1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AnLy90

      AnLy90 Well-Known Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      257
      Thịt ngon bổ ngọt :xitmau::xitmau:
      linhdiep17OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 67
      Editor: OrchidsPham


      Sở dĩ La Duyệt Kỳ nghi ngờ như thế cũng vì lúc trước bị Mạc Duy Khiêm lừa gạt nhiều lần quá rồi, hơn nữa lúc hai người bàn bạc về chuyện này Mạc Duy Khiêm cũng ủng hộ việc tới tiễn Kim Đào, cùng với việc Mạc Duy Khiêm hoàn toàn có thể quyết định thời gian Mạc Duy Hoa tới Danh Tĩnh khiến thể nghĩ đến điều này.


      “Duyệt Kỳ, rốt cuộc em làm sao vậy? Sao sắc mặt lại kém thế?” Mạc Duy Khiêm hơi lo lắng.


      Mạc Duy Hoa cũng hùa theo : “Đúng đó Duyệt Kỳ, em thoải mái ở đâu mau ra , đừng cố chịu đừng, đây là việc lớn, thể qua loa sơ sẩy đâu.”


      Vốn dĩ La Duyệt Kỳ định đợi đến khi ngồi riêng với Mạc Duy Khiêm mới hỏi nhưng lúc này lòng quá mức hốt hoảng, thấy chị em Mạc Duy Hoa truy hỏi như thế cũng muốn nhịn nữa.


      “Em muốn biết chuyện hôm nay có phải do sắp xếp ? Khiến em dù có đến sân bay cũng thể gặp được Kim Đào?” La Duyệt Kỳ hướng về Mạc Duy Khiêm .


      Mạc Duy Khiêm nghe La Duyệt Kỳ hỏi mình như vậy chẳng những giật mình mà cũng giận dỗi gì, vô cùng bình tĩnh nở nụ cười: “Lúc ở sân bay nhìn thấy chị và Tiêu Tiêu biết em nghĩ thế rồi. May mà em ra, nếu còn sợ tính tình em như vậy mà còn để vấn đề này trong lòng khiến bản thân khó chịu nữa. Chuyện hôm nay quá trùng hợp, trùng hợp đến mức em nghi ngờ mới thấy kỳ quái đấy. Nhưng mà Duyệt Kỳ, có sắp xếp gì hết, có chứng cớ để chứng minh lời của mình, chỉ có thể là vậy thôi.”


      La Duyệt Kỳ nhìn thái độ thành khẩn của Mạc Duy Khiêm, muốn tin nhưng lại thể ra miệng, cũng hoàn toàn tin lời mà.


      “Hai em gì mà chị hiểu vậy? phải là chị đến đúng thời điểm đấy chứ? Duyệt Kỳ, chị đến làm nhỡ việc của em ư? Chị còn cảm thấy lạ là sao hai người biết chị và Tiêu Tiêu đến vào hôm nay, lúc nãy chị còn nghĩ xem ai để lộ tin ra, chị vốn định làm hai em kinh ngạc cơ!”


      đợi La Duyệt Kỳ trả lời, Mạc Duy Khiêm trước: “Hôm nay có người bạn rất quan trọng của Duyệt Kỳ sang Mĩ chữa bệnh, chúng em tới sân bay để tiễn cậu ấy, ngờ lại gặp chị và Tiêu Tiêu.”


      “Ôi là quá mức trùng hợp, mau xem xem còn kịp giờ ? chữa bệnh mà, dù sao cũng phải chuyện tiễn người ta chứ, chúng ta lập tức quay lại sân bay .” Mạc Duy Hoa cực kỳ sốt ruột.


      “Để em bảo Đổng Nguyên hỏi xem.” Mạc Duy Khiêm lấy di động ra gọi điện cho Đổng Nguyên ngồi ở xe khác.


      Sau 10 phút Đổng Nguyên gọi lại, Mạc Duy Khiêm lập tức nghe máy.


      “Duy Khiêm, tôi gọi điện hỏi rồi, nhóm Kim Đào đăng ký rồi, chúng ta quay lại kịp đâu. Nhưng mà tôi ghi lại lời Kim Đào rồi, lát nữa có thể cho Duyệt Kỳ nghe lại.”


      gửi đoạn ghi ấy sang cho tôi luôn .”


      Cúp điện thoại lát, đoạn ghi được Đổng Nguyên gửi sang, Mạc Duy Khiêm mở ra, tiếng Kim Đào vang lên.


      “Duyệt Kỳ, biết là em có chuyện quan trọng phải làm, em đừng lo lắng, đến Mĩ rồi liên hệ với em, sau này còn nhiều cơ hội gặp mặt mà. Chờ đến lúc chữa trị khỏi bệnh, có thể đứng lên được, trở về rồi chúng ta có nhiều thời gian để chuyện hơn. Mạc Duy Khiêm, tôi cảm ơn , nhưng nếu đối xử tốt với Duyệt Kỳ có ơn lớn đến đâu cũng vô dụng, khi trở về tôi tính sổ với . Máy bay sắp cất cánh rồi, tôi nhiều nữa, chúc hai người hạnh phúc, hẹn gặp lại!”


      Cuối cùng La Duyệt Kỳ vẫn khóc, nước mắt thầm rơi xuống, Kim Đào vẫn luôn suy nghĩ vì như trước.


      “Hazz, đều tại chị tốt, chị nên đột ngột sửa lại hành trình. Duyệt Kỳ, em đừng đau buồn, bây giờ em mang thai, nếu quá buồn mà tổn hại đến thân thể lỗi của chị lớn lắm.” Vẻ mặt Mạc Duy Hoa đầy hối lỗi, ngừng khuyên nhủ La Duyệt Kỳ.


      Sao La Duyệt Kỳ có thể để Mạc Duy Hoa xin lỗi mình được, xoa xoa nước mắt : “Chuyện này có liên quan gì đến chị đâu, ai mà ngờ được mọi chuyện lại trùng hợp đến vậy chứ.”


      “Mợ, mợ đừng trách mẹ con, đều do con tốt, việc đến đây sớm là ý của con, là do con vừa muốn gặp mợ sớm, lại muốn dọa cậu bất ngờ nhảy dựng lên. Mợ, con xin lỗi, đều vì con nên mợ mới được gặp bạn, mợ đừng giận, mợ cứ mắng con là được, đừng làm cục cưng khó chịu!” Văn Tiêu Tiêu xong liền khóc ô ô, còn vừa khóc vừa giải thích.


      Lúc này La Duyệt thể nào tiếp tục buồn nữa, chẳng lẽ chỉ vì chuyện này mà khiến mọi người trong xe đều phải khó chịu theo sao? Vừa mới gặp người nhà Mạc Duy Khiêm lần đầm mà dọa người ta thế biết phải ăn thế nào chứ?


      “Tiêu Tiêu, chuyện này liên quan đến con và mẹ con đâu, đây chỉ là trùng hợp thôi, mợ rất vui mừng và hoan nghênh con tới thăm mợ. Đừng khóc nữa, con mà khóc mợ cũng muốn khóc theo nè.” La Duyệt Kỳ dỗ dành Văn Tiêu Tiêu.


      Văn Tiêu Tiêu lấy khăn tay từ trong túi của mình ra, lau lau nước mắt cho La Duyệt Kỳ trước rồi mới lau mặt mình cười: “Mợ, mợ tức giận là tốt rồi, nếu cậu thèm để tới con, tiểu bảo bảo tương lai cũng thích chị như con. Cảm ơn mợ!”


      Đứa bé này quá dễ thương, nếu lúc nãy La Duyệt Kỳ còn chút xíu nghi ngờ với hai chị em nhà họ Mạc lúc này cũng đều tan thành mây khói rồi, trẻ con là thà nhất, nếu phải Văn Tiêu Tiêu tuyệt đối lo lắng sợ hãi đến thế, xem ra và Kim Đào có duyên phận.


      Thấy La Duyệt kỳ tức giận, Văn Tiêu Tiêu lại tiếp tục nâng cao tinh thần, giảng giải về thần bí của các chòm sao cho biết.


      Mạc Duy Hoa cũng cười : “Duyệt Kỳ, em đừng vội, đợi em sinh con xong rồi chị cho người đưa em sang Mĩ thăm bạn, nhà ta cũng có em bạn bè bên kia, em thích ở lại bao lâu cũng được, đến lúc đó em có thể thoải mái chuyện với bạn luôn.”


      La Duyệt Kỳ gật gật đầu ngượng ngùng, sau đó chăm chú nghe Văn Tiêu Tiêu chuyện.


      Mạc Duy Hoa thấy vậy mới tựa lưng vào ghế, liếc mắt nhìn Mạc Duy Khiêm cái, sau đó hai người đều tự lấy điện thoại ra xử lý việc riêng của mình.


      Đến chỗ ở của Mạc Duy Khiêm, Mạc Duy Hoa lôi kéo La Duyệt Kỳ trò chuyện.


      Văn Tiêu Tiêu ngửa đầu vui vẻ với Mạc Duy Khiêm: “Cậu, biểu của con tệ đúng ? Mợ nghi ngờ chút nào hết, cậu phải cảm ơn con đó.”


      Mạc Duy Khiêm nhàng xoa đầu cháu , cười : “Cậu lo lắng sợ hãi gì hết vì cậu biết Tiêu Tiêu nhà chúng ta có thể mà. Quả nhiên con giúp cậu việc hớn, phải kỳ nghỉ đông con định du lịch Châu Âu sao? Vậy cậu tài trợ toàn bộ chuyến , hạn chế, được ?”


      Văn Tiêu Tiêu được Mạc Duy Khiêm khen cực kỳ vui vẻ, cười đến mức mắt sắp híp tịt lại: “Cảm ơn cậu, nhưng con tiêu xài nhiều quá đâu, mẹ con cho, mẹ cấm con tiêu tiền lung tung, lần này tiền quà con mua tặng mợ là dùng tiền cơm con tiết kiệm đó, sau này con buôn bán lời rồi con mua thêm nhiều đồ tặng cậu mợ!”


      Mạc Duy Khiêm nhéo nhéo cái mũi của Tiêu Tiêu: “Đúng rồi, có chí khí lắm, sau này kiếm tiền bằng khả năng của mình, muốn mua gì mua cái đó!”


      Mạc Duy Hoa thầm đánh giá La Duyệt Kỳ ngồi đối diện, cảm thấy khá vừa lòng, bé này cử chỉ đoan chính, tuy rằng gia thế bình thường nhưng qua thời gian tiếp xúc của chị với hai vợ chồng La Đồng và Tề Nguyệt Tú mà xét vợ chồng họ rất chính trực, có thể nhà họ La là gia đình đứng đắn, tham lam, có tật xấu!


      Vừa nghĩ thế, lại liếc mắt lên bụng La Duyệt Kỳ cái, nụ cười mặt chị càn tươi: “Duyệt Kỳ, lần này chị tới đây vội vàng như thế là có lí do, em thấy đó, em và Duy Khiêm lưỡng tình tương duyệt, cùng nhau tới bước này rồi, dĩ nhiên là Duy Khiêm vô cùng thích em. Vốn dĩ người đến gặp em nên là cha mẹ chị nhưng hai người đều ở trong nước, lại thêm bọn chị vẫn chưa dám với họ chuyện em mang thai. Em đừng hiểu lầm, chị thế phải là vì sợ họ vui nên dám đâu, mà là chị sợ cha mẹ chị biết tin lại vui quá, gấp gáp quay về dễ xảy ra chuyện lắm. Nên mới định đợi hai người về rồi mới cho họ biết.”


      Mạc Duy Hoa vậy, lo lắng trong lòng La Duyệt Kỳ mới buông xuống, vốn dĩ sợ việc mang thai trước khi cưới khiến người nhà họ Mạc coi thường, nhưng giờ mới thấy chắc phải là vấn đề nữa rồi.


      Mạc Duy Hoa còn : “Còn chuyện quan trọng nhất đó là hôn của em và Duy Khiêm, Duy Khiêm suy nghĩ của em cho chị nghe rồi, chị rất hiểu những điều em lo lắng, lần này chị đến cũng là để giải tỏa lo lắng cho em. ra nhà chị có nhiều quy củ rườm rà đâu, tuy rằng tại cũng gọi là có tiền nhưng đều từ giai đoạn khó khăn phát triển lên, rể Duy Khiêm cũng từng vô cùng cực khổ, chị theo ấy vào Nam ra Bắc, gặp đủ chuyện rồi, chưa bao giờ chị có suy nghĩ kênh kiệu quan cách đâu, em đừng lo lắng quá.”


      La Duyệt Kỳ gật gật đầu, tuy rằng Mạc Duy Hoa rất chân tình nhưng dù sao cũng thể hoàn toàn yên tâm được.


      “Em hiểu ý chị nhưng mà kết hôn là việc lớn, em vẫn phải bàn bạc lại với cha mẹ em trước.”


      Mạc Duy Hoa nghe La Duyệt Kỳ thế liền nở nụ cười: “Chuyện này à, em càng cần lo lắng, trước khi đến chị suy nghĩ của gia đình chị với chú rồi, chú đều chỉ cần em đồng ý, em được hạnh phúc họ có ý kiến gì. Biết mọi việc gấp gáp, sợ các em kịp chuẩn bị đồ cưới nên thời gian này chị nhờ người dạo phố với chú, cũng để hai người muốn mua gì mua, cần lo lắng đến tiền bạc, chị chi trả toàn bộ.”


      “Chuyện này sao được chứ? Cho dù có kết hôn nhà em cũng nên tự chuẩn bị, sao có thể để chị tốn kém được.” La Duyệt Kỳ băn khoăn.


      “Chỉ cần em đồng ý gả cho Duy Khiêm là được, mấy chuyện này nó cũng cần xen vào, nó làm em chịu khổ ít rồi, sao có thể để cha mẹ em cũng phải lo lắng được chứ.”


      La Duyệt Kỳ cảm giác mọi thứ như mơ vậy, tuy cảm thấy mình còn lý do gì để từ chối nữa nhưng vẫn dám ra hai chữ đồng ý cách dễ dàng.


      Mạc Duy Hoa biết la Duyệt Kỳ dao động, vì thế gục đầu xuống rút ra hai tờ giấy lau bàn trà, khẽ chấm khóe mắt.


      La Duyệt Kỳ lập tức quan tâm hỏi: “Chị làm sao vậy?”


      “Chị chỉ cảm thấy đau lòng, bình thường mọi người chỉ thấy cuộc sống của chị quá xa vời, chạm tay vào được, ăn ngon mặc đẹp vô cùng hào nhoáng. ra ai biết được khó xử của chị, chị là con cả trong nhà, chỉ có đứa em trai như thế, cha mẹ cũng sắp bước sang tuổi 80, cuộc sống của họ còn gì băn khoăn nữa, chỉ nghĩ lúc còn sống có thể nhìn thấy Duy Khiêm lập gia đình, sinh con đẻ cái mới an lòng. Mấy năm nay chị sắp xếp ít vì nó, gặp gỡ đối tượng nhiều lần nhưng chẳng có ai khiến nó để bụng. vất vả mới gặp được em giữ được lòng nó, chị vừa nghe nó muốn kết hôn vui muốn nhảy lên rồi. Nhưng mà em biết tính tình Duy Khiêm rất tệ, em đồng ý hôn tính hết lên đầu chị, rể nó vừa khuyên hai câu là đừng gấp gáp quá bị nó thành tham lam tài sản nhà họ Mạc, muốn nhà họ Mạc tuyệt hậu. Em xem, tội danh đó sao bọn chị chống chịu nổi, nếu cha mẹ chị trở lại nghe chuyện này tức giận, rồi nghĩ rằng bọn chị mưu mờ ám, để Duy Khiêm kết hôn, thế ba Tiêu Tiêu còn mặt mũi mà gặp người khác nữa sao?”


      Mạc Duy Hoa xong lại cúi đầu lau nước mắt, lòng thầm nghĩ: Thằng ranh thối tha, suốt ngày lấy chị ra trút giận, lôi chị ra làm lá chắn, giờ tự nghĩ cách mà rửa sạch thanh danh của mình !


      Ở nhà Mạc Duy Khiêm bá đạo, thềm lý thế sao? La Duyệt Kỳ cảm thấy Mạc Duy Khiêm trong lời Mạc Duy Hoa và trong nhận thức của căn bản là hai người hoàn toàn khác nhau! Xem ra mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, người phụ nữ như Mạc Duy Hoa mà cũng phải chịu đựng em trai, cha mẹ họ chắc hẳn là người thiên vị lắm, nếu sao chị ấy có thể kinh sợ mà vội vàng chạy tới xác định hôn thế chứ, chắc là sợ cha mẹ trách tội, hơn nữa với quyền thế như rể Mạc Duy Khiêm thể chịu được cái tiếng tham lam như vậy.


      Vừa nghĩ thế, La Duyệt Kỳ cảm thấy ít sợ hãi Mạc Duy Hoa hơn, cảm thấy chị ấy cũng là người bình thường phải lo toan mọi bề, đồng thời cực kỳ cảm thông cho phu nhân chính khách như chị ấy.
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, 101213 others thích bài này.

    3. tranthuy

      tranthuy Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      220
      Khiêm quả that là quá vô sỉ, bỉ ổi ....bó tay với luôn
      THANKS
      OrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 68
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ bị biểu vô cùng đau xót của Mạc Duy Hoa đả động, nhịn được mà toàn bộ suy nghĩ trong lòng ra: “Em có thể hiểu khó xử của chị nhưng mà em cũng sợ hãi lắm. Hai nhà chúng ta chênh lệch quá lớn, Duy Khiêm lại là người vĩ đại như vậy, em biết vì sao ấy lại thích em nữa, em tin tưởng được cuộc sống sau khi kết hôn. thành vợ chồng, hàng ngày sinh hoạt cùng nhau, có rất nhiều mâu thuẫn trong công việc và cuộc sống. Người phụ nữ hoàn hảo như chị còn vất vả như thế huống chi là kẻ hiểu gì như em, khi đó em phải đối mặt với tình huống phức tạp thế nào đây?”


      Mạc Duy Hoa nghe người khác a dua nịnh hót nhàm tai, nhưng lúc này La Duyệt Kỳ biểu lo lắng về cuộc sống hôn nhân trong tương lai nên từ hoàn mĩ kia nghe càng thêm chân thành hơn. Lời vô tâm của La Duyệt Kỳ khiến Mạc Duy Hoa vui mừng muốn chết, xem ra hình tượng của chị trong lòng La Duyệt Kỳ hoàn mĩ! Càng nhìn càng thấy em dâu tương lai này thuận mắt, nếu sau này chị quan hệ tốt với La Duyệt Kỳ còn sợ gì thằng ranh hỗn láo Duy Khiêm kia phát giận với chị nữa chứ?


      Nghĩ thế, Mạc Duy Hoa chỉ ước thể tổ chức hôn lễ nhanh thôi! Chị ngồi xuống bên người La Duyệt Kỳ, nắm lấy tay vỗ về: “Em đó, lo lắng mấy chuyện dư thừa đó làm gì chứ, đâu phải em biết Duy Khiêm thích em thế nào chứ. Em giống chị, lúc trước là do chị chủ động theo đuổi ba Tiêu Tiêu, người ta đâu có coi trọng chị đâu, riêng điều này khác với trường hợp của em rồi. Lại em hơn Duy Khiêm rất nhiều, dù sao nó cũng phải thương đau lòng vì em, về phần công việc và cuộc sống của nó em chứ chậm rãi làm quen là được. Duy Khiêm rất bao che người nhà, làm em khó xử đâu, bằng năng lưc của nó cũng cần phu nhân phải xã giao gì cả, em yên tâm ! Nếu được còn chị đây mà, em có khó khăn gì chị giúp em là được rồi đúng ?”


      La Duyệt Kỳ ngờ Mạc Duy Hoa lại tích cực vun vào cho hôn của và Mạc Duy Khiêm đến vậy, phu nhân quan lớn xuất thanh danh gia như chị ấy lại thấu tình đạt lý đến thế khiến còn lý do gì mà phản đối nữa, nhưng còn chưa chuẩn bị xong tâm lý, có cách nào tổ chức hôn lễ vội vàng thế được.


      Mạc Duy Hoa cũng ép, chỉ cười : “Em đừng gấp, chị còn ở đây thời gian nữa, em cứ suy nghĩ chuẩn bị tốt rồi lại tính. Thấy Duy Khiêm bảo hôm qua em ngủ ngon hả, mau về phòng ngủ bù lát .”


      La Duyệt Kỳ gật gật đầu đầy biết ơn, cảm ơn xong liền về phòng.


      Lúc này Mạc Duy Khiêm cùng cháu Tiêu Tiêu bước ra khỏi thư phòng, thấy chỉ có mình Mạc Duy Hoa ở phòng khách lập tức hỏi: “Sao rồi chị?”


      “Duyệt Kỳ lo lắng nhiều quá nên gánh nặng cũng nhiều, chị cố gắng khuyên ấy thả lòng, chờ thời gian xem sao.”


      Mạc Duy Khiêm vừa nghe thế liền nhíu mày: “Em cứ tưởng chị xử lý xong chuyện này rồi chứ. Chị, đây là chuyện lớn cả đời em đấy, chị dùng hết sức sao mà được chứ?”


      Mạc Duy Hoa tức giận : “Chị dám dùng hết sức sao, Duyệt Kỳ lo lắng cũng là bình thường thôi, ấy tin tưởng cuộc sống sau hôn nhân, tin tưởng em. Giờ ấy mang thai rồi mà vẫn chịu đồng ý cưới, chuyện này phải hỏi em đấy! Em đừng có mà ở đây sưng mặt lên với chị, nếu đến thứ năm tuần sau mà ấy vẫn chưa đồng ý chị bảo rể em tới đây làm công tác tư tưởng cho ấy, thế là được chứ gì?”


      “Chị thích kêu ai tới thi tùy, em chỉ cần kết quả, quan tâm quá trình, cuối tuần sau cha mẹ trở lại, tự chị xem mà làm!”


      Mạc Duy Hoa nghe lời phân biệt phải trái của Mạc Duy Khiêm tức lộn ruột: “Em có biết hả? Em kết hôn hay chị kết hôn mà em ép chị như thế?”


      Mạc Duy Khiêm định gì đó thấy La Duyệt Kỳ đứng ở cửa phòng ngủ, liếc mắt nhìn mình như thế liền xoay người về phòng mất. Vì thế cũng thèm tranh cãi với Mạc Duy Hoa nữa mà vội vã đuổi theo.


      Mạc Duy Hoa thở phì phì ngồi xuống sô pha, Văn Tiêu Tiêu giọng hỏi: “Mẹ, vừa rồi ba ba điện thoại tới hỏi khi nào chúng ta trở về để ba còn sắp xếp lịch trình.”


      “Về cái gì mà về, con gọi cho ba con mặc kệ có lịch trình quan trọng gì đều xếp sau , thứ năm tuần sau ba con phải có mặt ở đây, nhà ba người chúng ta cùng quậy với tên cậu ác ma kia của con!”


      Văn Tiêu Tiêu che miệng cười, cầm điện thoại của Mạc Duy Khiêm gọi cho ba ba mình.


      “Duyệt Kỳ, em sao vậy, có phải giận ?” Mạc Duy Khiêm nhìn gương mặt bình tĩnh của La Duyệt Kỳ, cũng hiểu chọc giận lúc nào nữa.


      Vốn dĩ La Duyệt Kỳ định ra dặn dò bảo mẫu và chuyên gia dinh dưỡng làm vài món ăn cho mẹ con Mạc Duy Hoa, ngờ lại nhìn thấy Mạc Duy Khiêm thèm lý bắt nạt người khác đúng như lời Mạc Duy Hoa , mà còn bắt nạt người chị tốt như Mạc Duy Hoa nữa chứ, đùng là khiến hơi tức giận.


      “Sao có thể đối xử tệ đến thế với chị của mình chứ? Em là con , cả đời cũng biết được tình cảm chị em là gì. Còn , thấy có ai như , chị đối xử với tốt như thế, vì nên chị ấy mới đến đây, mà còn đối xử tệ bạc với chị ấy nữa!”


      Mạc Duy Khiêm cảm thấy kỳ lạ, chuyện này là sao đây? Sao mà mới được lát nhóc này nghiêng hẳn về phía chị rồi?


      cũng nghĩ lại xem chị sống khó khăn thế nào, địa vị của chị ấy khiến người ta hâm mộ nhưng kèm theo đó là rất nhiều trách nhiệm và nghĩa vụ, chẳng những chị ấy phải chịu đựng cơn giận của rể , còn phải nén giận trước người thân ruột thịt của mình nữa, em đồng ý hôn có liên quan gì đến chị ấy hả? Sao tìm lí do ở chính mình ấy, sao đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ xem em băn khoăn cỡ nào chứ?” La Duyệt Kỳ càng càng cảm thấy Mạc Duy Hoa đáng thương.


      ấy về chị sao? Mạc Duy Hoa phải chịu đựng cơn giận của rể ? Còn phải nén giận ở nhà mẹ đẻ?


      “Duyệt Kỳ, chẳng lẽ tối qua em thiếu ngủ nên xuất ảo giác rồi? Người em phải là chị của đấy chứ? Có phải là nhầm người rồi ? Em nhầm lẫn giữa nhân vật phim truyền hình và chị đấy à?”


      mới xuất ảo giác ấy, em vô cùng tỉnh táo! Chị đau khổ lắm mới theo đuổi được rể , là người ở thế bị động rồi mà giờ rể còn làm lãnh đạo lớn như thế, dĩ nhiên càng biết quý trọng người vợ tốt như chị ấy. Còn sao? Chỉ biết ỷ vào cha mẹ bất công, cứ thế muốn làm gì làm trước mặt chị , hai lòng chút liền quát nạt…”


      “Hazz, khoan khoan, càng càng ra sao cả, người trong lời em phải chị . Mạc Duy Hoa mà quen, tính tình còn kém hơn nữa đấy, ai bảo chị ấy theo đuổi rể ? Tự chị ấy hả? rể được công nhận là ông chồng mô phạm điển hình trong vòng luẩn quẩn ấy đấy, đánh đánh lại, mắng đáp lời, lúc trước khi chưa thành cán bộ cao cấp có việc gì mà ấy chịu làm cho chị ấy đâu? Nhà thiếu tiền, việc ấy có thể làm chỉ là giặt quần áo nấu cơm, tự hầu hạ chị ! Em chỉ dựa vào mấy câu vừa rồi của kết luận là bắt nạt chị ấy, nhà mẹ đẻ kinh bỉ chỉ ấy sao? so đo với Kim Đào vì em và cậu ấy có những 5 năm tình cảm, so nổi nhưng đối với người chị vừa mới xuất mà em cũng thiên vị như thế là sao? Là cố ý chọc tức hay là từ trước đến giờ em vốn tin ? Nếu sao em có thể chấp nhận thà để đứa sinh ra trở thành con hoang có hộ khẩu cũng thèm đồng ý kết hôn với hả?”


      Mạc Duy Khiêm cũng trở nên ương ngạnh, lòng vô cùng khó chịu, sao vợ cứ luôn bênh vực người ngoài như thế chứ? Nếu cứ tiếp diễn mãi sau này có ngày nào sống yên ?


      Chẳng lẽ Mạc Duy Hoa lại dối sao? nên tin ai đây? Nhìn sắc mặt trắng bệch của Mạc Duy Khiêm, chắc là tức đến thở nổi rồi.


      đừng có giận như vậy, đây cũng chẳng phải là chuyện gì lớn, là cha đứa bé, dĩ nhiên là em tin , chị lợi hại vậy sao? Đúng là hại em lo lắng vô ích mà.”


      “Chị ấy thế đơn giản vì muốn em đồng ý kết hôn, cũng chỉ muốn tốt cho chúng ta thôi, em đừng trách chị ấy.” Mạc Duy Khiêm nghe La Duyệt Kỳ thế lại vui vẻ trở lại.


      trách, thân phận chị tôn quý như thế mà có thể lo lắng cho em như thế, em vô cùng cảm động, cũng thêm phần tin tưởng, sợ phải gặp gỡ cha mẹ như trước nữa.”


      Mạc Duy Khiêm ôm chầm lấy La Duyệt Kỳ : “Ba mẹ đều là người rất hiền lành, em gặp rồi biết.”


      La Duyệt Kỳ gật gật đầu, cảm thấy hơi buồn ngủ, Mạc Duy Khiêm nhanh chóng đỡ nằm xuống, đợi ngủ say mới ra ngoài.


      “Chị, chị diễn tấn bi kịch trước mặt như thế là định tên bắn chết mấy con chim đây?” Mạc Duy Khiêm vừa ra khỏi cửa tìm chị mình tính sổ.


      Mạc Duy Hoa cười : “Làm gì có nhiều mục đích như em chứ, chẳng qua là chỉ để Duyệt Kỳ nhanh chóng đồng ý kết hôn với em thôi.”


      Mạc Duy Khiêm cũng cười: “Nếu thế tốt, chỉ sợ mục đích chính của chị là tính kế em thôi, may mà em giải thích với Duyệt Kỳ rồi, ấy trách chị.”


      “Thằng ranh thối tha, chị lòng nghĩ cho em mà em còn bóc mẽ chị thế hả?”


      “Nếu phải làm sao? Để bà xã em nghi ngờ em, coi thường em chắc? Chị, chị có nhiều cách để tạo nên hình tượng vĩ đại của em mà, sao lại xấu chửi bới em thế chứ, rể em sao?”


      Mạc Duy Hoa cầm tạp chí nhìn về phía Mạc Duy Khiêm: “ ấy thứ năm tuần này gọi điện cho Duyệt Kỳ, làm công tác tư tưởng cho ấy, em biết là rể em am hiểu việc này nhất mà, nếu vẫn được ấy nghĩ cách khác, mấy ngày nay phải tiếp đón phái đoàn nước ngoài tới, ấy đến đây được.”


      Mạc Duy Khiêm gật gật đầu rồi mới hài lòng trở về phòng cùng La Duyệt Kỳ nghỉ ngơi.


      Lúc ăn cơm chiều, La Duyệt Kỳ nghe Tiêu Tiêu chuyện rể Mạc Duy Khiêm gọi điện cho mình sợ tới mức đầu đầy mồ hôi, cũng ăn nổi cơm nữa mà thuyết phục Mạc Duy Hoa hủy bỏ cuộc chuyện này . Chuyện này quá dọa người, là cái gì mà phải để lãnh đạo cao cấp như thế khuyên giải chứ?


      “Em đừng lo lắng, đều là người nhà, sau này còn thường xuyên gặp mặt nữa mà. rể em rất biết làm công tác tử tưởng, nghe ấy chuyện xong em cảm thấy thoải mái hơn nhiều đúng ?” Mạc Duy Hoa đồng ý hủy bỏ cuộc chuyện này.


      La Duyệt Kỳ lo lắng, đánh chết cũng muốn làm phiền đến tầng lớp lãnh đạo cao cấp, cuối cùng sau bao lần cầu xin mà đạt được mục đích, đành phải mở miệng đồng ý cuối tuần cùng chị em nhà họ Mạc trở về gặp cha mẹ Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm vui muốn chết, ngay ngày hôm sau lập tức tăng tốc xử lý nốt các vấn đề còn lại ở thành phố Danh Tĩnh.


      Vì trong lần điều tra giải quyết lần này Cục trưởng cục công an thành phố - Triệu Chấn hề hợp tác làm bậy với Trần Đông Thành và tập đoàn phi pháp kia, đồng thời dám dũng cảm đấu tranh vì lẽ phải, được xưng là cán bộ thanh liêm hiếm có. Dưới đề cử của Mạc Duy Khiêm, lại lo lắng đến tình huống đặc thù của Danh Tĩnh tại, các trình tự liên quan đều được đơn giản hóa, Triệu Chấn được bổ nhiệm thành phó thị trưởng quản lý thành phố Danh Tĩnh, tạm thời làm chủ quyết định mọi việc thay Thị trưởng, chờ sau khi mọi việc ổn định mới bầu cử lại bộ máy cán bộ.


      Mà căn cứ theo nguyên tắc nhanh gọn, đám người Trần Đông Thành và Lưu Dương cũng bị tách ra, đưa tới các địa điểm khác nhau để tiến hành thẩm tra xử lí.


      Khi La Duyệt Kỳ ngồi máy bay, vụ án ở thành phố Danh Tĩnh khiến toàn quốc rung động, chỉ là vụ án tham ô nhưng lại có góp mặt của toàn bộ các ngành chính phủ trong thành phố, mấy trăm cán bộ bị bãi miễn thậm chí là bị bắt nhốt. Hơn nữa, hoạt động của vợ của hai người Trần Lưu trong thời gian này cũng bị điều tra toàn bộ, kéo theo mấy tổng biên tập tòa soạn và trưởng đài truyền thông ngã xuống.


      máy bay, Mạc Duy Hoa thể kiêu ngạo với La Duyệt Kỳ: “Lần này Duy Khiêm lập công lớn, thanh danh cũng lan truyền ra ngoài, khi thảo luận ai cũng Duy Khiêm sợ mệt nhọc, gian nguy, vượt qua đủ loại khó khăn để điều động nhân viên các ngành liên quan, kiên quyết vạch trần xét xử vụ án tham ô ở Danh Tĩnh, tinh thần này đáng để toàn thể nhân viên học tập. Còn sau khi phán quyết sửa sang lại các tài liệu liên quan tạo thành tư liệu học tập, mà vụ án này cũng trở thành vụ án điển hình được ghi vào sách luật pháp!”


      La Duyệt Kỳ cũng vui vẻ, chỉ nghe Mạc Duy Hoa thôi mà mặt mũi đỏ bừng, hé miệng cười vui vẻ, lại nhìn Mạc Duy Khiêm ngồi bên cạnh cảm thấy ngứa ngáy, cuối cùng nhịn được mà hôn cái.


      “Vợ rất vui vẻ vì nhỉ?”


      Mặt La Duyệt Kỳ lập tức đỏ bừng nhưng trước mặt Mạc Duy Hoa, thể làm gì Mạc Duy Khiêm được, chỉ có thể quay mặt thèm để ý tới nữa.


      Mạc Duy Hoa trợn trắng mắt liếc em trai cái, thấy chút trầm ổn nào hết!


      “Sao hả, chẳng lẽ chị nhìn nổi cảnh em hôn vợ em?”


      “Chị đây thèm chấp nhặt với em. Duyệt Kỳ, nếu lần này phải vì quá sốt ruột nhất định để em mang thai mà còn máy bay, cũng may là đoạn đường ngắn, nhưng sau lần này nhất định em phải ở chỗ, tuyệt đối thể đùa với sức khỏe đứa trẻ được.” Mạc Duy Hoa thèm để ý đến Mạc Duy Khiêm, chỉ chăm chú chuyện với La Duyệt Kỳ.


      Ý là sau này cứ ở lại nhà họ luôn về nữa? La Duyệt Kỳ cảm thấy trước mặt chị em nhà họ Mạc, căn bản là kẻ ngu ngốc, mặc kệ sao cũng lại được với hai chị em kia, tuy rằng quá tình nguyện nhưng dù sao lên máy bay, cũng thể mặc kệ sức khỏe của đứa bé được nên chẳng thể gì nữa, chỉ có thể đồng ý.


      Mạc Duy Khiêm lại vui tươi hớn hở, thầm giơ ngón tay cái với chị mình, Mạc Duy Hoa khẽ cười : Mang thai 7 tháng mới cấm máy bay, thời gian này chỉ cần ngồi ở hàng ghế thường là sao, chẳng qua chị chỉ thuận miệng thế thôi, ai dè La Duyệt Kỳ lại tin tưởng thế chứ.


      Gần trưa, đoàn người xuống máy bay, lên chiếc xe đặc biệt chờ lâu, về nhà họ Mạc.


      Sau khi chiếc xe vào cửa lớn, La Duyệt Kỳ nhìn mọi thứ trước mắt mà sợ hãi than thở, chỉnh thể tòa nhà theo phong cách Châu Âu, trong sân có đài phun nước, tượng điêu khắc… khiến người ta cảm thấy như đến nước khác vậy, rất đẹp, rất lãng mạn.


      Mạc Duy Khiêm đỡ La Duyệt Kỳ xuống xe, sau đó nắm tay vào nhà chính.


      Mạc Duy Hoa cười : “Chị gặp ba mẹ, ngày hôm qua họ vừa mới về, để chị mời họ xuống, nhất định phải làm ba mẹ kinh ngạc vui sướng mới được!”


      Mạc Duy Khiêm xua xua tay để Mạc Duy Hoa nhanh, bản thân ở lại cùng La Duyệt Kỳ, còn dặn dò người làm chuẩn bị đồ ăn, sợ La Duyệt Kỳ đói bụng.


      Mạc Duy Hoa vào phòng cha mẹ, thấy cha mẹ ngồi ghế vui vẻ trò chuyện với người khác.


      “Ba, mẹ, hai người về rồi?”


      Kỳ Ngọc Châu nhìn thấy con vui vẻ : “Sao con tới đây nhanh vậy? Văn Thụy có cùng con ?”


      “Mẹ, Văn Thụy bận lắm, chắc qua hai ngày nữa mới tới đây được, ba mẹ vừa liền nửa năm chẳng muốn về nhà luôn. Con cho ba mẹ biết nha, hôm nay Duy Khiêm cũng về cùng con đấy.”


      sao? Nó ở đâu vậy, chuyện này đúng là quá trùng hợp, mẹ muốn bảo nó sắp xếp thời gian về nhà chuyến, ngờ lại trùng hợp đến vậy. Phái Thanh, mau tới chào chị Duy Hoa cháu.”


      Lúc này Mạc Duy Hoa mới chú ý người chuyện phiếm với cha mẹ mình là vô cùng xinh đẹp, thanh tú. Nhưng mà chị quen biết người này.


      “Đây là Ngô Phái Thanh, là hàng xóm với cha mẹ ở nước ngoài, ấy học về đàn dương cầm, thường xuyên tham gia biểu diễn, còn đoạt ít giải thưởng nữa. Chắc con biết cha ấy đấy, chính là phó cục trưởng Ngô Nghiên, nửa năm qua Phái Thanh thường xuyên ở cùng cha mẹ, ra con bé học xong, có thể về nước lâu rồi nhưng vì cha mẹ mà bỏ qua mấy lần đại nhạc hội trong nước rồi, con đứa bé này sao lại ngoan thế chứ?”


      Ngô Nghiên? Mạc Duy Hoa nghĩ lát, có ấn tượng gì, chỉ cục trưởng nhiều lắm rồi chứ gì là phó cục trưởng, thôi đợi lúc khác tìm hiểu sau, nhưng mẹ chị sao lại giới thiệu như thế, lại cả lời lúc trước nữa, phải định giới thiệu này cho Duy Khiêm đấy chứ?
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, annie19612 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      cứ cho là lạt mềm buộc ý....ý di nàng ơi.......a soái quá.......hoàn hảo quá.....phải giày vò a như thế mới thoả.............
      AnLy90OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :