1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 100.2

      Khắc Lôi Nhã nhìn Giáo chủ Hắc Ám thẳng tiến về phía nàng, ánhmắt nhìn thẳng vào nàng. Khắc Lôi Nhã chỉ tay vào mũi mình, khó khăn hỏi:"Ngươi gọi ta?"

      "Phải, Thánh Nữ. Ngươi rốt cuộc cũng xuất ." Giáo chủ Hắc Ám cườitrong sáng, tới trước mặt Khắc Lôi Nhã.

      "Ngươi có nhận lầm người ?" khóe miệng Khắc Lôi Nhã giựt giựt.

      " có, có thể kêu gọi được thần Hắc Ám tốn kính, có thể cùng người nóichuyện, phải ngươi, còn ai vào đây?" giọng của giáo chủ Hắc Ám rất lớn, khiến lỗ tai của Khắc Lôi Nhã bị ù ù, lời này cũng truyền đến tainhững người có mặt trong đại điện.

      Khắc Lôi Nhã nhìn chăm chú vào ông cụ trước mặt.

      Thần điện Hắc Ám giống với Thần điện Quang Minh. Trong Thần điện Quang Minh địa vị Thánh nữ ở dưới Giáo Hoàng và Giáo chủ Hồng Y,còn Thần điện Hắc Ám Giáo Chủ rồi đến Thánh Nữ, sau đó là Giáo Chủ áođen, Chủ Tế. Ở Thần điện Hắc Ám, địa vị Thánh Nữ rất cao.

      "Ngươi theo ta, ta muốn mình chuyện với Thánh Nữ." Giáo chủ Hắc Ám mỉm cười, vươn tay làm tư thế xin mời.

      Khắc Lôi Nhã cũng từ chối, đứng dậy theo Giáo chủ Hắc Ám vào bêntrong. Để lại đám người trong đại điện tđưa mắt nhìn nhau, mà ngoài cửađại điện cũng ồn ào kém. Nhĩ Bỉ Lai khỏi mỉm cười.

      "Chủ tế đại nhân, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"

      " kia phải người của Thần điện Quang Minh sao?"

      "Lời Giáo chủ đại nhân sao? kia có thể kêu gọi thần HắcÁm, còn trực tiếp chuyện cùng thần Hắc Ám?"

      "Làm sao có thể, vậy ? Chủ tế đại nhân, chuyện gì xảy ra?"

      Trong nhất thời, ở cửa ra vào mọi người quan tâm tới lễ tiết, vây lấy Nhĩ Bỉ Lai như ong vỡ tổ, hò hét ồn ào hỏi. Điều này cũng thể tráchbọn họ, Thánh nữ, vị trí này bỏ trống rất lâu, này chợt xuất liềnđảm nhiệm, hơn nữa còn là người của Thần điện Quang Minh! Làm sao mà mọi người có thể chấp nhận!

      "Giáo chủ đại nhân đều ." Lúc này, Tập Ít Tư nhàn nhạt mở miệng, "Đến đây, ta cho các vị xem chút Thủy Tinh Ký Ức." Tập Ít Tư lấy Thủy Tinh Ký Ức ra, đặt bàn, rót ma lực vào, bên trong xuất hình ảnh Tập Ít Kì và Khắc Lôi Nhã .

      Tập Ít Kì tức giận, nhất định phải chém nát Thủy Tinh Ký Ức, khôngmuốn chuyện mình thua Khắc Lôi Nhã bị nhiều người biết như vậy.

      "Đè lại." Tập Ít Tư nhàng câu mọi người xung quanh đè Tập Ít Kì xuống đất, thể động đậy. Tập Ít Kì mắt trừng to nhìn Tập Ít Tư, ánh mắt rất giận dữ. Tập Ít Tư xem như thấy, tiếp tục thúc giục hình ảnh bên trong cầu Thủy Tinh.

      Khi thấy Khắc Lôi Nhã đánh bại Tâp Ít Kì mọi người liền phát ra tiếngkinh hoảng, phải biết, mọi người biết rất thực lực hai huynh đệ Tập Ít Kì và Tập Ít Tư, nhưng Tập Ít Kì lai bị thua thê thảm như thế. Cho dù là quá kinh địch, nhưng thực lực của Khắc Lôi Nhã khiến mọi người rất kinh ngạc. Khibọn thấy Khắc Lôi Nhã bị trận pháp của Nhĩ Bỉ Lai giữ chặt, nàng quát lớn kêu thần Hắc Ám, bóng tối nhanh chóng xuất khiến tim mọi ngườinhư ngừng đập!

      Hình ảnh đó, là thần Hắc Ám của bọn họ. Lần trước khi Thần Hắc Ám xuấthiện, khi Tế Thần bọn họ cũng ở đó, thể nào quên hình ảnh đó!

      Nhất thời trong đại điện mảnh yên lặng, tất cả mọi người nhìn Thủy Tinh Ký Ức bàn đầy kinh ngạc, ra lời.

      Chấn động!

      Trừ chấn động còn gì có thể so sánh!

      "Bây giờ mọi người còn muốn ?" Nhĩ Bỉ Lai ngồi ghế, tay nhè gõ vào bàn, kéo suy nghĩ của mọi người lại.

      "Chủ tế đại nhân! vậy kia là sứ giả của thần Hắc Ám đưa đến! là Thánh Nữ của chúng ta!"

      "Chủ tế đại nhân, chúng ta có thể lộ diện rồi sao?"

      Trong nhất thời, trong đại điện mọi người rất kích động, kích động, khísôi nổi khác thường.

      Lúc này bên trong gian yên tĩnh khác Khắc Lôi Nhã và Giáo chủ Hắc Ám chuyện với nhau. ‘‘Ngươi chính là Sứ giả của thần Hắc Ám, ngươi chính là hi vọng của Thần điện Hắc Ám. Tiểu thư Khắc Lôi Nhã,hi vọng ngươi có thể đảm đương chức Thánh nữ quan trọng này, chỉ đườngcho chúng ta tiến về phía trước." Nét mặt Giáo chủ Hắc Ám rất kích động, trước mặt nhiều người ông thể luống cuống quá mức .

      " làm." Khắc Lôi Nhã lập tức từ chối.

      "Sao, tại sao?" Giáo chủ Hắc Ám nghĩ tới Khắc Lôi Nhã dứt khoát cự tuyệt như thế. tưởng, trước mắt và thần Hắc Ám quan hệ bình thường. người có thể được thần Hắc bảo vệ, đây là chuyện làm người ta phải khiếp sợ. Loài người được thần bảo vệ á!.

      " có gì tốt." Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt , mà đáp án này thiếu chút nữakhiến Giáo chủ Hắc Ám té xỉu.

      có gì tốt? có gì tốt? Trong đầu Giáo chủ Hắc Ám ngừnglặp lặp lại mấy chữ này.

      "Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, ngươi là con cưng của thần Hắc Ám vĩ đại, chỉ cóngười mới có thể đảm đương trọng trách này, đem mệnh lệnh của thần Hắc Ám truyền đạt cho chúng ta, thỉnh cầu thần Hắc Ám che chở." Giáo chủ Hắc Ám phục hồi tinh thần, mặt nặng nề . Con cưng của Thần Hắc Ám, chuyện này làm cho lòng người rất kích động.

      "Tại sao ta phải làm Thánh Nữ của các ngươi? Ta tốt chỗ nào? Ta là Chủ tế của Thần điện Quang Minh, dù sau cũng có Nữ Thần ban ân." Khắc Lôi Nhã ngồi ghế, nghênh ngang . có lý do gì phải giúp thầnHắc Ám biết xấu hổ kia. Thần Hắc Ám muốn lấy linh hồn của nàng, biết lúc nào giết nàng để lấy linh hồn.

      "Á?" cuối cùng Giáo chủ Hắc Ám cũng bình tĩnh được nữa, mồm há to nhìn quái dị Khắc Lôi Nhã.

      "Lão già, ngươi phải biết , ta phải tín đồ của Nữ Thần Quang Minh,cũng phải tín đồ của thần Hắc Ám. Ta có thể cầu Thần Hắc Ámcòn có nguyên nhân khác, ngươi có thể nghĩ ta với thần Hắc Ám chẳng qua là khế ước hay giao dịch gì đó. Nhưng, ta phải con cưng của thần Hắc Ám." Khắc Lôi Nhã chút khách khí . Trong lòng Khắc Lôi Nhã thầm mắng, cưng cái rắm! Thần Hắc Ám bỉ ổi muốn mạng của nàng! Là lấymạng nàng! Con cưng cái gì!

      Giáo chủ Hắc Ám nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Khắc Lôi Nhã, nhấtthời kinh hãi. Có khế ước với thần Hắc Ám! ! !

      "Bất quá, nếu nhìn thấy được Nữ Thần Quang Minh bị vạn người phỉ nhổ,thần Hắc Ám thể xuất dưới ánh sáng được vạn người cúng bái, cũng rất tốt. Lão già, ta làm Thánh Nữ của các ngươi, cũng có cái tốt." Lời kếtiếp của Khắc Lôi Nhã thiếu chút nữa làm giáo chủ Hắc Ám bất tỉnh.

      Này, này, làm như mua bán thức ăn cò kè mặc cả?

      Chức vụ Thánh Nữ Hắc Ám rất quan trọng mà cũng có thể cò kè mặc cả? Hơn nữa nguyên nhân nguyện ý làm Thánh Nữ Hắc Ám làm người ta khôngnói nên lời? Chính vì muốn đổi vị trí Nữ thần Quang Minh và Thần Hắc Ám ? !

      "Này, lão già!" Khắc Lôi Nhã cau mày, lên tiếng kéo lại suy nghĩ của Giáochủ Hắc Ám.

      Giáo chủ Hắc Ám sững sờ nhìn trước mắt, lần đầu tiên, lần đầu tiên trong đời ông cảm thấy thất bại như thế. Ông là người bài mưu lập kế cho Thần điện Hắc Ám, tràn đầy tự tin. Mà hôm nay, lần đầu tiên cảm thấy tựti thất bại.

      "Như vậy, tiểu thư Khắc Lôi Nhã, người muốn gì?" giáo chủ Hắc Ám cắn răng từng chữ.

      "Các ngươi có thể cho ta cái gì?" Khắc Lôi Nhã híp mắt hỏi.

      "Ngươi làm Thánh Nữ, có thể điều động người của Thần điện, nhân lực vậtlực tài lực người đều có quyền sắp đặt." giáo chủ Hắc Ám liên tục .

      "A, tài lực?" Khắc Lôi Nhã híp mắt nhìn giáo chủ Hắc Ám, "Các ngươi khôngthể quang minh chánh đại xuất trong mắt mọi người, ở đâu ra tài lực hùng hậu?"

      "Chúng ta có thương hội, phải tín đồ nào của thần Hắc Ám cũng cóMa pháp bóng tối, Đấu Khí, cũng có hơi thở bóng tối." Giáo chủ Hắc Ám giải thích, "Hơn nữa những người bị Thần điện Quang Minh hãm hại,chúng ta cũng giúp đỡ họ. Có rất nhiều mắt đen tóc đen."

      "Ngươi tin lời tiên tri ngàn năm?" Khắc Lôi Nhã khẽ nhíu mày hỏi.

      Lời tiên tri, có mái tóc đen mắt đen dẫn đường cho bóng tối lật đổ ánh sáng!

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 101 : Ngụy quân tử và tiểu nhân

      ‘‘Ta cũng phát có tóc đen và mắt đen có gì khác’’ giáo chủHắc Ám than nhiên .

      ‘‘Chỉ vì lời tiên đoán vô căn cứ mà làm ra hành động như vây’’ Khắc LôiNhã than .

      ‘‘Lời tiên đoán vô căn cứ, chỉ có lũ thần điện Quang Minh mới tinh’’ giáo chủHắc Ám cười nhạt. Tiếp theo vuốt cầm mình thầm, ‘‘Nếu như ngươi có tóc đen mắt đen , ta còn có chút tin lời tiên đoán này. Bất quá thoạt nhìnhoàn toàn dính dáng’’.

      Khắc Lôi Nhã nghe giáo chủ Hắc Ám trong lòng chợt run lên, tóc đen mắt đen ….

      ‘‘ Làm sao thế? Thánh Nữ ?’’ giáo chủ Hắc Ám thấy sắc mặt của Khắc Lôi Nhã hơi đổi, lên tiếng hỏi. Trong mắt lên tia hồ nghi mà Khắc Lôi Nhã biết.

      " có, có gì." Khắc Lôi Nhã lắc đầu, nhết khóe miệng tiếp,‘‘Ai là Thánh Nữ của ngươi? Ta còn chưa đồng ý! ”

      ‘‘Á, ha ha, làm Thánh Nữ của thần điện Hắc Ám chúng ta tuyệt đối bạc dãi ngươi, chúng ta giống như thần điện Quang Minh, ca tụng bằng miệng’’. Giáo chủ Hắc Ám ngượng ngùng cười cười cam kết. Giáochủ Hắc Ám là lời . Đây chính là khác nhau của ngụy quân tử và tiêu nhân.

      Khắc Lôi Nhã nghĩ Đại hoàng tử và nhị hoàng tử tranh quyền càng ngày càngkịch liệt, thần diện Quang Minh cũng trông chừng.Hi Nhĩ gia còn chưa quyết định. Nhưng có việc thể nghi ngờ là, nàng còn là ngườicủa Hi Nhĩ gia và còn là thầy tế của Thần điện, nhất định bị cuốn vào trận tranh đấu này. Nàng quả cần nơi chân chính thuộc về mình và lực lượng để làm hậu thuẫn của nàng.Mà trước mắt thấn diện Hắc Ám chính là nơi tốt nhất !

      “Tốt, giáo chủ Hắc Ám, ta đồng ý làm Thánh nữ của các ngươi. Nhưng ta có 1 điều kiện chính là có thể điều động người của thần điện Hắc Ám. Khi ta cần, ta hi vọng có thể điều điều động người giúp ta hoàn thành số việc ta muốn làm’’ Khắc Lôi Nhã hắng giọng đưa ra cầu của mình.

      "Uh, thành vấn đề!" giáo chủ Hắc Ám lời đáp ứng ngay. Giáo chủ Hắc Ám cười thầm. Cho dù Khắc Lôi Nhã cũng phái người thầm bảo vệ nàng. Đây chính là việc thần Hắc Ám vĩ đại giao phó cho .

      Sảng khoái như vậy? Khắc Lôi Nhã híp mắt nhìn giáo chủ Hắc Ám. Nhìn đến trong lòng giáo chủ Hắc Ám run lên.

      ‘‘Giáo chủ đại nhân tôn kính ……..’’ Khắc Lôi Nhã hồn nhiên mỉm cười, ánhmắt dời qua chiếc nhẫn tay của giáo chủ Hắc Ám. Giáo chủ Hắc Ám ánh mắt của Khắc Lôi Nhã nhìn xuống , ánh mắt rơi xuống chiếc nhẫn taymình, trong lòng hoãn sợ, lập tức che kín chiếc nhẫn của mình, cau mày :" thể như vậy, đây là chiếc nhẫn Gian duy nhất của ta."

      "Ta muốn chiếc nhẫn Gian của ngươi."Nhìn bộ dáng khẩn trương của giáo chủ Hắc Ám, Khắc Lôi Nhã vui .

      "Vậy ngươi muốn làm cái gì?" Hắc Ám giáo chủ còn rất đề phòng mà hỏi.

      "Có đồ tốt gì ? Đừng với ta có. Ngươi đường đường là giáochủ Hắc Ám, phải có vài thứ bảo bối chứ? Thần điện Quang Minh còn ban mấy thứ gì đó đấy!" Khắc Lôi Nhã xấu bụng nhìn giáo chủ Hắc Ám.

      Gíao chủ Hắc Ám trừng mắt nhìn Khắc Lôi Nhã, Khắc Lôi Nhã cũng khôngnói chuyện gì. Hai người cứ như vậy nhìn nhau.

      "Sợ ngươi." giáo chủ Hắc Ám vừa động, tay trống rỗng liền xuất mộtthanh chủy thủ tinh xảo, thanh chủy thủ có hoa văn thần bí cổ xưa.Giáo chủ Hắc Ám đau lòng đưa tới trước mặt của Khắc Lôi Nhã, mắt cốgắng nhìn tới thanh chủy thủ, rồi vô cùng đau lòng : " chủy thủ Khắc Lạp Y, có thể phá tất cả các Lá Chắn Ma Pháp."

      Đồ tốt như vậy?! Khắc Lôi Nhã kiếp sợ! Lão già này lại có đồ tốt như vậy. Vật này quả là vũ khí tốt nhất cho thích khách, là khắc tinh của các phápsư. Khi thích khách đến gần các pháp sư, nếu đối phương có bất biện pháp đề phòng nào dĩ nhiên chỉ con đường đó là chết. Nhưng nếu đối phương có biện pháp đề phòng, tạo lá chắn ma pháp, thích khách cũngchỉ có thể bỏ chạy. Bởi vì chiêu giết được, đồng nghĩa với thất bại nữa. Nhưng có thanh chủy thủ này như vậy. Dù các phápsư có đề phòng mà tạo lá chắn ma pháp, cũng cách nào cản trở.

      "Cám ơn nhiều!" Khắc Lôi Nhã khách sáo , thanh chủy thủ này đốivới nàng mà , quả thực là như dệt thêm hoa gấm! Khắc Lôi Nhã tinhthông thuật thích khách, đến nay cũng chưa có thanh chủy thủ như thế.

      Gíao chủ Hắc Ám tỏ vẻ bi thương. Khắc Lôi Nhã vươn tay nhận lấy, thanhchủy thủ vẫn nhúc nhích. Gíao chủ Hắc Ám nắm chặt thanh chủy thủ, vẻ mặt đau lòng.

      Khắc Lôi Nhã dùng sức lôi kéo, giáo chủ Hắc Ám dùng sức nắm chặt.

      "Lão già, ông muốn làm gì?" Khắc Lôi Nhã hừ lạnh.

      Giáo chủ Hắc Ám lúc này mới lộ vẻ tức giận buông tay lỏng ra.

      "Ngươi, ngươi còn có cầu gì?" tại trong lòng giáo chủ Hắc Ám rỉ máu, giọng cũng có chút run rẩy. Nhưng ông hiểu được, nếu ông đưa ra thanh chủy thủ, vây có gì để thương lượng.

      " căn bản là có gì." Khắc Lôi Nhã suy nghĩ chút, tại quả cần gì rồi. Ánh mắt giáo chủ Hắc Ám đau lòng, Khắc Lôi Nhã đem thanh chủy thủ người thay bằng thanh chủy thủ mới nhận, ném thanhchủy thủ bình thường vào chiếc nhẫn Gian. Giáo chủ Hắc Ám nhìn mà trợn tròn mắt, Khắc Lôi Nhã lại có chiếc nhẫn Gian!

      Khắc Lôi Nhã cầu gì, bởi vì nàng tại cần nhất là đột phá lạiđột phá, phải mạnh hơn. Vấn đề tại là làm thế nào đột phá? Lần trước giữa sống và cái chết đột nhiên lĩnh ngộ đột phá tầng thứ 8. Tầng thứ 9 càng khó khăn hơn.

      "Vậy tốt, lập tức chuẩn bị nghi thức." giáo chủ Hắc Ám trong lòng thở phào nhõm , chỉ sợ Khắc Lôi Nhã liền đổi ý. Trong mắt ông, có thểđơn giản hợp cầu của thần Hắc Ám, Khắc Lôi Nhã chính là chỗ đựa vững chắc! Nhất định phải ôm chặt lấy chỗ đựa vững chắc này.

      "Việc này cần, giảm bớt , để cho người của các ngươi biết là được, tại đưa ta ra ngoài , ta còn có 2 người bạn. Đưa sủng vật của ta rangoài luôn, mao cầu màu trắng và màu đen." Khắc Lôi Nhã đứng dậy thản nhiên .

      "Được, lệnh bài ta đưa cho ngươi, ngươi có thể dùng cái này điều độngngười của thần điện Hắc Ám. Ta ra lênh cho người của thần điện nhớ rõdiện mạo của ngươi, nhưng nếu ngươi muốn điều động người của chúng ta ngươi phải đến đế đô gặp ông chủ của chợ nô lệ." Giáo chủ Hắc ám từ Chiếcnhẫn Gian lấy ra lệnh bài đưa cho Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã nhận lấy, trong lòng kinh ngạc: "Hở, chợ nô lệ là các ngươi mở?".

      " sai." Giáo chủ Hắc Ám gật đầu.

      Chợ nô lệ ở đế đô kia, mỗi ngày đều thu được rất nhiều vàng, tuyệt khoa trương. ngờ ông chủ giấu mặt lại là thần điện Hắc Ám!

      "Ở đế đô các ngươi có khách điếm chứ?" Khắc Lôi Nhã hỏi.

      "Đúng, khách điếm, tiệm châu báu, cửa hàng binh khí đều có." Giáo chủ Hắc Ám gật đầu, thần điện Hắc Ám lớn như vây muốn hoạt động dĩ nhiên là tiêuhao rất nhiều. có số tiền nhiều dĩ nhiên là thể nào. Bọn họcũng giống như thần điện Quang Minh chuyện gì cũng làm vì đãcó người bỏ tiền.

      "Muốn tìm ta đến Hi Nhĩ gia ở đế đô, ta mua y phục của các ngươi , cần tự mình thương lượng." Khắc Lôi Nhã lạnh nhạt .

      "Được." giáo chủ Hắc Ám gật đầu. Thời điểm Nhĩ Bỉ Lai báo cáo với ông,ông cũng tra ra thân phận của Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã chính là cháugái của Hi Nhĩ Cổ Đốn!

      "Cho người đưa ta ra ngoài. Hai người bạn của ta ta đưa họ trở về, những thứ khác quan trọng." Khắc Lôi Nhã tốt bụng trôngnom sống chết của Thánh Nữ.

      "Được." giáo chủ Hắc Ám về phía cửa chính, " theo ta, ta gọi người đưa ngươi ra ngoài. Hai người ngươi , ta cho ngươi gặp, tránh ngươi đảm nhiệm làm Thánh Nữ".

      "Làm phiền ông." Khắc Lôi Nhã , giáo chủ Hắc Ám kích động đến muốnkhóc, đây là câu xui tai nhất trong ngày mà thiếu nữ như ác quỷ hút máunày .

      tới đại sảnh, vốn đại sảnh rất ồn ào trong nháy mắt an tĩnh trở lại.

      Khi giáo chủ Hắc Ám trịnh trọng tuyên bố thân phận của Khắc Lôi Nhã, rất nhiều người đáy mắt tỏa sáng. Bọn họ nhìn thấy tất những điều đó ở giữathủy tinh ký ức.

      Chẳng qua là khi người trong đại sảnh hướng Khắc Lôi Nhã hành lễ KhắcLôi Nhã cũng có chút thích ứng. Mọi người đông nghịt, lại hành đại lễvới nàng

      Khi giáo chủ Hắc Ám ra lệnh cho người ở cửa tản , Khắc Lôi Nhã ngồixuống, Tập Ít Tư mang trà hoa hồng lêncho Khắc Lôi Nhã.

      "Lão già, ngươi có thể đưa ta đến đế đô Lạp Cách?" Khắc Lôi Nhã nhìn Nhi Bỉ Lai hỏi.

      "À? Thánh nữ đại nhân ngươi đến nơi đó làm cái gì?" Nhi Bỉ Lai đối với thay đổi cách gọi, cung kính hỏi.

      "Ta muốn tìm người, rất quan trọng." lúc này trong lòng Khắc Lôi Nhã có quyết định. Tìm lão Thiên Cương Phong! Muốn đột phá tầng 9, mà Khắc Lôi Nhã cách nào lĩnh ngộ được, coi như là có lĩnh ngộ được cũng cách nào tự mình ngăn cản thiên kiếp. đến nơi của lão quái dịđó tiếp tục tu luyện tệ, có lẽ còn có thể cho ít chỉ đẫn cho mình. Nghĩ tới đây, trong đầu Khắc Lôi Nhã bỗng nhiên xuất gương mặt với nụ cười kiệu ngạo của Phong Dật Hiên, biết tại như thế nào?

      " thể." Nhi Bỉ Lai có chút khó xử , "thần Hắc Ám đưa trận pháp nàycho ta, chúng ta chỉ có thể hút người bên ngoài vào Rừng Mộng Ảo, nhưngkhông cách nào đưa người ra bên ngoài."

      "A, như vậy."Khắc Lôi Nhã suy tư chút , "Vậy bọn họ ở trong này ra ngoài bằng cách nào?"

      "Là biên giới với An Mạt Cách Lan." Nhi Bỉ Lai trả lời, "Hai người bạn của người ra khỏi rừng rậm, chúng ta dẫn bọn họ ra ngoài. Sủng vật của ngươi cũng an toàn." Trong giọng còn mang theo sợ hãi, hiển nhiên vẫn còn ở kinh ngạc Lãnh Lăng Vân và Tẫn Diêm tự nhiên có thể an toàn ra khỏi khu rừng Mộng Ảo.

      Khắc Lôi Nhã đứng dậy: "Ta viết phong thơ, ngươi đưa đến tay bạn ta. Sau đó đưa ta ra ngoài là được’’.

      Như vậy tạm thời gặp cũng tốt, cũng biết tên Giáo Hoàng củathần điện Quang Minh kia có chủ ý gì. Lòng Khắc Lôi Nhã cũng có chútlo lắng, nếu tiếp tục như vậy, thần điện cùng Hi gia sớm muộn gì cũng xảy ra xung đột. Thần quyền và vương quyền tranh đấu kéo dài rất nhiều năm.

      Đêm khuya, tường thành An Mạt Cách Lan, bóng người thoáng qua, có bất kỳ thủ vệ nào phát , bóng người vì vậy lướt qua tườngthành, vửa ra khỏi thành biến mất ở trong màn đêm.

      Khắc Lôi Nhã mình con đường ở Lạp Cách Tạp. Chỉ có tìm đượcAn Lệ Toa mới có thể tìm được lão Thiên Cương Phong.

      Mà Khắc Lôi Nhã biết, lúc này chổ ngồi thần bí đảo thayđổi giống như ban đầu.

      Hết chương 101

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 102 : Gặp gỡ kẻ thù thoáng qua

      Trời gần tối, gió lạnh gào thét, bão tuyết gầmrú, làm cho người ta thể mở mắt nổi.

      ra khỏi An Mạt Cách Lan đến Lạp CáchTạp nhất định phải qua đường này.

      chiếc xe ngựa dừng ở mảnh đất trống, có bảy tám người thân cùng trang phục như nhau đưa lưng về phía xe ngựa, đem xe ngựabảo vệ ở giữa, toàn thân đề phòng nhìn phíatrước, kiếm trong tay cũng nắm chặt, vận sứcchờ xuất chiến. Bọn họ đem xe ngựa bảo vệ thậtchặt chẽ.

      Trong xe ngựa người nam tử trung niên đemhai thiếu nữ ôm chặt vào trong ngực. Hai thiếu nữ đều là mỹ nhân mắt ngọc mày ngài, người khoảng mười bảy mười tám tuổi,người còn lại khoảng mười lăm mười sáu tuổi, hai người cũng run lẩy bẩy, mặt che giấu được vẻ sợ hãi.

      "Phụ thân, chúng ta có thể bình an trở về sao? ! ! Thiếu nữ tuổi hơn run rẩy hỏi.

      "Muội sợ cái gì, bên ngoài có hộ vệ mà " Thiếu nữ lớn tuổi hơn mặc dù thanh cũng mang theo run rẩy, nhưng lại cố giả bộ trấn tĩnh lêntiếng khiển trách muội muội của mình.

      "Chúng ta có việc gì." Nam tử trungniên ôm hai thiếu nữ, tâm nhưng tâm trạng vẫntrầm xuống. cũng cảm thấy chắc chắn, bị ma thú Điện Báo cấp bốn nhìn chămchú như thế liệu có thể thoát thân hay .Điện Báo cũng buông tha họ vì ma pháp Điện Chúc Tính có khả năng làm cho tốcđộ bọn chúng y hết tia chớp. Ma thú này cũng khiến rất nhiều người nhức đầu, căn bản khôngcách nào thấy ràng thân hình của chúng, chứđừng là thấy được đòn công kích! Mà ĐiệnBáo trời sinh tính tình hung tàn, dù no bụngnhưng chúng rất coi trọng con mồi, nhất định phải cắn chết hết toàn bộ!

      "xẹt xẹt! A!!" Ở ngoài xe ngựa tiếng hét thảm thương, thê lương vang lên. tên hộ vệbị Điện Báo tập kích! Cánh tay bị cắn mất,cánh tay đó có lẽ tàn phế.

      "Phụ thân!" Trong xe ngựa thiếu nữ mangbộ mặt sợ hãi núp ở trong ngực nam tử trungniên, thân thể run rẩy liên hồi. Mà sắc mặt thiếu nữ lớn cũng trắng bệch mảnh. Giờ phút này nàng ta cũng còn giám những lời an ủinhư vừa rồi nữa. Mặt nam tử trung niên cũng tái nhợt mảnh, chỉ có thể ôm chặt hai nữ nhi của mình trong ngực.
      Ngoài xe ngựa những hộ vệ khác mặc dù tậnmắt thấy người trong đoàn khụy xuống,nhưng hề rối loạn đội ngũ, mà là càngnhanh chóng đem xe ngựa chặt chẽ bảo vệ. thể để người trong xe ngựa ra chuyện gì bất trắc.

      Trong xe ngựa, nam tử trung niên càng thêm hốihận, nên chuẩn bị sơ sài như vậy mà ra cửa, chỉ dẫn theo tám hộ vệ đóng gói đơn giảnrồi lên đường. chừng này tuổi rồi chếtkhông có gì hối tiếc nhưng hai nữ nhi của hắnkhông thể xảy ra bất cứ chuyện gì được.

      "Phụ thân, con sợ. . . . . ." thiếu nữ run rẩy, ngẩng đầu lên, đáy mắt nàng ta tất cả đều là vẻ sợ hãi.

      " sợ, sợ."Nam tử trung niên chỉ có thể nhàng vỗ sau lưng thiếu nữ giọngkhuyên lơn. Mà trong tim của càng thêm hốihận, ban đầu vì sao lại phản đối hai đứa bé nhà mình học ma pháp Đấu Khí, tại bây giờ chút tự vệ cũng có. Chẳng lẽ ông trời muốn cha con chết ở chỗ này hay sao?

      Ngoài xe ngựa lại có tiếng hét thảm .

      Hai thiếu nữ ôm chặt thành đống, thiếunữ bắt đầu sụt sùi khóc: "Phụ thân, nếu ca ca ở chỗ này là tốt."

      Nam tử trung niên trầm mặc. Nhi tử của , làmột thiên tài, cho nên tại Tông, rất lâu chưa trở về.

      Ngoài xe ngựa tiếng kêu thảm thiết lần nữavang lên, còn kèm theo thanh rên rỉ của người bị thương trước đó.

      Nam tử trung niên nhắm mắt lại, trong lòng thở dài, hôm nay, phải bỏ mạng ở đây sao?

      Vừa lúc đó, ngoài xe ngựa lại có hồi xônxao, truyền đến dã thú gào thét, kế tiếp là thanh sợ hãi của bọn thị vệ vang lên.

      "Đại nhân, tại an toàn." Màn cửa của xe ngựa nhàng bị vén lên, lộ ra khuôn mặt mộtngười trẻ tuổi. Nét mặt buông lỏng vàcòn có vẻ kinh ngạc
      "Chuyện gì xảy ra?" Nam tử trung niên kinhngạc hỏi. Mới vừa rồi còn trong tình thế “ ngàn cân treo sợi tóc” mà tại làm sao lại an toàn?

      "Là do vị thiếu niên thuần phục ĐiệnBáo!" Hộ vệ có chút kích động , " Thuộc hạcũng thấy ràng người thiếu niên kia ra tay thế nào, chỉ thấy thoáng Điện Báo nằm ở dưới chân của , kêu lên, cầu xin tha thứ”

      Cái gì?

      Nam tử trung niên vội vàng xuống xe ngựa, màn trước mắt làm cho kinh ngạc mãi thôi.

      thiếu niên thân mặc áo màu đen, đội cái mũ màu đen lớn, đứng hiên ngang ở đó,bêncạnh là Điện Báo, vươn tay vuốt veđầu Điện Báo, Điện Báo ngoan ngoãn đứng yên vẫn hề nhúc nhích, mặc cho thiếu niênvuốt ve. Mà nam tử trung niên càng kinh ngạc hơn nữa khi phát , chân của Điện Báo, hình như khẽ run lên! Thiếu niên này, lại có thể khiếnĐiện Báo hung tàn thuần phục như vậy, hơn nữa nó hình như rất sợ người này. Người này quả nhiên rất mạnh!

      "Vị tiểu huynh đệ này, ngươi cứu mạngchúng ta, xin đa tạ ơn cứu mạng." Nam tử trungniên khách khí hành lễ với vị thiếu niên đó.
      "Thuận đường mà thôi, vừa đúng lúc ta khôngcó ngựa cưỡi" Thiếu niên nhàng phất tay, ý bảo cần để ý chuyện . Sau đó nhảylên lưng Điện Báo chuẩn bị rời .

      "Đợi chút, ân nhân, trời tối rồi. Trước mặt có nhà trọ nghỉ ngơi, bằng lưu lạiđây cùng bọn ta cắm trại qua đêm có được haykhông? Có thể tiện chiếu cố lẫn nhau khi gặpkhó khăn." Nam tử trung niên quan sát vị thiếu niên đó, người này có mang theo bất kỳhành lý gì .Như vậy làm sao có thể cắm trại nghỉ lại ở cái chốn “ trời băng đất tuyết” này được ?
      Thiếu niên trả lời, nhưng cũng lậptức rời .Cái mũ lớn đó che mất phân nửa mặt của vị thiếu niên, nhìn lắm vẻmặt của , càng thể suy đoán ra nghĩ gì.
      "Ân nhân, ta chưa làm gì để cảm tạ ngươi, thậmchí còn biết họ tên của ngươi. Tối naycòn có trận bão tuyết rất dài, ngươi hãy ở lạiđây, chúng ta vẫn còn dư liều ." Nam tử trungniên mở miệng tiếp tục khuyên. Với thực lực rấtcường đại của thiếu niên này nếu như bọn họ có thể cùng nhau lên đường, có thế chắc chắn rằng đoạn đường phía trước tuyệt đối có bấtkỳ nguy hiểm gì! Mặc dù yên lặng lên đường là muốn che giấu tai mắt người khác, nhưng khótránh khỏi những việc ngoài ý muốn. Cho nên cùng vị thiếu niên có thực lực cường hãn như vậy là tốt nhất, chỉ cần bây giờ có thể giữ vị này lại việc thuyết phục dễ dành hơnnhiều. Nhất định phải đem tin tức quan trọng mà mình vô tình có được cho vị đại nhân kia biết.

      "Cũng được." Thiếu niên lạnh lùng câu, xuống khỏi lưng Điện Báo, mà Điện Báo vẫnngoan ngoãn đứng ở nơi đó dám nhúc nhích.

      "Xin hỏi tên họ ân nhân là gì? " Nam tử trungniên mỉm cười khách khí hỏi.

      "Khắc Lôi Nhã ." Khắc Lôi Nhã thuận miệngnói. Trong lòng nghĩ là có người dựng lều cho, chuẩn bị bữa ăn tối cho cũng tồi. mình phải chuẩn bị những thứ này là phiềntoái .

      "Ta là Bố Lạp Ân. Đây là những hộ vệ của ta, xe ngựa là hai nữ nhi của ta, đại nữ nhi TâyLạp và tiểu nữ nhi Mai Lạp." Nam tử trung niên tự giới thiệu mình, " Lần này chúng ta vốn đithăm người thân trở về, ngờ lại gặp phảima thú."

      "Vậy sao" Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt đáp tiếng, lời thừa thải nào.

      Bố Lạp Ân cũng so đo gì cả, nhiều năm kinh nghiệm cho biết, cao nhân tính khí cao ngạo. Nhưng nhìn thân hình, nghe thanh thiếu niên này,tuổi chắc cũng lớn. ( đúng rồi chị Nhã mới 14 tuổi còn hơn đứaút nhà Bác mà tính kiêu lắm )
      Tuổi còn trẻ cũng đạt tới thực lực như vậy, là khó mà tìm được người như thế. Thiênphú như vậy, so với nhi tử thiên tài nhà mình cókhi còn lợi hại hơn.

      Bọn hộ vệ bắt đầu chữa thương băng bó vết thương, những người khác cũng bắt đầu dựng lều, mà xe ngựa, hai thiếu nữ vừa rồi mới ở cửa sổ xe nhìn lén qua bên này, tại đãxuống xe ngựa theo lời phụ thân cảm ơn vị ânnhân cứu mạng. Khắc Lôi Nhã chỉ nhàn nhạt gậtđầu. Nàng cũng muốn dính dáng nhiều tới những người này. Dự định rằng ngày mai trờivừa sáng, cưỡi Điện Báo rời ngay.
      Người này, tuyệt đối phải thương nhân hoặc bình dân. người tản ra cỗ khíchất cao quý. muốn cùng những ngườikhác có bất kì dính dáng gì.

      Hai thiếu nữ vẫn nhìn Khắc Lôi Nhã, muốn nhìn khuôn mặt của nàng, nhưng làm thế nào cũng thấy được. Khắc Lôi Nhã đem viền nón áp xuống vô cùng thấp. Mà người nàng lại tản ra cỗ hơi thở lạnh lùng, từ đầu đếncuối câu câu nào, bộ dạng là muốn từ chối bất kì người nào đến gần, khiến hai thiếu nữ càng tò mò đến gần mà quan sátnhưng thu hoạch được gì.

      Lửa được nhóm lên, xua khí giá lạnh.

      Bố Lạp Ân đem thịt nướng và rượu ngon đưa tớitrước mặt của Khắc Lôi Nhã, Khắc Lôi Nhã nhận lấy rồi nhàn nhạt cám ơn câu cũngkhông gì nhiều hơn cả.

      "Ân nhân, xin hỏi ngươi định đâu?" Bố LạpÂn ngồi ở bên người Khắc Lôi Nhã cẩn thận hỏi.

      "Đế đô của Lạp Cách Tạp." Khắc Lôi Nhã ăn mấy thứ linh tinh rồi trả lời ngắn gọn .

      "Chúng ta cũng đến đó, nếu như Ân nhân ghét bỏ có thể cho chúng ta cùng được hay ? Trong nội tâm Bố Lạp Ân vui vẻ, lại vội vàng hỏi.

      Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày hồi định cự tuyệt, đối phương rồi lại bổ sung lại : "Ânnhân mình muốn dựng trại hẳn là khôngdễ dàng, còn nữa nếu muốn tới Đế đô nhanhnhất, ta biết con đường rất gần."

      Khắc Lôi Nhã nhàng gật đầu: "Vậy cũng tốt."

      Bố Lạp Ân cực kì yên tâm, vì cuối cùng cũngmời được vị thiếu niên có thực lực cường hãncùng nhau lên đường. Mà lời của cũngđả động đến tâm tư của Khắc Lôi Nhã. Nàngkhông phải bởi vì có mang lều và nhữngvật phẩm cần thiết, mà muốn tự mình phải động thủ. Trong Nhẫn Gian cái gì mà chẳng có.

      Ăn xong cơm tối, lều trại cũng dựng xong, Khắc Lôi Nhã cũng ránh mà ngồi nóichuyện phiếm, chui vào trong lều ngủ.

      "Phụ thân, người này lễ phép, khônglên tiếng chào hỏi ai." Đại nữ nhi Tây Lạp khóchịu cau mày.

      "Những cao nhân đều là như vậy." Bố Lạp Ân sờ sờ đầu đại nữ nhi của mình, mỉm cười. !" Cho nên tính khí ca ca cũng giống vậy sao?" Tiểu nữnhi Mai Lạp cau mày hỏi.

      Bố Lạp Ân tức cười, liền nghĩ tới cá tính bướngbỉnh quái dị của nhi tử. Tính toán cả buổi mới nhớ, còn có mấy tháng nữa nhi tử mới có thể trở về. Vào Tông cũng nghĩa là màng tới việc đời, nhưng là cũng phải là đoạn tuyệt quan hệ với người thân. Hàng năm các đệ tử ẨnTông đều có ngày nghỉ được trở về nhà đoàn tụ cùng gia đình.

      Điện Báo nghiêm chỉnh coi chừng phía sau lềucủa Khắc Lôi Nhã , giám rời xa mộtbước. (Em nó rất có tiềm năng để gia nhập đội Pet của chị Nhã gồm các thành viên : Phong Báo, Bạch Đế, Hắc Vũ )

      Sáng hôm sau, Khắc Lôi Nhã theo đám ngườikia, băng qua hạp cốc, quả nhiên so với conđường nàng biết gần hơn nhiều. Tiết kiệmđược hơn nửa thời gian.
      Qua mấy ngày, rốt cuộc cũng đến nơi. Trướcmặt chính là Đế đô Lạp Cách Tạp.

      "Đa tạ chiếu cố ta ở đường , hẹn gặp lại." Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt nhanh với Bố Lạp Ân, cũng cần để ý phản ứng của đối phương như thế nào, nhảy khỏi người Điện Báo,vỗ vỗ đầu nó, sau đó lại chỉ chỉ phía sau, ý bảo Điện Báo có thể rời . Điện Báo sung sướnggầm lên tiếng, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Nhìn màn này bọn hộ vệ cả kinh.

      Khắc Lôi Nhã cất bước về phía trước, để ý phản ứng của mọi người.

      "Phụ thân, người này đúng được nuôi dạy đàng hoàng!" Tây Lạp tức giận cau mày.

      " sao, chúng ta an toàn về đến nhà là đãrất tốt. !" Bố Lạp Ân vừa xoa xoa đầu nữ nhi mình vừa đầu an ủi.

      "Đúng vậy, vẫn là nhờ mà chúng ta được cứu đấy." Ngược lại Mai Lạp đối với Khắc LôiNhã cảm thấy vô cùng hứng thú.

      "Tốt lắm tốt lắm, chúng ta về nhà thôi. Ta còn có chuyện rất quan trọng muốn làm." Bố LạpÂn lại xoa đầu hai nữ nhi của mình, trong lònggấp gáp, muốn mau chóng tới phủ đệ của PhongGia, gặp An Lệ Toa đại nhân, đem tin tứcquan trọng vô tình lấy được cho an lệToa đại nhân.

      Bố Lạp Ân có trở lại Liên Gia, trực tiếpđi Phong Gia.

      Kêu hai nữ nhi của về nhà trước.

      Vừa đến nhà cửa, liền thấy bóng lưng làm cho các nàng giật mình.

      "Ca ca!"

      "Ca ca!"

      Hai thiếu nữ mừng rỡ, chạy nhanh về phíatrước.

      "Tây Lạp, Mai Lạp." mặt nam tử trẻ tuổi lên nụ cười nhàn nhạt.

      "Ca ca, tại sao huynh lại trở về hôm nay thế? phải còn mấy tháng nữa mới tới ngày nghỉ của huynh sao?" Tây Lạp mừng rỡ hỏi.

      Mai Lạp cũng trợn to hai mắt chờ câu trả lời của .

      " Lần này Ta ra khỏi sư môn là có chuyện quan trọng muốn làm." Nam tử trẻ tuổi mỉm cười, "Cho nên thuận tiện trở về thăm hai muội." làm sao có thể về nhiệm vụ lần này cho người khác nghe được? Lần này xuất môn là đuổi theo hung thủ sát hại Dư Trưởng Lão! tình có đầu mối. từng có người nhìnthấy Dư Trưởng Lão xuất tại thành PhongHoa, chờ đêm đến để ra khỏi thành. Chỉ cần chạy tới chỗ đó, bắt được hơi thở linhhồn còn sót lại của Dư Trưởng Lão, chiếu Ấn Kính Tướng Hồn lên có thể tái tình cảnhlúc ấy, có thể tìm ra ai là kẻ sát hại Dư Trưởng Lão!

      Nhất định phải báo thù cho trưởng lão!

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 102: gặp kẻ thù thoáng qua
      ( tiếp theo)

      Khi Khắc Lôi Nhã tới trước cửa phủ đệ Phong gia lại gặp mặt Bố Lạp Ân.

      Bố Lạp Ân kinh ngạc nhìn Khắc Lôi Nhã : "Ânnhân, ngươi cũng tới nơi này sao?"

      "Ta tới tìm người." Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt nóimột câu. có người vào thông báo rồi. Hộ vệ cũng bởi vì Khắc Lôi Nhã trang phục bình thường mà xem thường bẩm báo chậm trễ,có thể thấy được là do Phong gia rất nghiêmchỉnh trong việc huấn luyện. Chẳng qua là khihộ vệ nghe thấy thiếu niên bình thường báo tên là Khắc Lôi Nhã, tỏ ra rất kinh ngạc. Hy Nhĩ Khắc Lôi Nhã, lần đầu tiên trong đại hội tỉ võ làm rung động cả hội trường,đối với mọingười kí ức này còn rất mới. Nàng nhiều lầnthay đổi cục diện trận đấu, đánh bại người nhàhọ Hoa. Nhưng nhân vật phong vân như vậy vàthiếu niên ở trước mắt thực sao? Thờiđiểm Khắc Lôi Nhã bỏ cái mũ to tướng đầuxuống, trong lòng hộ vệ lúc này mới căng thẳng,người trước mắt nào phải vị thiếu niên xa lạ nào,đúng là Khắc Lôi Nhã ! người có đôi mắt màu xanh lục và dung nhan tinh xảo, diễm lệlàm cho những ngườiđã từng quan sát trận so tài kia vĩnh viễn cũng có cách nào quênđược. Mặc dù chỉ xem qua Thủy Tinh Ký Ức,và Vô Pháp Vong Ký.

      Tìm người? Bố Lạp Ân nghi ngờ, thiếu niên này tới Phong gia tìm người? quan hệ ra sao vớiPhong Gia? Vừa lúc đó, trong cửa lớn vang lênmột hồi tiếng bước chân dồn dập.

      trận gió thổi qua, thân đỏ rực quần áoAn Lệ Toa xuất nữa trước mặt bọn họ.

      "An Di." Khắc Lôi Nhã lần này còn để ý thân phận gì nữa, tự nhiên hô lên hai chữ này.mặt An Lệ Toa tươi cười, tâm tình thoạt nhìn vôcùng tốt, nắm lấy tay Khắc Lôi Nhã , thân thiếtnói: "Sao con lại tới đây? Ta còn tưởng rằng sẽrất lâu nữa con mớitrở lại đây thăm ta đấy."

      "Con, thực ra con muốn An Di mang con tớichỗ lần trước."Khắc Lôi Nhã ngại vì chungquanh có người, chỉ là như vậy .

      "Hả? Ha ha, được được." An Lệ Toa vừa nghe,đầu tiên là ngẩn ra, tiếp cười xấu xa ,y như nụ cười lúc lừa gạt Lợi Á , làm Khắc Lôi Nhã lúngtúng hồi.

      " thôi, chúng ta vào trước rồi " An Lệ Toa lôi nắm tay Khắc Lôi Nhã kéo , hoàn toànbỏ quên Bố Lạp Ân đứng ở bên .

      "An đại nhân." Lúc này, Bố Lạp Ân nhìn thấy An Lệ Toa chuẩn bị vào, rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, lên tiếng vội vàng gọi

      "Hả? Lạp Ân?" An Lệ Toa kinh ngạc nhìn BốLạp Ân đứng ở cửa, "Ngươi phải phải vềthăm quê của phu nhân ngươi hay sao?"

      "Có chuyện quan trọng muốn hướng ngài bẩm báo, cho nên về tới trước rồi." Bố Lạp Ân xong, ánh mắt lại dừng lại ở người của Khắc Lôi Nhã, trong lòng suy đoán thân phậncủa Khắc Lôi Nhã. An Lệ Toa đại nhân tự nhiênthân thiết đối với thiếu niên này như thế. Chẳnglẽ là bằng hữu của Phong Thiếu Gia? sắc mặt của An Lệ Toa có chút nghiêm túc, nàng biếtluôn luôn Bố Lạp Ân là người luôn nghiêm túc nếu như là có chuyện muốn tuyệt đối là chuyện rất quan trọng.

      " thôi, vào đây ." An Lệ Toa vào trước.Bố Lạp Ân vội vàng theo.

      Tới cửa thư phòng.

      "An Di, con khônglàm phiền người nữa." Khắc Lôi Nhã có chút ngượng ngùng .

      "Cũng tốt, con tìm Dật Hiên và sư phụ ta , quyển trục truyền tống này cho con, con biets phải tìm sư phụ ta là tốt rồi ." An Lệ Toa cũng miễn cưỡng giữ Khắc Lôi Nhã .

      " cám ơn An Di, con lại làm phiền người rồi." Khắc Lôi Nhã áy náy , trong mắt thể lòng biết ơn sâu sắc.

      "Ha ha, , tiểu tử Dật Hiên gặp lại con, nhấtđịnh vui mừng đến chết." An Lệ Toa cười hípmắt rồi đưa cho Khắc Lôi Nhã quyển trục Truyền Tống.

      "Cám ơn An Di." Khắc Lôi Nhã nhận lấy quyểntrục. “Bố Lạp Ân, thôi, chúng ta vào đây rồi " An Lệ Toa đẩy cửa vào thư phòng, Bố Lạp Ân quay đầu lại liếc nhìn Khắc Lôi Nhã xé quyển trục biến mất tại ngay chỗ, mặt tràn đầy nghi ngờ hiểu.

      Khi Bố Lạp Ân đem tình bẩm báo, An LệToa cau mày, tỉnh táo "Chuyện này, khôngcần cho bất kì kẻ nào. thầm xử lý làđược."

      "Dạ, đại nhân. Ta cho bất kì kẻ nào hết. Tảng đá lớn trong lòng Bố Lạp Ân rốtcuộc cũng để xuống. Chuyện gì cũng chỉ cần đến tay vị đại nhân trước mặt này, coi như đãgiải quyết xong nửa, rốt cuộc có thểyên lòng.

      "Được rồi, ngươi xuống , ngươi cũng mệt mỏi rồi,về nhà nghỉ ngơi !" An Lệ Toa sớmchú ý tới Bố Lạp Ânngay cả y phục cũng chưa có thay.

      " sao, ta chỉ lòng nghĩ nhanh chóng chút đem chuyện này bẩm báo cho đại nhân biết." Bố Lạp Ân mỉm cười, chưa muốn rời .

      " Vậy còn có việc gì sao?" An Lệ Toa nghi ngờhỏi.

      "An đại nhân, người thiếu niên vừa rồi kia, là ân nhân cứu mạng của ta, ở đường ta và nữ nhi của ta bị Điện Báo tập kích, là cứu chúngta, ngờ là bằng hữu Phong Thiếu Gia."lúc này Bố Lạp Ân mới ra chuyện mình tò mò. “ Ha ha ." An Lệ Toa tâm tình lại rất tốt nở nụ cười , "Ngươi còn nhớ ở đại hội tỷ võ có nhân vật tên Khắc Lôi Nhã ?Nàng ta chính là ngươi thay thế Lý gia xuấtchiến."

      Bố Lạp Ân sửng sốt, Khắc Lôi Nhã ? Khắc Lôi Nhã ! Người kia căn bản cũng phải làthiếu niên, mà là thiếu nữ. Lần nàytoàn bộ nghi ngờ trong lòng có lời giải đáp. Khó tráchĐiện Báo là ma thú cấp bốn mà cũng sợ nàng ta, ra là thực lực quá cường hãn. Đó chính là Hy Nhĩ Khắc Lôi Nhã . Người đánh bại Hoa NghệLâm .Mới chỉ là thiếu nữ mười bốn tuổi mà thực lực cường hãn.
      "Được rồi, ngươi . Khắc Lôi Nhã cũng có để ở trong lòng, đối với nàng mà chỉ là nhấc tay cái, ngươi cũng cần để ý." An Lệ Toa nhìn bộ hạ cũ của mình, biếthắn nhất định ghi nhớ, sợ là trong lòng còn rối rắm biết báo đáp ân tình Khắc Lôi Nhã như thế nào.

      "Dạ, An đại nhân." trong lòng Bố Lạp Ân rung động, cáo lui rời .

      Bố Lạp Ân về đến trong nhà, thấy được nhi tử cùng hai nữ nhi cười , nhi tử cũng nhìn thấy trở về, kêu lên:

      "Phụ thân." Tạp Tháp Nhĩ đứng lên nghênh đón phụ thân của mình.

      "Tạp Tháp Nhĩ,sao con lại trở về hôm nay?" Bố Lạp Ân kinh ngạc nhìn nhi tử đột ngột trở về báo trước. nhớ có lầm là thời gian nhi tử được nghỉ phép chưa tới mà.

      "Con trở về làm chút chuyện, thuận đường tới thăm cả nhà." khuân mặt tuấn của Tạp Tháp Nhĩ lên nụ cười nhàn nhạt.

      "À! ra là như vậy."Bố Lạp Ân nhìn Tạp Tháp Nhĩ trước mắt lại thành thục thêm chút,trong lòng có chút vui mừng. Mặc dù Tạp ThápNhĩ vào Tông quan tâm đến việc đời, thể vào triều làm quan, nhưng nếu như trong nhà có chuyện, có thể về nhà trợ giúp."Thực lựclại tăng lên ít rồi." Bố Lạp Ân mỉm cười vỗ vỗ bả vai con trai của mình, trong lòng chợt dâng lên ý niệm kỳ quái, nhi tử thiêntài của nếu so sánh cùng Khắc Lôi Nhã, ai hơn đây? Đều là pháp sư thuộc hệ Hỏa! ! “Rất nhiều người thực lực mạnh hơn con, con cố gắng nhiều hơn." tới chỗ này, sắc mặtTạp Tháp Nhĩ nghiêm túc hẳn lên, tiếp đó hắnnói,
      "Phụ thân, đường trở về mọi người gặp nguy, được vị thiếu niên cứu phải ? !" Tây Lạp cùng Mai Lạp đem kinh nghiệm cho .

      "Ha ha, phải thiếu niên, là thiếu nữ."Bố Lạp Ân nở nụ cười, "Là người ngày ấy đánhbại Hoa Lệ Lâm trong cuộc tỉ võ, nàng chính là Hy Nhĩ Khắc Lôi Nhã”

      "Sao cơ ?" Tạp Tháp Nhĩ nghi ngờ.

      Tây Lạp cùng Mai Lạp lại kinh hô lên, giọng tràn đầy sùng bái: "Phụ thân, có haykhông? là nàng ta sao?"

      " là nàng sao? ! Phụ thân, nàng ta làm sao xuất tại nơi này được? đángtiếc, thể chuyện nhiều cũng nàng ấy!"

      Ngày đó Đại hội tỉ võ kịch tích để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng hai người. Người thiếu nữ kia làm cho toàn thể mọi người đềurung động.
      Tạp Tháp Nhĩ nghi hoặc nhìn hai tiểu muội của mình kích động, hai tiểu tử kia ngoại trừ mình ra chưa bao lộ ra vẻ mặt sùng bái cực độ như vậy đối với người khác.
      "Tạp Tháp Nhĩ, Ký Ức Thủy Tinh của ta có ghichép cuộc tỉ thí ngày đó, con xem chút ,có lẽ đối với người tu hành có thể trợ giúp ítnhiều. Nàng cũng là pháp sư hệ Hỏa. Nhưng ngọn lửa của nàng là màu vàng." Bố Lạp Ân hoàn toàn biết, hành động vô ý của mìnhsau này mang lại hậu quả khôn lường ra sao.
      Khi Tạp Tháp Nhĩ xem xong hình ảnh ở trongKý Ức Thủy Tinh, sắc mặt bổng nhiên mộtmảnh nặng nề.

      "Phụ thân, người có thể cho con mượn cái Kí Ức Thủy Tinh này ." ánh mắt Tạp ThápNhĩ rời hình ảnh thiếu nữ trong quả cầuthủy tinh, mà vẫn rót vào ma lực vào, biết thêm bao nhiêu lần để quan sát hơn hình ảnh bên trong.
      "Được, con cứ cầm lấy." Bố Lạp Ân tuyệt đối cảm thấy kỳ quái khi nhi tử của mình đưa ra cầu này. Đứa con trai này người đối diện với người khác luôn giữ thái độ hòa ái dễ gần, nhưng ra là tâm cao khí ngạo, đembất kì người nào để ở trong mắt.Ban đầu nhi tử nhà mình cùng Hoa Nghệ Lâm đánh trận,trận chiến ấy ai biết kết quả cụ thể như thế nào, chỉ là từ đó trở Hoa Nghệ Lâm khônghề xuất trước mặt của nhi tử. Sau đó, nhi tử lại bị Tông mời gia nhập, vì vậy từ đó bắt đầu con đường tu hành.

      Tạp Tháp Nhĩ nhanh chóng cầm quả cầu thủytinh cất , rồi đứng lên : "Phụ thân, đến lúc ta phải rồi. Chuyện lần này rất trọng đại."

      Bố Lạp Ân gật đầu, hiểu được quy củ củaẨn Tông : " . Cẩn thận chút, tự chăm sóc mình tốt.

      Trong lòng của Tạp Tháp Nhĩ lâu khôngcách nào bình tĩnh được. Trong Kí Ức ThủyTinh chính là thiếu nữ đó, nàng cứ như thế mê hoặc lòng người. Đóa hoa sen nổ rộ trong nháymắt, khoảng khắc đó tất cả giống như đều ngưnglại . Ngọn lửa màu vàng, ngọn lửa đó là thế nào? Tạp Tháp Nhĩ tâm tình rối bời, tay nắm chặt lạibuông ra, vừa buông ra lại nắm chặt.

      rất muốn gặp nàng chút, cùng với nàng đánh trận!

      Lúc này Khắc Lôi Nhã đến cái hòn đảo thần bí kia.
      Thấy được rất màn rất chi là 囧, nhưngkhông thấy bóng dáng Phong Dật Hiên .

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 103: Gặp lại Phong Dật Hiên
      màn này quá 囧 .

      Vốn là có căn nhà gỗ ở đây giờ lại khôngthấy, mặt đất là mớ hỗn độn . Khắp nơitoàn là gỗ xốc xếch chất đống. Còn giường, đồ dùng nhà bếp, bàn ghế, ngổn ngang khắp nơi.Hình như vừa trải qua cuộc đại chiến nào đó. Thiên Cương Phong lão tóc rối như cái ổgà, đưa lưng về phía Khắc Lôi Nhã cầm cái chùy khua khua gõ gõ sửa chữa gì đó, cònđâu là hình tượng Tuyệt Thế Cao Thủ ?

      Khóe miệng Khắc Lôi Nhã khẽ co quắp, chỉ nghe thấy Thiên Cương Phong lão trong miệng hùng hùng hổ hổ chửi bới: "Cái tên tiểu tử thốinày, lại dám đem chỗ này của ta phá hủy thànhnhư vậy, để cho ngươi nếm chút đau khổthật là phải đạo."

      màn này là do Phong Dật Hiên đạo diễn?

      "Thiên Cương Phong lão. . . . . ." thanhKhắc Lôi Nhã yếu ớt hô lên .

      "Hả?" Thiên Cương Phong lão hung thần ác sát quay đầu lại nhìn nàng, thái độ ràng biểu đạt,t tâm tình tốt, chớ nên trêu chọc.

      "Đây là có chuyện gì xảy ra?" Khắc LôiNhã nhìn mặt đất đầy hỗn độn.

      "Lại còn hỏi chuyện gì ư? Cái tiểu tử thối kia đột phá đến tầng thứ chín, trực tiếp phá hủy cảchỗ này của ta." Thiên Cương Phong lão hung thần ác sát vung vung cái chùy thủ trong tay.

      "Sặc . . . . ." Khắc Lôi Nhã nhìn Thiên CươngPhong lão phát điên lên, tại sao nàng lạicảm thấy lão tức giận nhưng lại còn có chút vui mừng?

      "Ha ha, sau đó ta liền đá cước bay đếnkhông gian tu luyện rồi. Nơi đó cao thủ nhiều như mây, ta cũng tin ngược chết được tên tiểu tử thối đó." Thiên Cương Phong lão chống nạnh cười ha ha, đắc chí thôi ( Lão này có họ hàng gì với cái lão Khắc Lý Phu thế? )

      " gian tu luyện? Là nơi nào vậy ?” Khắc Lôi Nhã nghi ngờ, đây là lần đầu tiên nàng ngheđược cái nơi như vậy.
      "Chỗ đó à, rất nguy hiểm, cũng rất hấp dẫn. Là nơi tu luyện rất tốt.Ta và lão tặc Tư KhôngLâm từng đến đó. Ở trong đó chỗ nào cũng có cường giả, cá lớn nuốt cá bé." Thiên CươngPhong lão híp mắt nhớ lại.

      Cónơi như vậy sao? Vì sao chưa từng nghe qua?

      "Vì sao con chưa từng nghe qua nhỉ, hơn nữacũng có sách vở gì ghi lại." Khắc LôiNhã nghi ngờ.

      "Ha ha, , con làm sao biết được, về phương diện này, đạt tới thực lực nhấtđịnh có cách nào tiến vào thế giới kia, ở đó và cái thế giới này hề giống nhau, ở đó rất tàn khốc, cá lớn nuốt cá bé, tất cả đều là dựa vào thực lực để chuyện." Tư Lâm ngồi xuống, cầm công cụ trong tayvừa vứt xuống, vừa nhìn Khắc Lôi Nhã ," , con tới nơi này làm cái gì?"

      "Con, con thủy chung có cách nào độtphá tầng tiếp theo Liên Hoa Bảo Giám,vẫn mực ở tầng thứ tám. Cho nên, con muốn tới thỉnh giáo tiền bối. . . . . ." Khắc Lôi Nhã cắncắn môi, ra mục đích chính của mình.
      , con có biết cách nhanh nhất khiếnthực lực của người cường đại là gì " mặt Thiên Cương Phong lão nghiêm túcnói.

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, nhìn Thiên CươngPhong lão, nàng biết, Thiên Cương Phong lãohỏi như vậy, nhất định ông ấy có đáp án.

      "Đó chính là ngừng đối kháng cùng vớicường giả, mất còn để thức tỉnh thựclực của bản thân." Thiên Cương Phong lão nhõm.

      "Nếu có mạnh lên được sao?" Khắc Lôi Nhã giựt giựt khóe miệng hỏi.

      "Vậy chỉ còn nước chết chứ sao." Thiên Cương Phong lão coi như chuyện đương nhiênmà trả lời. Khắc Lôi Nhã im lặng. Cái này mà gọi là biện pháp ư?

      Nhưng Khắc Lôi Nhã lại suy nghĩ đến thời điểm chống lại Hoa Nghệ Lâm, thời điểm đó cái chết gần trong gang tấc, trong khoảnh khắc đónàng lĩnh ngộ được tầng thứ tám của LiênHoa Bảo Giám .

      Tiểu tử thối kia cũng gặp vấn đề trong đột phácánh giới, cho nên ta ném tới đó. Có thể trở lại hay tất cả phụ thuộc vào bản thân ." Thiên Cương Phong lão ngáp dài, lúc nàymới ra mục đích thực đưa Phong Dật Hiên . Thiên Cương Phong lão nghiêng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã , " còn con, con cũngphải đột phá, vậy con muốn hay ?Đốivới Liên Hoa Bảo Giám ta cách nào cho con lời khuyên gì nhiều, bới vì bí pháp này vốnlà của lão tặc Tư Lâm sáng chế. tại ta cũng biết tung tích ."

      "Con ." Khắc Lôi Nhã có chút do dự nào, kiên quyết .

      "Ha ha, , tệ!" Thiên Cương Phong lão đứng lên mà cười cười ha ha, "Ta đưa con , tiểu tử kia mới bao lâu, các con có thể gặp được nhau."

      Thiên Cương Phong lão cũng trì hoãn, vộivàng lấy trong Nhẫn Gian ra rất nhiềukhoáng thạch, mặt đất bày ra trận pháp, làmột trận gồm tám mũi nhọn!

      " đến đó, phải cẩn thận chút. Nếu các con muốn trở lại, nhất định phải đến được ngọnnói cao nhất, nơi đó mới có Truyện Tống Trận. Nhưngmuốn đến đó hoàn toàn dễdàng.Đến đó các con tự dưng biết." Thiên Cương Phong lão bắt đầu khởi động trận pháp,ánh sáng màu trắng dần dần sáng lên.

      “ Vâng." Khắc Lôi Nhã gật đầu, vào trongTruyện Tống Trận, bạch quang che mất thânhình Khắc Lôi Nhã, Khắc Lôi Nhã biến mất ởtrong Truyền Tống Trận.

      "Ai nha, lại hao tốn rất nhiều quáng thạch của ta rồi." Thiên Cương Phong lão nhìn số khoáng thạch đất đau lòng mà hô lên như vậy.Những quáng thạch này, có tiền cũng khôngmua được. Có thể cung cấp đủ năng lượng cường đại cho Truyện Tống Trận, sau đó còntruyền tống người. Thần điện Quang Minh tự nhiên cũng có những thứ đồ này, chỉ có ở thời điểm khẩn cấp mới sử dụng. Có thể thấy được những quáng thạch này trân quý đến mức nào. Mà Thiên Cương Phong lão vừa tiêu hao cả đống lớn.

      Thiên Cương Phong lão đặt mông ngồi xuống, nhìn đầy đất khoáng thạch, : "Ta tin tưởng hai người các con nhất định có thể trởvề."

      Khắc Lôi Nhã chỉ cảm thấy dưới chân khẽ phồng lên, trước mắt nàng là mảnh hắc ám, thời điểm sáng lên lần nữa, cảnh tượng chungquanh thay đổi giống như cũ nữa.Chung quanh là mảnh rừng rậm xanh ngắt, còn tới kịp quan sát cẩn thận chungquanh, liền bị tiếng gầm lên thu hút chúý nàng.
      "Tiểu tử thối, biết điều, ta coi trọngngươi là phúc phận của ngươi!" thanh bén nhọn chói tai vang lên, trong giọng là thẹn quá hóa giận.

      "Cái mụ già xấu xí ghê tởm này, chết ." Mà thanh đáp lại kia Khắc Lôi Nhã lại rất quenthuộc.

      Phong Dật Hiên!

      Khắc Lôi Nhã nhanh chóng hướng tới phát ra thanh, chỉ vì nàng có thể nghe ra thanhcủa Phong Dật Hiên có chút ổn định, cách khác Phong Dật Hiên chắc chắn bị thương!

      Ầm!

      tiếng vang lên lớn, Khắc Lôi Nhã xôngtới liền nhìn thấy người nữ tử xinh đẹptrong tay cầm thanh kiếm to và bén nhọn công kích Phong Dật Hiên. Phong Dật Hiên cấptốc lui về phía sau, đối với , cùng chiến sĩ cận chiến là hành động rất sáng suốt. Mà khóe miệng Phong Dật Hiên lêntia đỏ thẫm rằng giờ phút này ởthế hạ phong. xinh đẹp hình như cũngkhông muốn lập tức giết chết Phong Dật hiên, mà là từng bước từng bước mà ép sát, sử xuấtma pháp đem Phong Dật hiên ép đến mức là nhếch nhác, trước mắt lại là kiếm khí bén nhọn cho làm phép, ép chỉ có thểkhông ngừng lui về phía sau.

      xinh đẹp đó rất mạnh, tốc độ cũng rấtnhanh. Hơn nữa, nàng luôn chớp thời cơ, bén nhọn công kích từng đợt sóng tiếp nối nhau,khiến Phong Dật hiên muốn làm phép cũngkhông có thời gian. Đây là kinh nghiệm chỉ cóthể chiến đấu rất nhiều lần mới có thể nắm được chính xác điểm này. Ma pháp, dù là niệm chú ngữ, cũng cần dùng ít thời gian, mà nữ tử cả người đầy mê hoặc này, cũng cho Phong Dật Hiên chút thời gian.
      Kiếm Thương Lan trong nháy mắt xuất trêntay Khắc Lôi Nhã, nàng liền điểm mũi chân mộtcái, bay vút lên, tiến đến nghênh đón công kích . Nàng là vì Phong Dật Hiên mà đỡ kiếm này.

      Choang!

      Thanh binh khí va chạm vào nhau vang lêntrong rừng rậm.

      "Khắc Lôi Nhã !" Thanh Phong Dật Hiênvang lên vừa mừng vừa sợ.

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, mặt nặng nề, chỉ vì lầnđầu giao thủ, mà cảm thấy thực lực của đối phương.

      xinh đẹp này thực lực quả là rất mạnh,tốc độ cũng rất nhanh.

      "Ngươi là ai? !" Mặt xinh đẹp tức giận nhìn Khắc Lôi Nhã gầm lên. Mắt thấy chuyệntốt sắp thành, lại đột nhiên xuất đâu ra mộtcon nhóc phá hỏng!

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc , chỉ tỉnh táongăn cản công kích xinh đẹp kia .

      Chỉ cần cầm cự lúc là đủ rồi, kéo dài mộtchút thời gian cho Phong Dật Hiên.Thời gian đãđủ cho Phong Dật hiên làm phép! Thân là Ma Pháp Sư, thực lực và phương diện tốc độ của BỉKhắc Lợi Á Phong Dật Hiên còn kém hơn chút. Nhưng đạt trình độ ma pháp. . . . . .

      trẻ đẹp này rất mạnh, nhưng còn chưa đủ!

      Phong Dật hiên đứng lại, hai hàng lông mày nhíu chặt, ngón tay trung kéo lê hìnhcung, khẽ quát tiếng: "Phong tù!"

      Trong nháy mắt, khí chung quanh nhanh chóng lưu động ,ngay lập tức xinhđẹp nhanh chóng tạo thành đạo lá chắn chung quanh thân mình. Khắc Lôi Nhã lui về phía sau, xinh đẹp muốn đuổi theo, lại bị cỗ sức gió cường đại hất trở lại, chung quanh gió càng ngày càng lớn, đem giamcầm tại bên trong.

      Khắc Lôi Nhã nhìn này chiêu Phong Tù bén nhọn, khẽ nhíu mày, trình độ Phong Dật Hiên cư nhiên lại tăng nhanh như vậy.

      thanh ngừng vang lên, là do gáixinh đẹp dùng kiếm chém bức tường gió kia.

      Khắc Lôi Nhã thu kiếm lại, cùng Phong Dậthiên liếc mắt nhìn nhau, có lời nàothừa thải, ngầm hiểu ý tứ của đối phương.

      Sau khắc, ở bên trong xinh đẹp đãbắn ra Đấu Khí, sử dụng kiếm bổ vào bức tườnggió kia. Vậy mà còn chưa chờ nàng ta lấy lạitinh thần, trước mắt đập vào chính là ngọn lửamạnh hừng hực hiêu đốt! Ngọn lửa màu vàng tản ra hơi thở nóng bỏng khác thường làm cho nàng trong lòng cảm thấy quái lạ dị thường, nghĩ nhanh chóng né tránh, lại phát cócách nào lui về phía sau.

      Chỉ vì Phong Dật hiên lần nữa sử dụng phong tù, xinh đẹp bị ngọn lửa hung mãnh lần nữagiam ở bên trong.

      Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Khắc Lôi Nhã và Phong Dật Hiên có chút cử độngnào.

      Khắc Lôi Nhã giơ tay lên, tay nàng lại lập tức xuất thanh trường thương do ngọn lửa màu vàng hóa thành.

      "!" tay Khắc Lôi Nhã lui về phía sau lấy đà, nữa nhắm ngay cùng hướng ngọn gió kia toànlực phóng ra.

      Hỏa Diễm Thương gào thét bay về phía Phong Tù, Phong Tù tự động nứt ra cái hố khiến Hỏa Diễm Thương thuận lợi xuyên thẳng qua..

      Phong Dật Hiên và Khắc Lôi Nhã phối hợphoàn toàn là chê vào đâu được. Từ khi Khắc Lôi Nhã ngăn cản nữ tử đến đánh gụcnàng ta, chỉ là hai phút ngắn ngủn! Hai người ăn ý cỡ nào.

      thanh thê lương vang lên, kế tiếp khôngnghe thấy bất kì thanh nào nữa , chỉ cònngọn lửa thiêu đốt mọi thứ, trong khí từ từ bắt đầu tràn ngập g cỗ khét lẹt .

      Giải quyết xong đẹp đẽ này, lúc này hai người mới nhìn về phía đối phương.

      "Khắc Lôi Nhã , sao nàng lại tới đây?" Phong Dật Hiên vui mừng nhưng lòng vẫn có tia lo âu. gian tu luyện, nơi này phải nơi nguy hiểm bình thường, vừa tới liền gặp được cường giả như vậy. Như vậy kế tiếp . . . . . .

      " Mục đích cũng giống ngươi." Khắc LôiNhã quay đầu nhìn Phong Tù và ngọn lửa đãdần dần biến mất, lạnh nhạt , "Chuyện gì xảy ra vậy? Tiền bối vừa đem ngươi đưa tớiđây lâu, làm thế nào mà nhanh như vậyđã cùng nàng ta giao đấu vậy. . . . ."

      Hỏi tới điều này, mặt Phong Dật Hiênthoáng qua vẻ lúng túng, cách nào mở miệng là mụ già xấu xí biết xấu hổđó nhìn trúng muốn mang về làm ngườihầu kiêm nam sủng của mụ.( tội nghiệp người đẹp. Như thế mà bị Phong chê xấu)
      Khắc Lôi Nhã nhìn vẻ mặt có chút khác thườngPhong Dật Hiên liền hiểu , cũng nữa hỏi nữa, mà là cau mày : "Trước tiên chúngta phải làm việc này ."

      "Ân." Phong Dật Hiên nhìn thấy Khắc Lôi Nhã hỏi tới nữa, trong lòng thở phào nhẹnhõm.

      "Đúng rồi, cái này cho ngươi." Từ trong Nhẫn Gian, Khắc Lôi Nhã móc ra chiếcnhẫn đưa ra trước mặt của Phong Dật Hiên.

      Phong Dật Hiên mắt trợn to, ngây ngốc nhìnchiếc nhẫn trong tay Khắc Lôi Nhã, hồi lâukhông hề cử động.

      "Thế nào? cần? Vậy thôi." Khắc LôiNhã làm bộ muốn thu chiếc nhẫn trở về.

      Phong Dật hiên lại nhanh tay đoạt lấy, cười hề hề nhìn bảo bối tay mình, liên tục ngừng : "Muốn! Làm sao lại muốn ".

      " máu nhận chủ thôi." Khắc LôiNhã nhìn máu rỉ ra ở khóe miệng Phong Dật Hiên, khỏi cười nhạt, cần cắn ngóntay, chỉ cần trực tiếp lấy máu ở khóe miệng làđược rồi.
      Phong Dật Hiên đem chiếc Nhẫn Gian đãlà của mình mở ra , cảm nhận được gianbên trong, càng thêm kinh hãi. giankhông ngờ lại to lớn như thế! Khắc Lôi Nhã lạitặng đồ trân quý như thế! Vật này làm sao nàng có được? Mặc kệ như thế nào, giờ phút này trong lòng Phong Dật Hiên cảm động cũnglà .

      "Khắc Lôi Nhã , Đây là nàng cầu hôn ta sao?" Phong Dật Hiên vuốt chiếc nhẫn ngón tay cười hì hì, lại khôi phục dáng vẻ muốn bị người khác đánh.

      " Trả ta chiếc nhẫn." mặt Khắc Lôi Nhã lạnh lẽo, u ám phun ra câu như vậy.

      " máu nhận chủ rồi." Phong Dật hiên hảhê gật gù , "Ta thể nào buông thaquyền sở hữu nó . Trừ phi, nàng giết ta."

      Bốp!

      Sau khắc, Phong Dật Hiên che mặt củamình ngồi chồm hổm mặt đất kêu rên, mộtquyền này Khắc Lôi Nhã ngay giữa mắt Phong Dật Hiên. Khắc Lôi Nhã để ý đến Phong Dật Hiên ngồi ở đó kêu đau, mà là nhíumày.

      "Có người tới." Khắc Lôi Nhã giọng ,cảnh giác nhìn phía trước.

      Phong Dật Hiên tự nhiên cũng nhận ra, mặt nặng nề đứng lên, cũng cảnh giác nhìn phía trước.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :