ba mẹ ra nước ngoài chơi? Bảo sao mà lâu như thế họ gọi điện cho , Mạc Duy Khiêm này đúng là biết dụ dỗ mà.


      “Vậy xem muốn làm hôn lễ thế nào để em còn chuẩn bị tâm lý chứ?”


      Mạc Duy Khiêm nhanh chóng : “Quy mô hôn lễ được khái quát rồi, mở rộng lắm, chỉ mời người thân bạn bè gần gũi tới tham gia thôi, giờ em tiện ra nước ngoài nên chỉ có thể tổ chức ở trong nước.”


      La Duyệt Kỳ nghe thế nhàng thở ra, may mà phải loại hôn lễ quá phô trương, có thể tự nhiên hơn chút.


      bàn bạc với người nhà rồi, nguyên tắc hôn lễ là khiêm tốt, trang nghiêm mà xa hoa. ra cảm thấy cần thiết phải xa hoa nhưng mẹ kiên quyết muốn thế, cả đời bà đều sinh sống trong môi trường châu báu nên hôn lễ tuyệt đối tổ chức thể quá đơn sơ được.”


      Thời điểm La Duyệt Kỳ nghe đến hai chữ xa hoa, suýt nữa sặc nước miếng, dám tưởng tượng đến trường hợp mà Mạc Duy Khiêm cũng phải dùng đến hai chữ xa hoa này.


      “Duyệt Kỳ, sau này em đừng dễ dàng hai chữ chia tay được , chúng ta có được ngày hôm nay dễ, muốn nghe em thế đâu.” Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ lời nào liền tự ra suy nghĩ trong lòng mình.


      La Duyệt Kỳ lấy lại tinh thần, xoay người ôm cổ Mạc Duy Khiêm dịu dàng : “Em biết em cũng có chỗ phải, do tính tình em tốt, đối với em quá tốt rồi mà em còn biết quý trọng, nổi giận với , đạo lý, đừng trách em nhé. Vì chuyện Ngô Phái Thanh mà lòng em cực kỳ khó chịu, ta vĩ đại như thế, người lại xinh đẹp, năng lực làm việc tốt, ở trước mặt ta em ngẩng nổi đầu lên, trước mặt mẹ em cũng luôn phạm lỗi, tay chân lóng ngóng gây chuyện, nên vừa rồi em chỉ mượn đề tài để phát tiết chút thôi, em biết mình sai rồi, nhất định sau này em sửa.”


      Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ tự kiểm điểm lập tức đau lòng: “Bảo bối của , em đừng ấm ức nữa, em để ý đến ta làm gì chứ, chẳng qua mẹ có mặt mũi đuổi ta , vốn nghĩ ta thức thời mà rời , ai biết ta lì lơm thế. ta dù có vĩ đại hơn nữa cũng bằng ngón tay út của em, chỉ biết dùng mấy thứ thủ đoạn hạ lưu, mọi người vừa nhìn hiểu , chỉ như vậy ta đủ tiêu chuẩn rồi, vợ Mạc Duy Khiêm này cần học mấy thứ vớ vẩn đó, sau này em cách xa ta chút, đừng để ta dạy hư em. Lại , em còn hiểu nhân cách của sao, hôm đó tới là vì mẹ canh kỹ quá, bà chỉ sợ ăn em thôi, hôm nay cũng phải rình lúc mẹ chú ý để lén vào đây đấy, em còn thèm thương nữa.”


      La Duyệt Kỳ nở nụ cười: “Vậy xem em ?”


      “Dĩ nhiên là rồi, nhiều lần thế rồi mà em vẫn còn phải hỏi nữa ư.”


      “Em thích nghe, bảo thêm vài lần cũng được sao?” La Duyệt Kỳ chu miệng ngã về phía Mạc Duy Khiêm.


      “Bảo gọi em là tổ tông cũng được chứ xá gì mấy lời thương, giờ thân thể em tiện lộn xộn đâu, ngồi yên rồi muốn nghe gì cho nghe.”


      La Duyệt Kỳ lập tức trở nên an phận, nhìn thẳng vào Mạc Duy Khiêm : “Em lộn xộn nữa, .”


      Trái tim Mạc Duy Khiêm đập rộn lên, nuốt mấy ngụm nước miếng mới khẽ : “ em.”


      La Duyệt Kỳ ngẩn người lát, sau đó vui vẻ hôn Mạc Duy Khiêm cái mạnh: “ lần em hôn lần.”


      “Được nha, vụ mua bán này thiệt, em, em, em…” Mạc Duy Khiêm liền hơi hơn 10 lần mới ngừng lại.


      La Duyệt Kỳ cười híp mắt, Mạc Duy Khiêm cũng cười híp mắt, hai người dính vào chỗ hôn đến ngọt ngấy, nhưng trước khi chìm sâu vào đê mê, La Duyệt Kỳ giơ bàn tay đặt sau lưng Mạc Duy Khiêm lên, hướng về phía cửa ra vào tạo dấu hiệu chiến thắng.


      Ngô Phái Thanh giận dữ xoay người, ta nghe Mạc Duy Khiêm về rồi nên muốn tìm giải thích chuyện bát canh hôm đó, thấy cửa phòng La Duyệt Kỳ đóng chặt liền ngó vào, nhưng chỉ ngó vào lát ta hiểu ra Mạc Duy Khiêm cũng lạnh lùng như ta nghĩ. ta vẫn tưởng rằng Mạc Duy Khiêm mỉm cười ôn hòa, cử chỉ lịch nho nhã nhưng luôn tạo cho người ta khoảng cách dễ tới gần được. Đến tận hôm nay ta mới biết Mạc Duy Khiêm cũng có thể ôn tồn chăm sóc, thân mật với La Duyệt Kỳ đến vậy, ta thể quên được câu đầy thâm tình “ em” mà Mạc Duy Khiêm vừa kia. Ba chữ đó khiến ta xác định được người đàn ông này có thể vì người mình mà làm mọi thứ, cũng xác nhận rằng ta người đàn ông khó lường này rồi!


      Nghĩ thế ta lại càng hận, ràng vừa rồi La Duyệt Kỳ phát ra ta đứng ngoài cửa, thế mà còn cố ý biểu vô cùng thân mật với Mạc Duy Khiêm, loại đàn bà biết thẹn sao có thể xứng đôi với Mạc Duy Khiêm cao quý được?


      Trở lại phòng của mình, Ngô Phái Thanh căn bản thể bình tĩnh được, toàn bộ tâm trí đều là hình ảnh Mạc Duy Khiêm toàn tâm bảo vệ ủng hộ La Duyệt Kỳ trước mặt ta, ta muốn có được tình đó, tình có thể khiến phụ nữ sống đời uổng.


      ta chìm vào đau khổ rối rắm có người gõ cửa phòng ta, Ngô Phái Thanh nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi : “Mời vào.”


      Sau khi thấy người tới là ai, ta lập tức thay đổi sắc mặt: “ tới làm gì?”


      La Duyệt Kỳ đóng chặt cửa cười : “Tôi đến xem bộ dạng thảm hại của tình địch, được sao?”

    3. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      SỨC CHIẾN ĐÁU CỦA CHỊ KỲ MÃNH LIỆT , ỦNG HỘ CHỊ:yoyo64:
      nolovestillliveOrchidsPham thích bài này.

    4. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Trời mưa tâm trạng quá tốt lại được xem chị kì chiến thắng vẻ vang còn tốt hơn nữa :)) đax quá @OrchidsPham
      OrchidsPham thích bài này.

    5. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      Cái bà NPT này đúng là ảo tưởng mà, chai mặt dễ sợ :yoyo62::yoyo62::yoyo62::yoyo62:
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :