1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 90: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng

      Phong Dật Hiên xoay người, muốn tới chỗ trọngtài. Thủy Văn Mặc nhanh chóng vọt tới, kéo Phong Dật Hiên, vội vàng : “Ngươi gấp cáirắm gì? Thắng bại còn chưa phân mà. Ngươi cảm thấy bây giờ ngươi can thiệp hữu dụng sao? được để mẹ ngươi làm khó. Cònnữa, nếu Hoa đầu heo muốn hạ độc thủ mẹ ngươi đồng ý, ra tay ngăn cản thôi. Đừng quên chuyện ngươi đồng ý với mẹmình!”

      Phong Dật Hiên nghe lời Thủy Văn Mặc nóixong miễn cưỡng theo xuống đài cao, trở về chỗ ngồi. Khi ngồi vào vị trí nhìn Khắc Lôi Nhã từ từ lên đài cao đầy căngthẳng.

      “Khắc Lôi Nhã cũng lớn mật. Dám lấy thân phận mà ghi danh. Hình như Hoàng Thái tử sớm biết. Chuyện này cũng có gì đángnói.” Thủy Văn Mặc vuốt cằm, thầm , “Nghe tỷ tỷ mà Khắc Lôi Nhã kết bái gần đây rất nổi danh ở đế đô. Nàng là mỹ nhân tuyệt đại nhưng ta chưa thấy. Chờ tỷ thí xong gọiKhắc Lôi Nhã hỏi mới được, hắc hắc.”

      Phong Dật Hiên nghe lọt gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào bóng dáng Khắc Lôi Nhã.

      “Ngươi có nghe ta ? Mẹ kiếp!”Thủy Văn Mặc khó chịu, gầm với Phong Dật Hiên.

      Phong Dật Hiên vươn tay đẩy mặt Thủy VănMặc ra, chuyên chú nhìn bóng dáng của Khắc Lôi Nhã. Thủy Văn Mặc giựt giựt khóe miệng,buồn bực thôi.

      Nhóm người Tẫn Diêm ngồi khán đài củabình dân ở gần nhất, ánh mắt dõi theo bóngdáng Khắc Lôi Nhã. khán đài cao nhất, LýNguyệt Văn siết chặt nắm đấm. Nàng ngờ rằng ngay lúc hỗn chiến Khắc Lôi Nhã lại gặp tên điên Hoa Nghệ Lâm này. Lý Minh Ngữ khẽ cau mày, nhìn chăm chú vào đài cao dùng để tỷthí.

      Hoa Tú Ninh bên ngoài đài cao nở nụ cười lãnhkhốc. Hừ! Nàng dặn đệ đệ nhất định phảikhiến Khắc Lôi Nhã bị thương nặng. Kết bái tỷmuội à? Hôm nay khiến ngươi biết kết bái vớiLam Linh Nhi có hậu quả gì. Nhưng khi nhớ đến thái độ của đệ đệ Hoa Tú Ninh liền thoải mái. Đệ đệ này hoàn toàn coi trọng này. Khi nàng với Hoa Nghệ Lâm nếu gặp phải Khắc Lôi Nhã trong cuộc tỷ thí nhấtđịn phải dạy dỗ nàng tốt, Hoa Nghệ Lâm cư nhiên nhịn được mà lạnh giọng rằngkhông cần nàng phải nhảm cũng giếtngười của Lý gia. Hoa Tú Ninh nhìn bóng lưngHoa Nghệ Lâm từ từ lên đài cao, siết chặt tay đặt đầu gối, cau mày. Hoa Nghệ Lâm này để ai vào mắt, phụ thân và mẫu thân đều bó tay. biết rốt cuộc tính củahắn giống ai.

      Khi bóng lưng Khắc Lôi Nhã lên trong mắt Hoa Tú Ninh khóe miệng nàng lên mộtđường cong. Hừ! Lam Linh Nhi xuấthiện. muốn để cho nàng ta xem muội muội hợp ý với nàng ta có kết quả thê thảm thế nào. Thủ đoạn của Hoa Nghệ Lâm nàng rất ràng! Lần này Khắc Lôi Nhã chết cũngtàn phế!

      “Bắt đầu tỷ thí!” trọng tài ra lệnh tiếng liền chạy như bay xuống đài cao, ra khỏi kết giới bởi vì trong trận hỗn chiến này có Hoa Nghệ Lâm!!!

      Khắc Lôi Nhã trầm ngâm cảm nhận thực lựccủa những người xung quanh, thở hơi. Chỉ có cường giả.

      “Thủy gào!”

      Bỗng nhiên tiếng quát khẽ vang lên, giọngnói lạnh lùng chứa tình cảm.

      Khắc Lôi Nhã lấy lại tinh thần, lực lượng cường đại chấn động lòng người nhào về phíanàng. Khắc Lôi Nhã tạo ra tấm lá chắn bằng lửa trong nháy mắt. Tiếp theo tiếng nướcgặp lửa vang lên xèo xèo. Khắc Lôi Nhã bị đánh lui mấy bước, trong lòng ngạc nhiên hiểu ra.Đây là kỹ xảo của Hoa Nghệ Lâm mà PhongDật Hiên cho nàng, thao tác nước! Nếukhông có tấm lá chắn bằng lửa màu trắng thìthật thể tưởng tượng được hậu quả khi bị đánh trúng. Rất nhanh Khắc Lôi Nhã liền biếtngười bị bí pháp này đánh trúng bị như thế nào.

      Ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết vang lênkhông dứt bên tai. Hơi nước biến mất, đàicao hỗn loạn. ít người nằm đài caokêu lên thảm thiết, còn có người bị đánh bay đụng vào kết giới, chậm rãi trượt xuống. Máutươi giàn giụa. Mùi máu tanh nồng tràn ngập đài cao trong nháy mắt. Có người bị đâm lỗ người, có người gãy tay, đứt chân.Trong nhất thời tiếng rên rỉ đau đoán vang vọngtrên bầu trời của quảng trường. đài cao chỉcòn hai người đứng, là Khắc Lôi Nhã, là Hoa Nghệ Lâm.

      quảng trường tĩnh lặng, Hoàng đế khẽ caumày, sắc mặt Hoàng Thái tử cũng trầm xuống. Hoa Nghệ Lâm này mạnh mạnh nhưnglại quá mức độc ác.

      Khắc Lôi Nhã đứng lẳng lặng ở đó, nhìn thiếu niên trước mặt mình. Mái tóc màu xanh dương,đôi mắt màu đó, dung nhan tuấn nhưng lạicó vẻ vô cùng dữ tợn, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã. Ánh mắt đó giống như là của thợ săn quan sát con mồi của mình.

      “Kẻ giết người!”

      “Quá tàn nhẫn!”

      “Xuống đài!”

      Khán giả phục hồi tinh thần lại, mãnh liệt khiển trách.

      Hoa Nghệ Lâm quay đầu, mặt tỏvẻ gì giơ tay phải lên.

      Phịch tiếng, viên đạn bằng nước đánhlên kết giới, bọt nước văng khắp nơi, nhìn thấymà ghê. Kết giới lay động khiến những người đứng xem cả kinh thất sắc. Tất cả im bặt.

      “Tạm ngừng tranh tài!” Ma Pháp Sư cung đình bay tới, đứng giữa trung, “Ngườikhông được tuyển chọn cần trị liệu.”

      “Cho các ngươi năm phút.” Hoa Nghệ Lâm nhìnMa Pháp Sư cung đình, lạnh lùng câu, ánh mắt vẫn dừng lại mặt Khắc Lôi Nhã.

      “Lần này Khắc Lôi Nhã gặp phải cường địchrồi.” Lãnh Lăng Vân nhìn Hoa Nghệ Lân đứngtrên đài cao, nhàn nhạt câu.

      Tẫn Diêm cau mày, trong lòng nóng nảy. BạchĐế và Hắc Vũ trái phải đứng vai Tẫn Diêm.

      nhất định Khắc Lôi Nhã thất bại!”Hạ Thiên hừ lạnh.

      “Có muốn đánh cuộc hay tiểu đạo tặc?”Hắc Long Bản nhíu mày. sớm nhìn rõthực lực của hai người đứng đài cao. Tiểutử tóc xanh đó có thực lực mạnh hơn Khắc Lôi Nhã. Lần này Khắc Lôi Nhã xui xẻo, ngay trận tỷ thí đầu tiên bị quét xuống.

      “Đánh cuộc đánh cuộc. Ta mà sợ ngươi à!”Hạ Thiên cực kỳ khó chịu với giọng điệu củaHắc Long Bản, tức giận gầm với .

      “Tốt. Ta cá là Khắc Lôi Nhã thất bại. Nếu ta thắng ngươi phải thỏa mãn ba cầu của ta.Ta thua thỏa mãn ba cầu của ngươi.”Hắc Long Bản nhếch môi cười.

      lời định! Khắc Lôi Nhã nhất định thắng!” Hạ Thiên hừ hừ.

      Tạp Mễ Nhĩ híp mắt, tựa vào ghế, trầm mặt nhìnhai người đài cao.

      Đông Phong Hầu cật lực ăn đồ ăn vặt KiềuSở Tâm mua cho .

      Ngõa Nhĩ Đa kéo thấp mũ xuống, che giấu lo lắng trong lòng.

      Năm phút trôi qua rất nhanh. Người bị thươngtrên đài cao rất nhanh được khiêng trị liệu.


      “Tiếp tục tranh tài.” Trọng tài đứng ngoài kếtgiới, hô lên, sau đó lấy tốc độ chạy nước rút mộttrăm mét mà chạy . có dự cảm látnữa tầng kết giới vô cùng chắc chắn này hoàn toàn bị phá hủy.

      “Ngươi rất yếu!” Hoa Nghệ Lâm hừ lạnh mộttiếng, điểm mũi chân cái, vọt lên nhanh nhưchớp. Trong tay ra thanh kiếm lớnbằng nước.

      Nước hóa hình?!

      Lần này Khắc Lôi Nhã nghênh kích trựctiếp mà lui nhanh về sau. Nàng cảm thấy mìnhkhông thể chống lại lực lượng của người trước mắt này. Sức chống đỡ mà lực lượng của người này vượt xa mình. thể chống chọi, chỉ có thể dùng trí.

      Xôn xao.

      tiếng động rất lớn vang lên, thanh kiếm lớn trong tay Hoa Nghệ Lâm chém vào chỗ Khắc Lôi Nhã vừa đứng. Sau tiếng nổ, đài caonghiêng ngả như muốn đổ, sau đó tiếng nổlớn hơn vang lên, đài cao cứ như vậy mà đổ sụpxuống trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.Bụi tung mù trời, kết giới bắt đầu yếu dần.

      Phong Dật Hiên đứng bật dậy, Thủy Văn Mặcvội vàng kéo lại, chỉ sợ nhịnđược mà xông lên.

      Bụi từ từ tản , hai bóng người xuất trongkết giới.

      Sau lưng Khắc Lôi Nhã ra đôi cánh bằng lửa màu vàng, nhàng vỗ cánh bay giữakhông trung. Sau lưng Hoa Nghệ Lâm là đôi cánh bằng nước trong suốt, cũng đứng giữa trung. Phong Dật Hiên thấy thế nhẹnhàng thở ra.

      “Chậc chậc, Lạp Cách Tạp chúng ta đúnglà nhân tài xuất lớp lớp. Đầu tiên là Phong Dật Hiên đột phá có thể hóa hình gió, bây giờ Hoa Nghệ Lâm cũng đột phá có thể hóa hìnhnước.” Hoàng đế bệ hạ híp mắt cười .

      Hoàng Thái tử trầm mặc, nhìn hai người đanggiằng co trong kết giới, trong lòng có chút lo lắng. Nhưng vì sao lại như vậy giải thích được.

      Lý Nguyệt Văn nắm chặt nắm đấm tràn đầy mồ hôi. Lông mày Lý Minh Ngữ vẫn cau chặt. Bọnhọ cũng nhìn ra cận chiến rất bất lợi với KhắcLôi Nhã!

      Trong mắt Hoa Tú Ninh là ý cười lạnh lẽo.

      “Khắc Lôi Nhã, cố lên!” Hạ Thiên nắm chặtnắm đấm, nóng nảy muốn chết.

      Vẻ mặt Hắc Long Bản chắc thắng. Mặc dù hy vọng mình thắng cược nhưng sớm có tínhtoán trong lòng. Nếu tiểu tử tóc xanh đó dám hạ độc thủ với Khắc Lôi Nhã cái gì cũng quản, trực tiếp nguyên hình đánh cho tiểu tử này đến mẹ cũng nhận ra!

      “Quan thiên!” Khắc Lôi Nhã đứng giữa khôngtrung, mắt lạnh nhìn Hoa Nghệ Lâm, chậm rãi thốt ra lời khiến đoàn người Tẫn Diêm kinh ngạc. Mặt nàng lạnh lẽo. Nàng biết, Hoa NghệLâm trước mắt mình phải tỷ thí mà là muốn giết nàng! Đáy mắt ra sát khínồng đậm! Nếu đối phương động sát cơ cần gì mình phải lưu tình?

      Quan thiên?!

      Là chiêu thức trưởng lão Hỏa Đường dùng? Kếtgiới bằng lửa ai có thể phá được?

      Hoa Nghệ Lâm hơi ngẩn ra, nhìn Khắc Lôi Nhã chắp tay trước ngực, rồi nhanh chóng tách ra,giữa hai tay ra ngọn lửa màu trắng. Ngọnlửa giống như có sinh mạng, lan ra từ hai tay Khắc Lôi Nhã, vây Hoa Nghệ Lâm ở giữa, sau đó vòng trở lại, tạo thành hình tứ giác.

      Hoa Nghệ Lâm hừ lạnh tiếng đầy khinhthường: “Ngươi chơi trò gì vậy?”

      Hoa Nghệ Lâm vừa dứt lời ngọn lửa màu trắng vốn là hình tứ giác liền lan ra trong nháy mắt, tạo thành thể tứ phương, ngọn lửa rừng rựcbịt kín gian, nhốt Hoa Nghệ Lâm ở giữa.Khí tức cực nóng xuyên thấu qua kết giới khiếnngười đứng ngoài cũng có thể cảm nhận được cảm giác lưỡi khô, người nóng ra khác thường.

      Kết giới bằng lửa màu trắng lớn như vậy khiến tất cả mọi người kinh hãi. Lần đầu tiên bọn họthấy dị tượng như thế này. Có người lần đầutiên thấy ngọn lửa như thế này.

      Sắc mặt Hoa Tú Ninh thay đổi, vo khăn lụatrong tay thành cục. Hoa Nghệ Lâm chưa từng thất bại chẳng lẽ lần này thua tay tiểunha đầu kia sao?

      Mặt Khắc Lôi Nhã sắc lạnh, lạnh lùng thốt ra chữ: “Thu!”

      Ngay lập tức, kết giới bằng lửa màu trắng thu hẹp lại, Hoa Nghệ Lâm bị vây trong kết giới tựnhiên cũng khoanh tay chịu trói!

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 90: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)


      Tiếng nứt vỡ vang lên ngừng trong kếtgiới. Hoa Nghệ Lâm công kích kết giới bằng lửa nhưng ăn thua. Kết giới chỉ nứt đường rồi liền lại lập tức.

      Hoa Tú Ninh như ngồi đống lửa, hai chân ngừng đổi vị trí vắt chéo lên nhau. Hoa Nghệ Lâm chưa từng thua trận! Chẳng lẽ hôm nay bại trận sao?

      Hạ Thiên kích động quơ múa nắm đấm .Theo nàng, cuộc tỷ thí này Khắc Lôi Nhã thắng.Hắc Long Bản lại khoanh hai tay trước ngực, gì.

      Khắc Lôi Nhã tuyệt đối dám khinh thường, nhìn chăm chú vào kết giới dầnthu hẹp lại. Nàng biết chỉ như thế thể trói được đối phương. Quan thiên là chiêu thức trưởng lão Hỏa đường sử dụng, nhưng uy lực của Khắc Lôi Nhã và trưởng lão kia chênh lệch rất lớn!

      Kết giới dần thu hẹp lại chợt dừng lại, runlên. Có cỗ lực lượng khổng lồ chốnglại kết giới từ bên trong.

      Kết giới run lên dữ dội, càng ngày càng mạnh hơn.

      Ngay sau đó, vô số cột nước phun ra từ trongkết giới bằng lửa, bắn nát nó. Tiếng nước và lửa hòa vào nhau vang lên chói tai, dội khắp quảng trường. Tim mọi người nhảy lên cổ họng, cóngười nhịn được mà đứng lên, nhìn kết giới kia đầy kích động.

      Gương mặt Khắc Lôi Nhã lạnh nhạt, lẳng lặngđứng giữa trung, chậm rãi nhắm mắt lại. Nàng muốn làm gì? Đây là nghi vấn trong lòngmọi người có mặt ở quảng trường. Hoa NghệLâm sắp phá kết giới, mà lúc này Khắc Lôi Nhã lại dứt khoát nhắm mắt lại! Nàng điên rồi à? Chẳng lẽ muốn buông tay? Phong Dật Hiên nắmchặt nắm đấm, vô cùng lo lắng mà nhìn Khắc Lôi Nhã đứng giữa trung. Sao Phong DậtHiên nhận ra tên hèn hạ Hoa Dật Lâm kia động sát cơ! muốn giết Khắc Lôi Nhã!

      “Đừng xúc động, đừng xúc động, thắng bại cònchưa phân mà.” Thủy Văn Mặc như niệm kinh. sợ nhất là Phong Dật Hiên bất chấp tất cả mà xông lên, làm loạn quảng trường. Đến lúc đó phiền toái.

      Chợt, ánh sáng tỏa ra, kết giới Khắc Lôi Nhã dùng để vây Hoa Dật Lâm bị phá vỡ, lửa vànước bắn ra, ánh sáng màu vàng và màu trắnglóe lên, vô cùng rực rỡ. Hoa Nghệ Lâm nắmchặt thanh kiếm lớn, đứng trung,trong đôi mắt tràn đầy hưng phấn và thị sát.

      Hoa Tú Ninh khán đài kìm được, nở nụ cười tàn khốc. Hoa Nghệ Lâm rất nghiêmtúc! Vậy hôm nay là ngày chết của Khắc LôiNhã.

      Mà lúc này đây Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm mắt như cũ. Hoa Nghệ Lâm chỉ kiếm vào Khắc LôiNhã, nở nụ cười thị huyết: “Được lắm. Ta rất vừa ý ngươi. Ta giết ngươi cách nghiêmtúc.”

      Đôi mắt Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm chặt như cũ, Hoa Nghệ Lâm cười lạnh, huy kiếm vọt lên.

      “Tuyệt nhất nhất!” chợt Khắc Lôi Nhã mở mắtra, người nàng tỏa ra ánh sáng màu vàng rực rỡ.Trong nháy mắt, tầng kết giới mỏng màu vàng vây lấy Khắc Lôi Nhã và Hoa Nghệ Lâm ở bên trong.

      Rốt cuộc Khắc Lôi Nhã làm gì?

      “Lửa? Lại là kết giới bằng lửa?” Hình mẫu Bạo Long khán đài vuốt cằm, nghi ngờ. Tầngkết giới này rất mỏng nhưng được tạo thành từngọn lửa màu vàng. Đây là do đâu? Rất nhanh,những cao thủ có mặt hiểu chuyện gì đangxảy ra.

      Tầng kết giới màu vàng mỏng này bền hơn bình thường, hơn nữa còn phát ra hơi nóng hừng hực…Hơi nóng hoàn toàn khác với ngọn lửa bình thường. Điều khiến bọn họ kinh hãi là thanh kiếm lớn hóa hình từ nước tay Hoa Nghệ Lâm chậm rãi dần, dần rồi biến mất!

      Tầng kết giới kia có thể ngăn nguyên tố Thủybên ngoài!

      Trong nhất thời, tiếng hô vang lên. Ngọn lửa màu vàng có ảnh hưởng như vậy sao? Nhưngkhông chỉ như thế, Hoa Nghệ Lâm kinh ngạc phát , hơi nước trong kết giới chậm rãi giảm xuống!

      Người này điên rồi! Đáy mắt Hoa Nghệ Lâm lầnđầu tiên lộ ra kinh ngạc. Người này còn điêncuồng hơn nữa! Thiếu nữ này chẳng những ngăn nguyên tố Thủy bên ngoài mà còn từ từ thiêu đốt hết hơi nước trong khí trong kết giới! Chẳng lẽ nàng biết điều này khiến người ta thể hô hấp sao? Kết giới bằng lửa từ từ thiêu đốt hết khí bị phong bế!

      “Được lắm. Lại lần nữa khiến ta càng quyếttâm giết ngươi.” Đáy mắt Hoa Nghệ Lâm xuấthiện hưng phấn, điên cuồng, khát máu.

      “Nhiều lời vô ích!!” rốt cuộc Khắc Lôi Nhã mởmiệng, lần đầu tiên chuyện với Hoa Nghệ Lâm. Lời nàng ra khiến Hoa Nghệ Lâm điênlên!

      Đánh đánh! Cần gì phải nhảm?

      tay trống của Khắc Lôi Nhã xuấthiện thanh kiếm bình thường đến mứckhông thể bình thường hơn được nữa.

      “Kiếm Thương Lan, hôm nay cho ta thấy thực lực của ngươi. Nếu , sau hôm nay ta biến ngươi thành đao đốn củi.” Khắc Lôi Nhã giơ kiếm, nở nụ cười lạnh lùng hờ hững, nhàng câu.

      Ngay lập tức, kiếm Thương Lan run rẩy như đáplại lời Khắc Lôi Nhã. tay Hoa Nghệ Lâm lúc này cũng có thanh kiếm. Hiển nhiênHoa Nghệ Lâm cũng có vật trân quý trong Chiếc nhẫn gian.

      Mắt Khắc Lôi Nhã lóe lên lãnh, khí trong kết giới sắp bị đốt hết, đối phương thể sử dụng ma pháp hệ Thủy được. Vậy chỉ có thể sử dụng Đấu Khí. Mình bằng , Đấu Khí cũng thua . Nhưng nếutrong hoàn cảnh hô hấp khó khăn sao đây?Đối phương còn có thể phát huy thực lực của mình cách tự nhiên sao?

      Nín thở, là trong những khóa học cơ bản nhất của sát thủ!

      Mặc dù thuật thích khách của Khắc Lôi Nhãkhông bằng Tạp Mễ Nhĩ, bằng Lý Nguyệt Văn nhưng vượt xa Hoa Nghệ Lâm trước mắt!

      “Khắc Lôi Nhã điên rồi! Chẳng lẽ muốn khó thở mà chết?!” răng Thủy Văn Mặc run lên, nhịn được mà lên tiếng. xong câu này mới hối hận. Quên mất Phong Dật Hiên ở bên cạnh! Làm thế chẳng phải thêm dầu vào lửaà? Đây là cổ vũ Phong Dật Hiên xông lên còngì?

      khi Thủy Văn Mặc chuẩn bị tinh thần để đón nhận hậu quả đáng sợ, Phong Dật Hiên lại động đậy.

      Phong Dật Hiên ngồi thẳng lưng, nhìn Khắc LôiNhã chằm chằm. Trong mắt là kiên định vàtrầm tĩnh.

      Thủy Văn Mặc trợn mắt, nghi ngờ dâng lên trong lòng, vươn tay quơ quơ trước mặt Phong Dật Hiên. có phản ứng! Chẳng lẽ bịchoáng váng?! Thủy Văn Mặc kinh sợ, tiếp tục quơ tay. Phanh! Phong Dật Hiên đánh quyền rất chính xác vào mũi Thủy Văn Mặc,bình tĩnh mà thốt lên câu: “Đừng ngăn cảntầm mắt của ta.”

      “Mẹ nó!” Thủy Văn Mặc vuốt cái mũi, tức giận mắng, sau đó quay đầu nhìn về phía kết giớitrong quảng trường. Vừa nhìn thấy cảnh tượng ởđó liền há hốc miệng, ngây ngốc mở to mắtmà nhìn, thể dời tầm mắt.

      Trong kết giới, Khắc Lôi Nhã nhạy bén như con báo săn, huơ thanh kiếm tầm thường trong tay, công kích Hoa Nghệ Lâm từng chiêu sắcbén. Động tác của Hoa Nghệ Lâm chậm hơn rấtnhiều. Mặc dù màu Đấu Khí phát ra chothấy thực lực của hơn Khắc Lôi Nhã nhưnghắn lại thể phát huy thực lực vốn có của mình. chỉ có thể chống đỡ công kích sắc bén của Khắc Lôi Nhã chứ thể đánh trả.

      Tình hình đảo ngược lần nữa, người tronghội trường đều phấn chấn. Hoa Nghệ Lâm đánh bại các tuyển thủ khác cách độc ác và tàn nhẫn khiến mọi người phẫn nộ. Lúc này bình dân khán đài đều cổ vũ cho Khắc Lôi Nhã.

      Cuộc chiến này, chỉ có cao thủ mới biết được tình cảnh của hai người trong kết giới giờ phút này.

      Hình mẫu Bạo Long cau mày nhìn chăm chú vào Khắc Lôi Nhã chiếm thượng phong trong kết giới, đáy mắt lên tia tán thưởngkhông dễ dàng phát giác. Thiếu nữ này lại dùngcách điên cuồng như thế để giành thắng lợi.

      Lúc này trong lòng Hoa Nghệ Lâm vô cùng bực bội. khí càng ngày càng ít, hô hấp càng ngày càng khó khăn, đầu cũng bắt đầu choángváng. Mà công kích của thiếu nữ kia lại hề yếu mà càng ngày càng hung mãnh hơn. Mỗi khi Hoa Nghệ Lâm muốn phá kết giới liềnbị Khắc Lôi Nhã nhanh nhẹn lắc mình chặn lại!Hoa Nghệ Lâm thể biết được kỹ xảo nínthở của thích khách. Động tác ngăn chặn công kích của Khắc Lôi Nhã của Hoa Nghệ Lâm càng ngày càng chậm.

      “Kiếm Thương Lan!” Khắc Lôi Nhã đột nhiên quát khẽ, vừa như cảnh cáo vừa như kêu gọi.

      Vụt!

      tiếng du dương trong trẻo cất lên.

      Trong nháy mắt, kiếm Thương Lan tỏa ra ánh sáng bảy màu vô cùng rực rỡ, kiếm khí khổng lồhung mãnh theo đó mà ra, đánh về phía Hoa Nghệ Lâm.

      Mắt Hoa Nghệ Lâm mở to, hét lớn tiếng,bắn ra Đấu Khí, dùng toàn lực mà huơ kiếm nghênh đón chiêu này của Khắc Lôi Nhã. Hắnbiết kiếm này tuyệt đối tầm thường!

      Đấu Khí của Hoa Nghệ Lâm trong nháy mắt bị đánh tan, biến mất.

      Phốc!

      Hoa Nghệ Lâm trào máu, thân thể bị đánh bay, đập vào kết giới bằng lửa. Ngay lập tức mùi khéttỏa ra. Hoa Nghệ Lâm chậm rãi trượt xuống đất, nhịn được khí huyết sôi trào mà phun ra ngụm máu nữa. Kiếm của cắm mặt đất, nỗ lực chống đỡ thân thể của mình. Thế nhưng do hô hấp khó khăn và thương tích nghiêm trọng nên thể đứng lên được.

      Tất cả mọi người trong hội trường bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh hãi, ngừng thở nhìn chằm chằm vào trong kết giới, hề chớpmắt, chỉ sợ nháy mắt cái bỏ lỡ. Lòng củaLý Nguyệt Văn, Lý Minh Ngữ và người dưới của Lý gia sôi trào. Đó chính là uy lực của kiếm Thương Lan sao? Đó chính là lực lượng do kiếm Thương Lan của Lý gia phát ra sao?

      Thắng rồi à?

      Khắc Lôi Nhã thắng rồi à?

      Hạ Thiên vui mừng xông tới chỗ Hắc Long Bản, quơ múa nắm đấm : “Sao? Ta Khắc Lôi Nhã thắng mà!”

      Hắc Long Bản giựt giựt khóe miệng. Sao hắnđoán được Khắc Lôi Nhã lại dùng phương thức điên cuồng gần như là tự sát để giành thắng lợi cơ chứ?

      Tạp Mễ Nhí híp mắt, gì.

      Tẫn Diêm thở phào. Lúc này mới phát lòng bàn tay mình đầy mồ hôi lạnh.

      Lãnh Lăng Vân trầm mặc nhìn kết giới, đáy mắt lên tia khó hiểu.

      Thắng sao? Trọng tài ở phía xa run run rẩy rẩynhìn bên này, suy nghĩ xem có nên tới tuyên bố Khắc Lôi Nhã thắng rồi .

      Lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra! Tình thế lại thay đổi.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 91: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)




      Thắng sao? Trọng tài ở phía xa run run rẩy rẩynhìn bên này, suy nghĩ xem có nên tớituyên bố Khắc Lôi Nhã thắng rồi .

      Lúc này, chuyện bất ngờ xảy ra! Tình thế lạithay đổi.

      Hàng ngàn hàng vạn thủy tiễn đỏ như máu bắn nhanh ra từ người Hoa Nghệ Lâm, xuyên qua tấtcả mọi thứ!

      Kết giới bằng lửa màu vàng trong nháy mắt bị bắn thành vô số lỗ , kết giới dần dần biếnmất.

      Khắc Lôi Nhã lập tức kết tấm chắn bằng lửa, thủy tiễn đỏ như máu đập vào tấm chắn. Tấm chắn vỡ vụn, thủy tiễn xẹt qua mặt Khắc Lôi Nhã, vết thương xuất trong nháymắt, máu chậm rãi chảy ra.

      Hội trường im lặng, mọi ánh mắt đều tập trungtrên người Hoa Nghệ Lâm.

      Sắc mặt Hoa Nghệ Lâm tái nhợt. đứng lên, khóe miệng nở nụ cười hưng phấn thị huyết.

      Hoa Nghệ Lâm thể gọi nguyên tố Thủynên dùng máu của mình để công kích! Hằng hàmũi tên đỏ như máu vừa phá kết giới chính là do Hoa Nghệ Lâm sử xuất từ máu của mình!

      Hoa Nghệ Lâm này điên rồ! Đây hoàn toàn là công kích mang tính tự sát. Cũng chỉ có hắnmới nghĩ ra!

      Máu tươi tràn ngập, nhìn mà ghê người.

      Rất nhiều người hoàn toàn cứng đờ. Giờ khắcnày, hội trường yên lặng như tờ, mọi ngườikhông cách nào thoát ra khỏi chấn động màphục hồi tinh thần.

      Sắc mặt Hoa Tú Ninh tái nhợt. Mặc dù nàng rất thích đệ đệ để ai vào mắt này,nhưng đệ đệ ngạo mạn này chính là trụ cộttương lai của Hoa gia! Nếu chết, tổn thấtcủa Hoa gia cần nghĩ cũng ! Quá làmcàn, quá làm càn! Loại phương thức công kích như tự sát với Khắc Lôi Nhã lại càng điêncuồng hơn, thị huyết hơn, cố chấp hơn.

      Hoa Nghệ Lâm trợn to mắt, con người tràn đầy tia máu, cứ như vậy nhìn Khắc Lôi Nhã đầy hưng phấn. ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười liều lĩnh vang vọng trong quảng trườngnghe quỷ dị.

      Đáy lòng người của Hoa gia dâng lên cảm giác lành! Trạng thái này của Hoa Nghệ Lâm…cho thấy còn cố kỵ điều gìnữa! cố kỵ hoàn cảnh. Trong mắthắn giờ chỉ còn Khắc Lôi Nhã. chỉ có ý niệm đó chính là bất kỳ giá nào cũng phải giếtthiếu nữ trước mắt khiến nghiêm túc, khiến hưng phấn thôi này!

      “Bệ hạ, thỉnh cầu người dừng cuộc tranh tàilại!” Chưa chờ Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữlên tiếng, sắc mặt Hoa Tú Ninh vô cùng trầm trọng mà .

      Hoàng đế, Hoàng Thái tử và quyền thần trênkhán đài kinh ngạc. Hoa Tú Ninh cư nhiên lại đưa ra cầu vô lễ như thế. Chẳng lẽ là vì Hoa Nghệ Lâm sắp thua, sắc mặt tái nhợt, gần như là điên rồi cho nên Hoa Tú Ninh mới lên cầu vô lễ này sao?

      Hoa Tú Ninh nắm chặt tay thành nắm đấm, vôcùng khẩn trương. phải đơn giản như suy nghĩ của mọi người! Hoa Nghệ Lâm mất khống chế! để ý đến quy tắc của cuộc so tài. dùng toàn lực đánh chếtKhắc Lôi Nhã, thậm chí tiếc dính líu đếnbất luận kẻ nào!

      “Nhưng còn chưa phân thắng bại. Hoa Nghệ Lâm cũng chưa nhận thua.” Hoàng đế bệ hạ khẽ cau mày, trầm giọng .

      phải vậy, bệ hạ…” Hoa Tú Ninh còn chưa hết tiếng nổ mạnh vang lên, sauđó là vô số tiếng hét chói tai.

      Hoa Tú Ninh vội vàng nhìn vào hội trường, khỏi hít ngụm khí lạnh.


      Hoa Nghệ Lâm thi triển Thủy Bạo (cho nổ bằng nước) để công kích Khắc Lôi Nhã lơ lửng trong trung. Khắc Lôi Nhã linh hoạt tránhthoát. Thủy Bạo chạm vào kết giới do Ma Pháp Sư cung đình bố trí. Kết giới trong nháy mắt biến mất, chỉ còn lại lực lượng của Thủy Bạo tuôn về phía bình dân khán đài. Mọi người thét lên, lớp sau nối lớp trước chạy .

      Quả nhiên là có chuyện xảy ra! Sắc mặt Hoa Tú Ninh đại biến, lo lắng trong lòng càng tănglên.

      Mà Ma Pháp Sư cung đình thủ hộ cách kết giới xa nhanh chóng tạo ra kết giới mới, ngăn chặn lực lượng cuồng bạo còn sót lại.

      “Bệ hạ, xin ngài ngăn cản cuộc tỷ thí này.” HoaTú Ninh vô cùng khẩn trương.

      Hoàng đế chỉ hơi hơi cau mày nhìn hội trường, lên tiếng. Hoàng đế bệ hạ tỏ tháiđộ gì, dĩ nhiên ai dám nhúng tay.

      chết !” Hoa Nghệ Lâm cười lớn đầy điên cuồng, giang hai tay ra, điên cuồng tập hợp nguyên tố Thủy.

      Khắc Lôi Nhã đứng trong trung, sắc mặtnặng nề. Nàng cảm thấy những nguyên tố Thủy điên cuồng tập hợp về phía Hoa Nghệ Lâm như kích động khi nhập vào cơ thể mẹ, điên cuồng tập hợp ngừng!

      “Bệ hạ! Xin lui lại.” Sắc mặt An Lệ Toa nặng nề, đứng bật dậy, kết xuất tầng lại tầngkết giới.

      Hoa Tú Ninh suy sụp tinh thần, ngồi xuống. Xong rồi! Xong hết rồi! Lần này họa do HoaNghệ Lâm thể dùng hai chữ đại họa nữarồi! Phải là đại họa khắp nơi! liên lụy bao nhiêu người, Hoa Tú Ninh biết được.

      Ma Pháp Sư cung đình lập tức đứng thành hàng kết xuất kết giới, bảo vệ an nguy của bình dân là nhiệm vụ quan trọng nhất của họ lúc này.

      Phong Dật Hiên ngồi yên nữa, muốn đứng dậy vọt lên đài cao.

      “Dật Hiên!” Thủy Văn Mặc kéo Phong DậtHiên lại, “Ngươi nhìn ánh mắt của Khắc LôiNhã . Ngươi mà nàng tha thứ cho ngươisao? Đây là cuộc chiến đầy vinh dự, là Khắc Lôi Nhã vì Lý gia mà đánh. Nếu bây giờ ngươi ra tay ra sao?”

      Phong Dật Hiên dừng chân, ngẩng đầu nhìn gương mặt Khắc Lôi Nhã, thấy bình tĩnh đầy ngụ ý của nàng, cắn răng, sắc mặt trở nên dữ tợn: “Ta thao! Bây giờ mà còn để ý nhữngthứ này à? Lão bà của lão tử gặp nguy hiểm như vậy, ta quản nhiều thế làm gì!”

      Phong Dật Hiên thoát khỏi tay Thủy Văn Mặc,chuẩn bị xông lên.

      Nhưng kịp nữa rồi! Tiếng nổ mạnh lấn át tất cả! Sóng khí khổng lồ cuồng bạo lấy chỗ tỷthí làm tâm, nhừng khuếch tán.

      Hủy thiên diệt địa.

      Sóng khí khổng lồ phóng lên cao, ngừngkhuếch tán.

      chỗ cao nhất của khán đài có An Lệ Toa bảo vệ, những cường giả khác cũng tạo kết giới nên ảnh hưởng gì nhiều.

      Các khán đài khác cách đài cao dùng để tỷ thíkhá xa, lại có kết giới của Ma Pháp Sư cung đình bảo vệ nên có thương vong. Nhưngtrên đài cao dùng để tỷ thí như vậy.

      Chỗ vốn là đài cao dùng để tỷ thí sụp xuống, bây giờ càng kinh khủng hơn, biến thành mộtcái hố to, trơ trụi, có gì cả.

      có gì cả!

      Chỉ có Hoa Nghệ Lâm cười điên cuồng ở giữahố tròn.

      Tiếng cười ngông cuồng dữ tợn quanh quẩn.

      có bóng dáng của Khắc Lôi Nhã!

      ai thấy Khắc Lôi Nhã!

      Trong nháy mắt, tim Phong Dật Hiên như ngừngđập, não trống rỗng. Ngực đau thắt như bịxé thành hàng ngàn mảnh, vô cùng khổ sở. (thương ghê TT^TT)

      ít người có cùng cảm giác với Phong Dật Hiên.

      Đoàn người Tẫn Diêm đều ngơ ngác mà nhìn hố tròn trơ trụi, tiếng cười điên cuồng của HoaNghệ Lâm vang vọng bên tai, thể hô hấp, thể suy nghĩ. Lãnh Lăng Vân kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên cảm thấytrong lòng trỗng rỗng.

      Lý Nguyệt Văn càng ngơ ngác mà nhìn hộitrường, ánh mắt trỗng rỗng.

      Phong Dật Hiên sắp nổi điên tóc bị kéo mạnh.

      Chưa chờ Phong Dật Hiên bộc phát, giọng âmdương quái khí của Thủy Văn Mặc truyền tớitừ sau lưng : “Mắt ngươi để vào cúc hoa rồià? (ối mẹ của con )) Ngươi ngẩng đầu nhìnxem người đó là ai?”

      Phong Dật Hiên ngẩng đầu, trong nháy mắt hámiệng sửng sốt.

      Người đứng trong trung, mái tóc dài vàngóng đón gió tung bay, trong đôi mắt màu xanh là lạnh nhạt. Nàng có ít vết thương trênngười, máu tươi rỉ ra, nhiễm đỏ y phục ráchcủa nàng. Nhưng mặt nàng là trầm tĩnh.

      chết! Khắc Lôi Nhã sao!

      vui sướng khổng lồ điên cuồng phủ lấyPhong Dật Hiên.

      Thủy Văn Mặc buông tay, trong ngày tênngốc Phong Dật Hiên này nếm được đại hỷđại bi trong cuộc đời.

      Xoạt!

      Trong nháy mắt, tiếng hoan hô bộc phát!

      Thiếu nữ tóc vàng chịu công kích kinh khủngnhư vậy mà chết!

      Còn sống, còn sống!

      Hoàng đế khán đài hơi nheo mắt lại.

      Đốt ngón tay của Tẫn Diêm sớm trở nên trắng bệch, vừa rồi thiếu chút nữa tim ngừng đập. Lãnh Lăng Vân lấy lại tinh thần, thả lỏng thân thể, ngồi xuống. Lúc này mới giật mình biết thân thể mình trở nên căngthẳng từ lúc nào. Tim vừa trống rỗng đượccái gì đó lấp đầy.

      Ngõa Nhĩ Đa khịt khịt mũi, điên cuồng mắng thầm trong lòng. Tiểu ác ma này chỉ biết làmcho người ta lo lắng! Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nó! Quả phải là người! Cũng đúng,nàng phải là người mà là ác ma!

      Hạ Thiên và Kiều Sở Tâm ôm nhau vừa khócvừa cười. Tạp Mễ Nhĩ và Hắc Long Bản hí mắttựa lưng vào ghế. Vừa rồi bọn họ lo lắng lắm. Bởi vì bọn họ cảm nhận được hơi thở củaKhắc Lôi Nhã biến mất! Chỉ có Đông Phong Hầu chậm lụt nhìn Hạ Thiên và Kiều Sở Tâm vừa khóc vừa cười, hiểu hai ngườiđang làm gì. Khắc Lôi Nhã còn sống nha, khóccái gì cơ chứ?

      “Hừ!” sắc mặt Hoa Nghệ Lâm thay đổi, cực kỳ khó coi, rất khó coi. Tóm lại phải khó coi bình thường!

      “Lần này, nhất định khiến ngươi hài cốt cũngkhông còn!” Hoa Nghệ Lâm giang tay ra, cườilạnh đầy liều lĩnh.

      “Ngươi cho rằng ngươi còn có thể ra tay sao?” nhàng, sâu xa, giọng của Khắc Lôi Nhãkhông lớn nhưng mọi người trong hội trườngđều có thể nghe ràng.

      Khắc Lôi Nhã lẳng lặng đứng giữa trung,nở nụ cười xinh đẹp vô song, tay vung lên. Trong nháy mắt, vô số đóa hoa sen màu vàng chớm nở rải chỗ tỷ thí, vây lấy chỗHoa Nghệ Lâm đứng.

      Hoa Nghệ Lâm cười lạnh, nụ cười tràn đầykhinh thường. đưa tay bắt lấy nụ hoa Kim Liên lơ lửng trước mặt. Tay xuyên qua nụ hoa, kịp chạm đến.

      Đây là cái gì?

      Sắc mặt Hoa Nghệ Lâm hơi đổi.

      “Kim Liên thịnh thế, mở!” giọng nhàngcủa Khắc Lôi Nhã vang khắp hội trường. khuôn mặt xinh đẹp là điềm tĩnh, lẳng lặng đứng giữa trung, giống như thần thánh thể xâm phạm.

      Lời Khắc Lôi Nhã vừa dứt vô số nụ Kim Liên nở rộ trong nháy mắt. Kim quang bắn ra bốn phía, rực rỡ chói mắt.

      Cảnh đẹp trước mắt khiến tất cả mọi người giật mình.

      Đây là cảnh tượng thịnh thế như thế nào!

      Thiếu nữ cả người toàn máu thánh khiết mỹ lệ, vô số đóa Kim Liên nở rộ trung, trênmặt đất.

      Hoa Nghệ Lâm cười lạnh đầy khinh thường:“Ngươi biểu diễn tạp kỹ à?” tay chuẩn bị tập hợp nguyên tố Thủy lần nữa.

      “Thiên thiên – kiếp!” giọng linh hoạt kỳ ảocủa Khắc Lôi Nhã vang lên bên tai mỗi người lần nữa.

      Vô số đóa Kim Liên chậm rãi xoay tròn, thả ra kim quang sáng lạn, quang mang vạn trượng.

      Lúc này Hoa Nghệ Lâm dừng động tác taylại, cứ ngơ ngẩn mà đứng đó, cử động.

      Ánh mắt Khắc Lôi Nhã tràn đầy lạnh lẽo, lạnh lùng mà nhìn chăm chú vào Hoa Nghệ Lâm đứng phía dưới.

      Tất cả đều yên tĩnh lại.

      Hoa Nghệ Lâm đứng lặng mặt đất, giữnguyên động tác vừa nãy.

      Có chuyện gì vậy?

      Từ từ, rốt cuộc mọi người phát điểm bất thường.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 91: Kim Liên thịnh thế quang mang vạn trượng (tiếp theo)

      Canh thứ hai

      Nét mặt Hoa Nghệ Lâm chậm rãi thay đổi! Cau mày, sau đó là thống khổ, dữ tợn, vô cùng thốngkhổ.

      “A -----!!!” Hoa Nghệ Lâm ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, sauđó ánh mắt từ từ rời rạc, chậm rãi quỵ ngã dưới đất, co quắp, thể đứng dậy được!

      ! phải! !” Hoa Nghệ Lâm mê sảng, quỳ rạp xuống đất, co quắp rất thống khổ.

      Chuyện gì vậy?

      Tất cả mọi người hội trường kinh ngạc nhìn thay đổi lớn này, cách nào hiểu được rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      ----“ Hoa Nghệ Lâm co quắp đầy thốngkhổ, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người,khóe mắt chảy ra nước mắt.

      Hoa Tú Ninh ngây ngốc nhìn màn thể tưởng tượng nổi này. thể tinđược đệ đệ vô pháp vô thiên của mình lại khóc!

      con mẹ nó gặp quỷ. Tên tiện nhân kiađang khóc kìa Dật Hiên. Có chuyện gì vậy? Tađang nằm mơ à?” Thủy Văn Mặc dùng sức dụidụi mắt để xác định chuyện mình thấy có thậthay .

      Phong Dật Hiên nhìn chằm chằm Hoa Nghệ Lâm co quắp đất và nước mắt ở khóe mắthắn. Trong mắt Phong Dật Hiên cũng tràn đầy khó tin. Nhưng vẫn quên choThủy Văn Mặc quyền để xác định tên ngu ngốc này có nằm mơ hay .

      Thủy Văn Mặc vuốt máu mũi chảy ra, sau đó hít mũi cái: “Con bà nó, đúng làkhông phải nằm mơ. Tên tiện nhân kia khóc .”

      “Có chuyện gì vậy?” Hoàng đế cũng nhíu mày đầy nghi ngờ.

      “Ta cũng chuyện gì xảy ra nữa.Xem ra hình như Hoa Nghệ Lâm trải quachuyện gì đó vô cùng bi thống.” An Lệ Toacũng nghi ngờ hiểu. Bà chỉ đoán thầm cóthể Khắc Lôi Nhã sử dụng loại công kíchtinh thần nào đó.

      “Ha ha, đồ rồng vô giáo dục, ngươi xem ngươi thua chưa?” Hạ Thiên vui mừng thiếu chút nữa hươ tay múa chân. Hoa Nghệ Lâm hoàn toàn đánh mất lực chiến đấu, sao có thểchống lại Khắc Lôi Nhã?

      Hắc Long Bản giựt giựt khóe miệng, nóilời nào.

      Tẫn Diêm thở dài nhỡm. Nhưng trong lònghắn dâng lên cỗ phức tạp. Khắc Lôi Nhã mạnh đến mức này sao? Mình bây giờ còn có tư cách bảo vệ nàng ? Còn có năng lực bảovệ nàng ?

      Lãnh Lăng Vân nhìn vẻ mặt thánh khiết củaKhắc Lôi Nhã đứng lơ lửng trong trung. hơi hiểu ra tại sao thần điệnQuang Minh muốn lôi kéo Khắc Lôi Nhã rồi. Nhưng biết tại sao trong lòng Lãnh LăngVân lại đồng ý chuyện này. Khắc Lôi Nhã vào thần điện có được ?

      Ngõa Nhĩ Đa hưng phấn lắc lắc bả vai. Thắngrồi, tiểu ác ma thắng rồi. Tiểu ác ma khốn kiếp này luôn làm cho người ta lo lắng gần chết!

      tốt quá, Khắc Lôi Nhã thắng!” Kiều SởTâm quơ múa quả đấm , hô lên đầy hưng phấn.

      Hoa Nghệ Lâm cứ tê liệt như vậy mà ngã xuốngđất, thể nhúc nhích, mặt là thốngkhổ vô cùng.

      Là người, có nhược điểm.

      Khắc Lôi Nhã lẳng lặng nhìn Hoa Nghệ Lâm tê liệt té xuống đất. Chính nàng cũng biếtrốt cuộc Hoa Nghệ Lâm nhìn thấy gì?

      Thiên thiên kiếp, nghĩa như tên, khiến cho ngườita trải qua hàng nghìn hàng vạn nỗi đau. Nókhơi gợi ra toàn bộ nỗi đau đớn, hối hận, khổ sở, cam lòng và chỗ sâu kín nhất, đen tối nhất, thống khổ nhất trong lòng mỗi người. Kết quả là khiến người ta sụp đổ. ra , bỉ ổi chút là lăng trì tinh thần của người đóhàng ngàn hàng vạn lần!

      Hoa Nghệ Lâm đánh mất lực chiến đấu, hai mắt rời rạc, ngừng chỉ chữ “”, đứng lên được nữa.

      “Ta tuyên bố, Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã thắng.” rốt cuộc trọng tài lấy lại tinh thần, hắng giọng rống lên câu, kéo thần trí của mọi người trong hội trường về.

      Thắng!

      Khắc Lôi Nhã thắng!

      Trong nháy mắt, trong quảng trường vang lêntiếng hoan hô, tiếng động vang lên tận trời cao.

      Thiếu nữ tóc vàng mắt xanh thắng cuộc.

      Mặc dù chỉ là hỗn chiến nhưng phấn khích, chấn động lòng người. Rất nhiều người đứng lên hoan hô, vỗ tay nhiệt liệt. hưng phấn trào dâng. Cuộc tranh tài này, thế cụcnhiều lần nóng lên, rốt cuộc hạ màn đầy tao nhã. Nhịp tim của khán giả biến đổi ngừng.Rất nhiều năm sau, mọi người vẫn còn truyền tụng về kỳ quan ngày đó. Thiếu nữ thánh khiết xinh đẹp, Kim Liên thịnh thế, quang mang vạntrượng.

      Khắc Lôi Nhã vung tay lên, vô số đóa hoa sen màu vàng nở rộ liền biến mất.

      Hoa Nghệ Lâm được mang xuống để trị liệu.

      Hoàng đế híp mắt nhìn Khắc Lôi Nhã đứngtrong trung, trong mắt toát ra hàn quang.Khóe mắt An Lệ Toa nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng trầm xuống. Bà biết Hoàng đế đãđộng sát cơ! Bây giờ Khắc Lôi Nhã mới mườibốn tuổi mà thể thực lực tầm thường như thế, sau này nhất định vượt trêntất cả mọi người. Nhưng hình như Hoàng đế bệhạ quên mất điều, Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhãkhông chỉ là người nhà Hi Nhĩ mà còn là tế ti của thần điện Quang Minh! Còn nữa, nàng còncó quan hệ mật thiết với Lý gia. Nhìn từ phươngdiện nào cũng cho thấy đụng đến Khắc Lôi Nhãlà hành động sáng suốt! Mà An Lệ Toa cũng biết, lúc này Hoàng đế có ánh mắt như thếlà hành động bình thường của đế vương.Mặc dù động sát cơ nhưng Hoàng đế tuyệt đối ngu xuẩn đến mức đối đầu với thần điện Quang Minh. lúc tiếng hoan hô vang dội bầu trời chợt xuất dị tượng. Bầu trờicuối thu trong xanh đột nhiên tối sầm lại.

      Sắc mặt Khắc Lôi Nhã biến đổi, ngay sau đó vỗ đôi cánh màu vàng lưng, vội vàng bay ra ngoại thành.

      Cảm giác nóng rực lưng càng lúc càngmạnh.

      Đột phá tầng thứ tám Liên Hoa Bảo Giám!

      Vậy thiên kiếp cũng theo đó mà đến! Lần này, Kim Liên ngủ say, thể bảo vệ nàng! Tầng thứ tám có bảy đạo sấm sét (chảbiết tác giả có viết lộn hông ta @.@) cóKim Liên bảo vệ, sao có thể chịu được bảy đạosấm sét đây?

      Khắc Lôi Nhã vội vàng rời khiến rất nhiều người thấy khó hiểu, tất cả mọi ánh mắt đều hướng về phía bóng lưng xa dần. Phong Dật Hiên hai lời, triển khai Phong Dực (lực gió) đuổi theo. Thủy Văn Mặc rủa khẽ tiếng, dùng hai chân chạy đất, đuổitheo. Đoàn người Tẫn Diêm biết chuyện gì xảy ra. Khắc Lôi Nhã lại đột phá!

      “Lý Công Tước, chuyện gì vậy?” Hoàng đế khẽ cau mày hỏi Lý Minh Ngữ với khuôn mặt lo lắng ở bên cạnh.

      “Bệ hạ, chúng thần có chút chuyện riêng phảixử lý, có thể lui trước được ?” lòng LýMinh Ngữ như lửa đốt nhìn theo bóng lưng càngngày càng xa dần của Khắc Lôi Nhã, vội vàng thỉnh cầu. Hoàng đế chưa mở miệng An LệToa vội vàng : “Bệ hạ, xin hãy dẹpchuyện ở đây. Khi ta quay lại mọichuyện với người.” An Lệ Toa xong cũng bay lên trung, đuổi theo bóng dáng PhongDật Hiên. Đoàn người Tẫn Diêm khán đài cũng nhanh chóng rời về phía ngoại thành.

      Hoàng đế khẽ cau mày nhìn bóng lưng xa dần trung nhưng vẫn lập tức phất tay cho người trấn an tình huống tại. Đài cao dùng để tranh tài sụp. Chỉ có thể hoãn tranh tàiđến ngày mai thôi.

      Khắc Lôi Nhã bay rất nhanh, Phong Dật Hiênđuổi theo, phía sau là An Lệ Toa. bầu trời,mây đen tụ lại bên này.

      Lòng Khắc Lôi Nhã càng ngày càng trầm xuống.Nàng có dự cảm thiên lôi lần này giốngbình thường. có Kim Liên, mình có thể chịu đựng được ?

      “Khắc Lôi Nhã! Khắc Lôi Nhã!” Phong Dật Hiên ở phía sau sốt ruột gọi.

      “Gọi cái rắm!” An Lệ Toa nhanh chóng đuổi tới, vượt qua Phong Dật Hiên, đuổi tới Khắc Lôi Nhã.

      theo ta!” An Lệ Toa xông tới, tay bắt lấy cổ tay Khắc Lôi Nhã làm nàng dừng lại.

      “Là ngươi!” Khắc Lôi Nhã kinh ngạc nhìn An Lệ Toa. Người này chính là người thử dò xét mình đêm đó! Tuyệt đối sai!

      “Mẹ, người làm gì vậy?” Phong Dật Hiên cũngvọt lên, vội vàng hỏi. Gì? Người này là mẫu thân của Phong Dật Hiên?

      “Khắc Lôi Nhã, có phải ngươi sắp chịu ThiênKiếp ?” An Lệ Toa bật thốt lên, khiếnKhắc Lôi Nhã giật mình. Sao mẫu thân của Phong Dật Hiên lại biết?

      “Ừ. Nên ta thể ở trong thành. Thiên Kiếplần này như bình thường. Nếu ta ở đó liên lụy rất nhiều người.” Khắc Lôi Nhã cũngkhông giấu giếm, hết ra.

      !” An Lệ Toa nắm tay Phong Dật Hiên, kéoba người lại với nhau, sau đó lấy ra quyểntrục, xé toạc nó ra. đạo bạch quang lóe lên, bóng ba người biến mất ngay tại chỗ.

      Lãnh Lăng Vân có thể bay trungchạy tới trước tiên. Từ xa nhìn thấy bangười đột nhiên biến mất. biết nữ tử kia dùng quyển trục Truyền Tống! Quyển trụcTruyền Tống vô cùng trân quý, có thể truyền tống lúc năm người!

      Bọn họ đâu? Lãnh Lăng Vân cau mày, nhìn xung quanh nhưng phát được gì. Ngẩng đầu nhìn bầu trời, mây đen tản rất nhanh. ! là tản , bằng nóilà đuổi theo hướng mà bọn họ đangbay nhanh !

      Đám người Tẫn Diêm lúc này cũng đuổi tới, lại thấy Lãnh Lăng Vân chỉ có mình đứng trung với khuôn mặt nặng nề.

      “Lãnh Lăng Vân, Khắc Lôi Nhã đâu?” Hạ Thiênvô cùng lo lắng nhìn xung quanh, nhưng thấy bóng ai cả.

      “Được đưa rồi.” Lãnh Lăng Vân từ từ đápxuống, nhàng mà ra.

      “Đưa ? Ai đưa ?” Hạ Thiên sốt ruột.

      “Là nữ nhân vừa đuổi tới, đại thần Quân Ky của Lạp Cách Tạp – An Lệ Toa.” Lãnh Lăng Vân dĩ nhiên biết thân phận của An Lệ Toa. Mặc dùchủ điện của thần điện Quang Minh ở Lạp Cách Tạp nhưng vẫn có thể ràng cục diện của Lạp Cách Tạp.

      “Cái gì!” Ngõa Nhĩ Đa la hoảng lên, “Bà ấy đưa Khắc Lôi Nhã ? đâu? Bà ấy muốn làm gì?Sao ngươi ngăn cản? Chẳng lẽ bà ấy thừa lúc Khắc Lôi Nhã bị thương mà giết nàng?”

      lo lắng của Ngõa Nhĩ Đa phải khôngcó nguyên nhân. Mối quan hệ giữa An Mạt Cách Lan và Lạp Cách Tạp càng ngày càng căng thẳng. Hôn nay Khắc Lôi Nhã thể hiệnthực lực, chắc chắn khiến Lạp Cách Tạp chúý.

      biết. Khi ta tới An Lệ Toa dùng quyển trục Truyền Tống đưa Khắc Lôi Nhã .Nhưng các ngươi yên tâm. Khắc Lôi Nhã là tế ticủa thần điện Quang Minh, Lạp Cách Tạp tuyệt đối dám ra ray với người của thần điệnQuang Minh đâu.” Giọng của Lãnh Lăng Vân rất thấp nhưng chắc chắn cách khác thường. Thần điện Quang Minh, dù là An Mạt Cách Lan cường thịnh nhất cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, đừng là Lạp Cách Tạp với thực lực thấp hơn.

      như vậy là Khắc Lôi Nhã an toàn rồi hả?” Hạ Thiên thở phào cái dài, yên tâm. Nàng thiếu chút nữa quên mất bây giờ Khắc Lôi Nhã là tế ti của thần điện Quang Minh!

      Tẫn Diêm cau mày. Khắc Lôi Nhã an toàn rồi.Nhưng nữ nhân kia đưa nàng đâu? Mục đíchlà gì?

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 92: Lão đầu dở hơi



      Tẫn Diêm đứng tại chỗ, trầm mặc.

      “Đừng lo lắng, Khắc Lôi Nhã sao đâu.Nếu ta lầm nữ nhân kia muốn giúp nàng.” Lãnh Lăng Vân trầm giọng với mọingười.

      “Mẹ kiếp! Người đâu?” Lúc này Thủy Văn Mặcmới hấp tấp vọt tới lại chỉ thấy nhóm người Tẫn Diêm ở đó.

      “Được đưa rồi. An Lệ Toa dùng quyển trụcTruyền Tống gian.” Lãnh Lăng Vân nóiđầy thản nhiên.

      “A nha! Dám đưa ta theo.” Thủy VănMặc giận dữ gầm .

      “Ngươi biết bọn họ đâu?” Tẫn Diêm quay lạinhìn Thủy Văn Mặc, trầm giọng hỏi. Tronggiọng mang theo lo lắng vô cùng ràng.

      biết.” Thủy Văn Mặc buông tay, nhúnvai .

      “Ngươi biết mà còn lời khiến người tahiểu lầm như vậy!” Hạ Thiên nhìn thái độ củaThủy Văn Mặc tức giận bừng bừng, hừ lạnh,.

      “A nha, tiểu đạo tặc, lâu gặp.” Thủy Văn Mặc cười hì hì nhìn Hạ Thiên, chào hỏi.

      “Hừ!” Hạ Thiên hừ lạnh, xoay mặt thèmđể ý đến Thủy Văn Mặc.

      vậy là An đại nhân muốn giúp Khắc Lôi Nhã…” Lý Minh Ngữ trầm giọng , “Bây giờ họ đâu chúng ta biết, vậy đợi .”

      Vẻ mặt Lý Nguyệt Văn buồn bã, muốn gì đó nhưng nhìn thấy ánh mắt của Lý Minh Ngữ nữa.

      “Trở về chờ . An di thương tổn con dâu tương lai của mình đâu. Mọi người về . Có lẽ ngày mai họ tinh thần phấn chấn mà xuấthiện trước mặt chúng ta cũng nên.” Thủy VănMặc duỗi lưng, lười biếng . Hiển nhiên phi thường tin tưởng An Lệ Toa.

      Thủy Văn Mặc phát ra, mấy chữ con dâu tương lai làm cho lòng mấy người ở đây gợnsóng.

      Con dâu tương lai? Sao mấy chữ này lại khiếnngười ta khó chịu vậy? Tẫn Diêm hạ mi mắt,trầm mặc xoay người rời . Lãnh Lăng Vân nhìn bóng lưng Tẫn Diêm, thở dài trong lòng, theo. Ngõa Nhĩ Đa lảm nhảm trong lòng, mẹnó, ngươi con dâu là con dâu à? Trò đùa gì vậy?

      Cuối cùng, mọi người theo đường cũ trở về.

      Mà lúc này, Khắc Lôi Nhã vừa mở mắt liền thấymình tới nơi thể tưởng tượng được.Liếc mắt nhìn qua, phía trước là mấy gian nhàgỗ . Xung quanh nhà là hàng rào thấp. Bên cạnh có rất nhiều tảng đá lớn. Thoạt nhìn thấy giống như nhà của người làm nôngbình thường. Nhưng Khắc Lôi Nhã đảo mắt cái liền phát ra điểm bất thường. Ngẩng đầunhìn lên, bầu trời xanh thẳm có mộtgợn mây nào, chỉ có chim bay rất cao. KhắcLôi Nhã híp mắt. Đó là loại chim biển! Đâylà hòn đảo! Im lặng lắng nghe nghe được tiếng gió vù vù. Khắc Lôi Nhã tập trung tinhthầm cảm nhận xung quanh chút liền ngạc nhiên. Hòn đảo lớn này có bức tường bằng gió sắc bén, hoàn toàn ngăn cáchhòn đảo với thế giới bên ngoài.

      “Sư phụ…Sư phụ, mau ra đây…” An Lệ Toahắng giọng rống lên.

      “Gọi cái rắm! Vừa tới liền hô to gọi ngay rồi!” giọng hoạt bát vang lên cách thô bạo từ trong phòng.

      “Thiên lôi sắp giáng xuống rồi, con có thể gọi à? Nhanh ra ngoài cản sấm sét!” An Lệ Toa càng khách khí, lớn giọng rống lại.

      “Cái gì? Thiên lôi gì? Thứ đồ chơi con tu tập dẫn tới Thiên lôi.” Mặc dù trong giọngnói nghi ngờ nhưng tiếng bước chân vộivàng vang lên.

      Ở cửa nhà gỗ xuất lão nhân mặc y phục màu lam nhạt, đôi mắt lấp lánh hữu thầntản ra quyết đoán khó tả. Lông mày và bộ râu hoa râm, rất dài, tóc lại chải ngược rất chỉnh tề.

      “Sư phụ, mau cứu mạng, Thiên lôi đến ngay.” An Lệ Toa nóng nảy .

      “Ơ, tiểu tử, lớn như vậy rồi.” lão đầu để ý đến An Lệ Toa mà quay đầu cười híp mắt vớiPhong Dật Hiên.

      “A, lão gia tử (ông cụ) càng ngày càng hoạt bát nha. Râu và lông mày của người càng ngày càngđẹp.” Phong Dật Hiên cười hì hì, .

      Khắc Lôi Nhã kinh ngạc. Phong Dật Hiên luônluôn phách lối mà có lúc biết điều thế này sao?

      “Đó là đương nhiên.” Lão đầu làm chuyệnkhiến Khắc Lôi Nhã rất quýnh. Lão ung dunglấy từ trong tay áo rộng rãi ra cái lược , cẩn thận chải lông mày của mình, sau đó chảiđến bộ râu. Bộ dạng của ông cho thấy cực kỳ hài lòng.

      “Lão gia tử, nhanh chuẩn bị giúp lão bà tươnglai của con cản Thiên lôi .” Lúc này PhongDật Hiên mới vào chuyện chính.

      “Cái gì?! Tiểu tử ngươi mà tán á?!” lão đầu hô to gọi . Lúc này ông mới dời mắt đếntrên người Khắc Lôi Nhã. Lúc này bộ dạng củanàng rất chật vật, y phục rách nát, vết thương người mặc dù cầm máu nhưng vết máuloang lổ đó nhìn rất ghê người.

      “Sư phụ!” An Lệ Toa nóng lòng, chỉ mây đen đãbắt đầu tụ lại đầu.

      “Hả?” lão đầu nhanh chậm hả mộttiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhàngvuốt vuốt ria mép của mình. Lúc này ông mới đầy khinh thường: “Con khẩn trương cáirắm. phải chỉ có bảy đạo Thiên lôi thôisao?” An Lệ Toa vừa nghe khuôn mặt trở nên vui mừng. Lời này có nghĩa là sư phụ ra tay hỗ trợ!

      Khắc Lôi Nhã vừa nghe ngây ngẩn. Lão giả này biết nàng sắp chịu mấy đạo thiên lôi!

      , năm nay bao nhiêu tuổi? Cư nhiênđược đến bảy đạo thiên lôi…” lão đầu lúc lắcđầu, chậm rì rì, mắt cũng quan sátKhắc Lôi Nhã, “Còn có, con luyện tâm pháp gì vậy? Sao ta có cảm giác quen quen?”

      Khắc Lôi Nhã do dự, biết có nên với lão giả trước mắt đây? Chắc ông cũng biết.

      “Liên Hoa Bảo Giám.” Khắc Lôi Nhã do dựmột chút rồi thốt ra mấy chữ này. Theo tình hình trước mắt lão giả này là người duy nhấtcó thể đỡ Thiên lôi thay mình. Nên phối hợp tốt hơn.

      Ngờ đâu, Khắc Lôi Nhã vừa ra mấy chữ này sắc mặt của lão đầu kia liền thay đổi.

      “Cái gì? Liên Hoa Bảo Giám? Con là LiênHoa Bảo Giám?” lão đầu để ý hình tượngmà xông lên nắm lấy vai Khắc Lôi Nhã mà lắc,sắc mặt càng dữ tợn hơn, “Con lại lần nữa cho ta, lại!”

      Sắc mặt Phong Dật Hiên cũng thay đổi. Hắnchưa bao giờ thấy lão gia tử nổi điên như vậy.Phong Dật Hiên muốn tiến lên ngăn cản nhưng lại bị An Lệ Toa kéo lại. nhìn An Lệ Toamột cách nóng nảy, muốn gì đó nhưng An Lệ Toa nhàng lắc đầu ý bảo với rằngKhắc Lôi Nhã gặp nguy hiểm.

      Khắc Lôi Nhã cũng bối rối, phản ứng quá khích của lão giả khiến nàng hoàn toàn hiểuchuyện gì xảy ra. Nhưng người ông có sát khí. Chuyện này là sao?

      “Lão già Tư Lâm kia là gì của con !Sao lại truyền Liên Hoa Bảo Giám cho con? thể nào! Lão già chết tiệt đó tuyệt đối sẽkhông dễ dàng truyền Liên Hoa Bảo Giám cho người khác!” Lão giả phát điên, thái độ và hànhđộng của ông hoàn toàn có liên quan gì đến tuổi tác cả.

      “Con biết Tư Lâm.” câu nóinhàn nhạt của Khắc Lôi Nhã khiến lão giả ngừng hành động của mình lại ngay lập tức.

      Động tác của lão giả cứng đờ lại, há hốc miệngnhìn Khắc Lôi Nhã, thà ra câu: “Vậy sao con có Liên Hoa Bảo Giám?”

      Lời kế tiếp của Khắc Lôi Nhã càng khiến lão giảthiếu chút nữa hộc máu: “Con nhặt được bítịch nên thuận tiện học thôi.”

      “Nhặt, nhặt, nhặt được?” lời của Khắc Lôi Nhã vang vọng trong đầu lão giả. Nhặt được bí tịch, thuận tiện học thôi.

      Lão giả muốn thổ huyết, muốn gào lên, muốncười lăn lộn đất.

      “A ha ha! Tên ngốc Tư Lâm kia ngờ được rằng có người học được tuyệtkỹ của . Ha ha, làm ta cười chết mất, cái tên phế vật , keo kiệt, ngu ngốc này! Đáng đời!Đáng đời!” lão giả vừa nhảy vừa cười khiến Khắc Lôi Nhã, An Lệ Toa và Phong Dật Hiêntrợn mắt há hốc miệng. Đây là diễn tuồnggì vậy?

      “Sư phụ, có chuyện gì có thể sau đượckhông? Thiên lôi đánh xuống lập tức đấy.”An Lệ Toa chưa từng thấy sư phụ thất thố nhưthế, chỉ có thể cách thận trọng.

      Khắc Lôi Nhã và lão giả ngẩng đầu nhìn trời,quả nhiên thấy mây đen tầng tầng lớp lớp trêntrời, ánh chớp lóe lên.

      , ta đỡ Thiên lôi cho con. Có điềusau đó con phải cho ta là có chuyện gì.” Tâm tình của lão giả rất tốt.

      “Được, có điều, tiền bối, người có thể đỡ Thiên lôi thay con sao?” Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn bầu trời, trong tầng mây rất dày, sấm khôngngừng vang lên tiếng đáng sợ. Thiên lôi lần này,Khắc Lôi Nhã hiểu rất , mình thể chốngđỡ được, chỉ có thể dựa vào lão giả trước mắt. Nếu chỉ cần ra làm sao có được Liên HoaBảo Giám có thể khiến lão giả đỡ cho mìnhThiên lôi trí mạng này, đây là giao dịch rất lời.

      “Được, thành vấn đề. Các con mau tránh ra!” gương mặt lão giả nặng nề, phất tay ý bảo An Lệ Toa và Phong Dật Hiên nhanh tránh xamột chút.

      Khắc Lôi Nhã nhìn tư thế của lão giả cũng hiểurằng Thiên lôi lần này quả bình thường.

      Sắc mặt của Khắc Lôi Nhã cũng nặng nề.

      “Uống..uố…ng!” mặt lão giả nặng nề nhìn bầu trời, đứng trước mặt Khắc Lôi Nhã. Sau đó ôngchắp hai tay trước ngực, nhíu mày chặt. AnLệ Toa và Phong Dật Hiên lo lắng nhìn bên này nhưng thể giúp gì được.

      Xung quanh càng ngày càng tối bởi vì mây đencàng ngày càng dày, tiếng sấm cùng càng ngày càng vang dội.

      “Bảy đạo Thiên lôi, , tuổi con còn trẻnhư vậy mà có thể tu luyện Liên Hoa Bảo Giám đến tầng thứ tám. Lão già Tư Lâm kia mà biết biết ra sao đây. Đoánchừng tức đến mức chết sống lại.” Lão giả ngẩng đầu nhìn tầng mây đen bầu trời, nhăn mặt. Sắc mặt ông tuy nặng nề nhưng trong giọng hả hê.

      Khắc Lôi Nhã nghe xong nhíu mày. E rằngLiên Hoa Bảo Giám là do người tên Tư KhôngLâm sáng tạo ra, mà người và lão giả trước mặtnày nhất định có quan hệ.

      “Mở!” lão giả quát khẽ tiếng, tách hai tay ra, hai đạo bạch quang hoa mỹ ra từ taylão, hóa thành vòng tròn, vây lấy Khắc LôiNhã và lão giả ~

      Lão giả cau mày, phất tay lần nữa, hai đạobạch quang nữa lại ra, vây lấy An Lệ Toavà Phong Dật Hiên, bảo vệ họ trong kết giới hoa mỹ.

      “Thiếu cái gì vậy ta?” Lão đầu vuốt râu, suy nghĩ.

      Lão đầu suy nghĩ chút, trong tay xuất vòng tròn nho trong suốt. Mặt lão sắc lạnh, vung tay lên, vòng tròn cứ thế múa lượn, xoay tròn trung đầu KhắcLôi Nhã. Cái vòng đó phát ra bạch quang nhuhòa. Khắc Lôi Nhã biết vật này phải tầmthường mà là bảo vật dùng để phòng ngự.

      “Được rồi, tất cả sẵn sàng.” Lão đầu gật đầumột cách nặng nề, sau đó ngẩng đầu nhìn trời.

      Thiên lôi giáng xuống!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :