1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 108.2

      Mọi người ngạc nhiên, người nào lại dám ở chỗ này lên tiếng ngăn cản. Trongđại sảnh náo loạn, mọi người quay đầu nhìn về phía giọng kia. Tất cả mọingười ngẩn ra khi nhìn thấy người đứng yên trước cửa.

      Trước cửa đại sảnh, có máy tóc vàng mắt xanh đứng ngạo nghễ, sắc mặt lạnh băng, con ngươi xanh biết trầm, mặc áo đen, chậm rãitừng bước vào, cả người phát ra cổ khiên quyết khó tả . Thu hút ánh mắt mọi người.

      Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã

      Đúng là Khắc Lôi Nhã!

      Trong đại sảnh các quý tộc với nhau.

      Sắc mặc Công Tước Cổ Đốn và Giáo Hoàng rốt cuộc cũng thay đổi.

      Khắc Lôi Nhã làm sao lai xuất ở nơi này!

      Có thể thấy Khắc Lôi Nhã có quyết định lựa chọn, cùng bên còn lai đấu tranh quyết liệt! Sau nàng lai trở về, nàng sắp làm cái gì, tất cả mọi người hoàn toàn biết.

      "Chủ tế đại nhân, ngươi đến." Liễu Tuyết Tình đứng dậy, mỉm cười dịudàng chào hỏi Khắc Lôi Nhã. Đáy mắt Giáo Hoàng lộ ra tia tán thưởng, Liễu Tuyết Tình hổ là người mà ông coi trọng. Biết nhắc nhớ Khắc Lôi Nhã thân phận tại của nàng, cũng nhắc nhở mọi người trong đại sảnh và cả người nhà Hi Nhĩ, Khắc Lôi Nhã chỉ là người nhà Hi Nhĩ, mà còn là Chủ tế của thần điện Quang Minh.

      Liễu Tuyết Tình mỉm cười đến: "Chủ tế đại nhân, ngài tới trễ. Chổ ngồi của ngài là chỗ này."

      Lãnh Lăng Vân cau mày, đáy mắt thoáng qua chán ghét và tức giận. LiễuTuyết Tình cố ý! Mà Giáo Hoàng cũng chỉ híp mắt nhìn tất cả mọi việc.

      Mọi người của Công Tước Cổ Đốn cũng nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã, tâm trạng treo lơ lững.

      khí trong đại sảnh im lặng ngay cả cây kim rơi cũng có.Mọi người như ngừng hô hấp, vô số ánh mắt chăm chú nhìn vào Khắc Lôi Nhã. đợi lựa chọn của Khắc Lôi Nhã.

      Chọn nhà Hi Nhĩ hay thần điện Quang Minh?

      Trong lịch sử có quá nhiều người vì ‘Đại Nghĩa Diệt Thân’, chọn Thầnđiện Quang Minh đối đầu quyết liệt với gia tộc.

      Như vậy, hôm nay, này lựa chọn như thế nào?

      Khắc Lôi Nhã ngay cả liếc mắt cũng thèm nhìn Liễu Tuyết Tình, sắc mặt vẫn lạnh băng tiến về phía trước, đến trước mặt Khải Sắt Lâm.

      Rốt cuộc Khải Sắt Lâm xoay người, đối mặt với Khắc Lôi Nhã. Đáy mắtKhải Sắt Lâm gợn sóng khắc thường.

      Mọi việc kiến Liễu Tuyết Tình có chút xấu hổ, ánh mắt thoáng qua tia sát ý. Trước mặt mọi người, Khắc lôi Nhã them cho nàng chút mặt mũi. Nhưng trong lòng rất vui, ý Khắc Lôi Nhã, chỉ sợ là đứng về bên Thần điện. Liễu Tuyết Tình xoay người trở về vị trí, lai bắt gặp ánh mắt của Lãnh Lăng Vân. Ánh mắt Lãnh Lăng Vân che giấu được căm hậnvà tức giận khiến lòng của Liễu Tuyết Tình cả kinh, càng thêm lo lắng. Nhưng lai nghĩ lai, chỉ cần Khắc Lôi Nhã vạn kiếp bất phục, Lãnh Lăng Vân là củamình. Cuộc sống dài hơn! Nhất định có thể lấy được lòng của Lăng Vân, bởivì Huyên Huyên chính át chủ bài!

      Mọi người trong đại điệnbắt đầu bàn tán, thái độ này của Khắc Lôi Nhã, có ý gì?

      Giáo Hoàng híp mắt, ánh mắt sâu sắc.

      "Tỷ tỷ!" Lạp Tây Á hưng phấn giọng gọi. Lo lắng trong lòng lắng xuống, tỷ tỷ xuất , tất cả mọi chuyện cũng giải quyết ổn thỏa.

      "Khắc, Khắc Lôi Nhã. . . . . ." ánh mắt phức tạp Lạp Cách nhìn Khắc Lôi Nhã, trong lòng cảm xúc ngổn ngang.

      Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti cũng kinh ngạc nhìn Khắc Lôi Nhã, bọn họ cũng nghĩ tới Khắc Lôi Nhã lai xuất ở nơi này.

      Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn càng ngày càng khó coi. Rốt cuộc Ô Mã Lýđang làm cái gì? Khắc Lôi Nhã có thể vào đại sảnh! Nếu như Khắc Lôi Nhãđứng về phía Thần điện, rất bất lợi, bị mọi người trong thiên hạ phỉ nhổ.Nếu như Khắc Lôi Nhã đứng về nhà Hi Nhĩ, chính là công khai đối địch vớiThần điện, là Chủ tế phản bội thần điện. Hậu quả tưởng nổi!

      Khắc Lôi Nhã nên xuất ở nơi này!

      Tất cả ánh mắt đều nhìn nàng! Mặc kệ nàng lựa chọn như thế nào, dường nàocũng là đường cùng.

      Lãnh Lăng Vân ngẩng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt thể dời khỏinàng. Nàng tới, nàng vẫn phải tới! Nàng biết mình sắp đối mặt với cái gì ?

      "Tham kiến bệ hạ." Khắc Lôi Nhã hang lễ, lạnh lùng , "Mẹ của ta có khống chế tinh thần hay , lập tức biết ngay. Ta hi vọng bệ hạ có thể minh xét ràng mọi việc, đem người là phép chế, đem người hạ độc ra trước công lý, khiến cho người phụ nữ nhu nhược mìnhlảnh hết tội đanh đúng này. Chân tướng bị che giấu, tất cả trách nhiệmđều đổ lên người phụ nữ nhu nhược, chắc hẳn chuyện làm toàn bộ ngườitrên đại lục cười nhạo, khinh thường, lưu lai trong lich sữ như vết nhơ."Khắc Lôi Nhã ngạo nghễ , lời truyền khắp đại điện, đến tai mỗi người.

      Qúa phách lối! Lời vô lễ!

      Gương mặt Hoàng đế tức đến xanh mét. Lửa giận trong mắt bắn thẳng đếncô trước mắt. ra những lời này! Cười nhạo ông ngu muội sao? Thậtngông cuồng! Nàng có biết nàng , chuyện với ai!

      "Nhưng mà, ta tin tưởng bệ hạ minh thần vũ, nhất định tìm ra hung thủmà nghiêm trị." Khắc Lôi Nhã cười nhạt, lạnh giọng .

      "Người đem mẹ ta khống chế tinh thần có mặt trong đại điện này! Ngồi ở kia, Con trai lớn của bệ hạ. Điều này lê cái gì? Vu khống hãm hại, vô sỉ hạ lưu! Ti bỉ xấu xa! Người như vậy, có thể làm hoàng đế sao? Nếu có thể,An Mạt Cách Lan mà đo vị hoàng đế này lãnh đạo, u tối trong có ánh sáng."Khắc Lôi Nhã vươn tay, chỉ về phía Đại hoàng tử lạnh giọng .

      Tiếng ồ lên xuất trong đại sảnh. Mặc dù mội người đều biết đây là mưu, cũng biết lời khai của Khải Sắt Lâm có vấn đề. Như mọi việc bị này ra, trần trụi. Phơi bại lộ trước mặt mọi ngườikhông thể nào tưởng tượng nỗi!

      "To gan! có chứng cớ vu oan hoàng tộc là tội chết! Bắt nàng lại!" kỵ sĩ Hoàng gia dứng bên cạnh Hoàng đế tức giận quát. Hoàng đế lên tiếng, coi như ông cũng ngầm cho phép. Nên thị uy với cuồng vọng nàymột chút. Chắc hẳn thần điện Quang Minh phản đối. Coi như cảnhcáo nhà Hi Nhĩ.

      Ngay lập tức tiểu đội kỵ sĩ Hoàng ra bao vây lấy Khắc Lôi Nhã.

      ai có phản ứng gì.

      Khắc Lôi Nhã cười lạnh, nhàng vung tay lên.

      hề báo trước cổ hơi thở cuồng bạo từ Khắc Lôi Nhã phát ra.

      Lực lượng đáng sợ của Khắc Lôi Nhã đánh bay Kỵ sĩ Hòang gia ra ngoàiđiện. Mất thăng bằng, nặng nề đụng vào tường, lầu lan can, từ từ ngã xuống đất. đội kỵ sĩ Hoàng ra nằm mặt đất, phía dưới là bãi máu, bất động. Thương thế kia, chỉ sợ mấy năm mới có thể bình phục.

      Trong đại sảnh mảnh yên tĩnh. Dường như mọi người có thể nghe đượctiếng hô hấp của chính mình.

      Thực lực của Khắc Lôi Nhã, lại Thánh Ma Đạo Sư!

      Hoàng đế sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phái đó. Nàng đạt tới cấp Thánh Ma Đạo Sư! Thực lực của nàng kinh khủng thế rồi hả hay giảvậy?

      Sắc mặt của Giáo Hoàng càng ngày càng khó coi, đáy mắt lóe thâm trầmcàng thêm kinh người. Khắc Lôi Nhã biết mình làm gì sao? Khiêu kíchuy nghiêm của Thần điện, đối địch với Thần điện. Cho rằng ông dám làm gì nàng? Âu Lai Nhã ngồi bên cạnh Giáo Hoàng trầm mặc, ánh mắt quỷdị thủy chung nhìn Khắc Lôi Nhã. Nàng lai để ý, theo nàng chiêm tinhthì hôm nay xảy ra dị tượng, cho nên mới cùng Giáo hoàng đến đây.

      Sắc mặt Đại hoàng tử càng trầm xuống. Khắc Lôi Nhã quan tâm đếnquan hệ với Thần điện, công khai chống lại . Thực lực của nàng càng làmhắn đau đầu.

      "Có phải vu oan hay , chúng ta lập tức có thể thấy ràng."Khắc Lôi Nhã cười lạnh. Nụ cười của nàng khiến mọi người như rơi vào hàng băng.

      Á Lực Khắc ngồi bên cạnh Đại hoàng tử kích động đứng dậy, phẫn nộ quát: "Ngươi có chứng cớ gì? Tại sao ngươi vũ nhục Đại hoàng tử Điện hạ!"

      Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, trong nháy mắt, cổ lực mạnh mẽ đáng sợ đánh vềphía lòng ngực Á Lực Khắc.

      Im hơi lặng tiếng, cả người Á Lực Khắc còn sức lực, máu tươi chậm rãi chảy ra, tứ như vậy té xuống. Sắc mặt Đại hoàng tử chợt biến, vươn tayđỡ Á Lực Khắc. Á Lực Khắc còn hơi thở, nhưng tu vi của toàn bộ bịphế, kinh mạch đứt đoạn, bao giờ còn là chiến sĩ. Trở thànhmột tên phế nhân!

      "Ngươi xuống tay với em ruột thịt của mình!" cắn răng giọng Đại hoàng tửcăm hận.

      Khác Lôi nhã lạnh nhạt : "Súc sinh có tư cách ngồi ở đây ."

      Đại sảnh xôn xao, ai có thể nghĩ đến Khắc Lôi Nhã lai đám đáng người! Trong mắt nàng còn có Hoàng đế sao? Có người trong lòng rất hả hê. Á Lực Khắc phản bội gia tộc, dồn mẹ mình vào chỗ chết. mọi người khôngmuốn nhìn thấy cảnh tượng này.

      Nhưng, trong lòng mọi người hiểu. Quyết phát quyết nằm trong tay người có thực lực. Khắc Lôi Nhã là Thánh Ma Đạo Sư, giống như ngọn núi lớn đứng vững vàng trước mặt mọi người.

      Sắc mặt Giáo Hoàng càng thêm trầm, cũng như trước mặt mọi người tátông bạt tai.

      Mặt Hoàng đế đen thui. Hành động của Khắc Lôi Nã chỉ coi là tát ôngmột bạt tai! chỉ tát bên, mà còn tát luôn bên còn lai, cuối cùng còn nhổ vào mặt ông!

      Nhưng, trong nháy mắt Khắc Lôi Nhã biểu thực lực của mìnhlàm cho tất cả mọi người kinh hãi. Người bên cạnh Đại hoàng tử bên aidám đứng ra gì cả.

      Tầm mắt của mọi người chăm chú vào xinh đẹp này. Sợ hãi, ghen tỵ, sùng bái, thể tin. . . . . .

      trong lòng Lạp Cách kích động thôi rồi lại vô cùng lo lắng. Tên súc sinh Á Lực Khắc kia, vì nhất thời mềm lòng kịp ra ta giết rồi bị Đại hoàng tử ngăn lai. Hôm nah Khắc Lôi Nhã cũng trừng trị nhưng, kế tiếp phả làm sao đây? Lòng Lạp Cách níu chặt. Lạp Tây Á hưng phấn nắmchặt quả đấm, nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã, đáy mắt là kích động làsùng bái.

      Trong lòng Liễu Tuyết Tình rất hung phấn. Khắc Lôi Nhã lại ở đánh nhau ở đây! ngu ngốc! Ha ha, tất cả đều phá hủy, tất cả còn kịp rồi. Lần này Khắc lôi Nhã quyết liệt với Thần điện, đối dịch với Thần điện. Lãnh Lăng Vân nhìn Khắc Lôi Nha, ánh mắt lo lắng. Nhìn thấy vẽ mặt lo lắng của LãnhLăng Vân, ánh mắt của Liễu Tuyết Tình càng cay nghiệt.

      "Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã!" Hoàng đế tức giận, gầm lên.

      Khắc Lôi Nhã giống như nghe thấy, quay đầu lạnh nhạt "Tasẽ phá chế tinh thần cho mẹ ta, các ngươi rất nhanh biết được sựthật."

      "Xin Bệ hạ bớt giận, Khắc Lôi Nhã tuổi còn , biết chuyện." Lập tức đứng lên Công Tước Cổ Đốn sợ hãi . Nhìn như sợ hãi, ra hề. Như thế nào Hoàng đế lại biết.

      "Xin bệ hạ ân chuẩn, cho Khắc Lôi Nhã phá hủy khống chế tinh thần cho Khải Sắc Lâm." Công Tước Cổ Đốn khom người, giọng cung kính.

      Ánh mắt Hoàng đế trầm, chỉ có chấp thuận. Thân phận Khắc Lôi Nhã rất đặc biệt. Người nhà Hi Nhĩ, đồ đệ bảo bối của Khắc Lý Phu, Chủ tế thầnđiện Quang Minh, mặc dù bây giờ quyết liệt với thần điện Quang Minh thần,nhưng Thần điện lai có thái độ gì, ông biết nên quyết định nhưthế nào. Nhất là, này là Thánh Ma Đạo Sư.

      Giáo Hoàng im lặng. Trong lòng ông cân nhắc. Nữ thần muồn Khắc LôiNhã, nhưng nàng lai công khai đối địch cùng Thần điện. tại phải làm sao? Xử lý nàng như thế nào phải trở về xem ý Nữ Thần vậy. Người khốngchế tinh thần của Khải Sắc Lâm hết sức lo lắng. Làm sao có thể phá được!Chỉ có Pháp Thần mới có thể. Muốn phá chỉ có thể là Khắc Lý Phu nhưngđã cùng Lao Nhĩ rời khỏi Đế đô rồi.

      Khắc Lôi Nhã vươn tay, đặt trước trán Khải Sắt Lâm, từ từ tay phát ra ánh sáng màu vàng.

      Nháy mắt trong đại sảnh yên tĩnh lại, mọi người tập trung nhìn động tác của Khắc lôi Nhã. Ngay cả Hoàng đế cũng cau mày nhìn động tác Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã thể nào phá khống chế tinh thần. Ngay cả Giáo Hoàngđốc toàn lực, người ngồi sau lưng Giáo hoàng hét lên tiếng kì quái, phunra ngụm máu tươi, cả người tê liệt co quắp ngã xuống đất, hai mắt trắngbệch. Vừa nhìn biết bị tinh thần cắn trả.

      Tiếng ồn ào như muốn phá tung trần nhà!

      Mặt Giáo Hoàng biến sắc. Có thể phá khống chế tinh thần! thực lực củaKhắc lôi Nhã đến đâu? Lực tinh thần của nàng rốt cục mạnh đến thế nào?Pháp Thần? ! thể nào! Năm nay nàng mới tròn mười năm tuổi, làm sao có thể đột phá Pháp Thần? !

      " bày trước mắt. Là Đại hoàng tử hãm hại Nhị hoàng tử điện hạ.Thân phận của người kia chắc cần ta bệ hạ cũng điều tra ràng." Ánh mắt lạnh Khắc Lôi nhã nhìn Hoàng đế, từng chữ.

      Hoàng đế cố chống lại ánh mắt Khắc Lôi Nhã, chẳng biết vì sao, sau lung mồ hôi lạnh chảy xuống. Ánh mắt này, rất lạnh lùng, làm người ta chếtkhiếp!

      "Xảy ra chuyện gì?" Khải Sắt Lâm xoa xoa đầu mình, có chút khó hiểu, nghi hoặc nhìn xung quanh, "Ta có giấc mộng kì quái. thể chếđược lời của mình." Khải Sắt Lâm cau mày suy tư, đem mọi việc ra.

      " có việc gì rồi. Mẹ, chút nữa chúng ta có thể trở về nhà." Khắc LôiNhã quay đầu dịu dàng mỉm cười với Khải Sắt Lâm.

      Mọi việc như mất hết khống chế.

      Tất cả mọi việc, đều là mọi người chấn động. Sắc mặt Đại hoàng tử tái nhợt . Tình thế bậy giờ chắc chắn thất bại.

      "Im lặng!" Ngồi bên trái Hoàng đế Thừ tướng đại nhân lân tiếng quát to.

      Nhưng trong đại sảnh vẫn ồn ào dứt. Chuyện như vậy, phải giải quyết làm sao?

      Hai con ngươi quỷ dị của Âu Lai Nhã vẫn như cũ nhìn Khắc Lôi Nhã, tronglòng nàng chợt căng thẳng, nhắm mắt lại rồi đột nhiên mở mắt, thân thể khẽrun rẩy.

      Dị tượng mà chiêm tinh thấy được hôm qua, chính là cảnh tượng này?

      Trong lòng Âu Lai Nhã rung động, hoảng sợ, thể tin.

      Giáo Hoàng cảm thấy khác thường của Âu Lai Nhã. Âu Lai Nhã chưa bao giờ như thế. Nhất định là chuyện tầm thường.

      " Âu Lai Nhã?" Giáo Hoàng quay đầu giọng hỏi.

      "Giáo Hoàng đại nhân, ta nhìn lầm, kia. . . . . ." giọng Âu Lai Nhã càng ngày càng thấp, cuối cùng còn nghe thấy tiếng, mà thành mapháp tuyền , chỉ cho mình Giáo hoàng nghe.

      "Cái gì? Ngươi xác định? !" Sắc mặt Giáo hoàng thay đổi đến đáng sợ, trong mắt là hoảng sợ chưa từng có.

      Âu Lai Nhã khó khăn gật đầu, trong mắt cũng che giấu kinh hãi.

      "Bệ hạ, trong thần điện có việc gấp, ta trước ." Giáo Hoàng đứng dậy, cóchút gấp gáp cắt, để ý phản ứng Hoàng liền xoay người vội vã rời . Đám người Âu Lai Nhã theo sát phía sau. Liễu Tuyết Tình rất ngạc nhiên, biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn là đuổi theo sát lên. Lãnh Lăng Vân nhìn sâu mắt Clare, lúc này mới chậm rãi rời .

      Người của Thần điện Quang Minh nhanh chống rời .

      Vẻ mặt Đại hoàng tử cực kỳ bình tĩnh. lẳng lặng nhìn Á Lực Khắc nằm trong ngực , đáy mắt yên tĩnh.

      Lợi thế qua.

      Vị trí hoàng đế, cuối cùng có duyên với mình. . . . . .

      Tất cả mọi người kinh ngạc nghi ngờ biết tại sao Thần điện Quang minh lai rời nhanh như vây. Rốt cuộc trong Thần điện xảy ra chuyện gì, khiếnngay thời điểm mấu chốt như vây mà lai rời .

      Cứ thế bỏ mặc Đại hoàng tử thôi?

      "Ngày khác phấn quyết. Phiên toà kết thúc! Tạm thời Hi Nhĩ Khải Sắt Lâmcó thể được bảo lãnh." Thừ tướng tuyên bố ý tứ của Hoàng đế rồi cũng vội vã rời . Mọi chuyện xảy ra ngoài ý muốn. Thái độ của Thần điện thay đổi làm cho bọn họ biết phải giải quyết như thế nào.

      Trong đại sảnh huyên náo.

      Có người vui có kẻ buồn.

      "Mẹ , chúng ta về nhà." Khắc Lôi Nhã mỉm cười dắt lấy tay Khải Sắt Lâm, rời .

      "Khắc Lôi Nhã." Công Tước Cổ Đốn tiến đến, sắc mặt phức tạp, vừa buồnvừa vui. Vui là trận này ông thắng, thực lực Khắc Lôi Nhã đáng sợ.Lo lắng chính là Khắc Lôi Nhã quyết liệt với Thần điện Quang Minh, hậuquả thể lường trước được. Mặc dù Khắc Lôi Nhã trở thành cường giả, nhưng thực lực thần điện người nào đón được.

      "Tỷ tỷ, lợi hại. Tỷ rất lợi hại a." tuổi Lạp Tây Á còn quá , dương nhiên suy nghĩ quá nhiều. Nàng chỉ biết tỷ của nàng rất uy phong, cứu thoát mẹ.

      "Khắc Lôi Nhã, cám ơn con. . . . . .’’ Lạp Cách tiến đến có chút khó sử nóiqua.

      Khắc Lôi Nhã cười nhạt: "Ta phải vì ngươi, ta chỉ là vì mẹ."

      " Khắc Lôi Nhã, con, con còn. . . . . ." tâm tình Khải Sắt Lâm của giờ khắcnày người nào có thể hiểu. Cuồi cùng Khắc Lôi Nhã lại vì nàng máchóng đối với thận điện Quang Minh. trong con ngươi Khải Sắt Lâm lóe lệ quang, tay nắm chặc tay Khắc Lôi Nhã.

      "Về nhà rồi hãy ." Công Tước Cổ Đốn trầm giọng .

      Mọi người gật đầu, quả nơi này phải chổ để chuyện.

      Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti đứng tại chỗ, đứng xa xa nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt dầy phức tạp, có đau thương, có vui mừng. lời nào có thể ra được. Bọn họ tiến đến để chuyện cùng Khắc Lôi Nhã,bởi vì, bọn họ biết. Bọn họ còn tư cách chuyện cùng với nàng.

      Mọi ngườ trong đại sảnh nhường đường, cho người nhà Hi Nhĩ ra ngoài.Xung quanh im lặng như hến. Bọn họ đều hiểu, nhà Hi Nhĩ, lần nữađứng đỉnh cao danh vọng. Cũng ít người lo lắng cho cáixinh dẹp này vốn là Chủ tế của thần điện Quang Minh, tiền đồ rộng mở, hôm nay lai cùng thần điện đối địch, ngày sau, như thế nào đây?

      Đại điện của thần điện Quang Minh.

      Âu Lai Nhã thành kính quỳ gối trước tượng Nữ Thần, yên tĩnh giống như mộtpho tượng .

      có ai xung quanh, Bọn người Giáo hoàng đứng ở bên ngoài. Âu Lai Nhã kết nối với Nữ Thần, lắng nghe ý chỉ của Nữ Thần.

      Lòng Lãnh Lăng Vân dâng lên dự cảm chẳng lành, nhưng biết tại sao,lại ra được.

      Hồi lâu, Trong Điện phá ra tiềng ‘phich’, mọi người vội vàng vào, phát Âu Lai Nhã mặt đất, khuôn mặt mệt mỏi.

      " Âu Lai Nhã!"Giáo Hoàng tiến lên đỡ Âu Lai Nhã, vội vàng gọi.

      Âu Lai Nhã chậm rãi mở mắt, thần thái mệt mỏi. Mỗi lần lắng nghe ý chỉ củaNữ thần, nàng đề mệt mỏi. Âu Lai Nhã nhìn Giáo Hoàng, đôi môi khẽ mở, phát ra thanh. Mà dùng ma pháp truyền , giọng nhànghết sức ràng truyền vào đầu Giáo Hoàng.

      Bằng bất cứ giá nào, phải giết chết Khắc Lôi Nhã.

      Còn phải hủy diệt linh hồn của nàng!

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 109: Cao Trào

      Bằng bất cứ giá nào, Khắc Lôi Nhã phải chết. Còn phải hủy diệt linh hồn nàng!

      Đây chính là chỉ ý của Nữ thần.

      Âu Lai Nhã chỉ ý của Nữ Thần với Giáo Hoàng, vì quá mệt nhắm nghiền2 mắt.

      Giáo Hoàng phân phó người đưa Âu Lai Nhã trở về phòng nghỉ ngơi khuôn mặt nặng nè trở về phòng mình. Giết chết Khắc Lôi Nhã hủy linh hồn, đều này cần có kế hoạch tốt. Bởi vì kia cũng phải người bình thường. Thực lực của nàng gia cảnh của nàng, thể kinh thường.May mắn là sư phụ của nàng Khắc lý Phu ở đế đô, trong thời gianngắn trở lại.

      Lãnh Lăng Vân nhìn vẻ mặt nặng nề về phòng của Giáo Hoàng, thần tháimệt mỏi Âu Lai Nhã , khẽ cau mày. biết hai người họ rốt cuộc cáigì, chỉ ý của Nữ Thần là gì. Phải chăng, lien quan đến chuyện xảy ra hôm nay?

      nghi ngờ biết kế tiếp Giáo Hoàng có hành động gì, trong lòngsinh lo lắng.

      Đại Giáo Chủ cũng vào phòng cùng Giáo Hoàng, Thánh Nữ Liễu Tuyết Tình cũng vào, nhưng Giáo Hoàng có kêu vào.

      Buổi chiều, chuyện xảy ra khiến Lãnh Lăng Vân hơn kinh ngạc. Tất cả các phân điện đều tập trung tai đại điện, gương mặt tất cả đều nặng nề. Toàn bộbọn họ đều do Truyện Tống Trận nháy mắt đưa đến. Nếu phải chuyện khẩn cấp tuyệt đối dùng Truyện Tống Trận, bởi vì hao tốn quá lớn,huông chi 12 vị Đại Giáo chủ cũng có mặt. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đâylà chỉ ý của Nữ Thần?

      hành lang, Lãnh Lăng Vâng nhìn thấy Giáo Hoàng vẻ mặt rất nặng nề,rốt cuộc mở miệng gọi Giáo Hoàng.

      "Giáo Hoàng đại nhân." Giáo Hoàng vội vã rời bị Lãnh Lăng Vân gọi.

      "Lăng Vân, tại ta muốn ra ngoài, có chuyện phải xử lý. Ngươi tạm thờiở li chăm sóc vụ của Thần điện."Giáo Hoàng .

      "Giáo Hoàng đại nhân, có chuyện gì? !" Lãnh Lăng Vân biết chuyện gìđang xảy ra, trong lòng khỏi lo lắng.

      "Chuyện này ngươi cần phải biết. Giải quyết xong ta cho ngươibiết." Giáo Hoàng xong, liền xoay người vội vã ra ngoài. Giáo Hoàng sẽkhông cho Lãnh Lăng Vân biết. Đối tượng là Khắc Lôi Nhã, quan hệ Lãnh Lăng Vân và và Khắc Lôi Nhã, Giáo Hoàng biết. thể để cholãnh Lăng Vân biết chuyện, nếu Thần điện mất trợ thủ đắc lực.

      Lãnh Lăng Vân nhìn bóng lưng xa Giáo Hoàng, khẽ cau mày, có chútđăm chiêu.

      "Lăng Vân." cái giọng dịu dàng truyền đến tai Lãnh Lăng Vân, đáymắt Lãnh Lăng Vân thoáng qua chán ghét. Giọng này, là Liễu Tuyết Tình!

      Lãnh Lăng Vân xoay người, nhìn Liễu Tuyết Tình, tới hậu điện.

      "Lăng Vân, chúng ta xem Huyên Huyênmột chút. Ta nghe thị nữ tối hôm qua Huyên Huyên ho khan." giọng của Liễu Tuyết Tình tràn đầy lo âu và quan tâm.

      " cần. Huyên Huyên rất tốt." Lãnh Lăng Vân vẫn như cũ nhìn Liễu Tuyết Tình cái, lướt qua nàng trực tiếp tới hậu điện.

      Liễu Tuyết Tình muốn gì đó, Lãnh Lăng Vân cũng rất xa, khôngmuốn chuyện với nàng.

      Chỉ còn mình Liễu Tuyết Tình đứng tại chỗ. Liễu Tuyết Tình nhìn bónglưng xa Lãnh Lăng Vân, hàm răng phát ra tiếng khanh khách. Thái độ này của Lăng đối với nàng bây giờ đếu là do con tiểu tiện nhân Khắc Lôi Nhã ban. Nếu xuất của nó, Huyên Huyên luôn luôn đứng về phíanàng. Ánh mắt Lăng Vân cũng quan tâm tới nàng! Đều đo Khắc lôi Nhãkhiến thái độ Lãnh Lăng Vân biến thành như vậy! Hừ! Cái con tiểu tiện nhânvẫn còn ở đại hội xét xử. cần gấp gáp, tối nay, cái con tiểu tiện nhânđó phải nếm tư vị xuống điện ngục. Chẳng những phải chết, mà linh hồncũng chẳng còn!

      Ánh mắt Liễu Tuyết Tình từ từ lộ ra dữ tợn và điên cuồng. Chỉ nghĩ đến việcnày nàng sắp mừng như điên. Chờ tối nay có chuyện vui rồi!

      Lúc này Khắc Lôi Nhã ở cùng người nhà. Trong đại sảnh, Khải SắtLâm ngồi ghế, Khắc Lôi Nhã vừa ngồi xuống. Lạp Tây Á vui mừng kéo tay Khải Sắt Lâm chịu buông ra. Lạp Cách nhìn ba mẹ con vui vẻ, trong lòng rất hạnh phúc. Rốt cuộc Khải Sắt Lâm được cứu. Ánh mắtLạp Cách dời đến Khắc Lôi Nhã, trong lòng xúc động. từng là hoa si củađế đô, liền nhảy bước trở thành ngôi sao lóe sáng nhất ở đế đô.Ngay cả hoàng đế bệ hạ cũng phải kiêng kỵ mấy phần. Thực lực của nàng.Pháp Thần, điều này thể cái gì? Chắc chắn sau hôm nay tất cả mọi ngườiđều biết. Mà thái độ hoàng đế bệ hạ càng thêm tất cả. Thái độ vô lễ củaKhắc Lôi Nhã, Hoàng đế lại mắt nhắm mắt mở.

      Ô Mã Lý cũng mỉm cười nhìn cảnh trước mắt. Thực lực là Pháp Thần! Trong lòng vui mừng vì Khắc Lôi Nhã, còn có chút cảm giác mất mác. Bây giờ, Ông còn có tư cách làm sư phụ Khắc Lôi Nhã sao. Nhưng tronglòng biết, trong lòng của Khắc Lôi Nhã vẫn luôn tôn kính ông. Có đệ tử như vậy, thế là đủ.

      Công Tước Cổ Đốn ngồi ở phía , trong lòng vẫn lo lắng dứt. Mặc dù hôm nay ở đại hội xét xử Khắc Lôi Nhã lựa chọn nhà Hi Nhĩ, thực lực cũng Khắc Lôi Nhã rất manh nhiều người thể theo kịp. Nhưng mà hôm nay nàng lại quyết liệt cùng thần điện Quang Minh. Con đường sau này, nên như thế nào? Thần điện làm như thế nào? Trước mắt còn . Nhưng về sau ?

      "Mẹ, mấy ngày nay ngươi chịu uất ức." Khắc Lôi Nhã nắm chặt tay Khải SắtLâm, có chút áy náy .

      ", Khắc Lôi Nhã. oan ức cho con." Khải Sắt Lâm lắc đầu, cầmthật chặt tay Khắc Lôi Nhã, mặt có áy náy có lo lắng, "Hôm nay con quyết liệt với thần điện Quang Minh, làm sao bây giờ? biết có việcgì xảy ra nữa."

      "Mẹ, mẹ mới là quan trọng nhất. Những thứ khác, con quan tâm."Khắc Lôi Nhã cười nhạt, nhàng ra lời tận đáy lòng của mình.

      Công Tước Cổ Đốn thở dài thở ngắn, cuối cùng thở dài : "Các ngươi tròchuyện , ta muốn yên lặng chút, suy nghĩ số vấn đề."

      "Cha. . . . . ."

      "Cha. . . . . . !"

      "Ông nội, xin lỗi, lại thêm phiền toái cho ông, làm khó ông rồi." Khắc LôiNhã nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ lo lắng của Công Tước Cổ Đốn, áy náy .

      Từ nay về sau, sợ rằng có rất nhiều phiền toái xuất . chỉ có mình Khắc Lôi Nhã gặp phải, cả nhà Hi Nhĩ cung gặp. Mặc dù Thần điện can thiệp triều chánh, nhằm vào nhà Hi Nhĩ, nhưng mà, đối với Khắc Lôi Nhã . Thần điện xem, Khắc Lôi Nhã là phản đồ, làm trái với chỉ ý của Nữ Thần Quang Minh!

      "Đứa ngốc, cái gì đó?" Công Tước Cổ Đốn từ ái cười cười, đứng dậy, "Tốt lắm, có chuyện gì ta đều nghĩ biện pháp. cần lo lắng."

      "Cám ơn cha."Lạp Cách cùng Khải Sắt Lâm cũng cảm kích nhìn Công Tước Cổ Đốn."Cám ơn ông nội." Khắc Lôi Nhã mỉm cười, trong lòng cảm động.

      Công Tước Cổ Đốn từ ái mỉm cười, gật đầu cái, mang theo Ô Mã Lý người ở bên cạnh thư phòng rồi.

      Trong đại sảnh mảnh ấm áp, trong thư phòng lại hoàn toàn ngược lại. Tất cả mọi người cảm thấy nặng nề.

      Công Tước Cổ Đốn ngồi ghế trước bàn đọc sách, mày nhíu lại. Mọichuyện phát triển đến mức này, bây giờ thể trách ai. tại phải làm thế nào bảo vệ Khắc Lôi Nhã, làm thế nào chu toàn với Thần điện.

      "Ô Mã Lý, Thiết Nhĩ Tư, các ngươi thấy thế nào?" Công Tước Cổ Đốn chân mày giãn ra hỏi Thiết Nhĩ Tư là tâm phúc của ông, là chiến sĩ, thực lực cũng yếu.

      Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều lên tiếng.

      "Ô Mã Lý, ngươi ." Công Tước Cổ Đốn hỏi trực tiếp Ô Mã Lý.

      Ô Mã Lý khẽ cau mày, mới : "Đại nhân, lần này chúng ta gặp phải phải chuyện đùa. Thần điện Quang Minh, chưa từng có ai dám chống lại Thần điện, càng có người phản bội bọn họ mà sống tốt ."

      "Tiếp tục." chân mày Công Tước Cổ Đốn nhíu sâu hơn.

      " cách nào chống lại, trước tiên chúng ta có thể tránh. Tiêu thư nên trốn ." Ô Mã Lý đem ý tưởng ra. Hơn bất kì ai ông rất lo lắng cho Khác Lôi Nhã.

      "Thiết Nhĩ Tư, ngươi thấy thế nào?" Công Tước Cổ Đốn quay đầu hỏi ThiếtNhĩ Tư đứng cạnh Ô Mã Lý.

      "Thuộc hạ đồng ý với Ô Mã Lý. Việc cần làm tại chính là, đem tiểu thư trốn." Thiết Nhĩ Tư cũng gật đầu đồng ý" Bây giờ tiệu thư trốn Thầnđiện cũng manh động. Dù sao thực lực bây giờ của tiểu thư cũng khác xưa. Nhưng nếu còn ở lai đế đô, Thần điện tìm cơ hội làm khó tiểu thư."

      "Cũng chỉ có thể làm theo biện pháp này." Công Tước Cổ Đốn nhàngthan thở, gật đầu, "Ô Mã Lý, ngươi chuẩn bị chút, tối nay đưa Khắc Lôi Nhã ra khỏi thành."

      "Vâng, đại nhân. !" Ô Mã Lý đồng ý.

      "Thiết Nhĩ Tư ngươi hộ tống ra khỏi thành ba mươi dặm rồi trở lại, Ô Mã Lý ngươi cùng với Khắc Lôi Nhã, đến Ô Tát Lợi. Nơi đó có thế lựccủa thần điện Quang Minh." trong lòng Công Tước Cổ Đốn có chút ấm ức.Thực lực của Khắc Lôi Nhã đạt tới khủng bố như vậy, nếu như có chuyện hôm nay xảy ra, Khắc Lôi Nhã trở thành chổ đựa vững chắc củanhà Hi Nhĩ. Nhưng chuyện hôm nay xảy ra như vậy. Khắc Lôi Nhã chống đối với thần điện Quang Minh, về sau phải như thế nào mới tốt? Chẳng lẽ cứvẫn tránh né như vậy? Trong khoảng thời gian ngắn Công Tước Cổ Đốn biết nên làm gì.

      " chuẩn bị ngay ." Công Tước Cổ Đốn phân phó hai người lui ra, khi hai người rời , ông đứng chấp tai bên cửa sổ, trong lòng lo lắng dứt.

      Thư phòng yên tĩnh, Công Tước Cổ Đốn phiền lòng xoay người, thấy người lạ xuất . Công Tước Cổ Đốn kinh hãi lập tức lui về phía sau. Lại có người có thể bị phát lẻn vào phủ Hi Nhĩ, xuất phía sau ông. Khi thấy người mới đến ông rất hoảng loạn.

      Người trước mắt, là Giáo Hoàng! ! !

      "Ngài, Ngài muốn làm gì?" trong lòng Công Tước Cổ Đốn lần đầu tiên cóchút bối rối. Chẳng lẽ nhanh như vậy Thần điện muốn trả thù? Trả thù trắngtrợn như thế?

      "Công tước đại nhân, cần khẩn trương. Ta tới tìm ngài, là muốn cùngngài làm cuộc giao dịch." Giáo Hoàng trầm giọng nặng nề .

      "Ngài muốn cái gì?" Công Tước Cổ Đốn cảnh giới nhìn người trước mắt.Thực lực của người này, ông . Chẳng lẽ tới ám sát ông? Công TướcCổ Đốn lập tức loại bỏ suy nghĩ này. Cho dù muốn ám sát ông, Giáo Hoàngđại nhân lại phải động thủ sao? Thần điện có rất nhiều người tài. Hơn nữa nếu giờ am sát ông. Cuộc d8a61u tranh của 2 vị Hoàng Tử kết thúc. Thần điệnsẽ tiếp tục với vai diễn thánh nhân của họ, nhà Hi Nhĩ cũng tiếp tục làm trọng thần của triều đình.

      "Xin công tước đại nhân ra lệnh ai được vào đậy." Sắc mặt Giáo Hoàng nghiêm túc, vẻ mặt chút ý cười.

      Công Tước Cổ Đốn khẽ cau mày, bất người Giáo Hoàng cóchút sát khí nào. Ông hơi do dự, Công Tước Cổ Đốn liền phân phó cho bất cứ kẻ nào vào quấy rầy. Tay Giáo Hoàng kẽ động, liền xuất Ma Pháp Tráo, để cho ai biết được cuộc chuyện của 2 người, sau đó mới đến vần đề chánh.

      "Giáo Hoàng đại nhân tự mình đến, vì chuyện gì?" Công Tước Cổ Đốn đề phòng hỏi. Chắc chắn là, chuyện tranh đấu của hai hoàng tử, lập trường của bọn hoàn toàn khác nhau. Mặc dù đại hoàng tử thất lợi thần điện Quang Minh cũng có gì tốt, nhưng cũng phải xảy ra chuyện xấu gì cho Thần điện. Địa vị Thần điện chắc vì thế mà lung lây, cùng lắmlà Thần điện chỉ xem màn kịch hay thôi. Kết thúc coi như xong, bọn họlsẽ tiếp tục trợ giúp Đại hoàng tử, cứu Đại hoàng tử, sẽkhông vì thế mà tới đậy báo thù.

      "Hôm nay tới tìm ngài, là muốn cùng ngài làm cuộc giao dịch. Dĩ nhiên, tasẽ đưa ra cái già mà ngài hài lòng nhất." mặt Giáo Hoàng lên tiacười như cười.

      Công Tước Cổ Đốn nhìn nụ cười mặt Giáo Hoàng, chẳng biết tại sao,trong lòng mơ hồ dâng lên cảm giác mong đợi.

      Buổi chiều, Công Tước Cổ Đốn tuyên bố quyết định của mình, đó chính là tối nay Khắc Lôi Nhã ra khỏi thành đến quốc gia khác trốn ở đó, Khải SắtLâm nhất quyết bắt buộc, Khắc Lôi Nhã cũng chỉ có thể đồng ý.

      Khắc Lôi Nhã bí mật rời khỏi phủ, cũng thông báo cho người thần điệnHắc Ám, để bọn họ cần lo lắng nữa. Kêu 2 huynh đệ Tập Ít Kì và TậpÍt Tư truo72c đợi nàng. Phỉ Phổ Tư dặn dò Khắc Lôi Nhã đường cẩn thận, cảm thấy có cái gì đúng. Nhưng thể ra được.

      Ban đêm.

      Trong phòng ăn phủ Công tước, mọi người cùng ăn bữa cơm đoàn tụ.Mọi người ăn vô cùng chậm, vì sau bữa cơm này rất lâu nữa mới có cơ hộiđoàn tụ. Thương cảm tràn ngập trong căn phòng.

      Sau khi dùng cơm, mọi người lần lực lên xe, muốn tiễn Khắc Lôi Nhã đoạn . Trong xe ngựa, Khải Sắt Lâm ôm Khắc Lôi Nhã, đáy mắt tất cả đều thương.

      "Mẹ, con nữa có được ? Thần điện cũng dám làm gì con. Bây giờ bọn họ muốn động vào con, còn phải suy nghĩ lâu đấy."Thực lực bây giờ Khắc Lôi Nhã là Pháp Thần, thử hỏi có bao nhiêu người có thể ngăn cản?

      ", Khắc Lôi Nhã, con phải nghe lời. Tạm thời trốn là tốt nhất. Chúngta phải xem xét hành động kế tiếp của Thần điện. Nếu như quả Thần điệnkhông có ý muốn nhằm vào con, đến lúc đó con trở về cũng muộn."mặc dù ngoài miệng Khải Sắt Lâm như vậy, nhưng trong lòng lại phiềnmuộn. Điều này có thể sao? Hôm nay Khắc Lôi Nhã quyết liệt với Thần điện, trước mặt nhiều người như vậy, liền tát Thần điện bạt tai. Thần điện làm sao có thể bỏ qua con? Khải Sắt Lâm vừa nghĩ tới đây, trong lòng lại đau hơn, ôm Khắc Lôi Nhã chặt lời nào. Lạp Tây Á cũng trầmmặc, khuôn mặt nhắn tất cả đều là ưu thương, sắc mặt Lạp Cáchngồi đối diện cũng tất khó coi. Lần này Khắc Lôi Nhã cứu Khải Sắt Lâm,ông là chồng của Khải Sắt Lâm nhưng làm gì được. Ông thiếu Khắc Lôi Nhã và Khải Sắt Lâm quá nhiều. Chỉ có Công Tước Cổ Đốn là vẫn nhắm hai mắt tựa xe, vẫn trầm mặc.

      Xe ngựa chậm rãi ra khỏi thành, vẫn chạy về phía trước. Ô Mã Lý và ThiếtNhĩ Tư ngồi xe ngựa phía sau.

      Đêm, yên tĩnh

      trời vầng trăng mông lung. Bây giờ là cuối xuân.

      Hai chiếc xe ngựa cứ tiến về phía trước. Trong xe ngựa yên tĩnh, Khắc LôiNhã tựa vào trong ngực ấm áp Khải Sắt Lâm, câu. rất lâu có cảm giác ấm áp này.

      Khải Sắt Lâm ôm Khắc Lôi Nhã, chỉ muồn thời gian dừng lai.

      Nhưng mà, dĩ nhiên thể nào. lâu sau, cuối cùng xe ngựa ngừng lại. Đế đô rất xa, cũng đa quá khuya.

      Xe ngựa dừng lại, thân thể Khải Sắt Lâm cứng đờ, ôm chặt Khắc Lôi Nhã hơn rồi.

      "Được rồi, Khải Sắt Lâm, đâu phải gặp lại Khắc Lôi Nhã." Công Tước Cổ Đốn nhàng , "Xuống xe ngựa thôi."

      Sắc mặt Khải Sắt Lâm chán nản, chậm rãi buông Khắc Lôi Nhã ra, mọingười cùng xuống xe ngựa.

      Ô Mã Lý cũng tời bên cạnh xe Khắc Lôi.

      Đứng cạnh xe ngựa, lưu luyến Khắc Lôi Nhã. Thời gian bao lâu, aibiết.

      Khải Sắt Lâm lần nữa ôm lấy Clare, lâu muốn buông tay.

      Lạp Tây Á cũng nghẹn ngào, ôm Bạch Đế và Hắc vũ vào trong ngực, lẳnglặng đứng chờ.

      "Được rồi, được rồi." Công Tước Cổ Đốn thổn thức, "Nếu còn như vậy ta cũng chịu nổi."

      Lúc này Khải Sắt Lâm mới buông Khắc Lôi Nhã ra, bắt đầu dặn dò. Việc ăn uống, mặc cho đủ ấm. Lạp Tây Á lau nước mắt kéo tay Khắc Lôi Nhã .

      "Tỷ ở đây, em phải bảo vệ mẹ tốt nha. Còn nữa, em phải chămsóc tốt tiểu báo, biết chưa?" Khắc Lôi Nhã vươn tay lau nước mắt LạpTây Á, mỉm cười .

      Nước mắt Lạp Tây Á lại chảy ra nhiều hơn, ra được lời nào, chỉ biết liều mạng gật đầu.

      "Muội của ta, về sau nhất định rất mạnh. Cho nên, được lười biếná." Khắc Lôi Nhã nhìn Lạp Tây Á khóc nức nở, trong lòng dâng lên ấm áp. Đứa bé này, thẳng thắn và thông minh, sau này nhất định là cường giả.

      "Hu hu. . . . . ." Lạp Tây Á khóc thành tiếng.

      "Khắc Lôi Nhã, qua bên này, ông có lời muốn với con." Vẻ mặt Công Tước Cổ Đốn trịnh trọng .

      "Dạ, ông nội." Khắc Lôi Nhã sờ sờ đầu Lạp Tây Á, xoay người về phía Công Tước Cổ Đốn.

      Hai người càng ngày càng xa, Khải Sắt Lâm nhìn theo bóng lưng của hai người, biết Công Tước Cổ Đốn đưa cái gì quan trọng cho Khắc Lôi Nhã, mà phải xa thế kia.

      Khắc Lôi Nhã theo sau Công Tước Cổ Đốn, Công Tước Cổ Đốn lời nào, cứ như vậy về phía trước.

      Khắc Lôi Nhã có cảm giác kỳ quái. Cảm giác này lời nào có thểhình dung. cỗ cảm giác nguy hiểm từ từ xuất . Xung quanh có sát khí, cảm giác này nhìn thấy được. Chỉ là giác quan thứ 6 của Khắc LôiNhã thôi. Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày, nhìn cảnh vật xung quanh trầm ngâm, cảm giác này, giọng của Công Tước Cổ Đốn vang lên cắt đứt suy nghĩ của nàng.

      "Khắc Lôi Nhã, đừng con phải cận thận. Khi nào đến nơi thong báo cho chúng ta, biết ? làm cho mẹ ngươi lo lắng." Giọng nóiCông Tước Cổ Đốn khác thường, còn cố ý to hơn.


      "Vâng, ông nội." Khắc Lôi Nhã gật đầu trả lời.

      Khắc Lôi Nhã biết Công Tước Cổ Đốn phải là người bình thường mà là người đứng đầu gia tộc, nhất định có ý định gì đó. Nhưng ý nghĩ của , Khắc Lôi Nhã biết Công Tước Cổ Đốn làm gì. Trongtrí nhớ của Khắc lôi Nhã chưa bao giờ thấy ông ra tay. Chưa bao giờ thấy được thực lực của Công Tước Cổ Đốn, lần ông là chiến sĩ? Tronglòng Khắc Lôi Nhã suy đoán. Công Tước Cổ Đốn đột nhiên dừng lại.

      Công Tước Cổ Đốn xoay người nhìn Khắc Lôi Nhã, mặt có bấtbiểu gì.

      Vẻ mặt này làm cho Khắc Lôi Nhã phải cảnh giác, Khắc Lôi Nhã cảnh giớinhìn xung quanh, xung quanh có bất kỳ khác thường nào.

      "Sao thế, Khắc Lôi Nhã?" Công Tước Cổ Đốn nhìn thấu khác thường của Khắc Lôi Nhã, lên tiếng hỏi.

      " biết nữa, ông nội, con cảm thấy có ai theo dõi chúng ta. Nhưngcon biết ở đâu." Khắc Lôi Nhã cau mày đề phòng nhìn xung quanh.

      "Cái gì? Có chuyện gì?" Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn thay đổi, cảnh giới nhíu mày nhìn xung quanh, lẩm bẩm, "Chẳng lẽ người thần điện Quang Minhchặn đường?"

      Khắc Lôi Nhã cau mày suy tư, Thần điện Quang Minh tùy tiện ratay. Thực lực bây giờ của nàng vượt qua dự đoán của họ, mình cón có sư phụ Khắc Lý Phu và nhà Hi Nhĩ. Muốn đói phó với nàng dể dàng nhưvậy. Muốn giết nàng, sợ 2 bên cùng chết sao? Thần điện Quang minhsẽ rat ay khi chưa chắc chắn.

      "Khắc Lôi Nhã, con cảm thấy có cái gì đúng?" Công Tước Cổ Đốncau mày nhìn 4 phía.

      "Con cũng biết." Khắc Lôi Nhã lắc đầu.

      Công Tước Cổ Đốn cứ quan sát xung quanh, tới sau lưng Khắc Lôi Nhã.

      "Phía trước có gì đúng sao?" Công Tước Cổ Đốn trầm giọng .

      "Phía trước?" Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu nhìn về phía trước, trầm ngâm. đề phòng Công Tước Cổ Đốn ở phía sau lưng nàng.

      Ngay lúc này sắc mặt Công Tước Cổ Đốn đột nhiên trầm xuống, chân tiếnlên trước nửa bước, tay xuất thanh chủy. chủy thủ lênánh sáng xanh lá có kịch độc!

      Đột nhiên Công Tước Cổ Đốn chủy thủ vung lên, đâm về phía Khắc Lôi Nhã vừa nghe được tiếng gió Khắc Lôi Nhã lùi về phía sau, tiếng gió hướng tới timcủa Khắc lôi Nhã và sau đó là chưởng Ma Pháp Thuẫn vào lưng khiến Khắc Lôi Nhã lăng vòng. Chủy thủ làm rác y phục của Khắc Lôi Nhã,xuất vết chém lưng. Khắc Lôi Nhã còn thở dốc, thị quyềnlai đánh về phía nàng, nhếch nhác chống tay xuống đất nhảy ra xa tránh thoát quyền đánh lén. Đột nhiên đánh lén, chắc chắn thành công! Công Tước Cổ Đốn thu lai hoàn toàn sát khí của mình, Khắc Lôi Nhã khôngcảm thấy sát khí nữa. Sau lung mình có phòng bị.

      Khắc Lôi Nhã lui về phía cây to, lạnh lẽo nhìn Công Tước Cổ Đốn. Khắc lôiNhã có chút choáng váng. Vết thương sau lưng đau đớn, thanh chủy thủ kiacó vấn đề. Mà trong lồng ngực càng phát bực mình, hơi cách nàođè nén, Clare chợt phun ra ngụm tiên huyết. Vết máu mặt đất màu đen! Có độc! phải là bình thường mà là kịch độc! Mọi người ở xa đềuthấy cảnh này. "Khắc Lôi Nhã! ! !" phía xa phát ra tiếng kêu thảm thiết củaKhải Sắt Lâm, liều mạng chạy về phía Khắc Lôi Nhã. Vẻ mặt Lạp Tây Á khiếp sợ chạy như bay tới. Lạp Cách cũng chạy theo sau, sắc mặt trầm.Ô Mã Lý cũng hoảng sợ, lập tức muốn hướng bên này vọt tới, lai bị lực manh mẽ kéo về, thiếu chút nữa trật khớp cánh tay. Ô Mã Lý xoay người liền thấy sắc mặt lạnh lẽo Thiết Nhĩ Tư.

      "Đại nhân ra lệnh, ngươi nên ở đây đợi lệnh." Mọi việc diển ra Thiết NhĩTư hoàn toàn kinh ngạc, tất nhiện là biết trước. Gắt gao kéo Ô MãLý cho Ô Mã Lý di chuyển nữa bước.

      Khắc Lôi Nhã còn chưa lấy lại tinh thần, dưới chân xuất dị tượng.Trong nháy mắt Ánh sáng màu trắng từ dưới chân xuất , Trước mắt Khắc Lôi Nhã muốn hôn mê, cố gắng đứng lên, dưới chân là trận pháp khổng lồ. Trận pháp 12 tia sáng, trận pháp lóe ánh sáng trắng chói mắt, ánh sángcàng ngày càng lớn.

      "Cha, ngươi làm cái gì" Khải Sắt Lâm giống như nổi điên liều mệnh xông tới, xống vào trận pháp.

      "Khải Sắt Lâm, ngươi bình tĩnh chút." Lạp Cách vọt tới gần Khải Sắt Lâm, lôi Khải Sắt Lâm trở về.

      "Ông nội, ngươi làm gì vậy! Tại sao lại ra tay với tỷ?" Lạp Tây Á và giận vừa lo lắng, trong trận pháp sắc mặt Khắc Lôi Nhã càng ngày càng trắng bệch, trong lòng càng thêm nóng nảy, muốn vọt vào, lại bị Công Tước Cổ Đốn giữ lai Bạch đế và Hắc Vũ từ vai nhay vào trận pháp, đứng vai Khắc Lôi Nhã. Lo lắng kêu lên .

      Mặt Công Tước Cổ Đốn lạnh lẽo, nhìn Khắc Lôi Nhã bên trong trận pháp,mắt tia ấm.

      "Lạp Cách! Chàng làm cái gì? Buông ta ra! Buông ta ra! Đó là con của ta!"Khải Sắt Lâm điên cuồng liều mạng đấm vào ngực Lạp Cách, dùng chân đá, cắn. Vẻ mặt Lạp Cách đau khổ, cũng buôn tay.

      Khắc Lôi Nhã đứng trong trận pháp, vươn tay lau vết máu khóe miệng, cười lạnh tiếng: "Thủ đoạn Thần điện Quang Minh cao, sữdụng cả Trừ Ma trân, đúng là coi trọng ta." Trận pháp này, Khắc Lôi Nhãbiết. Vì có điêu khắc bức tường ở Thần điện. Đây là trận pháp Nữ thần dùng để bắt và giết Ma tộc. đó còn khắc 12 vị Thiên sứ bài trận.

      Chậm rãi, xuất 12 vị Đại Giáo Chủ của Thần điện. Trước ngực bọn họ đều đeo chuỗi hạt, đo chính Nữ Thần Quang Minh ban tặng thểxem thường, có tác dụng rất hớn, che giấu hơi thở! Cho nên vừa rồi Khắc Lôi Nhã chút nào phát hữu của bọn họ. Vẻ mặt của bọn họhoàn toàn giống nhau, lạnh lẽo, lạnh nhạt. Trong miệng bọn họ vẫn còn đọc lẩm bẩm, khống chế trận pháp. Mặc dù trước kia bọn họ từng dùng trận pháp này như lúc này lại giống trước người bị khống chế và Pháp Thần, mặc dù Pháp Thần trúng độc, cũng được rồi. Trận pháp này sẽhoàn toàn khống chế người ở bên trong trận, lúc sau trân pháp giết họ.

      Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt , trong mắt chút nào sợ hãi, ánh mắt dời khỏi Công Tước Cổ Đốn. Chính người này, mới nhẫn tâm kích giếtnàng. Nếu như Khắc Lôi Nhã có Đấu Khí, chỉ là Pháp sư bìnhthường, giờ phút nàng cũng thể đứng ở đây mà tức giận.

      Công Tước Cổ Đốn muốn chống lại ánh mắt của Khắc Lôi Nhã, trong lòngmơ hồ thấy lạnh cả người. Ánh mắt của Khắc Lôi Nhã, như có thể xuyên thấuông. Người đạt cấp Pháp Thần, quả nhiên đơn giản. Nếu ông tùy tiện dùng Đấu Khí, tuyệt đối thất bại. Giáo Hoàng sớm biết, cho nên đưa cho ông cây chủy thủ này.

      "Cha, người rốt cuộc làm gì? Nhưng người này làm sao lại ở đây?Người tại sao lại làm như vậy?" Khải Sắt Lâm kêu khóc, liều mạng giùnggiằng.

      Khắc lôi Nhã thở phào cái, điều chỉnh hơi thở, tựa vào cây to, lạnh lùng nhìn Công Tước Cổ Đốn.

      "Tỷ tỷ, tỷ tỷ. . . . . ." Lạp Tây Á khóc thảm.

      "Ông làm cuộc giao dịch với Thần điện?" Khắc Lôi Nhã cách ra khỏi trận pháp, vận chuyển Liên Hoa Bảo Giám trị thương cho chính mình. Nhưng, lần này, rất hồi phục rất chậm. Kịch độc này ăn mòn cơ thể, cònkhiến thần kinh còn tỉnh táo!

      Khắc Lôi Nhã biết , mình bị bán đứng!

      Bị ông nội bán đứng!

      "Người sắp chết, cần biết nhiều như vậy." thanh Công Tước Cổ Đốn lạnh lẽo, nhìn thoáng qua ánh mắt Khắc lôi Nhã, đáy mắt ông thoáng quachột dạ và sợ.

      "Cha! Khắc Lôi Nhã là cháu của cha, làm sao người có thể như thế" thế giới Khải Sắt Lâm dường như sụp đổ.

      Công Tước Cổ Đốn lạnh lùng nhìn Khắc Lôi Nhã, cười lạnh tiếng, âmdương quái khí : "Cháu ? Ta có phúc có cháu như vậy!"

      "Cha!"

      "Ông nội? !" Lạp Tây Á trừng lớn mắt, ông nội đạt thành giao dịch với Thầnđiện Quang Minh bán đứng tỷ tỷ sao?

      Khắc Lôi Nhã gì, vẫn liều mạng thúc giục Liên Hoa Bảo Giámtrong cơ thể để trị thương nhưng mà bên trong trận pháp, nó vẫn chưa pháthuy hết hiệu quả, phải mau chống trị thương. biết vết thương sau lung như thế nào? Sức lực từ từ tan biến. thanh chủy thủ là loại kịch độc gì?

      "Khải Sắt Lâm, Lạp Tây Á, các ngươi suy nghĩ cho kĩ. Khắc Lôi Nhã là người như thế nào? Hoa si, người ngu ngốc mà thôi. Vì sao lúc liền thay đổi? Căn bản nó phải là Khắc Lôi Nhã! Đây chỉ là thân thể của KhắcLôi Nhã mà thôi. Nó giết chết linh hồn Khắc Lôi Nhã, chiếm lấy thân thể!"Giọng Công Tước Cổ Đốn lạnh lẽo, nhìn Khắc Lôi Nhã cười lạnh.

      Khải Sắt Lâm sửng sốt, ngưng giãy giụa, gương mặt Lạp Tây Á kinh hãi. Vẻmặt Lạp Cách cũng phức tạp. Khải Sắt Lâm cùng Lạp Tây Á kinh ngạc nhìn Khắc Lôi Nhã, nhúc nhích.

      Khắc Lôi Nhã khẽ nhíu mày, nhưng trong lòng lạnh lẽo. ra là, Lão già này sớm biết tất cả? Nhưng lại vạch trần, mặc cho nàng lớn lên, tỏa sáng. Bởi vì nàng còn giá trị cho nhà Hi Nhĩ lợi dụng. tại, vời đều kiệncủa Thần điện đưa ra, chút tình cảm nào bán đứng nàng?

      Lòng dạ thâm độc, nhẫn nại tốt, thủ đoạn cũng lợi hại!

      Người này, bảo vệ nhà Hi Nhĩ suy yếu, lý đo là đây!

      Ánh mắt của Khắc Lôi Nhã chậm rãi dời đến Khải Sắt Lâm, Khải Sắt Lâm như mất hồn nhìn Khắc Lôi Nhã, mặt xám tro. Trong lòng Lạp Cách nhẹnhàng than thở, buông nàng ra. Lạp Tây Á nhúc nhích tin nhìn Khắc Lôi Nhã.

      ", vậy sao? Khắc Lôi Nhã, con phải là Khắc Lôi Nhã con ta sao?" Ánh mắt Khải Sắt Lâm cơ hồ muốn mất, hỏi vấn đề này.

      Khắc Lôi Nhã than , nhìn Khải Sắt Lâm chậm rãi : " con khôngphải là Khắc Lôi Nhã." Giờ phút này, cần thêm gì cả. Vừa xongmột câu, nàng lai tiếp tục điên cuồng vận chuyển Liên Hoa Bảo Giám trongcơ thể.

      Mười hai vị Đại Giáo Chủ tiếp tục niệm chú ngữ, ánh sáng của trận pháp càng ngày càng quá mức. Bạch Đế và Hắc vũ đứng vai Khắc Lôi Nhã cũng nóng lòng, bon họ biết trận pháp này phải chuyện đùa.

      Khải Sắt Lâm kinh ngạc nhúc nhích nhìn Khắc Lôi Nhã.

      "Khải Sắt Lâm, , về trước " Trong lòng Lạp Cách đành lòng đểKhải Sắt Lâm thấy ‘Khắc Lôi Nhã’ bị giết. Cho dù phải con củahọ, nhưng vẫn là thân thể của nó. Nàng còn cứu Khải Sắt Lâm, Lạp Cáchcũng phải thờ ơ.

      "Con cũng trở về Lạp Tây Á, chút có chuyện gì." Công TướcCổ Đốn sờ sờ đầu Lạp Tây Á, nhàng đẩy Lạp Tây Á về phía Khải Sắt Lâm.

      Lạp Cách lôi kéo Khải Sắt Lâm rời .

      Chợt, Khải Sắt Lâm xoay người nổi điên chạy như điên về phía vị Đại Giáo Chủ, đẩy ngã Đại Giáo Chủ, trong miệng gào khóc: "Ta mặc kệ nó là ai, nó chính là con của ta, nó chính là Khắc Lôi Nhã!" dòng chú ngữ bị cắt đứt, ý niệm buông lỏng, ánh sáng trận pháp khẽ mờ .

      Khắc Lôi Nhã sửng sốt, tất cả mọi người cũng ngây người.

      " mau, Khắc Lôi Nhã, mau!" giờ phút này Khải Sắt Lâm gần như điên cuồng, đợi Lạp Cách và Công Tước Cổ Đốn lấy lại tinh thần liều mạng đẩy các vị Đại Giáo Chủ. Nàng tự phế tu vị khi rời Lý gia, giờ phút nàynàng giống như những người đàn bà chan chua ngoài phố, đẩy, cắn, đá, dùngphương pháp nguyên thủy nhất để đối phó với những Đại Giáo Chủ đọc chú ngữ. Trong khoảng thời gian ngắn, người kịp phản ứng.

      Ánh sáng của Mười hai Tinh Mang Trận pháp dần dần ảm đạm.

      Khắc Lôi Nhã cắn răng, tận đáy lòng cảm động và ấm áp cách nào có thể hình dung, Ngưng Thần Tụ Khí lao ra khỏi trận pháp. thể phụ lòngKhải Sắt Lâm!

      Công Tước Cổ Đốn thấy vậy, chút do dự, hét lớn tiếng, cả ngườiphát ra Đấu Khí màu tím đậm. Lực lượng của Công Tước Cổ Đốn hiển nhiên là Kiếm Sư tột cùng, sắp đột phá trở thành Kiếm thánh! Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn lãnh khốc, dùng hết tất cả sức mạnh đánh về phía Khắc Lôi Nhã. Ông biết quyền này thể lấy mang Khắc Lôi Nhã, nhưng đủbức Khắc Lôi Nhã thể thoát khỏi trận pháp.

      " ——!" lúc này Khải Sắt Lâm giống như mũi tên bay tới, xuất chính giữa Công Tước Cổ Đốn và Khắc Lôi Nhã. Che chắn trước mặtcủa Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã thành công thoát khỏi trận pháp, đứng bên ngoài trận pháp.

      Tất cả, chỉ trong chớp mắt .

      Cũng ai nghĩ đến vào lúc này Khải Sắt Lâm cư nhiên bạo phát ra tiềmlực như vậy. . . . . .

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 109.2

      Máu tươi tung tóe mặt Khắc Lôi Nhã. Khải Sắt Lâm vươn tay tới trước mặt của Khắc Lôi Nhã, nét mặt ấy rất dịu dàng, rất đau lòng. Mộtquyền này của Công Tước Cổ Đốn vốn nghĩ là đánh vào đầu Khắc Lôi Nhã, nhưng bây giờ lại đánh vào Khải Sắt Lâm, trực tiếp đánh xuyênqua lồng ngực Khải Sắt Lâm. Máu tươi tung tóe lên mặt Khắc Lôi Nhã, lên mình, và tràn đầymặt đất.

      " thể như vậy! ! !" Thanh Lạp Cách đau khổ vang dội cả bầu trời đêm.

      "Mẹ! !" Lạp Tây Á tâm tê liệt hét lớn.

      Khắc Lôi Nhã kinh ngạc nhìn người phụ nữ dịu dàng mỉm cười trước mặt, trái tim như ngừngđập, trong đầu trống rỗng.

      Khắc Lôi Nhã vươn tay, tiếp lấy thân thể mềm mại kia.

      Nét mặt Khải Sắt Lâm vẫn mỉm cười như cũ, ánh mắt dịu dàng. Nhưng, lại có hô hấp,thân nhiệt cũng từ từ giảm xuống.

      Công Tước Cổ Đốn khẽ ngẩn người, lập tứcđánh quyền nữa về phía Khắc Lôi Nhã.

      Tuyệt đối thể bởi vì người phụ nữ mà thất bại trong gang tấc!

      Khắc Lôi Nhã nhàng vươn tay, chỉ nhẹnhàng cái, Công Tước Cổ Đốn lai như chịumột đấm .

      Công Tước Cổ Đốn sửng sốt, ông toàn lực dùng quyền còn Khắc Lôi Nhã chỉ ung dung tiếp.Mặc dù biết Pháp Thần rất mạnh, nhưng mà, thực lực mạnh đến thế sao?

      Trong mắt Khắc Lôi Nhã toàn mảnh tànkhốc. gì, nắm chặc nắm đấm.

      Mồ hôi lạnh trán Công Tước Cổ Đốn phả ra. Tay của ông! Tay của ông, hoàn toàn bị hủy!

      "Chết!" Khắc Lôi Nhã hừ lạnh tiếng, trêntay phát lực, thân thể Công Tước Cổ Đốn ầmầm bay về phía sau, nặng nề đập xuống đất, thành hố sâu, bụi đất xuất . Kinh người hơn chính là, quả đấm thoạt nhìn rất , nhưng lai phá hủy vùng đất lớn, máu phun ra khắpnơi. Qủa đấm kia! Khắc Lôi Nhã đem CôngTước Cổ Đốn đánh thành tương máu, ngoài mặt cũng rất hoàn hảo.

      Công Tước Cổ Đốn nhúc nhích, nhưng thân thể khẽ phập phồng chứng tỏ ông chưachết.

      Làm người ta kinh hãi dứt, cực kỳ rung động.

      Lúc này, mười hai vị Đại Giáo Chủ mới hoànhồn lại. Chú ngữ dừng lại, trận a pháp cũngđã biến mất. Nếu trận pháp thể vây khốnKhắc Lôi Nhã, vậy phải chiến đấu trực diện.

      Mười hai vị Đại Giáo Chủ vô cùng ăn ý bao vây Khắc Lôi Nhã. Lạp Cách giống như mất linh hồn, cứ như đứng tại chỗ nhúc nhích. Lạp Tây Á nhìn Khắc Lôi Nhã bị bao vậy ở giữa,nhìn mẽ chết nằm trong ngực Khắc Lôi Nhã,chạy đến bên cạnh tới. Vào giờ khắc này tâm trí của nàng thiếu chút nữa là nổi điên!

      "Lưới Phục Ma!"

      Mười hai Đại Giáo Chủ hét lớn, toàn bộ giơ tay phải lên cao, tay đạo ánh sáng trắng. 12đạo ánh sáng trắng hội tụ người Khắc LôiNhã, sau đó chiếu nghiêng xuống, tạo thành mặt lưới ánh sáng khổng lồ.

      Khắc Lôi Nhã lại có động gì, chỉ cúi đầunhìn người trong ngực. Người trong ngực dần dần có nhiệt độ. Mà máu mặt KhắcLôi Nhã cũng sớm mất nhiệt độ.

      Khắc Lôi Nhã động, bên ngoài có động tĩnh. đạo Hỏa Ma Pháp đánh vào trênngười vị Đại giáo hoàng. Đại Giáo Chủ lảođảo, trong miệng tràn ra máu tươi, nhưng lạikhông ngừng động tác và miệng tiếp tục đọc chúngữ.

      "Khắc Lôi Nhã!" Ô Mã Lý nhếch nhác chạy tới, người Ô Mã Lý phát Ma pháp ông là mộtMa Pháp Sư, muốn đánh bại chiến sĩ Thiết Nhĩ Tư quả rất khó khăn. Thiết Nhĩ Tư theo lời của Công Tước Cổ Đốn, mặc kệ xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng Ô Mã Lý ra khỏi xe ngựa.

      Khắc Lôi Nhã mới vừa ngẩng đầu nhìn Ô Mã Lý vội vàng chạy tới, lại thấy màn đẫm máu.

      Giáo Hoàng mặc áo bào trắng từ trời giángxuống, lời, trực tiếp phất tay đánh chết Ô Mã Lý. Đạo ánh sáng trắng kiaxuyên qua người Ô Mã Lý, chém Ô Mã Lýthành 2 mảnh!

      Sư phụ! ! !

      Khắc Lôi Nhã chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo. Tất cả xung quanh lạnh thấu xương! Lửa giận,trong lòng Khắc Lôi Nhã bộc phát.

      "Khốn thú chi đấu." Giáo Hoàng đáp xuống, mặt lạnh lùng, nhàn nhạt , tay bắt đầu thitriển ma pháp. Thanh chủy thủ kịch độc kia, có thể làm cho sức lực từ từ mất , càng có thểlàm cho ý thức dần trở nên mơ hồ. Nổi giận , khiến lửa giận bao phủ ngươi, như vậy ý thứccủa ngươi bị mất nhanh hơn.

      "Tội nhân có dấu ấn bóng tối, hôm nay ta tẩyrửa linh hồn của ngươi." Giáo Hoàng mặc áotrắng bay đến, dáng vẻ chắc thắng.

      Trong nháy mắt Khắc Lôi Nhã hiểu!

      ra là vậy!

      Thần điện biết dấu ấn bóng tôi người nàng, cho nên tiếc bất cứ giá nào muốngiết chết nàng!

      Khắc Lôi Nhã nắm chặt quả đấm, bất giác móng tay đâm sâu vào da thịt. Máu tươi từ từ xuất , nhiễm đỏ tay Khắc Lôi Nhã.

      Tim rất đau, vô cùng khổ sở, bi thương, tức giậnchìm ngập vào cơ thể nàng. Khắc Lôi Nhã gắt gao nhìn Giáo Hoàng, con ngươi xanh lục hiệnđầy tia máu, càng ngày càng hồng. Nét mặt dửtợn càng thêm đáng sợ.

      "Thu lưới!" Giáo Hoàng khẽ quát lớn, vội vàng hạ lệnh. Chẳng biết tại sao, nhìn thấy cặp mắt đầy thù hận của Khắc Lôi Nhã, Giáo Hoàng lại có chút bất an.

      "A" Khắc Lôi Nhã ngửa mặt lên trời hét lớn, thanh tràn đầy tức giận, bi thương. Vang thẳng tới tận chân trời. Lo lắng trong lòng Giáo Hoàng càng lúc càng lớn, ông để ý, tay giơ lên cao, ánh sáng trắng thoáng qua, quyền trượng to lớn xuất trong tay ông.

      "Nữ Thần Quang Minh Vĩ đại, xin ban cho ta lực lượng. Ánh sáng chói lọi khắp nơi, mời cácngài tề tụ. . . . . ." Giáo Hoàng giơ cao pháptrượng, hướng đến lưới Phục Ma, nhanh chóng niệm chú ngữ. Đỉnh quyền trượng từ từ mộtquả cầu ánh sáng, càng lúc càng lớn.

      Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh mắt trống rỗng. Chậm rãi đứng lên, xung quanhKhắc Lôi Nhã là cấm giới.

      Vậy mà, trong nháy mắt, cả người Khắc LôiNhã phát ra ánh sáng vàng kim, càng ngày càng chói mắt, bao lấy cả người của nàng. Ánh sáng vàng kim rất thánh khiết, từ từ áp đến 12 vị giáochủ thả lưới Phục Ma, và cả Giáo hoàngtrên tay cầm quyền trượng.

      Chuyện gì xảy ra? Giáo Hoàng có chút ngạcnhiên. Vùng vẫy giãy chết?

      12 Đại Giáo Chủ híp mắt chịu đựng ánh sáng từKhắc Lôi Nhã phát ra, ràng bọn áp chếKhắc Lôi Nhã ở giữa cách nào nhúcnhích, vì sao bọn họ lại cảm thấy lo lắng?

      "Hôm nay, ta cho các ngươi biết cái gì gọi là hối hận!" Khắc Lôi Nhã hét tiếng giận dữ,đột nhiên phất tay áo. Trong nháy mắt, ánh sánglong lánh của lưới Phục Ma vỡ tung thay vào đó là những ánh sáng màu vàng kim chói mắt, 2 ánh sáng như 2 con rắn quấn lấy nhau, ánh sáng vàng kim nhanh chống chay về phía phát ra ánhsáng trắng, ầm ầm đánh úp vào lòng ngực 12 vị Đại giáo hoàng.

      khắc sau, tiếng kêu thảm thiết, liên tiếp là tiếng kêu rên. Có người thậm chí cũng khôngthể kêu thành tiếng, lồng ngực bị đánh rống mấtmột mảnh. Có thể nhìn xuyên qua lòng ngực củahọ. Lưới Phục Ma còn. Sắc mặt Giáo Hoàng trắng xám, biết Khắc Lôi Nhã khó đốiphó, nhưng ngờ khó đối phó như thế. Tiếng gào thét vừa rồi, thực lực rất mạnh. Giống như lại lên cấp? Lên cấp? Giáo Hoàng lập tức phủ nhận cái này suy đoán này. Làm sao có thể! là Pháp Thần rồi, còn có thể lên cấp thành sao? Dưới tình huống này mà lên cấp. Chỉ cómột khả năng, Khắc Lôi Nhã như chó vào đường cùng! nàng chỉ là giãy giụa mà thôi.

      Nghĩ tới đây, Giáo Hoàng an tâm hơn. Ông tiếptục đọc xong chú ngữ, ra sức đem quyền trượngvung lên, ánh sáng quyền trượng điên cuồng đánh úp về phía Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã cười lạnh tiếng, hề né tránh. Nháy mắt, thanh kiếm xuất trêntay Khắc Lôi Nhã!

      Đó là kiếm Thương Lan! Vốn thanh kiếm Thương Lan rất bình thường, nhưng trong tay Khắc Lôi Nhã lai trở nên rực rỡ, thân kiếm phátra tiếng nứt, lộ ra bộ dáng chân chính! Chuôi kiếm có hoa văn cổ thần bí, thân kiếm sắc bén khác thường, lóe ánh sáng khiếp người.

      Lúc này kiếm Thương Lan, đây mới là bộ đángthật của nó! Bây giờ Khắc Lôi Nhã mới phát huy toàn bộ lực lượng của nàng!

      Đây chính là kiếm Thương Lan! thanh thầnkhí!

      Khắc Lôi Nhã phi thân tiến đến, kiếm chém tới, quả cầu ánh sáng khổng lồ bị chém làm hai!

      Sắc mặc tĩnh lặng, xuyên qua quả cầu ánh sáng, đánh thẳng tới Giáo Hoàng. 2 quả cầu ở phíasau, ầm ầm vang dậy, mặt đất xuất hai hố sâu cực lớn. Cát đá bắn tung téo, cây cối đổngã. Giáo Hoàng hoảng hốt né tránh, kiếm của Khắc Lôi Nhã.

      kiếm này, rất mạnh cuồng bạo.

      Nhưng mà, trong khoảnh khắc, Giáo Hoàng lại cảm thấy lưỡi kiếm trước mắt vô cùng chậm,ông cảm thấy lưỡi kiếm càng ngày càng gần mặt mình. Tốc độ rất chậm, Giáo Hoàngmuốn tránh, lại phát mình cách nào tránh né. Cứ dứng yên nhìn lưỡi kiếm gào thét đến.

      Ra sức chém, Thương Lan mang theo Kim SắcHỏa Diễm trực tiếp bổ vào bả vai Giáo Hoàng. Đáy mắt Giáo Hoàng tràn đầy kinh ngạc, biểu lộ có chút khổ sở. kiếm kia chứa lực lượngkhông phải đơn giản! cỗ lực lượng bá đạonóng bỏng từ vết thương bả vai truyền đến.

      Á! Giáo Hoàng dù sao cũng là Giáo Hoàng, nổigiận hét lên tiếng, quyền trượng tay phát ra những tia ánh sáng Quang Đạn, trực tiếpđánh úp về phía Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã lạnh lùng, rút kiếm đôi cánh màu vàng xuất nhàng bay lên giữakhông trung tránh thoát kích của GiáoHoàng.

      Giờ phút này Giáo Hoàng cũng dám khinh thường. Cảm giác đau đớn bả vai làm ông hoàn toàn tỉnh táo lại. Lực lượng cuồng bạo từ miệng vết thương xâm nhập trong cơ thểông, rất mạnh mẽ. Rốt cuộc ông cũng hiểu, mớivừa rồi trong hoàn cảnh đó Khắc Lôi Nhã vẫngcó thể đột phá!

      Khắc Lôi Nhã, thực lực tại đến đâu? Trong lòng Giáo Hoàng cũng dám khinh thường,phải giết Khắc Lôi Nhã, chỉ có biện pháp.

      "Thần phụ!" Giáo Hoàng đột nhiên lui ra rất xa, thu hồi quyền trượng trong tay, đưa tay về phíatrời cao, dáng vẻ vô cùng thành kính.

      cần suy nghĩ Khắc Lôi Nhã cũng biết này lão già nhất định sữ dụng sát chiêu. Làm sao mà để cho ông có cơ hội được?

      Khắc Lôi Nhã mặt lạnh như băng, cầm kiếm tiến lên. Lại bị những bóng trắng ngăn lại, lại là mấyĐại Giáo Chủ. Những Đại Giáo Chủ còn sồng sót cùng với Giáo Hoàng đều nhìn lên bầu trời, tay giơ lên cao, thần thái thành kính.

      Lập tức Khắc Lôi Nhã biết, mấy Đại Giáo Chủ trước mắt hiển nhiên là muốn ngăn cản KhắcLôi Nhã để Giáo hoàng có thể thuận lợi kêu gọi Nữ thần. Những Đại Giáo Chủ hoàn toàn bị tẩy não rồi, liều mạng. Dùng sinh mạng mìnhđể ngăn cản Khắc Lôi Nhã, để Giáo hoàng niệmxong chú ngữ.

      Khi Khắc Lôi Nhã đánh bay Đại Giáo Chủ cuối cùng cũng là lúc chú ngữ đọc xong. Khắc Lôi Nhã híp mắt nhìn cảnh tượng quỷ dị.

      Sauk hi hoàn tất sau lưng các vị Đại giáo chủ đều xuất đôi cánh trắng, vẻ mặt lạnh lùng, mắt càng thêm lạnh lẽo. tay bọn họ cầm kiếm và tấm lá chắn, còn có trượng pháp. Giáo Hoàng cũng đọc xong chú ngữ, sau lưng Giáo Hoàng có ba cánh chim trắng, tay cầmlà cung bạc!

      Khắc Lôi Nhã biết, cái này chính là cầu xin thiên sứ trợ giúp họ chiến đấu. Đôi cánh sau lưng Giáo hoàng chính là đôi cánh vũ dực của thiên sứ, Dôi cánh sau lứng Giáo hoàng khác với những người khác tới 3 đôi cánh vũ dực thiênsứ. Sức manh càng có gì để .

      "Loài người bẩn thỉu, linh hồn bóng tối xấu xí gê tởm. Tan thành mây khói thôi." Giọng Giáo Hoàng thay đổi, giong lúc trước già nua, giọng bây giờ trẻ hơn nhiều, nhưng đều lạnh lẽo giống nhau.

      Còn 5 vị Đại Giáo Chủ, cộng thêm Giáo Hoàng.Khắc Lôi Nhã dám khinh thường, bởi vìtrên người Giáo Hoàng uy áp rất lớn, thuộc về loài người. Dôi cánh Vũ Dực, rất mạnh! Cung thủ cũng chính là khắc tinh trímạng của Ma Pháp Sư. Nhưng mà, cận chiến,cung thủ cũng đối thủ chiến sĩ.

      Khắc Lôi Nhã nắm chặt kiếm Thương Lan, khẽhí mắt. Năm Đại Giáo Chủ vây Khắc Lôi Nhã ở giữa. Giáo Hoàng vỗ ba đội cánh khổng lồ sau lưng bay lên giữa trung, cách xa KhắcLôi Nhã. Đối với cung thủ mà , cự ly cực kỳ quan trọng.

      Năm Đại Giáo Chủ đều là chiến sĩ, ba Đại Giáo Chủ nhanh chóng đánh tới Khắc Lôi Nhã.Trong lòng Khắc Lôi Nhã khẽ động, bây giờ ĐạiGiáo Chủ cùng lúc trước chính bọn họ hoàn toàn tưởng như hai người. Ba chiến sĩ Đại Giáo Chủ đánh với Khắc Lôi Nhã, còn 2 vị pháp sư công kích khắc Lôi Nhã bằng ma pháp. Khi bọn họ tấn công lien tục, Khắc Lôi Nhã chỉ có thểchống đỡ.

      Giáo Hoàng làm gì? Ba Đại Giáo Chủ cùng mình chiến đấu, cung thủ như Giáo Hoàng bâygiờ có thể làm gì? Khắc Lôi Nhã chống đỡ kiếm sau lưng suy tư. Vừa nghĩ đến, Khắc LôiNhã cũng cảm thấy cỗ khí bất thường từ trước mặt mình truyền đến. Khắc Lôi Nhã thầmnghĩ tốt, nhưng quá chậm. tia ánh sáng trắng chói mắt, nhanh như tia chớp xuyên thấu thân thể Đại Giáo Chủ, đánh úp về phíaKhắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã vừa định tránh Đại Giáo Chủ lập tức đành về phía nàng, Khắc Lôi Nhã dùng kiếm chống trả, nhưng có tránh thoát mủi tên này. mủi tên mạnh mẽ xuyên qua bả vai Khắc Lôi Nhã.Cảm giác nóng rực đau đớn lan tràn toàn thân. độc, tiếc bấn chết D9a5i giáo chủ trước mặt Khắc Lôi Nhã để có thể công kích nàng.

      Tên xuyên qua thân thể Đại Giáo Chủ, trong cơ thể Đại Giáo Chủ thoáng thành tia ánh sáng, phụ thần trong cơ thể biến mất. Đại Giáo Chủ bị bắn chết.

      Kế hoạch của bọn họ .

      Tự sát. , chỉ là hy sinh hết Đại Giáo Chủ, mà tổn hại gì cho những thiên sứ kia. Nhất định phải đem giết chết Khắc Lôi Nhã.

      Tiếp đó, Khắc Lôi Nhã liền bị động. Phươngthức công kích của đối là tự sát, mục đích chỉ làkéo Khắc Lôi Nhã chết chung. Nhưng làm sao nàng có thể dể dàng cho họ như ý.

      Cứ như thế, Giáo Hoàng bắn ra ba tên mà khônglàm gì được Khắc Lôi Nhã, ngược lại tổn thất baĐại Giáo Chủ. kiếm Khắc Lôi Nhã chém đứt đầu của Đại Giáo Chủ.

      Nhìn Khắc Lôi Nhã chiến đấu thành thạo, sắcmặt Giáo Hoàng trầm xuống. tiếp tục bắn cung nữa, ánh mắt chậm rãi nhìn xuống thi thể Khải Sắt Lâm mặt đất. Đáy mắt GiáoHoàng thoáng tia lãnh khốc, chậm rãi giơ cung, đem dây cung kéo căn, mủi tên này, chỉ có thể phá hủy thân xác, còn cả linh hồn.

      "Tất cả những thứ bẩn thỉu đều nên tiếp nhận tẩy rửa." Giáo Hoàng nhìn Khắc Lôi Nhã lạnh lẽo chậm rãi .

      Khắc Lôi Nhã giải quyết xong Đại GiáoChủ, ánh mắt nhìn theo mũi tên của Giáo Hoàng, cả kinh. Mũi tên phải bay về phíanàng, mà là thi thể Khải Sắt Lâm mặt đất!

      "Súc sinh!" lửa giận trong lòng Khắc Lôi Nhã đãngập trời, con ngươi cũng toàn tơ máu, trong mắt mảnh sát ý.

      Khắc Lôi Nhã nhanh chóng bay đến trước mặtKhải Sắt Lâm, vỗ cánh bay tới Giáo Hoàng, nắmchặt kiếm trong tay, cứ như vậy trực tiếp nghênh đón. Khóe miệng Giáo Hoàng nângthành đường cong lạnh lẽo, mũi tên nhắm ngay lồng ngực Khắc Lôi Nhã, bắn tới! . . . . . .

      Ngoài cửa thành, Sắc mặt Lãnh Lăng Vân thâmtrầm, đáy mắt vô cùng lo lắng. Tối nay Thần điện muốn giết Khắc Lôi Nhã, rốt cuộccũng biết. Nhưng, giờ phút này muộn hay chưa? tại Khắc Lôi Nhã như thế nào? Lãnh Lăng Vân nghỉ cũng vô ích, nên gặp Âu Lai nhã.Vừa lúc đó, cái giọng quen thuộc truyền đến.

      "Lãnh Lăng Vân, trễ như thế, sau ngươi lai ở đây?" Liễu Tuyết Tình uyển chuyển quỷ mỵ từtrong góc tường thành xuất . Lúc này Lãnh Lăng Vân mới phát có người, thế mà biết có người đứng trong góc thành.

      " liên quan đến ngươi." Lãnh Lăng Vân lạnh lùng nhanh chóng rời .

      "Ngươi là muốn cứu Khắc Lôi Nhã có đúnghay ?" Liễu Tuyết Tình thấy Lãnh LăngVân phải , vội vàng lên tiếng. Lãnh Lăng Vândừng lai chút, nhưng lai tiếp tục để ý tới lới của Liễu Tuyết Tình.

      "Ngươi vì nàng mà đối nghịch với Thầnđiện? Nàng đáng giá sao? gắng nhiều nămcủa nguoi, chẳng lẽ lai bị hủy như vậy?" giọng của Liễu Tuyết Tình rất lớn, trong giọng đầy ý hỏi, có tức giận, cam lòng, có ghen tỵ. Lãnh Lăng Vân vẫn như cũ để ý đến. chỉ biết, muốn kia bị tổnthương, muốn kia chết.

      "Ngươi cũng nên nghĩ cho Huyền Huyền chút?" Giọng lạnh lùng Liễu Tuyết Tình truyền đến tai Lãnh Lăng Vân. Rốt cuộc LãnhLăng Vân ngừng lại.

      Liễu Tuyết Tình mừng rỡ, quả nhiên, Huyên Huyên vĩnh viễn là vua chủ, vĩnh viễn có thểkhắc chế Lãnh Lăng Vân.

      Nhưng, khi lãnh Lăng Vân xoay đầu lại lại làm cho Liễu Tuyết Tình hoảng sợ. Con ngươi màu tím của Lãnh Lăng Vân lạnh như băng lạnh lùng nhìn Liễu Tuyết Tình. tia ấm, có thể nhìn thấu tất cả, kể cả linh hồn. Liễu Tuyết Tìnhcó chút run sợ theo bản năng lui về phíasau hai bước.

      " nên lấy Huyên Huyên tới uy hiếp ta, nhẫn nại của ta hạn độ." Gio5ng Lãnh LăngVân lạnh lung làm người ta rét run.

      "Ta, ta có. Ta có ý đó." Liễu TuyếtTình vội vàng khoát tay, ngừng , "LàHuyên Huyên kêu ta mang nàng đến tìm ngươi.Ở bên kia." Liễu Tuyết Tình nhanh chóng .Lãnh Lăng Vân kinh ngạc nhìn theo hướng tay của Liễu Tuyết Tình, quả nhiên thấy chiếcxe ngựa.

      Huyên Huyên tới? Sao lại như vậy? Trước khi phải thị nữ Huyền Huyền còn ngủ sao.

      Liễu Tuyết Tình nhìn thấy Lãnh Lăng Vân kh6ong tinh vội vàng hướng đến xe ngựa, vộinói: " là Huyên Huyên muốn ta mang nàng tới." Lãnh Lăng Vân chậm rãi đáp xuống, có chút hồ nghi nhìn xe ngựa, còn chưa bước đến, tấm màn ở cửa xe ngựa bị vén lên, lộ ra gương mặt đáng của Lãnh Huyên Huyên.

      "Huyên Huyên! Sao em lại tới đây?" Lãnh LăngVân kinh ngạc, tại sao Huyên Huyên lai đến đây.

      ", em đến để tặng cho vật." từ phíasau Lãnh Huyên Huyên lấy ra cầu thủy tinh nho , đó là Ký Ức Thủy Tinh.

      "Cái gì vậy?" Lãnh Lăng Vân tiến về phíaHuyền Huyền.

      "Là lời em muốn với . , trong mấynăm nay, uất ức cho ." mặt Lãnh Huyên Huyên nỡ nụ cười sáng lạn.

      tốt! Lãnh Lăng Vân cùng Tuyết Tình lòng của đáy cũng lên cái ý niệm này. Lãnh Huyên Huyên trong tươi cười, tiết lộ ra quyết tuyệt!

      Sau khắc, khóe miệng Lãnh Huyên Huyên tràn ra máu đen, nhìn rất ghê! Lãnh HuyênHuyên mỉm cười, cứ như vậy chậm rãi ra

      Chết.

      " . . . . .!" Lãnh Lăng Vân nổi giận gầmmột tiếng, nhanh chóng chạy tới cạnh xe ngựa, ôm thân thể bé trong ngực. Sắc mặt của Lãnh Huyên Huyên tái nhợt, có mộttia huyết sắc. Cái miệng nho biến thànhmàu đen. Cố gắng đưa cho quả cầu thủytinh, hơi thở mong manh, thỏa mãn mỉm cười, nhìn gương mặt khổ sở của Lãnh Lăng Vân, liều mạng , chỉ được câu.

      ", có thể tự do. . . . . . Bay lượn. . . . . ."

      Dứt lời, hai con ngươi màu tím trở nên ảm đạm,chậm rãi nhắm lại. Cánh tay bé Lãnh HuyênHuyên từ từ rũ xuống, quả cầu thủy tinh tayrơi mặt đấtlăn ra xa.

      Thân thể mềm mại từ từ lạnh , trở nên lạnh. . . . . .

      Liễu Tuyết Tình ngây ngốc đứng đó, lạnh lẽotrong lòng ngừng dâng lên. Lãnh HuyênHuyên uống thuốc độc tự sát! Từ đâu có độcdược? Tại sao trùng hợp như thế? Tại sao chọnthời khắc quan trọng tự sát? Tất cả xong rồi!Xong rồi! Xong rồi! ý nghĩ tận đáy lòng của Liễu Tuyết Tình. Nàng biết, Lãnh Lăng Vân sẽkhông bao giờ quay đầu lại nữa. còn bấtkỳ lý do nào ở lại thần điện Quang Minh, còn lý do nào chuyện cùng nàng, cònlý do nào nhìn nàng dù chỉ lần!

      Liễu Tuyết Tình tưởng rằng Lãnh Lăng Vân sẽtức giận, ra tay với nàng, nhưng Lãnh Lăng Vân vẫn yên lặng. Cứ lẵng lặng đứng yên ôm chặt thi thể của Huyền Huyền. Im lặng đáng sợ.

      Hồi lâu, rốt cuộc Lãnh Lăng Vân động.

      Liễu Tuyết Tình sợ hãi lui về phía sau. LãnhLăng Vân cũng quay đầu lại, ôm thi thểLãnh Huyên Huyên, ngồi xổm xuống nhặt quảcầu Thủy Tinh Ký Ức mặt đất, cứ như vậyđi về phía trước. Từ từ biến mất trong bóngđêm.

      Liễu Tuyết Tình vươn tay, muốn gọi Lãnh LăngVân, nhưng cổ họng như bị bịt khín, thểphát ra tiếng. Muốn đuổi theo, nhưng chân cứnhư mọc rễ, cách nào di động. Cứ nhưvậy trơ mắt nhìn Lãnh Lăng Vân biến mất, biếnmất trong màn đêm, biến mất trong mắt nàng, biến mất trong thế giới của nàng. Nàng biết, cả đời này, người kia, gặp lai nàng, bao giờ nữa. . . . . .

      Giáo Hoàng cười lạnh, mủi tên này, KhắcLôi Nhã tuyệt đối cách nào chịu được!

      Mũi tên này, gọi Thương Hồn Chi tên.

      chỉ hủy diệt thân thể, còn hủy cả linh hồn!

      Ánh sáng trắng kinh khủng bắn về phía lồngngực Khắc Lôi Nhã.

      Loài người, ngu xuẩn. Biết cách nào đón được mủi tên này, là di che chắn trước thi thể. Giáo Hoàng để cung xuống, nhắmmắt cười lạnh, cảm nhận hiệu quả đáng sợ củamũi tên mình bắn ra.

      Rầm!

      Tiếng nổ to vang tận mây xanh. Bụi bay đầytrời.

      Lần này, thân thể và cả linh hồn của Khắc LôiNhã đều bị hủy có thể hoàn thành chỉ ý của Nữ Thần. Những hy sinh rất nhiều tín đồ của Thần điện, phải tìm thể người bổ xung. Giáo Hoàngđang chuẩn bị kết thúc công việc trở về bẩm báo với Nữ Thần, Màng bụi trước mắt biến mất, thái độ Giáo Hoàng cứng lại.

      Trước mắt là khuôn mặt xinh đẹp của Khắc Lôi Nhã! Khắc Lôi Nhã toàn lực đánh về phía Giáo Hoàng. Nhắm ngay cổ Giáo hoàng! Giáo Hoàng hoảng hốt giơ cung đỡ!

      Cận chiến cung thủ làm sao có thể đối kháng với chiến sĩ?

      Hiển nhiên thể!

      Đáy mắt Khắc Lôi Nhã lạnh lẽo, toàn lực đánh, trực tiếp chém gãy cung trong tay Giáo Hoàng,chém tới cổ họng Giáo hoàng. Vừa lúc đó, chợttrên đỉnh đầu xuất ánh sáng trắng thuần khiết!

      Động tác Khắc Lôi Nhã dừng lại! Kiếm ThươngLan cứ như thế nằm cổ Giáo hoàng. mặt Giáo Hoàng mừng như điên!

      Ông biết, áp lực này, Nữ thần xuất !. Khụ khụ ~~

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 110: Cao trào

      Động tác Khắc Lôi Nhã dừng lại, Giáo Hoàngtrước mặt nàng mừng như điện, cổ uy áp này, nàng cũng biết .

      Nữ Thần Quang Minh xuất . Giống với lúcthần Hắc Ám xuất , đây phải là bản thể của Nữ Thần, xuất ở nơi này chì là hình ảnh mà thôi, thực lực này chỉ có nữa mà thôi. Nhưng áp lực này cũng đủ làm nàng thể chuyển.

      "Hừ!" Khắc Lôi Nhã hừ lạnh tiếng, thu hồi kiếm, bây giờ nàng còn như trước để dàng bị thần áp chế mà thể nhúc nhích.

      "Nữ thần điện hạ!"Giáo Hoàng mừng rỡ nhìn lên trung, bầu trời ánh sáng càng ngàycàng thuần khiết.

      Ánh sáng trắng thánh khiết cứ như thế chậm rãiphủ xuống, từ từ thấy bóng dáng mơ hồ của Nữ Thần. Rồi dần, dung nhan tuyệt thế của Nữ Thần Quang Minh xuất .

      Khắc Lôi Nhã nắm chặt kiếm Thương Lan trongtay, cảm giác đau đớn từ dấu ấn bóng tối mờ ảo,cảm giác càng ngày càng đau. Loại đau đớn tậnxương tủy.

      "Linh hồn dơ bẩn, chỉ có thể hủy diệt ngươi mớicó thể cứu sống ngươi." Nữ thần này thanh dễ nghe trong tất cả đều là uy nghiêm.

      Khóe mắt Khắc Lôi Nhã liếc nhìn mu bàn taycủa mình, dấu kí màu đen kia từ từ nổi lên, càng ngày càng ràng. để ý đến lời dối trá của Nữ Thần Quang Minh. Nữ Thần QuangMinh tự mình xuất là muốn giết Khắc LôiNhã, trong nháy mắt Khắc Lôi Nhã hiểu, tấtcả là vì dấu ấn tay nàng.

      "Người là tiện nhân vô sỉ, muốn giết ta? !" KhắcLôi Nhã cảnh giới nhìn động tác Nữ Thần Quang Minh, đôi môi khẽ mở, . Nàng chuyện với thần Hắc Ám. Trong lòng Khắc LôiNhã xác định, thần Hắc Ám bỉ ổi hạ tiện nhất định nhìn tất cả. Nhưng vẫn ra tay. Kiêng kỵ Nữ Thần Quang Minh? Trừ nguyên nhân này, tìm được lý do nào khác rồi.

      Trầm mặc, chung quanh trầm mặc.

      Thần Hắc Ám vững như bàn thạch, tínhra tay.

      muốn mạo hiểm. ti tiện thế làmsao mà tình hình trước mắt. Gặp phải hồng mềm liền bóp, gặp đá cứng liền giả chết. Nếu tại sao vẫn chưa xuất .

      Dừng! Khắc Lôi Nhã khinh thường xì tiếng. Nhắm thẳng kiếm Thương Lan trong tay về phíaNữ Thần Quang Minh. Trong lòng kiên quyết.

      Vừa rồi lần nữa Khắc Lôi Nhã đột phá, nhưng vẫn phải đối thủ của Nữ ThầnQuang Minh. Huống chi, còn có nguy cơ mất mạng đến gần. Đột phá đến tầng 11 Liên Hoa Bảo Giám, Thiên kiếp nhất định nhanh chống xuất . Theo kinh nghiệm của nàng, giờ phút này Thiên Lôi phải xuất rồi. Nhưng tại sao còn chưa có động tĩnh. Nguyên nhân chỉ có , đó chính là giây phút bình yên trước khi cơn bão ập đến! Thiên Lôicũng ở nổi lên, hung mãnh xuất ! Lầntrước Kim Liên trợ giúp nàng đột phá tầng 10nên bây giờ vẫn ngủ. tỉnh lại nhanhnhư vậy!

      Khắc Lôi Nhã thấy, mặt đất hai Tiểu Mao Cầu Bạch Đế và Hắc vũ nhìn nhau, trong mắt Bạch Đế đều là tức giận và gấp gáp.Hắc vũ lại vẫy cánh bộ dạng quantâm.

      "Nhanh! !" Khắc Lôi Nhã giận tái mặt, khẽ quát tiếng, kiếm Thương Lan quang trong tay, đạo ánh sáng vàng kim Hỏa Diễm gào thét cuồng bạo bổ về phía Nữ Thần Quang Minh.Ngọn lửa trung càng ngày càng mãnh liệt, xé rách khí mà gào thét đánh tới.Nếu kiếm này đánh lên người cường giả, nhất định làm cho đối phương tan thành mây khói. Nhưng mà, đối phương lại là Nữ ThầnQuang Minh.

      Nữ Thần Quang Minh chỉ nhàng giơ quyềntrượng trong tay, sắc mặt lạnh nhạt, cổ lực gào thét hướng về phía Nữ Thần dừng lại. Sau đó, trong nháy mắt ánh sáng màu vàng kim Hỏa Diễm cứ như vậy biến mất.

      Đây chính là chênh lệch giữa thần và người sao?

      Ngón tay nắm chặt kiếm Thương Lan của KhắcLôi Nhã trắng bệch.

      "Con kiến hôi." Trong mắt Nữ Thần Quang Minh lên dòng chữ này, nụ cườithoáng qua, quyền trượng trong tay Nữ ThầnQuang Minh vung khẽ, đạo ánh sáng trắng chiếu nghiêng xuống đầu Khắc Lôi Nhã, bao trùm Khắc Lôi Nhã.

      Áp lực cuồng bạo từ 4 phía đánh tới khiến mạch máu toàn thân Khắc Lôi Nhã tê liệt, Khắc LôiNhã bị cỗ lực lượng này chèn ép, cáchnào nhúc nhích. Liều mạng động thanh kiếmtrong tay, tay khẽ run, nhưng cũng cách nào động. Sau khắc, Khắc Lôi Nhã khổ sở nhíu mày. Máu trong người nghịch lưu, xương cốt toàn thân đều muốn vỡ vụn. KhắcLôi Nhã cảm thấy, mình bé trước áplực này, căn bản cách nào đánh trả.

      Cỗ áp lực này càng lúc càng lớn, Khắc Lôi Nhãđem kiếm cắm mặt đất, chống đỡ thân thể.Nhịp tim càng lúc càng nhanh, dường như muốn vỡ ra .

      Tất cả đều kết thúc như vậy sao?

      Khắc Lôi Nhã chậm rãi nhắm mắt lại, nhưngtràn đầy cam lòng.

      Đây chính là khác nhau của thần và người sao?

      Khóe miệng Nữ Thần Quang Minh thản nhiên nâng lên nụ cười nhạt. Uy hiếp trước mắt được tiêu trừ.

      Thế nhưng, lúc Nữ Thần Quang Minh cho là thắng, lấy Khắc Lôi Nhã làm trung tâm, cỗ ánh sáng hồng tràn ra. Trực tiếp làm cho up áp của Nữ Thần Quang Minh biến mất. Tiếp đó, vẻ mặt Nữ Thần Quang Minh kinh ngạc, áp lực này có thể phá tan uy áp của nàng. Đánhnàng lui vài mét. Làm cho hình ảnh của nàng đạm . Sắc mặt cũng trở nên khó coi. ràng, áp lực này đối với nàng tôn hại .

      Lực lượng này phát ra từ người Khắc LôiNhã. Đó là dây chuyền mà Thiếu chủ Ma giớiđưa cho nàng. Lại có thể có uy lực mạnh nhưvậy! Khắc Lôi Nhã kinh hãi thôi, chỉ mộtsợi dây chuyền đạ có sức mạnh như vậy. Nhìnlại bây giờ nàng có thể đánh te tua thần Hắc Ám tuyệt đối phải là khoác.

      Ánh sáng màu hồng dần dần tiêu tán, tim Nữ Thần Quang Minh lại đập liên tục. Nàng rất tức giận, hơi thở Ma tộc. Cái tiểu nha đầu lại có bảo vật Ma tộc bảo vệ. Ma tộc lại có thể trợ giúp người? !

      Nữ Thần Quang Minh đè nén cực độ khó chịu xuống, trong lòng càng thêm kiên quyết phải lậptức hủy diệt người trước mắt.

      Khắc Lôi Nhã vươn tay sờ sờ dây chuyền trước ngực mình, Thiếu chủ , cái dây chuyềnnày chỉ có thể cứu mình lần. Vậy, kế tiếp?

      "Nhân loại dơ bẩn, thế mà lai làm bạn với Ma tộc ác độc, nhất định hôm nay phải giết ngươi."Nữ Thần Quang Minh quơ pháp trượng trong tay, sắc mặt nặng nề.

      "Chậc chậc, thiệt là. Làm ta hao tổn năng lựcvất vả dành dụm của ta." giọng bất mãn mang theo hài hước từ sau lưng Khắc Lôi Nhã truyền đến.

      Khắc Lôi Nhã ngẩn ra, hơi thở này, cổ lực lượngcường đại này, dường như rất quen, nhưng mà lại xa lạ.

      "Là ngươi!" Nữ Thần Quang Minh kinh hô.

      Người nào? Nữ Thần Quang Minh quen biết?

      Khắc Lôi Nhã chậm rãi quay đầu lại, sau khắc giật mình trước dung nhan tuyệt mỹ, thân áo đen, tóc đen như mực, con ngươithâm thúy hài hước nhìn phía về phía NữThần Quang Minh. Cả người tản ra hơi thở thần bí, hơi tự đắc.

      Giọng này, Khắc Lôi Nhã cau mày, chợt nhớ ra, đây là giọng của Hắc vũ! Thời điểmHắc Vũ mạnh mẽ ký khế ước cùng nàng chính là giọng này! Nam tử tuyệt mỹ lãnh ngạo trước mắt là Hắc Vũ? Khắc Lôi Nhã cách nào nghĩ ra Mao cầu màu đen nho lại là nam tử tuyệt mỹ thần bí.

      "Hừ! Ngươi vẫn chưa chết, chỉ là, hôm nay ta để cho ngươi sống sót rời !" Giọng nóicay nghiệt và tức giận của Nữ Thần Quang Minh.

      "Còn chưa biết người nào chết đấy." Hắc Vũmiễn cưỡng đáp, Nhịn được nhìn vềkhoảng rống lên câu, "Thần Hắc Ám,cái người hèn nhát này lúc nào rồi mà còn chưaxuất ? Ra đây nhanh lên. Bây giờ là cơ hộitốt, đợi thêm chút nữa Bạch Đế cũng có thểkhôi phục hình người."

      "Cái gì?" Giọng kinh ngạc Nữ Thần Quang Minh.

      "Ngu ngốc, ngươi cảm thấy đối với nhân phẩmhạ tiện của thần Hắc Ám, thời thời khắc khắc chú ý tới vật tế của mình à?" Hắc Vũkhinh thường xì miệng.

      "Hắc vũ, cái tên khốn kiếp. . . . . ." Giọng nóibuồn bực trầm thấp vang lên. Bóng tối bắt đầulan tràn, ánh sáng màu đỏ máu bắt đầu thoánghiện.

      "Ngươi vốn hạ tiện, ta sai sao? Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn bỏ đá xuống giếng khôngphải chuyện ngươi thích nhất sao? sao lại sợ NữThần Quang Minh thế. Vật tế hoàn mĩ cũngkhông cần à." Hắc Vũ khinh thường phản bác. thực tế biết phẩm hạnh hạ tiện của thần Hắc Ám nhất. Nếu chắn thắng, hắntuyệt đối thân. Hơn nữa nếu vừa rồi người Khắc lôi Nhã xuất bảo vật, tranh thủ thời gian cho thân, thầnHắc Ám quyết định mạo hiểmmà thân. biêt vị thần này. A, vị thần cực điểm bỉ ổi.

      có giọng trầm thấp đáp lại, chỉ thấy bóng đêm càng thêm dày đặc. Tất nhiên, thầnHắc Ám xuất .

      Hưu ~!

      giọng nhàng vang lên, bóng dángcủa Bạch Đế cũng xuất .

      Tóc như tuyết, con mắt tựa như trăng.

      Bạch Đế đứng lẳng lặng bên cạnh Hắc Vũ.Trong nháy mắt hai người trở thành hình ảnh hoàn mỹ nhất thới giới. Hắc Vũ tà mị, Bạch Đếlạnh lùng. Tản ra cỗ khí thế mê hoặc lòngngười.

      "Rất tốt, các ngươi đều ở đây." Nữ Thần Quang Minh sợ hãi ngược lại cười lớn,"Bạch Đế Hắc Vũ, các ngươi nghĩ các ngươi có thể giống như trước ? Thần Hắc Ám, người cũng quá xấu xa hạ lưu. Hôm nay ta liền giải quyếtcác ngươi cùng lần!"

      Đáy mắt Hắc Vũ thoáng qua tia nặng nề. Đúng vậy, thực lực và Bạch Đế bằng trước kia, bây giờ có thể nguyên hình là đo lực lượng dành dụm từ lâu. Có thể chống đỡđược bao lâu là người biết nhất. Phảitrong thời gian giới hạn đánh lui Nữ thần Quang Minh!

      "Xa xôi chi tịch!" Nữ Thần Quang Minh khẽ quát tiếng, quơ quyền trượng trong tay. đạo ánh sáng trắng khổng lồ điên cuồng đánh úp về phía Khắc Lôi Nhã. Nàng tính toán, lực lượng bây giờ của Hắc Vũ và Bạch Đế khôiphục bao nhiệu nàng , còn có thần Hắc Ám. Phải nhanh chóng hủy diệt linh hồn KhắcLôi Nhã, tiêu trừ mối nguy cơ này, về sau sẽkhông cần lo lắng. Nếu như linh hồn hoàn mỹ bị Thần Hắc Ám hiến tế cho mẹ, mẹ nhất định sẽcó quyết định hoang đường. Tuyệt đối thểkhiến chuyện như vậy xảy ra!

      Hắc Vũ và Bạch Đế nhanh chóng vọt tớitrước mặt của Khắc Lôi Nhã, đồng thời hai người xuất Thủ Ấn, tấm chắn xuất hiệntrước mắt Khắc Lôi Nhã. Ánh sáng khổng lồ mạnh mẽ đánh tới, sau đó từ từ tản ra. Giốngnhư vô số pháo hoa xinh đẹp, xuyên thấu bóng đêm. Cứ như vậy đánh thẳng vào 2 lá chắntrước mặt Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã chú ý tới 2 người họ có chút bất an, 2 người đều lui về phía sau hai bước.

      Thần Hắc Ám tiểu nhân xấu xa, sao có thểbuông tha cơ hội này. đạo bóng tối mạnhmẽ đánh về phía Nữ Thần Quang Minh. Nữ Thần Quang Minh chút hoang mang đem quyền trượng giơ lên, trong miệng đọc dòng chú ngữ ngắn, xuất lá chắn trắngkhổng lồ, chắn lai toàn bộ công kích của ThầnHắc Ám.

      Nhìn chiến trường trước mắt Khắc Lôi Nhã có chút đờ đẫn. Đây chính là thần với thần đánh nhau sao? ở cùng cấp bậc. Rốt cuộc thân phận Bạch Đế và Hắc vũ là gì? Tại sao biếtthần Hắc Ám và Nữ Thần Quang Minh? Câu kia? Trước kia như thế nào?

      "Quang Minh Phong Bạo!" Nữ Thần Quang Minh hừ lạnh tiếng, đỡ được công kích của Thần Hắc Ám. Quơ quyền trượng trong tay,giữa trung xuất vòng tròn, trong nháy mắt, lập tức vòng tròn màu trắng xuất cuồng phong, càng lúc càng lớn, gào thét tiếntới. Trong nó bao hàm lực lượng ánh sáng khổng lồ, cuồng phong quét tới, thi thể các Đại giáo chủ mặt đất biến thành tro. Sắc mặt Giáo Hoàng hốt hoảng, Thiên sứ người Giáo Hoàng cũng nghĩ tới Nữ Thần Quang Minh vì tiêu diệt người trước mắt lai dùng tới chiêu thức này. Cũng màn chú ý chết sống của Giáo Hoàng. Thiên sứ trong cơ thểGiáo hoàng nhanh chóng bay , toát khỏi cơncuồng phong kia. Muốn bay ra xa, nhưng lai bị chậm bước. Trong nháy mắt hóa thành trobụi. Giáo Hoàng cau mày, sau khắc, người thoáng đạo bạch quang, thiên sứtrên người của cứ như thế rời . Để lại GiáoHòang từ từ hội phục tinh thần. Phía xa Lạp TâyÁ và Lạp Cách sớm bị Nữ Thần Quang Minhlàm cho hôn mê. Mọi chuyện xảy ra bọn họkhông biết.

      "PHÁ...!" Hắc Vũ khẽ quát tiếng, tư thếgiống Bạch Đế. Thân thể hai người khẽ trầm xuống, huơ tay phải, tay trái cầm tay cổ tay phảithật chặt, trong nháy mắt lòng bàn tay hai người cũng phát ra đạo lực lượng hung mãnh, mộtđen trắng, ở giữa trung tụ lại, giốngnhư lưỡi đao vô cùng sắc bén, cứ như vậy cắt khí mà , đánh về phía này QuangMinh Phong Bạo.

      Quang Minh Phong Bạo bị mở ra, khoảng rồng mặt đất. Tất cả 2 bên Khắc Lôi Nhã biến thành tro.

      Bao gồm, thi thể Khải Sắt Lâm . . .

      Khải Sắt Lâm trơ mắt nhìn thi thể Khải Sắt Lâmbiến mất trong nháy mắt, máu trong người đọng lại. Giống như bản thân ngâm vào hàng băng .

      Mẹ!

      Mẹ! ! !

      Trong mắt Khắc Lôi Nhã là hình bóng Khải Sắt Lâm dịu dàng mỉm cười.

      Khắc Lôi Nhã nhớ tới khi mình mới đến cái thếgiới này, là Khải Sắt Lâm dịu dàng mỉm cười với nàng, chân quan tâm nàng, Khải Sắt Lâmdùng tánh mạng bảo vệ nàng.

      Nụ cười dịu dàng đó, hôm nay, đều còn nữa.

      Chết toàn thây, tan thành mây khói.

      Ô Mã Lý, người thầy toàn tâm toàn ý dạy nàng,dốc hết tất cả. Hôm nay, thân thể lạnh lẽo nằm vũng máu. Đến cuối cùng, vẫn kêu tênKhắc Lôi Nhã.

      Thù hận, Khắc Lôi Nhã thù hận ngập trời, che mất tâm trí nàng, cắn nuốt linh hồn của nàng.

      Bạch Đế và Hắc Vũ vẫn còn bận đối khángvới công kích của Nữ Thần Quang Minh, Thần Hắc Ám bỉ ổi đánh lén Nữ Thần QuangMinh, hiệu quả quá . Bạch Đế và Hắc Vũliếc mắt nhìn nhau, đều thấy lo âu trong mắt đốiphương. Lực lượng của bọn họ còn nhiều. Nhưng mà, chỉ cần như thế là cũng tốt rồi. Thần thể xuất ở thế giời này quálâu, chỉ cần trì hoãn đến khi Nữ thần Quang Minh rời .

      Nhưng, bọn họ có thể kéo dài đến lúc đó sao?Bọn của hôm nay phải như trướckia. Muốn khôi phục, là vô ích.

      có ai chú ý tới vẻ mặt Khắc Lôi Nhã lúc này. Khắc Lôi Nhã cúi đầu, ánh mắt cứ như vậythẳng tắp nhìn về phía Khải Sắt Lâm. Từ từ, ánh mắt của Khắc Lôi Nhã thay đổi hư vô, trong mắt đều nhìn tới gì.

      Tâm trống rỗng, ánh mắt cũng như mất linh hồn.

      "Mẹ. . . . . . "

      Môi Khắc Lôi Nhã khẽ động, sâu kín phun ra hai chữ.

      nhàng ra 2 chữ, giống như thanh ma quỷ, trong nháy mắt xuyên thấu màng nhĩ củamọi người, thậm chí linh hồn.

      Bạch Đế và Hắc vũ cau mày, lực lượng đáng sợlàm bọn họ cảm thấy sợ hãi đến cả linh hồn.

      Nữ Thần Quang Minh và Thần Hắc Ám cũng cảm nhận được, trong nháy mắt trong lòng yên, pháp thuật trong tay cũng ngưng thitriển.

      Ánh mắt tất cả mọi người kinh ngạc, lấy Khắc Lôi Nhã làm trung tâm luồng gió xoáy màu đen nổi lên, càng lúc càng lớn. Khắc Lôi Nhã đứng ở chính giữa, ánh mắt còn ánh sáng, tóc tung bay, tay áo bay bay. Cảm giác tàmị khó tả. Lại lộ ra vẻ đau thương, khổ sở, tuyệt vọng. Càng làm cho người ta thể tin chính là, con ngươi màu xanh của Khắc Lôi Nhã dần dần biến thành màu đen, tóc màu vàng cũng từ từ biến thành đen. Càng lúc càng đen, ánh mắt của Khắc Lôi Nhã sâu thấy đáy, tóc dài đen mực tung bay .

      song hắc! Tóc đen mắt đen! ! !

      trong truyền thuyết! trong truyền thuyết lật nghiêng ngã ánh sáng dẫn dắt bóng tối!

      Mọi người đều nhìn chăm chú cảnh tượng trướcmắt.

      Chẳng lẽ lời tiên đoán là ?

      Sắc mặt bây giờ của Nữ Thần Quang Minh tái nhợt, trong lòng nóng như lửa đốt! Vốn cho là này chỉ có dấu ấn bóng tối, linh hồnhoàn mỹ, cho nên phải hủy diệt. ngờnàng lại còn là song hắc trong truyền thuyết! Càng thể nào buôn tha cho nàng!Nàng phải chết, hôm nay phải nàng tan thành mây khói!

      Trong lòng Thần Hắc Ám mừng như điên. Hắnđã xác định, trước mắt nhất định có thể lật nghiêng ánh sáng! Hôm nay mạo hiểm đốikháng cùng Nữ Thần Quang Minh đáng giá!

      "Ánh sáng chém!" quyền trượng trong tay Nữ Thần Quang Minh đổi thành thanh bảo kiếm khổng lồ, thừa dịp mọi người còn chưa lấy lại tinh thần nàng liền xuất thủ. Thời gian còn nhiều, phải hủy diệt này trước khi rời !

      Thần Hắc Ám há có thể để cho nàng được như ý?

      Hơi thở bóng tối trong nháy mắt tạo thành lá chắn trước mặt Khắc Lôi Nhã. Trong lòngthần Hắc Ám cũng có chút gắp gáp. Thời giancủa cũng nhiều! Vị đều này, thể ở lại quá lâu. Thời gian của thậmchí còn phải ngắn Nữ Thần Quang Minh! Vì vậyhiện tại là thống trị của Nữ Thần Quang Minh, đây là lợi ích nàng có. Mặc kệ còn lai baonhiêu thời gian và bao nhiêu sức lực! Nếu vừa rồi muốn ngồi xem Bạch Đế và Hắc Vũ đánh nhau với Nữ Thần Quang Minh để minh làm ngư ông đắc lợi, bây giờ Thần Hắc Ám là tâm cam tình nguyện bảo vệ Khắc Lôi Nhã. Bạch Đế và Hắc Vũ cũng nhanh chóng, ngăn cản trướcmặt Khắc Lôi Nhã, lần nữa tạo lá chắn. Tronglòng bọn họ lo lắng dứt. Nếu là trước kia,có thể ngăn cản công kích này như bây giờ có thể sao?

      kích này của Nữ Thần Quang Minh cũng là phải là chuyện đùa, nàng dụng hết toànsức mạnh.

      Cổ lực lượng cuồng bạo đánh vào lá chắn của Thần Hắc Ám, ngừng lại, nhưng tiêu tánđi. Mà là giằng co ở tại bên ngoài. Lá chắn màu đen hơi run lên, kháng cự cỗ lực lượng này.Bạch Đế và Hắc Vũ cau mày, thầm tốt. Quả nhiên, sau khắc lá chắn màu đen liền bể nát. Thần Hắc Ám bị cắn trả, thời gian xuất cũng hết. Thần Hắc Ám cam lòng biến mất. Lực lượng đáng sợ này lần nữa đụng phải lá chắn của Bạch Đế và Hắc Vũ.

      Bạch Đế và Hắc Vũ dám khinh thường,đem hết toàn lực duy trì lá chắn.

      "Liên yểm ——"vẫn như cũ ánh mắt là mảnh hư vô, nhàng huy động kiếm trong tay, mở miệng.

      Khắc Lôi Nhã huơ kiếm này, phía trước cái gì nhìn cũng thấy được. có kiếm khí, có lửa diễm. Nhưng mà, Bạch Đế và Hắc Vũ đứng ở phía trước nàng lại cảm nhậnđược cỗ lực lượng cuồng bạo khổng lồ cắtvào khí, cắt qua lá chắn bọn họ, ầm ầmđụng phải cỗ lực lượng kia của Nữ Thần QuangMinh. hề đụng vào mà tiêu tan! Cắtngang cổ lực ánh sáng của Nữ thần Quang Minh, lực lượng hư vô cứ như vậy trực tiếpđánh úp về phía Nữ Thần Quang Minh! 2 đạo ánh sáng bị cắt đứt, lai nhập chung lai với nhau,điên cuồng đánh úp về phía Khắc Lôi Nhã.

      "Khắc Lôi Nhã!" Bạch Đế và Hắc Vũ hô nhỏmột tiếng, hai người suy nghĩ gì, liền mỗingười bên chặn 2 cột ánh sáng kia.

      Oanh

      Tiếng nổ lớn vang dội phía chân trời.

      Ánh sáng khổng lồ chói mắt phát sáng lên cao, làm sáng cả bầu trời đêm.

      Nữ Thần Quang Minh đột nhiên bị cỗ lực lượng của Khắc Lôi Nhã đánh trúng, rên lên tiếng, đầy tức giận và cam lòng, thân hình từ từbiến mất thấy nữa. Thời gian của nàng cũng hết. Nàng thế nào cũng thể tin, nàng tự mình xuất , ngay cả con người tầm thường cũng giải quyết được.

      Mà Bạch Đế và Hắc Vũ vì chặn lại kích cuồng bạo cho Khắc Lôi Nhã, ha người họ đãdùng hết tất cả lực lượng.

      Tiếng nổ lớn qua , hai nam tử tuyệt mỹ biếnmất, chỉ còn lai 2 mao cầu suy yếu trắngmột đen.

      Khắc Lôi Nhã kinh ngạc đứng ở nơi đó, ánh mắtvẫn mảnh hư vô.

      Xung quanh trống rỗng, ở phía xa, là 2 nữa thi thể của Ô Mã Lý. Lạp Tây Á và Lạp Cách vẫn hôn mê bất tỉnh, khóe miệng cũng tràn ra máutươi. Bọn họ chịu nổi áp lực lúc nãy. Mà Công Tước Cổ Đốn vẫn trước gần chết nằm ở đó. cái chân của Giáo Hoàng biến mất, sắcmặt tái nhợt hôn mê.

      Khắc Lôi Nhã them nhìn tới, trong lòngcái gì cũng có. Cứ như vậy đứng tại chỗ.

      "Chiêm chiếp!"

      "Ôi Ôi!"

      Bạch Đế và Hắc Vũ dưới chân Khắc Lôi Nhã nhảy lên, rất gấp gáp và lo lắng.

      Khắc Lôi Nhã vẫn như cũ có bất kỳ phảnứng. Tâm hồn, tựa như trống rỗng.

      Lúc này, bóng đêm mông lung càng thêm tốimờ.

      Bạch Đế và Hắc Vũ ngẩng đầu nhìn lại, hơn nóng nảy nhảy lên .

      Bầu trời vô số mây đen, mà trong tầng mây ấylăn lộn tia chớp. Vận khí lần này còn tốt. Mười đạo Thiên Lôi, lần này Khắc Lôi Nhã phải đối mặt với 10 đạo thiên lôi. Đột phá lúc giao đấu cùng Giáo hoàng. Nhưng mà, sao bây giờ thiên lôi mới xuất , có thể biết kiếp lôi lần này rất đáng sợ.

      Khắc Lôi Nhã cái gì cũng them nhìn, nghe, chỉ lẳng lặng đứng đó. Bạch Đế và Hắc Vũ lo lắng. Bọn họ hiểu, giờ phút này Khắc Lôi Nhã đắm chìm trong vô tận thống khổ và thù hận, tâm trí bị che mờ. cách nào tỉnh táo được đối mặt Thiên Lôi. Hơn nữa bọn họ biết, cho dù tai Khắc Lôi Nhã tỉnh tái,cũng cách nào bình an đón nhận kiếp lôi này!

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 110.2

      Ầm Ầm

      Tiếng sấm nằng nề xuất từ phía chân trời.

      Bạch Đế và Hắc Vũ nhảy lên bả vai Khắc Lôi Nhã, vội gọi, hi vọng Khắc Lôi Nhã tỉnh táo lại.Khắc Lôi Nhã lại có phản ứng.

      Mây đen dầy đặc bầu trời, sấm chớp cũng xuất , va vào nhau, gầm thét. Làm người mất hồnbạt vía.

      "Chiêm chiếp!" Bạch Đế nóng nảy, liền há mồm cắn vành tai Khắc Lôi Nhã, đau đớn để chonàng tỉnh táo. Hắc vũ vừa thấy vậy, cũng cắn vành tai còn lai của Khắc Lôi Nhã, nghĩ kêuKhắc Lôi Nhã tỉnh.

      Cuối cùng ánh mắt của Khắc Lôi Nhã cũng có chút khôi phục bình thường, chậm rãi ngẩng đầunhìn về sấm chớp đỉnh đầu của mình, trongmắt mảnh chết chóc, vẫn có bất kỳcử động. Rầm!

      đạo sấm chớp giống như cây cột lớn hạ xuống, xông thẳng về phía Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã lẳng lặng ngẩng đầu nhìn sấpchớp tới gần, gương mặt bình tĩnh, chuyển động.

      Có lẽ, kết thúc tất cả là tốt nhất, phải sao?

      Sau khắc, Khắc Lôi Nhã lại giật mình.

      cánh tay có lực kéo nàng và ôm nàng chặt, Khắc Lôi Nhã rơi vào trong lòng ngực ấm áp. Khuôn mặt tuyệt mỹ quen thuộc.

      Trong 2 con ngươi màu đen đều là kiên nghị,mái tóc màu lửa đỏ tung bay.

      Là ngươi? Tại sao lại là ngươi?

      Phong Dật Hiên. . . . . .

      "Sát" tay Phong Dật Hiên đem Khắc LôiNhã ôm vào trong ngực, tay giơ lên cao, khẽ quát, nháy mắt phía đầu 2 người xuất lá chắn bằng gió. Là lá chắn mà cũngkhông phải là lá chắn. Là lá chắn gió xoaytròn. Sấm chớp đánh xuống, đánh xuyênqua tấm lá chắn, mà nó bị xoáy vào trong cơngió sấm chớp tỏa ra xung quanh. Giống nhưpháo hoa rực rỡ.

      " xin lỗi, ta tới chậm." Phong Dật Hiên ômKhắc Lôi Nhã chặt, bên tay KhắcLôi Nhã. Trong giọng tràn đầy áy náy, đaulòng và lo lắng, còn có tự trách. Khắc Lôi Nhãchậm rãi nhắm mắt lại, tựa đầu vào trong ngựcPhong Dật Hiên , nên lời.

      Lòng của Phong Dật Hiên níu chặt, có cảm giác giờ phút này người trong ngực nhu nhược nhưsắp bể nát. Cảm giác đau lòng cứ như thế lan tràn ra.

      Khi Lãnh Lăng Vân chạy tới, liền nhìn thấycảnh tượng này.

      Bầu trời tầng tầng lớp lớp mấy đen, Sấm hình trụ khổng lồ đánh xuống, mà bên dưới, namtử tuyệt mỹ mái tóc màu đỏ ôm người trong ngực, tay giơ lên cao, Phong Dật Hiênlàm phép để đón sấm chớp, lại là ! Ánh mắt của Lãnh Lăng Vân rơi vào người trong ngựcPhong Dật Hiên. Lập tức tim giống như ngưng đập. tóc đen, nàng, màu tóc thay đổi, nhưng vẫn nhận ra. Đó là Khắc LôiNhã! Khung cảnh xung quanh rất kinh hoàng, vùng đất toàn máu, phía xa Giáo Hoàngnằm trong vũng máu, Ô Mã Lý bị chém làm 2 , tay Công Tước Cổ Đốn bị phế, Lạp Tây Á và Lạp Cách hôn mê. Xem ra tất cả đều là huyết tinh là tàn khốc. Nhưng mà, hai người đứng ởkia điềm tĩnh như vậy, ấm áp như vậy, tuyệt mỹnhư vậy! Cảnh tượng trước mắt làm ánh mắt Lãnh Lăng Vân đau nhói, mà tâm cũng đau nhức.

      Thời điểm Khắc Lôi Nhã nguy hiểm nhất, làPhong Dật hiên đứng cạnh nàng, phải là mình.

      Giờ phút này Phong Dật Hiên tuyệt dámkhinh thường, mặc dù đột phá đến cấp 11 Thiên Cương Phong Lệ, nhưng 10 đạo thiên lôi,muốn đón lấy toàn bộ rất khó khăn. Tronglòng thầm mắng, nếu như lão già đáng chết đó, ở đây tốt. Tuyệt đối có thể ngăn trụ 10 đạo sâm chớp này đầu Phong Dật Hiên, cúi đầu nhìn Khắc Lôi Nhã mềm yếu trong ngực. Đây là lần đầu tiên thấy Khắc Lôi Nhã bất lực như thế.Bất luận như thế nào, nhất định phải ngăn cảnmười đạo thiên lôi này! Lãnh Lăng Vân đứng cách đó xa, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt chưa hoàn hồn lại. Cho đến đạo thiên lôi thứ 8 đánh xuống, mặt Phong Dật Hiêncó vẻ mỏi mệt, lúc này Lãnh Lăng Vân mới phục hồi tinh thần.

      Bây giờ phải thời điểm ngẩn người!

      Tiếp tục như vậy, Phong Dật Hiên cũng khôngkiên ttrì nổi, bi thiên lôi đánh chết cùng với Khắc Lôi Nhã!

      Chân mày Phong Dật Hiên nhíu chặt, vẫn nhưcũ ôm chặt Khắc Lôi Nhã cònlực để khống chế sấm chớp. Tám đạo thiên lôi,lực lượng của tiêu hao hết. Những đạothiên lôi tiếp theo, lực lượng cuồng hơn dữdội hơn. Sợ rằng mình cũng tiếp nổi, Phong Dật Hiên nghiêng mắt nhìn thấy Lãnh Lăng Vân cách đó xa, trong lòng khẽ lo lắng, chẳng lẽ muốn bỏ đá xuống giếng? đúng, người ôm trong ngực là ai? phải tiểu quỷ Huyền Huyền cả ngày quấn lấy Khắc Lôi Nhã sao? Hình như, chết? xảy ra chuyện gì? Ngay sau đó tiếng gầm rú bầu trời đem suy nghĩ trở lại Phong Dật Hiên thầm mắng, bây giờ phải là thờiđiểm suy nghĩ chuyện này. Phải nghĩ biện pháp bảo vệ tốt người trong ngực! Sức lực Phong Dật Hiên bị rút dần, lá chắn đỉnh dầu biếnmất, tay ôm chặt Khắc Lôi Nhã vào trong lòng.

      muốn dùng chính thân thể mình đỡ hai đạo thiên lôi cuối cùng cho Khắc Lôi Nhã! LãnhLăng Vân nhàng buông thân thể sớm mấtđi nhiệt độ của Lãnh Huyên Huyên xuống, lấy từ cổ dây chuyền giọt nước trong suốt, kéo xuống. Chấp tay trước ngực, chính giữa là dây chuyền, nhắm mắt lại, nhanh chóng niệm chú ngữ.

      "Vách đá dựng đứng!" Lãnh Lăng Vân Phi nhanh chóng đọc xong chú ngữ, đột nhiên mởmắt. tay ra ánh sáng tím, ánh sáng màu tím chói mắt chiếu nghiêng về phía KhắcLôi Nhã và Phong Dật Hiên, tạo thành ràochắc.

      Rầm! ! !

      Dạo thiên lôi thứ 9 uy lực đáng sợ đánh xuống, nặng nề đánh vào rào chắn màu tím kia. Hàng rào chắn màu tím lắc , có bị tan vỡ. Lãnh Lăng Vân nhàng thở phào cái,hoàn hảo. Vật này hôm nay rốt cuộc cũng phát huy công dụng.

      Phong Dật Hiên ôm Khắc Lôi Nhã, ngẩng đầuliền di tượng đỉnh, quay đầu nhìn về phíaLăng Lăng vân, biết là Lãnh Lăng Vân cứu mình và Khắc Lôi Nhã.

      Đạo thiên lôi hung bạo cuối cùng hạ xuống Lãnh Lăng Vân khẽ hí mắt, đôi môi khẽ động, nhanh chóng đọc chú ngữ. Ánh sáng tím trêndĩnh đầu Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã bắnra bốn phía, trong nháy mắt độ dầy cũng tăng gấp hai.

      Rầm!

      đạo thiên lôi cuối cùng rốt cuộc mạnh mẽ bổ vào hàng rào màu tím.

      Thiên lôi tiêu tán, ánh sáng tím biến mất, rào chắn vỡ vụn.

      Lãnh Lăng Vân phun ra ngụm máu tươi. thầm kinh hãi, ngờ sấm chớp này bá đạo như thế, cắn trả người làm phép!

      Xung quanh từ từ yên tĩnh lại, mây đen nhanh chóng tản . Ánh trắng mông lung dần lộ mặt.

      "Mau rời thôi." Lãnh Lăng Vân đè nén xuốngkhó chịu trong lồng, ôm lấy thân thể Lãnh Huyên Huyên, về phía trước thúc giục. Ngườicủa Thần điện nhanh chóng chay đến. Bây giờ bọn họ cũng còn lực chiến đấu. Nếu như bây giờ gặp địch nhân, hậu quả rất khónói.

      Ánh mắt có chút phức tạp của Phong Dật Hiên nhìn Lãnh Lăng Vân, nhưng vẫn gật đầu cái Phong Dật Hiên cúi đầu nhìn người trong ngực,người trong ngực sớm hôn mê. Bạch Đế vàHắc Vũ nhảy lên vai Phong Dật Hiên, lo lắngnhìn Khắc Lôi Nhã trong ngực Phong Dật Hiên.

      " thôi, trước về nhà ta." Phong Dật Hiên đếngần Lãnh Lăng Vân, lấy ra quyển trục Khônggian Tống Truyền xé ra, ánh sáng thoáng qua,bóng dáng của bọn họ cũng biến mất.

      Rất nhanh, Thánh nữ Liễu Tuyết Tình và ngườicủa Thần điện chạy tới, khi thấy cảnh tượngthê thảm trước mắt, toàn bộ giật nẩy người. Mọi người tin vào mắt mình. Giáo Hoàng mấtmột chân, máu nhuộm đỏ đất. Thân thể Ô Mã Lý bị phách thành hai nửa, máu óc tung tóe đầy đất. cánh tay Công Tước Cổ Đốn trờ thành hư , huyết tương đọng lại chung quanh. Miệng lỗ mũi lỗ tai Lạp Tây Á và Lạp Cách rỉ máu, hôn mê bất tỉnh. Mười hai vị ĐạiGiáo Chủ, còn nhìn rat hi thể, thi thểkhông trọn vẹn.

      Quá tàn khốc!

      Ai gây ra?

      Khắc Lôi Nhã có ở đây, cũng có thi thể! Chạy? Lăng Vân đâu? Cùng Khắc Lôi Nhã rốn sao?

      Như vậy những người này là người nào giết?Chẳng lẽ là Clare? Liễu Tuyết chuyện lập tức phủ quyết suy đoán của mình. Cái đó tiểu tiện nhân mặc dù rất mạnh, nhưng là tuyệt đối thể nào đối với mình sư phụ hạ như vậy độc thủ. Cũng thể đánh chết nhiều như vậy ĐạiGiáo Chủ cùng trọng thương Giáo Hoàng!

      Chuyện gì xảy ra, phải cứu sống mấy ngườitrước mắt mới có thể biết.

      Các mục sư bắt đầu liều mạng trị liệu.

      Mây từ từ che kín ánh trăng mông lung, chungquanh tối dần.

      Hai ngày sau, An Mạt Cách Lam bày ra tinđồn rợn người.

      Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã vốn là ánh sao tỏa sáng bầu trời, bởi vì bị trục xuất khỏi Thần điện,phát điên chết mẹ mình Hi Nhĩ Khải Sắt Lâm, lão sư Ô Mã Lý, bị thương nặng ông nội Cổ Đốncủa nàng, Hi Nhĩ Công Tước. Thủ đoạn tànnhẫn đáng sợ. Thần điện Quang Minh chắc tiếp nhận người ác độc như vậy, hạ lệnh truy nã, Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã kêu gọi thần Hắc Ám đánh bị thương nặng người của thần điệnQuang Minh. Quyến rũ Thánh tử Lãnh LăngVân rời bỏ Thần Điện. Bây giờ, trọng thưởngtruy nã Khắc Lôi Nhã, bất luận chết sống.Thánh tử Lãnh Lăng Vân bởi vì bị che mờ tâmtrí, hi vọng Thánh tử sớm ngày tỉnh lại, trở vềlồng ngực Nữ.

      Tin tức này, tạo nên sóng to gió lớn.

      Lạp Cách Tạp, mật thất Phong phủ.

      "Bọn người đê tiện!" Phong Dật hiên nhìn tin tức trong tay, tức phát runkhông đợi đến lức nhìn hết đem lá thư xé nát.

      "Có phải vu oan tất cả cho Khắc Lôi Nhã hay ?" Lãnh Lăng Vân nhàn nhạt hỏi, thấy phản ứng của Phong Dật Hiên Lãnh Lăng Vânđã hiểu hết. Thủ đoạn thần điện Quang Minh, sao .

      "Đê tiện! Đê tiện!" Phong Dật Hiên tức thốt nên lời. Thần điện Quang Minh cư nhiên có thể vô sỉ hạ tiện đến mức này!

      Lãnh Lăng Vân trầm mặc, nhìn người giường, trong lòng khổ sở. Khắc Lôi Nhã vẫnnhư cũ thức tỉnh, vẫn hôn mê, hoặc giả làkhông muốn tỉnh. Trạng thái này Khắc Lôi Nhã thân là Mục Sư Lãnh Lăng Vân dĩ nhiên hiểu, nàng trốn tránh, trốn tránh thực tế, khôngmuốn tỉnh lại. muốn đối mặt với .Nhưng nếu nàng tỉnh lại, người ta vu oan hãm hại nàng giết chết người thân nhất của nàng,nàng như thế nào? Phải đối mặt như thế nào? Lãnh Lăng Vân nghĩ tới đây, trong lòng liền rất đau lòng.

      Phong Dật Hiên vươn tay nắm lất tay Khắc Lôi Nhã, nóng nảy : "Tại sao nàng còn khôngtỉnh? hai ngày rồi, tại sao còn tỉnh?"

      Lãnh Lăng Vân trầm mặc, hồi lâu : "Nàngđang trốn tránh thực tế, muốn đối mặt vớisự tàn khốc này. Cho nên muốn tỉnhlại."

      Phong Dật Hiên sững sờ, ngay sau đó là đau lòng, vươn tay nhàng vuốt ve gương mặtcủa Khắc Lôi Nhã. Bạch Đế và Hắc Vũ đứngbên gối Khắc Lôi Nhã, lo lắng nhìn mặt Khắc Lôi Nhã.

      "Khắc Lôi Nhã, ngươi nhất định phải tỉnh lại.Ngươi còn phải báo thù! Mẹ của ngươi, sư phụcủa ngươi bị kẻ thù giết chết, chẳng lẽ ngươimuốn ngủ mãi đối mặt sao?" Lãnh LăngVân nhìn gương mặt của Khắc Lôi Nhã, lạnh giọng .

      "Ngươi!" Phong Dật Hiên cắn răng nhìn vẻ mặtlạnh lẽo Lãnh Lăng Vân, chán nản. Mặc dù biệnpháp này rất tàn nhẫn, nhưng lại cách hữ hiệunhất gọi Khắc Lôi Nhã tỉnh lại.

      "Khắc Lôi Nhã, tỉnh." Phong Dật hiên nắm tay Khắc Lôi Nhã chặt, trầm giọng, "Nàng biết ? lưng nàng có nổi oan rất lớn. Mẹ của nàng tuyệt đối muốn nhìn bộ dáng bây giờ của nàng, tỉnh lại. Chẳng lẽ nàng muốn uổng phí tình của mẹ nàng sao?"

      Mẹ. . . . . .

      Sư phụ. . . . . . . . . . . .

      Chậm rãi, từ từ, lông mi dài Khắc Lôi Nhãkhẽ run lên.

      "Khắc Lôi Nhã!" Phong Dật Hiên kích động nắm chặt tay Khắc Lôi Nhã.

      Trong lòng của Lãnh Lăng Vân thở phào nhẹnhõm.

      Khắc Lôi Nhã chậm rãi mở mắt ra.

      Trong ánh mắt, có mê mang, cótuyệt vọng. . . . . .

      Chỉ có kiên định!

      "Khắc Lôi Nhã." Phong Dật Hiên lo lắng gọi.

      Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìn Phong Dật Hiên và Lãnh Lăng Vân, nhàng chữ: "Cònsống."

      mặt Phong Dật Hiên mỉm cười, tản đátrong lòng rơi xuống.

      Lãnh Lăng Vân nhàng : "Rốt cuộc ngươicũng tỉnh."

      "Ừ, ta tỉnh." Khắc Lôi Nhã chậm rãi đứng dậy, Phong Dật Hiên vội vàng tiến lên đỡ Khắc Lôi Nhã.

      "Để cho các ngươi lo lắng." Khắc Lôi Nhã nhẹnhàng tựa đầu vào giường.

      " có việc gì là tốt." Phong Dật Hiên vàLãnh Lăng Vân nhàng gật đầu.

      " cho ta biết mọi chuyện thế nào rồi." con ngươi đen nhánh của Khắc Lôi Nhã mảnhsâu xa.

      Phong Dật Hiên và Lãnh Lăng Vân liếc mắtnhìn nhau.

      Phải sao?

      Khắc Lôi Nhã bị vu oan hãm hại trở thành hung thủ giết chết người nàng quan tâm nhất, phải sao?

      Hết quyển 1

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :