1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tâm cơ của cô bé lọ lem - Nhất Tự Mi

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 38:

      Nguyễn Hâm Kiều chạy đến trước mặt, Quan Triệt tự nhiên ôm vào trong lòng, thu hồi ánh mắt, đám người cầu thang nhìn xem. Sau vài giây, trong lòng mọi người đều hiểu mà ra, ôm lấy Nguyễn Hâm Kiều xoay người, lên xe rời khỏi.

      Xe hơi màu đen yên lặng lướt qua, biến mất trong màn đêm, mọi người lúc này mới thu hồi ánh mắt phức tạp, chào nhau rời khỏi đài truyền hình về phía chợ đêm.

      Quan Triệt như cá vừa mới chết, nhưng Nguyễn Hâm Kiều nhận thấy được cảm xúc của so với bình thường có gì khác, nhìn , rất biết cách quan tâm: "Công việc hôm nay có mệt lắm ? trễ thế này còn bảo đến đón em, có phải làm phiền tới thời gian nghỉ ngơi?"

      Lời này quá khách khí, Quan Triệt giọng an ủi : " sao."

      Nhưng nhìn dáng vẻ của hình như có chút mất hứng, Nguyễn Hâm Kiều oán thầm câu, cười ngọt ngào với : "Đoàn phim chỉ cho bọn em có nửa ngày phép, sáng mai em phải bay trở về rồi, tối hôm nay ở lại cùng với , có vui ?"

      "Rất vui."

      " được, đây là chỉ trả lời cho có lệ mà thôi, " Vẻ mặt Nguyễn Hâm Kiều vừa ý, " lại lần nữa."

      "..." Quan Triệt biết phải làm thế nào, lúc dừng lại đường chờ đèn đỏ, quay đầu nhìn chằm chằm vào , rất nghiêm chỉnh cẩn trọng lại lần: "Rất vui."

      Nguyễn Hâm Kiều cảm thấy vừa lòng, kìm lòng được muốn hôn , bị dây an toàn ngăn cản, chỉ có thể lui về tiếp theo là nắm lấy tay , lớn tiếng : "Sao lại tốt như vậy chứ."

      Trở về lần này rất vất vả, nhưng có về nhà thăm lão ba, trong lòng Nguyễn Hâm Kiều có chút áy náy, vất vả cực nhọc nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, kết quả trong nháy mắt lại chạy theo người đàn ông khác, xin lỗi lão ba...

      Tâm trạng của dâng cao khi đến nhà của Quan Triệt trong lúc nấu ăn.

      Đây là lần đầu tiên nhìn thấy Quan Triệt xuống bếp. Ở trong tưởng tượng của , người cao quý mười đầu ngón tay dính nước, thích đôi tay kia, ấm áp dày rộng, mang đến cho cảm giác rất an toàn.

      Trước đó thậm chí còn chấp nhận việc Quan Triệt nấu ăn, muốn dính phải dầu mỡ, chỉ muốn sạch , chỉ có thể đến ôm ấp và vuốt ve thôi.

      Dù sao cũng biết nấu ăn, về sau để cho phụ trách việc nấu cơm là tốt rồi.

      Nhưng giờ nhìn đứng ở trong phòng bếp, tay áo sơmi trắng được vén lên tới khuỷu tay rất chỉnh tề, si mê nhìn đôi tay kia nhanh nhẹn đảo cái nồi bếp, dùng chiếc đũa đảo vòng, cầm lấy cái trứng gà, thành thạo tách trứng ra, bỏ trứng vào chảo dầu nóng.

      Cảnh tượng kia hiểu sao rất hài hòa.

      Nguyễn Hâm Kiều nghiêng người dựa lưng vào ghế nhìn xem, phát ra bản thân cũng phải là ghét bỏ.

      Suy nghĩ liên tục. làm cái gì cũng thấy đẹp mắt, lúc nghiêm túc trong công việc nhìn cực kỳ mê người, động tác rửa tay cũng làm cho người ta cảm thấy yên ổn tin cậy.

      Rất nhanh nấu xong, đơn giản chỉ có mì trứng gà, bên trong thêm rau xanh cùng thịt khô, lượng thức ăn vừa đủ cho ăn.

      Quan Triệt mang lại trước mặt , dặn dò cẩn thận nóng.

      Sợi mì nóng hổi làm cho người ta thèm ăn, Nguyễn Hâm Kiều lại nhận đũa, ôm cổ , nhàng : "Mỗi ngày em đều thương , hôm nay càng hơn."

      Lời nhắc nhở ngốc thế này, thường thường có thể nắm bắt được lòng của đàn ông, Quan Triệt tránh khỏi cảm giác xúc động, đứng vững vàng dưới ánh sáng của ngọn đèn trong phòng, tùy ý ôm .

      nam quả nữ xa cách nhau thời gian dài, làm sao có thể thương nhau.

      lúc sau, Nguyễn Hâm Kiều còn thừa sức lực, ở trong lòng giọng , quên là bắt đầu câu chuyện thế nào, tất cả nội dung trong cuộc trò chuyện đều là của đoàn phim.

      Ồ, nguyên nhân gây ra hình như là Quan Triệt hỏi câu, bao lâu quay phim xong.

      trả lời khoảng nửa tháng, tuy rằng do lúc trước thay đổi kịch bản nên bị chậm tiến độ, trong khoảng thời gian này quay điên cuồng, để có thể theo kịp tiến độ.

      Quan Triệt lại hỏi trong lúc quay phim có tốt , đương nhiên rất tốt, sau đó còn kể vài chuyện cho nghe, Quan Triệt thỉnh thoảng phụ họa vài chữ, liền kiềm chế được mà hồi, khi phản ứng kịp ngay cả chuyện ghé thăm phòng của Tùng Hạo cũng cho nghe.

      Quan Triệt ở bên tai , tiếng trầm thấp: "Ở cùng phòng, có phải là giống nhau."

      " giống, phòng của ấy lớn hơn phòng em."

      xong mơ hồ cảm thấy nơi nào đó đúng, Nguyễn Hâm Kiều ồ tiếng, đưa mắt nhìn .

      Quan Triệt cúi mắt, cũng nhìn , hai người nhất thời chuyện.

      " lôi kéo em mà!"

      chỉ là suy nghĩ, hôm nay làm sao lại với nhiều như vậy, vẫn còn có tâm tình nghe những chuyện lung tung, ra là chờ ở chỗ này. Nguyễn Hâm Kiều hừ hừ nhéo mặt , tay dùng lực, "Lại có thể dùng mỹ nam kế với em, em cho biết, em liền ăn này!"

      Đối với nụ cười của Quan Triệt có phản ứng, như trước lời nhìn chằm chằm vào .

      Trong lòng Nguyễn Hâm Kiều bắt đầu sợ hãi, liếm liếm môi, yên lặng rút tay về. Trời ơi, cứu mạng...

      "Có phải nhìn thấy tin đồn giữa em và Tùng Hạo rồi ?" Sắc mặt Nguyễn Hâm Kiều dè dặt cẩn thận, "Truyền thông chỉ viết loạn. ta đẹp trai, lại có tiền như , em thích ta."

      Khóe mắt Quan Triệt khóe co rút chút, giải thích như vậy, đúng là rất có sức thuyết phục.

      Nhìn nhau nửa ngày, Nguyễn Hâm Kiều buồn bực vỗ trán, nở nụ cười sáng như ngọc trai làm cho người ta đau đầu, câu đùa cũng giúp được gì.

      " ghen sao?" Nguyễn Hâm Kiều dùng tay đẩy đẩy ngực , "Em và ta có gì hết, là người tốt, rất chiếu cố em. thích, sau này em giữ khoảng cách với ta, như phải nhất thiết là được chuyện, được ?"

      Quan Triệt hơi chớp mắt, nhưng vẫn lên tiếng.

      Cái người Tùng Hạo kia, đối với chẳng đơn giản là "Chiếu cố", từ trong ánh mắt ta có thể thấy được, đây là trực giác của đàn ông, hiểu.

      đành chịu chỉ muốn muốn suy nghĩ ít .

      "Vậy phạt em !" Nguyễn Hâm Kiều nhấc chân nhàng đạp chăn, kéo cổ áo ngủ, bởi vì chất lượng rất tốt, chỉ cần kéo , lộ ra vùng cổ nhắn làn da trắng như tuyết. nhắm mắt lại, hiên ngang lẫm liệt , "Lần này có thích hay cũng hãy trừng phạt em , đến đây nào, em sợ."

      Nửa ngày cũng nghe thấy động tĩnh, Nguyễn Hâm Kiều mất kiên nhẫn, mở mắt lén nhìn xem Quan Triệt, khéo đúng lúc đối diện với ánh mắt nặng nề của .

      Vừa định nhanh chóng nhắm mắt lại, chỉ nghe khàn giọng ở bên tai: "Được."

      Cùng lúc đó, cảm xúc ấm áp lưng truyền đến, là tay , vén áo lên, nhanh chậm nhéo cái ở bên hông. Nguyễn Hâm Kiều sợ ngứa, cười vang xoay người vào lòng .

      Động tác trong tay Quan Triệt ngừng, khi cả người bị cọ xát đến mức bốc hỏa, mới ôm vào trong lòng, lôi kéo áo ngủ của .

      Mắt thấy tay muốn chạm tới áo lót của , Nguyễn Hâm Kiều chờ nụ hôn đến mức nóng vội, " hôn em , còn chưa có hôn." bên đưa tay bắt lấy tay .

      Hôn chính là bước đầu tiên, làm sao có thể bỏ qua.

      bĩu môi muốn lại gần, bỗng nhiên Quan Triệt ôm eo , lật ngược người lại, dựa vào sau lưng, hôn vành tai trắng noãn xinh đẹp của trụ.

      Nguyễn Hâm Kiều còn muốn giãy dụa nhất thời kêu tiếng, cả người mềm nhũn, môi đào hé mở, ôn nhu chiếm lấy hơi thở của trung Kiều Kiều.

      Dường như có ý muốn hành hạ , bàn tay to lớn của buông tha mỗi tấc da người , lỗ tai của , vùng sau gáy mẫn cảm nhàng hôn, đến khi nhàng duyên dáng kêu to thành tiếng, trong ánh mắt mênh mông sương mù, rầm rì cầu xin .

      Lúc này mới buông tha cho , cúi đầu hôn mặt , bên cởi bỏ chướng ngại vật người mình.

      " muốn trừng phạt em mà..." Nguyễn Hâm Kiều quay đầu dùng ánh mắt đầy nước nhìn , hề có sức uy hiếp.

      Quan Triệt trả lời, nhàng hôn mắt , cùng lúc đó lấy tay mở hai chân của ra.

      "Ưhm!" Cơ thể Nguyễn Hâm Kiều đột nhiên bị xâm chiếm bao phủ, nhắm mắt lại cong người.

      Chân bị tay giữ lấy, thân thể cũng di chuyển theo động tác của , mũi chân bắt đầu run lên, động tác của nhanh chậm, mỗi lần đều vào nơi sâu nhất, Nguyễn Hâm Kiều bị giày vò rất khó chịu, thanh kèm theo tiếng khóc nức nở.

      Động tác của Quan Triệt thoáng dừng lại, trấn an hôn .

      Phía dưới bất động, Nguyễn Hâm Kiều liền thuận theo, đẩy cánh tay của , giục : " nhanh chút..."

      nóng vội bắt đầu vặn vẹo cơ thể, có biện pháp, mất hứng nên lông mày đều nhíu lại.

      Quan Triệt bật cười, dựa vào người , cúi đầu hôn cánh môi ửng đỏ, từ từ cúi người xuống.

      "Ưm ~" Nguyễn Hâm Kiều tự giác ôm lấy cổ , hai chân đặt lên lưng .

      ...

      Đến cùng cũng biết là trừng phạt hay là hưởng thụ, dù sao cuối cùng Nguyễn Hâm Kiều cũng ngủ quên người , cơ thể và tinh thần cực kỳ thỏa mãn.

      Buổi tối lăn qua lăn lại quá nhiều, buổi sáng mất nhiều công sức mới đánh thức dậy. Lúc Quan Triệt lái xe đưa đến sân bay, Nguyễn Hâm Kiều ngồi ở ghế vẫn còn ngủ.

      nghiêng đầu, ngủ đến mức choáng váng, ở cổ bên trái có dấu hôn được giấu ở sau cổ áo, như như .

      Tựa như người vợ ở thời cổ đại.

      đường Quan Triệt chợt quay đầu liếc nhìn cái, tầm mắt cuối cùng tự chủ được mà dừng lại ở nơi kia.

      Đến sân bay rất khó khăn để đăng ký, Nguyễn Hâm Kiều vừa tỉnh ngủ có chút mơ hồ, lôi kéo hành lý đến cửa kiểm tra, chạy hai bước lại quay trở về, ôm cổ Quan Triệt muốn hôn cái, sau đó sốt ruột vội vàng qua chốt kiểm tra.

      Cùng đặt vé máy bay, Tùng Hạo vẫn cùng trong chuyến bay, chỗ ngồi gần nhau. Khi Nguyễn Hâm Kiều tới đến trước, đứng lên giúp cho cầm hành lý.

      "Muộn vậy?" nhìn dáng vẻ của Nguyễn Hâm Kiều, khỏi buồn cười.

      "Thiếu chút nữa là thể qua..." Nguyễn Hâm Kiều xong liền ngáp cái, có chút ngượng ngùng che miệng cười cười, "Rất mệt nhọc."

      Bộ dáng buồn ngủ nhưng mặt mày hồng hào, nơi khóe mắt đuôi lông mày đều lộ ra chút thỏa mãn, rất dễ dàng làm cho người ta liên tưởng đến cái gì, nụ cười của Tùng Hạo hơi nhạt chút, vừa hỏi vừa lấy mấy miếng bánh mì kẹp, theo sát tiếp viên hàng lấy sữa bò cùng bánh mì cho .

      giống với Quan Triệt giống, rất biết chăm sóc người khác, trước kia Nguyễn Hâm Kiều cảm thấy may mắn, gặp người bạn tệ, nhưng tối hôm qua bị Quan Triệt ghen lại chịu thừa nhận ép buộc như thế hiểu ra, bây giờ nhìn thấy , có chút xấu hổ.

      cam đoan với Quan Triệt cách xa Tùng Hạo chút, nhưng người khác vẫn là chiếu cố như vậy, nên có chút hổ thẹn.

      Nguyễn Hâm Kiều rất nghiêm túc cám ơn với Tùng Hạo, cái miệng nhanh chóng ăn xong, lấy thảm da lông ngắn ra, gối đầu ngủ.

      ngủ rất nhanh làm Tùng Hạo có chút ngạc nhiên, vẻ mặt buồn cười nhìn , ánh mắt lơ đãng đảo qua vai , dừng chút, dường như có việc gì dời tầm mắt.

      Nguyễn Hâm Kiều tham dự ghi hình《cuối tuần vui vẻ》, tối chủ nhật tuần sau là thời gian quý để phát ra.

      Độ nóng của《 phía sau tên thổ phỉ đệ nhất 》 tăng vọt, tiết mục phát ra được hưởng ứng rất nhiệt tình, tỷ lệ người xem thường ổn định giờ đứng đầu bảng, hơn nữa các video ở trang web chính thức, chỉ ba ngày mà hơn triệu lượt xem.

      Bây giờ chương trình thực tế nóng, tiết mục nghệ thuật truyền thống thu hút người xem mấy năm nay có xu hướng giảm, đây là chương trình mới, ngoại trừ phim truyền hình, nội dung các chương trình khác cũng rất thú vị.

      Trước kia vẫn là các cuộc phỏng vấn và trò chơi , do lo lắng đến tuổi tác và vị trí của các vị lão sư, có vài trò chơi chỉ thích hợp với người trẻ, Tùng Hạo cùng Mạnh Thủy Lam xem như tương xứng đương nhiên là bị sắp xếp cùng đội, còn Nguyễn Hâm Kiều cùng đội với người đàn ông khác.

      Người đàn ông kia vừa khéo chịu trách nhiệm trong tiết mục khôi hài, vóc dáng chừng 185, thân người cao lớn, nhưng sức chiến đấu được cao, chỉ số thông minh cũng cao. Nguyễn Hâm Kiều chơi trò chơi phản ứng rất chậm, phản ứng kịp, hai người mỗi người đều thay phiên nhau , người mơ hồ người ngu xuẩn cùng đội, gây ồn ào ít lời chê cười.

      Tiết mục phát ra sau, bởi vì Tùng Hạo cùng Mạnh Thủy Lam chơi trò chơi đoán chữ là "cp", có người nhắc y có người x, fan hai nhà náo loạn như nước với lửa, lúc trước có người ở trang tin công khai mắng Nguyễn Hâm Kiều rất nhiều cũng còn xuất nữa.

      Nguyễn Hâm Kiều cùng chơi trò chơi với người đàn ông hợp tác chơi các trò chơi vượt qua nữa liền cười, sau khi "Kẹo" được trao, lại bị fan đặt biệt danh mới —— "Mờ đường" .

      Trong các tiết mục nghiêng mặt với vẻ mờ mịt cũng bị bạn mạng nhiệt tình cắt ra, làm thành biểu cảm "Vẻ mặt mờ mịt".

      Lộ Lộ trước tiên gửi tới lời chúc mừng: "Người khác thuận lợi là do may nắm, cậu cũng thuận lợi mà thành ra các biểu cảm, đáng mừng.:) "

      Nguyễn Hâm Kiều nhìn trang tin cứ mãi là các biểu cảm xấu, rất thất vọng.
      Last edited: 12/12/17
      Iluvkiwi, B.Cat, PhongVy2 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 39
      Editor: Linh

      Tiến độ quay chụp [Sổ tay tu luyện người ] gần kết thúc, lúc trước Phó Hiểu đề cập qua xác định được sáu vị khách quý. Gần đây khí thế của Nguyễn Hâm Kiều rất mạnh, thành công trúng tuyển.

      nay ra mắt hai bộ phim, danh tiếng cũng tệ, mấy quảng cáo ở đài truyền hình cùng internet đều phát sóng phạm vi lớn, độ phổ biến cùng nhân khí đều có, trong số những người mới được xem như rất có tiềm lực.

      Chương trình thực tế tên là [Dắt em ], là chương trình du lịch với quy mô lớn, ban tổ chức chọn địa điểm, cung cấp mức dự toán tài chính nhất định, sáu vị khách quý tự mình tổ chức thành nhóm du lịch.

      Nguyễn Hâm Kiều xuất thân là kế toán chuyên nghiệp, tuy rằng học tốt lắm, nhưng tốt xấu cũng vẫn có chút quen thuộc, nhìn thoáng qua dự toán, ước định qua chút, vẫn có thể nhận.

      Có lẽ đến lúc đó ăn chơi giải trí cả ngày, thích thú nghĩ.

      Phó Hiểu đưa đến tài liệu cặn kẽ về tiết mục cùng khách quý, Nguyễn Hâm Kiều nghiêm túc nhìn lần.

      Trừ ra, còn có hai vị nữ khách quý ba vị nam khách quý, tuổi chênh lệch quá lớn, lớn nhất là sau năm 80, em trai tuổi nhất là tiểu thịt tươi sinh năm 95. Có nữ sinh bằng tuổi , vào nghề bằng con đường ca sĩ, nổi tiếng với giọng hát ngọt ngào.

      Gần đây Nguyễn Hâm Kiều được rất nhiều người khen ngợi khích lệ về ngọt ngào tỏ vẻ, chắc là bọn họ có thể hợp nhau.D~~Đ~~L~~Q~~Đ~~

      Đến tháng sau bắt đầu thu tiết mục, giữa lúc đó có thời gian tháng để nghỉ ngơi, hẳn là Phó Hiểu còn sắp xếp công việc khác cho .

      Nhưng năm nay Nguyễn Hâm Kiều quay hai bộ phim, cầu tiến cũng tệ rồi, thời gian tiếp theo phải nghỉ ngơi để chăm sóc lão ba nhiều hơn, còn có bạn trai dấu của nữa.

      Trong khoảng thời gian này nhân khí của Nguyễn Hâm Kiều tăng mạnh, quả là sau khi [Phía sau tên thổ phỉ] nổi lên, tuy rằng thể sánh với nhân khí của Mạnh Thủy Lam, nhưng tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của .

      Sau khi Lâm Trăn Trăn mất đứa hắc hóa, hủy liên thủ giữa tỷ muội lúc trước, đẩy ngã Tống chiêu nghi. Hoàng đế thương cảm tuổi nàng còn phải chịu nỗi đau mất con, đặc biệt thăng nàng từ mỹ nhân lên tiệp dư tam phẩm, ân sủng càng tăng lên, ngoại trừ Hoàng hậu cùng Thục phi Đức phi mỗi người có con trai được hoàng đế kính trọng, ở trong cung danh tiếng tiền đồ vô lượng.

      Lúc này Nguyên Gia Hủy mới vừa thăng tới tài nhân ngũ phẩm.

      Coi như đường sống của Lâm Trăn Trăn bằng phẳng, nhưng ngày vui ngắn chẳng tầy gang, bởi vì cấu kết với Hoàng hậu tiền triều nên Nguyên Gia Hủy bị giam giữ, Lâm Trăn Trăn mạo hiểm cứu người, bởi vậy đắc tội với Hoàng hậu. Hoàng hậu nắm thực quyền, thừa dịp sang thu hoàng đế săn rời cung, bịa đặt tội danh Lâm Trăn Trăn tư thông với người khác, tiền trảm hậu tấu đánh chết nàng.

      Từ đây Nguyễn Hâm Kiều chính thức lĩnh
      [​IMG]
      Iluvkiwi, B.CatTôm Thỏ thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 39 (tiếp)
      Nguyễn Hâm Kiều bỗng chốc vui vẻ, cánh tay mềm nhũn nằm sấp giường, rầm rì nở nụ cười: "Làm gì? Có phải nhớ em ?"

      Quan Triệt đứng ban công lộ thiên của biệt thự, tay chống vào lan can màu trắng được thiết kế đầy nghệ thuật, hoa trong nhà kính trong suốt tỏa ánh sáng ra xung quanh, chói lọi rực rỡ.

      trả lời, bên tai như có gió phất qua, có chút ngứa.

      " quay xong rồi, hôm sau phát." Trong lòng Nguyễn Hâm Kiều đắc ý, giọng càng thêm mềm mại, " phải sắp đến mấy ngày nghỉ Quốc khánh sao, em muốn đón ba đến chơi vài ngày. Ông ấy rất ít khi ra ngoài, lúc mẹ em còn sống mới cùng tới thành phố B." D~~Đ~~L~~Q~~Đ~~

      Quan Triệt bình tĩnh "ừ" tiếng: " phái người đón ông qua."

      "Vâng, có em yên tâm rồi."

      Vốn dĩ định mời chú Bằng cùng tới chơi, như vậy mọi người có thể chăm sóc lẫn nhau máy bay, may là bọn họ lên lịch về nhà rồi, vì giúp đưa ba lên máy bay, còn cố ý dời hành trình nửa ngày. Có Quan Triệt cần làm phiền bọn họ nữa.

      "Sau đó hẳn còn chuyện gì nữa, em nhận chương trình thực tế, tháng sau mới bắt đầu quay, có thể có nhiều thời gian cùng với ."
      Nguyễn Hâm Kiều , " cần nhớ em nhiều đâu, em trở về đến chỗ luôn, được ?"

      Giọng của hân hoan, Quan Triệt khỏi bị làm cho xúc động, đáy mắt mang theo vài phần ý cười, "Được."

      Cửa phòng bị gõ cốc cốc vài cái, Quan Hành ở bên ngoài gọi : "Mẹ gọi uống nước hoa quả, chạy nhanh xuống ."

      Quan Triệt đáp lại biết, cũng vội vã ngắt điện thoại.

      Bên này Quan Hành hoàn thành nhiệm vụ gọi người xuống dưới, Tưởng Du cùng Lương Kiều ngồi ở phòng khách đều tự ôm cốc nước ép, cách cái bàn thấp, tán gẫu xem diễn viên mới nào tốt.

      Quan Hành qua đặt mông ngồi xuống kế bên Lương Kiều, nắm giữ tay đưa cốc nước ép tới bên miệng.

      Mặc kệ ở đâu hai người này đều coi ai ra gì mà cứ em em, đến Tưởng Du từ đầu nhìn quen cũng dần trở nên thờ ơ, chỉ giương mắt thoáng nhìn lên tầng , hỏi : " con đâu?"

      " gọi điện thoại, lát nữa xuống."

      Tưởng Du lơ đễnh gật đầu, lại bỗng nhiên dừng lại, "Gần đây nó vội cái gì thế, sao mấy ngày gần đây đều có điện thoại?"

      "Có lẽ là công ty quá nhiều chuyện, phải lão ba công tác sao, chỉ có mình ấy." Em trai Trung Quốc tốt bụng Quan Hành vô cùng tri kỷ đánh yểm trợ cho ông " muộn" của mình.

      Tưởng Du cũng để ý nữa, chuyển đề tài câu chuyện: "Con có biết mấy biểu cảm mạng là làm sao ? Mẹ thấy gần đây có người đăng hình của Kiều Kiều, nhưng chọn mấy cái ảnh quá khó coi."

      "... Vậy tìm ảnh chụp đẹp cho mẹ được ?"

      Quan Hành gắng sức nín cười, Lương Kiều cũng yên lặng vùi mặt vào trong cốc, bả vai ngừng run rẩy.

      Tưởng Du luôn muốn con , vô cùng thích "Kiều Kiều" -Nguyễn Hâm Kiều lúc sáu tuổi nhu thuận đáng . Quan Hành bụm mặt buồn cười, cũng biết về sau thời cơ chín muồi, trai đưa Nguyễn Hâm Kiều về ra mắt mẹ, mẹ có phản ứng gì.

      Suy nghĩ
      [​IMG]
      IluvkiwiB.Cat thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      ☆, Chương 40
      Editor: Linh

      Hôm ba Nguyễn đến, là lái xe Tiểu Lưu của Quan Triệt tự mình đưa ông lên máy bay, Nguyễn Hâm Kiều nhận được tin tức lão ba thuận lợi đăng ký, liền nhàng thở ra, lập tức cùng Hoa Hoa lái chiếc xe mượn được đến sân bay, sớm chờ ở nơi đó.

      Ba Nguyễn rất ít ngồi máy bay, sức khỏe có chút tốt, bữa sáng chưa ăn bao nhiêu, máy bay lại ngồi mấy mấy giờ chưa ăn uống. Nguyễn Hâm Kiều đón được người, dẫn ông tìm chỗ ăn cơm trước.

      Lão ba ngại đồ của sân bay đắt, vừa thấy giá ăn, muốn kéo , Nguyễn Hâm Kiều liền dỗ ông đồ ăn ở đây rất bổ rẻ, tìm vị trí dẫn ông ngồi xuống, để Hoa Hoa gọi đồ.

      "Mặc ít như vậy có lạnh hay , dự báo thời tiết mấy hôm nay trời đổ mưa, ba mang quần áo dày đến cho con." Ba Nguyễn xong mở túi da, lấy chiếc áo khoác màu bạc ra.

      Túi da của ông lớn, bên trong chỉ có nửa là quần áo tùy thân của ông, còn lại tất cả đều là quần áo cùng đồ ăn mang cho Nguyễn Hâm Kiều.

      Dù cho cảm thấy lạnh, Nguyễn Hâm Kiều cũng nghe lời mặc vào.
      Ba Nguyễn Hoa Hoa giúp họ gọi đồ, lại thương lượng với , "Hoa Hoa cũng mặc ít, cũng đưa quần áo của con cho con bé mặc được ?"
      "Có thể ạ." Đồ của ba luôn hỏi ý kiến trước, nhưng Nguyễn Hâm Kiều chú ý như vậy.

      Từ như thế này, ba mẹ luôn để ý cảm nhận của nhất, quần áo xinh đẹp cùng đồ chơi của hồi đều nhiều hơn các bạn, trẻ con bạn bè cùng tuổi đều thích đến nhà chơi, thường bị phòng ngủ rực rỡ muôn màu của hấp dẫn, Nguyễn Hâm Kiều cũng nguyện ý hào phóng chia sẻ cho bọn họ chơi, nhưng muốn lấy tuyệt đối có khả năng.
      Có bạn hiểu chuyện khóc nháo ngừng, ba mẹ đối phương thấy đứa nhà mình thích, nhà mình lại luyến tiếc tiêu tiền mua, thường thường dỗ ngon ngọt, dụ dỗ Nguyễn Hâm Kiều đưa cho các em.

      "Dù sao cháu cũng có nhiều đồ chơi như vậy, chơi hết, đưa cho em trai ."

      "Dù sao cháu cũng có nhiều quần áo như vậy, mặc hết, tặng cho em ."

      "..."

      Khi đó mẹ Nguyễn còn sống, dùng lời ôn hòa ung dung thản nhiên giúp lấy lại đồ. Thỉnh thoảng gặp cực phẩm da mặt dày, cầm đồ chơi chịu trả, lúc này ba Nguyễn yên lặng tiến lên lấy về lại cho .
      Từng có lần, đám công nhân quản lí bò sữa mang theo trẻ con đến nhà làm khách, vụng trộm mang búp bê mà Nguyễn Hâm Kiều thích nhất , buổi tối khi ngủ tìm thấy búp bê khóc ruột gan đứt từng khúc, sau khi ba Nguyễn biết hôm sau kiên quyết đến nhà người ta đòi về cho .D~~Đ~~L~~Q~~Đ~~

      Tuy rằng bởi vậy đắc tội ít người, mẹ cũng thường thường kể lể lão ba hiểu nhân tình, mỗi lần lão ba cũng cãi lại, cuối cùng chỉ thầm câu, chơi với những người bắt nạt con của mình cũng sao.

      đúng là đứa trẻ may mắn nhất thế giới này, gặp ba mẹ tốt như vậy, đáng tiếc thân thể của mẹ tốt, còn chưa hưởng đến phúc của , sớm qua đời.

      Nghĩ đến mẹ trong lòng lại ê ẩm, Nguyễn Hâm Kiều vội vàng xua những suy nghĩ này , mặc xong quần áo, rót thêm nước ấm vào trong cốc của ba."Ba ba, ba muốn đến chỗ nào chơi?"

      "Con muốn chỗ nào chúng ta tới chỗ đó."

      "Biết là ba như thế mà!" Nguyễn Hâm Kiều cười hì hì, "Con nghĩ rồi, như thế này nhé chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi trước, buổi chiều tới cổng Lục Gia, có thể xem minh châu Đông Phương, sau đó ngồi ngắm cảnh đường hầm ghềnh thác, được ? Nhưng vào buổi tối chắc có nhiều người, chúng ta cũng có thể ngồi du thuyền. Ngày mai chúng ta phải tới hoàng thành, sau đó lại tới cổ trấn chơi hai ngày, thế nào?"

      chuyến này chủ yếu để ba đến hưởng thụ, dù sao cũng có thời gian, lại vội, sắp xếp hành trình cách xa nhau, vui vẻ thoải mái là quan trọng nhất.

      Tự nhiên ba Nguyễn nghe theo hết.

      Ăn xong này đồ về khách sạn, Nguyễn Hâm Kiều dừng lại trước căn phòng đặt trước, thiết kế là phòng gia đình xa hoa, hơn nữa mặt tiền cũng đẹp, nhưng chỉ phòng bình thường.

      Phòng rất lớn, ba người ở vẫn dư dả, nhưng Nguyễn Hâm Kiều sợ tiện, nên đặt cho Hoa Hoa phòng đơn ở dưới.

      Ba Nguyễn nhìn thấy bảng giá đắt đỏ rất đau lòng, nhưng trước mặt mọi người lời mất hứng nào, đến phòng thấy đồ đạc bên trong tệ, khỏi kinh ngạc : "Phòng phổ thông mà cũng tốt như vậy sao?"

      "Đúng vậy, có phải rất lãi hay ?"

      Ba Nguyễn cười rộ lên: "Ừ, có lời." Coi như giá cao sao, trong lòng ông cũng thư thái hơn chút.

      "Bây giờ còn sớm mà, ba muốn xem TV hay ngủ tiếp?" Nguyễn Hâm Kiều bỏ hành lý vào trong phòng phòng ngủ, quay người lại nhìn thấy ánh mắt trìu mến của ba, lập tức bắt đầu khẩn trương: "Ba ba, có phải mắt ba thoải mái ?"

      " có việc gì, có lẽ hơi mệt." Ba Nguyễn muốn lo lắng, tự giễu : "Già , máy bay cũng dám ngồi."

      " già, ba con còn trẻ mà!" Mắt ông thoải mái, Nguyễn Hâm Kiều liền lấy lại điều khiển, đưa ông vào phòng nghỉ ngơi, cho ông vị trí các chốt mở, "Mau ngủ lát , chốc nữa con gọi ba."D~~Đ~~L~~Q~~Đ~~

      Ba Nguyễn thúc giục : "Con cũng ngủ , buổi sáng dậy sớm như vậy, ngủ nhiều chút, ba vội."

      " biết ạ!"

      Nguyễn Hâm Kiều sắp xếp cho ông xong, lặng lẽ ra khỏi cửa, trốn vào toilet gọi điện thoại cho Quan Triệt. Bên kia vừa ăn cơm trưa xong trở lại văn phòng, chuẩn bị tư liệu cho hội nghị buổi chiều, Nguyễn Hâm Kiều cũng quấy rầy , vài câu để tiếp tục làm việc.

      Buổi chiều dựa theo kế hoạch cổng Lục Gia, nơi đó đại lại có sức lôi cuốn, những tòa cao ốc chọc trời nối tiếp nhau, ngăn nắp mode phóng khoáng lạc quan, phồn hoa gấp bao nhiêu lần so với thành phố B của mười mấy năm trước.

      Hành trình của bọn họ cũng vội, dạo chơi chậm rãi, minh châu Đông Phương thăm chuyến, cuối cùng nhịn được, lôi kéo lão ba mua sắm.

      mua đồ cho mình, ba Nguyễn đau lòng chút nào, tại biết kiếm tiền, trong nhà lại có tài sản gửi ngân hàng, dĩ nhiên là khuê nữ thích cái gì mua cái đó, phóng khoáng thông suốt là tốt rồi.

      Nhưng đến phiên chọn đồ cho ông, ba Nguyễn xua tay cự tuyệt liên tay, ông thiếu cái gì, cần lãng phí số tiền kia. Nguyễn Hâm Kiều liền làm nũng ngang ngược mạnh mẽ mua cho ông hai chiếc áo mùa thu bằng da mềm và thoải mái, Hoa Hoa cũng ở bên hát đệm, ba Nguyễn lay chuyển được các , bị đùa nghịch thử quần áo của thanh niên, chỉ thở dài.

      Người bán hàng nhận ra Nguyễn Hâm Kiều, rất chuyên nghiệp mỉm cười hỏi thăm, hô to gọi kinh động khách hàng khác. Loại thời điểm này Nguyễn
      [​IMG]
      Iluvkiwi, Tôm Thỏnhoxbina thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :