1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      dù chưa đăng hoàn nhưng vẫn vào tung vài cành bông cho @OrchidsPham ra ebook TÌNH BIẾN

      :yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      quỳnhpinky, OrchidsPham, dunggg3 others thích bài này.

    2. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      @Chó Điên sao avatar thành người eo tui rồi.........mừng ra ebook
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 69
      Editor: OrchidsPham


      Từ lúc Mạc Duy Hoa bước vào, Ngô Phái Thanh vẫn luôn đứng bên cạnh mỉm cười, đến tận khi Kỳ Ngọc Chân giới thiệu đến mình mới tiến lên hai bước hào phóng chào đón: “Em chào chị Duy Hoa.”


      “Xin chàm, Ngô tiểu thư học đàn dương cầm, bảo sao lại có khí chất thế chứ, về nước để tham gia biểu diễn sao?” Mạc Duy Hoa cũng bày dáng vẻ của phu nhân lãnh đạo ra.


      “Em đâu có tốt như chị chứ, đúng là em muốn tham gia mấy buổi biểu diễn nhưng sau đó tính ra nước ngoài nữa, em muốn ở lại phát triển trong nước, dù có tới đâu vẫn thấy tốt bằng tổ quốc của mình.”


      Mạc Duy Hoa cười : “Xem ra Ngô tiểu thư đúng là tài nữ, nếu biểu diễn nhạc tổ chức ở nơi này, có cơ hội tôi tới xem ủng hộ, người có thể diễn tấu đoạt giải thưởng ở nước ngoài nhất định là nghệ sĩ kiệt xuất, đáng tiếc tôi chỉ là người thô tục, kém hiểu biết thôi.”


      “Chị Duy Hoa đừng vậy mà, thành tích bé ấy của em có đáng gì đâu, chẳng qua lúc ở nước ngoài muốn tranh đua để làm mất mặt tổ quốc, phương diện học tập cũng cố gắng hơn những người khác chút thôi. Lí tưởng của em chỉ có thế nhưng giờ chưa nên ra kẻo mọi người lại cười em.” Ngô Phái Thanh ứng đối thỏa đáng kiêu ngạo xu nịnh, vừa biểu khiêm tốn của mình vừa tự tâng bốc bản thân.


      “Đừng khách sáo nữa, đúng lúc Duy Khiêm cũng trở lại, lát nữa giới thiệu hai đứa với nhau. Lão Mạc, ông xem lần này sao lại trùng hợp thế chứ, đúng là duyên phận mà.” Kỳ Ngọc Châu xong liền cười, Mạc Nhữ Đức - cha Mạc Duy Khiêm cũng gật đầu theo.


      Ngô Phái Thanh đúng là rất xuất sắc, đáng tiếc cũng chỉ là người đàn bà quá giỏi dùng tâm kế mà thôi, nếu là con của Ngô phó cục trưởng nào đó sao có thể biết cha mẹ là ai được? Lúc quen biết có thể là trùng hợp nhưng mà mục đích của việc ân cần làm bạn suốt đến khi về nước cần cũng hiểu rồi. Mạc Duy Hoa phải ghét Ngô Phái Thanh này, chỉ là chị có ấn tượng tốt mà thôi, chỉ cần ta ảnh hưởng đến hòa thuận trong gia đình chị là tốt rồi.


      Nhưng ba mẹ cũng phải, quá liều lĩnh, chưa tiếng nào đưa người về rồi. Xem ra lát nữa có trò hay để nhìn rồi.


      “Đúng rồi, sao Duy Khiêm lên với con? Còn cả Tiêu Tiêu nữa, con bé đâu rồi?” Kỳ Ngọc Châu hỏi.


      “Mẹ, Duy Khiêm dẫn theo bạn về, chờ mọi người ở dưới lầu đấy, Tiêu Tiêu cũng ngồi ở dưới đó.”


      Kỳ Ngọc Châu khựng lại chút, sau đó : “Nếu có bạn tới đây mẹ phải thay đồ xuống gặp khách chứ. Phái Thanh, cháu về phòng chờ lát nhé, bác thay đồ xong cho người gọi cháu rồi chúng ta cùng xuống.”


      Ngô Phái Thanh ngoan ngoãn đồng ý, cũng cười : “Nếu trong nhà có khác cháu cũng nên sửa soạn chút, bác , cháu thay bộ đồ khác vậy.”


      Kỳ Ngọc Châu chỉ được, đợi Ngô Phái Thanh ra ngoài rồi mới vội vàng hỏi con : “Sao lại thế này, Duy Khiêm đưa ai về thế?”


      Phản ứng rất nhanh, Mạc Duy Hoa thể bội phục trí thông minh của mẹ mình được.


      “Mẹ, ba mẹ quá liều lĩnh rồi, quen biết nửa vời như thế cũng đưa về nhà, còn muốn giới thiệu cho Duy Khiêm nữa chứ.”


      “Sao lại là liều lĩnh chứ, Duy Khiêm bao nhiêu tuổi rồi, con là chị con thấy lo nhưng ba mẹ lo! Hơn nữa Phái Thanh ở chung với ba mẹ mấy tháng rồi, dáng vẻ, nhân phẩm gia thế đều tốt, Duy Khiêm còn cái gì mà soi mói nữa? Con mau , cuối cùng nó đưa ai về hả?” Kỳ Ngọc Châu hiểu rất , nếu phải là người vô cùng quan trọng con bà đưa về nhà gặp cha mẹ đâu.


      “Còn có thể là ai nữa chứ, con dâu tương lai của mẹ, mợ của Tiêu Tiêu đấy. Mẹ còn trách con lo nữa, đâu phải mẹ biết con và Thụy Văn giới thiệu cho nó bao nhiêu đối tượng chứ? Kết quả thế nào, nó chẳng thèm quan tâm mà tự giải quyết luôn!”


      Kỳ Ngọc Châu nhíu mày: “Là người phụ nữ thế nào? Duy Khiêm có ý định kết hôn rồi sao?”


      phải có ý định, đến cha mẹ nhà cũng đón đến đây rồi. Gia thế bình thường nhưng nhân phẩm rất tốt, lúc điều tra vụ án Duy Khiêm cứu con bé, hai đứa nó coi như là hoạn nạn sinh tình, chỉ có điều tuổi hơi , mới 25 thôi, hơn Duy Khiêm 11 tuổi.”


      “Được ? phải Duy Khiêm ham của lạ đấy chứ? Dù sao cũng phải chờ mẹ và ba con gặp rồi mới , gia thế quan trọng, chỉ cần là người có nhân phẩm là được, đúng lúc có cả Phái Thanh ở đây để so sánh.” Kỳ Ngọc Châu vừa nghe thế sinh nghi, theo bản năng nghĩ dù sao ánh mắt của bà và bạn già vẫn chuẩn hơn.


      Con ngươi trong mắt Mạc Duy Hoa đảo quanh vòng, cũng chuyện La Duyệt Kỳ mang thai, chờ cha mẹ thay quần áo xong liền theo xuống chuẩn bị xem trò hay.


      Ngô Phái Thanh cũng thay xong quần áo, càng thêm xinh đẹp động lòng người hơn lúc trước. ta cũng theo người nhà họ Mạc xuống gặp khách.


      “Văn Tiêu Tiêu, cậu lặp lại lần cuối, con thích về các chòm sao thế nào cứ nhưng nếu còn đưa cái di động của con đến trước mặt mợ con lần nữa cậu trực tiếp ném nó vào hồ nước đấy!” Mạc Duy Khiêm cảnh cáo cháu mình.


      “Con sai rồi, con cất điện thoại vào túi xách là được chứ gì, cậu hư, chỉ biết dọa nạt con.” Văn Tiêu Tiêu chu môi, khẽ than thở cất điện thoại .


      Lúc này Mạc Duy Khiêm mới tươi cười, nhận lấy cháo xương bảo mẫu đưa tới để La Duyệt Kỳ ăn lót dạ.


      “Em ăn lót dạ , ăn cơm ngay thôi.”


      La Duyệt Kỳ hề biết ơn: “Ba mẹ sắp xuống rồi mà em ngồi đây ăn cháo còn ra thể thống gì nữa.”


      “Có sao đâu, giờ em thể bị đói được, họ chỉ mong em ăn nhiều hơn chứ sao trách em được chứ? Ngoan, ăn chút , sáng nay em cũng ăn được gì nhiều, nếu còn nhịn nữa chịu nổi đâu.” Mạc Duy Khiêm nâng thìa lên bón cho La Duyệt Kỳ.


      “Khụ, ba mẹ, để con giới thiệu với ba mẹ, đây là bạn Duy Khiêm tên La Duyệt Kỳ.”


      La Duyệt Kỳ vừa nghe thấy tiếng Mạc Duy Hoa phía sau lập tức đẩy tay Mạc Duy Khiêm ra đứng lên, hơi khách sáo nhìn về phía mấy người vừa xuống.


      Mạc Duy Hoa cũng quá về tuổi cha mẹ chị ấy rồi, La Duyệt Kỳ chỉ nhìn cái tính được tuổi của họ hội, cha mẹ Mạc Duy Khiêm mà sắp 80 tuổi á? Chắc chắn còn chưa đến 70 đâu!


      “Duyệt Kỳ, đừng lo lắng, đây là ba mẹ .”


      “Cháu chào bác trai bác .” La Duyệt Kỳ hơi cúi người .


      “Xin chào La tiểu thư, vừa rồi tôi chỉ lo chuyện với Duy Hoa, biết Duy Khiêm dẫn theo bạn về nên kịp tiếp đón, mong thông cảm.”


      “Con nè mẹ, sao mẹ khách sáo vậy? Tương lai Duyệt Kỳ chính là người nhà ta mà, mẹ đừng khách sáo như thế được ?” Mạc Duy Khiêm cười hì hì muốn giảm bớt khí căng thẳng.


      Kỳ Ngọc Châu trợn trắng mắt tức giận liếc con cái: “ bậy bạ gì đó, con xem bộ dạng con giờ , nhà ta còn có khách đấy. Mẹ giới thiệu với con chút, đây là Ngô Phái Thanh, con của phó cục trưởng Ngô Nghiên của bộ kế hoạch, mấy tháng ở nước ngoài con bé đều theo chăm sóc ba mẹ, thường xuyên tản bộ trò chuyện với ba mẹ đấy.”


      Mậc Duy Khiêm lập tức điều chỉnh tư thế, trở nên vô cùng nghiêm chỉnh bắt tay Ngô Phái Thanh: “Cảm ơn Ngô tiểu thư chăm sóc, đợi ngày khác chị tôi mời ăn để cảm tạ.”


      cần đâu ạ, chẳng qua đúng lúc là hàng xóm nên em mới quan tâm hai bác chút, cần để tâm đâu ạ.” Ngô Phái Thanh vô cùng vừa lòng với Mạc Duy Khiêm, lúc ở nước ngoài biết được hàng xóm bên cạnh là ai, ta lập tức với cha, cha ta liên tục dặn dò phải nắm chắc cơ hội này, dĩ nhiên ta cũng xem qua ảnh chụp của Mạc Duy Khiêm mạng rồi, cảm giác với ta người đàn ông rất có sức hút, hôm nay vừa gặp càng khẳng định suy nghĩ này hơn.


      Nhưng ngờ lại xuất việc ngoài ý muốn, Mạc Duy Khiêm thế mà lại đưa về nhà người phụ nữa tầm thường như vậy, vừa rồi lúc ta thay quần áo xong có bảo mẫu lên mời ta ra ngoài, còn cố ý nhấn mạnh về người phụ nữa này, ta biết chắc chắn là Kỳ Ngọc Châu dặn bảo mẫu , chắc là muốn tránh làm ta xấu hổ.


      Vốn dĩ ta còn tưởng kẻ đến là đối thủ mạnh, nhưng giờ có thể yên tâm rồi, người phụ nữ tên La Duyệt Kỳ này chẳng thể so sánh nổi với ta, huống chi cha mẹ Mạc Duy Khiêm còn đứng về phía ta nữa!


      Nghĩ thế, Ngô Phái Thanh lại biểu vô cùng tự nhiên hào phóng, hoàn toàn đối lập với La Duyệt Kỳ cực kỳ căng thẳng.


      Kỳ Ngọc Châu cũng hơi giận, ban nãy bà nhìn cái dáng vẻ chút tiền đồ của con trai mà hận ngứa răng, cho dù người ta có là tiên trời nó cũng thể khép nép hầu hạ thế được! Lại nhìn dáng vẻ lo lắng của La Duyệt Kỳ, cảm nhận đầu tiên của bà là người phụ nữ này giả vờ rất giỏi, trước mặt vẻ sau lưng vẻ để lừa gạt con trai bà, cho nên lòng bà thích ta chút nào hết.


      “Nếu con muốn cảm ơn Phái Thanh tự mời người ta ăn cơm chứ sao lại bảo chị con mời, người ta thiếu bữa cơm của con chắc? Còn nữa, giờ mới mấy giờ mà đem cơm lên phòng khách ăn hả? Con sống bên ngoài quá lâu nên ngay cả quy củ lễ tiết cũng quên sạch rồi sao? Cho dù La tiểu thư có đói chịu nổi con cũng phải mời người ta đến nhà ăn để ăn chứ, dáng vẻ của con như thế còn ra thể thống gì nữa?” Kỳ Ngọc Châu cũng quên được cảnh bà vừa nhìn thấy, đúng là ngứa mắt mà.


      La Duyệt Kỳ nghe thế lòng trầm xuống, hiển nhiên là mẹ Mạc Duy Khiêm có thành kiến với rồi, lại nhìn Ngô Phái Thanh tươi cười đứng đó, cho dù là kẻ ngốc cũng hiểu xảy ra chuyện gì. Đon giản là tình huống cẩu huyết thôi, hai ông bà chọn được con dâu ưng ý, lén mang về tạo kinh ngạc cho con trai, ngờ con trai cũng dấu diếm, muốn tạo kinh ngạc cho cha mẹ, lần này đúng là có trò hay để xem mà!


      Nếu như gặp Ngô Phái Thanh vào thời điểm chưa hiểu được tình cảm của Mạc Duy Khiêm, chắc chắn La Duyệt Kỳ có chút tin tưởng gì cả, nhưng nếu quyết tâm cố gắng vì tình cảm của hai người toàn lực ứng phó tình địch, đem hết khả năng bảo vệ người , cũng thất hứa với Kim Đào, càng thể phụ rẫy mọi chuyện Mạc Duy Khiêm làm vì .


      Nếu lúc trước La Duyệt Kỳ còn yên tâm xuất của Ngô Phái Thanh hoàn toàn khơi dậy dục vọng chiếm hữu của dành cho Mạc Duy Khiêm, đồng thời cũng khơi dậy ý chí chiến đấu của , khiến càng hiểu tình cảm của mình dành cho Mạc Duy Khiêm hơn, La Duyệt Kỳ biết chịu thua là gì trở lại rồi!


      Hơn nữa cũng phải là con bé mới vào đời chưa biết gì mà liều lĩnh đâm đầu vào, cho nên sau khi nghe mẹ Mạc Duy Khiêm xách mé, chỉ cụp mắt lời nào.


      Lúc này mặt Mạc Duy Khiêm trầm hẳn xuống: “Mẹ, lời này của mẹ là cho ai nghe thế? Cháo là do con bảo người làm cho Duyệt Kỳ, cũng là do con ép ấy ăn, mẹ đừng có gây khó dễ cho ấy, ấy là con dâu tương lai của mẹ đấy!”


      “Phái Thanh còn ở đây đấy, sao con có thể chuyện với mẹ con như thế hả? Con có bạn rồi liền học cái thói vô lễ đó sao?” Mạc Nhữ Đức vô cùng uy nghiên .


      “Ba, ba đừng có nổi giận với con, tôn trọng phải đến từ hai phía, ba mẹ tôn trọng Duyệt Kỳ rồi hãy , chẳng lẽ khuyết điểm của con đều do Duyệt Kỳ dạy chắc? Duyệt Kỳ, em ngồi xuống , cần để ý đến lời ai hết, sau này chúng ta cũng ở đây nữa. Cháo này lạnh rồi, tanh lắm, em thích thôi ăn nữa.” Mạc Duy Khiêm đỡ La Duyệt Kỳ ngồi xuống sô pha, nắm tay an ủi.


      Kỳ Ngọc Châu thực tức giận, dù khi ở nước ngoài cũng nhưng ý tứ quá ràng rồi, bà muốn giới thiệu Ngô Phái Thanh cho con trai, giờ tốt rồi, chẳng những ở trước mặt Ngô Phái Thanh giới thiệu bạn , còn che chở ta như thế, khác gì tát thẳng vào mặt bà? Nếu cưới về chẳng phải là loạn nhà luôn sao?


      “Thằng ranh vô liêm sỉ, con dám tranh luận với người lớn thế sao hả?” Mạc Nhữ Đức đỏ mặt tía tai chỉ thẳng vào mặt con quát lên.


      Ngô Phái Thanh ngờ Mạc Duy Khiêm chẳng thèm quan tâm mà cãi lại ba mẹ như thế, xem ra ta thể khinh thường La Duyệt Kỳ này được. Nhưng như vậy cũng tốt, càng quậy Kỳ Ngọc Châu và Mạc Nhữ Đức càng thể chấp nhận ta, cũng càng khiến ta thể được ưu thế của mình.


      “Bác trai, bác đừng nóng giận mà, thân thể quan trọng hơn. Đều là người nhà, có chuyện gì thể bình tĩnh với nhau được chứ, bác phát giận như thế cũng khiến La tiểu thư khó chịu trong lòng đúng ? Bác cũng bớt giận, cháu để ý chuyện có mời cơm hay đâu, cháu quý mến nên mới tự nguyện ở cùng hai bác, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện trả ơn gì hết.” Ngô Phái Thanh tỏ vẻ lo lắng đỡ lấy Mạc Nhữ Đức, rồi lại quay đầu khuyên nhủ Kỳ Ngọc Châu.


      Đúng là kẻ khéo đưa đẩy! Mạc Duy Hoa thầm cười trộm, Ngô Phái Thanh này đúng là khéo léo giao tiếp, nhưng nhà họ Mạc cần nàng dâu bề ngoài xinh đẹp nhã nhặn nhưng bên trong tính toán như loại con buôn biết mình là ai!


      “Ba mẹ, ba mẹ cũng là, khó khăn lắm Duy Khiêm mới chịu quen bạn , muốn kết hôn, ba mẹ còn quản nhiều như thế nào gì, nó mấy tuổi rồi, có dạng người nào mà nó chưa gặp đâu, ba mẹ lo làm gì chứ? Lại Duyệt Kỳ mới bao nhiêu tuổi, chưa có nhiều kinh nghiệm, ba mẹ đừng có dọa người ta chạy mấy đấy. Ba mẹ đừng giận nữa mà, Duy Khiêm, sau này em cũng được chuyện với ba mẹ như thế nữa nghe chưa?”


      Mạc Duy Khiêm cũng thoải mái : “Em biết rồi, em cũng chỉ là nóng vội quá nên mới chú ý thôi, sau này như thế nữa.”


      “Nóng vội? Con vội cái gì? Mẹ chẳng qua chỉ câu con quát vào mặt mẹ rồi, có thành ý cần nhận lỗi đâu!” Kỳ Ngọc Châu vẫn hề nguôi giận.


      La Duyệt Kỳ chỉ ngồi yên chỗ gì, người ta chưa thèm hỏi han nhận định phải người tốt, càng chỉ càng sai thôi, khéo còn phản tác dụng, còn bằng yên lặng, tiện thể được cái tiếng khiêm nhường.


      Nghe họ tranh luận, La Duyệt Kỳ nhàm chán nhìn phòng khách trang trí vô cùng tinh xảo, vô tình nhìn đến Văn Tiêu Tiêu vẫy vẫy , chỉ thấy con bé thầm chỉa chỉa vào bụng , lập tức hiểu ý, con bé này đúng là tinh ranh mà!


      Cúi đầu, La Duyệt Kỳ vụng trộm cười cái, sau đó khẽ cau mày đưa tay phải lên ôm bụng mình.


      “Mợ, mợ sao vậy? Bà ngoại, ông ngoại, hai người đừng trách mợ nữa, tiểu bảo bảo trong bụng mợ khó chịu!” Văn Tiêu Tiêu chạy đến trước mặt La Duyệt Kỳ, lo lắng nhìn .


      Cái gì? Tiểu bảo bảo trong bụng? Ngoài hai chị em nhà họ Mạc mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía La Duyệt Kỳ. Mạc Duy Khiêm kích động ngồi sụp xuống xem xét, thấy La Duyệt Kỳ ôm bụng mặt lập tức trở lên trắng bệch.


      “Duyệt Kỳ, Duyệt Kỳ, em sao vậy?”


      Mạc Duy Hoa cũng hốt hoảng, vội chạy đến đỡ La Duyệt Kỳ: “Duyệt Kỳ, em thoải mái ở đâu vậy? Chị lập tức gọi bác sĩ đến khám cho em.”


      La Duyệt Kỳ nhanh chóng nhập vai, khẽ lắc đầu, giọng hơi suy yếu : “ sao, vừa rồi chỉ hơi đau, bây giờ ổn rồi, nhưng em ngửi mùi cháo lạnh kia cảm thấy hơi ghê cổ.”


      “Hazz, nhất định là do ngồi máy bay rồi lại ngồi xe quá lâu, về nhà cũng nghỉ ngơi cho tốt nên mệt rồi, dì Trương, dì mau chóng chuẩn phị phòng để Duyệt Kỳ nghỉ ngơi, sau đó lại nấu thêm chút cháo, đừng nấu thịt, nấu loại khác có dinh dưỡng ấy, mau !” Mạc Duy Hoa liên tục phân công nhiệm vụ cho bảo mẫu, sau đó lại nhìn La Duyệt Kỳ.


      Trái tim Mạc Duy Khiêm sắp vọt lên tới tận cổ họng rồi, thấy La Duyệt Kỳ sao mới lạnh lùng nghiêm mặt với cha mẹ: “Ba mẹ, Duyệt Kỳ mang thai, ba mẹ thể quan tâm tới cảm nhận của ấy chút hay sao? Duyệt Kỳ là người mà con chọn, là vợ của con, cần người khác phải can thiệp nhiều!”


      Mạc Nhữ Đức và Kỳ Ngọc Châu luống cuống nhìn chằm chằm vào bụng La Duyệt Kỳ, lại nghe con mình mới tin tưởng bản thân nghe nhầm, Mạc gia có hậu rồi!


      “Duy Khiêm à, là do mẹ biết chuyện Duyệt Kỳ mang thai mà, là do mẹ hơi quá. Mau đỡ con bé lên nghỉ , để mẹ dặn người chuẩn bị tốt, nhất định phải chăm sóc thân thể khỏe mạnh mới được, sao biết con bé mang thai mà còn để nó máy bay cơ chứ.”


      Đợi đến khi La Duyệt Kỳ hồi phục tinh thần, Mạc Nhữ Đức mà mừng rỡ cười toe toét : “Duyệt Kỳ, con đừng trách hai kẻ già hồ đồ này nhé, con người già suy nghĩ kém, con đừng để ý nhé.”


      La Duyệt Kỳ nở nụ cười: “Bác trai bác , hai người đừng vậy, cháu mới là người có lỗi, cháu chỉ là kẻ dưới mà vừa đến khiến sóng gió nổi lên như thế, là cháu tốt, khiến hai bác buồn bực.”


      “Hazz, đừng thế, mấy câu dư thừa như xin lỗi đó con đừng nữa, là do hai kẻ già chúng ta cứ dong dài mãi thôi. Đứa bé này, đúng là thành quá mà, ấm ức như thế cũng giải thích cãi lại, cứ để hai kẻ già chúng ta linh tinh nhiều như vậy.” Bây giờ Kỳ Ngọc Châu cảm thấy có lỗi với La Duyệt Kỳ, con bé còn tuổi mà mang thai, mang thai rồi cũng thấy huênh hoang, đúng là khiến bà cảm thấy tội lỗi quá.


      “Hai bác là trưởng bối, nuôi con lớn như vậy, chẳng lẽ ngay cả quyền mấy câu cũng được sao? Cháu biết cha mẹ nuôi con phải vất vả thế nào nên dù có bị mắng thêm vài câu cũng sao, chỉ cần hai bác đừng quá giận khiến thân thể tổn thương là được rồi.” La Duyệt Kỳ tốt tình, còn khuyên lại hai vị trưởng bối.


      Đứa bé này quá hiểu chuyện mà! Kỳ Ngọc Châu đau lòng cho La Duyệt Kỳ, đợi đến khi chuẩn bị xong bà và bạn già La Duyệt Kỳ lên lầu, phải tận mắt thấy con bé nghỉ ngơi tốt mới được.


      Chỉ lát mà trong phòng khách to lớn còn mỗi mình Ngô Phái Thanh.


      Ngô Phái Thanh buồn bực nhìn đoàn người lên lầu, ta cam lòng, ràng ta nắm chắc phần thắng trong tay thế mà La Duyệt Kỳ lại mang thai, khiến toàn bộ kế hoạch của ta tan thành mây khói. Theo thái độ hoàn toàn thay đổi của hai vị trưởng bối kia ta biết người ta thay lòng rồi, chẳng lẽ cứ thế cho qua? Nửa năm cố gắng của ta cứ uổng phí như thế?


      được! Kết hôn rồi còn có thể ly hôn cơ mà, có thai sao chứ, ta cũng có thể mang thai! Mạc Duy Khiêm chọn ai còn chưa biết đâu, chỉ cần Mạc Duy Khiêm thích ta, đứa con của La Duyệt Kỳ có thể để lại nhà họ Mạc, ai dám gì chứ, ta cũng chẳng ngại làm mẹ kế! Mạc Duy Khiêm là mục tiêu ta xác định, người đàn ông có gia thế và bộ dạnh tốt như có đốt đèn mỏi mắt tìm cũng khó gặp! La Duyệt Kỳ kia căn bản có khả năng giữ chặt được !


      Trải qua giây phút mất mát ngắn ngủi, Ngô Phái Thanh nhanh chóng dấy lên hy vọng, vì thế ngẩng đầu nhìn chằm chằm La Duyệt Kỳ được mọi người vây quanh. La Duyệt Kỳ như có cảm ứng, cũng nhìn về phía ta, Ngô Phái Thanh lập tức cười khiêu khích, vốn nghĩ cho La Duyệt Kỳ hạ mã uy, ngờ đối phương lại đáp trả ta cái cười lạnh, nhìn nụ cười kia, ràng biết ý đồ của ta rồi!


      Ngô Phái Thanh lập tức nheo mắt, lòng hơi nghi ngờ: Chẳng lẽ vừa rồi đều là con đàn bà này giở thủ đoạn, diễn trò? (Mọi người đừng trách cách dùng từ của ta, đọc những chương sau biết bản chất của Ngô Phái Thanh.)

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      UI, ui tính toán như thể con ruột tác giả, con đẩu đầu đâu chạy lại cướp vai à........phải hóng từng chi tiết mới được a......lâu rồi cũng chưa thấy DK xuất chiêu....thái hoàng thái hậu mờ
      stbn, Chó ĐiênA fang thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @tieunhu tui mới giác ngộ ra là , LUHAN đẹp trai quá à , hồi đó thấy cute thôi,từ khi về TQ thấy men quá , mê luôn rồi , cơ mà bộ tình biến này hay á :yoyo63: nếu ko bận học thí đọc cho vui ,thịt thơm:yoyo60:
      tieunhu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :