1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 98: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân

      Lãnh Lăng Vân bay ở phía trước, Khắc Lôi Nhã đuổi theo sau, ra khỏi thành, đến nơi yên tĩnh.Dần dần, Khắc Lôi Nhã phát ra Lãnh Lăng Vân mang nàng tới nơi lần trước nàng đột phá sau đó bị Á Lệ Ti và biểu ca của nàng ta phục kích. Rốt cuộc lãnh Lăng Vân cũng dừng lại, đứng lẳng lặng ở đó, gió thổi tung mái tóc tím của , trông giống như bức tranh hoàn mỹ.

      "Tới tìm ta có chuyện gì?" Khắc Lôi Nhã cũngđáp xuống mặt đất, nhàn nhạt hỏi. Hôm nay ở Thần điện Khắc Lôi Nhã nhìn thấy tất cả sựviệc cho nên thái độ đối với Lãnh Lăng Vânkhông còn giống như trước được nữa.

      "Khắc Lôi Nhã. . . . . ." Lãnh Lăng Vân xoayngười nhìn Khắc Lôi Nhã, ánh mắt có chút thẫnthờ.

      "Ta rất cảm ơn ngươi hôm nay lớn tiếng ngăncản ta, để cho ta khống chế được tâm tình của mình. Thực ra ta vốn cũng phải là đối thủ của Giáo Hoàng, cho nên cảm ơn ngươi cứuta lần này." thanh của Khắc Lôi Nhãnhàn nhạt vừa mang vẻ lạnh lùng.

      Lãnh Lăng Vân nghe lời Khắc Lôi Nhã,trong lòng giống như bị đánh quyền. Tâm tình cực kì buồn bực.

      " phải ta có ý châm chọc ngươi, những lờita lòng." Khắc Lôi Nhã nhìn Lãnh Lăng Vân rồi nhàn nhạt mà bổ sung thêm mộtcâu như vậy.

      " Kị sĩ Hạ Khắc và tóc đen kia, là ta đểcho họ thoát .Ta với bọn họ, hãy càng xa càng tốt, đừng để bị ta bắt lại lần nữa. Nếu như bắt được lần nữa, ta thể lại bỏ qua bọnhọ được." Lãnh Lăng Vân cắn cắn môi, khó khăn mới được câu như vậy.

      Khắc Lôi Nhã sửng sốt, nhìn sâu vào đôi mắt Lãnh Lăng Vân, thấy được vẻ mâu thuẫn và khổ sở trong đôi mắt đó.

      " Đáy lòng mỗi người đều có người mình quý, quan tâm nhất. Người ta quan tâm nhất làHuyên Huyên. Vì muội ấy, cho dù hai tay ta dính đầy máu tươi, linh hồn ta rơi xuống đáy vực, ta cũng cam lòng. Nhưng ta hi vọng Huyên Huyên vĩnh viễn giữ vững tâm hồn hồnnhiên ngây thơ như vậy. " thanh của LãnhLăng Vân hơi run rẩy, đáy mắt lên vẻđau đớn.

      "Thời điểm tìm được Kị Sĩ và thiếu nữ tóc đen, ngươi động thủ, là Thánh nữ động thủ có đúng hay ?" Khắc Lôi Nhã trong đầu thoáng qua ý nghĩ, chợt hỏi.
      Lãnh Lăng Vân trầm mặc, chậm rãi mở ra taycủa mình, cau mày : " Ta thể nào ra tay cứu bọn họ được. Ta vì bọn họ mà bỏ rơi Huyên Huyên. . . . . ."

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc xuống, trong nháy mắtđã hiểu tình. Lãnh Huyên Huyên phải dựa vào Thần điện cung cấp dược liệu duy trì sinhmạng, Lãnh Lăng Vân làm tất cả đều chỉ vìmuốn Huyên Huyên sống tốt hơn mà thôi. Lãnh Lăng Vân hiểu Thần Điện toàn dối trá, nhưng vì Huyên Huyên, Lãnh Lăng Vân phải ra sức giúpcho Thần Điện.

      "Ngươi sống như vậy quá mệt mỏi." Khắc Lôi Nhã nhàng thở dài tiếng, cỗ nhàn nhạt bi thương nổi lên trong lòng.

      Mỗi người đều có người quan trọng nhất, bởi vì để quan tâm bảo vệ người đó, người ta thường làm ra những hành động khó hiểu đối với người đời.
      "Khắc Lôi Nhã, ngươi sớm biết Thần điệndối trá. Nhưng ta hy vọng ngươi gặpchuyện may, hy vọng ngươi sẽtrực tiếp đối đầu với Thần Điện." Lãnh LăngVân lúc này ra mục đích chính của ngày hôm nay.

      "Ta hiểu, tại ta phải đối thủ của Giáo Hoàng. Giáo Hoàng - người này thực là sâukhông lường được." Khắc Lôi Nhã cau màytrầm ngâm, "Có lẽ thực lực của vượt xa ta, cho dù sư phụ ta tại đột phá cũng phải là đối thủ của ."

      " Thực lực Giáo Hoàng thực thể lường được." Lãnh Lăng Vân nhàng than thở, "Hơn nữa còn có Đại Giáo Chủ cùng Hồng Y Giáo Chủ. Ta hy vọng ngươi và bọn họđối đầu trực diện."Thực ra Lãnh Lăng Vân muốn là ta hy vọng nàng gặp phải chuyện bất trắc.

      "Cám ơn, ta xúc động giống như hômnay nữa." Giọng Khắc Lôi Nhã lúc này đãkhông còn lạnh lẽo giống như mới vừa rồi. Mà là chân thành bày tỏ lòng biết ơn của nàng.

      Lãnh Lăng Vân lại hiểu lời của Khắc Lôi Nhã có ý khác. khôngxúc động giống như hôm nay, ý là nàng có biện pháp khác hay sao.
      "Khắc Lôi Nhã, ngươi phải nhớ, thực lực củaGiáo Hoàng sâu lường được." Lãnh LăngVân vẫn yên lòng dặn dò lần nữa.

      "Ta hiểu rồi. Cám ơn ngươi." Khắc Lôi Nhã gậtđầu.

      "Còn nữa, cuộc chiến của Đại hoàng tử và nhịhoàng tử càng ngày càng kịch liệt. Thần Điện Quang Minh cuối cùng nhất định ủng hộ người trong đó." Lãnh Lăng Vân trầm giọng ," Nhà Hy Nhĩ tất nhiên cũng phải lựa chọnủng hộ bên, nếu như cả Thần Điện và Gia tộc Hy Nhĩ cũng ủng hộ người tốt. Nếu phải cùng người, rất khó xử cho ngươi."

      Khắc Lôi Nhã yên lặng suy tư lúc. CôngTước Cổ Đốn phái Tẫn Diêm thầm trợ giúp nhịhoàng tử, nhưng cái tên nhị ca Á Lực Khắc lạicông khai ủng hộ Đại hoàng tử, mà Công TướcCổ Đốn cũng có ý phản đối. biết Ông nội suy tính cái gì đây ?

      "Nhà Hy Nhĩ quyết định ủng hộ người nàochưa?" Lãnh Lăng Vân thấy Khắc Lôi Nhã rơivào trầm tư khỏi lên tiếng hỏi."Ta biết." Khắc Lôi Nhã nhàng lắc đầu, tiếptheo đến tảng đá ngồi xuống, vỗ vỗ bên cạnh với Lãnh Lăng Vân, "Ngươi ngồi, ta có việc hỏi ngươi."

      Lãnh Lăng Vân hơi ngẩn người ra,nhưng vẫn đến ngồi bên cạnh nàng.

      "Ngươi, cảm thấy Ông nội của ta, Công TướcCổ Đốn là người như thế nào? Ta muốnnghe ý kiến khách quan của ngươi." Khắc LôiNhã nghiêm túc .

      Lãnh Lăng Vân nhìn vẻ mặt nghiêm túc củaKhắc Lôi Nhã, biết Khắc Lôi Nhã phải đùa, liền nghĩ rồi nghiêm túc : "Ngàiấy phải nhân vật đơn giản, có thể để cho cho nhà Hy Nhĩ trụ vững, sừng sững khôngngã như vậy, khiến hoàng đế bệ hạ cũng kiêngkỵ mấy phần chắc chắn phải là ngườitầm thường." Lãnh Lăng Vân dừng chút, do dự , "Người này, tâm cơ phải bìnhthường mà là rất thâm sâu."

      " Vậy Thần Điện vẫn chưa có quyết định ủng hộvị hoàng tử nào sao?" Khắc Lôi Nhã lại trở lạiđề tài cũ, " cách khác, Giáo Hoàng đợi,chờ vị hoàng tử nào đem đến điều kiện có lợi thìủng hộ người đó, có đúng hay ?"

      "Chính là như vậy." Lãnh Lăng Vân gật đầu.

      "Vậy Ông nội ta chắc cũng đợi." Khắc LôiNhã cau mày giọng , "Ông nội ta vẫnkhông có tỏ thái độ gì."

      "Nhưng là nghe đội trưởng đội Sư Thứu ÁLực Khắc, nhị ca ngươi hình như rất thân thiết với Đại hoàng tử, bên ngoài có tin đồn ngươi thìlại rất thân thiết với nhị hoàng tử." Lãnh LăngVân với Khắc Lôi Nhã như vậy. Cho nên mọi người mới thể đoán được là nhà HyNhĩ ủng hộ nhị hoàng tử hay Đại hoàng tử.
      Khắc Lôi Nhã hiểu hành động của Á LựcKhắc, ra Á Lực Khắc cho rằng mình đứng ởbên phía nhị hoàng tử sao?

      "Cho nên cũng rất nhiều người yên lặng theo dõi biến hóa, nhà Hy Nhĩ rốt cuộc ủng hộ vị hoàng tử nào." Lãnh Lăng Vân trầm giọng .

      Khắc Lôi Nhã nhàng thở ra hơi: " sao cả bọn họ thích đấu thế nào đấu , chỉ cần gây tổn thương đến maauc thânta là được. Nếu , ta nhất định bỏ qua."

      "Mẫu thân của ngươi làm thủ lĩnh nữ quan cho công chúa Mã Lệ Ti phải ? Phải chú ý lời ra tiếng vào" Lãnh Lăng Vân nặng nề nhắcnhở.

      "Được. Ta chú ý, cám ơn ngươi. Ta phải trởvề." Khắc Lôi Nhã đứng dậy.

      “Ừ" Lãnh Lăng Vân nhàng gật đầu, đưamắt nhìn Khắc Lôi Nhã rời . Nhìn bóng lưngKhắc Lôi Nhã dần dần mất hẳn trong bóng đêm,Lãnh Lăng Vân thu hồi ánh mắt mình nhìn về bầu trời đêm vô tận. Lần đầu tiên cùng người khác nhiều như vậy, lần đầu tiên buông lỏng cảnh giác trước mặt người. hiểu nổi mình rốt cuộc làm gì, cũng hiểu tại sao nếu mình giải thích với nàng phiền muội trong lòng.
      Khắc Lôi Nhã trở lại phủ Hy Nhĩ , Tẫn Diêmvẫn còn đứng ở chỗ đó chờ nàng.

      Bạch Đế và Hắc Vũ vừa nhìn thấy Khắc Lôi Nhã quay lại, liền nhảy lên vai nàng thân thiếtcọ xát.

      "Tẫn Diêm, vì sao ngươi nghỉ ngơi?"Khắc Lôi Nhã thấy Tẫn Diêm đứng ở hànhlang kinh ngạc hỏi.

      "Tiểu thư chưa trở về, ta nghỉ ngơi."Tẫn Diêm trầm giọng đáp.

      " tại ta trở về, ta tìm Lạp Tây Á chút rồi nghỉ ngơi, ngươi cũng nghỉ ngơiđi." Khắc Lôi Nhã nhìn khuôn mặt cố chấp của Tẫn Diêm, nhàng mà ra.

      "Vâng, Tiểu thư." Tẫn Diêm xoay người, im lặngrời .

      Đem Nhẫn Gian cho Lạp Tây Á, quảnhiên nàng ta mừng rỡ như điên chỉ còn thiếunước chưa có ôm hôn Khắc Lôi Nhã.

      Sáng sớm hôm sau, trong phủ Hy Nhĩ, sắc mặtcủa Công Tước Cổ Đốn rất khó coi.

      Vì ở trong đại sảnh có hai vị khách mời.

      Khắc Lôi Nhã vừa về đến nhà, Công Tước Cổ Đốn còn chưa kịp dẫn nàng yết kiến hoàng đếbệ hạ, người của Thần Điện Quang Minh là Thánh tử Lãnh Lăng Vân và Thánh nữ LiễuTuyết Tình tìm tới cửa, thẳng vào vấn đề là đến để gặp tế ti đại nhân, muốn nàng cùng tới thành Phiêu Tuyết xử lý công việc.

      "Tỷ tỷ, tỷ rất được thích nha, ha ha, Thần điện cả ngày tìm tỷ, Ông vốn muốn dẫn tỷ hoàng cung chuyến ." Lạp Tây Á cười hì hì .

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, mang theo tẫn Diêmxuất ở đại sảnh.

      "Khắc Lôi Nhã, ngươi đến rồi." Liễu TuyếtTình dịu dàng mỉm cười đứng dậy chào đón nàng, bộ dáng thanh cao, tao nhã như cũ làm cho người ta cảm thấy vui mắt vui tai. Thái độ đối với Khắc Lôi Nhã rất thân thiết làm cho người ta tìm ra chút ý định xấu xa nào.

      "Thánh nữ đại nhân, Thánh tử đại nhân." Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt chào hỏi.

      "Chúng ta tới đón ngươi Thần điện. Nếu ngươi là ti tế của Thần điện chúng ta, dĩ nhiên là phải đến sống ở Thần điện. Hơn nữa hôm nay ngươi chuẩn bị chút chúng ta cùng nhau thành Phiêu Tuyết, bên đó tai nạn tuyết lở tương đối nghiêm trọng, Giáo Hoàng để chochúng ta trợ giúp." thanh của Thánh nữ rất dịu dàng, hướng về phía Khắc Lôi Nhã mà , giọng của nàng ta hệt như vị tỷ tỷ thânthiết nhà bên.

      Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìn Công Tước CổĐốn, Công Tước Cổ Đốn bất đắc dĩ, mở miệngnói: "Ta phái người hộ tống Khắc Lôi Nhãđến đó sau."

      " cần Công Tước đại nhân phí tâm, vìKhắc Lôi Nhã mà ở Thần điện chuẩn bị xongtất cả rồi." Giọng điệu Thánh nữ mặc dù khách khí, nhưng lại kiên quyết cho cự tuyệt.

      "Ông nội, cần lo lắng." Khắc Lôi Nhã muốn nhiều, lạnh nhạt , "Nếu tai nạn tuyết lở nghiêm trọng như vậy chúng ta phải nhanh lên ."

      Lãnh Lăng Vân từ đầu đến cuối hề mở miệng chuyện, đáy mắt lóe lên tia bất đắc dĩ và lo lắng nhưng người nào có thểthấy được

      "Khắc Lôi Nhã, vậy kỵ sĩ của ngươi. . . . . ." , Thánh nữ nhìn theo Tẫn Diêm sau lưng KhắcLôi Nhã khẽ cau mày định gì đó nhưng, Lãnh Lăng Vân lạnh lùng lên tiếng.

      "Tẫn Diêm là kị sĩ của Khắc Lôi Nhã từ đếnlớn, chưa từng rời nửa bước."Những lời nàycũng đem lời muốn của Thánh nữ đánhgãy.

      "A, là như vậy sao?Thêm người cũng , có người trợ giúp càng tốt."Thánh nữ mỉmcười, chỉ là nụ cười còn thân thiết như vừa rồi nhưng vẫn rất tự nhiên
      Cứ như vậy đoàn người ra khỏi phủ Hy Nhĩ, sắc mặt Công Tước Cổ Đốn lại càng thâm trầm.

      Lên xe ngựa, Liễu Tuyết Tình mỉm cười bắtchuyệni: "Khắc Lôi Nhã, về Thần điện trướcchuẩn bị chút rồi hẵng ."

      " cần, trực tiếp lên đường thành Phiêu Tuyết thôi. Đồ của ta đều mang đủ !" Khắc Lôi Nhã nhắm mắt lại, tựa vào thành xe ngựa nhàn nhạt câunhư thế.

      Mang ở người? Liễu Tuyết Tình kinh ngạc nhìn Khắc Lôi Nhã, lại nhìn Tẫn Diêm, khôngphát hai người mang theo bọc hành lý nào.Chẳng lẽ? ! đáy mắt Liễu Tuyết Tình thoáng qua tia kinh ngạc cùng ghen tỵ. Chẳng lẽ tin đồnKhắc Lôi Nhã có Nhẫn Gian trân quýlàthật? ! ( mới biết có cái nhẫn mà ghen tị vậy , Bà này à biết chị Nhã có mấy cái lận biết có hộc máu nhỉ ? )

      Khắc Lôi Nhã nhắm mắt nghỉ ngơi, Tẫn Diêmnhắm mắtnghỉ ngơi, Lãnh Lăng Vân nhắm mắtnghỉ ngơi, Liễu Tuyết thấy vậy vẻ mặt nàng ta có chút quái dị. . . . . .

      Trong xe ngựa mảnh yên tĩnh, cứ như vậy xe ngựa chậm rãi rời khỏi Đế đô.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 98: Lời giải thích của Lãnh Lăng Vân
      (tiếp theo)

      Thành Phiêu Tuyết, đúng như tên gọi của nó,hàng năm tuyết rơi trắng xóa,là nơi rét buốt,hàng năm từ tháng mười bắt đầu có tuyết rơiđến tận tháng hai năm sau.Còn ba mùa còn lại cũng chỉ có bảy tháng ( tức là trừ mùa đông 5 tháng xuân, hạ thu cộng lại còn có bảy tháng). Xảy ra tuyết lở là chuyện bình thường,nhưng đều quá nghiêm trọng như tìnhhình tại, khi xảy ra tuyết lở Đế Đô phát lương thực, vật liệu và phái người trướctrợ giúp giải quyêt thiên tai. Vấn đề cũng khônglớn lắm. Còn lần này tuyết lở hình như tươngđối nghiêm trọng, còn kinh động cả Thần Điện trợ giúp.

      ít người trong thôn bị mắt kẹt, khôngcách nào ra ngoài được. Lương thực và vật liệu cũng cách nào đưa đến được." Xe ngựachắc phải dừng ở trấn gần đây nhất”. Lãnh Lăng Vân xuống xe ngựa nhìn phía trước mặtmênh mông bát ngát màu trắng nhàng mà ra câu như thế.

      Trước mắt phải tiến vào thành Phiêu Tuyết,nhưng đường cũng bị tuyết trắng phủ kín, xe ngựa cách nào tới, phải thay đổi mộtchút làm cái xe trượt tuyết mới có thể tiếp tục về phía trước. Kéo xe trượt tuyết chính là loại thú tráng kiện thấp bé tên là tuyết thú, tuyết thú bốn chân rất có lực, lòng bàn chân cóđệm thịt dầy, cả người rậm rạp đầy lông.Mọi người mặc áo ấm dày cộm, mà lúc nàyLiễu Tuyết Tình mới xác định rằng quả nhiên Khắc Lôi Nhã có Nhẫn Gian trân quý.Trừ ghen tỵ ra còn có nghi ngờ. Khắc Lôi Nhã làm thế nào lại có vật trân quý như vậy? Chẳnglẽ là Khắc Lý Phu đưa? thể nào, KhắcLý Phu cũng chỉ có cái Nhẫn Gian mà thôi, còn nghe vất vả mới cóđược. Nhẫn Gian trân quý như thế KhắcLôi Nhã từ đâu mà có?

      "Chúng ta phải qua bên này trước, có ba thôn bị ngăn cách với bên ngoài có cách nào vào được.Lương thực cứu trợ rất nhanh được đưa đến." Lãnh Lăng Vân nhìn bản đồ trong taylạnh nhạt , "Chỗ khác có những người khác của Thần Điện đảm nhiệm, chúng ta chỉ cần phụ trách nhanh chóng đem mọi người trongnhững thôn này giải cứu ra ngoài là được.
      "Năm nay tuyết lở hình như có chút bất thường." Tẫn Diêm nhìn mảnh trắng xóa cảvùng đất, cau mày trầm giọng .

      "Đúng vậy, cho nên Thần Điện mới phái chúngta tới, thuận tiện điều tra chút xem chuyệngì xảy ra." Lãnh Lăng Vân ngồi lên xe trượttuyết, với mọi người, " thôi."Chút chuyện này thánh tử và Thánh nữ hoàn toàn có thể tựgiải quyết, nhưng Giáo Hoàng lại cố ý bắt Khắc Lôi Nhã cùng , biết trong này còn có ý đồ gì đây?.

      Mọi người ngồi lên xe trượt tuyết, Lãnh Lăng Vân vung roi, tuyết thú chạy như bay về phíatrước.

      Gió thổi trong tuyết, lạnh lẽo bức người, thổi đến da giống như đao cắt .

      Bạch Đế và Hắc Vũ núp ở trong mũ áo choàngcủa Khắc Lôi Nhã , trợn mắt nhìn ra phía ngoài.

      mặt tuyết chiếc xe trượt tuyết kéo lê nhữngdấu vết dài, hướng về phía sơn cốc tới.

      Dọc theo đường khí có chút quỷ dị, trừ trầm mặc ra vẫn là trầm mặc.

      "Chiêm chiếp!" Bạch Đế bò đến trong ngựcKhắc Lôi Nhã ,dùng móng vuốt nho gãi gãiKhắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã cúi đầu nhàn nhạt cười cười, từ trong Nhẫn Gian lấy ra miếng bánh ngọt chocolate nho đưa cho Bạch Đế . Thấy thế Hắc Vũ nhảy lên cái đem móng vuốt của mình hòng đoạt lấy bánh ngọt trong tayBạch Đế. Hai vật ở trong ngực Khắc LôiNhã bắt đầu hung hăng tranh đoạt , Khắc LôiNhã nghiêng đầu có chút thích thú nhìn hai vậtnhỏ tranh đoạt. Tẫn Diêm im lặng nhìn thú tính Khắc Lôi Nhã nổi lên, nàng hoàn toàn có thể lấyra thêm miếng bánh ngọt nữa, nhưng nànglại làm, liền thích chí ngồi xem hai tiểugia hỏa đoạt đoạt lại.

      "Khắc Lôi Nhã, hai vật này này đều là sủngvật của ngươi sao? đáng ." Liễu Tuyếtlại bắt đầu tìm cớ bắt chuyện.
      Đúng" Khắc Lôi Nhã cũng lười nhiều, chỉ là nhàn nhạt đáp tiếng.
      Đây là hai loài ma thú gì? ta cũng chưa từng gặpqua." Liễu Tuyết Tình nhành mỉm cười, vương tay ra hướng tới chỗ Hắc Vũ.

      Tẫn Diễm quay mặt qua bên khác, khóe miệnggiật giật

      Quả nhiên kế tiếp xảy ra màn đúng như dự liệu.

      Móng vuốt Hắc Vũ nhắm vào bàn tay LiễuTuyết Tình mà cào tới, trong nháy mắt xuất ba đường màu đỏ. Liễu Tuyết Tình vốn da thịt trắng nõn nay lại xuất ba vệt máukhông khỏi hoảng hốt.
      "A!" Liễu Tuyết Tình kêu lên tiếng, bị đau quá nên phải thu tay về. ( Đúng là Pet của chị Nhã ~ ngoan quá )

      "Thánh nữ đại nhân, rất xin lỗi." Khắc Lôi Nhã thấy thế vừa níu chặt Hắc Vũ vừa ,nàng chú ý tới đáy mắt Liễu Tuyết Tình lóe lênmột tia ngoan độc, mặc dù chỉ thoáng qua rồibiến mất, nhưng vẫn bị nàng thấy được.


      " sao." Liễu Tuyết Tình lại cười dịu dàng, sờ sờ tay mình thấy có chút đau nhưng vẫn coi như có chuyện gì. Sau đó ánh mắt Liễu Tuyết Tình liếc về phía Lãnh Lăng Vân, LãnhLăng Vân chắc chắn có nghe được tình huốngcủa bên này, nhưng Lãnh Lăng Vân lại hềđộng đậy, chứ đừng là đề cập tới việc trịthương cho Liễu Tuyết Tình .
      Sắc mặt mĩ nữ Liễu Tuyết Tình có chút ảm đạm,trong lòng đối với Khắc Lôi Nhã lại thêm mộtphần bất mãn.

      Xe trượt tuyết lúc này tiến vào sơn cốc, điphía trước, hai bên là vách núi cây cối thưa thớt.Động vật hầu hết mai danh tích, hoặc làngủ đông, hoặc là di cư về phía nam.

      "Lăng Vân! Có hơi thở hắc ám!" Chợt, LiễuTuyết Tình cau mày giọng hô lên.

      Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu ánh mắt quét chungquanh nhưng có phát bất cứ điều khác thường nào, Tẫn Diêm cau mày, để tay ở chuôi kiếm. Lãnh Lăng Vân lại cảnh giáccao độ , bởi vì đối với hắc ám hơi thở Liễu Tuyết Tình nhạy cảm vượt xa rất nhiều người,bao gồm .

      "Ở nơi nào? !" sắc mặt Lãnh Lăng Vân nặng nề,chung quanh thấy tia khác thườngnào, nhưng là Liễu Tuyết Tình cảnh báo mọi người, đối thủ thân vô cùng tốt.
      "Ở gần đây, bên kia, đúng! Bên này cũng có! Chung quanh toàn bộ đều có !" Liễu Tuyết Tình chợt kinh hoàng, đứng dậy khẩn trương nhìn chung quanh.

      Cái gì?

      "Rống rống. . . . . ." Lúc này, tuyết thú chợt còn bình tĩnh được nữa, tự nhiên co cẳng chạy như điên, cũng thèm phân biệt phương hướng. Hoảng hốt lao thẳng lên phíatrước, xe trượt tuyết sắp đụng phải tảng đá khổng lồ, trong nháy mắt cả bốn người nhẹnhàng nhảy khỏi xe trượt tuyết, chiếc xe đụng vào tảng đá to, tan tành thành nhiều mảnh ,mà mấy con tuyết thú chạy như điên kia, phútchốc chạy biến mất dạng.

      Chung quanh mảnh yên tĩnh, vẫn như cũ thấy bất kỳ điều gì khác thường.

      Tẫn Diêm rút kiếm, sắc mặt đổi che chắn trước mặt Khắc Lôi Nhã,cảnh giác nhìn xung quanh. Khắc Lôi Nhã cau mày cũng bình tĩnh mà quan sát chung quanh, nhưng trong lòng nàng cảm thấy có điềm chẳng lành. khíyên ắng như vậy phải là bình thường,ngược lại giống như giông bão sắp ập đến.

      " Hơi thở hắc ám rất nồng đậm!" sắc mặt Liễu Tuyết Tình thay đổi, luồng hơi thở hắc ám này chứa lực lượng khổng lồ mà nàng ta có cách nào nắm bắt được.

      Vừa lúc đó, tiếng động ầm ầm bắt đầu vang lên,dưới chân bọn họ mặt đất khẽ rung lên.

      "Rốt cục là chuyện gì xảy ra?" Liễu TuyếtTình cau mày nhìn bốn phía, vẻ mặt tràn đầykhẩn trương .

      "Tuyết lở!" sắc mặt Khắc Lôi Nhã biến hóa, cắnrăng phun ra hai chữ . Ngẩng đầu nhìn về phíachung quanh, hai bên toàn là vách đá dựngđứng, thấy sơn cốc đâu. Có người phục kích bọn họ.

      " Bay lên mau" Lãnh Lăng Vân nhìn Khắc LôiNhã dồn dập , "Ngươi mang Thánh nữ bay lên, ta mang Tẫn Diêm."Ở đây có thể bay chỉ cóhai người là Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã .

      Vậy mà vẫn kịp, giọng điệu cứng rắn của Lãnh Lăng Vân vừa vang lên , dưới chân của bọn họ lại xuất trận Ngũ Tinh khổng lồmàu đen với đầy những mũi nhọn hoắt, nơi bọnhọ đứng là ngay ở giữa trận Ngũ Tinh gian! trận Ngũ Tinh nhọn hoắt tản ra nhàn nhạttia hắc quang, cực kỳ quỷ dị.

      Ùng ùng!

      Thanh càng lúc càng lớn, càng ngày cànggần, tuyết cuồn cuộn ùn ùn kéo đến hướng sơn cốc mà bốn người chạy tới, tuyết lở còn kèm theo băng nhũ bén nhọn !

      Khắc Lôi Nhã đưa tay nắm lấy tay Liễu Tuyết Tình chuẩn bị mang nàng ta bay lên cao, thìngay dưới chân lại nhanh chóng bị tuyết vùi lấp. cỗ lực lượng khổng lồ kéo chân Khắc LôiNhã, đẩy nàng xuống chỗ bị vùi lấp kia. KhắcLôi Nhã muốn giương cánh bay lên nhưng, làm thế nào cũng khống chế được. Sức lựctoàn thân từ từ bị rút cạn! Liễu Tuyết Tình thấy vậy cố tình tránh xa khỏi Khắc Lôi Nhã, vậy nhưng dưới chân của nàng ta cũng bị vùi lấpgiống Khắc Lôi Nhã, cả người bị lấp , khôngthể xuất ra dù chỉ chút thực lực.
      "Lăng Vân, Lăng Vân, . . . . . ." Liễu Tuyết Tình hốt hoảng la lên, đôi tay vung loạn xạ. Nhưngkhông chờ được bàn tay mà nàng ta mong mỏi.
      “ Chiêm chiếp” Hắc Vũ cố gắng vỗ vỗ đôi cánhnhỏ xíu của nó, dùng móng vuốt nho níu lấy Khắc Lôi Nhã cùng với Bạch Đế liều mạng kéo nàng lên, nhưng lại có tác dụng gì, KhắcLôi Nhã càng ngày càng lún sâu.

      "Tiểu thư!" Tẫn Diêm xoay người vươn tay nắm lấy tay Khắc Lôi Nhã, nhưng mà cả Tẫn Diêm cũng bị cỗ lực lượng khổng lồ dưới chân quấn lấy, nhanh chóng đem cả cũng vùi lấp theo. Thấy thế sắc mặt Lãnh Lăng Vân đại biến, cũng vươn tay ra nắm lấy Khắc Lôi Nhã, nhưng được. Bóng dáng Khắc Lôi Nhã dần dần biến mất trước mắt , bị bao phủ bởi trận Ngũ Tinh kia. Tẫn Diêm nắm được tay Khắc LôiNhã, cả hai cũng nhanh chóng bị lấp . ( TẫnDiễm sướng nha. Chắc đợt này về khỏi rứa tay luôn. hố hố)
      Liễu Tuyết Tình lọt lõm xuống trước, ánh mắtnàng ta gắt gao dừng lại ở tay lãnh Lăng Vân,đôi tay đó, phải đưa ra vì mình , mà đưara vì Khắc Lôi Nhã! Lãnh Lăng Vân lúc này cũng bị cỗ lực lượng cường đại dưới chân lôi xuống, phép thuật có cách nào sửdụng, thân thể từ từ bị vùi lấp. Trước khi biến mất, ý niệm cuối cùng của tất cả bọn họ là! Đây là cái bẫy.

      Trận tuyết lở mãnh liệt đó, che mất sơn cốc, cơhồ đem sơn cốc đó lấp đầy. Nhũ băng khổng lồ, sắc bén cắm ngổn ngang mặt đất cùng với tàn dư của trận Ngũ Tinh.

      Qua lâu, xung quanh lại trở về vẻ yên tĩnhvốn có , chợt có từng đợt tuyết trắng ào ào đổxuống.

      Mới vừa rồi chính ở đó có bốn người biến mất, dấu vết trận Ngũ Tinh cũng theo đó biến mất.
      "Lại giết được mấy tên tay sai của Thần Điện.Ha ha" Ở đỉnh núi bóng người màu đenđang mỉm cười.

      "Còn chưa chắc chắn. Trận của người mặc dùlợi hại, nhưng cũng chỉ đem bọn họ truyền tốngđến nơi đó mà thôi." Thanh lạnh lùng của người khác xen vào.

      "Thôi , sao ngươi cứ phải dội nước lạnh vào ta thế nhỉ, bọn họ vào chỗ đó, chẳng lẽ còn có thểsống sót mà ra ngoài sao" "

      HẾT CHƯƠNG 98.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 99: Tiểu muội muội, đến, ca ca thương muội

      Khắc Lôi Nhã chỉ cảm thấy trước mắt mình tối đen như mực, sau đó cơ thể đơn độc trôi lơ lửng giữa biển khơi, mơ hồ có cảm giác an toàn.

      Cuối cùng trước mắt cũng có tia sáng, Khắc Lôi Nhã mở mắt ra, ngẩnngười với nhìn cảnh tượng trước mắt.

      Trước mắt mình là mảnh tối đen, rừng rậm tối đen, mặt đất tối đen, tất cảđề lộ ra mùi vị đè nén nguy hiểm. Khắc Lôi Nhã ngoảnh lại thấy TầnDiêm và những người khác. Cũng thấy bóng dáng của Bạch Đế và Hắc Vũ. Xung quanh vắng vẻ, chỉ còn lại mình nàng.

      Khắc Lôi Nhã khẽ nấm chặt nắm đấm, phát có thể sử dụng sức lực. Khắc Lôi Nhã nhíu mày suy tư, như vậy mới vừa rồi Trận tuyệt thế Ngũ Tinh là Trận Truyện Tống? Hơn nữa có thể làm cho người ta tạm thời mất đima pháp? Nơi này là nơi nào? Tẫn Diêm ở đâu? Lãnh Lăng Vân và Thánh nữ đâu?

      Khắc Lôi Nhã về phía trước, đất dưới chân nàng đầy mùi nấm mốc và ẩm ướt.

      Chung quanh bao phủ hơi thở nguy hiểm được, Khắc Lôi Nhã nhíumày, biết vì sao, cảm thấy có người theo dõi mình. Nhưng lại cách nào cảm thấy được người nọ ở đâu.

      "Dừng lại!" Khắc Lôi Nhã khó chịu , tiếp tục về phía trước. Tốt hơn là nên tìm được Tẫn Diêm và bọn họ trước.

      căn phòng tráng lệ, bàn ở giữa căn phòng để quả Cầu Thủy Tinh khổng lồ, phía của quả cầu thủy tinh có rất nhiều ô , ràng hìnhảnh trong quả cầu thủy tinh là của Khắc Lôi Nhã.

      "A, tiểu nha đầu hình như cảm thấy chúng ta nhìn trộm nàng đấy." nam tử trẻ tuổi mặc áo đen tay chống cằm , có chút hưng phấn với hình ảnh trong quả cầu thủy tinh khổng lồ.

      "Mặc kệ nàng có thể cảm thấy hay , dù sao cũng thể ra khỏirừng Mộng Ảo." nam tử trẻ tuổi khác cũng mặc áo đen, nhàn nhã ngồi ghế bên cạnh, hai tay để ở sau ót, chân bắt chéo để lên bàn, nhàm chánnói. Hai khuôn mặt tuấn mĩ giống nhau, bọn họ là huynh đệ sanh đôi!

      "Đúng thế, ha ha, những người dối trá, tự xưng bản thân là cao cả trong sạch, vậy hãy để cho bọn họ vĩnh viễn rơi vào rừng Mộng Ảo." Trong giọng lạnh lùng đầy trào phúng.

      "Chỉ là, ta lại có chút tò mò, người của thần điện Quang Minh có người nào có thể ra khỏi rừng Mộng Ảo hay ?" Nam tử lười biếng cười lạnh .

      " tại có. Nhưng mà, nếu quả thất có? Chẳng lẽ ngươi muốn họ kéo tới đây?"

      " có, chúng ta liền tự mình giải quyết là được rồi." Giọng lười biếnglạnh lẽo hung ác.

      "Khụ, khụ. . . . . ." giọng từ ngoài cửa vang lên, "Tập Ít Tư, Tập Ít Kì, ta kêu các ngươi chú ý, có phát khác thường gì hay ?’’

      "A, a, sư bá, chúng ta phát điều thú vị, tiểu nha đầu này hình nhưcảm thấy chúng ta theo dõi nàng đấy." Tập Ít Kì đứng lên, chỉ vào quảCầu Thủy Tinh .

      Tập Ít Tư để chân xuống, ngồi phía sau, nghiêm túc : "Sư phụ, tại vẫnchưa có người nào có thể ra khỏi Rừng Mộng Ảo. Vẫn là trận pháp của sư phụ lợi hạ’’.

      "Phải là thần Hắc Ám ban tặng sức mạnh lớn." Người ở cửa chậm rãi vào, ông cụ mặc áo đen, nhanh nhẹn, cặp mắt trợn lên.

      "Tất nhiên, thần Hắc Ám giàu lòng nhân từ hơn thần Quang Minh gian trá kia, có trả giá liền có hồi báo. Giao dịch đơn giản vậy thôi." Tập Ít Kì nhìn hình ảnh trong quả cầu Thủy Tinh cười .

      "Tiểu tử chết tiệt, đừng lấy cái giọng điệu đó chuyện. Cẩn thận thần HắcÁm mất hứng." ông cụ mặc áo đen vươn tay gõ vào đầu Tập Ít Tư cái.

      "Sư phụ, thần Hắc Ám rảnh để ý những vấn đề này chứ? Dầu gìthần Hắc Ám cũng là nam nhân, hẹp hòi như Nữ Thần Quang Minh chứ?" Tập Ít Kì sờ đầu của mình khó chịu .

      "Tốt lắm, ngươi cải lại sư phụ ngươi chết à?" Tập Ít Tư nhàn nhạt , ánh mắt lại bị hình ảnh giữa cầu thủy tinh hấp dẫn, "Mau đến xem, tiểu nha đầu này tiến vào ảo giác rồi, xem nàng làm thế nào."

      "Còn có thể làm cái gì? phải là vĩnh viễn quỳ ở nơi đó cầu nguyện,van xin nữ thần ánh sáng mãi mãi soi sáng hay sao?" Tập Ít Tư bĩu môi. Cây cối ở rừng Mộng Ảo đều có thuộc tính bóng tối, có thể tạo ra loại khóikhông màu vị khiến mọi người còn suy nghỉ, khi hít vào sinh ra ảo giác. Mà loại ảo giác này rất đặc biệt chỉ nhằm vào người của thầnđiện Quang Minh, bọn họ thường thấy ảo giác là nữ thần đích thân xuất ,vô cùng thiêng liêng, sau đó số bọn họ làm chuyện gì đó hết sức thành kính. Chẳng hạn như quỳ cầu nguyện ở đó.

      "Đúng vậy, cánh rừng rậm này hao tổn biết bao nhiêu tâm huyết của thần điện Hắc Ám, cuối cùng bây giờ cũng phát huy công dụng." Tập Ít Tư lơ đễnhnói.

      "Hừ, thần điện Hắc Ám cũng đến lúc xuất trước mắt mọi người rồi, cũng nên trở lại rồi." Tập Ít Kì hai tay để trước ngực hừ lạnh, nhìn vào hình ảnh bêntrong cầu Thủy Tinh.

      Lúc này, Khắc Lôi Nhã cũng thấy được ảo giác.

      Cả người nàng đứng tại chỗ nhúc nhích, ánh mắt thay dõi .

      "Con của của ta, ánh sáng luôn ở cùng con." trước mắt Khắc Lôi Nhã xuấthiện hình ảnh Nữ Thần Quang Minh vô cùng tuyệt mĩ, cả người phát ra ánhsáng thanh khiết, trong tay cầm quyền trượng vô cùng tinh xảo, đầumang ánh vàng lấp lánh. Ánh mắt cao cả thuần khiết.

      Khắc Lôi Nhã thản nhiên nhìn Nữ Thần Quang Minh xuất , trầm mặc.

      "Con của ta, hay cùng ta cầu nguyện, khiến cho thế giới này tràn đầy ánhsáng, hòa bình, nhân ái’’ Nữ Thần Quang Minh khẽ vung quyền trượng, ánh sang thuần khiết xuất xung quanh Khắc Lôi Nhã.

      "Con? Ngươi làm sao sinh ra ta? Nữ Thần Quang Minh có thể hòa hợp với nam nhân để sinh con sao?" Khắc Lôi Nhã cười lạnh đứng lên, tay vừa động,lập tức tay xuất thanh kiếm bằng lửa rất lớn, mắt chớp,nhanh chóng đánh về phía Nữ Thần Quang Minh .

      Sắt mặt Nữ Thần Quang Minh thay đổi, sau đó bị chém thành hai mảnh, rồi biến mất.

      " là ảo giác tẻ nhạt!" Khắc Lôi Nhã thu hồi ngọn lửa, khinh thường . Tiếp tục về phía trước.

      Ba người dứng trước Cầu Thủy Tinh đưa mắt nhìn nhau, đều thấy vẻ mặtkhông thể tin trong mắt đối phương.

      "Đó, đó kia phải là người của thần điện Quang Minh? Làm sao có thể ra tay với ảo giác nhanh như vậy, phải bọn họ tôn sùng mù quáng Nữ Thần Quang Minh, bọn người ngu ngốc đó phải hết lòng hết dạ với Nữ Thần Quang Minh sao? Làm sao lại ra tay nặng như thế?" Tập Ít Kì trừng mắt nhìn Cầu Thủy Tinh, mà tràng. Giọng kinh ngạc và hoài nghi.

      "Nàng là người đầu tiên có thể ra khỏi rừng Mộng Ảo." Tập Ít rất bình thản .

      "Như vậy phải giải quyết nàng rồi. ngờ trong thần điện QuangMinh cũng có người như vậy." Tập Ít Kì than thở, "bọn người ngu xuẩn củathần điện Quang Minh phải tôn kính và nghe lệnh Nữ Thần Quang Minh sao? Cho dù có thể biết là ảo giác cũng dám vô lễ. Nàng thìngược lại, trực tiếp kiếm giải quyết, còn thêm câu gì?".

      "Nàng mắng người, rất thô tục." Tập Ít Tư bình tĩnh !. " phải chứ? Mắng cái gì?" Tập Ít Kì kích động kêu lên, chuyện này bất ngờ,người của thần điện Quang Minh sao lại biết mắng người thô tục như thế. Nhưng tuyệt đối hoài nghi lời của Tập Ít Tư, Tập Ít Tử lại thiếu chữ!

      "Nàng mắng là Nữ Thần Quang Minh cao quý thuần khiết còn có thể hòa hơpvới nam nhân để sinh con." Tập Ít Tư híp mắt chậm rãi .

      "Hả?" miệng Tập Ít Kì há to, trong mắt kinh ngạc. Mà nhìn biểu của nữ nhân kia trong quả Cầu Thủy Tinh sư phụ của bọn họ cũng kinh ngạc.

      "Bởi vì Nữ Thần Quang Minh con của ta." Tập Ít Tư nhún vai .

      "A ha ha. . . . . . Ha ha. . . . . . đúng đúng, Nữ Thần Quang Minh lợi hại,có nhiều con như vây, vậy biết hòa hợp với bao nhiêu nam nhân mới cóthể sinh nhỉ, ha ha, có thể sinh!". Tập Ít Kì cười ha hả, lại. còn lời nào để .

      "Được rồi, nhanh xử lý ." Ông cụ mặc áo đen đau đầu với hai kẻ dở hơi này, phất tay bảo cho bọn họ mau xử lý.

      "Dạ dạ, sư phụ, con ngay. Lập tức làm thịt nàng." Tập Ít Tư cười hắc hắcgật đầu.

      " nhanh về nhanh." Ông cụ mặc áo đen dặn dò.

      "Yên tâm, sư phụ, mình con làm cũng được. Đại ca huynh theo dõi tiếpnhững người khác, ta chút trở về liền." Tập Ít Kì phủi mông cái, hảhê ra cửa.

      Tập Ít Tư im lặng nhìn hình ảnh trong Cầu Thủy Tinh, ánh mắt chăm chú nhìn vào Khắc Lôi Nhã!. ‘‘Sư phụ, lần này, người cần phải tự mình rồi." Tập ÍtTư nhìn Khắc Lôi Nhã, trầm giọng .

      "Hả? Người nào? khu rừng Mộng Ảo ngăn lại được sao?" ông cụ mặc áo đen đến nhìn vào quả Cầu Thủy Tinh.

      "Chính là có thể ra khỏi rừng Mộng Ảo. Ta cảm thấy nàng hềđơn giản, Ít Kì phải là đối thủ của nàng." Tập Ít Tư cau mày trầm giọngnói, "Nàng là người của thần điện Quang Minh, mà chút sùng kính với NữThần Quang Minh cũng có. Nhưng Giáo Hoàng lại cho phép người như vậy ở trong thần điện Quang Minh, nhất định là có vấn đề."

      Ông cụ mắc áo đen cau mày, chợt : "Trừ phi, này có chỗ hơn người,nên người của thần điện Quang Minh mới muốn nàng gia nhập!".

      "Đúng vậy." Tập Ít Tư gật đầu.

      "Được, ta xem chút. Đứa này cũng có chúc thú vị." Ông cụmắc áo đen gật đầu, nhưng trong lòng có chút khen ngợi đối với Tập Ít Tư, đồ đệ này của ông rất nhạy cảm.

      dọc theo rừng Mộng Ảo, Khắc Lôi Nhã bổng dừng lại, nhìn về phía người mới xuất , lên tiếng. Phía trước là nam tử trẻ khoảng 20 tuổi, mặc áo đen, con ngươi màu xanh dương nhìn chằm chằm vào nàng.

      "Tiểu muội muội, đến, để ca ca thương muội." Nam tử vừa mở miệng liền nóilời vô lại. Mắt cười híp lại thành đường nhìn rất đáng đánh.

      Khắc Lôi Nhã chợt rùng mình buồn nôn.

      "Lại đây , tiểu muội muội, ta rất dịu dàng." Tập Ít Kì lấy quyền trượngcủa mình ra, cười hắc hắc.

      Khắc Lôi Nhã khẽ chớp mắt, nhận ra thân phận của người trước mắt. Là Pháp Sư Hắc Ám, nồng nặc hơi thở bóng tối. Hơn nữa, người này mặc dù cười vô lại, nhưng lại thế nào che giấu được sát khí mình.

      "Đại thúc, đến đây để ta thương người." Khắc Lôi Nhã cười lạnh tiếng, nháy mắt tay xuất thanh kiếm bằng lửa cực lớn.

      Tập Ít Kì nghe thấy lời Khắc Lôi Nhã , sững sờ tại chỗ, đầu óc còn chưa khôi phục, ngay lập tức luồng khí cực nóng khác thường đánhtới trước mắt! . . . . .

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 99

      (tiếp theo)

      "A á á!" Tập Ít Kì hét lên tiếng kì quái, liên tục lùi về phía sau, thoát khỏimột chiêu hung ác của Khắc Lôi Nhã. Thanh kiếm bằng lửa chém xuống, mặtđất xung quanh tỏa ra mùi cháy két. Khiến lòng người hoảng sợ.

      "Ngươi làm gì thế? Đại thúc, phải ngươi muốn thương tasao?" khóe miệng Khắc Lôi Nhã khẽ nhếch lên thành đường cong, giọng chế nhạo.

      Tập Ít Kì lau mồ hôi lạnh trán, cuối cùng cũng chú ý đến này. ngờ lại là chiến sĩ! Sức mạnh và tốc độ đều cao hơn !

      " cần gấp gáp, ta khiến ngươi trở thành người chết đầu tiên khi ra được khỏi rừng Mộng Ảo. . . . . ." Tập Ít Kì còn chưa hết lời, sắc mặt liềnthay đổi, nhếch nhác lui nhanh về phía sau.

      Làm sao Khắc Lôi Nhã có thể để cho Tập Ít Kì có thời gian chuyện, càng cho có thời gian niệm chú ngữ. Tập Ít Kì luống cuống ngừng gọi ra lá chắn ma pháp để ngăn cản công kích ác liệt của Khắc Lôi Nhã.Nhưng mỗi kiếm của Khắc Lôi Nhã đánh vào lá chắn, lần Tập Ít Kì lại hoảng sợ. Sức mạnh như thế Tập Ít Kì có cách ứng phó.

      Tập Ít Kì biết, nếu còn tiếp tục như vậy, nhật định thua! Như thế nàocũng ngờ nhu nhược trước mắt là chiến sĩ!

      đúng! con ngươi của Tập Ít Kì trong nháy mắt mở to. Chiến sĩ làm saocó khả năng vừa sử dụng Đấu Khí vừa có thể phóng ra ngọn lửa ma pháp?Sao có thể tạo ra ngọn lửa Hóa Hình? thể!

      như vậy, này là ma vũ song tu!

      Vừa là ma pháp sư, vừa là chiến sĩ!

      "Trong lúc đánh nhau mà phân tâm chính là tự sát, đại thúc!" lời lạnh lungtàn khốc của Khắc Lôi Nhã vang lên bên tai Tập Ít Kì, ngay lập tức, lá chắnma pháp của Tập Ít Kì bị sức mạnh điên cuồng đánh vỡ, bị đánh bay,đập mạnh vào góc cây to phía sau.

      Trước mắt Tập Ít Kì là mảnh tối đen, muốn ngất .

      Cuối cùng sắc mặt Tập Ít Tư cũng thay đổi nhìn chắm chú vào quả Cầu Thủy Tinh. Quá kinh địch! Tất nhiên là phải trả giá cao. Hi vọng tên nhóc này lấylàm bài học. Tập Ít Tư thở dài. Aiz.., cũng mai là sư phụ vội vàng đuổi theo,nếu hậu quả thể tưởng nổi!.

      Vẻ mặt Khắc Lôi Nhã lạnh như băng, nắm chặc ngọn lửa Hóa Hình trong tay châm rãi đến gần Tập Ít Kì.

      "Vĩnh biệt, Đại thúc." Khắc Lôi Nhã khẽ nở nụ cười mê hoặc, Tập Ít Kì cảm thấy lo lắng. Ngay sau đó, thanh kiếm bằng lửa trong tay Khắc Lôi Nhã chém tới trước ngực của Tập Ít Kì.

      Tập Ít Kì tận mắt thấy thanh kiếm bằng lửa càng ngày càng gần sắp chạm vào cơ thể mình, động tác của Khắc Lôi Nhã bỗng đừng lại.

      Thanh kiếm trong tay Khắc Lôi Nhã đừng lại ở giữa trung, cócách nào chém xuống.

      cảm thấy đau đớn như mình tưởng tượng, Tập Ít Kì chậm chạp mởmắt, thấy trước mắt đứng im tại chổ. Sắc mặt thay đổi, tư thế vẫn giữnguyên và thể cử động.

      "Ha ha, phải ngươi muốn vĩnh biệt ta sao? Khụ khụ" Tập Ít Kì đắc ý đứng lên, nhưng ngời động phải vết thương, ho khan tiếng. Hắnbiết chuyện gì xảy ra. Là sư phụ cứu !

      Thanh kiếm bằng ngọn lửa trong tay Khắc Lôi Nhã từ từ biến mất, sức mạnh thể duy trì được từ từ mất . Giống như lúc bị hút vào trận Ngũ Tinh này!

      "Ít Kì, ngươi quá kinh địch rồi, lần này thua thảm hại, về sau cần phải chămchỉ luyện tập." Phía sau, giọng già nua truyền đến tai Khắc Lôi Nhã. Mộtông cụ mặc áo đen chậm rãi xuất sau lưng Khắc Lôi Nhã.

      "Sư phụ, hắc hắc, bây giờ có chuyện gì rồi. Sức mạnh của thần Hắc Ám lợi hại, trận pháp này phát huy tác dụng, lần nào cũng thế." Tập ÍtKì cười hả hê, nhưng cũng đám cười lớn sợ động đến vết thương.

      Khắc Lôi Nhã nhìn xuống, biết từ lúc nào dưới chân nàng xuất trận Ngũ Tinh. xuất của ông cụ này tuyệt đối đơn giản. Mình thấy ông ta bày trận pháp lúc nào.

      Đợi chút...! Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày, đây là sức mạnh của thần Hắc Ám?

      "Lão già, trận pháp này là thần Hắc Ám vô sỉ dạy ông?". Khắc Lôi Nhã lêntiếng hỏi, giọng rất hung hăn.

      " bé, ngưới sắp chết đến nơi rồi, còn nhiều lời nhảm nhí." Tập Ít Kì hừ lạnh, cảm giác đau đớn sau lưng truyền tới, nhớ tới mình dễ dàng bị nàyđánh bại, liền cảm thấy khó chịu!. ‘‘Bọn người đạo đức giả của thần điện Quang Minh xứng nhắc đến thần Hắc Ám!" ông cụ mặc áo đen tứcgiận cau mày . Người của thần điện Hắc Ám căm thù người của thần điệnQuang Minh đến tận xương tuỷ. Hai bên gặp nhau, nhất định phải có người chết.

      Dừng lại! trong lòng Khắc Lôi Nhã thềm để ý. Nàng biết , thần Hắc Ám vô sỉ, lúc nào cũng theo dõi nàng. để nàng chết! Chỉ làkhông nghĩ tới lần này nàng lại gặp phải thuộc hạ của .

      "Vĩnh biệt, tiểu muội." Tập Ít Khì cười lạnh, rút thanh chủy thủ của mình ra,lạnh lùng đâm về phía Khắc Lôi Nhã.

      "Thần Hắc Ám! ! !" Khắc Lôi Nhã lớn tiếng quát, động tác của Tập Ít Kì độtnhiên dừng lại.

      "Ngươi phô trương cái gì? Cho dù bây giờ ngươi cung phụng thần Hắc Ám của chúng ta, ta cũng tha mạng cho ngươi!" Tập Ít Kì khinh thườnghừ lạnh, Khắc Lôi Nhã gọi to làm cho giật mình.

      Khắc Lôi Nhã im lặng, giựt giựt khóe miệng, chờ thần Hắc Ám vô sỉ xuấthiện.

      Tập Ít Kì giơ chủy thủ trong tay lên, nhưng mà, trong nháy mắt, bóng tốinhanh chóng xuất xung quanh!

      Ông cụ áo đen rất quen thuộc áp lực này!

      Xung quanh càng ngày càng tối, tối đến thấy năm ngón tay của mình.

      Tập Ít Tư nhìn cầu Thủy Tinh sắc mặt thay đổi nuốt ngụm nước miếng cố tìm hình ảnh của Khắc Lôi Nhã trong bóng tối, nhưng thấy gì cả. Lần đầu tiên thấy cảnh tượng này, mãi thể quên được!

      Mà ở đấy sắc mặt ông cụ áo đen và Tập Ít Kì cũng thay đổi.

      Áp lực này bọn họ lầm gặp lần!

      Thần Hắc Ám xuất ! ! !

      Bóng tối mờ ảo xuất , áp lực khinh khủng như vậy, chỉ có thể là thần Hắc Ám!

      Nhưng! Tại sao thần Hắc Ám lại xuất ?

      Ông cụ áo đen và Tập Ít Kì dường như biết được đáp án, nhưng họkhông cách nào chấp nhận, thể nào tin nổi đáp án này.

      này kêu gọi thần Hắc Ám xuất ?

      Làm sao có thể?

      Điều này làm sao có thể? !

      Trong bóng tối, ra ánh sáng màu đỏ. Thần Hắc Ám xuất !

      "Ngươi thể cho ta nghỉ ngơi được sao, đừng có gọi ta thường xuyên như thế." Giọng của thần Hắc Ám lạnh lẽo có chút tức giận. Hai lần thân để bảo vệ Khắc Lôi Nhã làm cho cảm thấy rất mất mặt, rất bựcmình.

      Áp lực đáng sợ này làm cho ông cụ áo đen và Tập Ít Tư thể nào nhúc nhích. Lời của thần Hắc Ám kiến cho bọn họ rất hoảng sợ. Đấy là ý gì?Thần Hắc Ám chuyện với ai?

      Ngay sau đó, khiến bọn họ hoảng sợ hơn.

      Khắc Lôi Nhã có thể cử động, nhịn được hừ lạnh: "Ta chongươi nghĩ ngơi? Lần này phải thuôc hạ ngươi dùng sức mạnh củangươi đánh ta, ta gọi ngươi sao?"

      Ông cụ áo đen và Tập Ít Kì trợn tròn mắt, nhìn bóng tối xung quanh bọn họ sững sờ há hốc miệng, đại não ngừng hoạt động. này, ngờ cùng thần Hắc Ám chuyện!

      Nàng, rốt cuộc là ai?

      Nàng phải thầy tế của thần điện Quang Minh sao? Vì sao có thể kêugọi thần Hắc Ám dễ dàng như vậy?

      " cho thuộc hạ đầu heo của ngươi biết, đừng có trêu chọc ta!" Khắc LôiNhã khó chịu cử động cánh tay.

      Xung quanh tối đen, tiếng động, Khắc Lôi Nhã vừa xong khí xung quanh im lặng đến đáng sợ.

      Ông cụ mặc áo đen và Tập Ít Kì nuốt nước miếng, bắt đầu lo lắng yên.Bây giờ bọn họ biết , quan hệ của này với thần Hắc Ám tuyệt đốikhông bình thường. Có thể thấy, bởi vì này mà thần Hắc Ám thu hồisức mạnh ban cho họ!

      "Thuộc hạ của ta, nhớ , sau này đươc đánh nhau với nàng. Cố gắngbảo vệ an toàn cho nàng." Trong bóng tối giọng của thần Hắc Ám truyềnđến. Trong giọng che giấu chút tức giận.

      "Có nghe ?" Khắc Lôi Nhã diễu võ dương oai hừ lạnh.

      "Dạ, thần Hắc Ám vĩ đại. !" Ông cụ mặc áo đen và Tập Ít Kì hoảng sợ đáp.

      "Ta ban sức mạnh cho các ngươi lần nữa, sữ dụng cho tốt, đừng làm cho ta thất vọng." Giọng thần Hắc Ám vang lên, ông cụ mặc áo đen thống rên rỉ, biết thần Hắc Ám làm gì.

      Ông cụ áo đen chưa kịp phản ứng, bóng tối xung quanh cứ như vậy mà biến mất.

      Thần Hắc Ám rồi.

      Khắc Lôi Nhã xoay bả vai của mình, nàng biết thần Hắc Ám khó chịu, muốn gặp nàng, cho nên nhanh chóng rời .

      Ông cụ áo đen và Tập Ít Kì sững sờ nhìn mặt dày này, nên lời.

      "Lão già, các ngươi còn đứng đờ ra đó làm gì?" Khắc Lôi Nhã quan tâm hừ lạnh, "Nơi này là nơi nào? . Tại sao ta lại bị hút vào đây, bạn của ta đâu?"

      Ông cụ áo đen có bất kì phản ứng nào, trong đầu ông xuất những món đồ gí đó. Thần Hắc Ám mới ban tặng.

      "Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai? ràng ngươi là người của thần điện Quang Minh, tại sao có thể kêu gọi thần Hắc Ám?" Tập Ít Kì vội hỏi. tại hắnkhông thể suy nghĩ gì cả, tất cả việc vừa rồi thể tin được. Người bình thường như thể hiểu nổi.

      "Ta?" Khắc Lôi Nhã nhìn vẻ mặt vội vàng của Tập Ít Kì, hừ tiếng thèm trả lời câu hỏi của , "Các ngươi nghe việc thần Hắc Ám giao phó sao? Các ngươi phải cố gắng bảo vệ an toàn cho ta."

      Tập Ít Kì trợn tròn mắt, nhớ lại lời của thần Hắc Ám, nên lờinhìn Khắc Lôi Nhã.

      "Trả lời ta, nơi này là nơi nào? Bạn của ta đâu?"Khắc Lôi Nhã tức giận nhìn Tập Ít Kì hỏi.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 100.1 : Trở thành Thánh Nữ Hắc Ám

      "Nơi này là bên ngoài thần điện Hắc Ám, rừng rậm Mộng Ảo." Tập Ít Kì gì, ông cụ áo đen giải thích, "Ở đây là dưới mặt đất. Chúng ta xây đựng thần điện Hắc Ám dưới lòng đất mênh mông này.’’

      "A, thần Hắc Ám cũng có thần điện của mình à." Khắc Lôi Nhã quan sát xung quanh, rừng cây như bức tranh mỹ lệ.

      "Chúng ta hao tốn rất nhiều tâm huyết để tạo nên khu rừng Mộng Ảo này, những cây cối ở đây có thể tạo ra loại khói màu vị khiếnmọi người còn suy nghỉ, khi hít vào sinh ra ảo giác. Hơn nữađặc biệt là nhằm vào người của thần điện Quang Minh." Ông cụ áo đen đáp.Trong giọng có phần tôn kính. Khắc Lôi Nhã có thể tùy ý chuyện vớivị thần tôn kính của bọn họ, thái độ đối với Khắc Lôi Nhã hoàn toàn thayđổi.

      "A, hèn gì ta thấy Nữ Thần Quang Minh." Khắc Lôi Nhã chợt hiểu ra. ra khi bị hút vào nơi này cơ thể sinh ra ảo giác.

      "Tiểu thư, bạn người, bạn của người bị phân tán trong cánh rừng này. Có thểra được khỏi rừng được hay , . . . . . ." Ông cụ mặc áo đen cho chút lo lắng . Khắc Lôi Nhã có thể dể dàng ra được, những người chung với Khắc Lôi Nhã đều là người của thần điện Quang Minh, chăc chắc khôngthuân lợi ra khỏi rừng Mông Ảo rồi.

      "Bây giờ còn chưa có người nào ra được. Họ điều bị ảo giác kềm chế." Tập Ít Kì nhún vai , để ý đến ánh mắt cảnh cáo của ông cụ áo đen.

      "Đặc biệt nhằm vào người của Thần điện Quang Minh?" Khắc Lôi Nhã cau mày nhớ lại lúc mình thấy ảo giác, cùng cầu nguyện với Nữ Thần QuangMinh, chẳng lẽ những bọn họ cũng thấy ảo giác như vậy? Cũng thấy NữThần Quang Minh kêu gọi họ cùng cầu nguyện?’’

      "Đúng, những người ngu ngốc sung bái mù quáng Nữ Thần Quang Minh, nhất định ở mãi trong ảo giác cách nào thoát ra." Tập Ít Kì khinh thườngnói. Ông cụ áo đen trợn trắng mắt. Sắp bị tên đồ đệ của mình làm cho tứcchết. này có thân phận bình thường, những người kia là bạn của nàng, cái tên tiểu tử này đúng là biết sống chết mà.

      "A, ý của ngươi là chỉ cần lâm vào ảo giác có cách nào khống chếđược. Ngược lại cũng vậy?" Khắc Lôi Nhã mỉm cười hỏi. Tẫn Diêm phải là người sùng bái tôn thờ Nữ Thần Quang Minh, Lãnh Lăng Vân cũngkhông phải ‘Thiện Nam Tín Nữ’ gì. Nhưng, Thánh Nữ , trong lòng KhắcLôi Nhã đánh giá, Thánh Nữ thể ra được. Bởi vì kia, là Thánh Nữ cao quý của thần điện Quang Minh.

      "Đúng." Tập Ít Kì biết vì sao trước mặt có thể bình tỉnh thế.

      " thôi, đưa ta ra khỏi đây, pha trà hoa cho ta, tốt nhất là trà hoa hồng. Tiện thể đưa bạn ta ra ngoài. Lão già, dẫn đường ." Khắc Lôi Nhã chút khách khí . Khắc Lôi Nhã cảm thấy lúc này có thần Hắc Ám đứng ra bảo vệ cũng tệ.

      Tập Ít Kì khóe miệng giựt giựt, biết này từ đâu mà có tự tin như vậy. Nàng làm sao biết chắc bạn của nàng có thể ra khỏi khu rừng?

      "Bạn của ta người là chiến sĩ, tóc màu nâu, là Tẫn Diêm, người có mái tóc bạch kim mắt tím, là Lãnh Lăng Vân. Bọn họ đến ngay. Làm phiền ngươi, lão già." Khắc Lôi Nhã đứng bên cạnh ông cụ áo đen .

      "Vâng" ông cụ áo đen trả lời ngay.

      "Đợi chút, Lãnh Lăng Vân? phải Thánh Tử của Thần Điện QuangMinh sao? Ngươi khẳng định ra được?" Tập Ít Kì cảm thấy cái tên nàyrất quen tai, sau khi nhớ ra liền kinh ngạc hỏi.

      "Ra được." Khắc Lôi Nhã rất tự tin nhàn nhạt .

      "Nếu thấy liền đưa họ ra, còn mang theo ai nữa !"Tập Ít Kì hừ lạnh.

      "Được, vậy chờ bọn họ ra khỏi rừng đưa họ ra ngoài luôn. Ta ở ngoàiđợi họ." Khắc Lôi Nhã suy nghĩ chút, mặc dù Lãnh Lăng Vân cũngkhông phải là tín đồ trung thành của Nữ Thần Quang Minh, nhưng gặp ngườicủa Thần điện Hắc Ám, nhất định là giết họ.

      Tập Ít Kì nháy mắt, có nghi ngờ, có tin. thể nào tin lời của Khắc Lôi Nhã, Thánh Tử của thần điện Quang Minh lại có thể ra đượckhỏi rừng Mộng Ảo, nếu là thế Thánh Tử tôn thờ sùng kính NữThần Quang Minh á, điều này sao có thể?

      "Việc ấy, tiểu thư, ta là Chủ tế của Thần điện Hắc Ám Nhĩ Bỉ Lai. Xin hỏi? . . . . . ." Ông cụ thận trọng hỏi.

      "Khắc Lôi Nhã." Khắc Lôi Nhã tùy tiện , "Trà Hoa, trà hoa hồng, lão già,ta muốn uống trà hoa hồng." Khắc Lôi Nhã chút khách khí cầu vớiông cụ áo đen.

      "Được, được. Tiểu thư, xin bên này." Nhĩ Bỉ Lai phía trước dẫn đường,giọng tôn kính.

      Khắc Lôi Nhã theo sau, Tập Ít Kì cũng vội vàng theo họ.

      Tập Ít Kì gần Khắc Lôi Nhã giọng hỏi: "Uy uy, Khắc Lôi Nhã, ta tên là Tập Ít Kì. Người làm sao có thể tùy ý kêu gọi thần Hắc Ám của chúng ta?Tại sao thần Hắc Ám lại bảo vệ ngươi? Ngươi phải là người của thầnđiện Quang Minh sao?" Tập Ít Kì làm như mình rất quen với Khắc Lôi Nhã, vội vàng hỏi. Trong lòng rất ngứa ngáy như bị mèo cào, muốn biết mới vừa rồi xảy ra chuyện gì.

      "Ta là người của Thần điện Quang Minh, nhưng chưa bao giờ ta tôn kính NữThần Quang Minh." Khắc Lôi Nhã tức giận trả lời.

      "Có ý gì? Có ý gì?" Tập Ít Kì có chút hồ đồ, người bình thường có thể tùy tiện được vào Thần điện Quang Minh sao? Tất cả người của Thần điện Quang Minh đều bị tẩy não rồi?

      "Tiểu thư Khắc Lôi Nhã là bị buộc phải vào Thần điện Quang Minh?" Nhĩ BỉLai phía trước quay lại , "Nữ Thần Quang Minh dối trá kia biết tiểu thưkhông phải người bình thường nên tìm cách buộc tiểu thư phải vào Thầnđiện Quang Minh."

      "Sư phụ ngươi thông minh hơn ngươi nhiều."Khắc Lôi Nhã nhàng khóe miệng Tập Ít Kì co rút.

      ‘‘Bất quá, tiểu thư Khắc Lôi Nhã, ta cũng biết tại sao người có thể kêu gọi thần Hắc Ám của chúng ta, hơn nữa còn cần dùng vật tế gì." Nhĩ BỉLai nghi ngờ hỏi. Ông được rất nhiều bảo vật, lần này giống với lần trước, cần trao đổi, lần trước phải dùng rất nhiều lễ vật, còn vì thầnHắc Ám mở rộng thế lực.

      Trong lòng Khắc Lôi Nhã thở dài, thế nào đây, chẳng lẽ mình là vật tế của thần Hắc Ám? Làm sao có thể!

      "Ta là người của thần Hắc Ám, chỉ lẻn vào Thần điện Quang Minh thăm dò thôi." Khắc Lôi Nhã thuận miệng bịa chuyện. Nhĩ Bỉ Lai rất tin tưởng mà có nghi ngờ nào. Thần Hắc Ám xuất bảo vệ nàng, còn giả đượcsao?

      Nét mặt Tập Ít Kì có chút hồ nghi, cảm thấy trong chuyện này đơn giản như vậy. Thái độ Khắc Lôi Nhã đối với Thần Hắc Ám, rất kỳquái.

      "Kế hoạch của các ngươi là gì?" Khắc Lôi Nhã bên cạnh Nhĩ Bỉ Lai nhànnhạt hỏi, "Diệt trừ người Thần điện Quang Minh, làm thế lực của Thần điệnsuy yếu?"

      "Đúng, kế hoạch là thế, từng bước thực . ngày nào đó, thần Hắc Ám thay thế Nữ Thần Quang Minh dối trá kia." Nhĩ Bỉ Lai gật đầu, nét mặt nghiêm túc.

      Trong đầu Khắc Lôi Nhã xuất cảnh tượng này.

      Nữ Thần Quang Minh vốn được vạn người kính ngưỡng tôn thờ, nay bị vạnngười phỉ nhổ. Còn Thần Hắc Ám thể xuất dưới ánh sáng lại đượcmọi người tôn kính.

      Ừ, cảm giác tệ.

      Khắc Lôi Nhã và Tập Ít Kì theo sau Nhĩ Bỉ Lai ra khỏi rừng Mộng Ảo. Nơinày vô cùng rộng lớn được thắp sáng bằng vòng tròn phát ra ánh sángmàu vàng treo ở cao.

      "Nơi này là do Giáo chủ đại nhân và hậu vệ của Giáo chủ tạo nên." Nhĩ Bỉ Lai theo ánh mắt Khắc Lôi Nhã nhìn vòng tròn Chiếu Minh mỉm cười , "Chúngta gọi nó là mặt trời."

      "Rất lợi hại." Khắc Lôi Nhã lòng than thở, có thể làm ra vật thần kì như thế.

      " có biện pháp, chúng ta thể ‘Quang Minh Chánh Đại’ xuất hiệntrước mắt mọi người." Nhĩ Bỉ Lai nhàng than thở.

      "Tương lai được." Khắc Lôi Nhã nhìn lên trung nhàn nhạt cười.

      "Nhất định." Nhĩ Bỉ Lai gật đầu, ánh mắt kiên định.

      Khắc Lôi Nhã theo Nhĩ Bỉ Lai vào Thần điện Hắc Ám lại kinh ngạc lần nữa trước kiệt tác của bọn họ. Thần điện Hắc Ám thua kém gì Thầnđiện Quang Minh, chỉ khác là nó nằm dưới mặt đất.

      "Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, mời." Khắc Lôi Nhã theo Nhĩ Bỉ Lai vào Thần điện, đường , ngừng bắt gặp những ánh mắt nghi hoặc.

      tới đại điện, Khắc Lôi Nhã ngồi xuống, quan sát chung quanh.

      "Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, mời dùng trà." giọng dịu dàng truyền đến, Khắc Lôi Nhã quay đầu trông thấy người rất giống với Tập Ít Kì. Trêntay cầm trà Hoa Hồng mà Khắc Lôi Nhã . !" Ngươi luôn quan sát ta?"Khắc Lôi Nhã cũng khách khí nhận chén trà, uống. Vẻ mặt rất vui. Mặc dù thể so sánh được với Tập Mễ Nhĩ, nhưng nàng cũng lâukhông được uống Trà Hoa rồi.

      Tập Ít Tư mỉm cười, đáp.

      "Người của thần điện Hắc Ám tài, lão già, người này có thể hiểu đượcmôi ngữ." Khắc Lôi Nhã híp mắt uống ngụm trà, "Hơn nữa kỹ thuật phatrà tồi. !"

      Tập ít tư vẫn mỉm cười như cũ: "Tiểu thư, ta tên là Tập Ít Tư."

      "Tiểu thư Khắc Lôi Nhã, người đợi chút, ta báo với Giáo chủ đạinhân." Nhĩ Bỉ Lai khách khí với Khắc Lôi Nhã.

      "Được." Khắc Lôi Nhã đặt chén trà xuống, nhìn những người cố ý ngang qua cửa hay ngang qua đại điện để quan sát nàng. Những ánh mắt tin và nghi ngờ. Khắc Lôi Nhã biết, địa vị của Nhĩ Bỉ Lai và 2 em song sinh kia thấp. Nhĩ Bỉ Lai khách khí với nàng như thế nên những người này liền rối rít suy đoán.

      "Khắc Lôi Nhã, ngươi là Ma Vũ song tu à!" Tập Ít Kì ngồi xuống cái ghế trước mặt Khắc Lôi Nhã, cảm thán.

      "Là ngươi quá kinh địch." Tập Ít Tư nhàng chen vào.

      "Đúng vậy, đại thúc, nếu có sư phụ của ngươi giờ này ngươi mỉmcười dưới cửu tuyền." Khắc Lôi Nhã cầm chén trà, bên trong hết Trà Hoa, đưa lên trung, dừng trước mặt Tập Ít Tư. Ý rất . Tập Ít Tư im lặng, cầm bình trà rót vào chén cho Khắc Lôi Nhã.

      Mỉm cười dưới cửu tuyền? Tập Ít Kì mặc dù hiểu ý nghĩa của câunói này, nhưng cũng biết tuyệt đối phải lời tốt đẹp gì. Ý nghĩ là chắc chắn phải chết.

      "Ta già vậy sao? Ngươi kêu ta là đại thúc!" Tập Ít Kì kháng nghị .

      "Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?" Khắc Lôi Nhã nhấp ngụm trà, híp mắt hỏi.

      "Hai mươi hai." Tập Ít Kì nghiêm túc trả lời.

      "Được rồi, ta mới mười bốn." Khắc Lôi Nhã biết xấu hổ . Đúng ranàng cũng 22 tuổi, nhưng là bề ngoài 14 thôi, đâu có láo. ‘‘Lơn hơn có tám tuổi thôi mà, tại sao lại gọi ta là đại thúc!" Tập Ít Kì uốn qua uốn lại cáimông ghế kháng nghị. ngờ lai dụng vào vết thương, đau đến nhe răng trợn mắt .

      "Ngươi 22, thua trong tay tiểu nương 14 tuổi." Tập Ít Tư giọng chen vào. Lời nhàng nhưng đầy khiêu kích.

      Tập Ít Kì sắp bùng nổ.

      Khắc Lôi Nhã ngửi chén trà, mỉm cười nhìn Tập Ít Kì sắp bùng nổ. Hai huynhđệ này, tình nghĩa.

      Tập Ít Kì muốn đứng lên cãi nhau cùng Tập Ít Tư, tiếng bước chân dồn dập từ cửa vang lên.

      Cửa đại điện xôn xao, nhân vật tới tuyệt bình thường.

      "Giáo chủ đại nhân."

      "Giáo chủ đại nhân."

      Giọng ngừng vang lên.

      À, ra là Boss của Thần điện Hắc Ám? Giáo chủ của Thần điện Hắc Ám?

      Khắc Lôi Nhã nhìn về phía cửa đại điện, ông lão mặc áo đen xuất , hắc bào người ông rất khác so với những người còn lại. đôi mắtchim ưng phát sáng, tóc và râu bạc trắng, những bước chân vững vàng, hơithở rất khẽ. Vừa nhìn biết cao thủ.

      "Thánh Nữ, người cuối cùng cũng xuất !" Ông cụ nhìn Khắc Lôi Nhã làm cho Khắc Lôi Nhã ngây người. Những người bên ngoài đại điện cũng ngẩn ra.

      Thánh Nữ?

      Thánh nữ thần điện Hắc Ám?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :