1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 103: Gặp lại Phong Giật Hiên
      (tiếp theo)
      Khắc Lôi Nhã nháy mắt với Phong Dật Hiên,hai người lặng yên tiếng động di chuyển sang bên cạnh, che giấu hơi thở, Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên đều am hiểu nấp.

      Hai người cũng xa, nấp ở phíasau cây đại thụ lẳng lặng nhìn về phía bênnày.

      "Mễ Á là phiền toái, mình chạynhanh như vậy làm cái gì, đại hội chọn rể củathành Tri Chu sớm hơn dự định. Hơn nữa,Thành chủ là muốn giao nữ nhi của tự chọnchồng , Mễ Á ngu ngốc này chạy nhanh như vậy làm cái gì chứ.” thanh tràn đầy oántrách cùng khinh thường.

      "Ngươi biết cái gì. Nữ nhi thành chủ chọnchồng, nhưng là nhi tử của thành chủ là mỹnam tử. Mễ Á là muốn đến sớm chút xemmặt vị mỹ nam tử kia." Lại thanh khác vang lên.

      "Chậc chậc, nàng ta mà đến chỉ để xem mộtchút thôi sao? Nàng ta cho là nhi tử của thành chủ cùng những người bình thường trong quákhứ giống nhau để mặt cho nàng độc ác chà đạpsao?” thanh người đầu tiên lại vang lên lầnnữa.

      "Cũng đúng." thanh của tên thô lỗ hừlạnh, chợt giọng tràn đầy nghi ngờ, "Từ đâu tớimà có mùi cháy khét?"

      "Hả?"

      Bóng dáng ba nam tử dần dần tiến vào tầm mắt Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên. Ba người ăn mặc cũng khác biệt lắm, thân hình cũngrất khôi ngô, đều là màu xanh lam, lưng cũng đeo thanh đao lớn, tướng mạo cùng xinh đẹp lúc nãy có mấy phần tương tự. Ba người này là người thân của nàng ta sao? Lại làchiến sĩ

      "Đây là cái gì?" đằng trước nam tử khôi ngô dẫn đầu phát đất có đống kia nhìn ra thi thể nguyên vẹn

      "Đó là kiếm của Mễ Á!" Bên cạnh nam tử khác tinh mắt chợt lên tiếng kinh hô, bướcnhanh lên phía trước, khom lưng nhặt lênthanh kiếm đất.

      Sắc mặt ba nam nhân chợt đại biến, cùng đồngloạt nhìn đống thi thể nám đen kia, đáy mắt là ngờ vực thể tin được này. đống thi thể nám đen gì đó đất kia, là muộimuội của bọn ?

      "Đại ca! Đây, đây là Mễ Á? !"Thanh củanam tử cầm kiếm run rẩy.

      Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi lặng yên tiếng động lẻn . Ở lại chỗ này cũng phải là hành độngsáng suốt. Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên dần dần xa, nam nhân dẫn đầu ngẩng đầu lên, cau mày quay đầu nhìn sang bên phải, hình như có người ở bên kia là của ảo giác sao?. Nhưng là loại cảm giác này cũng chỉ là trong nháy mắtmà thôi, lập tức bị tiếng rống to của đệ đệ củahắn lôi kéo chú ý lực.

      "Đại ca, đó là Mễ Á, là Mễ Á ! ! ! Tạisao có thể như vậy! Là ai, là ai giết Mễ Á!"tâm thanh đau đớn truyền từ xa tới lỗ tai KhắcLôi Nhã và Phong Dật Hiên, hai người giả vờmắt điếc tai ngơ, càng nhanh chóng rời rồi.

      "Đây là cái nơi quỷ quái gì vậy?" Phong Dậthiên lau khô vết máu nơi khóe miệng, cau mày khó chịu thầm, " Thực lực của ba nam nhân này còn hơn cái mụ già kia, hôm nay nếukhông phải nàng kịp thời xuất , tacó lẽ đãchết chỗ này. Cái lão già chết tiệt đó, cũngkhông ràng đây rốt cuộc là nơi nào!"

      "Phong lão chỉ cái chỗ này là nơi dựa vào thực lực chuyện, cá lớn nuốt cá bé." Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày, hồi tưởng lời Thiên Cương Phong lão, ra tại nơi nào cũng phải dựa vào thực lực để chuyện?Nơi nào cũng là cá lớn nuốt cá bé. Chỉ là, ý tứ của Phonglão hình như còn có ý nghĩa khác . Chẳng lẽ ,cái chỗ này có luật lệ, an ninh gì sao.
      "Dù sao cái chỗ này làm cho người ta cực kỳkhó chịu." Phong Dật Hiên ngẩng đầu nhìn trời, vốn cho là mình cởi bỏ phong ấn, lại đột phá tầng thứ chín, cũng coi là người lợi hại rồi, ngờ tới nơi này liền phải chịu nhục nhãnhư vậy.

      "Phong lão rồi, muốn về nhất đỉnh phảilên được ngọn núi cao nhất ở đây. Ở đó có Truyền Tống Trận." Khắc Lôi Nhã nhìn về phía trước, nheo mắt lại. Ở xa xa có tòa nhà to lớn ở đỉnh núi.
      "Lão già này là giảo hoạt." Phong Dật Hiên chợt bi phẫn kêu lên.

      "Thế nào?" Khắc Lôi Nhã quay đầu lại nhìn Phong Dật Hiên trong bộ giáng kẻ phátđiên hiểu liền hỏi.
      "Lão già độc ác! Lão với ta chỉ cần ta tìm được ngọn núi cao nhất, ngọn núi kia tổng cộng có chín tầng, mỗi tầng có thành, chỉ cần ta từng tầng thông qua, lên tới chỗ caonhất có thể trở về." Phong Dật Hiên gàokhóc kêu lên, "Nếu là chỗ cao nhất có Truyền Tống Trận, ta đánh lại màmuốn trở về, ta còn có biện pháp lẻn lên chỗcao nhất lên tìm được Truyền Tống Trận sau đó truyền tống về " Che giấu hơi thở đúng làbiện pháp tệ.

      " thôi." Khắc Lôi Nhã hiểu rằng Thiên Cương Phong lão như vậy là để cho bọn họ cố gắng chiến đấu, chứ cái nơi như thế làm sao dễ dàng mà lên được.

      Khắc Lôi Nhã đoán hoàn toàn sai. Ngọnnúi kia, cũng gọi là thí luyện sơn. Chia làm chíntầng, mỗi tầng có vị cường giả chiếmđoạt, đạt tới thực lực nhất định mới có thể tiến vào giao đấu trong thành. Dĩ nhiên, người cóthực lực cũng có thể khiêu Chiến với Thành chủ, tranh đoạt chức Thành chủ. Có chút tươngtự Kim Tự Tháp, tầng tầng lên cao, càng lên cao người có thực lực càng mạnh cành ít. Nơi này, giết người cần chịu bất cứ tráchnhiệm nào, có quốc gia, càng có vương pháp. Đây là vùng đất tự do, cũng là mảnh đất tràn đầy bạo lực, chém giết, máu tanh khắp nơi.

      Nếu địa điểm này là Gian tu luyệnthì, ở đây người ta gọi chỗ này là Huyết Trì.

      Lúc này Thiên Cương Phong lão vẫn còn ở đógõ mấy cái cọc gỗ, tự mình lẩm bẩm: "Tiểu tử thối và lần này nếu như có thể thông qua chín tòa thành này, trở lại thay da đổithịt. Ấy da da, ta đúng là là mong đợi quá"

      Giờ này hai người đó ở trong trậnchiến sinh tử.
      Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên ở trong Gian tu luyện và gặp rất nhiều cường giả. Bọn họ gây chuyện có nghĩa là người khác tớilàm phiền bọn họ.

      Mà lý do lại vô cùng kỳ quặc, có người coi trọngđồ vật của Phong Dật hiên, có người coi trọngquần áo Khắc Lôi Nhã. Tóm lại, tùy tiện tìmmột lý do liền vung tay đại khai sát giới. ĐƯờngđi trong ngọn núi này có thể là gian nguy rình rập. Nhưng hai người liên thủ có thể ăn ý khác thường, đánh chết ít cường giả,ngưng chỉ là các cường giả có thực lực tương đối, cường giả chân chính còn rất nhiều cũng tụ tập tại trong thành ngọn núi kia. Tự nhiên hai người cũng gặp qua những kẻ mà bọn họ đấukhông lại.
      "Khắc Lôi Nhã, nàng trước!" Trong nháy mắt Phong Dật Hiên thả ra vô số Phong Nhận ngăncản đối phương.

      Lần này gặp phải đối thủ là ma pháp sư cường hãn làm cho hai người lo sợ thôi. Lão già này đôi mắt chim ưng, đáy mắt lại điểm thêm chút cuồng bạo. Mà lí do tấn công bọn họ lại càng hoang đường hơn, bởi vì thấy bọn họchướng mắt. Chỉ là vừa mắt mà có thể đại khai sát giới.

      "Dừng!" Lão già khinh thường hừ lạnh tiếng, nhàng phất cái, liền đem PhongNhận mà Phong Dật Hiên thả ra toàn bộ đều tiêu tán trong trung, chỉ để lại con gió nhàng trêu tức, sắc mặt Phong Dật Hiên đại biến, có chút do dự nào liền lắc mìnhchắn trước mặt của Khắc Lôi Nhã. Lão già cườilạnh, ung dung cất bước đến gần hai người.

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, ngón tay gảy , vô số Bông Sen màu vàng bay ra.

      đợi Khắc Lôi Nhã xuất chiêu tiếp theo,sắc mặt lão già kia thay đổi, đột nhiên lui về phía sau , cảnh giác nhìn Khắc Lôi Nhã, caumày cao giọng hỏi “Tư Lâm gì củangươi?"

      Trong giọng lại có tia sợ hãi dễdàng phát giác!

      Phong Dật hiên sửng sốt, Khắc Lôi Nhã hơingẩn ra, còn chưa kịp chuyện, lão già kia cũng ngừng lui về phía sau .

      Trong miệng càng thêm giọng mà thầm:"Lại có thể biết Tư Lâm và Liên Hoa Bảo Giám! Lại có thể biết Liên Hoa Bảo Giám. . . . . ." Trong giọng ý sợ hãi là càng tới càngrõ ràng. Này lão già bạo ngược xong nhanhchóng xoay người thi triển Kim Lực bay lượn ởgiữa trung, muốn chạy trốn càng nhanhcàng tốt.

      Khắc Lôi Nhã nhìn bóng lưng biến mất trầmmặc, Tư Lâm, rốt cuộc là loại người gì,có thể khiến cái lão cường giả bạo ngược vôthường sợ như vậy!

      "Xem ra cũng cho rằng nàng là đồ đệ Tư Lâm." Phong Dật Hiên vuốt cằm củamình nhìn phương xa thầm, "Tư Lâmđến cùng là nhân vật lợi hại đến mức nào? Nghe so với lão già kia còn lợi hại hơn, nhưng mà ta lại chưa bao giờ thấy lão ấy thua ai."

      Trong nháy mắt Khắc Lôi Nhã khiến vô số BôngSen vàng trong trung biến mất toàn bộ, trong lòng cũng nghi ngờ. Tư Lâm, rốtcuộc là nhân vật tầm cỡ nào?

      "Khắc Lôi Nhã, chúng ta thôi." Phong DậtHiên đột nhiên xoay người, mặt trong nháy mắtcùng mặt Khắc Lôi Nhã dán lại rất gần. Thậmchí cũng có thể cảm hơi thở ấm ấm của nàng phả mặt của .
      ( có JQ ~~ có JQ ~~ có JQ ) http://***************.com/images/smilies/icon_yeah.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_yeah.gifhttp://***************.com/images/smilies/icon_yeah.gif

      Hết chương 103

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 104: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã nhìn trước mắt gương mặt tuấn túđột nhiên phóng đại, cảm nhận hơi thở ấm áp của Phong Dật hiên phả mặt nàng, tronglòng khỏi căng thẳng, chút nghĩngợi liền đánh quyền vào ngay chỗ cũ.

      "A" Phong Dật Hiên tránh cũng tránh, trực tiếp chịu phải quyền này, mắt lần nữa hoa hoa lệ lệ hôn lên vòng ấn ký màu đen.

      "Dám lại gần ta nữa, ta đánh cho ngươi bộ mặtnở đầy hoa." Khắc Lôi Nhã xoay người hừ lạnh về phía trước . Rồi sau đó mới nhàngthở phào cái, đáy lòng khỏi khẩn trương. Đáng chết cái tên Phong Dật Hiên này,đột nhiên dựa vào gần như vậy, sợ hết hồn, muốn ăn đòn mà! Đáng đời!


      "Chờ ta chút." Phong Dật hiên che mắt vộivàng chạy theo. Khóe miệng lại mang theo mộtnụ cười thản nhiên. . . . . .

      Ba thángqua , có ai biết Phong DậtHiên và Khắc Lôi Nhã ở nơi hỗn loạn này rốtcuộc đối mặt với những thứ gì, cũng biếtbọn họ rốt cuộc trải qua khảo nghiệm ra sao.

      Phong đảo, Thiên Cương Phong lão ngồi chồm hổm mặt đất, đảo đảo rổ rau trongtay, lão mình cư ở chỗ này, hoàn toàn tự cung tự cấp, làm việc thấy mệt mỏi. Dù sao lão còn là phàm nhân, muốn ăn cơm muốn mập mạp.

      "Ai nha, lúc nào có thể trở về đây?" Thiên Cương Phong lão từ Nhẫn Gian móc ra khối thủy tinh nho nhìn qua nhìn lại, thủy tinh có bất kỳ gì khác thường. Lão để lại ấn ký người tiểu tử Phong Dật hiên, nếu Phong Dật Hiên từ thế giới kia ra ngoài , Khối thủy tinh này có phản ứng.

      " là mùa xuân rồi." Thiên Cương Phong lãongáp dài,đem khối thủy tinh cất . Ban đầu lão cùng với lão tặc Tư Lâm tốn ba năm mới từ chỗ đó ra ngoài, biết tiểu tử thối và lúc nào ra ngoài.

      Trong khoảng thời gian Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã ở tại gian tu luyện, thế cụcAn Mạt Cách Lan xảy ra biến hóa cực lớn.

      An Mạt Cách Lan, hoàng cung. Tẩm cung củaCông chúa Mã Lệ Ti.

      "Ca ca, ngờ Đại hoàng tử cư nhiên đồng ý điều kiện Thần điện !" sắc mặt Công chúa Mã Lệ Ti tốt, nhìn Nhị hoàng tử Lý Á Hy qua lại ở trước mặt mình , lạnh lùng . Bọn họ hoàn toàn nghĩ tới Đại hoàng tử lại cóthể đồng ý điều kiện hà khắc như vậy của Thần điện Quang Minh! Phải biết, đồng ý điều kiệnnhư vậy, sau này cục diện nhất định là thần quyền áp đảo vương quyền! Làm sao có thể được!

      "Ta cũng vậy nghĩ tới vì vương vị cư nhiên làm ra chuyện ngu xuẩn như thế. Qua nhiều năm như vậy, thần quyền cùng vương quyền vẫn cân bằng về thế lực, nhưng lại muốn đánh vỡ cân bằng này! Thần điện nghĩ áp đảo hoàng thất chúng ta,nằm mơ ! Ta tuyệtđối đồng ý điều kiện như vậy!" trong mắt Nhị hoàng tử Lý Á Hy là vô cùng lo lắng và tức giận, nắm chặt quả đấm đốt ngón tay trắng bệch. Điều kiện như vậy, quả thực là vũ nhụccực hạn!

      "Nhưng là, làm sao bây giờ?" công chúa Mã Lệ Ti cau mày trầm tư. Cổ Đốn Công Tước mộtmặt phái Tẫn Diêm trợ giúp ca ca, nhưng Á Lực Khắc cũng công khai toàn lực trợ giúp Đại hoàng tử, mà Cổ Đốn Công Tước lại chưa bao giờ can thiệp. Chẳng lẽ nghĩ. . . . . . . . . ủnghộ cả hai bên? !

      " Cái lão hồ ly Cổ Đốn này!" Nhị hoàng tử Lý ÁHy cắn răng, ngồi xuống, Công chúa Mã Lệ Tinhìn thoáng chút đăm chiêu, Nhị hoàng tử Lý Á Hy tiếp tục , "Cái lão hồ ly này, thầm phái Tẫn Diêm trợ giúp ta, vì ta cung cấp chút trợ lực, nếu ta lên ngôi, lão là công thần.. Nhưnglà cháu của lão Á Lực Khắc trợ giúp Đại hoàngtử, lão ngăn cản. Đó là thầm trợ giúp.Mặt ngoài nhìn là hành vi cá nhân của Á Lực Khắc, nhưng là lại phải như thế."

      " sai, nghĩ yên lặng theo dõi biến hóa, sau đó thu lợi cả hai bên!" Công chúa Mã Lệ Titrong lòng hừ lạnh, là lão hồ ly giảo hoạt, hai đầu đều muốn chiếm! Nhưng sao có thể để lão đạt được ý nguyện?

      "Về phần lão có thầm ủng hộ Đại hoàng tử hay , chúng ta cũng ràng, tựa nhưĐại hoàng tử biết Cổ Đốn Công Tước cóủng hộ chúng ta hay ." Nhị hoàng tử Lý ÁHy cắn răng cau mày, con ngươi trở nên hung ác, trong giọng cũng để lộ ra chút bất đắc dĩ.


      “ Nhưng Khải Sắt Lâm vẫn còn ở rong taychúng ta." Công chúa Mã Lệ Ti tới chỗ nàytrong lòng nhàng than thở, nếu như có thể,nàng cũng là muốn tổn thương Khải Sắt Lâm, muốn dùng đến lá vương bài này.Nàng muốn nhìn thấy Khắc Lôi Nhã bị thương, nàng rất ràng nhất địa vị Khải Sắt Lâm ở trong lòng Khắc Lôi Nhã .

      " thể đánh chủ ý Khải Sắt Lâm, mặc dùnàng ta là người rất quan trọng trong nhà Hy Nhĩ, nhưng mà ta đồng ý Khắc Lôi Nhã, sẽbảo đảm an nguy của nàng ta." Nhị hoàng tử Lý Á Hy cau mày nhìn đáy mắt có chút trầm của Công chúa Mã Lệ Ti công chúa, lập tức lờilẽ nghiêm khắc cự tuyệt. Muội muội này của , hiểu nhất nhưng mà tuyệt đối phải là người mặt ngoài đơn thuần, hoạt bát, mà tâm cơ của nàng còn lớn hơn cả mình, vượt xa cả Đại hoàng tử. Nhưng nếu Công chúa Mã Lệ Ti là nam tử, này tương lai vương vị còn phải chừng là của nàng! Mà Công chúaMã Lệ Ti chỉ có ở trước mặt của mới có thểlộ ra mặt chân .

      "Ta hiểu ." Công chúa Mã Lệ Ti gật đầu cái, sắc mặt vẫn như cũ có chút trầm" nhưng là, ca ca, có lúc làm chuyện lớn, dùng chút thủ đoạn là điều cực kì khó tránh khỏi."

      " Mã Lệ Ti, ta hiểu biết muội là vì ta, nhưngmà. . . . . ." mặt Nhị hoàng tử Lý Á Hy lộ ravẻ phức tạp.

      "Nhưng là huynh đối với Khắc Lôi Nhã có tìnhcảm, hoặc là huynh thích nàng ta, cho nênkhông muốn làm tổn thương mẫu thân củanàng." mặt của Công chúa Mã Lệ Ti dần dầnlạnh xuống, trầm giọng ra lời như vậy.

      Nhị hoàng tử Lý Á Hy ngạc nhiên, hiển nhiên bị lời này của Công chúa Mã Lệ Ti trúng tâm , cứ như vậy tiếng động sững sờ nhìn Công chúa Mã Lệ Ti.

      "Ca ca, huynh biết ta từ trước tới nay,nam nhân nào cũng nhìn vừa mắt là vì sao ?."Công chúa Mã Lệ Ti mặt lạnh lẽo, chậm rãi đemchuyện thầm kín mà ra ngoài.

      Nhị hoàng tử Lý Á Hy trong mắt lóe lên phức tạp cùng bất đắc dĩ còn có đau đớn.Muội muội này của , mặc dù bề ngoài là phụ nữ, kì thực nội tâm càng giống với người đàn ông! Đây chính là lí do vì sao lâu như vậy tới nay Công chúa Mã Lệ Ti đối với đàn ông cả nước có bất kỳ người nào vừa mắt. Điềubí mật này, chỉ có mình biết!

      " chỉ huynh thích Khắc Lôi Nhã, ta cũng thích nàng."
      ( Phong Dật Hiên,Tẫn Diễm, Lãnh Lăng Vân,Tạp Mễ Nhĩ , Ngõa Nhĩ Đa thích điềunày)
      Mà câu đó của Công chúa Mã Lệ Ti càng giống như chậu nước đá trực tiếp từ đầu Lý Nam Hy mà đổ xuống.

      Trong nháy mắt, Nhị hoàng tử Lý Á Hy cảm thấy cả người có chút rét run. Cứ như vậy kinhngạc nhìn trước xin đẹp trước mắt nhưng gương mặt có bất kỳ nhiệt độ nào. Mã Lệ Ti thích Khắc Lôi Nhã!

      "Ca ca, huynh phải trở thành Hoàng đế, chúngta cùng Đại hoàng tử đấu tranh lâu như thế, lên ngôi kết quả của chúng ta như thế nào huynh hơn bất kì ai.Nhất định phải chết!"ánh mắt Công chúa Mã Lệ Ti càng lạnh lùng.

      Nhị hoàng tử Lý Á Hy nhàng vuốt vuốt trán của mình, trong lòng rối loạn. Nếu như trận này đấu tranh thất bại, hậu quả quá . Đóchính là cái chết, hơn nữa phải là quangminh chính đại mà chết. Đại hoàng tử nhất địnhsẽ nghĩ hết biện pháp đem cách chức, xuấtcung, lưu đày nơi biên cương, sau đó thầm hành thích, rồi tuyên bố bệnh chết. Đây làHoàng thất nên những thủ đoạn này là đươngnhiên. Nhị hoàng tử Lý Á Hy rất ràng, trậnnày đổ máu, nếu như thua, như vậykhông phải chỉ mình là người chết, còncó Công chúa Mã Lệ Ti. Còn có mẫu thâncủabọn cùng đám nô bộc trung thành.

      Quan trọng nhất, là tôn nghiêm của Hoàng thất! Tuyệt đối thể khiến thần quyền áp đảovương quyền!

      tuyệt đối thể thua!

      Công chúa Mã Lệ Ti lẳng lặng nhìn sắc mặt biến hóa của Nhị hoàng tử Lý Á Hy, trong lòng khe khẽ thở dài, người ca ca này của nàng, còn chưa thâm độc! Làm người thừa kế vương vị, tâm cơ và quyết đoán còn chưa đủ! Chỉ là, sao,người phụ trợ , nàng nhất định phải đem hắnlên cao nhất vị trí. Hoàn thành tâm nguyện mà mình cách nào đạt được.Nữ nhi khôngthể nắm vương vị, như vậy để cho ca ca nàng lên vị trí kia thực chính nguyện vọng của nàng .

      Công chúa Mã Lệ Ti ở trong lòng nhànghơn sau khi than thở, nhìn Nhị hoàng tử Lý Á Hy : "Ca ca, bây giờ biện pháp duy nhất của chúng ta chính là bức bách lão hồ ly kia công khai thái độ. cầu của Thần điện tuyệt đốikhông đồng ý. Nếu như đồng ý, vương vị nàyngồi lên cũng cách nào ngồi vững vàng. Ta muốn huynh làm Hoàng đế mà cả đờimang tiếng xấu." Khiến nhà Hy Nhĩ tỏ tháiđộ, ít nhất có thể trợ lực đối kháng cùng Đại hoàng tử và Thần điện.
      "Ta hiểu , ta tuyệt đối đồng ý." Nhị hoàng tử Lý Á Hy bất đắc dĩ than thở. Nhưng trong lòng do dự, càng thêm có chút khổ sở. Nhưng nếu làm như vậy, Khắc Lôi Nhã bên kia như thế nào?

      "Ca ca, ngươi phải lo lắng, ta xử lý là tốt. Tất cả cùng chúng ta có liên quan. Đến lúc đó, Nhã Hy Nhĩ đem toàn bộ mâu thuẫn nhắm ngay đầu Đại hoàng tử." Công chúaMã Lệ Ti lạnh lùng . Sâu trong nội tâm củanàng cũng muốn bị Khắc Lôi Nhã ghét bỏ.
      "Như vậy, có thể ?" Nhị hoàng tử Lý Á Hy còn có chút do dự.

      "Ca ca, ngươi phải nhớ, Huynh là Hoàng đếtương lai, nên bị tình cảm ràng buộc nhưvậy." Công chúa Mã Lệ Ti cau mày, lại kiênnhẫn khuyên can, chờ huynh lên ngôi vị hoàng đế, lại nghĩ biện pháp cưới nàng làm vợ. tại, huynh phải quyết định, nếu huynh cáigì cũng có được, còn có thể mất vị tríbây giờ."

      Nhị hoàng tử Lý Á Hy nhìn vẻ mặt nặng nề củaCông chúa Mã Lệ Ti, còn có đáy mắt Công chúa Mã Lệ Ti tia nhiệt độ nào, rốt cuộc nặng nề thở dài.

      "Tốt, làm thôi." nhàng chậm rãi phun ra câu như vậy , giống như dùng hết hơi sức bản thân, Nhị hoàng tử Lý Á Hy nhắm mắt lại nhàng dựa vào ghế. biết, đihắn nước này, cùng với thiếu nữ tóc vàng mắt xanh kia, từ đây thể nào trở về như trướcđó nữa. . . . .

      Công chúa Mã Lệ Ti nhìn Nhị hoàng tử Lý ÁHy chán chường, nhưng trong lòng nhàng than thở.Ca ca này của nàng, cuối cùng cũng bước đầu tiên vào con đường tranh đoạt. Về sau, Đế Vương cường hãn!

      "Như vậy, ta mau chóng xử lý." thanh âmlạnh lẽo của Công chúa Mã Lệ Ti vang lên ở bên tai Nhị hoàng tử Lý Á Hy.

      Nhị hoàng tử Lý Á Hy có mở mắt ra, trong lòng than , Công chúa Mã Lệ Ti ra so với và Đại hoàng tử càng thêm thích hợp đứng ở vị trí cao nhất! Nàng đủlãnh huyết, đủ thủ đoạn, đủ tâm cơ ,vượt xa cả mình và Đạihoàng tử!

      đêm này, hai người đưa ra quyết định nhưvậy. Chỉ là, bọn họ trăm ngàn lần ngờ tới hậu quả nghiêm trọng như vậy! Khi đó, hối hận, cũng quá muộn rồi.

      Ba ngày sau, thủ lĩnh nữ quan của Công chúa Mã Lệ Ti là Khải Sắt Lâm, bởi vì hạ độc mưu hại Đại hoàng tử Điện hạ thành, nên bị bắt, nhốt ở Gia Lạc hoa viên, nơi đó đặc biệtnhốt quý tộc phạm tội, sau đó chờ đợi tuyên án. Chuyện này nhắm thẳng vào Nhị hoàng tử Lý ÁHy. Cuộc chiến của hai vị hoàng tử đến hồigay gắt.

      Lúc này, mưa bão sắp đến, khí khẩntrương bao phủ đế đô.

      Phủ Hy Nhĩ giờ phút này cũng thể an bình.

      "Hừ! Ta xem lão hồ đó có chịu tỏ thái độ !" Công chúa Mã Lệ Ti đứng ở trước cửasổ phòng ngủ, nhìn về phía bầu trời, trong lòngcười lạnh.

      Công chúa Mã Lệ Ti đánh giá quá thấp vị trícủa Khải Sắt Lâm ở trong lòng Khắc Lôi Nhã,cho nên việc phát sinh sau này làm cho nànghối hận dứt.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 104: Xương sườn mềm của Khắc Lôi Nhã.

      (tiếp theo)


      Phủ Hy Nhĩ. Thư phòng.

      Cổ Đốn Công Tước ngồi ở trước bàn đọc sách, trầm mặc như nước. Mà Lạp Cách đứng ở phía sau mặt vô cùng lo lắng.

      "Phụ thân, làm sao bây giờ? Đây là mưu,đây là mưu thâm độc!" Lạp Cách cực kỳ tức giận hầm hừ.

      "Ta biết !" Cổ Đốn Công Tước trầm giọng , trong lòng lão tự nhiên ràng là chuyện gì xảy ra. Càng có chút nổi cáu, Nhị hoàng tử cư nhiênra tay như vậy! đúng là coi thường lão quá mà.

      "Phụ thân, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ để cho Khải Sắt Lâm vẫn bị giam ở nơi này sao?"LạpCách vừa nghĩ tới Khải Sắt Lâm bị giam ở nơiđó liền muốn nổi điên.

      "Nhị hoàng tử ép ta tỏ thái độ." Cổ ĐốnCông Tước tựa vào thành ghế, cau mày lạnhgiọng .

      "Phụ thân, vậy chúng ta làm sao đây?" Lạp Cách khẩn trương hỏi.

      "Đại hoàng tử cư nhiên đồng ý cầu như thếcủa Thần Điện. Nếu như Đại hoàng tử lên ngôi,như vậy về sau chúng ta vĩnh viễn cũng khôngngốc đầu lên được." Cổ Đôn Công Tước nhắm mắt lại thở dài, lão biết nhưng nếu là Đại hoàng tử lên ngôi, như vậy bọn họ về sau nhìnthấy người của thần điện vĩnh viễn phải cúiđầu nhường ba phần. Thần quyền từ đó áp đảo vương quyền. Đại hoàng tử và Thần điện bímật giao dịch, Cổ Đốn Công Tước cũng phải là nhân vật đơn giản, tự nhiên thăm dòrõ ràng.

      "Vậy ý của phụ thân là. . . . . ." , Lạp Cách sáng quắc nhìn Cổ Đốn Công Tước, chờ đợi quyếtđịnh của Cổ Đốn Công Tước .

      " Hoàng đế của An Mạt Lạp Cách chỉ có thể cómột." Cổ Đốn Công Tước nhàng than thở"Nhị hoàng tử thích hợp vị trí này hơn so Đạihoàng tử."

      "Này, này phụ thân, chúng ta bây giờ có biệnpháp cứu Khải Sắt Lâm sao?" Lạp Cách mừng rỡ chăm sóc ngừng .

      "Á Lực Khắc bên kia, Con phái người gọi nó trở về, ta muốn gặp nó." Cổ Đốn Công Tướcđưa ra quyết định, dĩ nhiên là muốn lập tức hànhđộng. thể để cho Á Lực Khắc cứ như vậy mà ủng hộ Đại hoàng tử rồi, phải làm cho lập tức lánh xa Đại hoàng tử.

      "Tốt, phụ thân, để con làm." Lạp Cách gật đầu, vội vàng lui xuống.

      Cổ phần Công Tước nhàng than thở, ngóntay vô thức gõ gõ vào bàn sách, chậm rãi trấn an tâm tình.

      "Mã Lý, Khắc Lôi Nhã có tin tức gì sao?" Cổ phần Công Tước than ra tiếng hỏi Ô Mã Lý vẫn đứng ở phía sau trầm mặc .

      " có. Tiểu thư còn có tin tức."thanh Ô Mã Lý có nhàn nhạt lo lắng.

      " có ở đây cũng tốt. Ta cũng biết chúng ta và Thần điện có ngày cuối cùngcũng xung đột, chỉ là nghĩ tới lại nhanhnhư vậy." Cổ Đốn Công Tước nhàng than thở, cũng có chút may mắn. Thân phận KhắcLôi Nhã quá mức đặc biệt, ở nơi này cóchiến tranh đổ máu nhưng cũng rất ác liệt, vớithân phận giờ Khắc Lôi Nhã rất khó xử.

      "Tiểu thư tu luyện, nhưng vì sao lâu nhưvậy còn chưa có trở về." trong lòng Ô Mã Lýthật ra lo lắng dứt, từ khi Tẫn Diêm báo lần trước đến giờ chỉ có chút tin tức đó, còn cái khác.

      "Đứa bé kia và người bình thường giốngnhau, cần lo lắng cho nó." Cổ Đốn Công Tước nhàn nhạt xong, đáy mắt thoáng quamột tia bí .

      Nhưng Cổ Đốn Công Tước dù thế nào cũng nghĩ tới, Á Lực Khắc lại có thể chống đối gia tộc, kiên quyết đứng ở bên Đại hoàng tử. ( ta tự hỏi phải có màn Đam Mỹ ở đâykhông ? Cha nội Á Lực Khắc này làm cho ngườita nghi lắm)

      "Chuyện gì xảy ra? Á Lực Khắc vậy làsao? Nó những lời này là có ý tứ gì?"Cổ Đốn Công Tước giận dữ hướng về phía Lạp Cáchrống lên.

      Sắc mặt của Lạp Cách cũng trầm vô cùng, đối mặt với lửa giận của Cổ Đốn Công Tước, cũng đè nén tức giận trong lòng chậm rãi : " cái tên nghịch tử Á Lực Khắc, quan tâm đến quyết định của gia tộc, kiên quyết ủng hộ Đại hoàng tử, cho dù hy sinh tính mạng. Hơn nữa, nó trở về gặp phụ thân."

      "Phản rồi!" Cổ phần Công Tước chợt vỗ chưởng ở bàn viết, trong nháy mắt bàn đọc sách gảy lìa ra, toàn bộ sụp xuống. Sắc mặt củaCổ Đốn Công Tước đen đến đỉnh điểm, tứcgiận xông ra hỏi Lạp Cách " Làm sao nó có thểnói những lời như thế? Chuyện gì xảy ra? Có phải có người khống chế tinh thần của nó hay ?"

      " phải." Lạp Cách cau mày, lắc đầu.

      "Nó cư nhiên to gan như vậy! Nó có biết làm như vậy hậu quả thế nào hay ?" phổi Cổ Đốn Công Tước cũng muốn nổ tung rồi, Gia tộc Hy Nhĩ lại có tên khốn nạn, tên phản đồ!

      "Nó, nó cho dù bị chúng ta đuổi ra khỏi nhà, vứt bỏ hết cả dòng họ Hy Nhĩ, cũng phải ủng hộĐại hoàng tử." Lạp Cách tay nắm chặt quảđấm, hôm nay nhất định đem tên nghịch tử đánhchết, cư nhiên cũng vừa. . . . . Nếunhư phải là Đại hoàng tử ngăn cản, hômnay cái tên nghịch tử đó phải đoản mệnh!

      "Càn rỡ! Nghịch súc! Gia tộc Hy Nhĩ lại có tên nghịch súc như vậy!" Cổ Đốn Công Tướcsắc mặt của càng ngày càng khó coi, quả đấm nắm chặt vang lên tiếng khanh khách, lần đầu tiên, lần đầu tiên có người khiêu chiến quyền uy của !

      "Ta đuổi ra khỏi nhà Hy Nhĩ ."Lạp Cách cúi đầu dám nhìn tới Cổ Đốn Công Tước này khuôn mặt cơ hồ sắp vặn vẹo. Mà lòng Lạp Cách tức giận cực kỳ. Cái tên đó nghịch tử,cư nhiên để ý sống chết của mẫu thânhắn, cố ý muốn theo đại hoàng tử, đối đầuvới Gia tộc! Khốn kiếp! Súc sinh cũng bằng!

      "Hừ! Như vậy nghịch súc cũng xứng đừng là mang họ Hy Nhĩ!" lòng của Cổ ĐốnCông Tước lửa giận ngút trời. có ngày làm cho tên nghịch súc đó phải trả giá cao.
      "Phụ thân, Khải Sắt Lâm bên kia phải làm thếnào? Rất nhanh phải định tội." Lạp Cáchquan tâm nhất là cái này, Khải Sắt Lâm bị nhốt, cũng có ai biện pháp gặp lại được. Mưu hại hoàng tử, cái tội danh này quá lớn. Nhưng nếu là Quý tộc, liên lụy người nhà.

      "Ta tự có định đoạt, con trước xuống."CổPhần Công Tước phiền não phất tay ý bảo Lạp Cách xuống.

      Lạp Cách nhìn Cổ Đốn Công Tước, còn muốnnói điều gì, nhưng Cổ Đốn Công Tước rấtphiền não hai mắt nhắm nghiền, Lạp Cách đôi môi giật giật, đúng là vẫn nên hơn, lui ra ngoài.

      Lạp Tây Á đứng ở cửa, gương mặt lo lắng vô cùng, vừa nhìn thấy Lạp Cách ra ngoài liền vộivàng giữ tay Lạp Cách, lo lắng hỏi: "Phụ thân, như thế nào rồi? ! Lúc nào đem mẫu thân cứu ra?"

      Lạp Cách cúi đầu nhìn khuôn mặt vội vàng của Lạp Tây Á, khẽ than thở, câu cũng khôngnói nên lời. Cục diện phát triển trở thành nhưvậy, dù thế nào cũng nghĩ ra . Con thứ hai Á Lực Khắc phản bội, Khải Sắt Lâm bị hãm hại, tất cả giống như khoét tim của .

      Lạp Cách sờ sờ đầu Lạp Tây Á, câu cũngnói nên lời, than thở tiếng dài,cất bước chán chường rời .

      Lạp Tây Á nhìn bóng lưng Lạp Cách, cắn môi,sắc mặt dần dần ảm đạm. lâu thấyqua vẻ mặt phụ thân như vậy rồi. Chuyện này tại sao phải biến thành như vậy? Nếu như tỷ tỷở nhà thập là tốt, tỷ tỷ ở nhất định cứumẫu thân. Lạp Tây Á ngẩng đầu nhìn về phíanơi xa, tỷ tỷ, tỷ bây giờ rốt cuộc ở đâu? Ngươi có biết tại mẫu thân bị nhốt hay .

      Lúc này Khắc Lôi Nhã , tuyệt tốt hơn.

      Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên lưng tựa lưngđứng chung chỗ, người hai người cũng là vết máu loang lổ, chung quanh bị vây bởimột vòng người, lạnh lùng hiểm nhìn bọn họ, bao vây bọn họ chặt bên trong.

      Đây mới chỉ Tầng thứ năm mà thôi, nhưng là,vài toà thành phía Thành chủ cư nhiên toànbộ đều xuất lúc, bao vây tiêu diệt KhắcLôi Nhã và Phong Dật Hiên.

      Mặc dù Khắc Lôi Nhã dưới giúp đỡ Kim Liên của bây giờ đột phá đến Tầng thứ mười,Phong Dật cũng đột phá đến Tầng thứ mười , vẫn cũng phải đối thủ những cườnggiả này. Những cường giả này vốn nên là nướcsông phạm nước giếng với bọn họ, nhưng lúc này lại nhất trí vây lại công kích Khắc LôiNhã và Phong Dật Hiên.

      "Gọi sư phụ của các ngươi Tư Lâm và Cư Bách Lý ra mặt ! Nếu hôm nay để cho các ngươi hài cốt cũng còn!"Đứng ở trước là mị mặt đằng đằng sát khí, Thành chủ của Tầng thứ chín, nàng chính là người cường hãn nhất gian này.

      "Ta rồi, chúng ta biết Tư Lâm và Cư Bách Lý !" Khắc Lôi Nhã cắn răng nặnra câu như vậy. Trước mắt bắt đầu cóchút mơ hồ, đầu cũng muốn ngất . Vết thươngtrên người cũng cầm máu, tình huống của PhongDật Hiên còn kém hơn, vì Khắc Lôi Nhã chặn lại mấy lần công kích, ngườivết thương dày đặc hơn, sâu hơn!

      " biết? Ngươi cho chúng ta đều là ngườimù sao? Liên Hoa Bảo Giám và Thiên CươngPhong Lệ chính là tuyệt học của hai bọn ! muốn chết gọi bọn ra ngoàinhanh chút!" Bên cạnh Thành chủ Tầng thứTám là nam nhân có bộ mặt đầy vết sẹo, quơ múa Song Đao khổng lồ trong tay, tứcgiận gầm thét, trong thanh tràn đầy oán độc.Lúc này Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên mớibiết Thiên Cương Phong Lão tên thực gọi là Cư Bách Lý.

      Khắc Lôi Nhã hiểu, những người này, muốn giếtnàng và Phong Dật hiên, sớm động thủ, nhưng là họ có lấy tính mệnh của mình và Phong Dật Hiên. Chỉ vì muốn cho mình vàPhong Dật Hiên kêu nhị vị sư phụ ra mặt. Rốt cuộc Tư Lâm và Cư Bách Lý cùng những người này kết thù oán gì? Cư nhiên khiến cái nơi người ăn thịt người này nhất trí đoàn kếtlại vây quét bọn họ!

      Lúc này, Khắc Lôi Nhã ràng cảm thấy saulưng Phong Dật hiên thân hình ngã nghiêng,Khắc Lôi Nhã lập tức vươn tay đỡ Phong DậtHiên, vậy mà ngay sau đó lại thấy tay PhongDật hiên lại lập tức tràn đầy máu tươi!

      "Phong Dật Hiên!" Khắc Lôi Nhã lo lắng lêntiếng kinh hô, tay khẽ run, tâm cũng chợt trầm xuống, tiếp tục như vậy nữa, Phong Dật Hiên chi trì nổi. Đáng chết Phong lão đầu! Tạisao bọn họ ở lão chỗ này cư nhiên kết cừu hận lớn như vậy! Bị những người này liếc mắt nhận ra tuyệt kỹ của bọn , tại toànbộ sổ sách đều tính đến đầu bọn họ. làoan tới cực điểm! Nếu như Phong lão đầu ở đây, đoán chừng cũng kêu oan, căn bản cũng biết Tư Lâm làm cái gì nha. Bởi vì thường cùng Tư lâm ở chỗ, những người đó tự nhiên đem trở thành đồng bọn. nếu sau khi biết Tư Lâmlàm việc này, tuyệt đối ném PhongDật hiên và Khắc Lôi Nhã đến cái nơi tràn đầybạo ngược chém giết cùng hỗn loạn như vậy!

      "Nếu muốn giữ đượcmạng của tiểu tình nhâncủa ngươi, cũng nhanh chút gọi Tư Lâm ra ngoài!"Cầm đầu là mị hai mắt băng hàn, hung dữ .

      "Ta , ta biết Tư Lâm!" Khắc Lôi Nhã đỡ Phong Giật Hiên, trước mắt hơi mơ hồ. Nàng, cũng đến cực hạn rồi.

      Chẳng lẽ, hôm nay, bỏ mạng ở đây?

      HẾT CHƯƠNG 104

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 105: Tư Lâm xấu xa


      “Ta là ta biết Tư Lâm!”Khắc Lôi Nhã đỡ Phong Dật Hiên. Nàng nhìn mọi vật. Nàng – tới cực hạnrồi.

      Chẳng lẽ hôm nay lại bỏ mạng ở đây sao?

      Tình hình nguy ngập như thế mà thấy thần Hắc Ám thân. Chỉ có lý do. Đó làthần Hắc Ám thể tới vị trí thần bí này. gian này có giới hạn! Kim Liên vẫn ngủ say, thể gọi ra được. Chẳng lẽ sựkhông có cách nào sao?

      “Tiểu tiện nhân, xem ra ngươi muốn chết!” mị cầm đầu cười lạnh, tay tụ lực, gương mặt vặn vẹo, nụ cười dữ tợn đáng sợ.

      “Khắc Lôi Nhã…” Phong Dật Hiên dùng hết sức còn lại kéo Khắc Lôi Nhã ra sau.

      Máu ngừng từ người Phong DậtHiên, nhuộm đỏ khoảng đất dưới chân.

      “Phong Dật Hiên!” Khắc Lôi Nhã nhìn bóng lưng Phong Dật Hiên, giọng hơi run rẩy. đến nỗi này mà còn che chở nàng như thế. Có thứ gì đó từ từ mọc rễ, nảy mầmtrong lòng Khắc Lôi Nhã.

      “Khắc Lôi Nhã, xin lỗi, ta thể bảo vệnàng tốt…” Giọng Phong Dật Hiên càng ngàycàng , trong giọng chứa chán nản và đau đớn.

      , Phong Dật Hiên, ta…” Lòng Khắc Lôi Nhã đau đớn khôn nguôi.

      “Sắp chết đến nơi còn ở đó mà liếc mắt đưa tình! Nếu tên khốn Tư Lâm kia khônghiện thân các ngươi phải chết!” Người đànông mặt sẹo cầm đôi búa lớn trong tay, vừa quơ quơ vừa gào thét. Trong tay mị quả cầu nước khổng lồ. Lần này, nàng ta chuẩn bị khiến hai người trước mắt phải thịt nát xương tan!

      Phong Dật Hiên vươn tay nắm chặt lấy tayKhắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã nhìn vào mắt Phong Dật Hiên, nở nụ cười nhàn nhạt. Nàngtrở tay nắm chặt lấy tay .

      Giờ phút này mọi lời đều là vô nghĩa. khi Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên nhìn nhaucười, chuẩn bị tiếp đón Thần Chết ánhsáng màu vàng lướt qua.

      ông lão với khuôn mặt lạnh nhạt đứngtrước bọn họ. Dung mạo ông có chút tiênphong đạo cốt mà là cay nghiệt. Mũi như mũi chim ưng, môi mỏng, đôi mắt dài . Vừa nhìn ông liền biết ông phải người hiền lành gì.

      Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã ngạc nhiênnhìn ông lão đột nhiên xuất này. Những người vây quanh họ trở nên điên loạn.

      “Tư Lâm! Cuối cùng ngươi cũng xuất !”

      “Ngươi dám xuất rồi!”

      “Hôm nay ta phải rửa sạch nỗi nhục trước đây!”

      “Chịu chết , lão tặc kia!”

      Tiếng chửi mắng vang lên liên tiếp. Những cường giả kia còn dáng vẻ ác độc như vừa rồi mà như những người đàn bà chanh chua ra sức chửi bới.

      Những người này hận Tư Lâm thấu xương. Bọn họ có thâm thù đại hận gì? Sao Tư Lâm lại khiến bọn họ vây mình để buộc ông thân? Chẳng lẽ là mối hận giết cha cướp vợ?

      Lâm quay đầu liếc nhìn Khắc LôiNhã, sờ sờ cằm, thèm nhìn những người chửi bới kia mà : “ tệ.”

      tệ? tệ gì cơ? Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn Tư Lâm, trong lòng tràn đầykinh ngạc. Đây chính là Tư Lâm theo lời Phong Lão à? Ông còn bỉ ổi hơn cả Phong Lão nữa.

      “Tên khốn kiếp Tư Lâm kia, dámnhìn chúng ta à?”

      “Tư Lâm, hôm nay ta khiến ngươi đếnxương cốt cũng còn!”

      “Báo thù rửa hận!”

      Tiếng rống giận vang lên ngừng nhưng ai dám tùy tiện ra tay mà đợi người khácra tay trước. Bọn họ lộ vẻ vô cùng kiêng kỵ Tư Lâm.

      Chuyện gì xảy ra giữa họ và Tư Lâmvậy?

      Lâm từ từ xoay người, quét nhìn bọn họ. Bọn họ run lên, lui lại bước.

      Câu tiếp theo của Tư Lâm khiến bọn họ muốn hộc máu.

      “Các ngươi là ai?” giọng ông vô cùng nghiêm túc, có chút ý đùa giỡn nào.

      Xung quanh yên lặng đến nỗi tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe được.

      Ngay sau đó là tiếng nguyền rủa như cuồng phong bão táp.

      “Tư Lâm, ngươi là đồ vô sỉ. Năm đó ngươi khiến ta phải quỳ xuống để liếm giày của ngươi…” Người đàn ông mặt sẹo cầm đôi búalớn vừa được nửa im lặng, sắc mặtthay đổi. thầm than trong lòng rằng nguy hiểm, thiếu chút nữa hết chuyệnmất mặt của mình ra rồi.

      Nhưng những tiếng chửi bới sau đó khiến người đàn ông mặt sẹo yên lòng, bởi vì đó toàn là những lời tố cáo hung ác của Tư Lâm.

      Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên càng nghecàng xấu hổ. Cuối cùng cũng hiểu tại saonhững người này lại hận Tư Lâm. Ông khiến họ phải quỳ xuống cầu xin tha thứ, liếm giày cho ông lại còn khiến họ phải rằng đó là chuyện rất thoải mái rất hưởng thụ, mùi vị ngon nữa!

      “Chúng ta liều mạng tu luyện mới có được ngày hôm nay. Phải lấy mạng của ngươi!” Bảy Thànhchủ gầm thét nhưng ai dám ra tay trước.Tư Lâm để lại bóng ma rất lớn tronglòng bọn họ.

      “Sợ cái gì? Chúng ta cùng lên!” mị khép hai tay lại, bắt đầu thi triển ma pháp.

      “Đúng đó! Mọi người cùng lên! Chúng ta cố gắng nhiều năm như vậy là để chờ ngày này còngì?”

      “Mọi người cùng lên! Chúng ta giống trước nữa rồi!”

      Tiếng chửi bới vang lên, mọi người cùng bắt đầu công kích! Chiến sĩ hung ác xông lên, các Ma Pháp Sư bắt đầu thi triển ma pháp.

      Thế nào là giết người trong nháy mắt?

      Giết người trong nháy mắt là gì?

      Hôm nay Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên được chứng kiến.

      Đây chính là giết người trong nháy mắt!

      Chín người khiến bọn họ chết sống lại kia chỉnhư con kiến bị Tư Lâm phất tay cái liền giết trong nháy mắt!

      Chín người nằm mặt đất, động đậy.

      Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã nhìn nhau,đều thấy chấn động trong mắt nhau.

      nhàm chán. Các ngươi là ai?” Tư KhôngLâm tiến lên bước, đạp lên đôi búa lớn của người đàn ông ở gần ông nhất. Đôi búa tan thành từng mảnh trong nháy mắt!

      Điều này lên rằng Tư Lâm làm nhục rất nhiều người đến mức ông thểnhớ nổi mấy nhân vật trước mắt này!

      “Tư Lâm!!!” Người đàn ông cầm đôi búalớn nặn ra mấy chữ từ kẽ răng. Ôm mối hậnnhiều năm như vậy mà người trước mắt này lạikhông nhớ gì cả! Cảm giác thất bại tràn ngậpcùng với cam lòng bao phủ lên chín ngườinằm mặt đất này.

      “Gọi đại gia có chuyện gì?” cước của Tư Lâm hạ lên miệng người đàn ông cầm đôi búa lớn, giọng đầy nghi ngờ “Ta nghĩ xem sao các ngươi lại biết tên ta? Chúng ta quen nhau à?”

      “Phốc!” người đàn ông cầm đôi búa lớn tức đến nỗi phun ra ngụm máu.

      “Bẩn quá!” Tư Lâm cau mày, xoay người tới trước mặt bảy Thành chủ, đưa chân ra, “Liếm giày cho đại gia ta thả cho các ngươi con đường sống.”

      “Khinh người quá đáng! Tư Lâm, lão tặckia! A…..” Chưa dứt lời tiếng quỷ khóc sóigào vang lên. Tiếng kêu đó thảm thiết, khiến người ta rơi nước mắt, kinh thiên địakhiếp quỷ thần. Tiếng kêu đau đớn như dùng hếttoàn lực khiến Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên nổi da gà. Phải đau đớn đến thế nào mới kêu như vậy?

      người người kia có vết thương bênngoài nào! Tư Lâm vung lên ngọn lửa màu vàng bao phủ người đó trong nháy mắt. Thân thể người kia hề có vết thương, sao lại kêu đau đớn như thế?

      “Dừng tay lại, xin người dừng tay lại! Ta liếm, ta liếm!” Bảy Thành chủ thể cử động chỉcó thể gào lên bằng hết sức của mình, nước mắt tràn mi.

      Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã kinh ngạc tới mức thể suy nghĩ được gì. Đây là cường giả vừa đẩy họ vào đường cùng, vô cùng hunghãn sao? Bây giờ còn thê thảm hơn chó rơixuống nước nữa!

      Lâm làm gì khiến họ đau đớn nhưthế? Còn bỏ cả danh dự của mình nữa?

      Trong ánh mắt kinh ngạc của Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên, bảy Thành chủ liếm giày choTư Lâm. Họ vô cùng bi thương, sắp khócthành tiếng. Trong lòng càng đau buồn hơn. ngờ rằng bọn họ cố gắng nhiều năm nhưvậy mà vẫn phải là đối thủ của Tư Lâm. Ông có thể giết bọn họ chỉ trong mộtchiêu. Bọn họ nâng cao thực lực của mình nhưng ngờ rằng Tư Lâm còn tiếnbộ nhanh hơn!

      đủ thành kính. Làm lại!” Lời của Tư Lâm khiến bảy Thành chủ như sụp đổ.

      “Khinh người quá đáng!” Thành chủ bên cạnhcắn răng nghiến lợi gầm .

      “Aiz, ngươi đúng rồi đó. Ta vẫn luôn khinhngười quá đáng như vậy.” Tư Lâm khônggiận mà còn giải thích rất nghiêm túc.

      “Ta cho ngươi có cơ hội vũ nhục ta nữa!”Thành chủ thứ chín – mị đó nhỏgiọng , rồi người nàng tỏa ra ánh sáng trong nháy mắt. Ánh sáng đó càng ngày càngrực rỡ.

      Tự nổ?!

      Ngay sau đó, Tư Lâm đến trước mặt Khắc Lôi Nhã trong nháy mắt, kéo tay nàng,biến mất ngay tại chỗ. Tiếng nổ lớn vang dộimột góc trời. ai biết ở đó còn mấy ngườisống.

      Khi Khắc Lôi Nhã lấy lại tinh thần thấy mìnhđã ở trước tòa nhà hào hoa rồi.

      “A, sao tên tiểu tử này cũng tới đây?” Tư KhôngLâm cau mày nhìn Phong Dật Hiên cũng xuấthiện ở đây cách nghi ngờ. Ông chỉ muốnđưa tiểu nha đầu tới đâu, sao tiểu tử đáng chết này cũng tới? Ánh mắt Tư Lâm rơi vào đôi tay nắm chặt của hai người. Lúc nàyông mới hiểu ra vấn đề là ở đây.

      “Buông tay ra rồi cút về hay là ta giết chếtngươi, chọn .” Tư Lâm nhìn Phong Dật Hiên, lạnh lùng .

      “Ngài thể giết . là đồ đệ của Bách Lý Cư!” Khắc Lôi Nhã từng thấy ác liệt của ông già Tư Lâm này nên vộivàng lên tiếng.

      “Đồ đệ của Bách Lý Cư?” Tư Lâm sờ sờcằm, sau đó phất tay, , “Được rồi, giết ngươi nữa. Bây giờ ngươi cút ngay cho ta!”

      bị thương rất nặng, cần được trị liệu. Con cũng vậy!” Khắc Lôi Nhã cố gắng chống đỡ cơthể, cố gắng để cho mình giữ vững tỉnh táo.Nàng biết rất rằng ông già xấu xa này xuấthiện là vì mình. Cho nên ông nhất định khôngđể mình chết!

      “Uống cái này .” Tư Lâm cau mày, hừ lạnh, lấy ra bình thuốc bằng gốm, đổ mộtviên thuốc ra rồi đưa cho Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã nhận lấy. Viên thuốc tay tỏa mùi thơm nhàn nhạt. Khắc Lôi Nhã biết thuốctrị thương này phải vật tầm thường.

      Nhưng ông già đáng chết này chỉ cho có mộtviên, ràng là có phần của Phong DậtHiên. Đưa thuốc xong ông xoay người,nghênh ngang vào căn nhà xa hoa.

      Khắc Lôi Nhã bẻ viên thuốc làm hai hề do dự. Nàng nhét nửa vào miệng Phong Dật Hiên. bất tỉnh. Còn nửa thìnàng nuốt vào.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 105: Tư Lâm xấu xa (tiếp theo)

      Khắc Lôi Nhã mơ hồ và Phong Dật Hiênuống thuốc xong cảm thấy có dòng nướcmát nhanh chóng chạy khắp toàn thân. Vếtthương người cầm máu bằng tốc độ mắt thường nhìn thấy được. Họ hết choáng váng, bước chân cũng vững vàng hơn.

      Khắc Lôi Nhã thầm than sợ hãi về hiệu quả củaviên thuốc Tư Lâm cho. Nàng nhớ tớilúc vừa tới Phong Đảo, thuốc của Phong Lão cho cũng là do Tư Lâm luyện chế ra. Rốt cuộc người này có thực lực như thế nào?

      “Khắc Lôi Nhã, đây là đâu?” Phong Dật Hiên nhìn cảnh vật xung quanh. Hình như đây là hẻm núi, mà tòa nhà hoa lệ kia lại được xây ở chỗsâu nhất.

      “Buông tay ta ra !” Khắc Lôi Nhã .

      Phong Dật Hiên cường ngượng ngùng, buôngtay Khắc Lôi Nhã ra, trong lòng tràn đầy khôngmuốn. còn tưởng rằng nàng vừa lấy lại tinhthần nhớ chuyện này. Aiz ~~~

      biết. Chắc đây là chỗ cư giốngPhong Lão thôi.” Khắc Lôi Nhã ngắm nhìn bốnphía. Xung quanh xanh ngắt, đẹp sao tả xiết. Có điều khác với Phong Lão là tòa nhà của Tư Lâm rất hoa lệ. Có thể thấy được cátính của hai người hoàn toàn khác nhau.

      “Vào .” Giọng lạnh nhạt của Tư KhôngLâm nhàng bay ra từ cửa chính.

      Khắc Lôi Nhã bước vào, Phong Dật Hiên theosát phía sau.

      Hai người vừa bước vào liền thấy màn hương diễm!

      tóc vàng ăn mặc hở hang. Cái váy cực ngắn để lộ đôi chân thon dài trắng như tuyết, lộ vai lộ lưng. Làn da trắng nõn khiếnngười ta nhìn hoa cả mắt. Dung nhan vô cùngtuyệt mỹ của khiến người ta rung động. Lúc này nàng ta rót trà cho Tư Lâm, sauđó ra phía sau lưng ông, xoa bóp vai cho ông.Giọng nũng nịu khiến người ta thần hồn điênđảo, “Chủ nhân, sao vừa nãy người lại ra ngoàithế?”

      Ông già háo sắc bỉ ổi này là chủ nhân?

      Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã hóa đá.

      Cảnh tượng trước mắt này là sao?

      Ông già biến thái Tư Lâm này nuôi mỹ nữ vô cùng quyến rũ? Lại còn chơi trò chơi chủ - tớ?

      Phong Dật Hiên lạnh đến mức buồn nôn. KhắcLôi Nhã sợ run cả người. Chợt, nàng bị màu mắt của mỹ nữ kia thu hút. Đôi mắt màu vàng!

      Mỹ nữ tuyệt thế đó có đôi mắt màu vàng!

      Khắc Lôi Nhã nhớ tới lời Kim Liên từng . Tu luyện Liên Hoa Bảo Giám, đột phá điều quantrọng thứ hai tạo ra Kim Liên và có Thiên Kiếp. Bí pháp này là do Tư Lâmsáng tạo ra. Vậy mỹ nữ tuyệt thế này chính làdo Tư Lâm tạo ra sao?

      Khắc Lôi Nhã đột nhiên cảm thấy thế giới này điên đảo.

      “Lại đây, ngồi xuống.” Tư Lâm uốngmột ngụm trà, hờ hững với Khắc Lôi Nhã.Trong mắt ông có Phong Dật Hiên mà chỉthấy Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã nghe lời ngồi xuống, Phong DậtHiên cũng ngồi xuống.

      “Ngươi bắt đầu luyện Liên Hoa Bảo Giám từlúc nào?” Tư Lâm hỏi chút để ý.

      Khắc Lôi Nhã tính toán thời gian chút rồi cho Tư Lâm.

      Trong đôi mắt chưa từng gợn sóng của TưKhông Lâm nổi lên gợn sóng rất khó nhậnra.

      “Ừ, tệ.” Tư Lâm đặt chén tràxuống, câu khiến Khắc Lôi Nhã thể hiểu được.

      Mỹ nữ tuyệt thế kia nhìn thấy dáng vẻ nghi ngờcủa Khắc Lôi Nhã cười khúc khích, bằnggiọng nũng nịu, “Ngươi vượt qua kiểm tra. Chủ nhân giết ngươi. Chỉ trong thờigian ngắn như vậy mà ngươi đột phá tầng thứ mười, chủ nhân giết ngươi được đâu.”

      Lâm híp mắt nhìn Khắc Lôi Nhã: “Có thể đọc hiểu chữ viết của ta, chỉ có hai trườnghợp. là ngươi cũng tới từ thế giới kia. Hai là trong gia tộc ngươi vẫn lưu truyền loại chữ này từ xưa đến nay. Có điều, ngươi là trường hợp nào ta quan tâm. Vấn đề bây giờ là ngươiđã học xong Liên Hoa Bảo Giám của ta, hơn nữa còn là người có tiềm lực lớn nhất.”

      “Trước kia trong đám phế vật đó cũng có người học được Liên Hoa Bảo Giám của chủ nhânnhưng tư chất ngu ngốc, bôi nhọ tuyệt họccủa chủ nhân, cho nên ta giết hết rồi.” Mỹ nữtóc vàng lời hời hợt, như thể đó là chuyệnđương nhiên.

      Lòng Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên càng thêm kinh ngạc. Đây là kiểu suy nghĩ gì vậy?

      “Cho nên?” mặt Khắc Lôi Nhã đổi sắc,hỏi.

      “Cho nên phải rằng ngươi rất may mắn. Chủ nhân nhận ngươi là truyền nhân của LiênHoa Bảo Giám!” Mỹ nữ mắt vàng cười ha ha.

      “Ngươi có thể được rồi. Chờ ngươi đột phá tầng thứ mười hai ta tới tìm ngươi để truyền thụ bí pháp sau đó cho ngươi.” Tư Lâm khí định thần nhàn, hờ hững . Cứ vậy à?

      còn gì nữa?

      Khắc Lôi Nhã nhìn Tư Lâm và mỹ nữtuyệt thế kia, mặt tràn đầy hiểu. Đột nhiên xuất cứu mình về đây chỉ để mấycâu này thôi à?

      “Có điều, đây là đâu? Chúng con có thể trở vềbằng cách nào?” Khắc Lôi Nhã hỏi vấn đề mấuchốt.

      tay Tư Lâm xuất quyển trục. Ông ném cho Khắc Lôi Nhã. Nàng đưa tay ra đón, định thần nhìn lại thấy đó là quyểntrục có thể truyền tống được nhiều người.

      . Nhân lúc tâm tình chủ nhân của ta tốt mà .” Mỹ nữ mắt vàng lắc lắc vòng eo,cười hì hì.

      Khắc Lôi Nhã gì nữa, kéo Phong Dật Hiên qua, xé quyển trục. đạo ánh sáng trắng lướt qua, Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên biến mất ngay tại chỗ.

      “Chủ nhân, cuối cùng cũng tìm được ngườicó thể tạo ra Kim Liên rồi. Ta có bạn rồi, hì hì.” Trong đôi mắt của mỹ nữ lên hưng phấn.

      “Phải đợi nó đột phá tầng thứ mười hai . Nếukhông được ta giết nó rồi tìm truyền nhânkhác.” Tư Lâm chút để ý mà nóira quyết định của mình.

      “A, chủ nhân, nếu đúng thế đáng tiếc. Đợi nhiều năm mới có thiên tài như vậy xuất .” Mỹ nữ thở dài.

      Lâm gì. Trong đôi mắt như chim ưng bắn ra ánh sáng nghiêm túc.

      Tim của ông đến bây giờ vẫn chưa đập bình thường. Đợi nhiều năm như thế mới có thiên tài như thế. Ông hiểu hơn ai hết rằng nhất định thiếu nữ này đột phá tầng thứ mười hai. Cuốicùng ông tìm được truyền nhân rồi.

      Khi Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên xuất hiệnlại, hai người cùng quan sát xung quanh.

      “Đây chẳng phải là khu vực thành Phong Hoa sao?” Khắc Lôi Nhã liếc mắt cái liền nhận ra nơi này.

      “A, đúng rồi.” Phong Dật Hiên gật đầu. Chỗ này tới rất nhiều lần nên cũng nhớ.

      Hai người liếc nhìn nhau thấy quần áo người bị tổn hại ít, vết máu loang lổ, giống y như sói hoang.

      “Chúng ta tìm chỗ cùng tắm rửa trước .” Phong Dật Hiên nhíu mày, cách bỉ ổi.

      “Huynh có quyển trục nào để về nhà ?Địa điểm là mật thất ở nhà huynh. Mẹ huynhtừng dẫn ta về đó.” Khắc Lôi Nhã hề tứcgiận với lời đầy ám muội của Phong DậtHiên mà lại nghiêm túc khác thường mà hỏi.

      “Có, có.” Phong Dật Hiên vội vàng lấy ra từtrong chiếc nhẫn gian ra quyển trục.Những quyển trục này đều vô cùng quý giá. Chúng do Phong Lão tốn ít tinh lực mà làm ra. Chỉ có mẹ coi ra gì. Quyển trục trong tay chỉ có thể truyền tống người.

      “A, làm thế này . Ngươi nắm chặt quyển trục nha, dù chuyện gì xảy ra cũng được buông ra.” Khắc Lôi Nhã nhìn quyển trục trongtay Phong Dật Hiên, nghiêm túc mà nặng nề .

      “Ừ.” Phong Dật Hiên hiểu Khắc Lôi Nhãmuốn làm gì nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, cầm lấy quyển trục. Rất ít khi thấy dáng vẻ căng thẳng như thế này của Khắc Lôi Nhã nên Phong Dật Hiên gì nghe nấy.

      “Cho ta xem mu bàn tay phải và móng tay tráicủa ngươi.” Khắc Lôi Nhã cúi đầu nhìn tay Phong Dật Hiên, tiếp.

      “Được.” Phong Dật Hiên hề nghĩ ngợi gìmà ngoan ngoãn đưa hai tay ra cho nàng xem, trong tay vẫn nắm quyển trục truyền tống.

      “Roạt.” Quyển trục bị xé ra.

      luồng ánh sáng trắng thoáng qua, Phong Dật Hiên còn chưa kịp kêu thành tiếng bóng dáng biến mất ngay tại chỗ, truyền tống về Phong gia.

      là cậu bé đơn thuần đáng .” Khắc Lôi Nhã xấu xa nhún vai, giọng vô cùng bình tĩnh. Trong lòng nàng có tính toán riêng. Lầnnày, Phong Dật Hiên trải qua kiếp nạn cùng nàng, lại đột phá tầng thứ mười của Thiên Cương Phong Lệ, nên về nhà và với PhongLão tiếng. Nhưng Khắc Lôi Nhã biết nếu nàng với Phong Dật Hiên nhất định chịu mà khăng khăng đòi ở lại bên cạnh nàng. Cho nên nàng thể làm gì kháclà lừa trở về.

      “Hì hì...” tiếng cười thể nén được nên bậtra.

      Khắc Lôi Nhã khẽ chau mày, xoay người nhìnvề phía xa. Ở đó có người đàn ông áo trắngđang nhìn về bên này. Xa như thế nhưng hai người vẫn có thể nhìn khuôn mặt và nhất cửnhất động của nhau. Khắc Lôi Nhã kinh ngạc. Vừa rồi vì lừa Phong Dật Hiên nên nàng phát được người đàn ông kia. Bây giờ tập trung tư tưởng mới cảm nhận được tồn tại của . Thực lực của người này tầmthường. sơ suất. Nếu là kẻ địch thậtnguy hiểm.

      Hiển nhiên là người nọ nghe được rằng KhắcLôi Nhã lừa Phong Dật Hiên nên mới nhịn được mà cười thành tiếng.

      Khắc Lôi Nhã cảm nhận được sát khí nên biết người đó có ác ý. Khắc Lôi Nhãxoay người rời . Bây giờ nàng muốn tìm nơithoải mái mà tắm rửa thay quần áo. Quần áotrên người bị máu thấm ướt, dính vào người vôcùng khó chịu. Phải về nhà chuyến. Thần điện Quang Minh đáng ghét, cứ níu lấyngười ta buông.

      “Đợi nào Khắc Lôi Nhã!” ngay lúc Khắc Lôi Nhã chuẩn bị rời sau lưng truyền đến tiếng gọi. Chính là người đàn ông vừa mới cười.

      Khắc Lôi Nhã quay lại nhìn người đàn ông bay nhanh tới, trong lòng tràn đầy nghi ngờ.Mình rất khẳng định là biết người này, sao lại biết tên mình?

      Người nọ chạy tới trước mặt Khắc Lôi Nhã rất nhanh. Chính là Đích Tạp Đạt Nhĩ!

      Khắc Lôi Nhã quan sát người đàn ông trướcmắt. khuôn mặt tuấn trẻ tuổi lộ ra sựbướng bỉnh. Ánh mắt trầm ổn giống với tuổi của mình. mặc áo trắng khiến Khắc Lôi Nhã thấy hơi quen quen.

      “Ta biết ngươi.” Khắc Lôi Nhã nhìnngười đàn ông trẻ tuổi trước mặt, lạnh lùng .

      “Nhưng ta biết ngươi.” Tạp Đạt Nhĩ mỉm cười nhìn thiếu nữ trước mắt. Mặc dù khắp ngườinàng loang lổ vết máu nhưng dung nhan và đôimắt màu xanh lục vẫn xinh đẹp. Tạp Đạt Nhĩliếc mắt cái liền nhận ra nàng chính là thiếunữ hào quang vạn trượng trong thủy tinh ký ức. ngờ lại có thể gặp nàng ở đây. Càngkhông ngờ nàng lại là người thú vị như thế. Lại có thể lừa người khác bằng cách đơn giản như vậy...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :