1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tà vương mị hậu: Triệu hồi sư xinh đẹp - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài (187/427) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 69. Bé trai theo Tuyết

      Được rồi, nàng cảm thấy nàng nên hỏi.

      Nắm lấy hai con thỏ, liền nướng lên.

      Tiểu Đoàn Tử mở to đôi mắt tròn tròn nhìn chằm chằm vào con thỏ lửa, bất chợt dầu lưỡi phấn nộn thè ra, nước miếng đều chảy ra .

      "Chủ nhân, có thể ăn sao?"

      -_-! Tiểu Đoàn Tử, ngươi theo ta nhóm lửa nướng con thỏ, cũng hỏi dưới trăm lần, thực đói như vậy sao?

      " ra." thanh lạnh lùng vang lên.

      Ngân mâu lạnh lùng, vẫy tay, chủy thủ theo trong tay bay ra.

      "Đinh "

      Chủy thủ đâm vào cây cối bên trong.

      người đằng sau cái cây ngã xuống, mở to con ngươi, hoảng sợ nhìn Tuyết , giống như con thỏ bị kinh hách.

      Tuyết nhìn qua, dĩ nhiên là bé trai mười mười hai tuổi.

      bé trai, lại có bộ dáng hoảng sợ, Tuyết liền có lên tiếng.

      Bé trai nỗ lực đứng lên, cũng có tới gần, lại trốn đằng sau cái cây lớn, bất chợt thăm dò hướng bên này nhìn nhìn.

      Đến khi con thỏ nướng xong, Tuyết liền cho Tiểu Đoàn Tử ăn. Tên kia ăn mau, chỉ sợ con cũng đủ nó ăn.

      Mùi hương toả khắp, Tiểu Đoàn Tử chảy nước miếng, tiếp nhận con thỏ Tuyết đưa, ngụm cắn xuống.

      "Chủ nhân ăn ngon."

      -_-!! phải là nàng ăn ngon, là thỏ nướng ăn ngon, nàng cảm thấy chuyện với Tiểu Đoàn Tử, rất bất lực.

      Bản thân cầm khối thỏ chân, chậm rãi ăn. Tựa hồ với ánh mắt thèm khát đằng sau cái cây kia để ý.

      Bé trai lại thường thường thăm dò , trực tiếp vươn đầu, nhìn chằm chằm con thỏ nướng trong tay Tuyết , bất chợt liếm liếm cái môi tái nhợt.

      "Lại đây." Tuyết cuối cùng cũng đành lòng, bé trai ánh mắt quá mức nóng , đều nhìn chằm chằm con thỏ nướng trong tay nàng.

      Bé trai lạnh run bước ra bước, lại rụt trở về, giống như rất sợ hãi.

      Tuyết đứng lên, tới bên người, đem nướng thỏ nhét vào trong tay của .
      Bé trai kinh ngạc nhìn thỏ nướng trong tay mình, lại nhìn Tuyết , sau đó như lang thôn hổ ăn..

      đem con thỏ nướng cho Tiểu Đoàn Tử, ánh mắt đáng thương lại khát vọng nhìn con thỏ trong tay bé trai.

      Chủ nhân, Tiểu Đoàn Tử còn chưa có ăn no a, Tiểu Đoàn Tử xoay người đáng thương nhìn Tuyết .

      "Còn ăn, nhìn ngươi đều béo lên." Tuyết ôm lấy Tiểu Đoàn Tử, vỗ vỗ nó cái bụng tròn trịa của nó. Nó vóc người như vậy sao sức ăn có thể lớn như vậy chứ.

      "Ta còn muốn ăn, chủ nhân ngược đãi Tiểu Đoàn Tử." Tiểu Đoàn Tử giãy dụa thân mình phản kháng, nó chính là muốn ăn thôi, thịt tốt như vậy, ăn nhiều hơn lớn nhanh hơn nha.

      "Còn ăn, về sau cho ngươi ăn." Tuyết níu chặt Tiểu Đoàn Tử, đứng lên, xoay người bước , có liếc mắt nhìn bé trai kia cái.

      Bé trai ăn như lang hổ, thấy Tuyết rời , vội vàng theo.

      Tuyết mau, liền chạy chậm , nhưng trong tay như trước cầm con thỏ ăn được nửa.

      "Ngươi theo ta làm cái gì." được đoạn, Tuyết ngừng lại. Đối phương bất quá là cái tiểu hài tử, nàng tùy tay cho khối thỏ thịt mà thôi.

      Bé trai nhìn thoáng qua con thỏ nướng trong tay, lạnh run tới gần Tuyết , vươn tay, lôi kéo góc áo của nàng, chỉ chỉ bản thân, ý bảo muốn theo Tuyết .

      "Ngươi biết ?" Tuyết kinh ngạc, vốn tưởng rằng là bé trai sợ người lạ, với nàng, nhưng là tại...

      Bé trai gật gật đầu, sau đó vươn bàn tay bẩn bé...

      "Ngươi muốn theo ta?" Tuyết lại hỏi.

      Bé trai gật đầu, sau đó nhìn bàn tay bẩn bé của mình, tự ti cúi đầu.
      NgoUngElise Tuyen thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 70. Bé trai biết thú ngữ

      "Nhưng là ngươi quá , bên cạnh ta cần người yếu đuối như vậy." Nhìn bộ dáng tự ti của bé trai, Tuyết đành lòng .

      Thời điểm xuất trước mặt nàng, bộ dạng khúm núm, sợ hãi đầy tự ti, làm cho người ta cảm thấy tựa như tiểu hài tử bị vứt bỏ.

      Có thể là đồng bệnh tương liên , cho nên nàng đưa đồ ăn cho .

      Bé trai giơ cánh tay gầy yếu, vỗ vỗ bả vai mình, ý bảo nỗ lực trở nên cường đại.

      " theo ta lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm, chỉ là đói bụng, còn có thể chết.”

      Băng Ngưng năng lực bảo vệ bản thân cho nên mới tạo ra chuyện như vậy. Nàng dù lãnh huyết nhưng cũng phải người vô tình, trơ mắt nhìn người của nàng bị thương.

      Cho nên chính là bên người nàng thể có kẻ yếu.

      Bé trai ánh mắt kiên định nhìn Tuyết .

      "Ngươi sợ nguy hiểm sao?"

      Bé trai kiên định gật đầu, sợ, nhưng là hi vọng nàng có thể nắm tay mình cùng .

      "Vậy cùng nhau thôi, chính là ngươi nếu thể bảo hộ bản thân, như vậy ta buông tha ngươi." Tuyết cầm bàn tay bé trai, tay như vậy, nắm gọn trong lòng bàn tay.

      Bé trai vui sướng gật đầu, hai mắt tỏa sáng nhìn Tuyết .

      "Chủ nhân, chủ nhân, Tiểu Đoàn Tử lại có thêm tiểu đệ ." Tiểu Đoàn Tử vui mừng , nhưng mà ánh mắt của nó lại là nhìn chằm chằm con thỏ nướng trong tay bé trai.

      Thơm quá, thơm quá, Tiểu Đoàn Tử rất muốn ăn a, tiểu đệ, mau lấy thỏ nướng hiếu kính đại ca.

      Bé trai đem thỏ nướng đưa cho Tiểu Đoàn Tử, ôn nhu cười.

      "Tiểu Đoàn Tử."

      Tiểu Đoàn Tử mở ra cái miệng nhắn, muốn cắn, đầu lại truyền đến thanh lạnh như băng.

      Tiểu Đoàn Tử lập tức ủ rũ , hai mắt đẫm lệ rưng rưng, ủy khuất nhìn về phía Tuyết "Chủ nhân, Tiểu Đoàn Tử muốn ăn a."

      Nó muốn ăn thôi, thịt thịt ngon như vậy, nó ăn đủ no nha.

      "Ngươi ăn no sao?" Tuyết hỏi bé trai. Này Tiểu Đoàn Tử đúng là con heo con, chỉ biết ăn thôi.

      Bé trai gật đầu, ý bảo có thể cho Tiểu Đoàn Tử ăn.

      Có bé trai đồng ý, Tiểu Đoàn Tử để ý Tuyết , liền như lang hổ ăn hết nửa con thỏ còn lại.

      Bé trai ôn hòa cười, mặt trời chiều ngả về tây, màn này làm cho cảm thấy vô cùng ấm áp.

      "Ngươi có tên ?" Tuyết nắm tay bé trai, chỉ hy vọng nàng có làm sai.

      Bé trai lắc đầu, bất quá là nhi lạc trong thú sâm mà thôi , như thế nào có tên.

      "Về sau kêu Ngôn Thành được ?"

      Bé trai vui sướng gật đầu, có tên , tốt. Ngôn Thành a, hay.

      lát, Tiểu Đoàn Tử ăn xong nằm sấp ngủ ở trong lòng Tuyết .

      Ngôn Thành lát, nhíu mày, rồi sau đó tiếng động thôi tiếng.

      Tuyết buồn bực, chỉ nghe nghe thấy bầu trời trận kêu to, con phi điểu khổng lồ màu xanh hạ xuống.

      Màu xanh phi điểu dừng ở trước mặt bọn họ, đầu cúi xuống, híp mắt.

      Ngôn Thành vui sướng vươn tay, vuốt ve đầu con phi điểu. Sau đó huyên huyên những lời Tuyết nghe hiểu.

      Màu xanh phi điểu ôn hòa kêu tiếng, cả người nằm thấp xuống.

      Ngôn Thành trèo lên lưng phi điểu, sau đó vươn tay ý bảo Tuyết lên.

      "Ngươi biết thú ngữ?" Ngồi lưng phi điểu, Tuyết hỏi.

      Thần võ đại lục, tọa kỵ thấp nhất đó là mã, trung cấp là thú , mà thú bay cũng là rất ít người dùng làm tọa kỵ. Hơn nữa lại là con phi điểu xanh thuần sắc.




      Chương 71. Rời khỏi thú sâm

      Ngôn Thành gật đầu, vỗ về chim xanh, hé miệng muốn chuyện, lại biết cái gì.

      "Biết."

      Vốn tưởng rằng Ngôn Thành là câm điếc, nghĩ tới chính là biết thú ngữ.
      Tuy rằng biết là chuyện gì xảy ra, nhưng đại khái là sống cùng thú, cho nên biết , chỉ biết thú ngữ.

      "Đông (biết. )" Ngôn Thành cố gắng vài lần, cuối cùng lên tiếng, cho dù trúc trắc, cho dù bất đồng.

      Tuyết thương vuốt ve đầu Ngôn Thành "Về sau chậm rãi dạy cho ngươi."

      "Biết." Ngôn Thành lại thử vài lần tiếng động phát , cuối cùng chính xác đúng.

      Như vậy nhận thức, làm cho vui vẻ. Đây là lần đầu tiên từ lúc chào đời vui vẻ như vậy

      "Oa oa, chủ nhân chúng ta bay nha. Trước kia phụ thân cũng mang ta bay, dọa đến ta."

      Tiểu Đoàn Tử vui sướng từ trong lòng Tuyết ra, cái đầu hưng phấn lộn xộn thò ra, hận thể ra ngoài tự mình ngồi ở lưng chim xanh.

      "Tiểu Đoàn Tử, ngươi sợ lát bị gió quất xuống, ngươi liền ra ngoài." Chim xanh tốc độ rất nhanh, gió sắc bén thổi tới mặt của nàng, có chút đau.

      Cũng may chim xanh tốc độ mặc dù mau, nhưng rất cân bằng, bằng nàng đúng là lo lắng.

      Tiểu Đoàn Tử chỉ phải lại lùi nửa cái đầu về, nó muốn ngã xuống, nó còn muốn ăn thịt thịt.

      "Chim xanh, hạ xuống , ta muốn làm vài thứ." Tuyết nhàng vỗ vỗ lưng chim xanh.

      Chim xanh biết tiếng người, liền hạ xuống.

      Tuyết nhớ tới bản thân đồng nào, nàng tại cần tiền, cần xây dựng thế lực của riêng nàng, nàng mới có thể chống lại Xà gia.

      Bằng , nàng lẻ loi mình, muốn giết Xà Ngọc Kỷ, Xà Kiến Hoa, Xà gia bỏ qua của nàng.

      tại nàng vội hồi đế đô. Thứ nhất, tuy rằng cắn nuốt thú hạch, nhưng còn chưa có hoàn toàn hấp thu. Thứ hai, khối thân thể này còn quá yếu. Thứ ba, nàng có chỗ dựa vững chắc.

      Nàng có thể nuốt vào cự mãng thú hạch, có thể thu phục Nghịch Mãng, bất quá là may mắn. Nghịch Mãng chính là nghịch thiên muốn hóa rồng , chịu thiên lôi khảo nghiệm, Mà bản thân thời điểm chọc giận nó, lại là lúc nó trải qua khảo nghiệm, nuốt vào thú hạch, làm cho nó hóa rồng thất bại.

      Nó muốn sống sót, đó là cùng bản thân ký khế ước, trở thành ma thú của nàng, bằng kết cục đó là thần hình câu diệt.

      Cho nên , thu phục Nghịch Mãng, là nàng lần này may mắn.

      con chim xanh cực lớn, tinh linh trắng muốt bé bằng bàn tay, bé trai gầy mặc quần áo da thú, bên người thân huyết sắc hồng y nữ tử. tổ hợp quái dị. Dưới ánh mặt trời, kéo cái bóng dài, nhưng lại mang theo ấm áp.

      Chim xanh đối với Ngôn Thành kêu tiếng, sau đó cất cánh rời .

      Vào thành, Tuyết liền đem đồ đáng giá người mang cầm. Mua cho Ngôn Thành và bản thân ít quần áo.

      Mặc vào thân quần áo màu tím, Tuyết khỏi nhíu mày, trong lòng nàng ngoài màu đỏ thích những màu khác. Nhưng vì tránh cho người khác chú ý, nên phải mặc vào .

      Chuyện nàng biến mất, Bắc Huyền Thanh cùng Xà gia vô luận thế nào, đều phái người tìm kiếm , mà thân hồng y cùng ngân mâu đó là đặc điểm nhận biết nhất của nàng.

      Bởi vậy chỉ cần hơi chút che lấp, để cho người khác nhận ra nàng tốt rồi.

      Nếu là tại trở về đế đô, nàng rất khó thành lập được thế lực cho bản thân.

      "Oa oa, chủ nhân chúng ta có phải phải lại có thể ăn thịt thịt ." Thời điểm đến khách điếm, trời tối đen.

      Tiểu Đoàn Tử lại tâm tâm niệm niệm muốn ăn thịt, có biện pháp, nó chính là rất dễ dàng đói.
      NgoUng thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 72. Hắc y nhân tới thăm

      -_-! Tiểu Đoàn Tử, ngươi có thể hay suốt ngày nghĩ đến ăn, ngươi làm cho chủ nhân là ta a, cảm thấy đặc biệt mất mặt.

      hiểu nó là tinh linh kiểu gì, cả ngày trừ bỏ ăn chính là ngủ, điểm năng lực đều có, xem ra Tiểu Đoàn Tử chỉ có thể làm sủng vật của nàng, thể tác chiến .

      Nàng cũng tuyệt đối dám đem hi vọng đặt ở người Tiểu Đoàn Tử, trừ phi nàng thua.

      "Ăn." Ngôn Thành vuốt bản thân bụng, gian nan theo Tiểu Đoàn Tử học chuyện.

      "Đói bụng? Ta gọi tiểu nhị đưa chút đồ ăn lên." Tuyết thấy Ngôn Thành như vậy, đứa này thông minh, học rất nhanh.

      Tiểu Đoàn Tử đáng thương hề hề nhìn về phía Tuyết , tiếng khóc lên án, "Chủ nhân, quá bất công, ngươi thương Tiểu Đoàn Tử."

      " Nếu ngươi ngoan ngoãn như Ngôn Thành, đòi ăn như Ngôn Thành, ta cũng bất công với ngươi." Tuyết ôm lấy Tiểu Đoàn Tử trắng bạch như nhung lộ ra hồng nhạt lỗ tai.

      Thế nào mỗi ngày ăn nhiều như vậy cũng thấy trướng bụng, bụng nó là đáy sao?

      Ăn cơm xong xuôi, có thể là mệt mỏi, cũng có lẽ là Ngôn Thành cảm thấy an tâm, liền sớm nghỉ ngơi, về phần Tiểu Đoàn Tử...

      Tuyết khỏi đau đầu, tuyệt đối là trư chuyển thế , có thể ăn cũng có năng lực ngủ, ngẫu nhiên còn ngu ngốc, trọng yếu nhất là ở thời khắc mấu chốt điệu vòng cổ (Cái này mình cũng hiểu lắm! ^^)

      Xếp bằng ngồi xuống, tại nàng có thể mơ hồ hấp thu linh khí, đem ngưng tụ thành linh lực, tu luyện bản thân.

      Ngày ấy nụ hoa Thanh Liên nở rộ, cũng bị hắc hỏa của Nghịch Mãng đốt chát, giờ phút này nhưng là dính vào chút hắc khí.

      Chỉ cần nàng lại t tu luyện, Thanh Liên liền có thể nở rộ, nàng kiếp trước có đem Thanh Liên tu luyện đến hồng liên, kiếp này nàng nhất định phải tu luyện thành công.

      Nhưng mà vừa muốn chuyên tâm hấp thu linh khí tu luyện, khí xung quanh bắt đầu chuyển động, nháy mắt mở hai mắt, ngay cả Ngôn Thành ngủ cũng bừng tỉnh.

      "Ngươi là ai?" Tuyết phòng bị hỏi, tùy thời chuẩn bị công kích.

      Trước mắt đột nhiên xuất vị hắc y nam tử, mang mặt nạ màu bạc, ánh mắt nóng rực nhìn Tuyết .

      Tuyết khoẻ nhíu mày, nàng chán ghét ánh mắt như vậy.

      " Nhi, chúng ta rất nhanh gặp lại , hôm nay là trước hết đến tiếp đón ngươi." Hắc y nam tử xong, liền lại biến mất ở trung.

      "Tuyết , ngươi, ta, . Ba người trò chơi truy đuổi chính thức bắt đầu.”

      khí bên trong giống như còn thanh dễ nghe của hắc y nam tử.

      Nhưng mà điều này làm Tuyết thoải mái, biết vì sao, chỉ khi nhìn đến cái bóng dáng kia, nàng còn có chút run run, có chút sợ hãi, là đến từ linh hồn run run, còn có cừu hận.

      Đây là như thế nào, bất quá là người xa lạ mà thôi, chính là người kia là ai, vì sao đột nhiên nửa đêm xuất trước mặt nàng, câu đâu.

      Còn chưa tỉnh ngộ lại, Tuyết liền cảm thấy chóp mũi thơm ngát, hai mắt vừa bừng sáng, té mặt đất.

      "Dạ, từ giờ trở , bổn hoàng cùng ly hoàng còn có nàng trò chơi chính thức bắt đầu. Nàng bị thương hay quan trọng, nhưng bổn hoàng muốn giữ lại mạng của nàng. Ngươi biết làm như thế nào?"

      Ngoài cửa sổ bầu trời đêm phía , thanh lạnh như băng kia, so kia trời đông giá rét ba ngày còn muốn lạnh hơn vài phần.

      "Là, thỉnh hoàng thượng yên tâm, cũng thỉnh hoàng thượng bảo vệ tốt bản thân." Dạ cung kính . là cái bóng của hoàng thượng, cho nên hoàng thượng muốn làm cái gì, đều làm.

      Nhan Mộ hướng tới bầu trời đêm, cười lạnh tiếng, Ly Thiên Dạ, Âu Nhan Mộ cùng với Tuyết , chúng ta ba người lại lần nữa bắt đầu, quên mất ngàn năm trước hết thảy.

      Nhi, ngàn năm trước thể làm ngươi ta, như vậy kiếp này ngươi trừ bỏ ta, liền có lựa chọn nào khác.
      NgoUngElise Tuyen thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 73. Nếu giao người, ta đốt thanh lâu của ngươi.

      Hắc y nam tử biến mất ở bầu trời đêm, Dạ thở dài tiếng,qua cửa sổ nhìn nữ tử hôn mê ở bên trong phòng kia.

      Hoàng thượng lại định làm gì a, cái nữ tử mà thôi

      Từ từ tỉnh lại, lại có cảm giác tay chân của mình bị trói sau lưng .

      Tuyết nhíu mày, đáng chết, nàng nhớ được nhìn thấy hắc y nam tử, với nàng câu khiến nàng hiểu gì rồi biến mất. Sau đó chóp mũi ngửi thấy cỗ thơm ngát, liền hôn mê.

      Nhìn thoáng qua, Tiểu Đoàn Tử có ở trong lòng, mà Ngôn Thành cũng thấy.

      Tuyết muốn dùng linh lực thoát khỏi dây thừng, đáng tiếc, hiểu ai cho nàng ăn cái gì, vì sao đan điền trống rỗng , điểm linh lực đều có.

      Người buộc dây thừng này, cũng là nhân tài, nàng nỗ lực thử vài lần, thế nhưng thoát được.

      Thấy thể thoát được, Tuyết bình tĩnh lại. Nghe bên ngoài có tiếng vang, nàng tai mắt thông minh, nghe thanh bên ngoài, khỏi nhíu mày.

      Ai đáng chết thế nhưng a, nếu như nàng biết là ai, nàng nhất định lọt da người đó, mang phơi nắng rồi lại mang ngâm.

      Có thể là đoán được thời điểm nàng tỉnh , bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, lập tức mở cửa tiến vào.

      "Ai nha, các ngươi đây là làm gì nha, mau cởi dây thừng cho tiểu mỹ nhân cho ta.”

      Tuyết ngẩng đầu, là thiếu nữ mặt mũi thanh tú ước chừng hai mươi tuổi.
      Nhưng trang điểm lại đậm, sắc mặt trắng bệch như cương thi, mắt môi đánh đập sắc xanh đỏ, lông mày đánh đen sì giống như lông mày đàn ông, còn có kia thân màu sắc rực rỡ quần áo.

      Tuyết tự chủ da mặt run lẩy bẩy. Nữ nhân này rốt cuộc ở thanh lâu làm cái gì, khẳng định tiếp khách , bằng khách nhân đều bị nàng dọa chạy.

      Dây thừng cởi bỏ, Tuyết đứng lên, lạnh giọng , "Sủng vật của ta cùng người của ta đâu."

      "Ai nha, tiểu mỹ nhân, đừng lạnh mặt, ngươi tại nhưng là ở Túy Mông Tiên của ta. Đồ của ngươi, tam tỷ tự nhiên thay ngươi bảo quản ."

      Nữ nhân tự xưng tam tỷ, trước mặt Tuyết quăng xuống tay khăn , che miệng đối nàng nháy mắt phóng điện.

      Nhìn đôi mày rậm, mắt , mặt trắng bệch như cương thi hơn nữa ánh mắt 'quyến rũ '. Tuyết chỉ cảm thấy dạ dày trận quay cuồng, ghê tởm chết nàng.

      "Giao ra đây." Thanh như trước lạnh như băng.

      "Tiểu mỹ nhân, ngươi tại là người của tam tỷ, ta mua ngươi với giá tiền cao a, chẳng lẽ ngươi nghĩ có thể đem người của ngươi được sao ?"

      Tam tỷ là người từng trải qua đời, so với Tuyết còn muốn mãnh liệt hơn.
      Người lãnh huyết, hung tàn, nàng phải là chưa từng thấy qua, tự nhiên là e ngại .

      "Nếu giao người, ta đốt thanh lâu của ngươi." Thanh như trước lạnh lùng có thể đem người ta đông lạnh thành khối băng. Ít nhất khiến cho hai gã bảo tiêu run lẩy bẩy

      "Ta chính là muốn nhìn chút, ngươi làm thế nào thiêu Túy Mộng Tiên của ta. Phải biết rằng, ngươi tại chính là người bình thường." Tam tỷ ngồi xuống, bắt chéo chân, uống trà, khinh thường nhìn Tuyết .

      Nàng ở Túy Mộng Tiên lăn lộn nhiều năm như vậy, người nào chưa thấy qua, đặc biệt nữ nhân. Bất quá trước mắt tiểu mỹ nhân này, chậc chậc, khiến nàng rất có hứng thú.

      Chính suy nghĩ , muốn thu vào 'hậu cung' của nàng a.

      Tuyết mắt lạnh liếc nàng chút, giao, như vậy chính nàng ra ngoài tìm, nhất định có thể tìm được.

      Hai tên bảo tiêu giơ bàn tay to ý định ngăn Tuyết lại "Tam tỷ còn chưa có lên tiếng."





      Chương 74. Đàm phán ở thanh lâu

      "Tránh ra." Đơn giản hai chữ, lại bá đạo như lưỡi dao nhọn, hung hăng đâm vào đánh lòng.

      Thân mình run lên, nhưng mặt vẫn đổi sắc chống đỡ nàng.

      "Tiểu mỹ nhân, đồng ý của ta, bọn họ nhường đường ." Tam tỷ uống đủ trà, im lặng .

      Lại là cái loại trường hợp này , người bán tiểu mỹ nhân, có lẽ là muốn giáo huấn nàng , lại đưa đến chỗ nàng, làm hại nàng cho rằng bản thân làm ra cái tội ác tày trời.

      "Bao nhiêu bạc?" Tuyết lạnh giọng hỏi, quả , tại nàng có linh lực, giống như bị dược vật khắc chế , mà Thanh Liên còn chữa trị bên trong, căn bản là có cách nào khác hấp thu dược vật.

      người nàng ngay cả chủy thủ đều bị thu, mà trước mắt hai người, đều là trung ngân vũ chiến sĩ. Nàng khẳng định bị khắc chế linh lực, bởi vì nàng tại thân thể hư .

      "Tiểu mỹ nhân, tam tỷ ta nhưng là dùng mười vạn hai mua ngươi, ngươi có nhiều bạc như vậy chuộc bản thân? Hay là gia đình ngươi có nhiều ngân lượng?"

      Hai mặt nhìn nhauau, mười vạn hai? Này tiểu mỹ nhân ràng chính là do người của gia mang đến , có mất phân tiền nào .

      khỏi nuốt nước miếng, bọn họ nhìn tam tỷ. Tam tỷ cho tới bây giờ là dối cần viết nháp, còn hề đỏ mặt, trở thành thói quen rồi.

      Tuyết hơi chút nhíu mày, này ràng chính là dối. Kể cả tú bà có ngốc chăng nữa cũng bỏ ra nhiều bạc như vậy để mua người.

      "Hai mươi vạn, để ta , ba ngày sau mang cho ngươi." Tuyết lạnh giọng , hai mươi vạn, nàng chỉ cần chỗ lính đánh thuê tiếp nhận vài cái nhiệm vụ, kiếm tiền cho chính nàng.

      Đương nhiên, chờ linh lực của nàng khôi phục, trước hết nàng đem này cái gì túy mộng tiên đốt trụi.

      "Ô ôi, tiểu mỹ nhân, mua vào giá trị con người mười vạn, nhưng là giá trị con người của tiểu mỹ nhân, muốn kiếm là chắc chắn vượt quá hai mươi vạn ."

      Tam tỷ chỉ cảm thấy mặt mình khóe miệng có chút co rút, khăn tay thơm ngào ngạt làm nàng có chút chịu nổi.

      Được rồi, được rồi, ai bảo nàng mê đâu, ai bảo nàng là người tốt đâu.

      "Đừng được tấc lại muốn tiến thước, phải biết rằng ta thể dùng linh lực chỉ trong vòng vài canh giờ." Giờ phút này nàng liền hận thể đem nơi này đốt trụi.

      Nàng Tuyết thế nhưng bị người làm hôn mê mang tới kỹ viện . Đáng chết, nhất định là hắc y nam tử kia giở trò quỷ, cái gì bọn họ trò chơi bắt đầu, thế nhưng là như vậy bắt đầu.

      Tam tỷ níu chặt khăn, suy nghĩ sâu xa lát, làm bất đắc dĩ "Được rồi, như vậy, ta đây trước lấy bạch nhung nhung tiểu sủng vật khai vị."

      Ngô, nàng đúng là luyến tiếc nha, kia đoàn bạch nhung nhung Tiểu Đoàn Tử, đáng nga, tiểu mỹ nhân lạnh như băng này cũng có gì thú vị chơi.

      "Tùy tiện." Tuyết ràng trả lời, chỉ cần cái này hạ khẩu.

      "Ngô, cái kia bé trai xem bộ dạng sai, vậy để nó hầu hạ ta . lâu đụng tới tiểu nhân nhi phấn nộn như vậy , buổi tối để cho tam tỷ chiêm nghiệm chút."

      Tam tỷ giống như lầm bầm lầu bầu loại, ai nha, này tiểu mĩ nhân thế nào lạnh như thế, ngay cả sủng vật cũng bị ăn, còn vẫn có thể lạnh nhạt như vậy.

      Bất quá là , dĩ vãng những người đó, đến thời khắc nguy hiểm, ngay cả bản thân đều xong, còn quản cái gì tiểu sủng vật a.

      Chính là vốn cho rằng tiểu mỹ nhân có điểm đặc biệt, chẳng lẽ nàng nhìn lầm người ? Này tiểu mỹ nhân cũng bất quá là người lãnh huyết vô tình ích kỷ lại đáng sợ?
      NgoUng thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 75. Vậy dùng

      Tuyết quái dị nhìn thoáng qua tam tỷ, Ngôn Thành mới mười mười hai tuổi, vậy mà nàng muốn tàn phá?

      "Phải biết rằng, thứ nhất, ngươi tại ra được, thứ hai, ngươi nếu phản kháng, tiểu sủng vật kia của người thành đồ nhắm, còn bé trai coi như tiểu quan , thế nào?"

      Tam tỷ thấy Tuyết do dự , tâm tình rất tốt , ha ha, lần này phải là quá lãnh huyết vô tình.

      Kết quả là ai, đem như vậy cái tiểu mĩ nhân đưa đến phòng nàng , vẫn là trói lại , điểm đều biết thương hương tiếc ngọc.

      "Vậy dùng ." Tuyết lạnh như băng .

      Tam tỷ ngẩn người, như vậy cũng xong, xem ra nàng lại nhìn lầm rồi, chỉ phải thở dài tiếng.

      Nàng khó gặp nhất chính là người vô tình vô nghĩa.

      " như vậy, tam tỷ liền khách khí . Hai người các ngươi hảo hảo dạy dỗ phen, buổi tối liền đưa ra."

      Tuyết buồn bực nhìn tam tỷ, biểu cảm của nàng như thế nào lại thất vọng như vậy..

      "Vâng." Hai tên bưu hãn cung kính .

      "Tiểu mỹ nhân , ngươi lo lắng chút sao?" Tam tỷ thời điểm đến cửa, quay đầu hỏi lại Tuyết .

      "Ta muốn biết ai đem ta bán đến nơi đây ." Tuyết thờ ơ, chính là cân nhắc, có thể hay đánh hai cái trung cấp ngân vũ chiến sĩ này.

      Còn có trong cơ thể dược hiệu khắc chế linh lự là kéo dài bao lâu.

      "Ta cũng biết, chúng ta cho tới bây giờ chỉ tiếp nhận, hỏi qua nơi đưa đến." Tam tỷ nhún vai, ngươi bị nhân gia ném vào, xu cũng cần .

      Này có phải hay là gia hận nàng, cho nên đem nàng ném vào thanh lâu, nhưng lại có chút đúng. tiểu mỹ nhân như vậy, lại ý muốn chạm vào nàng sao?

      Nếu là kẻ thù, chẳng lẽ có ý nghĩ muốn nàng bị hủy dung sao?

      Nữ nhân tối kị nhất chính là bị hủy dung nha .

      "Ngươi là tú bà nơi này?" Tuyết hỏi, tam tỷ này vì sao lại hóa trang thành như vậy a? Vì bảo hộ bản thân sao?

      "Tiểu mỹ nhân, đừng khó như vậy nghe, cái gì tú bà mới tú bà , người bình thường đều bảo ta tiếng tam tỷ, nếu chính là kêu lão bản nương."

      Tam tỷ thích cái tên tú bà, tới nơi này khách nhân, vô luận là ai, đều là kêu nàng tiếng tam tỷ .

      "Tam tỷ , như ngươi cho ta biết là ai đem ta đến nơi này, ta tiếp nhận chuyện của ngươi, cũng so đo với ngươi " Tuyết lạnh lùng .

      Thanh Liên hấp thu độc tố, mà tại nàng cần phải làm là để Thanh Liên hấp thu dược áp chế linh lực kia.

      Nhưng bởi vì Thanh Liên bị tổn thương, cần chữa trị, cho nên Thanh Liên đối với nàng tác dụng lớn.

      "Tiểu nương, của ngươi khẩu khí nhưng là rất lớn a, tại ngươi tay trói gà chặt, lấy cái gì theo ta đấu." Tam tỷ lại quay lại, cười nhạo nhìn Tuyết .

      Tuyết nhìn thoáng qua hai gã đằng sau tam tỷ, sau đó nhìn bên tam tỷ, nghĩ rằng có thể hay nháy mắt giải quyết này hai người, sau đó kiềm kẹp tam tỷ, mà rời .

      thầm ngưng tụ linh lực, đáng chết, vẫn là thể.

      "Vô dụng , ngươi ngưng tụ xong linh lực, huống chi ngươi dùng được võ đạo cũng thể dùng ma pháp , mà Túy Mộng Tiên cao thấp nhưng là có rất nhiều đả thủ, minh ám , ngươi có thể đánh hai người này, còn những người sau sao?"

      Tam tỷ chậm rì rì , nàng nếu có điểm năng lực, nữ hài tử thế nào ở nơi thanh lêu người xà hỗn loạn, lại còn là thanh lâu thứ nhất.

      "Vậy ngươi lại tin hay , ta trong vòng mười chiêu , đánh bại hai người này của ngươi?" Tuyết khóe mắt nhất câu, như có như cười, hồn xiêu phách lạc, nhưng lại lãnh lẽo làm cho người ta run lên.

      Hai người đằng sau sửng sốt, lập tức khinh thường nhìn Tuyết .



      Chương 76. Đánh cuộc
      Editor: NgocLee

      Tam tỷ nghe xong Tuyết , cười ha ha đứng lên "Mười chiêu? Tiểu mĩ nhân, ngươi nên xem lại bản thân mình , vẫn là khinh thường người của ta?"

      "Nếu ta có thể đánh bại hai người họ, liền thả chúng ta ?" Tuyết nhíu mày hỏi.

      "Kia nếu thể đánh bại, ngươi đều nghe theo ta ?"

      phải là nàng tam tỷ khinh thường tiểu mĩ nhân này. Mà là điểm linh lực đều có, có tu luyện ma pháp, võ đạo nữ hài tử này làm sao có thể đánh hai cái trung cấp ngân vũ chiến sĩ.

      "Hảo, bất quá ta muốn biết diện mạo người nọ." Tuyết ngân mâu chợt lóe, thanh lạnh lùng .

      Liền tính tam tỷ biết người là ai, như vậy cũng phải biết diện mạo người nọ .

      Tam tỷ suy nghĩ chút, dù sao nàng cũng đánh lại, liền theo ý nàng
      "Hảo."

      "Buổi tối vũ đài đấu võ. Bây giờ hai người các ngươi đưa đến cho nàng ít điểm tâm ." Tam tỷ phân phó liền rời .

      Hai tên nhìn thoáng qua Tuyết thản nhiên tự tại, nữ oa biết lượng sức.

      Tuyết thèm để ý đến trào phúng của bọn họ, chính là tại muốn biết Ngôn Thành cùng Tiểu Đoàn Tử ra sao.

      Đáng chết, ra được khỏi thú sâm lại bị người mang bán .

      biết cỗ thơm ngát kia đến cùng là cái gì, dược hiệu kia nhanh đến nỗi nàng kịp phản ứng.

      ... ...... ...... ...... ...... .......

      Đêm, rất nhanh đến phút cuối cùng, tam tỷ bảo ngươi đưa cho Tuyết bộ quần áo.

      Xem ra nàng muốn che giấu bản thân là được. Nếu Xà gia cùng nhị hoàng tử có phái người tìm nàng, kia rất nhanh phát ra nàng.

      Thay quần áo, tam tỷ sớm ở ngoài chờ, đẩy cửa mà vào.

      "Chậc chậc, đúng là tiểu mĩ nhân, mặc cái gì đều đẹp mắt." Tam tỷ cười hì hì nhìn Tuyết .

      Nhưng là thời điểm ngẩng đầu lên, chống lại ngân mâu kia, tự chủ được nhíu mày.

      Nàng vừa nghe được tin tức, Xà gia nhị tiểu thư đường đến đế đô, gặp nạn, mất tích.

      tại Xà gia cùng nhị hoàng tử đều tìm hồng y nữ tử có ngân mâu, còn có nha hoàn.

      Ngân mâu là đặc điểm dễ nhận ra nhất, nhưng là nàng muốn đem người giao sao?

      "Các ngươi trước tiên lui xuống." Tam tỷ vẫy tay cho người bên cạnh lui xuống.
      Tuyết nhíu mày, nghi hoặc nhìn tam tỷ.

      "Hôm nay tam tỷ thu được ít tin tức, về ngươi."

      Người đế đô, nàng chọc nổi, huống chi là tứ đại gia tộc , hơn nữa ai chẳng biết Xà gia nhị tiểu thư cùng nhị hoàng tử có hôn ước .

      "Đế đô tìm người phải ?" Tuyết câu môi cười lạnh.

      Tính đến hôm nay nàng mất tích tổng cộng ba ngày, nhưng là tin tức bây giờ mới truyền đến nơi đây, ràng chính là làm bộ.

      Xà gia xếp thứ hai trong tứ đại gia tộc, như thế nào có thế lực được.

      "Xem ra ngươi chính là Xà gia nhị tiểu thư ."

      "Ta cùng với Xà gia hề có chút quan hệ." Tuyết lạnh lùng , nàng cùng Xà gia hề có quan hệ, cho dù là huyết thống,

      Xà gia tìm nàng, bất quá là làm bộ mà thôi, cũng có lẽ nàng còn có giá trị, về phần Bắc Huyền Thanh, cũng có tâm tư mà thôi.

      "Về chuyện Xà gia nhị tiểu thư , tam tỷ nhưng là nghe qua, linh võ tứ đại gia tộc duy nhất toàn năng phế vật, nếu ngươi thừa nhận bản thân là Xà gia nhị tiểu thư, ta có thể thả ngươi ."

      "Ta cùng với Xà gia hề có quan hệ." Tuyết kiên trì, nàng tự bản thân từ nơi này ra.

      Cho rằng áp chế linh lực của nàng, nàng liền có biện pháp sao?

      " khi như vậy, vậy bắt đầu đánh cuộc của chúng ta sáng nay ." Tam tỷ xong liền xoay người rời .

      Nàng có tính toán của nàng, về kia, nàng sớm biết, nhưng là tin tức hôm nay mới truyền đến thành này.

      hiển nhiên, vô luận là Xà gia hay là nhị hoàng tử, bọn họ đều dụng tâm, chính là chỉ làm cho có lệ mà thôi.
      NgoUng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :