1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 13: Thánh Ma Đạo Sư trong truyền thuyết


      "Các ngươi muốn nơi nào đây?" – Lão đầu nhìn chằm chằm Khắc Lôi Nhã, liền hỏi


      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, lão đầu kia lại dựa người bên cạnh ngựa chịu


      đến núi Tật Phong.” - Hồi lâu, Khắc Lôi Nhã rốt cuộc nhàn nhạt câu.


      “A, trùng hợp, ta cũng đến đó. Ngươi đụng ta bồ thường, chúng ta cùng nhau. Các ngươi người trẻ tuổi, trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng, bảo vệ lão nhân gia yếu ớt tính là quá đáng chứ?” - Lão đầu híp mắt, gian xảo nhìn ngực Khắc Lôi Nhã.


      Lão đầu này, phải đơn giản người, da mặt rất dày, hơn nữa còn là lão đầu háo sắc! Khắc Lôi Nhã nhìn ánh mắt của lão đầu kia, trong lòng liền khẳng định những ý nghĩ này


      “Chúng ta có hai con ngựa. Ta thuê cho ngài chiếc xe ngựa.”- Khắc Lôi Nhã cũng muốn dây dưa với lão đầu háo sắc này, nên ra quyết định như vậy.


      "Oh, được. Đường xá xa xôi, xe ngựa nguyện ý . Hơn nữa nếu gặp phải nguy hiểm, phu xe chạy nhanh làm sao giúp lão đầu nhu nhược như ta a?” - Lão đầu này hiển nhiên là muốn thả Khắc Lôi Nhã, liền chẳng biết xấu hổ mà . Phu xe có thể so với xe ngựa? Lời này mà lão cũng ra được.


      Tẫn Diêm nhìn ánh mắt giảo hoạt của lão đầu này, đáy lòng cũng nghi hoặc. cảm thấy lão đầu này nhìn rất quen, rốt cuộc là người nào? Trước kia, gặp nhưng tại nhất thời cũng nhớ ra.


      "Vậy ngài muốn thế nào đây?" – Khắc Lôi Nhã cau mày, lão đầu này xem ra là quyết định bám theo bọn họ rồi. Mặc dù biết mục đích của lã o đầu này là cái gì, nhưng có thể khẳng định, lão đầu này có ác ý.


      Trong đầu Tẫn Diêm nổ lực nhớ lại. Bỗng nhiên, Tẫn Diêm trừng mắt. Là ! Là người kia. Hành tung của luôn bất định, nghĩ tới hôm nay cư nhiên gặp phải ! Nhưng tại sao lão lại bám theo Khắc Lôi Nhã? hiểu, cũng nghĩ ra.Chỉ là, dọc theo con đường này, căn bản cũng gặp nguy hiểm như lời lão


      đợi Khắc Lôi Nhã chuyện, Tẫn Diêm vội vàng lên tiếng:


      "Tốt, lão nhân gia, ta lập tức mua cho ngài con ngực tốt, ngài chờ chút."


      Thái độ của Tẫn Diêm chợt biến chuyển, Khắc Lôi Nhã hiểu, Tẫn Diêm nhất định phát ra cái gì. Nếu vậy, nàng trước tiên im lặng theo dõi tình hình.


      Rất nhanh Tẫn Diêm liền mua được ngựa, lão đầu lưu loát xoay người lên ngựa, động tác này lại là của lão nhân gia nhu nhược hay sao?


      Ba người cứ như vậy xa cửa thành đế đô.


      khí sáng sớm mát mẻ, đàn chim bay tới bay lui hót líu lo. Hàng cây hai bên đường xanh tươi, lá cây còn có những giọt sương óng ánh, trong suốt.


      "Ngươi tên gì vậy? Nha đầu xinh đẹp.” – Lão đầu bắt đầu lải nhải. Xưng hô với Khắc Lôi Nhã cũng rất khác biệt.


      “Khắc Lôi Nhã” – Nàng tuỳ ý trả lời.


      "Hả? Khắc Lôi Nhã? Ân, tệ tệ. Ngươi bao nhiêu tuổi rồi à?" – ánh mắt Lão đầu liếc về phía bộ ngực của nàng, trong lòng suy nghĩ. Nhìn dáng dấp, tuổi tác cũng lớn, nhưng trổ mã tệ, hắc hắc.


      “Tại sao phải với ngươi.”- Khắc Lôi Nhã lạnh lùng


      Đáy mắt Tẫn Diêm bên cạnh có chút lo lắng. Người này, tuyệt đối thể chọc mất hứng. Phải biết, ngay cả hoàng đế bệ hạ cũng hết sức lấy lòng , chỉ sợ khiến cho thoải máu. Bởi vì chính là người có sức mạnh hủy diệt cả đô thị.


      "Vậy ta đoán chút, 12? 13? 14? 15?......" - Lão đầu thèm để ý đến thái độ của Khắc Lôi Nhã, bắt đầu suy đoán. Khắc Lôi Nhã chỉ cảm thấy bên tai mình có vô số con ruồi bay tối bay lui.


      “Khắc Lôi Nhã, ngươi là Ma Pháp Sư sao?” - Lão đầu mực om sòm nhưng Khắc Lôi Nhã có để ý tới, lão đầu liền chuyển đề tài.


      " phải."- Khắc Lôi Nhã lạnh lùng phun ra hai chữ.


      “Khắc Lôi Nhã mới vào học ở học viện Húc Nhật, còn tiến hành khảo hạch công hội Ma pháp.” – Trong lòng Tẫn Diêm mừng rỡ, cư nhiên chủ động nhắc đến chuyện này, chẳng lẽ muốn chỉ dẫn cho Khắc Lôi Nhã? Nếu như vậy, nàng quả rất may mắn! Vì lão đầu ấy chính là Thánh Ma Đạo Sư duy nhất của nước An Mạt Cách Lan, là lão sư của viện trưởng học viện Húc Nhật- Khắc Lý Phu. Tên của lão được người người truyền tụng. Lão chính là truyền kì, Thánh Ma Đạo Sư những nước khác cũng có nhưng hai mươi sáu tuổi liền trở thành Thánh Ma Đại Sư cũng chỉ có lão. Thiên tài trong thiên tài chính là lão. Nhưng là, người đời cũng đều biết, lão nhân này trong truyền thuyết có khuyết điểm lớn. Đó chính là – háo sắc! phải háo sắc bình thường mà là háo sắc kinh thiên động địa!


      “Vậy ngươi có sư phụ chưa?” – Khắc Lý Phu hào hứng bừng bừng hỏi.


      Những lời này lại làm cho Tẫn Diêm giật mình, cằm cũng muốn trật khớp! Lời này của Khắc Ly Phu là ý gì? Muốn nhận Khắc Lôi Nhã làm đệ tử? thể nào? Đệ tử của rất ít, trong số đó chính là viện trưởng học viện Húc Nhật! Lão coi trọng Khắc Lôi Nhã sao? Lạp Tây Á thiên phú hơn nhiều nhưng Khắc Lý Phu cũng thèm nhìn qua. Hôm nay lại hỏi Khắc Lôi Nhã như vậy?


      "Có." – Khắc Lôi Nhã lạnh lùng trả lời càng làm cho Tẫn Diêm thiếu chút nữa ngã xuống ngựa. Nàng có biết trước mặt nàng là cơ hội lớn


      “Ta nhận ngươi làm đồ đệ thế nào?” – Khắc Lý Phu chút nào để ý câu trả lời của nàng, vẫn như cũ cười hì hì hỏi.


      Trong lòng Tẫn Diêm đột nhiên cảm giác được bay lên, rơi xuống rồi tiếp tục bay lên


      " cần." – Khắc Lôi Nhã lạnh lùng cự tuyệt. người chỉ có thể có sư phụ, Khắc Lôi Nhã rất ràng.


      Trong long Tẫn Diêm lần nữa rơi xuống. cảm giác buồng tim của mình hôm nay rất bị kích thích


      "Ngươi biết ta là ai ?" – Khắc Lý Phu bĩu môi có chút giận. Bao nhiêu người muốn làm đệ tử của ? Suy nghĩ chút, nha đầu xinh đẹp này biết mình là ai nên mới có thái độ như vậy thôi.


      " lão đầu bỉ ổi, háo sắc." – Khắc Lôi Nhã độc miệng . Sắc mặt Tẫn Diêm đại biến, mặc dù lời của Khắc Lôi Nhã là nhưng người trước mặt là Khắc Lý Phu nha!


      "Khụ, khụ ~~" - Khắc Lý Phu ho khan cái, nhưng mà mặt lại có chút thẹn thùng hoặc giận dữ, mà vội vàng lên tiếng:


      “Ta chính là Khắc Lý Phu


      “Đại sư Khắc Lý Phu, ra là ngài! Ngài là Thánh Ma Đạo Sư duy nhất của nước chúng ta, là nhân vật truyền kỳ, vì sao hôm nay lại xuất tại nơi này đây?"- Tẫn Diêm lập tức ra thân phận của Khắc Lý Phu, dĩ nhiên là gián tiếp cho Khắc Lôi Nhã, cái lão đầu thể đắc tội, tốt nhất chính là bái ông ta làm sư phụ


      Khắc Lôi Nhã khẽ nhíu mày, Khắc Lý Phu? Là thiên tài trong truyền thuyết? Lão sư của viện trưởng học viện Húc Nhật? Là Thánh Ma Đạo Sư duy nhất của nước An Mạt Cách Lan! Cư nhiên lão lại có nhân phẩm như vậy,da mặt dày, háo sắc, lại rất bỉ ổi


      Trong lòng Tẫn Diêm nghi hoặc, tại sao nhân vật truyền kỳ như Khắc Lý Phu lại coi trọng Khắc Lôi Nhã? Nếu như chỉ vì dung mạo của nàng, lý do này quá gượng ép rồi. Bởi vì Ma Pháp sư xinh đẹp, ở đâu chẳng có. Chỉ có nguyên nhân đó là Khắc Lôi Nhã có chỗ hơn người nhưng phát , lại bị Khắc Lý Phu phát .


      Khắc Lôi Nhã nhớ lại những lời mà Hi Nhĩ Cổ Đốn dặn dò nàng, thể ở trước mặt người ngoài biểu diễn thiên phú của nàng, hơn nữa còn phải gặp người kia. Cũng chỉ có người kia mới có tư cách làm sư phụ của mình. Chẳng lẽ gia gia nàng là ám chỉ người này? Trong lòng Khắc Lôi Nhã suy đoán.


      Xét thân phận, tám chín phần là lão rồi


      Nếu là như vậy ...


      Đáy mắt Khắc Lôi Nhã lên tia sáng dễ dàng phát giác, giảo hoạt cười.


      “Ngươi muốn làm sư phụ ta?” – Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìn lão nhân cưỡi ngực bên cạnh vẫn dùng con mắt bỉ ổi nhìn trước ngực nàng.


      Khắc Lý Phu lấy lại tinh thần, nhíu mày nhìn Khắc Lôi Nhã, cỗ ma pháp quỷ dị tản ra. Thanh Khắc Lý Phu trực tiếp vang lên, truyền cho Khắc Lôi Nhã để cho Tẫn Diêm nghe:


      “Nha đầu xinh đẹp, thiên phú của ngươi ngàn năm khó gặp, hắc hắc, làm đệ tử của ta , ta bạc đãi ngươi.” – Thanh này bỉ ổi giống như bọn buôn người lừa gạt tiểu muội muội.


      Khắc Lôi Nhã hiểu, đây cũng là loại ma pháp cao cấp, cư nhiên có thể trực tiếp truyền lời cho ngừơi kháv. Lão đầu này giơ tay nghĩ rất có tư cách.


      "Cái này sao ~~"- Khắc Lôi Nhã cau mày, hình như suy tư điều gì, chính là chậm chạp chịu tỏ thái độ.


      Dáng vẻ của Khắc Lý Phu có chút nóng nảy.


      Lúc ở cửa thành liền nhìn thấy Khắc Lôi Nhã xinh đẹp, sau đó ngạc nhiên phát nàng có thiên phú hơn người. Bảo bối như vậy làm sao có thể buông tha? Nhất định phải thu làm đệ tử của lão! Tiểu nha đầu này nhất định có thể kế thừa lão. Nhất định có thể cùng đệ tử của lão gia hoả kia so tài! Hừ! Cái lão già kia hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu kia …Chờ xem , lão già!

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 14. Món quà quý giá


      Khắc Lôi Nhã tuyệt đối phải là người lương thiện, đáng tiếc lão già Khắc Lý Phu háo sắc giờ phút này lại hoàn toàn mù quáng muốn nhận nàng làm đệ tử, phát ra điểm này. Tẫn Diêm giảm tốc độ, chờ hai người đến phía trước, chờ đợi ở phía sau.


      “Tại sao ta phải làm đệ tử của ngươi?” Khắc Lôi Nhã cau mày, bộ dáng sầu não.


      “Làm đệ tử của ta, ngươi có thể xông pha.” Bộ dáng Khắc Lý Phu phô trương, giống như đám nhà giàu mới nổi. Dĩ nhiên, lời này tuyệt đối là rất ! Khắc Lý Phu chỉ rất háo sắc, hơn nữa lại siêu cấp bao che. Coi như đệ tử của sai, nhưng vẫn bảo vệ đến cùng, như bảo vệ con gà con. Đương nhiên để trở thành đệ tử của là việc rất khó, đến nay, chỉ mới có hai đệ tử. Khắc Lôi Nhã là người thứ ba nhìn trúng.


      “Vậy sao?” Khắc Lôi Nhã tỏ vẻ khinh thường “Tốt đâu thấy. Thực tế chút .”


      Khắc Lý Phu há miệng, con ngươi khẽ chuyển, trong lòng lại vui mừng, ngay cả khi có cơ hội như vậy mà con nha đầu xinh đẹp này cũng thế.


      “Cái này cho ngươi, nha đầu xinh đẹp. Khi ngươi bóp vỡ nó, có thể gọi thiên sứ Lưỡng Dực Linh Hồn Thể bảo vệ ngươi.” Trong tay Khắc Lý Phu lập tức ra chiếc dây chuyền, là hình giọt nước trong suốt, dưới ánh mặt trời chiếu sáng lấp lánh. Vật này, thắng cuộc với cái lão gìa vô sỉ hèn hạ hạ lưu kia. lần đánh bạc lại đặc biệt đại thắng, cuối cùng vì mình có đệ tử có thể sánh với đệ tử của ta nên rất tức giận.


      Khắc Lôi Nhã liền nhận lấy, chút khách khí. Thấy bộ dáng đau lòng của Khắc Lý Phu, Khắc Lôi Nhã cũng biết đây là vật quý giá nhưng sợ rằng trong mắt cũng chẳng đáng là bao.


      “Giờ có thể gọi ta tiếng sư phụ chứ?”Khắc Lý Phu vui vẻ hỏi.


      Khắc Lôi Nhã lại đung đưa dây chuyền trong tay: “Vật này là duy nhất, bóp nát hết chứ? Ngộ nhỡ đối phương rất mạnh, trực tiếp giết ta trong nháy mắt. Vậy phải ta chết chắc sao? Đệ tử của hiệu trưởng học viện Húc Nhật còn được tặng chiếc vòng tay Khinh Phong đấy. ” Khắc Lôi Nhã đưa chiếc dây chuyền lên trung, khinh thường vứt bỏ chiếc vòng. Trong lòng cũng thầm, tên Thánh Ma Đạo Sư nay, đồ tốt còn có thể ít sao? Tại đây còn muốn dùng chút đồ này muốn đuổi mình.


      Khắc Lý Phu nháy mắt, thể biết áy náy, chợt cười hắc hắc đứng lên: “Vật kia có gì tốt chứ. Cái này cho ngươi, cái này cũng cho ngươi, còn cái này nữa.” Khắc Lý Phu thoáng cái, nhiều thứ đồ tốt khác lại tay. Khắc Lôi Nhã hiểu, Khắc Lý Phu nhất định có ít vật phẩm truyền thuyết quý hiếm. Là chiếc nhẫn gian còn là túi gian, cũng thể biết được.


      “Những thứ này là cái gì?” Khắc Lôi Nhã nhìn chằm chằm những thứ tay Khắc Lý Phu nghi ngờ hỏi.


      “Cái này là áo choàng thân, ngươi có thể biến mất thân hình, nhưng thời gian chỉ có 10 phút. Cái này là vòng tay thuấn di, nhưng ma pháp ma thâm thế thể tiếp cận, chỉ có thể lui về sau chiếc vòng mười lăm thước. Chỉ là đây cũng đủ thời gian cho ngươi chạy trối chết khi nguy hiểm rồi. Cái cung tên này là võ khí ma pháp. Chỉ cần rót chút ma lực vào có mũi tên ma pháp, căn cứ vào thuộc tính của ngươi, mũi tên khi phát ra mang thuộc tính ấy. Thuộc tính của ngươi là hoả, nên sau này có Hoả Viêm.” Khắc Lý Phu cười hắc hắc, những thứ này quý hiếm vô cùng, tốt hơn nhiều so với vòng tay khinh phong của Lạp Tây Á. Món thứ nhất, là quá quý giá, quá quý giá. Bảo vật như vậy mà rơi vào tay thích khách, dù chỉ là 10 phút ngắn ngủn, cũng là trí mạng vô cùng. Bảo vật thứ hai, vòng tay lui về phía sau mười lăm thước là gì? Pháp sư kiêng kỵ nhất là cận chiến, phải cách xa kẻ thù, nên vô cùng có lợi. Cái cuối cùng, mũi tên khéo léo, vô cùng đẹp, phía có khắc hoa vàng, hoa khắc đó phát ra chút ma pháp nhàn nhạt, dấu ma pháp dưới bông hoa ấy, thê khôi khen kẻ chế tạo mũi tên này có thẩm mỹ vô cùng cao.


      “Ân, cám ơn.” Khắc Lôi Nhã khách khí nhận lấy toàn bộ những thứ này, trong lòng cực kỳ hài lòng, lão già háo sắc này ra tay hào phóng.


      “Hắc hắc, nha đầu xinh đẹp, bây giờ có thể gọi tiếng sư phụ rồi chứ?” Khắc Lý Phu vui vẻ ra mặt, .


      “Ân ~~ cái này ~~” Sắc mặt Khắc Lôi Nhã có chút nghiêm túc “Trước ta cho ngươi, ta có lão sư chính là lão sư vỡ lòng của ta. Nên nếu ngươi là sư phụ ta, chỉ có thế là nhị sư phụ, xếp sau .Chỉ có điều kiện này thôi.


      Gương mặt Khắc Lý Phu hi hi ha ha rốt cuộc biến sắc. Nhị sư phụ? Đến tận bây giờ chưa từng nghe qua kiểu xưng hô như thế. Mình đường đường là Thánh Ma Đạo Sư lại xấp sau người ta? Có lầm vậy?


      “Người kia cũng là Thánh Ma Đạo Sư?” Khắc Lý Phu giận dữ hỏi.


      phải.” Khắc Lôi Nhã lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc kì lạ, : “Đây là điều kiện duy nhất của ta, nhưng cũng là điều kiện ta tuyệt đối nhượng bộ.”


      “Được.” Ai ngờ, Khắc Lý Phu lại hào sảng đồng ý, bởi lòng có tính toán. Rồi Khắc Lý Phu híp mắt : “Bây giờ có thể kêu tiếng sư phụ được chứ?”


      “Dạ, sư phụ.” Khắc Lôi Nhã lúc này dứt khoát kêu lên.


      “Ha ha, ha ha ha ha …… Tốt! Tốt! Tốt!!!” Khắc Lý Phu ngửa mặt lên trời cười lớn, cười đến thiếu chút nữa ngã lộn khỏi ngựa. Lần này mình rốt cuộc có thể tự hào rồi!


      Tẫn Diêm xa xa thấy Khắc Lý Phu cười thiếu chút nữa ngã khỏi ngựa, cũng hiểu được chuyện gì xảy ra. nhận Khắc Lôi Nhã làm đệ tử? Trời ạ! Chuyện thể tượng tượng nổi xảy ra! Khắc Lôi Nhã rốt cuộc có điểm nào hơn người mà mình phát ra? Tại sao nhân vật trong truyền thuyết này lại coi trọng Khắc Lôi Nhã? Tẫn Diêm vẫn trăm lời thể giải thích nổi. Chỉ là, tin tức này nên sớm thông báo cho công tước đại nhân. Còn người kia ……


      “Đồ đệ bảo bối à, ngươi đến núi Tật Phong làm gì?” Khắc Lý Phu nháy mắt nhìn Khắc Lôi Nhã hỏi.


      “Làm nhiệm vụ hái thảo dược, kiếm tiền. Còn có chuẩn bị Tiểu Ma Thú, cũng như kinh nghiệm sống cho mình.” Khắc Lôi Nhã thuận miệng . Với việc bí pháp tinh thần, Khắc Lôi Nhã cũng muốn nhiều người biết, huống chi đây là tài sản quý báu mà đại sư phụ Ô Mã Lý tặng cho. Vừa rồi Khắc Lý Phu vừa nghe mình là nhị sư phụ, sắ mặt đại biến, nàng phải là thấy, cách sáng suốt nhất chính là trước mặt nhị sư phụ nên nhiều về đại sư phụ.


      “Nha. Kỵ sĩ của ngươi thực lực cũng tệ, có tài nghệ cũa Đại Kiếm Sư. Có ở bên người có nguy hiểm gì. Ta còn chuyện phải xử lý, muốn tìm vài ngườ. Chờ ngươi làm xong nhiệm vụ trở về Công Hội Ma Pháp tìm ta. Ta dốc hết sức dạy tất cả cho ngươi.”Nét mặt Khắc Lý Phu thoải mái hơn. Lần này theo Khắc Lôi Nhã, thuận lợi nhận Khắc Lôi Nhã làm đệ tử, phải nhanh về để xử lý việc kia rồi.


      Khắc Lôi Nhã trong lòng giật mình, là vì Khắc Lý Phu Tẫn Diêm có thực lực, thứ hai hẳn vì Khắc Lý Phu gấp gáp như vậy, chuyện kia nhất định phải là chuyện đơn giản. Tẫn Diêm chỉ là Đại Kiếm Sĩ sao? Thế nào lại là Đại Kiếm Sư? Vượt những 2 cấp bậc? vậy Tẫn Diêm cố ý che giấu thực lực của mình? Khắc Lý Phu coi trọng Khắc Lôi Nhã, Khắc Lôi Nhã cũng nhìn được. Nhưng làm sư phụ lại theo để chỉ dẫn đệ tử, bây giờ lại vội vã về thành, nhất định là có chuyện lớn.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 15. Đúng là người của thần điện Quang Minh!


      Khắc Lôi Nhã nghĩ rốt cuộc Khắc Lý Phu vì chuyện quan trọng gì mà lại gấp gáp như vậy. lúc này thanh của Khắc Lý Phu truyền đến: “Nha đầu xinh đẹp, sớm về sớm nha. Ta chờ ngươi đấy.” Khắc Lý Phu dặn dò rồi quay đầu, vè. nhìn đến Tẫn Diêm ở phía sau. chính là người như vậy, đối với những người mình hứng thú để ý đến. Pháp sư luôn luôn ngạo mạn, luôn gắn liền với vẻ thần bí của họ và lực lượng mạnh mẽ.


      “Khắc Lôi Nhã, Đại sư Khắc Lý Phu nhận ngươi làm đệ tử rồi sao?” Tẫn Diêm thúc ngựa chạy lên phía trước xác nhận lại.


      “Ừ.” Khắc Lôi Nhã xem lại món đồ Khắc Lý Phu vừa đưa tay, nhàn nhạt ừ tiếng. Đối với kỵ sĩ Tẫn Diêm này, Khắc Lôi Nhã cũng có thiện cảm gì, cho dù ngày đó nguyện thề. Khắc Lôi Nhã đeo chiếc vòng vào tay, khéo léo thu vào áo choàng và cây cung, sau đó về phía trước. Tẫn Diêm theo sát phía sau.


      Dọc đường căn bản gặp chút trở ngại nào. Vì kỵ sĩ và pháp sư lập thành tổ đội mạo hiểm về núi Tạp Phong, hay là do người mới cái gì cũng hiểu, hay là họ chính là tổ đội rất mạnh. Đương nhiên, hai người đều cho rằng đó là trường hợp sau cùng. Trong mắt hai người cũng phải loại người mới rất hiếu kỳ, kích động. Những kẻ mới thường đánh cướp hay lừa gạt gì đó. Nhưng hai người lại nhận thức rất . Họ muốn trộm gà được còn mất cả nắm gạo.


      Như vậy cũng được năm ngày rồi, cuối cùng tới trấn gần núi Tật Phong, Tẫn Diêm phụ trách việc tìm chút đồ, hai người chuẩn bị nghỉ ngơi và hồi phục lại, hôm sau vào núi.


      Ban đêm, Khắc Lôi Nhã ngồi bên cửa sổ, lẳng lặng nhìn bầu trời có đến hai vầng trăng tròn. Thế giới này thần kỳ. Hàng năm cứ 4 tháng đầu bầu trời có 1 mặt trăng, 4 tháng tiếp đó, có 2 mặt trăng, 4 tháng cuối bầu trời lại có đến 3 mặt trăng. Bây giờ là đầu tháng bảy, bầu trời xanh lại có 2 mặt trăng. Khắc Lôi Nhã thậm chí còn nghĩ đến, chính là bởi vì ánh trăng kỳ quái thế này, nên thế giới này mới tràn đầy ma pháp thần kỳ như vậy.


      Núi Tật phong là nơi nguy hiểm nhưng cũng là nơi hái tiền. Có nhiều nguy hiểm, có biết bao nhiêu là tiền trong đó. Có vô số Mạo Hiểm Gia, Dong Binh Đoàn, già trẻ lớn bé đều đến đây. Nhiệm vụ hoàn thành, săn giết ma thú lấy được ma hạch, bán ra giá rất cao. Nhưng lại có ít người có thể xâm nhập vào bên trong núi Tật Phong, có người bên kia nó là sa mạc vô biên, cũng có người đó là dòng sông băng vô tận. Nhưng nó thế nào, có ai có đáp án chính xác.


      Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm, hai người cứ cưỡi ngựa như vậy tiến vào núi Tật Phong. Nhưng đường đến cũng chẳng thấy ma thú, cả ma thú cấp thấp cũng có.


      “Nếu có ma thú cao cấp ở gần đây, chắc là Dong Binh Đoàn tới.” Tẫn Diêm phân tích. Hiển nhiên, nơi này có ma thú cao cấp, vậy lời giải thích duy nhất chính là vừa có đội khá mạnh của Dong Binh Đoàn càng quét tiến vào.


      thôi.” Ánh mắt Khắc Lôi Nhã lại dừng tại những thứ ươn ướt nơi tăm tối kia, nhiệm vụ của họ lần này chính là thu thập Đoạn Trường thảo sinh trưởng ở nơi này, chỉ là vẫn chưa tìm được.


      Núi Tập Phong rộng rãi, rất dài, tuyệt đối phải người thường có thể nghĩ đến, càng về phía trước, con đường phía trước cách nào cưỡi ngựa tiến vào được nữa. Hai người chỉ có thể để ngựa lại, bộ về phía trước.


      hơn nửa ngày, bóng đêm dần tối xuống, họ chỉ tìm được 3 cây Đoạn Trường thảo.


      “Chúng ta nên dừng lại phía trước dựng trại nghỉ ngơi thôi. Phía trước là mảnh đất trống.” Tẫn Diêm hiển nhiên đến nơi này.


      Khắc Lôi Nhã gật đầu, thêm gì,


      Thời điểm hai người tiến về phía trước, lại nghe được hàng loạt thanh kì quái. Hình như có tiếng đánh nhay. Trong khí truyền đến từng đợt mùi máu tươi, còn kèm cả tiếng trách giận của người, tiếng sói tru.


      “Là bầy Phong Lang! (coll: sói gió à? @@)” Tẫn Diêm cau mày. ràng phía trước có người bị bầy Phong Lang tấn công, hơn nữa hình như còn là cuộc chiến khốc liệt nữa. Phong Lang chỉ là ma thú cấp 3, nhưng khiến người ta đau đầu nhất là miệng bọn chúng có thể phun ra lực công kích mười phần Phong Nhận, mà chúng lại là động vật sống theo bầy đàn. Trời sinh tính tình tàn bạo, hơn nữa nhất định thông minh, là cái chủng loại có thù tất báo … Động vật phiền toái. Bầy Phong Lang phải ở trung bộ núi Tật Phong, sao lại xuất ở nơi này? Tẫn Diêm cau mày, có chút nhớ lại thông.


      “Lão tử liều mạng với các ngươi!” giọng quen thuộc tục tằng, giận dữ vang lên.


      Tiếp theo lập tức có tiếng quát lớn nóng nảy: “Khắc Á Tư, được kích động!”


      A, Khắc Lôi Nhã chợt hiểu, đây phải giọng ở công hội lính đánh thuê nghe được sao. Hình như là Thiết Huyết dong binh đoàn gì đó.


      “Xem ra bọn họ gặp phải rắc rối lớn rồi.” Tẫn Diêm ngẩng đầu nhìn sắc trời, sắc trời ngày càng mờ mịt. Đêm tối, đúng là thế giới đầy sợ hãi, tà ác, chết chóc.


      Khắc Lôi Nhã rút cái gì đó bên hông túi, hồi lâu rút ra con chim đen , con chin này có sinh mệnh, có hơi thở. Đây là ma ngẫu, là ma pháp tự hào nhất của Ô Mã Lý.


      Khắc Lôi Nhã rót vào chút ma lực trong cơ thể của ma ngẫu, con chim chợt đứng lên, khẽ kêu hau tiếng chiêm chiếp, vỗ cánh bay giữa trời . Khắc Lôi Nhã lại rút ra Thuỷ Tinh Cầu , trong thuỷ tinh cầu lập tức lên thứ mà ma ngẫu thấy!


      Tẫn Diêm ở bên nhìn kinh hãi. Ô Mã Lý cả ngày mặt lạnh, già nua lại keo kiệt vô cùng kia, lại dạy kỹ năng đặc biệt này cho Khắc Lôi Nhã!!!


      Trong thuỷ tinh cầu kia ra nhóm người hình như rơi vào cuộc chiến khốc liệt, xung quanh có rất nhiều Phong Lang đứng yên ở đó. Hình như cũng đợi màn đêm tối đến. Thay phiên nhau tấn công, đơn giản nhưng là cách hiệu quả nhất. Ở giữa có chừng hai ba mươi người tựa lưng vào nhau vây ở trung tâm, ở trung tâm là những người bị thương mất khả năng chiến đấu. Dù bọn họ rất nhếch nhác, nhưng lại có người chết. Có thể thấy được thực lực của họ quả tệ. Kỵ sĩ và cung thủ chiếm đa số, chỉ có pháp sư, có lẽ ma lực bị hao tổn. Pháp sư ít ỏi ấy quyết định giá trị của họ. Pháp sư trẻ tuổi đó xem ra hơi yếu chút, được những đồng đội vây ở trung tâm, bảo vệ nghiêm mật.


      “Tiểu thư, ngươi muốn giúp họ?” Lúc này Tẫn Diêm dùng tên tuổi để gọi Khắc Lôi Nhã, mà dùng tiểu thư để gọi, hiển nhiên là đợi Khắc Lôi Nhã ra lệnh, chứ phải hỏi ý nàng.


      Đáy mắt Khắc Lôi Nhã thoáng loé lên tia sáng, thoáng qua rồi lại biến mất. Đại Kiếm Sư, cấp bậc đó lần lượt là Kiếm Thánh và Kiếm Thần. Thực lực của Tẫn Diêm thết nào, có thể thử chút.


      “Ừ, giúp họ.” Khắc Lôi Nhã nhàng . Đối phương là người của Dong Binh Đoàn thứ hai cả ngước, giúp họ về sau tất nhiên là có lợi.


      “Vâng” Tẫn Diêm rút kiếm ra, kiếm phát ra chấn động , thân kiếm phát ra đấu khí xanh, vậy là Đại Kiếm Sĩ có Đấu Khí. Nhưng Khắc Lôi Nhã hiểu , nếu như Khắc Lý Phu sai, màu sắc đấu khí của Tẫn Diêm phải là màu tím! Nhưng Tẫn Diêm cũng mù quáng xông về phía trước, hiểu được trách nhiệm quan trọng là bảo vệ Khắc Lôi Nhã an toàn.


      Khắc Lôi Nhã triệu hồi ma ngẫu chim , Thuỷ Tinh cầu lại được thu hồi. Lấy ra ma trượng khéo léo tinh xảo. Ma trượng này cần phải , cúng là do Ô Mã Lý đưa cho Khắc Lôi Nhã. Đây là ma trượng mà Ô Mã Lý dùng khi vừa trở thành pháp sư. Ý nghĩa dĩ nhiên là giống như vậy.


      Khắc Lôi Nhã chậm rãi giơ ma trượng lên, niệm chú ngữ phức tạp. Trong phút chốc vô số hoả cầu to bằng đầu nắm tay đầy trời hướng về Phong Lang trước mặt họ. Bị tấn công ngoài ý muốn, Phong Lang kêu thảm thiết. Da lông bị đốt trơ trụi tản ra mùi hôi thối trong khí. Tẫn Diêm ở trước mặt mở đường, hai người thuận lợi đến đám người bị vây ở giữa.


      “Pháp sư!”


      “Là pháp sư!”


      Tiếng kinh hô xen lẫn niềm hi vọng và mừng rỡ.


      “Là ngươi! Tiểu thư xinh đẹp.” Nam tử đến gần Khắc Lôi Nhã, người dính chút ít máu là kẻ lần trước ở công hội lính đánh thuê.


      Khắc Lôi Nhã lên tiếng, mà tập trung tinh thần cảnh giác nhìn phía trước. Bóng đêm dần tối, lúc này lại nghe thấy tiếng của Phong Lang. Nhưng lại phải rời , mà toàn bộ chúng nằm phục trong bụi cỏ, hình như chuẩn bị cho cuộc tấn công tiếp theo.


      “Trước tiên đốt lửa lên.” Nam nhân vạm vỡ được gọi là Khắc Á Tư hình như là đội trưởng của tiểu đội này, giờ phút này rốt cuộc tỉnh táo lại, bắt đầu phân phó những người bị thương nhưng vẫn còn có thể di chuyển làm chút chuyện. Những người khác vẫn cảnh giác bảo vệ như cũ.


      Gió….


      Lúc này, hồi gió kỳ lạ thổi ngang qua.


      Xa xa giữa trung lên ánh bạch quang thánh khiết. (thánh thiện)


      Mọi người ngạc nhiên nhìn về phía nguồn sáng. Ánh sáng chói mắt kia ngày càng gần, giữa ánh sáng rực rỡ ấy lại có 1 bóng người.


      “Là người của thần điện Quang Minh!” vui mừng trong giọng của Khắc Á Tư tăng lên mấy phần. Có thể bay giữa trung, người có ánh bạch quang thánh khiết thế này, nhất định chính là người của thần điện Quang minh, hơn nữa thực lực tầm thường! Nếu như Khắc Lôi Nhã xuất khiến họ cảm nhận được hy vọng được cứu. Vậy người của thần điện Quang Minh xuất càng thể nghi ngờ thêm, giống như giúp họ ăn được viên Định Tâm Hoàn! ( Bình tĩnh hơn)


      Ánh bạch quang thánh khiết ngày càng gần, người giữa luồn sáng ấy cũng dần ra.


      Thấy đó là nam tử.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 16: Cuộc gặp gỡ vận mệnh


      Bạch quang dần dần tiêu tán, người từ trung chậm rãi đáp xuống trước mặt mọi người. thân trường bào trắng nhiễm chút máu nào, bị núi Tật Phong ảnh hưởng, có thể thấy thực lực của người này rất cường đại.


      Khắc Lôi Nhã quan sát người kia. Nam tử này trẻ tuổi, chừng hai mươi tuổi nhưng thân trường bào màu trắng của lộ ra màu vàng tinh xảo, có địa vị thấp trong thần điện Quang Minh. mái tóc bạc phiêu dật, dung nhan tuyệt mỹ ra, đôi mắt màu tím hiếm thấy, khiến cho người ta càng muốn ngắm nhìn. Cả người tản ra cổ ánh sáng uy nghiêm, thể xâm phạm.


      Nam tử trẻ tuổi lạnh nhạt nhìn mọi người cái, khi nhìn thấy Khắc Lôi Nhã, trong ánh mắt chợt vụt sáng, sau đó liền dời , gì. Chỉ là chậm rãi giơ tay, uy lực kinh người cứ như vậy tản ra. Phong Lang mặt đất liền phát ra thanh ô ô. Hình như là sợ hãi cái gì.Rất nhanh, Phong Lang cư nhiên bò dậy từ từ chậm rãi lùi lại, lui . Đồng thời, oai phong, cường uy của bao phủ khiến cho mọi người có chút khó thở, thậm chí còn có ý nghĩ muốn quỳ xuống cúng bái. Nếu là người dân bình thường, bây giờ sớm quỳ xuống cúng bái rồi, nhưng mọi người ở đây đều phải dân thường, đương nhiên cũng đè xuống được kích động của mình.


      Nam tử trẻ tuổi kia dường như nhìn thấy tình huống bên này, ngón tay nhàng vung lên, giải trừ cường uy bên này. Tất cả mọi người thở phào cái.


      Sắc mặt của Khắc Lôi Nhã lại trầm xuống. Đây chính là cường giả sao? Đây là lực lượng, là chênh lệch giữa nàng và cường giả! Đến lúc nào, nàng mới vượt qua được người này.


      Nam tử tuyệt mỹ kia lần nữa phất tay, ánh sáng liền bao phủ, vây quanh những người bị thương. Vết thương của họ nhanh chóng phục hồi. Tiếng kinh hô lại bắt đầu vang lên. Mục sư, nam tử áo trắng này lại là Mục sư! Hiếm khi Mục sư lại xuất ở những chỗ như thế này. Hơn nữa chỉ cần vung tay chữa trị cho cả đoàn.


      chờ mọi người cảm ơn, nam tử kia nhanh chóng bay , biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Chờ mọi người phục hồi tinh thần lại mới nhớ tới mình thất lễ, vẫn kinh ngạc về thực lực của nam tử kia mà quên cảm ơn ân nhân của bọn họ.


      Khắc Lôi Nhã nhìn bóng đêm, lâu gì. Tẫn Diêm trầm mặc, hình như có thể cảm thấy trong lòng Khắc Lôi Nhã có vẻ dao động.


      "Tiểu thư xinh đẹp, các ngươi làm sao lại xuất tại nơi này? Chính là hai người các ngươi?" – Khắc Á Tư nhìn quanh bốn phía, có phát những người khác, liền tò mò hỏi Khắc Lôi Nhã.


      " Ừ, để làm nhiệm vụ." – Khắc Lôi Nhã trả lời ngắn gọn .


      " cám ơn các ngươi trợ giúp." – Khắc Á Tư mỉm cười, từ đáy lòng cảm tạ


      “Còn chưa thỉnh giáo thanh danh của tiểu thư.”


      " cần, chúng ta cũng giúp được gì.” – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt câu.




      " thể như vậy tiểu thư. Chỉ cần người có lòng giúp chúng ta là tốt rồi.” – Khắc Á Tư nghiêm túc trả lời.


      tại còn nguy hiểm.” – Tâm tình Khắc Lôi Nhã hiển nhiên tốt lắm, lạnh lùng :


      “Vậy chúng ta xin từ biệt, Tẫn Diêm, thôi."


      "Đợi chút, tiểu thư, nếu như ghét bỏ, chúng ta hãy cùng cắm trại ở đây . Chúng ta thấy núi Tật Phong có chút khác thường so với mọi khi, hình như có chuyện gì xảy ra, cho nên mới gặp được bầy Phong Lang” – Khắc Á Tư chân thành . lo lắng cho an toàn của vị tiểu thư xinh đẹp này. Nếu như nữ nhân sinh đẹp như vậy mất mạng trong tay ma thú xấu xí, đúng là chuyện khiến cho người ta hối tiếc.


      “Khắc Lôi Nhã, có chút đạo lí. Nơi này có điểm khác thường." - Tẫn Diêm giọng bên tai Khắc Lôi Nhã:


      bằng chúng ta trước tiên ở nơi này cắm trại, ngày mai đến nơi đó liền tách ra.”- Khắc Lôi Nhã suy nghĩ chút rồi gật đầu cái, khí nơi này quỷ dị, kỳ quái.


      Ban đêm, đống lửa bùng lên khiến cho gian sáng lên, mỗi lều cũng lên đèn.


      Khắc Nhã Lôi mình ngồi trong lều, hấp thu nguyên tố ma pháp ở nơi này. Ma pháp ở núi Tật Phong hiển nhiên so với bên ngoài dày hơn nhiều.


      Tẫn Diêm ngồi cách đó xa, cùng mọi người trò chuyện, tán gẫu.


      "Huynh đệ, hôm nay cám ơn các ngươi. Ta tên là Khắc Á Tư,là đội trưởng của Thiết Huyết dong binh đoàn. Còn ngươi sao?” – Khắc Á Tư cầm túi rượu uống, bọn họ cùng nhau ăn mừng khi mới thoát chết. Nhưng cũng có chừng mực, tuyệt đối uống rượu say.


      "Tẫn Diêm." - Tẫn Diêm nhàn nhạt trả lời.


      “Còn vị tiểu thư kia, là Khắc Lôi Nhã.”- Khắc Á Tư vừa rồi mới nghe Tẫn Diêm gọi nàng như vậy, lần nữa xác nhận hỏi.


      “Ừ. Chúng ta cũng có giúp các ngươi cái gì. Người giúp các ngươi chính là nam tử của thần điện Quang Minh.” - Tẫn Diêm nhàn nhạt xong, ngăn chặn lời của Khắc Á Tư sắp sửa .


      "Người kia, rất lợi hại." - Khắc Á Tư buông túi rượu trong tay xuống, nặng nề :


      “Còn chưa sử dụng ma pháp, chỉ cần cường uy của khiến cho ma thú phải lui . Còn có, áo khoác của có hoa văn kim hoa, ở thần điện Quang Minh tuyệt đối phải người bình thường.”- Mặc dù khiến cho ma thú lui chỉ là Phong Lang cấp ba, nhưng chỉ dựa vào cường uy quả rất cường hãn.


      Tẫn Diêm trầm tư xuống, trong đầu nhớ đến nam tử có ánh mắt màu tím quý hiếm.


      "Là Thánh tử của thần điện Quang Minh!"- Tẫn Diêm chợt mở miệng chắc chắn .


      Khắc Á Tư cùng những người chung quanh nghe vậy cũng sửng sốt. hồi lâu, Khắc Á Tư mới hồi hồn laị, chợt hiểu :


      “Nghe Thánh tử của thần điện Quang Minh có lực lượng ánh sáng, chẳng những là Ma Pháp Sư cao cường, mà còn là Mục sư hiếm thấy. Là người được Giáo Hoàng đề cử. Hơn nữa, còn có đôi mắt màu tìm, có thể biết trước tương lai.”


      Tẫn Diêm trầm mặc gì. Những lời này cũng quá , mới vừa rồi cũng thấy được cường đại của nam tử kia. Nhưng là đôi mắt màu tím kia có thể biết trước tương lai, cái này chỉ sợ phải . Tin đồn thường bị mọi người truyền cách thái quá.


      Trong lều, Khắc Đức chậm rãi mở mắt, ánh mắt kên vẻ quật cường, cam lòng.


      Cường giả! Đây chính là cường giả trong cái thế giới này! Nhất định phải trở nên mạnh mẽ, nhất định.


      Thánh tử Thần Điện Quang Minh? Khắc Lôi Nhã lần nữa chậm rãi nhắm mắt. ngày, nàng trở nên cường đại như vậy. ! Nhất định vượt qua .


      Đây là lần đầu tiên Khắc Lôi Nhã cùng gặp mặt, dĩ nhiên, tuyệt đối cũng phải là lần cuối cùng.


      Trong bầu trời đêm, ánh sao sáng ngời, quỹ đạo hình như chệch hướng chút.


      Bên trong thần điện Quang Minh


      gian phòng u, có mái tóc màu xanh bỗng nhíu mày. Đó chính là vị Chiêm Tinh Sư kia của thần điện Quang Minh, rất lợi hại. Nhìn giá gỗ trước mặt nàng, Thủy Tinh Cầu trong suốt, cư nhiên lại chứa tia màu đen!


      Tại sao? Nàng có cảm giác lành xảy ra.


      Hình như là có lực lượng khổng lồ xuất . Còn có quan hệ với thần điện Quang Minh trong tương lai. Rốt cuộc là cái gì?


      Nàng chỉ có thể xác định, cảm giác này, tuyệt đối phải là tốt.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 17: Sa vào nguy hiểm.


      Sáng sớm hôm sau, Khắc Á Tư cố gắng giữ Khắc Lôi Nhã cùng Tẫn Diêm cùng bọn họ, bởi vì tất cả bọn họ đều cảm thấy núi Tật Phong này có chút khác thường. Trong khí tràn ngập cỗ quỷ dị, nên lời, thỉnh thoảng lại có tiếng kêu thê lương của đàn chim. Có ma thú chạy ra từ núi Tật Phong nhưng cũng công kích bọn họ mà giống như nhìn thấy họ, trực tiếp chạy mất. Hình như là sợ hãi cái gì đó.


      kỳ quái.”- Khắc Á Tư sờ lên cằm, nghi hoặc nhìn tình huống trước mắt.


      Khắc Lôi Nhã cũng khẽ cau mày, tự hỏi. Bỗng nhiên, ở chỗ này xuất bầy Phong Lang, người của Thần Điện Quang Minh xuất tại nơi này. Rốt cuộc là có chuyện gì?


      “Khắc Á Tư, chúng ta nên tiếp, ta có linh cảm xấu.” – thanh niên đứng sau Khắc Á Tư lịch . chính là Ma Pháp Sư duy nhất trong đội, cũng chính là quân sư của bọn .


      Sắc mặt của Khắc Á Tư nặng nề, chuyện này xảy ra mấy lần, quân sư của bọn họ mỗi lần đều vô cùng chính xác.


      “Tốt, vậy chúng ta tạm thời ra ngoài trước.” - Khắc Á Tư quyết định. Sau đó quay đầu với Khắc Lôi Nhã:


      “Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, người cũng nên theo chúng ta ra ngoài. Các người đơn độc tiến về phía trước gặp nguy hiểm.”


      "Cám ơn ý tốt của ngươi, nhưng mà ta có lí do thể về phía trước. Cho nên, xin cáo từ.”- Khắc Lôi Nhã khách khí cảm tạ rồi chào mọi người, về phía trước.


      Tẫn Diêm cũng hướng mọi người mà gật đầu , rồi theo phía sau.


      Khắc Á Tư nhìn bóng lưng hai người rời còn muốn điều gì nhưng lại bị ma pháp sư phía sau nhàng kéo vạt áo:


      cần khuyên, trong ánh mắt vị tiểu thư kia có kiên định khác thường. Có thể nàng có lí do nào đó. Ngươi khuyên cũng chẳng được gì. Hơn nữa nàng là Ma Pháp Sư, cần quá lo lắng."


      Khắc Á Tư nhàng than thở, trong lòng thầm cầu nguyện vì Khắc Lôi Nhã, hi vọng vị tiểu thư xinh đẹp, trẻ tuổi này gặp phải nguy hiểm gì.


      Khắc Lôi Nhã cùng Tẫn Diêm tiếp tục vào, dọc đường quả nhiên nhìn thấy bóng dáng của ma thú, trong khí tràn ngập cỗ quỷ dị.


      Càng về phía trước, Khắc Lôi Nhã càng cảm thấy có hai loại hơi thở lưu lại ở trong khí. loại là cỗ lực lượng ánh sáng quen thuộc, còn lại là cỗ lực lượng bóng tối. Bỗng nhiên, trước mặt nàng chợt trống trải, là mảnh đất trống!


      Tẫn Diêm khẽ nhíu mày, trước mắt bừa bãi, lộn xộn. Ở đây, cây cối vắt ngang, cự thạch bị đập tan, vung vãi khắp nơi. Nơi này cũng phải là đất trống mà là rừng cây tươi tốt! Người ngoài nhìn vào rất dễ nhận ra, tại đây xảy ra trận đánh nhau rất kịch liệt.


      Khắc Lôi Nhã cũng suy tư, xem ra, cái cỗ lực lượng ánh sáng kia chính là do người của thần điện Quang Minh lưu lại, còn cỗ lực lượng hắc ám kia chính là đối thủ của . Nhìn y phục của tối qua rất sạch , nhất định là người của thần điện Quang Minh thắng. Hai cỗ lực lượng này chính là nguyên nhân khiến cho đám ma thú kia sợ hãi sao?Hai loại hơi thở lưu lại trong khí, chuyện này thoải mái.


      Nhìn tình huống trước mắt, hình như là có vấn đề gì đó xảy ra nhưng được giải quyết. Chỗ này có lực lượng bóng tối nhưng bị Thánh tủ của thần điện Quang Minh tiêu diệt rồi.


      " thôi." – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt câu rồi tiếp tục . Tẫn Diêm theo phía sau.


      có ai chú ý tới, ở trong góc u , cục đá màu đen như nước sơn sáng bóng, phát ra đạo ánh sáng quỷ dị. Rất nhạt, nhưng là quả tồn tại.


      Khắc Lôi Nhã móc bản đồ trong túi ra, nhìn kỹ chút, rồi ngẩng đầu nhìn quang cảnh phía trước mắt. Mục tiêu bản đúng là chỗ này nhưng phía trước có mật thất kia. Chỉ có cái áo khổng lồ và cái thác nước màu bạc, hùng vĩ! Mật thất được xây dựng dưới nước sao? Người kia có năng lực mạnh như vậy. Nghe cách của sư phụ nàng, thực lực người kia còn bằng người.


      "Tiểu thư, là chỗ này sao?” - Tẫn Diêm cũng có chút nghi ngờ.


      Khắc Lôi Nhã gì, mà nhắm mắt lại, cảm nhận nguyên tố ma pháp chung quanh. Nguyên tố ma pháp dày đặc, có lẽ mật thất ở đây. Nhưng Khắc Lôi Nhã có chút thất vọng, nàng phát nguyên tố ma pháp ở đây phân bố đều, có chút khác thường nào .


      "Tiểu thư, Ô Mã Lý có phải đưa sai bản đồ cho người ?” - Tẫn Diêm ở bên rốt cuộc nhịn được lên tiếng.


      Vừa mới xong, mặt hồ vốn là yên tĩnh chợt nổi lên sóng.


      Tẫn Diêm cau mày, đột nhiên nhanh chóng chắn trước mặt của Khắc Lôi Nhã.


      Khắc Lôi Nhã lại nhàng nhíu mày, bởi vì nàng cảm thấy ràng hồ nước này dao động là do nguyên tố ma pháp. Khi Tẫn Diêm ra ba chữ ‘ Ô Mã Lý’ mặt hồ bỗng nhiên dao động.


      Khắc Lôi Nhã hiểu được, người bạn kia của sư phụ nàng nhất định là bố trí cơ quan gì đó. Khắc Lôi Nhã ngồi chồm hổm xuống, hướng về phía mặt hồ nhàng :


      “Khắc Lạp Ô Mã Lý.” - Đây chính là họ tên đầy đủ của Ô Mã Lý rồi.


      Đột nhiên mặt hồ bỗng dao động kịch liệt, dần dần tụ tập lại thành cái mũi tên chỉ thằng về phía thác nứơc.


      Mật thất ở phía sau thác nước?


      Ánh mắt Tẫn Diêm đột nhiên biến đổi, quay đầu lại đưa tay ra với Khắc Lôi Nhã





      Nàng chút do dự, duỗi tay cho Tẫn Diêm.


      Tẫn Diêm ôm chầm lấy Khắc Lôi Nhã, người trong nháy mắt lên vòng Đấu Khí màu xanh, đem hai người bao vây lại. Mũi chân Tẫn Diêm đạp cái rồi lướt nhanh mặt hồ, cứ như vậy mà tiến đến thác nước. Tẫn Diêm mang Khắc Lôi Nhã đâm đầu vào bên trong thác nước.


      Xuyên qua thác nước, người của hai người hề bị nước dính vào.Khắc Lôi Nhã lúc này mới khẳng định, thực lực của Tẫn Diêm tuyệt đối chỉ là Đại Kiếm Sĩ, có lẽ còn cao hơn.


      Đằng sau thác nước tối mờ làm cho người ta nhất thời thể nào thích ứng. Khắc Lôi Nhã tạo ra quả cầu lửa bắn lên trung, đem gian xung quanh chiếu sáng. Bên trong quái dị, còn có mt con đường dẫn cho chỗ sâu, u ám.


      Tẫn Diêm gì, mà về phía trước.


      Đường này dẫn vào chỗ rất sâu, xung quanh mọi thứ ẩm ướt từ từ khô ráo. hồi lâu, rốt cuộc nhìn thấy cánh cửa bằng đá. cửa chính có lỗ nhõ. Hy Nhã móc ra tiểu thạch bản nhàng ấn vào. Quả nhiên, lưu tia khe hở.


      Trong phút chốc, cỗ ma pháp kỳ quái chợt dao động


      Tẫn Diêm rút kiếm ra, đem Khắc Lôi Nhã chắn sau lưng.


      Cánh cửa trước mặt chậm rãi mở ra, lên làn khói, có bóng người bỗng ra. Là người trung niên, trông có vẻ chán chương, cái đầu thấo thấp, mái tóc có vài sợi bạc, ràng tương xứng với số tuổi.


      “A, Ô Mã Lý thân ái, là ngươi sao? Ngươi , tiếp theo nên làm như thế nào?” – Bóng người kia vui vẻ .


      Tẫn Diêm cùng Khắc Lôi Nhã hai mặt nhìn nhau, Khắc Lôi Nhã cũng có chút mờ mịt. Sư phụ Ô Mã Lý cũng có dạy nàng phải làm gì khi gặp phải tình hình như vậy. Hình như cái này là loại hình thức liên lạc giữa hai bọn họ.


      Trầm mặc, vẫn là trầm mặc. Hai người cũng có hành động gì thiếu suy nghĩ. Thân ảnh cũng trầm mặc chờ đợi. Vẫn có động tĩnh, người này rốt cuộc lần nữa chuyện.


      "A, chẳng lẽ ngươi phải là ô Mã Lý? Vậy làm sao ngươi biết tên đầy đủ của Ô Mã Lý? Phải biết, biết tên đầy đủ của , người biết vượt quá ba người.” - Bóng người kia chợt vuốt cằm của mình nghi ngờ hỏi.


      Khắc Lôi Nhã cũng gì. Bởi vì nàng biết, lời này tuyệt đối phải người còn sống , có lẽ người này sớm biết xảy ra tình huống như thế này mà tạo ra hình ảnh ma pháp!


      "Ngươi có quan hệ gì với Ô Mã Lý? Nữ nhi sao? thể nào, nếu kết hôn, ta cắt đầu xuống làm cái ghế ngồi.” – Hình ảnh này vẫn thản nhiên chuyện như cũ


      “Biết tên đầy đủ của , cũng phải con của .Vậy cũng chỉ có loại khả năng, thu nhận ngươi làm đệ tử.”


      Tẫn Diêm giật mình nhìn hình ảnh này. Người kia như thế nào lại hiểu Ô Mã Lý như vậy?


      "Được rồi, tiểu tử, ngươi cư nhiên khiến cho lão già ngoan cố Ô Mã Lý thu ngươi làm đệ tử. Vậy hãy để cho ta nhìn xem, ngươi có bản lãnh học cái bí pháp này . Được rồi, bỏ tiểu thạch bản xuống đất .” – Hình ảnh kia tiếp tục


      Tẫn Diêm cau mày, cảnh giác nhìn hình ảnh này. Ánh mắt hướng về phía Khắc Lôi Nhã. Chuyện này thuận lợi như vậy sao?


      Khắc Lôi Nhã hơi trầm tư chút, đặt tay lên tiểu thạch bản.


      Trong phút chốc, ánh sáng bắn ra bốn phía. Ánh sáng này hoàn toàn đem Khắc Lôi Nhã bao phủ ở bên trong


      Tẫn Diêm thấy , chân mày Khắc Lôi Nhã khóa chặt, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên phải chịu đựng khổ sở gì đó. Chẳng lẽ là do truyền thừa ma pháp, cho nên nàng mới có bộ dáng này? Tẫn Diêm đè xuống lo âu trong lòng, chờ Khắc Lôi Nhã hoàn thành truyền thừa. Nhưng là, lúc lâu, ánh sáng này cũng có tản . Chân mày Khắc Lôi Nhã nhíu chặt hơn, sắc mặt hơn tái nhợt, tia huyết sắc!


      Trong lòng Tẫn Diêm cực kỳ nóng nảy, rồi lại dám tùy tiện cắt ngang, bởi vì nếu tùy tiện hành động như vậy có thể hay khiến cho Khắc Lôi Nhã lâm vào tình cảnh nguy hiểm.


      Chỉ có Khắc Lôi Nhã biết chính mình lâm vao hiểm cảnh. tại nàng phải làm gì để thoáy khỏi nó?


      Mà Tẫn Diêm biết, cũng phải là cái hình ảnh đó khiến Khắc Lôi Nhã rơi vào hiểm cảnh mà là do nàng!

      Mình tiếp bước edit nốt truyện này, cố gắng để bị drop

      Mong các vị ủng hộ tinh thần em nó nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :