1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 31
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ cực kỳ giận dữ sau khi nhận điện thoại của Kim Đào, ngờ Mạc Duy Khiêm lại giở những thủ đoạn như thế sau lưng , ta thế mà lại ngăn chặn Kim Đào gặp .


      Cúp điện thoại xong cầm theo di động ra ngoài.


      “La tiểu thư muốn ra ngoài sao?” Hàn Giang hỏi.


      “Kim Đào chờ tôi dưới lầu, tôi muốn xuống gặp ấy.” La Duyệt Kỳ , lời mang theo tức giận.


      Ngoài ý muốn là mấy người Hàn Giang cũng ngăn cản, gì, chỉ theo phía sau .


      La Duyệt Kỳ xuống dưới lầu, nhìn thấy Kim Đào.


      “Họ cũng đâu có ngăn em gặp ?”


      “Họ dĩ nhiên làm khó em, chẳng qua là ra vẻ uy phong trước mặt thôi, chúng ta tìm chỗ để chuyện, cảm thấy có nhiều điểm thích hợp.” Kim Đào vừa định lôi kéo La Duyệt Kỳ, Hàn Giang đứng cạnh đó lập tức ngăn cách hai người ra.


      Kim Đào lập tức : “Duyệt Kỳ, em nhìn thấy rồi chứ? Bọn họ thèm phải trái như thế đấy!”


      “Hàn Giang, các làm cái gì vậy? Chẳng lẽ ngay cả tự do thân thể tôi cũng có sao?” La Duyệt Kỳ hỏi.


      Hàn Giang vẫn câu kia: “Trách nhiệm phải làm, xin La tiểu thư thông cảm cho bất tiện này.”


      La Duyệt Kỳ biết có với họ cũng bằng , đành phải nhượng bộ: “Tôi với ấy tìm chỗ để trò chuyện được chứ?”


      “Được, nhưng chúng tôi cũng phải ở bên.”


      La Duyệt Kỳ chỉ có thể đồng ý cách bất đắc dĩ, sau đó cách Kim Đào bước, hai người trước sau về phía cửa hàng đồ ăn nhanh ở bên cạnh.


      Kim Đào cũng hề kiêng kị việc bị vệ sĩ nghe thấy lời của mình, hơn nữa còn trông ngóng họ truyền lời đến tai Mạc Duy Khiêm ấy chứ.


      “Kim Đào, em thấy quá đa nghi rồi, tuy Mạc Duy Khiêm làm việc hơi bá đạo nhưng ấy nhất định làm những chuyện như đâu!” La Duyệt Kỳ nghe Kim Đào xong, lập tức phủ nhận phỏng đoán của .


      Kim Đào cũng hề buông tha: “Vậy em giải thích thế nào về hai chuyện kia? tìm được lái xe gây chuyện, người hành hung họ cũng tìm ra, sao lại có nhiều chuyện trùng hợp như vậy chứ? Còn nữa, em xem biểu của bây giờ, phải là muốn chia rẽ chúng ta hay sao?”


      La Duyệt Kỳ thở dài: “Kim Đào, em thừa nhận việc đối địch với Mạc Duy Khiêm là việc rất bình thường, nhưng thể hiểu lầm ý tốt của người khác như thế được, em tin ấy làm loại chuyện đó, đừng suy nghĩ vẩn vơ nữa.”


      Kim Đào thấy thuyết phục được La Duyệt Kỳ trong lòng cũng thoải mái, nhưng biết lòng La Duyệt Kỳ luôn biết ơn Mạc Duy Khiêm, đành tiếp để phản cảm, chuyển sang chuyện sắp mua lại khách sạn kia.


      La Duyệt Kỳ nhíu mày: “ phải bảo đừng tiếp xúc với Loan Ninh nữa rồi hay sao? Sao còn muốn đầu tư lớn như vậy? Em đồng ý.”


      xem rồi, có vấn đề gì, Loan Ninh mua xuống hai cửa hàng mặt tiền rồi, đó chính là phố kinh doanh, tiền kiếm đếm xuể.”


      La Duyệt Kỳ vẫn lắc đầu: “Kim Đào, còn chưa giải nghệ, việc buôn bán vội, đợi vài năm nữa chúng ta tiết kiệm thêm chút tiền rồi tính.”


      “Nhưng phải tận dụng thời cơ chứ, sau này làm sao có cơ hội tốt như thế được, việc buôn bán đôi khi cũng phải xem vận may nữa, em có thành kiến với Loan Ninh nhưng cậu ấy làm gì sai cả.”


      “Mặc kệ thế nào em cũng đồng ý việc có liên quan đến Loan Ninh, càng thể tin có ý tốt gì, có biết với Phạm Thanh Lợi có quan hệ gì cứ tin tưởng như thế?” Thái độ của La Duyệt Kỳ vẫn cứng rắn như cũ.


      Kim Đào vốn bị vệ sĩ làm tức giận mấy lần, giờ La Duyệt Kỳ lại còn thấu hiểu , cơn tức tích lũy vài ngày cuối cùng cũng bùng nổ: “Phạm Thanh Lợi bây giờ còn vội lo chuyện điều chuyển phân cục, em nghĩ người ta còn thời gian mà chấp nhặt mấy chuyện cũ đó sao? biết vì sao em thích Loan Ninh, còn phải là vì Mạc Duy Khiêm cậu ấy tốt hay sao? phải là vì cậu ấy ở trong viện thấy các người ôm ôm ấp ấp hay sao? Duyệt Kỳ, em có biết em làm thế khiến rất đau lòng hay hả?”


      “Kim Đào, có thể đừng có bậy được ? Cho đến bây giờ Mạc Duy Khiêm cũng chưa hề Loan Ninh là người thế nào, là chính bản thân em cảm nhận được ta là người tốt! làm gì có số tiền lớn tới mấy trăm vạn, sao có thể muốn làm gì làm? Chẳng lẽ thể dùng thêm chút thời gian cẩn thận suy nghĩ hay sao? Sau này chuyện của chúng ta có thể đừng kéo Mạc Duy Khiêm vào nữa hay ?”


      Giọng của Kim Đào cũng lớn dần lên: “ bậy ư? Lúc ở trong viện ta có ôm em hay em là người biết nhất, vì sao thể nhắc đến Mạc Duy Khiêm hả? Em thử hỏi xem mấy vệ sĩ bên người em đây đối với như thế nào hả? Thời gian chẳng đợi người, quyết định phải mua lại khách sạn kia, nếu thiếu tiền thế chấp căn phòng ở để mượn tiền mua!”


      “Phòng ở? Phòng ở nào? phải là muốn đem căn phòng chuẩn bị kết hôn của chúng ta thế chấp đấy chứ?”


      “Chỉ là thế chấp vay tạm, đợi mua khách sạn rồi buôn bán thời gian có tiền lãi, đến lúc đó trả tiền là xong!” Kim Đào nghe vào tai bất cứ điều gì nữa, chỉ nghĩ muốn mau chóng mua khách sạn rồi bản thân cũng có thể hãnh diện hơn.


      La Duyệt Kỳ sốt ruột: “Kim Đào, thấy thế này được ? Bây giờ em với Mạc Duy Khiêm, để ấy gọi hết vệ sĩ bảo mẫu về nhé? đừng xúc động như thế, phải suy nghĩ kỹ hơn, chuyện này dù sao cũng phải bàn bạc với ba mẹ nữa chứ.”


      “Duyệt Kỳ, vừa rồi hơi quá đáng, tin em nhưng tin được Mạc Duy Khiêm, em nhất định phải bảo đem đống chó săn đó về . ra còn chuyện gì từ lâu rồi! Chuyện khách sạn em cần lo nữa, xử lí.” Kim Đào xong, muốn La Duyệt Kỳ khuyên mình nữa, đứng lên trừng mắt nhìn mấy người Hàn Giang rồi vội vàng rời .


      La Duyệt Kỳ ngồi yên lát rồi quyết định cần phải kết thúc với Mạc Duy Khiêm để Kim Đào an tâm hơn, vì thế bảo Hàn Giang đưa mình gặp Mạc Duy Khiêm.


      Mạc Duy Khiêm hài lòng sung sướng nhìn La Duyệt Kỳ vào : “Sao đột nhiên lại muốn gặp ?”


      Lúc này La Duyệt Kỳ mới nhớ đến mấy ngày rồi nhìn thấy Mạc Duy Khiêm.


      “Em tới để với chuyện, việc Phạm Thanh Lợi chắc được giải quyết rồi đúng ? Có thể để mấy người Hàn Giang và bảo mẫu trở về ?”


      Mạc Duy Khiêm hề cảm thấy bất ngờ: “ nghĩ thế, chuyện bảo vệ vẫn rất cần thiết, chuyện đó cần bàn lại nữa.”


      “Nhưng thể ngăn Kim Đào gặp em vô lí như thế được, hơn nữa họ còn những lời quá đáng như thế với ấy!” La Duyệt Kỳ cực kỳ khó chịu với điểm đó.


      Mạc Duy Khiêm nhướn mi, nụ cười mặt nhạt ít: “Kim Đào ? Cậu ấy tức giận cũng là chuyện bình thường, nhưng mà lời Hàn Giang đều là , cũng đâu có ra lệnh gì? Về phần cho cậu ta gặp em đúng là ý của , ngay cả cũng chịu đựng gặp em, cậu ta dựa vào cái gì gặp là gặp chứ?”


      gì thế? La Duyệt Kỳ thể hiểu nổi ý Mạc Duy Khiêm.


      ? Ý của là trước khi em hiểu em muốn ở với ai tốt nhất gặp ai cả, tránh ảnh hưởng đến quyết định của em!”


      Giọng La Duyệt Kỳ cao lên: “Em lựa chọn rồi, em chia tay với Kim Đào.”


      “Vậy sao? Duyệt Kỳ, lí với em, hiểu cảm nhận của em với Kim Đào, nhưng em thể vì áy náy mà đem cả cuộc đời em ra để bồi thường, nếu em mở miệng được chi bằng để với cậu ta!”


      cái gì?” La Duyệt Kỳ lo lắng hỏi.


      “Dĩ nhiên là em thích , hơn nữa chúng ta bên nhau, em là người phụ nữ của .” Mạc Duy Khiêm tỏ ra đương nhiên .


      Suýt chút nữa La Duyệt Kỳ nhảy dựng lên, vẻ mặt đầy kích động lớn tiếng với Mạc Duy Khiêm: “Em cho , được tìm Kim Đào nghe chưa?”


      “Vậy em thể đối xử với như thế được! chưa bao giờ làm tổn thương em, càng phản bội em mà luôn bên em, bảo vệ em, thương em! Chẳng lẽ trả giá nhiều như vậy chỉ để nhận lấy tiếng cảm ơn của em hay sao? Rất xin lỗi, vô tư được đến thế đâu!” Mạc Duy Khiêm vô cùng khí phách.


      La Duyệt Kỳ đau khổ cắn môi: “Vậy muốn em làm thế nào? Chẳng lẽ sau khi em với lên giường còn phải chịu trách nhiệm với , làm thiệt thòi ư? Mạc Duy Khiêm, em muốn chịu tra tấn này nữa, mỗi việc em đều được tự quyết định, đừng ép em nữa!”


      Mạc Duy Khiêm tới ôm La Duyệt Kỳ, thái độ dịu : “ cần em như vậy. Duyệt Kỳ, ra em thích mà, chỉ là em dám thừa nhận mà thôi, em cảm thấy áy náy hay có lỗi với Kim Đào cũng rất bình thường thôi, vẫn em là người phụ nữ dũng cảm, nhất định trực tiếp giải quyết những chuyện như vậy! Nghe , tình hình thực tế với Kim Đào, xử lí chỗ cậu ta, cần em ra mặt!”


      Dựa vào lồng ngực vững chãi của Mạc Duy Khiêm, la Duyệt Kỳ rất muốn cứ thế dứt bỏ tất cả mà đồng ý với , mặc kệ với Mạc Duy Khiêm có kết quả gì, cũng muốn lừa gạt mọi người nữa, và Kim Đào phản bội nhau giữa họ nhất định có ngăn cách thể chữa lành được rồi.


      Nhưng chỉ cần nghĩ đến hậu quả sau khi Kim Đào biết được lại kinh hoàng, nếu Kim Đào thể gượng dậy nổi chẳng phải sai càng thêm sai hay sao?


      nhàng đẩy Mạc Duy Khiêm ra, La Duyệt Kỳ lắc đầu: “ được, em thể bỏ qua Kim Đào được, cũng thể với Kim Đào bất cứ chuyện gì, coi như em xin đó, em về trước đây!”


      “Cũng được, chúng ta cứ như vậy , có thời gian để chờ, đưa em về trước.” Mạc Duy Khiêm nhìn xuống điện thoại di động rồi cũng lập tức cùng La Duyệt Kỳ ra khỏi cửa.


      Bây giờ cả thể xác và tinh thần La Duyệt Kỳ đều mỏi mệt, có sức lực để tranh luận với Mạc Duy Khiêm nữa, vốn muốn giải quyết cho xong mà giờ ngược lại còn làm nó rối loạn hơn.


      Đến cửa nhà, La Duyệt Kỳ trực tiếp xuống xe muốn thẳng lên nhà nhưng Mạc Duy Khiêm lại gọi giật lại.


      Quay đầu nhìn Mạc Duy Khiêm tiến lại gần, La Duyệt Kỳ vẫn gì.


      Mạc Duy Khiêm đứng trước mặt La Duyệt Kỳ, hai tay giữ lấy vai , giọng điệu dịu dàng: “Duyệt Kỳ, đừng giận , biết tất cả là do tốt!” xong lập tức cúi đầu hôn lên môi La Duyệt Kỳ.


      Đến khi cảm giác thấy đầu lưỡi ấm nóng của Mạc Duy Khiêm sắp vói vào trong miệng mình La Duyệt Kỳ mới phản ứng lại, xoay đầu rời ra: “ điên rồi, đây là đường cái, nếu hàng xóm thấy biết làm sao?”


      Mạc Duy Khiêm ôm chặt La Duyệt Kỳ vào lồng ngực cười : “Thấy cứ để họ thấy, Duyệt Kỳ, đừng chuyện cắt đứt với nữa, ngoại trừ điều này, mọi thứ khác đều có thể nhịn!”


      La Duyệt Kỳ rất bất đắc dĩ khi đối mặt với thái độ này của Mạc Duy Khiêm, hơn nữa cũng bị thái độ lúc bá đạo lúc yếu đuối của Mạc Duy Khiêm làm cho hồ đồ, hiểu được cuối cùng tính cách của là thế nào nữa, càng biết phải đối phó thế nào.


      trở về , em muốn lên lầu.”


      Mạc Duy Khiêm nghe lời buông tay ra, lại hôn lên trán La Duyệt Kỳ cái : “Em lên , nhìn em lên rồi .”


      La Duyệt Kỳ đành cùng vệ sĩ lên nhà.


      Mạc Duy Khiêm nhìn thấy La Duyệt Kỳ khuất sau cánh cửa khu nhà mới đột ngột đem tầm mắt chuyển sang góc bên cạnh chậm rãi tới.


      “Kim Đào, thấy rồi chứ?”


      Hai mắt Kim Đào đỏ bừng, hơi thở ồ ồ, dùng hết sức lực để áp chế xúc động muốn đấm Mạc Duy Khiêm cú.


      So sánh với vẻ mặt Mạc Duy Khiêm có thể coi là lạnh lùng: “Cậu cũng thấy, Duyệt Kỳ có cảm tình với tôi, chẳng qua là ngại ngùng muốn làm tổn thương cậu! Tôi tôn trọng Duyệt Kỳ nhưng có nghĩa là cậu có thể dùng năm năm tình cảm để trói chặt ấy cả đời! Nếu cậu tình muốn tốt cho Duyệt Kỳ đừng làm ấy khó xử. Hơn nữa cậu tin ấy nữa, nếu cậu đứng rình trộm ở cửa nhà ấy sau khi ấy tìm tôi!” Mạc Duy Khiêm nghĩ ra cách ứng phó từ lúc Hàn Giang nhắn tin về, cảnh lúc nãy cũng chính là điều muốn Kim Đào nhìn thấy!


      “Mạc Duy Khiêm, mới là kẻ phá hoại tất cả khiến cho Duyệt Kỳ khó xử! Đừng nghĩ tôi biết luôn dùng thủ đoạn để chiếm lấy cảm thông và tin tưởng của Duyệt Kỳ! cho biết, ngày tôi điều tra ra được hành vi ti tiện vô liêm sỉ của ! Duyệt Kỳ chỉ bị mê hoặc mà thôi, tôi tin ấy rời khỏi tôi! Người Duyệt Kỳ vĩnh viễn là tôi! Tôi quay lại chẳng qua là sợ gây rối cho Duyệt Kỳ chứ phải tôi tin ấy!”


      Nhìn Kim Đào rời nhanh như vậy, Mạc Duy Khiêm nở nụ cười vô tình: Tên này tức đến lú lẫn rồi, biết linh tinh cái gì vậy!


      Ngồi vào trong xe, động vang lên, Mạc Duy Khiêm nhìn cái tên màn hình do dự chút mới nhận điện: “Minh Hân, tìm tôi có việc gì?”


      “Duy Khiêm, cho biết này, em mất rất nhiều sức lực cuối cùng cũng điều tra ra rồi, ông chủ chân chính của khu thương mại Gia Minh là Lưu Dương!”


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Kim Đào là người bất đắc dĩ, tôi nhấn mạnh lần nữa là cậu ấy theo hướng tra nam, trống trơn tuy rất đồng tình với nhân vật này nhưng có số việc là thể tránh khỏi, chịu nổi cả ngày bị người khác tính kế…


      Mạc Duy Khiêm cũng phải là nhân vật ngay thẳng gì, nhưng mà có năng lực mạnh mẽ để bảo vệ được nữ chủ, ánh sáng nam chủ xoay quanh , ai cũng có cách thay đổi!
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, annie19639 others thích bài này.

    2. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975

    3. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Úi cao trào mà , A8 chắc kiếng chống đạn sao đâu nhỉ
      Vậy thân thế nhà mình cao cỡ nào nhỉ, chuyện tưởng đơn giản mà diễn biến đến mức này luôn rồi
      22 rồi , nhịn nhịn:yoyo68::yoyo68:

      Thanks @OrchidsPham nha:yoyo56:

    4. yuki0129

      yuki0129 Active Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      101
      tiết mục mỹ nhơn cứu hùng hả ta:058:

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 32
      Editor: OrchidsPham


      Mặc dù lúc Mạc Duy Khiêm nghe thấy cái tên Lưu Dương này cũng thấy bất ngờ lắm nhưng lại cảm thán việc quá rắc rối, Phạm Thanh Lợi và Lưu Dương còn cả Triệu Chi Tín bị bắt, ba người này hẳn là bọn, cũng chẳng biết Loan Ninh là loại người nhào, chừng cũng là kẻ trong đám đó.


      Vậy chuyện Duyệt Kỳ gặp phải ở trung tâm thương mại được sáng tỏ, Phạm Thanh Lợi vì báo thù cho Triệu Chí Tín nên thông đồng với nhân viên bán hàng ở trung tâm thương mại để vu oan giá họa cho Duyệt Kỳ.


      thể mạng lưới thế lực của Phạm Thanh Lợi đúng là rất lớn, nhưng nếu chuyện còn liên quan đến Lưu Dương càng phức tạp hơn.


      làm tốt lắm, nhưng phải chú ý an toàn bản thân, cần quá nóng vội làm họ cảnh giác.” Theo góc độ lãnh đạo Mạc Duy Khiêm cần quan tâm Lý Minh Hân chút.


      Giọng của Lý Minh Hân rất vui mừng: “ có việc gì đâu, em nhờ ba điều tra giúp, ông ấy làm tỉnh nhiều năm như thế cũng có chút quan hệ, có thể tìm hiểu giúp chút, vậy bước tiếp theo phải làm thế nào đây?”


      “Thu thập chứng cứ, bí mật điều tra trước , xem có thể khơi thông được con đường tố cáo của quần chúng nhân dân , ngày mai tôi bàn lại với Thư Dân, còn cả chuyện Trương Bội Ninh được làm phó đài truyền hình cũng phải thúc đẩy tiến độ điều tra.”


      “Em hiểu rồi, chuyện này cũng giao cho em , em nhất định làm tốt.” Lý Minh Hân chủ động xin được ra trận.


      Mạc Duy Khiêm cười : “Đúng là cân quắc bất nhượng tu mi, chờ việc kết thúc rồi, tôi nhất định báo cáo với cấp , cũng để Lý trưởng phòng được nở mày nở mặt vì có con như .”

      (cân quắc bất nhượng tu mi: phụ nữ chịu thua kém đàn ông)


      “Em làm tất cả những điều này phải để tranh công, em làm chỉ vì giúp mà thôi, Duy Khiêm hiểu chứ?” Lý Minh Hân trực tiếp ra tấm lòng của mình.


      Mạc Duy Khiêm cũng trực tiếp kém: “Minh Hân, tôi rồi, nếu đem cảm xúc tư nhân lẫn lộn vào công việc tôi thà rằng cần người này, tôi cũng muốn mất cơ hội lập thành tích tốt như vậy, cũng mong có thể hiểu được ý tôi, cứ thế .”


      Cúp điện thoại, Mạc Duy Khiêm lập tức gọi điện cho Đổng Nguyên để sai người điều tra quan hệ của Loan Ninh và Phạm Thanh Lợi.


      Trong đầu Kim Đào ngừng nhớ lại cảnh Mạc Duy Khiêm hôn môi La Duyệt Kỳ, vừa khổ sở lại vừa cảm nhận sâu sắc thêm việc cần phải kiếm nhiều tiền. Ở Danh Tĩnh cũng coi như có danh tiếng, so với người bình thường có khá giả hơn chút, nhưng ưu thế này đứng trước Mạc Duy Khiêm căn bản bằng hạt cát, cho nên cần phải kiếm nhiều tiền, như vậy mới có thể giữ Duyệt Kỳ bên người được.


      Nhưng mà cho dù ý chí chiến đấu có cao đến đâu vẫn luôn rất tàn khốc, Kim Đào về bàn bạc với cha mẹ chuyện thế chấp căn nhà để mượn tiền, Trần Thục Phương là người đầu tiên phản đối: “ được, dù thế nào cũng được động tới nhà ở, vụ mua bán kia quá lớn, nhà chúng ta làm nổi đâu, chẳng lẽ vì khách sạn đó phải bỏ hết vốn liếng cả đời sao?


      Kim Tăng Chí cũng đồng ý để con trai mạo hiểm như vậy.


      Kim Đào lo lắng đến mức xoay quanh, lại thể để ý đến phản đối của gia đình, ngờ khó khăn lắm mới hạ quyết tâm gây dựng nghiệp mà bên cạnh chẳng có ai ủng hộ , đành ủ rũ gọi điện thoại cho Loan Ninh, thể mua lại khách sạn kia được.


      Loan Ninh cũng hiểu được, tiếc nuối : “Người trong nhà cậu quá bảo thủ, tiền cho mà cũng nhặt, nhưng mà cậu đừng sốt ruột, tớ nghĩ cách khác giúp cậu.”


      Kim Đào còn hy vọng : “Thôi chi bằng tôi cứ chăm chỉ đá bóng thôi, nếu biểu tốt có lẽ chuyển tới câu lạc bộ lớn hơn chút.”


      “Kim Đào, ngày mai tôi dẫn cậu đến nơi, lúc đó lại tiếp.”


      Kim Đào rất tò mò hỏi đâu nhưng Loan Ninh kiên trì chịu , vì thế đành hẹn ngày mai hai người cùng .


      Buổi tối hôm sau Loan Ninh lái xe đưa Kim Đào đến trung tâm giải trí nổi tiếng nhất Danh Tĩnh.


      “Cậu tới nơi này bao giờ chưa?”


      Kim Đào lắc đầu: “ nghe tiếng từ lâu rồi nhưng chưa bao giờ đến, phải nơi này giá cả rất cao ư?”


      “Đồ ngốc, đó đều là người khác , hôm nay cho cậu biết thêm nhiều điều khác.”


      Loan Ninh xong lập tức đưa Kim Đào đến quán bar ngầm phía dưới, trải qua kiểm tra, bảo vệ để hai người bước vào, bên trong rất đông vui tấp nập, khí cực kỳ náo nhiệt, ai cũng có vẻ vô cùng hưng phấn.


      “Bọn họ sao thế?” Kim Đào nhìn đám người kêu la ầm ĩ, hơi buồn bực.


      “Quán bar này phải người bình thường có thể vào được đâu, đêm nay có trận đấu lớn ở sân vận động, họ đều đến đây cá độ đấy.” Loan Ninh giới thiệu với Kim Đào.


      “À, ra là vậy, phải bên ngoài cũng có sổ xố ư, sao phải vào đây cá độ lén lút?”


      “Kim Đào, cậu có giống cầu thủ ? Ngay cả cái này mà cũng biết? Xổ số có thể trúng bao nhiêu tiền chứ, lại đây xem chút.”


      Loan Ninh đến quầy bar gọi phục vụ thẳng: “Tôi cược 10 điểm, đội chủ nhà thắng.”


      Phục vụ lập tức lấy ra tấm thẻ tinh xả đưa cho Loan Ninh.


      “Cái này là gì?” Kim Đào căn bản hiểu cá như thế nào, mà 10 điểm là bao nhiêu tiền vậy?


      “Đây là căn cứ chứng minh, đến lúc đó có kết quả quyết định cậu thắng hay thua, nơi này chỉ cá là thắng hay thua thôi, mặc kệ đá vào bao nhiêu trái nữa, đơn giản mà lại kích thích, cậu cũng chơi thử ?”


      điểm bao nhiêu tiền?” Kim Đào cũng ngại chơi lần.


      “Mười vạn.”


      Kim Đào lập tức há to miệng, “Mười vạn?”


      “Cậu đừng có ngố như thế được ? 10 vạn điểm coi như là mức cá thấp nhất ở đây rồi đấy.”


      “Tớ chơi nổi đâu, cậu cá cũng quá lớn rồi.” Kim Đào còn muốn khuyên Loan Ninh


      Vẻ mặt Loan Ninh cực kỳ bất đắc dĩ, sau đó nhìn trái nhìn phải mới kéo Kim Đào sang bên khẽ : “Tôi chỉ với mình cậu thôi đấy, tôi có tin tức nội bộ, chắc chắn thắng! Nếu cậu tin tôi mau chóng cá , nhưng mà được với ai nữa đâu đấy, nếu khéo bị người ta chặt đầu cũng nên đấy!”


      Kim Đào sợ đến mức trái tim đập bình bịch, muốn cá cược nhưng lại sợ thua tiền.


      “Nhìn cái bộ dạng uất ức của cậu kìa, bảo sao đấu lại được họ Mạc kia, ngay cả chút cá cược lẻ tẻ cũng dám!” Loan Ninh khiêu khích Kim Đào.


      Kim Đào thích nhất là kiểu này, vì thế lập tức quyết định: “Tôi tin cậu, nhưng tôi mang theo tiền, làm sao đây?”


      Loan Ninh cười, “Thắng là nhất định, cậu mang tiền làm gì, cứ cá là được, cậu cũng cá 10 điểm nhé?”


      Kim Đào cắn răng gật đầu, Loan Ninh lại với phục vụ kia lấy tấm thẻ mười điểm.


      Cả tối Kim Đào đều bị hình ảnh tivi tác động đến, mỗi chi tiết đều làm đứng ngồi yên, cuối cùng trận đấu đến giai đoạn cuối cùng, đội chủ nhà đá vào 1 quả , thắng tỷ số 1:0!


      Kim Đào cầm tiền mà tin được cứ thế thắng được 100 vặn, ngẩn người ngồi trong xe nhìn Loan Ninh, biết phải cảm ơn ta thế nào nữa.


      “Cậu cần cảm ơn tôi, tôi cũng phải cho cậu tiền, cậu biết bí mật của tôi, vậy khách sạn kia cũng tính cho tôi chút cổ phẩn được chứ?”


      Kim Đào mong còn được, lập tức gật đầu đồng ý: “Tôi có thể mua lại khách sạn đó đều là công lao của cậu, bây giờ chỉ thiếu ít nữa thôi, tôi vay mượn bạn bè là đủ, Loan Ninh cậu đúng là em tốt của tôi!”


      Loan Ninh cười hắc hắc gì.


      Sau đó Loan Ninh lại đưa Kim Đào đến cá thêm hai trận đấu nữa, toàn bộ đều thắng, tiền trong tay Kim Đào lập tức dưa thừa.


      “Loan Ninh, cậu có khả năng thế này còn cần đá bóng làm gì? Làm phú ông bạc tỉ cũng chẳng khó đâu.”


      “Cậu biết gì chứ? Muốn người khác nghi ngờ được liên tục cá cược, tiền đặt cược cũng được quá lớn, nếu nhất định gặp chuyện may, sao có thể lấy đây làm công việc chính được?” Loan Ninh cảm thấy chỉ số thông minh của Kim Đào phải thấp bình thường đâu.


      Kim Đào nghĩ lại cũng thấy đúng, loại chuyện này dĩ nhiên phải càng bí mật càng tốt rồi.


      Có tiền rồi Kim Đào cũng đàng hoàng nữa, vụng trộm mua lại khách sạn, đợi sau này kinh doanh tốt với cha mẹ và La Duyệt Kỳ. Sau đó lại nhớ đến chuyện Mạc Duy Khiêm quyên cho hội từ thiện chiếc vòng cổ lần trước, cũng chạy đến cửa hàng châu báu nổi tiếng nhất thành phố mua sợi dây chuyền kim cương giá mười mấy vạn, chuẩn bị tặng La Duyệt Kỳ.


      Mấy ngày này La Duyệt Kỳ cũng gặp được Kim Đào, gọi điện đều bận, khiến La Duyệt Kỳ bắt đầu lo lắng. Nhưng lúc sốt ruột Kim Đào lại gọi đến, đợi La Duyệt Kỳ tan tầm cùng ăn tối.


      La Duyệt Kỳ đồng ý, cũng muốn hỏi chút xem cuối cùng Kim Đào bận rộn việc gì vậy?


      Hàn Giang vẫn vô cùng trách nhiệm như cũ, báo lại tất cả chuyện này cho Mạc Duy Khiêm, Mạc Duy Khiêm nghe xong chỉ biết, lại quay sang hỏi Đổng Nguyên: “Vừa rồi Loan Ninh với Phạm Thanh Lợi có quan hệ gì?”


      “Tôi theo ý cậu liên hệ với Triệu cục trưởng ở cục công an thành phố, ông ta tìm được tin là Loan Ninh, Phạm Thanh Lợi, Triệu Chi Tín còn cả Lưu Dương nữa, là bốn em kết nghĩa, thế lực ở Danh Tĩnh rất lớn, cơ bản là ai dám đụng tới họ.”


      ra là thế, mạng lưới này đúng là vừa sâu vừa rộng mà, Loan Ninh chắc chắn là lôi kéo Kim Đào, nhưng Kim Đào này lại quá ngu ngốc nghe lời tôi khuyên.”


      “Quan tâm làm gì, chúng ta cũng cảnh cáo rồi, cứ thích đâm đầu vào ai mà ngăn được?” Đổng Nguyên căn bản thèm quan tâm Kim Đào ra sao.


      Mạc Duy Khiêm xua tay: “ thế cũng đúng, tôi cần quan tâm Kim Đào, hơn nữa nếu gặp chuyện may tôi càng phải xen vào, như thế Duyệt Kỳ mới có thể cách càng xa, để chen vào giữa chúng tôi được!”


      Đổng Nguyên khâm phục: “Nếu cậu chú ý đến ai đúng là lúc nào cũng nhớ đến, La Duyệt Kỳ sao trốn được chứ? Nhưng mà Duy Khiêm này, cậu lần này là đấy à?”


      “Đương nhiên, chẳng lẽ nghĩ tôi với ở đây để chơi đùa chắc? Tôi xác định rồi, ai cũng thể ngăn cản được.”


      “Hiểu rồi, vậy cậu thấy cái nhóm bốn người này phải làm sao đây?”


      Mạc Duy Khiêm cười : “Cục trưởng Triệu phải là đối thủ mất còn của hội Lưu Dương sao? Quan hệ tốt với .”


      Đổng Nguyên khâm phục Mạc Duy Khiêm nhất là điểm này, cậu ta chưa bao giờ coi việc xử lý kẻ địch làm trung tâm, càng thích dùng thân phận của mình để đè ép mà thích giao lưu với đối thủ của kẻ định hơn, cho nên mỗi lần đều làm kẻ địch sa vào khủng hoảng mà cậu ta vẫn vô cùng thoải mái.


      lâu ra ngoài thả lỏng, hay đêm nay chúng ta uống vài chén nhé?” Đổng Nguyên đến đây vô cùng hào hứng.


      Mạc Duy Khiêm khinh bỉ liếc Đổng Nguyên cái, tức giận : “Tôi có tâm trạng nhàn nhã thế à? nghe chuyện Kim Đào hẹn gặp Duyệt Kỳ đấy sao?”


      “Cậu phải định theo đấy chứ? Có bọ Hàn Giang rồi cậu cần gì lo lắng thế chứ?”


      “Duyệt Kỳ mềm lòng, có lẽ bị Kim Đào vài câu thuyết phục mất, có tôi ấy còn kiêng kỵ chút.”


      lớn à, đó là trực tiếp trông coi đấy, ai mà kiêng kị được chứ? lấy chuyện lên giường với người ta ra để uy hiếp đấy. Đổng Nguyên liếc mắt xem thường ở trong lòng, giờ mới biết ra Mạc Duy Khiêm có phong độ như thế đấy.


      Lúc tan tầm, La Duyệt Kỳ thấy Mạc Duy Khiêm chờ mình cũng ngạc nhiên, bên có nhiều tai mắt của như vậy mà biết gặp Kim Đào mới là lạ đấy.


      phải muốn theo em đấy chứ?” La Duyệt Kỳ vào thẳng vấn đề.


      “Đúng thế, chúng ta cùng , em thể bỏ được, mà cũng với Kim Đào.”


      Ai con mẹ nó cùng chứ? La Duyệt Kỳ nhìn nụ cười trong sáng của Mạc Duy Khiêm suýt nữa chửi thề luôn, ràng là chịu thiệt mà bây giờ cứ như kiếm lời từ vậy?


      “Tùy , nhưng em muốn các cãi cọ ở nơi công cộng đâu đấy.” chỉ có cầu này thôi.


      phải lần nào cũng chuyện rất tử tế sao? Con người luôn thích làm khó người khác.” Mạc Duy Khiêm vô tội.


      La Duyệt Kỳ cũng chẳng muốn quan tâm đến Mạc Duy Khiêm, xoay người ngồi vào trong xe, Mạc Duy Khiêm cũng lập tức ngồi vào.


      Kim Đào cũng quen việc Mạc Duy Khiêm luôn theo đuôi La Duyệt Kỳ, nhưng vẫn khó chịu châm chọc: “Mạc Duy Khiêm, cứ thế cả ngày có ý nghĩa gì chứ? Duyệt Kỳ nguyện ý ở bên tôi, cứ mặt dày như thế đúng là quá dọa người mà!”


      Mạc Duy Khiêm kéo ghế cho La Duyệt Kỳ ngồi xuống rồi mới ngồi bên cạnh , cười rất có phong độ: “Yểu điện thục nữ, quân tử hảo cầu! Chỉ cần Duyệt Kỳ còn chưa kết hôn bất kỳ ai cũng có tư cách theo đuổi em ấy.”


      Đây đúng là quan minh chính đại tuyên chuyến với mà! Kim Đào muốn tức giận, nhưng vừa nghĩ đến chuyện bây giờ mình là ông chủ của khách sạn nổi tiếng lâu đời của Danh Tĩnh, dù sao cũng phải chú trọng phong thái chút lại nhịn xuống.


      “Kim Đào, mấy ngày nay bận gì vậy? Em đồng ý dùng nhà ở để cầm cố đâu, phải lại vụng trộm làm đấy chứ?” La Duyệt Kỳ muốn nghe hai người đàn ông này đấu võ mồm, lập tức hỏi chuyện mình lo lắng nhất.


      Kim Đào lập tức xua xua tay: “ đâu, tuyệt đối là , lại ba mẹ cũng đồng ý, sao có thể đem nhà cầm được?”


      “Sao thế? Cậu cần dùng tiền sao? Cần bao nhiêu? Tôi có thể cho cậu mượn, mượn bao lâu cũng được.” Mạc Duy Khiêm cũng nhập vào đề tài.


      cần! Tôi cần nữa rồi, cứ giữ lại tiền của , đời cũng chẳng phải chỉ Mạc Duy Khiêm có tiền, tôi có thể dựa vào cố gắng của bản thân để kiếm tiền, hơn nữa cũng chẳng kém hơn đâu!”


      Mạc Duy Khiêm vẫn cười : “Tôi chờ mong cố gắng của cậu, ra có người vừa sinh ra có rất nhiều tiền tài, có người cho dù cố gắng cả đời cũng chẳng có ích gì, đó là hơn thua ở điểm xuất phát, chẳng có cách nào.”


      Kim Đào đồng tình hừ tiếng: “Duyệt Kỳ phải người có lòng tham, tôi chỉ cần có thể làm ấy lo ăn mặc là được rồi, nhưng mà thứ cần có cũng kém ai đâu!”


      xong lập tức lấy hộp trang sức được đóng gói cực kỳ tinh xảo từ trong túi ra đưa cho La Duyệt Kỳ: “Duyệt Kỳ, đây là dây chuyền kim cương mua cho em, tuy đắt như của , nhưng cũng là hãng nổi tiếng quốc tế, em mang chơi trước, đợi sau này có tiền mua cái tốt hơn cho em.” Lúc đưa còn liếc mắt nhìn Mạc Duy Khiêm cái, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.


      Mạc Duy Khiêm nhìn đánh dấu hộp : “Nhãn hiệu khá tốt đấy!”


      Kim Đào lập tức đắc ý: “Dĩ nhiên, toàn thành phố chỉ có cửa hàng độc quyền này thôi, phải người bình thường có thể mua nổi đâu.”


      “Đúng vậy, nhưng mà tôi đề nghị thế này, ra còn có mấy nhãn hiệu lớn chất lượng ngang hàng khác cũng rất tốt, cậu chọn cái này chẳng qua là lượng tiêu thụ có vẻ tốt hơn thôi.”


      Lời này xong, Hàn Giang vẫn theo đột nhiên khẽ ho khan vài cái.


      “Mạc Duy Khiêm, muốn bới móc phải ? Mua thứ này chính là mua nhãn hiệu, tôi mua phải mua cái tốt nhất! chẳng qua là có cái giấy chứng nhận xem thường toàn bộ kim cương khác thế giới sao?” Cuối cùng Kim Đào cũng nhịn nổi cơn tức.


      La Duyệt Kỳ thấy thế định giảng hòa, còn chưa hỏi xong chuyện chính, sao lại muốn cãi nhau rồi? Nhưng mà còn chưa kịp lên tiếng Hàn Giang mở miệng trước: “Kim tiên sinh, Mạc tiên sinh nhà tôi cũng chỉ có ý tốt thôi, hơn nữa ở mặt này Mạc tiên sinh đúng là có quyền lên tiếng, vì nhãn hiệu ngài vừa mua được bán trong cửa hàng của Mạc tiên sinh mở ra, Mạc tiên sinh chẳng qua là có ý tốt muốn ngài giảm được chút tiền thôi.”
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, annie19614 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :