1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 33:Ngươi! Ra đây!




      đài cao ầm cái, thanh vang dội tận chân trời. Sau tiếng sấm, khối băng bén nhọn rơi xuống đất. Tiếng rơi đó kích thích lỗ tai của mọi người.


      Mây đen tan , tình cảnh đài cao khiến mọi người kinh ngạc.


      Lạp Tây Á mệt mỏi chống đỡ thân thể, nỗ lực thở mạnh để ổn định thân hình. Nàng dùng lá chắn ma pháp chặn lại những băng nhũ tập kích mình. Nhưng chúng tạo thành trùng kích quá lớn khiến cánh tay trái của nàng ra lỗ chảy máu. Máu chảy xuống theo cánh tay nhiễm đỏ ống tay áo của nàng. Máu giọt đất vẽ ra những đóa hoa quỷ dị.


      Sắc mặt Phong Dật Hiên trầm như nước. ràng hơn tất cả mọi người rằng nếu phải có cỗ Công Kích Tinh Thần mãnh liệt ngăn trở, nha đầu đối diện chỉ bị thương tay như thế. Đáng ra phải là trái tim của nàng. Là ai?




      Lạp Tây Á cắn răng chịu đựng đau nhức truyền tới từ cánh tay. Trong máu còn có nước đá hòa tan từ băng nhũ. Nước đá tan ra, đau đớn càng ràng hơn, giống như có hàng ngàn con kiến cắn xé xương của nàng. Toàn thân nàng dường như đóng băng lại. Thậm chí Lạp Tây Á còn nghe được tiếng xương mình nứt ra. Trước mắt nàng trở nên mơ hồ. Nàng hiểu mình vừa được kéo trở về con đường tới tử vong. kinh ngạc và tức giận lên rồi biến mất trong mắt của thiếu niên đối diện, cùng với ánh nhìn quỷ dị dời từ cánh tay đến ngực khiến nàng hiểu : muốn giết mình, nhưng bị ai đó ngăn chặn. Vết thương này đáng ra phải ở ngực mình!


      Nhưng ai ngăn chặn thiếu niên ác độc này? Là ai cứu mình?


      Trước mắt Lạp Tây Á mơ hồ nhưng nàng thấy được ánh mắt thiếu niên kia càng ngày càng lạnh nhìn về hướng.


      Nàng thấy gương mặt lạnh nhạt của Khắc Lôi Nhã theo ánh nhìn đó trước khi bất tỉnh.


      Khán đài yên lặng như tờ. Tất cả đều ngây ngẩn.


      Khắc Lý Phu lúc này mới đem ánh mắt từ váy của thị nữ phía sau thu hồi lại.


      Kết quả tỷ thí đài cao cần cũng biết. Lạp Tây Á bất tỉnh, đương nhiên thua. Thiếu niên Phong Dật Hiên gương mặt lạnh lùng đứng đó thắng.


      Học viện của Lạp Cách Tạp vang lên tiếng hoan hô. Bọn họ thắng rồi!


      Mặt của các học viên học viện Húc Nhật tối lại, chưa lấy lại được tinh thần. Lạp Tây Á trong vũng máu đài cao chưa sống chết. Toàn bộ quý tộc khán đài nghĩ tới kết quả này nên nhất thời cũng tiếp nhận được.


      Thua rồi!


      Thiếu nữ thiên tài Lạp Tây Á thua, còn thua thảm như thế.


      Đặc sứ khán đài đặc biệt híp mắt, khóe mắt bắn ra tinh quang. liếc về phía Giáo Hoàng bên cạnh nhưng ngài lại nhắm mắt lại! Nụ cười mặt Hoàng đế bệ hạ còn, nhưng cũng có biểu lộ gì khác. Khắc Lý Phu khẽ nhướng mày như suy tư gì đó. Hoàng hậu khẽ cau mày, lo lắng.


      Nhân viên cứu hộ rất nhanh đem Lạp Tây Á hôn mê đài cao chữa thương. Ma Pháp Sư trọng tài lên tuyên bố thắng lợi của Phong Dật Hiên.


      để ý tới Ma Pháp Sư này, mà xoay người, ánh mắt sáng quắc nhìn về hướng, mặt ra nụ cười quỷ dị. Tay nhè nhấc lên, ngăn cản trọng tài tuyên bố.


      Trọng tài sửng sốt, hiểu thiếu niên tản ra hơi thở lạnh lẽo này muốn làm gì.


      Cái mông Thủy Văn Mặc ghế cũng yên. uốn qua uốn lại nhìn Phong Dật Hiên đài. (tác giả dùng từ dành cho mấy nhân vật kiểu này đỡ được :”>) Chỉ có mới hiểu được Phong Dật Hiên lúc này là nghiêm túc. Đáy mắt dâng lên tia u, chứng tỏ hưng phấn, phát được đồ tốt gây hứng thú. Là cái gì vậy? Là cái gì vậy? Thủy Văn Mặc cũng kích động.


      “Tỷ thí vừa rồi tính.” câu của Phong Dật Hiên liền đưa tới sóng to gió lớn.


      Học viên học viện Húc Nhật nổi giận. Đây là coi thường, là vũ nhục trực tiếp nhất!


      Người Lạp Cách Tạp há hốc miệng. Người hướng dẫn của Phong Dật Hiên muốn khóc. biết thiếu niên này lại lên cơn rồi (động kinh ấy ạ :)). Thắng lợi tới tay lại thèm. Điên rồi! Điên rồi! kéo tóc, trong lòng thầm kêu rên sớm muộn gì nó cũng biến mất. Ánh mắt đặc sứ đại nhân quăng tới khiến muốn đâm đầu vào tường chết cho xong.


      “Ngươi! Ra đây!” ngón tay Phong Dật Hiên chậm rãi chỉ về hướng, phun ra mấy chữ lạnh lùng.


      Mọi người nhìn theo hướng ngón tay của , ngây ngẩn.


      Khuôn mặt có mấy phần tương tự với thiếu nữ Lạp Tây Á mới bại trận. Là Khắc Lôi Nhã!


      “Ra đây. Ngươi biết vì sao ta gọi ngươi ra.” Mặt Phong Dật Hiên lạnh lẽo, lãnh với Khắc Lôi Nhã: “Ngươi thay nàng tỷ thí. Vừa rồi tính.”


      Lời cuồng vọng khiến đám người An Mạt Cách Lan nổi giận. Thiếu niên này biết trời cao đất rộng. nghĩ cuộc tỷ thí trang trọng giữa hai nước này là gì?


      Sắc mặt đặc sứ rốt cuộc cũng thay đổi, muốn đứng lên gì đó.


      Lúc này Giáo Hoàng khẽ mở mắt, nhàng với Hoàng đế bệ hạ bên cạnh: “Bệ hạ, để cho bọn họ tỷ thí . Đừng bóp chết tình cảm mãnh liệt của bọn trẻ.”


      Đặc sứ há to miệng. Lời muốn ra liền nuốt lại. biết Giáo Hoàng suy nghĩ gì. Chuyện hoang đường như vậy mà Giáo Hoàng cũng đồng ý?!


      Hoàng đế cũng sửng sốt. Vở kịch biến hóa hoang đường. Nhưng phản ứng của Giáo Hoàng mới khiến người ta phải ngạc nhiên. Người khán đài ngơ ngác. Ý của Giáo Hoàng là sao? Bảo vệ An Mạt Cách Lan hay còn gì khác nữa? Kết quả định còn muốn tỷ thí lại?


      Ánh mắt của Hoàng Đế rơi vào người Khắc Lôi Nhã. cũng muốn đắc tội đại sư Khắc Lý Phu hay Giáo Hoàng. Khắc Lôi Nhã hờ hững gật đầu. Hoàng đế lúc này mới yên tâm. Khắc Lôi Nhã đồng ý, nếu đại sư Khắc Lý Phu cũng trách được. Hơn nữa với tính tình của đại sư, tuyệt đối để Khắc Lôi Nhã bị uy hiếp tính mạng trong trận tỷ thí này. Đến thời khắc nguy hiểm, nhất định ra tay.


      Hoàng đế bệ hạ gật đầu với trọng tài. Trọng tài lấy lại tinh thần, quát to: “Trận tỷ thí thứ ba. Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã đấu với Phong Dật Hiên.”


      Hội trường triệt để sôi trào!


      Vở kịch này ban đầu khiến mọi người nghẹn họng trân trối, sau đó là kích động.


      Dù hoang đường thế nào vở kịch này vẫn còn tia hy vọng.


      Có cơ hội thắng chứ? Có cơ hội lấy lại mặt mũi chứ?


      Rất nhanh có hai phái được chia ra.


      Có phái cho rằng hoa si ngu ngốc Khắc Lôi Nhã chỉ khiến An Mạt Cách Lan mất thể diện hơn. Có phái lại cho rằng Khắc Lôi Nhã là đệ tử của đại sư Khắc Lý Phu, có lẽ có hy vọng. Phái trước được nhiều người ủng hộ hơn. Những quý tộc biết Khắc Lôi nhã cũng nhìn nàng bằng ánh mắt phức tạp. Có khinh bỉ, có nhen, có châm chọc, có nực cười, có may mắn…Công chúa Mã Lệ Ti lo lắng nhìn bóng lưng Khắc Lôi Nhã. Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn trầm xuống.


      Khắc Lôi Nhã chậm rãi đứng lên.


      Ánh mắt tất cả mọi người tập trung người thiếu nữ tóc vàng mắt xanh.


      Dưới ánh mặt trời, Khắc Lôi Nhã mỉm cười thản nhiên, từ từ lên đài cao.


      Gió thổi, tóc Khắc Lôi Nhã tung bay. Trong nháy mắtmọi người có ảo giác này cũng phải là hoa si ngu ngốc trong lời đồn, mà là viên minh châu tỏa ra ánh sáng chói mắt.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 34: Vô sỉ! Hèn hạ! Xấu xa!




      Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Khắc Lôi Nhã chậm rãi xuống khán đài, hướng tới đài tỷ thí.


      Công chúa Mã Lệ Ti lo lắng nhìn theo bóng lưng nàng, trong lòng thấp thỏm yên. Lạp Tây Á phải là đối thủ của người kia, liệu Khắc Lôi Nhã có được ? Nàng có thể toàn thân trở ra hay ?


      “Chúng ta mất mặt mất. Hoa si Khắc Lôi Nhã căn bản bất học vô thuật. ai biết nàng làm thế nào mà có thể trở thành đệ tử của đại sư Khắc Lý Phu. Nhất định là có chuyện mờ ám ở đây.” thanh thấp truyền vào lỗ tai công chúa Mã Lệ Ti.


      “Đúng vậy. Lần này chúng mất hết mặt mũi cho coi. Ả ngu ngốc cho mình là ai mà dám đứng ra nghênh chiến?” thanh khác .


      Ngay sau đó, bọn họ ngây ngẩn. Ánh mắt lạnh lẽo ác độc của công chúa Mã Lệ Ti bắn qua làm bọn chúng im lặng ngay lập tức, đầu cúi xuống. Bọn họ chưa từng gặp qua nét mặt như vậy của công chúa luôn dịu dàng hào phóng này.


      “Mặc kệ Khắc Lôi Nhã có thể thắng hay . Nàng có dũng khí dám đứng ra tỷ thí vì nước nhà là đủ.” Thanh nhàn nhạt của nhị hoàng tử Nam Hi bay vào lỗ tai mọi người. Sắc mặt họ đều phức tạp, dám lên tiếng nữa. Bọn họ hiểu ý tứ của nhị hoàng tử điện hạ. Nàng dám đứng lên nghênh chiến mà họ lại ở đây mát, bằng hoa si Khắc Lôi Nhã.


      đường , thanh om sòm của Ngõa Nhĩ Đa vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã: “Khắc Lôi Nhã, ngươi muốn ứng chiến?”, vò đầu bứt tai.


      “Ừ.” Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt đáp tiếng. Từ khắc nàng ra tay chuẩn bị tâm lý.


      “Người kia vừa mạnh lại vừa biến thái như vậy, ngươi có thể thắng ?” nghe Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt trả lời, Ngõa Nhĩ Đa liền có chút hy vọng.


      “Đánh lại.” Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt trả lời.


      “Ôi mẹ nó!! Vậy mà ngươi còn bình tĩnh như thế!” Ngõa Nhĩ Đa như núi lửa bộc phát, tức giận thôi. Khắc Lôi Nhã gì. Ngõa Nhĩ Đa chợt nhớ: “Chẳng lẽ ngươi chờ sư phụ Khắc Lý Phu ra tay cứu ngươi?”. Lời vừa ra bị Ngõa Nhĩ Đa bác bỏ. Tiểu ác ma này tuyệt đối để xảy ra chuyện như vậy. Đây là nhận thức của về nàng.


      Khắc Lôi Nhã mỉm cười như hoa, chậm rãi lên đài cao, đối diện với Phong Dật Hiên.


      “Ta muốn chết.” mồ hôi lạnh của Ngõa Nhĩ Đa chảy ròng ròng. tại là Linh Hồn Thể, dựa vào ma linh thạch. Đối diện với thiếu niên có thực lực đáng sợ có thể giết chết Khắc Lôi Nhã, số mạng của hòn đá như ảm đạm rồi.


      “Ngươi chết được.” Khắc Lôi Nhã hừ lạnh.


      “Ngươi đánh lại .” Ngõa Nhĩ Đa run rẩy, bi thống trong lòng.


      Phong Dật Hiên mắt lạnh nhìn thiếu nữ tóc vàng trước mắt, biết vì sao trong lòng đầy hưng phấn như tiểu hài tử. Mặc dù chỉ chút xíu thôi nhưng đây là cảm giác chân .


      ngượng ngùng. Mới vừa rồi ta tùy tiện ra tay. Ta thể nhìn ngươi giết muội muội của mình.” Khắc Lôi Nhã mỉm cười xin lỗi, nhưng trong giọng tia áy náy.


      “Hừ.” Phong Dật Hiên lơ đễnh hừ lạnh tiếng, để ý lời nàng. Khắc Lôi Nhã có thể thấy mục đích của . Phong Dật Hiên quan sát nàng. Bề ngoài nàng có mấy phần tương tự với Lạp Tây Á, nhưng cùng loại người. Ánh mắt của nàng thâm thúy đáng sợ, tản ra cỗ hơi thở nguy hiểm trí mạng. sai! Nàng cũng giống mình, tinh thông thuật thích khách! Cần phải cẩn thận hơn.


      “Bớt nhảm. Bắt đầu .” Phong Dật Hiên cười lạnh rồi bày trận thế. Dù thiếu nữ trước mắt có tinh thông thuật thích khách thế nào? Trong trường hợp này thích khách có ưu thế. Thích khách chỉ có thể ra tay trong bóng tối mới có thể tạo thành uy hiếp lớn. tại, ma lực yếu ớt của thiếu nữ này hoàn toàn bộc lộ trước mặt mình. Công Kích Tinh Thần ư? Ha ha. Mình có thể thua hai lần bởi cùng chiêu thức sao? Chỉ là thiếu nữ này khiến cho người ta kinh ngạc. Nàng lại có thể biết Công Kích Tinh Thần!


      Mặc dù trong lòng có chút cảm giác hưng phấn của tiểu hài tử, nhưng Phong Dật Hiên cảm thấy mình thắng. muốn cho thiếu nữ dám cả gan đánh lén phải trả giá lớn vì hành động của mình. Đó chính là sinh mạng của nàng.


      Phong Dật Hiên thử đọc câu thần chú sơ cấp ngắn ngủi dò xét nàng. Vài băng nhũ xuất . Khắc Lôi Nhã lập tức đưa ra lá chắn bằng lửa cản lại.


      Hai người đều có cảm giác đau nhức hay ngứa ngáy nào.


      Nhưng trong lúc đó họ có thể thấy ràng thực lực của đối phương.


      Khóe miệng Phong Dật Hiên lên tia cười lạnh. Ma lực của nàng quả nhiên chưa hình thành. Trực tiếp giết nàng là được. hừ tiếng, lui về phía sau, kéo khoảng cách, niệm lên câu thần chú.


      Mọi người khẩn trương nhìn tình huống đài. Khi thấy Phong Dật Hiên niệm câu thần chú nhưng Khắc Lôi Nhã vẫn lẳng lặng đứng đó, phản ứng của họ rất đa dạng.


      Học viên học viện Húc Nhật cắn chặt răng, thái độ phức tạp. Trong lòng họ đầy mâu thuẫn. Họ hiểu được thiếu niên Phong Dật Hiên này tại sao lại chỉ đích danh Khắc Lôi Nhã ra tỷ thí. Khắc Lôi Nhã thắng có thể cứu vãn chút mặt mũi, có thể thua kém người ta. Nhưng nếu hoa si bất học vô thuật Khắc Lôi Nhã thắng, mặt mũi họ ở đâu?


      Các quý tộc khán đài dài cổ, ngừng thờ nhìn màn đài cao. Thấy tình cảnh đó, nhiều người lộ ra nét mặt “quả nhiên là thế”. đúng là Khắc Lôi Nhã làm mất thể diện. Nàng làm sao thắng được thiếu niên đánh bại Lạp Tây Á?


      Câu thần chú của Phong Dật Hiên càng ngày càng nhanh. Trong lòng chợt dâng lên cảm giác lo lắng. Đây là cảm giác nhạy cảm bẩm sinh của thích khách. Tuyệt đối sai!


      thấy ràng mặt Khắc Lôi Nhã chậm rãi lên nụ cười lạnh lẽo và cực kỳ nguy hiểm.


      “Phong Dật Hiên, ra dáng dấp ngươi rất đẹp mắt. Ta có chút bị mê hoặc đấy!” khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân của Khắc Lôi Nhã ra nụ cười, với Phong Dật Hiênđầy “dịu dàng thâm tình”. Bộ dáng nàng phong tình vạn chủng, mê hoặc lòng người.


      Phong Dật Hiên sửng sốt, thể niệmtiếp câu thần chú.


      Ngay sau đó, toàn thân Khắc Lôi Nhã phát ra ánh sáng màu xanh lá cây rực rỡ, đẹp mắt vô cùng. Nàng nhanh chóng xông về Phong Dật Hiên còn chưa lấy lại tinh thần.


      Đấu Khí!!


      Là Đấu Khí!


      Hơn nữa còn là Đấu Khí màu xanh lá cây của cao cấp Kiếm Sĩ!


      Ma Vũ Song Tu?!


      Hoa si vô dụng Khắc Lôi Nhã lại biết Ma Vũ Song Tu?!


      Ma pháp và Đấu khí?!


      Khán đài lại sôi trào mạnh mẽ. Trời ạ! Đấu Khí! Ma Pháp Sư nếu để cho chiến sĩ lại gần, hậu quả ai cũng biết.


      Rất nhiều người há hốc miệng đến quên cả khép lại. Còn có người liều mạng ngắt cánh tay mình đến lúc tím bầm cũng chưa chịu dừng. Có người cảm thấy trước mắt tối sầm, cảm giác muốn sụp đổ. Công Tước Cổ Đốn ngây ngốc nhìn ánh sáng màu xanh lá câyquên cả suy tư. Khuôn mặt công chúa Mã Lệ Ti hưng phấn đến đỏ cả lên. Nhị hoàng tử Nam Hi lại nhàng quay lại nhìn Tẫn Diêm ở phía cuối. Khóe miệng Tẫn Diêm nâng lên nụ cười nhạt đến nỗi ai nhận ra.


      khán đài đặc biệt, Hoàng đếtrợn to mắt nhưng khôngduy trì nét mặt này quá lâu. Khắc Lý Phu cau mày biết nghĩ gì. Sắc mặt đặc sứ đại nhân trắng bệch, nắm chặt tay vịn của ghế được gì. Giáo Hoàng trầm mặc, híp mắt nhìn lên đài cao. Chỉ có Hoàng hậu là lộ vẻ mặt vui mừng.


      Lúc này, Phong Dật Hiên luống cuống. ngờ rằng thiếu nữ này chẳng những là Ma Pháp Sư, tinh thông thuật thích khách, mà còn là chiến sĩ!!! Thân thể linh hoạt tránh công kích. Nhưng thể lui về sau nữa. Dù Ma Pháp Sư tinh thông thuật thích khách cũng có biện pháp ngăn công kích mãnh liệt của chiến sĩ ở gần.


      Ngõa Nhĩ Đa kêu gào lật trời trong đầu Khắc Lôi Nhã. Vô sỉ! là vô sỉ! Tiểu ác ma này vô sỉ tới cực điểm. Nàng ở ngay lúc người ta đọc câu thần chú cuối cùng quan trọng như vậy lại ra lời mập mờ, khiến lòng dao động. “Phong Dật Hiên, ra dáng dấp ngươi rất đẹp mắt. Ta có chút bị mê hoặc đấy!” Ta nhổ vào! Có khả năng tiểu ác ma thích tiểu tử cuồng vọng mới gặp mặt lần đầu này sao? Quả nhiên khi tiểu ác ma làm nũng chính là lúc đối phương gặp phải đả kích hủy diệt! là tiểu ác ma vô sỉ, hèn hạ, hạ lưu, xấu xa! Dùng thủ đoạn quá hiểm, quá ác độc!


      Khốn cảnh của Phong Dật Hiên bây giờ Thủy Văn Mặc có thể cảm nhận được. Dùng cảm giác vô cùng hỗn loạn để hình dung là vô cùng thỏa đáng. Phong Dật Hiên bị đuổi xoay quanh nhưng gian để vòng vo lâu. Phương thức công kích của Khắc Lôi Nhã xảo trá, tàn nhẫn nhưng rất có ích. Tay nàng có binh khí nhưng cũng có thể làm cho hốt hoảng thôi. Thủy Văn Mặc giãy dụa cái mông rời khỏi ghế, đứng lên nhìn Phong Dật Hiên hốt hoảng mà trong lòng cười to dứt. Lần đầu tiên thấy Phong Dật Hiên bị người ta đuổi giống như chó rơi xuống nước. Quá thú vị!


      Trong lòng Phong Dật Hiên thầm kêu khổ. Khắc Lôi Nhã mỗi lần đều chặn chính xác đường lui của , sau đó liều mạng công kích mãnh liệt. Đừng là thời gian để đọc câu thần chú, ngay cả thời gian vận dụng thân thể linh hoạt né tránh còn vô cùng khó khăn. Mỗi lần nàng đánh trúng đều khiến đau đến nhe răng trợn mắt, còn hăng hái được nữa. Nữ nhân đáng chết này, mỗi lần ra tay đều chuẩn như vậy. Tính sai! Tính sai rồi! Nữ nhân này vậy mà lại có Đấu Khí.


      “Ngươi đừng khinh người quá đáng!” Phong Dật Hiên chật vật né tránh Đấu Khí của Khắc Lôi Nhã công kích lần nữa, thở hổn hển .


      Mặt Khắc Lôi Nhã vẫn sắc lạnh, lên tiếng mà tiếp tục ngăn đường lui của Phong Dật Hiên.


      Ma Pháp Sư bị chiến sĩ ở gần quấn lấy, giống như là đánh rắm vậy (oa a, là khó chịu ấy mà T_T). Phong Dật Hiên có thể kiên trì lâu như vậy bởi vì tinh thông thuật thích khách. Nhưng thể lực cũng giảm xuống nhanh chóng. Mà sắc mặt của Khắc Lôi Nhã vẫn như cũ, tóc cũng loạn.


      Ngõa Nhĩ Đa hưng phấn. Thấy người lợi hại như vậy bị Khắc Lôi Nhã chèn ép, cảm thán nỗ lực Khắc Lôi Nhã bỏ ra. Đoạn thời gian đó, mỗi ngày khi nàng trở về đều mang theo vết thương chồng chất. Đó chính là kết quả của việc học tập Đấu Khí với Tẫn Diêm. trưởng thành trong đấu khí của nàng khiến Tẫn Diêm và Ngõa Nhĩ Đa giật mình.


      khí nhiệt liệt trong hội trường dâng lên tận trời. Biến đổi đài cao ai có thể ngờ được.


      Kết quả như thế nào?


      Mỗi tuần ta chờ có ngày này thôi

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 35: Ta thề ta cố ý!



      Tình huống đài cao mọi người đều thấy ràng. Khắc Lôi Nhã ép Phong Dật Hiên đến còn chỗ trốn, chật vật chịu nổi.


      Mặt công chúa Mã Lệ Ti hồng lên, siết chặt nắm đấm, muốn kêu tên của Khắc Lôi Nhã nhưng lại bận tâm đến thân phận của mình. thể làm chuyện ô nhục như vậy được! khi công chúa Mã Lệ Ti cực kỳ kích động mà phải nhẫn nhịn, bên tai nàng chợt truyền đến tiếng la vang như sấm nổ:


      “Khắc Lôi Nhã!”


      “Khắc Lôi Nhã! Khắc Lôi Nhã!”


      “Khắc Lôi Nhã!”


      Càng ngày càng nhiều thanh vang lên. Những quý tộc khán đài cực kỳ kích động như gà chọi, nắm chặt nắm tay đứng lên liều mạng gọi tên Khắc Lôi Nhã.


      Giờ khắc này, nàng chính là hùng trong lòng mọi người, là kiêu ngạo, là viên minh châu tỏa sáng.


      Khí nóng trong hội trường xông thẳng lên trời. Cả hội trường nhiệt liệt, phấn chấn.


      Tẫn Diêm đứng cuối cùng, lẳng lặng nhìn thiếu nữ tỏa sáng vạn trượng đài cao, đáy mắt lộ ra tia thâm tình kỳ dị. Đoạn thời gian đó bị khuất phục bởi thiếu nữ này. dẻo dai của nàng làm cho người ta kinh sợ. lần lại lần đối chiến, nàng chỉ hung ác với đối thủ mà còn tàn nhẫn với chính mình. Đấu Khí của Tẫn Diêm giống người khác. Nó bá đạo lại tràn đầy bạo liệt. Khi đó mỗi ngày nàng đều bị Đấu Khí đả thương chồng chất nhưng chưa bao giờ than tiếng. bao giờ nàng từ bỏ, mà là “Tiếp !”


      Lạp Tây Á tỉnh lại. Mặc dù rất suy yếu nhưng vẫn có thể tỉnh táo quan sát mọi chuyện đài cao. Nét mặt nàng phức tạp, đáy mắt lại càng nặng nề hơn. ai biết giờ phút này nàng suy nghĩ gì.


      Người hướng dẫn của Phong Dật Hiên muốn tự tử cho xong. biết thiếu niên này muốn gây chuyện nhưng biết cục diện thành ra thế này. Với thực lực của , cứ cho là hồ đồ cũng phải là chịu nổi như thế. Hôm nay gặp phải khắc tinh rồi. Thủy Văn Mặc thiếu chút nữa kích động mà huýt gió luôn! Tên khốn Phong Dật Hiên này cũng có ngày bị đánh giống như chó rơi xuống nước. A ha ha, cười chết người rồi. Học viên học viện Lạp Cách Tạp vừa nóng vừa giận. Thắng lợi tới tay lại bay mất, lại còn mất hết mặt mũi như thế. Người hướng dẫn xoắn tóc, phát điên lên.


      Tiếng hô trong hội trường càng cao thêm, chỉ quanh quẩn cái tên – Khắc Lôi Nhã!


      Ma Vũ Song Tu!


      Thiếu nữ đài sử dụng Ma Vũ Song Tu. Nếu là Ma Pháp Sư bình thường, hay cao cấp Ma Pháp Sư, sau đó kiêm tu Đấu Khí và là Cao Cấp Chiến Sĩ sử dụng chiêu này cũng có gì khó cả. Khó trách người có nội tâm hung ác muốn học hai loại lúc. Nhưng hậu quả là tinh thông được cả hai. Dù là ma pháp hay Đấu Khí thể đạt tới cảnh giới cao nhất. Nhưng chuyện này lại xảy ra người hoa si Khắc Lôi Nhã!


      Mấy tháng trước nàng chỉ là kẻ bất học vô thuật, hoa si vô dụng, hoàn toàn hiểu Đấu Khí ma pháp là gì! Thế mà giờ đây lại có thể sử dụng Ma Vũ Song Tu. Mặc dù biết ma pháp của nàng đạt tới trình độ nào, nhưng có thể trở thành đồ đệ được đại sư Khắc Lý Phu coi trọng chắc cũng kém cỏi. Đấu Khí của nàng đạt tới tài nghệ của Cao Cấp Kiếm Sĩ rồi. Chỉ trong vòng mấy tháng mà được như vậy!


      Kỳ tích, tuyệt đối là kỳ tích!


      Nàng là thiên tài trong thiên tài.


      Phong Dật Hiên đài cao còn thể lực để né tránh nữa. nữ nhân hung hãn! Quá hung hãn! Lần đầu tiên gặp phải người như vậy.


      “Đủ rồi, nữ nhân hung hãn, hiểm, hèn hạ! Ta nhận thua.” Chợt thở hổn hển, bất đắc dĩ đầu hàng.


      Khắc Lôi Nhã dừng tay, vỗ tới chưởng khiến hoa lệ ngã xuống đất. Sau đó nàng đá cước, giẫm lưng Phong Dật Hiên lúc này lăn lộn đất.


      “Ôi mẹ nó! Khắc Lôi Nhã! Ngươi có cần thiết phải ác như vậy ? Còn giẫm lên lưng người ta nữa? Ngươi muốn quan hệ hai nước càng căng thẳng hơn sao?” Ngõa Nhĩ Đa la to trong đầu Khắc Lôi Nhã.


      Khắc Lôi Nhã hoàn toàn bị quýnh lên. Sao nàng lại có thể làm vậy chứ? Nàng ngờ rằng trước đông đảo người như vậy lại nhận thua, còn lăn cái khiến chân mình thuận thế giẫm lên lưng ! Nàng có định làm như vậy nha!


      Phong Dật Hiên lè lưỡi bất động đất. Hai mắt trợn trắng, gì cũng có bất kỳ cử động nào.


      Khắc Lôi Nhã hoa lệ giẫm lên lưng , quên cả thu hồi chân.


      lâu, lâu sau vẫn yên lặng như cũ…


      “Việc này…việc này…” trọng tài run rẩy leo lên đài cao, nhìn Phong Dật Hiên nằm dưới chân Khắc Lôi Nhã, sửng sốt nhìn nàng rồi yếu ớt : “ tại…”


      “Ta thua.” Thanh Phong Dật Hiên như muỗi kêu truyền tới.


      “Hả?” trọng tài như vào cõi tiên.


      “Ta thao! (chửi bậy ạ T_T) Ta ta thua! Con mẹ nó ngươi nghe hiểu hả?” Phong Dật Hiên còn hừ hừ như tiếng muỗi nữa, mà là rống to lên. Nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm chỗ cho Khắc Lôi Nhã giẫm lên.


      “Ta tuyên bố, Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã chiến thắng.” Trọng tài sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng lớn tiếng tuyên bố.


      Khắc Lôi Nhã vẫn còn quýnh. Ngõa Nhĩ Đa co quắp khóe miệng: “Này! Này! Tiểu ác ma! Ngươi nên thu hồi chân của ngươi lại!”


      Khắc Lôi Nhã như vừa tỉnh mộng, vội vàng thu hồi chân lại, áy náy liếc nhìn Phong Dật Hiên vẫn bất động ở đó. Lúc này quýnh rồi! Mặc dù nàng cũng muốn thắng cuộc tỷ thí này, nhưng phải là nể mặt đến như thế. Làm vậy vừa khiến quan hệ của hai nước thêm căng thẳng, mà mình lại có thêm kẻ thù cường đại, biến thái. Trước khi chính thức trở nên mạnh hơn, nàng muốn có thêm kẻ địch.


      Ngay sau đó, hội trường vốn im lặng, ầm ầm nổ vang. Huyên náo ngất trời!


      “Khắc Lôi Nhã!”


      “Khắc Lôi Nhã!”


      “Khắc Lôi Nhã!”


      Cả hội trường trở nên điên cuồng. Mặt các quý tộc đỏ bừng, hưng phấn khi được chứng kiến kỳ tích ở đây.


      Thắng rồi! Hoa si vô dụng Khắc Lôi Nhã trong truyền thuyết thắng rồi! Thiếu nữ thiên tài cũng phải đối thủ của . Vậy mà Khắc Lôi Nhã có thể đánh bại! Hơn nữa còn thắng triệt để như thế, kiêu ngạo như thế. Giẫm đối thủ dưới chân của mình!


      Vẻ mặt cao ngạo, tư thế oai hùng, thoải mái, tóc vàng bay phất phơ trong gió, con ngươi xanh biếc thâm thúy. là mê hoặc lòng người! Nàng như vị thần khiến người ta dời được tầm mắt.


      ai chú ý tới đáy mắt Hoàng đế bệ hạ khán đài đặc biệt nhanh chóng buông lỏng. Sắc mặt đặc sứ đại nhân biến thành màu gan heo. khinh người quá đáng! Thiếu nữ kia dám vũ nhục bọn họ như vậy! Giáo Hoàng chậm rãi đứng lên, mỉm cười hói với Hoàng đế bệ hạ: “Bệ hạ, kết quả định. Chúc mừng ngài có thêm nhân tài. Thần điện còn có vụ cần xử lý, ta trước.”


      “Vậy ta giữ ngài lại nữa.” Hoàng đế bệ hạ đứng lên, mỉm cười .


      Giáo Hoàng rời , nhìn đặc sứ đại nhân cái.


      Ánh mắt đặc sứ đại nhân vẫn dừng lại người Khắc Lôi Nhã rời. Trong lòng chỉ có ý niệm: thể để cho thiếu nữ này tiếp tục trưởng thành! Tuyệt đối thể!!!


      khí hội trường trở nên mất khống chế. Các quý tộc để ý đến lễ nghi nữa, liên tục hoan hô tên Khắc Lôi Nhã.


      Khắc Lôi Nhã có chút xin lỗi nhìn Phong Dật Hiên nằm đất. giống như con chó chết nằm đó nhúc nhích.


      Xong rồi! Tên thiếu niên biến thái này bị mình đả kích hỏng mất thôi! Khắc Lôi Nhã nhức đầu. Tạo kẻ thù cường hãn sớm như vậy phải cử chỉ sáng suốt. Nhưng nàng quả cố ý! Nàng thề!


      “Ôi. Lần này phiền toái rồi. Người tâm cao khí ngạo này trả thù chúng ta thế nào nhỉ? Phải cẩn thận, cực kỳ cẩn thận với .” Ngõa Nhĩ Đa lo lắng trong đầu Khắc Lôi Nhã. cột mình và Khắc Lôi Nhã chung thuyền khi ra hai chữ “chúng ta”.


      Khóe miệng Thủy Văn Mặc co rút, lo lắng nhìn Phong Dật Hiên còn nằm bất động. Lần đầu tiên có người đả kích tên khốn này trầm trọng như vậy. Tiểu tử tâm cao khí ngạo này bị vũ nhục bi thảm, vô nhân đạo như vậy trước mặt nhiều người như thế, bảo sao có thể thừa nhận? Lần đầu tiên Thủy Văn Mặc lo lắng cho tên biến thái Phong Dật Hiên này.


      Đại cục định.


      Mặc dù có chút nực cười, nhưng Khắc Lôi Nhã thắng. Thắng trong hoàn cảnh vạn người chú ý, khiến cho vạn người rung động!


      Khắc Lôi Nhã liếc mắt nhìn Phong Dật Hiên vẫn bất động ở đó, giọng nhàng : “Ta thề ta cố ý!”


      Ngõa Nhĩ Đa muốn khóc. Tiểu ác ma, lời của ngươi có thành ý sao? Ngươi đổ thêm dầu vào lửa hay giải thích? Ngõa Nhĩ Đa cực kỳ rối rắm, tức giận thôi. Thậm chí còn cảm thấy cả kinh với vận mệnh, cả cúc hoa (Chúa tôi TT__TT) cũng căng thẳng. còn có ý định đập đầu vào tường nữa cơ!


      Nếu ngươi muốn báo thù, hãy tính toán với Khắc Lôi Nhã!


      Hum nay mắc hẹn hò w , post sớm.

      Buổi tối mát mẻ ạ

      phải tìm tềnh iu thôi. Tối ngày đập mặt zô lap bị la hoài @>@

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 36: cường hãn, mê người!



      Khắc Lôi Nhã vừa xuống, công chúa Mã Lệ Ti ra đón. đám quý tộc sau lưng nàng lập tức bao vây Khắc Lôi Nhã. Họ hưng phấn líu ríu bên tai nàng. Học viên học viện Húc Nhật tiến lên mà chỉ đưa ánh mắt phức tạp nhìn qua bên này.


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi lợi hại! Ngươi học Đấu Khí từ khi nào vậy?!”


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi giỏi!”


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi…”


      Tiếng ca ngợi bao phủ nàng, nhưng nàng chỉ cười nhạt mà gì.


      Đánh trận thành danh.


      Khắc Lôi Nhã rời , Phong Dật Hiên vẫn nằm đó nhúc nhích. Thủy Văn Mặc nuốt nước miếng cái, thận trọng tiến lên.


      “Dật Hiên?” Thủy Văn Mặc kêu tiếng dò xét.


      Đáp lại mảnh tĩnh mịch.


      “Dật Hiên, ngươi sao chứ? Ngươi đừng làm ta sợ. Ngươi chết sao ta giao phó với người mẹ hung dữ của ngươi đây? Nàng trước tiên lột tầng da của ta rồi chôn theo ngươi! Ngươi có chết cũng phải chờ mẹ ngươi chết .” Thủy Văn Mặc khóc lớn, rối rắm gào khan.


      Phong Dật Hiên vẫn gì như cũ, trầm mặc nằm ở đó, ai thấy sắc mặt của .


      “Dật Hiên, ngươi thể chết được. Giữ lại giọng , chống đỡ tới lúc trở về đến nhà hãy chết.” Thủy Văn Mặc vớt Phong Dật Hiên nhúc nhích, khiêng lên vai, xăm xăm xuống đài.


      “Ta muốn nôn…” Phong Dật Hiên rốt cuộc lầm bầm xuất ra câu ngắn gọn, giọng như muỗi kêu. quả bị hoảng đến sắp phun ra rồi.


      “A, Dật Hiên, ngươi sao. tốt quá. Ngươi sao là tốt rồi.” Thủy Văn Mặc vui mừng, dùng tay lấy Phong Dật Hiên xuống. liền mềm nhũn người muốn ngã. Thủy Văn Mặc vội vàng đỡ ngay ngắn trở lại. Thủy Văn Mặc vô cùng mừng rỡ trong lòng. tốt! Tiểu tử Dật Hiên này cũng chịu chuyện rồi. Điều này chứng minh có thể chịu đựng được vũ nhục vừa rồi. Cũng may tiểu tử này chưa hỏng mất. Sau đó, Thủy Văn Mặc cứ như vậy khiêng Phong Dật Hiên mềm nhũn vào cõi tiên rời .


      Đại hội trao đổi kết thúc như vậy. Mở màn rung động cũng kết thúc rung động. Sắc mặt đại sứ khó coi tới cực điểm. Thấy vậy, Hoàng đế bệ hạ liền giản bớt nghi thức ban thưởng.


      Nhưng phần thưởng cũng gây tranh cãi rất lớn. Các học viên tham gia tỷ thí dám giành về mình, cũng dám nhắc tới. Khi viện trưởng nhận lấy phần thưởng rồi trở về, ai dám nhận cả. Tỷ thí lần này mọi người đều ràng xảy ra chuyện gì. có Khắc Lôi Nhã họ thua rối tinh rối mù, còn làm cho An Mạt Cách Lan hổ thẹn.


      Phần thưởng này ai dám là thuộc về mấy học viên tham gia tỷ thí?


      Buổi tối, theo lệ thường tổ chức bữa tiệc trong cung đình. là để mừng thắng lợi, hai là vui vẻ đưa tiễn học viên Lạp Cách Tạp.


      Buổi chiều,khi Khắc Lôi Nhã tranh thủ thời gian ở nhà ấm trồng hoa uống trà có người hầu tới bẩm báo viện trưởng học viện Húc Nhật phái người đem phần thưởng tới. mình thể tự mình đến nên sai người hướng dẫn đưa phần thưởng tới cho ba người.


      Khắc Lôi Nhã nhìn phần thưởng bất phàm trong khay của ba người, nhàng nhấp ngụm trà, tới trước khay đặt Ma Pháp Kiếm. Nàng cầm lên, thuận tay ném cho Tẫn Diêm đứng sau, nhàn nhạt với người hầu: “Những thứ khác ngươi phái người trả lại. Ta chỉ lấy thứ ta nên lấy.”


      Người hầu sững sờ, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Khắc Lôi Nhã, vội vàng cúi đầu cầm khay lui ra ngoài.


      Tẫn Diêm nhận kiếm, nhàng rút ra chút. Ánh sáng lạnh chiếu vào mặt . Kiếm tốt! mặt Tẫn Diêm lộ ra nụ cười thản nhiên. rất thích quà tặng này.


      “Cất . Sau này ngươi dùng nó để bảo vệ ta.” Khắc Lôi Nhã trở về chỗ ngồi, nhớ lại màn siêu cấp quýnh hội trường. Chân nàng cứ thế mà đạp lên lưng của thiếu niên biến thái đó. Nghĩ tới tên Ma Pháp Sư tinh thông thuật thích khách bị mình nhục nhã trước mặt mọi người như thế khiến nàng nhức đầu. Đó cũng phải ý định ban đầu của nàng. tại chỉ có thể nghĩ ra đối sách ứng phó sau cuồng phong.


      “Tiểu thư, người lo lắng về thiếu niên tỷ thí với người hôm nay?” Tẫn Diêm thu kiếm lại, hỏi.


      “Nếu là ngươi bị nữ nhân yếu hơn mình giẫm lên lưng ở trước mặt nhiều người như vậy, ngươi có thoải mái ?” Khắc Lôi Nhã tức giận hỏi.


      Tẫn Diêm cứng họng. Đúng vậy. chỉ là nam nhân mất khống chế khi bị nữ nhân giẫm lên lưng trước công chúng, mà là ai cũng điên tiết!


      “Trong khoảng thời gian này cần cẩn thận chút. Người kia vô cùng tinh thông thuật thích khách.” Khắc Lôi Nhã nhức đầu. Thích khách đấu với thích khách, ai chiếm được thượng phong.


      “Dạ, tiểu thư. Ta bảo vệ người.” Tẫn Diêm nghiêm túc khác thường, nặng nề .


      Mà đêm nay còn có bữa tiệc…Khắc Lôi Nhã nhắm mắt nhàng than thở. Nàng muốn .


      “Ngươi bây giờ mới thấy phiền toái. Lúc đó ngươi còn thêm dầu vào lửa. Là nam nhân đều tức giận hộc máu mà chết. Ta đồng tình người kia. Thua thua, còn bị cước đạp lên lưng. tốt! hình ảnh tốt đẹp vĩnh hằng. Đến ta cũng sảng khoái!”, lời của Ngõa Nhĩ Đa hoàn toàn khác với ý nghĩ của . như con quạ trong lồng hấp vẫn còn lo lắng.


      Khắc Lôi Nhã gì, móc ra ma linh thạch dùng hết sức bóp cái.


      Ngõa Nhĩ Đa co quắp, im lặng lại.


      Thế giới này rốt cuộc cũng được an tĩnh.


      Tẫn Diêm nhìn Khắc Lôi Nhã bóp mạnh lên ma linh thạch, sau đó chút để ý mà cất nó , biết tại sao đáy lòng nổi lên cỗ ý lạnh. có chút đồng tình với Ngõa Nhĩ Đa, cũng hiểu được tại sao Ngõa Nhĩ Đa luôn miệng gọi Khắc Lôi Nhã là tiểu ác ma.


      Bữa tiệc ban đêm cử hành theo lẽ thường. Khắc Lôi Nhã mặc váy lễ phục màu đen. Nàng là nhân vật chính của bữa tiệc này. Lạp Tây Á xuất . Hoàng đế bệ hạ lướt qua sân khấu như cũ, sau đó bữa tiệc bắt đầu. Các quý tộc ồn ào vây quanh Khắc Lôi Nhã, khiến nàng nhức đầu. Trong đó có rất nhiều người được Công Tước Cổ Đốn nhắc nhở nàng phải trò chuyện nhiều chút. Nhưng vẫn có ít quý tộc đứng ở phía xa, đưa ánh mắt phức tạp nhìn nàng.


      “Được rồi, các vị, Khắc Lôi Nhã có hẹn với ta. Nếu ngại các vị cho ta mượn nàng lúc.” Công chúa Mã Lệ Ti mỉm cười xuất trước mắt mọi người, chặn lại đám người quấy rầy nàng.


      Đáy mắt Khắc Lôi Nhã thoáng qua tia cảm kích. Công chúa Mã Lệ Ti và nàng thối lui đến ban công. Nàng nhàng thở phào cái. Nếu phải Công Tước Cổ Đốn phải chào hỏi, nàng cũng muốn để ý tới những quý tộc nhàm chán đó.


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi hôm nay rất tuyệt.” công chúa Mã Lệ Ti đáy mắt tràn đầy ánh sáng, nhìn chằm chằm Khắc Lôi Nhã chân thành than thở.


      Khắc Lôi Nhã cười khổ lắc đầu. Nếu bàn về thực lực, nàng phải đối thủ của Phong Dật Hiên. Nàng thắng nhờ đánh bất ngờ. Nếu biết nàng có Đấu Khí liều lĩnh hạ chiến thư như thế. Mà sao tối nay thấy thiếu niên đó nhỉ?


      “Phong Dật Hiên nghe vẫn vô tri vô giác, chưa tỉnh táo lại. Chắc là chịu đả kích quá lớn.” công chúa Mã Lệ Ti có chút kiêu ngạo, mỉm cười . Trong mắt nàng, Khắc Lôi Nhã hùng đánh bại người kia!


      Vô tri vô giác? Khắc Lôi Nhã ngơ ngẩn. Chuyện gì xảy ra vậy?


      Phong Dật Hiên và Thủy Văn Mặc có mặt trong bữa tiệc tối nay. Phong Dật Hiên nằm giường trong dịch quán nhúc nhích. Thủy Văn Mặc vừa nhai gà nướng, vừa canh giữ bên.


      Đặc sư đại nhân vô cùng lo lắng cho tình trạng của Phong Dật Hiên, nên cũng cưỡng cầu họ tham gia bữa tiệc vui vẻ đưa tiễn đầy sỉ nhục này. Bối cảnh của Phong Dật Hiên đặc sứ đại nhân thể đắc tội.


      “Này! Ngươi rốt cuộc chết chưa?” Thủy Văn Mặc biết Phong Dật Hiên tiếp nhận được đả kích nên cũng khách khí nữa. Miệng nhai gà nướng, ngồi ghế bên giường, đạp lên mông đít Phong Dật Hiên nằm lỳ giường, hỏi. (Con lạy các thánh thần, từ ngữ của tác giả làm iem còn gì để =3:).


      Phong Dật Hiên trầm mặc, vẫn giữ trạng thái vào cõi tiên.


      chết ăn chút gì . Chờ bữa tiệc kết thúc liền trở về suốt đêm. Nơi khỉ gió này khiến ta muốn đợi thêm nữa.” Thủy Văn Mặc vừa nhai cánh gà vừalầu bầu.


      đẹp! cường hãn…” Thanh Phong Dật Hiên nhàng như muỗi kêu truyền tới, để ý tới cái chân heo của Thủy Văn Mặc đạp mông đít .


      “Cái gì?” Thủy Văn Mặc nhổ xương ra, nghi ngờ hỏi.


      “Nàng cường hãn, mê người…” thanh Phong Dật Hiên lúc này Thủy Văn Mặc có thể nghe thấy ràng.


      Cái gì?!!


      Trong lòng Thủy Văn Mặc dâng lên dự cảm chẳng lành!

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 37: Che đậy nguy cơ



      “Ngươi vừa gì?” Thủy Văn Mặc vứt gà nướng trong tay, khẩn trương hỏi.


      “Nàng mê người, cường hãn.” Phong Dật Hiên chậm rãi bò dậy, ánh mắt mơmơ màng màng, kinh ngạc nhìn phía trước. Giống như bóng dáng mê hoặc của Khắc Lôi Nhã đứng trước mặt vậy.


      “Phốc ~” Thủy Văn Mặc trực tiếp ói cục xương còn lại trong miệng lên mặt Phong Dật Hiên.


      Phong Dật Hiên mờ mịt xoa xoa mặt, cười ngây ngô hai tiếng, đứng lên: “Văn Mặc, nàng mê người.”


      Thủy Văn Mặc há hốc miệng, ngây ngốc nhìn người vẫn cười khúc khích trước mắt, cảm giác lo lắng trong lòng càng lúc càng tăng. Lần đầu tiên thấy dáng vẻ nảy mầm tình của Phong Dật Hiên.


      Xong đời! Tiểu tử này phát xuân!


      Cho tới bây giờ tên tiểu tử khốn nạn này vẫn chẳng thèm ngó tới nữ nhân. Thậm chí còn có lần nhìn thấy dáng vẻ kệch cỡm của biểu muội nào đó, chút nể tình mà phun trà lên mặt người ta. Làm hại mẫu thân hung dữ của nghi sinh lý bình thường, sai mình len lén quan sát. Kết quả cho thấy tất cả chức năng của Phong Dật Hiên đều bình thường. Chỉ là chướng mắt những nữ nhân đó mà thôi.


      tại biết coi trọng nữ nhân.


      Nhưng!!!!


      Nữ nhân này được!


      Bởi vì nàng là người An Mạt Cách Lan. Hơn thế nữa còn là cháu của nhà Công Tước Hi Nhĩ quyền thế nhất nước.


      Quan hệ tại của hai nước An Mạt Cách Lan và Lạp Cách Tạp tuy bề ngoài vẫn ổn, nhưng ai cũng biết thực ra rất căng thẳng. Sóng ngầm mãnh liệt nhưng chưa đến lúc trầm trọng. Đương kim Hoàng đế bệ hạ của Lạp Cách Tạp phải là người an phận thủ thường.


      Cho nên, nữ nhân này tuyệt đối được!


      Hơn nữa hình như đặc sứ đại nhân có ý nghĩ khác.


      đợi Phong Dật Hiên thêm gì, Thủy Văn Mặc trở nên nóng nảy. kéo ga trải giường cái, dùng Đấu Khí biến nó thành từng dải , hai lời trói chặt Phong Dật Hiên lại.


      “Mẹ nó! Ngươi là gia súc! Làm cái gì vậy?” Phong Dật Hiên rốt cuộc hồi hồn lại, nhìn người chuyên tâm trói mình tức giận mắng. giãy dụa nhưng làm được gì.


      “Đừng có mà mơ tưởng nữa. Chúng ta suốt đêm về nước. Nữ nhân này được. Nàng là cháu Công Tước Hi Nhĩ của An Mạt Cách Lan.” Thủy Văn Mặc phi thường tỉ mỉ quấn kỹ, lại dùng sức siết chặt.


      “Ngươi đừng tự đâm đầu vào chỗ chết. Buông ra! Ta muốn tìm nàng.” Phong Dật Hiên uốn éo như giun. Nhưng sao có thể là đối thủ của chiến sĩ Thủy Văn Mặc?


      Thủy Văn Mặc ngăn Phong Dật Hiên, nhàng ném trở về giường. Phong Dật Hiên tiếp tục ngọ nguậy, lăn thêm mấy vòng nữa.


      “Ngươi là đồ gia súc. Dám trói ta. Ta muốn khiến cho ngươi….Ân, ân, ô….” Chưa hết câu bị Thủy Văn Mặc lấy ga giường vo lại cục, nhét vào miệng.


      Thủy Văn Mặc để ý đến Phong Dật Hiên điên cuồng ngọ nguậy giường, bắt đầu thu thập đồ. Tối nay nhất định phải nhanh. Với tính tình của đặc sứ đại nhân, bỏ qua cho nữ nhân Khắc Lôi Nhã đó. Ma Vũ Song Tu! Dù bây giờ thành tựu chưa cao, nhưng ai biết tương lai thế nào. Đặc sứ đại nhân mạo hiểm mặc kệ nàng trưởng thành.


      Còn nữa, thể để Phong Dật Hiên biết chuyện này. Thủy Văn Mặc liếc về người giãy dụa giường, quyết định. nhanh thôi! Đưa tiểu tử này về cho mẹ xử lý. Chỉ cần về đến nhà, là có thể buông tay mặc kệ rồi.


      Khi người hướng dẫn và học viên tham gia yến hội trở về thấy Thủy Văn Mặc vác Phong Dật Hiên bị trói như xác ướp lên xe ngựa. Phong Dật Hiên liều mạng ngọ nguậy. Thủy Văn Mặc với người hướng dẫn nghẹn họng nhìn trân trối: “Chúng ta trước. Lão sư, tiểu tử này bị kích thích quá lớn. Ta sợ nghĩ thông tự sát nên đành sử dụng biện pháp này.” Thủy Văn Mặc vô sỉ , mặt đổi sắc, tim đập mạnh.


      Người hướng dẫn ngu ngơ. giật mình đứng đó, biết nên làm gì. Những học viên khác cũng sững sờ xem màn tức cười quỷ dị này.


      Đặc sứ đại nhân gật đầu để bọn họ rời . vẫn sợ Phong Dật Hiên bị kích thích làm ra chuyện gì đó ảnh hưởng tới quan hệ còn tương đối hòa bình giữa hai nước. Thủy Văn Mặc có thể mang là chuyện tốt. Càng nhanh càng tốt!


      ai chú ý lúc Thủy Văn Mặc ra những lời này, Phong Dật Hiên bị khiêng vai càng giãy dụa mạnh hơn. Phong Dật Hiên bị vác lên xe ngựa, miệng vẫn ô ô. Chỉ có Thủy Văn Mặc là biết gì từ những tiếng hừ này: “Ân ân ân, a ân ân…ân ân…ô…ô…ô…(Thủy Văn Mặc, ngươi là tiện nhân. Ta thề đội trời chung với ngươi…Ta làm thịt ngươi…)”. Đáng tiếc những tiếng ô ô này ai nghe .


      Xe ngựa mang theo Phong Dật Hiên bị trói chặt và Thủy Văn Mặc mặt lười biếng biến mất trong bóng đêm. Lấy văn thư thông hành ra, xe ngựa thuận lợi rời .


      Phong Dật Hiên cứ ủy khuất bị Thủy Văn Mặc mạnh mẽ mang như vậy, càng ngày càng cách xa Khắc Lôi Nhã cường hãn mê người trong lòng .


      Bữa tiệc kết thúc, Khắc Lôi Nhã và Công Tước Cổ Đốn cùng nhau lên xe ngựa rời .


      Công Tước Cổ Đốn vẻ mặt đỏ hồng, tâm tình rất tốt. Sau thời khắc kích động khi thấy Khắc Lôi Nhã sử dụng Ma Vũ Song Tu, ông liền biết nàng nhất định thầm học Đấu Khí với Tẫn Diêm. Cháu này, chịu thua kém ai. Lần này khiến người ta khiếp sợ thôi. Ông vui đến nỗi thiếu chút nữa tim cũng nhảy ra khỏi họng.


      Đêm khuya yên tĩnh. Khắc Lôi Nhã nằm giường nhưng ngủ say.


      Trong thư phòng giờ phút này bao trùm khí khẩn trương, nặng nề.


      “Đại nhân, thiếu niên bại bởi tiểu thư Phong Dật Hiên kia và chiến sĩ cường hãn Thủy Văn Mặc rời đế đô trong đêm.” nam tử mặc bộ quần áo khỏe mạnh cúi đầu thấp báo cáo với Công Tước Cổ Đốn.


      Công Tước Cổ Đốn cau mày, sau đó chậm rãi gật đầu, thanh trầm thấp : “Phái thêm người theo Khắc Lôi Nhã, cần phải bảo vệ nàng tốt. Mặc dù tỷ thí lần này thắng khiến chúng ta an tâm chút, nhưng Ma Vũ Song Tu, sợ rằng với tính tình của người kia…”


      Ô Mã Lý trầm mặc, trong lòng cũng tràn đầy lo lắng. Hôm nay Khắc Lôi Nhã tỏa hào quang rực rỡ. Nhưng lại khiến nàng đứng đầu sóng ngọn gió. Với tính tình cẩn thận mà tàn bạo của tên đặc sứ đó, thà giết nhầm ngàn còn hơn bỏ qua . Khắc Lôi Nhã quả gặp nguy hiểm. Nếu như bị tra ra được là gần đây Khắc Lôi Nhã mới trưởng thành như bây giờ, nhất định nghĩ mọi biện pháp diệt trừ nàng.


      “Dạ, thuộc hạ thề bảo vệ tiểu thư an toàn.” Nam tử đặt tay lên ngực, thề.


      “Chúng ta có đề phòng, bọn họ thể dễ dàng đắc thủ. Nhưng tuyệt đối thể khinh thường. Còn nữa, Khắc Lôi Nhã tại Ma Vũ Song Tu, đại sư Khắc Lý Phu…” Công Tước Cổ Đốn cau mày. Là Ma Pháp Sư cấp cao nhất vậy mà đệ tử lại chuyên tâm học ma pháp của . biết nghĩ thế nào đây? Trong lòng Cổ Đốn yên ổn.


      “Đại nhân cần lo lắng. Tin tưởng là tiểu thư nhất định xử lý tốt chuyện này.” Ô Mã Lý an ủi Công Tước Cổ Đốn. có lòng tin Khắc Lôi Nhã nhất định làm tốt.


      “Ừ, vậy cũng được. có chuyện gì nữa các ngươi lui .” Cổ Đốn nhàng khoát tay cho mọi người lui ra.


      ………………………………………


      “Khắc Lôi Nhã, có người đến.” thanh Ngõa Nhĩ Đa chợt nhàng vang lên trong đầu nàng. Tiếng động ngoài cửa rất , rất bất thường. Tuyệt đối phải là của người hầu hay tên kỵ sĩ đầu gỗ kia. Mà Ô Mã Lý có thói quen nhảy từ cửa sổ vào. Vậy là ai?


      Khắc Lôi Nhã gì. Nàng dĩ nhiên sớm phát tiếng động ngoài cửa. Tẫn Diêm có hành động gì tức là người này biết. Hơn nữa người này có ý định làm gì bất lợi với nàng.


      Trong phòng yên tĩnh, ánh trăng bàng bạc chiếu vào từ cửa sổ.


      Người ngoài cửa bất động, cứ lẳng lặng đứng đó.


      lâu sau, từ khe cửa nhàng bay tới câu : “Cám ơn. Cám ơn ngươi hôm nay cứu ta.”


      Ngay sau đó, tiếng bước chân như chạy trốn vang lên.


      Thanh này, là Lạp Tây Á.


      nàng này cũng biết cám ơn à!” Ngõa Nhĩ Đa oa oa gào to như phát vùng đất mới trong đầu Khắc Lôi Nhã “Phải biết là khi nàng đường lỗ mũi đều hướng lên trời đấy!”


      “Ngủ.” Khắc Lôi Nhã ngáp cái, xoay người ngủ thiếp .


      Ngõa Nhĩ Đa im lặng, biết nghĩ gì.


      ………………………………


      Trong thần điện Quang Minh.


      Trong phòng căn phòng u.


      Chiêm Tinh Sư tóc màu xanh lá cây, ánh mắt quỷ dị cau mày nhìn Thủy Tinh Cầu trước mắt.


      Người có mệnh nữ thần vẫn thể tìm ra.


      Nếu cứ tiếp tục như vậy, tìm ra mau chút phiền toái.


      Người kia thoát khỏi phạm vi lời tiên đoán…


      Nữ thần tẩy sạch trần gian!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :