1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 95 :Thiếu chủ Ma giới
      Canh thứ hai

      "Ô hay! Thần Hắc Ám là cái gì!!" Thiếu chủ khinh thường . "Nếu là ta xuất hiệntrước mặt lão tử ngay tại đây, lão tử lậptức đánh cho mặt nở đầy hoa!"

      Khắc Lôi Nhã ngẩn ngơ, người thiếu nữ này, rốtcuộc là ai? Có là có thực lực mạnh mẽ như vậy, hay là khoác?

      "Mỹ nữ, xem ra nhận thức của loài người cácngươi hoang đường , ngồi xuống, ta cho ngươi biết." Thiếu chủ ngồi ở bậc thang, vỗvỗ chỗ bên cạnh, ý bảo Khắc Lôi Nhã cũng ngồixuống.

      Khắc Lôi Nhã theo lời ngồi ở bên cạnh.

      "Ngươi cảm thấy dân chúng thờ phụng Nữ ThầnQuang Minh thờ thần sao?"Thiếu chủ cười lạnh.

      Khắc Lôi Nhã sửng sốt, nhìn chằm chằm vào nụ cười lạnh lẽo của Thiếu chủ, hiểu nhữnglời này của nàng là có ý gì.

      "Thần, họ là cái gì mà dám tự xưng là thần? Bọn họ cũng chỉ là kẻ có thực lực trong thiên hạ. Vượt qua mọi người có thực lực mạnh, tồn tại lâu nhất mà thôi! Ở nhân giới vị thần chânchính , chỉ có Mẫu Thần cùng Phụ Thần,là chính họ sáng tạo ra Nhân Giới. Cái gì màNữ Thần Quang Minh, Thần Hắc Ám, nhữngthứ này đều có thể thay thế được. Tinh linh tộc cũng là Phụ Thần Mẫu Thần chế tạo ra, mà Tinh Linh Thần cũng chính là kẻ có thực lực nhấttrong Tinh Linh Tộc mà ra." Lời mà Thiếuchủ bình tĩnh ra khiến Khắc Lôi Nhã cực kì khiếp sợ.

      "Thần Hắc Ám coi trọng linh hồn của ngươi, chỉ có nguyên nhân, linh hồn của ngươi là tập hợp hài hòa chính nghĩa và tà ác, ánh sáng và bóng tối hoàn mỹ kết hợp thành thể. Đem linh hồn ngươi dâng hiến cho Mẫu thần, chỉ sợ rằng Mẫu thần cực kỳ hài lòng. Có lẽ khi vui mừng để cho Thần Hắc Ám và Nữ ThầnQuang Minh đổi vị trí cho nhau." Lời của Thiếu chủ càng làm cho ý thức của Khắc LôiNhã thiếu chút nữa dừng lại.

      Thần Hắc Ám cùng Nữ Thần Quang Minh đổi vị trí ?

      Thần Hắc Ám có vạn người kính ngưỡng, Nữ Thần Quang Minh bị vạn người phỉ nhổ?

      Khắc Lôi Nhã trong đầu bỗng nhiên xuất hiệnhình ảnh như vậy. Tại sao phải cảm thấy hìnhảnh đó nhìn rất tuyệt vời nhỉ? ( Là do chị ấyghét bà Nữ Thần Quang Minh nên mới hí hửngthế đấy )

      " Nữ Thần Quang Minh biết ngươi có cái dấu ấn ?" Thiếu chủ nhìn tay phải Khắc Lôi Nhãhỏi.

      Khắc Lôi Nhã nhàng lắc đầu.

      "Cũng đúng, nếu là biết, bây giờ ngươi cũngkhông thể an toàn đứng ở chỗ này rồi. Quang Minh Nữ Thần nếu biết chuyện này, nhất địnhsẽ tiếc bất cứ giá nào để diệt trừ ngươi."Thiếu chủ chợt khẽ cau mày nhìn Khắc LôiNhã, "Theo tính tình Nữ Thần Quang Minh, chỉ cần qua vài lời tiên đoán, nhất định biết ngươi bị Thần Hắc Ám lôi kéo trước rồi”.

      Ý tứ của Thiếu chủ rất ràng. Nữ Thần QuangMinh hoặc Thần Hắc Ám có hành động lôi kéo nàng trước , người còn lại hủy diệt toàn bộ.

      "Ta là chủ tế của thần điện Quang Minh." Khắc Lôi Nhã nhìn thấu điều Thiếu chủ nghi ngờ, lên tiếng giải thích.

      “Quả nhiên là như vậy ." Mặt Thiếu chủ lộ vẻhiển nhiên là biết trước.

      Khắc Lôi Nhã cúi đầu nhìn dấu ấn mu bàn tay mình , khẽ cau mày. Lần này nếu như trở lạiAn Mạt Cách Lan, khó tránh khỏi cùng thần điện Quang Minh có liên quan, đến Thần điệncó lẽ là điều tất nhiên. Nếu như, cái dấu ấn này bị người phát , như thế nào đây?

      "Mỹ nữ, có muốn chơi chút hay ?"Thiếu chủ nguy hiểm nheo mắt lại, ánh mắt nàngta nhìn Khắc Lôi Nhã giống như loại ánh mắt quan sát con mồi.

      Khắc Lôi Nhã tiếng động, nàng hiểu, tấtcả chỉ vừa mới bắt đầu, Ở Ma giới, thiếu nữ này cũng chỉ là coi nàng như trò tiêu khiển. Ở trongmắt của nàng ta, Khắc Lôi Nhã cũng chẳng khácgì hơn con mồi.

      "Ngươi muốn chơi trò gì? " Khắc Lôi Nhã lại đánh hơi được mùi vị bất thường.
      "Nếu như ngươi bị Quang Minh Nữ Thần pháthiện quá nhanh còn thú vị." Thiếu chủkéo tay Khắc Lôi Nhã, duỗi ngón tay ra nhẹnhàng gõ lên dấu ấn màu đen phía tay Khắc Lôi Nhã. Đột nhiên, dấu ấn màu đen kia đều mờ dần cho đến khi hoàn toàn biến mất!

      " nên vui mừng quá sớm, cái này ta là có cách nào giúp ngươi giải trừ .Ý ta là đểgiải trừ dấu ấn này phương pháp chỉ có , đó chính là giết chết Thần Hắc Ám. Nhưng là, Thần Hắc Ám tuyệt đối xuất ở trước mặt ta để bị đánh. Nên ta chỉ có thể khiến dấu ấn này thân mà thôi, bị người thường phát ." Thiếu chủ thu tay về, sau đó lại chút hăng hái tiếp tục , "Tình thế phát triển nào phải tự người nhìn mới được. Ta xem ngươi cũng giống kẻ ngoan ngoãnngồi chờ cái đám người kia tới làm thịt."

      Ta dĩ nhiên ngoan ngoãn ngồi chờ đám người kia tới làm thịt rồi!

      Khắc Lôi Nhã rút tay của mình về, nhìn chằmchằm nhìnmu bàn tay khôi phục nguyên dạng, trong lòng cười lạnh.

      Điều mà hôm nay Thiếu chủ cho Khắc Lôi Nhã giải thích tất cả, hoàn toàn phá vỡnhận thức trước đây của nàng. Nữ Thần Quang Minh phải thần! Thần Hắc Ám cũng phải là thần! Mà chỉ là người có thực lựcmạnh mẽ của loài người! Điều này lên cái gì? con người nếu có thể có thực lực mạnh mẽ đạt tới tột cùng, là có thể lật đổ Nữ Thần Quang Minh đấy.

      Thiếu chủ quay đầu nhìn biến đổi trong ánh mắt Khắc Lôi Nhã, trong lòng nàng ta hưng phấn tới cực điểm. Còn có rất nhiều chuyệnnàng cho Khắc Lôi Nhã, chuyệnnày hãy để cho Khắc Lôi Nhã tự mình khám phá . Trong lòng có cảm giác, nên ở lại đây lâumột chút, nhất định được xem màm kịchhay diễn ra . A ha ha, chỉ nghĩ tới đây thấy cảngười hưng phấn thôi.

      "Mỹ nữ, , ta dẫn ngươi tìm sư phụ ngươi, rồiđưa ngươi ra ngoài." Thiếu chủ hình như vô cùng hưng phấn, đứng dậy .

      Khắc Lôi Nhã nhìn tâm tình rất tốt của Thiếu chủ, hiểu tại sao nàng ta lại chợt kíchđộng như thế.

      "Thanh bảo kiếm ở phía sau cái ghế kia, cũngrất hữu dụng cho ngươi, còn nữa ngươi tìm chút nơi này có cái gì ngươi dùng được cũng mang theo. !" Thiếu chủ híp mắt phân phó. Trong lòng của nàng ta giờ phút này hưng phấnkhông thôi, hận được ngay lập tức liền thấy được màn kịch mà nàng mong đợi . Nếumuốn có kịch hay để xem, dĩ nhiên là phải hạ mình giúp thiếu nữ trước mặt đây nâng cao thực lực.

      Khắc Lôi Nhã tự nhiên khách khí, lấy thanh kiếm ở sau lưng ghế, bảo kiếm đầy vếttích loang lở, Khắc Lôi Nhã đưa tay ra cầm lấy, mặt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc. Cái thanh bảokiếm cũ kỹ này xem ra lại nặng nề như thế!Khắc Lôi Nhã thầm phát ra Đấu Khí, dụnghết toàn lực rồi mới miễn cưỡng đem được bảokiếm vào trong Nhẫn Gian.

      "Thanh kiếm này là Ma Pháp Kiếm. Đưa cho kỵ sĩ ngươi dùng, hiểu sao nó lại bất động như vậy!"Đôi tay Thiếu chủ khoanh trước ngực, tựa ngườivào cây cột bên cạnh nó với Khắc LôiNhã.

      "Cám ơn." mặc dù Khắc Lôi Nhã hiểu người thiếu nữ này giúp nàng là có mục đích gì,nhưng nếu đúng là giúp nàng, dĩ nhiên là muốnnói tiếng cảm ơn rồi.

      "Đúng rồi, cái này cho ngươi, mỹ nữ, có thể vì ngươi ngăn cản đòn công kích trí mạng lần, nhớ nó chỉ có thể cứu ngươi lần thôi."Thiếu chủ suy nghĩ chút, móc ra thứ gì đó từ trong túi của mình nhét vào Khắc Lôi Nhã trong tay.

      "Tại sao giúp ta nhiều như vậy?"Khắc Lôi Nhãmặc dù miệng hỏi, nhưng tay lại vội vàngnhận lấy món đồ. giỡn, đồ tốt như vậy, tặng cho mình , lấy là lãng phí. ( vâng ~ vô sỉ là đây ).

      "Nếu như ngươi chết quá sớm có kịch hay để xem." Thiếu chủ trả lời rất thành thực, Khắc Lôi Nhã hoàn toàn á khẩu.

      Khắc Lôi Nhã mắt trợn trắng, đem đồ Thiếu chủ đưa chuẩn bị bỏ vào Nhẫn Gian lại bị Thiếu chủ ngăn lại.

      "Đeo vào cổ, nhớ, chỉ có thể cứu ngươi duynhất lần." Thiếu chủ liên tục dặn dò.

      "ta biết." Khắc Lôi Nhã đưa đồ Thiếu chủ cho đeo ở cổ. Đó là cái dây chuyền Hồng Bảo Thạch nhìn rất tầm thường, làm bằngmột chuỗi Hồng Bảo Thạch, đơn sơ có bất kỳ hình dạng gì.

      ", mỹ nữ, ta dẫn ngươi tìm ngươi sư phụngươi, à còn có cái tên kị sĩ ngu xuẩn của ngươinữa, sau đó đưa các ngươi ra ngoài." Tâm tìnhcủa Thiếu chủ cực kì tốt, nàng ta tại khôngmuốn chờ đợi nữa, chỉ nghĩ muốn đưa Khắc LôiNhã ra ngoài, muốn nhanh chóng thấy mộtmàn đầy mong đợi kia.

      "Sư phụ ta ở nơi nào?" Khắc Lôi Nhã hiểu, suw phụ phải là gặp chuyện nguy hiểm tớitính mạng sao? Vậy tại saoThiếu chủ giọng điệu cũng như thế.

      " theo ta là được." Thiếu chủ thô lỗ lôi kéotay Khắc Lôi Nhã, hướng đường mà chạy ra khỏi thông đạo dưới đất, Thiếu chủ ngửa đầunhìn trời chút, hình như là tìm phươnghướng. Sau lúc sau, đầu Khắc Lôi Nhã cũng cảm thấy cơn chóang váng, khỏi nhắm nghiền hai mắt.

      Khi Khắc Lôi Nhã mở mắt lần nữa cảnh vậtchung quanh thay đổi .

      cái nháy mắt, Thiếu chủ mang theo nànglập tức di chuyển đến chỗ khác.

      "Ơ, đúng là kịp thời, sư phụ ngươi hình nhưđang đột phá." thanh hài hước của Thiếu chủ truyền vào lỗ tai Khắc Lôi Nhã , Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu liền thấy cảnh làm cho nànghoàn toàn khiếp sợ.

      đất trống ngay trước mặt, cả người KhắcLý Phu toàn là thương tích, máu tươi nhiễm đỏ toàn bộ y phục của ông. Nhưng là cặp mắt của lại nhắm chặt, gương mặt của cũng là mảnh yên tĩnh. Ông ngồi ngay ngắn tại chỗ đó, chung quanh là vài cấp ma thú cấp chín nghỉ ngơi. Sauđó người Khắc Lý Phu chậm rãi tỏa ra ánh sáng ngũ sắc.
      "Ha ha, là nực cười, nhưng là coi như có đột phá cũng cách nào ra ngoài kết giới này. Tại sao lại có nhiều người ngu xuẩn tới nơinày tu hành, đột phá đây?" Thiếu chủ vuốt cằmchê cười , "Mặc dù tới nơi này tu hành rất dễdàng, nhưng là đột phá thế nào? vĩnhviễn ở lại chỗ này, hoặc là mình chết già, hoặc là bị bầy ma thú giết chết"

      Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìn Thiếu chủ, nghivấn trong mắt nàng bị Thiếu chú nhìn thấu.

      "Đừng nhìn ta như vậy, ra ta cũng cónguyên nhân thể ra kết giới này. Coi như là pháp tắc thôi. Chẳng qua ta có thể đưa cácngươi ra." Thiếu chủ híp mắt nhàn nhạt qua.

      Sư phụ muốn đột phá? ! Khắc Lôi Nhã nhìnchằm chằm Khắc Lý Phu ngồi xếp bằng ở nơi đó, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang,nàng tự nhiên biết Khắc Lý Phu lần này mạohiểm tiến vào lãnh thổ ma giới đột phá là vì cáigì. Tất cả đều là bởi vì mình, bởi vì Khắc LýPhu muốn cởi bỏ dấu ấn màu đen cho Khắc Lôi Nhã !

      "Ôi, Sắp thất bại?" thanh Thiếu chủ đột ngộttruyền đến tai Khắc Lôi Nhã .

      Khắc Lôi Nhã định thần nhìn lại, quả nhiên, người Khắc Lý Phu Vầng Sáng Ngũ Sắc chợtthay đổi ổn định , lúc sáng lúc tối.

      Mà Khắc Lý Phu vốn là bình tĩnh mặt lúc nàycũng nhăn mày lại, hiển nhiên giờ phút này đếnmuốn đột phá thời khắc mấu chốt nhất.

      Khắc Lôi Nhã lòng hoảng loạn, khẩn trương lolắng nhìn Khắc Lý Phu, biết làm như thếnào cho phải?

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 96: Lời thề của Tần Diêm

      Canh thứ nhất

      “Đột phá thất bại có nguy hiểm đến tính mạng ?” Thiếu chủ híp mắt cười hỏi.

      Sắc mặt của Khắc Lôi Nhã lập tức thay đổi, trong điển tịch của Pháp thần từng ghi lại chỉ có duy nhất vị thành công đột phá nhưng vị ấy sớm quy màng thế . Nếu đột phá thất bại Khắc Lôi Nhã cũng tưởng tượng được hậu quả của nó, nhưng tuyệt đối thể bị thương, đây là điều Khắc Lôi Nhã khẳng định.

      Bây giờ phải làm thế nào? tại là thờikhắc then chốt để đột phá Khắc Lôi Nhã khôngdám có hành động thiếu suy nghĩ. Ai cũng biếtnếu có hành động thiếu suy nghĩ vào thời điểmnày có hậu quả nghiêm trọng.

      “Thiếu chủ…….” Khắc Lôi Nhã quay đầu nhìnThiếu chủ với ánh mắt mong đợi

      Thiếu chủ im lặng gì chỉ nhàngphất tay cái liền có luồng ánh sáng nhu hòa màu trắng bao phủ lấy thân thể Khắc LýPhu.

      Trong nháy mắt những đường ánh sáng xung quanh Khắc Lý Phu phát ra ánh sáng rực rỡ.Ánh sáng người ngày càng lớn dần bao quanh toàn bộ thân thể của Khắc Lý Phu.

      “Thiếu chủ, ta……” Khắc Lôi Nhã còn chưa hết câu bị Thiếu chủ cắt ngang.

      cần cám ơn, ta vẫn đợi ngươi chota xem những màn kịch hay, đừng để ta thấtvọng.” Thiếu chủ nhịn được phất tay :

      “Chờ giải quyết xong việc ở đây, ta cũng phảitrở về để chuẩn bị cho lần Thánh Chiến tiếp theo.”

      Thánh Chiến? Khắc Lôi Nhã có chút nghi nghờ.

      “Mỹ nữ hy vọng ở lần Thánh Chiến tiếp theo có thể gặp lại ngươi, ha ha, chỉ là khôngbiết tại thời điểm đó ngươi lấy thân phận gì để tham gia đây.” Thiếu chủ cười ha hả câu đầu cuối làm cho Khắc Lôi Nhã nghi ngờ hơn.

      Rất nhanh những cột ánh sáng xung quanh người Khắc Lý phu dần tản , Khắc Lôi Nhã ngạc nhiên khi những vết thương người sưphụ mình hoàn toàn được chữa khỏi, cả người đều mang tinh thần sáng láng, giơ tay hay nhấc chân đều khiến cho người ta cảm thấy cảm giác khác thường, đó chính là hơi thở của kẻ mạnh.

      “Sư Phụ.” Khắc Lôi Nhã rốt cuộc buông xuống lo lắng, mừng rỡ kêu lên.

      “Mỹ nữ hy vọng sau này còn gặp lại ngươi, haha, giờ gặp lại những người muốn giếtngươi để tiêu diệt họ.” Trước mắt của Khắc LôiNhã tối sầm lại, chỉ còn có thanh của Thiếuchủ vọng vào tai nàng, khi nó lần nữa sáng lên Khắc Lôi Nhã phát mình đứng ởbên ngoài khu vực kết giới.

      “Khắc Lôi Nhã”

      “Tiểu Thư”

      Hai thanh đều mang theo vẻ kinh ngạc.

      “Sư phụ, ngươi có việc gì đúng ,chúc mừng ngươi đột phá thành công.” Trong nháy mắt Khắc Lôi Nhã hiểu ra là Thiếu chủ đãđưa bọn họ ra ngoài khu vực kết giới rồi.

      “Như vậy là sao?” Khắc Lý Phu tràn đầy nghi ngờ. “Ta chỉ nhớ lúc ta đột phá sắp thất bạithì có sức mạnh nào đó trợ giúp nên đãthành công, ngay sau đó nghe được thanh của ngươi xuất ở nơi này rồi.” Khắc Lý Phu nghi hoặc thôi, tại thời điểm đóhắn cũng cảm nhận có hai người ở gần đấy, mộtngười là Khắc Lý Nhã vậy người kia là ai?

      “Tiểu thư, người kia là ai? Ngươi sao chứ?” đáy mắt Tần đáy mắt Tẫn Diêm có chút nghi ngờ và lo lắng.

      “Nàng phải là người, là Ma tộc.” Khắc Lôi Nhã lạnh nhạt nhìn Khắc Lý Phu và TẫnDiêm , “Là nàng giúp sư phụ và chúng ta ra ngoài.”

      “Cái gì?!” Tẫn Diêm kinh hãi, Ma tộc sao có thểgiúp con người? Ma tộc đối với con người mànói là tồn tại đáng sợ. Bọn họ có thực lực mạnh mẽ, máu lạnh và bạo ngược, trong truyềnthuyết tại Ma Vực có người của Ma giới sinh sống là . Tẫn Diêm đột nhiên nghĩ tới con mắt của người thiếu niên đó có màu đỏ nhưmáu.

      “Khắc Lôi Nhã, ý ngươi là người Ma tộc giúp ta đột phá?” Khắc Lý Phủ dùng câu để dò hỏinhưng cũng để khẳng định. Trong tình huống đó chỉ có biết , hơn nữa cũng biết với thựclực tại của Khắc Lôi Nhã thể giúphắn được.

      “Đúng vậy.” Khắc Lôi Nhã gật đầu

      “Vì sao lại giúp ta? Còn đưa chúng ta ra ngoài.” Khắc Lý Phu vẫn còn khiếp sợ. Ma tộclại giúp đỡ loài người, Khắc Lý Phu vuốt cằm nhìn xung quanh, chỉ giúp mình đột phámà còn đưa bọn họ ra ngoài. Điều này kỳlạ.

      ‘‘Chỉ là hứng thú nhất thời của nàng ta màthôi.” Khắc Lôi Nhã nhàng giải thích.

      Tẫn Diêm và Khắc Lý Phu kinh ngạc, nhưng nhìn biểu tình mặt Khắc Lôi Nhã cũng hiểu được nàng . Chỉ ngờ ở Ma Vực có Ma Tộc. Khắc Lý Phu vẫn chưa khôi phục lại tinh thần sau những chuyện xảy ra, nó quá sức tưởng tượng.

      “Đúng rồi, sư phụ, Tẫn Diễm cái này cho cácngươi, các ngươi trích máu của mình để nó nhậnchủ .” Khắc Lôi Nhã từ chiếc nhẫn gianlấy ra hai cái nhẫn đưa cho hai người.

      “Cái này là?” Khắc Lý Phu nghi ngờ nhìn KhắcLôi Nhã

      “Chiếc nhẫn gian.” Tẫn Diễm sợ hãi ,đây là vật quá quý giá.

      “Đúng vậy, nàng đó dẫn ta tìm được.” Khắc Lôi Nhã cầm nhẫn nhét vào tay hai người, lại với Khắc Lý Phu, ”Sư phụ chiếc nhẫn khônggian của ngươi có rộng hơn cái này ?”Khắc Lý Phu há to mồm thể được gìvì quá kinh ngạc.

      Khắc Lý Phu xem xét chiếc nhẫn khônggian, sau đó xấu hổ : “ ngờ lớn vậy, lớn hơn của ta gấp 20 lần.”

      “Tốt rồi, ngươi hãy đổi nó , đưa cái cũ chota.” Khắc Lôi Nhã tính toán phân phối những chiếc nhẫn gian còn lại.

      “Tiểu thư, vì sao Ma tộc đó tốt với ngươi như vậy?” Tẫn Diễm nhìn chiếc nhẫn gian trong tay mình, buồn bực hỏi.

      phải nàng tốt, do nàng rảnh rỗi và nhàm chán. Những thứ này trong mắt nàng là đồ bỏ tiện tay đưa cho ta mà thôi.” Khắc Lôi Nhã nhún nhún vai . Sau đó từ chiếc nhẫn gian lấy ra thanh kiếm, nhưng vừa lấy ra do quánặng nên trực tiếp để mặt đất.

      Đồ bỏ ? Chiếc nhẫn gian là đồ bỏ ?

      Khắc Lý Phu bận rộn đem những thứ mìnhcó sang chiếc nhẫn gian mới bị thanh kiếm làm chú ý.

      “Thanh kiếm này cũng vậy, cũng là nàng dẫn ta tìm được. Chỉ là ngoài việc nó quá nặng ta phát ra điều gì đặc biệt nữa.” Khắc Lôi Nhã nhìn cây kiếm với giọng nghi ngờ. “Nhưng nàng cố ý đưa thanh kiếm này cho ta chắc nó phải có điều gì đặc biệt.”

      Khắc Lý phu ngồi chồm hổm xuống nhìn thanh kiếm, từ từ trong đáy mắt ra kinh hãi.

      “Thanh kiếm này lẽ là Kiếm Tử Vongtrong truyền thuyết?”

      Thanh của Khắc Lý Phu có chút run rẩy.

      “Kiếm Tử Vong là gì? ” Khắc Lôi Nhã nghi ngờ hỏi, nàng chưa từng nghe đến bảo kiếm này.

      ‘‘Kiếm Tử Vong là thanh kiếm ma pháp,nghe đồn đại lục còn có quốc gia, quốc gia này giống như năm quốc gia nay của chúng ta. Hoàng đế dẹp bỏ mọi khó khăngầy dựng đất nước bằng thanh Kiếm Tử Vong này.’’ Tần Diêm nặng nề từng chữ, ‘‘KiếmTử Vong, chỉ là thanh kiếm Ma Pháp, nó còn có tác dụng rất đáng sợ.Người bị nó đánh trúng vô cùng thống khổ,sinh ra ảo giác, cơ thể mất cảm giác, hoàn toànmất sức chiến đấu.’’

      Con ngươi Khắc Lôi Nhã trợn to, nhớ lại lúc Thiếu Chủ mang nàng đến Cung Điện dưới đất.Tòa cung điện kia từng hùng vĩ tráng lệ,chẳng lẽ chính là cung điện của hoàng đế đó?Nhưng sau nó lại ở đây? Hơn nữa chuyện gì xảy ra với cung điện kia?

      " chung, ngươi nhặt được báu vật." Khắc LýPhu nhìn bảo kiếm, nở nụ cười, " nghĩ tới mọi việc lại thành như vậy, thể tin nổi. Ma tộc lại ra tay giúp chúng ta."

      "Sư phụ, người rất khỏe nhỉ. !" Khắc Lôi Nhã rất tức giận, "Người tùy tiện chạy đến Ma Vực,nếu gặp nguy hiểm, ta biết làm sao? Cho dù người đột phá cũng chắc mình ra đượckhỏi Ma Vực. !" Khắc Lôi Nhã trừng mắt nhìnKhắc Lý Phu.

      "Ha ha, thôi đừng như vậy mà phải bây giờ chúng ta có việc gì sao. Đồ đệ bảo bối của ta lợi hại, Ma tộc cũng giúp đỡ ngươi. Ha ha, bây giờ ta đột phá Pháp Thần rồi, a a a a. . . . . ." Khắc Lý Phu ngửa mặt cưới to, đắc ý thôi.

      Khắc Lôi Nhã co quắp khóe miệng, hành độngquái dị của sư phụ, trở thành Pháp Thần, thếnhưng, cái bộ dáng này, phong độ của Tuyệt Thế Cao Thủ đâu?

      "Tiểu Nhã. . . . . ." giọng của Tần Diêm rấtnhẹ nhàng .

      "Thanh kiếm này, ta đặc biệt lấy cho ngươi. !" Khắc Lôi Nhã nhìn Tần Diêm nhàn nhạt .

      "Nó, rất quý giá." Tẫn Diêm nhìn thanh kiếm, khuôn mặt phức tạp. Đây là thanh kiếm TửVong trong truyền thuyết! Mọi chiến sĩ đều mơ ước có được!

      "Đúng vậy á, nặng quá, ta cầm nổi. Chongươi, nếu ngươi muốn ném nó vàokết giới ." Khắc Lôi Nhã nhún vai .

      Tẫn Diêm buồn cười, từ từ nhặt thanh kiếm Tử Vong.

      "Sư phụ, thanh kiếm này, người ngụy trang mộtchút cho nó. Bị phát rất phiền? thânthanh kiếm bị rỉ sét phải làm sao?" Khắc LôiNhã bĩu môi nhìn Khắc Lý Phu bận rộnchuyển đồ hỏi.

      "Ừ, có vấn đề, cứ để ta lo. A ha ha, chiếcnhẫn Gian này rất lớn. . . . . ." Khắc LýPhu cười hả hê, thèm nhìn về phía KhắcLôi Nhã.

      "Tiểu thư, cám ơn người. . . . . .", trong lòng Tần Diêm xuất cỗ ấm áp, nhàng vớiKhắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã thèm để ý, xoay ngườinhìn Khắc Lý Phu bận rộn chuyển đồ,nhân tiện nhìn bảo vật mình bóc lột được .

      Tẫn Diêm nhìn bảo kiếm trong tay, trong lòngthật lâu mới bình ổn lại. Kiếm Tử Vong, bắt đầu từ hôm nay, ta dùng ngươi để bảo vệ tiểu thư,mãi mãi. Tần Diểm tự với lòng, dùng tínhmạng thề.

      "A ha ha, Lôi Nhã, nhanh lên, về đế đô, ta phải khoe với lão già Lao Nhĩ kia, ta đánh bay đầu lão, đánh cho lão chạy khắp thành, gà chó yên, thảm bại thể tả!" Khắc LýPhu chống nạnh cười lớn, quên mất tí nữa mìnhđột phá thất bại.

      " thôi, Tẫn Diêm." Khắc Lôi Nhã thèm quan tâm vẻ mặt vô cùng đau khổ của Khắc Lý,bỏ trước.

      Tẫn Diêm mỉm cười theo sau.

      "Tẫn Diêm, đến đây, ta giúp ngươi ngụy tranhmột chút cho bảo kiếm, ha ha. . . . . ." Khắc LýPhu cười lớn chạy theo, vô cùng đắc ý quên luôn dáng vẻ của mình.

      Mọi chuyện dường như rất tốt đẹp, nhưng KhắcLôi Nhã biết, thử thách tàn khốc chờ đợi nàng ở phía trước.

      Giáo Hoàng chờ Khắc Lôi Nhã trở về.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 96.2 Lời thề của Tần Diêm

      An toàn ra khỏi Ma Vực, lo lắng trong lòngKhắc Lôi Nhã cũng biến mất. Ba người nhanh chóng hướng về An Mạt Cách Lan.

      Lúc Khắc Lý Phu kiểm tra ma lực cho Khắc Lôi Nhã rất kinh ngạc, trong thời gian ngắn, Khắc Lôi Nhã đột phá Ma Đạo Sư!

      "Á á . . . ., Khắc Lôi Nhã, năm nay ngươi mới mười bốn tuổi! Lại là Ma Đạo Sư! Ôi trời ơi!! Sau này ngươi thành Pháp Thần trẻ tuổi nhất, ha ha . . . Đúng là đệ tử bảo bối của ta." Khắc Lý Phu ngửa mặt lên trời cười to, vui vẻ lắc lư thắt lưng của mình, "Bây giờ ta dạy ngươichú ngữ cao cấp."

      "Sư phụ, cấm chú đâu, ta muốn học cấm chú" chút chú ngữ cao cấp nho kia làm saucó thể thỏa mãn được Khắc Lôi Nhã.

      "Học cái đầu ngươi, bây giờ ngươi thểdùng cấm chú, sức lực tiêu hao rất nhanh, nguyhiểm tới tánh mạng, có hiểu ?" Khắc LýPhu mực từ chối.

      "Ta muốn học, tại dùng." Khắc Lôi Nhã nhất quyết muốn học.

      " được, được, chỉ học chú ngữ cao cấp." Khắc Lý Phu lắc đầu chấp nhận.

      "Trả chiếc nhẫn Gian lại cho ta!" cái mũiKhắc Lôi Nhã phun lãnh khí, lấy ma thạch cấp chín trong túi ra thương tiếc . "Vốn nghĩ sẽđưa cho sư phụ. Nhưng mà bây giờ thôi. Còn có những thứ này. . . . . .’’ Khắc Lôi Nhã đemma thạch bỏ vào chiếc nhẫn Gian rồi lấynhững khoáng thạch mình tìm được ở cung điệndưới đất ra quơ quơ trước mắt Khắc Nhã Phu, rồi lại cất vào.

      "A! Nhiều ma thạch cấp chín vậy, còn có Riedkhoáng thạch, Sindra khoáng thạch! Khắc Lôi Nhã, ở đâu ngươi có nhiều ma thạch và khoáng thạch quý như vậy, a a a. . . , cho ta nhìn mộtchút" Khắc Lý Phu kêu to.

      "Dùng cấm chú để đổi." Khắc Lôi Nhã thẳngvề phía trước thèm để ý Khắc Lý Phu.

      "Được được, sợ ngươi, ngươi muốn học cấmchú gì.’’

      Khắc Lý Phu đuổi theo, nịnh nọt hỏi.

      Tẫn Diêm nhìn già trẻ, khóe miệng mỉm cười. Cũng bước nhanh theo họ.

      Khi ba người vừa tới cửa thành đế đô, chưa kịpvề phủ Công Tước, người của thần điện Quang Minh chờ sẵn.

      "Tế Ti đại nhân, Giáo Hoàng đại nhân chờ ngài lâu." Người của Thần điện mặc áo trắng tônkính với Khắc Lôi Nhã.

      "Làm sao các ngươi biết hôm nay ta trở về?"Khắc Lôi Nhã cau mày, trong lòng có chútkhông vui.

      "Chúng tôi phụng lệnh Giáo Hoàng ở đây đợingài, chưa bao giờ rời khỏi." Người của Thần điện trả lời khiến Khắc Lôi Nhã hoảng sợ.

      mực chờ ở đây? !

      "Tế Ti đại nhân, mời ngài theo chúng tôi trở về Thần Điện, Giáo Hoàng đại nhân chờngài." Người Thần điện đưa tay cung kính mời, cỗ xe ngựa màu trắng cách đó xa.

      "Tẫn Diêm, ngươi trở về trước, cho gia gia ta về, ta về sau." Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt căn dặn Tẫn Diêm.

      "Tiểu . . . . . ’’ Tẫn Diêm còn chưa hết, bị Khắc Lôi Nhã cắt ngang, Khắc Lý Phu biết Tẫn Diêm nghĩ gì.

      "Tẫn Diêm, người về trước . Ta cùng vớiKhắc Lôi Nhã, ta muốn gặp Lao Nhĩ."Khắc Lý Phu cười híp với Tần Diêm. Hàm ý rất ràng, ông đảm bảo an toàn cho KhắcLôi Nhã .

      "Vâng" Tẫn Diêm gật đầu, xoay người về phủCông Tước.

      Khắc Lôi Nhã và Khắc Lý Phu cùng nhau lênxe ngựa, đến thần điện Quang Minh.

      Vừa đến cửa chính Thần Điện, đường mọi người đều hướng Khắc Lôi Nhã hành lễ. Thầy tế vị trí chỉ dưới Thánh Nữ, mọi người dĩ nhiên rấttôn kính .

      "Ơ ha ha, đồ đệ bảo bối, sau này ngươi phải chiếu cố sư phụ nha." Khắc Lý Phu cười híp mắt.

      Khắc Lôi Nhã trợn trắng mắt: " tìm đại sư Lao Nhĩ , ta quen ngươi."

      Khắc Lý Phu cười hắc hắc bước theo thị nữ dẫn đường tìm đại sư Lao Nhĩ.

      Khắc Lôi Nhã về phía trước, hướng tới đại điện.

      Khắc Lôi Nhã theo sau thị nữ ngang qua đạiđiện, dọc theo hành lang vào trong

      "Tế Ti đại nhân, Giáo Hoàng đại nhân ở bên trong. Thuộc hạ cáo lui." Thị nữ hành lễ, xuống.

      Khắc Lôi Nhã nhàng gõ cửa, bên tronggiọng trầm thấp truyền đến: "Vào ."

      Khắc Lôi Nhã mở cửa, liền thấy Giáo Hoàngchấp tay đứng bên cửa sổ.

      Giáo Hoàng chậm rãi xoay người, mỉm cườinhìn Khắc Lôi Nhã: "Tế Ti đại nhân của chúng ta cuối cùng cũng trở về?"

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, im lặng nhìn ông cụ hiền lành trước mặt. Giáo Hoàng vẫn mặc áotrắng, thấy rất uy nghiêm.

      "Tế Ti đại nhân nhận lễ vật, có phải cũng nên bắt đầu công việc?" Giáo Hoàng híp mắt, mỉm cười . Vẻ mặt cười như cười khiếnKhắc Lôi Nhã khẽ cau mày. Đương nhiên Khắc Lôi Nhã hiểu ý của Giáo Hoàng. Nàng lấymất bảo vật Thần Nữ ban tặng, bây giờ là lúc trảlại.

      "Giáo Hoàng đại nhân, thuộc hạ có thể vì Thầnđiện làm gì đây?" Trong lòng Khắc Lôi Nhã khẽthở dài, bắt người ta tự chặt tay à. Ông cụ xảotrá này dù sao cũng cho nàng chút mặt mũi.

      "Ha ha, đương nhiên rồi . ." Giáo Hoàng còn chưa hết, tiếng bước chân ngoài cửa vanglên, theo sau là tiếng gõ cửa.

      "Vào ." Giáo Hoàng sớm biết người ngoài cửa là ai, nhàn nhạt .

      Cánh cửa mở ra, đó là Lãnh Lăng Vân và TuyếtTình. Hai người vào, khi thấy Khắc Lôi Nhã,đáy mắt cùng lộ vẻ ngạc nhiên. Khắc Lôi Nhãquay đầu nhìn, nhàng gật đầu rồi xoay người, nhưng lại bị thu hút bởi chiếc hộp trongtay họ.

      Trong tay 2 người đều cầm chiếc hộp, mộtlớn .

      "Làm xong việc rồi à?" Giáo Hoàng mỉm cườinhìn hai người họ, dù hỏi, nhưng vẻ mặtGiáo Hoàng rất hài lòng. Hai người họ làm việc,chưa bao giờ làm ông thất vọng.

      Liễu Tuyết Tình liếc nhìn Khắc Lôi Nhã, khẽ do dự. Lãnh Lăng Vân nhíu mày.

      " sao đâu, bây giờ Khắc Lôi Nhã là thấy tế của Thần Điện, phải người ngoài."Giáo Hoàng lại mỉm cười gật đầu với Liễu TuyếtTình.

      Trong mắt Liễu Tuyết Tình lóe lên tia phức tạp, mở cái hộp trong tay ra. Ánh mắt LãnhLăng Vân cũng phức tạp, muốn mở miệng,nhưng lại bị ánh mắt của Giáo Hoàng ngăn lại.

      Khi nhìn thấy vật bên trong chiếc hộp thân thể Khắc Lôi Nhã cứng đờ.

      Trong hộp là bình thủy tinh, bên trong là hai con mắt đầy máu! Con ngươi màu đen! Bìnhthủy tinh bên cạnh đựng tóc màu đen!

      Ngay lập tức máu trong người Khắc Lôi Nhãđọng lại, cách nào dời mắt khỏi 2 bình thủy tinh. Trong lòng nổi lên cỗ lạnh lẽo, nắm chặt quả đấm, lòng bàn tay đầy mồ hôilạnh.

      "Phản đồ và kỵ sĩ Hạ Khắc chết?" nhìn vẻmặt của Khắc Lôi Nhã đáy mắt Giáo Hoàng lóemột tia sáng, nhàn nhạt hỏi Lãnh Lăng Vân.

      " chết." Lãnh Lăng Vân chậm rãi . Nhưng trong lòng thở dài. biết dụng ý của Giáo Hoàng. Nhưng, Giáo Hoàng làm như vậy, có gấp quá ? Nhanh như vậy để Khắc Lôi Nhã thấy, có thể? Muốn thăm dò thái độ của Khắc Lôi Nhã như thế nào với ThầnĐiện, có phải còn quá sớm hay ?

      Liễu Tuyết Tình thấy vẻ mặt Khắc Lôi Nhã có chút tái nhợt, lạnh lùng : "Phản bội Nữ Thần Quang Minh, phản bội thần điện Quang Minh chỉ có con đường chết. Hơn nữa còn cùng bóng tối dơ bẩn bỏ trốn, tội càng thêmtội."

      Ánh mắt Khắc Lôi Nhã chậm rãi từ cái hộp trong tay Liễu Tuyết Tình nhìn đến chiếc hộptrong tay Lãnh Lăng Vân. như vậy, cái hộptrong tay Lãnh Lăng Vân là đầu của kỵ sỉ HạKhắc? !

      Khắc Lôi Nhã sớm biết, con ngươi và cái đầutrong chiếc hộp kia, là của đôi uyên ương số khổ mà bọn họ gặp trong sơn cốc! nghĩ tớihai người họ tránh được truy sát củaThần điện Quang Minh. Quá tàn nhẫn, conngươi bị móc, đầu bị chém! Khắc Lôi Nhã nắmchặc quả đấm nắm ngón tay trắng bệch, nhẹnhàng cười chua xót. Thân thể Khắc Lôi Nhã khẽ run rẩy, sắc mặt tái nhợt.

      Thần điện Quang Minh! Giáo Hoàng! Đây là. Nhân Nghĩa Đạo Đức của Giáo Hoàng!

      Giáo Hoàng hờ hững về phía trước, nhìn chiếc hộp trong tay Liễu Tuyết Tình, gật đầu tán thưởng: "Lần này các ngươi làm rất tốt. Tiêu diệt đám người dơ bẩn, làm cho ánh sáng luônnở rộ. . . . . ."

      Giọng của Giáo Hoàng chợt ngưng, thình lình cổ sức mạnh đánh tới.

      Giáo Hoàng và Tuyết Tình đều sửng sốt, cảngười Khắc Lôi Nhã phát ra ánh sáng màu vàng, ánh mắt lạnh lẽo. Mà sức mạnh cuồng bạo đó xuất phát từ Khắc Lôi Nhã!

      Đáy mắt Liễu Tuyết lên vẻ vui mừng. Khắc Lôi Nhã muốn ra tay với Giáo Hoàng? Nàng muốn chết sao? Giáo Hoàng ngạc nhiên nhìn Khắc Lôi Nhã. khí trong phòng hết sứccăng thẳng! Giáo Hoàng còn chưa có hành động gì, Lãnh Lăng Vân lên tiếng.

      "Khắc Lôi Nhã!" Lãnh Lăng Vân hét to, phá vỡkhông căng thẳng trong phòng.

      Khắc Lôi Nhã lấy lại tinh thần, ánh sáng màuvàng người biến mất. Chậm rãi buông quả đấm trong tay, lạnh lùng liếc nhìn 3 người trong phòng, lời nào, xoay người rời .

      Ba người vẻ mặt khác nhau đứng yên tại chỗ .

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 97: khí rất quỷ dị

      Khắc Lôi Nhã cứ như vậy rời , trong phòngliền tĩnh mịch.

      "Giáo Hoàng đại nhân, thái độ của Thánh Tử có là quá đáng hay ?" Thánh nữ ngạc nhiên vì Lãnh Lăng Vân lại chuyện uyển chuyển như vậy.

      Giáo Hoàng híp mắt, gì. Lãnh Lăng Vân nhìn Giáo Hoàng, mặc dù chuyện, nhưng là thâm ý ở đáy mắt biểu đạtGiáo Hoàng xem ra hiểu .

      "Tuyết Tình, ngươi ra ngoài , ta có việc hỏiLăng Vân." Giáo Hoàng gật đầu với Liễu Tuyết Tình nhàn nhạt mà ra.

      Đáy mắt Liễu Tuyết Tình thoáng qua tia khôngcam lòng, nhưng vẫn là từ từ khép lại cái hộp,im lặng lui ra ngoài.

      Cửa bị đóng, Giáo Hoàng nhìn lãnh Lăng Vânlúc này mới : "Lăng Vân, ngươi có lời gì, ngươi ."

      "Giáo Hoàng đại nhân, hành động của ngài hômnay quá nóng vội rồi ." Lãnh Lăng Vân thẳng vào vấn đề ra lời trong lòng.

      Giáo Hoàng nhàng thở ra hơi, lúc nàymới : "Ừ, ta cũng vậy phát ta
      quá sơ suất. Nhưng ta ngờ trong khoảng thời gian ngắn gặp, thực lực KhắcLôi Nhã cư nhiên tăng lên nhanh như vậy!"

      "Tiềm lực của nàng và trưởng thành quả kinh người." Lãnh Lăng Vân nhàng .

      "Có lẽ đây chính là nguyên nhân nữ thần nhìn trúng nàng." Giáo Hoàng sờ sờ cằm của mình, xoay người trở lại rìa ghế dựa ngồi xuống, lạnh nhạt , "Ta mới vừa rồi cũng phát , ta xác thực có chút nóng vội rồi. Nàng vừa mới tiến nhập thần điện, hơn nữa cùng các ngươi khôngphải dạng, nàng là sinh trưởng ở nhà HyNhĩ ủng hộ vương quyền "

      "Đúng vậy, Giáo Hoàng đại nhân, xin cho nàngchút thời gian." Thanh của Lãnh Lăng Vânnhẹ nhàng .
      "Ha ha, ta cho nàng thời gian, chỉ là, Lăng Vân à , ngươi hình như là lần đầu tiên để ý người khác ngoại trừ Huyên Huyên." Giáo Hoàng tới chỗ này nhàn nhạt nở nụ cười.

      Lãnh Lăng Vân hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu :"Giáo Hoàng đại nhân, ta chỉ là . . . . ."

      "Ngươi muốn muốn Quang Minh thần điện mất tiềm lực trợ giúp khổng lồ đúng ?" Giáo Hoàng mỉm cười, lời ra nhưnglại là ý tứ khác.

      Lãnh Lăng Vân trầm mặc, gì thêm. biết lúc này nhiều chỉ là càng tô càng đen.

      "Tốt lắm, xử lý việc đó rồi gặp Huyên Huyên , còn có tự trấn an tinh thần của ngươiđi, Thánh Tử đại nhân." Giáo Hoàng cười hípmắt phân phó , tươi cười nhưng có chút mập mờ.

      "Vâng" sắc mặt lãnh Lăng Vân thay đổi,đáp tiếng lui về sau xuống.

      Trong phòng chỉ còn lại người là GiáoHoàng, Giáo Hoàng chậm rãi tới bên cửa sổ, nhìn ngoài cửa sổ, nhàng thở dài. Nữthần chỉ định đem Khắc Lôi Nhã vào Thần điện, nhưng như vậy là quyết định chính xácsao? Giáo Hoàng trong đầu lên hình ảnh mới vừa rồi khắc Lôi Nhã thiếu chút nữa bùng nổ, trong lòng khỏi căng thẳng. Chỉ làtrong nháy mắt đó Khắc Lôi Nhã bộc phát ra lực lượng chính là hình dạng kinh người nhưthế, nếu nàng trưởng thành tiếp là cái dạng gì? Đối với Thần điện là uy hiếp hay là trợ giúp?

      Lúc này Khắc Lôi Nhã trầm mặc như nước, cấp tốc ra khỏi Thần điện, tới nhà của Tạp MễNhĩ .

      "Đông" tiếng đá văng cửa chính nhà Tạp Mễ Nhĩ , cửa chính kêu kít két treo lơ lửng ở đó,hoàn toàn báo hỏng.

      "Người nào? ! Người nào như vậy. . . . . ." Tạp Mễ Nhĩ vừa mới lên tiếng liền nhìn đến cái mặtđen thui của Khắc Lôi Nhã Bước vào cửa.

      "Khắc Lôi Nhã, ngươi trở lại. Nhưng mà cái bản mặt đen thui của ngươi là sao, chuyện gì xảy ra? Bị người ta vứt bỏ rồi hả ?" Tạp Mễ Nhĩvẫn là gương mặt tuấn tú kia cười vô cùng dịu dàng giọng hỏi. Nhưng là cái tật xấu miệnglưỡi độc địa vẫn có bất kỳ thay đổi nào.

      "Tạp Mễ Nhĩ, ngươi là học giả đệ nhất đế đô,đúng ?" thanh Khắc Lôi Nhã buồn bực , Tạp Mễ Nhĩ là trò học từ sư phụ, mà giỏihơn sư phụ vượt qua sư bá của ,nên tựnhiên Khắc Lôi Nhã mới hỏi như vậy.

      "Ha ha, đó là đương nhiên." Tạp Mễ Nhĩ lânglâng trả lời.

      "Ta hỏi ngươi, đường đường là người được mọingười kính ngưỡng nhưng ra cũng là mộttên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ ghê tởm, nên xử lý như thế nào?" Khắc Lôi Nhã ngồi ở ghế tựa , trán tràn đầy sát khí. Ánh mắt lạnhlẽo bức người.

      "Ngươi trở thành người “Chính nghĩa nghiêmnghị” từ lúc nào vậy?" Tạp Mễ Nhĩ cười đùa mở miệng.

      Ánh mắt Lôi Khắc Nhã vẫn lạnh lẽo như cũ, lúcnày Tạp Mễ Nhĩ mới cảm thấy hình như mọichuyện cũng đơn giản như vậy.

      "Khắc Lôi Nhã, ta biết ngươi gặp đượcchuyện gì. Nhưng nếu như giống như ngươi , người đời đều kính ngưỡng, như vậy thực lực và thế lực của người này khẳng định kém. Ngươi muốn lật đổ những thứ ngươi nhìn khôngvừa mắt , ngươi phải có thực lực, có thế lực,và phải vượt qua thực lực và thế lực của người này." Tạp Mễ Nhĩ ít khi lộ ra vẻ mặt nghiêmtúc như vậy, trầm giọng .

      Khắc Lôi Nhã nghe xong lời của Tạp Mễ Nhĩ chợt nở nụ cười, đứng lên cười to lên, càngcười càng khoa trương. Trong tiếng cười lại tràn đầy ngạc nhiên, khí phách và vô cùng tự tin.

      Nhìn Tạp Mễ Nhĩ nhìn thấy mà nghẹn họng trân trối , hồi lâu run run rẩy rẩy hỏi: "Khắc Lôi Nhãngươi phải là trúng gió tới ngu ngốc chứ?hửm?"

      "Ngươi mới ngu ngốc !" Khắc Lôi Nhã chợt trợn mắt, nổi giận "Đoán mò!"

      "Vậy ngươi làm cái gì vậy?" Tạp Mễ Nhĩ nghiêng đầu nghi ngờ hiểu.

      "Ta làm sao lại biết bắt đầu cóchuyển biến rồi !" ánh mắt Khắc Lôi Nhã dầndần lạnh lẽo, lạnh lùng , "Ta mạnh mẽ,cuối cùng có ngày ta kéo người kia từ cáivị tríđó xuống. Đánh cho bộ mặt nàng ta nở đầy hoa cúc !" Khắc Lôi Nhã hừ lạnh tiếng. Mộttiếng này tràn đầy khí thế bạo ngược, thẳng đếnchấn động cả màng nhĩ, Tạp Mễ Nhĩ trước mắt choáng váng, trong lòng cảm thán, thực lực củacô này Khắc Lôi Nhã này quả nhiên lạităng lên ít.

      "Hôm nào lại tới tìm ngươi."Khắc Lôi Nhã vộivã xong câu liền đứng dậy chạy ra ngoài.

      Tạp Mễ Nhĩ sững sờ nhìn xem bóng lưng KhắcLôi Nhã biến mất, cửa chính còn treo lơ lửng ở đó, kẽo kẹt kêu lên trước dáng vẻ hùng hùng hổhổ, tới nhanh lại càng nhanh hơn của KhắcLôi Nhã.

      "Khắc Lôi Nhã, ngươi trở lại cho ta, bồi thườngta cánh cửa! Tạp Mễ Nhĩ hồi lâu mới lấy lại tinh thần, vô cùng đau đớn hô lên câu nhưvậy .

      Mà Khắc Lôi Nhã mất rồi làm sao nghe thấy được nghe được lời của nữa.

      Khắc Lôi Nhã đường cái, nhìn những đám mây trời tâm trạng lại rộng mở sáng sủa, cảm giác u ám còn tồn tại. Kỵ sĩ và thiếu nữ tóc đen mắt đen chết, nàng vừahận, vừa đau lòng cũng cách nào cứu vãnđược. Mà bây giờ việc phải làm, Khắc Lôi Nhãlại vô cùng sáng tỏ. Thiếu chút nữa nàng liềnquên mất ước nguyện ban đầu của mình. Mạnh mẽ, ngừng mạnh mẽ. Nữ Thần Quang Minh? vậy như thế nào? Nếu nàng có thể đạttới cường giả bậc nhất của loài người rồi trởthành thần, vậy mình vì sao thể?

      Khắc Lôi Nhã thở ra hơi dài, tới phủHy Nhĩ

      Vừa vào phủ, thị vệ canh cửa ở cung kínhhành lễ, lập tức người hầu vào bẩm báo.

      Lúc này thân phận và địa vị của Khác Lôi Nhã như trước kia, nàng giờ phút nàycòn là Chủ Tế đại nhân của thần điện Quang Minh.

      Khắc Lôi Nhã mới vừa vào đại sảnh, Khải Sắt Lâm và Lạp Tây Á ra tới nghênh đón.

      "Nhã Nhi" mặt Khải Sắt Lâm nở nụ cườisáng lạn, chạy tới liền nắm tay Khắc Lôi Nhã.

      "Tỷ tỷ! Tỷ rốt cuộc trở lại!" Lạp Tây Á hưng phấn cũng chạy tới khoác tay Khắc Lôi Nhã.

      "Mẫu thân, muội muội." Khắc Lôi Nhã mỉmcười, đáy lòng đầy ấm áp.

      "Tỷ tỷ, Tỷ là quá đáng, cư nhiên sau lưnggiấu ta làm nhiều chuyện như vậy!"Lạp Tây Á hưng phấn vừa lắc lắc cánh tay Khắc Lôi Nhã vừa kích động la hét.

      "chuyện gì?" Khắc Lôi Nhã nghi hoặc nhìn Lạp Tây Á kích động, chợt giật mình nắm tay nàngvà Khải Sắt Lâm khẽ run.

      "Còn giả bộ! Tỷ ở Lạp Cách Tạp thay thế Lý gia xuất chiến, danh tiếng khắp nơi, đánh cho Hoa Hoa gì đó hoa rơi nước chảy! Uy danh vang dội. Ông nội sớm biết, hoàng đế bệ hạ phảicũng biết rồi đó sao." Lạp Tây Á hưng phấn vội vàng xong, tiếp đó lại là tiếc hận , "Thậtđáng tiếc , muội có ở đó, đượcchứng kiến."

      Lúc này Khắc Lôi Nhã mới chợt hiểu Lạp Tây Á là cái gì, nàng nhàn nhạt cười cười: " có gì, làm như ta biết Lý gia và mẫu thân có quan hệ mới quyết định giúp bọn hắnxuất chiến vậy, cuối cùng là Phong gia và Thủygia bỏ cuộc mới khiến ta may mắn lấy được đệ nhất ."

      Khắc Lôi Nhã ra những lời này , Khải SắtLâm nắm tay của nàng chặt hơn.

      "Nhã Nhi, ta, ta. . . . . . Cám ơn con. . . . . ."

      Khải Sắt Lâm kích động biết cái gì cho phải, mà đáy lòng cũng là ấm áp khác thường, khóe mắt hơi ươn ướt.

      "Mẫu thân, đừng cảm ơn, bọn họ là ngườinhà của mẫu thân cũng là người nhà của con."Khắc Lôi Nhã nắm chặt tay Khải Sắt Lâm, KhảiSắt Lâm nghẹn ngào, nhưng mặt vẫn mang theo nụ cười.

      Phụ thân Khắc Lôi Nhã, Lạp Cách mực yên lặng đứng ở cửa hông, ánh mắt phức tạp nhìn bên này. Năm đó Khải Sắt Lâm vì mình hy sinh lớn như vậy, vẫn lòng mang áy náy nhưngkhông cách nào bồi thường cho thê tử cái gì, vẫn muốn làm chuyện này nhưng bây giờ Khắc Lôi Nhã làm được rồi. Nhìn ba ngườithân thiết cười trong đại sảnh, lòng Lạp Cách có tư vị gì đó giống như bình ngũ vị, cực kìphức tạp..

      "Tỷ tỷ, bây giờ Ông nội còn chưa có trở lại đây. Biết tỷ trở lại khẳng định cũng vui mừng đến chết, đúng rồi, hôm nay nhị ca cũng trở về. tốt quá, Tỷ hôm nay về đến nhà, nhị ca cũng trở về, hôm nay mọi người có thể cùngnhau ăn cơm rồi." Lạp Tây Á lôi kéo Khắc LôiNhã vui mừng .

      Nhị ca? Khắc Lôi Nhã ngẩn ra, lúc này mới nhớtới nhị ca danh nghĩa của nàng hình như là đội trưởng đội Sư Thứu, lần tỷ thí đại hội đãtừng gặp qua, còn có thời điểm ngày sinh nhậtcủa mình hình như người kia cũng xuất . Ấntượng sâu, trí nhớ duy nhất chính là hắnvẫn luôn lộ vẻ mặt lạnh lùng cũng khinh thườngđối với Khắc Lôi Nhã

      "Đúng rồi, mẫu thân, hôm nay sao người lại ởnhà?" Khắc Lôi Nhã nhớ mẫu thân là thủ lĩnh nữ quan của công chúa Mã Lệ Ti.

      “ Vì Tỷ trở về, nên mẫu thân liền xin nghỉ " Lạp Tây Á nghiêng đầu nghịch ngợm xong, "Làtẫn Diêm trở lại bẩm báo, sau đó phụ thân liềncho người báo cho mẫu thân và Ông nội biết."

      "à." Khắc Lôi Nhã vừa nghe đến hai chữ phụ thân tùy ý “ à” tiếng, quánhiều lời

      "A, còn nữa, muội muội, Phong Báo đâu? TẫnDiêm đâu?" Khắc Lôi Nhã hỏi.

      "Tại hậu viện , , tỷ tỷ, xem chút PhongBáo của tỷ, ta nuôi khá tốt. Cái tên kia có thể ăn rất nhiều thịt tươi mỗi ngày đấy."Lạp Tây Á tranh công lôi kéo cánh tay Khắc Lôi Nhã,nghịch ngợm nháy mắt với Khải Sắt Lâm, "Mẫuthân, con cùng tỷ tỷ tới hậu viện trước, chờ nhị ca về bảo chúng con nha."

      Mặt Khải Sắt Lâm tràn đầy mỉm cười, yêuthương gật đầu cái. Vốn là trước hai tỷ muội hòa thuận nay tình cảm lại tốt như vậy, tâm trạng của Khải Sắt Lâm dĩ nhiên là cần ra.

      Lạp Tây Á lôi kéo Khắc Lôi Nhã tới cửa, đốimặt với vẻ mặt phức tạp của Lạp Cách.

      "Phụ thân." Lạp Tây Á cười ra tiếng.

      Mặt Khắc Lôi Nhã lại hờ hững, cũng nhìn Lạp Cách cái, trực tiếp qua, tới hậu viện.

      mặt Lạp Tây Á lộ ra chút lúng túng, mauchóng đuổi theo.

      Lạp Cách chậm rãi quay đầu, nhìn bóng lưngKhắc Lôi Nhã, hồi lâu nhàng thở dài. Khôngngờ đứa bé kia ban đầu thể tụ khí kia tại nhảy cái trở thành người chói mắt nhất trong gia tộc.
      "Phu quân” thanh mềm mại của Khải SắtLâm từ sau lưng Lạp Cách truyền đến .

      "Phu nhân, ta hiểu , ta có tư cách oán hận thái độ của Nhã Nhi đối với mình. Đây tấtcả đều là tự ta tạo thành, là quả đắng cho chính mình trồng ra." Lạp Cách cười khổ, quay đầunhìn kiều thê của mình.

      Khải Sắt Lâm nhàng than thở: "Nhã Nhi còn , từ từ , về sau thay đổi thái độ đối với chàng. Nhưng dù sao quan tâm của chàng vớiNhã Nhi là quá ít ."

      "Đúng vậy, ta nợ Nhã Nhi quá nhiều” Lạp Cách nhàng tiếng thở dài, vươn tay ôm chầm Khải Sắt Lâm, "Ta nợ nàng còn nhiềuhơn, những năm này uất ức cho nàng rồi. Từ rất lâu rồi ta có thấy nàng cười rực rỡ như hôm nay. Là Nhã Nhi để cho nàng lộ ra nụcười như vậy”.

      "Ta cũng vậy ngờ Nhã Nhi lại LạpCách Tạp, lại có thể biết đến Lý gia rồi trợ giúpLý gia chấn hưng." tới chỗ này, Khải SắtLâm lần nữa mặt lại ra nụ cười sáng lạn.

      Trong lòng Lạp Cách thở dài, sắc mặt phức tạp.

      Khắc Lôi Nhã, sớm còn là người ngu ngốc, đại tiểu thư khờ khạo ban đầu, mà giờ đãlà minh tinh chói mắt.

      Tất cả mọi người đều kịp chuẩn bị. Bao gồm ông là phụ thân của nàng.

      Khi Khải Sắt Lâm kêu người mời Khắc Lôi Nhã đến đại sảnh, Khắc Lôi Nhã cũng ngờtình huống trước mắt phức tạp như vậy.
      Cổ Đốn Công Tước trở lại, nhị hoàng tử cùng công chúa Mã Lệ Ti cũng tới. Cái tên nhị ca danh nghĩa Á Lực Khắc và Đại hoàng tử Vưu Lý Tư cũng cùng đến rồi !

      khí trong đại sảnh rất quỷ dị. . . . . .

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 97 . khí rất quỷ dị
      ( tiếp theo)

      "Thỉnh an Đại hoàng tử điện hạ, nhị hoàng tử điện hạ, công chúa điện hạ." Khắc Lôi Nhã và Lạp Tây Á cùng hành lễ.

      " cần đa lễ." Ba người trăm miệng lờinói.

      "Ông nội, nhị ca." Lạp Tây Á vui mừng kêuCông Tước Cổ Đốn và Á Lực Khắc trong đại sảnh.

      "Ông Nội, con trở về." Khắc Lôi Nhã đếnbên Công Tước Cổ Đốn giọng .

      "Ha ha, con trở lại là tốt rồi, ngồi ." Công Tước Cổ Đốn cười chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh ý bảo hai người ngồi xuống.

      Khắc Lôi Nhã hề nhìn Á Lực Khắc cái, cũng chào hỏi. Ở trong trí nhớ của Khắc Lôi Nhã nhị ca danh nghĩa nàyngoại trừ việc luôn nhìn nàng bằng ánh mắt khinh thường chán ghét hình như còn có tâmcao khí ngạo, chẳng còn gì nữa.

      "Nhã nhi, nhị hoàng tử điện hạ và công chúa điện hạ biết con trở về cố ý muốn đến thămcon, ha ha, con xem Điện hạ đối xử với con thậttốt." Công Tước Cổ Đốn cười ha ha, hiển nhiên tâm tình tương đối tốt, "Còn nữa, cái đứa bénày, con gây ra vụ việc chấn động như vậy ởLạp Cách Tạp cũng cho ta biết tiếng,con là cho ta tin mừng quá lớn rồi"

      “Cảm ơn Nhị hoàng tử điện hạ và công chúa điện hạ quan tâm." Khi nghe xong lời của Công Tước Đốn Khắc Lôi Nhã nhànggật đầu với Nhị Hoàng Tử và công chúa. NhịHoàng và công chúa tới thăm mình còn có thểnói là vì giao tình trong quá khứ. Vậy còn Đạihoàng tử tới phủ Hy Nhĩ là vì cái gì đây?

      Á Lực Khắc thầm quan sát muội muội ruột thịt của , chân mày khẽ nhíu lên. Thực lực quả tệ, chỉ là từ đầu tới cuối hình như cũng liếc qua cái. Xem giống như người xa lạ. Đại hoàng tử vẫn mỉmcười nghe mọi người chuyện, có phát biểu bất kỳ ý kiến gì.

      "Khắc Lôi Nhã, thời gian gặp, thựclực của ngươi lại tăng lên nhiều rồi." Nhị hoàngtử điện hạ Lý Nam Hy mỉm cười nhìn Khắc Lôi Nhã .

      "Điện hạ quá khen, thực lực của ta cũng khôngcó tăng bao nhiêu, ngược lại là sư phụ ta KhắcLý Phu đột phá trở thành Pháp Thần." Khắc Lôi Nhã muốn mọi người chú ý tới thựclực chân chính của bản thân mình, vì vậy nàngmới chậm rãi ra tin tức kinh người nhưvậy.

      "Cái gì? !"

      "Pháp Thần? !"

      Ở trong đại sảnh vang lên những thanh to liên tiếp. Tất cả đều kinh ngạc thôi.

      "Vì sao chúng ta có nghe được bất kỳ tin tức nào?" Lạp Cách cau mày trầm giọng hỏi.

      "Tin tức sư phụ đột phá có lan rộng ra ngoài, trở lại người Thần điện tìm lão bằnghữu Lao Nhĩ đại nhân." Khắc Lôi Nhã nóinhưng hề liếc mắt nhìn Lạp Cách, mà chỉnhìn Công Tước Cổ Đốn nhàn nhạt mà ra. Đáy mắt của Lạp Cách thoáng qua tia lúng túng. Tất cả màn này đều rơi vào đáy mắt Á Lực Khắc, chân mày Á Lực Khắc nhíu chặt hơn.

      "Vậy sao? Nếu là như vậy, là đáng mừng! Đế quốc ta có vị Pháp Thần đầu tiên rồi ! Ta phải nhanh chóng báo lên cho bệ hạ mớiphải." Công Tước Cổ Đốn mặt mày hớn hở, tâm trạng của lão lúc này phải là cực kì tốt. Là Pháp Thần, tại Đại Lục này chỉ có duy nhấtmột Pháp Thần.

      Vị Pháp Thần này lại chính là sư phụ của cháugái mình! Có thể kích động được sao?

      Trong đại sảnh náo nhiệt hẳn lên, khí quỷ dị vừa rồi tan thành mây khói, mọi người ở đâyđều nhiệt liệt thảo luận vấn đề này. Lạp Tây Á lắc lắc tay Khắc Lôi Nhã hỏi lung tung này kia. Khắc Lôi Nhã mỉm cười kiên nhẫn cho LạpTây Á ít chuyện, nhưng lại che giấu việc Thiếu chủ và việc thu được những bảo vật trân quý kia.

      Dĩ nhiên là sau đó Công Tước Cổ Đốn giữ mọi người ăn cơm.

      Bữa trưa phong phú, rượu ngon món ngon khiếnhai vị hoàng tử và công chúa khen dứtmiệng.

      Sau bữa cơm trưa, mọi người có ý muốnrời , Công Tước Cổ Đốn muốn mời mọi ngườiđến nhà kính trồng hoa, ngắm hoa và uống trà. Cái nơi mà Khắc Lôi Nhã mượn. Khắc LôiNhã cũng muốn xem Phong Báo chút, tựa vào cây cột trong hậu viện, nhìn Công Tước Cổ Đốn mang theo mọi người vào kính trồnghoa, nàng nhún vai bất đắc dĩ than thở. Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử tại đấu đá nhau như thế nào đây? Người của gia tộc chia ra thành hai phái như vậy có tốt ?

      Thời điểm Khắc Lôi Nhã suy nghĩ mất hồn sau lưng nàng lại truyền đến thanh lạnh lùng: "Khắc Lôi Nhã."


      Khắc Lôi Nhã quay đầu lại, nghe thấythanh này dĩ nhiên nàng biết là ai. Đó là cái tên nhị ca chưa bao giờ nở nụ cười với nàng - ÁLực Khắc
      "Hả? Có chuyện gì sao?" Khắc Lôi Nhã khôngquay lại, nhàn nhạt hỏi câu.

      " Thái độ ngươi lúc nãy là có ý gì? Thái độ củangươi đối với phụ thân là như vậy sao!" Thanh lạnh lẽo trong đó mơ hồ còn có tức giận.

      "Xin hỏi, ngươi lấy thân phận gì tới đây dạy dỗta?" Khắc Lôi Nhã miễn cưỡng ngáp cái tùy ý hỏi. Khắc Lôi Nhã lúc này mới nhớ tới, Cái tên nhị ca cao ngạo vẫn còn có ưu điểm, đó chính là rất hiếu thuận. như vậy,cái tên nhịca này là bởi vì thái độ của mình vô lễ với phụ thân nên tìm đến mình tiến hành dạy dỗ ?

      "Ta là huynh trưởng của ngươi." Thanh của người sau lưng có chút muốn bùng nổ.

      "Chuyện nực cười, ngươi từng tận lực làmhết trách nhiệm của huynh trưởng sao? Bây giờ còn bày ra dáng vẻ huynh trưởng." Khắc LôiNhã cười cười khinh thường, chậm rãi quay người lại mỉa mai nhìn người trước mắt.

      Á Lực Khắc vốn tức giận bừng bừngnhưng nghe được lời này khuôn mặt tức giận lúcnày lại giật mình.

      "Nhị ca đáng kính, ta khuyên ngươi, cầnhọc tập phụ thân. Chưa bao giờ tận lực làm hết trách nhiệm của người cha, đến khi nữ nhi củamình có chút thành tựu lại chạy tới diễu võdương oai. Ngươi cảm thấy như vậy rất buồn cười rất vô sỉ sao?" Khắc Lôi Nhã miễncưỡng tựa vào cây cột bên cạnh, cười nhạo ," tại ta cũng ngại động thủ với ngươi”.

      Sắc mặt Á Lực Khắc trong nháy mắt liền trầmxuống.Thiếu nữ trước mắt giờ đây, phải là người hèn yếu có thể hù dọa bằng chỉ bằngmấy câu nữa.
      "Nhưng ngươi phải biết là cùng ta giao đấu sẽphải trả giá rất đắt đấy. Ta có thể đến cả mí mắtđều nháy cái nhưng vẫn giết được ngươi. Ngươi cảm thấy ngươi bây giờ là đối thủ của ta sao?" Sắc mặt của Khắc Lôi Nhã bỗng nhiên lạnh lẽo, đáy mắt tia nhiệt độ, thanh càng thêm lãnh vô cùng , hơi thở tản ra cỗ chết chóc đáng sợ. cỗ lựclượng đáng sợ như vậy chợt phát ra, ngay sau đóbiến mất.

      Trong nháy mắt Á Lực Khắc chợt sinh lòng lạnhlẽo. Thiếu nữ trước mắt cho cảm giác rấtkinh người rất lãnh.

      "Còn nữa, ta khuyên ngươi câu, mặc kệngươi là ủng hộ Đại hoàng tử hay là nhị hoàngtử phái ngươi ở bên Đại hoàng tử làm gian tế, ta mặc kệ các ngươi đấu đá thế nào, được liên lụy đến mẫu thân. Nếu như tổn hại tới mẫuthân, ta mặc kệ là ai, ta làm thịt kẻ đó." Khắc Lôi Nhã bày ra dáng vẻ lạnh nhạt cười nhẹnhàng mà ra như vậy, rất nhàn nhã giốngnhư chuyện bình thường. Lời nhành nhưng lạnh lẽo làm cho Á Lực Khắc cócảm giác thiếu nữ trước mắt tuyệt đối phải là đùa!

      "Nhớ lời của ta ." Khắc Lôi Nhã cười khẽ tiếng, lướt qua bên cạnh Á Lực Khắc về phía trước.

      "Đại hoàng tử nhất định là người thừa kế đế quốc!" thanh chắc chắn của Á Lực Khắc vang lên ở sau lưng Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã nghiêng mắt nhìn qua , lại thấy đáy mắt của Á Lực Khắc có tia cố chấp gần như chính là điên cuồng.

      "Ta mặc kệ, nhớ lời của ta là được." Khắc Lôi Nhã nhịn được phất tay, bỏ lại câu như thế rồi rời .

      Á Lực Khắc đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Khắc Lôi Nhã, đáy mắt thoáng qua mảnh phứctạp. Quay đầu nhìn về phía nhà kính trồng hoa,nhìn Đại hoàng tử dịu dàng mỉm cười, đáy mắtÁ Lực Khắc nổi lên vẻ dịu dàng, ngay sau đó tay nắm chặt quả đấm. Đại hoàng tử chính là tín ngưỡng của , Đại hoàng tử là người ngồi lênngôi vị hoàng đế, người thừa kế duy nhất! nhất định làm cho Đại hoàng tử lên tới vị trícao nhất, hoàn thành tâm nguyện của chínhmình!

      Đế đô, mùa đông chậm rãi đến.

      Gió đông nhàng thổi qua, làm cho lòngngười dâng lên chút ít cảm giác lành lạnh.
      Ban đêm, Khắc Lôi Nhã hành lang,chuẩn bị tìm Lạp Tây Á, muốn đem ChiếcNhẫn Gian trước kia mình dùng cho nàng ta. gian ấy cũng đủ Lạp Tây Á sử dụng.
      hành lang, cơn gió thổi qua. Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn về phía bên ngoài đìnhviện. Chân mày ngay sau đó lại dãn ra, nhẹnhàng nhảy cái vào trong đình viện. Nhảy lên nóc nhà, hướng nơi xa lao .

      Thân hình Tẫn Diêm lắc mình từ góc cây cột ra, yên lặng nhìn bóng dáng Khắc Lôi Nhãbiến mất ở trong màn đêm.

      "Chiêm chiếp?"

      Đứng trái phải vai Tẫn Diêm là Bạch Đế và Viên Bi Đen xướng họakhông biết là muốn gì.

      Tẫn Diêm đơn nhìn theo bóng đêm, vẫnkhông nhúc nhích.

      Là lãnh Lăng Vân. Mới vừa rồi ở trong sân là Lãnh Lăng Vân. Cho nên Tẫn Diêm chưa lộ diện.

      Người kia, tìm tiểu thư là vì chuyện gì?

      Tẫn Diêm nhìn bóng đêm, lâu độngđậy.

      HẾT CHƯƠNG 97

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :