1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tình biến - Thần Vụ Quang (Hoàn - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      chưa nhanh thế đâu, sắp thôi @ Trần :yoyo36::yoyo36::yoyo36:

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      @OrchidsPham thả dây dụ dỗ tụi tôi nè, mong quá, nhà dữ thiệt
      My Lam Lam, Tuyết NguyệtOrchidsPham thích bài này.

    3. Sắc Sắc

      Sắc Sắc Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      154
      làm j có thịt nhanh thế. mình nghĩ a main nghiêm túc cổ hủ lắm ko nhanh thế đâu. ít nhất phải 5 chương nữa chứ. cơ mà e vẫn mong có thịt sớm keke
      My Lam Lam, Tuyết NguyệtOrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Bài edit - Thay Pic
      Last edited: 3/10/15
      Rizky, Haruka.Me0, My Lam Lam20 others thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 18
      Editor: OrchidsPham


      La Duyệt Kỳ ra khỏi cửa hàng đồ ăn nhanh, từ xa thấy hai người chuyện với nhau liền nhanh chóng lại gần, vài bước mới phát ra quần áo Mạc Duy Khiêm mặc người rất tùy tiện, cúc cổ và cúc tay áo cũng chưa cài lại, dĩ nhiên là do vội vàng chạy tới, nhưng như vậy càng ra sức quyến rũ của , vốn là người dịu dàng săn sóc vì thay đổi cách ăn mặc lại mang theo chút lười biếng tùy ý.


      Ngược lại là Kim Đào, mặc bộ quần áo thể thao hàng hiệu rất phổ biến, thể được phong cách gì cả.


      Đến trước mặt hai người, La Duyệt Kỳ : “ thôi, chúng ta ăn cơm nào.”


      “Duyệt Kỳ, Mạc Duy Khiêm giúp chúng ta lâu như thế, lại vội vàng từ xa chạy đến, xem hay là để ta về nghỉ ngơi trước, sau này tìm thời cơ thích hợp mời ấy bữa cũng được.”


      Kim Đào xong liền đón xe Taxi giúp Mạc Duy Khiêm, nếu đến mức này rồi cũng cần làm vẻ hòa nhã với nhau làm gì cả.


      “Kim Đào, làm cái gì thế? Muốn về tự về , em đưa Mạc Duy Khiêm ăn!” La Duyệt Kỳ cảm thấy Kim Đào hơi quá đáng, bình thường dù có quá lịch cũng đừng có đả kích người ta như vậy!


      Kim Đào nghe xong vẻ mặt chịu khuất phục nhưng cũng gì, chỉ là vẫn muốn tiếp tục đón xe.


      Mạc Duy Khiêm giữ chặt La Duyệt Kỳ muốn chặn Kim Đào lại : “Duyệt Kỳ, em đừng xúc động, tôi nghĩ Kim Đào cũng chỉ là có ý tốt mà thôi, em nghĩ thử xem lòng cậu ấy bây giờ chắc cũng khó chịu. Các em bên nhau lâu như vậy mà em còn hiểu tính cậu ấy ư? Được rồi, giữa tôi và các em còn cần so đo gì chứ? Lại cánh tay em bị thương, tốt nhất là đến bệnh viện khám rồi bôi thuốc, đừng để nhiễm trùng mưng mủ mới tốt. Tôi cũng hơi mệt, chúng ta đổi sang ngày khác lại gặp nhau tán gẫu, tôi trước đây.”


      Mạc Duy Khiêm xong cũng chờ La Duyệt Kỳ gì thêm, lập tức về hướng ngược lại, đúng lúc có chiếc Taxi chạy đến, Mạc Duy Khiêm giơ tay ra đón rồi lên xe mất.


      Ngồi trong xe, Mạc Duy Khiêm quay đầu nhìn lại, qua cửa kính xe thấy hai người La Duyệt Kỳ và Kim Đào đứng đó nhìn mình rời , nở nụ cười, chắc chắn hai người kia xảy ra cuộc cãi vã .


      chỉ thế, cũng vô cùng khẳng định rằng La Duyệt Kỳ nghe được từ miệng Kim Đào về suy nghĩ của , như thế có thể tránh được xấu hổ khi phải đối mặt thẳng với La Duyệt Kỳ, tên trúng hai chim.


      La Duyệt Kỳ chờ Mạc Duy Khiêm lên xe xa rồi lập tức nổi giận đùng đùng hét lên với Kim Đào: “Sao lại thế hả? Người ta tốt bụng từ xa đến giúp em, lại là em gọi điện cầu xin người ta đến, thế mà thái độ của là thế nào vậy hả?”


      có thái độ này là tốt lắm rồi, em nghe được lời đâu, cũng chẳng muốn cho em nghe!”


      “Có chuyện gì cứ thẳng, Mạc Duy Khiêm có lỗi gì với hả? Từ lúc em dẫn ấy đến gặp ở trận đấu đó biểu ra là thích ấy rồi, hôm nay phải giải thích ràng ra nếu em để yên chuyện này đâu!” La Duyệt Kỳ đè nén nổi cơn tức, biểu của Kim Đào làm cực kỳ giận dữ, nếu phải ở bên ngoài muốn đập luôn.


      rồi, ghét mang suy nghĩ xấu với em, vừa rồi trực tiếp với thích em, còn muốn cạnh tranh công bằng với nữa, tiếng người đấy à? Chúng ta sắp kết hôn đến nơi còn muốn chen chân vào, đập là nể mặt lắm rồi. là đàn ông, thằng khác khiêu khích như thế còn có thể nghe xong bỏ qua cười ha hả với nó à?” Kim Đào cũng rất đúng tình hợp lý.


      La Duyệt Kỳ trừng mắt nhìn, gì được, biết Kim Đào dối, hơn nữa trừ cảm giác của Mạc Duy Khiêm biểu rất ràng rồi, bây giờ Kim Đào lại thế dĩ nhiên cũng nghi ngờ gì nữa.


      Nhưng cho dù Mạc Duy Khiêm có tình cảm với Kim Đào cũng phải tin tưởng đúng ? Chuyện tình cảm đâu phải bên mà được? Bản thân trừ cảm thấy áy náy, biết ơn Mạc Duy Khiêm tuyệt đối có tình cảm nào khác, Kim Đào cũng đâu cần phải căng thẳng đắc tội với người ta như thế?


      Nhưng lại nghĩ đến tính tình thẳng thắn của Kim Đào, biết căn bản nhịn được chuyện như vậy. Xem ra sau này nên tránh để và Mạc Duy Khiêm gặp nhau, bản thân cũng nên đặc biệt chú ý cử chỉ hành vi của mình mới được. Nhưng mà lần này đúng là chẳng còn cách nào nữa mới phải gọi cho Mạc Duy Khiêm.


      Nghĩ thế, La Duyệt Kỳ cũng dịu giọng hơn: “Kim Đào, người khác nghĩ gì làm gì em quản được, em là người thế nào cũng phải hiểu chứ? Chẳng lẽ em là người dễ dàng dao động khi kẻ khác hơi có biểu tình cảm với em à? cần lo người khác thế nào, chỉ cần tin tưởng em là được, em biết lần này việc em gọi điện cho Mạc Duy Khiêm là hợp lý, sau này làm thế nữa. Nhưng em vẫn cần phải mời ấy ăn bữa cơm cảm ơn, về tình về lý đều phải vậy, sau bữa cơm đó em cố tiếp xúc với ấy nữa được chứ?”


      Kim Đào cũng biết mình hơi quá đáng, nghe xong lời La Duyệt Kỳ ôm chầm lấy , thái độ cũng mềm lại: “Duyệt Kỳ, em đừng giận , biết là kẻ có văn hóa, cách em rất xa, nhưng lòng với em. Hôm nay quá nóng vội, nhưng cũng giận bản thân mình, là có khả năng giúp được em, muốn là dù có phải trực tiếp trả 500 vạn kia cũng để em phải chịu uất ức này.


      La Duyệt Kỳ thở dài: “Kim Đào, đừng coi thường bản thân mình được ? Giữa chúng ta cần phải những thứ này, em dĩ nhiên là hiểu được tính cách và tấm lòng của , có tiền dĩ nhiên là tốt nhưng chuyện lần này có quan hệ gì với việc có tiền hay , em bị người ta trả đũa thôi. Được rồi, những thứ này nữa, chỉ hy vọng sau này còn ai đến gây với em nữa là tốt rồi.”


      “Duyệt Kỳ, đừng sợ, về sau dù có liều cái mạng này cũng cho ai động đến sợi tóc của em, kiếm nhiều tiền, bao giờ để em chịu thiệt nữa.” Kim Đào vỗ ngực cam đoan.


      La Duyệt Kỳ cảm thấy bất đắc dĩ, sao Kim Đào lại thể hiểu được nhỉ? Đôi khi dù có bao nhiêu tiền chăng nữa đặt trước quyền lực cũng thể dùng được, nhưng cũng muốn kích thích Kim Đào thêm nữa, chỉ cười cười lôi kéo trở về sở cảnh sát để lấy xe.


      Bây giờ Kim Đào là chủ lực trong đội, hôm qua vì chuyện của La Duyệt kỳ mà cả đêm về đội, huấn luyện viên rất giận, liên tục gọi hơn 10 cú điện thoại giục Kim Đào về huấn luyện các chiến thuật mới.


      Kim Đào bất đắc dĩ đành đưa La Duyệt Kỳ rồi chỉ ngồi ở nhà họ la chút liền ngay.


      La Đồng và Tề Nguyệt Tú đều sợ hãi, liên tiếp hỏi La Duyệt kỳ việc giải quyết như thế nào, La Duyệt Kỳ đành phải kể chuyện của Mạc Duy Khiêm ra.


      “Haz, lần này coi như trong họa có phúc, nếu có chuyện lần trước thể quen được người như vậy, con phải cảm ơn người ta nhiều đấy, nếu mời cậu ấy về nhà mình ăn bữa cơm .”


      cần đâu, con và ấy cũng quá thân nhau, lần này cũng là túng quá làm liều thôi, con mời ấy ra ngoài ăn bữa là được rồi.” La Duyệt Kỳ đồng ý với lời đề nghị của cha mẹ.


      “Vậy cũng được, lúc đó con để Kim Đào đưa , mua thêm chút quà nhé.”


      La Duyệt Kỳ chỉ “con biết rồi.” rồi trở về phòng mình.


      Đóng cửa lại ngồi bàn học suy nghĩ mãi mới cầm di động gọi cho Mạc Duy Khiêm.


      “Duyệt Kỳ.” Mạc Duy Khiêm gọi tên La Duyệt Kỳ, nghe giọng cũng có gì khác thường.


      “Tôi xin lỗi chút, Kim Đào thiếu lễ phép quá, đừng so đo với ấy nhé, là xấu hổ với quá.” La Duyệt Kỳ cảm thấy có lỗi.


      Mạc Duy Khiêm nở nụ cười: “Tính tình tôi em còn hiểu hay sao? Tôi giận đâu, hơn nữa cậu ấy cũng có lý do tức giận mà, chắc cậu ấy với em rồi.”


      Tuy là hỏi thế nhưng Mạc Duy Khiêm biết Kim Đào chắc chắn chỉ với La Duyệt Kỳ chuyện thích , tuyệt đối ra việc Kim Đào vô dụng, bởi vì có người đàn ông nào ngu đến mức rằng mình vô dụng cả.


      Quả nhiên nhắc tới chuyện này La Duyệt Kỳ liền biết sao cho phải, chỉ có thể quanh co: “Đều là lời đùa với nhau mà Kim Đào lại coi là , đúng là ra sao mà.”


      “Duyệt Kỳ, tôi hay đùa, lời của tôi đều là lòng, dù thế nào tôi cũng đùa về chuyện thế này, hy vọng em cũng có thể hiểu .” Giọng điệu Mạc Duy Khiêm vô cùng nghiêm túc.


      La Duyệt Kỳ cắn môi lời nào.


      “Duyệt Kỳ, em đừng trách tôi, tôi có cảm tình với em lâu rồi, hơn nữa từ đầu chọn lựa buông tha, nhưng biểu hôm nay của Kim Đào khiến tôi kiên nhẫn được nên mới lời trong đáy lòng mình ra. Nếu phải muốn bảo vệ người phụ nữ của mình em nghĩ tôi suốt đêm từ thành phố xa xôi trở về đây, lại cố sức tìm đô đốc thành phố đến lo liệu sao?”


      La Duyệt Kỳ chỉ có thể thừa nhận bản thân mình vì cùng đường, cũng quả biết chút tình cảm của Mạc Duy Khiêm dành cho mình nên mới có thể tin tưởng gọi điện thoại, nhưng ngờ lại làm chuyện này bị công khai.


      “Mạc Duy Khiêm, là tôi ích kỷ, tôi sợ bản thân gặp chuyện may, lại muốn bị người ta lừa gạt tống tiền, càng muốn để Kim Đào phải chạy vạy khắp nơi vay tiền mới nghĩ đến , tôi…”


      đợi La Duyệt Kỳ thêm gì nữa, Mạc Duy Khiêm lại lên tiếng cắt ngang: “Duyệt Kỳ, đừng thế, em những điều này chứng minh em là người thẳng thắn thành , rất ít người có thể nhìn ra được ích kỷ của mình. Tôi cũng phải kẻ ngốc, tôi đương nhiên biết suy nghĩ của em, nhưng tôi cam tâm tình nguyện làm chuyện này vì em, chúng ta vẫn nên gặp mặt nhau lần , ràng mọi chuyện, tránh để sau này gặp nhau lại tự nhiên.”


      La Duyệt Kỳ có ý kiến gì, cũng muốn chuyện với Mạc Duy Khiêm, sau khi lời xin lỗi lòng cũng dễ chịu hơn rất nhiều nên đưa ra lời hẹn mời cơm Mạc Duy Khiêm vào tối thứ năm.


      “Thứ năm? khéo mà, thứ năm tôi có hẹn mất rồi, em chờ chút, tôi xem lại xem. Ngại quá, chỉ có sau năm giờ tối thứ sáu tôi mới rảnh, cuối tuần càng có việc gì, em có thời gian ? Nếu đợi ngày khác.”


      La Duyệt kỳ sao có thể từ chối được, lập tức đồng ý: “Tôi sao, tôi biết bận nhiều việc mà, vậy cứ theo thời gian của , năm rưỡi ngày thứ sau được ?”


      “Được, lúc đó tôi đến đón em.”


      Hẹn xong thời gian, cúp điện thoại, Mạc Duy Khiêm tiện tay đặt xuống tờ báo buổi chiều, đứng dậy pha trà.


      Chỉ thấy tờ báo bị vứt tùy tiện mặt ghế sofa viết dòng tít vô cùng bắt mắt: 16:45 thứ sáu tuần sau, Tĩnh vs Thành Minh, chờ mong ngôi sao sáng muộn – tiên phong Kim Đào tiếp tục sáng tạo kỳ tích!


      Pha trà xong, Mạc Duy Khiêm quay lại chăm chú đọc tin tức tờ báo, im lặng cười, bản thân khi quyết định chuyện gì dùng hết sức để đối phó, tâm cơ cũng được đặc quyền cũng thế, sao hết.


      Xem ra lỗ mãng của Kim Đào cũng phải là chuyện xấu, nếu ông trời cho cơ hội bất kể ra sao cũng bỏ lỡ!


      ra với Kim Đào phải là vấn đề gì lớn lao, thử thách lớn nhất chính là tình cảm của La Duyệt Kỳ dành cho Kim Đào, nhưng cho dù tình cảm có sâu đậm đến đâu cũng đánh được tàn khốc, lấy chiếc di động khác, nhìn nhìn nội dung tin nhắn mới nhận được, Mạc Duy Khiêm suy nghĩ tính toán.


      Từ lúc vụ án của Trương Bội Ninh tiến vào trình tự thẩm tra pháp lý truyền thông bắt đầu thông báo đầy đủ cụ thể đầu đuôi vụ án giết người này, La Duyệt Kỳ cũng được mọi người vô cùng cảm thông vì vô tội lại bị kéo vào.


      Chuyện này được hưởng ứng vô cùng lớn ở thành phố, lãnh đạo ủy ban còn cử người đến tiến hành an ủi La Duyệt Kỳ, còn muốn lãnh đạo đài truyền hình giúp đỡ La Duyệt Kỳ nhiều hơn, là người có công lớn, phải tổ chức cho các nhân viên khác học tập tinh thần sợ cường quyền của La Duyệt Kỳ, đồng thời phái người đưa quà tặng đến đài truyền hình tặng cho La Duyệt Kỳ.


      Vì để La Duyệt Kỳ tránh khỏi quấy rầy, lãnh đạo đài để Vương chủ nhiệm thông báo với La Duyệt Kỳ cho nghỉ ngơi tuần, né tránh vụ việc sôi trào này.


      Lần nghỉ ngơi này khác với lần trước, lần này La Duyệt Kỳ nghỉ vô cùng yên tâm thoải mái, cứ bình thĩnh hưởng thụ ngày nghỉ, cũng thừa dịp này mà mua đồ chuẩn bị kết hôn.


      Chiều thứ sáu, Mạc Duy Khiêm đến cửa nhà La Duyệt Kỳ rất đúng giờ.


      La Duyệt Kỳ ngồi xe hỏi: “Sau này đều ngồi Taxi ư?”


      “Tạm thời cứ thế , sau này sau, đến chỗ nào ăn em ?” Bởi vì chiếc xe già cỗi kia được xử lý nên Mạc Duy Khiêm ngồi Taxi đến đón La Duyệt Kỳ.


      Hai người đến nhà hàng có vẻ yên lặng tao nhã, La Duyệt Kỳ chọn vài món ăn đặc sản của nhà hàng.


      Sau khi đồ ăn và rượu được đem hết lên, La Duyệt Kỳ vô cùng sảng khoái nâng chén lên: “Tôi mời ly trước, có thể gặp được người bạn như chính là phúc cả đời của La Duyệt Kỳ tôi!”


      xong liền trực tiếp uống cạn, sau đó lại rót cho mình ly: “Chén thứ hai, tôi muốn cảm ơn luôn luôn giúp đỡ, còn cứu tôi nữa!”


      Mạc Duy Khiêm thấy La Duyệt Kỳ còn muốn rót chén thứ ba nữa định ngăn lại nhưng La Duyệt Kỳ nhanh chóng né tránh, La Duyệt Kỳ lại nâng chén : “Chén thứ ba, là tôi xin lỗi , đối với tôi chỉ có thể vô cùng xin lỗi!”


      “Tửu lượng đúng là rất tốt, em luyện lúc nào thế?” Mạc Duy Khiêm rất khâm phục ràng của La Duyệt Kỳ.


      Sắc mặt La Duyệt Kỳ bắt đầu ửng đỏ, dưới ánh đèn càng thêm mềm mại: “Trời sinh, nhưng mà uống rượu cũng phải nhìn khí, khí tốt uống thế nào cũng say.”


      Mạc Duy Khiêm cũng nâng chén rượu của mình lên cười : “ bé như em đều có thể sảng khoái như thế tôi càng thể lạc hậu được, tôi cũng uống ba chén, xem như nhận lời giải thích và cảm ơn của em!”


      cũng có khả năng uống quá mà.” La Duyệt Kỳ nhìn Mạc Duy Khiêm cũng uống hơi ba chén rượu.


      Mạc Duy Khiêm giật giật thân mình, vẻ mặt mất tự nhiên: “ sao thế?”


      Mạc Duy Khiêm vẫn gì, nhìn chằm chằm La Duyệt Kỳ nửa ngày, như xem đủ rồi mới hít hơi sâu : “Em đừng để ý, tôi giỏi uống, vừa rồi uống gấp nên hơi buồn nôn.”


      “A, tửu lượng kém còn muốn thể , mau ăn chút gì cho ấm bụng .” xong liền gắp cho Mạc Duy Khiếm chút đồ ăn.


      Mạc Duy Khiêm ngượng ngùng: “ Tửu lượng đúng là trời sinh, tôi cũng ăn ít nhưng uống nhiều, làm em chê cười rồi.”


      “Chuyện này có gì mà cười chứ, nên lập tức uống nhiều như vậy, tôi cần cảm ơn mà lại làm khó chịu tôi mới băn khoăn đấy.”


      Hai người tùy ý trò chuyện hồi, đợi đến khi chuyện kính rượu Mạc Duy Khiêm cũng qua, La Duyệt Kỳ lại bắt đầu tự hỏi nên chuyện tiếp theo như thế nào.


      “Ngoài trừ cảm ơn và giải thích, có phải em còn muốn gì nữa ?”


      Mạc Duy Khiêm rất hiểu ý người mà mở đường ra cho La Duyệt Kỳ.


      ra cũng có gì, tôi chỉ muốn , ý tốt dành cho tôi, tôi rất biết ơn nhưng có cách nào báo đáp lại được. Tôi nghĩ về sau chúng ta cứ thế là tốt rồi, đến khi rời khỏi đây tôi liên hệ với nữa.”


      “Em và Kim Đào cãi nhau vì tôi sao? Duyệt Kỳ, ý tôi vốn phải như thế, chỉ là tôi quá lo lắng cho em, cũng sốt ruột vì em nên mới với Kim Đào những lời đó, tôi rất hy vọng Kim Đào có thể bảo vệ em tốt em hiểu ?” Thái độ của Mạc Duy Khiêm vô cùng chân thành tha thiết, giọng điệu càng thêm dịu dàng.


      La Duyệt Kỳ rất cảm động nhưng hề bị thuyết phục: “Kim Đào có năng lực như , nhưng ấy đối với tôi tốt lắm, tôi cũng rất ấy, chúng tôi bên nhau 5 năm rồi. Mạc Duy Khiêm, có thể rất khó hiểu được tình cảm của tôi và Kim Đào, nhưng dù gặp bất cứ khó khăn gì chúng tôi cũng chia tay nhau, tôi hy vọng sau khi rời khỏi nơi này có thể nhanh chóng tìm được người thương của mình.”


      Mạc Duy Khiêm nghe xong cúi đầu suy tư, đến lúc ngẩng đầu lên vẻ mặt cũng vô cùng kiên định: “Duyệt Kỳ, tôi rời !”


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Về phần đưa ra con số 500 vạn trống trơn giải thích chút, tình tiết này chủ yếu là Phạm đồn trưởng muốn kéo nữ chủ vào thôi, cho nên tùy ý ra con số trời, sau này mọi người .


      lâu trước đây Trống trơn cùng người bạn bị nhốt trong sở cảnh sát, bạn trống trơn và đối phương cãi nhau, bạn của trống trơn bị đánh vài cái, vì chưa từng động tay động chân với người khác nên kịp đối phó, đối phương liền vô cùng có kinh nghiệm ngã xuống đất đứng dậy nổi, chuyện gì đều nghe, há miệng đòi 8 vạn, cảnh sát nơi đó và phó đồn liên tục đòi bạn ta bồi thường tiền, ràng là thiên vị.


      Hơn nữa trống trơn cũng làm gì mà chỉ cùng bạn thôi, bị họ hạn chế hành động, được xuống lầu ra ngoài, sau đó trống trơn muốn gọi 110 báo công an họ mới dám chặn lại, cuối cùng vẫn nhờ người tìm đến phó cục trưởng phân cục cảnh sát dùm, kết quả thế nào người của sở cảnh sát cũng cam đoan là bắt người nhưng vẫn phải bổi thường tiền, tiền du lịch của bạn trống trơn liền còn, sau khi trở về vì khóc lớn hồi nên bị bệnh, hazzz.


      Địa điểm xảy ra việc chính là trung tâm thương mại, đối phương chính là người bán hàng cực kỳ kiêu ngạo của trung tâm, người của phân cục cảnh sát trung tâm thương mại có quan hệ tốt với sở cảnh sat, bình thường cho họ ăn nên thể nộp tiền, nếu để lại vết tích trong hồ sơ, chỉ có thể để giảm tiền thôi. (Phạt hành chính rất đáng sợ rồi, người của phân cục cảnh sát mãi mới còn vạn tám ngàn tệ.)


      Hơn nữa người của sở cảnh sát bạn có tội gì bạn có tội đó, người sở cảnh sát rất rành mạch rằng: “Chấn động rất là vụ án hình , có tiền cũng đừng gây , có bản lĩnh đánh nhau phải có năng lực lấy ra mấy chục vạn dí vào mồm cho đối phương câm miệng.”
      Last edited: 3/10/15
      Phong nguyet, ZzJanyzZ, annie19629 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :