1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo (Full +eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 81: Đột phá và đột phá!



      Khắc Lôi Nhã đứng vách đá cao. trậngió thổi bay tóc nàng. Tà áo nàng phất phơ trong gió. Khắc Lôi Nhã lẳng lặng nhìn phía trước rồi chậm rãi ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu vậnchuyển lực hoa sen. Bây giờ đột phá tầng thứtư!

      Trong nháy mắt, bầu trời đêm mới vừa sáng tỏ mát mẻ liền thay đổi. Mây đen từ bốn phươngtám hướng tụ lại rất nhanh. Chớp lóe lên trongtầng mây, tụ lại đầu Khắc Lôi Nhã càngngày càng nhiều. Ánh trăng sáng ngời bị mây đen che . Xung quanh Khắc Lôi Nhã chỉ cònnhìn thấy mờ mờ mà những nơi khác vẫn sángánh trăng như cũ.

      Tẫn Diêm đứng ở xa nhìn tượng kỳ lạ bầu trời. Sắc mặt phức tạp. Rốt cuộc là Khắc Lôi Nhã luyện bí pháp gì? Sao lại có hiệntượng kỳ lạ này?

      Mà lúc này Lãnh Lăng Vân nằm trêngiường ở khách sạn bỗng mở mắt, nhanh chóngxuống giường. nhìn ra cửa sổ thấy mây đen tụ lại nơi. Hơn nữa trong mây còn có ánh chớp. tượng kỳ lạ này giống y như khi trở lại đế đô nhìn thấy ở ngoại thành! Vậy…Lãnh Lăng Vân đứng dậy mặc quần áo tử tếxong ra cửa lập tức. gõ cửa phòng KhắcLôi Nhã nhưng ai trả lời.

      “Khắc Lôi Nhã? Khắc Lôi Nhã?!” Lãnh LăngVân giọng gọi cửa nhưng vẫn có ai ra.

      Quả nhiên! tượng này là do Khắc Lôi Nhãlàm nên nàng có ở đây. Lãnh Lăng Vân khẽ cau mày, suy nghĩ chút rồi ra ngoài nhìn thấy Lý Nguyệt Văn, Lý Minh Ngữ và cả Tạp Mễ Nhĩ cũng mở cửa nhìn phía này.

      “Sao vậy?” Tạp Mễ Nhĩ lên tiếng hỏi.

      “Khắc Lôi Nhã có trong phòng. Nàng ở ngoài thành.” Lãnh Lăng Vân khẽ chau mày, sắc mặt tốt lắm. Bởi vì thoạt nhìn thân thể Khắc Lôi Nhã có gì đáng ngại nhưng thực tế vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Lúc đó mất máu quá nhiều.

      “Cái gì? Trễ thế này nha đầu chết tiệt đó cònchạy đâu? Nàng làm gì vậy biết.” Lý Nguyệt Văn nhảy lên như giẫm phải phân. Mặtnàng tràn đầy tức giận, “Nha đầu đáng chết đócó biết tình trạng thân thể của mình vậy?!”

      “Ta tìm nàng.” Lãnh Lăng Vân vừa dứtlời liền trực tiếp bay ra khỏi cửa sổ.

      Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ sửng sốt. Lầnđầu tiên thấy Lãnh Lăng Vân bay. Là phápthuật hệ Phong sao? giống. Lãnh LăngVân sử dụng ma pháp Quang Minh mà, sao có thể bay như vậy?

      “Đó là kỹ xảo cổ xưa. Lý gia cũng là dòng họ cổxưa, các ngươi cũng có kỹ xảo của mình.” Ngõa Nhĩ Đa biết ra từ lúc nào, nhìn cửa sổđang mở trong phòng Lãnh Lăng Vân, rất thản nhiên. Bóng dáng Lãnh Lăng Vân càng ngày càng xa trong bóng đêm. Ngõa Nhĩ Đa giảithích xong Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữhiểu ra.

      “Chúng ta cũng đuổi theo xem có chuyện gì.”Lý Nguyệt Văn yên lòng về Khắc Lôi Nhã nên cũng lập tức chạy vào phòng LãnhLăng Vân, lướt xuống từ cửa sổ phòng . Nàng nhảy nóc nhà như chim yến,trong chớp mắt rất xa.

      Lý Minh Ngữ lời, cũng nhảy khỏi cửa sổ theo Lý Nguyệt Văn. Tạp Mễ Nhĩvươn tay sửa tóc trán mình chút, thởdài tiếng đầy bất đắc dĩ rồi theo họ. Tiểu nha đầu kia luôn khiến người ta phải lo lắng.

      Ngõa Nhĩ Đa đứng tại chỗ, khóe miệng giựt giựtnhìn mấy người dần dần biến mất mà phát điên.Bản lĩnh của mấy người này nhanh nhẹn như thế, có thể đuổi theo ngay được. Còn sao? chỉ có thể huy động hai cẳng chân gầyyếu mà đuổi theo thôi! Tiểu ác ma khốn kiếp này bao giờ khiến người ta yên tâm được!Ngõa Nhĩ Đa giận dữ, chuẩn bị chạy xuống lầuđuổi theo nhớ ra trong khách sạn còn có mấyngười. Vì vậy gõ cửa phòng Hạ Thiên, dặn dò ngắn gọn vài câu rồi lao xuống lầu.

      Lúc này Khắc Lôi Nhã ngồi xếp bằng vách đá, tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.Kim Liên từ từ ra thân hình, chậm rãi vây lấy Khắc Lôi Nhã. khuôn mặt xinh đẹp của nàng được bao phủ bởi tầng kim quangnhàn nhạt. Nhìn nàng vô cùng thánh khiết.

      Cánh sen khổng lồ màu vàng chậm rãi bao phủKhắc Lôi Nhã chặt. Khắc Lôi Nhã nhắm mắt lại, tiến vào cảnh giới kỳ ảo thể miêutả bằng lời. Cảm giác ấm áp chảy xuôi trongthân thể nàng, truyền khắp tứ chi bách hài. Cảmgiác này thoải mái.

      Mây đen giăng đầy đầu nàng, tiếng sấm ầm ầm. Tẫn Diêm nắm chặt bội kiếm bên hông, nhìn vách đá đầy căng thẳng. Tâm buộc chặt.Mặc dù từng thấy cảnh tượng này nhưng người tiến vào cảnh giới kỳ lạ kia vẫn rung động lòng người như cũ. càng thêm lo lắngcho Khắc Lôi Nhã dưới sấm chớp.

      “Rầm!”

      “Rầm!”

      “Rầm!”

      Ba đạo sấm chớp vô cùng lớn bổ xuống đầy cuồng bạo, hề gián đoạn. Chớp trắng thắpsáng cả bầu trời, xé rách màn đêm như khuônmặt dữ tợn.

      Tẫn Diêm nhìn ba tia chớp cuồng bạo giáng xuống đầy kinh ngạc. Tim như ngừng đập.Sấm sét cứ như vậy mà bổ lên Kim Liên bọc lấy Khắc Lôi Nhã. Nàng có thể gặp chuyện may gì ? Tẫn Diêm nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm vào Kim Liênsáng lạn, đẹp mắt, cố nén kích động muốn xônglên.

      lúc Tẫn Diêm lo lắng thôi Kim Liên chậm rãi mở ra, để lộ ra khuôn mặt bìnhtĩnh của Khắc Lôi Nhã. Nàng mở mắt, ánh mắttrong suốt.

      “Khắc...” Tẫn Diêm giọng gọi.

      Khắc Lôi Nhã chậm rãi quay đầu, nhàng gật đầu ý bảo Tẫn Diêm cần lo lắng. Tẫn Diêm thấy thế mới yên lòng.

      Khắc Lôi Nhã cau mày. Cảm giác nóng rực lưng cho nàng biết rằng có thêm cánh hoa nở ra!

      “Mẹ, nhanh, nhanh, tiếp tục. Sấm sét nhưthế này đủ để nhét kẽ răng.” Kim Liêngào khóc, thúc giục Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã chợt cau mày lại. Nàng cảm thấy có thay đổi. Nàng búng ngón tay. đầu ngón tay lập tức xuất ngọn lửa màu trắng nho ! Khắc Lôi Nhã kinh ngạc.Ngọn lửa màu trắng chứ phải màu vàng như trước. Chuyện này là thế nào? Nàng tiếp tục búng ngón tay lại xuất ngọn lửa màu vàng. Khắc Lôi Nhã nhìn hai ngọn lửa với hai màu khác nhau mà giật mình.

      “Mẹ, đừng giỡn nữa. Đột phá cái . Đột phá xong rồi hãy nhìn thay đổi. Còn nhiều điều thú vị hơn nữa.” Kim Liên nóng nảy, thúc giục.

      Khắc Lôi Nhã dập tắt ngọn lửa, lấy Liên Hoa Bảo Giám ra, rót lực hoa sen vào rồi đọc cách nhanh chóng.

      “Sao hả mẹ? Thuận buồm xuôi gió chứ? Ha ha, ma pháp và Đấu Khí có thể giúp người đạt tớitầng thứ bảy. Càng về sau người mới càng hiểu được Liên Hoa Bảo Giám mới là tinh hoa,ma pháp và Đấu Khí chỉ là cặn bã.” Kim Liênrắm thúi khoác lác.

      Khắc Lôi Nhã thu sách lại, trầm ngâm, nhắmmắt lại, vận chuyển lực hoa sen lần nữa.

      “Mẹ, cố gắng lên. Ha ha, nhanh lên chút,lên tới tầng thứ bảy luôn .” Kim Liên kêu lên đầy kích động.

      Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm mắt như cũ. Nàng hết sức chăm chú vận chuyển lực hoa sen toàn thân, vận công theo cách thức ghi bí tịch. Quả nhiên như lời Kim Liên. Nàng gặp phảichướng ngại gì, tiến hành rất thuận lợi.

      Trong ánh mắt kinh ngạc của Tẫn Diêm, cảngười Khắc Lôi Nhã lại tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt lần nữa. Đóa hoa sen màu vàngkhổng lồ lại vây lấy nàng. Mây đen vừa tan lâu lại tụ lại. Tiếng sấm lớn hơn, nhanh hơn. Ánh chớp lóe lên, chiếu sáng xung quanhkhiến cho người ta cảm thấy khó chịu.

      Tiếng sấm rất lớn vang lên lần nữa. Tia chớp cuồng bạo bổ như điên lên Kim Liên. Lần nàynhiều hơn tia chớp. Có bốn đạo sấm sét với lực lượng cuồng bạo giáng xuống. Nhưng khi nó đánh vào Kim Liên liền biến mất. Tẫn Diêmcau mày nhìn chằm chằm vào đóa hoa sen khổng lồ. Còn nữa ? Còn mấy đạo sấm sét nữa? Kim Liên có thể tiếp nhận hết ?

      Phía xa truyền đến tiếng động . Tẫn Diêmnắm chặt bội kiếm bên hông, xoay người lại thìthấy Lãnh Lăng Vân bay đến. Lãnh Lăng Vân đứng bên cạnh Tẫn Diêm, lẳng lặng nhìnKhắc Lôi Nhã tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt. biết tượng kỳ lạ trước mắt là do Khắc Lôi Nhã tạo thành. Lý Nguyệt Văn với khuôn mặt nóng nảy tới ngay sau đó. xa sau nàng là Lý Minh Ngữ và Tạp Mễ Nhĩ.

      “Tẫn Diêm, có chuyện gì vậy? Nha đầu chết tiệt kia làm gì?!!!” Lý Nguyệt Văn nóng nảy vọt tới hỏi. Vừa dứt lời nàng liền muốn xong đếnbên cạnh Khắc Lôi Nhã.

      Leng keng!

      Tiếng kiếm rút ra khỏi vỏ vang lên. thanh kiếm chặn trước mặt Lý Nguyệt Văn.

      “Tẫn Diêm? Ngươi làm gì vậy?” Lý Nguyệt Văn quay đầu nhìn khuôn mặt lạnh lùng tuấn của Tẫn Diêm đầy kinh ngạc.

      “Trước khi chuyện của tiểu thư hoàn thành thìkhông cho phép người nào đến gần, kể cả ngươi.” Giọng của Tẫn Diêm lạnh lẽo, khôngcó tia nhiệt độ và tình cảm nào. cứ giơkiếm chặn đường của Lý Nguyệt Văn, cóý nhượng bộ.

      “Hừ! Ngươi cho rằng ngươi cản được ta sao?”sắc mặt Lý Nguyệt Văn nghiêm túc, muốn ra tay. Lãnh Lăng Vân chưa kịp mở miệng ngăn lạithì giọng khác quát bảo Lý NguyệtVăn dừng lại.

      “Nguyệt Văn! Dừng tay!” lúc này, Lý Minh Ngữ vừa đuổi tới lập tức quát bảo Lý Nguyệt Văn muốn động thủ dừng tay.

      “Đại ca, tiểu tử này dám ngăn cản muội!” Lý Nguyệt Văn đầy tức giận.

      “Muội quay lại đây. Nếu mà muội tiến tới,chẳng những muội có thể gặp nguy hiểm mà còn có thể liên lụy cả Khắc Lôi Nhã!” mặt Lý Minh Ngữ nặng nề, nhìn Kim Liên từ từ mở ra, để lộ Khắc Lôi Nhã ngồi bên trong, trầm giọng .

      Lý Nguyệt Văn sửng sốt, sau đó cau mày nhìnvề phía Khắc Lôi Nhã ngồi trong Kim Liên, đáy mắt nàng toàn là kinh hãi và lo lắng.

      Hoa sen màu vàng khổng lồ kia là gì? Khắc LôiNhã tỏa ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt là sao? Còn nữa, phải giải thích thế nào về sấm sét và mây đen bầu trời?

      Khắc Lôi Nhã để ý đến cảm giác nóng rực lưng, nhanh chóng rót lực hoa sen vàoLiên Hoa Bảo Giám, đọc rất nhanh. đột phátầng thứ năm. Khắc Lôi Nhã cảm nhận ràngsự biến hóa trong thân thể. Nhưng bây giờ phải lúc để ý đến chuyện này. Phải nhanhđột phá tầng thứ bảy trước khi có càng nhiều người đến!

      “Mẹ, ha ha, thích quá. Mùi vị là ngon. Tiếp tục, tiếp tục.” Kim Liên cười hưng phấn đầyquái dị, “Mau cho con ăn lần no để contiếp tục tu luyện.”

      “Khắc Lôi Nhã sao chứ?” Lý NguyệtVăn ngẩng đầu, kinh hãi nhìn tượng kỳ lạtrên trung, tâm như bị buộc chặt.

      “Đây là bí pháp cổ xưa.” Lý Minh Ngữ cau mày nhìn hoa sen khổng lồ chậm rãi bọc Khắc Lôi Nhã lại, trầm giọng . Nhưng cũng chỉ biết được đến đó. Ma pháp trước mắt phải Đấu Khí. Chỉ có thể giải thích đó là bí phápcổ xưa.

      “Sao Khắc Lôi Nhã có bí pháp cổ xưa này?”trong lòng Lý Nguyệt Văn càng thêm nghi ngờ.

      Lý Minh Ngữ quay đầu nhìn Tạp Mễ Nhĩ vừa đuổi tới. Tạp Mễ Nhĩ nhún vai: “Ta biết, đừng hỏi ta.”

      Lúc này, sắc trời càng ngày càng tối. Mọi người ngẩng đầu nhìn trời bị cảnh tượng đáng sợ khác thường trời làm cho kinh hãi. Tiếngsấm ầm ầm giống như tiếng trống khổng lồ tronglễ mừng vang lên dứt. Ánh chớp lóe lêntrong tầng mây đen kịt. sáng tối thayphiên nhau khiến cho xung quanh trở nên rất quỷ dị.

      Lý Nguyệt Văn nhìn đóa hoa sen màu vàng khổng lồ bằng cặp mắt lo lắng. Nàng cố nén lạikích động muốn xông tới. Những người còn lại cũng thể bình tĩnh được.

      Trong thúc giục của Kim Liên, Khắc Lôi Nhã liều mạng đột phá. Tầng thứ tư, tầng thứ năm, tầng thứ sáu và tầng thứ bảy. Từ ba tia chớp đãtăng lên sáu! Lực lượng của sấm sét cũng càngngày càng cuồng bạo khiến lòng của Tẫn Diêm và mọi người càng căng thẳng hơn.

      Nhưng sau khi tia chớp cuối cùng bổ xuống, mây đen trời tan rất nhanh. Nó tảnra rồi tụ lại mà biến mất luôn. Mọi người hiểumọi chuyện kết thúc.

      Cánh hoa sen khổng lồ từ từ mở ra, giọng hưng phấn của Kim Liên vang lên trong đầuKhắc Lôi Nhã: “Mẹ, con ăn no rồi. Con tu luyệnđây.Với tu vi bây giờ của người, cho dù có gặp phải cường giả cũng có thể toàn thân trở ra. Con trước đây.” Kim Liên đợi Khắc LôiNhã trả lời, biến mất ngay lập tức, mặc choKhắc Lôi Nhã gọi thế nào cũng đáp lại.

      Ánh sáng màu vàng nhàn nhạt chậm rãi biếnmất người Khắc Lôi Nhã. Nàng từ từ đứngdậy, nhìn phương xa, cảm nhận cảm giác nóng rực do cánh hoa nở rộ mang lại. cỗ lực lượng khổng lồ tràn đầy thân thể nàng. Khắc Lôi Nhã nhàng nắm chặt tay phải. Nhất định ngày mình giải trừ được dấu ấn màu đen này! Mình tuyệt đối phải là con cừu nằm yên chờ chết! Thần Hắc Ám, ngươi chờ mà xem. có ngày ta giải trừ dấu ấn đầy sỉ nhụcnày và trả lại gấp trăm lần sỉ nhục này cho ngươi!

      “Khắc Lôi Nhã!” lòng Lý Nguyệt Văn căng thẳng rốt cuộc cũng bình tĩnh lại. Nàng hét lên tiếng, xông tới.

      Khắc Lôi Nhã chậm rãi xoay người, nhìn mọingười phía sau. Khóe miệng nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt kỳ quái. lúc mọi người kinhngạc và hoảng sợ Khắc Lôi Nhã giang haitay, mỉm cười ngả người ra sau.

      Mà sau lưng Khắc Lôi Nhã là vực sâu vạntrượng!!!

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 81: Đột phá và đột phá! (tiếp theo)


      “Khắc Lôi Nhã!!!”

      Mấy giọng đầy kinh ngạc và sợ hãi vang lên.Thân hình mọi người di chuyển. Khắc Lôi Nhã làm gì vậy? Nàng điên rồi sao? Lại muốntự sát? Tim mọi người như ngừng đập, nổi điên lên xông về vách núi. Lãnh Lăng Vân bổ nhàovề phía trước, bay lên, chuẩn bị cứu Khắc LôiNhã.

      Nhưng khi mọi người vừa tới vách núi mộtcỗ hơi thở cực nóng chạm vào mặt họ, khiến họcảm thấy miệng đắng lưỡi khô, cả người căng thẳng.



      Tiếng khí lưu động nhàng vang lên.Ánh sáng màu vàng rực rỡ chói mắt lêntrước mặt họ.

      Khắc Lôi Nhã mỉm cười, từ từ bay lên, sóng mắtlưu chuyển, cười yếu ớt, nhìn cực kỳ xinh đẹp.Thân hình nàng chậm rãi ra.

      Mọi người đứng yên, trợn to hai mắt, nhìn mộtmàn trước mắt đầy sững sờ.

      Sau lưng Khắc Lôi Nhã là đôi cánh hình ngọn lửa màu vàng!!!

      Ngọn lửa Hóa Hình?!

      Ánh sáng màu vàng chiếu sáng khuôn mặt củamỗi người. Trong con ngươi của mọi người lên cảnh đẹp mỹ lệ. Tất cả sững sờ, thểnói nên lời. Đây là lần đầu tiên họ được chứng kiến cảnh này! Ngọn lửa có thể hóa hình thành cánh nhưng y phục của Khắc Lôi Nhã vẫn hoànhảo như cũ! Ngọn lửa hề gây tổn thươngcho Khắc Lôi Nhã dù chỉ chút.

      Khắc Lôi Nhã vỗ cánh, chậm rãi bay lên, nhìn thẳng vào mắt mọi người. Nàng nở nụ cười nhàn nhạt: “ xin lỗi vì khiến mọi người lo lắng.”

      “Xú nha đầu xấu xa!” Lý Nguyệt Văn phục hồi tinh thần lại đầu tiên, hung hăng gào thét với Khắc Lôi Nhã bay , “Quá nửađêm còn ngủ, chạy tới đây mà lăn qua lănlại. Ngươi có biết thân thể mình vẫn chưa hồiphục ?”

      khiến ngươi lo lắng.” Khắc Lôi Nhã mỉmcười, chuẩn bị bay xuống thấy ở nơi xa có bóng dáng màu trắng đến gần với tốc độ rất nhanh. Lãnh Lăng Vân cũng phát hiệnđược. quay đầu nhìn. Là người có thực lực hề yếu! Mấy người đứng mặt đất cũng nhìn theo tầm mắt hai người.Họ thấy người đến gần biết rằng hiệntượng kỳ lạ bầu trời do Khắc Lôi Nhã gây ra dẫn cao thủ tới!

      thôi, lát nữa có nhiều người tới hơn. Trởvề rồi hãy .” Lãnh Lăng Vân nhàn nhạt .

      “Ừ.” Khắc Lôi Nhã gật đầu. Thành Phong Hóalà nơi ngọa hổ tàng long. Có thể đến núi Mê Đồđều phải là nhân vật bình thường nên sẽcó người đến đây nhanh thôi.

      Hai người chuyện người nọ đến trước mặt. Là nam tử trung niên có khuôn mặt lạnh lùng, mặc bộ nguyệt bào, bên hông có dây tơ vàng. cỗ áp bách khó tả sinh ra. nhìn chằm chằm vào đôi cánh lửa sau lưng Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã và Lãnh Lăng Vân chậm rãi đáp xuống đất. Khắc Lôi Nhã thu hồi đôi cánh lửa sau lưng.

      thôi.” Khắc Lôi Nhã với mọi người.

      “Đợi . Tiểu nương, tượng kỳ lạ bầu trời mới vừa rồi là do ai gây ra? Các ngươi có thấy ?” nam tử trung niên với khuôn mặt lạnh lùng mở miệng hỏi. Trong lòng hắnkhông tin chuyện đó là do bất kỳ ai trong số những người trước mắt gây ra. Nhiều đạo sấmsét như vậ, người nào chịu đựng nó nhất địnhphải bị thương. Nhưng những người trước mặt vẫn hoàn hảo tổn hao gì. Hiển nhiên là họ cũng như , bị tượng kỳ lạ bầu trờihấp dẫn nên tới đây. Bọn họ ở gần nên có mặtnhanh hơn mình.

      nhìn thấy. Lúc chúng ta đến khôngthấy ai nữa.” Khắc Lôi Nhã nhàng lắc đầu, rất thản nhiên. Vừa dứt lời, nàng liền muốn rời với mọi người.

      “Đợi chút, tiểu nương.” Thế nhưng nam tử lạnh lùng kia có ý định bỏ qua cho Khắc Lôi Nhã.

      “Có chuyện gì à?” Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt hỏi.

      “Ngươi thuộc dòng họ cổ xưa?” nam tử lạnhlùng mở miệng hỏi. Mọi người hiểu lời . Đôicánh lửa của Khắc Lôi Nhã tuyệt đối khôngđược tạo ra nhờ ma pháp và Đấu Khí.

      Khắc Lôi Nhã lắc đầu, có ý định dây dưavới nam tử lạnh lùng này. Nàng xoay người,chuẩn bị bước .

      “Đợi nào…!” nam tử lạnh lùng bay nhanh đến trước mặt Khắc Lôi Nhã, cản đường nàng.

      “Ngươi còn có chuyện gì sao?” Khắc Lôi Nhã vui, khẽ cau mày.

      “Ngươi có biết đại lục này có Tôngkhông?” nam tử lạnh lùng đến đây trênmặt ra kiêu ngạo.

      Khắc Lôi Nhã hơi ngẩn ra, lắc đầu, sau đó nhìnvề phía Tạp Mễ Nhĩ.

      Tông là môn phái cường đại đầy bí của đại lục. Nó luôn giữ vị trí đỉnh cao trong đại lục. Đệ tử đều phải là người bình thường.Họ đều là những người tài từ các dòng họ cổ xưa và có pháp kỹ (kỹ năng riêng) của mình. Tông có hơn ngàn loại pháp kỹ nên có rất nhiều người mong muốn được gặp để có thể lựa chọn pháp kỹ của dòng họ cổ xưa thích hợp với mình.Ma pháp và Đấu Khí quá đơn độc mà pháp kỹcủa các dòng họ cổ xưa luôn thiên biến vạn hóa. Còn nữa, gia nhập Tông phải tuân theo luật pháp là màng thế .” lời của Tạp Mễ Nhĩ khiến mọi người kinh hãi. chưa bao giờ ngoa. Nếu vậy thựclực của Tông này cần phải bàn nữa.

      Sắc mặt Lãnh Lăng Vân cũng hơi đổi. có biết chút về Tông. Giáo Hoàng rất kiêng kỵ các môn phái. Tông màng thế nên Giáo Hoàng sợ họ uy hiếp thần điệnQuang Minh. Nhưng Tông màng thếsự có nghĩa là họ có năng lực mà là muốn. Nếu Tông muốn tiêu diệtmột đế quốc là chuyện vô cùng dễ dàng.

      tệ. Ngươi còn biết được phái Tôngchúng ta.” Nam tử lạnh lùng cười ngạo nghễ,nhìn Khắc Lôi Nhã, , “Ta là trưởng lão HỏaĐường của Tông – Hỏa Hi Dư. Hôm nay thấy được tư chất đặc biệt của tiểu nương thìrất kinh ngạc. Ta thấy tiểu nương đây làngười tài ba. Ngươi có bằng lòng theo ta về ẨnTông, làm đệ tử trực hệ của ta ?”

      Trưởng lão Tông mở miệng thu đệ tử. Đây làchuyện mà rất nhiều người nằm mơ cũng muốn. Vào Tông là có chỗ dựa vững chắc. Chỗ dựa này ngay cả thần điên Quang Minh cũngkhông cách nào lay chuyển được. Đây là con đường để trở thành cường giả.

      muốn. Cám ơn ý tốt của ngươi. Chúng ta còn có việc, xin trước.” Khắc Lôi Nhã cựtuyệt ngay, hề có lưu luyến.

      Sắc mặt Hỏa Hi Dư thay đổi. Lần đầu tiên mở miệng thu đệ tử, ngờ lại có kết quảnhư vậy. Chỉ là tiểu nương lại cự tuyệt ngay lập tức như thế.

      “Ngươi nên biết khi gia nhập Tông tiền đồ của ngươi có thể phát triển đến mức tốiđa!” Hỏa Hi Dư giải thích. nghĩ rằng biết đâu tiểu nương này biết hết cường đại của Tông.

      “Ta có hứng thú.” Khắc Lôi Nhã vẫnnhàn nhạt, lạnh lùng trả lời như cũ. Nàng khôngmuốn bị ràng buộc. Hơn nữa nàng có sư phụ. màng thế ? Nàng thể bỏ mặc nhà Hi Nhĩ, mẫu thân dịu dàng và Lạp Tây Á tuy tùy hứng nhưng rất thẳng tính. Lạp Tây Á muốn với Khắc Lôi Nhã nhưng nàng muốn nó ở lại bảo vệ mẫu thân.

      Hoả Hi Dư nén nổi tức giận.

      biết điều! Ngươi có biết rằng rấtnhiều người muốn vào Tông nhưng khôngđược ? Ta để ý đến ngươi khôngphải dòng họ cổ xưa mà thu ngươi làm đồ đệ.Ngươi cư nhiên lại biết phân biệt mà cự tuyệt!” Hỏa Hi Dư giận dữ. cho rằng thumột người phải dòng họ cổ xưa là thiên đại ân tứ rồi. Đối phương chỉ là tiểunha đầu mà còn biết cảm kích, dám cự tuyệt như vậy.

      Khắc Lôi Nhã vừa nghe cau chặt chân mày:“Thu đồ đệ là chuyện ngươi tình ta nguyện. Ta muốn sao lại ta biết phânbiệt? Huốn chi ta có sư phụ.”

      “Với tư chất của ngươi làm môn hạ của ta làthích hợp nhất. Bây giờ lập tức theo ta.” Hỏa Hi Dư để ý đến lời của Khắc Lôi Nhã mà bay tới, vươn tay muốn cậy mạnh bắt Khắc Lôi Nhã .

      Keng!

      Tẫn Diêm rút kiếm ngăn trở. vung kiếm lên bổ về phía Hỏa Hi Dư. Nhưng ngay sau đó mộtcỗ lực lượng cường đại kinh khủng bộc phát. Nét mặt Hỏa Hi Dư đầy giận dữ. phất tay, cỗ khí tập kích về phía Tẫn Diêm. MặtTẫn Diêm biến sắc, phát ra Đấu Khí, huy kiếm đỡ lấy.

      Sát!

      Tẫn Diêm bị đánh bay ra xa. đất có chuỗi dấu chân dài.

      “Hừ! Chỉ là Kiếm Thánh. Con kiến hôi.” Hỏa Hi Dư cười lạnh, đầy khinh thường. Chỉ bằngmột câu chỉ ra thực lực của Tẫn Diêmnhưng trong giọng tràn đầy khinh thường.

      “Đừng khinh người quá đáng.” Sắc mặt Khắc Lôi Nhã lạnh xuống. Nghe giọng điệu của TạpMễ Nhĩ, Khắc Lôi Nhã cũng biết được người của Tông hề đơn giản. Môn phái đứng ở đỉnh cao của đại lục, lại có thể để cho Tạp MễNhĩ tự luyến cuồng ra những lời như vậy thìcó thể là môn phái bình thường sao? Nếu có thể,nàng muốn xảy ra xung đột với môn phái cường đại như vậy.

      “Ta nhận ngươi làm đồ đệ là ân tứ lớn lao! !”Hỏa Hi Dư lạnh lùng, ngạo mạn xong lạiduỗi tay ra nắm lấy tay Khắc Lôi Nhã.

      “Khinh người quá đáng! Tự cho là đúng! Tông chó má gì mà có thể làm chuyện ép buộcngười khác như thế! Có chuyện ép buộc nhận đồ đệ vậy sao? Tông chính là loại môn pháinày à?” Lý Nguyệt Văn cầm chủy thủ, chắn trước mặt Khắc Lôi Nhã, tức giận mắng.

      Đừng! Khắc Lôi Nhã chưa kịp Hỏa Hi Dư muốn nổ tung.

      “Lớn mật!” Hỏa Hi Dư dùng hết sức rống lên, vung mạnh tay lên. cỗ khí cường đại cứ như vậy đánh về phía Lý Nguyệt Văn đầy hung mãnh và cuồng bạo. Lãnh Lăng Vân lập tức thả ra kết giới. Khắc Lôi Nhã kéo Lý Nguyệt Văn ra sau. Kết giới của Lãnh Lăng Vân chịu nổi kích này. Cỗ kình khí này đánh nát kết giới,trực tiếp đánh về phía Khắc Lôi Nhã.

      Hỏa Hi Dư nhìn thấy đáy mắt thoáng qua bối rối. cũng muốn Khắc Lôi Nhãchết!

      Hưu

      Phanh!

      Lửa bắn ra bốn phía.

      Hỏa Hi Dư thấy cảnh tượng trước mắt trongmắt lộ ra vui mừng.

      Khắc Lôi Nhã xuất ra Hỏa Diễm Thuẫn (lá chắn bằng lửa) khổng lồ chặn công kích của lại. Ngọn lửa có màu trắng! Dị Hỏa! Thiếu nữnày có thể tạo ra chỉ loại Dị Hỏa! Trước là ngọn lửa Hóa Hình màu vàng, sau là ngọn lửa màu trắng!

      Đây là thiên tài ngàn năm khó gặp! Quan trọng nhất là tuổi đời của nàng chỉ khoảng 15. Cho nàng thêm thời gian tiền đồ của nàng có giới hạn!

      “Tốt! Vô cùng tốt! Hôm nay ngươi phải theo ta!” Hỏa Hi Dư đầy ngang ngược, “Ngườinào cản trở phải chết!”

      Tông luôn luôn màng thế , khôngtranh quyền thế, sao lại cậy mạnh mà thu đệ tử như vậy?” Tạp Mễ Nhĩ lạnh giọng quát.

      Hiển nhiên là lời của Tạp Mễ Nhĩ cũng giống LýNguyệt Văn, chạm đến chỗ đau của Hỏa Hi Dư.

      “Hừ! Hôm nay giết sạch các ngươi làm gì cóai biết chuyện?” trong mắt Hỏa Hi Dư thoáng qua hung dữ. động sát cơ. Lời củanhững người này khiến cảm thấy mất hếtcả mặt mũi. Chuyện hôm nay tuyệt đối khôngthể truyền !

      Sắc mặt mọi người cũng thay đổi. Khi ra tay mọi người biết được thực lực của vượt xa mình. người nào có thể là đối thủ của .

      Khắc Lôi Nhã lạnh lùng nhìn Hỏa Hi Dư đãđộng sát cơ, chậm rãi siết chặt nắm đấm.

      Thực lực là năng lực!

      Hôm nay Hỏa Hi Dư chết toàn bộ mọi người bị diệt trừ.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 82: biết điều phải chết!




      “Lát nữa có càng nhiều người tới. Ngươi có bản lĩnh giết hết mọi người sao?” Lý NguyệtVăn phẫn hận với người biết phân biệt phải trái trước mắt.

      “Hừ!” Hỏa Hi Dư cười lạnh tiếng. chắp hai tay lại, vỗ cái, quát to, “Giam lại!” tách hai tay ra, giơ lên. ngọn lửa màulam chia làm hai hướng, lượn lờ, tạo thành hình tứ giác khổng lồ. Ngọn lửa này nhốt mọi người trong hình tứ giác.

      Ngọn lửa màu lam? Mọi người kinh ngạc nhìncảnh tượng trước mắt, há to miệng. Lần đầu tiên thấy được ngọn lửa có màu này. Đây là Dị Hỏagì?

      Kết giới? Đây là kết giới? Giống lò sưởi hơn!

      “Bắt!” Hỏa Hi Dư bay lơ lửng trời, cười lạnh tiếng. Ngọn lửa hình tứ giác thu hẹp lạirất nhanh, tiến tới gần mọi người bị vây ở giữa.

      Hơi thở cực nóng càng ngày càng gần. Mọingười cảm thấy mình như bị nướng lên. Ngọn lửa màu lam tới đâu, đất đai liền trở nênkhô cằn tới đó. Dù là cây cỏ hay cây lớnhay nham thạch đều biến thành bột phấn. Trênđất cũng tỏa ra mùi khét lẹt. Có thể tưởng tượngra khi ngọn lửa này chạm vào người có hậuquả như thế nào.

      Tẫn Diêm cau mày, vung kiếm trong tay lên,quát khẽ tiếng, phát ra Đấu Khí màu bạc, dùng hết toàn lực huơ kiếm. Kiếm khícường đại tạo thành đường thẳng dài đánh về phía ngọn lửa màu lam. Nhưng kiếmdùng hết hơi sức này của Tẫn Diêm chỉ khiếnbức tường lửa màu lam nứt ra khe nho .Nhưng nó biến mất ngay sau đó, hoàn hảo như ban đầu, tiếp tục thẳng tiến.

      Sắc mặt những người khác cũng thay đổi. Bọnhọ biết uy lực của Đấu Khí màu bạc. Vậy mà nó chỉ có thể tạo được vết nứt nhỉ xíu bức tường lửa mà thôi!

      Lãnh Lăng Vân thi triển ma pháp Quang Minh trong tay. Ánh sáng bắn ra, công kích rất nhanh và mãnh liệt nhưng cũng giống Tẫn Diêm, chỉ có thể tạo ra vết nứt . Cảm giác cực nóng càng ngày càng mãnh liệt, nguy hiểm càng ngàycàng gần.

      Hỏa Hi Dư nhàng bắn đạo ánh sáng nho màu lam vào người Khắc Lôi Nhã trong chớp mắt. Nó biến mất rất nhanh. Đó là ấn ký của Hỏa Hi Dư. Làm như vậy dù mọi người bị thiêu cháy, Khắc Lôi Nhã vẫn bình yên vô .

      “Hừ!” Khắc Lôi Nhã tiến lên bước, đứngtrước mặt mọi người.

      “Khắc Lôi Nhã!” Lý Nguyệt Văn hô tiếng, vừa muốn gì đó Khắc Lôi Nhã đột nhiên phát ra cỗ kình khí chấn động.

      Khắc Lôi Nhã chậm rãi nhắm mắt lại, nhàng nâng tay phải lên: “Viêm Kiếm!”

      Oanh

      Trong tay phải của Khắc Lôi Nhã ngay lập tức xuất thanh kiếm bằng lửa rất lớn. Ngọn lửa màu vàng cháy rất mạnh nhưng gâytổn thương cho tay Khắc Lôi Nhã.

      Ngọn lửa Hóa Hình! Hỏa Hi Dư nhìn thanh kiếmlửa tay Khắc Lôi Nhã bằng ánh mắt kinh hỉ. kinh hỉ thiếu nữ này mang lại cho càngngày càng nhiều, càng lúc càng lớn! Mọi người sau lưng nàng cũng kinh ngạc nhìn nàng sử xuất ra thanh kiếm lửa. Rốt cuộc là Khắc Lôi Nhã đãluyện bí pháp gì?

      “PHÁ…!!!” Khắc Lôi Nhã giơ kiếm lên cao hơn đầu, hét lớn tiếng, bước lên trước, dùng toàn lực huơ kiếm.

      Cột lửa khổng lồ màu vàng phun ra từ mũi kiếm trong khoảnh khắc, gầm thét xông về phía trước.

      Ngọn lửa màu vàng và ngọn lửa màu lam đậpvào nhau, phát ra tiếng nổ kịch liệt.

      Phanh!

      Tia lửa nóng tung đầy trời như pháo hoa.

      Bức tường lửa màu lam bị hủy hơn nửa.Ngọn lửa tụ lại rất nhanh nhưng gây tổnthương gì cho mọi người.

      “Rất tốt, vô cùng tốt. Ngươi có thể dùng ngọn lửa Hóa Hình thuần thục như thế.” Giọng nóimang theo hài lòng của Hỏa Hi Dư truyền tới.Nếu biết được rằng đây là lần đầu tiên Khắc Lôi Nhã sử dụng chắc chắn càng thêm kinh hỉ.

      Đất xung quanh tỏa ra mùi cháy khét, hoàntoàn trơ trọi, còn bóng dáng sinh vật nào.

      Từ nơi xa truyền đến tiếng động. Là do tò mòvới tượng kỳ lạ bầu trời.

      Hỏa Hi Dư chỉ hơi ngẩng đầu, vung tay lên bắn ra ngọn lửa màu làm nho nhìn rất đặc biệt. Quả cầu lửa màu lam gào thét lao về phíabên đó. Đoàn người Khắc Lôi Nhã còn chưa kịpphản ứng thấy quả cầu lửa màu lam càngngày càng lớn. Nó rơi xuống mặt đất, nổ tung. có bất kỳ tiếng kêu thảm thiết nào bởi vì mặt đất chỗ đám người kia vừa đứng có mộtcái hố to. đất bị cháy đen thậm chí còn thấy thi thể nào!

      “Ngươi độc ác!” Lý Nguyệt Văn nhìn bênđó, đầy phẫn hận, “Những người đó thù oán với ngươi. Vậy mà ngươi lại đại khai sát giới!”

      Hỏa Hi Dư hừ tiếng, đáy mắt tràn đầy khinh thường. Những người này chỉ là bầy kiến hôi mà thôi. Mặc dù Tông có quy địnhkhông được lạm sát người vô tội nhưng hôm nay những người này chết còn ai có thể chứng minh là làm chuyện này? Đợi tiểu nương kia trở thành đệ tử của mình, học được những thứ mình dạy, hiểu được lực lượng mới là điều quan trọng nhất là được.

      Chân mày Khắc Lôi Nhã cau chặt. Thực lực của người này sâu lường được. Chẳng lẽ hôm nay bọn họ phải bỏ mình ở đây?

      Hưu

      lưng Khắc Lôi Nhã mọc ra đôi cánhmàu vàng óng. Nàng bay lên, cầm thanh kiếm lửa trong tay, nhìn Hỏa Hi Dư.

      “Sao? Ngươi cho rằng ngươi thắng được ta sao?” Hỏa Hi Dư nhàng cười, nhìn Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã gì, chỉ huy kiếm xông tới.

      là.” Hỏa Hi Dư than tiếng, bấtđắc dĩ vung tay. kết giới trong suốt vây lấy Khắc Lôi Nhã. Khắc Lôi Nhã huy kiếm chém lên kết giới nhưng chỉ nghe được tiếng vangthanh thúy. Kết giới hề suy suyển chút nào.

      “Ta giải quyết những người này xong đưangười về Tông.” Hỏa Hi Dư chậm rãi bay qua người Khắc Lôi Nhã. Sát cơ xuất trongmắt .

      “Khắc Lôi Nhã, có chuyện gì vậy? Tại sao lại cótiếng nổ?” lúc này, Hắc Long Bản nguyên hình vẫy cánh bay tới. Toàn thân có những vết bỏng lớn , bộ dáng cực kỳ chật vật. ôm mấy người trong lòng. Đó chính là Kiều Sở Tâm, Ngõa Nhĩ Đa và Đông Phong Hầu.

      “Sao vậy? Thiếu chút nữa chết mất xác rồi. Nếu phải là Bản nguyên hình vàothời khắc mấu chốt bảo vệ chúng ta, đến hạt bụi cũng còn.” Ngõa Nhĩ Đa hô to gọi .

      “Các ngươi nên tới đây!” Lý Nguyệt Văn lo lắng, nghiến răng mà ra.

      Hỏa Hi Dư thấy con rồng đen khổng lồ khẽ nhíu mày. ngờ lại có rồng xuất ở đây. Nhưng sao cả.

      “Gì?” Ngõa Nhĩ Đa hiểu, nhưng kịp hỏi tại sao cỗ khí tức điên cuồng xông tới. Khí tức tử vong đến gần trong nháy mắt.

      “Mẹ kiếp!” Ngõa Nhĩ Đa khẽ kêu tiếng, lậptức hành động. Nhưng muốn đọc chú ngữ phải có thời gian. Ngọn lửa màu lam đến rất gần.



      ma thú có hình thù kỳ quái xuất , nuốt gọn ngọn lửa màu lam.

      Mọi người cả kinh. Khi họ nhìn sang phía Đông Phong Hầu thấy hai mắt chăm chú nhìn nên hiểu là triệu hóa dị thú này. Ma thú tiếp tục nuốt lấy ngọn lửa do Hỏa HiDư phát ra.

      Dị thú có thể ăn lửa? Mọi người thấy ma thú cổquái này, đáy mắt lộ ra vui vẻ. Nếu như vậy cơ hội thắng rất lớn.

      Hỏa Hi Dư lộ ra kinh ngạc mà chỉ cười nhạt đầy khinh thường. Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ma thú bị đau kêu to. Tiếp đó nó biến mất.

      “Chuyện gì xảy ra vậy?” Ngõa Nhĩ Đa kêu lên.

      “Tiêu hóa được, về rồi.” Đông PhongHầu trừng tròng mắt, thà . Hiển nhiên chưa từng gặp chuyện như vậy.

      “Dị Hỏa của ta sao Phệ Hỏa thú (thú nuốt lửa) cấp thấp có thể ăn hết được?” Hỏa Hi Dư cười lạnh, tiếp tục ra tay.

      “Khốn kiếp! Dừng tay!” Khắc Lôi Nhã rống giận, huy kiếm bổ kết giới ra nhưng nó vẫn hề sứt mẻ tí nào.

      Hỏa Hi Dư cười lạnh, trong đáy mắt đều là dữ tợn, sát ý nổi lên.

      Hỏa Hi Dư xoay tròn thân thể, tay nhè múa, quát khẽ tiếng: “Toàn Hỏa Vũ!” (cơn lốclửa) người Hỏa Hi Dư phát ra ngọn lửa màu lam cuồng bạo trong nháy mắt. Ngọn lửaxoay tròn quanh người , từ từ tạo thành mộtcơn lốc. Ngọn lửa biến thành gió lốc! Nó lấyHỏa Hi Dư làm trung tâm, ngừng pháttriển.

      “Mọi người hãy cẩn thận.” Sắc mặt Lãnh LăngVân trầm xuống, lui lại bước. tay hắnhình thành tấm lá chắn rất nhanh. lớplại lớp. Sau đó tiếp tục lui lại. Mọi người cũng di chuyển, đứng cùng với Hắc Long Bản. Hắc Long biến thành hình người. Cả người toàn là vết thương, nhìn rất chật vật.Lãnh Lăng Vân nhìn ngọn lửa thành cơn lốcđang tiến gần bằng ánh mắt lo lắng. biếtrằng những tấm lá chắn này căn bản ngănđược công kích của người kia.

      Cơn lốc hóa tất cả thành tro bụi, chỉ để lại mấy tấc đất khô cằn. Những tấm lá chắn Lãnh Lăng Vân bày ra bị phá hủy trong nháy mắt. Khoảngcách lực lượng chỉ là bậc. Nếu bịngọn lửa đáng sợ như thế này chạm đến hậu quả khó tưởng tượng. Thân thể Hắc LongBản cường tráng như thế mà còn bị bỏng huốngchi họ chỉ là con người bình thường. Lãnh LăngVân còn có thể bay lên để né ra, bọn họ khôngthể tránh khỏi cảnh bị đốt cháy. Bạch Đế nắmcái móng vuốt lại, nhìn Khắc Lôi Nhã bịvây trong kết giới đầy lo lắng, kêu lên chiêmchiếp. Viên bi đen lại khoanh hai cái móng vuốt trước ngực, nghẹo đầu nhìn mọi chuyện diễn ra.

      “Bản! Dẫn bọn họ !” Khắc Lôi Nhã rống giận, “Ngươi đồng ý với cầu thứ nhất của ta. tại lập tức thực ! Khôi phục chân thân của ngươi, đem theo bọn họ rời khỏi nơi này. Lập tức!”

      Rống!

      Hắc Long Bản ngửa mặt lên trời, gào to mộttiếng, khôi phục nguyên hình. giơ hai cáimóng vuốt lên ôm hết mọi người, nhét lên lưng mình rồi vỗ cánh bay lên cao. Giờ phút này hắnkhông thèm để ý đến tôn nghiêm của Long tộc, cũng đoái hoài đến lời thề son sắt tuyệt đối cho nhân loại đê tiện cưỡi lên lưng mình nữa.

      “Muốn ? Hừ!” Hỏa Hi Dư hừ lạnh tiếng, nhàng vung ngón tay lên. Cơn lốc màu lam liền bay lên trời, đuổi theo Hắc Long Bản.

      “Khốn kiếp!” Khắc Lôi Nhã nắm tay đến mức các khớp ngón tay trở nên trắng bệch. Nàng thu hồi kiếm, chắp hai tay trước ngực, muốn liều mạng đề cao lực lượng. Tay nàng tách ra, chia thành hai ngọn lửa màu vàng và màu trắng. Sau đó nàng nhanh chóng dung hợp hai ngọn lửa nàyvới nhau.

      “Ngươi làm gì vậy?” Hỏa Hi Dư liếc mắt,nhìn thấy động tác của Khắc Lôi Nhã mặthắn biến sắc. Chuyện Khắc Lôi Nhã muốn làm vô cùng nguy hiểm! Nàng muốn dung hợp hai loại Dị Hỏa, sau đó cho nổ kết giới! gian kết giới lớn, tuyệt đối khiến nàng bị thương.

      Khắc Lôi Nhã lời, nhanh chóngdung hợp ngọn lửa rồi đánh về phía kết giới.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 82: biết điều phải chết! (tiếptheo)



      Kết giới mở ra!

      Ngọn lửa trong tay Khắc Lôi Nhã hung mãnh đánh về phía Hỏa Hi Dư.

      Hỏa Hi Dư hề phòng bị nên đợi đến lúchắn lấy lại được tinh thần tay bị bỏng.

      Khắc Lôi Nhã vỗ cánh bay , mắt lạnh nhìn Hỏa Hi Dư. Trong mắt nàng có chút độ ấm nào.

      “Ngươi biết ta mở ra kết giới nên tính toánxuống tay với ta. Ngươi phải muốn mởkết giới mà là muốn ra tay với ta.” Hỏa Hi Dư bịt chặt vết thương tay, cắn răng nghiến lợi mà . Trong nháy mắt vừa rồi mở kếtgiới. Mà vừa mở ra liền bị bỏng bởi Dị Hỏa của Khắc Lôi Nhã.

      Khắc Lôi Nhã gì, chỉ lạnh lùng nhìn Hỏa Hi Dư.

      Tâm trí Hỏa Hi Dư bị dao động nên cơn lốc lửakia dần dần biến mất.

      biết điều!” Hỏa Hi Dư cảm thấy vết thương đau đớn khác thường. Mặt vặn vẹo,mắng rất ác độc, “Ngươi biết điều nhưvậy phải chết.”

      Khắc Lôi Nhã nắm chặt tay phải, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị, rất lạnh lùng: “ đáng tiếc, ta chết. Người phải chết hôm nay là ngươi.”

      khoác mà biết ngượng!” lời KhắcLôi Nhã chọc giận Hỏa Hi Dư. Sắc mặt hắntrầm xuống, hừ lạnh, tay biến thành trảo. Xung quanh Khắc Lôi Nhã liền xuất tấm lưới bằng lửa màu lam. Hỏa Hi Dư cười lạnh, đáymắt toàn là dữ tợn, biểu tình vặn vẹo, “Xem ngươi làm sao thổi bay nó!”
      Khóe miệng Khắc Lôi Nhã nhếch lên đườngcong quỷ dị, lạnh lùng nhìn Hỏa HI Dư. Hỏa Hi Dư thấy Khắc Lôi Nhã sắp chết đến nơi mà còn trấn định tự nhiên như thế nổi giận.

      “Đồ biết điều! Giờ ngươi có quỳ xuốngcầu xin ta cũng vô dụng! chết !” Hỏa Hi Dưtàn nhẫn khạc ra lời này, nắm chặt nắm tay lại, muốn thu lưới lửa màu lam lại.

      Mắt thấy Khắc Lôi Nhã sắp mất mạng.

      Khắc Lôi Nhã chợt quát với khoảng đầyphẫn nộ: “Ngươi muốn đợi đến lúc nào? Muốnta chết mới xuất sao?”

      Hỏa Hi Dư sửng sốt, tạm dừng động tác tay lại. Nàng chuyện với ai vậy? Nơi nàycòn có người khác sao? Trước mắt hề có gì cả, chỉ có khí mà thôi. Nàng phô trương thanh thế sao?

      “Hừ, ngươi cho rằng như vậy là có thể khiến tamê muội mà bỏ trốn để giữ lại mạng quángây thơ rồi...” lời Hỏa Hi Dư còn chưa xong sắc mặt thay đổi.

      cỗ uy áp vô cùng cường đại đột nhiên xuất nhưng xung quanh hề có bất cứ mộtvật gì cả. Uy áp đáng sợ này khiến ép đến nỗi thể bay được, hai chân bắt đầu run rẩy. Thậm chí muốn lập tức quỳ lạy uy áp này!

      Là ai? Là ai?!

      Hỏa Hi Dư mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vàonụ cười quỷ dị của Khắc Lôi Nhã. Ngay lập tức, Hỏa Hi Dư kinh hãi phát ra thân thể mình hoàn toàn thể nhúc nhích nổi.

      “Ngươi, ngươi làm cái gì...” Hỏa Hi Dư chỉ phunra được mấy chữ cổ họng bị ép chặt,tựa như có bàn tay vô hình bóp chặt. thể phát ra thanh nào nữa. Hỏa Hi Dư mở to mắt nhìn Khắc Lôi Nhã, trong mắttừ từ ra tia máu. Lưới lửa bao vây quanhKhắc Lôi Nhã biến mất ngay lập tức.

      Khắc Lôi Nhã cười lạnh nhìn Hỏa Hi Dư. Nàngdĩ nhiên biết mình phải là đối thủ của Hỏa Hi Dư, cũng biết ai trong số những ngườicòn lại có thể là đối thủ của . Nàng còn biếtnếu nàng dùng cách muốn tự sát để phá kết giới nhất định mở kết giới cho mình. Nàngcòn biết lòng dạ người này hẹp hòi lại hung dữ, nhất định trở mặt giết người. Và nàng cũng biết thần Hắc Ám cứu mình nhưng cứunhững người khác nên vừa rồi nàng ép Hắc Long Bản đưa bọn họ . tại, rốt cuộc thầnHắc Ám ra tay.

      “Ta chưa làm gì cả. Nhưng kế tiếp ta phải làm gì đó.” Khắc Lôi Nhã cười lạnh tiếng, giơ tay lên

      Hưu!

      tay Khắc Lôi Nhã xuất cái giáo bằng lửa màu vàng.

      “Bây giờ đến lượt ta với ngươi: chết !”Khắc Lôi Nhã nở nụ cười rực rỡ sáng lạn. Nàng cầm cái giáo, lấy đà.

      Sắc mặt Hỏa Hi Dư xám như tro. Đáy mắt tràn đầy hoảng sợ và tuyệt vọng, cả người rétlạnh. hoàn toàn hiểu được tại sao tình huống lại trở thành thế này. Rốt cuộc là cái gì khiến hoàn toàn đánh mất khả năng chống cự, trở thành người bình thường?

      “Nhờ phúc của ngươi giết sạch những ngườiđến xem náo nhiệt. Bây giờ ngươi chết cũng ai biết nên có tin tức nào lộ ra.” Khắc Lôi Nhã cười lạnh, dùng hết toàn lực cầm cái giáo dài bằng lửa màu vàng, nhắm vào Hỏa Hi Dư, hung hăng mà ném.

      Cái giáo dài bằng lửa màu vàng gào thét, đâmqua thân thể Hỏa Hi Dư đầy hung dữ. Ánh mắtđầy kinh hãi và tuyệt vọng của Hỏa Hi Dư dừng lại người Khắc Lôi Nhã. Sau đó tan biến.Thân thể Hỏa Hi Dư bị hỏa thiêu cách chậmrãi. Ngọn lửa màu vàng bao lấy , thiêu hắnthành bụi.

      Ngọn lửa chậm rãi biến mất trong bầu trời đêm. Cho đến chết Hỏa Hi Dư vẫn biết đượcrốt cuộc là thứ gì áp chế khiến mất mạng.

      Khắc Lôi Nhã vỗ cánh, đáp xuống đất, ngẩngđầu nhìn bầu trời đêm. Nàng nở nụ cười rực rỡ, phun ra hai chữ rất ràng: “Cám ơn.”

      Hừ! tiếng hừ lạnh như có như vanglên, sau đó xung quanh trở nên yên tĩnh.

      Khắc Lôi Nhã lẳng lặng đứng bên vách núi. Gió núi nhàng thổi. Khắc Lôi Nhã hít hơi sâu, nhắm mắt lại. Phiền muộn và khôngcam lòng điên cuồng dâng lên, che lấp trái timcủa Khắc Lôi Nhã. Đột phá và đột phá nhưngvẫn chịu nổi kích! Cho dù mình trở nên mạnh mẽ có là gì? Ở thế giới này người cường đại quá nhiều. Mà mình chỉ là ngôi sao trong bầu trời sao. Lúc nào mới cóthể chân chính đứng đỉnh cao ở thế giới này? Lúc nào có thể cường đại đến mứckhông ai đánh lại được mình? Lúc nào có thểcường đại đến mức ai có thể thương tổntới người mình quan tâm? Lúc nào mới cóthể cường đại đến mức giải trừ được dấu ấn của thần Hắc Ám?

      Khắc Lôi Nhã hung hăng nắm chặt nắm đấmđến mức các đốt ngón tay trắng bệch.

      Tông, Hồn Đường.

      Ngàn vạn ngọn đèn bằng đồng chiếu sáng đạisảnh rộng rãi. Mỗi ngọn đèn đồng này tượng trưng cho người của Tông. Đâychính là đèn linh hồn của họ. Mỗi người đềukhắc ấn ký của mình ở đây. Khi đèn tắt chính làlúc người đó chết.

      chiếc đèn đồng nhanh chóng tắt . Tên của nó là ba chữ Hỏa Hi Dư.

      đệ tử thủ vệ kinh ngạc khi phát ra dấu hiệu này.

      hay rồi. Đèn linh hồn của trưởng lão Hỏa Hi Dư tắt. Sợ rằng người gặp bất trắc.” đệ tử đầy kinh hoảng.

      “Nhanh bẩm báo Đường chủ Hỏa Đường.” đệ tử khác vội vàng .

      Khi đệ tử Hồn Đường báo tin này cho Đườngchủ Hỏa Đường – lão giả uy nghiêm – Đường chủ Hỏa Đường chỉ than , rồi : “Với tính khí của Hi Dư sớm muộn gì cũng gặp chuyện may. Quả nhiên hôm nay xảy ra chuyện.” Mặc dù vậy nhưng tronglòng Đường chủ vẫn kinh ngạc. Rốt cuộc Hỏa Hi Dư gặp phải người nào mà có năng lực đánhhắn chết? Nhưng dù sao Hỏa Hi Dư cũng là người của Tông, cũng là trưởng lão của Hỏa Đường. Sắc mặt Đường chủ trầm xuống. Nhấtđịnh phải bắt được hung thủ.

      Lúc này Khắc Lôi Nhã đứng hóng gió núi, cảm nhận biến hóa trong cơ thể.

      Sau lưng Khắc Lôi Nhã vang lên tiếng động.Nàng quay đầu lại liền nhìn thấy Hắc Long Bảnđang bay tới. Khuôn mặt những người lưng tràn đầy lo lắng. Khi bọn họ thấy Khắc Lôi Nhã bình an vô đứng bên vách núi mới thở phào nhõm.

      Vết thương của Hắc Long Bản được trị liệu. Chắc hẳn là Lãnh Lăng Vân làm.

      Hắc Long Bản đáp xuống, những người khác chạy thẳng tới chỗ Khắc Lôi Nhã.

      “Khắc Lôi Nhã, sao chứ?”

      “Khắc Lôi Nhã, tên kia đâu rồi?”

      “Khắc Lôi Nhã, ngươi có bị thương ?”

      Từng giọng ân cần nóng lòng khiến choKhắc Lôi Nhã cảm thấy ấm áp. Khắc Lôi Nhãnhẹ nhàng lắc đầu, nở nụ cười: “Ta sao.Người kia ngay cả xương cũng còn.”

      “Ai giết?!” mọi người đồng thanh, hỏi. ai tin là Khắc Lôi Nhã giết vì thực lực của người kia cách Khắc Lôi Nhã rất xa.

      “Kẻ thù của . Người đó đuổi giết . Giết xong liền .” Khắc Lôi Nhã muốnnói chuyện của thần Hắc Ám cho mọi người biết, vì thế nàng bịa chuyện.

      Là như vậy sao? Mọi người nhìn Khắc Lôi Nhã bằng ánh mắt nghi ngờ. Nhưng nếu phảivậy chuyện người kia chết giải thích sao đây? Khắc Lôi Nhã thể giết được .Mà với thái độ vô lý, cậy mạnh của người kia thể rời mình. Chẳng lẽ là hắnbị kẻ thù đuổi giết?

      “Tại sao mọi người còn quay lại?” Khắc Lôi Nhã cau mày nhìn mọi người rồi nhìn HắcLong Bản, hỏi bằng giọng trách cứ.

      yên tâm về ngươi.” Mấy giọng cùngvang lên.

      “Aiz, là.” Mặc dù Khắc Lôi Nhã trách cứ nhưng đáy lòng nàng cảm thấy rất ấm áp. Nàng quay đầu với Hắc Long Bản, “Ngươi hoàn thành chuyện ta giao cho nên nguyện vọng này tính.”

      Khóe miệng Hắc Long Bản co quắp. Lúc nàymà Khắc Lôi Nhã còn rảnh rỗi so đo chuyệnnày.

      Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu nhìn vầng trăng sángtrên bầu trời. xúc động trong lòng nàng vẫncòn kéo dài. Quả nhiên trong thế giới này cao thủ nhiều như mây. Núi cao còn có núi khác cao hơn. Mình còn chưa đủ cường đại.

      ai để ý tới đáy mắt có tia cam lòngkhông dễ dàng phát giác của Tẫn Diêm và LãnhLăng Vân. Lần này gặp phải cường địch, bọn họcảm nhận sâu sắc bé và yếu ớt của mình. Tẫn Diêm cầm chặt chuôi kiếm trong tay. Lầnđầu tiên sâu thẳm trong tâm khẩn cấp muốncó lực lượng.

      “Được rồi. Chúng ta nhanh khỏi đây thôi.”Tạp Mễ Nhĩ nở nụ cười mê người tiêu chuẩn, nhàng .

      Mọi người gật đầu. Quả nơi này thể ở lâu.

      Khắc Lôi Nhã vừa dợm bước trước mắt có bóng đen xẹt qua. Mọi người còn chưa phát chuyện gì viên bi đen nhanh nhưchớp bay đến vai của Khắc Lôi Nhã, há miệngcắn phát lên cái cổ trắng nõn của Khắc Lôi Nhã! Nó hành động nhanh đến mức Bạch Đếkhông kịp ngăn cản!

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 83: Khế ước thay đổi! Ra oai phủ đầu!


      “Chiêm chiếp!” Bạch Đế kêu lên đầy tức giận, nhảy lên vai của Khắc Lôi Nhã.

      Nhưng chậm. Lực lượng bá đạo quen thuộctràn vào thân thể Khắc Lôi Nhã lần nữa.Đây là lực lượng ký kết khế ước vô cùng mạnhmẽ.

      Thân hình Khắc Lôi Nhã lung lay, đứng vững. Tẫn Diêm đứng gần nhất vội vươn tay ra đỡ.

      “Khắc Lôi Nhã!” mọi người kêu lên. làsóng trước chưa dừng sóng sau tới.

      “Tên ta là Hắc Vũ.” giọng liều lĩnh vang lên trong đầu Khắc Lôi Nhã. Nàng hiểu rằng đâylà tên của viên bi đen. ra nó tên là Hắc Vũ!

      Khắc Lôi Nhã choáng váng. Lực lượng bá đạomạnh mẽ xung đột với nhau trong cơ thểnàng. Hình như nó cố gắng xua đuổi liên lạc giữa Khắc Lôi Nhã và Bạch Đế. muốn trở thành chủ nhân của khế ước.

      Hai cỗ lực lượng bá đạo, cường đại bắt đầu tranh đấu trong cơ thể Khắc Lôi Nhã, ai chịu nhường ai. Nhưng lại khiến Khắc Lôi Nhã thống khổ! Hai cỗ lực lượng bá đạo cường đại như nhau cứ như vậy mà tàn phá bừa bãi trong cơ thể Khắc Lôi Nhã. Chúng xua đuổi nhau,muốn thay thế nhau. Nét mặc Khắc Lôi Nhã ngày càng thống khổ. Toàn thân nàng đau nhưmuốn nổ tung.

      “Chuyện gì xảy ra vậy Khắc Lôi Nhã?” mặt Lãnh Lăng Vân biến sắc, lập tức thi triển ma pháp trị liệu nhưng chút tác dụngnào. Sắc mặt Khắc Lôi Nhã ngày càng thống khổ. Từng hạt mồ hôi lạnh to như hạt đậu toát ra trán nàng.

      Sắc mặt Tẫn Diêm cũng thay đổi. đỡ Khắc Lôi Nhã nên cảm nhận ràng được lưng nàng ướt đẫm mồ hôi lạnh!

      “Rốt cuộc là ngươi làm gì?” Lý Nguyệt Văn giận dữ, đưa tay muốn bắt viên bi đen.

      Viên bi đen bay lên, vỗ cánh, kêu “Ôi ôi” hai tiếng, nghiêng đầu nhìn Khắc Lôi Nhã.

      “Chiêm chiếp!” Bạch Đế nhảy lên vai Lý Nguyệt Văn, kêu lên đầy lo lắng. Hình như nó muốn với Lý Nguyệt Văn rằng đừng ra tay với viên bi đen.

      “Hình như nó kêu ngươi đừng ra tay với viên bịđen.” Tạp Mễ Nhĩ nghi ngờ, vuốt cằm, “Chuyệnnày là sao?”

      “Chẳng lẽ là ký kết khế ước?” Tẫn Diêm chợt nhớ ra khi Bạch Đế xuất Khắc Lôi Nhãcũng từng bị như thế này.

      “Cái gì? Ký kết khế ước? người chỉ có thể ký kết khế ước với thú mà thôi!” Lý NguyệtVăn vừa nghe càng trở nên nóng nảy. Nàngđã sớm biết Bạch Đế là thú ký khế ước vớiKhắc Lôi Nhã.

      “Làm sao bây giờ?” Hạ Thiên vừa nghe cũng nóng lòng, “Khắc Lôi Nhã có chết ?”

      “Ngươi lung tung gì vậy? !” Kiều Sở Tâm lập tức quát Hạ Thiên, “Khắc Lôi Nhãnhất định sao.”

      “Bây giờ thể động tới viên bi đen. Chúngta biết động vào nó có gây tổn thương gìcho Khắc Lôi Nhã . Bạch Đế ngăn các ngươi cho ra tay với Khắc Lôi Nhã, chắcnó biết điều gì đó. Các ngươi đừng làm gì hết.Chúng ta rời khỏi đây .” Tẫn Diêm trầm giọngnói xong ôm lấy Khắc Lôi Nhã thống khổ đến sắp bất tỉnh.

      “Đúng, về khách sạn để Khắc Lôi Nhã nghỉngơi.” Lý Nguyệt Văn lấy lại tinh thần, liên tiếp.

      “Còn trở về khách sạn làm gì? Trực tiếp tớinơi muốn thôi. Dù sao hành lý của các ngươicũng đều để trong Chiếc nhẫn gian của Khắc Lôi Nhã còn gì?” Hắc Long Bản quát lên tiếng, khôi phục nguyên hình rồi quát lênđầy khó chịu với mọi người, “Phải để cho nhân loại các ngươi cưỡi lưng ta. Chỉ lần nàythôi. Nhanh lên.”

      “Cám ơn.” Hạ Thiên nhìn khuôn mặt tái nhợtcủa Khắc Lôi Nhã, vui mừng cám ơn Hắc Long Bản.

      “Vì để tránh cho ngươi ói lên lưng ta nên ngươiở đây .” Hắc Long Bản dứt lời chụp lấy HạThiên bằng móng vuốt của mình.

      “A! Đồ con rồng chết tiệt vô giáo dục!” Hạ Thiên la hoản lên nhưng thể thoát khỏimóng vuốt của Hắc Long Bản.

      Mọi người leo lên lưng của Hắc Long Bản xong Hắc Vũ cũng bay lên, đậu vai Tẫn Diêm.Hắc Long Bản giương cánh bay lên trời. Cùng với tiếng thét chói tai của Hạ Thiên, đoàn người cứ như vậy mà xa. Dọc đường , Hạ Thiên hét chói tai ngừng. Sau đó ói khôngngừng. Ở lưng sao nhưng giờlại bị ói rầm rầm ào ào.

      Hắc Long Bản bay rất nhanh. Vì để tránh cho mọi người bị hoảng sợ, Lý Nguyệt Văn chỉ chỗ ngoài đế đô của Lạp Cách Tạp để đápxuống. Cửa thành đóng. Nhưng khi Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ thân phận tiểu đội trưởng của đội thủ thành vẫn mở cửa cho họ. Dù Lý gia có sa sút vẫn là trongtứ đại gia tộc. Tiểu nhân vật như bọn họ thể đắc tội được.

      Sắc mặt Tẫn Diêm càng ngày càng gần. KhắcLôi Nhã hoàn toàn hôn mê trong lòng !Chân mày nhíu chặt cho thấy giờ phút này nàngđang phải thừa nhận thống khổ mà người bình thường nào chịu nổi.

      Đoàn người vội vã đường. Ở phươngĐông có tia nắng mặt trời. Trời sắp sáng rồi.

      Lý Nguyệt Văn và Lý Minh Ngữ dẫn mọi ngườiđến trước tòa nhà rộng rãi cổ kính.

      Trước cửa có hai nam tử canh giữ. Khi bọn họ thấy hai dáng người quen thuộc đáy mắt thoáng qua vui mừng.

      “Đại thiếu gia, nhị tiểu thư, hai người trở lại!Mấy lão già kia ngày nào cũng hỏi chúng ta về hai người.” người nhìn Lý Minh Ngữ đầy vui mừng.

      “Ừ, để sau hãy . Ta xử lý. tại ta cóbằng hữu cần nghỉ ngơi.” Lý Nguyệt Văn nóngnảy phất tay.

      Ánh mắt ngạc nhiên của hai người nhìn đếnKhắc Lôi Nhã được Tẫn Diêm ôm trong lòng. Bằng hữu? Lần đầu tiên nghe được từ này từ miệng nhị tiểu thư! Nhị tiểu thư lạnh nhạt cường địa này có bằng hữu? Những người nàycũng là bằng hữu của nàng sao? Nhiều người như vậy?

      Lý Nguyệt Văn thêm gì nữa, dẫn đầu trước. Những người khác theo sát phía sau.

      Hai người trẻ tuổi đứng chết trân, đưa mắt nhìn bóng lưng của đoàn người biến mất rồi mới thu hồi tầm mắt. Họ nhìn vào mắt nhau và đều thấy được trong đó kinh ngạc và mừng rỡ, còn có cả hy vọng.

      “Ngươi có nghe ? Nhị tiểu thư là bằnghữu của nàng?!”

      “Nghe! Ta còn tưởng mình nghe nhầm. Nhưngđúng là nhị tiểu thư như vậy. Còn nữa, nhìn bộ dạng của tiểu thư hình như rất lo lắng cho thiếu nữ kia.”

      “Ngươi có phát được ? Trong số họcó mấy cao thủ! Họ tới giúp đại thiếu gia và nhịtiểu thư sao?”

      “Hy vọng là như vậy! A! Quên mất hỏichuyến này đại thiếu gia và nhị tiểu thư thu hoạch được gì.”

      “Nhất định là có thu hoạch rất lớn. Mấy lão già kia cả ngày cứ tìm cớ đuổi đại thiếu gia khỏi vịtrí trưởng tộc. Hừ! bọn chỉ biết ăn uống.”

      Khắc Lôi Nhã rất nhanh được đặt giườngrộng rãi ấm áp. Xung quanh nàng đứng đầy người với khuôn mặt lo lắng. Lãnh Lăng Vân ngồi bên giường kiểm tra cho nàng. Ánh mắttràn đầy lo âu và chờ mong của họ nhìn LãnhLăng Vân. Họ hy vọng Lãnh Lăng Vân có thểnói lời khiến họ an tâm.

      “Có hai cỗ lực lượng tranh đấu trong cơthể Khắc Lôi Nhã nên nàng mới thống khổ nhưvậy.” Lãnh Lăng Vân kiểm tra xong cau mày, .

      “Cái gì?!” mọi người kinh hô. Họ hiểu rằng hai cỗ lực lượng tranh đấu này là lực lượng khế ước của hai ma thú kia. người chỉ có thể có ma thú! Thân thể Khắc Lôi Nhã là chiến trường à?

      “Vậy làm sao bây giờ? Bóp chết viên bi đen khốn kiếp kia? Rốt cuộc viên bi đen này là đồchơi gì vậy?” Ngõa Nhĩ Đa gấp gáp, nóng nảy, hỏi đầy bạo ngược. nhìn viên bi đen đứng bên gối Khắc Lôi Nhã bằng cặp mắt ác độc.

      thể. Làm như vậy Khắc Lôi Nhã gặp nguy hiểm.” sắc mặt Lãnh Lăng Vân nặng nề, lắc đầu.

      “Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cóbiện pháp gì sao?” Ngõa Nhĩ Đa tức giận hỏi.

      “Chỉ có thể chờ.” Lãnh Lăng Vân quay đầu nhìn sắc mặt tái nhợt của Khắc Lôi Nhã, đầybất đắc dĩ, “Điều chúng ta có thể làm bây giờ chỉ có thể là chờ đợi. Chờ lực lượng khế ướccủa trong hai ma thú áp bên kia.”

      “Vậy chẳng phải Khắc Lôi Nhã rất nguy hiểm?”Lý Nguyệt Văn gấp gáp hỏi.

      “Chờ . Ta tin Khắc Lôi Nhã sao.”Tạp Mễ Nhĩ rất thản nhiên.

      “Đúng. Khắc Lôi Nhã sao. Nhất địnhtỷ ấy sao!” Kiều Sở Tâm đứng bêngiường, cầm chặt tay Khắc Lôi Nhã, đầykiên định.

      chết…chết rồi… ai…cho ăn.”Giọng ràng của Đông Phong Hầu truyền đến. Vừa dứt lời mấy đạo ánh mắt âmtrầm liền bắn lên người . mờ mịt nhìnnhững người nhìn chằm chằm mình, khônghiểu rốt cuộc mình sai cái gì.

      “Các ngươi nghỉ ngơi . Ta chăm sóc nha đầu này cho.” Lý Nguyệt Văn quay đầu lại với mọi người, rồi tiếp, “Đại ca, huynh dẫn bọnhọ nghỉ ngơi . Muội ở đây canh chừng nhađầu, đợi nàng tỉnh lại. Ta cũng tin nha đầu này dễ chết như vậy.”

      Lý Minh Ngữ muốn gì đó nhưng bắt gặp ánh mắt của Tạp Mễ Nhĩ. Tạp Mễ Nhĩ gật đầu: “Chờở đây cũng phải là cách hay. nghỉ ngơi thôi. Biết đâu ngày mai người này vui vẻmuốn ta pha trà ướp hương cho nàng uống. Hơn nữa, nàng cũng cần được yên tĩnh.”

      Câu sau cùng khiến cho tất cả mọi người rời khỏi gian phòng này để nghỉ ngơi. Chỉ còn Tẫn Diêm vẫn trầm mặc đứng ở cửa.

      “Ngươi nghỉ ngơi . Ngươi ở ngay bên cạnh nên có chuyện gì ngươi có thể tới ngay lập tức.”Lý Minh Ngữ thấy Tẫn Diêm đứng trầm mặcbên cửa nhịn được mà lên tiếng.

      cần. Ta ở đây chờ tiểu thư tỉnh lại.” Tẫn Diêm đáp lại bằng giọng đầy buồn bựcnhưng cũng rất kiên định.

      Lý Minh Ngữ thấy thế cũng chỉ có cách để mặchắn.

      “Đại thiếu gia, đại thiếu gia. Ba vị trưởng lão nghe người trở về liền muốn gặp người. Họ chờ ở đại sảnh.” thị nữ trẻ vội vã tới, đầy lo lắng. Ai cũng biết ba vị trưởng lão kia vẫn như hổ rình mồi với vị trí tộc trưởng. Họ mực tìm cơ hội. Lần này lại có thủ đoạn gì?

      Sắc mặt Lý Minh Ngữ khẽ trầm xuống. Đương nhiên biết mấy lão đầu kia tìm có chuyện gì. Lần này ra ngoài tìm kiếm Thương Lan mất ít tinh lực và tiền tài nhưng cuối cùng lại trắng tay. Lần này sợ là thể ănnói với họ.

      Lý Minh Ngữ nhàn nhạt gật đầu: “Biết rồi. Ngươi lui ra . cho mấy vị trưởng lão ta sẽtới ngay lập tức.”. “Dạ, đại thiếu gia.” Thị nữ lo lắng, đáp lời rồi xoay người rời . Lý Minh Ngữ quay đầu lại nhìn Khắc Lôi Nhã nằm giường và Lý Nguyệt Văn ngồi bên cạnh. thở dài rồi cũng xoay người rời . Lúc này ai biết rằng nàng chống lại hai cỗ lực lượng bá đạo trong cơ thể. Khế ước chủ tớ? là tốt!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :