1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 28: Ánh mắt vương giả



      Khắc Lôi Nhã nhìn thiếu niên trước mắt nhịn được khẽ than thở trong lòng. Ánh mắt của chủ nhân trước kia của thân thể này dám khen tặng.


      “Người này muốn ăn đòn!”, thanh của Ngõa Nhĩ Đa chít chít cạc cạc vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã. Bỗng nhiên nghi hoặc: “Tiểu thí hài lớn lối như vậy, sao trước kia ngươi lại vừa ý? Lời của có ý gì vậy?” đánh chết Ngõa Nhĩ Đa cũng tin tiểu ác ma lại vừa mắt thiếu niên trước mắt này.


      Khắc Lôi Nhã im lặng. Làm sao có thể cho Ngõa Nhĩ Đa mình phải Khắc Lôi Nhã trước kia đây?


      Thiếu niên tuấn mỹ thấy Khắc Lôi Nhã gì lại càng nhịn được. vừa đố kỵ lại vừa hận nàng. Hoa si này thế mà lại được đại sư Khắc Lý Phu nhìn trúng, trở thành đệ tử của ngài. Hơn nữa còn chưa trở thành Ma Pháp Sư, cũng có bất kỳ chiến công gì mà được phong làm Nam Tước. Tuy là tước vị thấp nhất nhưng đó cũng là phong hào! Nhìn Khắc Lôi Nhã trầm mặc, trong lòng càng thêm căm tức và khinh thường. Quả nhiên là hoa si! Mời nàng nhảy bản mà kích động nên lời.


      “Xin lỗi, ta biết khiêu vũ. Ngươi tìm bạn nhảy khác .” Khắc Lôi Nhã lạnh lùng .


      Thiếu niên tuấn mỹ ngơ ngẩn. biết khiêu vũ? Điều này từ trong miệng hoa si Khắc Lôi Nhã ra nực cười. Ai biết hoa si Khắc Lôi Nhã bất học vô thuật am hiểu nhất chính là khiêu vũ. Người trước mặt lại rằng mình biết khiêu vũ. Đây là ý gì vậy? Lạt mềm buộc chặt chăng? Thiếu niên cau mày. Ý tứ của phụ thân đại nhân hiểu. Trước kia Khắc Lôi Nhã từng dây dưa với nên cho lôi kéo tình cảm của nàng, lui tới với nàng. Muốn kết giao tình với nhà Hi Nhĩ thông qua Lạp Tây Á vô vọng. Dù sao người ta cũng là thiếu nữ thiên tài. Nhưng hoa si này khác. Theo đuổi nàng có hy vọng rất lớn.


      “Ngươi dùng kế lạt mềm buộc chặt sao?” mỹ thiếu niên cười lạnh, đợi Khắc Lôi Nhã trả lời liền lẩm bẩm “Chúc mừng ngươi, ngươi thành công. Khiêu vũ thôi!”, đưa tay ra.



      Trong lòng Khắc Lôi Nhã có chút bất đắc dĩ. phải bởi vì hành động vô lễ của thiếu niên trước mắt mà là với hành động của thân thể này trước kia. Nếu bây giờ chuyển biến thành thái độ khác, sợ rằng thể tiếp nhận ngay được.


      “Hình như có hiểu lầm gì đó ở đây phải. Khắc Lôi Nhã chờ ta.” thanh trong trẻo truyền đến.


      Mỹ thiếu niên quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn nhị hoàng tử điện hạ mỉm cười trước mắt.


      “Nhị hoàng tử điện hạ.” vội vàng hành lễ, trong lòng có chút hương vị diễn tả được. Đến nhị hoàng tử cũng thay đổi thái độ với nàng sao?


      Nam Hi nhàng mỉm cười, gật đầu với mỹ thiếu niên.


      “Vậy ta dám quấy rầy nhị hoàng tử điện hạ nữa.” mỹ thiếu niên khẽ hành lễ, thối lui khỏi ban công.


      Khắc Lôi Nhã vẫn trầm mặc.


      cảm tạ ta giải vây cho ngươi sao?” Nam Hi nhàng cười, trêu ghẹo Khắc Lôi Nhã.


      “Người nên cảm tạ là .” Khắc Lôi Nhã , thanh lạnh lẽo vô cùng.


      Nam Hi hiểu ý tứ trong lời của nàng. Nhưng để ý giọng điệu của nàng, mà nhàn nhạt cười tiếng, : “ biết ta có vinh hạnh mời tiểu thư Khắc Lôi Nhã nhảy điệu ?” Dứt lời, Nam Hi ưu nhã đưa tay cho Lôi Nhã.


      .” Khắc Lôi Nhã nể mặt mà thẳng thừng từ chối. Thậm chí mí mắt của nàng cũng nâng lên.


      Nam Hi giận quá hóa cười, cười đến ôn hòa thu lại tay dừng ở trung. Hiển nhiên lời cự tuyệt của Khắc Lôi Nhã cũng nằm ngoài dự đoán của .


      “Đêm hôm đó là ta ngăn cản Tẫn Diêm cứu ngươi. Đây phải là giải thích cho mà là lời . Lúc đó, ta chỉ muốn biết, ngươi rốt cuộc là ai?” Nam Hi chợt hạ thấp giọng, kề sát bên tai Khắc Lôi Nhã . Nở nụ cười như gió xuân, thầm bên tai, người bên ngoài đều cho là đôi tình nhân tâm tình. Kỳ thực lại phải thế.


      “Ồ, vậy sao?” Khắc Lôi Nhã nhàng lắc lắc ly rượu trong tay, mỉm cười. Ở giữa lông mày nàng toát ra lạnh lẽo làm cho người ta run sợ.


      Nam Hi có chút tức cười. Vậy sao? câu lạnh lùng khiến toàn bộ lời muốn của phải nuốt lại. Phải hay sao đây? Thiếu nữ trước mắt này còn là người bình thường, hoa si từng dây dưa . Mà nàng là đệ tử của đại sư Khắc Lý Phu!


      “Nếu có vấn đề gì nữa, ta muốn an tĩnh lát.” Khắc Lôi Nhã tựa vào ban công, miễn cưỡng . Ánh mắt nàng hướng về vườn hoa yên tĩnh ngoài ban công.


      Nam Hi hơi ngẩn ra, ngay sau đó gật đầu: “Vậy ta trước.”


      Khắc Lôi Nhã khẽ gật đầu, thậm chí thèm nhìn Nam Hi cái.


      Ban công cuối cùng cùng được yên tĩnh. Khắc Lôi Nhã nhàng thở ra, uống rượu ngọt trong ly.


      “Người này đơn giản.” thanh của Ngõa Nhĩ Đa vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã.


      “Vậy sao?” Khắc Lôi Nhã đáp qua loa.


      “Ánh mắt của là của bậc vương giả.” Ngõa Nhĩ Đa khẳng định.


      “Ngươi thông minh như vậy từ khi nào thế?” Khắc Lôi Nhã châm chọc. ra nàng cũng ràng . Tranh đoạt vương vị vừa lộ ra đầu mối. Tranh đấu của họ, nàng muốn tham dự. Vương quyền cho tới bây giờ đều là như vậy. Sinh ở vương thất mà có tình thân là chuyện đáng cười cỡ nào. Bọn họ tranh đoạt tranh đoạt, đừng đụng đến người nàng quan tâm là được.


      phải. Ta có hiểu chút thuật chiêm tinh.” Ngõa Nhĩ Đa hùng hồn phản bác.


      “Vậy sao Chiêm Tinh Sư vĩ đại ngươi lại đoán được mình gặp phải Thánh tử đại nhân cường hãn? Sao tính đến mình phải đối thủ của người ta?” lời ác độc của Khắc Lôi Nhã phản bác Ngõa Nhĩ Đa.


      “Ta là ta chỉ hiểu chút mà.” Ngõa Nhĩ Đa uể oải.


      Khóe miệng Khắc Lôi Nhã lên tia cười nhạt. biết tại sao nàng rất thích đả kích Ngõa Nhĩ Đa.


      Nàng biết Ngõa Nhĩ Đa đúng là hiểu thuật chiêm tinh. Cơ hội nhị hoàng tử Nam Hi trở thành Hoàng đế kế nhiệm rất lớn. nhận được ủng hộ của Công Tước Cổ Đốn. Còn về phần Công Tước Cổ Đốn tại sao chỉ thầm ủng hộ, nhất định là có nguyên nhân.


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi nghĩ gì vậy? Khi nào chúng ta mới có thể thoát khỏi đây? Nơi này phiền toái.” Ngõa Nhĩ Đa hỏi Khắc Lôi Nhã “Còn có, đại sư phụ của ngươi giúp ta, tiến độ như thế nào rồi?”


      “Ta suy nghĩ làm sao để rửa sạch ngươi đây. Trụng dầu hay đun trong nước nhỉ?” nghe câu cuối cùng của Ngõa Nhĩ Đa, Khắc Lôi Nhã lạnh lẽo “Nếu muốn được gì đó, ngươi phải trả giá như thế. Ở chỗ của ta, phải nỗ lực nhiều.”


      Ngõa Nhĩ Đa rùng mình cái. là tiểu ác ma. Mới vừa đùa, mình còn khinh thường tưởng nàng dễ chuyện. chứng minh, áo khoác lộng lẫy che giấu được bản tính siêu cấp ác liệt của ác ma.


      “Nhưng tại ta có năng lực gì cả, giúp ngươi thế nào đây?” Ngõa Nhĩ Đa uất ức .


      “Khi trở về cho ta biết nguyên lý Ma Pháp Hắc Ám. Ngươi hết ma pháp ra, ta nghiên cứu.” cầu này của Khắc Lôi Nhã quá cao. Điều kiện tiên quyết là bản thân nàng phải có thuộc tính hắc ám. Ngõa Nhĩ Đa bĩu môi. . Dù gì thân phận và thuộc tính cũng cho phép nàng học Ma Pháp Hắc Ám. Hơn nữa theo cá tính của tiểu ác ma, càng thể dạy cho người khác học tập ma pháp. kiến thức Ma Pháp Hắc Ám cho nàng, tổn thất của Ngõa Nhĩ Đa cũng lớn.


      “Được được, thành vấn đề, hoàn toàn thành vấn đề.” Ngõa Nhĩ Đa liền đồng ý, lại hỏi “Vậy khi nào chúng ta có thể rời nơi quỷ quái này? Lão đầu kia và Thánh tử phát ra hơi thở ánh sáng khiến cho ta buồn nôn.” Mặc dù Ngõa Nhĩ Đa có thân thể, nhưng hơi thở ánh sáng thuần khiết nồng hậu vẫn khiến cực kỳ chán ghét và khó chịu.


      “Chờ bữa tiệc kết thúc.” Khắc Lôi Nhã tùy ý bỏ lại câu. Ngõa Nhĩ Đa thất vọng kêu lên. Ngữ điệu Khắc Lôi Nhã giảo hoạt “Ta có thể dẫn ngươi tới vườn hoa Xuy Phong.”


      “Oa, ngươi là tốt.” Ngõa Nhĩ Đa hoan hô. Sau khi lấy lại tinh thần liền co quắp. Ác ma! là ác ma! Nàng như vậy được tiếng là người tốt. Nếu nàng là người tốt, thế gian có ai tốt cả.


      Trong hoa viên, gió nhàng thổi qua mát mẻ. Khắc Lôi Nhã lẳng lặng ngồi ghế dài, ngửa đầu nhìn ngôi sao lóe qua bầu trời đêm.


      “Có đại nhân vật truyền kỳ ra đời quốc thổ này.” Thanh Ngõa Nhĩ Đa chợt truyền vào tai Khắc Lôi Nhã.


      “Tại sao lại vậy?” Khắc Lôi Nhã nghi ngờ.


      “Thuật chiêm tinh. Mặc dù bây giờ ta có đạo cụ và lực lượng, nhưng ta vẫn có thể xem sao.” Ngõa Nhĩ Đa khẳng định “Ngươi xem ngôi sao sáng nhất đầu ngươi, mấy tháng trước có. Sau đó tự nhiên ra. Đám tiện nhân thần điện Quang Minh phải bận rộn rồi.” Ngõa Nhĩ Đa khinh thường mắng.


      chi tiết chút.” Khắc Lôi Nhã cau mày, trong lòng chợt thoáng qua cảm giác kỳ dị. Nhưng nó chỉ lóe lên, nắm bắt được.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 29: Sóng ngầm mãnh liệt


      Ngõa Nhĩ Đa hắng giọng cái, : “Ngươi nghĩ xem. Nếu xuất người như vậy, thần điện Quang Minh chẳng lẽ sợ địa vị bị lung lay sao? Cho nên bọn họ vận dụng tất cả các biện pháp. Theo tác phong của Nữ Thần Quang Minh, nhất định tìm thấy trước rồi biến thành người của nàng. Người đó trung thành với nàng, là tay sai của nàng.”


      “Nếu như thuần hóa được sao” Khắc Lôi Nhã híp mắt, trong con ngươi xanh biếc bắn ra ánh sáng lạnh.


      “Đương nhiên là tiêu diệt sạch !”, Ngõa Nhĩ Đa hừ lạnh, rồi hứ tiếng “Trước giờ đều như vậy.”


      “Ngươi từng bị Nữ Thần Quang Minh làm như vậy?” Khắc Lôi Nhã vừa hỏi liền cảm thấy có gì đó đúng. Điều này hẳn phải có ý nghĩa khác. Theo giọng điệu phẫn hận của Ngõa Nhĩ Đa, hình như điểm gì đó tầm thường.


      “Khi ta chưa tiếp xúc Ma Pháp Hắc Ám, ta từng bái Mục Sư làm thầy. Nhưng người ti tiện vô sỉ đó chèn ép, hãm hại, chiếm đoạt thành quả luyện kim của ta.” Tinh thần Ngõa Nhĩ Đa dao động kịch kiệt. Hiển nhiên là bị kích thích khi nhớ lại chuyện trước kia.


      Khắc Lôi Nhã chen vào, chỉ lẳng lặng nghe Ngõa Nhĩ Đa tức giận gầm . Nàng mơ hồ có thể đoán được chuyện gì xảy ra. Thiên tư của Ngõa Nhĩ Đa hơn người, được thần điện Quang Minh nhìn trúng thu làm thành viên. Nhưng sau đó lại bị người ghen tỵ, chèn ép. trở thành Pháp Sư Hắc Ám bị mọi người phỉ nhổ có quan hệ rất lớn với chuyện này.


      Ngõa Nhĩ Đa chợt trầm mặc, thêm gì nữa.


      Khắc Lôi Nhã biết tỉnh táo lại. muốn , nàng cũng hỏi.


      Mỗi người đều có bí mật.


      Khắc Lôi Nhã hưởng thụ gió mát ở vườn hoa, suy tư vài vấn đề cho đến khi bữa tiệc kết thúc.


      Kết thúc bữa tiệc, nàng cùng Công Tước Cổ Đốn rời .


      “Gia gia, người thay mặt cho con trước . Con còn chưa hoàn thành việc học.” Khắc Lôi Nhã .


      “Ừ. Ta cũng có ý này. Con dấu thành chủ con đưa cho ta. Ta tìm quản gia cho con. Con muốn xem hay tự mình xử lý tất cả các vụ lúc nào cũng được.” Công Tước Cổ Đốn để thành trì nho này trong mắt. Chuyện này thể ảnh hưởng đến việc học tập ma pháp với đại sư Khắc Lý Phu được.


      “Cám ơn gia gia.” Khắc Lôi Nhã mỉm cười .


      “Con phải học tập đại sư Khắc Lý Phu tốt. Nếu có ngày con trở thành Thánh Ma Đạo Sư, cờ hoa Sắc Vi nhà Hi Nhĩ có thể tung bay vĩnh viễn.” trong mắt Cổ Đốn tỏa ra tinh quang.


      “Con nỗ lực, để gia gia thất vọng.” Khắc Lôi Nhã gật đầu.


      “Ta tin tưởng con. Có ngày con trở thành niềm kiêu ngạo của ta, trở thành niềm kiêu ngạo của nhà Hi Nhĩ, càng là niềm kiêu ngạo của An Mạt Cách Lan.” Trong mắt Cổ Đốn tràn đầy chờ mong. “Những người đó còn giữ ấn tượng trước kia về con. Ta biết có ngày con khiến họ phải kinh ngạc. Họ gọi con là đệ tử của đại sư Khắc Lý Phu chứ phải là cháu của ta nữa. Cái tên Khắc Lôi Nhã oanh động! Con chính là con, là Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã.” Mắt Cổ Đốn sáng quắc , ra toàn bộ suy nghĩ của mình.


      Khắc Lôi Nhã mỉm cười gì thêm. Nhưng cảm động trong lòng gì có thể so sánh được. Lão nhân trước mắt này có kỳ vọng rất lớn đối với cháu của mình như người bình thường. Khắc Lôi Nhã có chút hiểu. Lão nhân này còn hiểu bản thân hơn.


      Cổ Đốn ngờ rằng kỳ vọng này thành thực nhanh như vậy.


      Cuộc sống trong thời gian nghỉ hè của Khắc Lôi Nhã tương đối khô khan: luyện tập ma pháp với Ô Mã Lý. Buổi sáng học văn học, buổi chiều học cưỡi ngựa và kiếm thuật. Khắc Lý Phu phái người đem tới ít đạo cụ trân quý nhưng xuất . Chắc là bận thí nghiệm.


      ai biết rằng mỗi buổi tối khi Khắc Lôi Nhã trở về phòng ngủ, người vết thương chồng chất.


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi hành hạ mình như vậy có gì tốt?” Ngõa Nhĩ Đa tò mò hỏi. Mỗi buổi tối sau khi tắm xong, Khắc Lôi Nhãmới để lộ ra vết thương dọa người. Nàng có thuốc trị thương thần kỳ từ chỗ Khắc Lý Phu, có thể khiến nó khép lại trong nháy mắt. Khắc Lý Phu cũng hỏi nàng xin thuốc này làm gì. Chỉ cần nàng muốn, nhất định cho.


      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, lấy thuốc bôi lên vết thương. Hình như nàng có cảm giác đau đớn. Ngõa Nhĩ Đa cũng dám nhìn. Cho mười lá gan, cũng dám xem thân thể Khắc Lôi Nhã. Nhưng vẫn nghi ngờ tại sao nàng phải như vậy? Cần gì phải cực khổ như thế. Nàng bây giờ được Công Tước mến, có Khắc Lý Phu làm chỗ dựa, muốn cái gì mà có? Tại sao phải khiến mình chịu uất ức như vậy?


      Mười ngày cuối của kỳ nghỉ hè, xảy ra chuyện lớn.


      Nước láng giềng Lạp Cách Tạp đưa học sinh học viện Ma Pháp tới trao đổi với học viện Húc Nhật. Ngoài mặt gọi là trao đổi nhưng mọi người đều hiểu đây là cuộc tỷ thí, thị uy. đại lục này, Lạp Cách Tạp là nước có thực lực đứng sau An Mạt Cách Lan. Những năm gần đây thực lực tăng lên, rục rịch ngóc đầu dậy. Lần trao đổi học sinh này đơn giản.


      “Chúng ta thể thua.” Công Tước Cổ Đốn sắc mặt nặng nề ngồi trước thư án, truyền đạt ý tử của Hoàng đế bệ hạ.


      “Ý của đại nhân là trong tình huống cần thiết chúng ta có thể dùng chút biện pháp sao?” Ô Mã Lý mặc trường bào Ma Pháp màu đen đứng ở bên thấp giọng hỏi.


      ngoại trừ thủ đoạn. Lần tranh tài trước Lạp Tây Á có thể thắng trong nguy hiểm, là do đối phương xuất sơ hở. Lần này rất khó .” Gương mặt của Công Tước Cổ Đốn nặng nề. “Lần này chẳng những Hoàng đế bệ hạ tham dự, mà còn có cả thần điện Quang Minh. Cho tới nay thực lực của chủ điện Quang Minh mạnh nhất nước ta. Nếu lần này thua, ai dám đảm bảo thần điện Quang Minh hướng về bên đó.” Tất cả các quý tộc ở đế đô cũng quan sát trận tỷ thí này. Lần này, tuyệt đối thể thua. Nó còn ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia. Chuyện phức tạp đến mức ai dám khinh suất. Cho nên, dù chừa thủ đoạn nào, cũng phải thắng bằng được!


      “Đúng rồi. thể để cho Khắc Lôi Nhã tỷ thí lần này. Nàng còn chưa có trưởng thành. Ta hy vọng nàng bị tổn thương dù chỉ chút.” Công Tước Cổ Đốn cau mày bổ sung.


      “Dạ, đại nhân.” Ô Mã Lý hớn hở đồng ý. là người muốn thấy Khắc Lôi Nhã bị tổn thương nhất.


      Nhưng việc có thể phát triển theo suy nghĩ của họ như vậy sao?

      Chúc mn buổi tối zui zẻ

      Dạo này mưa quá,thiệt là ảm đạm

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 30: Mở màn rung động




      Ba ngày sau, đặc sứ Lạp Cách Tạp và học sinh của học viện tới đế đô, ở dịch quán chờ“Đại hội trao đổi”.


      ngày, ánh nắng tươi sáng, Khắc Lôi Nhã tựa vào bệ cửa sổ nhìn chim cây líu ríu, thoáng chút đăm chiêu.


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi nghĩ gì vậy?” thanh của Ngõa Nhĩ Đa đột ngột vang lên. Bóng dáng lắc lư ra. Ngõa Nhĩ Đa những điều nàng muốn biết để báo đáp Ô Mã Lý tìm tinh thạch có thuộc tính hắc ám, giúp khôi phục chút lực lượng. Còn có thể thi triển ít ma pháp kỳ quái. có thể rời ma linh thạch xa hơn chút và che giấu hơi thở. Chỉ cần phải nhân vật cường hãn như Thánh tử dễ dàng phát . tại Khắc Lôi Nhã có thể hỏi thăm chút tin tức từ .


      Khắc Lôi Nhã quay đầu, nhìn Ngõa Nhĩ Đa bên cạnh. Bóng dáng trong suốt nhưng có thể nhìn thấy được ràng. Hình dạng sau khi được Ô Mã Lý tăng cường lực lượng liền hiển ra. Bề ngoài bỉ ổi như hành động. Ngõa Nhĩ Đa…dáng dấp rất thanh tú. Tóc dài màu đen mềm mại, con ngươi màu hổ phách. Nhìn giống mỹ nam tử văn nhược dịu dàng. Nhưng nếu mở miệng tất cả liền thay đổi. luôn muốn biết tâm tư của Khắc Lôi Nhã. thể nhìn thấu tiểu ác ma này. Cho tới nay Pháp Sư Hắc Ám Ngõa Nhĩ Đa đều cho là mình nhìn người rất thấu đáo, có thể lợi dụng nhược điểm của con người để đạt tới mục đích. Nhưng chiêu này hoàn toàn vô dụng đối với Khắc Lôi Nhã. Tính tình nàng còn gì đến nhược điểm.


      Ngõa Nhĩ Đa nhìn Khắc Lôi Nhã trầm mặc nhìn mình, trong lòng có chút sợ hãi. Thời điểm tiểu ác ma này trầm mặc là đáng sợ nhất. ai biết được nàng có ý định gì. Cảm giác này giống như là bị rắn độc để mắt tới vậy.


      “Lần này đại hội trao đổi của học viện, đơn giản như vậy. Sư phụ Ô Mã Lý cả ngày thấy bóng dáng. Gia gia cũng rất lo lắng.” Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày, giọng . Nàng cảm giác có mạch nước ngầm chuyển động. Cảm giác này tốt chút nào.


      Ngõa Nhĩ Đa trầm mặc. thể thừa nhận cảm giác của Khắc Lôi Nhã đáng sợ, luôn luôn đoán trúng.


      “Gia gia ngươi lần tỷ thí này tuyệt đối thể thua.” Ngõa Nhĩ Đa ra tin tức ngày đó che giấu hơi thở nghe được.


      Tuyệt đối thể thua?


      “Hơn nữa, gia gia ngươi cho ngươi tỷ thí, sợ ngươi bị thương tổn.” Ngõa Nhĩ Đa bổ sung.


      Khắc Lôi Nhã hơi ngẩn ra, sau đó ánh mắt liền nhu hòa. Chỉ là cỗ nhu hòa này nhạt đến nỗi Ngõa Nhĩ Đa cũng phát .


      Hội trường tỷ thí được lập bãi tập lộ thiên của học viện Húc Nhật. cùng là những vị trí đặc biệt, chuẩn bị cho những người có thân phận đặc biệt. Thảm đỏ, nơi có mấy chỗ ngồi trải bằng lá mây tre băng quý giá là chỗ thoải mái nhất. Lông thiên nga mềm mại đệm hiển nhiên thích hợp vào lúc này. bàn bên cạnh, trong khay bạc có đủ loạinước trái cây danh quý. Phía khán đài có tơ lụa màu đen để che bớt ánh nắng. Phía sau chỗ ngồi có hai thị nữ đứng hai bên, tay cầm quạt.


      Hai bên khán đài dù cũng có lụa đen che bớt ánh nắng mặt trời, nhưng có người hầu hạ và đệm. Đó chính là chỗ của các đại thần và quý tộc khác. Đối diện khán đài là chỗ dành cho học sinh hai nước.


      Cờ xí hoa Tử Kinh tung bay. Phía sau là hai đội nhạc chỉnh tề. Vẻ mặt bọn họ nặng nề, quân hàm màu vàng kim Lưu Tô nhàng lắc lư theo gió. Chỉ cần Hoàng đế bệ hạ ra lệnh là trận tỷ thí bắt đầu. Cả hội trường tràn ngập khí trang nghiêm.


      Với thân phận của mình, Khắc Lôi Nhã ngồi ở vị trí đặc biệt gần khán đài nhất. Tẫn Diêm cũng như người hầu của quý tộc khác, đứng ở phía sau cùng. Khán đài nhanh chóng đầy người. Có người Khắc Lôi Nhã biết, người . Lần đầu tiên nàng biết được quý tộc ở đế đô nhiều như thế. Bữa tiệc hoàng cung phải quý tộc nào cũng được tham gia. Nhưng cuộc tỷ thí này lại khác. Tất cả quý tộc đều có thể tới quan sát.


      Đại biểu hai học viện ra sân. Trong số đại biểu của học viện Húc Nhật dĩ nhiên thể thiếu Lạp Tây Á. Thiếu nữ quang huy bốn phía vừa ra tới liền được hoan hô. Nàng là người mấu chốt tạo nên thắng lợi trong tỷ thí lần trước. Lần trước ba trận, thắng thua, người ra sân cuối cùng là nàng. Sau trận thắng đó, có rất nhiều người sùng bái, thổi phồng nàng.


      Tiếng hoan hô, hoa tươi đầy trời bao phủ hội trường.


      nhàm chán.” Thanh bình tĩnh của Ngõa Nhĩ Đa vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã. “Đối thủ lần này của học viện Húc Nhật tuyệt đơn giản.”


      Khắc Lôi Nhã mắt lạnh nhìn những học sinh của đối thủ. Trong hoàn cảnh tiếng hoan hô vang dội như vậy mà đối phương cũng bị ảnh hưởng chút nào. Mặt đổi sắc. chỉ tuyển thủ tham gia tỷ thí, những học sinh khác cũng rất bình tĩnh. Lần này chỉ sợ đối phương có chuẩn bị mà đến, dễ đối phó.


      lúc Khắc Lôi Nhã suy tư, tiếng hô dài hùng hậu vang lên, xông thẳng lên trời.


      Hoàng đế bệ hạ giá lâm!


      Hoàng đế thân trang phục trang nghiêm cao quý xuất , nhàng phất tay liền dẫn đến tiếng hoan hô lớn. Hoàng hậu trang phục lộng lẫy ở bên cạnh, tôn quý tao nhã. Sau Hoàng đế là lão giả mặc áo khoác màu trắng, mặt đầy nghiêm trang và uy nghiêm. Có người kinh hô lên. Là Giáo Hoàng! Giáo Hoàng tôn quý tự quan sát! Sao lại như vậy? Chỉ là tỷ thí trao đổi giữa học sinh, sao lại có thể kinh động đến Giáo Hoàng?


      “Oa, lão già biết xấu hổ đó còn chưa chết.” Ngõa Nhĩ Đa thanh mang đầy vẻ hài hước và khinh thường. Giáo Hoàng tôn kính trong lòng hoàn toàn là đống cứt. (tác giả làm iem khổ tâm quá @.@)


      Khắc Lôi Nhã khẽ híp mắt lại, trong lòng lên ý niệm tốt. Tỷ thí giữa học viên chỉ cần Hồng Y Giáo Chủ là đủ, lần này Giáo Hoàng lại xuất . Tại sao?


      Sau lưng Giáo Hoàng là người dẫn đội đặc sứ của Lạp Cách Tạp, vị Công Tước. Bề ngoài xem ra là ngồi mà hưởng. Nhưng đôi mắt nheo lại, thỉnh thoáng lóe sáng. Khắc Lôi Nhã biết tên đặc sứ dáng dấp như heo này tuyệt đơn giản như bề ngoài.


      khán đài là Hoàng đế và Hoàng hậu, Giáo Hoàng, Công Tước Cổ Đốn, đại sư Khắc Lý Phu.


      Sau khi bọn họ ngồi xuống, thanh ngân dài dừng lại.


      khi mọi người chưa lấy lại tinh thần, bầu trời truyền đến tiếng vỗ cánh, sắc trời tối sầm lại, cỗ gió tầm thường nhào tới.


      Bỗng nhiên bầu trời xuất bóng dáng đội chỉnh tề. Trang phục màu đen, giày da bóng loáng, quân hàm màu vàng phất phới theo gió, hơi thở bá đạo, ánh mắt kiên định. Mọi người chăm chú nhìn. Bọn họ cưỡi ngựa mình sư tử, có móng nhọn, đầu ưng và có cánh.


      Là Sưu Thứu!!


      Đội ngũ Sưu Thứu hoàng gia An Mạt Cách Lan. Trực thuộc Hoàng đế, chỉ nghe theo mệnh lệnh của cỗ lực lượng cường đại. Có tư cách lớn nhất hoàng gia và cũng là phòng tuyến chắc chắn.


      Người phía dưới kinh hô lên. Sắc mặt đặc sứ trong nháy mắt thay đổi, vụng trộm nghiêng mắt nhìn Giáo Hoàng bên cạnh. Thấy mặt Giáo Hoàng chút thay đổi mới hơi hòa hoãn lại. khôi phục lại vẻ mặt, nhìn về phía học viên của mình. Sắc mặt họ đại đa số cũng thay đổi, giữ được vẻ bình tĩnh vừa rồi. sao có thể hiểu Hoàng đế đưa Sưu Thứu ra để thị uy. Kết quả lần này đúng là khó .


      Khắc Lôi Nhã hăng hái nhìn đội Sưu Thứu được nghiêm chỉnh huấn luyện giữa trung. Đội trưởng là người có gương mặt có mấy phần tương tự với Khắc Lôi Nhã. Đó chính là nhị ca Hi Nhĩ Á Lực Khắc. Cường đại như nhưng cũng giống người khác, rất ưa thích và sủng ái Lạp Tây Á thiên tài lại khéo léo, chán ghét hoa si Khắc Lôi Nhã.


      Đội Sưu Thứu biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Hiệu quả đạt được, cần phải biểu diễn cỗ lực lượng thần bí cường đại này nữa.


      “Khắc Lôi Nhã ~~”, chợt thanh nhàng gọi Khắc Lôi Nhã về với thực tại.


      Nàng quay đầu liền nhìn thấy công chúa Mã Lệ Ti ý cười đầy mặt.


      “Công chúa điện hạ.” Khắc Lôi Nhã mỉm cười nhàng gật đầu.


      “Ta vẫn chưa có thời gian tới tìm ngươi. Quà ngươi tặng ta rất thích. Cám ơn nha.” Công chúa Mã Lệ Ti rất vui mừng, hạ thấp giọng cám ơn Khắc Lôi Nhã.


      Khắc Lôi Nhã mỉm cười: “Công chúa điện hạ thích là tốt rồi.”


      Khi hai người giọng chào hỏi, Hoàng đế bệ hạ tuyên bố phần thưởng cho người thắng cuộc, khán đài lại sôi trào lần nữa.


      ma hạch của ma thú cấp chín, ma trượng, thanh đại kiếm. Thứ đầu tiên cần . Ma trượng là di sản quý báu của vị Thánh Ma Đạo Sư, có thể phát ra ba pháp thuật cao cấp cùng hệ lúc. Thanh đại kiếm kia gọi là Vô Song Kiếm. Tính chất của nó dĩ nhiên cần phải , chém sắt như chém bùn. Chủ yếu nhất đó là thanh Ma Pháp Kiếm! Có thể làm giảm tốc độ của đối thủ khi bị kiếm chém. Phần thưởng lớn!


      Khắc Lôi Nhã lại có cảm giác hứng thú.


      “Khắc Lôi Nhã, ma trượng đó tệ. Ha ha. Lại còn ma hạch của ma thú cấp chín. tồi.” Ngõa Nhĩ Đa cười bỉ ổi trong đầu nàng.


      Cuộc tỷ thí chính thức bắt đầu. Ba trận thắng hai là quyết định.


      Lạp Tây Á đối chiến cuối cùng với vị Ma Pháp Sư. Kịch vui ở đây chính là đối thủ của nàng lại là thiếu niên bị bại bởi nàng lần trước. Thiếu niên kia nửa nằm ở đó, thèm nhìn Lạp Tây Á cái. có mái tóc màu đỏ chói mắt, khuôn mặt tuấn mỹ lên kiên nhẫn nghe người hướng dẫn trợn trắng mắt dặn dò. Khắc Lôi Nhã trầm ngâm nhìn khẩu hình miệng có chút quýnh lên của người hướng dẫn.


      “Phong Dật Hiên, ngươi có nghe hay ?! Lần trước ngươi ăn đồ lung tung bị đau bụng dẫn đến thất bại. Lần này ngươi như vậy nữa chứ? Hả? Hả? Hả?” Người hướng dẫn kia vội muốn chết nhìn đệ tử chút để ý kia, muốn có đáp án khẳng định từ .


      Phong Dật Hiên? Khắc Lôi Nhã cau mày. Lại là dòng họ thuộc về đại lục này. Đây là sao?


      “Ngõa Nhĩ Đa!” Khắc Lôi Nhã thầm gọi.


      “Sao?” lập tức đáp lại.


      “Ngươi nhớ danh tính của Thánh tử chứ? Lãnh Lăng Vân. Còn có học viên đối phương, Phong Dật Hiên. Sao họ của họ kỳ lạ quá vậy?” Khắc Lôi Nhã hỏi.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 31: Sát khí



      “Ngươi họ của họ sao? họ Lãnh, họ Phong. Đây là họ cổ xưa nhất của đại lục này, tương đối tôn quý. Sao ngươi biết điều này?” Ngõa Nhĩ Đa chút để ý mà trả lời, sau đó bỗng nhiên lại nghi ngờ. Thân là đại tiểu thư nhà Hi Nhĩ sao lại biết chuyện này?


      Khắc Lôi Nhã gì thêm. Trong trí nhớ trước kia của nàng đều là mỹ nam, châu báu, y phục. Chỗ đâu mà chứa những thứ này. Dòng họ cổ xưa? Giống như họ Đông Phương? Đại lục này cùng chỗ kia của mình có quan hệ sao?


      Hàng loạt tiếng tung hô cắt đứt suy nghĩ của Khắc Lôi Nhã. Cuộc tranh tài bắt đầu.


      Trận đầu là Ma Pháp Sư đấu với Ma Pháp Sư. Trận thứ hai là chiến sĩ đấu với chiến sĩ. Trận cuối chính là thiếu nữ thiên tài Lạp Tây Á đấu với Phong Dật Hiên tóc đỏ.


      Trong chiến đấu, Ma Pháp Sư hào hoa mà lực sát thương lại lớn, nhưng rất chậm chạp. Bởi vì họ phải sử dụng câu thần chú dài lòng. Uy lực câu thần chú càng cao, thời gian đọc lên càng nhiều. Xung quanh đài cao dùng để tỷ thí có cái lồng phòng hộ, tránh ảnh hưởng đến người khác. Ở người những học viên tỷ thí cũng có lá chắn nho hình tam giác do đại sư Khắc Lý Phu chế tạo. Cả hai nước đều hy vọng tương lai của bọn họ mất sinh mạng ở chỗ này.


      Hai Ma Pháp Sư đài cao, là thuộc tính Hỏa, là thuộc tính Thủy. Khắc Lôi Nhã nhìn Ma Pháp Sư thuộc tính Thủy dùng lá chắn hình cung cao bằng hai người, chặn lại lửa công kích của đối phương. Đối phương cau mày, lá chắn nước lay động, tiếp theo đó ào tiếng liền phân tán. Bọt nước văng đầy đất. Lá chắn nước này ngăn được công kích của lửa. Lúc này có thể thấy mặt Ma Pháp Sư thuộc tính Thủy đỏ bừng. Ngọn lửa kia tiến gần đến mặt của người này.


      khán đài đặc biệt, ánh mắt đặc sứ híp lại thành đường. Thắng rồi.


      Hoàng đế bệ hạ có bất kỳ điều gì khác thường, sắc mặt vẫn bình thường quan sát mọi chuyện. Phong phạm vương giả đời hoàn toàn bộc lộ.


      “Tên ngu ngốc.” Ngõa Nhĩ Đa thầm trong đầu Khắc Lôi Nhã. “Cho là phá lá chắn có thể thắng sao.” nhìn Ma Pháp Sư thuộc tính Hỏa châm chọc. Trong chiến đấu, dễ dàng thường dẫn đến bại trận.


      Sau khắc nước rơi xuống đầy đất, lại lặng yên lưu động như quỷ mị, lặng lẽ vòng ra sau lưng Ma Pháp Sư thuộc tính Hỏa. Trong nháy mắt biến thành vô số mũi tên nước bén nhọn đâm vào lưng Ma Pháp Sư kia.


      Đại cục định.


      Ma Pháp Sư thuộc tính Thủy chỉ bị vết thương , tóc và y phục bị thiêu cháy. Ma Pháp Sư thuộc tính Hỏa bị thương nặng. Có lá chắn bảo vệ, nên nguy hiểm đến tính mạng.


      Ván đầu tiên, An Mạt Cách Lan chiến thắng.


      Tiếng hoan hô vang trời.


      Khóe mắt Khắc Lôi Nhã liếc về phía đặc sứ, thấy híp mắt trầm mặc. khán đài trừ Hoàng hậu lộ ra vẻ vui mừng, những người khác đều là mặt chút thay đổi.


      “Khắc Lôi Nhã, ta cảm thấy có điểm đúng. Ngươi có cảm giác người này thắng quá dễ dàng ?” Ngõa Nhĩ Đa nghi hoặc.


      Khắc Lôi Nhã gì, nhưng trong lòng đồng ý với cách nhìn của Ngõa Nhĩ Đa. Cuộc tỷ thí này thực quá đơn giản. Đối phương phái ra đều là tinh , thể phạm phải sai lầm cấp thấp như thế. Nhưng đúng là đối phương dễ dàng bị mũi tên nước đánh bại.


      Mặt khác, học viện bên kia dù trầm mặc nhưng như đưa đám hay có ý trách cứ. Khắc Lôi Nhã khẽ híp mắt. Sao nàng lại có ảo giác là bên kia sớm dự liệu như thế nhỉ? Nếu là , càng nguy hiểm.


      Cảm giác của Khắc Lôi Nhã quả nhiên lại được chứng thực lần nữa.


      Kế tiếp là chiến sĩ đối chiến. Người có thực lực cường đại nhất học viện Húc Nhật, cơ hồ chết dưới công kích của đối phương. Nếu có lá chắn tam giác của đại sư Khắc Lý Phu, An Mạt Cách Lan mất vị dũng sĩ tương lai rồi. Chiến đấu lần này là giết người trong nháy mắt. Trong mắt đối phương phát ra Đấu Khí màu tím khiến cho mọi người khó tin. Học viên trẻ tuổi như thế lại có thực lực của Đại Kiếm Sư!


      Học viên Húc Nhật cả người đầy máu bị mang xuống, ánh mắt của các đệ tử Húc Nhật đầy thù hận nhìn người vững vàng đứng đài cao. Mắt người nọ đỏ lên đầy khát máu, cười lạnh. Động tác tiếp theo của càng khiến người ta phát điên. thu hồi kiếm, dùng tay nhè vuốt lại kiểu tóc bị loạn trong khi chiến đấu, thản nhiên nhấc chân rời .


      Động tác này chọc giận học viên Húc Nhật.


      “Thủy Văn Mặc. Ngươi chỉ có vẻ ngoài bảnh bao, có bề sâu sao?” Chiến sĩ có thực lực tầm thường vừa đến trước ghế nghỉ ngơi của bọn họ, liền nghe Phong Dật Hiên khinh bỉ.


      “Kiểu tóc hoàn mĩ này nhất định giúp ta bảnh bao cả đời.” Chiến sĩ gọi là Thủy Văn Mặc vươn tay lần nữa,vuốt lại mái tóc cóchút loạn của mình.


      Người bên cạnh sùng bái nhìn hai người này. Họ đều thuộc dòng họ cổ xưa, thiên tư hơn người. Hơn nữa họ còn là đôi hợp tác vô cùng hoàn mỹ. Ma Pháp Sư cường đại và cường hãn chiến sĩ, phối hợp của họ vô cùng ăn ý, kể cả thời điểm cãi nhau.


      nhức đầu. Sao ngươi lại phiền phức như vậy? Những người đó đoán chừng muốn ăn tươi nuốt sống ngươi. lát nữa lửa giận thế nào cũng phát tiết lên người ta.” Phong Dật Hiên bĩu môi. Tuy ngoài mặt thế nhưng gương mặt lên vẻ sao cả.


      “Lần trước ngươi mất mặt. Vào thời khắc mấu chốt đánh bại nha đầu biết trời cao đất rộng đó, lại bị đau bụng nhà cầu, sau đó bại trận. là chuyện cười kinh điển. Năm nay ngươi lại ước gì đánh bại nàng chứ gì?”. Thủy Văn Mặc khinh bỉ nhìn Phong Dật Hiên .


      “Phong Dật Hiên, lần này có vấn đề gì chứ?” người hướng dẫn bên cạnh lo lắng.


      “Vậy ngươi đấu .” Phong Dật Hiên nhíu mày nhìn về phía người hướng dẫn nóng nảy, phun ra câu. Người hướng dẫn liền im lặng ngay lập tức. thèm quan tâm tỷ thí lần này có ảnh hưởng gì. Cho tới bây giờ và Thủy Văn Mặc đều làm theo ý mình. Hơn nữa bọn họ có tư cách này vì có bối cảnh và thực lực tầm thường.


      Phong Dật Hiên đứng lên, ngáp cái, xoay cổ, chậm rãi về phía trước.


      Thủy Văn Mặc tới chỗ ngồi. Lúc qua người Phong Dật Hiên, hạ thấp thanh chỉ đủ cho hai người nghe: “Ngươi muốn làm thịt nha đầu kia sao?”


      “Ngươi ?” Phong Dật Hiên híp mắt mỉm cười nhìn đài tỷ thí, trong khóe mắt bắn ra ánh sáng lãnh.


      “Ha ha.” Thủy Văn Mặc mỉm cười về, chuẩn bị thưởng thức cuộc chiến đấu tuyệt vời. Tính tình Phong Dật Hiên quá hiểu. Lần này nha đầu lông vàng phải lời vĩnh biệt với thế giới là cái chắc.


      Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày nhìn thiếu niên tóc đỏ chậm rãi lên đài. Có sát khí! Tuy được che giấu rất kỹ nhưng nàng vẫn cảm nhận được. Bởi vì cỗ hơi thở kia rất quen thuộc với nàng.


      Thiếu niên này xem ra chỉ muốn so tài.


      muốn giết Lạp Tây Á!

      Và bây giờ, nữ 9 lên sàn hà hà hà


      i y� k � �#� i gì, nhàng nhấp rượu ngọt trong ly.



      ban công chỉ có Khắc Lôi Nhã. khi nàng cho rằng có thể tỉnh táo vượt qua buổi tiệc này thanh đột ngột, có chút khách khí nào vang lên.


      “Khắc Lôi Nhã, có thể nhảy bản ?” trong thanh có khinh thường và cam lòng nhàn nhạt.


      Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, thấy thiếu niên quý tộc. Chỉ sợ là phụ thân ra lệnh đến mời nàng nhảy để tạo giao tình mà thôi. Con người chính là sinh vật chịu nổi như thế. Trong trí nhớ Khắc Lôi Nhã có chút ấn tượng về thiếu niên này. Hình như là mỹ nam tử từng bị nàng quấy rầy. Sắc mặt cũng tốt lắm, nhưng vẫn tỏ ra kiên nhẫn với nàng.



      Thiếu niên quý tộc thấy Khắc Lôi Nhã gì, có chút khó chịu, vô lễ : “Khắc Lôi Nhã, chỉ là khiêu vũ thôi. phải trước kia ngươi vẫn hy vọng có thể khiêu vũ với ta sao?”

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 32: Công Kích Tinh Thần



      Khắc Lôi Nhã nhức đầu. Nha đầu đáng ghét kia chết chết, có quan hệ gì với mình đâu? Nhưng nếu Lạp Tây Á chết, mẫu thân dịu dàng đau lòng. Vừa nghĩ đến mẫu thân, trong lòng Khắc Lôi Nhã thấy ấm áp hẳn. Vì người, Khắc Lôi Nhã để nha đầu đó chết.


      ai phát ra sát khí của thiếu niên tên Phong Dật Hiên đó. cười tươi như hoa, từ từ bước lên đài cao trong ánh mắt thù hận của học viên học viện Húc Nhật. bước như tản bộ, vô cùng nhàn nhã. Hơi thở lười biếng làm cho người ta cách nào phát sát khí của .


      Phong Dật Hiên tạo cho người ta cảm giác hoàn toàn khác với Lạp Tây Á. Nếu như thiếu niên này là mãnh thú dưới nụ cười dịu dàng Lạp Tây Á chính là con cừu .


      “Tiểu thư Lạp Tây Á, rất vinh hạnh được gặp lại.” Phong Dật Hiên khẽ khom người ưu nhã hành lễ. Nụ cười mỉm của khiến Lạp Tây Á chói mắt. Đồng bọn của thiếu niên này thiếu chút nữa giết chết học trưởng. đáng ghét! Đáng hận! Thù này nhất định phải thanh toán! Lần trước là bởi vì đối phương có sơ hở mới có thể thắng. Nhưng lần này khác. Khoảng thời gian này mình ngừng tu tập nâng cao năng lực bản thân. Lần này nhất định phải dùng thực lực hung hăng đánh bại đối phương.


      “Ít lời vô nghĩa !” Lạp Tây Á hừ lạnh tiếng. Nàng lập tức niệm lên câu thần chú ngắn gọn. Vô số tia chớp bổ về phía Phong Dật Hiên. Dĩ nhiên nàng hiểu cách này tổn thương được . Nàng chỉ đánh lạc hướng để tranh thủ thời gian niệm lên câu thần chú có uy lực cực lớn.


      mặt Phong Dật Hiên lên tia khinh thường. cười lạnh, tay vung lên nhè . đạo ánh sáng ra, đánh nát toàn bộ tia chớp của Lạp Tây Á.


      Khắc Lôi Nhã cau mày. Tài năng lơ đãng bộc lộ ra của Phong Dật Hiên khiến nàng nảy sinh cảnh giác. là Ma Pháp Sư hệ Băng. Thực lực của vượt xa Lạp Tây Á.


      “Ơ, muội muội kiêu ngạo kia của ngươi xui xẻo rồi. Cấp độ của hai người này chênh lệch lớn.” thanh bỉ ổi của Ngõa Nhĩ Đa vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã. Sau này có rất nhiều việc chứng minh nhãn lực của sắc bén khiến cho người ta chán ghét.


      “Sao ngươi thấy được?” Khắc Lôi Nhã trao đổi với Ngõa Nhĩ Đa bằng tinh thần.


      “Hơi thở người tương tự ta.” Ngõa Nhĩ Đa cười hắc hắc “Đừng hiểu lầm. phải Pháp Sư Hắc Ám. Ta muốn có tâm trí giống ta.”


      hiểm, xảo trá, thích núp trong bóng tối như nữ nhân, thích tính kế, giết người mà còn mỉm cười.” Khắc Lôi Nhã lạnh giọng . Người kia đơn giản là Ma Pháp Sư. Hơi thở sâu kín của chỉ thích khách mới có. có gì đáng sợ hơn thích khách tinh thông ma pháp. Thích khách thể giao chiến chính diện với Ma Pháp Sư hoặc chiến sĩ, như vậy chẳng khác nào lấy trứng chọi đá. Nhưng thích khách có thể trong lúc Ma Pháp Sư suy nghĩ mà lặng yên tiếng động cướp tính mạng đối phương. Thích khách và Ma Pháp Sư, là thiếu niên đáng sợ.


      Ngõa Nhĩ Đa giựt giựt khóe miệng. Mặc dù là nhưng sao ra từ miệng tiểu ác ma này lại khó nghe thế.


      “Cho nên, ta cảm thấy thực lực của mới có thể thi triển chút ma pháp. Ta đoán ám toán muội muội ngươi.” Ngõa Nhĩ Đa nháy mắt.


      Cứu hay ?


      “Cuồng Phong! Thiên Vân! Sấm sét! Hãy tuân theo khế ước cổ đại, tới bên cạnh ta! – Thiên Lôi tới!” câu thần chú của Lạp Tây Á chuẩn bị kết thúc. Pháp thuật này mà bổ xuống người dễ chịu gì. Nếu là người bình thường hẳn phải chết thể nghi ngờ. Lá chắn ma pháp cũng thể ngăn cản được công kích như vậy. Rất nhiều Ma Pháp Sư kinh hãi, thầm nghĩ nếu là mình sao có thể ngăn cản được kích kinh khủng này.


      Tiếng sấm ầm ầm vang lên, sắc mặt mọi người thay đổi. Viện trưởng học viện Húc Nhật vui mừng gật đầu cái. Tốc độ trưởng thành của Lạp Tây Á đáng hài lòng. Đặc sứ đài cao híp mắt nhìn nàng, lộ vẻ mặt gì. Tuy người thiếu nữ này rất mạnh nhưng đủ để tạo thành uy hiếp với bọn . Nếu tính mạng nàng giữ được tới bây giờ. Khắc Lý Phu ngáp cái, nhàm chán đem ánh mắt liếc về váy của thị nữ sau lưng.


      Gió lớn, mây đen giăng đầy, tiếng sấm vang rền. đài cao tối sầm lại.


      Phong Dật Hiên vẫn nhàn nhã. ưu nhã đứng đó, đợi Lạp Tây Á đọc xong câu thần chú.


      Khắc Lôi Nhã nhìn ánh sáng mờ đài cao, lòng trầm xuống. Phần lớn người thể nhìn thấy chuyện gì xảy ra dưới tình huống này. Nhưng Khắc Lôi Nhã có thể cảm nhận được Phong Dật Hiên nở nụ cười lạnh lùng nhàn nhạt.


      Đó là nụ cười của tử thần!


      Ngón tay khẽ động, viên băng nhũ nho xuất . chỉ thả ra lá chắn bằng băng tượng trưng để chống lại tiếng nổ sắp phủ xuống đầu mình. Tiếp đó cũng bắt đầu đọc câu thần chú. Trước mặt xuất băng nhũ lớn khác nhau, chuẩn bị phản kích. Giấu giữa ngón tay là cái dùi bằng băng sắc bén. đó mang theo chút hơi thở kỳ dị khiến cho Khắc Lôi Nhã hoang mang.


      Nàng có thể thấy được thiếu niên ác độc này muốn làm gì. muốn đón lấy kích này của Lạp Tây Á rồi phản kích lại bằng băng nhũ dày đặc. Nhưng trong lúc đó lặng lẽ bắn cái dùi bằng băng vào ngực nàng. Mặc dù có lá chắn hình tam giác của Khắc Lý Phu, nhưng Khắc Lôi Nhã dám đảm bảo có thể phá vỡ nó hay .


      Trong điện quang hỏa thạch, hai người cùng phát động công kích.


      Khắc Lôi Nhã thấy cái dùi trong tay Phong Dật Hiên bay ra ngay sau băng nhũ khổng lồ, nhắm thẳng vào ngực Lạp Tây Á. Nàng có thể ngăn băng nhũ khổng lồ kia nhưng lại thể phát ra cái dùi kỳ dị đó.


      Sấm dậy, băng động, Phong Dật Hiên mỉm cười như gió xuân.


      Ánh mắt Khắc Lôi Nhã thâm thúy, con ngươi đột nhiên mở lớn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :