1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Quyển 3: Chương thứ 12: Cứu vớt Nữ Thần Quang Minh ?

      Thích Ngạo Sương gắt gao nhìn xe ngựa trước mặt, Nữ Thần Quang Minh ! ! ! Kẻ thù của mình ở trước mắt sao? Trong xe ngựa chính là Nữ Thần Quang Minh sao?

      Thích Ngạo Sương trong nháy mắt cảm thấy lòng của mình nhảy lên, trong đầu chợt trốngrỗng. Trong lòng là cảm giác nên lời. Cư nhiên ở chỗ này gặp được Nữ Thần Quang Minh? Mình phải xử lý như thế nào? lên hunghăng hành hạ nàng ta đến chết? Hủy diệt linh hồn của nàng ta, để cho nàng ta thể đầuthai chuyển kiếp.

      Trong xe ngựa chậm rãi đưa ra cánh taytrắng như tuyết, nhàng khoác lên cánh tay Bát Dực thiên sứ, nhờ nâng đỡ, từ từ xuống xe ngựa.

      Tay Thích Ngạo Sương nắm chặt quả đấm, tròngmắt lên tia máu. Kẻ thù ở trước mắt, nàng làm sao có thể kềm chế được đây?

      "Điện hạ, ở chỗ này nghỉ ngơi chút ." Bát Dực thiên sứ giọng ân cần .

      “ Được." Nữ Thần Quang Minh thấp ừ tiếng, bóng dáng dần dần từ trước xe ngựa lộ ra.

      Vốn căng thẳng Thích Ngạo Sương lại thấyrất ràng bộ dạng của Nữ Thần Quang Minh,cả người lại ngây ngẩn.

      Này? Đây là Nữ Thần Quang Minh sao? !

      Thích Ngạo Sương đối bộ dạng Nữ Thần QuangMinh nhớ cực kỳ ràng. Cho dù ban đầu NữThần Quang Minh chỉ là hiển lộ bộ dáng nhànnhạt, nhưng Thích Ngạo Sương vẫn đem lấydung nhan nàng ta khắc sâu ở trong lòng.

      Nhưng Nữ Thần Quang Minh trước mắt cùng người trong trí nhớ lúc trước hoàn toàn khácnhau. Người trước mắt mặc dù cũng phải xinh đẹp tầm thường, nhưng mà tuyệt đối phải Nữ Thần Quang Minh trước đó !

      Đừng bảo là dáng vẻ, chính là thanh cũng giống nhau!

      Đây là chuyện gì xảy ra?

      "Điện hạ, nơi này an toàn rồi. phải lo lắng." Bát Dực thiên sứ giọng an ủi.

      thân quần áo trắn Nữ Thần Quang Minh gật đầu, gương mặt xinh đẹp vẫn tràn đầy lo lắng.

      "Chúng ta thề bảo vệ nữ thần Điện hạ, chỉ có ngài mới là Nữ Thần Quang Minh của chúngta ! Cho dù chúng ta còn lại người cuối cùng, cũng liều mạng dùng toàn lực bảo vệ ngài!"Bát Dực thiên sứ kia kiên định qua. Nhữngngười khác là ba Bát Dực thiên sứ cũng mang vẻ mặt kiên định phụ họa.

      Thích Ngạo Sương có chút nghi ngờ nhăn lạimày, màn trước mắt rốt cuộc là ý tứ gì?Nghe bọn chẳng lẽ Nữ Thần Quang Minh chỉ có người? Hơn nữa người của bọn họ vốn chỉ ít như vậy, là bởi vì gặp công kích nên mới chỉ còn dư lại bốn người như vậy hay sao? Có ít nhất Thích NgạoSương có thể khẳng định, trước mắt Nữ Thần Quang Minh này phải người cùng mình kết thù trước đó.

      Như vậy, Nữ Thần Quang Minh trước mắt làai?

      Mà Bát Dực thiên sứ gì mà thề bảo vệ nàngta, vừa rồi có chuyện gì xảy ra? Có người muốn gây bất lợi cho Nữ Thần Quang Minh trước mặtnày sao? Là ai gây bất lợi cho bọn họ?

      Thích Ngạo Sương nặc hơi thở đứng lẳnglặng ở phía xa nhìn nhóm người trước mặt, trong đầu suy tư rốt cuộc chuyện gì xảy ra.

      ở lúc Thích Ngạo Sương suy tư, bên kia lạicó động tĩnh.

      "Phản đồ, hôm nay phải các ngươi chết có chỗ chôn!" tiếng phách lối quátlên cứ như vậy vang lên. thanh vỗ cánhphành phạch bên tai dứt, thiên sứ từ trời giáng xuống, có Bát Dực thiên sứ, tấcả thiênsứ đều có cánh, thế tới hung hăng, cầm trong tay trường kiếm trực tiếp công kích hướng mấy Bátdực thiên sứ ở bân cạnh Nữ Thần Quang Minh.

      "Bảo vệ nữ thần Điện hạ!" Bát Dực thiên sứcầm đầu mặt kiên định cầm khiên chắn trước mặt.

      "Mã Lệ Liên, ngươi thức thời liền ngoan ngoãnđi theo chúng ta trở về chờ phán xét!" Bát Dựcthiên sứ đột kích kêu gào.

      "Càn rỡ, tên tuổi nữ thần là để cho bọn ngươi có thể gọi thẳng hay sao?" Ngăn cản ở trước mặt nữ thần là Bát Dực thiên sứ giơ kiếm tiếnlên gầm ra tiếng. “Phi! Cái gì mà nữ thần! Nànghiện tại sớm còn là Nữ Thần Quang Minh rồi! Hội Trưởng Lão quyết định các ngươi lại dám cãi lời sao!" Bát Dực thiên sứ nhanh chóng đột kích kiếm bổ nhào về phía Bát Dực thiên sứ ngăn ở trước mặt nữ thần.

      Trước mắt là mảnh hỗn loạn đánh nhaukịch liệt, bốn Bát Dực thiên sứ đem nữ thần bảo vệ chặt ở bên trong.

      Nhưng là dù sao yếu địch lại mạnh, dầndần rơi vào thế hạ phong. người cũng thương tích đầy mình, mọi người cũng chật vậtkhông chịu nổi.

      Thích Ngạo Sương nhìn trước mắt màn nhưvậy trầm tư.

      Như vậy hình như, nội bộ Thần giới có mâu thuẫn. Trước mắt Nữ Thần Quang Minh cũngkhông phải là Nữ Thần Quang Minh mình biết,Nữ Thần Quang Minh cũng phải là tên của các nàng, cũng chỉ là chức vị hay danh hiệu mà thôi.

      Nữ Thần Quang Minh trước mắt hình như cùngnhững trưởng lão kia chống đối. Có thể phátđộng chiến tranh dĩ nhiên là người thống trị caonhất Thần giới

      Hội Trưởng Lão nếu hợp nhau, cách khác Nữ Thần Quang Minh trước mắt muốn nghe lệnh cho nên mới bị đuổi giết?


      Kẻ thù của kẻ thù chính là đồng minh

      Có lẽ Mã Lệ Liên nữ thần này có thể lợi dụngmột chút .

      Coi như thể lợi dụng, cứ cứu như vậylần sau bị giết cũng thế thôi.
      Thích Ngạo Sương nghĩ tới đây, bóng dáng thoáng cái, tại chỗ chỉ còn lại đạo tànảnh.

      Nếu phải giúp, dĩ nhiên là muốn giúp triệt để rồi.

      Kim quang ra, thần khí lần nữa được lấy ra.

      Mã Lệ Liên chỉ cảm thấy hoa mắt, kim quang ngừng thoáng thoáng , công kích của Bát Dực thiên sứ kia hề trúng nàng. Công kích bị chặt đứt thành hai khúc.
      Thiên sứ tập kích kia có chống đỡ nổilực đạo mạnh như vậy.

      Đây là màn chết chóc, hoàn toàn tru diệt, rất máu tanh hơn nữa còn rất tàn bạo.

      Mã Lệ Liên kinh ngạc nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt, thiếu nữ đó lưng có đôi cánhbằng ngọn lửa màu vàng (kì lạ nha. phảicánh tiểu Sương chuyển sang màu đen rồi sao??) cầm trong tay thanh kiếm sắc bén, dungnhan tuyệt mỹ, khuôn mặt lạnh lùng kiếm chém xuống. Thi thể ngừng rớt xuống. Cùng màn máu tanh đỏ chói như vậy nhưng có điểm phù hợp , lưng thiếu nữ là mộtcon Tiểu Miêu nhắn trắng như tuyết. Tiểu Miêu đáng cùng trận máu tanh tru diệt này có vẻ là hợp nhau.

      "Ngươi là người nào? Dám can đảm ngăn cảnHội Trưởng Lão làm việc? !" Bát Dực thiênsứ gầm lên, nhưng là thanh hơi run bánđứng , chứng tỏ sợ hãi trong lòng của . chưa bao giờ thấy có kẻ địch đáng sợ nhưvậy. Lãnh huyết, tàn khốc, hung ác.

      Trả lời luồng kiếm khí bén nhọn hungác! kích trí mạng!

      Ngăn ở trước mặt Mã Lệ Liên là bốn thiên sứ cứ như vậy chỉ ngây ngốc nhìn Thích NgạoSương bay múa bầu trời.

      Người thiếu nữ này là ai? Tại sao đáng sợ như thế? Mà nàng giờ phút này mặt đổi sắc nhàng đánh chặn đường bay lên phía của mấy thiên sứ khác, biểu ấy là sao mà nhàng đến vậy. Khí tức tử vong trong nháy mắt bao phủ mọi người.

      Thậm chí cả người Mã Lệ Liên có chút băng lạnh.

      Cái thiếu nữ lãnh khốc đáng sợ này, là cứu mình? Vì sao phải cứu mình?

      Nhưng có chút, Mã Lệ Liên lại thấy may mắn . Người thiếu nữ này lựa chọn là cứu bọnhọ, mà phải công kích bọn họ.

      Nếu , tại người nằm đất chính là bọn họ.

      Trận tru diệt rất nhanh kết thúc. Lông vũ trắng như tuyết bay múa đầy trời, tảng đá lớn mặt đất cũng nhuộm đỏ bởi máu tươi, mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập ở trong khí, làm người ta nôn mửa. Thiên sứ kia ai thoát khỏi.

      Thích Ngạo Sương giải quyết xong tất cả, thuhồi cánh, chậm rãi đáp xuống trước mặt của MãLệ Liên .

      Mã Lệ Liên nhìn thiếu nữ trước mắt ánh mắt sắcbén, khỏi căng thẳng trong lòng.

      Bốn Bát Dực thiên sứ nhìn Thích Ngạo Sương đến gần, cảm thấy cỗ áp lực vô hình. Mặcdù trong lòng có chút sợ hãi, nhưng vì lòng trung thành nhanh chóng tiến lên, đem Mã Lệ Liênche chắn ở sau lưng.

      Thích Ngạo Sương lạnh lùng cười tiếng, lạnh nhạt : "Các ngươi, cho là ngăncản được ta sao?"

      "Tất cả xuống." Mã Lệ Liên giọng trầm thấp .

      Bốn Bát Dực thiên sứ liếc mắt nhìn nhau, rồi luivề phía sau.

      "Tên!" Thích Ngạo Sương lạnh lùng khạc ra hai chữ .

      " Tác Phỉ Mã Lệ Liên” Mã Lệ Liên trầm giọngtrả lời, lúc này nàng biểu ra là người trầm ổn, nhìn Thích Ngạo Sương tỉnh táo đáp trả" có thể xưng là cựu Nữ Thần Quang Minh ."

      "Rất tốt." Thích Ngạo Sương khẽ gật đầu" tại sao lại bị Hội Trưởng Lão phái người đuổi giết?"

      "Bởi vì Thánh Chiến, ta muốn tái phátThánh Chiến, cho nên Hội Trưởng Lão muốntìm người thay thế ta. Ta nghe được tin tức nêntẩu thoát trước." Mã Lệ Liên biết, ở trước sứcmạnh tuyệt đối, tất cả mưu kế đều vô nghĩa, bằng toàn bộ.

      Khóe miệng Thích Ngạo Sương lộ ra nụ cười nhàn nhạt, xem ra, đúng là thành côngrồi.

      "Ý của ngươi là, rất nhiều người có thể làm NữThần Quang Minh sao? !" Thích Ngạo Sươngkhẽ cau mày. !" Ngươi là ai?" Ở sau lưng Mã Lệ Liên Bát Dực thiên sứ chợt quát ra tiếng.

      Ánh mắt của Thích Ngạo Sương sâu lãnh, nhìnsang bên này cái, khiến Bát Dực thiên sứkhông khỏi có cảm giác như bị rắn độc để mắt tới. lưng thậm chí cũng toát ra mồ hôi lạnh. Người thiếu nữ này, là đáng sợ!

      " nên hiểu lầm, cường giả tôn kính, ta chỉ là có chút cảm thấy kỳ quái. Nếu là người củathế giới này, như vậy nhất định biết Nữ Thần Quang Minh phải mình, mà là mộtchức vị." Bát Dực thiên sứ này vội vàng giảithích, ý bảo mình vô ý chứ phải muốn khiêu Thích Ngạo Sương.

      "Ngươi đoán sai." sắc mặt của ThíchNgạo Sương hòa hoãn xuống, lộ ra nụ cười thỏa mãn. Xem ra, lần này so với tưởng tượng có thểthuận lợi hơn. Mã Lệ Liên muốn khởi xướng Thánh Chiến, mà bên người nàng ta mấyBát Dực thiên sứ hình như cũng tương đối cóđầu óc.

      Lời Thích Ngạo Sương ra, sắc mặt củamấy Bát Dực thiên sứ bao gồm cả Mã Lệ Liên cũng thay đổi.

      "Ngươi, ngươi phải . . . . ." , Mã Lệ Liên có chút chần chờ .

      " tệ, ta phải người của thế giới này." Thích Ngạo Sương thản nhiên , vừa mới xong, chợt cảm thấy sau lưn có động.Thích Ngạo Sương xoay người, liền nhìn thấy đến đất thi thể đám thiên sứ cũng phátra ánh sáng màu trắng. Tiếp, từng cái màu trắng bay ra từ những thi thể kia.

      "Vậy là cái gì?" Thích Ngạo Sương khẽ cau mày hỏi.

      "Đó là tim thiên sứ là vật khi thiên sứ chết ngưng tụ lại là lực lượng của thiên sứ, lực lượngthuần túy nhất." Mã Lệ Liên đáp trả, tâm tư củanàng vào giờ khắc này nhanh chóng chuyểnđộng. Trước mắt thiếu nữ cường đại, phải người của Thần giới. Như vậy nàng là từ đâu tới? Tới chỗ này mục đích vậy là cái gì đây?

      Thích Ngạo Sương vừa nghe, chút nào khách khí, trong nháy mắt vung lên. Những thứkia bay đến trong trung toàn bộ bị cỗlực lượng vô hình ngăn trở sau đó toàn bộ hội tụ tới đây.

      Tất cả cũng bị Thích Ngạo Sương bắt được bằng cái kết giới. Thích Ngạo Sương nhìn thứbạch quang tay, lúc này mới thấy ràngbên trong tim thiên sứ. Mỗi tim thiên sứ đều có hình trái xoan, trong suốt. Chính giữa mỗi timthiên sứ có cái bóng nho nhàn nhạt,cùng thiên sứ lúc trước là giống nhau như đúc.

      Các thiên sứ ở trời đều mang dáng vẻ u ám.Nhìn tim thiên sứ tay thiếu nữ đáng sợ đó,thế nào đều thấy là lành ít dữ nhiều. Nếu nhưhủy diệt tim thiên sứ, bọn họ thể có cơ hội chuyển kiếp!

      Thích Ngạo Sương cân nhắc nhìn thứ trong kếtgiới, tiếp đó ngẩng đầu nhìn vẻ mặt khác nhaucủa Bát Dực thiên sứ cùng Mã Lệ Liên, lại lộ ra nụ cười rực rỡ tuyệt luân, thanh càng thêmtràn đầy mị hoặc: "Ta nghĩ, kế tiếp, chúng ta có thể chút."


      Ở bên cạnh Mã Lệ Liên bốn Bát Dực thiên sứ đem mọi thứ chung quanh quét sạch , đem thi thể xử lý xong. Tất cả dấu vết cũng bị phai mờđi.

      Thích Ngạo Sương cùng Mã Lệ Liên ngồi ở dưới tàng cây, Thích Ngạo Sương ngồi thưởng thức các tim thiên sứ lớn trong kết giới, nhìn bêntrong mấy tim thiên sứ chạy loạn, hoảng sợmuốn thoát ra khỏi kết giới này. Nhưng là tất cả đều là uổng công.

      " Nữ Thần Quang Minh trước đây là ai?" Thích Ngạo Sương híp mắt lại đem ánh mắt từ kết giớichuyển dời đến mặt Mã Lệ Liên.

      Mã Lệ Liên theo bản năng trong lòng căngthẳng, cố gắng ổn định tâm tư sau đó giọngnói: " biết tiểu thư là vị Nữ Thần Quang Minh nào ?"

      "Ta tên là Thích Ngạo Sương. Trước tên là KhắcLôi Nhã. như vậy, ngươi có thể đoán đượcta hỏi vị Nữ Thần Quang Minh nào rồi hả?"Thích Ngạo Sương cười nhạt tiếng.

      Mã Lệ Liên vừa nghe đến cái tên này, sắc mặtđại biến, tiếp theo chợt hiểu. Mà ở sau lưng MãLệ Liên bốn vị Bát Dực thiên sứ nghỉ ngơi vừa nghe đến tên tuổi Thích Ngạo Sương toànbộ cũng sửng sốt.

      "Khắc Lôi Nhã . . . ." Mã Lệ Liên lẩm bẩm lặp lại mấy chữ này, nhìn thiếu nữ trước mắt, lúc này mới cẩn thận nhìn dung nhan của nàng.

      Người thiếu nữ trước mắt này, có dung nhantuyệt thế, con ngươi màu đen thâm thúy, tóc dàimàu đen nhánh như mực.

      "Ngươi, chính là song hắc thiếu nữ khiến An Cát Lí Tạp xuống đài ?" thanh Mã Lệ Liên có chút kích động.

      "An Cát Lí Tạp?" Thích Ngạo Sương khẽ cau mày.

      "Đúng, chính là ngươi làm cho nàng ta mặt mũiđều mất hết, cuối cùng bị Hội Trưởng Lão bỏphiếu phủ quyết đuổi xuống đài. Nàng là Nữ Thần Quang Minh đầu tiên bị loài người làm cho chật vật như vậy. Nhưng tại nhìn thấyngươi, ta chút cũng có cảm thấy nàng ta oan uổng." Mã Lệ Liên cặp mắt sáng quắc nhìn Thích Ngạo Sương.

      Ánh mắt của Thích Ngạo Sương lạnh xuống, trầm giọng chậm rãi : "Như vậy, cái kẻ tên An Cát Lí Tạp giờ phút này ở nơi nào?"

      Sắc mặt của Mã Lệ Liên chợt có chút ảm đạm, thở dài, lúc này mới : "Thích Ngạo Sương tiểu thư, ta hiểu , ngươi nhất định là tìm nàng vì báo thù, nhưng sợ rằng cần."

      "Có ý tứ gì?" giọng điệu Thích Ngạo Sương càngthêm lạnh lẽo, ánh mắt cũng thiện ý .

      " nên hiểu lầm ý của ta." Mã Lệ Liên liên tục ngừng vươn tay nhàng xua xua "mời nghe ta hết lời ."

      "Ngươi ." Thích Ngạo Sương ổn định lại tâm tư, chờ đợi câu kế của Mã Lệ Liên.

      "Nữ Thần Quang Minh chỉ là chức vị,nhưng lực lượng Nữ Thần Quang Minh rất nhiều hạ cấp, rồi có cả lực lưỡng của Tín Ngưỡng.Cho nên chúng ta mới có thể tồn tại được lâu dài như vậy, Nữ Thần Quang Minh là tín ngưỡng của loài người. Mà loại Tín Ngưỡng Chi Lực này trực tiếp chuyển đổi thành lực lượng Nữ Thần Quang Minh." Mã Lệ Liên lòng vẫncòn sợ hãi khi nhìn Thích Ngạo Sương trướcmắt, cũng chính là người thiếu nữ này, đem tấtcả đều phá vỡ. Khiến tất cả đều thay đổi giống trước kia.

      "Cho nên?" Thích Ngạo Sương trong lòng mơ hồ có chút suy đoán.

      "Nhưng Tín Ngưỡng Chi Lực bị Thích Ngạo Sương tiểu thư phá hư, bây giờ ở Nhân giới, người tín ngưỡng thờ Nữ Thần QuangMinh càng ngày càng ít, cho nên chúng ta lấy được lực lượng cũng càng ngày càng ít. Đúngnhư ngươi thấy, lực lượng của ta bây giờ rất yếu, rất yếu." Mã Lệ Liên kiên nhẫn giải thích.

      Thích Ngạo Sương cũng , trầm mặcchờ đợi !" Mà tất cả đều xảy ra lúc An Cát Lí Tạp giữ chức Nữ Thần Quang Minh. Tự nhiên,Hội Trưởng Lão liền đem tất cả mọi chuyện đổlên đầu nàng ta. Nàng ta bị Hội Trưởng Lão phán quyết bị nhốt rồi ." Mã Lệ Liên tới chỗ này, sắc mặt lại càng ngày càng mất tự nhiên.

      Thích Ngạo Sương khẽ hí mắt, cảm thấy chuyệnchỉ sợ phải đơn giản như vậy.

      " Nữ Thần Quang Minh tiền nhiệm xử lý thếnào?"Thích Ngạo Sương hỏi mấu chốt của vấn đề. Nếu Mã Lệ Liên nàng muốn báo thù thìkhông cần nữa, như vậy kết quả của An Cát LíTạp chỉ sợ rất thê thảm.
      "Đây chính là nguyên nhân lớn nhất ta phảichạy trốn khỏi Thành." Mã Lệ Liên than thở,khóe mắt mơ hồ có hai giọt nước mắt trong suốt.Mã Lệ Liên hít hơi sâu sau đó mới chậm rãi trầm giọng " vốn là, Nữ ThầnQuang Minh tiền nhiệm mặc kệ làm sai điềugì, cũng kết cục tốt, cũng được ở lại trung tâm thành dưỡng lão. được thờphụng hưởng thụ ưu đãi cao nhất đến chết. Nhưng ta lại phát bí mật động trời."

      Thích Ngạo Sương nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Mã Lệ Liên cư nhiên lên tia sợ hãi cùng khổ sở, còn có chịu nổi cùng bi thương. Trong lòng khỏi tò mò, rốt cuộc Mã Lệ Liên phát ra cái gì.

      "Ta phát những Nữ Thần Quang Minh tiềnnhiệm cũng có được cung phụng hưởngthụ, mà là toàn bộ giống như nhau. Bị nhốtchung trong tòa nhà, còn bị những trưởnglão kia lăng nhục đùa bỡn." Mã Lệ Liên tớichỗ này, tay nắm chặt quả đấm, các đốtngón tay trắng bệch cũng có buông ra. Đôi môi tái nhợt càng cắn như muốn ra máu.

      Quả là đê tiện!

      Nữ Thần Quang Minh tượng trưng cho thuầnkhiết lại bị lăng nhục như vậy, Thần giới caonhất quyền uy nhất lại có thể có bộ mặt đặcsắc như vậy.

      đúng là có ý tứ! Thích Ngạo Sương cườilạnh tiếng. Xem ra, muốn dừng ThánhChiến, hình như lại đơn giản hơn mấy phần.

      Thích Ngạo Sương trầm mặc, chờ đợi Mã Lệ Liên ổn định tâm tư của mình, Mã Lệ Liên hình như tương đối kích động. Hô hấp cũng có chút dồn dập.

      Mà sau lưng Mã Lệ Liên mấy Bát Dực thiên sứ, mặt càng thêm xuất phẫn hận.

      Hồi lâu, cảm xúc Mã Lệ Liên rốt cuộc ổn định lại, chậm rãi với Thích Ngạo Sương : "Chonên, Thích Ngạo Sương tiểu thư, ngươi muốnbáo thù sợ rằng rất có khả năng rồi. Cho dù ngươi gặp được An Cát Lí Tạp, ngươi chắc cũng ra tay với người điên. Nàng ta đãnhanh điên rồi, kết quả rất bi thảm." mặtcủa Mã Lệ Liên cư nhiên lên cỗ hơi thở lạnh lẽo.

      "Có muốn lật đổ Hội Trưởng Lão hay , trở thành Nữ Thần Quang Minh chân chính, trở thành người thống trị Thần giới chân chính?"Thích Ngạo Sương nhìn gương mặt của Mã Lệ Liên tràn đầy đau thương, lạnh giọng hỏi mộtcâu như vậy.

      "Cái gì?" Mã Lệ Liên lấy lại tinh thần, kinh ngạcnhìn Thích Ngạo Sương.

      "Cho ngươi hai cái lựa chọn, là trở thành Nữ Thần Quang Minh chân chính, thống trị Thần giới, dừng lại Thánh Chiến vô nghĩa. Hai là chết ngay bây giờ ở tay của ta." Thích NgạoSương nguy hiểm nheo mắt lại thản nhiên .

      Sau lưng Mã Lệ Liên bốn Bát Dực thiên sứ cũngđứng lên, tay cầm vũ khí, cảnh giác nhìn Thích Ngạo Sương. Mặc dù bọn họ biết rõkhông phải đối thủ của Thích Ngạo Sương,nhưng vẫn như cũ kiếm hướng tới chỗ nàng.Trung thành phải là lỗi.

      "Dĩ nhiên, còn có con đường thứ ba." Thích Ngạo Sương cười tà mị, vươn tay sờ sờ Mèo Tầm Bảo híp mắt lười biếng trong ngực,phun ra lời y như ác ma " đó chính là trở lại trung tâm thành, bị mấy người ở Hội TrưởngLão bắt lại đối xử như mấy gia súc ngủ nuôi, bịbọn lăng nhục đùa bỡn."

      Sắc mặt Bốn Bát Dực thiên sứ trong nháy mắt thay đổi rất khó coi, kiếm trong tay cũng có cách nào cầm chặt giống như trước.

      Gương mặt Mã Lệ Liên lại bình tĩnh, tiếp theo chậm rãi đứng lên, hướng Thích Ngạo Sương thỉnh đại lễ, tỉnh táo : "Ta lựa chọn cái thứnhất, ta hi vọng có được trợ giúp của ngài, Thích Ngạo Sương tiểu thư."

      Thích Ngạo Sương cười ra tiếng, Mã Lệ Liên này là nhân vật rất thông minh. Cũngrất có tâm kế. Chỉ là cũng sao. DừngThánh Chiến lại chính là chuyện trước mắt nàng cần làm. biết Mã Lệ Liên trước mắt là có mục đích gì muốn dừng Thánh Chiến. Nhưng Thích Ngạo Sương nhìn ra, Mã Lệ Liên là có dãtâm người. Dã tâm của nàng núp rất tốt, nhưng cũng chỉ là núp rất tốt mà thôi.

      Chỉ cần dừng Thánh Chiến là tốt rồi. Về phần Mã Lệ Liên muốn dừng Thánh Chiến vì là muốntu sinh dưỡng sức về sau tái chiến, hay từ nhân ái của nàng ta muốn tái chiến ThánhChiến cũng cần biết. Lần này, nhất định khuấy động Thần giới long trời lở đất. Khiến Thần giới trong tương lai sau này còncó tinh lực chuẩn bị chiến tranh.

      "Chỉ là, Ngạo Sương tiểu thư, mình ngươi, có thể cùng Hội Trưởng Lão đối kháng sao?Hội Trưởng Lão Hội phải đơn giản như vậy. Mà là còn có các Thập Dực thiên sứ, còncó thực lực cường đại Thập Nhị Dực thiên sứ."Mã Lệ Liên có chút lo lắng mà hỏi.

      "Ngươi cho rằng ta là người tới sao?" Thích Ngạo Sương cười nhạt tiếng, trả lờithẳng vấn đề Mã Lệ Liên, mà là tung tung kếtgiới tay mình, hướng về phía Mã Lệ Liênchính xác là Bát Dực thiên sứ cầm đầu phía saunàng ta " ngươi tên gọi gì vây?"

      "Hạ Lạc Đặc." Bát Dực thiên sứ có chút kinh ngạc khi Thích Ngạo Sương cùng chuyện.

      "Bọn tên gì?" Thích Ngạo Sương nhìn mấy cái tim thiên sứ náo loạn trong kết giới hỏi:
      "Y Bỉ, Ô Đặc, Lữ Du." Hạ Lạc Đặc giới thiệu bavị Bát Dực thiên sứ khác, tiếp đó có chút chán nản " chúng ta chỉ còn nhiêu người như vậythôi, các chiến sĩ khác, cũng vì che chở cho chúng ta hy sinh." ! ! “Đó là do bọn họ thực lực đủ." Thích Ngạo Sương lạnh lẽo câu khiến mấy Bát Dực thiên sứ cũng cắn chặt răng phẫn hận nhìn nàng.

      "Ta phải là vì vũ nhục đồng bạn cácngươi chết những lời này." Thích Ngạo Sương nhún vai lạnh nhạt , sắc mặt của mấy thiên sứ có chút chán nản . Thích NgạoSương tiếp tục " Lời của ta là , nếu như thực lực của bọn họ cường đại, cũng có tình trạng bây giờ. Cái này cho cácngươi."Thích Ngạo Sương đem vật trong kết giới đổ cho Hạ Lạc Đặc.

      "Này?" Hạ Lạc Đặc nhìn là tim thiên sứ đangtrong kết giới di chuyện hỗn loạn hiểu hỏi.

      "Hấp thu hết, đây phải đây là lực lượng thuần túy nhất sao? Các ngươi sau khi hấp thu có thể đột phá lên cấp đúng ?" Thích Ngạo Sương tùy ý hỏi.

      “ Làm sao có thể! Ta chắc chắn làm chuyện tàn khốc như vậy!" sắc mặt của Hạ Lạc Đặc đại biến, đem đồ vật trong kết giới némxuống đất.

      Thích Ngạo Sương nhìn thứ bị vứt đất, lạnh lùng cười tiếng, tay kim quang ra,thanh tuyệt thế thần khí xuất tay nàng.

      nhàng huy kiếm, chỉ kiếm hướng Hạ LạcĐặc, thích Ngạo Sương nụ cười thay đổi lạnhlẽo vô cùng. . . . . .

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Quyển 3 : Chương thứ 13: Hắc Ám chi thần ra sân

      Kiếm lạnh lẽo nhắm thẳng vào cổ họng Hạ Lạc Đặc, sắc mặt của Thích Ngạo Sương cực kì lạnh lẽo.

      "Ngạo Sương tiểu thư, ngài. . . . . ." mặt Mã Lệ Liên có chút kinh hoàng.

      Hạ Lạc Đặc mồ hôi lạnh từ cái trán toát ra, chống lại ánh mắt sắc bén lạnh lẽo của Thích Ngạo Sương lại lui bước, mà là cắn chặtrăng : "Ngươi rất cường đại, nhưng ngươi thể ép buộc chúng ta làm chuyện vô nhân đạo như vậy."

      “Ngu ngốc!” Thích Ngạo Sương cười lạnh mộttiếng, những thiên sứ này, quả nhiên là bị tẩynão nghiêm trọng!

      "Cực kỳ tàn ác? Ý tứ rằng các ngươi rất thuần khiết và trong sạch, rất chính trực, chonên thể dùng phương thức như thế tăng lên thực lực của mình. Sau đó liền mặc kệ lực lượng mình yếu ớt như vậy ngồi đây đợi kẻ kháctruy sát tru diệt các ngươi, đem tim thiên sứ củacác ngươi hủy diệt, sau đó đem nữ thần các ngươi muốn bảo vệ mang , mang tới nơi mà người bị đối xử như chó bị buộc lại vũ nhục đùa bỡn?" ( Ây da~ tiểu Sương thực độc miệng)
      Thích Ngạo Sương mỉa mai nhìn sắc mặt càngngày càng tái nhợt của Hạ Lạc Đặc, nhưng có ý định dừng lại, "Ngươi là ngây thơ đáng a~ ~, người khác đều muốn chặtđầu của ngươi xuống, ngươi vẫn còn ở đem cổ chìa ra, mời gọi, đến đây , đến chém chết ta , sau đó xin hãy mang nữ thần của bọn ta tậntình mà vũ nhục ."

      "Ngươi, ngươi láo ( nguyên văn là : “ ngươichém gió ~~) Ta có, ta có ý này!"Hạ Lạc Đặc khẩn trương nhìn về phía Mã Lệ Liên sắc mặt cũng tái nhợt, vội vàng giải thích.

      "Hành động của ngươi chính là cái ý tứ này."Ánh mắt Thích Ngạo Sương lạnh lẽo, đưa kiếm về phía trước vài phần, lạnh nhạt , "Chọn , trở nên cường đại, bảo vệ nữ thần hoặc là bị giếtvà cuối cùng nữ thần trở thành đồ chơi cho bọn chúng."

      Hạ Lạc Đặc kinh ngạc nhìn kết giới đất, trong kết giới là tim thiên sứ bay lung tungở bên trong, đem kết giới tròn trịa kia lăn qua lăn lại mặt đất, làm thế nào cũng thoát ra được. Những người này, từng cùngbọn họ học tập cùng nhau vinh dự được chọnlàm chiến sĩ! Nhưng bây giờ lại cùng đốiđịch. Có thể bây giờ hoàn toàn hấp thu hết bọn họ, làm cho bọn họ bao giờ nữa đầu thai được nữa.

      " Tín ngưỡng của mỗi người là bất đồng với nhau, tín ngưỡng của bọn họ là bảo vệ, khiếnngười của Hội Trưởng Lão vĩnh viễn làm mưa làm gió, che giấu ở chân tướng. Mà tín ngưỡngcủa các ngươi, là bảo vệ nữ thần, để cho nàng đem ánh sáng thuần khiết chính trực, chân chínhbao phủ thế giới." Thích Ngạo Sương ở bênkhông mặn lạt tùy ý .

      Tín ngưỡng? !

      Hạ Lạc Đặc quay đầu nhìn Mã Lệ Liên xinh đẹp, khuôn mặt xinh đẹp, đôi con ngươi xinhđẹp, cảm thấy mình vô dụng, bảo vệđược nàng. Có đau thương, có kiên định. . . . . . Đúng vậy, tín ngưỡng của ta, chính là Mã Lệ Liên ! tín ngưỡng của ta, chính là Nữ Thần Quang Minh – Mã Lệ Liên .

      Ánh mắt của Hạ Lạc Đặc càng ngày càng kiên định, ánh mắt còn mê ly nữa. Chậm rãicong người xuống, nhặt lên thứ trong kết giới mới vừa rồi vứt bỏ đất. Tiếp quay đầunhìn về phía ba vị Bát Dực thiên sứ khác, trầmgiọng : "tín ngưỡng của chúng ta, chính là Nữ Thần Quang Minh của chúng ta , hôm nay chúng ta làm việc này, là bước đầu tiên tiến đến bầu trời Quang Minh. Đem Hội Trưởng Lão hắcám bẩn thỉu đuổi xuống đài, Thần giới chỉ cònlại mảnh ánh sáng chân chính và thuần khiết. Con đường này, tràn đầy khó khăn, trànđầy chông gai, các ngươi, có nguyện ý cùng ta đồng hành hay ?"

      "Nguyện ý." Ba Bát Dực thiên sứ gương mặttrịnh trọng, cùng .

      "Tốt!" Hạ Lạc Đặc quay đầu nhìn về phía Thích Ngạo Sương, nhàng nhưng cũng tràn đầy kiên quyết gật đầu cái.

      Mã Lệ Liên ở bên, thân thể hơi run rẩy. Cứ như vậy sâu nhìn Hạ Lạc Đặc, nàng ta biếtcũng ra được.

      Thích Ngạo Sương mỉm cười cái, này nàytạo phản cũng đường hoàng như thế, sợ là Thần giới đặc sắc thôi. Thích Ngạo Sươngnhẹ nhàng búng tay, kết giới trong tay Hạ LạcĐặc vì vậy mà tan vỡ. Bên trong mấy tim thiên sứ lập tức muốn bỏ chạy tán loạn, lại bị Hạ Lạc Đặc và mấy Bát Dực thiên sứ bắt được toàn bộ.

      Hạ Lạc Đặc đối với bọn họ khách khí, đông đảo tim thiên sứ như thế bị hấp thutoàn bộ, rất nhanh, người của bốn người liền được bao phủ bởi tầng ánh sáng màu trắng chói mắt.

      "Bọn họ sắp lên cấp!" Thanh Mã Lệ Liên rất , nhưng lại che giấu được kích động.

      nhảm! Thích Ngạo Sương trong lòng mắng thầm, hấp thu nhiều tim thiên sứ như thế còn lên cấp mới là quái dị, nếu như vậy chỉ có thể bọn họ đúng là phế vật tới cực điểm.

      "Meo meo?" Mèo Tầm Bảo bò đến đầu Thích Ngạo Sương, tìm vị trí cao nhất để nhìn ràng cảnh trước mắt các thiên sứ lên cấp.

      "A ——" bốn Bát Dực thiên sứ bị ánh sángtrắng bao phủ, thấy bóng người ở bên trong. Bọn họ cũng phát ra tiếng rên . cỗ lực lượng thuần túy lan tràn. Từ từ, ánh sángtrắng dần dần phai . Sau lưng Hạ Lạc Đặc vốncó tám cánh từ mỗi bên lại mọc ra cánh,biến thành Thập Dực thiên sứ. Thực lực của thiên sứ, từ Lưỡng Dực thiên sứ đến Thập nhị Dực thiên sứ. Thập Nhị Dực thiên sứ ở tại thần giới là thể khinh thường cả Thập Dực thiên sứ cũng vậy. Ở tại thần giới, chưa từng cóqua cách tăng cấp tà ác như vậy. Ngày hôm nay bọn Hạ Lạc Đặc làm như vậy. Từ tám cánh trong nháy mắt tăng lên tới mười cánh là chuyện trước nay chưa từng có.

      Đáy mắt Mã Lệ Liên tràn đầy vui mừng, thoáng liền được bốn Thập Dực thiên sứ bảo vệ, nàng ta thế nào vui mừng cho được?

      Khi ánh sáng trắng toàn bộ tản , bóng dáng của Hạ Lạc Đặc và những người khác ràng ra trước mắt. Bọn họ bây giờ cùng người trước đó hoàn toàn tưởng như hai người khác nhau, mặc kệ là hơi thở hay là lực lượng, thậm chí dung mạo đều có chút tăng lên. Mới vừarồi nguyên bản là tuấn, giờ phút này mặtmũi tuấn mỹ hơn hẳn.

      Xem ra, Thần giới, Giới và Ma giới chắc chắn có điểm chung, lực lượng và dung mạolà có quan hệ trực tiếp với nhau.

      "Tốt lắm, bước đầu tiên rồi, hơn nữa vĩnh viễn cũng cách nào quay lại. Nên chúngta thảo luận bước kế tiếp." Thích Ngạo Sương có chút mỉa mai nhìn Hạ Lạc Đặc. Người của Thần giới miệng đầy nhân nghĩa nhưng cũng chỉlà ngụy quân tử mà thôi.

      "Ta chưa bao giờ hối hận vì bước này." Hạ Lạc Đặc kiên định trả lời, "Cho nên, NgạoSương tiểu thư, con đường này sau này ta càng hối hận. Ta nghe theo phân phó của ngài từng bước ."

      "Đừng như kiểu vạn kiếp bất phục hayhiênngang lẫm liệt, ngươi phải biết, ta chưa từngmiễn cưỡng các ngươi. Con đường này là cácngươi tự mình phải ."
      (Chậc ~ có miễn cưỡng gì đâu ~ chẳng qua kề cái dao vào cổ rồi làm hay là cho tax in chút huyết)

      Thích Ngạo Sương khẽ cau mày, lạnh giọng .Nhìn những kẻ dối trá ở Thần giới cứ nhưkiểu nàng "Ép nương lương thiện làm kĩ nữ " bằng. Sắc mặt Thích Ngạo Sương khó chịu . Giả bộ cái gì giả bộ? Làm kỹ nữ còn muốnlập đền thờ sao?

      " xin lỗi, Ngạo Sương tiểu thư, là ta biểu đạt đúng. Nếu để cho ngài thoải mái,ta xin lỗi. Con đường này, là chúng ta tự chọn , chúng ta tuyệt đối hối hận, cũng tuyệtđối có ý trách ngài. Ngược lại, chúng ta cảm tạ ngài, cảm tạ ngài chỉ cho chúng ta con đường này." Hạ Lạc Đặc nhìn thấy ThíchNgạo Sương vui, lập tức mở miệng giải thích.

      Ha ha, người này, quả nhiên đơn giản.Thích Ngạo Sương khẽ mỉm cười, nhàng lắc đầu, có nữa so đo.

      Mã Lệ Liên nhìn thực lực mấy người được tăng cường, đè nén kích động trong lòng, quay đầunhìn về phía Thích Ngạo Sương giọng : "Như vậy, Ngạo Sương tiểu thư, bước kế tiếpchúng ta nên làm cái gì đây?" Trong giọng mơ hồ dẫn theo chút cung kính cùng lấy lòngcòn có cảm kích. Nếu phải thiếu nữ là nhân loại này, nàng sớm bị bắt trở lại chỗHội Trưởng Lão. Như thế nào có thể có cơ hộiphản kháng đây?

      " ra là Hội Trưởng Lão bắt ngươi trở về sau đó xử lí sao?" Thích Ngạo Sương nhàn nhạt hỏi.

      "Chờ phán xét, phán quyết sau đó nhốt lại. Sauđó mới chọn Nữ Thần Quang Minh mới để cử hành nghi thức." Đáy mắt Mã Lệ Liên thoáng qua tia thâm trầm dễ dàng phátgiác .

      "A, nhanh như vậy kiếm Nữ Thần QuangMinh kế nhiệm?" Thích Ngạo Sương hài hước nhàn nhạt hỏi ra câu, khi mà đáy mắt MãLệ Liên lóe lên tia thâm trầm kia nàng vẫm thấy .

      " sai" Mã Lệ Liên khẽ cắn răng, chậm rãi , " Nữ Thần Quang Minh mới kế nhiệm, sẽlà người có họ hàng với kẻ nào đó trong HộiTrưởng Lão, cho nên bọn họ công khai ủng hộ nàng ta. Mà bây giờ còn chưa có cử hành nghi thức, nàng công khai tự xưng Nữ ThầnQuang Minh rồi."

      Đáy lòng Thích Ngạo Sương mỉa mai cười lạnh,khó trách trong lòng Mã Lệ Liên cảm thấykhông công bằng. Đối phương ỷ thế mình có kẻ chống lưng, thời điểm nàng ta chưa từ chức NữThần Quang Minh mà kẻ khác tự xưng mìnhlà Nữ Thần Quang Minh rồi, đúng là chuyện rất ấm ức a~

      "Làm thê nào để nhận ra thân phận của NữThần Quang Minh?" Thích Ngạo Sương chợtnhớ tới điều mấu chốt của vấn đề. Hội TrưởngLão vì sao phải trăm phương ngàn kế bắt được Mã Lệ Liên? Theo thực lực của bọn họ cùng danh tiếng hoàn toàn có thể cần phải để ý đến nàng ta, trước hết đem vị trí Nữ Thần Quang Minh giao cho kẻ khác, trở lại xử trí Mã Lệ Liên sau. Có lẽ, trong tay Nữ Thần Quang Minh phải có tín vật gì đó, tựa như Ngọc Tỉ của Hoàng Đế Trung Quốc Cổ Đại, vật có ý nghĩatượng trưng. Cho nên Hội Trưởng Lão trướctiên phải được bắt được Mã Lệ Liên rồi lấyđược tín vật người nàng, mới có thể thuậnlợi đưa kẻ được chỉ định len vị trí Nữ Thần Quang Minh.
      "Là vật này." Mã Lệ Liên chỉ tại cái trán chính mình, cái trán dần dần ra thất sắc thủytinh khéo léo.( ta cũng biết cái thất sắcthủy tinh là cái gì nhưng đại loại như là cái dấuchỗ trán cuả Bồ Tát ý )

      Thích Ngạo Sương định thần nhìn cái thất sắcthủy tinh chậm rãi trái của Mã Lệ Liên.
      "Đây chính là tín vật tượng trưng cho thân phận của Nữ Thần Quang Minh, bọn họ muốn thu hồi vật này, có vật này, cách nào cửhành nghi thức. Vì vật này chính là thứ để , hấp thu hạ cấp Vị Diện Tín Ngưỡng Chi Lực ." MãLệ Liên cũng có giấu giếm. Nàng là ngườithông minh, biết thiếu nữ trước mắt phải dễ gạt. Nếu là giao dịch, như vậy phải bày tỏthành ý. Huống chi vật này, Thích Ngạo Sương coi như cầm cũng dùng được, đây là để hấp thu Tín Ngưỡng Chi Lực .

      Thích Ngạo Sương khẽ gật đầu, hiểu ra. Nóinhư vậy, coi như mình cần tìm ,người của Hội Trưởng Lão cũng tìm tới bọn MãLệ Liên!

      Mã Lệ Liên thấy Thích Ngạo Sương gật đầu,yên lòng, đem thất sắc thủy tinh lần nữa vào trán của mình. Theo nàng thấy, thiếu nữ trướcmắt, tựa như có lẽ nghĩ tới biện pháp.

      "Trưởng Lão Hội, là bí mật đuổi giết ngươi sao?Cả người của Thần giới còn biết trong nộibộ các ngươi xảy ra chuyện gì, phải hay ?" Thích Ngạo Sương chút để ý hỏi.

      Mã Lệ Liên hơi sững sờ, gật đầu cái: "Đúngvậy, chuyện như vậy cũng phải quangminh chính đại, Hội Trưởng Lão côngbố với dân chúng. Cho nên ta mới có thể ở lại cái nơi này."

      "Vậy cũng tốt." Thích Ngạo Sương khóe miệng nâng lên đường cong quỷ dị "Ý là, ở cái thế giớinày, trừ Hội Trưởng Lão cùng người của bọn họ, tại trong lòng của tất cả mọi người, ngươi mới là Nữ Thần Quang Minh !"

      "Vâng. . . . . . Đúng vậy."Mã Lệ Liên có chútnghi ngờ, biết là Thích Ngạo Sươngmuốn làm cái gì.

      Thích Ngạo Sương thấp cười tiếng, có lập tức giải trừ nghi ngờ cho Mã Lệ Liên, mà là hỏi câu như vậy: "Hắc Ám chi thần, bây giờ ở nơi nào? cũngchính là Trật Tự thần."

      Sắc mặt của Mã Lệ Liên hơi đổi, kinh ngạc nhìn về phía thích Ngạo Sương, có chút chần chờ : "Ngạo Sương tiểu thư, tìm Tây Tư ThápNhĩ làm cái gì?"

      "A, tên của tên kia là Tây Tư Tháp Nhĩ ?" Thích Ngạo Sương híp mắt lộ ra nét mặt phi phi tiếutiếu.

      "Vâng." Mã Lệ Liên nghe giọng điệu ThíchNgạo Sương, nhìn lại nét mặt Thích NgạoSương, trong lòng càng thêm hiểu nàngtìm Hắc Ám chi thần Tây Tư Tháp Nhĩ là vì cái gì. tại cũng phải là dễ chọc rồi. Kể từ trở thành Trật Tự thần, ảnh hưởng của tại hạ cấp Vị Diện càng tới càng lớn, HộiTrưởng Lão bây giờ ở chuẩn bị chiến tranh Thánh Chiến, vô phương quản . Nhưng mà thánh chiến vừa kết thúc tuyệt đối tìm gây phiền phức.

      " biết Ngạo Sương tiểu thư tìm là vì cái gì?" Mã Lệ Liên có chút chần chờ chừng hỏi.

      " cho ta nếm mùi đau khổ nhiều như vậy,còn chiếm nhiều tiện nghi như vậy, ta đòichút lợi ích sao được?" Thích Ngạo Sương lộ ra tia giảo hoạt. Hắc Ám chi thần tạithuận buồm xuôi gió, phần công lao rất lớnđều là của nàng. Người này, từ đầu tới đuôi còn chưa có qua cám ơn nàng, chính là chỉ đem cái dấu ấn hắc ám hủy bỏ liền biến mất thấy.Lần này đến hang ổ của nhất định phảihảo hảo hỏi thăm nha.

      Mã Lệ Liên hơi sững sờ sau lập tức phản ứng kịp. An Cát Lí Tạp bị đuổi xuống đài, Hắc Ám chi thần ở dưới nhân giới lại có đông đảo tín đồ,tự xưng là Trật Tự thần, đều phải là thiếu nữ trước mắt tay thúc đẩy sao? Coi như bọn họ quen biết lâu . Nhưng vào lúc này tìm TâyTư Tháp Nhĩ làm cái gì?

      "Ngạo Sương tiểu thư, ngươi tìm Tây Tư ThápNhĩ vì. . . . . ." Mã Lệ Liên hiểu, "Nếunhư ngài muốn cho Tây Tư Tháp Nhĩ trợ giúp chúng ta, sợ rằng rất có khả năng. Hắnbây giờ ở cố gắng phát triển thế lực của mình, hao tâm tốn sức." Mã Lệ Liênquả rất thông minh, lúc này cùng Thích Ngạo Sương chuyện, dùng chúng ta, mà phải ta.

      "Cho nên, mới người của Thần giới cácngươi cũng quá thuần khiết rồi." Thích NgạoSương xem thường nhàn nhạt câu, nơinày thuần khiết quá cũng phải là nên tándương bọn họ. Những người này thủy chungkhông hiểu chính trị, chỉ biết trắng là trắng, đenlà đen, biết rằng trắng đen lẫn lộn tạo ra màu nâu hay sao. Chuyện gì đều có tính haimặt của nó.

      "Các ngươi vây quét Hắc Ám chi thần lâu rồi ? Nhưng lại cách nào diệt trừ ." Thích Ngạo Sương ra kinh ngạc.

      "Ngạo Sương tiểu thư làm sao ngài biết?" Mã Lệ Liên kinh ngạc nhìn thiếu nữ trước mắt mặt hờ hững, người thiếu nữ này, tuổi của nàng tuyệtđối vượt qua 18. Mà bọn họ cùng HắcÁm chi thần từ xưa đến nay tranh đấu hiếm ai biết, nàng làm sao biết? Hắc Ám chi thần cho nàng biết hay sao? thể nào!

      "Có Hắc ám mới có thể tôn lên Ánh sáng. Hắcám và Ánh sáng nguyên bản là thể chia lìa. Buồn cười là các ngươi luôn muốn tiêu diệtHắc ám, nhưng là khi tiêu diệt Hắc ám, còn có Ánh sáng sao? Mọi việc đều có hai mặt,giống như ngươi có lòng bàn tay cũng có mu bàn tay. có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn." Thích Ngạo Sương khẽ hí mắt,lạnh giọng đối với Mã Lệ Liên chậm rãinói "Nếu Hội Trưởng Lão đuổi tận giết tuyệt ngươi, mà người của thế giới này trước mắt chỉ thừa nhận Nữ Thần Quang Minh là ngươi, như vậy, ngươi liền đem cái vị trí Nữ Thần Quang Minh này ngồi vững"

      "Ý của ngài là để cho ta thành lập thần đìnhQuang Minh khác? Cùng với Hắc Ám chi thầnhợp tác?" Mã Lệ Liên xác thực rất thông minh, lập tức hiểu ý tứ của Thích Ngạo Sương.

      " sai" Thích Ngạo Sương tán thưởng gật đầu cái, mỉm cười , "Tín vật để Hấp thuTín Ngưỡng Chi Lực trong tay ngươi,ngươi mới là Nữ Thần Quang Minh chính thức . Đem thần đình Quang Minh dời đến nơi khác có gì là thể ?”
      "Có Hắc ám mới có Ánh sáng, Hắc ám tôn lênÁnh sáng. . . . . ." Mã Lệ Liên lẩm bẩm lặp lại những lời này, đem ý tứ của Thích Ngạo Sươnghiểu thấu đáo cặn kẽ. Ánh sáng cùng Hắc ám là cùng tồn tại , chỉ cần hai người bình an vô , như vậy cùng trường tồn đến vĩnh viễn.

      "Đầu tiên là phải tạo ra uy tín." Thích NgạoSương nhìn xe ngựa, nhàng lắc đầu , "Các ngươi xe ngựa này quá khoa trương, dễ gây chú ý. tại chúng ta lên đường tìm Hắc Ám chi thần."

      Hạ Lạc Đặc nghe hai người chuyện, vẻ mặtrất gấp gáp, vẫn muốn chen vào hỏi xem rốtcuộc hai người gì nhưng bị Mã Lệ Liên trợn mắt cái. Rốt cuộc, Hạ Lạc Đặc lại vẫnan tĩnh đợi bên cạnh hề lên tiếng nữa.

      Mã Lệ Liên nhìn xe ngựa, nhíu mày, vung tay lên, vốn là xe ngựa hoa hoa lệ lệ trở nên rấtbình thường. Mã Lệ Liên nghiêng người mời Thích Ngạo Sương lên xe trước "Ngạo Sương tiểu thư, mời lên xe ngựa, chúng ta vừa vừa chuyện."

      Thích Ngạo Sương gật đầu cái, nhìn về phía mấy người Hạ Lạc Đặc : "Bọn họ như vậy cũng rất dễ nhận ra, có thể ngụy trangmột chút tốt."
      (Tiểu Sương có cả đống kinh nghiệm chạy trốn, nấp và ngụy trang.Hắc hắc~)

      Mấy người Hạ Lạc Đặc sau khi nghe xong lờinói của Thích Ngạo Sương, hai mặt nhìn nhau, do dự, đem toàn bộ cánh . Cánhthiên sứ chính là vinh dự của bọn họ, chính là tượng trưng cho lực lượng của bọn họ. Cho nên, có thiên sứ bào muốn đem vinh dự củamình mà che . Nhưng bọn người Hạ Lạc Đặc vì Mã Lệ Liên sớm đem tôn nghiêm của mình ném sau ót.

      Xe ngựa lần nữa chậm rãi khởi động, bây giờ đoàn người bọn lên đường hề dễ dàng bị nhận ra nữa. Hạ Lạc Đặc đánh xe ngựa , ba người kia cùng yên lặng chạy theo ở phía sau xe ngựa.

      Trong xe ngựa, Thích Ngạo Sương nhắm mắt lạitựa vào thành xe, Mã Lệ Liêv nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Thích Ngạo Sương, muốn mở miệng gì đó, nhưng biết nên nhưthế nào.

      "Cái đó, Ngạo Sương tiểu thư. . . . . ." Mã Lệ Liên rốt cuộc thấp mở miệng.

      "Hả?" Thích Ngạo Sương vẫn có mở mắtra, Mèo Tầm Bảo nấp tại trong ngực của nàng ủn tới ủn lui tìm vị trí thoải mái ngủ.

      "Có thể hay xin Ngạo Sương tiểu thư hãy làm chứng cho ta. Ta quyết định đườngnày, có hy sinh cũng quay lại, tuyệt đối sẽkhông hối hận." Mã Lệ Liên cắn răng kiên địnhmà ra.

      Thích Ngạo Sương lúc này mới mở mắt ra, ở khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười. Mã Lệ Liên này, rốt cuộc có quyết định. Nàng ta bị người của Hội Quang Minh hoàn toàn tẩy não giờ lại kêu nàng ta tiếp nhận việc phải cùng Hắc ám hợp tác, quả phải dễ dàng như vậy. Mới vừa rồi Thích Ngạo Sương vừa lên xe ngựa để ý đến nàng ta, nhưng cảm thấy tinh thần của nàng ta giao động. Nàng ta do dự. . . . . . Chuyện này, khi do dựhậu quả tưởng tưởng nổi. Thậm chí còn chưa có bắt đầu có lẽ kết thúc.

      tại, tinh thần Mã Lệ Liên thấy bất kìgiao động gì nữa. Nàng ta tựa hồ như hạquyết tâm.
      " ra rất đơn giản. Ngươi mới là Nữ Thần Quang Minh . Hắc Ám chi thần phối hợp ngươi, làm chút động tác giả, đem uy vọngcủa ngươi đề cao đến đỉnh điểm, vượt qua HộiTrưởng Lão. Sau đó ngươi cùng Hắc Ám chi thần sống chung hòa bình, ít nhất cũng vụng trộm thỉnh thoảng chuẩn bị trận chiến giả gì đó."khóe miệng Thích Ngạo Sương mang theo nụcười tà mị.

      Mã Lệ Liên nhàng nuốt nước miếng mộtcái, cứ như vậy kinh ngạc nhìn Thích Ngạo Sương. Ma quỷ! Người thiếu nữ này mà là nhânloại cái gì? Nàng căn bản là ác ma, Ác ma hấpdẫn linh hồn của con người làm cho họ cam tâm tình nguyện xuống Địa ngục!

      Nhưng là, Mã Lệ Liên nhưng lại thểkhông thừa nhận. Cái biện pháp vô cùng tốt, tốtđến mức làm cho nàng cảm thấy tràn đầy hi vọng, trước mắt tràn đầy ánh sáng.

      " Tốt!" ánh mắt của Mã Lệ Liên chợt trởnên nóng bỏng, sáng quắc nhìn Thích NgạoSương, khuôn mặt xinh đẹp càng lên vẻ điên cuồng cùng nụ cười dữ tợn, cũng rất caynghiệt mà , "Ta muốn trở thành người thống trị chân chính của Thần giới, những kẻ muốnđem ta giẫm ở dưới chân, ta cuối cùng đembọn họ hung hăng mà giẫm nát! Ta tuyệt đối sẽkhông trở thành thứ đồ chơi ghê tởm của mấylão già kia, ta muốn để cho bọn họ phải trả giá gấp trăm lần, nghìn lần!"

      Thích Ngạo Sương khẽ rủ thấp lông mi xuống,trầm giọng : "Đúng vậy, ngươi mới là người thống trị chân chính của Thần giới." Ánh mắtđiên cuồng, nụ cười dữ tợn, mặc kệ là ngườinào, môt khi bị áp bức tới cực điểm, bộc phát ra lực lượng kinh người. Mã Lệ Liên này, bị đưa vào đường cùng. Nàng ta tại điêncuồng như vậy, có lẽ mới là bản tính chân chính của nàng ta
      Bàn cân lúc này mới vừa bắt đầu thử sức. . . . . bên là Hắc Ám chi thần, Tây Tư Tháp Nhĩ .

      bên là Nữ Thần Quang Minh , Mã Lệ Liên.

      Thiên hạ này, nhất định mình nhất định phảikhiến nó giữ vững thăng bằng.

      Thích Ngạo Sương chậm rãi nhắm mắt lại, bắtđầu dưỡng thần.

      Xe ngựa chậm rãi tới, đến gian hư vôthì trực tiếp bay lên, xuyên qua mảnh khehở gian, tới khác giankhác.

      Thần giới cũng chỉ có Nữ Thần Quang Minh cóThiên Mã mới có năng lực như thế.

      Mảnh gian này, có vẻ u và ẩm ướt.

      Đây cũng là địa bàn của Hắc Ám chi thần, Hắc Phong Sơn. Cung điện của Hắc Ám chi thầncũng ở nơi này, chỗ dãy núi tận cùng bên trong.

      Khi có hơi thở ánh sáng của đoàn người Mã Lệ Liên xuất tại nơi này lập tức đưa tới báo động.

      Lực lượng yếu nhất là các Sinh Vật Hắc Ám cũng mau trốn .
      Khi bọn họ mới vừa vào khu vực này lâu, liền nghe đến nơi xa có thanh truyền đến.

      "Là hắc ám kỵ sĩ đoàn của Hắc Ám chi thần."sắc mặt của Mã Lệ Liên có chút lo lắng .

      “ Hả? ” Thích Ngạo Sương khẽ nhíu mày, xem ra Hắc Ám chi thần làm ăn cũng tệ. Nghe cái thanh này, kỵ sĩ tới cũng ít.

      "Dừng xe." Thích Ngạo Sương kêu Hạ Lạc Đặc dừng xe ngựa, nhàng nhảy xuống, đứng ởtrước mặt của xe ngựa.

      đội đông nghẹt hắc ám kỵ sĩ rất nhanh liền cuốn cuồn cuộn bụi bặm tới trước mặt Thích Ngạo Sương. Tất cả hắc ám kỵ sĩ đều mặc đồ đen nhánh, khôi giáp đen nhánh, cầm đầu làngười kỵ sĩ mà khôi giáp của còn mangtheo hoa văn pháp tế thần Hắc Ám. Mỗi kỵ sĩ đều mang nón bảo hộ, đem dung mạo hoàn toàn che khuất.

      Kỵ Sĩ Đoàn ngừng lại, kỵ sĩ cầm đầu đem trườngthương tay nhắm thẳng vào Thích NgạoSương định lên tiếng.

      Thích Ngạo Sương lơ đễnh nhàng búng ngón tay, trường thương của kỵ sĩ lập tức hóathành bột.

      Nhất thời, chung quanh mọi thanh tĩnh lặng.

      " vào, cho Hắc Ám chi thần, Khắc Lôi Nhã đến tìm . Nếu nhanh ta khiếncác ngươi biết hậu quả là như thế nào ." thanh lạnh lẽo của Thích Ngạo Sương cómột tia nhiệt độ, cũng mang khí thế mười phần.Hắc ám kỵ sĩ nghe Thích Ngạo Sương lộ ra kinh hãi thôi, bây giờ nghe cái tên Khắc Lôi Nhã này toàn bộ cứng đờ ở tại chỗ.

      Giọng điệu Thích Ngạo Sương cứng rắn, bấy giờtrong hư lại truyền đến thanh trầm trầm, giọng điệu lại tuyệt đối nghiêmchính: "Ha ha, ta thấy cỗ hơi thở quen thuộc tưởng là ai, ra là Khắc Lôi Nhã a~~. Ta thậtsự vô cùng nhớ ngươi đấy."

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Quyển 3:
      Chương 14: A Bảo đùa giỡn thần Hắc Ám

      Đối với chào đón đứng đắn này, Thích Ngạo Sương giận quá hóa cười, trêu đùa: “Tây Tư Tháp Nhĩ, ngươi chào đón ta thế này à? Pháinhiều kỵ sĩ tới đón ta thế? Còn nữa, tên ta bây giờ là Thích Ngạo Sương. Hình như ta từngnói rất cho ngươi rồi phải?” trong giọngnói có chứa nguy hiểm.

      “Ha ha, ta thất lễ rồi.” giọng của Tây Tư ThápNhĩ càng ngày càng gần. Những kỵ sĩ Hắc Ám vây quanh họ lui sang hai bên cách chỉnh tề, tạo thành lối ở giữa.

      nam tử trẻ tuổi mặc quần áo màu đen từ từđi tới con đường này.

      Thích Ngạo Sương híp mắt nhìn nam tử từ từ tới gần. Đây chính là thần Hắc Ám – Tây TưTháp Nhĩ?

      Khuôn mặt tuấn mỹ vô song, đôi mắt màu đỏđẹp như bảo thạch, mái tóc đen nhánh mềm mại,ánh mắt thâm thúy lạnh lẽo như dòng nướcxoáy rất cuốn hút. Hơi thở lạnh lẽo tỏa ra quanhngười . tuấn mỹ đến mức khiến người tathan thở, khiến người ta thể dời được tầmmắt. vạt áo màu đen có thêu hoa văn cổ, lộ ra quý khí mà thần bí.

      cứ bước từng bước tới gần Thích NgạoSương, khuôn mặt tuấn mỹ là nụ cười vô cùng tà mị. Người cao quý như chính giữa, hai bên là kỵ sĩ Hắc Ám càng tôn lên xuất sắc của , rất thu hút ánh mắt.

      “Tiểu Sương Sương, lâu gặp, tới đâyôm cái nào ~~~” Tây Tư Tháp Nhĩ tới trước mặtThích Ngạo Sương, làm ra hành động khiếnngười ta mở rộng tầm mắt. Đó chính là vươn tay muốn ôm Thích Ngạo Sương.

      Thích Ngạo Sương cau mày, nhấc chân định đạp lên mặt Tây Tư Tháp Nhĩ theo bản năng,nhưng có người còn nhanh hơn nàng! Chỉ thấy được luồng dư ảnh màu trắng xẹt qua.

      Meo hu! Mèo tầm bảo gầm lên tiếng, phithân lên, lấy khí thế sét đánh kịp bưng tau mà chụp mạnh lên khuôn mặt tuấn mỹ vô song của Tây Tư Tháp Nhĩ.

      Mèo tầm bảo làm xong, bay nhanh trở lại, nằm lưng Thích Ngạo Sương. Sau đó nó lộ ra nửa cái đầu từ vai Thích Ngạo Sương, đôi mắtmàu hổ phách nhìn Tây Tư Tháp Nhĩ chằmchằm.

      Xung quanh yên lặng tới mức mọi người có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình.

      Thích Ngạo Sương lẳng lặng nhìn Tây Tư ThápNhĩ hóa đá.

      Mã Lệ Liên và bốn thiên sứ sau lưng nàng cũngđều kinh ngạc mà nhìn mọi chuyện.

      Thần Hắc Ám xảo quyệt độc ác – Tây Tư Tháp Nhĩ - ở trước mặt mọi người bị con mèo cào nát mặt!

      Bị con mèo con mèo …Vọnglại…Tí tách…Vết máu chảy từ gương mặt củaTây Tư Tháp Nhĩ xuống đất, tiếng động nhẹnhàng này phá vỡ gian yên lặng.

      “Chuyện này, khụ, khụ ~~~” Thích Ngạo Sương ho khan, đánh tan lúng túng. Dù thế nào thân phận của Tây Tư Tháp Nhĩ rất cao quý,dưới tình huống thế này, trước mặt bao nhiêu thuộc hạ bị a Bảo của mình cào nát mặt, quả rất mất mặt. Dù sao cũng phải cho chútmặt mũi. Bây giờ… ràng khuôn mặt tuấn mỹ của Tây Tư Tháp Nhĩ giật giật, tuy vết thươngđang lành lại rất nhanh nhưng chuyện vừa rồi như thước phim quay chậm. Tất cả mọingười ở đây đều thấy rất ràng.

      “Chuyện này…Tây Tư Tháp Nhĩ, chuyện này, a Bảo nhà ta cố ý. Với thân phận và địa vị của ngươi, chắc tuyệt đối tính toán với nó chứ?” Thích Ngạo Sương cười ngượngngùng, mặt dày mày dạn mà .

      “Ta…Ta để ý.” Mặt của Tây Tư ThápNhĩ vẫn giật giật, miễn cưỡng nặn ra câu qua kẽ răng.

      “A, vậy tốt. Lần này tới tìm ngươi là đểthương lượng chuyện quan trọng.” Thích NgạoSương còn chưa kịp Tây Tư Tháp Nhĩ đãbùng nổ.

      “Ta để ý? Ai ta để ý hả? Cái con mèo thối tha khốn kiếp quỷ tha ma bắt này,dám cào nát mặt ta! Ta muốn chưng nó lên! Ta muốn kho tàu nó!” Tây Tư Tháp Nhĩ giậm chân đầy giận dữ, định mắt mèo tầm bảo lưng Thích Ngạo Sương. Lúc này đâu còn bí hiểm và tao nhã cao quý như vừa nãy nữa.

      “Được rồi! Tây Tư Tháp Nhĩ, lần này ta tìmngươi là có chuyện. Ngươi thấy Nữ Thần Quang Minh cũng ở đây sao?” ThíchNgạo Sương đau đầu đọ sức với Tây Tư ThápNhĩ. ngờ lại mọn như vậy, cóthù tất báo như vậy, cần chút hình tượngnào mà làm như vậy trước mặt thuộc hạ của mình. Có điều mặt của những kỵ sĩ Hắc Ám kia rất bình tĩnh, dường như bọn họ thấy quen nên để ý nữa.

      “À?” lúc này Tây Tư Tháp Nhĩ mới lấy lại tinh thần, dừng động tác lại, liếc mắt nhìn Mã Lệ Liên bên cạnh Thích Ngạo Sương và mấy thiênsứ sau lưng nàng, nhíu mày rồi cười lạnh, “Sao, Nữ Thần Quang Minh vĩ đại mà lại trở nên xấu xí thế này à? Đại giá quang lâm có gì chỉ giáo?”

      Sắc mặt Mã Lệ Liên biến thành tái nhợt ngay lập tức, mà sắc mặt của đám Hạ Lạc Đặc saulưng nàng biến thành màu gan heo, ào ào rútkiếm, quơ kiếm về phía Tây Tư Tháp Nhĩ.

      Đám kỵ sĩ Hắc Ám sau lưng Tây Tư Tháp Nhĩ quát khẽ, ào ào chỉ mũi kiếm về phía đoàn ngườiMã Lệ cách chỉnh tề, mà chiến mã màu đendưới thân họ cũng phun ra hơi thở nặng nề.

      Trong nhất thời, tình thế hết sức căng thẳng.

      Mã Lệ Liên căng thẳng tới mức lòng bàn tay toàn là mồ hôi. Nếu thần Hắc Ám bộc phát ở đây tất cả trở về số .

      “Được rồi, Tây Tư Tháp Nhĩ. Ta tới đểôn chuyện với ngươi.” Sắc mặt Thích NgạoSương khẽ trầm xuống, nhàng giơ tay lên. luồng hơi thở nóng rực lan ra từ chỗ nàngđứng.

      Ngay lập tức, tất cả mọi người ở đó đều cảm thấy có luồng cảm giác áp bức đến mức khóthở, người nóng rực như sắp bốc cháy.

      “Tiểu Sương Sương, nhưng ta lại muốn ôn chuyện với ngươi. Được rồi, chúng ta vào rồinói chuyện. Có trà ướp hoa mà ngươi thích nhấtđấy.” Tây Tư Tháp Nhĩ cười híp mắt, phất tay,ra hiệu cho các kỵ sĩ Hắc Ám sau lưng thu hếtvũ khí lại.

      Thích Ngạo Sương cũng thu hồi lại luồng hơi thở nóng rực kia.

      Mã Lệ Liên nhéo nhéo lòng bàn tay, cảm thấy ướt đẫm, thầm thở phào cái trong lòng. Bây giờ sức mạnh Quang Minh của nàng ít đến đáng thương. Đám người Hạ Lạc Đặc cũng thu vũ khílại.

      nào tiểu Sương Sương. Ta vẫn chờ ngươi đấy.” Tây Tư Tháp Nhĩ câu hiểunổi như vậy rồi dẫn đầu về phía trước, quay lại, mỉm cười, với Thích Ngạo Sương, “Lạiđây nhanh lên.”

      Nụ cười này đầy phong tình khiến người thânđiên đảo. Tây Tư Tháp Nhĩ này đúng là mộtnam nhân đẹp trai tới cực điểm, ai chốnglại được sức quyến rũ của . Đáng tiếc làThích Ngạo Sương lại hề cảm kích, nhìn lấy cái, chút để ý theo phía sau.

      Mã Lệ Liên và bốn thiên sứ cũng vội vàng đitheo. Mã Lệ Liên tuyệt dám cách Thích Ngạo Sương quá xa. Ở chỗ này, chỉ có ở bêncạnh Thích Ngạo Sương nàng mới có cảm giác an toàn.

      Tây Tư Tháp Nhĩ vẫn về phía trước. đường , Thích Ngạo Sương thấy tất cả mọi thứ đều là màu đen, kể cả thực vật và động vật cũngtoàn là hơi thở u ám. Kỵ sĩ Hắc Ám bước chậm theo sau. Tiếng vó ngựa đều đặn nghe rất khí thế.

      tới cuối đường, tòa cung điện khổng lồxuất trước mặt bọn họ. Cung điện xa hoa lộng lẫy đến mức người ta phải líu lưỡi. Thích Ngạo Sương thầm than trong lòng rằng tên gia hỏa Tây Tư Tháp Nhĩ này biết hưởng thụ.

      đường , Tây Tư Tháp Nhĩ cườicười với Thích Ngạo Sương , hề để ý tớiđám người Mã Lệ Liên sau lưng, tựa như bọn họkhông tồn tại vậy.

      Bên trong cung điện, thị nữ mặc váy áo màuđen, giống với tưởng tượng của ThíchNgạo Sương. Những thị nữ này ăn mặc thoải mái như nàng tưởng mà là quấn rất kỹ, hết sức cung kính với Tây Tư Tháp Nhĩ.

      Tây Tư Tháp Nhĩ dẫn mọi người qua đại sảnh, qua hành lang dài, tới trước cửa phòngkhách .

      Cửa được nhàng đẩy ra. Căn phòng này được trang hoàng hết sức lịch tao nhã. Chưa vào cửa, Thích Ngạo Sương ngửi thấy đượcmùi thơm quen thuộc của trà ướp hoa hồng.

      Bước vào, Thích Ngạo Sương liền sửng sốt.

      Bởi vì trong phòng có người nàng hết sứcquen thuộc.

      Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười đầy dịu dàng cực kỳ quenthuộc, ấm áp. tay bình trà tinh xảo. Mùi thơm của trà hoa hồng bay tới từ đó.

      Tạp Mễ Nhĩ cũng ở đây?

      “Này! Đồ chơi , ngươi đến muộn quá đấy!” giọng thô lỗ kéo suy nghĩ của ThíchNgạo Sương trở lại.

      Thích Ngạo Sương kinh ngạc quay lại, thấy Thiếu chủ đứng đó! Bên cạnh nàng ta là PhongDật Hiên với khuôn mặt đầy phức tạp. Trong đôi mắt đen láy của Phong Dật Hiên là đaukhổ sâu sắc. Nhìn thẳng vào mắt nàng lúc, từ từ quay đầu , nhìn Thích NgạoSương thêm cái nào nữa.

      Phong Dật Hiên, Phong Dật Hiên…Vì sao mà cho tới bây giờ vẫn muốn nhận mình?Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

      Mấy người Phong Dật Hiên ở đây, vậy nhữngngười khác đâu?

      Thích Ngạo Sương quét mắt khắp căn phòng khách nhưng nhìn thấy những người khác.

      “Đừng nhìn nữa, tới đây ngồi với chúng ta. Mấy người ngu ngốc cùng với chúng ta chẳng biết đâu rồi.” Thiếu chủ trừng Thích Ngạo Sương, đầy vui, “Còn đứng đấy làm gì? Tớiđây, ngồi xuống!”

      Thích Ngạo Sương hơi sững sờ, rồi cười nhạt,quay lại với Mã Lệ Liên: “Lại đây.”

      Trong mắt Mã Lệ Liên có bối rối. Nàng ta nhìn khuôn mặt tươi cười của Thích NgạoSương, thoảng ổn định lại cảm xúc rồi nghe lờiđi theo Thích Ngạo Sương, cùng ngồi xuống vớinàng.

      “A, ngươi tệ. Vừa tới lừa được Nữ Thần Quang Minh tới đây rồi.” Thiếu chủnhảy khỏi chỗ ngồi, chạy tới trước mặt Thích Ngạo Sương, chợt cúi người nhìn xuống Mã Lệ Liên.

      Mã Lệ Liên đối mắt với Thiếu chủ, kinh ngạc, đứng bật dậy, kêu lên đầy vẻ khó tin: “Ma tộc?!!”

      “Được rồi! Kêu la cái gì!” Thiếu chủ nhịnđược mà quát khẽ, “Ma tộc sao? Ma tộc tốthơn Thần tộc giả dối nhiều.”

      Mã Lệ Liên cắn chặt hàm răng trắng như tuyết, người run lên, nước mắt khuất nhục dâng lêntrong mắt. Ngày hôm nay nàng ta phải nhận sựchâm chọc nhiều nhất trong đời.

      “Được rồi, Thiếu chủ, đừng nữa.” Thích Ngạo Sương nhàng , “Lần này, tình cảnhcủa Mã Lệ Liên tốt, đừng làm thế vớinàng ấy. Nàng ấy là nhân tố quyết định để kết thúc Thánh Chiến.”

      Mặt Thiếu chủ chợt biến sắc, vỗ mạnh bàn cái, nhìn Thích Ngạo Sương đầy căm tức: “Cònkhông phải là vì…”

      “Lạp Địch Nhã!!!” chợt lúc này Phong Dật Hiên gầm lên, khiến Thiếu chủ nuốt những lờiđịnh lại.

      Sắc mặt của Thiếu chủ đầy tức giận chỗ phát, nhìn Thích Ngạo Sương đầy dữ tợn, giốngnhư muốn xẻ thịt lóc da nàng ra vậy. Cuối cùng,ánh mắt dần ảm đạm lại, rồi biến thành bất đắc dĩ. Nàng ta quay lại ngồi bên cạnh Phong DậtHiên đầy giận dữ, im lặng, cúi đầu, nóithêm lời nào nữa.

      Tên thiếu chủ là Lạp Địch Nhã?

      Thích Ngạo Sương ngớ ra, nhìn Phong Dật Hiên. quay đầu sang chỗ khác, nhìn thẳng vào mắt nàng. Thiếu chủ cúi đầu đầy bực bội.

      Thế, đến cùng là có chuyện gì?

      Rốt cuộc Phong Dật Hiên giấu diếm mình cái gì? có nỗi khổ tâm gì?

      Chân mày Thích Ngạo Sương cau chặt, trong lòng càng thêm nghi ngờ và lo lắng.

      “Dật Hiên…” Thích Ngạo Sương vừa nhànggọi, Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười, tới trước mặt nàng, ngăn lại ánh mắt nhìn Phong DậtHiên của nàng.

      “Tiểu Ngạo Sương, con đường mệt rồi, uống chén trà .” Tạp Mễ Nhĩ vẫn mỉm cười dịu dàngnhư vậy, động tác tao nhã rót chén trà hoa hồng thơm ngát cho Thích Ngạo Sương, đặt vàotay nàng.

      Thích Ngạo Sương thu hồi tầm mắt, nhìn trà hoa hồng trong tay đến ngẩn người. Trong đầu nàng toàn là cảnh tượng vừa rồi. Rốt cuộc Phong Dật Hiên giấu diếm điều gì? Tại sao Thiếu chủ lại phản ứng mạnh như vậy?

      “Tiểu thư xinh đẹp, nàng cũng cực khổ rồi, mời uống trà.” Nụ cười dịu dàng của Tạp Mễ Nhĩ vô cùng có sức cuốn hút và thân thiện, châm cho Mã Lệ Liên chén trà nóng.

      Mã Lệ Liên thụ sủng nhược kinh, nhìn ngườituấn mỹ trước mặt. Từ khi tới nơi của thần HắcÁm vẫn thấy cực kỳ áp lực. Người này là ngườiđầu tiên thân thiện với nàng như vậy. dịudàng, tao nhã như ánh mặt trời. là ngườicủa thần Hắc Ám sao?

      “Vâng, cám ơn…” Mã Lệ Liên trả lời hơi mấttự nhiên.

      Tạp Mễ Nhĩ cười khẽ, lời thừa.

      Hạ Lạc Đặc cúi đầu đứng sau Mã Lệ Liên. Có tia sáng dễ phát thoáng qua đáy mắt .

      “Meo meo hu?” mèo Tầm Bảo nhảy từ đầu Thích Ngạo Sương xuống bàn, nhìn nàng ngẩn người, nâng móng vuốt lên chạm vào nàng.

      Thích Ngạo Sương phục hồi tinh thần lại, cườicười với mèo Tầm Bảo, nâng chén trà lên, nhấpnhẹ ngụm, lúc này mới ngẩng đầu nhìn mọingười, lạnh nhạt : “Các ngươi chắc cũng đoán được nhất định ta tới đây nên chờ ta?”

      “Ừ.” Tạp Mễ Nhĩ gật đầu, săn sóc rót thêmtrà cho Thích Ngạo Sương.

      “Có điều, ta ngờ ngươi đưa Nữ Thần Quang Minh tới.” lời của Tây Tư Tháp Nhĩ vẫn lạnh lùng.

      “Ta đưa nàng ấy tới là có mục đích.” Thích Ngạo Sương cũng cho Tây Tư Tháp Nhĩ mặt mũi, giọng nàng lạnh lẽo, hơi châmchọc, “Tây Tư Tháp Nhĩ, ngươi bị thần Quang Minh đuổi đánh nhiều năm như vậy mà vẫnmuốn giữ vững cục diện này à?”

      Sắc mặt Tây Tư Tháp Nhĩ xanh mét, nhìn Mã Lệ Liên đầy độc ác. Hiển nhiên cho rằng tin này là Mã Lệ Liên cho Thích Ngạo Sương.

      Mã Lệ Liên trừng mắt nhìn đầy vô tội, rất uấtức. Nàng chưa từng những điều này. Những điều này đều là do thiếu nữ sắc sảo tóc đen mắtđen này đoán được, hoàn toàn liên quan tới mình!

      “Vậy sao?” Tây Tư Tháp Nhĩ cắn răng nghiến lợi hỏi, “Chẳng lẽ ngươi có thể thay đổicục diện duy trì mấy vạn năm này?”

      Thiếu chút nữa Thích Ngạo Sương tục.Mấy vạn năm? Tây Tư Tháp Nhĩ bị thần QuangMinh đuổi đánh mấy vạn năm, khó trách cónỗi oán hận sâu sắc như thế với thần đìnhQuang Minh , khó trách có nỗi hận sâu sắcnhư vậy với Nữ Thần Quang Minh, khó trách châm chọc Mã Lệ Liên như thế.

      ra đây là nỗi tức giận mấy vạn năm. Khó trách, khó trách…Thích Ngạo Sương nhìn TâyTư Tháp Nhĩ đầy đồng tình. Đứa trẻ đáng thương…Tây Tư Tháp Nhĩ hung hăng trừngThích Ngạo Sương, chấp nhận đồngtình của nàng.

      “Đừng nhìn ta như thế. phải ta ức hiếpngươi mấy vạn năm qua.” Thích Ngạo Sươngđùa, rồi , “Ta tới là để chuẩn bị thay đổi cụcdiện này. Mà người quan trọng nhất có thể thayđổi được chính là Nữ Thần Quang Minh – Mã Lệ Liên.”

      “Cái gì?!” Tây Tư Tháp Nhĩ cau mày, kêu thấtthanh, “Nàng ta thành ra thế này, có thể thay đổi được gì?”

      Dứt lời, sắc mặt của Mã Lệ Liên tái nhợt đến mức đáng thương. Lòng tin và tôn nghiêm của nàng bị Tây Tư Tháp Nhĩ chà đạp chỉ còn là số lẻ. À, , thành số rồi!

      “Đừng chắc chắn như thế.” Thích NgạoSương chậm rãi, rồi giọng với Mã Lệ Liên, “Xin lượng thứ. Tính tình của người nàyvẫn xấu xa thế.”

      Mã Lệ Liên gật đầu cái đầy đáng thương, dám tiếp. Nàng sợ vừa khiếnmình khó xử hơn. Tâm hồn yếu đuối của nàngkhông chịu nổi lần chà đạp vô tình nào nữa.

      “Cho bọn họ xem thứ tượng trưng cho thânphận của ngươi .” Thích Ngạo Sương gật đầu với Mã Lệ Liên.

      Mã Lệ Liên lập tức lấy ra thủy tinh bảy màu, đểnó lơ lửng giữa trán mình.

      “Cái này có thể làm được gì?” Tây Tư Tháp Nhĩ thấy rất . Đó chính là vật để Nữ Thần QuangMinh tiếp nhận lực tín ngưỡng và ổn định nó, là tượng trưng cho thân phận của Nữ Thần QuangMinh tiền nhiệm. Nhưng tín đồ của Nữ Thần Quang Minh ở Nhân giới giảm rất nhiều, sứcmạnh của nàng cũng yếu . Vật này có thể làm gì được? Nữ Thần Quang Minh bé yếu ớtnhư thế mà muốn cản trở đối chiến, người ngốcnói mê à?

      “Nàng ấy mới là Nữ Thần Quang Minh .”Thích Ngạo Sương đầy sâu sắc, “Có tín vậtnày mới là Nữ Thần Quang Minh . Nàng ấy mới là chủ nhân chân chính của thần đìnhQuang Minh…”

      “Ý ngươi là…?!” Tây Tư Tháp Nhĩ hổ là người gian trá hiểm, hơi suy nghĩ chútliền biết kế hoạch của Thích Ngạo Sương khi tớiđây. Lúc tỉnh lại tâm tình hơi kích động. Làm lớn như thế? định làm thế?

      “Ngươi là người thông minh. Mã Lệ Liên cũng vậy.” Thích Ngạo Sương nhấp trà ướp hoa, cườinhư cười mà nhìn Tây Tư Tháp Nhĩ.

      Tây Tư Tháp Nhĩ vuốt cằm, nhìn Mã Lệ Liênkhông gì. Hình như suy nghĩ.

      Mã Lệ Liên hơi lo lắng yên, bấm vàolòng bàn tay, mở miệng lần đầu tiên: “TâyTư Tháp Nhĩ, ta trịnh trọng hứa tai đây, nếu đểta thống trị thần đình Quang Minh, nhất định thần đình chung sống hòa bình với ngươi,dừng bao vây diệt trừ từ xưa tới nay.”

      Tây Tư Tháp Nhĩ gì mà chỉ cau mày suy nghĩ, tính toán.

      Mã Lệ Liên căng thẳng tới mức trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh. Thành bại là ở đây. Nếu thần Hác Ám phối hợp, giúp nàng lập thần đình Quang Minh mới tất cả chỉlà số .

      “Có bóng tối mới có ánh sáng. Ánh sáng và bóng tối cùng tồn tại. Ngài Tây Tư Tháp Nhĩ, ta hiểu đạo lý này rất sâu. Mong rằng có thể được ngươi ủng hộ lật đổ hội Trưởng lão bảo thủ vô sỉ, thành lập thần đình Quang Minh mới là chuyện vô cùng cấp bách. Nếu ta thống trị thần đình Quang Minh ta giúp Thần giớihòa bình, dừng trận Thánh Chiến vô nghĩa này lại. Tiểu thư Thích Ngạo Sương tới đây cũng là vì dừng Thánh Chiên lại.” Mã Lệ Liên vội vàng tiếp.

      Nàng ta thấy được quan hệ của Thích NgạoSương và Tây Tư Tháp Nhĩ tầm thường,cũng biết là người thông minh. chuyện với người thông minh rất nhàng. nhưthế, hẳn Tây Tư Tháp Nhĩ hiểu ý của nàng.

      “Để ta suy nghĩ .” Tây Tư Tháp Nhĩ khôngmặn nhạt đáp lại, rồi quay sang nhìn Thích Ngạo Sương, cười híp mắt, : “TiểuNgạo Sương này, ngươi mới tới chỗ này của ta,chưa thăm cung của ta. Ta dẫn ngươi tham quan, tối đãi tiệc tẩy trần cho ngươi.”

      Mã Lệ Liên thấy Tây Tư Tháp Nhĩ phản ứng như thế hơi vội vàng, định gì đó.

      Thích Ngạo Sương lại quay sang, nháy mắt vớiMã Lệ Liên, chặn lời của nàng ta lại.

      Tính cách Tây Tư Tháp Nhĩ vô sỉ xảo trá, Thích Ngạo Sương hiểu rất . đồng ý lập tức mà đổi sang chủ đề nhặt khác, phải là đồng ý mà cố trả giá. Mài mòn lòng kiên nhẫn của Mã Lệ Liên, khiến nàng ta hoảng hốt, càng có lợi.

      Mã Lệ Liên ngậm miệng lại, thêm gì nữa.

      Tây Tư Tháp Nhĩ gọi thị nữ dẫn Mã Lệ Liên và thiên sứ của nàng nghỉ ngơi. Lúc này mới nóichuyện nghiêm túc với Thích Ngạo Sương.

      “Ngươi quá hiểm.” Tây Tư Tháp Nhĩ tớiđi lui trong phòng, lời này là với Thích Ngạo Sương, “Ngươi lại nhét củ khoai nóng này vào đây, phải là hại ta sao?”

      “Ta có hiểm vô sỉ như ngươi à?” ThíchNgạo Sương hờ hững , “Là ai vô sỉ đến mứclợi dụng ta xong bỏ ?”

      “Chuyện này…” Tây Tư Tháp Nhĩ trợn to mắt, nên lời.

      “Bây giờ ngươi nở mày nở mặt, thần Trật Tự, lực tín ngưỡng cũng vô cùng dồi dào.” ThíchNgạo Sương châm chọc, “Nhưng vẫn khôngthoát được truy đuổi của người của thần đìnhQuang Minh. Bây giờ ngươi có thể dùng thần điện Trật Tự để thay thế thần điện Quang Minh của người ta ở Nhân giới, vài ngày nữa, người khác cũng có thể ngóc đầu lên lại như thế. Lầnnày là cơ hội rất tốt, còn ta hại ngươi?”

      Tây Tư Tháp Nhĩ cau mày, sau đó tới lui, dường như bối rối.

      “Được rồi, đừng giả vờ nữa.” Thích Ngạo Sương miễn cưỡng , “Ta muốn nghỉ ngơi, ta muốnngủ. Hãy hợp tác với Nữ Thần Quang Minh đểlập lại thần đình Quang Minh lần nữa .Duc nhiên, ngươi phải để lại đường. Với tính cách hiểm vô sỉ của ngươi, cần ta phải nhắc nữa nhỉ?”

      Tây Tư Tháp Nhĩ giựt giựt khóe miệng, rầu rĩ mà nhìn Thích Ngạo Sương, nên lời.

      “Tới đây nào tiểu Ngạo Sương. Ta dẫn con tới phòng khách.” Tạp Mễ Nhĩ đứng lên, mỉm cười, với Thích Ngạo Sương.

      Mèo Tầm Bảo leo lên vai Thích Ngạo Sương, híp mắt, meo hai tiếng, ý tứ rất ràng rằng nócũng mệt rồi.

      Thích Ngạo Sương theo Tạp Mễ Nhĩ rời .Trước khi ra khỏi cửa, nàng nhìn theo bóng lưngPhong Dật Hiên, nhưng hề quay lại nhìn nàng, chỉ im lặng ngồi đó nhúcnhích.

      Thích Ngạo Sương khẽ thở dài trong lòng, xoayngười rời .

      Phòng khách xa hoa, giường lớn thoải mái. Thích Ngạo Sương tắm xong cho mình và mèo Tầm Bảo, nằm cùng nó giường. Nàng nhìnđỉnh màn xa hoa đầu đến ngẩn người.

      Phong Dật Hiên…Sao lại nhận mình?

      nhịn được, nhịn được nữa rồi!

      chờ được tự với mình nữa!

      Nhất định tối nay phải tìm cơ hội hỏi cho ràng.

      Nhất định phải hỏi thẳng mặt , rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

      Rốt cuộc có gì khó ?

      Tại sao trong đáy mắt luôn chứa đau đớn xua tan được. Là bởi vì mình ư?

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 15: Thành viên của Hội Trưởng lão biếnthái

      Màn đêm buông xuống, Tây Tư Tháp Nhĩ thậtchuẩn bị dạ yến chiêu đãi Thích Ngạo Sương. Nhưng Thiếu chủ và Phong Dật Hiên khôngxuất . Vui nhất trong buổi dạ yến này là mèo Tầm Bảo. Nó thở khò khè, ăn vô cùng thoải mái, rồi vỗ vỗ bụng đầy thỏa mãn, nằmchổng vó bàn trước mặt Thích Ngạo Sương, cứ như vậy mà ngáy khò khò.

      Mã Lệ Liên và những thiên sứ bảo vệ nàng cũngxuất . Thái độ của Tây Tư Tháp Nhĩ với bọn họ khách sáo hơn. Chắc là nghĩ thông rấtnhiều vấn đề chi tiết.

      Thích Ngạo Sương ăn bữa tối phong phú này mà yên lòng, liền ôm mèo Tầm Bảo rời . Mã Lệ Liên mình tới thư phòng của Tây Tư Tháp Nhĩ để bàn chuyện, có thời gianrảnh để ý tới bất thường của Thích Ngạo Sương.

      Tạp Mễ Nhĩ ngồi ở vị trí của mình, thưởng thức rượu vang cách tao nhã, nhìn theo bónglưng rời của Thích Ngạo Sương, dường như suy nghĩ gì đó.

      Thích Ngạo Sương ôm mèo Tầm Bảo ngủ say, hỏi thị nữ nơi ở của Phong Dật Hiên rồitrực tiếp tìm tới.

      Đứng trước cửa phòng, Thích Ngạo Sương giơ tay lên định gõ cửa, nhưng hồi lâu vẫn hạ xuống. Trước mắt nàng lên vẻ mặt phức tạp và ánh mắt đau đớn của Phong Dật Hiên.

      Rốt cuộc là sau khi tách khỏi có chuyện gì xảy ra?

      Giọng quen thuộc truyền ra từ trong cửa.

      “Ai?” giọng của Phong Dật Hiên truyền ra thậtnhỏ.

      Thích Ngạo Sương lên tiếng. Nàng sợ mình ra Phong Dật Hiên mởcửa cho mình.

      Nàng đứng yên ở đó. Tiếng bước chân từ từ vang lên trong cửa.

      Lúc cửa mở ra, khuôn mặt tuyệt mỹ của Phong Dật Hiên ra.

      Phong Dật Hiên cứ im lặng đứng đó, lẳng lặngnhìn sâu người trước mắt. ra sớm biết người đứng ngoài cửa là ai, có điều…“Dật Hiên, tại sao lại nhận ta? Huynh rõràng là Dật Hiên mà ta biết!” Thích Ngạo Sương nhìn người trước mặt, rốt cuộc nhịn đượcnữa mà mở miệng chất vấn.

      “Ta…” Phong Dật Hiên khẽ mở miệng, nhưng chỉ được chữ, rồi tiếp nữa.

      “Dật Hiên! Tại sao? Rốt cuộc là huynh có nỗi khổ tâm gì? Ta thấy rất ràng đau đớn sâu đậm trong mắt huynh. Rốt cuộc là tại sao? Là cái gì làm khó huynh như thế? Là bởi vì ta sao?”Thích Ngạo Sương đột nhiên cảm thấy rất hoảng hốt, cảm giác Phong Dật Hiên trước mắt bỗng nhiên rời xa mình, trở về nữa.

      phải đâu. Ta ngừng Thánh Chiến vì nàng. Nhất định để nàng phải đau lòng khổ sở…” Phong Dật Hiên chậm rãi những lời này , ánh mắt dời khỏi khuôn mặt xinh đẹp của Thích Ngạo Sương, nhưng thêm gì.

      “Dật Hiên!” Thích Ngạo Sương kinh ngạc mànhìn Phong Dật Hiên, nhìn nhẫn và đau đớn ràng trong đáy mắt , nghẹn ngào gọi, muốn hỏi gì đó nhưng lại bị tiếng quát cắtđứt.

      “Thích Ngạo Sương! Ngươi đứng đây làm gì? Tránh ra!” giọng đầy giận dữ của Thiếu chủ truyền tới. Ngay sau đó, nàng ta đứng bêncạnh Thích Ngạo Sương, nhìn nàng đầy căm tức.

      “Thiếu chủ…” Thích Ngạo Sương quay sang nhìn Thiếu chủ. Thiếu chủ tức giận, cặp mắt như sắp phun ra lửa.

      “Nơi này chào đón ngươi. Ngươi trở vềphòng của mình nhanh lên!” Thiếu chủ gầm lên với Thích Ngạo Sương rồi đẩy Phong Dật Hiênvào phòng, đóng cửa phòng đánh “rầm”.

      Thích Ngạo Sương ngơ ngác đứng đó, nhìn cửaphòng đóng chặt, lâu sau mới buồn bã mà rời .

      Bên trong phòng, Phong Dật Hiên lẳng lặng tựavào cửa sổ, nhìn màn đêm bên ngoài tựa nhưtâm tình của … “Tức chết ta mất. đángghét. A a a a!” Thiếu chủ phát điên, phóng hỏa.

      Phong Dật Hiên mắt điếc tai ngơ, chỉ yên lặng nhìn bên ngoài. Nhưng trong lòng suy nghĩmiên man.

      Ngạo Sương, Ngạo Sương… ra ta có rấtnhiều chuyện muốn với nàng.

      Ta nhất định ngừng Thánh Chiến vì nàng.

      Tuyệt đối để nàng đau lòng khổ sở, tuyệt đối!

      Có điều, ta từng thề vĩnh viễn ở bên cạnhnàng.

      Sợ là ta làm được rồi… Màn đêm đen kịt.

      Sáng hôm sau, trong bữa ăn sáng, Thích NgạoSương thấy Tây Tư Tháp Nhĩ mặt mày hớn hở và Mã Lệ Liên mỉm cười thỏa mãn hiểu rằng hai người bàn chi tiết xong.

      Mặt hai người còn rất mập mờ, khiến người ta suy nghĩ miên man.

      Mà thái độ của Tây Tư Tháp Nhĩ cũng trở nênvô cùng khách sáo với Mã Lệ Liên.

      bàn tốt, dĩ nhiên là nên hành động.

      Điều đầu tiên chính là xây dựng thần đìnhQuang Minh mới. Mã Lệ Liên chọn vị trí củathần đình cách xa trung tâm thành Áo Nhĩ Lương, ở giữa thần đình Quang Minh và thầnđình Hắc Ám. Làm như vậy dễ hành độnghơn.

      Tây Tư Tháp Nhĩ tích cực khác thường. Cục diện bị chèn ép mấy vạn năm sắp thay đổi, tựnhiên phải dốc hết sức để giúp Mã Lệ Liênthành lập chính quyền.

      thể bây giờ quả Tây Tư Tháp Nhĩ rất giàu. Đoàn người bí mật đến thành Áo Nhĩ Lương, mua căn nhà lớn ở trung tâm thành rồi bắt đầu xây lại.

      Kiến trúc của Thần giới phức tạp nhưNhân giới. Ba ngày sau, tòa cung điện hùng vĩ lên. Huy chương cửa tòa cung điện hùng vĩ này khiến tất cả mọi người trong thànhcực kỳ kinh ngạc. Đó là biểu tượng của thần đình Quang Minh!

      Khi Mã Lệ Liên tỏa ánh sáng thiêng liêng vàbốn thiên sứ mười cánh ăn mặc long trọng xuấthiện thần dân trong thành Áo Nhĩ Lươngkích động, sôi trào.

      Nữ Thần Quang Minh đến rồi!

      Khi Nữ Thần Quang Minh vài lời đầy uy nghiêm xong, thần dân trong thành cực kỳ kíchđộng, nhiệt huyết sôi trào.

      “Từ hôm nay trở , thần đình Quang Minh chính thức dời đến thành Áo Nhĩ Lương. Ta – Tác Phỉ Nhĩ Mã Lệ Liên nhất định dẫn mọi người đánh đuổi Hắc Ám, khiến ánh sáng thuầnkhiết chính trực tràn đầy toàn bộ thế giới.”Mặt Mã Lệ Liên xinh đẹp thánh thiện, khuôn mặt tỏa ra uy nghiêm thể xâm phạm.

      Ngày này,toàn thành Áo Nhĩ Lương rất lâu sau cũng ổn định được.

      Thích Ngạo Sương đứng tòa lầu ở nơi cao của cung điện, nhìn từ cửa sổ xuống, thấyMã Lệ Liên và thiên sứ bảo vệ nàng nhận mọingười quỳ bái, khỏi bĩu môi.

      “Đây là bước đầu tiên.” Giọng nhàngtrầm thấp của Tây Tư Tháp Nhĩ truyền tới, “Còn phải xây dựng học viện Quang Minh, chọnlựa thiên sứ chiến sĩ cho nàng ta, phát triển sứcmạnh của nàng ta. Tin rằng mấy lão già kia đãnhận được tin tức từ đây, nhất định tìm cách. Có điều, ta rất muốn biết vẻ mặt của bọn họ bây giờ như thế nào.” Tây Tư Tháp Nhĩ hả hê mà .

      Hội Trưởng lão à? Thích Ngạo Sương nhìn MãLệ Liên hưởng thụ hoa tươi và ca ngợi. Số phận của nàng quả tốt hơn Nữ Thần QuangMinh An Kiệt Lệ Tạp trước rất nhiều.

      Quả nhiên Mã Lệ Liên phải đèn cạn dầu. Nàng xây dựng học viện Quang Minh bằngtốc độ nahnh nhất, ban bố hiệu lệnh cho cả nước, thông báo cho toàn bộ người của Thầngiới mỗi năm lựa chọn lần. Địa điểm lựa chọn lần này là ở thần đô mới – thành Áo Nhĩ Lương.

      Người trẻ tuổi tràn đầy nhiệt huyết hăng hái ghi danh.

      Trong mắt người đời, Nữ Thần Quang Minh mớilà người nắm quyền của thần đình Quang Minh. Dù sao bề ngoài Nữ Thần Quang Minh cũnglà đại diện cho ánh sáng.

      Trong nội thành, dĩ nhiên Hội Trưởng lão đãnhận được tin tức.

      “Khốn kiếp, tiện nhân Mã Lệ Liên này lại dám với người ngoài dời thần đình QuangMinh ! Khốn kiếp, vậy chúng ta là gì?” nữtử mặc trang phục hoa lệ trong căn phòng xa hoa nổi cơn tam bành, đem những bình hoa,chén trà có thể cầm được ném hết xuống đất. khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta là dữtợn, đôi mắt xinh đẹp như sắp phun ra lửa. Nếu bây giờ Mã Lệ Liên đứng trước mặt nàng ta, có gì phải nghi ngờ rằng nàng ta nhất định xông lên nắm tóc nhổ nước miếng rồi.

      Nữ nhân mặc trang phục hoa lệ này phảiai khác mà chính là Nữ Thần Quang Minh kế nhiệm được chọn - Phù La Lạp.

      “Được rồi, Phù La Lạp. Con xem con có còn dáng vẻ cao quý của Nữ Thần Quang Minh ?” nam tử tuấn bên cạnh mở miệng khuyên bảo đầy bất đắc dĩ.

      “Nhưng phụ thân, tiện nhân Mã Lệ Liên kia lạidám công khai đối đầu với chúng ta như thế!”Phù La Lạp tức giận giậm chân, cam lòng mà kể khổ với người đàn ông này.

      “Ta biết. Kiên nhẫn chút . Chỉ có mình Mã Lệ Liên có thể gây sóng gió gì? xử lý rất nhanh thôi.” tia u ám thoáng qua đáymắt nam tử tuấn. Ông chính là thành viên của Hội Trưởng lão, cũng chính là phụ thâncủa Phù La Lạp – Địch Duy Tư.

      “Phù La Lạp, con phải nhớ con là Nữ ThầnQuang Minh. Con nhìn con xem, vẫn cái dángvẻ tùy hứng làm bậy. Nếu thần dân mà thấy ra sao?” giọng điệu cứng rắn của Địch Duy Tư vừa dứt giọng trầm thấp truyềntới. Người nam tử ngồi cạnh đó,khuôn mặt ông có mấy phần giống Địch DuyTư. Ông chính là phụ thân của Địch Duy Tư, ông nội của Phù La Lạp – Gia Bố Lan.

      Cũng khó trách Phù La Lạp được chọn là Nữ Thần Quang Minh kế nhiệm. Chín trưởng lão của Hôi Trưởng lão có bốn người là có huyếtthống với nàng. Hai vị khác là thúc thúc củanàng, càng ủng hộ nàng vô điều kiện.

      “Vâng, gia gia.” Phù La Lạp ngượng ngùng cúiđầu, thu lại chút.

      “Hừ! Tiểu tiện nhân Mã Lệ Liên này mà cũngđòi tách ra.” Trong mắt Gia Bố Lan lóe lên ánhsáng lạnh, đầy khinh miệt, “Chờ tóm nó lạita khiến nó sống bằng chết.”

      “Phụ thân, hãy làm nhanh lên, chậm nữa thìkhông kịp mất. Tất cả mọi người cho rằng đó mới là thần đình Quang Minh .” Phù La Lạpthúc giục.

      “Tiểu nha đầu, chờ con muộn rồi. Chúng ta phái người tiêu diệt toàn bộ rồi.”Địch Duy Tư điểm trán của nàng, cười khẽ.

      hả phụ thân?” Phù La Lạp vui mừng, hô , sau đó quay sang nhìn Gia Bố Lan cười sâu xa, mừng rỡ mà hỏi, “Gia gia, lời phụthân ạ?”

      “Đương nhiên là rồi. Khi nào tiểu nhađầu con mới có thể trưởng thành chững chạc được nhỉ?” Gia Bố Lan cười với Phù La Lạpđầy cưng chiều. Nàng ta xấu hổ, cười cười:“Con học hai người. Sau này con có thể làm được.”

      “Vậy tốt. Bây giờ chúng ta chỉ cần yên lặngđợi tin tốt thôi.” Giọng Địch Duy Tư vô cùng lạnh lẽo. Ông chà đạp Mã Lệ Liên trong lònghàng trăm lần. Tiểu tiện nhân khốn kiếp này, nếu phải thấy nó có vài phần tư sắc đãsớm giết chết ngay tại chỗ, trực tiếp mang thủytinh tín ngưỡng về. ngờ tiểu tiện nhânnày dám tự lập môn phái! Hừ! Chỉ cần tóm nó về nhất định khiến nó sống bằngchết!

      Trước kia là nhờ vào Thiên Mã nên mới có thểchạy qua các thành thị, dễ dàng truy được tung tích.

      Để xem lần này nó chạy đâu!

      “Có điều, phụ thân, con nghe bên cạnh Mã Lệ Liên có mấy thiên sứ mười cánh bảo vệ.Chuyện này là sao?” Phù La Lạp nghi ngờ mà hỏi.

      “Hừ!” sắc mặt Địch Duy Tư tối sầm, độc ác,“Tiểu tiện nhân này cũng có hiểu biết, nó để chothuộc hạ hấp thu tâm của những người lùngbắt nó, nên thu được thôi.”

      thể nào. Người chúng ta phái là thiênsứ tám cánh, thể bị đánh bại dễ dàng rồi còn bị hấp thu sức mạnh nữa.” Phù La Lạp cau mày, lắc đầu.

      “Có lẽ là dựa vào đánh lén. Tóm lại, hình như lần này tiểu tiện nhân Mã Lệ Liên này thay đổi rất nhiều đường trốn chạy.” Địch DuyTư cũng khẽ cau mày suy nghĩ. Dường như Mã Lệ Liên còn ngây thơ như trước mà trởthành thiếu nữ cẩn thận từng li từng tí. Tâm tính của nàng dường như thay đổi long trời lởđất. Đây phải là điều tốt!

      “Mặc kệ là thế nào, lần này thất thủ nữa. Phụ thân phái sáu thiên sứ mười cánh vàmột thiên sứ mười hai cánh lùng bắt nó.”Địch Duy Tư tràn đầy lòng tin mà .

      Gia Bố Lan nheo mắt lại, bắn ra tia sáng lạnhlẽo. Đúng thế, lần này là thể sai sót được.Nhất định phải bắt Mã Lệ Liên, thu hồi thủy tinh tín ngưỡng lại!

      “Được rồi, Phù La Lạp, đừng có cố tình gây sựnữa. Con phải nhớ con là Nữ Thần QuangMinh.” Địch Duy Tư an ủi Phù La Lạp, sờ đầunàng ta, “Ta còn có việc, trước đây.”

      “Vâng.” Phù La Lạp gật đầu.

      Gia Bố Lan cũng đứng lên, rời với Địch Duy Tư. Nơi bọn họ muốn tới bây giờ là mật thất ởhậu viện. Ở đó giam Nữ Thần Quang Minh tiền nhiệm. Bây giờ là lúc bọn họ hưởng lạc.

      ……………………………………………………………………………………………………………Thành Áo Nhĩ Lương. Thần đình Quang Minh.

      Trong thư phòng rộng lớn sáng rực.

      Thích Ngạo Sương nhàn nhã uống trà hoa hồng,nhìn tài liệu dày cộm bàn.

      Thanh niên nhiệt huyết của Thần giới quả rấtnhiều. Chỉ trong vài ngày mà có nhiều người ghidanh như thế. Mấy người Hạ Lạc Đặc bận đếnsứt đầu mẻ trán nhưng vẫn rất vui.

      Học viện Quang Minh bắt đầu khẩn trươnglên lớp. tại Mã Lệ Liên muốn tăng sức mạnh cách nhanh chóng.

      Cho nên nhóm thiên sứ chiến sĩ đầu tiên xuấthiện rất nhanh. Mà khi đó hai người Tây Tư Tháp Nhĩ và nàng cũng diễn kịch.

      Nhưng mà vẫn phải đề phòng ruồi nhặng củaHội Trưởng lão tới phá rối.

      Từ sau đêm đó, Phong Dật Hiên những lời đó với Thích Ngạo Sương hề gì vớinàng nữa, cũng nhìn thẳng vào mắt nàng thêm lần nào. Nhưng Thích Ngạo Sương vẫn cảm thấy thường có ánh mắt nóng rực dừng lạitrên người nàng. Mỗi lần nàng quay lại muốn tìm nơi ánh mắt phát ra lại thấy gì cả.

      Thích Ngạo Sương biết đó là ánh mắt của PhongDật Hiên, sai được.

      Đêm khuya yên tĩnh.

      Tất cả mọi người ngủ say. Mã Lệ Liên cũng nghỉ ngơi từ sớm sau ngày mệt mỏi.

      đám người chim lặng yên tiếng độnglẻn vào thần điện Quang Minh. Bọn họ chính lànhững thiên sứ chiến sĩ mà Hội Trưởng lão pháitới.

      Thiên sứ mười hai cánh cầm đầu vung tay lên, sáu tên thiên sứ mười cánh phía sau theo phát ra tiếng động, bước vào đạisảnh. Bây giờ bọn họ muốn tìm phòng ngủ củaMã Lệ Liên, bắt nàng trở về, chờ Hội Trưởnglão xét xử.

      Trong đại sảnh tối đen rất yên tĩnh, mấy thiên sứlên lầu cách thận trọng. Chân vừa bước lêncầu thang xung quanh đột nhiên sáng lên. Màlúc này, cả đại sảnh bị kết giới vây lại,hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.

      tốt!

      Là bẫy!

      Mấy thiên sứ chiến sĩ của Hội Trưởng lão kinhsợ trong lòng, biết đối phương sớm chờ bọnhọ ở đây.

      Tuy kinh ngạc nhưng bọn họ hề hoảnghốt. Bởi vì bọn họ rất ràng thực lực của đốiphương. Dù bọn họ có bị thiên sứ đồng loại hấp thu tâm cũng phải là đối thủ của bọnhọ. Đối phương chỉ có bốn thiên sứ mười cánh,sức mạnh cách bọn họ rất xa. Trận đánh nàykhông cần phải lo!

      Đáng tiếc, bọn họ đoán sai.

      Xuất trước mặt bọn họ phải là thiên sứ cánh trắng và Nữ Thần Quang Minh Mã Lệ Liên đương nhiệm.

      Mà là thiếu nữ Ma tộc có đôi mắt màu đỏvà thiếu nữ loài người tóc đen mắt đen.

      “A, thiên sứ mười hai cánh!” Thiếu chủ híp mắt,quan sát thiên sứ mười hai cánh đại sảnhkhông chút ý tốt.

      “Ma tộc! Ma tộc!!!” thiên sứ đứng dưới đại sảnh kinh hô. Ma tộc lại xuất ở Thần giới, hơn nữa còn ở chỗ của Mã Lệ Liên! Khó tráchMã Lệ Liên hề sợ hãi, ra là thôngđồng với Ma tộc đê tiện!

      “Gọi cái rắm! Tối rồi còn gào như quỷ cái gì? biết là ảnh hưởng tới giấc ngủ của người khác à?” Thiếu chủ vừa thấy những thiênsứ này gào to, chau mày, nhịn được mà mắng, xoay người nhảy xuống, công kích thiên sứ đứng đó chút khách khí.

      “Ma tộc đê tiện. Mã Lệ Liên! Nữ nhân đê tiệnkia, dám thông đồng với Ma tộc đê tiện… A-!” tiếng kêu kỳ lạ thay thế cho tiếng mắng giận dữcủa .

      Thiếu chủ quả hổ là Thiếu chủ, phươngthức công kích vô cùng tàn nhẫn, chiêu nào cũng trí mạng.

      cần Thích Ngạo Sương ra tay, mấy thiên sứ có thực lực tầm thường bị nàng đánh chỉ có thể miễn cưỡng tránh được, vết thươngtrên người ngừng nhiều thêm.

      Thiếu chủ thấy máu càng thêm kích động,như con gà hăng máu, càng xuống tay ác hơn, dường như vừa phát tiết vừa hưởng thụ.

      Mà đáng giận hơn là Thiếu chủ có thể giết bọn họ nhưng giết mà là đánh người ta chết dở sống dở, toàn đánh vào mặt. Cuối cùng mỗi thiên sứ đều sưng hết mặt mũi, sớm mất khuôn mặt tuấn. Thiên sứ mười hai cánhcầm đầu tốt hơn chút, ít nhất có thể nhận ra khuôn mặt, những người khác thêthảm dám nhìn.

      “Ma tộc đáng ghét, các ngươi…” thiên sứ mười hai cánh cầm đầu phun ra ngụm máu, chậtvật mà . Mà lẫn trong ngụm máu vừaphun ra là cái răng.

      chơi nữa. Chẳng vui gì cả!” Thiếu chủkhông đợi thiên sứ mười hai cánh xong, sắcmặt lạnh lẽo, bạo ngược nổi lên trong đáy mắt,giơ tay lên, ngọn lửa màu đen bao vây mấy thiên sứ trong nháy mắt.

      Tiếng kêu thảm thiết sắc nhọn vang vọng trongđại sảnh, thể bay ra ngoài, cứ như vậy màkhông ngừng kích thích màng nhĩ của người ta, khiến họ kinh hồn bạt vía.

      Thích Ngạo Sương hơi sửng sốt, nhìn mấy thiênsứ kia cứ như vậy mà bị thiêu cháy. chỉ thân xác mà còn cả linh hồn cũng bị thiêu!

      Đây chính là thực lực của Thiếu chủ, bản tính của Thiếu chủ…Cái chết đau đớn thể chịu nổi này khiến Thiếu chủ híp mắt, hài lòng mà thưởng thức.

      Từ từ, những thân xác của các thiên sứ đó bịthiêu cháy hầu như còn, để lại mặtđất tâm thiên sứ lóe ánh sáng trắng.

      “Dừng lại! Lại được lợi cho bọn họ rồi!” Thiếu chủ khinh miệt mà , đôi tay ôm sau gáy, bước thong thả về phòng. Bọn họ trong miệng nàng dĩ nhiên là mấy thiên sứ bên cạnh Mã Lệ Liên.Những sức mạnh tinh khiết này sau khi được họ hấp thu giúp họ mạnh mẽ hơn.

      Sau khi Thiếu chủ rời Mã Lệ Liên và đámngười Hạ Lạc Đặc mới xuất . Tất cả nhìntâm thiên sứ mặt đất cách phức tạp.Trong đầu đều là những hình ảnh đáng sợ vừarồi.

      Thiếu chủ - thực lực của người này kinhkhủng.

      Mã Lệ Liên thầm thấy may mắn mình khôngphải là kẻ thù của nàng ta. Người này quá đáng sợ.

      Mà sao Mã Lệ Liên biết được thân phận thậtcủa Thiếu chủ. Chỉ nghĩ rằng Ma tộc bình thường mà có sức mạnh đáng sợ như vậy.Nàng hoàn toàn biết ở Ma giới, Thiếu chủtiểu Ma Vương khiến người gặp người chết, hoa gặp hoa héo. Ngay cả Ma Tướng thấy nàng cũng phải đường vòng nàng có thể là người hiềnlành được sao?

      Thích Ngạo Sương biết thân phận của Thiếu chủ, bây giờ lại càng hiểu Thiếu chủ hơn.Dường như Thiếu chủ hiểu rất nhiều thứ, chỉ làm theo tính cách của mình.

      Mặc kệ thế nào, thiên sứ do Hội Trưởng lão pháitới cứ như vậy mà bị Thiếu chủ giải quyết hếtmột cách nhàng. Những người khác khôngcó cơ hội ra tay, càng tiết lộ tin tức, cứ như vậy mà giải quyết tốt đẹp lặng yên tiếng động.

      Tiếp đó, Mã Lệ Liên càng dùng hết sức để pháttriển thế lực của mình.

      ngừng có người của nàng chúc phúc ởnhững thành thị gần thành Áo Nhĩ Lương, giải quyết các vấn đề khó khăn của mọi người.Nhiều thanh niên tới tham gia lựa chọn, trởthành thiên sứ chiến sĩ. Rất nhanh, Mã Lệ Liênđã có thiên sứ chiến sĩ bốn cánh.

      Mà Hội Trưởng lão lại đợi được tin tức khiến bọn họ hài lòng lần nữa. Mấy thiên sứ họ phái ra biến mất như đá chìm đáy biển.

      Thế lực của Mã Lệ Liên như mặt trời ban trưa.

      Tây Tư Tháp Nhĩ mấy lần phát động công kích, đều bị người của Mã Lệ Liên đánh lui lại. Danhtiếng của Mã Lệ Liên càng lên cao hơn.

      Thành Áo Nhĩ Lương như ăn tết, hoa tươivà tiếng vỗ tay được đưa đến thần đình Quang Minh và Mã Lệ Liên cùng thiên sứ của nàngkhông keo kiệt chút nào.

      Thích Ngạo Sương nhàm chán nằm trước cửa sổnhìn mọi người dưới đường trong khí vui mừng. Mèo Tầm Bảo cũng lười biếngnằm bên cạnh đầu nàng.

      “Tạp Mễ Nhĩ…” chợt Thích Ngạo Sương nhàng gọi.

      “Sao?” Tạp Mễ Nhĩ pha trà hoa hồng, hỏidịu dàng.

      “Thầy xem có phải những người này đầu bịúng nước ? Tây Tư Tháp Nhĩ gây nên tội ác tày trời gì, nhưng những người này lạihận thấu xương. Thần điện Hắc Ám và thầnđiện Quang Minh có xung đột lợi ích thực tế mà lại đánh qua đánh lại suốt ngày. Thần điệnQuang Minh vẫn muốn tiêu diệt Thần điện Hắc Ám. Chuyện này có ý nghĩa gì cơ chứ?”Thích Ngạo Sương hỏi chút để ý.

      “Đây là tín ngưỡng để bọn họ sống sót, là nơi tinh thần họ nương tựa.” Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười, đưa chén trà qua, “ đơn giản hơn là bọnhọ nhàm chán, muốn tìm việc gì đó để làm.”

      Thích Ngạo Sương đứng dậy, nhận lấy chén tràtrong tay Tạp Mễ Nhĩ, trong lòng đồng ý sâu sắcvới lời của Tạp Mễ Nhĩ. ràng những ngườinày là kiếm chuyện để làm. Thánh Chiếncũng là như thế! Cũng bởi vì những người nàynhàm chán nên muốn dẫn tới sinh linh đồ thán!Tuyệt đối cho phép chuyện như thế xảy ra.

      Thế lực của Mã Lệ Liên ngày càng vững chắc,Hội Trưởng lão tuyệt đối im hơi lặngtiếng như thế nữa. Bọn họ hành động lớn rất nhanh.

      Nhưng để bọn họ như ý.

      Cách phòng ngự tốt nhất chính là tấn công.

      Ra tay trước chiếm được lợi thế.

      Khóe miệng Thích Ngạo Sương lên nụcười nhàn nhạt.

      Mà lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

      “Tiểu thư Ngạo Sương, có khách của người.” thị nữ áo trắng cung kính với Thích Ngạo Sương.

      Khách? Mình có người quen ở Thần giới à?

      Thích Ngạo Sương liếc mắt đầy nghi ngờ vớiTạp Mễ Nhĩ.

      Là ai đây?

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Quyển 3:
      Chương 16: Dã tâm bành trướng của Mã LệLiên

      Thích Ngạo Sương suy nghĩ lại xem mình cònquên ai ở Thần giới mà mình quen .

      Bạch Đế và Hắc Vũ, hay là Lãnh Lăng Vân tìm mình có thể.

      Có điều, nếu bọn họ tìm mình dùng cách này sao? đâu.

      Cho nên hẳn phải người trong số bọn họ. Vậy là ai đây?

      Dưới hướng dẫn của thị nữ, Thích NgạoSương tới sảnh tiếp khách. Vừa tới cửa thìnghe thấy tiếng cười sảng lãng truyền ra từ bêntrong: “Ha ha, nhìn ngươi thuận mắt hơn An Kiệt Lệ Tạp nhiều. Tiểu nha đầu kia là cáomượn oai hùm, lúc nào cũng giắt Hội Trưởng lão ở miệng.”

      Giọng này hình như từng nghe?

      Thích Ngạo Sương khẽ cau mày, nhớ lại giọngnói sảng lãng này, chợt hiểu ra. Đây chẳng phảilà giọng của Long Thần sao?

      câu thằng nhóc đầy khí thế kinh người kia khiến Thích Ngạo Sương nhớ rất . Có điềuLong Thần tới đây làm gì? Tìm mình làm gì?

      Đẩy cửa, nhìn thấy người ngồi ghếcười ha ha. Lão đầu nhanh nhẹn lấp lánh này chính là Long Thần? Tây Tư Tháp Nhĩ cũng ở đây, chuyện trò vui vẻ với Long Thần. Khiđánh thần điện Quang Minh, Long Thần phái số lớn Long tộc du ngoạn nhưng đâychính là điểm quan trọng nhất. Tây Tư Tháp Nhĩ tự nhiên đối đãi nhiệt tình với Long Thần hơn hẳn.

      “A ha ha, bé, lại đây, lại đây cho ta nhìn conmột chút.” Long Thần vừa nhìn thấy ThíchNgạo Sương và liền gọi đầy thân thiết.

      Thích Ngạo Sương trừng mắt nhìn khuôn mặt mừng rỡ của Long Thần mà biết phải làm sao.

      “Ha ha, bé, con chưa gặp ta nhưng ta sớmbiết con rồi. Tới đây ~~~” Long Thần cười hípmắt, phất tay với Thích Ngạo Sương. Nàng chần chừ chút rồi tới.

      Trong lòng Thích Ngạo Sương tràn đầy nghi ngờ. Sao Long Thần thấy nàng lại tỏ ra thân thiết như thế? Cứ như là người thân thất lạc lâungày vậy. Có cần khoa trương thế ? Nàng đâu biết rằng tính cách của Long Thần chính là bỉ ổi vô sỉ, biết được tính cách của nàng liềncoi nàng là tri . Bây giờ nàng biết cũngtốt. Nếu biết rồi biết nên khóc hay nên cười, càng biết là vinh hạnh hay nên imlặng.

      “Xin chào Long Thần điện hạ.” Thích Ngạo Sương cẩn thận chào hỏi. Lão đầu này là ngườinàng thể đắc tội được. Ngay cả thần đìnhQuang Minh cũng phải lấy lòng ông, dùng phép khích tướng sĩ diện mới có thể khiến ông kí kếthiệp ước ức hiếp kẻ yếu. Chỉ như thế thôi có thể thấy được thực lực chân chính của ông rồi.

      “Ha ha, bé, đừng gó bó thế. Ngồi đây .” Long Thần vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình, ý bảo Thích Ngạo Sương qua ngồi.

      Thích Ngạo Sương nghe lời ngồi xuống, nhìn lãođầu cường đại, biết trong hồ lô của ông chứa gì.

      “Con tên là Thích Ngạo Sương?” Long Thầncười híp mắt, hỏi.

      “Vâng.” Thích Ngạo Sương gật đầu.

      “Được lắm, được lắm. Ta vô cùng thích tínhcách của con. Nhờ con mà con cháu ta dưới hạ giới mới hơi thông minh lên chút.” Long Thầnvươn tay vỗ vỗ vai Thích Ngạo Sương, thiếu chút nữa khiến xương Thích Ngạo Sương gãynát.

      Lúc này Thích Ngạo Sương mới có chút mặtmũi. Lão đầu này là bởi vì chuyện này nên mới khách khí với mình sao?

      “Long Thần điện hạ tới đây có chuyện gì ạ?” Thích Ngạo Sương hỏi thẳng.

      “À, tới giúp vui, ngắm cảnh du ngoạn đơnthuần.” Long Thần híp mắt cười ha ha.

      Ngắm cảnh du ngoạn?! Ta nhổ vào! Thích NgạoSương thầm nhún vai. ra là như vậy! Ban đầu Hắc Long Bản mang theo Long tộc dốctoàn lực lên đường, chính là để ngắm cảnhdu ngoạn, vậy nên tình hình mới thay đổi trongnháy mắt. Bây giờ lão đầu Long Thần này lạinói những lời này mà mặt đổi sắc timkhông đập mạnh. Cái lão gia hỏa này chỉ sợ thiên hạ loạn, nơi nào có náo nhiệt thìliền tới đó!

      Có điều, chuyện này cũng tốt. Có Long Thần ở thần đình Quang Minh, bên này mạnh hơn HộiTrưởng lão nhiều. Bây giờ người ngoài còn chưabiết Mã Lệ Liên đối đầu với Hội Trưởnglão nên Mã Lệ Liên nhân cơ hội này đểphát triển thế lực của mình. Hội Trưởng lão sẽdùng biện pháp mạnh rất nhanh, Mã Lệ Liên cứ phát triển thế này sớm muộn gì Hội Trưởnglão cũng trở thành lịch sử.

      “Ngắm cảnh cũng hay.” Thích Ngạo Sương cảm giác đầu lưỡi mình thắt lại, biết gì cho phải. Thân phận và thực lực của lão đầu này vô cùng đặc biệt, phải người dễ lừa gạt.

      “Đúng rồi, lát nữa cái tên khốn khiếp Áo Tư Đinh kia cũng tới. Hình như còn dẫn bằng hữu của con cùng đấy.” Long Thần cười ha ha. Nhắc tới Áo Tư Đinh dường như ông rất vui vẻ.

      “Bằng hữu?” Thích Ngạo Sương nghi ngờ, chợthiểu ra, là Bạch Đế Hắc Vũ hay Lãnh Lăng Vânđây? Áo Tư Đinh là ai?

      “Áo Tư Đinh là thần Tinh Linh, vô cùng thích đánh bạc.” Tây Tư Tháp Nhĩ ở bên cạnh bổsung. Thích Ngạo Sương nhớ ra, lúc trước khi mình bị tên khốn kiếp thần Hắc Ám này để lại dấu ấn, sư phụ Khắc Lý Phu và mình vốn định xin thần Tinh Linh giúp giải trừ dấu ấn. Nhưng thần Tinh Linh đánh bạc thua Tây Tư Tháp Nhĩ nên đồng ý với giải trừ chomình. Vừa nhắc Thích Ngạo Sương nhớ tới chuyện này.

      Thích Ngạo Sương hung hăng trợn mắt với TâyTư Tháp Nhĩ. Dường như cũng nhớ ra cái gìđó, vội vàng thức thời câm miệng, dám gì nữa.

      “Là tiểu tử tóc màu bạc lãnh khốc. Bọn họsẽ tới nhanh thôi.” Long Thần để ý tới sựkhác thường của Tây Tư Tháp Nhĩ mà vui vẻ ra người cùng thần Tinh Linh là ai.

      Lãnh Lăng Vân!

      Là Lãnh Lăng Vân. ở cùng chỗ với thần Tinh Linh.

      Có điều, mấy vị thần cùng tụ lại chỗ để làm gì? Có liên quan gì tới Thánh Chiến lần nàykhông? Rất có khả năng. Thần Tinh Linh và Long Thần nhúng tay vào chuyệncủa Thần giới. Ở đây vẫn do thần đình QuangMinh trông coi. phải bọn họ có năng lực trông nom mà là muốn. Nhưng vào lúc mình giúp Mã Lệ Liên lập thần đình Quang Minh mới bọn họ xuất ở đây, làvì cái gì?

      “Ha ha, đến rồi. Mùi thúi người Áo Tư Đinh ngươi ta ở xa cũng ngửi thấy.”

      Long Thần cười ha ha, nhìn cửa, .

      “Ba Đặc Nhĩ, lão hỗn đản kia, ta muốn báo thù.” Ngoài cửa vang lên tiếng gần thét. Có điều giọng này mạnh bạo thô tục, tràn đầy tức giận nhưng vẫn dễ nghe như cũ.

      “Tới đây, ta tiếp ngươi. Ngươi mười lần đánhcuộc thua chín lần đầy ngu ngốc.” Long Thần nhảy khỏi ghế, xắn tay áo lên nhìn chằmchằm vào cửa, chờ người xuất .

      A, tên của Long Thần là Ba Đặc Nhĩ, mà thần Tinh Linh ham đánh bạc trong lời đồn lại luônđánh cuộc mười lần thua chín? Coi tiền nhưrác?!

      Quả là chuyện bát quái vô cùng lớn của Thần giới.

      biết Nhân giới và tộc Tinh Linh biết thần Tinh Linh thuần khiết cao thượng trong lòngbọn họ ra lại như vậy có thể khiến mọingười tức đến hộc máu nữa.

      Rốt cuộc thần Tinh Linh xuất ở cửa. Thích Ngạo Sương nhìn sang liền rung động trướcdung mạo của người trước mặt. Đẹp quá! Mái tóc màu xanh lá mềm mượt hơi rủ xuống. Dung nhan tinh xảo tới mức thể tìm ra chút tì vết nào. Đôi mắt màu xanh biếc trong suốt, giơ tay nhấc chân liền tản ra hơi thở tao nhã. Nụcười mỉm của khiến người ta say mê. Dáng vẻ chói mắt. Vóc người thon dài, giữa hai hàng lông mày có ấn ký kỳ lạ càng tôn thêmvẻ tuấn mỹ mà thần bí của .

      Nhưng giọng và hành động của thìkhông giống vẻ bề ngoài tao nhã chút nào.

      “Ba Đặc Nhĩ, lão hỗn đản kia, lần trước thắng được đá sáu mắt của ta, lần này ta muốn lấy lại.” Thần Tinh Linh xinh đẹp xắn tay áo lên,gầm thét, ba chân bốn cẳng vọt tới.

      “Ta sợ ngươi chắc? Tới tới!” Ba Đặc Nhĩ đạp chân lên bàn trà, nhìn chằm chằm thần Tinh Linh Áo Tư Đinh đầy hung ác.

      Ánh mắt Thích Ngạo Sương vẫn chưa rời khỏicửa. Lăng Vân, Lăng Vân ở đâu? phảiLong Thần Lăng Vân cùng thần Tinh Linh sao?

      lọn tóc màu bạch kim bay qua, khuôn mặttuấn mỹ quen thuộc của Lãnh Lăng Vân lộ ra ởcửa.

      “Lăng Vân!” Thích Ngạo Sương mỉm cười, thốt lên.

      “Ngạo Sương.” Mặt Lãnh Lăng Vân vốn lạnhlẽo khi thấy Thích Ngạo Sương lại nở nụcười nhàn nhạt. Bên cạnh Lãnh Lăng Vân là người mặc áo choàng màu xám, cái mũ che đikhuôn mặt . Thần bí như vậy là vì khôngmuốn lộ ra khuôn mặt .

      “Sao huynh ở cùng với thần Tinh Linh vậy?”Thích Ngạo Sương mỉm cười, bước ra đón.

      “Ta qua lối kia tới lãnh thổ của thần Tinh Linh. Sau đó, hành động của bọn muội ở đây lớn như vậy, thần Tinh Linh liền phái người nghe ngóng. Biết muội ở đây nên ta cũng tới. Thần Tinh Linh và Long Thần hẹn nhau đến tìmthần Hắc Ám.” Lãnh Lăng Vân giải thích.

      Thích Ngạo Sương khẽ cau mày. như vậy là thần Tinh Linh và Long Thần biết được mình vàthần Hắc Ám hợp tác với Mã Lệ Liên. Nếu sao họ lại trực tiếp tới đây tìm thần Hắc Ám. Hay là thần Hắc Ám tiết lộ cho bọn họ?

      Với tính cách hiểm vô sỉ của Long Thần nhất định ông giấu biệt . Vậy là thần HắcÁm cố ý tiết lộ cho Long Thần và thần Tinh Linh à? sao, chỉ cần bọn họ biết chừng mực là được.

      “Vậy là Bạch Đế và Hắc Vũ ở cùng vớicác huynh?” Thích Ngạo Sương hỏi.

      “Ừ, ta thấy bọn họ, cũng có tin tứcgì.” Lãnh Lăng Vân nhìn quanh, thấy Tạp Mễ Nhĩ và những người khác cũng ngạc nhiên.

      Thần Tinh Linh và Long Thần vận sức chờphát động. Hai người đạp chân bàn trà giữ chút hình tượng nào, chuẩn bị bắt đầu canh bạc của bọn họ như bình thường.

      Khi Thích Ngạo Sương nhìn thấy cách đánh bạccủa bọn họ cằm thiếu chút nữa trật khớp!

      Là đá kéo vải! (oẳn tù tì ) cha mẹ ơi, chết cườivới mấy ông thần :v)

      là đánh bạc có trình độ!

      khiến người ta thổ ba lít máu!

      Thần Tinh Linh hét thảm thiết. Bởi vì ra vải mà Long Thần ra kéo…

      Thần Tinh Linh đáng thương.

      “Chuyện này, Long Thần điện hạ, thần Tinh Linh điện hạ, ta có cách đánh bạc hay hơn, có muốn thử hay ?” Thích Ngạo Sương cườihíp mắt như kẻ trộm. Long Thần và Tinh Linhthần là thế lực mấu chốt để giữ cân bằng cho Thần giới nên phải lấy lòng bọn họ. Thích Ngạo Sương có dự cảm cơ hội để dùng bọn họ sau này rất nhiều.

      “Cách gì?” thần Tinh Linh và Long Thần cùng xoay đầu lại, nhìn Thích Ngạo Sương đầy tò mò.

      Thích Ngạo Sương cười híp mắt, gì.

      Nhưng bao lâu sau, trong hậu viện củathần đình Quang Minh, trong căn phòngnhỏ tao nhã bố trí kết giới ngăn cách với bên ngoài, mà trong phòng tiếng ầm ầm vang lên dứt.

      “Rầm!”

      “Chạm vào đầu ngươi. Ta hồ rồi!”

      “Ta $#%%$#!”

      Mã Lệ Liên sững sờ mà nhìn mấy người chiến đấu dữ dội tới mức mặt hồng tai đỏ bêntrong. Mấy cái khối vuông nho đó gọi là mạt chược? Có sức lôi cuốn vậy sao? Có thể khiến thần Hắc Ám, Long Thần và thần Tinh Linh thích buông tay. Chỉ có Tạp Mễ Nhĩ là tao nhã ra bài.

      Mấy vị thần vô cùng thông minh, Thích NgạoSương vừa dạy liền biết. Bây giờ đánh khíthế ngất trời, thể dứt ra.

      “Hội Trưởng lão nhất định có hành động lớn.Ngươi nên nghĩ cách ứng phó .” Thích Ngạo Sương nhàng bỏ lại câu.

      Sắc mặt Mã Lệ Liên hơi đổi, chào tạm biệt Thích Ngạo Sương rồi vội vàng về phía thư phòng.

      Thích Ngạo Sương dựa vào cột, nhìn theo bónglưng dần xa của Mã Lệ Liên, đáy mắt có chútthâm trầm.

      “Ngạo Sương, sao vậy?” Lãnh Lăng Vân đứngbên cạnh Thích Ngạo Sương nên dĩ nhiên có thểthấy được thay đổi trong đáy mắt nàng.

      “Lăng Vân, huynh có cảm giác có phải gần đây Mã Lệ Liên lấy được tiếng vỗ tay và hoa tươi quá nhiều ? Nếu cứ tiếp tục như vậy,huynh ra sao đây?” khóe miệng Thích Ngạo Sương nhếch lên, có chút mỉa mai mà hỏi.

      “Khi dã tâm của người được thỏa mãnthì muốn bành trướng nó tới mức lớn nhất. Dục vọng của nàng ta càng lúc càng lớn…”Lãnh Lăng Vân khẽ híp mắt, nhìn về phía bónglưng Mã Lệ Liên biến mất, lạnh lùng .

      Thích Ngạo Sương mỉm cười.

      Mã Lệ Liên, ánh mắt của ngươi càng ngày càng nóng bỏng. Ngươi biết cách che giấu à?

      Trong thư phòng sáng ngời to lớn của thần đìnhQuang Minh, Mã Lệ Liên ngồi trước thư án,nhìn bàn ngập tài liệu, khuôn mặt xinhđẹp là nụ cười nhàn nhạt.

      Chỉ mới tháng mà có nhiều thiên sứchiến sĩ hai cánh và bốn cánh như thế. Rấtnhanh xuất thiên sứ chiến sĩ sáu cánh.

      là quá tốt. Hoàn toàn nghĩ tới có thành quả như thế này.

      Ai cũng khúm núm với mình. Ai cũng cung kính khi nhìn thấy ánh mắt của mình. Hoa tươi, tiếng vỗ tay, ca ngợi chưa từng nhiều như vậy! Tấtcả mọi chuyện đều do mình tự định đoạt, cần thông qua đồng ý của bất kỳ kẻ nào, cần nhìn sắc mặt của bất kỳ kẻ nào.

      Đây chính là quyền lực sao?

      Cảm giác có quyền lực tốt!

      Mã Lệ Liên nâng ngón tay thon dài xinh đẹp tùy ý lật xem tài liệu bàn.

      Ha ha, quyền lực, ra cảm giác có quyền lực là thế này.

      tay che trời, nhiệt huyết sôi trào!

      Ở đây, ai nhìn thấy mình cũng phải hành lễ. Ánhmắt của những thiên sứ chiến sĩ kia khi nhìn mình tràn đầy sùng kính và kính .

      Cảm giác này là quá tốt!

      Nhưng dường như còn chưa đủ, còn chưa đủ!Muốn có được cảm giác này nhiều hơn!

      Khắc Lôi Nhã, Thích Ngạo Sương, ha ha, quảthật thiếu nữ loài người này rất có thủ đoạn.Nếu ban đầu nhận lời đề nghị của nàngthì mình có tất cả những thứ này.Nhưng nàng ta cũng chỉ là con người, thể để cho nàng ta ngồi lên đầu mình như vậy được.

      Về phần thần Hắc Ám vô sỉ khốn kiếp kia, quan hệ với Long Thần và thần Tinh Linh lại tốt nhưthế. mới là tảng đá cứng, thể gặmđược. Nhưng dù là đá cứng cũng phải thành đákê chân của mình! Đợi mình trèo lên đỉnh núicao nhất đá hòn đá kê chân vô dụng này mộtcước văng ra là được! (mộng tưởng quá iem @.@)

      Hội Trưởng lão nhanh có hành động lớn thôi.Có điều, có Ma tộc kia ở đây mình còn sợ cái gì? Thực lực của Ma tộc đó quá kinh khủng. Vũ khí lợi hại như thế vừa đúng lúc dùng để đối phó với mấy lão già của Hội Trưởng lão bảo thủ kia. tệ, phải cảm ơn loàingười kia! Phải lợi dụng nàng ta tốt mớiđược.

      phải nàng muốn ngăn cản Thánh Chiến, kết thúc Thánh Chiến sao? Bây giờ quan hệ của Long Thần và thần Tinh Linh với nàng tốt như thế, cầu xin nàng để nàng nhờ mấy người Long Thần giúp phải là chuyện quá dễsao?

      Thánh Chiến… ngàn năm lần Thánh Chiến. Trước kia mình hiểu tại sao lạiphải làm chuyện vô nghĩa này, chỉ là cuộc chiếntranh đẫm máu. Nhưng bây giờ mình hiểu rồi.

      Chiến tranh, bành trướng! Như vậy mới có thể thỏa mãn dục vọng khiến người ta thoải mái!

      Ha ha, bành trướng ra bên ngoài, thống trị tam giới!

      Chỉ nghĩ thôi thấy rất phấn chấn rồi. Khó trách những lão già vô sỉ của Hội Trưởng lão kia lại dốc hết sức để khởi xướng chiến tranh ngàn năm lần.

      Chờ quật ngã Hội Trưởng lão, loài người kia rời phải tất cả trong tay mình sao?

      Thánh Chiến - khiến người ta mong đợi.

      Vẻ mặt Mã Lệ Liên càng ngày càng dữ tợn, ánhmắt cũng càng ngày càng nóng bỏng, tài liệu cầm trong tay sắp bị nàng vò nát.

      “Mã Lệ Liên…” giọng trànđầy lo lắng, nhàng vang lên.

      “Hả?” Mã Lệ Liên như vừa tỉnh mộng, cau mày nhìn người đứng bên cạnh mình.

      Hạ Lạc Đặc mặt đầy lo lắng và nghi ngờ nhìn Mã Lệ Liên. Sâu trong đáy mắt tìnhcảm kỳ lạ ràng.

      “Hạ Lạc Đặc! với huynh bao nhiêu lần làđừng gọi tên ta. Lúc ta suy nghĩ đừng làm phiền!” Mã Lệ Liên mất kiên nhẫn, quátkhẽ.

      “Nhưng ở đây có ai. Hơn nữa biếtmuội nghĩ gì mà biểu lộ hơi lạ, cho nên ta mới…” Hạ Lạc Đặc giọng .

      Mã Lệ Liên buông tài liệu trong tay xuống, đứng bật dậy, cau mày, đầy lạnh lùng: “Gần đây Hội Trưởng lão có động tĩnh gì ? Huynh là hộ vệ trưởng của ta, nên chú ý những thứ nàymà phải là ta nghĩ gì.”

      “Vâng. Dường như gần đây Hội Trưởng lão tập hợp quân đội.” Hạ Lạc Đặc đứng bên cạnh, cúi đầu, trong mắt tràn đầy phức tạp.

      “Vậy huynh còn đứng đây làm gì? điều tra ràng, chuẩn bị nghênh chiến!” Mã Lệ Liênkhông kìm được mà gầm lên với Hạ Lạc Đặc,“Ta tới chủ điện.” Mã Lệ Liên vừa nhắc tới chủđiện trong lòng thầm hận đến nghiến răng. Thần Hắc Ám khốn kiếp, hoàn toàn thay máu cho tín đồ của mình ở hạ giới. Sau này mìnhphải tốn bao nhiêu thời gian và tinh lực mới lấylại được? Có điều đây chỉ là chuyện sớm haymuộn mà thôi!

      Mã Lệ Liên dứt lời liền vội vàng ra ngoài.Chủ điện là nơi nàng hấp thu lực tín ngưỡng của ánh sáng. Tuy lực tín ngưỡng của người hạ giớiđã giảm rất nhiều nhưng vẫn còn ít tín đồ.

      Hạ Lạc Đặc nhìn theo bóng lưng Mã Lệ Liên,thầm thở dài trong lòng.

      Sao lại cảm thấy Mã Lệ Liên thay đổi nhỉ?

      Thiếu nữ trong sáng ngay thẳng này dường nhưcàng ngày càng cách xa mình.

      Hạ Lạc Đặc khẽ run mười hai đôi cánh sau lưngmình, mặt lộ nụ cười hổ. Đúng vậy, mìnhcòn lưu lạc tới mức phải hút tâm thiên sứ của đồng loại mới có thể trở thành thiên sứ mười haicánh, Mã Lệ Liên thay đổi có gì là lạ?

      Có điều, là như vậy sao? Hay chỉ là tự an ủi mình mà thôi.

      Hạ Lạc Đặc thở dài, chầm chậm ra khỏi thư phòng.

      Vừa ra khỏi thư phòng, Hạ Lạc Đặc chống lại đôi mắt sắc bén. Chủ nhân của đôi mắt nàyđang cười như cười mà nhìn đến mứchắn rợn cả tóc gáy.

      “Tiểu thư Ngạo Sương…Nữ Thần điện hạ khôngcó ở đây, người tới chủ điện rồi.” Hạ Lạc Đặc khẽ nuốt nước miếng cái. Đối với thiếu nữ tóc đen mắt đen trước mặt này, sâu trong đáy lòng sợ hãi. Loại cảm giác này cònmạnh hơn khi thấy thiếu niên có đôi mắt đỏ của Ma tộc. Khi nhìn thấy ngọn lửa màu đen kinhkhủng của thiếu niên Ma tộc đó, bốn thiên sứ và Hạ Lạc Đặc liền có cảm giác sợ hãi với Thiếuchủ.

      Nhưng sợ hãi của Hạ Lạc Đặc với Thích Ngạo Sương còn lớn hơn.

      Nếu Thiếu chủ là thanh kiếm sắc bén dính đầy máu tươi, tàn khốc đẫm máu, ai ngăn cản được Thích Ngạo Sương chính là thanhkiếm giết người thấy máu. Sau khi bị mũi kiếm hoa lệ đẹp đẽ của nàng giết thậm chí còn có thể mỉm cười mà thưởng thức kỹ thuật múakiếm xinh đẹp của nàng cho đến khắc trướckhi tắt thở vẫn trách nàng.

      Người kinh khủng như vậy, Hạ Lạc Đặc khôngtình nguyện tiếp xúc trực tiếp. Chính là nàng đãdẫn bọn họ vào vực sâu đáy cáchcam tâm tình nguyện.

      “Ta tới tìm nàng mà đặc biệt tới tìm ngươi.” Thích Ngạo Sương cười nhạt, vô cùng phong tình.

      “Tìm ta?” Hạ Lạc Đặc nhìn nụ cười vô cùng phong tình kia của Thích Ngạo Sương chợtcảm thấy căng thẳng.

      sai, ta tới tìm ngươi. Vì ngươi, cũng vìngười ngươi , chúng ta chuyện chút .”Nụ cười của Thích Ngạo Sương trong sáng vô tư, nhưng lời ra lại khiến Hạ Lạc Đặc thiếu chút nữa hồn phi phách tán.

      “Cái gì? Ta hiểu người gì.” Lòngbàn tay Hạ Lạc Đặc toát mồ hôi lạnh nhưng vẫncố gắng ổn định cảm xúc của mình.

      “Ngươi muốn ta ra sao? Hai người tâm đầu ý hợp cùng vào học viện Quang Minh. người trở thành Nữ Thần Quang Minh, người trởthành thiên sứ chiến sĩ bảo vệ Nữ Thần QuangMinh đó. Vốn là phải giúp nhau bước , đángtiếc số phận trêu ngươi…” Thích Ngạo Sương khẽ híp mắt, mặn nhạt mà mộtcâu.

      Sắc mặt Hạ Lạc Đặc tái nhợt tới mức khôngcòn chút máu nào, nắm tay nắm chặt đến mứccác khớp xương trắng bệch. Cứ như vậy mà nhìn Thích Ngạo Sương hồi lâu rồi mới câu khó hiểu: “Tiểu thư Ngạo Sương, người đến tìm ta là vì chuyện gì? Chỉ cần làm nàng tổn thương, ta đồng ý với người tất cả mọi điều,cho dù linh hồn ta có rơi vào địa ngục sâu thẳm.”

      “Linh hồn và thân thể ngươi sớm cam tâm tình nguyện rơi xuống địa ngục rồi.” Thích NgạoSương cười lạnh, chút khách khí mà . ưa cái dáng vẻ ép con nhà lành làm kỹ nữ này chút nào! “Ta tới tìm ngươi phải vì muốn hại nàng mà ngược lại là đểgiúp nàng, giúp các ngươi. Ta muốn giúp nàng bị lạc đường để đến mức hài cốt cũngkhông còn.” Thích Ngạo Sương chuyện tuyệt khách khí.

      Sắc mặt của Hạ Lạc Đặc thay đổi liên tục, cuốicùng thả nắm đấm nắm chặt ra, thậtnhỏ: “Đây phải chỗ để chuyện, xin tiểu thư Ngạo Sương theo ta.” Hạ Lạc Đặc dứt lời xoay người về phía trước.

      Thích Ngạo Sương mỉm cười, ngẩng đầu lên gậtđầu với khí cái rồi xoay người đitheo Hạ Lạc Đặc.

      Sau khi hai người rời bóng dáng LãnhLăng Vân xuất .

      “Chủ nhân…” Người mặc áo xám bên cạnh Lãnh Lăng Vân cũng lộ ra thân hình.

      Lãnh Lăng Vân im lặng.

      “Chủ nhân, nàng ta khiến người vạn kiếp bấtphục…” Người áo xám nhìn theo bóng lưng Thích Ngạo Sương, , trong giọng nóichứa đậm lo lắng. Thiếu nữ này hề đơngiản như thế…!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :