1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. yuki0129

      yuki0129 Active Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      101
      vì tương lai "giàu đạm" sau này, like kịch liệt :3
      My Lam Lam, Tuyết NguyệtOrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 62
      Editor: OrchidsPham


      Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ hỏi thế sắc mặt rất bình thản trả lời: “Chắc chắn là có chút ít khó khăn, chẳng qua là quá nghiêm trọng như dự tính thôi, em cần lo lắng đâu.”


      Vẫn chịu với ? Vậy cứ tiếp tục chơi , xem ai sốt ruột hơn! Nghe Mạc Duy Khiêm vẫn mạnh miệng lừa gạt mình, La Duyệt Kỳ cũng hề sốt ruột, tiếp tục yên lặng ăn ô mai.


      Mạc Duy Khiêm cảm thấy lời của mình có lẽ làm La Duyệt Kỳ ổn định rồi, vì thế lại tiếp tục thử: “Duyệt Kỳ, em cứ mãi lo lắng cho lại quan tâm tới em tốt, nếu em có khó khăn gì cứ với , đừng để buồn bã trong lòng, khiến tinh thần hao tổn nữa.”


      La Duyệt Kỳ ném nốt mấy viên ô mai còn lại vào trong miệng, hai má phình lên, lời ra cũng mơ hồ tiếng: “ rồi, chỉ cần bình an em sao cả, em chỉ muốn biết trải qua cửa ải khó khăn này như thế nào thôi.”


      Mạc Duy Khiêm cầm khăn lau tay cho La Duyệt Kỳ, lòng càng nghi ngờ rằng La Duyệt Kỳ căn bản muốn chuyện đứa cho biết. Vừa nghĩ thế, toàn thân đều khó chịu, cũng muốn nhìn xem cuối cùng La Duyệt Kỳ muốn xử lý chuyện này thế nào, thái độ của dành cho đứa chính là thái độ của đối với , cũng là thái độ dành cho tình cảm của hai người, phải dựa vào cơ hội lần này để hiểu cho mới được.


      Lúc này, bên ngoài có người gõ cửa, Mạc Duy Khiêm : “Tiến vào.”


      Người đẩy cửa vào là Đổng Nguyên, ta gánh vác trách nhiệm thần thánh là xóa bỏ sầu lo cho La Duyệt Kỳ đấy, hơn nữa còn là trách nhiệm được phép chậm trễ!


      Mạc Duy Khiêm và Đổng Nguyên thầm liếc mắt nhìn nhau, sau đó hỏi: “Có chuyện gì?”


      “Hình như bên chỗ người Thư Dân cử làm việc gặp phiền phức, muốn gọi cậu sang đó bàn bạc chút.”


      “Được rồi, tôi qua ngay. Hazz, em đừng có gập eo lại chứ, nhả vào đây, nhả vào đây.” Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ cúi người muốn nhặt chiếc túi nilon đựng rác lên, nhanh chóng đưa khăn tay cầm tới bên miệng La Duyệt Kỳ, để nhả hạt ô mai vào đó.


      La Duyệt Kỳ cũng khách khí, há mồm phun ra, Mạc Duy Khiêm vui sướng hài lòng ném hạt ô mai vào túi đựng rác, sau đó đứng lên với Đổng Nguyên: “ ở đây chờ tôi lát, đợi tôi về sắp xếp công việc cụ thể cho .”


      Đổng Nguyên nhìn dáng vẻ nô tài của Mạc Duy Khiêm, cảm thấy lòng chua xót, đây mà là là Mạc Duy Khiêm hăng hái sao? Sao có thể chứ? Dù thế nào cậu ta cũng là con cưng của trời, là người được kẻ khác hầu hạ hơn ba mươi năm, bây giờ lại ở đây ra sức hầu hạ người khác, thế lại còn cảm thấy vô cùng thỏa mãn nữa chứ!


      Đồng thời Đổng Nguyên cũng lo lắng, chính Mạc Duy Khiêm còn như thế người khác phải đối đãi với vị Hoàng Thái Hậu này như thế nào đây? Hơn nữa nhìn dáng vẻ La Duyệt Kỳ ấy hoàn toàn đau lòng vì Mạc Duy Khiêm dù chỉ chút, cứ thế sớm muộn gì ấy cũng moi ra được lỗi của cậu ta.


      Thừa dịp Mạc Duy Khiêm giúp La Duyệt Kỳ sửa soạn lại, Đổng Nguyên lặng lẽ nhét tờ giấy xét nghiệm vào trong túi xách của .


      Đợi Mạc Duy Khiêm ra ngoài xong, Đổng Nguyên lại với La Duyệt Kỳ: “Duy Khiêm đối xử với em rất lòng, bây giờ em còn suy nghĩ như lúc trước nữa ?”


      La Duyệt Kỳ cười cười, ngồi thẳng dậy : “Dĩ nhiên là em hiểu ấy tốt với em rồi, trong lòng em cũng có ấy mà, mấy ngày nay hầu như em thể chợp mắt nổi.”


      Đổng Nguyên ho khẽ tiếng mới tiếp tục : “Em cần lo lắng, mọi chuyện Duy Khiêm đều có thể giải quyết, dù có khó khăn nhưng cũng phải là cái gì quá nghiêm trọng đâu.”


      “Ế? ràng lúc trước các thế mà. thử xem làm sao mà quá nghiêm trọng chứ, tài liệu và hình ảnh bọn người Lưu Dương chuẩn bị phải xử lý thế nào đây? Chuyện điều tra và đánh giá nửa năm làm việc sắp tới phải làm sao đây?”


      ra lúc trước Phạm Thanh Lợi đưa tiền tới, Duy Khiêm báo cáo rồi, các tình tiết xung quanh cũng báo cáo lên hết. Về chuyện điều tra đánh giá em càng cần lo đâu, làm gì có ai dám đánh giá cao Duy Khiêm chứ, nếu phải là thể cho điểm tối đa chắc chắn kết quả đánh giá của Duy Khiêm bị trừ điểm nào hết.”


      La Duyệt Kỳ tò mò hỏi: “Vì sao lại thế, chẳng phải lúc xác định đánh giá đều khai báo tên họ người đánh giá sao?”


      Đổng Nguyên nghe xong lại cười: “Đúng là khai tên họ, nhưng người giám sát quá trình xác định đánh giá đều biết những ai là người đánh giá cuối cùng, trước đó có người cung cấp cho Duy Khiêm danh sách tên người đánh giá rồi, ngay cả điểm yếu của những người đó Duy Khiêm đều hoàn toàn nắm trong tay, vài lần như thế mọi người đều biết phải đánh giá thế nào rồi, cho nên mỗi lần xác định đánh giá Duy Khiêm đều đạt được số điểm cao nhất.”


      ra là thế, sao em cứ cảm thấy có loại cảm giác bị người lừa gạt nhỉ? Kim Đào chọn Mĩ, Cao Tử Ninh thể lựa chọn cùng Kim Đào, hơn nữa các phóng đại khó khăn gặp phải len như thế, em rất khó mà nghĩ tới những điều tồi tệ! Còn nữa, vì sao ba mẹ em lại bị đưa tới chỗ chị Mạc Duy Khiêm? Chẳng phải là chỉ đưa họ tới thành phố bên cạnh thôi sao?” La Duyệt Kỳ khách khí với Đổng Nguyên nữa, cảm thấy tìm hiểu từ chỗ Đổng Nguyên càng dễ biết được suy nghĩ chân của Mạc Duy Khiêm hơn.


      Đổng Nguyên lặng người chút, sau đó hơi dám khẳng định, mở miệng hỏi: “ phải em phát ra ý đồ của Duy Khiêm đấy chứ?”


      “Đúng là em cảm giác được, ấy dùng thủ đoạn để Cao Tử Ninh thay thế em, lại đưa ra điều kiện thể từ chối khiến Kim Đào phải thỏa hiệp, đồng thời các lại diễn khổ nhục kế trước mặt em, diễn đến là bi thảm để giữ em lại, có tâm trạng để quan tâm Kim Đào nữa, có phải thế ?”


      Đổng Nguyên cúi đầu im lặng, La Duyệt Kỳ phân tích có trật tự như thế khiến ta chịu đả kích, chẳng lẽ ta và Mạc Duy Khiêm già rồi ư? Ngay cả nhóc con cũng hù dọa được, lại còn để người ta hoàn toàn vạch trần như thế nữa chứ.


      “Em biết mọi chuyện từ lúc nào?”


      La Duyệt Kỳ biết Đổng Nguyên hỏi như thế cũng có nghĩa là thừa nhận phỏng đoán của rồi, vì thế : “Cũng chưa lâu, chuyện này em còn phải cảm ơn Kim Đào đấy, chính ấy giúp em phân tích ra.”


      Đổng Nguyên vô cùng buồn bực, dựa vào Kim Đào có thể phán đoán chuẩn xác như thế, sau này ta làm sao mà lăn lộn được nữa đây? Nhưng dù buồn bực lời cần vẫn phải .


      “Duyệt Kỳ, từ trước đến giờ hai chúng ta chúng ta đều thẳng thắn trò chuyện với nhau, hôm nay cũng vậy, thẳng tình hình thực tế với em nhé. Duy Khiêm đối với em là lòng, cậu ấy nghĩ ra nhiều kế sách như thế chẳng qua là do cậu ấy sợ em vì áy náy mà lựa chọn ở bên Kim Đào, để em có thể hoàn toàn dứt bỏ gánh nặng trong lòng nên Duy Khiêm mới đưa cho Cao Tử Ninh cơ hội, nhưng cậu ấy chưa bao giờ ép Cao Tử Ninh phải ở bên Kim Đào cả, ấy chỉ cần theo chăm sóc Kim Đào đến khi cậu ấy đứng dậy được thôi. Đồng thời Duy Khiêm cũng bảo Cao Tử Ninh giải thích ràng với Kim Đào chuyện này và khuyên cậu ấy chấp nhận điều trị, về phần họ có thể bên nhau hay cứ xem tình hình phát triển sau này nữa.”


      “Vậy chỗ ba mẹ em lại là chuyện gì?” Vì Đổng Nguyên giống với Kim Đào nên La Duyệt Kỳ càng biết đáp án của câu hỏi này hơn.


      “Duy Khiêm muốn kết hôn với em nhưng lại dám xác định là em đồng ý gả cho cậu ấy, nên cậu ấy nghĩ trước tiên cứ đưa cha mẹ em tới chỗ chị cậu ấy, để làm công tác tư tưởng cho cha mẹ em, để ba mẹ em chịu đứng ra giúp cho cậu ấy, đồng ý hôn của hai người.”


      La Duyệt Kỳ hít sâu hơi, cố gắng đè nén những giọt nước mắt cảm động lại, biết Mạc Duy Khiêm đối xử với rất tốt, nhưng vừa nghĩ đến có thể suy nghĩ vì nhiều như vậy lại kiềm chế được xúc động muốn khóc.


      nhiều như vậy, chỉ đơn giản là muốn em biết Duy Khiêm em, về phần em đối xử với Duy Khiêm thế nào, gạt cậu ấy bao nhiêu việc rất nghi ngờ,” Đổng Nguyên cảm thấy La Duyệt Kỳ đối xử với Mạc Duy Khiêm còn tốt bằng nửa Mạc Duy Khiêm đối với ấy. Ngay cả chuyện mang thai mà cũng giấu diếm, mà giấu diếm loại chuyện này dĩ nhiên là có mưu đồ khác rồi, ví dụ như La Duyệt Kỳ căn bản là muốn có đứa này!


      “Em biết nhắc đến chuyện mang thai, kết quả xét nghiệm kia là do em cố ý ném tới chân đấy.”


      Đổng Nguyên lại choáng váng: “Em cố ý?”


      La Duyệt Kỳ vui vẻ: “Đúng vậy, dĩ nhiên là em hiểu Mạc Duy Khiêm đối xử với em như thế nào rồi, ban đầu em định chờ mọi sóng gió qua rồi với ấy, nhưng ngờ ấy lại dùng nhiều quỷ kế như vậy. Cho nên em phải cho ấy bài học, cho ấy hiểu rằng giữa hai người nhau nên lừa gạt nhau như vậy, em ngày đêm lo lắng hãi hùng, kết quả sao? Căn bản là lo thừa! Tuy rằng xuất phát điểm của ấy là muốn ở bên em nhưng em đồng ý với thói quen kiểu này của ấy, nếu để yên chẳng phải sau này em bị ấy lừa mãi hay sao? Hơn nữa chuyện này phải do em và ấy cùng nhau cố gắng tháo gỡ mới được.”


      Hoàng Thái Hậu nước cờ hay nha! Đổng Nguyên phản đối thêm, chỉ hơi do dự lát coi như làm trọn tình nghĩa bạn bè thôi, sau đó lại mong chờ được xem trò hay hiếm thấy, phải biết rằng với tâm cơ của Mạc Duy Khiêm ai dám tính toán gì với cậu ta chứ? Bây giờ La Duyệt Kỳ nắm hết bài tẩy của cậu ta, muốn sắp xếp cậu ta thế nào sắp xếp thế đó, đúng là chuyện khiến người ta hưng phấn ngóng chờ mà!


      như thế em chỉ là muốn dạy dỗ Duy Khiêm chút rồi chuyện mang thai cho cậu ta sao?” Đổng Nguyên vẫn muốn xác định lại cho chắc chắn.


      La Duyệt Kỳ gật đầu: “bất kể thế nào em cũng định giấu diếm ấy chuyện có đứa .”


      Cuối cùng Đổng Nguyên cũng yên tâm, tiếp theo chỉ cần chờ xem trò vui thôi! Vừa nghĩ thế, lòng lại mừng thầm hồi, sau đó nghe thấy ngoài cửa có động tĩnh vội vàng chạy ra tỏ vẻ vô cùng khó xử.


      “Thế nào hả?” Mạc Duy Khiêm giọng hỏi.


      Đổng Nguyên nhăn nhúm mặt mày : “Tôi cố hết sức giải thích, muốn giảm mức độ nghiêm trọng việc đến nhất rồi nhưng mà… Duyệt Kỳ tin, là chúng ta cố ý lừa ấy, để ấy an tâm thôi, còn bảo tôi là càng giải thích càng có nghĩa là có tật giật mình giấu đầu hở đuôi, việc trở nên quá mức nghiêm trọng rồi. Tôi sợ kích thích ấy nên dám thêm nữa.”


      Sắc mặt của Mạc Duy Khiêm cực kỳ tốt: “ xem có phải phụ nữ mang thai đều đa sầu đa cảm thế ? Chỉ chút việc thế thôi mà cũng nghĩ đến trường hợp xấu nhất rồi, tôi chỉ muốn trực tiếp kéo đám người Lưu Dương đến trước mặt ấy mà chém đầu, làm ấy yên tâm thôi.”


      Đây chẳng phải là chuyện do cậu tự gây ra hay sao chứ? Đổng Nguyên chỉ có thể tỏ vẻ cau có theo Mạc Duy Khiêm nhưng trong lòng lại vô cùng mừng rỡ.


      Mấy ngày kế tiếp, La Duyệt Kỳ đều biểu ra bản thân hề có tinh thần, ánh mắt cũng mơ màng chút tia sáng khiến Mạc Duy Khiêm lo đến sắp bạc cả đầu.


      “Duyệt Kỳ, em ăn thêm chút , thân thể em vốn yếu đuối, có khó chịu ở đâu em phải với , trăm ngàn lần đừng đùa giỡn với sức khỏe của mình.” Mạc Duy Khiêm giơ cơm lên muốn bón cho La Duyệt Kỳ.


      La Duyệt Kỳ lắc đầu: “Em ăn vô, chuyện của còn chưa xử lý xong sao? Em nghe sàn giao dịch bất động sản cho phép cách điều tra tình hình bất động sản của đám người Lưu Dương, ngân hàng cũng chịu hợp tác, vậy phải làm sao đây?”


      Mạc Duy Khiêm vừa nghe thế liền hung hăng trừng mắt nhìn Đổng Nguyên ngồi ăn cơm cùng ở bên cạnh: “Ai chuyện này ra?”


      La Duyệt Kỳ đặt đôi đũa lên bàn kêu “cạch” tiếng: “ đừng đổ oan cho người khác, em nghe được lúc đến văn phòng thôi, cứ luôn gạt em là có chuyện gì, cuối cùng có coi em là người nhà hả? Sớm muộn gì em cũng bị lừa gạt mà tức chết.”


      sai rồi, sau này lừa gạt em bất cứ chuyện gì nữa, em ăn cơm trước được ? cho điều tra cũng sao, tổ thẩm tra sắp tới rồi, lúc đó ai dám phối hợp hết, tin em cứ hỏi Đổng Nguyên , hỏi Thư Dân cũng được.” Mạc Duy Khiêm sốt ruột.


      Đổng Nguyên nín cười đến mức sắp nội thương rồi! Dáng vẻ ăn khép nép của Mạc Duy Khiêm đúng là quá hiếm thấy, La Duyệt Kỳ ăn nổi nữa, điều này ta có thể làm chứng, vì bất kỳ thời điểm nào Mạc Duy Khiêm nhìn thất La Duyệt Kỳ đều ăn nhiều tới mức kiểm soát nổi, hơn nữa hễ là đồ ăn có dinh dưỡng, tốt cho thai nhi ấy đều ăn sạch. Đôi khi ta còn thấy mà phát sợ, sợ La Duyệt Kỳ ăn đến bội thực luôn, chỉ có thể dặn dò chuyên gia dinh dưỡng và bảo mẫu chú ý nhiều hơn thôi.


      “Duy Khiêm đó, tổ thẩm tra trung ương vừa xuống tất cả đều phải phối hợp điều tra, Duyệt Kỳ, em yên tâm , ăn nhiều chút nhé?” Đổng Nguyên cũng khuyên bảo theo.


      La Duyệt Kỳ liếc ngang Đổng Nguyên cái, nhưng cũng hề động đũa nữa, mặc kệ Mạc Duy Khiêm khuyên bảo thế nào cũng chịu ăn, sau đó ôm chặt lấy eo Mạc Duy Khiêm hốt hoảng: “Em ăn vô mà, đợi khi nào tâm trạng tốt lên thèm ăn tôi, đến lúc đó em nhất định ăn nhiều hơn, đừng ép em nữa.”


      Lòng Mạc Duy Khiêm sắp xoắn thành cuộn, vô cùng đau đớn, đành lòng nhìn La Duyệt Kỳ chịu tội như thế, vì vậy đành cắn răn quyết tâm ra: “Duyệt Kỳ, làm sai việc, xin lỗi em. Lúc trước là do cố tình phóng đại hoàn cảnh khó khăn của mình lên thôi, ra có chuyện gì hết, chỉ vì muốn giữ em ở bên nên mới hù dọa em thôi, em đánh mắng cũng được, trăm ngàn lần đừng tức giận tổn hại bản thân!”


      Đổng Nguyên biết họ muốn tâm , liền bưng đồ ăn về phòng mình ăn tiếp.


      La Duyệt Kỳ lẳng lặng nhìn Mạc Duy Khiêm, chỉ lát sau nước mắt thi nhau rơi xuống.
      Last edited: 3/10/15
      Cobethienthan0904, Viclu520, ZzJanyzZ16 others thích bài này.

    3. AnLy90

      AnLy90 Well-Known Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      257
      Thế chừng nào nàng đào :yoyo59::yoyo59: thịt ngon nên ăn sớm
      :055::055:

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @AnLy90 up văn án lên rồi đó nàng ,cái chữ ký của ta và @OrchidsPham có link hết mà ,ĐỊNH MỆNH á ,trọng sinh né

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 63
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ khóc nức nở thế, làm sao Mạc Duy Khiêm có thể chịu nổi chứ?


      “Duyệt Kỳ, em muốn đền tội thế nào cũng được nhưng em đừng khóc mà, tổn thương tới thân thể đó, biết sai rồi mà.”


      La Duyệt Kỳ bị Mạc Duy Khiêm ôm vào ngực lại càng khóc dữ dội hơn, từ tiếng nức nở nho dần dần biến thành tiếng khóc lớn, ngừng tức giận ấm ức : “Kim Đào xảy ra chuyện em đủ khổ sở rồi, thế mà còn cố ý làm em phải lo sợ, làm em ngừng khó xử, mỗi ngày em phải chịu dày vò cỡ nào có biết hay ? Bao nhiêu chuyện em chỉ có thể dấu kín trong lòng tự trách bản thân có biết ? căn bản là muốn ép chết em!”


      biết, biết, đều là lỗi của , chỉ lo cho bản thân mà nghĩ đến cảm nhận của em, là đồ trừng thối, cần em ra tay, tự đánh mình tạ lỗi.”


      La Duyệt Kỳ chặn cánh tay Mạc Duy Khiêm giơ lên : “ làm cái gì hả?”


      “Làm em hết giận, sợ em đánh đau tay nên định tự đánh mình.” Mạc Duy Khiêm muốn đánh chết mình luôn.


      La Duyệt Kỳ lau nước mắt, nghẹn giọng : “Thôi , em cũng chẳng muốn xem khổ nhục kế nữa.”


      “Em tin? Duyệt Kỳ, quen làm việc gì cũng dùng đến mưu kế, thủ đoạn, cho nên vì muốn bên em, sắp xếp mọi việc theo cách làm của mình, chỉ nghỉ đến kết quả mà nghĩ tới cảm nhận của em, quá ích kỉ. tự đánh mình chỉ là loại hành động đại biểu cho việc đánh thức bản thân, sau này làm thế với em nữa, tôn trọng em, bàn bạc thương lượng mọi chuyện với em, bao giờ tự cho là đúng nữa.” Thái độ chân thành của Mạc Duy Khiêm khiến người khác phải cảm động.


      “Muốn em tin cũng được, nhưng mà có điều kiện.” La Duyệt Kỳ cũng dễ bị lừa thế, hề cảm động mù quáng.


      “Em , chỉ cần là việc có thể làm, nhất định đồng ý!” Mạc Duy Khiêm nhanh chóng cam đoan.


      nghiêm trọng như nghĩ đâu, chỉ cần bình an giải quyết xong vụ án này, em nhắc lại chuyện cũ nữa.”


      Lòng Mạc Duy Khiêm nóng lên, cảm thán : “ tới lui em vẫn lo lắng cho . Được, đồng ý với em, nhất định nhanh chóng xử lý đám người Trần Đông Thành để em yên tâm. Đúng rồi, Duyệt Kỳ, em còn chuyện gì muốn với nữa sao?”


      La Duyệt Kỳ nở nụ cười: “Chẳng phải biết rồi sao, em còn gì để chứ?”


      câu này khiến Mạc Duy Khiêm choáng váng: “Chúng ta cùng chuyện sao?”


      “Dĩ nhiên, phải về chuyện đứa bé sao?” La Duyệt Kỳ hỏi lại.


      Mạc Duy Khiêm trở nên mơ hồ, nhìn La Duyệt Kỳ chằm chằm, biết nên gì cho phải.


      Có thể nhìn thấy dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm của Mạc Duy Khiêm đúng là đáng giá mà, La Duyệt Kỳ ngừng cười khanh khách: “ ngốc rồi sao? Em với nhé, tờ kết quả xét nghiệm kia là do em cố ý để Đổng Nguyên nhặt được đó, nếu em muốn gạt sao có thể phạm vào sai lầm ngu ngốc đó được?”


      Mạc Duy Khiêm lập tức ôm lấy La Duyệt Kỳ: “Cho nên em căn bản là muốn với rồi? Em đó, nhóc này, khiến người ta bớt lo được mà, làm vì chuyện này rối rắm mấy ngày nay, sao nghiêm túc mà với , lại phải vòng vo phức tạp thế hả?”


      La Duyệt Kỳ hừ tiếng: “Em đâu có biết thiếu gia giàu có, nhà cao cửa rộng như nghĩ gì chứ, đừng nghĩ là em cố ý bẫy , em nhận nổi cái tiếng đó đâu, nếu muốn đứa bé này dĩ nhiên là em xử lý nó rồi.”


      “Xử lý? Đây là đứa của chúng ta mà em cũng có thể nhẫn tâm thế sao? Chẳng phải ngày thường em khôn khéo lắm ư, sao nghĩ lại xem nếu muốn cho em mang thai mỗi lần làm đều hề khống chế bản thân thế sao?”


      “Làm sao em biết được chứ, ra, em chỉ có thể đoán, em nhẫn tâm có thể làm gì chứ? đâu có biết sinh nó ra cả nhà em phải nhận lấy bao nhiêu trách nhiệm, bao nhiêu gánh nặng chứ!”


      “Muốn, muốn, muốn đứa này, thời điểm biết tin này, suýt nữa vui đến phát điên luôn. Còn nữa, em cũng nên suy nghĩ chút về chuyện của chúng ta chứ.” Mạc Duy Khiêm liên tục tỏ thái độ.


      La Duyệt Kỳ phản ứng lại: “Chúng ta có chuyện gì cần lo lắng?”


      “Chuyện kết hôn của chúng ta đấy, cả đứa cũng có rồi chẳng lẽ còn kết hôn sao?”


      “À, ra là chuyện này, em còn phải suy nghĩ lại .” La Duyệt Kỳ dài giọng, đồng ý ngay lập tức.


      Mạc Duy Khiêm vừa mới cảm thấy vui đến sắp phát điên bây giờ lại biến thành cuống đến sắp điên rồi: “ mang thai rồi, dù sao cũng phải để được làm ba cách danh chính ngôn thuận chứ. Duyệt Kỳ, em phải lý chứ, đừng tùy hứng như thế, em chỉ cần đồng ý tiếng là được, những chuyện khác em cần quan tâm dù chỉ chút!”


      đến là dễ nghe, muốn dùng đứa bé để ép em sao? Em hỏi , từng em chưa? từng tình cảm của dành cho em sâu đậm cỡ nào chưa? cái gì hết, sao em có thể có cảm giác an toàn được?”


      nhóc này là muốn ép đúng ? Mạc Duy Khiêm cáu giận đồng thời cũng chẳng có cách nào với trừng mắt nhìn mình kia, lớn tuổi thế này rồi sao có thể ra những câu buồn nôn thế chứ?


      “Duyệt Kỳ, tình cảm của dành cho em đều nằm trong những hành động cả, đừng bảo những lời buồn nôn đó được ?”


      “Cái gì mà buồn nôn chứ? Những lời đứng đắn với em còn ít sao? Hay là đàn ông các chỉ lúc nghĩ làm sao lừa con nhà người ta lên giường mới có thể những điều đó? Em mặc kệ, xem em hả?”


      .” Mạc Duy Khiêm gồng mình nửa ngày mới rặn ra được chữ trả lời .


      “Chỉ mỗi từ , em biết được là ai chứ? hết cả câu cho em.” La Duyệt Kỳ chịu buông tha, ngồi trong lòng Mạc Duy Khiêm lại bắt đầu ngọ nguậy lộn xộn, xoay tới xoay lui.


      Mạc Duy Khiêm bị La Duyệt Kỳ tra tấn đến mức đau cả đầu, lại sợ giận tới động thai, đành bất đắc dĩ thỏa hiệp: “ em.”


      La Duyệt Kỳ đè nén vui sướng, cố gắng ổn định cảm xúc của mình nhưng vẫn buông tha cho Mạc Duy Khiêm: “ như thế ai mà nghe được chứ? lớn tiếng chút .”


      Mạc Duy Khiêm đành lớn tiếng nhắc lại, La Duyệt Kỳ vẫn chê giọng đủ lớn. Mạc Duy Khiêm lặp lặp lại mấy lần như thế cũng cảm thấy thẹn thùng gì nữa, cuối cùng gần như gào lên từng chữ: “, , em!”


      Sau đó liền túm lấy La Duyệt Kỳ hôn lên mặt : “Giờ được rồi chứ, bé con thích giày vò người khác.”


      Vốn dĩ La Duyệt Kỳ định biểu lãng mạn chút nhưng nhịn nổi nên lập tức cười ha hả.


      “Em cười gì chứ, dốc sức như vậy mà em còn cười , xong rồi, có phải giờ em cũng nên ? Em cũng câu nghe xem nào, nhanh lên.”


      La Duyệt Kỳ cười đến nghẹn hơi, đưa tay chỉ chỉ ra phía sau Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm vội vàng xoay người, kết quả là thấy Đổng Nguyên mang vẻ mặt xấu hổ đứng ở trước cửa, xem ra là ta vừa ăn cơm xong định tới.


      Có nằm mơ Đổng Nguyên cũng ngờ tới là bản thân lại trực tiếp chứng kiến cảnh tượng Mạc Duy Khiêm thốt lời chân tình, nhưng lại là thông báo hùng hổ đến vậy! Bản thân liệu có bị thất nghiệp đây, ông trời thương xót ta chút nào, sao lại để ta chứng kiến mặt điên cuồng vì của Mạc lão đại chứ?


      “Còn đứng đó làm gì, chờ tôi tiễn chắc?” Mạc Duy Khiêm tức giận nổi đóa với Đổng Nguyên, hình tượng của hoàn toàn bị hủy hoại rồi.


      Đổng Nguyên cầm bát cơm chạy nhanh như chớp về phía phòng bếp, thả bát vào bồn xong lại nhanh chóng chạy ra khỏi cửa tìm vệ sĩ khác kể khổ.


      “Giờ em vui rồi, sau này còn chút uy nghiêm nào chứ?” Mạc Duy Khiêm chỉ có thể oán giận.


      “Chuyện này cũng đâu thể trách em được chứ, em cũng đâu có nghĩ đến Đổng Nguyên ra chứ?”


      “Cũng mất mặt rồi, em đồng ý kết hôn với , bảo người chuẩn bị.”


      La Duyệt Kỳ lập tức ngăn cản: “Chuyện lớn như thế phải bàn bạc với người nhà rồi hãy ra quyết định chứ, sao có thể qua loa như vậy được? Hơn nữa người nhà có thể chấp nhận em ? Cho dò chấp nhận họ có thể chấp nhận chuyện em chưa kết hôn mà mang thai ?”


      La Duyệt Kỳ nghĩ rằng những gia đình quyền quý như gia đình Mạc Duy Khiêm chắc chắn phải vô cùng chú trọng các lễ tiết truyền thống, sợ họ vì thế mà coi thường .


      đâu, mọi người trong nhà đều rất tôn trọng sinh hoạt cá nhân của , chỉ cần thích họ có ý kiến gì đâu, em yên tâm .”


      La Duyệt Kỳ lắc đầu: “Tuy là thế nhưng việc hôn nhân đại thể quan tâm tới suy nghĩ của người trong nhà được, cứ bàn bạc với người nhà trước rồi sau.”


      “Có bàn bạc hay cũng có đứa bé rồi, em đừng có chối quanh, dù sao việc là cha đứa trẻ này là ván đóng thuyền rồi. hiểu lo lắng của em, nhưng dùng thực tế để chứng minh rằng lo lắng của em là dư thừa!” Mạc Duy Khiêm hứa hẹn, hiểu rất La Duyệt Kỳ hy vọng chuyện của hai người nhận được đồng ý của người nhà.


      La Duyệt Kỳ tươi cười, lòng vẫn quá tin tưởng, mọi chuyện chỉ có thể đợi đến khi gặp người nhà Mạc Duy Khiêm rồi mới .


      Trần Đông Thành ngồi trong văn phòng mình lo lắng yên, biết tài liệu hình ảnh đứa lên có tác dụng gì ? vô cùng hiểu rằng muốn bản thân được bình an vô nhất định phải quấy đục ngầu vũng nước này lên, càng đục càng tốt, cuối cùng khiến mọi chuyện thể giải quyết ổn thỏa mới tốt.


      Lúc này có người gõ cửa, mau chóng cho vào.


      “Sao hả, bọn họ sao?”


      Người kia thở hổn hển như vừa mới chạy gấp về: “Thị trưởng, tài liệu hình ảnh này dùng được, họ chấp nhận.”


      “Sao có thể thế được, ràng mà Mạc Duy Khiêm lợi dụng đặc quyền để hoành hành ngang ngược ở chỗ chúng ta, còn dung túng để kẻ dưới nổ súng giết người, hình ảnh trong tài liệu ràng như thế, sao lại dùng được chứ?” Trần Đông Thành tin.


      “Tôi đợi hai ngày mới có người trả lời cho tôi, là bên chỗ Lưu Bộ trưởng nếu là chứng cứ khác còn được, chứ Mạc Duy Khiêm tham lam lấy 40 vạn kia ai tin đâu. Nhà Mạc Duy Khiêm kinh doanh châu báu, mỏ vàng quặng kim cương cái gì mà có chứ? Đừng có lấy cái này làm cớ, dùng được đâu! Bảo chúng ta phải túm được vấn đề , vấn đề ảnh hưởng lớn chứ nếu đừng có nhắc lại chuyện này nữa. Còn việc Mạc Duy Khiêm hoành hàng ngang ngược cũng chẳng phải là chuyện gì mới mẻ cả, ở đâu cũng như thế hết, bảo chúng ta đổi sang cách khác .


      Trần Đông Thành nghe thế nghẹn hơi, ngồi phịch xuống ghế: “Lưu Bộ trưởng là đối thủ mất còn với Mạc Duy Khiêm, đến ông ta mà còn giúp được chúng ta chúng ta cũng chỉ có thể ngồi chờ chết mà thôi.”


      Người kia cũng chỉ đứng đó lời nào, chuyện tới mức còn đường thoát nữa rồi, chỉ cần tổ thanh tra của chính phủ tới điều tra bọn họ có ai chạy thoát được, hơn nữa còn có cả ủy ban điều tra kỷ luật, mọi vấn đề bị bại lộ hoàn toàn.


      Trần Đông Thành cảm thấy tuyệt vọng, chẳng lẽ nửa đời khổ tâm gây dựng tất cả bị hủy diệt như thế sao? Ông ta là thị trưởng của thành phố Danh Tĩnh này, tất cả việc ông ta làm đều là để thành phố này tốt lên, \sao người ta có thể gạt bỏ bao nhiêu việc tốt đẹp ông ta làm như thế chứ?


      “Cậu mau sắp xếp người, tổ thẩm tra vừa hành động chắc chắn tôi bị theo dõi, nhưng dù có thế nào họ cũng thể bỏ qua trình tự tư pháp bình thường được, cậu hãy tìm luật sư tới, tranh thủ mở cuộc hội thảo hay hội nghiên cứu, tranh luận biện luận gì đó . Cậu chỉ cần là họ hiểu, chỉ cần bị phán tử hình, tôi có cách tìm lối thoát. Ở địa bàn của Trần Đông Thành này, đừng ai mơ có thể nắn gân tôi dễ dàng như thế!” Trần Đông Thành trong cái ló khó cái khôn, lại nghĩ ra ý kiến vô cùng tuyệt vời.


      Ngày hôm đó, Mạc Duy Hoa hơi vui, ngồi ghế sô pha nhíu mày, suy nghĩ lại vẫn quyết định gọi cho em trai, dù sao chuyện này chị cũng phải tỏ vẻ quan tâm chút.


      “Chị, đúng lúc em định tìm chị đây.”


      “Trong mắt em còn có người chị này sao? Đúng là hiếm có mà.”


      Mạc Duy Khiêm cười : “Dĩ nhiên là có rồi, chẳng phải chuyện lớn cả đời em còn phải nhờ chị giúp đó sao.”


      “Hừ, chuyện đại của em dĩ nhiên là quan trọng, nhưng có phải là em cũng nên có giới hạn chút hay ? Chị ở đây tận tâm tận sức đối xử với với bố mẹ vợ tương lai theo lời em rồi. Thế mà em vẫn biết chừng mực, vẫn còn cho người điều thêm vệ sĩ, bảo mẫu qua đó là sao? Chị hỏi em, La Duyệt Kỳ kia quý giá đến mức nào vậy? rể em còn có cả phái đoàn phục vụ thế đâu, em chìm sâu tới mức đó rồi à?”


      Mạc Duy Khiêm cảm thấy việc mình chịu cơn giận của La Duyệt Kỳ là chuyện thể thay đổi được, ai bảo nợ , nhưng làm gì có lý nào lại để bà chị Mạc Duy Hoa biết tốt xấu này dạy dỗ chứ? Còn bảo Duyệt Kỳ tốt nữa. Vì thế giọng điệu của trở nên vô cùng xấu


      “Em làm thế dĩ nhiên là có lí do của em, em bao giờ làm gì mà tính toán chưa hả? Duyệt Kỳ mang thai, em muốn kết hôn, kết quả là người ta cảm thấy cửa nhà chúng ta quá cao, trong lòng lo lắng chịu đồng ý kết hôn với em. Em vốn định tìm chị bàn bạc xem có cách nào giúp em , bây giờ xem ra Duyệt Kỳ lo lắng chẳng thừa tí nào, giờ còn chưa có ràng buộc gì mà chị bày ra cái vẻ phu nhân quan lớn đó rồi. Nhưng mà, tương lai em cũng chẳng kém hơn ông chồng vàng bạc của chị đâu, đến lúc đó vợ em cũng là người có vai có vế, chị cứ dùng thái độ này mà với ấy sao hả? Theo em thấy, sau này có lại với nhau được hay cũng còn phải xem lại đấy!”



      Trái tim Mạc Duy Hoa thót lên đến tận cổ, dĩ nhiên phải vì giận mà là vì kích động, sao chị có thể kích động được chứ, họ Mạc có hậu rồi, sốt ruột chờ đợi lâu như thế, cuối cùng cũng có rồi!


      Dù cực kỳ kích động nhưng chị lại nghĩ tin tức này tạm thời thể cho cha mẹ chị ở nước ngoài được, nhỡ đâu hai ông bà mừng rỡ kích động quá, trái tim chịu nổi hỏng!


      “Duy Khiêm, em đừng có giận. chẳng phải là chị chưa biết nên mới hỏi sao. Em yên tâm, chị nhất định sắp xếp thời gian, tranh thủ tới đó, có chị đây, nhất định cưới được vợ cho em!”
      Last edited: 3/10/15
      Cobethienthan0904, Viclu520, ZzJanyzZ36 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :