1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. FangYu69

      FangYu69 Well-Known Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      851
      Ặc ặ, thế này Duyệt Kỳ về làm dâu nhà này chắc thành bà hoàng rồi :))
      sunnysmile1012OrchidsPham thích bài này.

    2. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      cưới về n9 làm bá chủ :v
      My Lam LamOrchidsPham thích bài này.

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      đúng là hoàng thái hậu mà ^^
      My Lam LamOrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chuẩn cần chỉnh :3 :3 :3
      quỳnhpinkyChris_Luu thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]


      La Duyệt Kỳ cũng chịu nổi, xung quanh có đống người lớn như thế, muốn làm gì cũng phải suy nghĩ kỹ càng, nếu phiền phức lắm. Nhưng mà chuyện này cũng chẳng có cách nào, Mạc Duy Khiêm đấy là việc phải làm, hơn nữa bây giờ đúng là giai đoạn nguy hiểm, thể tùy hứng được, cho nên dù có cảm thấy bất tiện cỡ nào cũng chỉ có thể nhẫn nại.


      Mạc Duy Khiêm tiến tới nắm chặt tay La Duyệt Kỳ, cùng nhau vào văn phòng, chưa bước được hai bước chặn lại.


      “Duyệt Kỳ, em có ngửi thấy mùi khói thuốc lá ?”


      La Duyệt Kỳ gật gật đầu: “Có ngửi thấy.”


      “Vậy được, chúng ta đổi phòng khác.” Mùi khói thuốc còn chưa tan hết, tuyệt đối thể để Duyệt Kỳ ngửi được! Mạc Duy Khiêm lập tức kéo La Duyệt Kỳ ra ngoài.


      La Duyệt Kỳ lại đứng yên : “Trong phòng còn mùi khói thuốc nữa, là ở người , hút thuốc mà, sao có thể có mùi chứ? Thôi , đừng có thay quần áo nữa, em đâu có yếu ớt thế chứ, sau này hút ít chút là được rồi.”


      Mạc Duy Khiêm nghe La Duyệt Kỳ thế đành buông tha suy nghĩ thay quần áo, đỡ ngồi xuống sô pha, bản thân lại ngồi cách đó xa.


      ngồi xa em như thế làm gì?”


      Mạc Duy Khiêm cười: “Chẳng phải là sợ làm em ngửi thấy mùi thuốc lá sao? Em ăn táo .”


      “Em ăn ở nhà rồi.”


      “Vậy ăn hạch đào , chỗ còn có sữa nữa.” Mạc Duy Khiêm đứng dậy lấy.


      Đổng Nguyên ra hiệu để Phùng Thư Dân đứng ở cửa với mình cùng ra ngoài, xem diễn như thế là đủ rồi.


      là thay đổi quá lớn rồi.” Lúc này Phùng Thư Dân mới tin lời Đổng Nguyên .


      Đổng Nguyên cười to: “Đây mới là bắt đầu thôi đáy, tôi còn muốn xem sau này Duy Khiêm còn ra sao nữa cơ, chắc chắn là thoát khỏi sợ vợ rồi.”


      Phùng Thư Dân cũng cười theo, hai người tiếp tục nghiên cứu vụ án.


      La Duyệt Kỳ liếc mắt xem thường, cho Mạc Duy Khiêm lấy đồ: “Em ăn hết rồi mới đến đây, cơm trưa em ở đây ăn với đâu, về nhà em ăn. Em chỉ tới gặp thôi, hai ngày nay đều lăn lộn ở văn phòng, thân thể sao chịu nổi.


      ra cũng phải Mạc Duy Khiêm bận tới mức về nổi, chỉ là thời điểm chỉ có và La Duyệt Kỳ bên nhau dễ ham muốn rồi, bé này còn thích dán vào làm nũng nữa chứ, khó mà đảm bảo bản thân làm ra chuyện gì đáng hổ thẹn được, làm đứa bé tổn thương hỏng.


      sao đâu, em đừng lo lắng cho .”


      “Còn sao, cả ngày các kênh tin tức đều bàn luận về vụ án này, có tính toán gì cho em để em được yên tâm chút, đến ngồi gần em , em sao mà.” La Duyệt Kỳ ngoắc ngoắc Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm dám nghe, đành phải ngồi lại gần. La Duyệt Kỳ ôm eo, tựa vào lòng , chỉ hai ngày gặp mà rất nhớ .


      “Sao vậy? Có phải là nhớ ?” Mạc Duy Khiêm sờ sờ mặt La Duyệt Kỳ vui đùa.


      “Ưm, nhớ.” La Duyệt Kỳ thẳng suy nghĩ của mình.


      Ngược lại, Mạc Duy Khiêm chưa hề chuẩn bị tinh thần, trái tim đập nhanh mấy nhịp, cúi đầu hôn môi La Duyệt Kỳ, thấp giọng cười hỏi: “Nhớ sao ở lại ăn cơm trưa với ?”


      La Duyệt Kỳ cong môi : “Chuyên gia dinh dưỡng sắp xếp xong bữa trưa rồi, bảo mẫu cũng chuẩn bị sẵn, em có thể về ăn sao? về cứ cảm thấy có lỗi với người ta quá, em muốn ở lại ăn cơm với mà.


      Mạc Duy Khiêm nghe xong vui hớn hở, lại dùng sức hôn La Duyệt Kỳ cái.


      “Vậy về nhà ăn cùng em.”


      “Thế vất vả cho quá, lần sau em đem cơm trưa tới đây, chúng ta lại cùng ăn.” La Duyệt Kỳ ôm cổ Mạc Duy Khiêm hôn lại .


      “Hazz, bảo bối, em đừng cử động mạnh thế, ngồi ngoan nào, đừng đùa.” Mạc Duy Khiêm nửa ôm La Duyệt Kỳ để ngồi yên sô pha.


      “Em hôn sợ gì, hay là sợ em hôn , khống chế nổi bản thân?” La Duyệt Kỳ cười hì hì hỏi Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm cũng cười: “Phải, sợ khống chế nổi, em ngoan , ngồi thêm lát rồi chúng ta cùng .”


      còn chưa vụ án phải xử lý thế nào mà?”


      “Bên kia mất rất nhiều công sức muốn mở mội hội nghị nghiên cứu thảo luận.”


      La Duyệt Kỳ cảm thấy kỳ lạ: “ việc phơi bày rồi, còn mở hội nghị gì chứ? Cứ xét xử theo luật phải là xong rồi sao?”


      “Nếu có thể xét xử theo luật có hội nghị này. Chủ yếu là muốn tìm ra lỗi của , chúng ta hiểu nhưng quần chúng nhân dân hiểu lắm, lời của chuyên gia vẫn có ảnh hưởng rất lớn.” Mạc Duy Khiêm giải thích.


      “Vậy cũng định tham gia sao? Em có thể tới đó cùng ? Nếu em yên lòng được.”


      Mạc Duy Khiêm càng vui vẻ: “Dĩ nhiên là phải tham gia rồi, hơn nữa vì để vợ được yên lòng, em muốn dĩ nhiên đưa , em có thể bàng thính.”


      La Duyệt Kỳ nghe xong cũng vui vẻ: “Vậy tốt quá. Đúng rồi, em còn muốn cho chuyện, em định tìm Cao Tử Ninh chuyện.”


      Mạc Duy Khiêm suy nghĩ lát mới : “Chuyện này để tính , em đừng gấp.”


      La Duyệt Kỳ đồng ý, sau đó cùng Mạc Duy Khiêm về nhà ăn trưa.


      Thời gian mở hội nghị thảo luận nhanh chóng được ấn định, vốn dĩ Mạc Duy Hoa định nhanh chóng chạy tới thành phố Danh Tĩnh, nhưng vì hội nghị thảo luận này mà chị có điều kiêng kỵ, đành đợi sau khi hội nghị chấm dứt mới tới.


      La Duyệt Kỳ ngồi ở vị trí dãy bàn thứ hai trong hội nghị, mọi người đến đông đủ rồi Mạc Duy Khiêm mới cùng đám người Phùng Thư Dân tới, hơn nữa còn ngồi ở hàng ghế chủ vị.


      trường lập tức yên tĩnh lại.


      “Hôm nay toàn bộ chuyên gia, giáo sư nổi tiếng của ngành luật thành phố Danh Tĩnh có mặt đầy đủ, tôi vô cùng vinh hạnh được cùng mọi người nghiên cứu vụ án tham ô hối hộ xảy ra ở thành phố Danh Tĩnh lần này, cũng hy vọng mọi người có thể đưa ra những đề nghị có lợi cho tiến bộ xã hội. Bây giờ, hội nghị bắt đầu.” Mạc Duy Khiêm ngắn gọn vài câu rồi trực tiếp tuyên bố bắt đầu hội nghị nghiên cứu và thảo luận.


      Luật sư của Trần Đông Thành và Lưu Dương lần lượt trình bày quan điểm riêng của mình, sau đó hai mấy vị chuyên gia tham dự hội nghị liên tục biện luận vô cùng kịch liệt.


      Tuy có rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành mà La Duyệt Kỳ hiểu nhưng vẫn có thể hiểu đại khái, cũng biết việc có khuynh hướng phát triển theo chiều có lợi cho Trần Đông Thành và Lưu Dương, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn với kết quả xét xử của tòa. Quan tòa có thể phán tội.


      Biện luận từ vụ án mở rộng đến cả thể chế pháp luật của quốc gia, rồi tính toàn vẹn của pháp luật, sau cùng tất cả đều nhất trí với kết quả. Toàn bộ chuyên gia pháp luật, luật sư đều cảm thấy vụ án của hai người Trần, Lưu còn phải chờ xem xét lại, tối thiểu cách thức và thủ đoạn Mạc Duy Khiêm tìm ra chứng cứ là bất chính, trái với pháp luật, đồng thời cũng có người nghi ngờ dụ dỗ nhân chứng ngụy tạo lời khai.


      La Duyệt Kỳ càng nghe càng sốt ruột, tới lui đầu mâu toàn chỉ về hướng Mạc Duy Khiêm thôi, mấy chuyên gia này uống nhầm thuốc hết cả rồi sao, chẳng ai xem xét đến kẻ phạm tội mà lại truy cứu người điều tra vụ án.


      Nhưng lúc lo lắng nhìn về phía Mạc Duy Khiêm lại phát dường như quá để ý tới kết quả nghiên cứu thảo luận này, hơn nữa có vẻ cũng hề cảm thấy ngạc nhiên mà chỉ nhàn nhã nghịch nghịch chiếc bút máy tay, sau đó đột nhiên chỉ vào người ngồi bên trái : “Nơi này cấm hút thuốc, nếu nhịn được ra ngoài mà hút.”


      Người kia hơi sửng sốt, nhìn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mạc Duy Khiêm rồi lại thả bao thuốc lá vào trong túi xách.


      Lúc này mọi người cũng tập trung ánh mắt lên người Mạc Duy Khiêm, họ hết rồi, chỉ chờ Mạc Duy Khiêm còn gì để thôi.


      Mạc Duy Khiêm chậm rì rì uống ngụm trà, tinh tế nhấm nháp, sau đó mới buông chén mỉm cười : “Mọi người rất tốt, vô cùng ràng, trước mọi người tôi chỉ là người thường. Nhưng tôi nghe cũng hiểu được trọng điểm cuối cùng là ở phần chứng cứ này, theo luận điểm của các ông quá trình thu thập chứng cứ đều chính nghĩa, đúng ?”


      Thấy những người khác gật đầu, Mạc Duy Khiêm mới tiếp tục : “ ra tôi cảm thấy vấn đề này cần thiết phải tranh luận, quá trình thu thập chứng cứ chính nghĩa sao chứ? Tôi cho rằng vì chính nghĩa , chỉ có thể hy sinh trình tự chính nghĩa!”


      Mọi người choáng váng, ngờ Mạc Duy Khiêm tự xưng là người thường lại có thể ra lời chuyên nghiệp như vậy, hơn nữa còn là lời khiến người ta thể cãi lại được.


      “Ngồi ở đây hôm nay có chuyên gia pháp luật hình , có chuyên gia tố tụng hình , còn có cả chuyên gia pháp ý. Các người được gọi là chuyên gia là vì các người có quyền uy ở trong lĩnh vực chuyên môn của mình, có thể dùng kỹ thuật chuyên nghiệp để đạt được tôn trọng của người khác. Hai chữ “công chính” có ý nghĩa vô cùng quan trọng với pháp luật, còn về tầm quan trọng của nó tin rằng các vị ngồi đây đều hiểu hơn tôi, tôi chỉ hỏi câu thôi, các vị chuyên gia, học giả tham gia hội nghị lần này có nhận “tiền công” hay , hả?” (Công chính = công bằng, liêm chính)


      Sau khi Mạc Duy Khiêm hỏi xong những lời này, trường lập tức yên lặng đến đáng sợ.


      Quét mắt nhìn toàn bộ người ngồi trong hội nghị lần, sắc mặt Mạc Duy Khiêm đột nhiên trở nên trầm, giọng điệu cũng vô cùng nghiêm khắc: “Mỗi vị chuyên gia 25 vạn, luật sư biện hộ 130 vạn, còn phải xung quanh chắp nối để tổ chức hội nghị lần này, là vất vả quá. Người nhận “tiền công” sao có thể đạt được công chính vừa chứ? Nghiên cứu đáng sợ, học đến choáng váng đến ngu đần đáng sợ. Đáng sợ là đám người mang mình cái thanh danh chuyên gia nhưng lại uổng phí tín nhiệm của người dân đối với các người, phụ công bồi dưỡng mà tổ chức dành cho các người để ngồi đây biểu diễn như những thằng hề! Các người vẫn xứng làm tấm gương tốt, vẫn xứng để tiếp tục tranh luận các vấn đề pháp luật quốc gia hay sao? Còn nữa, hôm nay các người hãy nhận thức biệc này cho tôi, nếu biết được cách thức làm việc và thu thập chứng cứ của Mạc Duy Khiêm tôi đây, vậy hẳn là càng phải hiểu được “tiền công” mà tôi vừa là gì! Tôi nhận mà các người nhận, đó chính là thời điểm báo thù, các người có thể đợi đến lời mời dự hội nghị lần sau, lúc đó vấn đề cần nghiên cứu thảo luận chính là vụ án của chính các người! Bây giờ, lần nữa thảo luận lại vụ án cho tôi, trong vòng 10 phút hãy làm xong mọi việc, vợ tôi còn sốt ruột chờ kết quả để yên lòng đấy, có kiên nhẫn ngồi nghe các người thao thao bất tuyệt đâu, hiểu cả rồi chứ?”


      Mọi người đồng loạt liếc mắt nhìn La Duyệt Kỳ cái, họ nghĩ chỉ là trợ lý bàng thính thôi, ngờ lại là phu nhân của Mạc DUy Khiêm. Nhưng họ cũng chỉ liếc qua cái rồi lại nhanh chóng tập trung tinh thần vào việc thảo luận vụ án lần nữa, dĩ nhiên kết quả thảo luận hoàn toàn ngược lại với kết quả lần trước. Mọi người đều nhất trí rằng đây chính là vụ án có kết hợp của quan viên chính phủ và thương nhân, mang tính chất xã hội đen làm hại cộng đồng, tạo thành hậu quả cực kỳ ác liệt cho xã hội, gây tổn thất vô cùng lớn cho tính mạng quần chúng và tài sản quốc gia; nhất định phải nghiêm túc điều tra phán xử nặng!


      giỡn sao, “tiền công” và hối lộ đều là hai chữ nhưng ý nghĩa khác nhau trời vực, ai dám mạo hiểm với nửa đời sau của mình chứ, bảo sao có vài người trong giới phát luật chịu đến tham gia hội nghị chứ, chắc chắn là họ biết thủ đoạn của Mạc Duy Khiêm này tàn nhẫn cỡ nào rồi, ban nãy đúng là có thể dọa chết người!


      La Duyệt Kỳ nhìn Mạc Duy Khiêm vô cùng bình tĩnh tự tin, vừa muốn khóc vừa muốn cười, người đàn ông có thể làm việc lớn như thế đáng để phải trả giá vì . biết tại sao, trong đầu đột nhiên nhớ lại câu mà Mạc Duy Khiêm từng khi hai người mới quen nhau chưa lâu, : “Chỉ có người hiểu tôi mới có thể cảm thấy tôi là người hiền lành, mà người hơi hiểu tôi chút cảm thấy tâm cơ tôi quá sâu, nhưng nếu là người chân chính hiểu tôi nghĩ tôi là người an toàn, đáng tin và cực kỳ hiểu lòng người!”


      Lúc ấy chỉ nghĩ Mạc Duy Khiêm đùa khoe khoang, ngờ lúc đó với rất lòng.
      Last edited: 21/5/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :