1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 47
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ chuyển ánh mắt tới nơi khác: “Ý của em chính là chúng ta bên nhau ngày nào tốt ngày đó, còn những điều em chưa hề nghĩ đến, suy nghĩ nhiều rồi.”


      Xem ra biểu quá rồi, nếu Đổng Nguyên và Mạc Duy Khiêm sao lại nhận thế chứ.


      “Duyệt Kỳ, phải đồ ngốc, có số việc nhìn rất .” Mạc Duy Khiêm chấp nhận lời giải thích của La Duyệt Kỳ.


      “Em chưa bao giờ coi là kẻ ngốc, cần thế, em chỉ làm đúng theo những gì lòng em nghĩ thôi.”


      “Những gì lòng em nghĩ? Từ Lý Minh Hân lại đến Cao Tử Ninh, em chưa từng biểu ra chút vui, thậm chí sau khi chúng ta cãi nhau em còn muốn an ủi ngược lại , dỗ , em cảm thấy đây là tình huống xuất ở những cặp đôi bình thường sao? Ban đầu chỉ nghĩ rằng em rất rộng lượng nhưng bây giờ cho là thế nữa.”


      La Duyệt Kỳ giương mắt nhìn Mạc Duy Khiêm: “Vậy là thế nào đây? Chẳng lẽ em phải cãi lộn, chẳng lẽ em khóc sướt mướt mới dễ chịu ư?”


      La Duyệt Kỳ đến thế nhưng hiểu sao Mạc Duy Khiêm vẫn hài lòng.


      “Khi Kim Đào trăng hoa bên ngoài cũng hề thấy em lạnh lùng yên tĩnh đến thế, nếu dựa theo cách của em việc em phải làm là tha thứ cho cậu ta chứ phải lựa chọn , hay là chỉ cậu ta mới có thể làm em có cảm giác, chỉ là người ngoài thể lay động cảm xúc nơi em?” Từng lời Mạc Duy Khiêm ra càng lúc càng bén nhọn.


      La Duyệt Kỳ cũng bình tĩnh, vốn dĩ sau khi chuyện với Đổng Nguyên lòng rối loạn rồi, bây giờ cũng chẳng có hơi sức đâu để làm Mạc Duy Khiêm dịu lại nữa.


      “Lời này của lý mà, Kim Đào là ngoại tình, chẳng lẽ cũng lên giường với người phụ nữ khác ư? Hai người các căn bản thể so sánh với nhau được, đừng bẻ cong như thế, em biết làm thế nào mới khiến hài lòng nữa. Lý Minh Hân cũng tốt, Cao Tử Ninh cũng thế, suy nghĩ của các ấy em đâu quản được, phải cũng có suy nghĩ đó sao, vậy vì sao yên ổn em lại phải vơ việc vào mình?”


      Mạc Duy Khiêm bình tĩnh: “Lời em đều là chuyển hướng câu chuyện, chẳng bằng em thẳng luôn là đối với em là người có cũng được chẳng có cũng sao ? Duyệt Kỳ, đối xử với em chưa đủ tốt ư? Vì sao mà ngay cả chút nhiệt tình, câu của em cũng nghe được?”


      phải em cũng phải trả giá đấy ư? Mạc Duy Khiêm, có phải muốn gây ? Nếu có suy nghĩ gì thẳng ra luôn , cần càu nhàu vô cớ như thế!”


      “Duyệt Kỳ, chỉ muốn cho em biết rằng cũng có tôn nghiêm của mình, nếu em có tình cảm với hay là có nguyên nhân gì đó mới ở bên chịu bố thí ấy đâu, em hiểu chứ?”


      “Mạc Duy Khiêm, coi phần tài liệu này em sửa thế này được ?” Đúng lúc này Cao Tử Ninh gõ cửa, giọng rất lớn.


      Mạc Duy Khiêm liếc nhìn La Duyệt Kỳ sâu rồi xoay người ra ngoài: “Tự em suy nghĩ lại .”


      Sau khi cửa đóng lại, La Duyệt Kỳ nằm giường che đầu khóc nấc, mà Mạc Duy Khiêm cả đêm cũng trở lại phòng nữa.


      Ngày hôm sau, Mạc Duy Khiêm ăn điểm tâm, cũng chào hỏi tới văn phòng, lúc La Duyệt Kỳ xuất Cao Tử Ninh chuẩn bị xong đồ ăn.


      “Chị Duyệt Kỳ, em biết hôm qua hai người cãi nhau, cảm xúc của Mạc Duy Khiêm rất tệ, thèm để ý tới em mà phòng khác, vẻ mặt rất đáng sợ.”


      “Bọn chị cãi nhau, chỉ là gặp chút vấn đề, nghĩ thông suốt là được rồi.” La Duyệt Kỳ muốn ăn, chỉ chọc chọc bát cơm.


      Cao Tử Ninh đảo mắt hỏi: “Là vì em ư? Em thích Mạc Duy Khiêm, hơn nữa nhìn chị cũng chẳng để tâm đến ấy cho nên mới…”


      La Duyệt Kỳ cười cười: “ phải là vì em, dù hôm nay có là người phụ nữ khác cũng thế thôi, chị cũng cố ý làm rất nhiều việc.”


      “Chị muốn thông qua em để thử Mạc Duy Khiêm ư? Sao chị lại tin tưởng như thế chứ?” Cao Tử Ninh chỉ có thể nghĩ đến phương diện này.


      phải. Tử Ninh, ra chị là kẻ rất nhát gan, rất ích kỷ, tuy rằng chị lớn hơn em 3 tuổi nhưng chị cảm thấy suy nghĩ của mình già rất nhiều, còn sức sống tươi trẻ và dũng khí như em nữa, mà ở bên Mạc Duy Khiêm áp lực quá lớn, cho dù là lúc ở bên nhau chị cũng luôn suy nghĩ có phải là sắp đến lúc chia tay rồi ?”


      Cao Tử Ninh nhíu mày thẳng: “Đây là gì chứ, nếu phải theo đuổi, em mặc kệ ấy có thân phận gia thế ra sao, chỉ cần ấy cũng thích em em buông tay! Từ năm 18 tuổi em bắt đầu trải qua các loại cảm giác từ thiên đường đến địa ngục, mấy năm qua chịu vô số khổ sở, nhìn thấu xã hội này là thế nào, nếu muốn được người khác tôn trọng phải trở nên nổi bật. Cho nên nếu chị có dũng khí, hề tin tưởng em khách khí đâu. Em biết rằng quen Mạc Duy Khiêm chính là kỳ ngộ tốt nhất đời này của em, em muốn để ba em sống tốt, cha con em bị người khác bắt nạt, mà Mạc Duy Khiêm chính là chỗ dựa của em!”


      Đúng là lời lớn mật mà thẳng thắn, bản thân dù sao cũng chưa từng trả qua khổ sở như Cao Tử Ninh, có lẽ chỉ người như thế mới có thể tranh thủ liều lĩnh vì mục tiêu.


      La Duyệt Kỳ vừa hâm mộ lại vừa mất mát: “Nếu em thành công đả động trái tim Mạc Duy Khiêm chị chắc chắn khóc rống hồi, chị thương ấy nhưng dám trả giá, là tự chị có dũng khí, chịu lần tổn thương sợ hãi thứ tình cảm này.”


      Cao Tử Ninh đáp lại La Duyệt Kỳ nụ cười kiên định mà tràn ngập tự tin.


      Mạc Duy Khiêm mặt đổi sắc nhìn Lý Minh Hân vào, tay đùa nghịch chiếc bút máy.


      “Duy Khiêm, tìm em có việc gì ư? Bên kia còn rất nhiều tài liệu hội nghị phải sửa sang lại.”


      Mạc Duy Khiêm đưa tay chỉ chiếc ghế đối diện: “Ngồi, còn nữa, sau này mời gọi tôi là tổ trưởng.”


      “Em làm sai gì sao?” Lý Minh Hân hiểu sao thái độ của Mạc Duy Khiêm đối với ta lại ác liệt như thế.


      “Lý Minh Hân, tôi với là tôi dùng người trộn lẫn tình cảm và công việc, cũng phụ kỳ vọng của tôi, làm rất nhiều chuyện, từ tham hay hận cũng chỉ đến thế mà thôi.” Mạc Duy Khiêm xoay xoay bút máy nhìn về phía Lý Minh Hân.


      “Tôi gì, nếu có chứng cớ chứng minh việc tôi làm cứ việc tố cáo tôi .” Biểu của Lý Minh Hân bình tĩnh.


      Mạc Duy Khiêm nở nụ cười, “Chứng cớ của tôi tôi tự lo, đem kế hoạch hành động của chúng ta cho bên Lưu Dương, nghĩ tôi biết sao? cần chối cãi, ra túm kẻ nội gian như rất đơn giản thôi, mấy lần hội nghị sau người tham gia giống nhau, kết quả là toàn bộ kết quả hội nghị đều bị tiết lộ ra ngoài. Mà cả tổ, ngoài ra còn ai tham dự tất cả các hội nghị cả. Dĩ nhiên là ngoại trừ trường hợp toàn bộ người đều bị mua chuộc, nếu chỉ còn 1 trường hợp thôi, còn gì để ?”


      Lý Minh Hân yên lặng nửa ngày, khi mở miệng còn khí thế như vừa rồi nữa: “ bắt đầu nghi ngờ tôi lúc nào?”


      “Từ ngày xuất viện trở về làm việc tôi tin nữa rồi, con người khi có tình và thù hận có tâm trạng tốt đối mặt với việc gì khác nữa, mà tình cảm của lại hướng về tôi, cho nên tôi mới cho làm công việc cũ nữa. Nhưng nếu thông qua khảo nghiệm dĩ nhiên tôi vẫn cho cơ hội, đáng tiếc là như thế, kiếp sống chính trị của bị hủy bởi hành động tư tình của , bây giờ tôi có thể cho cơ hội lập công chuộc tội, cho cơ hội để được khoan hồng, thấy sao?”


      Lý Minh Hân cười ha ha: “ ngờ hề có nửa điểm tình cảm dành cho tôi, căn bản là có chứng cứ rằng tôi tiết lộ bí mật ra ngoài, mấy điều vừa chẳng qua là suy nghĩ chủ quan của thôi, thế mà còn muốn tôi bán mạng cho , sau đó để đưa tôi vào ngục giam sao?”


      “Lý Minh Hân, tôi cho cơ hội, nếu dù có chứng cứ hay tôi cũng có thể cho vào tù, chỉ mà cha cũng thể trốn nổi! Hơn nữa, dù tôi cũng vẫn có thể làm những nhân chứng kia thay đổi lần nữa, chẳng qua chỉ tốn thêm chút thời gian thôi, hôm nay tâm trạng tôi tốt, có hứng bàn bạc với đâu! Tôi hỏi lần cuối cùng, có đồng ý nhận tội và tố giác Lưu Dương ?” Mạc Duy Khiêm xong cũng chẳng thèm nhìn Lý Minh Hân, mà lại đùa nghịch di động, có cuộc gọi cũng chẳng có tin nhắn, điều này làm càng bực tức hơn.


      “Vì sao phải đối với tôi và cha tôi độc ác như thế? lợi dụng đặc quyền trong tay để uy hiếp tôi, tôi có thể tố cáo !” Lý Minh Hân muốn tin ta lại bị người ta thương hâm mộ đối đãi như thế.


      “Vì sao ư? Vì tâm trạng tôi tốt, thế nên yên lành, lý do này được ? Tố cáo tôi cũng được, nhưng mà giải quyết công việc theo cách đặc biệt luôn là tác phong từ trước đến nay của tôi, xác nhận là nhà có thể thừa nhận nổi chứ?”


      Lý Minh Hân chưa bao giờ thấy Mạc Duy Khiêm bá đạo như thế, lập tức bị dọa đến ngây dại.


      “Nhanh lên, nếu tôi chỉ có thể xếp vào danh sách đối nghịch với tôi thôi.” Mạc Duy Khiêm có kiên nhẫn.


      Sau khi cân nhắc, Lý Minh Hân giọng : “Tôi chỉ có cầu, người tiết lộ chỉ có mình tôi, có quan hệ gì với cha tôi, thể kéo theo ông ấy liên đới vào.”


      “Việc này còn phải xem kết quả cuối cùng, hãy làm bản tường trình ghi lại quá trình tiếp xúc của và Lưu Dương, còn hành động của cũng phải viết ra, giờ có thể ra ngoài.”


      Lý Minh Hân đứng lên, hai chân mất sức ra ngoài.


      “Duy Khiêm, cậu sao thế, từ sáng đến giờ cái mặt cứ lạnh tanh.” Lúc ăn cơm trưa Đổng Nguyên nhịn được mà hỏi Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm gì.


      “Có phải cãi nhau với Duyệt Kỳ ?” Đổng Nguyên lại hỏi thử.


      Mạc Duy Khiêm hừ tiếng: “Tôi có muốn cãi nữa cũng cần người ta phối hợp mới được, ấy nóng lạnh như thế tôi cũng chẳng biết gì nữa. Suy nghĩ Cao Tử Ninh đối với tôi cho dù là người mù cũng cảm nhận được, nhưng ấy sao? Toàn coi như có gì, còn cố ý tránh nơi khác, có ý gì đây?”


      “Hazz, Duy Khiêm, tôi giờ còn bằng lúc trước lạnh lùng ấy chứ, vật cực tất phản (cái gì đến cực hạn cũng biến đổi), thời gian này hai người tốt đẹp quá mức rồi.” Đổng Nguyên thể ra ý nghĩ của La Duyệt Kỳ cho Mạc Duy Khiêm nghe được, chuyện này chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu và giải quyết thôi, đây cũng có tư cách gì bàn luận cả.


      “Tôi cũng muốn buông tay, đêm qua tôi nghĩ có phải tôi quá chiều chuộng, đối xử với ấy quá tốt nên ấy mới thèm quý trọng trả giá của tôi hay ? phải ấy rất rộng lượng ư? phải ấy khoan dung thèm để ý gì ư? Tôi thỏa mãn ấy!” Tự trọng của Mạc Duy Khiêm cho phép hạ mình trước tình huống này, càng làm thể chấp nhận được là La Duyệt Kỳ căn bản giống kiểu lòng với mối quan hệ của hai người.


      Buổi tối Mạc Duy Khiêm lại làm việc đến khuya mới về, vừa vào cửa thấy Cao Tử Ninh đứng ở cửa.


      “Trễ thế này rồi sao còn chưa ngủ?”


      “Núi dựa của em vất vả như thế sao em ngủ được chứ? Dù sao ăn nhờ ở đậu cũng phải biết điều chút chứ, có đói ? Em nấu mì cho nhé.” Cao Tử Ninh đặt dép lê xuống trước mặt Mạc Duy Khiêm.


      linh tinh, em là nữ hùng trừ hại an dân đấy, tôi ăn rồi, em mau nghỉ .”


      Cao Tử Ninh cũng chẳng quấn quýt nữa, cười ngủ ngon rồi trở về phòng.


      Mạc Duy Khiêm đứng trong phòng khách lập tức về hướng phòng mình và La Duyệt Kỳ, khi đến cửa do dự mãi cuối cùng vẫn vào mà trở về phòng dành cho khách để nghỉ.


      La Duyệt Kỳ cũng ngủ được, nghe tiếng bước chân rời rồi mới tắt đèn nằm trở lại giường.


      Cứ như thế qua hai ngày, lòng La Duyệt Kỳ có quyết định, đúng lúc này Kim Đào lại gọi điện thoại tới.


      “Duyệt Kỳ, mẹ đồng ý phối hợp điều tra rồi, hơn nữa trong tay cũng có chút chứng cớ, em xem có muốn lấy về ?”


      sao? tốt quá, ở nhà à? Em qua tìm .”


      La Duyệt Kỳ nhanh chóng thay quần áo cầm lấy túi xách, vừa định ra cửa lại nhớ đến bản thân đồng ý với Hàn Giang là ra khỏi cửa.


      Vì mấy hôm nay có kẻ muốn trà trộn vào phòng bệnh của Cao Nghiễm Thanh nên bên này cũng phải tăng mạnh bảo vệ Cao Tử Ninh, mấy hôm nay Cao Tử Ninh đều la hét muốn ra ngoài hít thở khí, vì an toàn nên Hàn Giang và Vương Bằng theo , cũng lại là La Duyệt Kỳ phải đảm bảo ra khỏi nhà mình mới chịu cho Cao Tử Ninh .


      La Duyệt Kỳ nghĩ trọng tâm của những kẻ kia chắc đặt người nữa, thế nên lập tức vừa ra ngoài vừa gọi điện cho Hàn Giang, nơi .


      Hàn Giang và Vương Bằng cùng Cao Tử Ninh ở công viên, nhận được điện thoại của La Duyệt Kỳ suýt nữa chết ngất, bà này đúng là để người ta bớt lo mà, dù nguy hiểm nhưng việc gặp Kim Đào chẳng phải là việc đại nghịch bất đạo ư? Nếu để ông lớn Mạc kia biết làm sao ăn được!


      Vì thế Hàn Giang thương lượng với Vương Bằng, quyết định nhanh chóng báo tình huống này cho ông chủ Đổng Nguyên của mình.


      “Các tìm chị Duyệt Kỳ , dù sao tôi cũng ra ngoài lúc rồi, chúng ta cũng thôi.” Cao Tử Ninh cũng qua loa chuyện này, cũng muốn có người gặp chuyện may.


      Hàn Giang và Vương Bằng có ý kiến gì, nhanh chóng quay lại xe chạy về hướng nhà Kim Đào, có lẽ có thể đuổi kịp La Duyệt Kỳ.


      Đổng Nguyên buông di động cũng hơi khó nghĩ, theo lý Mạc Duy Khiêm và La Duyệt Kỳ chiến tranh, nhưng cuối cùng Mạc Duy Khiêm quyết định thế nào cũng chưa biết được, nghĩ lại cũng thấy khó giải quyết.


      có chuyện , tôi phát càng lúc càng lề mề, cảm thấy tôi có thuật đọc tâm à hay thế nào?” Mạc Duy Khiêm luôn rất sâu sắc với bất kỳ vấn đề gì, cho nên khi phát ra Đổng Nguyên tập trung lập tức hỏi.


      “Hazz, tôi cũng chẳng biết mình là người gì nữa, Hàn Giang gọi tới cậu ấy và Vương Bằng ra công viên với Cao Tử Ninh, La Duyệt Kỳ ở nhà nhận được điện thoại của Kim Đào, bây giờ đường đến nhà Kim Đào, hình như là vì có…”


      “Ngày mai rút Hàn Giang và Vương Bằng cho tôi! Họ hiểu nổi nhiệm vụ chủ yếu của mình đúng ? Duyệt Kỳ mới là trọng điểm, ném Cao Tử Ninh ở nhà ta cũng dám rời nửa bước! Lại ta có thân phận gì chứ? Chẳng qua chỉ là nhân chứng cần bảo vệ thôi, cần phải hầu hạ như thiên kim tiểu thư nữa chắc?” Mạc Duy Khiêm lập tức xám mặt.


      Đổng Nguyên cảm thấy chỉ bọn Hàn Giang hiểu mà ngay cả giờ cũng hiểu nữa là, suy nghĩ nửa ngày có lẽ Cao Tử Ninh là được hưởng ké hào quang của La Duyệt Kỳ đúng ? Suy nghĩ của Mạc Duy Khiêm đúng là quá khó đoán mà.


      “Duy Khiêm, cậu bình tĩnh chút , Duyệt Kỳ gặp chuyện gì đâu, trọng tâm của bọn Lưu Dương người ấy rồi.” Đổng Nguyên an ủi.


      “Thối lắm! có đầu óc hả? Duyệt Kỳ gặp Kim Đào! Gặp Kim Đào có hiểu hả? cho Hàn Giang biết nếu đưa được người về cũng cần làm nữa!”


      Đổng Nguyên nghe mà muốn hôn mê, lập tức gọi cho Hàn Giang.


      Hàn Giang nghe điện thoại, lập tức tăng tốc, ở đường cái phóng như bay.


      “Hazz, sao mà chạy nhanh vậy, phải coi trọng an toàn chứ!” Xe chạy nhanh như thế khiến Cao Tử Ninh hơi sợ hãi.


      Sắc mặt Vương Bằng cũng lo lắng: “Yên tâm , kỹ thuật của Hàn Giang trải qua huấn luyện, chịu , chúng ta phải ngăn La tiểu thư lại.”


      “Chị Duyệt Kỳ đâu thế? Rất nguy hiểm ư?” Cao Tử Ninh chuyện muốn dời chú ý của bản thân với tốc độ.


      Hàn Giang và Vương Bằng trả lời, Cao Tử Ninh cũng hỏi thêm nữa, nhắm mắt chịu đựng.


      Bên này Đổng Nguyên cũng theo Mạc Duy Khiêm: “Duy Khiêm, họ nhất định có thể chặn người lại mà, cậu cần gấp gáp.”


      phải muốn buông tay ư? Thế này có giống vậy? Đổng Nguyên đúng là hiểu nổi suy nghĩ của Mạc Duy Khiêm nữa.


      “Bây giờ đừng mấy thứ vô dụng đó với tôi, nhìn thấy người rồi .”


      Hai người trở về, trong phòng có ai, Mạc Duy Khiêm ngồi sô pha, gương mặt trầm chờ La Duyệt Kỳ trở về.
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, 1012, annie19611 others thích bài này.

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Tôi thấy truyện mình hot mà chắc tại dạo ko tính Like quá hay mình pr truyện lại quảng bá lai ấy
      linhdiep17OrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 48
      Editor: OrchidsPham


      Lại qua nửa giờ, ngay lúc Đổng Nguyên cảm thấy Mạc Duy Khiêm sắp mất hết kiên nhẫn đoàn người La Duyệt Kỳ cũng trở lại, Đổng Nguyên đợi họ vào phòng khách hết rồi liếc mắt với Hàn Giang hỏi: “Đón được ở nửa đường?”


      Hàn Giang lắc đầu, mặt là mồ hôi, cũng bị dọa đến phát sốt: “Mạc, Mạc tiên sinh, chúng tôi thấy La tiểu thư ở dưới nhà của Kim Đào, vì La tiểu thư có chút ý kiến nên mới về hơi chậm, nhưng cũng gặp Kim Đào.”


      Sắc mặt Mạc Duy Khiêm cũng dịu , ánh mắt chuyển về phía La Duyệt Kỳ: “Em tìm Kim Đào làm gì?”


      La Duyệt Kỳ trả lời, Hàn Giang nhanh chóng giải thích: “Mạc tiên sinh, La tiểu thư tìm Kim Đào chủ yếu là vì…”


      “Tôi hỏi cậu!” Mạc Duy Khiêm chặn lời Hàn Giang.


      Đổng Nguyên lắc lắc đầu với Hàn Giang, ý bảo cậu ta cần nữa.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Nhìn bình luận Trống Trơn thấy diễn biến vẫn bị đoán trúng số, nhưng cũng giống hoàn toàn, có chỗ đúng thôi.

      Nhưng dù sao đọc toàn bộ cẩu huyết do thân nhóm tưởng tượng ra đúng là rất hay, ha ha!


      Lời Editor: Thực ra chương này chỉ là mở đầu giới thiệu cho c49 thôi như kiểu hàng khuyến mại của ta ấy, để câu khách ấy mà. Nhưng tác giả chia chương như thế ta cũng làm theo thôi cắt nữa.
      Last edited: 3/10/15

    4. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Uhm nhớ tên ai tag vô thêm
      OrchidsPhamlinhdiep17 thích bài này.

    5. tranthuy

      tranthuy Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      220
      oh yeah... Khiêm nhà ta lộ bản chat lưu manh rồi nha...tội nghiệp con cừu bị ăn và tiếp tục bị ăn ...hehe:yoyo60:
      THANKS:yoyo40:
      OrchidsPhamlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :