1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tân nương mới gả - Dạ Tử Vũ (Hoàn - đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 34: Nương dễ làm


      Bên này Xảo nhi chuyện tình của Tuần Lễ với Thẩm Tử An xong, các nàng liền cùng nhau ra tiền thính.

      Nơi đó tiểu nam hài đàng chờ ở đó, mới gặp gỡ Tuần Lễ Thẩm Tử An suýt nữa tưởng thành tiên đồng giáng thế. Oa nhi cỡ nào xinh đẹp, mặt non kia có thể nhéo ra nước, lông mi dài quạt như quạt thiếu chút nữa quạt luôn cả lòng Thẩm Tử An .

      "Quá. . . . . ."

      "Quá gì cơ?" Xảo nhi hiểu, còn ở phía đối diện cả Tuần Lễ đều run lên.

      " là đáng ." Thẩm Tử An cơ hồ là nhào tới muốn ôm đứa kia, nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn lùi ra sau mấy bước, trực tiếp dùng giọng non nớt : "Xin mẫu thân tự trọng. . . . . ."

      Ách, đúng vậy, mình là nương người ta. Thẩm Tử An ho đứng lại, : "Vậy, phòng ngoài tương đối lạnh vẫn là vào phòng ngồi !"

      "Này, thích hợp!" Đồng tử (bé trai theo hầu những bé trai con nhàu giàu hoặc quyền quý) phía sau .

      "Có gì thích hợp, là con ta, ta là nương . . . . . . Nương, ngươi cũng thích hợp, vậy chờ ở bên ngoài !" Thẩm Tử An chút khách khí với đồng tử, sau đó đảo mắt về phía Tuần Lễ lại cười : " thôi, trong phòng nương có rất nhiều điểm tâm ngon." xong nàng nhanh chóng bắt lấy đứa , lần này nhờ vào động tác rất nhanh, cho nên trực tiếp kéo người vào bên trong.

      "Mẫu thân, ta ăn điểm tâm. . . . . ."

      "Chỉ là điểm tâm."

      "Ta chỉ là tới thỉnh an."

      "Vậy ăn điểm tâm xong lại vội."

      "Nhưng là, đại phu nhân , để cho ta bắt đầu từ hôm nay chuyển vào nơi này ở cùng với mẫu thân."

      Cạch! Thẩm Tử An bởi vì quá giật mình, trực tiếp đụng vào khung cửa.

      "Mẫu thân sao chứ!"

      "Hoàn toàn có việc gì." hài tử xinh đẹp như vậy ở nơi này, cầu cũng được.

      Như thế, khi Tiếu thư đồng thấy an tâm chuyện này nên chạy tới thấy được hình ảnh hài hòa như vậy. Hai vị từ ăn điểm tâm biến thành ăn cơm tối, Thẩm Tử An gắp thức ăn vào trong chén của Tuần Lễ, sau đó ánh mắt sáng ngời theo dõi ăn cái gì.

      Tiếu thư đồng ngược lại yên tâm, ra là Thẩm Tử An cũng có mặt giống nữ nhân bình thường. Cũng bởi vì loại tình này mà tức giận, chỉ tính toán vì cuộc sống sau này, vì thế muốn tạo mối quan hệ với đứa bé này. Tuy người ở bên ngoài truyền đến chỉ là con riêng, nhưng dù sao cũng là trưởng tôn, nàng làm như vậy rất bình thường, chính là nữ nhân trong đại trạch tất cả đều nên lựa chọn kết quả như vậy.

      Chỉ là, nhưng trong lòng có chút buồn bực. Nghe được trượng phu có con riêng ở bên ngoài chẳng lẽ tức giận sao? Hoặc là, chưa bao giờ để ý tới người trượng phu này sao?

      "Thiếu phu nhân. . . . . ."

      Thẩm Tử An thấy vào, liền : "Sao ngươi lại tới đây, thương. . . . . . Ah, thương lượng xong sao? Buổi chiều học cái gì vậy." Thiếu chút nữa bởi vì quá chăm chú nhìn Tuần Lễ mà quên giấu giếm thay .

      "Này, hôm nay tiểu thiếu gia đến, cho nên liền miễn việc học."

      "Vậy tốt quá, tiểu Tuần chốc nữa ta dẫn ngươi chơi, mấy con hạc rất đẹp, còn có đôi Gà, sinh vài cái trứng, muốn xem sao?"

      "Tất cả do mẫu thân làm chủ." Tuần Lễ hết sức lễ phép mà .

      Đứa [​IMG]

      Chương 35: Tiến triển có chút kỳ quái

      Editor: tan_hye

      Tóm lại, nữ nhân này thể dùng lẽ thường để phán đoán. Trong nhất thời Tiếu thư đồng cảm thấy mê mang, buồn bực. Còn nữa cả đời cũng chưa từng tắm rửa cho người khác, coi như là người này là đứa bé cũng giống vậy.

      Vì vậy, Thẩm Tử An ở ngoài cửa thường nghe được tiếng rên rỉ giải thích được, hoặc là thanh khàn khàn hít khí. Cái này, rất dễ làm cho người ta hiểu lầm!

      Khi Tiếu thư đồng tắm và [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 36: Thư đồng vô lễ

      Editor: tan_hye

      Thẩm Tử An ngồi ở trong phòng của mình rối rắm, thậm chí nàng quên mất mình trở về như thế nào. Sờ miệng mình, tiểu thư Đồng đáng giận, thế nhưng đột nhiên hôn mình, đáng đời cắn chết . Nhưng người có chết, chỉ là đôi môi rách chút mà thôi, mà mình, bay mất nụ hôn đầu. . . . . . Còn giải thích được mà mất.

      Làm thế nào, Thẩm Tử An nằm ở giường thậm chí ngay cả Tiểu Chính Thái đáng và con chuột đều muốn nghĩ tới. Cho đến buổi tối, đột nhiên Xảo nhi tới : "Thiếu phu nhân, tiểu thiếu gia mời ngài tới, chuẩn tạ sư yến (yến tiệc cảm tạ sư phụ) mời ngài tới dự."

      "Tạ sư yến?" Thẩm Tử An biết Tuần Lễ bái sư phó lúc nào nên hỏi.

      "Tiểu thiếu gia , bái tiểu thư Đồng làm sư phụ dạy học, bởi vì chữ và chữ Đại thiếu gia hết sức giống nhau." Xảo nhi có chút kích động, nàng biết tiểu thư đồng đa tài, nghĩ tới ngay cả tiểu thiếu gia cũng chuẩn bị lễ trọng bái sư, là cực kỳ hiếm thấy.

      Thẩm Tử An vừa nghe phải ăn cơm cùng tiểu thư Đồng mặt liền bắt đầu nóng, nhưng chẳng phải mình ở thế yếu. , xong nắm quyền lớn tiếng : "Mặc quần áo cho ta, phải trang điểm xinh đẹp có nghe hay ."

      d.d.l.q.d

      Xảo nhi ngược lại có suy nghĩ nhiều, cho là bởi vì là tạ sư yến cho nên mới phải ăn mặc trang trọng. Lại rất khó được Thẩm Tử An cầu, cho nên nàng tận lực làm được tốt nhất. Chờ Thẩm Tử An mặc xong đứng ở trước gương nhìn, ngược lại cũng coi là tiểu mỹ nhân, chỉ là bộ dáng còn có chút non nớt. Nhìn niên kỷ (tuổi tác) của tiểu thư Đồng cũng hơn 20 tuổi rồi, ràng đây là muốn trâu già gặm cỏ non chứ sao. . . . . . đúng, bình thường là người vô cùng quy củ, tại sao đột nhiên lại vô lễ với thiếu phu nhân nàng đây? Chẳng lẽ là kìm lòng nổi. . . . . . Điều này sao có thể!

      Thẩm Tử An suy nghĩ lung tung, người đến Tiền viện.

      Tạ sư yến quả nhiên dọn xong, chỉ là món ăn nóng còn chưa bưng lên bàn. Tuần Lễ cẩn thận đứng lên: "Mẫu thân, mời ngồi."

      "Cái này hợp quy củ lắm, sư phụ nên ngồi mới đúng." Thẩm Tử An khẽ mỉm cười, tự mình nhường lối.

      Tiếu thư đồng vốn là muốn nhờ chuyện này gọi nàng ra ngoài hỏi tâm ý của nàng chút, thế nhưng nữ nhân này lại cố ý chưng diện, vẻ mặt cũng có bất kỳ biến hóa nào. Chẳng lẽ bị nam nhân hôn môi nàng cũng muốn làm gì sao? Hoặc là, nàng dám? Hay là coi thường thân phận này của ? Tim của cũng rối loạn, lại biết lần này gọi nàng ra ngoài là đúng hay sai.

      Mọi người đều có tâm riêng nên nhường chút rốt cuộc vẫn phải ngồi xuống, Tuần Lễ đưa rượu lên mời Tiếu thư đồng, kêu tiếng sư phụ.

      "Ừ. . . . . ." Tiếu thư đồng đáp ứng tiếng, đưa tay tiếp nhận rượu đưa tới uống hơi cạn sạch. vốn thích uống rượu, bởi vì cảm giác uống rượu hỏng việc. Chỉ là tình huống tại, cũng nghĩ uống say ngược lại tốt lắm.

      Thẩm Tử An ở bên nắm tay giả bộ trấn định, vừa làm cho Tuần Lễ rót rượu cho Tiếu thư đồng, tận lực làm dáng vẻ thiếu phu nhân cần có. Sĩ diện bày ra như vậy, cũng trở lại tìm nàng phiền phức thiếu phu nhân !

      bữa cơm món ăn tiếp đến, mọi người mấy câu, cho dù cũng là cảm tạ, loại lời cần này. Chờ sắc trời dần tối, Thẩm Tử An liền [​IMG]

      Chương 37: Tỏ tình ràng

      Editor: tan_hye

      Thẩm Tử An rối rắm, kéo chăn lúng túng : "Cũng phải là. . . . . ."

      "Vậy tại sao ngươi lạnh nhạt với ta như vậy?"

      Cái này Thẩm Tử An rất oán hận, : "Người lạnh nhạt là ngươi chứ, đúng. . . . . ." Bây giờ là thời điểm giải thích phải thời điểm gây gổ, vì vậy : "Ta. . . . . . Thân phận của ta, là quả phụ. . . . . ." vốn là người ở thời đại này, dụng ý của những lời này phải hiểu càng ràng hơn nàng chứ.

      Trong lòng Tiếu thư đồng vô cùng hiểu, tại rượu cũng tỉnh sai biệt lắm, chỉ cảm thấy cái bộ dáng này của nàng thực rất ngon lành. Liền : "Thiếu phu nhân chẳng lẽ muốn thủ tiết cả đời cho Đại Thiếu Gia sao?"

      "Ai thủ tiết cho người chưa từng gặp mặt. . . . . ." Thẩm Tử An trực tiếp mở miệng lời trong lòng lại cảm giác đúng, ho khan liên tục muốn che giấu , thấy Tiếu thư đồng lộ ra ánh mắt kinh ngạc, liền : "Chẳng qua là mượn địa vị nơi này để mẫu thân có thể có thể qua ngày tốt, chờ qua mấy năm, bên kia mẫu thân ta có đệ đệ hoặc muội muội nàng có thêm chỗ dựa lúc đó ta ở lại chỗ này làm cái gì?"

      "Ngươi. . . . . . Phải ?" Tiếu thư đồng ngờ nàng nghĩ như vậy, ràng là tiểu thư khuê phòng, lại có loại ý nghĩ tốt như thế này. Chỉ là, nữ tử bình thường có tư tưởng như vậy ư, từ từ cảm thấy Thẩm Tử An cũng giống như bên ngoài hoặc là chính mình thấy mặt ngoài đơn thuần như vậy.

      Thẩm Tử An muốn giải thích ràng, vì vậy dứt khoát buông tha : "Đúng vậy Đúng vậy, ta muốn . Hơn nữa ta cũng phải coi thường ngươi, chẳng qua là cảm thấy giữa chúng ta còn có hiểu biết lẫn nhau trình độ có thể chung với nhau, cho nên. . . . . ." Ai về nhà nấy, như thế coi như hết! Lòng của nàng rối loạn, từ đến lớn còn chưa có bị người đàn ông nào theo đuổi trần trụi như thế. Cho dù ở thời đại của mình, trực tiếp vào chủ đề như vậy cũng hiếm thấy.

      "Như vậy, cho ta ở lại sao?" Tiếu thư đồng ngược lại muốn thử lần, ranh giới tột cùng như thế nào mới có thể chạm tới vị thiếu phu nhân này. Nhưng lời của như vậy lại giống với Thẩm Tử An thường thấy trong phim ảnh TV, mặc dù chưa từng bị người khác như vậy, nhưng cũng là bị sét đánh, vì vậy : "Ngươi cũng phải là người nào của ta, hơn nữa ta cũng thích ngươi." Lời này đủ trực tiếp rồi chứ.

      Tiếu thư đồng ngược lại chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình tỏ tình với nữ nhân, càng nghĩ tới nữ nhân kia thậm chí ngay cả uyển chuyển cự tuyệt cũng . cảm giác lòng của mình hình như bị thứ gì quấy nhiễu, mặc dù ràng là thử dò xét, nhưng vẫn là nhịn được muốn làm . đứng lên xoay người muốn , nhưng do dự chút lại quay lại : "Thiếu phu nhân, ta buông tha ngươi."

      Chỉ là câu đơn giản, cố tình Thẩm Tử An lại thích câu này. đêm vừa đẩy ngã vừa tỏ tình với nàng được, câu này lại đúng lúc chộp tới điểm mềm mại của nàng, đúng vậy, từ trước đến nay nàng thích nhất chính là người buông tha.

      Lần này nàng ngủ được, chẳng lẽ mình đụng phải người mình buông tha? Chỉ là gian [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 38: Nước cờ cao

      Editor: tan_hye

      Tiếu thư đồng nghĩ tới tình lại bị đánh vỡ, nhưng là rất nhanh định thần lại, : "Mới vừa chỉ là muốn phủ thêm y phục cho phu nhân, ai ngờ. . . . . ."

      Tuần Vũ sao có thể dễ dàng tin tưởng, : "Nếu như. . . . . ."

      "Nếu như loại chuyện như vậy bị người ngoài biết, vậy. . . . . ." Tiếu thư đồng khẽ hừ tiếng, Tuần Vũ lập tức giật mình. Nhìn thiếu nữ vẫn còn mơ hồ, nếu như nháo lớn chuyện này chỉ sợ cuối cùng người bị hại lại chỉ có mình nàng.

      cắn răng, thấy sống lưng đối phương thẳng tắp, bộ dạng thoải mái, dường như người làm việc sai phải là mới đúng. ngờ, Tiếu thư đồng theo đại ca nhiều năm như vậy, chỉ học thức của , ngay cả mưu kế và lòng gan dạ sáng suốt cũng học được mười phần mười.

      Tuần Vũ hừ lạnh tiếng : "Đại tẩu, xin ngài dời chuẩn bị cho ta chút trà bánh."

      "Ừm!" Hả? Tại sao là nàng chuẩn bị, chỉ là ngáp cái, chuẩn bị chuẩn bị, chỉ là phân phó người hầu làm là được rồi, cuộc sống của thiếu phu nhân này ra tồi.

      Thấy nàng ra ngoài, Tuần Vũ trực tiếp : "Ngươi cho là mình có khả năng lấy được nàng sao?"

      "Ha ha ha, nếu như thiếu phu nhân đồng ý, cho dù là khỏi nơi này có làm sao." lại chưa từng nghĩ mình có thể ra lời như vậy, chỉ là muốn thương tổn Tuần Vũ vẫn là nên , nếu người đệ đệ này chỉ sợ chết tâm.

      Ai ngờ lúc đầu Tuần Vũ hồ đồ, sau lại là ngẩn ra, : " ra chỉ là ngươi đơn phương mà thôi."

      Tiếu thư đồng ngờ bị bắt được sơ hở trong lời , nhưng cũng hoảng hốt, : "Nhưng là thiếu phu nhân chính là độ thiếu nữ thanh xuân, bị nhốt ở trong nhà cao cửa rộng như vậy hẳn là trong lòng tịch mịch."

      Tuần Vũ bị bệnh mới khỏi, nghe như thế liền tức giận đến mặt nổi lên đỏ ửng khả nghi, lớn tiếng : "Đó lại là như thế nào, ta Tuần Vũ tuyệt đối để cho đại tẩu theo ngươi minh bạch như vậy chạy ra ngoài."

      "Ngươi lại có thể thế nào?" Tim gan Tiếu thư đồng cũng phải bằng sắt, động lòng với tiểu thê tử, đừng người ngoài, chính là đệ đệ nhà mình cũng thể nhượng bộ. vốn là người muốn thứ gì dùng hết mọi khả năng để lấy bằng được, cho nên liền nở nụ cười lạnh lùng, hữu lực nhất nhanh chóng nhất công kích nhược điểm của .

      ngờ, hôm nay Tuần Vũ tới đây là nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện. Hơn nữa được muội muội ủng hộ mới dám lại tới nơi này, lý do là, cái thế giới này có tập tục xưa thúc thúc nạp chị dâu vào phòng, nhưng là những quy củ kết hôn đó đều là những phụ nữ nhà nghèo.

      Nhưng có quy củ, chỉ cần nghĩ tất cả biện pháp, có lẽ có thể làm được cũng nhất định.

      Nghe được Tiếu thư đồng như thế, cũng khẽ mỉm cười : "Tập tục thúc thúc thu tẩu vào phòng từ xưa, điểm này ngươi biết !"

      "Ngươi. . . . . ." lần đầu tiên biết người đệ đệ Tuần Vũ này khó chơi như thế, hơn nữa thế nhưng lời trúng.. Cái tập tục này là có, hơn nữa bây giờ là nhi tử duy nhất của Tuần gia. Tuy là thứ xuất, nhưng chỉ cần công chúa nhận , như vậy liền danh chính ngôn thuận tiếp nhận Tuần phủ, đến lúc đó muốn làm cái gì cũng có thể.

      Huống chi này Thẩm Tử An cũng giống những quả phụ khác, nàng là ôm gà trống tiến vào cửa, bản thân vẫn còn là xử nữ. Nếu như thu nàng, cũng coi là bôi nhọ gia phong. Hơn nữa, Tuần Vũ vô luận tướng mạo hay học thức, cái nào cũng đều là nhân tuyển tốt nhất, khó bảo đảm cái nha đầu kia động lòng!

      càng nghĩ càng khẩn trương, thế nhưng nhất thời có chủ ý.

      "Chỉ sợ thiếu phu nhân đồng ý!" còn chưa bao giờ từng bị người khác đè ép chuyện gì, tại hình như có thể chặn miệng Tuần Vũ, cũng chỉ có lý do này.

      Quả nhiên Tuần Vũ trầm mặc, : "Ta tự nhiên buông tha, cũng cho ngươi thực được."

      Trong lòng Tiếu thư đồng giật giật, quả nhiên là người nhà, tính cách này giống nhau.

      Hai người trầm mặc lúc lâu, Thẩm Tử An bưng trà bánh tới cắt đứt ám đấu giữa bọn họ. Nàng vừa mở cửa vào bên trong, ai ngờ lại quên mất còn có ngưỡng cửa, sơ ý chút liền ngã nhào về phía trước.

      Hai người đàn ông bên này sợ hết hồn, Tiếu thư đồng rất danh chính ngôn thuận trực tiếp ôm Thẩm Tử An vào trong ngực, mà đường Tuần Vũ hơi hơi do dự, liền tiếp nhận mâm trà.

      Thẩm Tử An tiếng cám ơn, sau đó cười : "Trà có bắn ra ngoài ?" Thế nào cảm giác mặt của Nhị thiếu [​IMG]

      Chương 39: Thư đồng tâm

      Editor: tan_hye

      "Nhưng. . . . . ." Mình phải trở về thế giới cũ, mặc dù cơ thể bên kia chết, cũng biết nhập vào cơ thể người nào. Nếu như nhập vào người của người đàn ông, hoặc là người lão cụ bà phải làm thế nào? Vậy chẳng phải là cả đời này cách nào có được tình sao?

      Thẩm Tử An do dự, mày nhíu lại với nhau.

      Tiếu thư đồng ôm thoải mái, nỡ buông ra. Hai người cứ duy trì tư thế như vậy đứng khoảng chừng canh giờ, sau thân thể cũng cứng ngắc, Thẩm Tử An mới giãy giụa : "Bây giờ ta ấm áp rồi, có thể buông ra sao?"

      "Có thể. . . . . ." Tiếu thư đồng miễn cưỡng buông ra, sau đó muốn trực tiếp kéo người lên giường giải quyết. Đến lúc đó người là của , cũng tin tiểu tử kia Tuần Vũ còn có thể có biện pháp gì đoạt ?

      "Ta vẫn nên trở về thôi!" Cảm thấy hai người đứng ở chỗ này, khí trong gian phòng cũng có chút mập mờ.

      "Chờ chút." Tiếu thư đồng kéo nàng, : "Chỉ lát thôi, chúng ta ngồi xuống uống ly trà."

      chưa dứt lời, vừa nhắc tới Thẩm tử quả cảm thấy có chút khát, vì vậy gật đầu cái ngồi xuống. Tiếu thư đồng rót trà, trước kia rất tinh thông trà đạo, lần này dụng tâm hơn. Chỉ là, đối phương căn bản hiểu những thứ này, ngay nhìn bên này cũng có.

      Nếu là lúc trước, Tiếu thư đồng nhất định hoài nghi học thức của Thẩm Tử An. Nhưng mà bây giờ, thế nhưng lại chỉ cảm thấy bộ dạng nàng quay đầu nhìn nơi khác rất đáng . ( Này này, đây là trong mắt người tình hóa Tây Thi sao? )

      Mới vừa cầm ly trà ở trong tay ngược lại ngẩn ra, chính mình là thế nào? Trước kia ngay cả Hoàng đế muốn uống trà ngâm cũng phải xem tâm tình của tốt hoặc là lấy vật để đổi. Hôm nay lại vì tiểu nha đầu pha trà, hơn nữa còn mở cờ trong bụng vui vui vẻ vẻ ước gì nàng thích lại ngâm thêm. . . . . .

      "Này, ngươi có việc gì ngẩn người cái gì?" Thẩm Tử An phát bưng trà đứng ở trước bàn cũng đặt xuống, vì vậy đưa tay quơ quơ trước mắt , bày tỏ nhắc nhở.

      Tiếu thư đồng quả nhiên sợ hết hồn, vội vang đặt trà xuống, : " có gì."

      Thẩm Tử An có nghiên cứu với thưởng thức trà, chẳng qua là cảm thấy trà rất thơm mà thôi.

      "Như thế nào?" Tiếu thư đồng hỏi xong lại muốn tát mình bạt tai, như thế nào lại muốn cho nàng thích đây?

      Thẩm Tử An gật đầu : "Rất tốt, lần sau ngươi dạy cho ta ngâm ."

      Tiếu thư đồng cảm giác đóa hoa tươi trong lòng mình trong nháy mắt nở ra, : "Tốt!"

      Cứ như vậy, Thẩm Tử An chỉ uống được trà ngay cả Hoàng đế cũng rất khó uống, còn thuận tay học được trà kỹ người khác rất khó học được. Rốt cuộc vẫn phải trở về, Tiếu thư đồng lại đưa người đến hậu viện, sau đó thấy bóng lưng nàng biến mất mới chậm rãi trở về.

      Kết quả phát người ở nơi đó uống bã trà, cũng phải Chính Vũ là ai ?

      "Làm phu nhân của ngươi vẫn là rất hạnh phúc." Chính Vũ đặt trà xuống, ràng mới vừa nhìn bóng lưng hai người rời khỏi nên biết, quả nhiên động lòng với nữ tử này.

      "Chuyện làm được như thế nào?" Tiếu thư đồng động thủ, trực tiếp bưng trà .

      Chính Vũ cũng giận, : "Kế sách của ngươi có hiệu quả, bọn họ tưởng ngươi chết, bây giờ từ từ bí mật triệu hồi binh tướng vào trong kinh, chỉ chờ Hoàng đế xuất cung rồi."

      "Như vậy chờ đến ngày đó, thuận lợi bắt giặc."

      "Lễ nhi có ổn ?"

      "Rất tốt, để cho ta phải gánh chịu cái bạch danh (tiếng xấu đúng) này thay nhiều năm như vậy, khi trừ người để cho lập tức mang người trở về cung ." Nhất là ở trong mắt Thẩm Tử An, đứa bé này chính là chứng minh chỗ nhơ bẩn của . hy vọng vì vậy mà bị nàng ghét, cho nên chỉ muốn sau khi kết thúc chuyện này, đứa bé này cũng có thể trở lại vị trí chính xác.

      "Ngươi bây giờ, mục tiêu tựa hồ phải toàn lực trợ giúp hoàn thành nghiệp lớn nữa!" Chính Vũ vậy mà ngoài ý muốn cười hỏi.

      ". . . . . . Ta đồng ý tự nhiên có thể làm được."

      "Được, điểm này ta và đều tin tưởng ngươi." Chính Vũ đứng lên vỗ vỗ bờ vai của , sau đó lắc mình biến mất khỏi nơi này.

      Cổ đại rất coi trọng ngày lễ tết, mặc dù cách lễ mừng năm mới vẫn còn sớm, mọi [​IMG]
      Trâu, laulathuyt thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 40: Phong ba năm mới

      Editor: tan_hye

      ngờ lật qua lật lại lại làm cho nghĩ ra biện pháp, thuật □!

      ra là, loại chuyện như vậy chỉ có thể dùng ở người nữ nhân, thậm chí là nam nhân cũng có thể. từ từ cởi áo của mình ra, trừ cái gương mặt này thể đổi, nhưng thân thể này vẫn là nguyên trạng. Nếu để cho nàng nhìn, có lẽ có chút cảm tưởng !

      Đây cũng là biện pháp trong có biện pháp, chỉ có thể thử lần.

      khép sách lại, sau đó bắt đầu tính toán quyến rũ nữ nhân như thế nào.

      vừa nghĩ vừa rối rắm, chính mình chưa từng làm chuyện lấy lòng người khác, là cảnh ngộ kỳ quái! Chỉ là, thậm chí ngay cả hối hận cũng muốn suy nghĩ, đáy lòng còn có cảm giác hạnh phúc nho , mình là điên rồi.

      Xoa đầu, nếu muốn ngủ cũng ngủ được.

      Đảo mắt cũng đến năm mới, qua năm mới rất nhanh tới mùa xuân.

      d.d.l.q.d

      Tất cả mọi người bắt đầu bận rộn công việc, sáng sớm Thẩm Tử An bị Xảo nhi xách từ giường, sau đó thay đổi y phục, nghe muốn quét bụi. Công việc quét bụi này, thế nào lại ăn mặc thành như vậy. Xảo nhi vừa dọn dẹp, vừa đáp lại: qua hôm nay thể mặc y phục tươi đẹp nữa, lại phải thân y phục màu trắng, giữ đạo hiếu cho Đại thiếu gia.

      Được rồi! Thẩm Tử An ngược lại thích cái chuyện giữ đạo hiếu này, bởi vì cũng chỉ cần cái áo tơ trắng, cần ăn mặc trong trong ngoài ngoài như vậy.

      Chỉ là ăn mặc như vậy, còn phải quét dọn bụi bẩn, đây phải là chịu tội sao?

      Vốn là nàng là cần động thủ dọn dẹp, nhưng mà bởi vì Tuần Lễ gặp công chúa và Thượng Thư rồi. Bởi vì muốn ở lại hai ngày, cho nên cầm sách cũng nhiều, hai thô sử ma ma lại giúp mang sách qua. Như vậy, cả Phong Trần Hiên chỉ có ba người, nàng thu thập nhiều gian phòng bẩn như vậy lúc nào mới có thể quét xong.

      Vì vậy bao lấy tóc, nàng cầm chổi long quét bụi chung quanh. Xảo nhi phụ trách lầu dưới, nàng phụ trách lầu. Vừa lên thấy tiểu thư Đồng cũng ở đây, ngồi ở giường trúc bên cửa sổ, tư thế ưu nhã tựa hồ nghĩ cái gì.

      Ngày bận rộn như vậy, lại vẫn có thể ngồi chơi giả người trầm tư.

      "Này, chẳng lẽ ngươi định để cho phòng vẽ tranh của đại thiếu gia ngươi đầy tro bụi đón lễ mừng năm mới?" nhàng gõ mấy cái lên bàn, phát thế nhưng có chút bụi gì, có lẽ thường xuyên quét dọn nơi này!

      "Tử An tới đây, nơi này ta quét dọn xong." Tiếu thư đồng xoay người lại, sau đó ngoắc ngoắc.

      Thẩm Tử An thiếu chút nữa lên, mới vừa vào trong nghiêng người cho nên có phát , nhưng mà bây giờ nhìn thấy lại nhịn được rút rút khóe miệng rút rút cả người ngay cả ngón chân cũng rút rút. may người đàn ông này là chỉ có khuôn mặt bình thường, nếu như đẹp hơn chút chút, lấy thân thể lại thêm động tác này, nhất định chính là nghiệt sống lại!

      Chỉ nhìn vạt áo dần dần hiểu, bên áo trợt ở dưới giường, bên kia như có như khoác lên trước ngực của , vừa đúng chặn lại hai nơi điểm đỏ. Mà những địa phương khác, cả cơ bụng kia cũng lộ hết ra thể nghi ngờ.

      Mặc dù Thẩm Tử An từng thấy qua, nhưng trạng thái nửa nữa làm cho trong lòng người ngứa ngáy. Nàng quay đầu chỗ khác, : "Vậy ta quét dọn lầu dưới."

      Tiếu [​IMG]

      Chương 41: Nhị thiếu gia la cà

      Editor: tan_hye

      Thẩm Tử An nhân cơ hội cầm quần áo mặc xong, sau đó muốn tung tăng rời .

      Tiếu thư đồng : "Đợi . . . . . ."

      Chờ chút mới là lạ, Thẩm Tử An cơ hồ là chạy xuống lầu, sau đó vừa sửa quần áo ngay ngắn trong phòng xong, nghe bên ngoài có ma ma kêu lên: "Thiếu phu nhân có ở đây , Nhị thiếu gia hỏi ngươi có chuyện gì cần giúp tay ?"

      Thẩm Tử An vốn sợ Tiếu thư đồng lại đến tìm, nhưng là nếu như có Nhị thiếu gia ở bên cạnh chính là cái bóng đèn đặc biệt quý danh, muốn làm cái gì cũng thể nào.

      "Có. . . . . ." Thẩm Tử An vội vàng trả lời, chỉ sợ chút chính mình lại đụng phải Tiếu thư đồng, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả năng lực để cho mình trấn định cũng có.

      Nàng lớn như vậy còn chưa có sợ gặp qua người nào, ngược lại Tiếu thư đồng là người thứ nhất.

      Tuần Vũ thấy Thẩm Tử An ra, cười : "Bên kia của ta cũng sai biệt lắm cho nên bảo các nàng tới giúp ngươi, mới vừa nghe hạ nhân bên này của ngươi đủ người."

      "Ừm, đa tạ nhị thúc." Thẩm Tử An bởi vì mới vừa xảy ra chút chuyện nên mặt còn hơi hồng hồng, hô hấp còn có chút dồn dập. Nhưng những thứ này nhìn ở trong mắt Tuần Vũ, lại có phen phong tình. khỏi cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, từ lúc chào đời tới nay vẫn là lần đầu tiên có cái loại cảm giác này.

      "Bên ngoài lạnh lẽo, đại tẩu bằng tiến gian phòng !"

      "Ừm!" Thẩm Tử An gật đầu cái sau đó vào phòng ngoài cùng Tuần Vũ, vừa ngồi xuống nghe thấy tiếng bước chân vang đến, tiếp thấy Tiếu thư đồng sải bước chân vào.

      Thẩm Tử An nhìn thấy mặt lại nóng lên, vội vàng xoay đầu sang bên, coi như hoàn toàn chưa từng thấy người này.

      Tiếu thư đồng ở lầu nghe được Tuần Vũ tới đây chính là hồi lo lắng, thấy lại ở đơn độc phòng với Thẩm Tử An, hình như cố ý làm cho hai người minh bạch, tiếp tục như vậy chỉ cần ở trước mặt công chúa hơi chút lực, như vậy Thẩm Tử An rất có thể tái giá.

      Nhưng là rất nhanh trấn định lại, : " ra là Nhị thiếu gia cũng ở đây, đúng dịp, con mèo của Nhị phu nhân biết làm sao lại chạy đến nơi này, hình như bị bệnh điên khùng gì đó, có xin ngài mang nó trở về trông giữ cẩn thận được ."

      Tuần Vũ nhận lấy Kỳ Kỳ từ trong tay , thấy nó nhe răng với Tiếu thư đồng, còn kêu meo meo, hình như có thâm sâu đại hận gì đó, biết sao. Càng dọa người hơn chính là, răng của nó còn dính tia máu. Vì vậy : "Nó cắn ngươi bị thương?"

      Tiếu thư đồng : "Thương tổn đến sao cả, chỉ là từ trước đến giờ Nhị phu nhân đều quý con mèo này, nếu như có chuyện gì xảy ra. . . . . ."

      Tuần Vũ nghĩ cũng đúng, nhưng mới vừa đứng lên muốn ôm Kỳ Kỳ trở về, lại có hai người muốn. người chính là Thẩm Tử An, nàng vội vàng kêu lên: "Chờ chút. . . . . ."

      Hai là Kỳ Kỳ, nó ở trong [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 42: Chuẩn bị năm mới

      Editor: tan_hye

      Tiếu thư đồng đặt ba quả trứng lên bàn, sau đó : "Tử An có thể cũng làm bàn món ăn cho ta hay ."

      "Ngươi là tiểu hài tử sao?" Thẩm Tử An giật giật khóe miệng, trong lời của ràng có ghen tuông, có thể chua chết người.

      Tiếu thư đồng cũng cảm thấy gần đây hành động của mình khác thường, ở chuyện khác cũng thấy có cái gì đặc biệt, chỉ là lúc đối mặt với Thẩm Tử An lại ngoài ý muốn làm chút chuyện khác thường. Tỷ như, nhìn nhị đệ ăn món ăn Thẩm Tử An làm, đây ràng phải là cái gì sơn hào hải vị, nhưng chính là cũng muốn nếm thử.

      Thẩm Tử An thấy , nên : "Vậy, có gia vị. . . . . ."

      "Ta đều mang đến." Tiếu thư đồng đặt từng kiện đông tây đặt lên lên bàn, sau đó ở chậu than nóng : "Ta nhớ lần trước ngươi dùng cái này sắc thuốc cho ta."

      "Ngươi phải là muốn để cho người khác biết sao." Hai người ngồi xuống bên cạnh chậu than, vừa mở nồi ra vừa chuyện phiếm, mỗi người lại cảm thấy có chút ít cảm giác thỏa mãn.

      Từ khi Thẩm Tử An tới cái thế giới này tới nay còn có vào buổi tối bình tĩnh chuyện phiếm với người khác như vậy, nàng vừa bỏ trứng gà vào trong nồi vừa : "Trước kia, mẹ. . . . . . Là nương buổi sáng cũng làm trứng chiên cho ta, bởi vì đơn giản."

      "Rất bận sao?"

      "Ừ, mặc dù cũng biết rốt cuộc bận rộn cái gì."

      "Nhớ nhà?"

      Thẩm Tử An dừng tay lại, nàng quả nhớ nhà, chỉ là vẫn có ở trong lòng thừa nhận, cũng có ai hỏi nàng. tại đột nhiên bị hỏi, trong con mắt chợt nổi lên tầng sương.

      được khóc! Nàng hít hơi, cười : "Tốt lắm."

      "Hình như trứng gà vẫn chưa chín."

      "Trứng gà phải tám phần chín ăn mới ngon."

      "Nhưng nó còn chưa có chín !"

      "Chưa chín ngươi cũng ăn ."

      "Cái người nữ nhân này phân phải trái."

      "Ta lại qua ta rất phân phải trái."

      Kết quả, Tiếu thư đồng chỉ lo ầm ĩ với nàng, cũng nếm ra trứng là cái tư vị gì. Nhưng là tâm tình Thẩm Tử An lại tốt hơn nhiều.

      Năm trước chuẩn bị rất nhiều, thời điểm Thẩm Tử An ở đại cũng háo hức lắm, đến nơi này càng phải như vậy. thí dụ như, mỗi ngày sáng sớm, Tuần Lễ liền tới thỉnh an.

      Nàng vốn là rất mệt, trước kia là bắt con chuột, nhưng bây giờ có chút giống như trộm.

      Tiếu thư đồng an phận hơn nhiều, chỉ là ở buổi chiều tìm nàng chuyện lát, sau đó tự động ra ngoài.

      Người này chuyển đổi tính tình sao? Thế nào đột nhiên trở nên cấm dục như vậy!

      Mặc dù kỳ quái, chỉ là cũng cho là như vậy rất có cảm giác thân thiết.

      Thẩm Tử An người này cực kỳ dễ dàng ở lâu sinh tình, vì vậy từ từ cũng có cảm giác với .

      Đồng nhất quan trọng, trong mắt tiểu thiếu gia nào đấy quan hệ của hai người cũng rất vi diệu ( hiểu được).

      Ngày hôm đó, Thẩm Tử An dựa vào trong thư phòng ngủ gật, Tiếu thư đồng liền khoác lên cho nàng bộ y phục miễn cho bị cảm lạnh. Tuần Lễ nhìn vào mắt, nhưng là [​IMG]

      Chương 43: Bị áp đảo hay áp đảo trở lại

      Editor: tan_hye

      Tiếu thư đồng nhìn dáng vẻ khuôn mặt nhắn phấn hồng nàng nuốt nước miếng cái, vội đè nén kích động trong lòng xuống, : "Nghe người ta , Tứ phu nhân sống rất tốt, mấy ngày trước. . . . . ." được nửa lại nhớ trước kia Thẩm Tử An , nếu Tứ phu nhân có nơi dựa vào rất có thể nàng rời . Nghĩ đến nàng rời , nội tâm lập tức đau nhức giống như bị khoét lỗ. Hít vào hơi, cười cười đổi đề tài : "Nghe , phụ thân ngươi hầu như vẫn luôn ở lại chỗ của nương ngươi. . . . . ." Lời còn lại cũng cần phải tiếp nữa, nàng hẳn hiểu .

      Thôi, làm hại nàng mừng hụt, cho là nương có thai. Cái này cũng là do phụ thân có lực, cũng ngủ lại rất nhiều ngày rồi, mà bụng nương vẫn chưa có tin tức gì. Thở dài, xem ra mình vẫn phải tiếp tục nhịn.

      Trong lòng Tiếu thư đồng rút rút, xem ra mình vẫn chưa tiến được vào lòng của nàng. Từ trong ánh mắt của nàng có thể nhìn ra được!

      "Tử An. . . . . . Ta. . . . . ." Chính cũng biết phát cái thần kinh gì, ngẩng đầu ôn nhu vén tóc trán nàng vuốt vuốt, sau đó chỉ cười.

      Nàng sớm ràng Tiếu thư đồng tâm tư tỉ mỉ, chỉ là ngờ ngay cả nội tâm người khác cũng có thể hiểu , khỏi thầm tự trách.

      "Chúng ta thể nào." Mặc dù lời này rất đả kích người, nhưng Thẩm Tử An vẫn muốn .

      Toàn thân Tiếu thư đồng chấn động, thế nhưng sau đó lại có nổi giận, chỉ là cười khổ : " ra là ta cố gắng như thế vẫn thể vào trong lòng của ngươi. . . . . ." xong xoay người, từ từ rời .

      Bóng dáng của hết sức đơn, trong lòng Thẩm Tử An thế nhưng hơi đau xót. Nhất là hai ngày nay, Tiếu thư đồng trốn tránh gặp nàng, điều này làm cho nàng càng ngày càng lo lắng.

      Buổi tối nằm mơ, gặp được Miêu nhi đó.

      Nàng thế nhưng giống đứa ngốc mở miệng hỏi: "Nếu như ta trở về, có được ?"

      Miêu nhi cười : "Có thể có thể, nếu như ngươi muốn trở về ta còn tiết kiệm được mấy trăm năm công lực, có cái gì thể."

      Thẩm Tử An giật giật khóe miệng : "Hẹp hòi."

      Miêu nhi : "Thế nào, vì nam nhân sao? ra ta có thể cảm nhận mùi vị đối phương từ người ngươi. Chắc chắn là nam nhân chững chạc, tâm tư cẩn thận, rất dễ dàng bị thương, cho nên. . . . . ."

      ", rất dễ dàng bị thương sao?"

      "Đúng vậy." Miêu nhi ra sức mà gật đầu, chỉ hy vọng có thể làm cho Thẩm Tử An tìm được lý do để lưu lại. Thậm chí ngay cả có thể khôi phục lại chân thân, cũng .

      Từ lúc Thẩm Tử An nghe xong cho đến lúc tỉnh dậy trong đầu vẫn là những lời này, nhịn đến đêm thấy Xảo nhi ngủ, chút nghĩ ngợi chạy thẳng từ gian phòng của mình đến Tiền viện.

      Nơi đó như cũ vẫn đốt đèn, cũng biết làm cái gì?

      Nhăn nhó hồi lâu, Thẩm Tử An vẫn quyết định vào. nữ nhân đại sao để ý những thứ này, trước kia ngay cả chỗ ở của nam binh (người lính là nam) nàng còn dám xông vào!

      Đưa tay gõ cửa thấy động tĩnh gì, có ở đây sao? Trực tiếp đá văng cửa ra, [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :