1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tà vương phúc hắc sủng cuồng phi - Nạp Lan Dạ Anh (60/85) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      51.2

      Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun

      Càng tới gần bãi săn hoàng gia, sắc mặt Dạ Hi lại càng khó coi, chỉ thấy Vân Thanh Phong và đám người Kim Đại che chở Quân Thiên dịch, chạy trốn khắp nơi, tránh né tập kích của địch nhân. Mà quân Mặc Hiên, đơn thương độc mã mình đối chiến mấy trăm hắc y nhân. Dạ Hi thầm kinh hãi: Chẳng lẽ nàng tính sai thế lực của thái tử rồi, trận thế như vậy phải quân Mặc Lâm có thể làm được.

      kịp suy nghĩ nữa, Dạ Hi lôi súng lục ra, tận lực ngắm bắn. Lúc này, người nàng còn nhiều đạn lắm, phải đảm bảo mỗi viên cũng lãng phí. Dạ Hi đứng lưng ngựa, con ngựa xóc nảy kịch liệt làm ảnh hưởng tới độ chính xác của nàng, mà khoảng cách từ chỗ nàng tới chỗ Quân Thiên dịch cũng gần trăm thước, muốn lãng phí dễ hơn làm.

      Nhưng dạ Hi lại làm được, thành công mở ra được máu cho đám người Vân Thanh Phong.

      Nhìn thấy viên đạn bắn vào cơ thể, đám người Kim Đại biết cứu viện đến. Vì vậy, mang theo mọi người dựa theo lộ tuyến của Dạ Hi rút lui.

      Có Dạ Hi trợ giúp, đám người Vân Thanh Phong rất nhanh rút lui khỏi. Thấy có người hỗ trợ, Vân Thanh Phong biết cứu viện đến, nên có quay lại trợ gúp Quân Mặc Hiên, mà lựa chọn hộ tống Quân Thiên Dịch đến khu an toàn.

      Nhưng, Vân Thanh Phong biết, viện binh của bọn họ căn bản chưa tới. Lúc này vẫn chỉ có Quân Mặc Hiên mình đối địch.


      Dạ Hi thấy Quân Thiên Dịch an toàn rời khỏi, liền ra roi thúc ngựa, tiến đến trợ giúp Quân Mặc Hiên.

      Mà lúc này, đỉnh núi cách đó xa, Quân Mặc Dực vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Quân Mặc Hiên, vốn cho là kế hoặc chắc chắn có sai sót nào, lại quên mất thực lực của Quân Mặc Hiên, nghĩ tới chỉ ngốc, hơn nữa còn là Môn chủ Long Môn.

      Vì vậy, liền bắn quả pháo hoa lên trời. Nháy mắt, xung quanh quân Mặc Hiên lại xuất thêm nhiều người áo đen.

      Mắt thấy lại có thêm đám người áo đen, trong mắt Quân Mặc Hiên lóe qua tia ngưng trọng. Dựa theo tiếng bước chân, những người này phải binh lính bình thường, mà vừa có binh lính chặt chẽ vừa có sát thủ huyết tinh. Có hơi giống binh lình trải qua huấn luyện đặc biệt, hơn nữa còn cùng loại binh lính đặc chiến của Long Môn.

      Sau khi phân tích đơn giản, Quân Mặc Hiên thay đổi chiến thuật, mình đối đầu với hơn ngàn người dùng cứng đối cứng tuyệt đối đucợ, phải dùng trí.

      Vì vậy Quân Mặc Hiên chiếm lấy chiến mã của địch nhân, vận nội lực ngưng tụ giữa hai tay, mượn lực cái, chiến mã bị nổ tung ra, nháy mắt đánh bại được phần lớn bọn người áo đen. Tiếp theo, chiến mã thứ hai, thứ ba bị nổ tung, rất nhanh, đám người áo đen ngã xuống hơn nửa.

      Quân Mặc Hiên biết, ngã xuống chỉ là đám tiểu lâu la, cường giả chân chính là phía sau những người này. Mà những người áo đen còn lại cũng nhận thức được cường hãn của Quân Mặc Hiên, bắt đầu thay đồi chiến thuật.

      Khi Dạ Hi chạy tới nơi, vừa vặn thấy Quân MẶc Hiên bị đám người áo đen thay phiên công kích. Hơn nữa, theo tình hình chiến đấu biến hóa thất thường, phương pháp tác chiến của bọn người áo đen cũng khogn6 ngừng biến hóa.

      Truyện được edit bởi Hồng Nhung - *******************

      Cho dù nàng chưa từng đánh trận, cũng biết nhóm người này là binh lính, nhưng phải quân lính của Thiên Thần. Theo thân hình, những người này cũng phải là người của Tề quốc.

      nhịn được, Dạ Hi cưới lạnh, Quân Mặc Hiên là tên ngốc, nhưng lại phái ra đội quân tinh . Hơn nữa còn là quân đội tinh của nước khác, xem ra thế lực mà Quân Mặc Lâm hợp tác cũng hề .

      Nàng rất hiếu kì, nếu Quân Mặc Lâm đoạt vị thành công, cuối cùng vương triều Thiên Thần còn lại bao nhiêu quốc thổ. Tình hình chiến diễn ra càng kịch liệt, kịp ngẫm nghĩ nữa, Dạ Hi nhanh chóng rút ra băng ti, gia nhập chiến đấu bên trong.

      Khi Quân Mặc Hiên nhìn thấy Dạ Hi, trong lòng dâng lên dòng nước ấm, nhưng rất nhanh, trấn định lại, cố ý trầm giọng : ‘Nàng tới làm gì? Còn mau rời khỏi.”

      Nghe vậy, trong lòng Dạ Hi ấm áp, lo lắng cho mình, mình lám sao lo cho được chứ! Sống chết trước mắt, chuyện Quân Mặc Hiên lừa gạt lại có vẻ chẳng quan trọng như vậy.

      “Đừng hòng đuổi ta , ta rồi, người của ta ta bảo vệ đến cùng.” Dạ Hi khí phách . xong, mặc kệ phản ứng của Quân Mặc Hiên, liền tiến vào trạng thái chiến đấu.

      Thấ vậy, Quân Mặc Hiên cũng gì nữa, Dạ Hi , vậy phải bảo vệ tốt nữ nhân của mình, cho dù phải trả giá bằng sinh mệnh. Vì thế, công kích của Quân Mặc Hiên càng thêm mãnh liệt, càng muốn sống.

      Cảm nhận được khác thường của quân Mặc Hiên, băng ti trong tay Dạ Hi nhanh chóng giải quyết xong người xung quanh, bước nhanh tiến lên, nắm cổ áo Quân Mặc Hiên, tức giận quát: “Quân Mặc Hiên chàng muốn sống nữa phải ? Chàng muốn sống, chàng thẳng ra, lão nương tuyệt đối phát bắn chết chàng. Mẹ nó...”

      Dạ Hi đùng đùng chuỗi dài, trong lòng vừa tức lại đau lòng, làm soa có thể, làm sao có thể làm như vậy? Cho rằng liều mạng bảo hộ nàng, nàng cảm kích sao? , nàng .

      Nghe vậy, trong lòng Quân Mặc Hiên cảm động, hiểu tâm tình của Dạ Hi, nhưng biết, tình của nàng mãnh liệt như vậy, cường thế như vậy. Nhưng mà thích.

      “Thực xin lỗi, ta sai rồi.” tay Quân Mặc Hiên giữ ở khuôn mặt nhắn của Dạ Hi, thâm tình . Mà tay kia lại phát ra công kích về phía địch nhân.

      “Nhớ kĩ cho ta, có lần sau, mạng của chàng là của ta, cho phép của ta, ngay cả quyền lợi tự sát chàng cũng có, biết chưa?” Dạ Hi bá đạo như trước , giống như chỉ có như vậy, nàng mới có thể cảm nhận được tồn tại của Quân Mặc Hiên.

      Lời này vừa ra, Quân Mặc Hiên đưa tay ra ôm Dạ Hi vào lòng, cúi người hôn Dạ Hi cái sâu.

      “Cùng nhau giết ra ngoài.” Quân Mặc Hiên nhìn Dạ Hi, ôn nhu .

      “Ừm, cùng nhau.” Dạ Hi dịu dàng phụ họa .

      Hành động của coi thường người khác của hai người hoàn toàn chọc giận bọn hắc y nhân. Đối đầu kẻ địch mạnh, hai người còn có tâm trạng tình chàng ý thiếp, rốt cục bọn họ có bao nhiều cuồng vọng? Là co1 nhiều tới đâu mà để bọn vào trong mắt.

      Nhưng, giây sau, đám người áo đen biết, hai người này hợp tác, rốt cục có bao nhiêu lợi hại.

      Chỉ thấy hai người đứng đưa lưng đối nhau, Dạ Hi ngừng vung băng ti trong tay, đồng thời Quân Mặc Hiên cũng vung cây Hiên Viên kiếm trong tay lên. Hai người giống như xây lên lớp phòng ngự cứng rắn, cho dù địch nhân công kích thế nào cũng phá được.

      Tuy cách nào đánh phá, người áo đen cũng phải kẻ ngốc, biết vây hai người lại, chỉ cần phá vòng vây, bọn họ luôn có thể thời khắc thể hao lực hết. Mà người áo đen chờ đợi chính là khắc này.

      Dù sao cũng phải là quân đội thông thường, Dạ Hi và quân Mặc Hiên vài lần phá vòng vậy, cũng thể thành công thoát . Mỗi lần mắt thấy sắp phá được vòng vây, đám người áo đen lại thay đổi chiến thuật.

      Thấy vậy, Quân [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      51.3

      Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình

      vào trong sơn động, Dạ Hi cẩn thận xem xét chung quanh, phát có nguy hiểm. Lập tức, đỡ Quân Mặc Hiên ngồi xuống, đưa tay bắt mạch cho Quân Mặc Hiên.

      Đột nhiên, sắc mặt Dạ Hi thay đổi, làm sao có thể? Mạch tượng của Quân Mặc Hiên sao lại hỗn loạn như vậy? Làm cho nàng cảm thấy giống như có thứ gì đó muốn xông ra khỏi cơ thể Quân Mặc Hiên.

      Lúc này, Quân Mặc Hiên suy yếu cũng nhận thấy được cơ thể khác thường, chẳng lẽ bởi vì bị thương mà xao dộng trong cơ thể phát tác trước thời hạn?

      Cảm thụ được cơ thể bản thân càng lúc càng khó chịu, trong lòng Quân Mặc Hiên sáng tỏ. Lại nghĩ tới lần trước Quân Mặc Lâm hạ mị dược, sắc mặt quân Mặc Hiên thay đổi.

      Sau lần phát tác trước ở bên hồ, dùng nội lực bức ra ít, mà ngày thường khi phát tác có nội lực bảo vệ, còn có thể chịu đựng được.

      Mà bây giờ, người có thương tích, xao động trong cơ thể lại phát tác, quan trọng nhất là nữ nhân mình lại ở bên cạnh, Quân Mặc Hiên thực hoài nghi, dưới tình huống như thế còn có thể duy trì tỉnh táo, tổn hại Dạ Hi hay .

      Xao động trong cơ thể càng ngày càng mãnh liệt, cả người Quân Mặc Hiên hoảng hốt. Thừa dịp còn chút lí trí, Quân Mặc Hiên khẩn trương lên tiếng: “Hi nhi, nghe lời, cách xa ta chút. Tốt nhất, dùng băng ti của nàng trói ta lại, ta... Ta sắp khống chế nổi rồi.”

      “Vì sao, Quân Mặc Hiên, cho ta biết rốt cuộc chàng bị sao vậy.” Trong mắt Dạ Hi thoáng qua tia hoảng loạn, vội vàng hỏi. Hai tay dò xét khắp người Quân Mặc Hiên, muốn tìm ra nguyên nhân quân Mặc Hiên khác thường.

      Nhưng mà, Dạ Hi biết, động tác của nàng, thể nghi ngờ là hành động trong lúc nước sôi lửa bỏng mà đổ thêm dầu vào lửa. Quả nhiên, tia lí trí cuối cùng của Quân Mặc Hiên cũng sụp đổ, hai mắt đỏ bừng nhìn Dạ Hi.

      Bàn tay nắm chặt lấy bả vai Dạ Hi, dùng sức lôi kéo, vị trí hai người xảy ra thay đổi.

      Thân hình to lớn của Quân Mặc Hiên gắt gao đè nặng Dạ Hi, trong mắt lóe lên loại cướp đọa của dã thú. đợi Dạ Hi kịp phản ứng, lưỡi nóng của Quân Mặc Hiên thăm dì vào trong miệng Dạ Hi.

      có bất kì ôn nhu nào, hoàn toàn là gặm cắn lẫn nhau. quá bao lâu, Dạ Hi cũng cảm giác được mùi máu tươi tràn ngập trong khoang miệng.

      Nhưng, Quân Mặc Hiên lại giống như phát , tiếp tục gặm cắn, hai tay dùng sức chà đạp da thịt trắng như tuyết của Dạ Hi. Nơi bàn tay to qua, đều để lại mảng xanh tím.

      Cảm giác đau đớn kịch liệt làm Dạ Hi nhịn được nhíu mày, dùng sức muốn tránh thoát ôm ấp của Quân Mặc Hiên, nhưng, sức lực của nàng và căn bản tương ứng. Chỉ có thể tùy ý Quân Mặc Hiên lại cắn lại cắn.

      quá bao lâu, cái miệng nhắn mê người của Dạ Hi thể thỏa mãn Quân Mặc Hiên. Vì vậy, Quân Mặc Hiên dời trận địa di chuyển tới phía cổ Dạ Hi, trong lúc đó lại xảy ra trận gặm cắn.

      biết có phải do Quân Mặc Hiên tỉnh táo lại, lực độ ràng nhiều.

      Cảm giác đau đớn biến mất, kèm là cảm giác tốt đẹp vô tận, trong nháy mắt khiến Dạ Hi mê say, trầm luân.

      “Ưm...” Bất giác, tiếng thở gấp trầm thấp tràn ra khỏi miệng Dạ Hi.

      Có lẽ do tiếng rên rỉ như có như này khiến thần chí hỗn độn của quân Mặc Hiên có chút tỉnh táo. Ánh mắt vốn dĩ tan rã từ từ có tiêu cự.

      Khi thấy quần áo Dạ Hi hỗn độn, môi sưng đỏ, người chi chít dấu vết xanh tím, trong lòng Quân Mặc Hiên nổi lên chút cảm giác áy náy. thử nỗ lực hít sâu, muốn vận nội lực để áp chế ham muốn trong cơ thể, nhưng, bản thân bị trọng thương, căn bản thể vận nội công được.

      Thừa dịp mình còn có chút tỉnh táo, Quân Mặc Hiên lại mở miệng : “Hi nhi, mau.”

      “Ta , ta biết, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.” Lần này Dạ Hi khôn khéo hơn, dùng cách hay làm khống chế Quân Mặc Hiên, kiềm chế hành động của Quân Mặc Hiên.

      “Rời khỏi đây được , ta muốn làm thương tổn nàng.” Trong mắt quân Mặc Hiên mang theo ý khẩn cầu.

      “Khốn kiếp, chẳng lẽ để ta rời , với ta mà thương tổn sao. mau, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.” Dạ Hi nắm lấy cổ áo Quân Mặc Hiên, ngang ngược hỏi.

      Quân Mặc Hiên lấy lại được tự do, cố gắng nhịn lại cảm xúc muốn bổ nhào vào Dạ Hi. Khó khăn mở miệng giải thích: “Độc tố của mị dược lần trước còn chưa tan hết, vừa rồi bị thương, thể vận công khống chế. Hơn nữa trong cơ thể ta còn luồng khí nóng. Cho nên, Hi nhi, nghe lời, cách xa ta chút, ta sắp khống chế nổi nữa rồi.”

      Nghe vậy, trong lòng Dạ Hi nổi lên cảm xúc phức tạp, có cảm động, có đau lòng, cũng có tức giận... Cuối củng tất cả đều hóa thành nhu tình.

      “Nếu sau này chàng dám tìm nữ nhân khác, ta cắt Tiểu Mặc Mặc của chàng.” Dạ Hi ngại ngùng . xong, chủ động cởi bỏ hết quần áo của bản thân.

      Biết Dạ Hi muốn làm gì, Quân Mặc Hiên vươn tay muốn ngăn cản động tác của Dạ Hi, khó khăn mở miệng : “Hi nhi, đừng như vậy, lần đầu tiên của cúng ta, ta muốn ở chỗ thế này.”

      Nghe vậy, Dạ Hi tức giận, giận dữ hét: “Quân Mặc Hiên, chàng có phải là nam nhân , nếu là nam nhân mau tới...”

      Lời này vừa ra, rốt cuộc Quân Mặc Hiên nhịn được nữa, nhào về phía Dạ Hi, điên cuồng cắn mút. Dám phải là nam nhân sao, vậy cho nữ nhân đáng chết này biết cái gì là nam nhân chân chính.

      “Hi nhi, đây là do nàng tự chuốc phiền.” Quân Mặc Hiên nghiến răng nghiến lợi . giây sau, dục vọng nhẫn đến cực hạn vọt thẳng lên ót.

      Động tác với Dạ Hi cũng ôn nhu, có lúc Dạ Hi còn hoài nghi, lực đạo này của Quân Mặc Hiên có phải muốn bóp nát nàng hay .

      Cùng lúc đó, Dạ Hi cũng cường hãn cắn cắn Quân Mặc Hiên. Hai người giống như địch nhân của nhau, ai cũng chịu buông tha ai.

      Cảm nhận được Dạ Hi đáp lại, Quân Mặc Hiên càng thêm hưng phấn, bàn tay to xé quần áo cởi nửa chừng của Dạ Hi, sau đó lại cởi của bản thân.

      Nháy mắt, hai người đều trần như nhộng.

      Khi da thịt nóng bỏng của Quân Mặc Hiên dán sát da thịt thoáng mát trắng như tuyết của Dạ Hi, Quân Mặc Hiên chỉ cảm thân máu nghịch lưu. Nhất thời, thiên lôi chạm phải địa hỏa, trong động hai thân hình si mê quấn quýt lấy nhau, làm cho bên trong sơn động tràn ngập tầng bọt khí màu hồng nhạt.

      Đột nhiên, Dạ Hi phát ra tiếng thét chói tai hoa phá trường , mang theo đau đớn tê liệt, khuôn mặt nhắn tái nhợt, hai tay gắt gao nắm chặt bả vai Quân Mặc Hiên.

      (tác giả: phía sau mọi người tự mình tưởng tượng ha, dù sao chuyện này hoàn thành)

      Sau khi xong việc, Quân Mặc Hiên kéo thân thể trọng thương lau sạch người cho Dạ Hi, lấy y phục bọc Dạ Hi lại, mới thúc giục nội lực trị thương cho mình.

      Sau khi trải qua thời gian dài phát tiết, xao động trong cơ thể Quân Mặc Hiên cuối cùng cũng bình ổn, mà độc tố còn sót lại cũng tiêu tan sạch .

      Sau khi Quân Mặc Hiên ngồi tại chỗ chữa thương, Dạ Hi cũng tiến vào mộng đẹp. Khi hai người lại mở mắt ra trôi qua ngày.

      Lần ngủ này, chính là ngày đêm. Lúc hai người ở trong này phong hoa tuyết nguyệt, tình hình bên ngoài thay đổi tới long trời lở đất.

      Sau khi Quân Mặc Hiên và Dạ Hi rơi xuống dốc núi, người của Long Môn và Huyết Sát điên cuồng tìm kiếm. Mà lúc này, thái tử bức vua thoái vị, nhị hoàng tử thầm tập kết thế lực, mà ngay cả Bắc Thần Huyên cũng chen vào chân.

      Có thể giờ phút này Long Môn và Huyết Sát bị bao vậy tứ phía. Vừa muốn tìm người vừa muốn bảo vệ giang sơn cho Quân Mặc Hiên, lại còn phải bảo vệ tốt Quân Thiên Dịch. Cái này cũng chưa tính, thỉnh thoảng lại có đám người lai lịch đánh lén bọn họ.

      Mấy ngày nay, đám người Vân Thanhy Phong có thể là khổ thể tả, mặc dù như vậy, bọn họ vẫn hề từ bỏ.

      Mà tất cả những chuyện này, hai người ở trong sơn động căn bản biết, vẫn ngủ say sưa như trước.

      Sáng sớm, chút nắng ấm chiếu vào trong sơn động, Quân Mặc Hiên mở mắt ra, sau ngày đêm điều tức, nội thương của cũng tốt lên được bảy tám lần rồi.

      “Hi nhi, tỉnh.” người Quân Mặc Hiên mặc cái áo ngoài, trước ngực mờ rộng, nhìn qua lười nhác mà gợi cảm.

      Khi Dạ Hi mở mắt ra nhìn thấy hình ảnh mê người như vậy, nháy mắt, mặt Dạ Hi nổi lên hai luồng ửng hồng. Lại nghĩ tới chuyện xảy ra tối qua, mặt Dạ Hi càng đỏ hơn.

      “Lưu manh...” Dạ Hi gắt giọng, thân thủ kéo chặt y phục người mình. Lúc này, nàng mới phát , quần áo nguyên vẹn của nàng sớm biến thành vải vụn, còn y phục người là của Quân Mặc Hiên.

      Nháy mắt, thẹn thùng bị tức giận thay thế, lập tức túm Quân Mặc Hiên đẩy ngã xuống mặt đất. Mà nàng lại dạng chân đạp lên người Quân Mặc Hiên, vẻ mặt phẫn nộ trừng mắt nhìn Quân Mặc Hiên.

      “Đáng chết, chàng thể nhàng được chút ư, muốn làm chết ta phải ?” Dạ Hi nghiến răng nghiến lợi , làm sao nàng ra ngoài gặp người với bộ dáng này được đây.

      diennndaanllequyyddonnn

      Quân Mặc Hiên xấu hổ, cũng muốn ôn nhu, nhưng quá tha thiết, chuyện đó có thể khống chế được sao? Nhưng lời này Quân Mặc Hiên cũng chỉ dám ở trong lòng mà thôi.

      Song, khi Dạ Hi chuẩn bị làm động tác tiếp theo bên ngoài động truyền tới tiếng leo trèo. Ngay sau đó, hơn mười người lai lịch tiến vào trong động.

      Bọn là do nhị hoàng tử phái tìm kiếm hai người Quân Mặc Hiên, thay vì tìm kiếm, chẳng bằng là đuổi giết. Cầm đầu chính là thủ hạ Lý Nghị hộ vệ đứng đầu của nhị hoàng tử, người này cực kỳ am hiểu cách truy tung.

      Khi Lý Nghị tới sơn động, nhìn tư thế ái muội quấn quýt lấy nhau của Dạ Hi và Quân Mặc Hiên. Nháy mắt, có cảm giác ngổn ngang trong gió.

      Bọn họ ở bên ngoài điên cuồng tìm kiếm ngày đêm, mà hai người này ngược lại, thế mà trốn ở chỗ này làm cái việc kia. Bọn họ có bao nhiêu khát khao, Lý Nghị oán thầm trong lòng.

      Lại nghĩ tới chính bọn , quanh năm suốt tháng ít có cơ hội chạm vào nữ nhân, bây giờ lại nhìn thấy màn này liền nóng nảy giận dữ, oán khí trong lòng biến thành lửa giận, công kích về phía hai người.

      Hai người Dạ Hi và Quân Mặc Hiên cũng ngốc, biết lai giả bất thiện, lập tức tiến vào trạng thái đề phòng. Trong phút chốc, trong sơn động vang lên tiếng đánh nhau, Dạ Hi và Quân Mặc Hiên nhanh chóng xuyên qua đám người.

      Dần dần, người ngã xuống càng ngày càng nhiều, mà chiến trường cũng chuyển từ từ trong sơn động tới cửa động.

      Đột nhiên, Lý Nghị phất phất tay với những người kia, ngay tức khắc, những người này bao bọc vậy quanh hai người Dạ Hi lại, muốn đẩy hai người Dạ Hi vào huyền nhai.

      Nhưng Dạ Hi cảm thấy kì quái, độ cao từ sơn động này tới đáy vực cũng cao, vì sao những người này lại muốn đẩy họ xuống huyền nhai? Muốn cho bọn họ ngã chết sao, nhưng với độ cao này đủ.

      Còn chưa chờ Dạ Hi nghĩ ra nguyên nhân, người của Lý Nghị nháy mắt với nhau, lấy ra độc dược chuẩn bị trước đó ném về phía hai người. Vì né tránh độc dược, hai người Dạ Hi đành phải nhảy vào hố đen.

      Khi bọn họ vào đáy vực mới phát bọn họ trúng kế, những người đó căn bản phải tới giết bọn họ, mà là đưa bọn họ vào đấy vực. Đáy vực này mới là nơi trí mạng chân chính.
      --- --------

      51.4

      Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận

      Đáy vực vô cùng yên tĩnh, chung quanh đều là đá vụn hỗn độn, gió lạnh thổi qua, mang theo tà khí, làm cho người ta cảm thấy lạnh cả sống lưng.

      “Mặc, đây là nơi nào?” Dạ Hi nghi ngờ hỏi, dựa theo khí hậu nơi này, vách núi này phải là rừng rậm mới đúng, làm sao có thể là mảng hoang vắng.

      Quân Mặc Hiên trầm mặc, sắc mặt ngưng trọng nhìn bốn phía hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng: “Đây là tuyệt sát trận.”

      Nghe vậy, sắc mặt Dạ Hi kinh hãi, tuyệt sát trận nàng từng thấy ở trong cổ thư, lúc đó sau khi bị Quân Mặc Dực vây khốn trong trận pháp, nàng nghiên cứu qua.

      Sở dĩ tuyệt sát trận được tán dương là thần chết, vì mỗi người tiến vào tuyệt sát trận chỉ có thể ngừng chém giết, cho đến khi kiệt sức mà chết mới thôi. Mà tuyệt sát trận có năm vây trận là trụ cột, xung quanh vây trận lại bố trí vô số huyễn trận và sát trận, vì vậy muốn phá trận trừ phi phá giải được toàn bộ trận pháp lớn lớn ở đây.

      Nhưng trận pháp đầu tiên có chín chín tám mươi mốt loại biến hóa, mà trận pháp như vậy trong tuyệt sát trận có trăm cái, muốn dựa vào thực lực cá nhân để phá trận, quả nhảm giữa ban ngày.

      “Có phương pháp phá trận ?” Dạ Hi lên tiếng hỏi, hiểu biết của nàng với trận pháp nhiều lắm, cho nên ngoài phương pháp phá tuyệt sát trận vừa rồi, nàng biết phá giải thế nào.

      Song, lúc Quân Mặc Hiên chuẩn bị chuyện tuyệt sát trận lại bắt đầu phát sinh biến hóa. Độ nóng nơi này đột ngột tăng cao, những tảng đá ngổn ngang chung quanh như bị lửa nướng, trở nên đỏ bừng.

      Mà lúc này Dạ Hi và Quân Mặc Hiên đều ướt đẫm mồ hôi. Dạ Hi đoán chừng, nếu cứ tiếp tục tăng cao như vậy, có phải nàng và Quân Mặc Hiên trở thành heo sữa quay hay .

      Lúc này, cách đó xa, viên đá vụn cháy, ngay sau đó phần đá vụn chung quanh đều bốc lửa, có số còn từ từ hòa tan.

      kịp ngẫm nghĩ nữa, Dạ Hi nhanh chóng rút băng ti ra ôm lấy gò núi cách đó xa, rồi kéo Quân Mặc Hiên rời khỏi mặt đất.

      Khi Quân Mặc Hiên và Dạ Hi vừa ra khỏi, mặt đất đột nhiên phát sinh biến hóa, nhiệt độ gia tăng mãnh liệt, tảng đá xung quanh đều bị hòa tan, mặt đất cứng rắn biến thành dòng nham thạch nóng chảy. Điên cuồng lan tràn về phía bốn phương tám hướng.

      Nhìn màn này, Quân Mặc Hiên cũng chấn kinh, trầm mặc nửa ngày, mới chậm rãi lên tiếng: “Tìm mắt trận, chỉ khi tìm được mắt trận chúng ta mới có thể phá trận.”

      “Mắt trận ở đâu?” Trong mắt Dạ Hi lóe qua tia hưng phấn, có biện pháp cần sợ. Nàng tin tưởng chỉ cần nàng và Quân Mặc Hiên cùng cố gắng nhất định tìm được mắt trận. Nhưng, lời kế tiếp của Quân Mặc Hiên, lại làm hi vọng của Dạ Hi tan biến.

      “Mắt trận nằm ở trong năm cái vây trận trụ cột, mỗi khi qua khắc vị trí biến ảo lần. Hơn nữa, theo tốc độ thăng cấp của tuyệt sát trận, vị trí của mắt trận cũng phát sinh biến hóa. Cho nên, muốn tìm được mắt trận, trừ khi vận khí tốt.” Quân Mặc Hiên vẻ mặt ngưng trọng nhìn toàn bộ việc trước mắt.

      Nghe vậy, Dạ Hi chau mày, nhưng mà, khi thấy càng ngày càng nhiều nham thạch phun ra, Dạ Hi cũng bình tĩnh được nữa, lên tiếng mắng: “Đáng chết, tuyệt sát trận này đúng là danh bất hư truyền, ngay cả dòng nham thạch nóng chảy cũng có thể làm ra.”

      Nhìn phạm vi của dòng nham thạch nóng chảy càng lúc càng rộng, nhiệt độ chỗ bọn họ đứng cũng từ từ nóng lên. Vì thế, Quân Mặc Hiên túm lấy băng ti trong tay Dạ Hi, dùng sức móc tới gò núi khá cao phía xa. Vận khinh công, Quân Mặc Hiên mang Dạ Hi tới gò núi đó.

      Mà khi bọn họ tới gò núi , lại phát nhiệt độ ở gò núi này thấp hơn nhiệt độ bình thường. Hai người nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ: phải mắt trận ở chỗ này chứ.

      Trong mắt hai người lóe lên kích động, phân chia nhau cẩn thận tìm kiếm chỗ khả nghi. Đột nhiên, Dạ Hi phát , ở đỉnh gò núi vết lõm xuống có kích cỡ giống như khối cầu.

      Mang theo thái độ thử lần, Dạ Hi đào bùn đất ở chỗ lõm xuống lên. Quả nhiên, tiểu cầu màu xám trắng bắn ra phía trước, trong vài cái nháy mắt, liền biến mất trước mắt hai người.

      Sau khi tiểu cầu được phóng thích, dòng nham thạch nóng chảy điên cuồng gào thét liền ngừng lại, độ nóng bốn phía cũng từ từ hạ xuống. Nhưng, làm cho hai người nghi hoặc là, nhiệt độ hạ xuống dưới độ rồi, mà vẫn còn tiếp tục hạ.

      Đột nhiên, từng trận quỷ kêu vang lên, làm cho người ta sợ hãi.

      Dạ Hi phủi phủi quần áo người, ổn định tinh thần. Đồng thời, Quân Mặc Hiên cũng mang vẻ mặt đề phòng nhìn mọi thứ xung quanh.

      Cùng với từng trận quỷ kêu, xuất vô số nhân hình màu xám trắng, vật thể trong suốt hình dáng thú vật. Mà những vật thể trong suốt ấy lại dùng tốc độ quỷ dị đánh úp về phía Dạ Hi và Quân Mặc Hiên.

      “Mẹ nó, cái quái gì thế này.” Dạ Hi khẽ nguyền rủa tiếng, vung băng ti trong tay, ra sức chém giết.

      May mắn, những vật thể trong suốt này giống tiểu cường đánh chết, chỉ cần độ mạnh yếu vừa đủ, vật thể trong suốt giống như bọt khí bị đánh tan ra, thể ngưng tụ lại được nữa. Nhưng, mỗi lần tiêu diệt hết đám vật thể trong suốt, đám khác lại ùn ùn kéo tới.

      biết đây là nhóm vật thể trong suốt thứ mất tập kích, Dạ Hi và Quân Mặc Hiên hai người vung cánh tay cũng vung tới mệt mỏi, mà vật thể trong suốt lại cứ liên tục xuất .

      Quân Mặc Hiên nhíu mày, trong lòng biết cứ tiếp tục như vậy cũng phải là giải pháp. Đột nhiên, nghĩ đến mắt trận, vừa rồi dòng nham thạch nóng chảy cũng vì mắt trận mà biến mất, như vậy những vật thể trong suốt này cũng nhất định biến mất.

      Vì thế, Quân Mặc Hiên tỉ mỉ đánh giá hết thảy chung quanh, buông tha bất kì chỗ nào. Cùng lúc đó, Dạ Hi cũng quan sát bốn phía.

      Rốt cuộc khi hai người sắp chống đỡ nổi là lúc phát dị thường.

      Xa xa, chỗ rất kín đáo, ở nơi đó tản ra hào quang màu xám trắng, mơ hồ có thể thấy, đám bọt khí màu xám trắng xuất từ đâu. Sau đó lại hình thành đám vật thể trong suốt.

      “Hi, ta đối phó với bọn chúng, nàng diệt thứ kia.” Quân Mặc Hiên lạnh lùng . xong, huy động Hiên Viên kiếm trong tay, nhanh chóng chém giết vật thể trong suốt.

      Mà Dạ Hi, theo chỗ trống, tới chỗ bí mật, quả cầu màu xám núp ở đó, thấy Dạ Hi tới, quả cầu kia còn kiêu ngạo run lẩy bẩy.

      Thấy vậy, khóe miệng Dạ Hi hung hăng run rẩy, thân thủ nhanh chóng tiến lên, muốn bắt lấy quả cầu này. Nhưng, quả cầu này vô cùng giảo hoạt, biết Dạ Hi muốn bắt nó, há có thể chờ ở chỗ đó ngoan ngoãn để nàng bắt.

      Dạ Hi chụp hụt, đứng dậy, hung hăng trừng mắt nhìn quả cầu màu xám trắng ở cách đó xa. Bước nhanh tới, nghĩ muốn bắt quả cầu, nhưng lúc này, dạ Hi lại vồ hụt.

      Sau mấy lần, Dạ Hi cũng bắt được quả cầu, mà lúc này, Quân Mặc Hiên tiêu diệt sạch vật thể trong suốt. Lập tức, gia nhập cùng Dạ Hi, cùng nàng cùng nhau bắt quả cầu màu xám trắng này.

      May mắn, mắt trận lần này của tuyệt sát trận, là tên ham chơi, có chạy thoát ngay, mà cùng hai người Dạ hi chơi trồn tìm. Nếu như quả cầu màu xám này ham chơi, trực tiếp đào tẩu, hai người Dạ [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      51.5
      Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi

      Ngày kế, khi màn đêm buông xuống, Quân Mặc Hiên và Dạ Hi hai người chia ra theo hai đường. Quân Mặc Hiên dẫn người trực tiếp đánh về phía hoàng cung, gây nhiễu loạn lực chú ý của kẻ địch. Còn Dạ Hi lặng lẽ tiến vào hoàng cung cứu người.

      Bởi vì mọi người đều cho rằng Quân Mặc Hiên chết, cho nên đám người thái tử hề có chút phòng bị nào. Khi Quân Mặc Hiên dẫn người đánh vào hoàng cung, thái tử cùng quần thần ở ngự hoa viên thưởng thức mỹ nữ ca múa. Nhưng mà dù sao đây cũng là nội viện hoàng cung, canh phòng nghiêm ngặt, cho dù có phòng bị, cũng yếu kém lắm.

      Trong phút chốc, phía sau thái tử có vô số thị vệ chạy ra, bao bọc vây quanh đám người Quân Mặc Hiên.

      Lần đánh lén này, Quân Mặc Hiên mang theo nhiều người lắm, cũng chỉ có mười mấy người bọn họ mà thôi. Mục đích của chủ yếu là thái tử, về phần những dư nghiệt khác, giao cho Vân Thanh Phong bọn họ là được rồi.

      “Lên cho ta.” Quân Mặc Hiên lạnh lùng quát.

      Vừa dứt lời, những người phía sau phát ra công kích, ngự hoa viên vốn tràn ngập tiếng cười trong chốc trở thành chiến trường. Mà các quan lại thưởng thức cảnh đẹp, sớm trốn.

      Quân Mặc Hiên mặc hắc y, khí phách dạo trong đám người, kiếm nhọn tới đâu lại có sinh mệnh biến mất. Đồng thời, mười người còn lại cũng là cao thủ lấy địch trăm, mà người của thái tử căn bản chưa đủ để bọn họ xem vào mắt.

      Bởi vậy chưa đến khắc, người của thái tử bị tiêu diệt sạch , mà bản thân cũng bị Quân Mặc Hiên bắt.

      Cùng lúc đó, đám người Vân Thanh Phong cũng tiến vào bốn đại môn đông tay nam bắc của hoàng cung, tất cả những người trốn trong hoàng cung đều bị bắt, ngay cả ruồi bọ cũng buông tha.

      Trải qua an bài tỉ mỉ chính xác, Quân Mặc Hiên dễ dàng khống chế hoàng cung, đồng thời phái người khống chế đội quân của Quân Mặc Lâm ở ngoại ô.

      Sau hồi đánh giết, hoàng cung huyên náo ầm ĩ liền yên tĩnh trở lại.

      Cùng lúc đó, trong đêm tối, bóng dáng sắc đỏ như lửa nhanh chóng xuyên qua hoàng cung. thể , Dạ Hi kiêu ngạo, đêm khuya do thám hoàng cung lại mặc màu sắc tiên diễm như vậy, chẳng lẽ nàng sợ bị người khác phát ?

      Mà bây giờ nàng đương nhiên sợ bị người nhận ra, bởi vì nàng khôi phục dung mạo, mà dung mạo của nàng lại rất ít người biết. Kỳ tới giờ phút này, nàng cũng muốn che giấu dung mạo của bản thân nữa, bởi vì điều này cần thiết.

      Hơn nữa, kĩ thuật dấu của Dạ Hi vô cùng tốt, mặc dù ban ngày ban mặc mặc hắc y, nàng cũng có thể tránh thoát tầm mắt của địch nhân. thân đỏ rực này cũng là kiểu này thích nhất, mỗi khi chấp hành nhiệm vụ, các nàng mặc màu sắc đỏ rực, màu sắc này tương tự với màu máu làm cho nàng mạc danh kì diệu hưng phấn.

      Nhưng nàng biết, lúc này đây, chính là chút màu đỏ này dã khiến nàng bị người trong bóng tối phát .

      Sau thời gian nửa chun trà, Dạ Hi sai biệt lắm lật tung cả hoàng cung mấy lần, nhưng vẫn thấy bóng dáng Quân Thiên Dịch. Song, ngay trong lúc này, bóng đen cách đó xa lướt qua, vai khiêng người.

      Bởi vì tốc độ bóng đen quá nhanh, Dạ Hi chỉ có thể nhìn khiêng người mặc y phục màu vàng, đó là màu chuyên dụng cho hoàng đế, vì vậy, Dạ Hi hề suy nghĩ liền theo.

      biết có phải là cố ý hay , bóng đen kia giống như cố tình để Dạ Hi theo. đường truy tung, Dạ Hi bị dẫn tới Hiên vương phủ. biết sao, khi nàng bước vào Hiên vương phủ, cảm giác được có hơi thở nguy hiểm ở gần.

      tới tại sảnh, Dạ Hi phát nhị hoàng tử Quân Mặc Dực lại ngồi trong Hiên vương phủ, nhìn nhưvậy, là đặc biệt chờ nàng.

      “Đến đây.” Quân Mặc Dực đam mạc , tựa như giữa bằng hữu hàn huyên với nhau, trong giọng của cn2 mang theo chút lo lắng.

      “Là người dẫn ta tới đây?” Dạ Hi dè dặt cẩn trọng , nàng có tâm tư cùng Quân Mặc Dực đàm thoại việc nhà. Mà mang vẻ mặt căng thẳng, hoàn toàn tiến vào trạng thái đề phòng.

      “Hi nhi vẫn thông minh như trước, sai, là bổn vương dẫn nàng tới. Vẫn là câu kia, theo bổn vương, tha cho nàng chết.” Quân Mặc Dực tự tin , chút nào cảm thấy lời này có bao nhiêu buồn cười.

      “Ta Quân Mặc Dực người đùa sao?” Cho dù lão nương cùng với con heo cũng tốt hơn theo người. Ta khuyên người, thức thời giao Quân Thiên Dịch ra đây, bằng băng ti của ta cũng khách khí.” Dạ Hi kiêu ngạo , xong còn phối hợp phất phất băng ti trong tay lên.

      Khi băng ti đánh vào ghế dựa cách đó xa, nháy mắt tầng băng mỏng bám vào ghế.

      “Chỉ bằng nàng mà muốn cứu Quân Thiên Dịch, nằm mơ.” Quân Mặc Dực lạnh lùng . xong, vung tay lên, ở phía sau hơn mười người áo đen bay ra.

      “Có phải nằm mơ hay , thử mới biết được...” Dạ Hi kiêu ngạo . Nhưng mà nàng còn chưa xong, ngoài phòng lại xuất thêm đám người áo đen.

      “Bắt nàng, nhớ kĩ phải bắt sống.” Lạnh lùng câu, Quân Mặc Dực cũng quay đầu lại liền rời khỏi.

      Nhận được mệnh lệnh, mọi người công kích về [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      51.6

      Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh

      Có lẽ do Vân Thanh Phong liên tục ngừng lặp lại, hay bởi ba chữ Mặc chết kích thích đại não Dạ Hi. Huyết sát trong mắt rút , con ngươi đỏ rực dần dần biến thành màu đen.

      Lấy lại lí trí, Dạ Hi run run đưa tay dò xét hơi thở của Quân Mặc Hiên, phát có hô hấp, đau xót trong lòng nhận được chút an ủi, chỉ cần có hô hấp, cho dù làm trái ý trời, nàng cũng phải cứu sống Quân Mặc Hiên.

      “Tới đây, trị thương cho Mặc, nếu chết, tất cả các người đều phải chôn cùng.” Dạ Hi nhìn Hoa Hồ Điệp cách đó xa, rét lạnh .

      Nghe vậy, Hoa Hồ Điệp thức thời tiến lên tiếp nhận Quân Mặc Hiên, lập tức trị liệu cho . Kỳ thực tình huống của Quân Mặc Hiên rất xấu, tâm mạch vô cùng yếu ớt, tình huống này căn bản thể cứu được. Nhưng Hoa Hồ Điệp cũng khogn6 dám , sợ xong, Dạ Hi phát điên, bọn họ gặp họa.

      Mà Dạ Hi sau khi thu xếp cho Quân Mặc Hiên, đứng dậy, chậm rãi về hướng đám người quân Mặc Dực. đôi con ngươi đen lại nhiễm lên màu đỏ. Vừa rồi cuồng bạo, khiến dị năng của nàng thức tỉnh, tuy sức mạnh còn hơi yếu, nhưng để đối phó với đám người này dư dả.

      Đám người Quân Mặc Dực nhìn Dạ Hi liều lĩnh như thế, trong lòng dâng lên nỗi sợ. Mỗi bước của Dạ Hi, đều khiến tim bọn họ căng thẳng thêm phần.

      Đột nhiên, trong tay Dạ Hi phát ra hai quả cầu lửa màu đỏ, nhiệt độ hỏa cầu cực cao, ngay cả bọn người Vân Thanh Phong đứng ở phía xa cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng rực này. Càng đừng đám người Quân Mặc Dực.

      Trong lúc nhất thời, mọi người bạo động, nhất là thủ hạ của Quân Mặc Dực, cả đám hoảng sợ nhìn màn này, quá khủng khiếp, thế cho nên cả đám quên cả việc chạy trốn.

      “Tiểu hỏa, thiêu đốt bọn họ cho ta.” Dạ Hi nhìn hai quả cầu lửa trong tay, phân phó . Ngay sau đó, bàn tay bé dùng sức ném , hỏa cầu giống như có mắt tấn công về phía đám người Quân Mặc Dực.

      May mắn võ công Quân Mặc Dực rất cao, né tránh tưng đối nhanh nên mới may mắn trốn thoát, nhưng mà đám hộ vệ phía sau lại may mắn như vậy.

      Chỉ thấy, Quân Mặc Dực vừa rời khỏi, tại chỗ ấy liền dấy lên ngọn lửa lớn hừng hực, bên trong đại hỏa có trăm tên hộ vệ phát ra tiếng kêu thảm thiết. Nhưng kì lạ là ngọn lửa lớn như vậy lại hề lan tràn, chỉ có mảnh đất này bị lửa đốt.

      Theo màu sắc càng ngày càng đỏ của đại hỏa, tiếng kêu của đám người kia dần dần biến mất. Thấy vậy, bàn tay của Dạ Hi vung lên, hỏa cầu lại trở về trong tay nàng, sau đó biến mất thấy.

      Tất cả giống như chưa hề xảy ra chuyện gì, chỉ có điều gần trăm tên hộ vệ ở chỗ này biến mất thấy nữa. hề có mùi thịt người bị nướng, chỉ lưu lại mùi máu tươi nhàn nhạt.

      Khóe miệng Dạ Hi nâng lên chút nụ cười khát máu, xoay người, lạnh lùng nhìn Quân Mặc Dực, liều lĩnh : “Ngươi muốn tự mình kết liễu, hay để bổn vương phi tự mình giải quyết ngươi.”

      Nghe vậy, trong mắt Quân Mặc dực lóe qua tia bén nhọn, ngay cả quân Mặc Hiên còn có thể đánh ngang tay huống chi là người có nội lực như Dạ Hi. Cho dù có dị năng thế nào, Quân Mặc Dực chưa bao giờ sợ người nào.

      Thấy Quân Mặc Dực gì, Dạ Hi tiếp tục : “Tốt lắm, xem ra nhị ca muốn bổn vương phi tự tay kết liễu ngươi.” Vừa dứt lời, Dạ Hi liền rút ra sợi dây đỏ như máu từ trong vòng tay.

      Sợi dây màu đen và băng ti quấn lấy nhau, hợp thành thể. thứ còn lạnh hơn hàn băng gấp mấy lần, thứ còn nóng hơn liệt hỏa mấy phân, đây mới là vũ khí của Dạ Hi – Tiểu Hỏa.

      Tiểu Hỏa đánh lên người của địch nhân, làm cho kẻ đó có cảm giác hai tầng băng và hỏa, khi cảm giác rét lạnh qua lại thấy nóng bỏng như liệt hỏa. Tư vị này dễ chịu chút nào.

      Dạ Hi tay phải điều khiển Tiểu Hỏa, tay trái ngưng tụ hỏa cầu màu đỏ phát ra công kích về phía Quân Mặc Dực.

      Đồng thời, Quân Mặc Dực cũng rút ra binh khí của mình chống đỡ công kích của Dạ Hi, nhưng binh khí bình thường này của Quân Mặc Dực, làm sao có thể so sánh được với Tiểu Hỏa.

      Chỉ thấy, Tiểu Hỏa giống như dây mây cuốn lấy thanh kiếm của Quân Mặc Dực. Dạ Hi dùng sức, nhiệt độ của Tiểu Hỏa đột nhiên tăng lên, rất nhanh, mũi kiếm của Quân Mặc Dực hóa thành tro tàn, chỉ còn lại chuôi kiếm.

      Quân Mặc Hiên thấy vậy nhanh chóng vướt bỏ thanh kiếm, bàn tay vung lên, xuất ra Thiên trảo.

      Khóe miệng Dạ Hi dương lên chút nụ cười khát máu, huy động Tiểu Hảo trong tay, trực tiếp xé rách đại trảo màu trắng, tấn công về phía Quân Mặc Dực.

      Thấy vậy, Quân Mặc Dực lại thôi động nội lực ngưng kết thành mấy cái đại trảo đánh về phía Dạ Hi.

      Cùng lúc đó, Tiểu Hỏa trong tay Dạ Hi phân thành hai, hỏa ti phụ trách đâm phá đại trảo màu trắng đen này, còn băng ti lướt qua đại trảo xám trắng trực tiếp quấn lên người [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      mình đoán con của hai nhân vật chính.wa bạn ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :