1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 23: Hình ảnh siêu chấn động!



      Khắc Lôi Nhã nghe thấy thanh đó, thậm chí cũng đáp lại, hoàn toàn coi như nghe thấy.


      Lạp Tây Á cau mày nhìn bóng dáng quen thuộc đứng đó. Trong lòng dâng lên cỗ tức giận. Đêm đó, chính là nàng lừa mình rằng gia gia đến, mới đánh lén được mình, khiến mình phải diện bích tháng! Trong thời gian phiền não này, Lạp Tây Á cũng nghĩ vô cùng ràng. Nếu như Khắc Lôi Nhã vô sỉ dùng cách hạ lưu như vậy, mình tuyệt đối thua nàng. Sợ hãi và nhục nhã ta dành cho mình, khiến mình hận đến nghiến răng nghiến lợi. Lúc ấy mình lại bị con ngốc này hù dọa thành như vậy. là nhục nhã! Khuất nhục ngày hôm nay, nhất định có ngày hoàn trả gấp trăm lần!


      Trước mặt Lạp Tây Á là lão giả mặc thân áo bào Ma Pháp dài. ngực áo khoác có đóa hoa Tiểu Kim. Có thể thấy chính là Ma Đạo Sư, thực lực ở dưới Khắc Lý Phu. Chỉ kém cấp, nhưng khác biệt rất lớn. Người này chính là viện trưởng học viện Húc Nhật, cũng là sư phụ của Lạp Tây Á – Mạc Trát.


      Mạc Trát nhìn bóng lưng thiếu nữ tóc vàng trước mặt, biết rằng đó chính là tỷ tỷ của Lạp Tây Á – Khắc Lôi Nhã. Đối với nàng Mạc Trát có hảo cảm. sớm nghe nàng hoang đường từ miệng của đồ đệ bảo bối Lạp Tây Á rồi.


      Hai người trẻ tuổi sau dĩ nhiên là sư huynh của Lạp Tây Á. Ánh mắt tốt của tất cả mọi người đều tập trung người Khắc Lôi Nhã.


      Lạp Tây Á thấy Khắc Lôi Nhã để ý đến mình, vốn định phát tác. Nhưng nghĩ tới đây là Công Hội Ma Pháp, hơn nữa còn ở cùng sư phụ, cuối cùng đành nhịn. Nàng quay đầu nhìn Tẫn Diêm lạnh giọng hỏi: “Tẫn Diêm, các ngươi ở chỗ này làm gì?”


      “Hồi bẩm nhị tiểu thư, chúng ta tìm đại sư Khắc Lý Phu.”, Tẫn Diêm nhàn nhạt đáp trả, kiêu ngạo tự ti.


      “Cái gì?”, Lạp Tây Á vừa nghe đáp án này thiếu chút nữa bật cười. Hoa si ngu ngốc này muốn gặp đại sư Khắc Lý Phu? là cười chết người. Ha ha! Đại sư Khắc Lý Phu là người mà ả ngu ngốc này thấy là thấy được sao? Phải biết rằng bọn họ khẩn cầu sư phụ lâu, người mới đồng ý dẫn gặp đại sư Khắc Lý Phu, hy vọng có thể được chỉ giáo chút.


      Đáy mắt Tẫn Diêm lên tia sáng rỡ thoáng qua rồi biến mất. Hình như là hài hước nhưng cũng lắm.


      “Chỉ bằng ngươi mà đòi gặp đại sư Khắc Lý Phu sao? là người si mộng!” Lạp Tây Á cười lạnh, đầy châm chọc. Hai nam tử phía sau nàng cũng cùng vẻ mặt châm biếm. Ý tứ của nàng ràng Khắc Lôi Nhã ngu ngốc hơn so với cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.


      Khắc Lôi Nhã vẫn trầm mặc, hoàn toàn nhìn đến Lạp Tây Á cười nhạo. Cũng để ý đến viện trưởng bên cạnh. Những học sinh khác gặp viện trưởng ở bên ngoài rất cung kính mà hành lễ. Nhưng Khắc Lôi Nhã lại có ý kính trọng gì. Chỉ là cấp của những người dạy tri thức căn bản mà thôi. Đối với những người dạy tri thức căn bản, Khắc Lôi Nhã còn kính trọng chút. Nhưng vị viện trưởng này gây bất kỳ cảm giác gì cho nàng.


      Tẫn Diêm cũng trầm mặc, ra chuyện đại sư Khắc Lý Phu thu Khắc Lôi Nhã làm đệ tử.


      Mạc Trát nhàng ho: “Được rồi, Lạp Tây Á, chúng ta vào thôi.”


      “Dạ, sư phụ.” Lạp Tây Á hiểu mục đích lần này tới đây phải để giễu cợt ả ngu ngốc này mà là có chuyện quan trọng phải làm. Lần sau phải tìm cơ hội thích hợp dọn dẹp ả mới được!


      Vừa lúc đó, Mạc Trát thấy được vòng tay của Khắc Lôi Nhã, kinh hô lên: “Vòng tay dịch chuyển tức thời!”. Vòng tay này biết. Bảo bối trân quý này do sư phụ Khắc Lý Phu tốn rất nhiều thời gian làm nên. Dịch chuyển tức thời là pháp thuật cao cấp. Khi người đạt tới trình độ tu tập ma pháp nhất định có thể thực được thuật này. Nhưng muốn thể pháp thuật cao cấp kết hợp với Ma Pháp Đạo Cụ lại tương đối khó khăn. vật trân quý như vậy lại đeo ở này thiếu nữ này!


      “Sao cơ? Sư phụ?”, Lạp Tây Á cũng giật mình, bởi vì rất ít khi thấy sư phụ lộ ra nét mặt luống cuống như vậy.


      Mạc Trát trả lời Lạp Tây Á, mà nhìn Khắc Lôi Nhã thận trọng hỏi: “Khắc Lôi Nhã, vòng tay của ngươi từ đâu mà có?”


      “Người ta cho.”, Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt đáp. Đó là nàng nể mặt của viện trưởng mà trả lời tiếng.


      thể! Đó là bảo bối trân quý của sư phụ.” Mạc Trát cả kinh thất sắc. Nhưng nếu phải được cho, vật này sao có thể xuất ở đây? Sư phụ thể nào làm mất, để nó lạc vào tay Khắc Lôi Nhã được.


      “Cái gì?”, Lạp Tây Á la hoảng. Hai đệ tử khác của Mạc Trát cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.


      “Nàng ăn trộm!”, Lạp Tây Á tức giận kêu lên. “Khắc Lôi Nhã! Ngươi là tên ăn trộm. vô sỉ! Ngươi ném mặt mũi của nhà Hi Nhĩ ở đâu? Ta muốn…” hận thù của Lạp Tây Á đối với Khắc Lôi Nhã khiến nàng mất lý trí. Lời vận dụng não cứ như vậy thốt ra. Tẫn Diêm nhàng nhíu mày. Sao trước kia phát nhị tiểu thư như thiên sứ này có giáo dục như vậy nhỉ?


      “Ngươi là heo sao?”, câu nhàng của Khắc Lôi Nhã làm cho mọi người im lặng như tờ. “ thế gian này có mấy người trộm được cái gì của Thánh Ma Đạo Sư Khắc Lý Phu sao?”


      Những lời này vừa rơi xuống, miệng của Lạp Tây Á như bị nhựa cao su cố định, mở to khép lại được.


      Sắc mặt Mạc Trát nghiêm túc. Hai đệ tử bên cạnh cũng sững sờ đứng im ở đó.


      Khi mọi người chết lặng, cửa Công Hội Ma Pháp vang lên tiếng chạy dồn dập.


      Lão đầu háo sắc Khắc Lý Phu nhảy cà tưng từ bên trong ra (iem thề là tác giả viết vậy ạ ). Vừa thấy Khắc Lôi Nhã ở cửa mặt cười thành đóa hoa. nhanh chóng chạy tới, trong miệng gào thét ý vị đáng khinh: “Oh~~ oh~~ đồ đệ bảo bối thân ái của ta. Ta cứ nghĩ là ngươi đến tìm ta cơ đấy!”


      Mạc Trát hoàn toàn hóa đá. Sư phụ gọi như vậy sao? Gọi buồn nôn như vậy sao? phải! Chuyện này chưa từng xảy ra.


      Những người khác cũng ngốc luôn, nhưng cũng cao hứng. ngờ đại sư thích sư phụ của mình như vậy. Chuyện được đại sư chỉ giáo có hy vọng rồi!


      Trong đáy mắt Tẫn Diêm lên tia châm chọc dễ dàng phát giác được.


      Ma Pháp Học Đồ thông báo thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình. chỉ thiếu nữ tóc vàng muốn gặp đại sư Khắc Lý Phu, còn uy hiếp nếu gặp được mình tự gánh hậu quả. ngờ đại sư chẳng những ngại giọng điệu cuồng vọng của kia, mà còn vội vàng vọt tới.


      Mọi người ngờ rằng chuyện kinh ngạc hơn còn chờ ở phía sau!


      Sau khắc, Khắc Lý Phu chạy vội tới trước mặt Khắc Lôi Nhã, vươn tay ôm lấy nàng liền bị nàng nhàng lắc mình tránh thoát. Khắc Lý Phu xoay người vén váy của nàng. Váy vừa tung lên, Khắc Lôi Nhã liền lui lại, đảo qua cái. Tẫn Diêm ôm hông nàng, nàng mượn lực đạp chính xác phát lên mặt Khắc Lý Phu! loạt động tác liền mạch lưu loát. Tẫn Diêm và Khắc Lôi Nhã phối hợp vô cùng ăn ý.


      Quạ kêu loạn, lá bay đầy trời!


      (Sau này, Khắc Lý Phu vẫn giữ thói quengặp Khắc Lôi Nhã liền vén váy của nàng, sợ uy hiếp, làm biết mệt. Nhưng chẳng có lần nào thành công.)


      Mạc Trát sống lâu như vậy, lần đầu tiên cảm thấy sư phụ mình đáng khinh bỉ.

      Suy nghĩ của Lạp Tây Á hoàn toàn đình trệ. Sắc mặt giống y như cá Palette, muốn bao nhiêu đặc sắc có bấy nhiêu, y như kẻ ngốc đứng đó nhúc nhích nổi. Mà hai vị sư huynh của nàng thiếu chút nữa sùi bọt mép ngất !


      “Oh~~ Khắc Lôi Nhã thân ái. Sao ngươi lại đối xử như vậy với sư phụ?”, Khắc Lý Phu bộ dáng có việc gì, còn phớt tỉnh lấy khăn lau mặt, ai oán . mặt giấu hài khéo léo ràng!


      “Còn muốn ôm bao lâu?”, Khắc Lôi Nhã để ý tới Khắc Lý Phu tình ái dào dạt khóc lóc kể lể, mà liếc mắt về Tẫn Diêm phía sau, lạnh giọng .


      Tẫn Diêm vội vàng buông lỏng tay ra, giúp Khắc Lôi Nhã đứng ngay ngắn lại.


      “Lần sau còn dám vén váy ta, ta làm thịt ngươi!”. Giọng điệu trầm của Khắc Lôi Nhã khiến cho hai Ma Pháp Học Đồ đứng ở cửa hồi hồn lại. Bọn họ liều mạng xoa xoa mắt, hoài nghi việc vừa nãy là ảo giác.


      “Đồ đệ bảo bối, đừng như vậy mà!”, mắt Khắc Lý Phu vẫn đắm đuối nhìn bộ ngực của Khắc Lôi Nhã (ta chết đây =”:) “Ta đoán chút nhé. Hôm nay ngươi buộc thắt lưng hình tròn.”


      Mọi người vừa lấy lại tinh thần liền co quắp khóe miệng. Mặc dù sớm biết đại sư Khắc Lý Phu rất háo sắc, nhưng nghĩ lại lộ liễu như vậy.


      Ánh mắt Khắc Lôi Nhã lạnh lẽo khiến Khắc Lý Phu mất tự nhiên. ho khan, lộ ra thần sắc nghiêm túc: “Được rồi, Khắc Lôi Nhã, cùng ta đến phòng thí nghiệm. Ta đem bút ký của ta cho ngươi.”


      “Được.”, Khắc Lôi Nhã gật đầu.


      Khắc Lý Phu mang theo Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm cứ như vậy vào cửa chính Công Hội Ma Pháp. Lòng tràn đầy vui mừng nên hoàn toàn thấy ở cửa còn đệ tử khác của mình.


      “Sư phụ…” Mạc Trát rốt cuộc lên tiếng gọi Khắc Lý Phu vào.


      “Hả?”, Khắc Lý Phu lúc này mới quay đầu lại nhìn Mạc Trát :“Ah? Mạc Trát, sao ngươi lại tới đây?”


      Những lời này khiến khóe miệng Mạc Trát khẽ co quắp.


      phân biệt đối xử này khiến mọi người hoàn toàn còn lời nào để .


      “Sư phụ, là người hôm nay rảnh rỗi, ta có thể tới a.” Mạc Trát thận trọng trả lời.


      “A, hôm nay rảnh. Hôm khác .” Tất cả ý định của Khắc Lý Phu đều ở người Khắc Lôi Nhã, làm sao còn có thời gian mà để ý tới Mạc Trát.


      “Dạ, sư phụ.” Mạc Trát gật đầu cung kính, dám có dị nghị gì.


      Mọi người đưa mắt nhìn bóng dáng đoàn người Khắc Lôi Nhã biến mất ở cửa chính Công Hội Ma Pháp.


      Nhìn theo Khắc Lôi Nhã, Lạp Tây Á cơ hồ muốn nghiến nát răng của mình.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 24: Cho ta xem trung thành của ngươi!




      Tâm tình Lạp Tây Á cách nào bình tĩnh được, thể tin nổi màn vừa diễn ra trước mắt. Đại sư Khắc Lý Phu trong truyền thuyết lại có thể đối với ả ngu ngốc kia thân thiết như vậy. Thậm chí còn lấy lòng! Hận thù, ghen tỵ, cam lòng, tất cả những tâm tình này cắn nuốt Lạp Tây Á trong nháy mắt.


      “Sư phụ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao ả ngu ngốc kia lại cùng đại sư Khắc Lý Phu thân thiết như thế?”, Lạp Tây Á đè xuống tâm tình hận đến nghiến răng, hỏi. Nếu Khắc Lôi Nhã ở trước mặt nàng, nàng hung hăng nhào lên cắn vài hớp! Nàng mới là thiên chi kiêu nữ! Tất cả ngôi sao đều phải vây xung quanh trăng sáng là nàng (chúng tinh phủng nguyệt)! Ả ngu ngốc kia lại dám cưỡi lên đầu nàng như vậy!


      “Ta cũng . Điều duy nhất ta có thể xác định đó là sư phụ thu nàng làm đệ tử, còn rất sủng ái.” Mạc Trát khẽ than thở. có thể hiểu được tâm tình của Lạp Tây Á. Nhưng Khắc Lôi Nhã được sư phụ thu làm đệ tử còn gì để tranh cãi. Hy vọng chuyện này đối với đồ đệ quá mức cao ngạo của mình tạo thành đả kích quá lớn.


      thể nào. ta là hoa si lại ngu xuẩn!”Lạp Tây Á đầy kích động. Nàng phải tiếp nhận tình huống này như thế nào?! Hoa si ngu ngốc mình ghét nhất lại thành sư muội của sư phụ mình tôn kính!! Đây là chuyện nực cười chó má gì? Lần đầu tiên trong lòng Lạp Tây Á mắng ra lời bất nhã.


      “Đúng vậy, sư phụ, điều này sao có thể! Nhất định là nàng dùng sắc đẹp dụ dỗ đại sư Khắc Lý Phu.” người đệ tử cách chắc chắn, mặt đầy tức giận.


      sai. Sư phụ, người cần tra ra rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Có lẽ hoa si Khắc Lôi Nhã dùng mị thuốc với đại sư Khắc Lý Phu.” Người đệ tử còn lại cũng cam lòng .


      “Câm miệng!”. ngờ sắc mặt của Mạc Trát thay đổi, lớn tiếng khiển trách “Tất cả câm miệng cho ta! được hươu vượn!”


      Mọi người đều im lặng lại. Lần đầu tiên sư phụ nổi giận lớn như vậy.


      “Ghen tỵ che mắt, lấp lý trí của các ngươi rồi sao? Kiềm chế lại cho ta!”. Mạc Trát tức giận khiển trách “Các ngươi cho là Khắc Lôi Nhã có thể bỏ thuốc đại sư Khắc Lý Phu sao? Sư phụ háo sắc, nhưng có khi nào các ngươi nghe người bởi vì nữ sắc mà làm hỏng việc, hay váng đầu làm ra chuyện gì có đạo lý chưa? Các ngươi chỉ vu oan Khắc Lôi Nhã, mà còn vũ nhục sư phụ!”


      Tất cả mọi người sửng sốt, kinh hoàng, ai dám thở mạnh. Vũ nhục đại sư Khắc Lý Phu, hậu quả ai đảm đương nổi. Lời của Mạc Trát như kim châm vào lòng họ. Đúng thế. Đừng là Khắc Lôi Nhã, ngay cả sư phụ bọn họ cũng có năng lực đó. tàn nhẫn. Đại sư Khắc Lý Phu trong truyền thuyết lại thu nhận hoa si đó làm đệ tử.


      Mạc Trát nhìn ba đệ tử trước mặt nhàng than thở. Ba đệ tử này thiên tư rất khá, nhưng còn quá trẻ, dễ ghen tỵ. Tính tình như vậy về sau gặp nhiều khó khăn. Có lẽ mình quá cưng chiều bọn họ, để họ trải qua thử thách. Bây giờ nhìn lại, phương thức giáo dục này sai lầm.


      xin lỗi, sư phụ.”, Lạp Tây Á lên tiếng đầu tiên. Mạc Trát thích nàng cũng bởi vì nàng khéo léo.


      “Sư phụ, chúng con sai lầm rồi.” Hai đệ tử khác cũng vội vàng nhận lỗi.


      “Các ngươi a, tuổi còn trẻ, hy vọng có thể thành thục chút. Đừng vì bề ngoài của vật mà che lấp đôi mắt của mình và cả nơi này.” Mạc Trát chỉ vào lòng mình ra lời thấm thía.


      “Vâng thưa sư phụ.” Tất cả mọi người gật đầu, sắc mặt cũng có chút xấu hổ.


      “Mặc dù biết tại sao sư phụ lại thu Khắc Lôi Nhã làm đệ tử, nhưng đây là thể thay đổi. Nàng là sư muộn của ta, hy vọng các ngươi đối xử đúng mực với nàng.” Mạc Trátcó chút bất đắc dĩ . biết với tính tình bị chiều hư của Lạp Tây Á, rất có thể gây chuyện. Mạc Trát than thở: “Lạp Tây Á, ngươi ngàn vạn lần được hành động quá khích, hiểu ?”. Mạc Trát lo lắng phải bởi vì sợ ảnh hưởng đến tình tỷ muội của bọn họ, mà là sợ Khắc Lý Phu. Người này siêu cấp bao che. Từ thái độ hôm nay đối với Khắc Lôi Nhã có thể thấy thích nàng cỡ nào. Nếu như bảo bối Khắc Lôi Nhã mà bị người nào đó tổn thương, sợ là người đó chịu nổi lửa giận của .


      “Vâng.” Ngoài mặt mọi người đồng ý, nhưng trong lòng nghĩ thế nào Mạc Trát biết được. Lạp Tây Á cũng khéo léo chiều ý . Chỉ là trong lòng nàng ghen tỵ cùng phẫn hận như cỏ dại điên cuồng mọc lan tràn.


      thôi. Có ngày chúng ta biết sư phụ tại sao muốn thu nàng làm đệ tử. tại điều chúng ta phải làm là tiếp tục tu tập.” Mạc Trát dẫn đầu phía trước, ba người trao đổi ánh mắt với nhau liền theo phía sau.


      Trong Công Hội Ma Pháp, Khắc Lôi Nhã quan sát kết cấu.


      Tầng thứ nhất chính là nơi nàng đứng. quảng trường rất lớn, bốn phía có mấy cửa sổ . Đây là nơi khảo hạch thân thủ của Ma Pháp Sư. Ở giữa có sân khấu khổng lồ. Đây cũng là thang máy cực lớn, nối thẳng với tầng lầu bên .


      Đứng trong thang máy, Khắc Lý Phu tùy ý niệm chú ngữ, sân khấu vững vàng từ từ lên lầu hai. Khắc Lôi Nhã nhìn thấy cửa hàng ở sát bên. Mỗi cửa hàng đều có người trông coi. Nhìn áo khoác đều là Ma Pháp Học Đồ. Tại sao lại như vậy? Khắc Lôi Nhã sinh nghi. Ma Pháp Sư phải là ghét nhất thương nhân vàng đỏ nhọ lòng son (hám lợi đen lòng) hay sao? Sao lại mở cửa hàng ở đây?


      Khắc Lý Phu hình như nhìn thấu nghi ngờ của Khắc Lôi nhã, cười cười giải thích: “Nhưng cửa hàng này đều là các Ma Pháp Sư tự mình mở, dùng để trao đổi đồ dùng ma pháp. Chỉ trao đổi mà mua bán.”


      ra là như vậy. Đây cũng là biện pháp rất tốt để các Ma Pháp Sư trao đổi với nhau.


      Lầu ba là phòng thí nghiệm của từng Ma Pháp Sư. Càng lên địa vị càng cao.


      Lầu cuối đương nhiên là phòng thí nghiệm của Khắc Lý Phu.


      “A ha ha! Khắc Lôi Nhã, ngươi thấy chỗ này của ta thế nào?” Khắc Lý Phu giống như đứa trẻ khoe khoang, chỉ vào phòng thí nghiệm lớn của hỏi.


      nhìn ra gì.” Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt trả lời. Phòng thí nghiệm của Khắc Lý Phu hỗn loạn vô cùng, nhưng trong loạn có trật tự. Sợ rằng chỉ có chủ nhân mới biết những tài liệu của mình để ở đâu.


      “Ngươi chờ chút.” tay trống rỗng của Khắc Lý Phu đột nhiên có quyển bút ký. đưa cho Khắc Lôi Nhã. “Cái này cho ngươi. Là bút ký giai đoạn đầu của ta, rất hữu dụng.”


      Khắc Lôi Nhã nhận lấy lật ra, nhàng nhíu mày. Quả nhiên giải thích vô cùng độc đáo. thể thừa nhận lão đầu háo sắc này quả rất lợi hại. Quả nhiên có tư cách làm Thánh Ma Đạo Sư duy nhất của An Mạt Cách Lan.


      “Ngươi bây giờ thích hợp vận dụng chú ngữ quá mức cao cấp. Chờ thời cơ chín muồi ta dạy cho ngươi. Thế giới ma pháp tuyệt diệu rộng lớn, thể nóng vội được, phải tiến hành theo chất lượng.” Khắc Lý Phu nghiêm túc . Lời này hẹn mà hợp với lời của Ô Mã Lý.


      “Dạ biết thưa sư phụ.” câu sư phụ của Khắc Lôi Nhã khiến Khắc Lý Phu như mở cờ trong bụng.


      “Tuần sau là tiệc sinh nhật của công chúa, ngươi tới sớm chút.” Khắc Lý Phu chợt .


      Khắc Lôi Nhã có chút nghi ngờ. Theo tính tình của Khắc Lý Phu, phải rất ghét thế tục, càng tham gia những bữa tiệc nhàm chán mới phải. Nhưng bây giờ lại chủ động đưa ra cầu. Sao kỳ quái cho được. Sau nàng nghe thấy Khắc Lý Phu cười gian, nàng liền biết có chuyện gì tốt.


      “Sư phụ, có ai người cười rất bỉ ổi chưa?” Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn Khắc Lý Phu vẫn ngừng cười gian.


      “Có sao? Có sao?” Khắc Lý Phu lập tức khôi phục dáng vẻ phớt tỉnh, cau mày hỏi.


      “Mục đích là gì?” Khắc Lôi Nhã tin lời bỉ ổi của sư phụ. Càng nghiêm túc càng có vấn đề.


      có gì. Ha ha. A ha ha ~” Khắc Lý Phu cười khép miệng lại được “Ha ha, chính là lão gia hỏa cũng tham gia. A ha ha ~~”


      Khắc Lôi Nhã hồ nghi nhìn Khắc Lý Phu. Nàng tò mò lão gia hỏa trong miệng sư phụ là ai.


      “Được rồi. Đồ đệ bảo bối. hỏi nhiều nữa. Dù sao đến ngày đó ngươi cũng biết được lão gia hỏa theo lời ta là ai.”


      “Nhớ đó. Vào cung sớm chút.” Khắc Lý Phu yên lòng, lần nữa dặn dò. Nếu công chúa muốn mời Khắc Lôi Nhã, nàng là đệ tử của Khắc Lý Phu, như vậy thể chỉ trích được.


      “Biết.” Khắc Lôi Nhã đồng ý, chợt nhớ tới điều “Sư phụ, ngươi có ma trượng đặc biệt gì ?”


      “Ngươi muốn dùng làm gì?” Khắc Lý Phu nháy mắt hỏi.


      “Ta muốn tặng quà cho công chúa điện hạ. Nhưng có gì thích hợp cả. Châu báu nàng có rất nhiều rồi.” Khắc Lôi Nhã khách khí ra mục đích của mình.


      Con ngươi Khắc Lý Phu xoay tròn, suy nghĩ chút. Sau đó tay xuất cái ma trượng cao quý xinh đẹp. Xung quanh ma trượng khéo léo là bảo thạch trong suốt óng ánh, phát sáng rực rỡ. Vừa xinh đẹp vừa tiện lợi. Thân trượng có vẽ hoa văn Thượng Cổ càng tăng thêm vẻ thần bí.


      ra đâykhông phải đồ rất tốt nhưng tuyệt đối tầm thường. Trong mắt Khắc Lý Phu chẳng là gì cả. Khắc Lôi Nhã nhận lấy, nhàng nhíu mày. Trong lòng nàng thầm suy tính làm thế nào để bóc lột bảo bối của sư phụ háo sắc này.


      “Được. Ta tiếp tục làm cho xong thí nghiệm .” Sau khi đưa Khắc Lôi Nhã xuống lầu, Khắc Lý Phu hoàn toàn tập trung vào thí nghiệm của mình.


      Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm ra khỏi Công Hội Ma Pháp, lên xe ngựa. Khắc Lôi Nhã lẳng lặng tựa vào xe nhắm mắt dưỡng thần.


      lát sau, Khắc Lôi Nhã bỗng nhiên mở mắt ra, trong ánh mắt toàn là lạnh lẽo. Nàng ngẩng đầu đối mặt với Tẫn Diêm. Ánh mắt của cũng giống nàng.


      Lộ tuyến của phu xe đúng.


      Đây phải đường trở về phủ Công Tước! Phu xe trải qua quá trình chọn lựa nghiêm khắc, tuyệt đối trung thành với nhà Hi Nhĩ. Có thể ra lệnh cho phu xe là ai đây?


      Khóe miệng Khắc Lôi Nhã lên nụ cười lãnh khốc dễ phát giác.


      Nha đầu bị chiều hư này, hình như dạy dỗ lần trước chưa đủ để cho nàng biết nghe lời.


      Tẫn Diêm đáy mắt tất cả đều lạnh lẽo. chậm rãi ngẩng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã gằn từng chữ: “Muốn gây bất lợi với ngươi, ngăn trở ngươi, ta diệt trừ do dự.”


      Khắc Lôi Nhã cười khẽ: “Cho dù là nhị tiểu thư nhà Hi Nhĩ?”


      “Đúng!” Tẫn Diêm trả lời đầy kiên quyết. khuôn mặt tuấn mỹ lạnh như băng, ánh mắt rét lạnh thâm thúy như bầu trời đêm.


      Khắc Lôi Nhã chỉ cười mà gì, lẳng lặng nhìn Tẫn Diêm.


      Hồi lâu, nàng khẽ hé đôi môi đỏ mọng: “Được. Vậy cho ta xem quyết tâm của ngươi. Cho ta xem lòng trung thành của ngươi.”


      Thanh Khắc Lôi Nhã sâu kín như tiếng thở dài của ác ma vang lên trong khoang xe.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 25: Trung thành với ác ma




      Xe ngựa dừng lại mà ra ngoài thành. Có thể thấy rất ràng rằng cho dù Khắc Lôi Nhã tại được Công Tước Cổ Đốn sủng ái, nhưng địa vị vẫn thể so sánh với thiên chi kiêu nữ Lạp Tây Á. Phu xe nghe lời Lạp Tây Á là chuyện khiến hối hận cả đời!

      “Ta hi vọng nàng còn sống.” thanh lãnh sâu kín của Khắc Lôi Nhã vang lên. Đây là ranh giới cuối cùng của nàng. phải bởi vì muội muội danh nghĩa này, mà là vì mẫu thân dịu dàng.


      Tẫn Diêm nhàn nhạt gật đầu. Đáy mắt mảnh lạnh lẽo.


      Xe ngựa về hướng rừng cây ngoài thành. bao lâu sau dừng lại.


      Tẫn Diêm xuống xe, vươn tay ra, Khắc Lôi Nhã hờ hững đặt tay lên. Tẫn Diêm cẩn thận đỡ nàng xuống xe.


      Phu xe nhìn quanh. nghe lời nhị tiểu thư chạy xe đến đây, nhưng lại thấy nàng đâu cả. Có nên nghe theo lời nhị tiểu thư, lập tức rời nhỉ? Dù sao lệnh của nhị tiểu thư bao giờ sai. Đại tiểu thư này bằng nàng nên nếu biết là nàng phân phó chắc cũng dám so đo. Phu xe suy nghĩ chút liền ra roi thúc ngựa rời .


      Nhưng sau khắc, thanh lạnh lẽo sâu kín vang lên bên tai : “Ngươi muốn đâu?” Đáy mắt Tẫn Diêm có chút độ ấm.


      Phu xe kinh hãi. Thanh chút tình cảm này khiến máu trong người đông cứng lại. Ngay sau đó, khí tức tử vong bao phủ . cỗ đau đớn thấu tâm can từ tay truyền tới, khiến thể hô hấp được.


      Gân tay bị cắt đứt. Tẫn Diêm ưu nhã thu hồi kiếm. thân kiếm dính giọt máu nào nhưng gân hai tay của phu xe đứt đoạn! Máu tươi giọt, phu xe gào lên thê thảm. Thanh thê lương vang vọng trong rừng cực kỳ chói tai.


      Tẫn Diêm như Tử Thần đứng lẳng lặng ở đó, lạnh lùng nhìn phu xe ngừng lăn lộn kêu đau.


      “Ai sai ngươi đưa chúng ta tới đây?” Khắc Lôi Nhã mỉm cười như ánh mặt trời, đầy dịu dàng hỏi điều nàng biết .


      Đáy mắt phu xe tràn đầy hoảng sợ. Thiếu nữ trước mắt cười nhưng so với hàn băng ngàn năm còn lạnh lẽo hơn.


      “Ngươi mất chức!”, Tẫn Diêm lạnh lùng lần nữa rút kiếm chỉ vào người đất.


      Chưa kịp đâm xuống, phu xe kêu lên tê tâm liệt phế: “Nhị tiểu thư, cứu mạng! Là người phân phó ta chạy xe đến đây mà. Nhị tiểu thư…”


      Khắc Lôi Nhã cười, đứng bên như cây túc xinh đẹp mà chứa đầy chất độc, nhàn nhã chờ người kia xuất .


      Trong bóng tối, Lạp Tây Á rét lạnh. Lần đầu tiên thấy được khuôn mặt chút để ý, đối với mọi chuyện của Khắc Lôi Nhã đều thờ ơ của Tẫn Diêm xuất vẻ mặt lãnh khốc, tàn nhẫn như vậy. Đây là sao? Người kỵ sĩ này đối với Khắc Lôi Nhã ngu ngốc dốc hết tâm can hay sao? Sao lại có thể như vậy? Khi mình khi dễ ả ngu ngốc đó, Tẫn Diêm luôn mắt nhắm mắt mở. tại lại như thế nữa!


      “Dừng tay!” Mắt thấy kiếm của Tẫn Diêm sắp đâm thủng lồng ngực phu xe, Lạp Tây Á từ góc tối ra, gầm lên. Phu xe kia dù sao cũng bởi vì nghe lệnh của nàng mà có kết quả này.


      Khắc Lôi Nhã nhàng nhíu mày, khóe miệng lên tia cười khẽ nhìn thiếu nữ vừa ra. Nàng bị cưng chiều đến mức vô pháp vô thiên mà vẫn còn có tình người và ý thức trách nhiệm?


      Lạp Tây Á phẫn hận nhìn thiếu nữ tóc vàng mỉm cười. Bộ dáng nhàn nhã của nàng như chọc vào làm đau nhói ánh mắt nàng ta.


      “Tại sao đại sư Khắc Lý Phu lại thu ngươi làm đệ tử? Tại sao?!”, Lạp Tây Á đè nén lửa giận trong lòng, hỏi.


      Khắc Lôi Nhã cười nhạt tiếng: “Ta có nghĩa vụ phải trả lời ngươi sao?”


      “Điều này làm sao có thể chứ! Ngươi cái gì cũng biết. Cho tới bây giờ đều là hoa si, làm chuyện mất mặt, bất học vô thuật. Ngươi còn biết được gì nữa đâu? Tại sao lại có thể khiến đại sư Khắc Lý Phu thu ngươi làm đệ tử?”, Lạp Tây Á rốt cuộc bộc phát, phát tiết toàn bộ lửa giận. “Ngươi chỉ là hoa si ngu ngốc! Là sỉ nhục của nhà Hi Nhĩ!”


      Khắc Lôi Nhã nhàng than thở. Lời này của Lạp Tây Á cũng là . Trước kia nàng chỉ là hoa si, mất mặt khắp nơi. Mẫu thân thương nàng nhất cũng thèm quan tâm. Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu nhìn trời, im lặng. Khắc Lôi Nhã trước kia là làm cho người ta chán ghét đến cực điểm. Khó trách kỵ sĩ cận thân Tẫn Diêm cũng có thái độ như vậy. Dù là ai chăng nữa cũng thể nào thích người ngu xuẩn lại là hoa si!


      Khắc Lôi Nhã nhìn thiếu nữ trước mắt, đột nhiên có chút bi ai. Năm tuổi nàng nở rộ hào quang khiến người ta chăm chú theo dõi. Cho tới nay nàng là minh tinh trong mắt mọi người, là kiêu ngạo và hy vọng của nhà Hi Nhĩ. Thế mà có ngày nàng lại bị mình đánh bại. Tự ái của nàng, kiêu ngạo của nàng, hào quang của nàng giờ đây lại là chuyện cười siêu cấp.


      “Có lẽ sau này ngươi biết nguyên nhân.” Khắc Lôi Nhã bỏ tính toán lúc trước, nhàn nhạt câu rồi tới xe ngựa.


      “Đứng lại!” quả đấm của Lạp Tây Á nắm chặt lại “Ngươi hôm nay lý do đừng nghĩ tới chuyện rời .”


      Khắc Lôi Nhã dừng lại, ánh mắt đặt người Lạp Tây Á, sâu xa : “Ngày ngươi thành thục, có thể vượt qua đại sư Khắc Lý Phu.”


      Lạp Tây Á sững sờ, nhìn chằm chằm bóng lưng Khắc Lôi Nhã, nên lời. Trong nháy mắt nàng chợt có cảm giác thiếu nữ tóc vàng này phải là Khắc Lôi Nhã, mà là người có trí thông minh cường đại hoàn toàn xa lạ.


      Chờ Khắc Lôi Nhã lên xe ngựa, bóng lưng biến mất trong tầm mắt Lạp Tây Á, nàng mới phục hồi tinh thần. Liều mạng lắc đầu khiến cảm giác vừa rồi biến mất. Trong lòng có chút tức giận tại sao mình lại bị hoa si này nắm mũi dẫn .


      “Ngươi đứng lại đó! Hôm nay ngươi ra lý do ta tuyệt đối bỏ qua!” Lạp Tây Á xông về phía trước, trong miệng niệm lên chú ngữ.


      “Xin lỗi, nhị tiểu thư.” Vạt áo màu đen của Tẫn Diêm tung bay, ánh mắt hờ hững. Động tác nhìn chậm chạp ưu nhã nhưng trong nháy mắt di chuyển đến trước mặt Lạp Tây Á.


      Trong nháy mắt này, ánh sáng màu tím bắn ra. cỗ lực lượng khổng lồ đánh úp vào mặt Lạp Tây Á.


      Lạp Tây Á kêu lên thảm thiết, cả người như muốn vỡ tan ra. Miệng phun máu tươi, rơi xuống như con búp bê vải. Máu trung vẽ nên đường vòng cung lẳng lơ diêm dúa, chói mắt. Cảm giác của Lạp Tây Á còn khó chịu hơn là chết.


      Thân thể nàng nặng nề rơi xuống. Bụi đất tung bay. Nàng nằm đất nhúc nhích. màn này diễn ra nhanh tới nỗi hai vị sư huynhcủa Lạp Tây Á núp trong bóng tối phản ứng kịp. May mắn là họ giúp đỡ nàng bởi vì nàng lúc này thê thảm vô cùng. Tẫn Diêm chỉ giữ lại phần Đấu Khí người Lạp Tây Á, phần lớn lưu lại đất khi Lạp Tây Á rơi xuống, vậy mà còn kinh khủng như thế. Ma Pháp Sư kiêng kị nhất là chiến sĩ cận chiến. Đó là đả kích hủy diệt trí mạng. Người ở chỗ này trừ Khắc Lôi Nhã ra, ai ngờ Tẫn Diêm lại ra tay nặng như thế với nhị tiểu thư nhà Hi Nhĩ.


      “Tẫn Diêm, .” Thanh Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt truyền đến, mang theo cỗ cảm xúc khó hiểu.


      Tẫn Diêm lạnh lùng thu kiếm, thèm liếc nhìn Lạp Tây Á đất, lên xe ngựa ngồi ở vị trí phu xe, rời .


      Xe chậm rãi chạy.


      “Ngươi sợ gia gia trách tội ngươi sao?” thanh thấp của Khắc Lôi Nhã truyền tới tai Tẫn Diêm. Trong giọng mang theo lo lắng.


      font�iy�#� �X New"'>Cái gì? Ám sát nhị hoàng tử và công chúa điện hạ? Là ai ra lệnh cho bọn chúng?

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 26: Mắt tím, tóc bạch kim




      “Ngươi sợ gia gia trách tội ngươi sao?” thanh thấp của Khắc Lôi Nhã truyền tới tai Tẫn Diêm. Trong giọng mang theo lo lắng.


      “Trách nhiệm của ta là bảo vệ ngươi an toàn.” Thanh của Tẫn Diêm truyền vào tai Khắc Lôi Nhã, tia do dự nào.


      Khắc Lôi Nhã gì nữa, nhàng tựa vào khoag xe, lạnh nhạt : “Trở về thôi.”


      Hai ngày tiếp theo cực kỳ yên lặng. Lạp Tây Á trở về nhà. Công Tước Cổ Đốn cũng đề cập tới.


      Khắc Lôi Nhã vẫn buổi sáng học văn học địa lý các loại, buổi chiều học cưỡi ngựa. Tạp Mễ Nhĩ mỗi ngày vẫn xuất tại thư phòng vào buổi sáng như cũ. Khắc Lôi Nhã thấy kỳ quái bởi vết thương Tạp Mễ Nhĩ tiến triển chút nào. Ai có thể tổn thương học giả tôn kính này nặng đến như vậy? Tại sao Tạp Mễ Nhĩ lại muốn giấu giếm?


      Rất nhanh tới chủ nhật. Thiệp mời của công chúa Mã Lệ Ti sớm đưa tới. Bên Công Tước Cổ Đốn dĩ nhiên là hoàng đế bệ hạ mời.


      Khắc Lôi Nhã phục trang lộng lẫy theo Công Tước Cổ Đốn lên xe ngựa tới bữa tiệc.


      “Công Tước Cổ Đốn đại nhân đến.”, vừa xuống xe ngựa bước lên thảm đỏ, người hầu ở cửa thấy họ, hắng giọng hô lên.


      Khi Cổ Đốn và Khắc Lôi Nhã xuất ở cửa đại sảnh, ánh mắt mọi người đều dồn về đây. Đại hồng nhân bên cạnh hoàng đế bệ hạ, nên thể thiếu người muốn đến tranh thủ tình cảm. Mọi người nhìn thấy người đứng bên cạnh Công Tước Cổ Đốn sững sờ. phải là thiếu nữ thiên tài Lạp Tây Á, mà là Khắc Lôi Nhã! Công Tước Cổ Đốn sớm mệnh lệnh cho phép hoa si này tham gia bất cứ bữa tiệc hoàng gia nào. Tại sao lại tự mình dẫn nàng xuất ?


      Khắc Lôi Nhã thân quần áo trắng như tuyết, đường viền hoa tầng tầng lớp lớp, là tiêu chuẩn dùng cho cung yến. Bên hông là đóa hoa Sắc Vi màu hồng khác biệt, càng giúp nàng thêm xinh đẹp. Chỉ là vẻ lạnh lùng khuôn mặt nàng khiến mọi người cảm thấy lạ lùng, nhưng lại có sức hấp dẫn thành lời. Ai nhìn thấy nàng đều tránh khỏiphải quan sát kỹ.


      Chủ nhân bữa tiệc – công chúa Mã Lệ Ti – vừa nhìn thấy Khắc Lôi Nhã liền vui mừng cực kỳ. Nhưng nàng vẫn giữ vẻ ưu nhã từ từ tới.


      “Chúc mừng công chúa điện hạ nhiều thêm tuổi.” Công Tước Cổ Đốn khẽ nâng tay công chúa Mã Lệ Ti, hôn lên mu bàn tay nàng.


      “Cám ơn ngài, Công Tước đại nhân. Có ngài tham dự là vinh hạnh của ta.” Công chúa Mã Lệ Ti nở nụ cười cung đình tiêu chuẩn, lễ phép đáp lại.


      Khắc Lôi Nhã ở bên khẽ hành lễ.


      “Ôi, đồ đệ bảo bối, ngươi đến rồi. Sao lại chậm như vậy?” thanh đột ngột chen vào. Giọng bỉ ổi này cần đoán cũng biết là của lão đầu háo sắc Khắc Lý Phu.


      “Sư phụ.” Khắc Lôi Nhã nhìn Khắc Lý Phu tới nhanh nhàn nhạt đáp tiếng. mặc trường bào Ma Pháp lớn, hối hả chạy tới.


      Những lời này của Khắc Lý Phu như tiếng bom oanh tạc đám người. Đồ đệ bảo bối?! Sau đó lại là hoa si gọi sư phụ?! Chắc là đúng lúc đệ tử của đại sư Khắc Lý Phu tới thôi. Mọi người nhìn về phía cửa nhưng thấy ai vào cả.


      Khóe miệng Công Tước Cổ Đốn nâng lên nụ cười dễ phát giác. Ông muốn chính là hiệu quả này. Bữa tiệc tối nay là thời cơ tốt để công bố tin tức. Phải tận mắt nhìn thấy mới đủ rung động lòng người.


      “Ôi, ta nhớ ngươi muốn chết.” Khắc Lý Phu vươn tay muốn ôm Khắc Lôi Nhã. Ánh mắt nàng lạnh lẽo, lui về sau hai bước. Công Tước Cổ Đốn nhàng ho khan tiếng. Khóe miệng Khắc Lôi Nhã giựt giựt. Khắc Lý Phu mở cờ trong bụng ôm nàng. Nhưng ai thấy nàng vươn tay chống đỡ lồng ngực , để lại gần mình.


      Đại sảnh sôi trào! Đại sư Khắc Lý Phu – nhân vật truyền kỳ - xuất trong bữa tiệc tối nay để mọi người phải nghẹn họng trân trối. màn này còn chấn động hơn! Đại sư Khắc Lý Phu gọi hoa si là đồ đệ bảo bối, còn thân thiết ôm nàng như vậy.


      Công chúa Mã Lệ Ti cũng ngây ngẩn cả người, hồi lâu lấy lại được tinh thần.


      Khắc Lý Phu thu tay về. Ánh mắt bỉ ổi dừng làn váy của Khắc Lôi Nhã. Viền tơ trùng điệp từng tầng là mê người.


      “Ta rồi, ngươi dám can đảm vén váy ta lần nữa, ta làm thịt ngươi.” Từ kẽ răng Khắc Lôi Nhã lạnh lẽo phun ra câu. Đây là tình huống đặc biệt!


      Khắc Lý Phu cũng hiểu điều này, cười hắc hắc, vươn tay kéo Khắc Lôi Nhã qua hướng khác. thèm để ý đến Công Tước Cổ Đốn và công chúa Mã Lệ Ti. Nàng áy náy quay lại gật đầu cái với công chúa.


      Công Tước Cổ Đốn tia thích nào. Khắc Lý Phu vẫn là bộ dáng này. có tư cách cao ngạo thèm để quý tộc vào mắt. Trong lòng Công Tước Cổ Đốn vui mừng. Hôm nay tới yến hội đều là những nhân vật có mặt mũi. tại họ đều chứng kiến tận mắt Khắc Lôi Nhã là đệ tử của đại sư Khắc Lý Phu.


      Công chúa Mã Lệ Ti còn sừng sờ ở đó, ngơ ngác nhìn Khắc Lý Phu lôi Khắc Lôi Nhã .


      Trong ngõ ngách của đại sảnh, đôi con ngươi trầm nhìn cảnh tượng này. “Lạp Tây Á, đừng xem.” Nam tử trẻ tuổi bên cạnh đành lòng, .


      Lạp Tây Á gì, chỉ theo dõi bóng lưng Khắc Lôi Nhã. Sắc mặt nàng tái nhợt. Tổn thương Tẫn Diêm gây ra vẫn chưa khỏi hẳn. Mặc dù tìm Mục Sư trị liệu nhưng đấu khí của quá bá đạo, có cách nào hoàn toàn chữa trị được. Bên cạnh Lạp Tây Á chính là hai vị sư huynh của nàng. Bọn họ trừ áy náy vì cứu kịp Lạp Tây Á, còn có chút khó hiểu. hiểu vì sao nàng bẩm báo việc này với Công Tước Cổ Đốn để người trừng trị tên kỵ sĩ tàn bạo, vô pháp vô thiên này. người từng nóinghi vấn này, nhưng Lạp Tây Á chỉ cười lạnh tiếng: “Ta phải đứa bé đánh được tìm người lớn khóc lóc kể lể.” Nàng trầm nhìn bóng lưng Khắc Lôi Nhã, biết nghĩ gì.


      “Lạp Tây Á, chúng ta báo thù cho ngươi.” Đại sư huynh cau mày đầy căm hận.


      , các ngươi đừng nhúng tay vào.” Thanh Lạp Tây Á trong nháy mắt hạ nhiệt độ, lạnh lùng phun ra câu.


      “Tại sao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta đánh lại tên kỵ sĩ đó? là Đại Kiếm Sư!” nhị sư huynh cắn răng, lo lắng . Tình huống ngày đó quả vượt qua dự liệu của bọn chúng. ngờ kỵ sĩ đó ra tay. Càng ngờ lại là Đại Kiếm Sư. Ma Pháp Sư sợ nhất là kỵ sĩ công kích gần người và mũi tên bay tới từ chỗ tối. Những thứ này cùng chú ngữ dài dòng đọc lên, tiến hành công kích Ma Pháp Sư mang theo tính chất hủy diệt trí mạng.


      Lạp Tây Á trầm mặc. Ánh mắt nàng thâm thúy. Nàng cảm thấy có gì đó đúng. Thiếu nữ tóc vàng lạnh lùng, đáy mắt có nhiệt độ đó là tỷ tỷ hoa si ngu ngốc của mình sao? Quả mình bị ghen tỵ che mất tâm và cặp mắt. Người kia rốt cuộc có chỗ gì hơn người, có thể khiến Tẫn Diêm trung thành như thế? Lại có chỗ nào hơn người để đại sư Khắc Lý Phu thu làm đệ tử? Mình nhất định phải tìm ra đáp án.


      Khắc Lôi Nhã bị Khắc Lý Phu lôi tới ban công. Ở ban công có người đứng im lặng. Nơi này rất an tĩnh, ai dám tới quấy rầy. Ai ở đây?


      “Lao Nhĩ, lão tới đây chút. Đây là đệ tử ta mới thu. Ngươi tin lời ta nhìn .” Khí lạnh trong lỗ mũi Khắc Lý Phu phun lên người đứng ban công.


      Khắc Lôi Nhã giật mình, nhìn người đứng ở đó. Mặt người nọ trang nghiêm, thân hồng y. Cái mũ cũng là màu đỏ. Dấu hiệu mặt trời cho thấy là người của Quang Minh thần điện. Hồng Y Giáo Chủ! Chỉ đứng dưới Giáo Hoàng. Tiệc sinh nhật của công chúa điện hạ lần này là đại diện cho thần điện Quang Minh. Mặc dù thần quyền và vương quyền vĩnh viễn đều có xung đột, nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ hài hòa.


      Khi Khắc Lôi Nhã quan sát lão giả trước mắt, lão cũng đồng thời quan sát nàng. Dần dần, đáy mắt lão giả xuất kinh ngạc, ghen tỵ.


      “Lão già kia. là dẫm phải cứt khủng long (ôi mẹ của ta ơi T.T). Có thể thu được đồ đệ như vậy!” Lão giả trang nghiêm khạc ra câu như vậy khiến khóe miệng Khắc Lôi Nhã khẽ co quắp. Lời như vậy lại từ lão giả trang nghiêm, quái dị vô cùng. Huống chi người này lại là Hồng Y Giáo Chủ. Lão đầu này, rất có ý tứ, cũng rất đáng ! giống kẻ dối trá.


      “Giáo chủ đại nhân, người mạnh khỏe. Lần đầu gặp mặt. Ta là Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã.” Nàng ưu nhã chào cái, kiêu ngạo tự ti.


      “Đứa bé ngoan. là khác với cái lão già kia. Hay ngươi bỏ , rồi bái ta làm thầy. Ta nhất định …” lời của Lao Nhĩ chưa hết, bị Khắc Lý Phu giận giữ kéo miệng.


      “Cái đồ miệng chó thể khạc ra ngà voi. Ta nhổ vào! Ngươi cho ta là khí sao? Dám trước mặt ta giành đồ đệ của ta?” Khắc Lý Phu liều mạng xé miệng Lao Nhĩ, khiến nó giống như miệng cá chép bạc vậy.


      “Ngươi với tính tình này dạy hư đồ đệ của ngươi!” nước miếng Lao Nhĩ thiếu chút nữa chảy xuống, lời phản bác cũng ràng.


      lúc hai người có hình tượng mà đánh nhau, có người vào ban công.


      Người này, Khắc Lôi Nhã gặp.


      “Sư phụ.” thanh lành lạnh nhàng truyền đến.


      Khắc Lôi Nhã quay đầu lại.


      Mắt tím, tóc bạch kim.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 27: Lãnh Lăng Vân



      Tuyệt mỹ nam tử trước mặt Khắc Lôi Nhã chính là Thánh tử mắt tím, tóc bạch kim.


      “Sư phụ, đại sư Khắc Lý Phu.” Người này hình như đối với cảnh hai người đánh nhau quen, gọi họ. Ánh mắt rơi vào người Khắc Lôi Nhã, lên tia sáng.


      “Là ngươi.” cười nhạt, nhàng .


      “Là ta.” Khắc Lôi Nhã cũng cười nhạt.


      “Các ngươi biết nhau sao?” Lao Nhĩ tránh khỏi ma trảo của Khắc Lý Phu, nhìn chằm chằm hai người hỏi. Khắc Lý Phu cũng kinh ngạc nhìn họ.


      “Gặp qua ở núi Tật Phong.” Mắt tím tóc bạch kim mỉm cười nhàng hành lễ: “Xin chào, ta là Lãnh Lăng Vân.”


      “Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã.” Nàng nhìn tuyệt mỹ nam tử trước mắt, trong lòng nghi ngờ họ của người này. Lãnh Lăng Vân? giống họ của thế giới này.


      “Đại tiểu thư nhà Công Tước Hi Nhĩ?” Lãnh Lăng Vân mỉm cười nhìn Khắc Lôi Nhã.


      Nàng cười nhạt tiếng: “Xem ra danh tiếng của ta rất lớn.”


      “Tất cả đều là vô căn cứ. Kể cả tai nghe mắt thấy, chỉ có nơi này thấy mới là .” Lãnh Lăng Vân nhàng gõ lồng ngực của mình. Xem ra cũng nghe ít lời đồn về đại tiểu thư hoa si nhà Hi Nhĩ. Nhưng biểu của lại hoàn toàn khác người.


      Khắc Lôi Nhã cười khẽ, gì. Trong đầu nàng lúc này ầm ĩ muốn lật trời, khiến nàng đau đầu. Chính là vì cái tên Ngõa Nhĩ Đa kia. Kẻ thù ở trước mắt, sao có thể kích động? Nhưng lúc còn sống phải đối thủ của người ta, khi chết sao có thể. Thế là chỉ có thể gào khan trong đầu Khắc Lôi Nhã.


      “Báo thù, ta muốn báo thù! Chính là tên đáng chết này! Ta muốn làm thịt !” Ngõa Nhĩ Đa gào lên. cũng chỉ có thể như vậy, thậm chí còn dám bộc bộ ra chút xíu hơi thở nào.


      Khắc Lôi Nhã đau cả đầu. Ngõa Nhĩ Đa đáng chết! Ồn chết người! Trong đầu nàng ong ong.


      “Ngươi câm miệng cho ta! Ngươi đánh thắng được người ta sao?” mặt Khắc Lôi Nhã có gì bất thường, vẫn nhàn nhạt mỉm cười như cũ. Trong đầu thầm khiển trách người gào lên này. Lãnh Lăng Vân tuyệt đối đơn giản. Mặc dù lễ phép ưu nhã mỉm cười, nhưng tia ấm áp. Nụ cười thậm chí đạt tới đáy mắt.


      Lãnh Lăng Vân cũng quan sát Khắc Lôi Nhã. Thiếu nữ vẫn mỉm cười này tuyệt đối phải là đại hoa si ngốc nghếch như lời đồn. Mặc dù nàng mực dịu dàng mỉm cười nhưng đáy mắt lại lạnh lẽo. Ánh mắt lạnh lùng thâm thúy, hơi thở bất phàm. Người thiếu nữ này chính là đệ tử mới của đại sư Khắc Lý Phu? Quả nhiên đơn giản.


      “Làm thịt người đàn ông này, ta muốn làm thịt !” Ngõa Nhĩ Đa ngừng gào lên trong đầu Khắc Lôi Nhã, cực kỳ kích động.


      “Ngươi dám câu nữa, ta đem ngươi mài thành mảnh vụn, để ngươi tiêu tán trong gió, làm phân bón cho hoa cỏ.” Khắc Lôi Nhã trầm uy hiếp Ngõa Nhĩ Đa vẫn ồn ào trong đầu nàng.


      Ngõa Nhĩ Đa im lặng. biết nếu còn gây , tiểu ác ma này làm như vậy . cũng muốn vừa sống lại thành phân bón cho hoa cỏ.


      Vừa lúc đó, tiếng nhạc vang lên.


      Hoàng đế bệ hạ và Hoàng hậu giá lâm.


      Khắc Lôi Nhã quan sát Hoàng đế và Hoàng hậu phía . Hoàng đế xem ra tinh thần vô cùng tốt, vẻ uy nghiêm khí thế làm cho người ta lóa mắt. Hoàng hậu bảo dưỡng làn da tốt. Xem bộ dáng chỉ khoảng ba mươi tuổi. Dáng vẻ duyên dáng sang trọng làm cho hai mắt người khác tỏa sáng. chút cũng nhìn ra bà là mẫu thân của hai hài tử. Đại hoàng tử là Hoàng hậu tiền nhiệm sinh ra, bởi khó sinh mà chết. Hai năm sau Hoàng đế tái giá với Hoàng hậu bây giờ.


      Sau đó dĩ nhiên là những thứ lễ nghi cung đình phức tạp. mặt công chúa Mã Lệ Ti thủy chung mang nụ cười cung đình tiêu chuẩn, dịu dàng dễ gần. Khắc Lôi Nhã cũng hiểu được giờ phút này công chúa chỉ sợ chịu được. Nha đầu kia dáng vẻ chân gò bó như bây giờ.


      Lời chúc mừng kết thúc, Hoàng đế bệ hạ hắng giọng cái, vui mừng : “Tối nay, chúng ta may mắn mời được đại sư Khắc Lý Phu. Còn có tin tốt đó chính là đại sư thu nhận cháu Khắc Lôi Nhã của Công Tước Cổ Đốn làm đệ tử. Từ hôm nay, thành Ni Á là đất phong của Khắc Lôi Nhã, ban thưởng cho Khắc Lôi Nhã phong hào Nam Tước.”


      câu vừa ra, toàn trường xôn xao. Ma Pháp Sư cường đại tiếp nhận phong hào là chuyện bình thường. Nhưng Khắc Lôi Nhã còn chưa thông qua khảo nghiệm của Công Hội Ma Pháp, chưa phải là Ma Pháp Sư chân chính. Chỉ bởi vì nàng là đệ tử của đại sư Khắc Lý Phu hoàn toàn có tư cách này. Mà Hoàng đế bệ hạ chuyện cũng uyển chuyển. trực tiếp xưng tên của Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã mà dùng thân phận cháu của Công Tước Cổ Đốn. Vậy là lần nữa cho thấy địa vị thể dao động của Công Tước.


      Khắc Lôi Nhã tiến lên nghe phong, nhận lấy con dấu và huy chương Nam Tước, rồi cám ơn Hoàng đế bệ hạ. Lúc đó bữa tiệc mới chính thức bắt đầu. Khắc Lôi Nhã cảm thấy nhiều ánh mắt ganh tỵ rơi người mình, nhàng than thở trong lòng, lui vào góc.


      Công Tước Cổ Đốn bị mọi người vây lấy chúc mừng.


      Khắc Lôi Nhã chán đến chết liền lui về ban công, nhìn mọi người khiêu vũ trong đại sảnh.


      “Đây chính là cái bẫy lớn.” thanh Khắc Lý Phu thấp từ bên cạnh truyền tới.


      “Sư phụ.” Khắc Lôi Nhã ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên nàng thấy Khắc Lý Phu trưng ra bộ mặt bỉ ổi, mà là vẻ nghiêm túc.


      “Cho nên ta ghét cung đình, ghét vương quyền.” Khắc Lý Phu nhìn Công Tước Cổ Đốn bị vây vào nhóm người nịnh hót, thản nhiên .


      “Cho nên ngươi chỉ nhận phong hào Công Tước, đất phong cũng muốn?” Lao Nhĩ chen vào.


      Khắc Lôi Nhã kinh ngạc. ngờ Khắc Lý Phu còn có phong hào Công Tước.


      “Ta muốn bị lôi vào đấu tranh với những thứ dơ bẩn ấy. Lục đục đấu đá thích hợp với ta.” Khắc Lý Phu nhún vai, đổi lại vẻ mặt bỉ ổi đáng đánh đòn nhìn về phía váy viền hoa xinh đẹp của Khắc Lôi Nhã.


      Lao Nhĩ khẽ than thở trong lòng. Có lúc hâm mộ lão gia hỏa này. Có thể tự do tự tại. Thân phận thể như thế. Phải có người điều chỉnh xung đột giữa thần quyền và vương quyền…


      Lãnh Lăng Vân vẫn trầm mặc, nhìn đáy mắt Lao Nhĩ lên tâm tình khó hiểu. khẽ hí mắt, biết nghĩ gì.


      Tâm tình Công Tước Cổ Đốn rất tốt, thể rảnh rỗi phút nào. Bữa tiệc là của công chúa Mã Lệ Ti, nhưng có rất nhiều người vây quanh Công Tước Cổ Đốn. Mà người gây ra việc này lại nhàn nhã tựa vào ban công hóng gió. ai dám tới quấy rầynhân vật quan trọng này.


      Trong tiếng nhạc du dương, sàn nhảy, các quý tộc nhàng khiêu vũ. Họ giống như những con bướm khiến người ta hoa cả mắt. Lao Nhĩ và Lãnh Lăng Vân đến bên người Hoàng đế bệ hạ, cười cười. Khắc Lý Phu mang ánh mắt sùng bái chấm mút các thiếu nữ.


      “Dối trá, ghê tởm, những kẻ xấu này cười so với khóc còn khó coi hơn.” Thanh bất mãn của Ngõa Nhĩ Đa vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã. Ngõa Nhĩ Đa là Pháp Sư Hắc Ám, dĩ nhiên hận nhất người của thần điện Quang Minh.


      Khắc Lôi Nhã gì, nhàng nhấp rượu ngọt trong ly.


      ban công chỉ có Khắc Lôi Nhã. khi nàng cho rằng có thể tỉnh táo vượt qua buổi tiệc này thanh đột ngột, có chút khách khí nào vang lên.


      “Khắc Lôi Nhã, có thể nhảy bản ?” trong thanh có khinh thường và cam lòng nhàn nhạt.


      Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, thấy thiếu niên quý tộc. Chỉ sợ là phụ thân ra lệnh đến mời nàng nhảy để tạo giao tình mà thôi. Con người chính là sinh vật chịu nổi như thế. Trong trí nhớ Khắc Lôi Nhã có chút ấn tượng về thiếu niên này. Hình như là mỹ nam tử từng bị nàng quấy rầy. Sắc mặt cũng tốt lắm, nhưng vẫn tỏ ra kiên nhẫn với nàng.



      Thiếu niên quý tộc thấy Khắc Lôi Nhã gì, có chút khó chịu, vô lễ : “Khắc Lôi Nhã, chỉ là khiêu vũ thôi. phải trước kia ngươi vẫn hy vọng có thể khiêu vũ với ta sao?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :