1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 87: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn



      Vậy mà ba ngày sau vẫn thấy Hoàng Tháitử đến bái phỏng. Chỉ có những quý tộc khácmuốn gặp Khắc Lôi Nhã. Đúng hơn là muốn gặp nữ tử tuyệt đại Lam Linh Nhi do Khắc Lôi Nhã biến thành ngày đó. Nhưng họ đều bị Lý NguyệtVăn chặn lại. Nàng chỉ đợi tới sinh nhật của biểu muội mở tiệc mời mọi người. Những quý tộc kia quấn quýt lấy Lý Nguyệt Văn buộc nàng phải hứa đưa thiệp mời mới lưu luyến rời mà . Điều khiến Lý Nguyệt Văn vừa bực mìnhvừa buồn cười là những người cầu có thiệpmời chỉ có nam tử quý tộc trẻ tuổi màcòn có cả lão niên, trung niên vợ chết.

      “Khắc Lôi Nhã, ba ngày rồi sao Hoàng Tháitử còn chưa tới?!!” Trong thư phòng, rốt cuộc Lý Nguyệt Văn mất kiên nhẫn, đặt câu hỏi với Khắc Lôi Nhã ngồi đối diện trước thư án.

      “Mọi người đều Hoàng Thái tử phảingười bình thường. Nếu cũng giống những quý tộc táo bạo kia vội vàng mà chạy tới muộimới thấy kỳ lạ đó. Yên tâm, đến thôi.”Khắc Lôi Nhã trả lời chút để ý, lật sổ sách tay, “Biểu tỷ, chi ra ở đây hợplý. Sao lại chỉ tốn nửa tiền muội dự tính?”

      “Ha ha...” Lý Nguyệt Văn nở nụ cười giảo hoạt, “ bàn tốt giá cả trước khi tham gia đại hội quyên góp. Nhưng sau đó giảm xuống nửa.”

      Khắc Lôi Nhã giựt giựt khóe miệng, lập tức hiểu được điều mờ ám ở đây. Biểu tỷ của nàng biết buôn bán.

      “Đối phương có điều kiện gì?” Khắc Lôi Nhãđung đưa bút trong tay, tức giận hỏi.

      “Cửa hàng này là của Đặc gia. Bọn họ chủyếu bán gia cụ và da lông ma thú. Bọn họ hy vọng có thể tặng muội bộ gia cụ mà họ tỉ mỉ chế tạo.” Lý Nguyệt Văn dương dương đắc ý . Nàng cho là Khắc Lôi Nhã khích lệ nàngbiết cách buôn bán, ai ngờ Khắc Lôi Nhã bỏ câybút trong tay xuống, đứng dậy trách mắng.

      “Biểu tỷ, tỷ có biết lỗ vốn rồi ? Hơnnữa còn rất thiệt!” Khắc Lôi Nhã đau đầu. Quảnhiên người của Lý gia có đầu óc buônbán.

      “Tại sao? Cửa hàng bán cho chúng ta nửagiá, còn tặng muội bộ gia cụ cao cấp do họtỉ mỉ chế tạo nữa.” Lý Nguyệt Văn cực kỳ nghingờ. ràng chiếm tiện nghi lớn, sao còn là chịu thiệt?

      “Tỷ biết cái gì.” Khắc Lôi Nhã đầy bấtđắc dĩ, “Cửa hàng bán ba vạn kim tệ, nửagiá chỉ 1,5 vạn. Mà bọn họ tặng muội bộ gia cụ, sau đó đưa ra quảng cáo, là giai nhântuyệt đại Lam Linh Nhi dùng gia cụ của bọn họ.Tỷ như thế nào? Bọn họ chỉ có lời 1,5 vạn kim tệ hay sao?”

      Khắc Lôi Nhã vừa xong sắc mặt Lý Nguyệt Văn thay đổi. Rốt cuộc nàng hiểu chẳng những mình thiệt thòi mà còn thiệt thòi rất lớn! Nếu đối phương tung ra quảng cáo nhưvậy có rất nhiều người ở đế đô đến mua. Chẳng lẽ chỉ lời có 1,5 vạn thôi? 1,5 triệu cũngkhông chừng.

      “Tỷ thỏa thuận với họ, có gia cụ mới nhất sẽđưa đến. Chúng ta lấy 5% cổ phần, cho phép họdùng tên tuổi của Lam Linh Nhi.” Khắc Lôi Nhã lật sổ sách kiểm tra lần nữa.

      “5% cổ phần? Chúng ta cần bỏ ra gì? Cứ như vậy đòi 5% cổ phần của người khác?” Lý Nguyệt Văn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn KhắcLôi Nhã. Khắc Lôi Nhã coi người ta là đứa ngốc sao? đưa ra gì mà đòi đoạt 5% cổ phầncủa người khác?

      “Tỷ cứ làm . cho họ biết mỗi khi làm đượcgì đều có thể sử dụng mánh khóe. Chẳng hạnnhư làm ra giường có thể là có tác dụng giữ dáng. Lam Linh Nhi sử dụng giường của họ nên mới có dáng người đẹp như thế. Bọn họ đồng ý tỷ Thương gia thương lượng với chúng ta chuyện này, bọn họ đồng ý ngay lập tức.” Khắc Lôi Nhã mất kiên nhẫn mà dặndò, tiếp tục nhìn sổ sách.

      Lý Nguyệt Văn hoài nghi nhìn Khắc Lôi Nhã,trong lòng đau khổ, chịu dời bước.

      “Lý tiểu thư, làm theo lời Khắc Lôi Nhã . Nhất định đối phương đồng ý.” Tạp Mễ Nhĩ đứng sau lưng Khắc Lôi Nhã mở miệng khuyênLý Nguyệt Văn.

      Lúc này Lý Nguyệt Văn mới do do dự dự ra cửa.

      “Khắc Lôi Nhã, Lý gia tan hoang như vậy ta thấy cũng có gì kỳ lạ.” Tạp Mễ Nhĩ mỉm cười rót trà ướp hoa cho Khắc Lôi Nhã, miệng lại độc lên, “Người cường hãn nhất của Lý gia là Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ đầu óc buôn bán giống như heo vậy. gì đến những người khác.”

      “Cũng hẳn. Có lẽ Lý gia có người có tài buôn bán, chỉ là bị mấy trưởng lão chèn ép nên có biểu lộ ra mà thôi.” Khắc Lôi Nhã khép sổ sách lại, ngẩng đầu mỉm cười nhìn Tạp Mễ Nhĩ.

      “Cho nên?” trong lòng Tạp Mễ Nhi gióng lên hồi chuông cảnh giác, nhìn Khắc Lôi Nhã, “Ngươi muốn làm gì?”

      “Ta hy vọng phó đoàn minh thần võ củachúng ta dùng ánh mắt cơ trí của mình tìm ra người tài, sau đó bồi dưỡng thêm. Cũng chỉ có phó đoàn học rộng tài cao, vô cùng sáng suốtcủa chúng ta mới có thể làm được. Hào quangcủa ngươi ai có thể so được. Biểu tỷ và biểu ca của ta cũng bằng 1% của ngươi.”Khắc Lôi Nhã ưu nhã cầm cái tách, mặt đổi sắc mà rồi nhàng nhấp ngụm tràướp hoa, , “Ngay cả trà ướp hoa ngươi ngâmchế cũng là độc nhất vô nhị, người nàosánh được.”

      lát sau, Tẫn Diêm đứng canh ở cửa liền nhìn thấy Tạp Mễ Nhĩ mặt mày hớn hở, nhàng bay ra khỏi thư phòng. Tẫn Diêm trợn mắt nhìn, nhìn kỹ xác định mình nhìn lầm, Tạp Mễ Nhĩ là bay ra. Bộ dạng hoa đào đầy mặt đáng đánh đòn.

      Lý Minh Ngữ hành lang nhìn thấy Tạp Mễ Nhĩ bay trong gió nghi ngờ nhìn theo bóng lưng , rồi quay đầu nhìn thấy Tẫn Diêm hơi co quắp khóe miệng lập tức hiểu ra. Nhấtđịnh là Khắc Lôi Nhã lại dùng biện pháp cũ sai Tạp Mễ Nhi làm việc rồi.

      “Khắc Lôi Nhã~ !!” Lý Minh Ngữ vừa vào cửa liền gọi.

      “Sao vậy, biểu ca, có phải người kia tới haykhông?” Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, nhấp ngụm trà ướp hoa rồi đặt tách xuống. Bạch Đế và Hắc Vũ bên cạnh tranh nhau mộtmiếng bánh ngọt chocolate. đôi móng vuốtmàu trắng và đôi móng vuốt màu đen gắtgao ôm lấy miếng bánh.

      “Sao muội biết?” Lý Minh Ngữ kinh ngạc mà hỏi. Theo giọng điệu của Khắc Lôi Nhã, hìnhnhư sớm biết người kia đến.

      “Tính toán thời gian, sai biệt lắm là lúc này.” Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, đứng dậy, cườinhạt, đẩy ghế ra muốn ra khỏi thư phòng.

      “Muội như vậy sao? biến thân à?” LýMinh Ngữ khẽ cau mày.

      cần.” Khắc Lôi Nhã cười nhạt, “Đemmột thanh kiếm thuận tiện lấy được đến đại sảnh .”

      Lý Minh Ngữ vô cùng nghi hoặc. Tuy trong lòng còn nghi ngờ nhưng vẫn nghe theo phân phó của Khắc Lôi Nhã, lấy ra cái hộp có thanh kiếm tới đại sảnh.

      Trong đại sảnh, Hoàng Thái tử lẳng lặng ngồichờ. Cửa đại sảnh thiếu người hầu và thịnữ bận rộn ôm quà tặng và hoa tươi. Hoàng Tháitử khẽ cau mày. ngờ ba ngày màcửa chính Lý gia còn đông như trẩy hội. Hình như giai nhân tuyệt đại Lam Linh Nhi cũng chưacó ra mặt.

      Hoàng Thái tử suy nghĩ ở cửa bên cạnhđại sảnh vang lên tiếng bước chân. Hoàng Thái tử ngẩng đầu nhìn thấy Lý Minh Ngữ và mộtthiếu nữ tới. Sao Lam Linh Nhi xuất ? Hoàng Thái tử khẽ cau mày. LamLinh Nhi này ngay cả mình cũng muốngặp sao?

      “Gặp qua Hoàng Thái tử điện hạ.” Lý Minh Ngữvà Khắc Lôi Nhã khẽ hành lễ.

      “Lý Công Tước, vị này là?” Hoàng Thái tử thấy Khắc Lôi Nhã và Lam Linh Nhi giống nhau thìtrong lòng có đáp án, nhưng vẫn hỏi.

      “Đây là biểu muội của ta Lam Nguyệt Nhi, muộimuội của Lam Linh Nhi.” Lý Minh Ngữ giới thiệu theo lời dặn dò của Khắc Lôi Nhã.

      “Gặp qua Hoàng Thái tử điện hạ.” Khắc LôiNhã mỉm cười kiêu ngạo siểmnịnh, hành lễ lần nữa.

      “Ha ha, Lam tiểu thư, xin chào.” Hoàng Thái tử mỉm cười, nhưng trong lòng sợ hãi than. Thiếunữ này còn mà ngũ quan tinh xảo nhưthế, sau này nàng lớn lên trở nên nghiêngnước nghiêng thành, nhất định thua tỷ tỷ Lam Linh Nhi của nàng.

      “Điện hạ, đây là bảo kiếm tỷ tỷ đền cho người.”Khắc Lôi Nhã lấy cái hộp trong tay Lý Minh Ngữ đưa tới cho Hoàng Thái tử.

      “Này…” Hoàng Thái tử c có chút co quắp.

      “Tỷ tỷ xin lỗi vì hôm đó làm hỏng bảo kiếm của Hoàng Thái tử điện hạ.” Khắc Lôi Nhã cứ giơ cái hộp lên, hề có ý thu hồi.

      Hoàng Thái tử nhận cái hộp, ánh mắt có chút mê hoặc. Lý Minh Ngữ buồn cười trong lòng.Quả nhiên đúng như Khắc Lôi Nhã dự liệu. Hoàng Thái tử tìm kiếm bóng dáng củaLam Linh Nhi.

      “Điện hạ, nếu người có chính gì thìmời ở lại ăn bữa cơm.” Lý Minh Ngữ mỉm cười,mời.

      “Cũng được. Lam tiểu thư có ở đây sao?” Hoàng Thái tử nhịn được mà hỏi.

      “Biểu muội mới tới nước ta, hợp thủy thổ cho lắm nên nghỉ ngơi trong phòng.” Lý Minh Ngữ thuận miệng bịa chuyện.

      “À, ra vậy.” Hoàng Thái tử ngẩn ngơ. Độ tin cậy của lời này quá cao. Chỉ là tại saoLam Linh Nhi lại làm vậy? Tất cả đều gặp được nàng. Kể cả cũng gặp sao? Hay là thoải mái?

      Bữa trưa này khiến mấy trưởng lão của Lý gia hết sức lo sợ. bao lâu dùng cơm vớiHoàng Thái tử rồi? Vậy mà bây giờ Hoàng Tháitử ngồi phía cùng chuyện trò vui vẻ với Lý Minh Ngữ.

      Khắc Lôi Nhã yên lặng ăn cơm, dùng khóe mắt nhìn Hoàng Thái tử yên lòng. Nàngbiết nghĩ gì. Khắc Lôi Nhã than thởtrong lòng. ngờ Hoàng Thái tử cũng là người phàm, cũng bị Lam Linh Nhi mê hoặc.Mặc dù biểu ràng nhưng vẫn khiến người khác nhìn ra. Nhưng Khắc Lôi Nhãkhông lo lắng nhiều vì nàng thấy được Hoàng Thái tử tuyệt đối phải người đơn giản. biết nhận định tình hình. Dù cho có hài lòngLam Linh Nhi hơn nhưng đến lúc cần sẽdứt khoát buông tay Lam Linh Nhi để giữ đại cục. Đại cục này chính là cường thịnh củamột nước. Người như vậy mới là vươnggiả.

      Ăn cơm xong, Hoàng Thái tử vẫn gặpngười mình muốn tìm nhưng thể ra, đành rời .

      Lý gia vẫn đông như trẩy hội, hoa tươi quà tặngthiếp mời đến liên tục khiến Lý Minh Ngữ xử lý mà đau cả đầu. Mà mấy vị trưởng lão Lý giacàng thêm hưng phấn. rất lâu nhộn nhịp như vậy rồi. Chẳng lẽ Lý gia có thểchấn hưng được hay sao? Ánh mắt của họ nhìnLý Minh Ngữ và Khắc Lôi Nhã khác xưa. Trước kia thấy Khắc Lôi Nhã vừa hận vừa sợ, bây giờ biến thành lấy lòng và kỳ vọng. Bọn họ thấy được tia sáng hy vọng Lý gia lần nữa tỏa sáng! Năm tháng quang vinh trở lại! Chỉ nghĩ đến đó thôi làm bọn họ hưng phấn thôi. Bọn họ còn để ý xem ai là người mang lại ánh sáng.

      Màn đêm buông xuống, Khắc Lôi Nhã đứng lẳng lặng nóc nhà cao nhất. Gió nhàng phất qua mặt nàng. Suy nghĩ của nàng bay xa. Lần này chấn hưng Lý gia tăng cường thựclực cho Lạp Cách Tạp. Là đúng hay sai? Nếugia gia biết có trách tội mình hay ? Nếu mẫu thân biết, có vui mừng hay ?

      “Lão bà đại nhân, nàng ưu sầu chuyện gì? Vẻ mặt như thế hợp với nàng.” thanh quen thuộc đột ngột bay vào tai Khắc Lôi Nhã.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 87: Phong Dật Hiên cởi bỏ phong ấn(tiếp theo)



      Con ngươi Khắc Lôi Nhã mở lớn, xoay người thấy người lơ lửng trong khôngtrung bên cạnh nàng.

      “Phong Dật Hiên...” Khắc Lôi Nhã ngơ ngẩnnhìn người trước mắt. Vẫn là mái tóc dài màu đỏ rực rỡ, đôi mắt đen nhánh sáng ngời nhìn Khắc Lôi Nhã, cứ lơ lửng trong trung mà mỉmcười nhìn nàng. Ngay cả tiếp cận mình lúcnào Khắc Lôi Nhã cũng biết!

      Đợt …! Khắc Lôi Nhã trừng lớn mắt nhìnPhong Dật Hiên. lơ lửng trong trung? Mà xung quanh Phong Dật Hiên có cỗ gió nhàng?! Nhìn kỹ thấy sau lưng đôi cánh rất nhạt, trong suốt vô hình! Đôi cánh ngưng tụ từ khí! Khắc Lôi Nhã nhìn chằm chằm vào Phong Dật Hiên. Hắnkhông giống trước kia. Khắc Lôi Nhã trầm ngâm nhìn , đáp xuống đứng cạnh Khắc LôiNhã, cười hì hì.

      “Ngươi giống trước.” lúc lâu sâuKhắc Lôi Nhã mới nghiêm túc ra câu. Đúng vậy, Phong Dật Hiên cho nàng cảmgiác hoàn toàn khác. thay đổi rất lớn. , trở nên mạnh mẽ! Hơn nữa, còn rất mạnh!

      “Ta giải khai phong ấn.” Phong Dật Hiêncười hì hì, “Sau này ta có thể bảo vệ lão bà đạinhân rồi. Ta vẫn mạnh mẽ hơn cho đến khi dấu ấn tay nàng biến mất.” Mặc dù Phong Dật Hiên cười nhưng đáy mắt lên kiên quyết khác thường.

      phải ngươi là pháp sư hệ Băng sao?” Khắc Lôi Nhã nghi hoặc mà nhìn đôi cánh dần dần biến mất sau lưng Phong Dật Hiên.

      “Bây giờ là hệ Phong và hệ Băng.” Phong DậtHiên đắc ý mà , “Sao? Ta có lợi hại ?Ta bây giờ là pháp sư lưỡng hệ rồi.”

      “Ngươi giải khai phong ấn?” Khắc Lôi Nhãngưng mắt, trầm giọng hỏi, “Ta nhớ Thủy Văn Mặc từng ngươi bây giờ căn bản chịu được lực lượng khi cởi bỏ phong ấn. Còn nữa, tại sao ngươi lại bị phong ấn?”

      phải ta hoàn hảo đứng trước mặt nàngsao?” Phong Dật Hiên nhún vai, nhàng , “Khi ta sinh ra liền bị phong ấn vì Phong gia chúng ta cứ mấy đời lại xuất dị nhân, có lực lượng Phong cường đại. Nhưng bởi vì lực lượng quá mức cường đại nên rất nhiều ngườichưa kịp sử dụng liền bị gió trong cơ thể xé tan thành từng mảnh . Cho nên, khi xuấthiện người có dị năng như thế vừa sinh ra liền bị phong ấn chặt chẽ lực lượng này.” Phong Dật Hiên rất nhàng nhưng Khắc LôiNhã hiểu hành động của có bao nhiêu mạo hiểm. Khó trách Thủy Văn Mặc muốn dùng hếtsức ngăn cản giải khai phong ấn. Chỉ sơ sẩy chút thôi liền bị xé tan thành trăm nghìnmảnh.

      “Ha, tại tốt rồi. A, lão bà đại nhân, nàng còn đeo bao tay ta đưa, ha ha. Có ngày nhất định ta gỡ cái bao tay này ra cho nàng…”Phong Dật Hiên cầm tay phải của Khắc Lôi Nhã, vui mừng cười ha ha. mới nửathì quyền của Khắc Lôi Nhã giáng lêngương mặt tuấn tú của .

      Phong Dật Hiên bưng mặt ai ôi kêu thảm, ngồixổm xuống.

      Mặt Khắc Lôi Nhã sắc lạnh, thu hồi nắm đấm, : “Gọi loạn nữa ta đánh cho mặt ngươi nở hoa. Động thủ động cước với ta nữa ta liền làm thịt ngươi.”

      Phong Dật Hiên bưng mặt, thầm: “Ở đâykhông có những người khác…”

      Ánh mắt lạnh lẽo của Khắc Lôi Nhã bắn qua, Phong Dật Hiên vội vàng im miệng.

      Khắc Lôi Nhã nhìn Phong Dật Hiên ngồi xổmtrên đất, trong lòng phức tạp. cư nhiên mạohiểm tính mạng giải khai phong ấn.

      “Đúng rồi, sao ngươi tìm được đến đây? Saongươi biết ta ở đây?” Khắc Lôi Nhã chợt nhớ ra vấn đề này.

      “Hừ hừ ~~” Phong Dật Hiên nhảy dựng lên,cười đắc ý, “Dĩ nhiên ta biết. Nàng vào thànhlúc nào ta cũng biết. Hơn nữa ta còn biết nàng đại diện cho Lý gia tham gia đại hội tỷ võ hai tháng sau.”

      Khắc Lôi Nhã chợt hiểu. Đúng vậy, Phong gialà trong tứ đại gia tộc của đế đô, sao lạikhông thăm dò được những chuyện này.

      “Ừ, ta muốn đại diện cho Lý gia tham gia.”Khắc Lôi Nhã gật .

      “Đến lúc đó, ta đại diện cho Phong gia, Văn Mặc đại diện cho Thủy gia, Hoa gia vẫn mộtmực đối đầu với Lý gia phái Hoa Dật Lâm thamgia. Người này ác độc xảo trá nhưng thực lực tầm thường. Trước kia ta và Văn Mặc đều phải là đối thủ của . Lần này ,hừ!” Phong Dật Hiên đến đây giọng nóitrở nên lạnh lẽo. Hiển nhiên từng bị thiệtthòi trong tay Hoa Dật Lâm.

      Khắc Lôi Nhã trầm mặc, suy nghĩ.

      “Hy vọng ta có thể gặp . Ta đối phó .”Phong Dật Hiên cắn răng, lạnh lùng . Trong lòng dĩ nhiên hy vọng Khắc Lôi Nhã gặp phải đối thủ khó đối phó như vậy. Quá nguyhiểm. Bởi vì là màn đại hội tỷ võ này ngườithua liền dừng trận đấu lại nhưng nếu như có gìngoài ý muốn cũng có ai truy cứu. Hắnkhông hy vọng Khắc Lôi Nhã vừa ra trận liền gặp tên điên Hoa Dật Lâm này.

      là Ma Pháp Sư và là chiến sĩ?” Khắc LôiNhã dò hỏi.

      “Song tu. ra , Khắc Lôi Nhã, người kiakhông thể gọi là Ma Pháp Sư hay chiến sĩ. Hắncó thể điều khiển nước bằng bí pháp cổ xưa. cũng có thể hóa hình nước, thậm chí còn có thể nén nước lại mà điều khiển. Là người vô cùng khó đối phó.” Sắc mặt Phong Dật Hiênnặng nề.

      “Ta hiểu rồi.” Khắc Lôi Nhã gật đầu. Biết trước tốt hơn. Nếu mình rút thăm trúng còn biếtđịch biết ta.

      “Khắc Lôi Nhã, ta phải về. Ta chỉ còn nửa thời gian. Hai tháng sau gặp lại, lão bà đại nhân, nàng bảo trọng.” Phong Dật Hiên đợi Khắc Lôi Nhã kịp phản ứng, trực tiếp bay lên, chớp chớp mắt với Khắc Lôi Nhã, vỗ cánh rời .

      Khắc Lôi Nhã nhìn theo bóng lưng Phong DậtHiên biến mất trong màn đêm, lâu nên lời.

      đúng là quan tâm. Cư nhiên cố ý tới cho ngươi biết chuyện Hoa Dật Lâm.” Thanhâm của Lý Nguyệt Văn từ phía sau truyền tới.

      “Biểu tỷ.” Khắc Lôi Nhã quay lại thấygương mặt lạnh lùng của Lý Nguyệt Văn.

      “Tiểu tử kia là Phong Dật Hiên?” mặc dù là hỏinhưng lại tràn đầy khẳng định.

      “Ừ.” Khắc Lôi Nhã gật đầu.

      “Lần trước tên tiểu tử đó tới An Mạt Cách Lan tỷ thí, bị muội đánh bại trở thành chuyện cườikinh điển. bị mẫu thân hình mẫu của BạoLong đuổi đánh qua mười mấy con phố.” Khóe miệng Lý Nguyệt Văn lên nụ cười vuisướng khi người gặp họa.

      Khắc Lôi Nhã đứng hình. Lý Nguyệt Văn khôngnhắc đến chuyện này nàng quên mất rồi.

      “Nếu lần này muội đối đầu với , biết xử lý thế nào đây?” Lý Nguyệt Văn khoanh tay trước ngực, nhìn màn đêm nhàn nhạt hỏi câu.

      Đối địch với Phong Dật Hiên ra sao?

      Khắc Lôi Nhã nhìn màn đêm mịt mùng, im ắng.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 88: Hình mẫu Bạo Long vs Khắc Lôi Nhã (mẹ chồng nàng dâu đại chiến :v)


      Chợt, xuất dị tượng.

      Bảo kiếm trong tay Khắc Lôi Nhã khẽ rung như phản đối gì đó.

      “Sao? Ngươi còn chưa phục à? Ta chưa thấy ai cố chấp như vậy.” Khắc Lôi Nhã khách khí duỗi ngón tay ra, đinh tiếng bắn lên thân kiếm.

      Lý Nguyệt Văn chỉ hơi ngạc nhiên, sau đó liềnmỉm cười. Kiếm Thương Lan vô cùng có linh tính, có phản ứng như thế tuyệt kỳ lạ. Kiếm Thương Lan và Khắc Lôi Nhã giốnghai đứa trẻ tranh cãi, ai nhường ai. Mộtđinh đinh bắn ra, càng ngày càngrung mạnh hơn.

      Kiếm Thương Lan trong tay Khắc Lôi Nhã càngrung mạnh hơn. Rốt cuộc nàng cũng cảm thấy có gì đó đúng. giống như kiếm Thương Lan phản đối mà là nhắc nhở!

      Nhưng nhắc nhở cái gì?

      Khắc Lôi Nhã đứng dậy, nhìn vào màn đêm mịt mùng phía trước, cau mày hừ lạnh, : “Là ai?”trong lòng nàng gióng lên hồi chuông cảnh giác. Là ai? Là ai nấp xung quanh? Nàng hoàntoàn thể cảm nhận được hơi thở của đốiphương. Nếu có kiếm Thương Lan rung lên nhắc nhở, căn bản Khắc Lôi Nhã biết xung quanh có người nấp.

      Sắc mặt Lý Nguyệt Văn thay đổi. Xung quanhcó người? Nếu đúng là như thế thực lực củangười này cũng quá đáng sợ. Nàng vậy mà cảm nhận được!

      Hưu! Công kích theo tiếng xé gió trực diện đánhtới. Khắc Lôi Nhã điểm mũi chân cái, linhhoạt né tránh. Nàng quay đầu lại thấy mộtngười mặc đồ đen đứng trung. Người áo đen che rất kín, Khắc Lôi Nhã chỉcảm thấy có ánh mắt lạnh lẽo bắn tới. Lý Nguyệt Văn tiến vào trạng thái cảnh giới, nhìnchằm chằm người đứng trung. LýNguyệt Văn có cảm giác tóc gáy dựng đứng. Nàng biết người trước mắt này rất mạnh. Mìnhcăn bản phải đối thủ. đợi Khắc Lôi Nhã kịp lấy lại tinh thần, hắc y nhân đứng trung rút kiếm, mạnh mẽ phát lựcnhằm vào Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã huy kiếm nghênh đón. Keng tiếng, tia lửa bắn ra trong trung. Tiếng binh khí va vào nhauthanh thúy vang lên trong màn đêm yên tĩnh.

      “Ngươi là ai?” Lý Nguyệt Văn rút chủy thủ ra, căm tức nhìn người giao thủ với Khắc Lôi Nhã,trong lòng lo lắng thôi. Thực lực của người này sâu lường được, đột nhiên ra tay với Khắc Lôi Nhã với mục đích gì? Ngườicủa Hoa gia ư? thể nào. Khắc Lôi Nhã hề lộ diện, có lý do gì ra tay với nàng cả. Người của Hoa gia biết cái chết của Hoa Nam Thiên là do Khắc Lôi Nhã gây ra.

      Gương mặt Khắc Lôi Nhã lúc này cũng rất nặng nề. Thực lực của đối phương vượt qua tưởngtượng của nàng.

      muốn Lý gia hoàn toàn biến đổi theo ta.” Hắc y nhân ồm ồm câu, thu kiếm lại, xoay người bay về phía trước.

      Lý Nguyệt Văn và Khắc Lôi Nhã cũng biết đối phương là nữ nhân! Mặc dù cố ý đè thấp thanh nhưng chắc chắn là nữ nhân.

      Khắc Lôi Nhã chút do dự thu kiếm lại,mở đôi cánh màu vàng đuổi theo.

      “Khắc Lôi Nhã, muội đứng lại đó cho ta!” Lý Nguyệt Văn nhìn thấy Khắc Lôi Nhã cứ nhưvậy mà đuổi theo hắc y nhân hô to lên. Bóngdáng của hắc y nhân và Khắc Lôi Nhã biến mấtrất nhanh trong màn đêm. Lý Nguyệt Văn muốn đuổi theo nhưng mình đuổi theo làm được gì? Lý Nguyệt Văn cuống quýt rời khỏi nóc nhà, đitìm Hắc Long Bản. Chỉ có Hắc Long Bản mớicó năng lực chống lại nữ nhân kia.

      Giờ phút này Khắc Lôi Nhã đuổi sát sau hắc y nhân. Nàng có thể xác định người này cóác ý. Nếu muốn gây bất lợi với nàng hay Lý giathì vừa nãy ra tay rồi. Nhưng nàng lại cố ý dẫn Khắc Lôi Nhã ra khỏi thành. Tại sao lại làm vậy?

      Ngoài thành, gió thổi hiu hiu.

      Hắc y nhân dừng lại, đáp xuống đất. Khắc LôiNhã cũng xuống theo.

      Khắc Lôi Nhã chưa kịp mở miệng hắc y nhân vung tay lên. cột băng rất lớn trànđầy lực lượng cuồng bạo bắn ra từ tay hắc y nhân. Khắc Lôi Nhã dừng lại, dám khinhthường, phất tay thả ra cột lửa nghênh đóncông kích. Phanh tiếng, mảnh vụn từ cột băng và tia lửa tỏa ra tứ phía.

      Giữa trung, toàn bộ ngọn lửa bị triệt tiêu mà cột băng vẫn còn cột đánh úp về phía Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã vung tay,nhanh chóng sử xuất ra thanh kiếm lửa, huykiếm bổ vào cột băng còn sót lại. Trong nháymắt cột băng bị hòa tan hầu như còn. Xung quanh tràn đầy khí tức cực nóng.

      “Oa!” Hắc y nhân nhàng hô lên tiếng, hình như rất kinh ngạc với chiêu thức Khắc Lôi Nhã sử xuất ra.

      Khắc Lôi Nhã huy kiếm công kích đến trướcmặt nàng.

      Păng tiếng, hắc y nhân vung tay lên, trong tay xuất thanh kiếm lớn bằng băng.

      Hai thanh kiếm lớn chạm vào nhau giữa khôngtrung.

      Lạnh lẽo và nóng bỏng.

      Chậm rãi, kiếm bằng băng từ từ dung nhập vào kiếm bằng lửa. chính xác là sắp chặt gãykiếm bằng lửa của Khắc Lôi Nhã.

      Thực lực chênh lệch nên xuất tình huốngnhư vậy là tất nhiên.

      lần nữa Khắc Lôi Nhã cảm nhận sâu sắc trong thế giới này, cường giả rất nhiều, chẳngqua là thâm tàng bất lộ mà thôi.

      “Nhanh!” Khắc Lôi Nhã khẽ quát tiếng, kiếm bằng lửa màu vàng bắn ra rất nhiềutên bằng lửa màu trắng, đánh thẳng vào hắc y nhân trước mặt.

      Hắc y nhân hơi kinh hãi, huy kiếm khiến KhắcLôi Nhã lùi lại, sau đó thả ra tấm chắn bằngbăng chặn những mũi tên bằng lửa màu trắng kia lại.

      Tay Khắc Lôi Nhã bị chấn đến tê dại, khẽ runlên. Nàng biết hắc y nhân này chưa nghiêm túc. Bây giờ nghiêm túc rồi.

      “Ngọn lửa màu trắng…” hắc y nhân giọnnói, ngay sau đó cả người phát ra khí tức đáng sợ.

      Khắc Lôi Nhã mở to mắt, cảm nhận được sựkhác thường của mặt đất. Vèo tiếng, nàng dùng tốc độ nhanh nhất bay lên trung. Ngay sau đó dưới chân của Khắc Lôi Nhã, lấychỗ nàng vừa đứng làm trung tâm, bắn ra mộtkhối băng nhũ lớn với tốc độ nhanh như chớp.Băng nhũ sắc nhọn lóe ra ánh sáng lạnh dưới ánh trăng.

      !” hắc y nhân quát khẽ tiếng, khối băngnhũ lớn đất như có sinh mạng, xoay tròn công kích điên cuồng như bài sơn đảo hải hướng về phía Khắc Lôi Nhã đứng khôngtrung.

      “Phá…!” Khắc Lôi Nhã biến sắc, cầm chặt thanh kiếm bằng lửa, dùng toàn lực huy mộtkiếm. con rồng lửa màu vàng ra trong nháy mắt, gầm thét lấp lánh, thanh ào ào vang lên bên tai dứt. Khí tức nóng hầm hập lấy Khắc Lôi Nhã làm trung tâm bộc phát ra khiến người ta cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.Nhưng băng nhũ kia bị đánh tan trong nháy mắt, lóe lên rồi bị bốc hơi hầu như còn.

      Hắc y nhân động thủ nữa mà lui lại, giữ vững khoảng cách với Khắc Lôi Nhã. Sau đó cứđứng như thế mà xem xét Khắc Lôi Nhã kỹ lưỡng.

      “Chỉ với trình độ này ngươi thể thắng trong đại hội tỷ võ.” Hắc y nhân lạnh lùng câu, bay lên, rời .

      Khắc Lôi Nhã hơi sững sờ, hiểu rốt cuộc hắc y nhân này có ý gì. Chỉ đơn thuần dò xét thực lực của mình thôi sao? giống. Thậtkỳ lạ. Rốt cuộc người này có ý gì? Khắc LôiNhã chợt phát mình cũng có lúc nhìnkhông thấu người khác.

      Hắc y nhân bay vào thành, quan tâm đếnKhắc Lôi Nhã sau lưng. Khắc Lôi Nhã cũngkhông đuổi theo, chỉ đứng lẳng lặng tại chỗ nhìnbóng lưng của hắc y nhân biến mất. Người này có năng lực giết được mình nhưng chỉ dẫn mìnhra mà động thủ. Nàng là ai? Có mục đích gì?

      Khi Hắc Long Bản, Lý Nguyệt Văn và TẫnDiêm chạy tới chỉ thấy Khắc Lôi Nhã đứngmột mình trầm tư. Xung quanh vừa ướt vừa khô. Có nơi đất cháy rụi, có nơi lại ướt đẫm.Vụn gỗ tán loạn. Hiển nhiên nơi này vừa xảy ra trận chiến lớn.

      “Khắc Lôi Nhã!”

      “Tiểu thư!”

      Mấy người tới bên cạnh Khắc Lôi Nhã, lo lắng gọi. Bạch Đế và Hắc Vũ cũng nhảy từ vai Tẫn Diêm sang vai Khắc Lôi Nhã, kêu chiêmchiếp ôi ôi ngừng.

      “Ta sao.” Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, trầmgiọng .

      “Có chuyện gì? Hắc y nhân kia đâu? Muội bị thương chứ?” Lý Nguyệt Văn nóngnảy kiểm tra thân thể Khắc Lôi Nhã.

      “Ta sao. Chúng ta trở về thôi.” Khắc LôiNhã thản nhiên , “Ta mệt rồi, về nghỉ ngơithôi.”

      Lý Nguyệt Văn còn muốn gì đó nhưng nhìnthấy gương mặt lạnh nhạt của Khắc Lôi Nhã thìkhông nên lời. Rốt cuộc xảy ra chuyệngì? Tại sao Khắc Lôi Nhã muốn nhắc tới?

      Lúc này, người thần bí mặc áo đen lặng lẽ đápxuống trong góc vắng, cởi áo choàng ra, nghênh ngang vào phủ Phong gia. Lúc này mớinhìn thấy dưới áo choàng là mỹ nữ có máitóc đỏ rực rỡ. Nàng bước vào cửa chính, thị vệ canh cửa hành lễ với nàng, đáy mắt giấu được kính trọng.

      “Phu nhân, đại nhân chờ người trong thư phòng lâu.” thị nữ vội vàng ra đón. Ở nhà, nữ tử được văn võ bá quan kính ngưỡng này khôngcòn là đại thân quân cơ mà chỉ là thê tử của mộtnam nhân, mẫu thân của nhi tử. Nàng đãsớm ước định với phụ thân của Phong Dật Hiênnên ở trong nhà, hạ nhân chỉ gọi nàng là phu nhân mà phải là Công Tước đại nhân. An Lệ Toa chính là mẫu thân của Phong Dật Hiên.Nàng vừa nghe thị nữ hơi biến sắc, thấp thỏm tới thư phòng.

      Khe khẽ đẩy cửa vào, mỹ nam tử nho nhã lẳng lặng ngồi trước thư án lật xem gì đó. Dung mạo rất giống Phong Dật Hiên nhưng khôngcó nhiệt tình rực rỡ như lửa và cuồng bạo của Dật Hiên mà tĩnh lặng như hồ nước, dịu dàng bình tĩnh.

      “Thân ái…” An Lệ Toa giọng, tâm thầnkhông yên.

      Nam tử nho nhã để ý, vẫn lật xem thứ trong tay.

      “Thân ái ~” An Lệ Toa cao giọng, trong lòng vẫn thấp thỏm. Nữ tử nóng nảy sợ ai, có thể đấu ma pháp đơn độc này lại sợ nam tử nhonhã này muốn chết.

      “Nàng theo dõi con của chúng ta?” Nam tử nho nhã nhàng khép lại sổ sách trong tay, ngẩng đầu nhìn ái thê đầy bất đắc dĩ, nhàng . Nam tử nho nhã này chính là hội trưởngthương hội Phong gia siêu cấp biết cách kiếm tiền, phụ thân của Phong Dật Hiên – PhongDịch Hàn.

      “Ta…” Giờ phút này An Lệ Toa rực rỡ khôngcòn dáng vẻ cuồng bạo vừa rồi, giống như nàngdâu làm sai gì đó, cúi đầu dám lời nào.

      “Nàng đó. hết cách với nàng.” Phong DịchHàn cười ôn nhu. chịu nổi nhất là bộ dáng ủy khuất này của ái thê. Phong Dịch Hàn đứng lên, giơ tay ra, giọng dịu dàng, “Lại đây.”

      An Lệ Toa hoan hô tiếng, nhảy lên nhàovào lồng ngực Phong Dịch Hàn, giống như chim nép vào người.

      biết có ai thấy cảnh này trực tiếp téxỉu . Đây là hình mẫu của Bạo Long sao?Đây là người gặp người sợ, thú thấy thú chết,hoa thấy hoa dám nở - hình mẫu của BạoLong sao?

      “Gặp được ?” Phong Dịch Hàn vuốt tóc trán của kiều thê, giọng hỏi.

      “Gặp được.” An Lệ Toa gật đầu lia lịa, gương mặt hưng phấn.

      “Là nữ tử thế nào?” Phong Dịch Hàn giọng hỏi. tò mò. Rốt cuộc là nữ tử thế nàomà có thể hấp dẫn được con trai cuồng vọng kiềm chế được của mình có thể khôngngại nguy hiểm đến tính mạng mà giải khai phong ấn…

      Canh thứ hai

      “Ừ, rất quật cường lại xinh đẹp. Cũng rất mạnh nhưng vẫn chưa đủ.” An Lệ Toa dựa vào ngực Phong Dịch Hàn, nhàng cọ cọ, .

      “Ha ha, xem ra giam giữ được người kia.”Phong Dịch Hàn vừa nghe, nhịn được bật cười. rất tính cách của lão bà bảo bối của . Để lấy được chấp nhận của nàng còn khó hơn lên trời. tại nàng có thể nóiđược những lời như vậy rất tốt rồi.

      biết có phải người mà nhi tử chúng tayêu thích .” An Lệ Toa bĩu môi, sau đó lạinở nụ cười, “Nhưng ta tin nhất định con chúng ta có thể ôm mỹ nhân về.”

      “Nữ hài tử đó là thiên kim nhà ai?” Phong DịchHàn ôm kiều thê ngồi xuống, An Lệ Toa ôm cổ Phong Dịch Hàn, thản nhiên ngồi đùi .

      “Điều này có chút rắc rối. Chính là người nhàHi Nhĩ của An Mạt Cách Lan lần trước ta đề cập với chàng. Tên là Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã. Tỷ thí giữa các học viện lần trước Dật Hiên thuabởi nữ tử này.” An Lệ Toa khẽ nhíu mày. Bỗngnhớ tới cái gì, hừ lạnh, , “ xấu hổ chết người. Cư nhiên bị người ta dẫm dưới chân.”Mặc dù sau này Thủy Văn Mặc với nàng làPhong Dật Hiên nằm đất mặc cho người khác dẫm lên nhưng chính là bị người khác dẫm dưới chân. mất mặt!

      “A, đúng là nữ hài tử kia?” Phong Dịch Hàn hiển nhiên nhớ chuyện lần trước, “Nàng đuổi theo nó qua mười mấy con phố, đánh nó bầmdập, chuyện này coi như xong.”

      “Thuận theo tự nhiên thôi. Chắc chắn có biệnpháp giải quyết chuyện này. Thân ái, cần nghĩ tới chuyện này…” An Lệ Toa cúi đầu. Đôi môi đỏ mọng mê người dán lên đôi môi dịu dàngcủa Phong Dịch Hàn.

      Trong thư phòng nhu tình ấm áp.

      Lúc này Khắc Lôi Nhã trở lại phòng của mình, lẳng lặng ngồi xếp bằng giường, vận chuyển Liên Hoa Bảo Giám. đột phá tầngthứ bảy vậy mà thể đột phá tầng thứ tám. Muốn đạt tới tầng thứ tám cũng rất khó khăn.

      Trong đầu Khắc Lôi Nhã luôn vang lên lời của hắc y nhân.

      Chỉ với trình độ này ngươi thể thắng trong đại hội tỷ võ.

      Với thực lực của mình bây giờ mà còn khôngthắng được sao? Khắc Lôi Nhã khẽ nhíu mày, nhớ lại Phong Dật Hiên giải khai phong ấn đến gần nhưng mình phát ra. VậyThủy Văn Mặc có đột phá gì ? Thực lựccủa Hoa Dật Lâm ra sao? Hắc y nhân xuất hôm nay là ai? Cũng là người tham gia tỷ võsao? Nếu đúng là như vậy thực lực mình còn kém rất xa.

      Khắc Lôi Nhã nắm chặt nắm đấm, nhắm chặtmắt, vận hành Liên Hoa Bảo Giám lần nữanhưng có bất kỳ tiến triển nào để đột phá tầng thứ tám.

      Muốn tìm Kim Liên hỏi chút nhưng dù Khắc Lôi Nhã kêu gọi thế nào nó cũng đáp lại, vẫn ngủ say như cũ.

      Khắc Lôi Nhã phiền não nằm lên giường, nhìn rèm che đầu đến ngẩn người. Tầng thứ tám của Liên Hoa Bảo Giám rất kỳ lạ. Chỉ được miêu tả bằng hai chữ đó là tuần hoàn. Tuầnhoàn là gì? ngừng sinh sôi? Chỉ hai chữnày sao có thể lĩnh ngộ để đột phá tầng thứ tám đây? Mà điều khiến Khắc Lôi Nhã phiền lònghơn chính là, ma pháp và Đấu Khí hề có chút tiến triển nào, vẫn dậm chân tại chỗ.

      Chưa tìm được cách khơi thông dòng nước.

      Sáng sớm hôm sau, Khắc Lôi Nhã rời giường, ăn sáng xong tới tràng diễn luyện của Lý gia. Có ít người trẻ tuổi tập luyện ở đây. Vừa nhìn thấy Khắc Lôi Nhã, mọi người liềnvây lấy nàng, gọi tên nàng.

      “Biểu tỷ.”

      “Biểu muội…Muội đến rồi ~~”

      Mọi người vây quanh Khắc Lôi Nhã dài gọi biểu tỷ ngắn gọi biểu tỷ. Mọi người đều có vẻ mặtchờ mong, trong mắt cũng tràn đầy cảm kích vàmong ngóng.

      Khắc Lôi Nhã nhìn những người trước mắt, thể nhớ được ai với ai, chỉ biết họ đều là con cháu Lý gia.

      “Biểu tỷ, cám ơn tỷ. Trước kia muội ra ngoài toàn bị người ta cười nhạo. Bây giờ ai dám cười nhạo muội nữa.” tiểu nươngchen đến trước mặt Khắc Lôi Nhã, nhìn nàng bằng ánh mắt sùng bái.

      Vừa dứt lời, những người khác cũng rối rít phụ họa.

      Khắc Lôi Nhã cười khẽ, sờ đầu tiểu nương kia, : “Vậy muội biết vì sao bây giờ họ dám cười nhạo muội nữa ?”

      “Biết, đều là nhờ công lao của biểu tỷ.” Tiểu cônương quơ múa quả đấm , cách chắc chắn.

      phải vậy.” mặt Khắc Lôi Nhã nghiêm túc.

      Các thiếu niên vây quanh Khắc Lôi Nhã cũngsửng sốt, hiểu ý của nàng.

      “Bây giờ bọn họ cười nhạo các ngươi, phải dám mà là muốn lợi dụng Lý gia. Bọn họ muốn bảo kiếm do Lý gia chế tạo,muốn làm quen với Lam Linh Nhi từng xuấthiện. Đây là lấy lòng chứ phải là sợ. Nếu sợ chẳng qua là kiêng kỵ Hoàng Thái tửđiện hạ chú ý đến Lý gia chứ phảikiêng kỵ Lý gia chúng ta!” Khắc Lôi Nhãnghiêm túc cách khác thường với hậu bối của Lý gia, “Biết cái gì có thể khiến họ thậtsự sợ Lý gia ? Chỉ có ngừng lớn mạnh. Có thực lực mới có tư cách chuyện.”

      Sắc mặt của những người xung quanh thay đổimạnh mẽ. Những lời của Khắc Lôi Nhã tạothành đả kích cho bọn họ.

      “Muội hiểu rồi. Biểu tỷ! Lý gia hấpdẫn với những người khác họ cóthái độ như bây giờ.” Tiểu nương kia , trong mắt lên ánh sáng kiên cường, nhận thức ra đạo lý đúng đắn, “Vậy chúng ta phải nỗlực luyện tập. Có ngày mạnh mẽ như biểutỷ ai dám khi dễ chúng ta, phải ?”

      “Đúng, các ngươi phải mạnh mẽ hơn. Các ngươilà tương lai của Lý gia.” Khắc Lôi Nhã nhìnđám trẻ xung quanh, mỉm cười, “Nhưng ta vẫn chưa đủ mạnh. Các ngươi nên lấy ta làmgương. Phải mạnh hơn cường giả. đại lục này, khắp nơi đều là cường giả.”

      “Nhưng thân thể ta bẩm sinh yếu, cóbí quyết để tăng thực lực.” giọng yếu ớt truyền đến.

      Khắc Lôi Nhã quay đầu thấy nam hài với gương mặt chán nản và thân hình hơi có vẻ mỏng manh.

      có thành tựu trong võ nghệ tìm cách khác. Ngươi am hiểu nhất là cái gì phát triển cái đó. Ví dụ như hội họa, buôn bán, văn học,chế tạo…” Khắc Lôi Nhã quét mắt cái, phát trong đám người này có những hài tửkhông có tư chất tốt, “Ai cũng muốn tìm vị trí tốt cho mình, hiểu được mình hợp với việc gì, sau đó dùng toàn lực để thực , nhất định thấy được thành quả tốt!” Khắc Lôi Nhã biếtmấy năm nay Lý gia chú trọng bồi dưỡng võ học cho các hài tử này, xem những lĩnh vực khác. Cho nên Lý gia có ai làm quan cũng có người trong thương giới nên tựnhiên càng ngày càng sa sút.

      Nhóm người vây quanh Khắc Lôi Nhã rơi vàotrầm tư, suy nghĩ lời của Khắc Lôi Nhã. Cónhiều hài tử cái hiểu cái , có hài tử hoàn toàn chẳng hiểu gì.

      Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ đứng cách đó xa nên cũng nghe được lời Khắc Lôi Nhãnói. Hai người nhìn vào mắt nhau, thấy được sựkinh ngạc trong mắt đối phương.

      “Có lẽ chúng ta chỉ chú trọng bồi dưỡng võ học là sai lầm. Như lời Khắc Lôi Nhã , có thiênphú về mặt nào phát triển mặt đó.” Lý Minh Ngữ trầm giọng . Cho tới nay, bọn họ đều coivõ học là quan trọng nhất. Ma pháp và Đấu Khílà thứ đầu tiên các hài tử phải học, sau đó mớitới văn học. Mà hội hoa thi từ đều là bàng môn tả đạo lãng phí thời gian.

      “Bây giờ thay đổi vẫn còn kịp.” Lý Nguyệt Văn nở nụ cười, nhìn chằm chằm vào Khắc Lôi Nhã.

      “Khắc Lôi Nhã còn phải nghĩ biện pháp đối phó với Hoàng Thái tử. Hoàng Thái tử muốn mờimuội ấy tới rạp hát xem kịch. Lần này có vẻ khó từ chối.” Lý Minh Ngữ mục đích bọn họ tới sân huấn luyện tìm Khắc Lôi Nhã.

      “Đại hội tỷ võ sắp diễn ra rồi.” Lý Nguyệt Văn cắn cắn môi, do dự mà , “Lần này Hoa gia phái Hoa Dật Lâm tham gia. Khắc Lôi Nhã có thể thắng được ?”

      “Ta biết.” sắc mặt Lý Minh Ngữ trầm xuống, “Hoa gia trước giờ đều đội trờichung với chúng ta. Lần này nhất định lợidụng cơ hội gây bất lợi với chúng ta.”

      “Vậy chẳng phải Khắc Lôi Nhã gặp nguyhiểm sao? Đại ca, hay là muội hoặc huynh tham gia?” Lý Nguyệt Văn vừa nghe sốt ruột.

      cần. Chính vì thế mới để Khắc Lôi Nhã tham gia.” Lý Minh Ngữ cau mày, , “Sớmmuộn gì cũng có người tra ra thân phận Khắc Lôi Nhã là người nhà Hi Nhĩ. Nhưng bọn họ thể tra được Lam Linh Nhi do Khắc LôiNhã biến thân là ai. Họ chỉ có thể biết nhất định Khắc Lôi Nhã và Lam Linh Nhi có liên hệ mậtthiết. Hoàng Thái tử chí ý với Lam Linh Nhinhư vậy, người của Hoa gia vì điểm này mà đuổi tận giết tuyệt Khắc Lôi Nhã.” LýMinh Ngữ phân tích.

      “Hô, vậy tốt.” Lý Nguyệt Văn vừa nghe liềnthấy yên lòng.

      “Hai người to gì vậy?” Khắc Lôi Nhã từ từ tới, cau mày nhìn hai huynh muội, hỏi.

      “Ta thấy muội rất hợp với việc làm bảo mẫu kiêm lão sư. Những hài tử này rất nghe lời muội.” Lý Nguyệt Văn trêu ghẹo.

      “Hai người nghe được vậy thực thôi. Có thiên phú thể để mai được.”Khắc Lôi Nhã thể dùng câu nghề nàocũng có trạng nguyên có nghĩa là gì.

      “Muội cũng nghe chúng ta rồi, vì an toàncủa mình muội vẫn nên duy trì quan hệ tốt vớiHoàng Thái tử. Cho nên, Lam Linh Nhi mỹ nữ, xin chuẩn bị nhanh lên, lát nữa Hoàng Thái tử sẽtới đón muội.” Lý Nguyệt Văn cười hì hì. Cóquá nhiều người hỏi thân phận của Lam Linh Nhi. Ngay cả những người có chút liên hệ với Lý gia cũng đại động xuân tâm, muốn biết thân phận của thân thích đột nhiên xuất này.Tuyệt đại mỹ nữ như hoa quỳnh, vừa xuất liền khiến người khác kinh ngạc, xuất càng mỹ lệ thần bí khiến vạn người mê.

      “Chỉ lần này thôi!” Khắc Lôi Nhã mất kiên nhẫn mà xua tay, “Đàm phán xong chuyệnphường đúc kiếm muội xuất vớithân phận Lam Linh Nhi nữa.”

      Khi tin tức Lam Linh Nhi nhận lời mời củaHoàng Thái tử đến rạp hát xem diễn truyền ra,quý tộc tuôn tới rạp hát như thủy triều. Đây là ngày rạp hát ở đế đô nghênh đón khách rầm rộnhất.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 89: Chuyện đáng chú ý nhất đời là đại hội tỷ võ


      Hoàng Thái tử chờ Lam Linh Nhi ở cửa. Khi người chờ đợi xuất ở cửa Hoàng Thái tử sửng sốt, đáy mắt thoáng qua kinh ngạc.

      Hôm nay Lam Linh Nhi mặc váy màu tím nhạt,tay áo dài tung bay trong gió khiến người ta có cảm giác phiêu dật xuất trần. Tóc dài tùy ý buộclại bằng dải lụa rất đẹp. Chỉ đứng lẳng lặng ở đó nhưng tựa như tất cả ánh sáng mặt trời đều tập trung lên người nàng.

      “Gặp qua Hoàng Thái tử điện hạ!” Khắc LôiNhã khẽ khom người.

      “Gặp được Lam tiểu thư dễ.” HoàngThái tử đùa, mỉm cười, lên trước, vươn tay ra.

      Khắc Lôi Nhã cười khẽ, đưa tay ra để HoàngThái tử đỡ nàng lên xe ngựa.

      Tẫn Diêm đứng lẳng lặng ở cửa, nhìn xe ngựa xa, trong lòng dâng lên cảm giác phiền não. Bạch Đế và Hắc Vũ đứng vai , nhìn xe ngựa xa.

      Khi Hoàng Thái tử và Khắc Lôi Nhã tới cửa rạp hát thấy quý tộc mộ danh mà đến đứng đầy ở cửa. Lần đầu tiên rạp hát rầm rộ như vậy. Cơ hồ tất cả thanh niên quý tộc ở đế đô đều đến. Cửa rạp hát bị chặn kín. Hoàng Thái tử khẽ cau mày nhìn những quý tộc chờ ở cửa mà vào. hiểu mục đích của những người này.Họ đều muốn nhìn thấy giai nhân tuyệt đại LamLinh Nhi. Hoàng Thái tử xoay người, vươn tayđỡ Khắc Lôi Nhã xuống xe. Khi Khắc Lôi Nhãtiến vào tầm mắt của mọi người tiếng thánphục vang lên ngay lập tức. Toàn bộ tập trungánh mắt nóng bỏng lên người nàng. Từ ngày xuất tại đại hội quyên góp nàng chưa hềxuất lại. Hôm nay cuối cùng cũng gặp đượcvị giai nhân tuyệt đại này.

      Các quý tộc rối rít lên hành lễ với Hoàng Tháitử, nhưng ánh mắt đều hướng về phía Khắc LôiNhã, muốn mở miệng hỏi chuyện Khắc Lôi Nhã nhưng nhìn thấy sắc mặt càng ngày càng âmtrầm của Hoàng Thái tử nên dám tùy tiệnmở miệng.

      “Được rồi, vào thôi. Hôm nay cần đa lễ, đều đến xem diễn cả mà.” Hoàng Thái tử rốt cuộc mở miệng, phất tay ý bảo các quý tộc đứng ở cửa vào trong. Tất cả thu hồi ánh mắtlưu luyến rời từ người Khắc Lôi Nhã, chậm rì rì chuẩn bị vào.

      Vừa lúc đó chiếc xe ngựa chạy đến nhưtên bắn, dừng trước cửa rạp hát. Tiếng bước chân dồn dập vang lên.

      “Hoàng Thái tử điện hạ, xin đợi chút!”Tiếng bước chân dồn dập càng ngày càng gần.

      Hoàng Thái tử dừng bước, xoay người thấyHoa Tú Ninh chạy vội đến.

      Hoàng Thái tử dừng bước, Khắc Lôi Nhã cũngdừng lại theo. Mọi người cũng đều dừng lại.

      Hoa Tú Ninh quét ánh mắt ra xung quanh. Quý tộc có địa vị của đế đô đều ở đây, thậm chí có cả nhi tử của Thừa Tướng đại nhân. quá tốt! Đáy mắt Hoa Tú Ninh thoáng qua vui mừng. Những người có mặt đều nhìn Hoa Tú Ninh, cảm thán trong lòng. trong tam đạimỹ nhân ở trước mặt giai nhân tuyệt đại LamLinh Nhi cũng thất sắc.

      “Hoa tiểu thư, có chuyện gì ?” Hoàng Thái tử hờ hững hỏi.

      “Điện hạ, ta biết hôm nay nên quấy rầy nhã hững của người.” Hoa Tú Ninh dịu dàngxin lỗi, nhưng trong giọng tiaáy náy mà nhìn Lam Linh Nhi đầy hả hê, cất cao cằm, ngạo nghễ , “Nhưng thưa điện hạ, có chuyện ta nhất định phải bẩm báo với người, thể để cho người bị người ta lừa gạt.”

      Hoa Tú Ninh vừa dứt lời xung quanh xônxao. Trong trường hợp này mà Hoa Tú Ninh nóivậy là có ý gì?

      Hoàng Thái tử khẽ cau mày, nhìn Hoa Tú Ninh, gì. muốn tiếp xúc với nữnhân này là vì dục vọng và dã tâm trong đáy mắt nàng rất đậm.

      Khắc Lôi Nhã cũng xoay người nhìn Hoa Tú Ninh. Hoa Tú Ninh nhìn Khắc Lôi Nhã bằng ánh mắt khiêu khích, rồi quay đầu lớn với Hoàng Thái tử: “Điện hạ, nữ nhân này phải người của Lý gia, cũng phải biểu muội của Lý Nguyệt Văn. Biểu muội của LýNguyệt Văn quả có đến Lý gia nhưng phải họ Lam mà họ Hi Nhĩ, là người nhà Hi Nhĩcủa An Mạt Cách Lan. Nàng chính là nữ nhi của Lý Duệ Hoàn , người phản bội gia tộc. LýDuệ Hoàn chỉ có hai nữ nhi, là Hi Nhĩ KhắcLôi Nhã mười bốn tuổi, là Hi Nhĩ Lạp Tây Á mười ba tuổi. Căn bản có người tên là Lam Linh Nhi. Mẫu thân của Lam Linh Nhikhông phải người Lý gia.”

      Giọng của Hoa Tú Ninh rất lớn, muốn cho tất cả những người xung quanh nghe được ràng. Lờicủa nàng như suy nghĩ cho Hoàng Thái tử.Xung quanh xôn xao, đều nhìn về phía Lam Linh Nhi. Hoa Tú Ninh hả hê. Nữ nhân lai lịchkhông ràng này, hừ, dám lừa gạt mọi người,lừa gạt Hoàng Thái tử điện hạ rằng mình là biểu muội của Lý Nguyệt Văn! Nàng ta phải trả giáthật lớn.

      Đáy mắt Khắc Lôi Nhã lạnh lẽo. Nữ nhân ngu xuẩn biết sống chết này lần thứ hai làm nhục mẫu thân nàng ở nơi công cộng rồi. Món nợ này nhất định phải đòi!

      “Cho nên?” Hoàng Thái tử lại có kinh ngạc, chỉ nhàn nhạt hỏi.

      “Cho…cho nên…” Hoa Tú Ninh ngây ngẩn.Nàng hoàn toàn nghĩ tới Hoàng Thái tử sẽcó thái độ như vậy. Hoa Tú Ninh ổn định lại tâm tư, trầm giọng , “Lai lịch của nàng , lừa gạt Hoàng Thái tử điện hạ và mọi người.”

      “Ta có mẫu thân của ta là người Lý gia à?”Khắc Lôi Nhã ôn nhu cười, nhàng ,“Cho tới bây giờ ta chưa từng mẫu thân củata là người Lý gia phải?”

      Dứt lời, xung quanh ồn ào hẳn lên, lo lắng nhìn về phía Khắc Lôi Nhã. Lời này của nàng là có ýgì? Rất nhiều người lo lắng cho vị giai nhân tuyệt đại này. Nếu nàng lừa gạt Hoàng Thái tử điện hạ liệu có bị xử phạt ? Chắc là đâu. Giai nhân tuyệt đại như thế, ai nỡ để nàng chịu dù chỉ chút tổn thương và ủy khuất? Nếu xảy ra tình huống xấu nhất này, nhất định phải cầu cạnh cho nàng. Ý nghĩ nàyxuất trong lòng quý tộc có mặt ở đây.

      “Ngươi! Ngươi dám ngụy biện?” Hoa Tú Ninhnóng nảy, muốn gì đó.

      Khắc Lôi Nhã cười thản nhiên, giọng dịu dàng:“Ta và Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã vừa gặp hợpnhau nên kết bái làm tỷ muội. Biểu tỷ của nàng ấy dĩ nhiên chính là biểu tỷ của ta. Có vấn đề gìkhông?”

      Hoa Tú Ninh nghẹn họng nhìn trân trối, cứ nhưvậy nhìn chằm chằm Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã cười như hoa, ôn nhu…Thậtđáng tiếc cho tu dưỡng của Hoa tiểu thư – đệnhất mỹ nhân của đế đô. Thân là danh viện của Hoa gia lại năm lần bảy lượt chạm đến nỗi đauthầm kín của gia tộc người ta. Cười nỗi đau của người khác là niềm vui của ngươi sao?

      Ngay lập tức, vô số ánh mắt sắc như dao bắn về phía Hoa Tú Ninh. Hoa Tú Ninh tức đến đỏ cảmặt, cắn môi nhìn chằm chằm Khắc Lôi Nhã. Những lời này nếu do nữ tử bình thường với Hoa Tú Ninh chắc chắn bị chỉ trích là cố tình gây . Nhưng những lời này lại do vị giai nhân tuyệt đại ra liền khiến người ta căm phẫn. Mọi người châu đầu ghé tai, tiếng nghị luận truyền đến lỗ tai Hoa TúNinh, gì mà phải xem xét lại tu dưỡngcủa đệ nhất mỹ nhân.

      Hoa Tú Ninh tức đến mức phát run cả người,muốn phát tác nhưng nhớ ra ở đây có Hoàng Thái tử và nhiều người như vậy đành nhịnxuống. Nàng biết rằng nam nhân chính là sinh vật như vậy. Khi nữ nhân trong mắt họ xa vờikhông dám với tới họ dùng toàn lực mà lấy lòng, dù cho mỹ nhân gì cũng đúng. Họcũng quản mỹ nhân gì cũng đều dùngtoàn lực mà làm, dù mỹ nhân chính xác nữa. Rất nhiều nam nhân ở đây hèn hạnhư vậy! Hoa Tú Ninh hiểu rất đạo lý này nên rất biết lợi dụng điều này. Nhưng hôm nay nàng lại gặp Lam Linh Nhi – người đẹp hơnmình. Có thể biết được những nam nhân vô sỉ đê tiện này nhất định đứng về phía Lam Linh Nhi. Hoa Tú Ninh thể ngờ rằng chiêu mình thường dùng hôm nay chính mình lại lãnh giáo!

      “Hoa tiểu thư, ra ta biết chuyện này. Ngươi cho là hoàng gia biết những thứ này sao? Hoàng thất dễ bị lừa gạt vậy sao?” giọng Hoàng Thái tử lạnh lẽo chút độ ấm, hiển nhiên là tức giận. Trò cười này khiến thấy thoải mái.

      Hoa Tú Ninh há hốc miệng, sững sờ mà nhìnHoàng Thái tử. Ngay lập tức, nàng thấy vô cùnghối hận. Đúng vậy! Quá vọng động rồi! Hoa gia có thể điều tra những việc này chẳng lẽ Hoàng thất thể điều tra ra? ra Hoàng Thái tử sớm biết nhưng ra!

      “Ta hy vọng trò đùa này tái diễn nữa.”Đáy mắt Hoàng Thái tử ra chán ghét. biết Hoa Tú Ninh có mục đích gì. Lòngghen tỵ của nữ nhân khó coi.

      Đáy mắt Khắc Lôi Nhã thoáng qua tia cảm thán dễ dàng phát giác. ra HoàngThái tử sớm điều tra tất cả. Gặp chuyện vẫn thản nhiên trầm tĩnh, hổ là người thừa kếngôi vị hoàng đế Lạp Cách Tạp. Nhưng thể điều tra gì về Lam Linh Nhi vì ngườinày căn bản là tồn tại. Khắc Lôi Nhã cảm thấy buồn cười.

      Hoàng Thái tử làm động tác xin mời, cứ như vậy cùng Khắc Lôi Nhã vào rạp hát. Hoa Tú Ninhphát run toàn thân trong ánh mắt khinh thườngcủa mọi người. Cho đến khi người ở cửa rạp háttản , Hoa Tú Ninh vẫn còn đứng run rẩy tronggió.

      Nữ nhân đáng ghét! Rối cuộc nàng có lai lịchnhư thế nào? Rốt cuộc nàng là người như thếnào? Nhất định phải tra nàng là ai. Hoặc là khiến nàng biến mất hoàn toàn!

      Khắc Lôi Nhã và Hoàng Thái tử vào gian phòng rộng rãi thanh nhã. Đây là phòng tốt nhất của rạp hát.

      Sau khi hai người ngồi vào chỗ của mình, HoàngThái tử quay đầu nhìn Khắc Lôi Nhã, giọngnói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

      “Điện hạ nghĩ ta là ai?” Khắc Lôi Nhã quay đầu mỉm cười, nhìn Hoàng Thái tử, đáp màhỏi ngược lại.

      “Ta biết. Ngươi xinh đẹp đến mức khônggiống , nhưng lại là . Nếu ngươi chỉ đơngiản có vẻ đẹp bề ngoài ta để ý. Nhưng người vừa xuất với từng bước đihiện ra hoa sen, đến khi ngươi lấy vương miện An Đắc Lý ra, đến lúc ngươi lơ đãng bắt bẻ Hoa Tú Ninh ta liền biết ngươi phải người tầmthường. Lý gia cũng nhờ ngươi mà lần nữatiến vào trong mắt người đời.” ngoài dự liệu củaKhắc Lôi Nhã, Hoàng Thái tử lại ra nhữnglời như vậy.

      Xinh đẹp đến mức giống , ha, chúcmừng ngươi, ngươi đúng. Khắc Lôi Nhã tức giận nhưng vẫn cười cười. Dĩ nhiên lời này thể ra miệng được.

      “Điện hạ nghĩ ta có mục đích gì?” Khắc LôiNhã vẫn cười tươi như hoa, dịu dàng hỏi.

      “Chỉ đơn giản muốn giúp Lý gia tiến vào mắtngười đời sao?” Đôi mắt gương mặt tuấn mỹ của Hoàng Thái tử lóe sáng, trầm giọng hỏi.

      “Nếu ta đúng như vậy, điện hạ làm gì?” Khắc Lôi Nhã cười khẽ tiếng.

      “Ta tin.” Hoàng Thái tử nghiêm túc gật đầu cái, thốt ra hai chữ này. Nhưng trong lòngHoàng Thái tử vẫn nghi ngờ. Nữ tử thần bí này dù cho có tra như thế nào vẫn thể tra được thân phận và bối cảnh của nàng. Nàng là câu đố.

      “Sao lại được.” Khắc Lôi Nhã mỉm cười, “Ta tin rằng Hoàng Thái tử điện hạ có quyếtđịnh khi thấy năng lực chế tạo của Lý gia. Haylà Hoàng đế bệ hạ cũng có quyết định!”sắc mặt Khắc Lôi Nhã phức tạp. Nghệ thuật đúctạo của Lý gia đạt tới đỉnh cao. Hơn nữanàng dùng kiến thức của kiếp trước mới có thểrèn được vũ khí sắc như thế. Nàng làm vậy làđúng hay sai?

      Hoàng Thái tử trầm mặc, quay đầu nhìn võ đài bên dưới, sắc mặt rất bình tĩnh, lạnh nhạt : “Chuyện này vẫn luôn do Phong gia làm. Nếu muốn đổi cũng dễ dàng. tin tưởngcủa phụ thân với chủ mẫu của Phong gia ngườibình thường thể tưởng tượng được đâu.”

      “Cho nên?” Khắc Lôi Nhã cũng nhìn võ đài,lạnh nhạt hỏi. Nàng biết Hoàng Thái tử nóitiếp.

      “Cho nên Phong gia có điều kiện là trong đạihội tỷ võ hai tháng sau, Lý gia phải thắng.”Hoàng Thái tử trầm giọng . cũng hiểu chuyện này. Theo tính tình của An Lệ Toathì chỉ cần có ích với Lạp Cách Tạp bà ủnghộ. Lần này lại đưa ra điều kiện này là có ý gì?

      Khắc Lôi Nhã biết hôm nay Hoàng Thái tửmuốn mời nàng đến xem diễn là muốn chuyện này. Phong gia vậy nghe vừa có vẻ hợp lý, vừa có vẻ .

      “Vậy xin Hoàng Thái tử chuyển lời tới Phonggia, tỷ thí hai tháng sau Lý gia chắc chắn thắng.” Giọng Khắc Lôi Nhã nhàng ôn nhu nhưng mang theo kiên định.

      “Vậy ta mỏi mắt mong chờ.” Hoàng Thái tử quay đầu, mỉm cười, nhìn Khắc Lôi Nhã nhẹgiọng .

      Khắc Lôi Nhã mỉm cười.

      Đại hội tỷ võ lần này quả khiến cho mọingười vô cùng rung động vì thiếu nữ tóc vàngmắt xanh!

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 89: Chuyện đáng chú ý nhất đời là đại hội tỷ võ (tiếp theo)


      Thời gian qua rất nhanh. Đảo mắt cái hai tháng qua. Trong hai tháng này, tiệm bántrang phục và phường chế tạo ở đế đô gây ra tiếng vang khổng lồ. Lợi nhuận rất lớn đến cuồn cuộn như thủy triều. Các quý phụ tranh nhaumua váy lễ phục của Lý gia, nam tử quý tộc tranh nhau mua bảo kiếm. Mùa thu đến, lá rơi đầy trời, gió thổi lành lạnh.

      Khắc Lôi Nhã lẳng lặng đứng hành lang, dựa vào cái cột khổng lồ nhìn con cháu Lý gia cố gắng tập luyện trong sân huấn luyện,khóe miệng ra nụ cười thản nhiên.

      Ngày mai là đại hội tỷ võ đáng chú ý nhất đời. Các ngôi sao mới trong cả nước đều có thểtham gia. Ngôi sao mới là những thanh niên từ20 tuổi trở xuống. Dù có xuất thân thế nào, giớitính gì cũng có thể ghi danh tham dự. Biểu xuất sắc được đế quốc trọng dụng nên có rấtnhiều người tham gia.

      “Khắc Lôi Nhã...” Sau lưng nàng truyền đến tiếng gọi nhàng của Lý Nguyệt Văn.

      “Biểu tỷ, lần này muội nhất định vì Lý gia mà giành chiến thắng. Sau đó muội muốn trở về.” Khắc Lôi Nhã xoay người, quayđầu lại, vẫn nhìn hài tử sân huấn luyện, thản nhiên.

      “Ừ...” giọng Lý Nguyệt Văn rất , mang theosự rầu rĩ.

      “Đừng lo lắng, nhất định muội thắng.” Khắc Lôi Nhã quay đầu, cười với Lý Nguyệt Văn.

      “Khắc Lôi Nhã, hãy nhớ đây là nhà của muội. Cửa luôn luôn rộng mở, lúc nào muội muốncũng có thể trở về.” Lý Nguyệt Văn nhìn KhắcLôi Nhã, đáy mắt có gì đó lóe lên.

      “Biểu tỷ, tỷ khóc à?!” Khắc Lôi Nhã cười khẽ tiếng.

      “Nha đầu chết tiệt kia!” Lý Nguyệt Văn chụplấy tay Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã cười, muốn tránh thoát bị Lý Nguyệt Văn kéomạnh vào lòng.

      Khắc Lôi Nhã giật mình, đứng im nhúcnhích.

      “Muội phải cẩn thận đấy. Nhất định phải chú ý trong đại hội tỷ võ ngày mai. Nhất định phảibình an vô , biết ?” Lý Nguyệt Văn ôm Khắc Lôi Nhã chặt, lầm bầm rất .

      Khắc Lôi Nhã rũ mi mắt, nở nụ cười, thấy trong lòng ấm áp.

      “Ừ, biểu tỷ, tỷ yên tâm. Muội chú ý.” KhắcLôi Nhã trịnh trọng như lời thề.

      Hôm sau, tiếng nhạc lễ nổi lên kèm theo giọng hùng hậu vang dội cả đế đô.

      Địa điểm tỷ thí là quảng trường khổng lồ trước hoàng cung. quảng trường sớm xây dựng xong khán đài. chỗ cao nhất là người của Hoàng thất, hai bên là những người có chứcquan cao, xuống thấp chút nữa là chỗ của cácquý tộc. Nơi có mái che là dành cho bìnhdân. Giờ phút này quảng trường người đôngnghìn nghịt, đài cao dùng để tỷ thí rộng rãi bền chắc. Hình thức tỷ thí là rút thăm để chọn ra.

      Người ghi danh tham gia tỷ thí rất đông, mỗi năm đào thải rất nhiều. Tỷ thí giống như hỗn chiến đài cao rồi chọn ra người thắng cuộc để vào vòng tiếp theo. Xung quanh đài cao bố trí tầng kết giới để tránh ngộ thươngngười xem.

      Khắc Lôi Nhã nhập chung với các tuyển thủ,lẳng lặng ngồi chờ ở chỗ được chỉ định, LýNguyệt Văn và Lý Minh Ngữ ngồi khán đài quan sát.

      Khắc Lôi Nhã chợt cảm thấy có ánh mắt nóng bỏng đặt người mình. Nàng vừa quayđầu thấy Phong Dật Hiên dùng ánh mắt sángquắc nhìn nàng. Trong mắt che được kích động, mấy lần muốn đứng dậy tới chỗnàng đều bị Thủy Văn Mặc ngồi cạnh kéo lại. biết Thủy Văn Mặc gì mà Phong Dật Hiên thể làm gì được ngoài việc thể hiệnsự tức giận, ngồi lại chỗ cũ. Khắc Lôi Nhã nhìn khẩu hình miệng của Thủy Văn Mặc. nóiđừng quên ngươi đồng ý chuyện gì với mẹmình.

      khí quảng trường sôi sục tới cựcđiểm. Pháo hoa nở rộ rực rỡ, tiếng kèn vang vang, chim bồ câu bay đầy trời, cờ màu đón gió tung bay. Tiếng người huyên náo. Tất cả mọiánh mắt đều tập trung đài cao.

      “Đại hội tỷ võ bắt đầu” tiếng của quan truyềnlệnh vang lên lanh lảnh, tuyên bố ý chỉ của Hoàng đế bệ hạ.

      Quảng trường sôi trào lần nữa, tiếng hoan hô, thanh của tiếng vỗ tay vang dội.

      Cuối cùng cũng tới lúc rút thăm, bắt đầu tuyển chọn.

      Trận đầu có tên Khắc Lôi Nhã. Phong Dật Hiên đứng lên, về phía đài cao đầu tiên.Trận này có tên .

      Thủy Văn Mặc đứng dậy mà uốn éo cái mông ghế, quơ múa quả đấm, hưng phấnnói: “Dật Hiên, giết hết bọn chúng ! Giết trongnháy mắt! Giải quyết nhanh lên!” Vậy mà khi cơn gió thổi qua Thủy Văn Mặc lại vộivàng dùng vẻ mặt chững chạc đàng hoàng vuốt lại tóc hơi rối vì bị gió thổi. Rồi sau đó gào lên như cắt tiết gà. Bộ dạng của vô cùngquái dị và tức cười. buồn nôn!

      Khắc Lôi Nhã nhìn người đài cao, có khoảng bốn mươi người. Hỗn chiến là như thếnày sao?

      Khán giả dưới đài kích động thôi. Nhữngngười bán hàng rong hét lớn, bán đồ uống và đồ ăn vặt.

      tiếng hiệu lệnh, chính thức bắt đầu tranhtài.

      Nhưng khán giả còn chưa kịp kích động xong liền hoàn toàn choáng váng.

      Phong Dật Hiên đứng giữa đài cao, cười lạnhmột tiếng, nhắm mắt, chắp tay lại, quát khẽ: “Phong Sát!”

      Ngay lập tức cơn gió lớn cuồng bạo điên cuồng tràn ra, lấy Phong Dật Hiên làm trungtâm, cuốn bay tất cả mọi thứ xung quanh.

      Cuồng phong gào thét, tất cả người quảngtrường bị gió thổi ngã trái ngã phải, tiếng kêu sợhãi vang lên liên tiếp, mũ bay đầy trời. Khăn trải bàn trước mặt các quý tộc bị gió thổi bay, vô cùng hỗn loạn. An Lệ Toa ngồi khán đàivung tay lên, tạo ra kết giới dài. đài cao yên tĩnh lại. Mọi người vô cùng kinh ngạc. Chỉ chiêu này của Phong Dật Hiên phá hủy kết giới đài cao!

      Cuồng phong thổi tung mái tóc vàng của KhắcLôi Nhã. Khắc Lôi Nhã kinh ngạc mà nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Phong Dật Hiên. Đâylà thực lực chân chính của Phong Dật Hiên sao?

      đài tỷ thí vừa rồi còn rất nhiều người nhưng giờ chỉ còn lại mình Phong Dật Hiên! Phong Dật Hiên ngạo nghễ đứng giữa đài, gióthổi mái tóc của bay bay, y phục cũng tungbay theo gió.

      Những người có thực lực yếu đài cao bịthổi bay lên rồi rơi tán loạn quảngtrường. Thực lực mạnh hơn chút bị thổi xuống đài cao, vô cùng chật vật.

      “Tiểu tử này lần nào cũng phách lối như vậy. thể khiêm tốn chút sao?” Phong Dịch Hàn nhìn đống hỗn loạn trước mắt, nhứcđầu mà đầy bất đắc dĩ.

      “Lúc này mới giống con trai của ta, ha ha ~~” An Lệ Toa cười ha ha.

      “A!”

      “Phong Dật Hiên!”

      “Phong Dật Hiên!”

      “Phong Dật Hiên!” ngay lập tức, tiếng hét chóitai vang lên liên tiếp. ít thiếu nữ bình dânvà quý tộc cùng hét ầm lên. Thiếu niên tuấn mỹtóc đỏ đứng ngạo nghễ đài cao vô cùng chói mắt, khiến người ta phấn chấn. Thủy Văn Mặckích động đứng lên, lúc lắc thân hình hoan hô cách quái đản. Những người tham gia tỷ thíkhác cũng kinh ngạc nhìn Phong Dật Hiên đài cao, ít người tự chúc mừng mìnhkhông phải chống lại người có thực lực đáng sợnhư vậy.

      “Nhìn kìa, con ta rất được hoan nghênh.” An Lệ Toa hưng phấn, vặn vẹo uốn éo cái mông, hoàn toàn chú ý hình tượng của mình.

      Phong Dịch Hàn còn chưa kịp bị tiếng rống giận cuồng bạo đài cao làm cho ngơ ngẩn.

      “Gọi cái lông! Mẹ nó, câm miệng!” mặt PhongDật Hiên đen thui, tức giận mắng thành tiếng với những thiếu nữ xúc động. Phong DậtHiên tuấn mỹ cuồng dã lại cường hãn như vậyquá mê người! Sau khi mắng xong nhìnvề phía Khắc Lôi Nhã đầy căng thẳng.

      màn này hoàn toàn lọt vào mắt An Lệ Toa và Phong Dịch Hàn.

      “Xong rồi, nhi tử xong rồi.” An Lệ Toa co quắp khóe miệng, đầy chán nản.

      Phong Dịch Hàn mỉm cười, tiếp tục nhìn đàicao.

      Lúc này trọng tài bò lên đài cao, tuyên bố kết quả tỷ thí của Phong Dật Hiên. Ngay lập tức cóMa Pháp Sư cung đình bắt đầu bố trí kết giới,tăng thêm lực độ. Phong Dật Hiên hừ lạnh mộttiếng, bày ra vẻ mặt đương nhiên, phách lối mà xuống đài cao.

      Trọng tài tiếp tục đọc danh sách người dự thi tỷ thí tiếp theo, ngay sau Hi Nhĩ Khắc Lôi Nhã là Hoa Nghệ Lâm!

      Phong Dật Hiên chợt dừng chân, quay đầu, sữngsờ mà nhìn trọng tài vẫn còn đọc danh sách.

      Chuyện lo lắng nhất xảy ra! Hơn nữa hai người lại đối mặt ngay trong hỗn chiến!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :