1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 106: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ


      Khắc Lôi Nhã nhìn người mỉm cười trước mắt. Nàng có cảm giác bộ quần áo ngườihắn rất quen, hình như gặp ở đâu đó. Rốtcuộc gặp ở đâu?

      “Ta thấy ngươi trong thủy tinh ký ức về đại hội tỷ võ ở Lạp Cách Tạp. Ngươi mạnh hơn lúc đó.” Tạp Đạt Nhĩ nhìn Khắc Lôi Nhã bằng ánh mắt sáng rực, nóng bỏng. muốn đánh vớithiếu nữ trước mắt này trận. muốn biếtthực lực bây giờ của nàng tới đâu. Mình và nàng ai hơi ai. Nhưng bây giờ khiêu chiến vớinàng thể. Những vết máu khô trênngười nàng cho thấy nàng vừa trải qua cuộcác chiến, chưa khôi phục như cũ.

      “À.” Khắc Lôi Nhã hờ hững à tiếng. ra người trước mắt xem thủy tinh ký ức về đạihội tỷ võ. Có điều chuyện này chẳng liên quan gì tới mình cả. Khắc Lôi Nhã à tiếng rồi lại xoay người rời .

      “Đợi chút.” Tạp Đạt Nhĩ bồng bềnh tới trướcmặt Khắc Lôi Nhã, vô cùng trịnh trọng mà ,“Khắc Lôi Nhã tiểu thư, có thể mời muội đánh với ta trận ? Dĩ nhiên phải bâygiờ. Đợi đến lúc muội dưỡng thương cho tốt .”

      ra là người mê võ. đơn giản hơn là người ngu ngốc.

      Khắc Lôi Nhã để ý, xoay người rời .

      “Tiểu thư Khắc Lôi Nhã.” Tạp Đạt Nhĩ vội vàng đuổi theo, “Xin đánh với ta trận.”

      Khắc Lôi Nhã mắt điếc tai ngơ tiếp tục bước.

      “ Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, xin đánh với ta trận thôi.” Tạp Đạt Nhĩ như con ruồi đuổitheo sau Khắc Lôi Nhã, kêu vo vo.

      “Huynh phải là đối thủ của ta.” Khắc Lôi Nhã đứng lại, xoay người nhìn Tạp Đạt Nhĩ,cười lạnh đầy khinh miệt, “Huynh có cảm thấy bây giờ đánh với ta trận huynh có thể thắng ?”

      “Chưa đánh thất bại còn sớm quá.” Mặt Tạp Đạt Nhĩ đầy nghiêm túc.

      “Huynh nghĩ là thực lực của ta bây giờ chỉ có vài phần như trước à?” Khắc Lôi Nhã khó chịu.Ông trời hay đùa giỡn nàng. Mỗi lần nàng mạnhmẽ hơn lại có người mạnh hơn tới chèn ép nàng. Bây giờ nghĩ lại mới thấy đúng là như vậy! Mỗi lần nàng đột phá đều gặp phải người mạnh hơn! Lần này trong gian thí nghiệmcũng vậy! Đột phá tầng thứ mười của Liên HoaBảo Giám nhưng vẫn thể đánh lại chín Thành chủ cùng liên thủ. Nếu chỉ 2-3 người có lẽ có thể đánh mộ trận nhưng những ngườimạnh nhất lại vây nàng và Phong Dật Hiên trong gian thí nghiệm. kỳ lạ! Bây giờ lại dây dưa với cái tên đáng ghét đam mê võ nghệ này. Chẳng lẽ mình giống quả hồng mềmlắm à? (lời tác giả: ra là tác giả vô lương tâm đùa nàng đấy )

      Tạp Đạt Nhĩ sửng sốt. thấy vết thương của Khắc Lôi Nhã còn chưa lành, thực lực chỉ thua bậc là cùng. Đợi vết thương của nàng khỏi có lẽ thực lực của bọn họ là ngang nhau.

      “Muốn đánh chờ ta khỏi . Ta đánhcho huynh tìm được đường về nhà. Nếu muốn tìm tai họa tới nhà Hi Nhĩ ở đế đô An Mạt Cách Lan mà tìm ta.” Khắc Lôi Nhã bỏ lại câu rồi luôn. Khẩu khí lớn! Thái độthật phách lối!

      Sắc mặt của Tạp Đạt Nhĩ từ từ trầm xuống. Lầnđầu tiên có người dám năng phách lối nhưvậy với .

      “Ta tiễn muội về. Ta canh chừng muội, chờthương thế của muội tốt hơn! Sau đó mời muội toàn lực đánh với ta trận!”

      có hứng thú.” Khắc Lôi Nhã cócảm giác tốt đẹp với loại người thần kinh khôngbình thường này. Nếu phải vết thươngcủa nàng chưa khỏi sớm đánh cho ngườinày phải kêu khóc om sòm rồi. Thuốc của Tư Lâm giúp nàng cầm máu trong nháy mắtnhưng vết thương chưa lành ngay được.

      Tạp Đạt Nhĩ thốt tiếng, theo sát sau Khắc Lôi Nhã.

      Khi Khắc Lôi Nhã nhếch nhác bước vào lữ điếm mọi người đều dùng ánh mắt quái dị mà nhìnnàng. Chính xác hơn là nhìn Đích Tạp Đạt Nhĩbên cạnh nàng. người Khắc Lôi Nhã loang lổ vết máu mà Tạp Đạt Nhĩ mặc áo trắng vẫnsạch như thường. Hai người này kỳ lạ.Sao người đàn ông này bảo vệ thiếu nữkia cho tốt? Tạp Đạt Nhĩ cảm nhận được ánh mắt mấy thiện ý của mọi người trong lữ điếm ngượng ngùng cúi đầu, thuê phòng.

      Đêm khuya, Khắc Lôi Nhã tắm rửa thay quầnáo rồi ngồi xếp bằng giường. Cảm nhận lực hoa sen lưu chuyển trong người kinh ngạc khi phát ra nó tự động lưuchuyển. Mặc dùrất chậm nhưng đúng là tự động lưu chuyển chữa thương cho nàng. Nó lan khắp các kinh mạch rất chậm chạp nhưng ngừng sinh sôi, ngừng lưu chuyển.

      Khắc Lôi Nhã mừng rỡ trong lòng. Nàng khônghề biết Liên Hoa Bảo Giám lại có tác dụng kỳ diệu như vậy. Khắc Lôi Nhã thúc giục lực hoa sen trong cơ thể, thúc đẩy quá trình lưu chuyểncủa nó. Cứ với tốc độ này chỉ vài ngày nữavết thương của nàng khỏi hẳn. tốt quá!

      Sau khi hấp thu thiên lôi lần nữa Kim Liên lại ngủ say, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh.

      biết đế đô bây giờ thế nào. Tinh thần Khắc Lôi Nhã từ từ tiến vào cảnh giới hư vô. Tất cả xung quanh đều yên lặng lại, thay đổi.

      Khắc Lôi Nhã cảm nhận xung quanh. Hoa văn cột giường, cái khe đầy bụi sàn nhà, đồ trang trí tường, khóa cửa cửa. Tinh thần nàng từ từ mở rộng, sàn nhà ngoài hành lang, cuối cầu thang, trong đại sảnh của lữ điếm có người ngồi uống rượu chuyện phiếm.

      Tất cả đều rất ràng.

      Khắc Lôi Nhã chuẩn bị thu hồi cảm nhậnthì câu bay vào tai nàng.

      “Nghe lần này nhà Hi Nhĩ gặp rắc rối lớn rồi. Công Tước Hi Nhĩ tay che trời lần nàyphải nhức đầu đấy.”

      hẳn thế! Phu nhân của Hầu Tước LạpCách có ý đồ mưu hại Đại hoàng tử, tội danhnày đâu. Nghe vẫn nhốt trong vườn Gia Lạc đấy.”

      “A, , ta cảm thấy chuyện này chỉđơn giản như vậy.”

      “Chắc chắn rồi. ràng là có mưu. Hoàngđé vẫn chưa chọn Hoàng Thái Tử, quan hệ củahai Hoàng tử sớm muộn gì cũng chuyển xấu.”

      giọng chút.”

      Khắc Lôi Nhã nghe lọt câu tiếp theo.Lòng của nàng bay về đế đô! Mẫu thân bịnhốt? Người bị nghi ngờ là kẻ mưu hại Đạihoàng tử? Sao có thể! Điều này ràng là mộtâm mưu. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Phảigặp ông nội hỏi thôi.

      Khắc Lôi Nhã thu hồi cảm nhận, bỗng nhiên mở mắt, lấy từ trong chiếc nhẫn gian ra quyển trục truyền tống mà Ô Mã Lý đưa cho.Giờ phút này nàng vô cùng lo lắng trong lòng,hận thể về đế đô ngay lập tức.

      Xé quyển trục truyền tống ra, luồng ánhsáng trắng lóe lên, bóng dáng Khắc Lôi Nhã biến mất ngay tại chỗ.

      Cùng lúc đó, Đích Tạp Đạt Nhĩ ở phòng sát bêncạnh chợt ngồi dậy.

      Biến mất!

      Hơi thở của Khắc Lôi Nhã biến mất!

      Đột nhiên biến mất. Vậy là Khắc Lôi Nhã có quyển trục truyền tống gian quý báu trong tay? đâu mà lại vội vàng như vậy? Tạp Đạt Nhĩ cau mày, thể nghĩ ra nguyênnhân. Dù thế nào phải tìm được nàng, đánhvới nàng trận.

      Khi thân hình của Khắc Lôi Nhã xuất ở mật thất Ô Mã Lý nằm giườngtrong lúc đó cũng đột nhiên mở mắt ra. Có người xuất trong mật thất. để lại ấnký nên biết ngay lập tức. Có thể đột nhiênxuất ở đó chỉ có thể là người. Đó chính là đồ đệ quý của – Khắc Lôi Nhã.

      Ô Mã Lý vội vàng bò dậy, chỉ khoác vội cái áo dài liền chạy về nhà mình. Ô Mã Lý có tòanhà ở đế đô, cách nhà Hi Nhĩ xa. Thườngngày Ô Mã Lý ở tại nhà Hi Nhĩ, bỏ nhà của mình.

      Ô Mã Lý gặp Khắc Lôi Nhã ở giữa đường.

      “Khắc Lôi Nhã!” Ô Mã Lý mừng rỡ. Sau đó quan sát toàn thân Khắc Lôi Nhã cách lo lắng xem có vết thương nào . Khắc Lôi Nhã dùng quyển trục truyền tống để trở về, nhất định là gặp phải chuyện nguy hiểm thểgiải quyết được.

      “Sư phụ, con sao. Mẹ con đâu ạ?” KhắcLôi Nhã vội vàng hỏi thẳng vào vấn đề.

      Ô Mã Lý ngẩn ra, thấy Khắc Lôi Nhã có thương tích mới hiểu ra nguyên nhân nàngquay về.

      Khắc Lôi Nhã im lặng nhìn Ô Mã Lý, trong lòng càng lo lắng hơn, giọng cũng cao hơn: “Sư phụ, người ! Mẹ con thế nào rồi?”

      “Khắc Lôi Nhã, chúng ta về phủ Hi Nhĩ . Đây phải nơi để chuyện.” Ô Mã Lý nhìn xung quanh. Đây là con phố phồn hoa nhưng cũng vắng vẻ. chuyện này bênngoài sáng suốt. Mặc dù bây giờ là đêm khuya người nhưng nếu còn tiếp tụcnói chuyện có người chú ý.

      , sư phụ. Tới nhà người trước . Con muốn ai biết con về.” mặc dù trong lòng Khắc Lôi Nhã rất nóng vội nhưng hề rối loạn. Mẹ bị hãm hại – đây là mưu lớn.Thần điện Quang Minh và nhà Khắc Lôi Nhãcũng có hành động. Bây giờ còn chưa xácđịnh được có phải thế lực cả hai bên đều ủng hộ cùng hoàng tử hay nên thể hành động thiếu suy nghĩ được.

      “Được. mau.” Ô Mã Lý nhanh chóng về phía trước, bóng dáng hai người biến mất trong màn đêm.

      Về nhà Ô Mã Lý, Khắc Lôi Nhã nghe Ô Mã Lý xong mặt trầm như nước, trong mắt cànglạnh lẽo hơn.

      “Cho nên, tình hình bây giờ rất tế nhị. Hơn nữaHoàng đế bệ hạ có ý muốn nhúng tayvào.”

      “Chẳng lẽ Hoàng đế bệ hạ biết Đại hoàng tử đồng ý điều kiện của Thần điện à?” KhắcLôi Nhã cau mày. Đại hoàng tử đồng ý điều kiện này chẳng bao lâu thần quyền áp đảovương quyền. Đại hoàng tử đồng ý sau khi lên ngôi, xác lập vị trí Hoàng thái tử nhậnGiáo Hoàng là cha đỡ đầu! Hoàng thái tử là hoàng đế tương lai. Lúc hoàng đế gọi GiáoHoàng là cha đỡ đầu có hậu quả thế nào?

      “Nhất định là Hoàng đế bệ hạ biết.” Ô Mã Lýthở dài. “Chúng ta biết, chẳng lẽ Hoàng đế bệ hạ lại biết?”

      Khắc Lôi Nhã cau mày suy nghĩ. Nếu là vậy nàng hiểu người kia nghĩ gì.

      “Chuyện của mẹ con là sao ạ?” Khắc Lôi Nhãtrầm giọng hỏi, đáy mắt lạnh lẽo, mang theo sátkhí.

      “Công chúa Mã Lệ Ti và Nhị hoàng tử mở tiệc trà, mời rất nhiều thanh niên quý tộc và cả Đạihoàng tử. Tất cả người của tiệc trà đều do mẹ con quản lý. Rượu của Hoàng tử và công chúa là tự tay mẹ con dâng lên. Đại hoàng tử uống xong phát trong rượu có độc.” Ô Mã Lýthở dài. Đây ràng là mưu.

      “Sao Nhị hoàng tử dứt khoát độc chếtĐại hoàng tử?” Khắc Lôi Nhã cười lạnh. Nàng đoán được.

      “Nếu là như vậy mẹ của con bị xử treo cổ rồi.” Ô Mã Lý cau mày, “Mà Nhị hoàng tử còn cần dựa vào ủng hộ của nhà Hi Nhĩ, cho dù làtrước hay sau khi lên ngôi. Độc chết trai đểđi lên vị trí Hoàng Thái Tử khiến mất lòngdân. Sau khi lên ngôi còn cần nhà Hi Nhĩ nâng đỡ. Nhị hoàng tử làm vậy là muốn ép nhà Hi Nhĩphải tỏ thái độ ủng hộ .”

      mưu vụng về! Ai cũng nhìn ra đây là mưu, mà còn là mưu đượcHoàng đế bệ hạ ngầm cho phép. Nhưng lại vôcùng hiệu quả! Ít nhất bây giờ nhà Hi Nhĩ bị đưa lên đầu sóng ngọn gió, trực tiếp đối đầu vớithần điện Quang Minh!

      “Tuy mẹ con bị giam ở vườn Gia Lạc nhưng bị làm khó dễ gì. Ăn tốt nhất, ở tốt nhất. chỉ là vì mặt mũi của nhà Hi Nhĩ mà còn do Nhị hoàng tử và công chúa Mã Lệ Ti cố ý dặn dò.” Ô Mã Lý vội vàng giải thích. thấyánh mắt của Khắc Lôi Nhã càng ngày càng lạnh,giống như hàn băng ngàn năm! Trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành. Ngàn vạn lần Khắc Lôi Nhã đừng kích động mà làm việc gì ngốcnghếch!

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 106: Khắc Lôi Nhã phẫn nộ (tiếp theo)


      Canh thứ hai

      “Khắc Lôi Nhã, tình hình bây giờ rất tế nhị. Conphải tỉnh táo. Tuy Nhị Hoàng tử làm như vậy để ép đại nhân phải công khai tỏ thái độ ủng hộ , nhưng…” Ô Mã Lý vừa lo sợ vừa lo lắngmà giải thích. Quan hệ của Nhị hoàng tử và MãLệ Ti và Khắc Lôi Nhã rất tốt, nếu Khắc LôiNhã và Hoàng Thái Tử tương lai kết thù phải là hành động sáng suốt.

      “Con biết.” Khắc Lôi Nhã phất tay cắt đứt lời Ô Mã Lý, đứng lên.

      Ô Mã Lý căng thẳng, lập tức đứng dậy.

      Khắc Lôi Nhã quay lại nhìn Ô Mã Lý, khóemiệng gợn lên nụ cười lạnh, ngạo nghễ : “Sưphụ, người cho rằng con vẫn là con trước đây sao?”

      Ô Mã Lý sửng sốt, nhìn khí phách mơ hồ lộ ra giữa hai hàng lông mày của Khắc Lôi Nhã, đột nhiên cảm thấy mình thể hiểu được đồ đệ quý của mình nữa rồi. Thực lực của Khắc Lôi Nhã hình như lại tăng lên nhưng khôngmạnh đến mức làm cho giật mình. Nếu hắnbiết Khắc Lôi Nhã vừa trải qua cuộc ácchiến, chưa khôi phục lại sức mạnh mà nhưvậy, biết nghĩ gì.

      “Người yên tâm, con mang rắc rối đếncho nhà Hi Nhĩ.” Khắc Lôi Nhã lạnh nhạt , “Sư phụ, người về phủ Hi Nhĩ trước . Con sẽcó chừng mực. Đừng nóicho bất kỳ ai rằng con trở về, kể cả ông nội.”

      nóicho Công Tước đại nhân?!” Ô Mã Lý sửng sốt.

      “Sư phụ, con biết trung thành với ông nội nhưng lần này nóivới ông tốt hơn.Người biết con vừa là Thành chủ thành Ni Á, tước vị Nam Tước và còn là chủ tế của Thầnđiện Quang Minh. Đến lúc con nóicho ôngbiết.” Khắc Lôi Nhã nóira suy nghĩ của mình.

      “Nhưng…” Ô Mã Lý chau mày, đồng ý.

      “Tạm thời con ở nhà sư phụ.” Khắc Lôi Nhã suy nghĩ chút, quyết định nóicho Ô Mã Lý mình làm gì.

      Ô Mã Lý dặn dò cẩn thận rồi rời . Khắc LôiNhã đổi bộ đồ đen bó sát người, che kín mặt, luồn vào bóng đêm như quỷ mị.

      Nơi nàng muốn là vườn Gia Lạc!

      Vườn Gia Lạc được canh phòng rất nghiêm ngặt. Người bị giam giữ bên trong đều là người đơn giản. Có thể là người từng oai phong cõi hoặc quý tộc hiển hách.

      Khắc Lôi Nhã như linh hồn lặng yên tiếng động nhảy qua tường, lướt vào đứng trênĐại Thôn (chắc là cái chỗ quỷ nào đó trong cái vườn này @>@). Chó lớn nằm trong sân cảnhgiác ngẩng đầu nhìn xung quanh. Bản năng của động vật khiến chúng cảm thấy có điều khác lạ nhưng xung quanh rất yên lặng, có bất kỳ hơi thở xa lạ nào. Chúng hít hà xung quanh rồinằm lại chỗ cũ.

      Khắc Lôi Nhã lướt qua hướng khác của ĐạiThôn, vào khu nhà. Nàng nhàng tránh khỏi từng tầng canh gác, tìm vài phòng liền thấyđược người khiến nàng nhớ nhung khôn nguôi.

      Sắc mặt của Khải Sắt Lâm rất tốt, ngồi trênghế lật sách. Căn phòng này thua phủ Hi Nhĩ, vô cùng xa hoa thoải mái. giá sáchbày rất nhiều sách, đèn thủy tinh chiếu sáng ngời căn phòng, đồ gia dụng đều là hàng tốt nhất.

      Khắc Lôi Nhã lặng yên tiếng động vàophòng, tựa vào tường lẳng lặng nhìn người trước mắt. Mặt Khải Sắt Lâm rất yên tĩnh, chăm chú xem sách trong tay.

      “Mẫu thân…” Khắc Lôi Nhã gỡ khăn che mặt xuống, nhàng gọi tiếng. Tay của ngườiđang lật sách bỗng cứng lại.

      Khải Sắt Lâm thể tin, từ từ ngẩng đầu, nhìn về phía phát ra tiếng , tay run rẩy. Ảo giác à? Có phải là ảo giác ? Chắc là do mình quá nhớ Khắc Lôi Nhã nên mới có ảo giácnhư vậy.

      “Mẫu thân, con đây.” Khắc Lôi Nhã nở nụ cườitràn đầy đau lòng. Vì tu luyện mà lâu lắm rồi chưa gặp mẫu thân, chứ đừng nóilà ở chung chỗ.

      “Khắc…” Khóe mắt Khải Sắt Lâm có gì đó sánglên. Đột nhiên bà khép sách lại, tới bên cửa sổ, kéo rèm lại. Làm xong mới xoay người ôm Khắc Lôi Nhã vào lòng.

      “Khắc Lôi Nhã, bảo bối của mẫu thân, cuốicùng con về rồi.” trong giọng nóicố đè thấp của Khải Sắt Lâm có nghẹn ngào.

      xin lỗi, mẫu thân, con tu luyện lâu nhưthế mà chưa từng về thăm mẫu thân.” Khắc LôiNhã cảm nhận cái ôm ấm áp của Khải Sắt Lâm,từ từ vươn tay ôm lấy bà.

      “Về là tốt rồi.” Khóe mắt Khải Sắt Lâm tràn lệ, khóe miệng lại cong lên, vừa khóc vừa cười nhìn con trong lòng.

      “Mẫu thân, chỉ cần câu nóicủa mẫu thâncon có thể dẫn mẫu thân lập tức.” Khắc LôiNhã nhìn người dịu dàng trước mắt, nóimột câu đầy lạnh lùng.

      “Khắc Lôi Nhã, được.” Khải Sắt Lâm lắcđầu, “Đây là vườn Gia Lạc, canh phòng nghiêm ngặt. Tội của mẫu thân còn chưa gỡ, nhà Hi Nhĩ phải làm sao?”

      “Đây là mưu vô cùng vụng về!” KhắcLôi Nhã đè nén bộc phát tức giận trong lòng, thốt lên từng từ qua kẽ răng.

      “Mẫu thân biết.” Khải Sắt Lâm nở nụ cười dịu dàng, vươn tay vuốt lại mái tóc hơi rối của KhắcLôi Nhã, nhàn nhạt , “ mưu này rất vụngvề. Đại hoàng tử biết ly rượu đó có độc nhưng vẫn uống. Đại hoàng tử muốn phát động cuộcchiến này. Nhà Hi Nhĩ thể để cho thần quyền áp đảo vương quyền được.”

      “Chẳng lẽ Hoàng đế để yên?” Ánh mắt của Khắc Lôi Nhã lạnh xuống.

      “Ngài cho phép. Có trách phảitrách thế lực của nhà Hi Nhĩ càng ngày càng lớnmạnh khiến ngài lo lắng.” Khải Sắt Lâm mỉmcười, .

      Mắt Khắc Lôi Nhã mở lớn, lạnh lẽo dâng lên từđáy lòng.

      Người ở vị trí cao nhất này quả nhiên lòng dạ sâu lường được!

      độc ác! Kế sách hay!

      khó trách ông ta lại cho phép mưu vụngvề này diễn ra!

      Chắc chắn phải chọn lựa người thừa kế ngaivàng nhưng tuyệt đối cho phép thầnquyền áp đảo vương quyền. Mà nhà Hi Nhĩ càng ngày càng lớn mạnh khiến ông ta lo lắng.Lần này, ông ta yên lặng theo dõi thay đổinhưng ra là muốn mượn tay Đại hoàng tử và Thần điện Quang Minh khiến nhà Hi Nhĩsụp đổ! Đợi đến khi hai bên cùng chịu tổn hạithì mới ra quyết định.

      Khải Sắt Lâm đúng là người thông minh,nhìn xa trông rộng!

      Khắc Lôi Nhã kinh ngạc mà nhìn người phụ nữ dịu dàng, giống như mới biết bà lần đầu tiên. Đây chính là người đời sau của Lý gia - danh môn thế gia! Nếu phải bởi vì người cha danh nghĩa của mình người phụ nữ này ở Lạp Cách Tạp có tương lai thế nào? KhắcLôi Nhã dám nghĩ tới.

      “Khắc Lôi Nhã, có đôi khi cuộc sống phải chịu bất đắc dĩ như thế. Con biết tất cả chân tướngnhưng thể thay đổi được, chỉ có thể đitừng bước tính từng bước.” Khải Sắt Lâm vuốtđầu Khắc Lôi Nhã, khuôn mặt xinh đẹp lên lo lắng, “Bây giờ người mẫu thân bỏ được nhất là con. Con có nhiều thânphận như vậy phải là chuyện tốt, nhất định bị cuốn vào trận chiến này. Thần điện sẽkhông bỏ qua cho con. Nhị ca của con…” nóitớiđây, ánh mắt của bà ảm đạm.

      “Nhị ca sao ạ?” Khắc Lôi Nhã nhạy bén pháthiện ra hình như có gì đó bất thường.

      “Nhị ca của con đứng về phía Đại hoàng tử, đối đầu với nhà Hi Nhĩ.” Khải Sắt Lâm thở dài,mặt tràn đầy lo lắng, “Mẫu thân hy vọngchuyện như thế xảy ra với con.”

      “Con giống nhị ca, bao giờ là kẻ địch của nhà Hi Nhĩ.” Khắc Lôi Nhã kinhngạc với chuyện nhị ca làm, mặt hề do dự mà nóira những lời này. Nàng tuyệt đối là kẻ địch của nhà Hi Nhĩ. Đúng hơn là tuyệt đối là kẻ địch của mẫu thân.

      , Khắc Lôi Nhã, con hiểu lầm ý mẫu thân rồi.” Khải Sắt Lâm mỉm cười, dịu dàng nhìn Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã nghi ngờ.

      “Mẫu thân hy vọng con đứng về phía nhà Hi Nhĩ, đối đầu với Thần điện.” Khải Sắt Lâm nhàng thở dài, “Sức mạnh của Thần điệnkhông đơn giản như con nghĩ đâu. Sức mạnh củahọ sâu lường được.” Khải Sắt Lâm âu lo.

      “Mẫu thân…” Khắc Lôi Nhã muốn nóilại thôi.

      “Đừng lo lắng cho mẫu thân. Nhị hoàng tử điện hạ và công chúa Mã Lệ Ti đảm bảo cho antoàn của mẫu thân.” Khải Sắt Lâm mỉm cười, anủi Khắc Lôi Nhã.

      Đáy mắt Khắc Lôi Nhã trầm xuống, tràn ngậplạnh lẽo.

      Nhị hoàng tử điện hạ…Hừ, xem ra người sớm quên chuyện đồng ý với ta.

      “Con cứu mẫu thân, bằng cách mà mẫu thân muốn.” Khắc Lôi Nhã trịnh trọng thề. rathì Khắc Lôi Nhã hoàn toàn có thể đạp bằng nơi này đưa Khải Sắt Lâm sau khi khôi phục sức mạnh. Nhưng hậu quả ra sao? Nhà Hi Nhĩ phải đối mặt với cái gì, nàng vô cùng ràng.Còn nữa, làm vậy nhất định đưa Khải SắtLâm vào đường cùng. Chuyện ngốc nghếch như vậy, Khắc Lôi Nhã làm.

      “Khắc Lôi Nhã, đừng kích động. Nếu có thể,mẫu thân hy vọng con tới Lý gia ở Lạp CáchTạp để giấu tài năng. Mẫu thân muốn conbị cuốn vào trận chiến này. Thân phận của conquá đặc biệt.” Khải Sắt Lâm vội vàng dặn dò.

      Giấu tài năng?

      Khắc Lôi Nhã cười nhạt, nụ cười tràn đầy tự tin và khí phách.

      Bắt đầu từ hôm nay để cho người đời biết tàinăng là thế nào!

      “Mẫu thân, người phải lo lắng, con cóchừng mực. Mẫu thân chú ý giữ gìn sức khỏe. Lần sau là gặp ở nhà Hi Nhĩ. Con đây.”Khắc Lôi Nhã cười nhạt, tràn đầy tự tin.

      Khải Sắt Lâm chỉ cảm thấy nhoáng cái thấy Khắc Lôi Nhã đâu.

      Khải Sắt Lâm mở cửa sổ. Trong màn đêm mịt mùng, thể thấy bóng dáng Khắc Lôi Nhãnữa. Lòng Khải Sắt Lâm vô cùng lo lắng. Có điều chuyện này phát triển ra ngoài dự đoán của bà. Tình hình nghiêm trọng hơn mọi ngườinghĩ!

      Khắc Lôi Nhã hòa mình vào bóng đêm, giữalông mày là lạnh lẽo.

      Dù tình thế định, mẫu thân bị thương nhưng món nợ này nhất định phải tính.

      Khắc Lôi Nhã về hướng hoàng cung.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 107: Cao trào (1)


      Trong hoàng cung, đèn trong tẩm cung của Nhịhoàng tử sáng rỡ.

      Trong thư phòng, Nam Hi đứng bên cửa sổ, nhìnra ngoài, ánh mắt thẫn thờ. Gió thổi mái tóc bay bay. nhớ lại ngày đó. KhắcLôi Nhã vì đuổi theo mà ngã bị thương. tới thăm trong mắt của thiếu nữ mắt ngọc mày ngài đó còn bóng dáng nữa. Bây giờ mới hiểu ra rằng từ lúc đó Khắc Lôi Nhã còn là Khắc Lôi Nhã nữa.

      Nam Hi thở dài. Từ lúc nào mà thiếu nữ xinh đẹp đó chiếm vị trí quan trọng trong lònghắn? Từ lúc nào mà mỗi lần mình thấy nàng đều dời được tầm mắt. Và từ lúc nào mình bắt đầu nhớ nhung nàng?

      Nam Hi cau mày, nhắm mắt lại, thở ra hơithật dài. Gặp lại Khắc Lôi Nhã mình phảinóigì đây? Làm sao mà đối mặt với nàng được?

      “Ca ca, huynh lại nhớ nàng ấy rồi à?” tiếng côngchúa Mã Lệ Ti truyền đến từ phía sau cáchyếu ớt.

      Nam Hi lên tiếng, chỉ nhìn màn đêmngoài cửa sổ đến thất thần.

      “Ca ca, chúng ta là bất đắc dĩ, có cách nào khác.” Công chúa Mã Lệ Ti thở dài.

      Nam Hi vẫn im lặng.

      “Hay cho câu bất đắc dĩ!” giọng nóilạnh lẽo đột ngột vang lên trong thư phòng, truyền rõràng vào tai hai người. Giọng nóinày rất quenthuộc với hai người.

      Nam Hi và Mã Lệ Ti run lên trong lòng, ngẩngđầu tìm nơi giọng nóiphát ra. thanh chủythủ lạnh như băng kề sát vào cổ Nam Hi.

      “Khắc Lôi Nhã!” công chúa Mã Lệ Ti căng thẳng nhìn Khắc Lôi Nhã đột nhiên xuất hiệnsau lưng Nam Hi, run rẩy giọng hô ra tiếng.

      “Nhị hoàng tử điện hạ, công chúa điện hạ cao quý.” Khắc Lôi Nhã cười khẽ, trong giọng nóikhông chút độ ấm, thu chủy thủ trêntay lại.

      Nam Hi vẫn nhúc nhích, đáy mắt tràn ngập chán nản.

      “Khắc Lôi Nhã, đừng, đừng tổn thương ca ca.”công chúa Mã Lệ Ti vội vàng giọng . Nàng kinh ngạc, biết Khắc Lôi Nhã vàohoàng cung như thế nào? Hoàng cung canh gác nghiêm ngặt , thực lực và cảm giáccủa kỵ sĩ Cuồng Phong hơn hẳn kỵ sĩ hoàng gia vậy mà cũng phát Khắc Lôi Nhã lẻn vào. Nàng chỉ là ma võ song tu sao?

      “Có chuyện gì vậy thưa công chúa điện hạ?” dù công chúa Mã Lệ Ti đè giọng rất thấp nhưng kỵ sĩ Cuồng Phong ngoài cửa vẫn cảm thấy điều bất thường. Họ lên tiếng hỏi thăm vì nếu là Đại hoàng tử phái thích khách tới rắc rối.

      sao, lui ra .” Công chúa Mã Lệ Ti cấtcao giọng, giọng nóivà vẻ mặt đầy nghiêm khắc, ra lệnh.

      “Vâng.” Tiếng đáp lại vang lên, lập tức trở về vịtrí.

      Mã Lệ Ti dứt lời, lại nhìn Khắc Lôi Nhã đầy lolắng. Chỉ cầng nàng dùng sức thêm chút nữa thìthanh chủy thủ lạnh lẽo kia cắt đứt độngmạch cổ của Nam Hi.

      “Khắc Lôi Nhã, đây là chủ ý của ta, liên quan tới ca ca. Nếu ngươi muốn trút giận hãy trút lên ta . Ca ca thể có chuyện gìđược. An Mạt Cách Lan thể có ca ca được.” Mã Lệ Ti thấp giọng .

      “Người cho rằng thần dám giết người sao?” Khắc Lôi Nhã cười lạnh.

      Chỉ câu khiến công chúa Mã Lệ Ti như rơi vào hầm băng. Câu này nóirõ rất cả. Tình nghĩa ngày xưa còn nữa rồi.

      “Nếu giết ta có thể giúp ngươi giải hận ngươilàm . Có điều đừng thương tổn ca ca. An Mạt Cách Lan thể có ca ca. thểđể thần quyền áp đảo vương quyền.” lòng côngchúa Mã Lệ Ti lạnh, suy sụp nóira. Đây đềulà do nàng gây nên. Nếu Khắc Lôi Nhã lấy đitính mạng nàng cũng có gì phải hối tiếc.

      “Mã Lệ Ti…” mặt Nam Hi đầy đau đớn.Chuyện thành ra thế này phải là hắnmuốn.

      Lúc này, Nam Hi cảm thấy lạnh lẽo cổ biến mất. Sau đó nhìn thấy khuôn mặt đầy kinh ngạc của Mã Lệ Ti.

      Nam Hi xoay mạnh người. Sau lưng khôngcòn bóng dáng của Khắc Lôi Nhã.

      Nam Hi vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ. Màn đêmmịt mùng, thấy được bóng dáng Khắc Lôi Nhã.

      “Ca ca…”

      Mã Lệ Ti từ từ tới, thở dài, “Ca ca, thậtxin lỗi. Là muội khiến huynh đau khổ.”

      , Mã Lệ Ti.” Nam Hi từ từ nhắm mắt lại,rồi mở mắt ra, nóimột cách kiên quyết, “Tachưa bao giờ hối hận về quyết định ngày hômđó.”

      “Ca ca…”

      Mã Lệ Ti nhìn người trước mắt đầy phức tạp,trong lòng cũng đầy đau đớn. Sinh ra tronghoàng gia, nhất định phải trả giá rất nhiều.

      Đêm khuya.

      Màn đêm như bình tĩnh nhưng sóng ngầm bắt đầu chuyển động.

      Sáng sớm, ánh mặt trời soi từng ngóc ngáchcủa đế đô.

      Giờ phút này Khắc Lôi Nhã ngồi trong mậtthất xa hoa, mím môi nhìn trà ướp hoa trong tay, trầm mặt nhìn nam tử trung niên phân tích tìnhhình trước mắt. Tập Thiểu Tư châm trà cho Khắc Lôi Nhã còn Tập Thiểu Kỳ nghiêngđầu nhìn nàng, mặt tràn đầy nghi ngờ. Khắc LôiNhã tìm được người nắm tình hình ở chợ nô lệ liền chỉ đích danh hai huynh đệ bọn họ. Rốtcuộc nàng muốn làm gì?

      “Bây giờ bước kế tiếp Thần điện Quang Minhnhất định muốn xác lập tội danh của mẫu thânngười, sau đó chèn ép Nhị hoàng tử. Nhà Hi Nhĩtuyệt đối để tội danh này được định,nhất định nghĩ cách.” Nam tử trung niên mậpmạp chậm rãi . “ tại Nhị hoàng tử có đoàn kỵ sĩ Cuồng Phong và nhà Hi Nhĩ ủng hộ.Đại hoàng tử có Thần điện và đội Sưu Thứu ủnghộ. Nhìn bề ngoài Đại hoàng tử chiếm ưuthế.”

      Khắc Lôi Nhã lẳng lặng nghe. Nam tử trung niên mập mạp trước mắt tên là Phỉ Phổ Tư, là ông chủ của chợ nô lệ, cũng là người của Thần điệnHắc Ám. Ông có chức vụ gì ở Thần điệnHắc Ám nhưng danh vọng rất cao. Ngay cả giáochủ thấy ông cũng rất khách khí. Người này thông minh, nhìn xa trông rộng, là người tiếpviện cho Thần điện Hắc Ám. tại ông phụngmệnh trợ giúp Khắc Lôi Nhã.

      “Nóitiếp .” Khắc Lôi Nhã để chén xuống, sắcmặt vẫn lạnh lẽo như cũ.

      “Gần nửa tháng nữa là nghi thức duyệt binh,trước đó thành lập tội danh của mẫu thânThánh nữ đại nhân. Sau đó tuyên bố trong nghi thức duyệt binh. Tất cả đều thành kết cục định.” Phỉ Phổ Tư cau mày. quốcgia mà thần quyền của Quang Minh áp đảo đó là chuyện xấu nhất với Thần điện Hắc Ám.

      hiểu Hoàng đế nghĩ gì!” Tập ThiểuKỳ hừ lạnh, “Làm Hoàng đế mà lại để thần quyền áp đảo vương quyền sao? Sao lại ngầm cho phép chuyện này xảy ra?”

      Khắc Lôi Nhã cười lạnh, hỏi: “Đương kim Hoàng đế bao nhiêu tuổi? Sức khỏe thế nào?”Những người này đọc qua lịch sử Trung Quốc, hiểu ý đồ chân chính của đế vương. Nếu đại lục này xuất người như Đường Cao Tổ Lý Uyên bọn họ hiểu dụng ý của Hoàng đế An Mạt Cách Lan.

      “Hoàng đế chưa tới 50 tuổi, sức khỏe rất tốt.”Tuy Tập Thiểu Kỳ hiểu sao Khắc Lôi Nhã lại hỏi chuyện này nhưng vẫn trả lời rất thành .

      “Nếu ngày ba bữa của các ngươi cócao lương mỹ vị, mỗi ngày chỉ ăn bữa toàn cơm thừa canh cặn các ngươi có chịukhông?” Khóe miệng Khắc Lôi Nhã cong lên thành nụ cười châm chọc, lạnh giọng hỏi.

      “Nóinhảm. Có là kẻ ngu mới chịu.” Tập ThiểuKỳ hừ lạnh, cướp lời.

      “Vậy các ngươi nghĩ đương kim Hoàng đế làngười ngu à?” Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt hỏi.

      Ba người trong phòng ngay lập tức sửng sốt.

      Tập Thiểu Tư để bình trà xuống, cau mày hỏi:“Đương kim Hoàng đế nắm quyền lực lớn nhất,hô mưa gọi gió, ai cũng phải nhìn sắc mặt của mà làm.”

      “Nhưng nếu thoái vị, nhường ngôi choHoàng Thái Tử trong tay có quyền lực thìkhông ai kính ngưỡng nữa. Đây chính là cao lương mỹ vị và cơm thừa canh cặn.” Phỉ Phổ Tư vô cùng kinh hãi, lạnh lẽo dâng lên từ đáy lòng. Vừa sợ kín đáo của đương kim Hoàng Đế, vừa sợ thiếu nữ sâu sắc trước mắt này.

      “Nhưng đương kim Hoàng đế để mặc cho hai hoàng tử tranh đấu mà sợ Lạp Cách Tạp nhân lúc cháy nhà mà hôi của à?” Phỉ Phổ Tư cau mày hỏi. Ông dám xem thường thiếu nữ trước mắt này nữa. Ông vốn cho rằng nàng có khế ước gì đó với thần Hắc Ám nên mới làm Thánh nữ Hắc Ám. Nhìn kỹ mới thấy thiếu nữ này tuyệt đối phải là người bìnhthường, lại có thể nhìn bản chất mọi chuyện như thế.

      “Hai hoàng tử tranh đấu ảnh hưởng đếnthực lực của nước nhà. Đoàn kỵ sĩ Cuồng Phong và đội Sưu Thứu chỉ là để bảo vệ an toàn của Hoàng thất, phải là quân đội. Thực lựcchân chính của An Mạt Cách Lan cũng bị rung chuyển. Lạp Cách Tạp rất điều này. Hơn nữa bây giờ Lạp Cách Tạp chưa có thực lực mà khai chiến với An Mạt Cách Lan. Chuẩn bị chiến tranh phải mất rất nhiều thời gian.”Khắc Lôi Nhã từ từ giải thích.

      “Chẳng lẽ Hoàng đế sợ tuyệt hậu à? Ngộ nhỡ hai hoàng tử đồng quy vu tận sao?” Tập Thiểu Kỳ cau mày hỏi.

      “Ta rất nghi ngờ chỉ số thông minh của ngươi.”Khắc Lôi Nhã sâu sắc .

      Đầu tiên Tập Thiểu Kỳ ngẩn ra rồi khóe miệng co quắp. Đứa ngốc cũng biết những lời nàytuyệt đối phải là lời hay.

      “Aiz…” mặt Tập Thiểu Tư chỉ tiếc rèn sắtkhông thành thép.

      “Thân thể đương kim hoàng đế rất tốt, tạo ra thêm ít con có vấn đề gì.” Phỉ Phổ Tư nóira câu ý vị sâu xa. Ánh mắt của TậpThiểu Tư cũng có chút quỷ dị.

      Khóe miệng Tập Thiểu Kỳ giựt giựt, sắc mặtxám ngắt.

      “Thánh nữ đại nhân, bây giờ quan trọng nhất là, Thần điện Quang Minh kia nhất định nghĩ biện pháp để định tội cho mẫu thân của người.”Phỉ Phổ Tư sờ sờ cái cằm đầy đặn của mình, suy nghĩ, “ phải tạo ra nhân chứng để chỉ chứngmẫu thân của người. Người hầu hạ cho tiệc trà ngày hôm đó đều do mẫu thân người tay phụ trách. Người đông tạo điều kiện thuậnlợi, tự nhiên có người nhảy ra ngụy tạo bằng chứng thôi.”

      “Vấn đề này ông nội cũng nghĩ tới.” Khắc Lôi Nhã lo lắng điều này.

      “Thánh nữ đại nhân thể tưởng tượng được mức độ xấu xa của Thần điện Quang Minhđâu. Phải đề phòng cẩn thận. Mẫu thân người sẽnhanh bị phán quyết.” Phỉ Phổ Tư hiển nhiên hiểu rất bản chất của Thần điện Quang Minh.

      “Ừ, cám ơn ngươi, Phỉ Phổ Tư.” Khắc Lôi Nhãgật đầu, chân thành cảm ơn.

      , đây là điều thuộc hạ nên làm cho Thánh nữ đại nhân.” Phỉ Phổ Tư mỉm cười, .Qua cuộc nóichuyện vừa rồi, cảm nhận của PhỉPhổ Tư về Khắc Lôi Nhã khác. Có lẽ thiếunữ này thay đổi được gì đó.

      “Bây giờ ta muốn ở lại đây. Thương thế của ta còn chưa khỏi.” Khắc Lôi Nhã trầm giọng ,“Ta cần nơi yên tĩnh để chữa trị và khôi phục.”

      thành vấn đề. Thánh nữ đại nhân, mờiđi theo thuộc hạ. Người có bất kỳ cầu gì xin cứ việc dặn dò. Ngoài kia có tin tức gì thuộc hạ lập tức bẩm báo cho người.” Phỉ Phổ Tư trịnhtrọng bảo đảm.

      “Ừ.” Khắc Lôi Nhã đứng dậy, theo Phỉ Phổ Tư.

      Tập Thiểu Kỳ sờ sờ mũi, nhìn cửa, nóiđầy ấm ức: “Sao mỗi lần nàng ta xuất đệ đều lạnhrun thế nhỉ?”

      Tập Thiểu Tư im lặng, thu dọn xong dụng cụ pha trà rời khỏi phòng. Tập Thiểu Kỳ vộivàng đuổi theo. Bọn họ phải thăm dò tin tức bên ngoài rồi báo lại cho Phỉ Phổ Tư.

      Khắc Lôi Nhã ở lại khu nhà cao cấp nhất để tĩnhdưỡng. Liên Hoa Bảo Giám chữa trị vếtthương kinh mạch của nàng. Chỉ trong ba ngày khôi phục như trước. Bây giờ Khắc LôiNhã tu luyện tầng thứ mười của LiênHoa Bảo Giám.

      đêm, Khắc Lôi Nhã tĩnh tâm tu luyệnthì tiếng gõ cửa rất vang lên ngoài cửa sổ. Tuyệt đối phải là người của Phỉ Phổ Tư tới quấy rầy. Khắc Lôi Nhã mở mắt ra, xuống giường mở cửa sổ hai bóng dáng nho đen trắng nhào vào, lao thẳng vào ngực Khắc Lôi Nhã. (chẹp, ta k mún nóileo, rưng màta thích hai đứa này hết sức ^_^)

      Khắc Lôi Nhã cười tủm tỉm vươn tay ôm haitiểu tử kia vào lòng. Ngoài Bạch Đế và Hắc Vũra có thể là ai được? Hai tiểu gia hỏa này dựavào liên lạc từ khế ước trong cơ thể để tìm tớiđây, vậy Tẫn Diêm đâu? Khắc Lôi Nhã chợt nhớ tới người vẫn mực yên yen lặng lặng đứng sau mình.

      “Tẫn Diêm đâu?” Khắc Lôi Nhã nhớ Ô Mã Lýtừng nóisau khi Tẫn Diêm trở lại nhà Hi Nhĩ báohành tung của mình liền tạm biệt mọi người,nóilà tu luyện, mang theo Bạch Đế và HắcVũ. Nhưng bây giờ hai tiểu gia hỏa ở đây, thấy Tẫn Diêm đâu.

      “Chiêm chiếp!”

      “Ôi ôi!”

      Hai tiểu tử kia nóithứ tiếng chỉ chúng mới hiểu.

      “Được rồi, đừng nóinữa.” Khắc Lôi Nhã nhứcđầu nhìn hai tiểu tử. Có nóinàng cũng chẳnghiểu.

      Bạch Đế và Hắc Vũ nhảy lên vai nàng, cọ vàomặt nàng thân thiết.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 107: Cao trào (tiếp theo)

      Trong Thần điện Quang Minh. Giáo Hoàng đứng trước cửa sổ, chắp tay sau lưng. Tiếng gõcửa vang lên.

      “Vào .” Giáo Hoàng xoay người, trầm giọng nóivới người ngoài cửa.

      Cửa được mở ra nhàng, lộ ra bóng dáng củaLao Nhĩ.

      “Giáo Hoàng đại nhân.” Lao Nhĩ vào, đóng cửa lại.

      “Còn bao lâu nữa tới?” Giáo Hoàng đitới trước thư án, ngồi xuống, cất tiếng hỏi.

      suốt đêm, chiều ngày mai tới.” Đáymắt Lao Nhĩ lên tia phức tạp. Giáo Hoàng đại nhân muốn làm tới mức này sao? Có nênkhông?

      Giáo Hoàng thấy được tia phức tạp lóe lên trong mắt Lao Nhĩ, khẽ thở dài: “Lao Nhĩ, đây là mộtcơ hội rất tốt. An Mạt Cách Lan cường thịnh nhất đại lục này. Nếu bé dưới quyền Thầnđiện ánh sáng của nữ thần trải khắp toàn bộ đại lục.”

      “Giáo Hoàng đại nhân, chủ tế đại nhân đâu?Nàng là người nữ thần chỉ định. Nhất định có mâu thuẫn trong chuyện này.” Lao Nhĩ lo lắnghỏi.

      “Trước đó nàng biến mất, bây giờ còn thấy quay về, chỉ báo cho nhà Hi Nhĩ là tu luyện. Chuyện này phải rất tốt sao? Nhânlúc nàng có ở đây mà xử lý tốt chuyệnnày. Chờ nàng trở lại, nghe được đầu đuôi mọichuyện có dám phản đối ?” Giáo Hoàngtuyệt lo lắng chuyện này.

      “Có thể được ?” Lao Nhĩ vẫn còn do dựkhông quyết, trong lòng có lo lắng mơ hồ.

      “Nếu người thân của người nọ thừa nhận chịusự sai khiến của Nhị hoàng tử mà mưu hại Đại hoàng tử có phải càng có sức thuyết phục hơn ?” Giáo Hoàng lạnh lùng cười, giữahai lông mày là tự tin và khinh thường.

      Lao Nhĩ im lặng. sai. Nhưng chuyện có thể tiến triển thuận lợi ? Sao lo lắngtrong lòng mình càng lúc càng tăng?

      “Được rồi, ngươi lui . Nếu đến dẫn tới gặp nữ nhân kia. Nhớ, phải bí mật.” Giáo Hoàngphất tay bảo Lao Nhĩ lui xuống.

      Lao Nhĩ khẽ thở dài trong lòng, chuẩn bị lui ra.

      “Đợi …!” Giáo Hoàng lên tiếng gọi Lao Nhĩ lại.

      “Giáo Hoàng đại nhân còn muốn dặn dò gì ạ?”

      “Ngươi tìm cách đưa Khắc Lý Phu chỗ khác,càng xa càng tốt, đừng để cho tham gia vào chuyện này.” Giáo Hoàng cau mày . Ông biếtKhắc Lý Phu phải người dễ tống , thựclực tầm thường, còn là sư phụ của Khắc Lôi Nhã. Mẫu thân nàng gặp chuyện maytất nhiên ông đứng nhìn.

      “Giáo Hoàng đại nhân!” Lao Nhĩ biến sắc. Ônghiểu rằng nếu làm thế quan hệ của mình và Khắc Lý Phu ra sao.

      “Ngươi hãy coi như biết gì cả, tìm cáchdẫn xa chút.” Giáo Hoàng lạnh giọngphân phó, sắc mặt trầm xuống, “Ta biết giao tình giữa ngươi và nhưng đừng quên thânphận của ngươi. Còn nữa, dù Khắc Lý Phu là Pháp Thần sao? Ngươi cho là ai trong Thần điện có thể làm gì được à?”

      Lao Nhĩ im lặng. Pháp Thần, thoạt nhìn là vầnghào quang sáng chói nhưng thực lực của Thần điện Quang Minh ngay cả ông là Hồng Y giáo chủ cũng biết . Câu này của GiáoHoàng phải là uy hiếp mà là ! Người tài trong Thần điện ai có thể tưởng tượng nổi. ông có mười hai Đại Giáo Chủ,phân bố Thần điện ở An Mạt Cách Lan và các nước khác. Ngoài ra còn có ba mươi HồngY giáo chủ nữa. Họ đều là người mưu cầudanh lợi, có người có lẽ sớm tới bậc PhápThần nhưng chưa bao giờ bộc lộ ra.

      Lời của Giáo Hoàng khiến tâm tình Lao Nhĩ nặng nề. Khắc Lý Phu là bạn thân duy nhấttrong đời ông. Ông tuyệt đối muốn bạn mình xảy ra chuyện gì.

      “Dạ, thuộc hạ biết rồi thưa Giáo Hoàng đạinhân.” Lao Nhĩ đồng ý cách khó khăn.

      “Lui xuống , làm ngay .” Giáo Hoàng phấttay, ý bảo Lao Nhĩ lui xuống.

      Lao Nhĩ im lặng lui ra, vừa ra cửa, ngẩng đầulên thấy Lãnh Lăng Vân lẳng lặng đứngtrên hành lang trước mặt.

      “Lăng Vân…” Lao Nhĩ từ từ lên phía trước,mở miệng cách khó khăn.

      “Sư phụ, phải làm vậy sao?” Lãnh LăngVân cau mày, cắn răng .

      Lao Nhĩ im lặng, thở dài.

      “Sư phụ, người đó là mẫu thân của Khắc LôiNhã. Nếu nàng trở lại sao?” Lãnh Lăng Vânthấy thái độ của Lao Nhĩ liền bối rối tronglòng.

      “Lăng Vân, con cho rằng sư phụ muốn vậy sao? Chẳng lẽ ta nhẫn tâm nhìn nha đầu kia đau lònghả?” Lao Nhĩ bất đắc dĩ, trong giọng nóitràn đầy mệt mỏi và chán chường.

      “Sư phụ, đây là mưu, mưu vô cùngrõ ràng. Tại sao lại để người vô tội phải gánh chịu tất cả?” tâm tình Lãnh Lăng Vân mất khống chế.

      “Lăng Vân!” giọng Lao Nhĩ thay đổi, nghiêmnghị , “ nhiều năm rồi mà con vẫn ôm giấcmộng đó sao?”

      Câu này như quyền mạnh đánh vàolòng Lãnh Lăng Vân, khiến cứng đờ ngay lập tức.

      Khóe miệng Lãnh Lăng Vân nâng lên độcong mỉa mai. Đúng vậy, sao mình lại quên nhỉ.Thần điện Quang Minh cao thượng công chínhnhưng ra là nơi bẩn thỉu nhất thế giớinày. Vậy mà mình lại còn mong tìm công bằng ở đây!

      !” sắc mặt Lao Nhĩ lạnh xuống, quát khẽ vớiLãnh Lăng Vân. Ông biết họ nóinhững lời nàythì nhất định Giáo Hoàng trong thư phòng nghe được. Vì để đề phòng Lãnh Lăng Vân nóira lời bất lợi, phải mau bảo .

      Lãnh Lăng Vân cúi đầu im lặng theo sau Lao Nhĩ, nhìn được thái độ của . Hai người trước sau tới hậu điện.

      Cách xa tiền điện, hai người vẫn im lặng.

      “Giáo chủ đại nhân, Lăng Vân.” Thánh nữ LiễuTuyết Tình với má lúm đồng tiền như hoa tiếnlên đón.

      “Tuyết Tình, thân thể thế nào rồi?” Lao Nhĩ nặnra nụ cười, hỏi. Lần trước Thánh nữ trở lại, vếtthương chồng chất. Thần điện Hắc Ám phụckích thiếu chút nữa khiến nàng mất mạng.Nhưng dù sao nàng cũng là Thánh nữ của Thầnđiện, thực lực kém. Sau khi trở lại Thầnđiện liền tĩnh dưỡng. Nếu Khắc Lôi Nhã biết hiểu Thánh nữ này chẳng phải người hiền lành gì, tin tưởng vào Nữ thần Quang Minh cũng chỉ đến thế mà thôi. Ra khỏi sâm lâm Ma Ảo, bị người của Thần điện Hắc Ám phục kích mà vẫn còn sống trở về quả thực lựckhông hề kém.

      “Cám ơn Giáo chủ đại nhân quan tâm, tốthơn rồi ạ.” Liễu Tuyết Tình nở nụ cười dịudàng, ánh mắt dừng người Lãnh Lăng Vân.

      “Vậy tốt.” Lao Nhĩ gật đầu.

      Lãnh Lăng Vân im lặng, lướt qua người LaoNhĩ, muốn rời .

      “Lăng Vân!” Lao Nhĩ lên tiếng gọi Lãnh LăngVân lại.

      đứng lại nhưng quay đầu.

      Lao Nhĩ thở dài, nóilời sâu sắc: “Lăng Vân, ta biết quan hệ của con và Khắc Lôi Nhã cạn. Nhưng lần này hoàn toàn khác. chophép con nhúng tay vào chuyện này, cũngkhông thể nhúng tay.”

      “Sư phụ, chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn mọichuyện xảy ra sao? Người cho là khi Khắc LôiNhã quay lại bỏ qua à?” Lãnh Lăng Vân quayđầu lại, trầm giọng nóivới Lao Nhĩ, trong giọngnóicó tức giận, “Chẳng lẽ sư phụ Khắc LýPhu của Khắc Lôi Nhã ngồi yên sao?”

      “Chuyện này cần con quan tâm! Ta tự cóchừng mực!” sắc mặt Lao Nhĩ trần xuống, “Conkhông cần quan tâm. Con cũng chẳng làm gì được đâu. Yên lặng mà đợi ở Thần điện .” Lãnh Lăng Vân cắn môi, muốn nóigì đó Lao Nhĩ cau mày, rồi muốn nóinhưng Liễu TuyếtTình lại nhàng nóimột câu: “Lăng Vân, ai muốn thấy chuyện này xảy ra, ai hy vọng Khắc Lôi Nhã bị tổn thương. Muội coiKhắc Lôi Nhã là muội muội nên càng khôngmuốn thấy nàng ấy bị tổn thương. Nhưng lầnnày liên quan tới tiền đồ của Thần điện QuangMinh chúng ta.” Liễu Tuyết Tình thấy sắc mặt của Lãnh Lăng Vân càng trầm xuống nóitiếp,“Huynh nghĩ cho mình cũng phải nghĩ cho Huyên Huyên.” Lãnh Lăng Vân cứng đờ ngay lập tức, kinh ngạc đứng lặng, thểthốt ra lời nào.

      Lao Nhĩ nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách của Lãnh Lăng Vân thở dài, tiến tới vỗ vỗlên vai , từ từ : “Con hãy coi như biết chuyện này. Ta thỉnh cầu Giáo Hoàng phái con làm nhiệm vụ. Con hãy tới nơi khác,càng xa càng tốt.”

      Liễu Tuyết Tình cũng thở dài, tới, giọng dịu dàng: “Muội ở cạnh huynh. Lăng Vân, chúng ta hãy sang nước khác, tới phân điện khác .” Lãnh Lăng Vân hất tay Lao Nhĩ trênvai mình ra, mặt đầy lạnh lẽo: “Con khônglàm loạn. Đừng đuổi con.” Dứt lời liền về phía trước, bóng dáng dần dần biến mất ở cuốihàng lang.

      Liễu Tuyết Tình thấy thế muốn đuổi theo.

      “Tuyết Tình, đừng . Để nó yên tĩnh lát.”Lao Nhĩ lên tiếng ngăn cản Liễu Tuyết Tình.

      Liễu Tuyết Tình dừng bước, nhìn về cuối hànhlang. Đáy lòng nàng tràn ngập vui mừng.Huyên Huyên vĩnh viễn là lá bài chủ chốt trong tay nàng! Nàng thậm chí còn rất tò mò, trôngđợi Khắc Lôi Nhã xuất . Lần này nữ tử kia nhất định bị phán treo cổ. Cho dù có người nhà Hi Nhĩ ngăn cản nhất định nhất cũng là lưu đày, cũng tương đương với tử hình. Nếu nha đầu chết tiệt kia ở đây tuyệt đối sẽkhông để chuyện này xảy ra. Đến lúc đó xung đột với Thần điện, vậy hậu quả…Càng nghĩ Liễu Tuyết Tình càng mừng nhưng ngại có Lao Nhĩ nên dám thể ra. mặt nàng làm bộ tràn đầy xót xa, lo lắng. Lãnh Lăng Vân bước nhanh về tiểu viện của mình, liếc nhìnLãnh Huyên Huyên ngồi mình bênbồn hoa, lắc lắc hai cái chân như đợihắn trở về. Thân thể gầy yếu, cánh tay mảnhkhảnh, lòng Lãnh Lăng Vân thắt lại. Nếu có Thần điện cung cấp dược vật HuyênHuyên sớm còn cõi đời này.

      “Ca ca!” Lãnh Huyên Huyên vừa nhìn thấy bóng dáng Lãnh Lăng Vân vui mừng nhảy xuống, xông tới. Lãnh Lăng Vân nặn ra nụ cười,ngồi xổm xuống, tay ôm Lãnh Huyên Huyên vào lòng.

      “Huyên Huyên, có ngoan ?” Lãnh LăngVân ôm Lãnh Huyên Huyên đứng lên, mỉm cườihỏi.

      “Có ạ, có ạ.” Lãnh Huyên Huyên như dâng vật quý, ra sức gật đầu. Đối mắt với Lãnh Lăng Vân trong đáy mắt bé thoáng qua tia kinh ngạc. bé vươn tay ra, nhàng vuốtve mặt Lãnh Lăng Vân, thấp giọng. “Ca ca,huynh có tâm à? Huynh vui vẻ như bề ngoài.”

      có, Huyên Huyên đừng nghĩ lung tung. Phải uống thuốc đúng giờ, biết chưa?” Lãnh Lăng Vân cố gắng thả lỏng, mỉm cười vuốt tóc Lãnh Huyên Huyên, . nóigì màchỉ nghiêng đầu nhìn ánh mắt Lãnh Lăng Vân. bé đưa tay quay gương mặt tuấn tú của Lãnh Lăng Vân qua, nghiêm túc khác thường mà hỏi:“Ca ca, huynh thích tỷ tỷ kia phải ?”

      “Hả?” Lãnh Lăng Vân ngẩn ra, sửng sốt.

      “Là tỷ tỷ Khắc Lôi Nhã đó. Huynh thích tỷ ấyphải ?” khuôn mặt nhắn củaLãnh Huyên Huyên là nghiêm túc khônggiống với tuổi.

      “Tiểu hài tử ngốc này, muội biết thích là gì ? Đừng lung tung.” Lòng Lãnh Lăng Vân căng thẳng, nhưng mặt lại nở nụ cười, nhéo mũi Lãnh Huyên Huyên.

      “Muội biết mà. Dĩ nhiên là muội biết.” Lãnh Huyên Huyên gật đầu đầy nghiêm túc, vuốt vegương mặt Lãnh Lăng Vân, trịnh trọng , “Ca ca, huynh cảm thấy là Thánh nữ kia vì thích muội nên mới tốt với muội như thế à? Tỷ ấy cho là muội biết gì à? Tỷ ấy là vì huynh nênmới như thế với muội.” lời Lãnh Huyên Huyênvừa dứt Lãnh Lăng Vân liền kinh ngạc, cứnhư vậy mà nhìn Huyên Huyên, nóinênlời. Đứa này nhạy cảm.

      “Thánh nữ thích huynh nhưng huynh khôngthích tỷ ấy. Huynh thích tỷ tỷ Khắc Lôi Nhã. thích này hoàn toàn khác với thích của Vu ca ca dành cho muội…” mặt LãnhHuyên Huyên nghiêm túc khác thường. Lời nóitiếp theo của bé khiến Lãnh Lăng Vân hoàn toàn cứng miệng. nhìn bé tronglòng, hồi lâu nóiđược gì. Lãnh Huyên Huyên luôn luôn hiểu chuyện, trưởng thành sớmnhưng ngờ bé lại có thể nóira những lời như vậy.

      “Hài tử ngốc, muội vĩnh viễn là người ca ca thích nhất.” Lãnh Lăng Vân cười, ôm chặt Lãnh Huyên Huyên nhưng đáy lòng tràn đầy đau đớn,mất mát, phức tạp, mâu thuẫn đến mức chính cũng hiểu.

      “Ca ca…” Lãnh Huyên Huyên ôm chặt cổ LãnhLăng Vân, đầu nhàng đặt lên vai , lầm bầm, “Ca ca, xin lỗi. Mấy năm nay vì muội nên huynh phải khiến mình uất ức.”

      “Hài tử ngốc, lung tung gì đó.” Lãnh LăngVân ôm chặt Lãnh Huyên Huyên, thở dài. thấy được giọt nước mắt trong suốt chảy ra khỏi khóe mắt của Lãnh HuyênHuyên, cũng thấy được kiên quyếttrong đáy mắt bé.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 108 Cao trào

      Việc Đại hoàng tử bị hạ độc rất căng thẳng, có bất kỳ chuyển biến.

      Thần điện Quang Minh tìm ra được bất cứ bằng chứng gì để chứngminh Nhị hoàng tử kêu Khắc Lâm Sắt hạ độc Đại hoàng tử, Hy Nhĩ gia cũng có bằng chứng để chứng minh Khải Sắt Lâm vô tội.

      Tình hình rất căn thẳng

      ngày trước Khắc Lý Phu và Lao Nhĩ vội vã rời đế đô, bởi vì Thầnđiện biết tin, Khắc Lôi Nhã xuất ở Tư Duy Nặc, hơn nữa còn bị người đuổi giết. Khắc Lý Phu có bất kì nghi ngờ gì đối với người bạn lâu năm của mình, vội vã cùng Lao Nhĩ đến Tư Duy Nặc cứu Khắc Lôi Nhã.

      Hai ngày sau khi Khắc Lý Phu và Lao Nhĩ , mới xảy ra vụ hạ độc này.

      Hi Nhĩ Khải Sắt Lâm. Thừa nhận mình nghe theo Nhị hoàng tử hại độc Đại hoàng tử! Ngày mai phải xét xử công khai!

      "Làm sao có thể!" Ở trong nhà Phỉ Phổ Tư, thiếu chút nữa Khắc Lôi Nhã mất khống chế đứng dậy lật cái bàn, nàng vỗ bàn rống giận với Tập Ít Kì, "Làmsao có thể! Ở đâu ngươi biết được tin này? Người nào tạo tin tức giả?"

      "Ở Đế đô ai cũng biết. Ngày mai phải xét xử công khai nữa đó." Tập Ít Kì rất uất ức , toàn bộ đế đô ai cũng biết hết, làm sao có thể láo?

      " thể nào! Ta bí mật gặp mẹ ta. Mẹ ta thể nào làm như vậy!"Trong lòng Khắc Lôi Nhã vô cùng lo lắng, tức giận, lo lắng. Nàng như mất hết lý trí.

      "Thánh Nữ đại nhân, bình tĩnh chút." Phỉ Phổ Tư vội vàng lên tiếng, "Trong chuyện này có điểm rất đáng nghi. thế nào, mẹ người thểnào hạ độc Đại hoàng tử."

      "Nhưng, ngoại trừ nàng uy hiếp." Tập Ít Tư bình tỉnh bổ sung.

      "Ngươi phải bình tỉnh, Thánh Nữ đại nhân bình tỉnh!" Tập Ít Kì chỉ sợ KhắcLôi Nhã phát tiết lên căn phòng này. Bởi vì khi Khác Lôi Nhã khôi phụcthực lực, bọn họ giật mình đến nổi miệng cũng thể khép lại. Thực lượng Khắc Lôi Nhã là cấp bậc Thánh Ma Đạo Sư rồi! Còn trẻ như vậy,lai có thành tựu như vậy, trưởng thành ? ! Nếu như bọn họ biết Khắc Lôi Nhã vẫn còn giấu thực lực của mình, ra đạt tới Pháp thần, biết họ như thế nào?

      Khắc Lôi Nhã tâm trạng từ từ bình phục, bình tĩnh lại. Chậm rãi ngồi xuống suy nghỉ: ", mẹ ta bị uy hiếp. có bất kỳ ai thể uy hiếp mẹ ta." Khắc Lôi Nhã tỉnh táo .

      "Thế nguyên nhân là gì?" Tập Ít Kì nháy mắt, có cách giải quyết" bị uy hiếp. bị lợi dụng, thể nào. Ngưới gì có thể uy hiếp mẹ ngươi, vậy tại sao mẹ ngươi lại thừa nhận minh hạ độc? !"

      Khắc Lôi Nhã cau mày, ngón tay gõ lên mặt bàn.

      "Chẳng lẽ là. . . . . ." Phỉ Phổ Tư chợt lên tiếng, nhưng lại hết câu.

      "Chẳng lẽ cái gì?" Khắc Lôi Nhã cau mày vội hỏi.

      "Chẳng lẽ ý nghỉ bị khống chế!" Phỉ Phổ Tư trầm giọng .

      " thể nào." Tập Ít Kì hừ lạnh, "Loại thủ đoạn quê mùa này, người có chút thực lực đều nhìn ra. Người bị khống chết ánh mắt mờ mịt, ngốc thế.Nếu thực lực người khống chế cao hơn chút nữa người kiểm tra cũng phát ra thôi." ! ! thể nào." Phỉ Phổ Tư trầm ngâm, vuốt cái cầmmập mạp của suy tư.

      "Có ngoại lệ ?" Khắc Lôi Nhã biết nếu muốn chế ý nghỉ phải là chuyện đơn giản. Người làm phép trừ Tinh Thần cực mạnh, muốn khống chế người mà lộ sơ hở, tương đối khó.

      "Nghe đồn, có Á Thần Khí, có thể khống chế suy nghĩ của mọi người, có bất cứ biểu nào bất thường, cho dù có kiểm tra cũng thể pháthiện." Phỉ Phổ Tư cau mày , sau đó lai lắc đầu, " thể nào, Á ThầnKhí biến mất năm trăm năm rồi. thể nào xuất . thể nàorơi vào tay Thần điện Quang Minh. Á Thần Khí thao túng tinh thần, trừ phi là Pháp Thần mới có thể phá."

      "Có khi Thần điện Quang Minh gặp với mẹ ta?" Khắc Lôi Nhã trầm giọng hỏi.

      " có. Bởi vì việc này rất quang trọng, cho bất cứ ai vào thăm.Cả Nhị hoàng tử và công chúa còn có Công Tước Hy Nhĩ, đều chophép vào thăm."Phỉ Phổ Tư khẳng định .

      "Hừ!" Khắc Lôi Nhã hừ lạnh, cho phép vào thăm, có nghĩa làkhông cách nào vào để gặp mẹ nàng. Nàng chính là ví dụ rất tốt.

      "Thánh Nữ đại nhân, kế tiếp chúng ta phải làm sao?" Phỉ Phổ Tư hỏi.

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, chợt đứng dậy, lạnh lùng : " tại ta phải gặp mẹ ta chút, xem coi chuyện gì xảy ra. Các ngươi chờ ta trở về bàn kế hoạt lần nữa.’’

      " có khả năng." Phỉ Phổ Tư nhàng lắc đầu, trầm giọng ." tại Gia Lạc viên chỉ có kỵ sĩ cuồng phong điền canh giữ, còn có hang ngũSư Thứu. Thậm chí thần điện Quang Minh thần điện cũng phái người trôngchừngkhông ai có thể vào được."

      Khắc Lôi Nhã lập tức hiểu, lần này, thần điện Quang Minh tốn ít công sức.

      "Ngày mai phải tiến hành xét xử công khai, dĩ nhiên là cho phép bất luận kẻ nào vào thăm . Ta đoán chừng, chổ ở của mẹ người cũng có rất nhiềungười canh giữ ở cửa, căn phòng kia cũng có kết giới. Dù sao,lần xét xửnày kết quả rất quan trọng."Phỉ Phổ Tư .

      "Nhà Hy Nhĩ có động tĩnh gì ?" Khắc Lôi Nhã khẽ hí mắt, trong mắtbắn ra tia ánh sáng lạnh. Xảy ra chuyện lớn như vậy, nhà Hy Nhĩ lẽ có động tĩnh gì .

      "Thánh nữ đại nhân cha rất nóng nảy, mực muốn gặp nhị hoàng tử điện hạ. Còn Công tước đại nhân, rất trầm tĩnh bình thản, vẫn có động tác. Khi mẹ ngài chính miệng thừa nhận mình hạ độc mưu hại biết trongchuyện này có gì đó đúng, cầu được gặp mẹ ngươi. Xác nhận xem me ngài có bị khống chế tinh thần hay . Nhưng thần điện Quang Minhhết sức phản đối." Phỉ Phổ Tư đem tất cả mọi việc .

      "Thần điện Quang Minh có tư cách phản đối." Khắc Lôi Nhã cườilạnh.

      " Dĩ nhiên bọn họ có tư cách phản đối. Nhưng, Hoàng đế lại ủng hộThần điện Quang Minh, người ở Gia Lạc viên, xét xử thể cùng người nhà gặp mặt." Phỉ Phổ Tư nhướng chân mày khinh thường , "Việcnày, thay đổi là đo Hoàng đế ." "Ôi mẹ nó! Như vậy ép nhà Hy Nhĩ, khôngsợ nhà Hy Nhĩ tạo phản sao?" Tập Ít Kì khoa trương , "Binh huyền nằmtrong tay nhà Hy Nhĩ mà."

      "Hoàng đế biết ranh giới cuối cùng ở đâu." Tập Ít Tư liếc mắt xem thườngTập Ít Kì, Tập Ít Kì im lặng.

      "Ngày mai xét xử công khai, Thánh nữ đại nhân, chúng ta nên làm thế nào?"Phỉ Phổ Tư trầm giọng hỏi.

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, trong mắt đầy bất an.

      "Sư phụ ta ở đây?" Khắc Lôi Nhã cau mày hỏi.

      "Mấy ngày trước vội vã rời đế đô cùng Giáo Chủ Hồng Y Lao Nhĩ của thần điện Quang Minh, biết vì chuyện gì." Phỉ Phổ Tư biết rất nhiều tin tức.

      "Chúng ta có cứu người ?" Tập Ít Kì hưng phấn hỏi.

      "." Khắc Lôi Nhã nhàng lắc đầu, trong chuyện này có nhiều điểm đáng ngờ. Mẹ lại gặp người trong Hoàng gia. Thừa nhận hạ độc mưu sát Đại hoàng tử. Việc này, làm rối loạn tất cả kế hoạch của nàng. Ông nội có tínhtoán gì đây? Chuyện này xử lý như thế nào, phải làm sao mới cứu mẹ đây?

      "Nhưng nếu có thể trong lúc xét xử công khai, chứng minh mẹ ngài là bị ngườikhác khống chế tinh thần nên mới như vậy, hơn nữa nếu chứng minh ngườikhống chế là Đại hoàng tử hay người của Thần điện Quang Minh, tình thế sẽchuyển ngược lại." Phỉ Phổ Tư hắng giọng .

      "Nhưng nếu, nhưng nếu người đó có Á Thần Khí? Có biện pháp phágiải ?" Khắc Lôi Nhã cau mày hỏi.

      "Có, nhưng rất mạo hiểm." kiến thức Phỉ Phổ Tư rất nhiều, lập tức trả lời, "Trong lúc đối phương thi triển khống chế tinh thận mẹ ngài. Ngài cũng thitriển khống chế tinh thần lên mẹ ngài, 2 lực tinh thần này đấu tranh với nhau. Người thắng có tất cả, nếu như là đối phương thắng, chẳng nhữngđối phương có thể khống chế tinh thần, còn làm tinh thần của ngài bị thươngrất nặng, có thể biến thành người tàn phế." Phỉ Phổ Tư có chút tiếc hận , "Nếu như sư phụ của ngươi Khắc Lý Phu đại nhân ở đây, cũng sợ Á Thần Khí của Thần điện Quang Minh. Pháp Thần có thể phá bỏ khốngchế của Á Thần Khí." Phỉ Phổ Tư than thở.

      "Thánh nữ đại nhân nên mạo hiểm. Nếu đối phương có Á ThầnKhí rất nguy hiểm." Tập Ít Tư tỉnh táo khuyên.

      "Ta hiểu rồi." Khắc Lôi Nhã gật đầu lạnh nhạt , "Các ngươi cần làmgì cả. Chuyện này, ta tự mình giải quyết. Ta đồng ý với Giáo Chủ, sẽkhông mang tính mạng người Thần điện Hắc Ám ra đùa giỡn."

      "Thánh nữ đại nhân. . . . . ." , Phỉ Phổ Tư mở miệng , Khắc Lôi Nhã phất tay , " cần . Nếu như mà ta cần các ngươi ta . Trận pháp Truyện Tống kia của Nhĩ Bỉ Lai rất tốt. Nhưng trong đế đô tràn ngập ánh sáng thể thi triển. Hơi thở bóng tối quá nồng, bị phát . Nếunhư ta cần, cho các ngươi biết ."

      "Tất cả rui xuống , ta cần yên tỉnh lúc." Khắc Lôi Nhã đợi nhữngngười khác chuyện, phất tay ý bảo tất cả mọi người xuống.

      Hai huynh đệ Tập Ít muốn những lai thôi, Phỉ Phổ Tư nháy mắt ý bảo bọnhọ cũng rời .

      Mọi người rời , Khắc Lôi Nhã lẳng lặng ngồi ghế, rơi vào trầm tư.

      Ở đế đô tràn đầy ánh sáng, thần Hắc Ám mạo hiểm mà xuất . Sư phu cũng có ở đây, mẹ lại mở miệng thừa nhận mưu sát Đại hoàngtử. phải quá mức trùng hợp sao?

      Khắc Lôi Nhã trầm tư, nếu như mình xuất tại nhà Hy Nhĩ, làm mọi chuyện nghiêm trọng hơn. tại ngoài mặt nhà Hy Nhĩ và Thần điện Quang Minh có việc gì. Nhưng nếu mình xuất mặt hồ gợn sóng.

      Rối loạn! Trong lòng rối bời!

      "Chiêm chiếp!"

      "Ôi ôi!"

      Bạch Đế và Hắc vũ đứng vai Khắc Lôi Nhã, kêu lên, giống như an ủi Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã cười cười, sờ sờ hai vật , đứng dậy về phòng ngủ. Tầng11 trong Liên Hoa Bảo Giám, nàng mơ hồ cảm nhận được, chỉ chút nữanàng có đột phá quan trọng. Cũng có thể là phải nguy hiểm sống chết mới có thể... Đột phá, tại tốc độ tu luyện Liên Hoa Bảo Giám của Khắc LôiNhã hơn trước rất nhiều .

      Phủ Hy Nhĩ.

      "Cha, ngày mai phải xét xử. có cách nào sao? Khải Sắt Lâm nhất định là bị khống chế. Nhất định!" trong thư phòng Lạp Cách vừa vội vừagiận đối to với Công Tước Cổ Đốn.

      "Dĩ nhiên ta biết." Công Tước Cổ Đốn hừ lạnh, "Ta với ngươi rất nhiều lần rồi, phải ta rất nhiều lần rối mà sao con vẫn nóng giận mất bìnhtĩnh?"

      "Con thể bình tĩnh được. Nếu như tội danh thành lập, tánh mạng Khải Sắt Lâm khó bảo toàn, cha sao con có thể bình tĩnh được? !" LạpCách mất hết lý trí .

      "Con cho rằng ta nóng lòng? ! Nếu như tội danh Khải Sắt Lâm thànhlập, chẳng những nàng bị mất mạng, bất lôi cho Nhị Hoàng tử, nhà Hy Nhĩcũng rất nguy hiểm!" Công Tước Cổ Đốn đè nén tức giận trong lòng, giọng gầm Lạp Cách. Trong lòng ông rất tức giận. Muốn ngồi ngoài xem mọiviệc, Á Lực Khắc trợ giúp Đại hoàng tử, Tẫn Diêm thầm trợ giúp Nhị hoàngtử. Mặc kệ ai ngồi lên ngôi hoàng đế, mình cũng chắc thắng. Giờ Nhị hoàng tử lai bị hãm hại. Á Lực Khác lại phản bội nhà Hy Nhĩ!

      Lạp Cách cắn răng, trong lòng tức giận, trong mắt cha, lợi ích gia tộc vĩnh viễn là quan trọng nhất. Nhưng nếu lần này phải bởi vì liên lụy tới tương lai nhà Hy Nhĩ, liên lụy tương lai người thừa kế ngôi vị hoàng đế, cha nhất định tìm cách cứu Khải Sắt Lâm. ! Tuyệt đối để KhảiSắt Lâm bị bất cứ tổn thương nào!

      "Ngươi xuống , ta xử lý. Khi xét xữ ta tự có quyết định." Công TướcCổ Đốn nhịn được phất tay ý bảo Lạp Cách xuống.

      Lạp Cách há mồm còn muốn gì đó, Công Tước Cổ Đốn khẽ quát lớn: "Ta cho ngươi xuống, nghe hiểu sao?" Trong giọng uy nghiêm và kiên nhẫn khiến Lạp Cách ngậm miệng. Lạp Cách liếc nhìn Công Tước Cổ Đốn, cau mày bực tức bỏ .

      lúc sau khi Lạp Cách , tiếng gõ cửa vang lên.

      "Vào ." Công Tước Cổ Đốn có chút mệt mỏi bại ngồi trước bàn đọc sách,lạnh nhạt .

      Cửa bị đẩy ra , là Ô Mã Lý.

      "Đại nhân." Ô Mã Lý vào phòng, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của Công Tước Cổ Đốn, cẩn thận gọi.

      "Ô Mã Lý, mọi chuyện thế nào rồi?" Công Tước Cổ Đốn vuốt vuốt trán củaông.

      "Người tìm được, chỉ là, có thể phá giải khống chế tinh thần Khải Sắt Lâm hay , cũng biết." Ô Mã Lý cau mày trầm giọng . Dù sao thầnđiện Quang Minh ra tay cũng rất khó phá giải .

      "Cố hết sức, nếu như được dủng biện pháp thứ hai." Công TướcCổ Đốn than thở, " Đứa bé Lạp Cách này, khi nào mới có thể trưởng thành, làm người lớn đây. !"

      "Dạ, đại nhân." Ô Mã Lý gật đầu, muốn gì đó lại thôi.

      "Sao thế?" Công Tước Cổ Đốn nhìn thấu Ô Mã Lý muốn cái gì, vì vậymở miệng hỏi.

      "Mặc dù tiểu thư Khắc Lôi Nhã cho ta với đại nhân, nhưng ta phải , tiểu thư thầm trở lại đế đô rồi. Thực lực lại tăng lên." Ô Mã Lýkhông biết thực lực thực của Khắc Lôi Nhã.

      "Cái gì? Khắc Lôi Nhã trở lại?" Công Tước Cổ Đốn là vừa mừng vừa sợ, rồilại lo lắng. Khắc Lôi Nhã có rất nhiều tình cảm đối với Khải Sắt Lâm, biết. Nếu lúc này Khắc Lôi Nhã xuất , lập trường của Khắc Lôi Nhãkhông thể khống chế được.

      "Tiểu thư vốn là ở tại nhà ta, nhưng mấy ngày trước thấy tăm hơi.Nhưng nhất định tiêu thư vẫn còn ở đế đô. Thần điện Quang Minh cũngkhông biết tiểu thư trở lại." Ô Mã Lý khẳng định .

      "Vậy tốt, nó xuất là tốt nhất." Công Tước Cổ Đốn thở phào.

      "Nhưng mà, đại nhân, ngươi có nghĩ tới, xét xử ngày mai. Tiểu thư xuất sao? Tiểu thư rất tình cảm rất sâu nặng với phu nhân." Ô Mã Lý cau mày nặng nề hỏi.

      "Ngươi phái người canh chừng chung quanh hội trường xét xử, khi phát nó lập tức ngăn trở mang nó rời khỏi." Công Tước Cổ Đốn nặng nề khác thường , "Nó là tương lai của nhà Hy Nhĩ. Hơn nữa tuyệt đối thể để cho nó thấy kế hoạch thứ hai." Coi như lần này Đại hoàng tử thất bại, địa vịvà thực lực của thần điện Quang Minh cũng rung lây. Trận này đấutranh kết thúc, tất cả còn là về như trước kia.

      "Dạ, đại nhân." Ô Mã Lý gật đầu đồng ý. Nhưng trong lòng có chút phiềnmuộn, nhà HY Nhĩ có được địa vị như bây giờ, người trước mắt ông có côngrất lớn. Để nhà Hy Nhĩ đứng vững, hy sinh Khải Sắt Lâm, cái giá này quá lớn. Nếu, làm như vậy, tốt sao? Nếu kế hoạch này bị Khắc Lôi Nhã và đại nhân Lạp Cách biết, hậu quả như thế nào? Ô Mã Lý dám nghĩ tới. tại ông hy vọng nhất là ngày mai đại hội xét xử có thể tìm ra KhắcLôi Nhã, ngăn cản Khắc Lôi Nhã ở bên ngoài. Ông muốn đứa bé kia chịu chút tổn thương nào.

      Hôm sau, Xét xữ công khai Hy Nhĩ Khải Sắt Lâm. Dĩ nhiên là xét xử ở Hộitrường hoàng gia.

      ngày kia, quý tộc đế đô ùn ùn kéo tới. Cũng biết, xét xữ hôm nay cũngsẽ quyết định vị trí Hoàng Thái Tử. Người căm ghét nhà Hy Nhĩ càng thêm hảhê chờ xem kịch vui. Người lệ thuộc vào nhà Hy Nhĩ dĩ nhiên là lo lắng trùng trùng, chưa từng chống lai quyền năng của thần điện Quang Minh biết như thế nào.

      Trong đại sảnh phòng xét xử, chia làm hai bên, bên là thần điện QuangMinh và người của Đại hoàng tử, bên còn lại là nhà Hy Nhĩvà người của Nhị hoàng tử.

      Trong lòng Ô Mã Lý có chút lo lắng, đến bây giờ, Khắc Lôi Nhã còn chưaxuất . Chuyện này bình thường. Ông hiểu Khắc Lôi Nhã, nhất định Khắc Lôi Nhã xuất tại nơi này.

      Lần này người bán quyết trước nay chưa từng thấy, chủ thẩm là hoàng đế bệ hạ, bồi thẩm là Thừa Tướng đại nhân.

      Khi Khải Sắt Lâm bị đưa đến Lạp Cách vội vàng nhìn Khải Sắt Lâm, muốn đứng lên, lại bị Công Tước Cổ Đốn hừ lạnh tiếng ngăn lại.

      Vẻ mặt Khải Sắt Lâm bình tĩnh, khí sắc cũng rất tốt, lửng thững vào. Ánhmắt trong suốt, thần thái rất tự nhiên. thể phát ra bị khống chế tinhthần.

      Sau khi Hoàng đế ngồi xuống, trong đại sảnh yên tĩnh trở lại. Lạp Cách khẩn trương nhìn Khải Sắt Lâm, siết chặt quả đấm.

      "Như thế nào?" Công Tước Cổ Đốn quay đầu hỏi người bên cạnh.

      Người nọ lắc đầu, trầm mặc .

      Ánh mắt Công Tước Cổ Đốn lạnh lẽo. cách nào phát Khải SắtLâm bị người khác khống chế, như vậy chỉ có dùng phương pháp kia. Cũng chỉ có như vậy, mới có thể chuyển bại thành thắng rồi ! Khải Sắt Lâm. . .trong lòng Công Tước Cổ Đốn khẽ than thở, trong lòng áy náy. Nhưng là lậptức biến mất. Người làm việc lớn, thể bị tình cảm khống chế! Có mộtngày Lạp Cách hiểu đạo lý này ông mới có thể an tâm giao nhà Hy Nhĩ lạicho .

      Khải Sắt Lâm ngửa đầu nhìn về phía Hoàng đế, đợi câu hỏi hoàng đế bệ hạ,liền . ràng từng câu : "Tham kiến hoàng đế bệ hạ, ta bị nhị hoàng tử sai khiến hạ độc Đại hoàng tử, mọi chuyện là như vậy. Tất cả mọi việc đều đo ta làm. Rượu và thức ăn được đem vào cung cũng qua kiểmtra. Ta bị ép buộc, tất cả đều đo Nhị hoàng tử sai khiến. Ta chỉ phụng lệnh hành ." Ngụ ý rất ràng, thức ăn và rượu trước khi đem vào cung khôngcó độc, nàng hạ độc khi mời rượu Đại hoàng tử. Lí đo này, toàn bộ mọi việc đều đo Nhị hoàng tử.

      Lời Khải Sắt Lâm vừa ra, trong đại sảnh rất xôn xao. Sắc mặt Hoàng đế cũngbiến hóa, nhàn nhạt nhìn về phí Giáo Hoàng và Công Tước Cổ Đốn, âmthầm quan sát phản ứng của hai người. Vẻ mặt của Giáo Hoàng đổi, chỉ lẳng lặng ngồi ở đó. xuất của Giáo hoàng khẳng định lập trường ủng hộ Đại hoàng tử. Càng làm cho những người ủng hộ Đại hoàng tửan tâm. Nhưng cũng có người rất bất mãn. Hướng Thần điện cúi đầu, chưatừng có chuyện này. Từ nay về sau, vương quyền phải phụ thuộc vào thần quyền. Rất nhiều người vẫn cách nào tiếp nhận được chuyện này.

      Còn Công Tước Cổ Đốn vẻ mặt lạnh lùng. Lạp Cách liền kích động mấtkhống chế.

      "Khải Sắt Lâm! Nàng làm sao có thể như vậy. Bệ hạ, Khải Sắt Lâm là bị người khác khống chế tinh thần! Mới có thể ra những lời ! Khải SắtLâm, ngươi tỉnh lại!" Lạp Cách kích động đứng lên, tức giận hầm hừ.

      "Hầu tước Lạp Cách, xin chú ý lời của ngài. Thái độ của ngài phù hợp với Qúy Tộc. phải lúc các người cãi nhau." Hoàng đế nhanh chậm , vẻ mặt uy nghiêm, giọng công bằng. Nhưng tronglòng Hoàng đế lên tia khoái cảm. Nhà Hy Nhĩ luôn luôn tự cao, hắncũng phải nhường 3 phần, từ nay về sau, tất cả đều còn.

      Hoàng đế nháy mắt Thừa Tướng đại nhân, Thừa Tướng đứng lên cất cao giọng : "Ma pháp sư hoàng gia kiểm tra xem Khải Sắt Lâm có bị khốngchế tinh thần hay . Dĩ nhiên, Nhà Hy Nhĩ và thần điện Quang Minh cũng quyền phái người kiểm tra."

      "Ngồi xuống!" Công Tước Cổ Đốn đứng thẳng khẽ quát Lạp Cách.

      Lạp Cách nhìn chằm chằm vào Khải Sắt Lâm, Khải Sắt Lâm vẫn như cũ quay đầu nhìn hướng bên này. Lạp Tây Á ngồi bên bàn chông, nhìnKhải Sắt Lâm rất lo lắng. Á Lực Khắc ngồi bên cạnh Đại hoàng tử dám ngẩng đầu. Cũng dám nhìn về phía Khải Sắt Lâm, lại càng khôngdám nhìn Lạp Cách. Lãnh Lăng Vân trầm mặc, sắc mặt trầm. Sắc mặt Liễu Tuyết chút thay đổi, nhưng trong lòng có chút thất vọng. Tại sao,Khắc Lôi Nhã đến. Nếu đến tốt, nhất định màn kịchvui.

      " ." Công Tước Cổ Đốn với người bên cạnh ông.

      Ma pháp sư Hoàng gia kiểm tra Khải Sắt Lâm kiểm, cất cao giọng : "Bẩmbáo bệ hạ, tất cả bình thường."

      Dứt lời, trong đại sảnh xôn xao.

      Sắc mặt Lạp Cách của chợt biến, lại muốn đứng dậy mở miệng gì,lại bị Công Tước Cổ Đốn nhàng vỗ vai. Chỉ chưởng rất , làmcho Lạp Cáchkhông cách nào di chuyển, cả người có hơi sức, bất lựcngồi xuống ghế.

      Thần điện phái Đại Giáo Chủ, kiểm tra cũng có gì bất thường. Mọi người lại ồ lên. Nếu như Thần điện tinh thần của Khải Sắt Lâm bị khốngchế, vậy mới khì quái.

      Sắc mặt Công Tước Cổ Đốn rất bình tĩnh, cục diện này nằm trong dự liệu củaông. Cũng đến lúc tiến hành kế hoạch hai. Kế hoạch này tất nhiên khôngđể cho Lạp Cách biết. cách nào phá bỏ khống chế, vậy cũng chỉ cóphá hủy tinh thần Khải Sắt Lâm, tinh thần Khải Sắt Lâm cắn trả, lộ ra khác thường. Dù chỉ tia khác thường, cũng đủ rồi.

      Người bên cạnh Công Tước Cổ Đốn chậm rãi đứng dậy, về hướng Khải Sắt Lâm.

      "Chậm !"

      Chợt, đột ngột giọng lạnh lẽo vang lên, giọng lớn, lại rất rõtruyền tai mất cả mọi người.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :