Chương 5: Tuyệt sắc mỹ nhân 5.1 Đại khái là do di truyền dung mạo Hạnh phi nên dù còn nhưng khuôn mặt Liên Y vẫn nét khuynh thành khuynh sắc, đương nhiên với điều này chính nàng cũng chút nào cảm kích. Cũng vì cảm thấy gương đồng phản chiếu nên cũng mừng rỡ khi nhìn thấy hình ảnh chiếu ra từ gương đồng. đợi nàng ăn xong Hoa quế cao, tiền viện lại có chút xôn xao truyền đến, nàng bất đắc dĩ phải nhíu mày. Quả nhiên, mới rồi mọt cái phiền toái lại đến hai cái phiền toái khác. Người tới đúng là Ngũ hoàng huynh và Lục hoàng huynh, bởi vì hai người bọn họ cùng là năm tuổi cho nên quan hệ càng nên thân cận, cảm tình cũng càng thêm thâm hậu. Liên Y tự cho rằng hai người này là sinh đôi, sao lại cùng xuất lúc thế kia. Liên Y nhìn hai người thân mật lắm, Lục hoàng tử Phong Khuynh hơi sợ bước từng bước, Ngũ hoàng tử Phong Nhiễm lá gan muốn lớn hơn bước cách Liên Y ba bước dừng lại. Hai người đều có chút sợ sệt nhìn nàng khiến nàng rất thoải mái, nếu như sợ nàng như thế nào ngày nào cũng chạy đến tìm nàng. Chắc là có xu hướng bị ngược? Thái độ nàng lại càng ác liệt hơn, hùng hổ hỏi “Đến đây làm gì? sợ tiêu chảy?” Hai người vốn thử qua thuốc xổ mới nhất mà nàng nghiên cứu, nghe nàng như thế Lục hoàng tử Phong Khuynh lập tức cảm thấy chân mềm nhũn. Ngũ hoàng tử Phong Nhiễm do dự mở miệng, bất quá thanh có chút “Liên Y Hoàng muội, nghe sứ thần Lưu Tấn dâng cho phụ vương đại mỹ nhân, chúng ta đến rủ Hoàng muội xem chút”. Liên Y vừa nghe nháy mắt liền hiếu kỳ, lập tức nhảy xuống ghế còn thầm oán trách “Các huynh như thế nào chịu sớm”. Vừa xong Ngũ hoàng tử lại càng cảm thấy uất ức, than thở “Muội vừa thấy đến chúng ta liền tức giận, làm sao chúng ta có cơ hội chứ” Liên Y cũng lười so đo với , chỉ thúc giục bọn họ mau chóng dẫn đường xem. Thế giới này của nàng chia làm bốn đại quốc, trừ bỏ nơi đây Phong Việt bên ngoài còn có Nam Ly, Thanh Xuyên, Lưu Tấn ba quốc gia. Những quốc gia khác tạm thời đề cập đến, lần này Lưu Tấn quốc tới chơi, nơi đó vốn dĩ thừa mỹ nhân đời ai cũng biết. Liên Y nghe danh lâu rồi. Cho nên vừa nghe Lưu Tấn cố ý dâng mỹ nhân lập tức tâm liền ngứa ngáy khó nhịn, tưởng tới đó nhìn ngắm phen. Cũng may là ba đứa tuổi nên thân hình cũng , liền theo mật đạothông qua. Kỳ mật đạo chính là lỗ chó mà Liên Y thích chui nhất. Ngoằn ngoèo qua nhiều ngõ cây cối, ba cái tiểu quỷ muốn đến gần lương đình, đương nhien bọn họ cũng dám đến quá gần, phụ vương công phu rốt cuộc cao bao nhiêu, Liên Y lắm. Nhưng là Liên Y biết, bọn họ rình xem lén phụ vương biết, chỉ cần bọn họ quá nhiễu loạn phụ vương cũng liền mở mắt nhắm mắt cho qua. Vị trí này có thể thấy lương đình bên kia cảnh trí, người mặc quần lụa mỏng sắc đỏ sẫm, dáng người thướt tha thân thể mị hoặc, đáng tiếc đưa lưng về phía cây cối nên nhìn thấy mặt. Hai cái ngốc tử ca ca cũng là nhìn thấy mặt nên cả bọn đều vô cùng thất vọng. Bọn họ đều cảm thấy cam lòng khi phải nhìn xa như thế nên nảy ra chủ ý đến gần, Phong Nhiễm và Phong Khuynh là thực sợ hãi phụ vương cho nên khi Liên Y đề nghị qua cả hai người đều dám lên tiếng. Nhưng Liên Y là ai, nàng lập tức xuất ra chủ nhà bản lãnh, uy hiếp hai người phải ngoan ngoãn nghe lời bằng làm cho bọn họ trở về tiếp tục bị tiêu chảy, thể sử dụng hiểm được. Ngồi ở lương đình cùng sử giả Lưu Tấn chuyện, Phong Triệt tự giác mày khinh nhíu, sau đó tầm mắt lơ đãng đảo qua chỗ bọn Liên Y thân. Tiếp tục buông ly trà cùng sứ giả trò chuyện vui vẻ, Liên Y cảm thấy hấp dẫn, ràng phụ vương phát ra bọn họ nhưng lại có vạch trần, xem ra là muốn nhắm mắt làm ngơ rồi. Thế là ba đứa tiểu quỷ đầu lại ngó ngơ lúc, cuối cùng có thể nhìn đến mặt mỹ nhân rồi. Liên Y cảm thấy đắc ý, xem ra trừ bỏ phụ vương người thứ nhất nhìn mặt mỹ nhân là nàng . Trở về có thể tám chuyện với bọn Đông Tuyết rồi. Mỹ nhân ngồi bên người phụ vương, dáng vẻ thản nhiên cuốn hút, bộ ngực sữa che đậy, làn da nõn nà, eo đầy nắm tay, nữ tử này diểm lệ càng xem lại càng cảm thấy nàng mị hoặc khôn cùng, diễm vô cùng. Đây là từ trong xương cốt đều tản ra dáng vẻ mị. Liên Y xem nàng lại có chút khỏi suy nghĩ, nàng ta cùng mẫu phi dáng vẻ phong tình hoàn toàn bất đồng, thế gian có mấy nam nhân có thể cự tuyệt được đây, lại nhìn sang phụ vương mình thần tình sớm lãnh ngạo như bình thường rồi, Liên Y cảm thấy tốt. Nhìn nàng khuôn mặt chợt vui chợt giận biểu tình làm cho hai đứa tiểu quỷ kế bên khuôn mặt cũng chịu nổi, thế là lại cố gắng với qua muốn nhìn thêm chút nữa. Nhưng thể trạng ba đứa tiểu quỷ hồi lâu khiến cây cối sao có thể chịu đựng lâu được, kết quả ba đứa bị mất cân bằng liền ngã ra ngoài. Thế là trong lương đình, Phong Triệt còn có sứ giả Lưu Tấn, mỹ nhân cùng số người hầu bọn nha hoàn đều nhìn thấy cách đó xa cây cối phát ra leng keng tiếng sau đó bên trong ngã r aba cái tiểu quỷ. Bình thường Liên Y nào phải chật vật như thế, thế là đem toàn bộ tội lỗi đổ hết cho hai tên tiểu quỷ kế bên “Hai huynh là ngốc như lợn mà!” Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm đương nhiên cũng biết do mình mà làm hỏng đại rồi nên cũng dám lên tiếng cãi lại. Biết tình bại lộ thể trốn thoát, Liên Y chỉ đành mang theo hai tiểu quỷ hướng lương đình mà tới, lúc này chủ động nhận sai so với đợi phụ hoàng đến vấn tội tốt hơn nhiều. Liên Y ngẩng khuôn mặt nhắn, ưỡn cao ngực so với hai người còn lại hoàn toàn giống như người làm sai việc gì cả. Tiến đến lương đình nàng cuối thân mình hành lễ “Con thỉnh an phụ vương. Sứ giả đại nhân mạnh khỏe, mỹ nhân tỷ tỷ mạnh khỏe.” Liên Y chút hoang mang thỉnh an mọi người xong lại quy củ đứng sang bên. Nhưng ra theo phía sau nàng Ngũ hoàng tử cùng Lục hoàng tử cảm thấy thập phần khẩn trương do việc bại lộ, sợ hãi rụt rè tiến lên “Con thỉnh an phụ vương” Nhìn thấy bọn họ lạnh run bộ dáng có tiền đồ, Phong Triệt tự giác nhíu mày, sắc mặt cũng tốt lắm “Hai người các con trước lui ra, Liên Y lại đây.” (còn tiếp)
5.2 tiếp Liên Y nghĩ thỉnh an xong có chuyện gì nữa rồi nên muốn cùng hoàng huynh rời , lại nghe Phong Triệt bảo nàng lưu lại. Trong lòng nàng thầm nghĩ tốt, chẳng lẽ phụ vương biết là do nàng cầm đầu hai vị hoàng huynh đến xem mỹ nhân??? Tuy rằng tâm cam lòng muốn nhưng nàng vẫn nghe lại qua. Thấy nàng đến trước mặt Phong Triệt lại như thường đem nàng năng lên ngồi đùi mình rồi mới đem bùn đất lúc nãy nàng cẩn thận dính vào lau . Giọng có chút trách cứ , “Là mà lại chui chuồng chó?”. Liên Y le lưỡi “Con biết sai rồi, sau này con dám nữa.” Phong Triệt lại dễ dàng buông tha nàng “Con lần trước cũng biết sai rồi”. Ách, Liên Y lập tức á khẩu trả lời được. Đột nhiên ngồi bên Lưu Tấn sứ giả chen vào, “Bệ hạ, nàng có phải là thất công chúa Liên Y?”. Phong Triệt hơi nghiêng nghiêng đầu, đáp “Đúng vậy, nàng là bướng bỉnh, nghiêm quản giáo”. Nghe phụ vương như thế Liên Y theo bản năng rụt lui cổ, Phong Triệt nhìn thấy động tác này của nàng chợt tâm trạng vui vẻ, khóe miệng ý cười. Vị sứ giả lại “Vừa rồi thấy nàng khí độ xuất chúng lại thông mình, lớn lên nhất định là người bất phàm.” vừa dứt lời vị hồng y mỹ nhân cũng thêm vào “Khó trách có lời đồn bệ hạ rất sủng ái thất công chúa, thần thiếp hôm nay gặp qua công chúa quả thực là nhìn giống tiên nữ, lại thêm nét thông minh đáng khiến thần thiếp vô cùng thích.” xong còn nở nụ cười nhàng, nụ cười này đúng là mị hoặc thế gian, phong tình vạn chủng khiến cho ngay cả thân con Liên Y cũng bị mê hoặc. Nàng trong lòng thầm than tốt, nếu phụ vương thu nhận nàng làm phi sau này chắc chắn cùng mẫu phi của mình tranh giành tình cảm phụ vương đây. Phong Triệt tâm tình có vẻ rất tốt, biết có phải do mọi người khen ngợi Liên Y hay mà lại có trách phạt nàng còn bưng hoa quế cao tiểu điệp đến trước mặt cho nàng ăn. Liên Y khó hiểu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Phong Triệt hé ra khuôn mặt soái khí ngời ngời mỉm cười, có vẻ gì trách nàng. Nàng ngay lập tức động ngón trỏ nhanh lấy hai miếng hoa quế cao mở miệng cắn cái. Tuy là có hương vị như Bát Bảo lâu bất quá cũng rất ngon. Nhìn Phong Triệt cưng chìu ôm Liên Y ăn hoa quế cao, hồng y mỹ nhân lại nhịn được chen vào “Liên Y công chúa thích điểm tâm sao? Ở Lưu Tấn chỗ thần thiếp có loại lưu hương cao được làm từ bốn loại hoa tươi, bốn loại mứt mà tạo ra, mang màu sắc nhưng khi nếm qua lại lưu lại hương vị rất lâu.” Vốn Liên Y cũng lười quan tâm nhưng khi nghe liên quan điểm tâm trong lòng nàng lại nóng lên, rất muốn thử qua. Phong Triệt nhìn ra được nàng tâm động, thản nhiên “Lại tham? Phụ vương tìm người làm cho con ăn được ?” Liên Y hai mắt tỏa sáng, nhịn được cảm động mà nhìn phụ vương nhưng lại chợt nghĩ như thế lại làm cho hồng y nữ tử chê cười mình, cho rằng mình là người có thể dùng đồ ăn ngon là có thể dụ dỗ, là đứa trẻ tham ăn nên lại quay sang phụ vương mà lắc đầu cự tuyệt. Phong Triệt khó hiểu nhìn nàng thay đổi tâm tình nhanh, biết trong cái đầu nhắn nghĩ gì mà lại vui buồn thất thường thế kia. Lúc sau bọn họ lại bàn luận chút chuyện hai nước giao bang, đây phải là chuyện Liên Y cảm thấy thú vị nên dĩ nhiên nàng để ý, ngược lại thứ mà nàng cảm thấy thú vị lại chính là vị hồng y mỹ nhân kia. Tuy nàng ấy trời sinh ma mị nhưng lại thấy nàng hiển lộ nét phong tình, ngược lại nàng ta lại ngồi bên thưởng trà, thỉnh thoảng mới nở nụ cười yếu ớt với Liên Y. Liên Y tổng kết rằng nàng ta là nhân vật hề đơn giản chút nào. Cách ngày, hoàng cung mở tiệc chiêu đãi sứ thần Lưu Tấn nên càng trở nên bận rộn. Ngay cả hậu cung cũng chẳng được nhàn hạ, chúng phi tần đều trang điểm xinh đẹp sợ rằng mình bị lu mờ trước nhan sắc của mỹ nữ Lưu Tấn tiến cống. Kỳ Liên Y cảm thấy căn bản việc so sánh này chẳng có ý nghĩa gì, điều này đáng ra nên có ở tầng lớp thượng lưu. Lưu Tấn làn này cũng biết tâm tư thế nào nữa? Có là muốn liên minh sức mạnh hai nước? Tựa hồ chẳng đơn giản như vậy, lúc này lại dâng mỹ nhân, chẳng những có dung mạo mà ngay cả chiều sâu Liên Y cũng xem hiểu. Nàng tốt xấu gì cũng là kẻ sống hai đời, tính cả đời trước đời này cũng gần ba mươi, người nào cũng gặp qua nhưng lại chẳng thể nhìn ra tâm tư của nữ nhân này. Hạnh phi hôm nay mặc cung trang màu vàng nhạt, mặt như họa thanh lệ khôn kể. Liên Y trong đầu chợt ra câu thơ “Làn mi như nước mùa thu. Dáng hình uyển chuyển tựa như gió nhàn.” So với Liên Y, thân tiên diễm đỏ tươi, màu áo đỏ lại thêm đầu dùng dây hồng sa quấn lại giống lễ mừng năm mới trước cửa có cái tiểu đồng a. Mọi người lại cố tình khen nàng bộ dạng như thế đáng cho dù nàng có chê xấu cũng thể đổi, nàng đành phải chịu thua thôi. Trong yến hội tề tựu văn võ bá quan, nào là tâng bốc thổi phồng đủ chiêu trò càng như mua vui. Liên Y lại gật gù ngủ gật, nhàm chán xem bọn họ giở giọng mâu thuẫn xung đột, nịnh hót bằng cái thứ gươm giáo vô hình kia. Họ chẳng lẽ mệt à? Giương mắt xem phụ vương, tựa hồ cũng khác nàng là mấy, chỉ lẳng lặng nâng rượu ngồi ở long ỷ. Sứ thần Lưu Tấn đột nhiên bước ra cung kính “Mọi người hôm nay cao hứng như thế, chúng ta Lưu Tấn Tam công chúa hiến điệu múa, cung chúc mọi người nâng lý mừng hung thịnh.” Hồng Y nữ tử nghe vậy mỉm cười, phong tình xuất khiến cho chúng bá quan trợn mắt há mòm nhìn. Liên Y cũng chú ý tới mẫu phi ngồi đối diện, có vẻ nàng được tự nhiên cho lắm, trong lòng lại thầm than bất luận là ở thời điểm nào giác quan thứ sáu của phụ nữa là chuẩn nhất. Xem ra mẫu phi cũng nhận ra rằng nữa nhân này là đối thủ của nàng. Mỹ nhân thân hồng y, làn váy thướt tha chân trần lên sân, chân còn đeo bộ chương bạc khiến cho mỗi bước phát ra linh lung thanh. nhạc khởi xướng nàng dáng người linh động, quần áo hồng sắc bay bay giống như đóa sen hồng lại càng giống như thuốc độc hơn. Dưới đài ai cũng bị cuốn hút bởi kĩ thuật nhảy của nàng. khúc kết thúc, nàng ngẩng đầu tạ lễ, khuôn mặt diễm lệ, đôi mắt hoa đào động lòng người. Mọi người vẫn còn đắm chìm trong vụ điệu vừa rồi chưa tỉnh, Liên Y chú ý đến mẫu phi của mình bàn tay nắm chặt khiến cho đầu ngón tay đều trắng bệt. Kết thúc yến hội Tam công chúa Lưu Tấn Lưu Vân Thường được phong làm Vân Phi, ban thưởng cung Vân Thủy. khéo Vân Thủy cung lại sát cạnh Thủy Dạng cung. Liên Y đoán sai, từ lúc Vân phi vào cung lập tức lấy được sủng ái của phụ vương. Hạnh phi khuynh thành thoát tục thế nào nữa chung quy cũng chỉ là “đồ cũ”. Càng làm cho Liên Y cảm nhận sâu sắc thế nào là đế vương đa tình nhưng cũng vô tình. Chương 6: Công chúa chui ra từ lỗ chó ( H ) 6.1 Thời gian sau nàng bắt đầu theo hoàng huynh hoàng tỷ học. Nàng là người tuổi nhất được Phong Triệt đặc cách cho phép học trước, nhưng nguyên nhân oái oăm: cả ngày chỉ biết chui lỗ chó, còn ra thể thống gì nữa!!! Nàng cũng phản đối việc học sớm, chỉ là học nhiều thêm cái chữ, biết thêm nhiều kiến thức mà thôi. Chỉ phiền việc nàng học lại là cơ hội cho mấy đứa trẻ khác “diện kiến”, là có lợi mà cũng có hại ạ! Nàng là vẫn thể nào nghĩ thông được, phụ vương chỉ cho bọn thêm bát muội phong hoa tuyết nguyệt mà thôi, mà ràng nàng cũng phải là muội muội tuổi nhất thế mà bọn họ vẫn cứ thích bám bên người nàng nhiễu loạn. là phiền lòng! Hôm nay ngay khi tan học nàng vốn dĩ chuẩn bị chạy lấy người trước thế nhưng lại vẫn bị Phong Chiêu phát . Phong Chiêu liều chết buông, mực muốn cùng nàng trở về, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm cứ như như cái đuôi vẫn cứ bám nàng, đuổi cũng chẳng rớt. Nàng bất đắc dĩ, lại thể phát tác, đột nhiên trong đầu nảy ra tà ý. “Bản công chúa hôm nay tâm tình tốt mang các huynh học hỏi chút!” Liên Y hề hề cười. “Học hỏi cái gì?” Lòng hiếu kì to lớn của Phong Chiêu bị châm ngòi. Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm dù sao cũng là đệ đệ, có chút chần chờ : “Liên Y, cần lại làm chuyện kì quái bị trách phạt.” Thấy ? có người vạch trần. Nhưng lúc này Liên Y muốn bị ác ma bám vào người thế nào lại có thể khuyên được chứ, trong lòng càng ngày càng chịu nổi. Bên người lại có thêm Phong Chiêu cũng đồng dạng là người hiếu kỳ cùng lá gan giống nhau lớn. Quả nhiên Phong Chiêu nghe xong hai đệ đệ , mày kiếm nỏ giương lên “Các đệ sợ đừng .” Lời vừa thốt ra Phong Khuynh và Phong Nhiễm lại càng cam lòng. Cuối cùng kết quả ai cũng đoán được, bốn tiểu quỷ đầu ghé vào bờ tường Vân Thủy cung cùng nhau bàn đối sách vào trong ấy. Phong Liên Y cười tà ác, bởi vì nàng phát ở góc tường có cái lỗ chó. Ngoắc ngoắc ngón út, lập tức ba cái tiểu quỷ nhích lại gần theo dẫn dắt của Liên Y thuận lợi chui qua lỗ chó. Vân Thủy cung và Thủy Dạng cung bố cục hoàn toàn bất đồng, Thủy Dạng cung theo ý thích của Hạnh phi gieo trồng rất nhiều hạnh hoa, cây đào và nhiều thực vật khác. Vân phi từ Lưu Tấn mà đến nhưng lại thích hoa lắm, hầu hết hoa viên đều là cây phong. nay là cuối mùa thu rừng phong muốn chuyển hoàn toàn thành mảnh lửa đỏ, tựa như ngọn lửa bất diệc, quả là rừng phong như lửa. Nhìn toàn viện Liên Y liên tưởng đến đến người con diễm lệ thích mặc quần áo đỏ, là tương xứng. Phong Chiêu lén lút nhìn xung quanh cái rồi mới hỏi Liên Y “Chúng ta đến nơi đây để làm gì?” Liên Y lườm cái, đương nhiên đáp “Đương nhiên là tới xem mỹ nhân rồi!” Chẳng lẽ đến nơi này xem cây phong à? Vừa vặn cách đó xa có đội thị nữ theo đường tới, Liên Y kéo cái đầu của Phong Chiêu lộ ra bên ngoài vào, bốn tiểu quỷ trốn ở góc lẳng lặng chờ các nàng qua. “Vân phi nương nương là được sủng ái, bệ hạ mỗi ngày đều đến Vân Thủy cung cũng chưa có như vậy Thủy Dạng cung.” “Cũng chẳng phải nhờ Vân phi nương nương chúng ta trời sinh dịu dàng, mong manh người nam nhân nào mà có thể kháng cự được chứ.” “Hắc hắc, bệ hạ cùng nương nương ở Vân Bích Trì, có thể là tắm uyên ương chăng?” Hai nha hoàn khác đánh nàng, “Ai nha, đừng có a, là chỉ biết đoán mò.” Chờ các nàng qua, bốn tiểu quỷ mới từ chỗ nấp ra, vừa rồi mấy người kia mấy câu Liên Y nghe xong có thể đoán ra được chuyện gì xảy ra, xem ra phụ vương ở Vân Bích Trì sủng hạnh mỹ nhân đây, cái này gọi là làm cái gì? Cái này có nghĩa là nàng đến đúng lúc, sớm cũng muộn a! Lập tức Liên Y hóa thân thành ma vương, miệng nàng mang theo nụ cười tà cới ba đứa “Chúng ta Vân Bích Trì !” Ba đứa ngây thơ làm sao biết được ý nghĩ xấu xa của ác ma ngay cả giãy dụa cùng phản kháng đều có, liền lập tức bị lôi kéo vào tròng. Vân Bích Trì kỳ được đem nước từ suối nước nóng mang đến rồi để cho phi tần tắm rửa. Hình như trong các cung đều có cái, xem ra phụ vương cũng có bên trọng bên khinh. Thế nhưng Vân Bích Trì cùng Thủy Dạng cung lại giống nhau, nhìn qua có vẻ như lộ thiên trừ bỏ bên ngoài vòng đại thụ rậm rạp thôi.
Chương 6.2 Vài cái đứa , chỉ có Phong Khuynh 5 tuổi cùng Phong Nhiễm là hiểu đây là việc gì, Phong Chiêu 8 tuổi muốn mơ hồ biết việc, lộ ra khuôn mặt nhắn xinh đẹp muốn đỏ ửng.Duy nhất Liên Y có chút khẩn cấp. Đoán phụ vương tại hẳn chăm chú làm việc, có sức để ý đến bên ngoài, Liên Y mang ba tiểu hài tử há hốc mồm , tiếp tục tới địa phương có tầm nhìn trống trải.Vừa nhìn thấy, Liên Y cũng có chút kinh ngạc. Phụ vương quả nhiên là hảo nam nhân, cầu động tác khó nga,cả người Vân Phi bị phụ vương ôm vào trong ngực, thân mình hoàn toàn có chịu lực, chỉ phải lấy tay gắt gao ôm bả vai phụ vương, rồi run run rên rỉ, kêu kiều mỵ ở bên tai phụ vương "A, vương! Ta từ bỏ..." Này là vừa nóng lại kích tình, Liên Y ánh mắt đều thẳng nhìn xem , chờ nàng quay đầu nhìn ba tiểu quỷ, phát Phong Chiêu dùng sức ôm cái mũi, máu mũi chảy ròng , Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm sớm bị dọa ngây người. Tuy rằng trong lòng cảm thấy có chút băn khoăn khi dọa đến hai tiểu quỷ này, bất quá , cũng coi như giúp cho bọn khóa sinh lý khỏe mạnh . Vân Phi hai đồi tuyết tuyết đầy đặn, đường cong tuyệt đẹp, thân thể dụ hoặc, có mỹ nhân như vậy. Khó trách phụ vương luôn luôn lạnh lùng vô tình, đối nàng sủng ái thôi. Phong Triệt cánh tay ôm lấy hai đùi ngọc Vân Phi, đem Vân Phi cả người ôm vào trong ngực. Phong Triệt mình thẳng tắp đứng ở trong hồ nước, chỉ có phần eo hơi hơi dùng sức, đem Vân Phi theo cử động, nâng lên lại hạ xuống. Hai cánh tay ngọc của Vân Phi gắt gao ôm người Phong Triệt, ngẩng đầu rên rỉ, "Aha... Ân..." trận gió nhàng thổi qua mặt, lụa trắng nhàng bị nhấc lên góc, mỹ nhân nõn nà chói lọi ánh mắt. Nhưng hấp dẫn ánh mắt Liên Y là người kia. Thân thể cường tráng, cánh tay kiên cố, còn có động tác của , ngừng vận động thân thể. Liên Y đột nhiên cảm thấy trong đầu có cái gì lập tức nổ tung . Ánh mắt tự chủ được liền nhìn xuống phía dưới, ở nơi này, mỹ nhân mông tuyết trắng ra sức phun ra nuốt vào cây gậy tho to. Vân Phi ngừng vặn vẹo thân mình, có chút khống chế được tốc độ, nhưng hai chân bị chặt chẽ giam cầm. Chỉ có thể lần lần ở bên tai cầu xin người tha thứ, "Vương... Tha ta... Van cầu ngài... Ân a..." Tiếng rên rỉ của Vân Phi cùng tiếng thở dốc trầm thấp của Phong Triệt có loại ma lực, Liên Y cảm thấy trong đầu chính mình cũng trở lên rối loạn. Kia màn hương diễm đến tận cùng, chỉ có nàng rung động, còn có ba tiểu quỷ phía sau nàng. Phong Chiêu mặt sớm nghẹn đỏ bừng, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm cũng là bộ dáng si ngốc. Ao bên màn kích tình vẫn tiếp tục trình diễn, Liên Y thể bội phục phụ vương thân thể cường hãn cũng thể lực. biết là ai nhịn được, phát ra tia thanh rất nhánh cây bị bẻ gẫy.Vài người đều bị hoảng sợ, Liên Y cảm thấy may mắn vì bị phát ,tự trấn định ra sau, đối với ba tiểu quỷ kia tính toán.Lại thấy được thân mình nam nhân nháy mắt cứng ngắc, rồi lên khỏi ôn tuyền. Trong nháy mắt, nam nhân cường tráng tuấn mỹ trần trụi đứng ở ngoài đình, đối mặt với bọn họ, sắc mặt xanh mét. Bên hông tùy ý quấn quanh lụa trắng, chân dài rắn chắc, cơ ngực cường tráng, nhìn sót cái gì. Bốn tiểu quỷ cười thảm sau cây cối ra, đám đầu đều cúi thấp, căn bản dám nhìn thẳng mặt Phong Triệt. Duy nhất Liên Y lặng lẽ quét mắt phương hướng cái ao, Vân Phi bởi vì bọn họ đột nhiên xuất , cũng đỏ bừng mặt, đem thân mình ép tới bờ ôn tuyền cúi đầu ,thân thể giấu ở dưới nước. "Đều ngẩng đầu lên cho bổn vương!" Phong Triệt thanh lãnh khốc lạnh thấu xương. Vừa thấy cha tức giận . Bốn khuôn mặt nhắn dám chậm trễ, vội ngẩng đầu nhìn , vừa thấy càng cảm thấy khủng bố , sắc mặt phụ vương muốn ăn thịt người. Phong Khuynh lá gan nhất nhịn được bật khóc, Phong Nhiễm cũng bị dọa khóc, Phong Chiêu vẻ mặt chuẩn bị hy sinh. Liên Y đâu? Nàng lại thất thần , nàng nhịn được nhìn từ khuôn mặt tuấn tú của phụ vương đường xuống. Oa! Hảo bả vai rộng lớn, hảo cơ ngực rắn chắc, còn có cơ bụng, còn có cặp chân dài, là cực phẩm nam nhân a! Nàng trong lòng nhịn được thầm khen, đáng tiếc vây quanh bên hông lụa trắng,làm cho nàng xem loáng thoáng ràng, bất quá miễn cưỡng có thể thấy hình dáng, quả nhiên cũng phi phàm. Phong Triệt tuấn nhan đen lại, nhìn thấy khuôn mặt nhắn của Liên Y, thiếu chút nữa tức đến hộc máu. biết ba tiểu quỷ kia cho dù bất hảo, cũng dám to gan lớn mật làm ra loại tình này, tám phần lại là nàng khơi mào. Hai tiểu hài ít tuổi nhất , bị dọa đến khóc, Phong Chiêu tựa hồ cũng biết sai. Lại nhìn Liên Y, cỗ tức giận lại dâng lên, nàng thế nhưng còn thất thần , chút hối hận đều có. Phong Triệt cố áp chế lửa giận, "Các ngươi có hay lời muốn !" Phong Nhiễm khóc nức nở "Phụ vương, con biết sai rồi, xin phụ vương tha thứ con." Vừa thấy Phong Nhiễm nhanh nhận sai, Phong Khuynh cũng khóc "Phụ vương, con, con cũng biết sai rồi, Phụ vương tha thứ con ." Phong Chiêu cũng có biện pháp, chỉ có nhanh cúi đầu nhận sai, "Phụ vương, con cũng biết sai rồi." Rồi Phong Triệt đem tầm mắt chuyển đến người Liên Y , chỉ thấy nha đầu kia còn nhìn bộ dáng suy nghĩ. lạnh mặt hỏi nàng nàng, "Liên Y, ngươi ra suy nghĩ của mình sao?" Liên Y bị cực phẩm nam nhân trước mắt mê hoặc làm đầu óc choáng váng, mê mang nâng đầu lên hé ra khuôn mặt nhắn, mở miệng "Phụ vương,dáng người ngài tốt." Được rồi, lời này vừa ra, Phong Triệt tức đến á khẩu trả lời được.Khi Phong Triệt đến trước mặt chính mình, Liên Y mới phản ứng vừa rồi chính mình cái gì, khổ sở hé ra khuôn mặt nhắn, tại chỉ có thể dựa vào ngoan ngoãn làm nũng khiến phụ vương cao hứng , chỉ mong tâm tình tốt cùng nàng so đo . Phong Triệt đến trước mặt tiểu nha đầu, chuẩn bị trách cứ nàng vài câu, ai biết, Liên Y đột nhiên tiến lên ôm đùi chuẩn bị làm nũng. Hết thảy xuất phát từ suy nghĩ tốt. Nhưng tấm lụa trắng quấn quanh hông phụ vương vì sao hợp tác, nàng chẳng qua chạm nhàng thôi, nó liền theo gió bung xuống, mới vừa rồi Liên Y vẫn oán giận nó thức thời, che mất nên che địa phương, tại nó liền như nàng mong ước . Liên Y vốn chuẩn bị tốt những lời làm nũng, tiếp đến lời cũng ra nổi, nàng nâng khuôn mặt nhắn tinh xảo lên, nháy mắt nhìn thấy cự vật trước mắt, lập tức quên hết mọi thứ, trong lòng chỉ có cảm thụ, là rất đồ sộ !
7. Ô ~ bị bắt cóc Tuổi trẻ để ý đến thời gian, trôi qua quá nhanh . Ở lỗ chó chui chui lại, hai năm liền như thế trôi qua, Liên Ysinh nhật 5 tuổi nháy mắt đến. Hàng năm sinh nhật phụ vương đều thay nàng gửi thiệp mời tứ phương, tuy rằng chả có gì khác biệt, bất quá náo nhiệt chút cũng tốt. Vào ngày sinh nhật nàng, Tiểu Thanh nha đầu bế nàng ra khỏi ổ chăn ấm áp, rồi Xuân Hạ Thu Đông bốn nha đầu ở bên làm việc ngừng, thay nàng tắm rửa, chọn lựa quần áo. Liên Y lúc này mặc y phục đỏ thẫm, nghĩ đến từ trước đến giờ, cứ có ngày hội là nàng bị trang điểm thành cái phong bao lì xì, nàng liền nghẹn khuất. Liên Y ngũ quan di truyền từ Hạnh Phi, còn tuổi vẻ đẹp tuyệt sắc, cặp mắt sáng ngời, trong suốt, lại xán lạn đầy sao. Chỉ cần hướng ai cười, nhất là cái miệng nhắn như đóa hoa, lại ngọt ngào giọng , trong cung từ xuống dưới ai thích nàng. Đương nhiên, nàng tính cách ác ma đồng thời cũng làm cho người ta đau đầu thôi, nhưng mỗi lần làm chuyện xấu, nàng chỉ cần quyệt cái miệng nhắn làm nũng, cũng ai mềm lòng .Nhất là bọn họ vương thượng, đối Liên Y sủng ái hết mực . Liên Y vẫn ngủ gà ngủ gật, mặc cho các cung nữ ép buộc trang điểm, đợi gần đến giờ , mới bị Tiểu Thanh đánh thức. Vừa mở mắt ra liền rung động , hôm nay mẫu phi mặc thân vàng nhạt cung trang, trán còn tinh tế vẽ đóa hoa vàng, bới mọt kiểu tóc mây, rồi cài chiếc phượng trâm. Chỉ thấy mẫu phi nõn nà, trong trắng, dịu dàng như ngọc, trong suốt như nước, đẹp như mộng ảo, đẹp như nhiễm bụi trần khói lửa nhân gian. Loáng thoáng nghe được Tiểu Thanh ở bên cạnh mẫu phi "Hôm nay vương thượng nhìn thấy nương nương, nhất định bị mê hoặc ." Mẫu phi nghe xong cười như hoa đào tháng ba. Liên Y bất đắc dĩ thở dài, đế vương sủng đối vỡi mỹ nhân vô tình, chẳng lẽ người còn biết sao? Chờ Hạnh Phi mang Liên Y đến trình diện, Phong Triệt ngồi vương tọa . Mẫu phi nhìn thấy , trong suốt mắt hạnh đột nhiên sáng rọi, lại nhìn đến bên cạnh Vân Phi, lại chuyển ảm đạm, Liên Y bất động thanh sắc nhìn, nhưng cũng bất lực. Liên Y đem tầm mắt chuyển qua Vân Phi , phát Vân Phi hôm nay cũng mặc trang phục đỏ, đỏ sẫm cung trang giống như sinh ra để cho nàng, dáng người mềm mại, ánh mắt mơ màng,mây mù lượn lờ , mị ý nhộn nhạo, khéo léo khóe miệng hơi hơi nhếch lên,môi đỏ mọng, mị quyến rũ. Mẫu phi nếu là tiên tử hạ phàm, Vân Phi chính là phong trần nữ, mà tiên tử cùng nữ, đối với nam nhân , vẫn là nữ có lực hấp dẫn hơn. Phong Triệt nhìn thấy Hạnh Phi cùng Liên Y tiến đến thỉnh an, đôi mắt phượng đen bóng, chậm rãi đảo qua Hạnh Phi, rồi mới dừng lại người Liên Y, bên môi khỏi câu ra ý cười, hướng nàng vươn tay."Đến bên phụ vương." Liên Y nhu thuận trả lời, rồi mới đến trước mặt Phong Triệt, Phong Triệt nhàng thuần thục ôm nàng đặt ở đùi, rồi mới bảo Hạnh Phi lui ra. Liên Y mẫn cảm phát mẫu phi xoay người ,bóng dáng tựa hồ mang theo vô hạn ưu thương cùng sầu bi. Liên Y chỉ có thể bất đắc dĩ nhíu mày.Cũng nghĩ bị Phong Triệt thấy được, "Ai chọc giận ngươi mất hứng ?" Liên Y xả ra cái khuôn mặt tươi cười, " cái gì, sáng sớm bị đánh thức, con có ngủ đủ thôi." Phong Triệt nghe xong thản nhiên "Còn chưa tới giờ, ở trong lòng phụ vương ngủ ." Liên Y cũng khách khí , lập tức điều chỉnh tư thế thoải mái, dựa vào bả vai rộng lớn của Phong Triệt, liền ngủ thiếp . Mà Vân Phi ngồi bên cạnh, nhàng nắm ly trà xanh, xuyên thấu qua hương trà, đôi mắt đẹp lẳng lặng nhìn chăm chú bên này. Chờ Liên Y bị phụ vương đánh thức, bàn bầy đầy đồ ăn, Liên Y dụi mắt, còn có chút hoảng hốt "Sao vậy liền bầy đồ ăn ? phải còn ca múa sao?" Phong Triệt gắp khối đường dấm chua vào trong bát của Liên Y, biểu tình nhu hòa "Nhìn ngươi ngủ say sưa, có đánh thức ngươi. Muốn xem ca múa,ta làm cho các nàng múa lại lần." Liên Y nghe xong nhíu mày, " cần, dù sao hàng năm đều xem. Đến giờ có chút đói bụng." xong chuẩn bị ra khỏi lòng Phong Triệt, lại bị Phong Triệt ôm chặt , ở nàng đỉnh đầu "Hôm nay sinh nhật ngươi, phụ vương ôm ngươi ăn."Ách? Như thế tốt đãi ngộ? Liên Y chớp mắt to hướng chung quanh xem, quả nhiên, chúng Tần Phi tất cả đều lộ vẻ ghen tị. Chỉ có các hoàng huynh,hoàng tỷ nhìn nàng, tươi cười sáng lạn. tốt, tiểu hài tử giống tiểu nhân ghen tị. Dị thường thoải mái tựa vào trong lòng Phong Triệt, hưởng thụ cao cao tại thượng đế vương tôn quý vô cùng tự mình bón thức ăn, này đãi ngộ là chưa từng ai có được. Liên Y ánh mắt chỉ cần nhìn về phía đồ ăn mình muốn, phụ vương thay nàng gắp đến, mà nàng chỉ cần ngồi trong lòng mở miệng chờ đợi mỹ thực, thích a. là ngày sinh nhật đặc biệt, nàng đắc ý nghĩ. Kết thúc bữa tiệc, nàng nhu thuận cùng phụ vương lời từ biệt, rồi mới theo Hạnh Phi hồi Thủy Dạng cung . Dọc theo đường nàng có chút nóng vội, hận thể lập tức chạy trở về, bên cạnh vài cái nha hoàn đều cười, nhưng cũng kinh ngạc. Nguyên lai, hàng năm sinh nhật nàng,đại hoàng huynh đều đưa tới lễ vật, các loại thiên kì dị bảo đều được đưa tới, mỗi lần Liên Y thấy đều là thích buông tay. Đến khi nàng có lần nhịn được lấy ra khoe với các hoàng huynh,mới biết được đại hoàng huynh lễ vật chỉ nàng mới có ,các hoàng huynh cho tới bây giờ đều có được. Điều này cũng làm cho nàng đắc ý cùng quý trọng . hồi đến Thủy Dạng cung, nàng liền nhịn được hỏi."Đại hoàng huynh lễ vật đâu?" Xuân nha hoàn nhìn nàng lắc đầu, biểu tình có chút quái dị. Ngày này hàng năm đều có lễ vật đưa tới, lại duy nhất năm nay có. Liên Y lập tức suy sụp khuôn mặt nhắn, buồn bực "Đại hoàng huynh thích ta , nhớ sinh nhật ta." Rồi mới ủ rũ vào phòng mình, đóng cửa lại chịu ra Mơ mơ màng màng ngủ thẳng đến nửa đêm, đột nhiên cảm thấy trận gió lạnh, chẳng lẽ cửa sổ đóng? Híp lại ánh mắt xem xét chút, lại phát trước giường có bóng đen, Liên Y bị dọa muốn hét lên tiếng, đột nhiên, hắc y nhân như chớp vươn bàn tay ở người nàng điểm chút, tiếp theo , nàng liền phát miệng mình phát ra được thanh. Trong lòng toát ra cái ý niệm, phải sợ hãi, mà là kích động. Đây là trong truyền thuyết điểm huyệt ? lợi hại a! Nàng mở to hai mắt nhìn nhìn người nọ, ánh mắt tràn đầy sùng bái. Bất quá người nọ cảm kích, động tác nhanh chóng đem nàng mang , giống như mang con gà a . Theo cửa sổ nhảy ra, vài cái nhàng lên xuống, ra khỏi Thủy Dạng cung. Nàng nhìn hết thảy mới đoán, này cao nhân chẳng lẽ là thích khách? Liên Y còn chưa suy nghĩ cẩn thận, người này đột nhiên chậm lại, trước mặt lập tức xuất bốn người cùng mặc hắc y, điều này làm cho Liên Y trận vui sướng, bốn người đối diện này hẳn là phụ vương an bài bảo vệ nàng Ảnh Vệ. Đây chính là trong truyền thuyết cao thủ quyết đấu, tận mắt gặp được, cảm giác hết sức hưng phấn a. Bốn đối , tình thế với thích khách phi thường bất lợi, nhưng người này chút hoang mang, vừa nhấc tay, phía sau trống rỗng dần ra mười người! Liên Y mắt trợn trắng,là kéo bè kéo lũ đánh nhau a, rất phá hư mỹ cảm ! ràng là hai tuyệt thế cao thủ, ở đêm trăng, ước hẹn quyết chiến sinh tử. Như vậy mới đúng a, thế này mới có khí, có ý cảnh a! Mười mấy người kia nhanh chóng cuốn lấy bốn Ảnh Vệ, xem đối phương nhân số đông, cái Ảnh Vệ lập tức châm ngòi đạn tín hiệu. Trong cung thị vệ cùng Ảnh Vệ nghe được động tĩnh, đều nhanh chóng hướng bên này chạy tới. Hắc y nhân kẹp chặt Liên Y cũng quay đầu lại, nhanh chóng rời , Liên Y qua bờ vai của nhìn lại, tín hiệu vừa phóng, đến lát liền tụ tập rất nhiều thị vệ hoàng cung, mười mấy hắc y nhân hoàn toàn bị bao vây.Lại vài cái lên xuống, hoàng cung biến mất khỏi tầm mắt . lúc sau, đến địa điểm hoàn toàn lạ lẫm, nhưng hắc y nhân hoàn toàn lơi lỏng, vẫn mang nàng rất nhanh tiến lên, Liên Y thân thể tiểu hài tử, liền mệt rã rời. Hơn nữa kỳ vọng tuyệt thế cao thủ đánh nhau, cũng có phát sinh, vừa thất vọng vừa mệt. Dù sao bị bắt cóc , nàng dựa vào vai hắc y nhân ngủ thiếp .