1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tàng Ngọc Nạp Châu - Cuồng Thượng Gia Cuồng [Chương 124]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nạc Nạc

      Nạc Nạc New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      3
      biết Đại Bạch có phải là nam phụ tiếp theo trong dàn harem của Ngọc tỉ nữa.
      này quá nguy hiểm rồi. :yoyo53:

    2. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      :yoyo67: Mình hy vọng Bạch đại thiếu gia trở thành 1 phần hậu cung của Ngọc Châu, ở đó có Nghiêu thiếu là đủ rồi. thế tên họ Bạch này cứ tỏ vẻ nguy hiểm như vậy biết là bạn hay thù, muốn thân cận Ngọc Châu chưa hẳn thích Ngọc Châu, ràng biết nhị đệ của có gian tình với Nghiêu Xu Đình nhưng vẫn đính hôn. :yoyo59: ôi, hiểu nổi suy nghĩ của nữa. Mệt ghê.

    3. Handy

      Handy Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      33
      Cứ thấy @Hằng Lê với Cuồng thượng gia cuồng ở đâu là nhảy vô. Chấm ở đây để đọc<3<3

    4. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Bạch lớn đính hôn với em Nghiêu, sắp thành em rể kiêm bạn nhậu Nghiêu.
      Bạch tằng tịu với em Nghiêu, có lẽ thành em rể tuyến ngoài của Nghiêu.
      Bạch lớn muốn tò te với giáo của em Nghiêu, là người bí trong chiếc giường cọt kẹt của rể tương lai kiêm bạn nhậu Nghiêu, có lẽ sắp tới thành chị dâu thứ hai trong gia đình Nghiêu.
      Từ đó suy ra, em rể chưa vào cửa muốn tư thông, lập kế hoạch rải đinh chị dâu của rể,. em trai của em rể lại đóng đinh được chị dâu chưa gả của trai. Gia môn quá mạnh.
      nùi.....
      hangxuu, daisyphan9226, Kimkimdao4 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 56

      Edit: Susumy

      Tuy rằng trong lòng vẫn còn chút hờn dỗi nhưng cũng qua mấy ngày mà hề thấy nữ nhân này chủ động đến làm hoà, Thái uý cảm thấy nên so đo với nữ nhân ngây ngô biết mùi đời này làm gì liền quyết định chủ động cho nàng bậc thềm xuống. Nhưng cuối cùng vẫn là quen việc cúi đầu trước nên gương mặt tuấn tú vẫn lạnh lùng cau có, hồi lâu mới : “Hôm qua mới khảo sát quân tình về cực kì mệt mỏi nên muốn cưỡi ngựa, biết có thể cùng tiểu thư về chung xe hay ?”


      Ngọc Châu muốn mở miệng : “Ở trước cửa cung, nam nữ cùng xe xem ra ổn”. Nhưng Thái Uý đợi nàng trả lời cất bước lên xe ngựa.


      Ngọc Châu bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể bước nhanh đuổi theo, hi vọng có ai nhìn thấy.


      Chờ khi nàng lên xe, Nghiêu Mộ Dã ngồi xuống : “ Nhiều ngày nay ta ở quân doanh cùng mọi người bàn bạc về quân tình, nhất thời thể quay về phủ, biết trong những ngày này tiểu thư làm những gì?”


      Ngọc Châu nghiêm chỉnh ngồi trong xe giọng : “Tiểu nữ chỉ thích chạm ngọc, gần như còn sở thích nào khác, chỉ là trong lúc rảnh rỗi chạm khắc vài vật mà thôi”.


      Đối với câu trả lời này Thái uý được vừa lòng cho lắm nên mặt trầm xuống : “Chẳng lẽ do tiểu thư bận rộn chạm khắc, nên hoàn toàn hề nhớ tại hạ sao?”


      tại Nghiêu Mộ Dã nghiễm nhiên xem mình là chồng chưa cưới của Ngọc Châu, tuy rằng thông cảm cho này ngây ngô hiểu gì về tình , nên chút lời ngon ngọt cũng biết , nhưng bực ở chỗ mấy ngày nay mình giận ràng như thế lại biết cách đến gần để dỗ dành mình, thực đáng giận mà! Có thể phạm vào tội ‘Thất xuất chi điều’ (*). Đợi sau khi thành hôn xong, dạy nàng từng điều để cho nàng hiểu rằng phải lấy phu quân làm đầu.”


      (7 lỗi quan trọng trong đạo làm vợ)

      Trong lúc Thái uý lạnh mặt tính toán ở góc kia, Ngọc Châu chậm rãi nhích dần đến, đem bàn tay nhàng, mềm mại của mình mà khoác lên bàn tay của , gì, chỉ dùng đôi mắt long lanh đó lặng lẽ nhìn .


      Trong lòng thái uý bây giờ trước ánh mắt long lanh của ai kia, lập tức cũng mềm vài phần, liền nhanh tay kéo nàng vào lòng, hung hăng ngửi mùi hương nhàn nhạt người nàng : “Sao lại nhìn ta như thế? Muốn trêu ghẹo ta đúng ?”


      Ngọc Châu tuy rằng tâm tư định nhưng lại biết nên mở miệng ám chỉ với Thái Uý như thế nào, sau khi suy nghĩ lúc giọng : “Chỉ nghĩ đến an nguy của Thái uý, biết Thái uý ở nơi nào, có bị nữ nhân nào dùng khoá ngọc để khoá chỗ quan trọng nào đó hay ?”


      Nếu như câu này là của người khác Thái uý đến lông mày cũng buồn nhướng lên mà nhanh chóng dùng dao chém xuống để diệt khẩu.


      Nhưng bây giờ lại là nữ nhân bé với đôi má hây hây đỏ này cất tiếng hỏi. Thái uý đại nhân chỉ có thể nghiêm trang đáp: “Nếu lo lắng như thế, mời tiểu thư hãy tự mình kiểm tra, xem nó có được bình an và khỏe mạnh hay ?”.
      Nghe Nghiêu Mộ Dã xong, mặt Ngọc Châu có cảm giác gần như mình thể giữ được bình tĩnh.


      Nhưng mình là người gợi lên cậu chuyện,mà bây giờ vừa lâm trận lùi bước đó phải tính cách của Ngọc Châu, vì thế nàng liền ghé vào tai nhàng : “Trong phủ quá đông người, bí mật khó giữ, hay là... Chúng ta đến khách điếm có được ?”


      ……


      Nghiêu nhị thiếu của Nghiêu gia, nhất đẳng công hầu của Đại Nguỵ cho dù có hẹn hò lén lút cũng là trạch viện xa hoa, thiết kế tinh xảo. Phía trước là rừng trúc thanh nhã, phía sau là dòng suối mát trong.


      Nên tại khi nghe này đề nghị Thái uý tất nhiên là chịu rồi.


      Nhưng cuối cùng vẫn là phải chịu thua người phụ nữ này, nên cả hai lên xe ngựa thẳng đến gian khách điếm trong kinh thành. Bởi vì muốn gây chú ý của nhiều người, Ngọc Châu còn mời Thái uý xuống trước,chỉ để lại nha hoàn và thị vệ đứng cách khách điếm đoạn xa. Ngọc Châu nhắc Thái uý là bảo thị vệ đưa ngân lượng rồi bảo vào trước để mướn phòng còn nàng đội mũ sa che mặt vào sau.



      Tuy rằng là khách điếm nhưng lại quá đơn giản, thô sơ hơn cả căn khách điếm nàng ở trước kia rất nhiều. Nhưng được cái là rất vắng vẻ, trừ những ngày đầu tháng và cuối tháng ở trong kinh thành mở chợ chỗ này mới đông đúc, nhưng bây giơ phải thời điểm đấy nên có người nên rất được Ngọc Châu vừa ý.


      Thái úy đánh giá tuy rằng sạch nhưng căn phòng là quá mức đơn giản, nhìn trừng trừng vào đứng sau bức bình phong : “… Tránh mọi người là tránh kiểu này đây hả? Sao ta lại có cảm giác như vụng trộm lén lút với vợ thằng khác thế này?”




      Ngọc Châu cởi áo ngoài, hơi nghiêng người để ló đầu ra khỏi bức bình phong cẩn thận : “Ta từng có chồng mà, vừa rồi là do ta suy tính được chu toàn, nếu Thái uý thích…. tại chúng ta trả phòng cũng được.”



      Thái úy chậm rãi ngồi xuống giường, nhìn Ngọc Châu ở sau bình phong để lộ ra phần vai, đột nhiên cảm thấy dừng chân ở khách điếm rách nát thế này cũng là thú vị khác, làm sao có thể trả phòng theo ý nàng cho được?



      Vì thế nghiêm mặt : “Còn biết xấu hổ dám mình kết hôn, nếu kết hôn rồi có ai lại nôn nóng tự cởi quần áo mình thế kia? Còn mau qua đây để hai đứa cởi áo chung!”



      Trước đó Thái Úy có đề nghị hai người đến biệt viện bờ hồ ở ngoại thành, nhưng Ngọc Châu lại nghĩ những dụng cụ điêu khắc ngọc ở biệt viện đều được chuyển hết đến Nghiêu phủ. Nếu như thế cộng thêm Thái Úy đột ngột nổi lên hứng thú gì khác biết kéo dài đến bao lâu. là lãng phí thời gian.



      Nàng lòng chỉ muốn làm cho xong việc, rồi nhanh chóng quay về Nghiêu phủ, tránh cho người trong Nghiêu phủ nhìn ra manh mối, mặt khác lại có thể điêu khắc ngọc kiện để ngày mai mang đến cho Trịnh tiên sinh đánh giá. Làm gì có còn có lòng dạ mà nghĩ đến chuyện khuê mật tình thú như thế nào, chỉ mong đánh nhanh rút nhanh.


      Nghe thái uý cười chế nhạo khiến cho mặt cũng tự nhiên mà đỏ lên, lúc này nàng ở sau bình phong cực kì bối rối, bởi biết lúc ra nên mặc lại quần áo cho xong mới ra, hay thế này. Vì thế lại lục tục mặc đồ vào.



      Nghiêu Mộ Dã nhiều ngày đươc thân mật cùng người phụ nữ này cảm giác như bị tà vật của Quan Dương công chúa kia đè nén dưới ngàn năm.



      Lúc này cửa phòng khép chặt, nữ tử đầy hương thơm chỉ cách có bức bình phong, là có thể ôm trọn thân thể ngát hương trơn mượt kia. Lúc này nếu còn tiến hành theo trình tự, chậm rãi nhấm nháp thú vui ta nhã gì gì đó đúng là phải nam nhân nữa!


      Vì thế liền sải bước nhanh đến ôm mỹ nhân sau bức bình phong vào lòng, tiếp đó sải đôi chân dài bước nhanh đến ôm nàng ngã nhào giường, kế tiếp đó là giường mạn lay động, gần như hề dừng lại…



      Qua nửa canh giờ, tiểu nhị mặt mày ủ dột lên lầu, tai dán chặt vào cửa nghe ngóng, lại chần chờ, sau đó lấy hết dũng khí gõ cửa phòng.



      Chỉ nghe phòng trong nam tử thở hổn hển : “Cút!”


      Tiểu nhị trước đó quan sát vị khách nhân này chỉ mình mà mang theo thị vệ, quần áo người sang trọng cũng là người rộng rãi nên có đôi phần còn cố kị dám đắc tội.



      Nhưng sau khi nghe tiếng “Cút” tiểu nhị lại tức giận lúc này liền lớn: “ Khách quan, phải tiểu nhân muốn làm hỏng chuyện tốt của ngài, nhưng khách điếm hôm nay có năm vị sư thái từ Vân Từ Am đến trọ, các vị như thế này… Ầm ĩ như thế này… Làm cho họ muốn đọc kinh cũng đọc nổi! Họ ầm ĩ muốn trả phòng… Chưởng quầy của chúng tôi khách điếm này lợi nhuận ít, khách nhân lại muốn bỏ , chúng tôi đáng thương, đáng thương…”


      đợi tiểu nhị hết câu cửa phòng bật mở mạnh, chỉ thấy nam tử hông quấn vội chiếc chăn trải giường, mồ hôi chảy khắp các cơ bắp đem túi vàng ném về hướng phía tiểu nhị lạnh lẽo : “Bấy nhiêu đủ chưa? Ta bao hết cả khách điếm này, mau đuổi hết đám ni ra ngoài.”


      túi vàng to như thế tất nhiên là đủ rồi, tiểu nhị vui sướng khom lung cung kín với cánh cửa phòng đóng kín mít, cúi đầu chạy mạch xuống lầu.


      Nghiêu thái uý lần nữa đóng cửa phòng đến bên giương ôm lấy người ngọc quấn chặt chăn dám ló mặt ra ngoài, hất chăn ra, hung hăng hôm lên gương mặt vẫn còn đỏ tía tai mà : “Châu Châu đừng xấu hổ, lần này nàng có thể hét to cần kiêng kị, thích thế nào kêu cứ kêu thế ấy”.

      Last edited by a moderator: 28/10/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :