1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tà vương mị hậu: Triệu hồi sư xinh đẹp - Vi Nhĩ Xuyên Cao Cân Hài (187/427) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 56. Băng Ngưng mất tích

      "Tiểu Đoàn Tử đừng nháo." Tuyết để ý Tiểu Đoàn Tử, nếu nàng đoán sai, lần này đến là đàn sói.

      Liếc mắt nhìn Xà Ngọc Kỷ, nàng biết là bên ngoài đàn sói xuất , đối với nàng có ảnh hưởng gì.

      Tuyết lo lắng đàn tấn công bọn họ, bên ngoài ngự lâm quân cũng phải ngồi , đối phó với đàn sói bên ngoài cũng đủ .

      Nhưng Tuyết lo lắng, Xà Ngọc Kỷ đến cùng muốn làm cái gì.

      Tiểu Đoàn Tử cũng cảm giác được khác thường, tiểu móng vuốt, theo quần áo Tuyết đến bên cạnh cuwara số, nhìn tình hình bên ngoài.

      Ánh lửa rực rỡ, đàn sói đem toàn bộ đội ngũ vây bên trong, con ngươi xanh, tham lam hung ác thẳng tắp nhìn bọn họ.

      Thấy được đàn sói, Tuyết có chút nghi hoặc nhìn về phía Xà Ngọc Kỷ, làm sao có thể là đám sói đói bình thường xuất .

      Đúng vậy, chính là đám sói đói bình thường, đối ngự lâm quân mà , căn bản là có vấn đề gì.

      "Ngao ô "

      tiếng sói tru, đàn sói nhảy lên, để ý sinh mệnh đánh về phía ngự lâm quân, lục quang ở dưới đêm tối, tựa như minh châu.

      Ngự lâm quân giơ kiếm cùng đàn sói đánh nhau.

      Ở thần võ đại lục, đám sói đói bình thường, ở đại là cùng hung cực ác .

      Tuyết nhíu mày, xem tình cảnh bên ngoài, thanh đồm độp, tiếng sói tru.

      "Băng Ngưng." Nha đầu kia hôm nay thế nào ở bên mình .

      Gọi qua ai đáp lại, Tuyết thầm nghĩ trong lòng ổn, vội vàng mở màn xe, muốn xuống xe.

      "Nhị tiểu thư, tại đàn sói công kích, rất nguy hiểm, thỉnh nhị tiểu thư hồi trong xe ." Phụ trách thủ vệ ngự lâm quân, vội vàng ngăn trở Tuyết .

      Tuyết nhô đầu ra, có bóng dáng Băng Ngưng, nhướng mày "Tránh ra."

      Ngự lâm quân hơi hơi ngây người, thanh uy nghiêm, hơi thở lạnh như băng, làm cho sợ hãi.

      Tuyết ôm Tiểu Đoàn Tử xuống, ngự lâm quân cùng đàn sói đánh nhau, loạn thành đống.

      Nhưng là nàng chung quanh đều nhìn chút, đều thấy bóng dáng Băng Ngưng đâu cả, chỉ thấy nha đầu của Xà Ngọc Kỷ.

      "Ngươi có thấy nha hoàn của ta ?" Tuyết hỏi thủ vệ vừa rồi.

      " thấy." Tên thủ vệ đứng ở bên, cúi đầu cung kính trả lời, dám nhìn thẳng vào hai mắt của nàng.

      Tuyết trận hoảng hốt, Băng Ngưng có phải hay xảy ra chuyện gì, hôm nay thế nhưng có canh giữ bên nàng.

      được, nàng muốn tìm Băng Ngưng, thể để nàng gặp chuyện may.

      Chung quanh truyền đến thanh đàn sói kêu rên , thanh bị đâm vào người, còn có rất nhiều ngự lâm quân tới gần xe ngựa cảu bọn họ, bảo hộ bọn họ.

      Tuyết ôm Tiểu Đoàn Tử xoay người bước .

      Xà Ngọc Kỷ giờ phút này cũng ra, theo Tuyết .

      Xà Ngọc Kỷ ở Bắc Ngung Đế quốc rất có danh tiếng, ai biết dương thành Xà gia đại tiểu thư là võ đạo cùng ma pháp thiên tài.

      Cho nên thời điểm Xà Ngọc Kỷ ra, thủ vệ cũng lo lắng, nàng lợi hại có thể so với ngự lâm quân bọn họ

      "Nhị muội, ngươi muốn biết Băng Ngưng nơi nào sao?"

      Tuyết dừng lại bước chân, ôm Tiểu Đoàn Tử xoay người, nhìn Xà Ngọc Kỷ theo tới

      "Ngươi mang Băng Ngưng ?"

      Là nàng sơ sót, nghĩ tới Xà Ngọc Kỷ thế nhưng đem chủ ý đánh lên người Băng Ngưng.

      "Cái tiện nha đầu kia a, ta sớm nhìn khó chịu nàng, luôn khắp nơi bảo toàn ngươi, tiếc đối nghịch với ta, cũng nguyện giúp ta đối phó với ngươi. Ta nghĩ đêm lạnh lẽo như vậy, nàng cũng rất là tịch mịch, liền cho nàng tìm mấy nam nhân, làm ấm thân chút. Nhị muội, ta đối với nha hoàn của ngươi là săn sóc nga."

      Xà Ngọc Kỷ vân đạm phong khinh, giống như làm chuyện tốt, kia thanh dễ nghe, nhưng lại ra lời thể chịu được.





      Chương 57. Tìm người làm cho nàng ấm áp

      "Ngươi hảo tâm như vậy, ta đây cũng an tâm." Giống như hơi thở dài nhõm, hoàn toàn thèm để ý đến lời của Xà Ngọc Kỷ.

      Dưới bóng đêm, Tuyết đem hơi thở lạnh như băng trong đó, để Xà Ngọc Kỷ nhìn ra bất kì cảm xúc gì của nàng.

      "Ngươi lo lắng cho nàng ?" Xà Ngọc Kỷ kinh ngạc với biểu cảm như thế của Tuyết , nàng phải vừa mới sốt ruột sao?

      "Tỷ tỷ rất đúng, đêm lạnh như vậy, Băng Ngưng cũng là rất lãnh , có người làm ấm thân cũng tốt." Tuyết giống như Xà Ngọc Kỷ làm chuyện rất tốt.

      Nhưng nội tâm của nàng lại vô cùng bất an, lấy cá tính của Băng Ngưng, nàng thà chết chứ chịu khuất phục .

      Chính là Xà Ngọc Kỷ tự mình với nàng chuyện này, chính là muốn dẫn nàng tới chỗ Băng Ngưng, hảo tính kế nàng.

      "Nàng phải rất trung thành với ngươi sao? Ngươi lúc đó chẳng phải rất khẩn trương sao?”

      Tuyết cười lạnh, " cái nha hoàn mà thôi, còn nữa gia gia phải là cho ta hai nha đầu sao, nha đầu muốn bao nhiêu có bao nhiêu, làm gì để ý cái nha hoàn này."

      Tuyết ngoài miệng là như vậy, nhưng là nội tâm cũng rất sốt ruột , Băng Ngưng đối đãi với nàng tốt lắm, nàng thể quan tâm đến sống chết của nàng.

      Nhưng là nàng càng khẩn trương, Băng Ngưng càng nguy hiểm.

      "Muội muội, nghĩ tới, tỉnh lại bất quá mấy ngày, ngươi liền này biến hóa lớn, đúng là làm cho tỷ tỷ ta cảm thấy nguy hiểm a." Xà Ngọc Kỷ tiến về phía trước vài bước, chống lại đôi ngân mâu kia.

      Ngân mâu lạnh như băng kia, con ngươi cứ như vậy quỷ dị. Hơi thở lạnh như băng làm cho con người ta khỏi cảm thấy sợ hãi.

      Nhưng là Tuyết , ta nghĩ trừ bỏ tâm tư mãnh liệt của ngươi, ta lẽ nào lại sợ ngươi sao?

      " , kia đúng là vinh hạnh của ta." Tuyết lạnh giọng , lướt qua Xà Ngọc Kỷ, trở về.

      "Ngươi lo lắng nàng sao, kia nhưng là mấy nam nhân, phải mộ người, ngươi liền như thế vô tình sao?" Nhìn Tuyết trở về, Xà Ngọc Kỷ rất nôn nóng .

      Nàng để ý cái kia tiện tì kia sao? Ngày ấy Merlin để ý nguy hiểm cứu nàng, nhưng là hôm nay biểu như có gì xảy ra, chẳng lẽ nàng nhầm lẫn rồi?

      "Ta nghĩ nàng cũng hi vọng ta cứu , giống như lời của ngươi nàng đối với ta trung thành." Tuyết thân hình dừng chút, cũng quay đầu lại tiêu sái .

      " nghĩ tới cái kia tiện tì cũng uy hiếp được ngươi, khi như vậy, kia nàng cũng còn giá trị lợi dụng . Đại ca, hưởng dụng nàng phen, sau đó giết chết."

      Xà Ngọc Kỷ cá, cá Tuyết quay đầu.

      Tuyết tuy rằng gì, nhưng lại nghe thấy động tĩnh.

      "Bỏ khăn bịt miệng của nàng ta ra, để nàng hảo hảo kêu, hảo hảo hưởng thụ vui vẻ trước khi chết, thuận tiện để nàng xem nàng chân thành với trân thành với chủ nhân lãnh huyết vô tình như thế nào.”

      Xà Ngọc Kỷ cho Băng Ngưng, cho Xà Kiến Hoa nghe , nhưng là thực tế là cho Tuyết nghe .

      "Ba ba "

      Hai tiếng tát vang lên.

      "Tiện tì, có thể được đại ca của ta thượng, là phúc khí của ngươi, ngươi còn phản kháng, ngoan ngoãn cho ta."

      Tuyết dừng bước chân, nàng có quay đầu, nhưng là nàng nghe thấy được thanh quần áo bị xé rách, cảm nhận được Băng Ngưng liều mạng giãy dụa.

      Xà Ngọc Kỷ đứng ở bên, nhìn bóng lưng Tuyết , có người uy hiếp, là thể tốt hơn .

      Băng Ngưng nỗ lực giãy dụa , nhưng là nàng có há mồm kêu cứu, là nàng có năng lực bảo vệ tốt bản thân, nàng chết cũng thể liên lụy tiểu thư.

      "Tiện tì, ngươi nếu dám cắn lưỡi tự sát, ta đào phần mộ của tiện nhân nương kia." Xà Ngọc Kỷ thấy Băng Ngưng muốn cắn lưỡi tự sát, dùng tay nắm lấy miệng của nàng.
      NgoUng thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 58. Cửu tinh trung cấp ma pháp sư

      Băng Ngưng buông tha ý niệm cắn lưỡi tự sát, Xà Ngọc Kỷ làm sao có thể như vậy, đến bây giờ còn quên lấy phu nhân đến uy hiếp bản thân.

      Tuyết trở lại, cả người tản ra hơi thở tử vong lạnh như băng, làm cho người ta cảm giác được sợ hãi.

      "Tiểu thư, ngươi mau, cần lo cho ta, là ta tốt." Thấy Tuyết quay đầu, Băng Ngưng thất thanh hô to.

      Giờ phút này Băng Ngưng chỉ còn lại cái cái yếm cùng tiết khố, ánh sáng chiếu vào, mơ hồ có thể thấy được gò má sưng đỏ của nàng.

      Tuyết gì, chính là từng bước tới gần Xà Ngọc Kỷ. Ngân mâu lạnh như băng, nhìn ra được cảm xúc gì.

      Giờ khắc này, nàng hận bản thân thiên phú bị phong ấn, hận bản thân có sớm chút ý thức được tâm tư của Xà Ngọc Kỷ.

      Là nàng sơ sót, là nàng sai lầm rồi.

      Nàng vốn tưởng rằng Băng Ngưng bán đứng nàng, nhưng phải.

      Nếu vừa rồi Băng Ngưng, lớn tiếng gọi, cầu nàng cứu giúp, như vậy nàng quay lại. Nhưng là Băng Ngưng có, nàng tình nguyện chết, cũng kêu tiếng.

      Nhưng Xà Ngọc Kỷ còn lấy mẫu thân chết đến uy hiếp Băng Ngưng, uy hiếp nàng.

      Xà Ngọc Kỷ, ngươi dám đụng đến người của ta, ngươi phải có can đảm thừa nhận hậu quả.

      "Tiểu thư, cần quay lại, cần a." Băng Ngưng lệ rơi đầy mặt, ngừng lắc đầu, khẩn cầu Tuyết cần hướng nàng tới.

      Xà Ngọc Kỷ ôm lấy khóe môi, xem nàng càng ngày càng gần Tuyết , ý cười càng ràng, coi như gian kế đạt được.

      Nàng tại hơi thở vô cùng khủng bố. Nhưng là chỉ cần nghĩ hồi nàng biến mất ở thế giới này , sợ hãi .

      Giờ phút này Xà Ngọc Kỷ có điểm điên cuồng , muốn trừ bỏ Tuyết , đến cực hạn. Cho nên vô luận là cái gì, nàng đều sợ hãi .

      Nhưng mà, Xà Kiến Hoa lại vô cùng sợ hãi. nhìn Tuyết mặt biểu cảm tới , hơi thở lạnh như băng làm cho khí xung quanh gần như đông lại, làm cho có cảm giác tử vng gần kề.

      Tuyết mỗi bước, liền cảm giác bản thân cách Diêm Vương điện gần bước.

      Cái loại này hít thở thông, cảm giác sợ hãi chờ chết, đầy toàn thân của , thân mình có chút xụi lơ , bàn tay cầm lấy bàn tay Băng Ngưng có chút buông lỏng.

      "Đồ vô dụng, cái phế vật có thể khiến cho ngươi sợ hãi, khó trách cha nhìn ngươi chướng mắt." Xà Ngọc Kỷ đảo mắt. Đại ca của nàng là vô dụng, cái phế vật mà thôi, hơi thở khủng bố thế nào, cũng chỉ là cái phế vật.
      Xà Kiến Hoa vô lực phản bác.

      Tuyết trong tay chợt xuất băng kiếm. Ở dưới đêm, lóe ánh sáng chói mắt.

      "Cửu tinh trung cấp ma pháp sư." Xà Ngọc Kỷ nháy mắt mặt trắng bệch, hoảng sợ nhìn băng kiếm trong tay Tuyết .

      Thế nhưng so với nàng còn muốn cao hơn. Làm sao có thể, nàng phải là cái phế vật sao? Làm sao có thể có ma pháp .

      "Tiểu thư, cần dùng ma pháp a, thể ." Băng Ngưng nhìn băng kiếm đnag lóe sáng kia, sắc mặt tái nhợt. Tiểu thư thể a, ngài thể dùng linh lực , như vậy khiến cho gân mạch bị đứt đoạn .

      "Chủ nhân, chủ nhân, ngài đừng như vậy a." Tiểu Đoàn Tử cũng sốt ruột bay đến trước mặt Tuyết , chủ nhân thể dùng linh lực, nàng thiên phú bị phong a.

      Tuyết mặt biểu cảm, trong mắt chỉ có khuôn mặt đáng ghét của Xà Ngọc Kỷ .

      Làm bị thương người của nàng, nàng đều bỏ qua .

      Xà Ngọc Kỷ cùng Xà Kiến Hoa nhìn Tuyết khủng bố như vậy, cỗ sỡ hãi theo lòng bàn chân lên tận ót khiến bọn họ lui về phía sau bước, lại phát căn bản động đậy được.

      phải là bị hạn chết hành động, mà là tâm bọn họ vô cùng sợ hãi.
      tại Tuyết , tựa như quỷ la sát xuất , mà bọn họ chỉ có thể chờ chết .
      NgoUng thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 59. Băng Ngưng bị kiềm kẹp

      Tiểu Đoàn Tử sốt ruột biết làm sao bây giờ, nó căn bản là giúp được chủ nhân. Độc của nó cũng chỉ có chút ít tác dụng, căn bản là thể làm gì.

      Sớm biết vậy, nghe lời phụ thân, hảo hảo dưỡng thân tại có lẽ nó giúp được chủ nhân.

      Tuyết ngân mâu khẽ nâng, trong tay băng kiếm, so lúc nãy còn lớn hơn phen, nàng hoàn toàn có cảm giác.

      Trong đầu ý niệm duy nhất, đó là người trước mắt đáng giận. Đều là tỷ muội, xuống tay với nàng lại vô cùng ngoan độc.

      Ngân mâu phát lạnh, bóng dáng chợt lóe, quy mỵ tốc độ.

      Tất nhiên Xà Ngọc Kỷ thiên tài, cũng phải , cho dù tốc độ của Tuyết rất nhanh, mà nàng cũng có đủ tốc độ, chống đỡ công kích của Tuyết .

      "Phanh "

      Thanh vũ khí va chạm vang lên.

      Xà Ngọc Kỷ phẫn hận con ngươi chống lại ngân mâu lạnh như băng của Tuyết .

      "Tuyết , ta Xà Ngọc Kỷ hôm nay phải giết ngươi."

      Nàng có cuồng ngạo, nàng là Bắc Ngung Đế quốc thiên tài, cho dù Tuyết đột nhiên trở thành cửu tinh trung cấp ma pháp sư, nhưng tính sao, tối nay nàng ta phải chết.

      Tuyết , tăng thêm độ mạnh yếu, băng kiếm lạnh lẽo, đè ép xuống.

      Xà Kiến Hoa nhìn màn này, muốn buông Băng Ngưng ra, nhưng nhớ tới lời Xà Ngọc Kỷ, kiềm kẹp Băng Ngưng xoay người bước .

      Ánh lửa văng khắp nơi, Xà Ngọc Kỷ ngưng tụ ra sương kiếm, cùng là thuộc tính băng.

      " biết tự lượng sức mình." Xà Ngọc Kỷ tăng linh lực, chống lại băng kiếm của Tuyết .

      Tuyết thấy Xà Kiến Hoa mang theo Băng Ngưng rời , sườn mắt nhìn theo phương hướng bọn họ, tốc độ cũng tệ.

      "Đáng chết." Tuyết kiếm phóng thích linh lực, kiếm đè ép xuống.

      "Đinh đương "

      Khối băng vỡ vụn va chạm vào nhau.

      Tuyết kịp nghĩ nhiều, xoay người liền hướng Xà Kiến Hoa phương hướng đuổi theo.

      Xà Ngọc Kỷ mạnh mẽ ói ra ngụm máu tươi. Ngưng sương kiếm của nàng thế nhưng bị tiện nhân kia đem băng kiếm đạp vụn , g lại dùng linh lực làm bản thân bị thương.

      Nhưng sao cả, tối nay chính là ngày tiện nhân kia chết

      Lau vết máu khóe miệng, đáy mắt đầy ngoan ý, đuổi theo sau.

      Nàng phải tận mắt nhìn thấy tiện nhân kia biến mất ở đời này .

      ... ...... ...... .....

      Xà Kiến Hoa võ đạo tốt, nhưng là tốc độ cũng rất nhanh. Tuyết gắt gao theo sau, nhưng chưa đuổi theo được, thẳng đến khi ngừng lại.

      "Tiểu thư, ngài mau, cần lo cho nô tì ." Băng Ngưng rưng rưng la lớn, trong lòng tràn đầy sốt ruột.

      Tuyết trong tay có băng kiếm, nhưng hơi thở khủng bố vẫn như cũ tồn tại.

      biết là đêm khuya sương sớm, hay là mồ hôi lạnh, giờ phút này Xà Kiến Hoa ướt đẫm.

      Xà Kiến Hoa trong tay biết khi nào xuất cây chủy thủ, đặt cổ Băng Ngưng run run lui về phía sau "Ngươi đừng tới đây, qua đây ta giết nàng."

      Tuyết dừng bước chân, ngân mâu nhìn Xà Kiến Hoa "Đại ca, chẳng lẽ quên ngày ấy ta gì với ngươi sao?"

      Đại ca, tự giải quyết cho tốt.

      Kia thanh lạnh như băng như con rắn chui vào lỗ tai cho đến đáy lòng, nháy mắt lại xuất trong đầu óc của .

      Đây là điều khiến sợ hãi Tuyết , thanh liền làm như thế sợ hãi.

      Nhưng là có đường lui, làm đến được bước này , có đường lui. Hơn nữa Kỷ Nhi mới là muội muội ruột của , việc cần phải làm là thủ hộ nàng.

      "Ngươi cần qua, bằng ta giết nàng." Xà Kiến Hoa xong, gia tăng chủy thủ, Băng Ngưng cổ xuất vết máu.

      Tuyết phi thân nhảy lên, song chưởng hướng Xà Kiến Hoa.
      NgoUng thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60. Bị thiết kế, nhiếp hồn đồ

      Xà Kiến Hoa lui về phía sau bước, phen đẩy Băng Ngưng ra.

      Mắt thấy Tuyết bắt được Băng Ngưng, khi đụng tới là vô cùng đau.

      Băng Ngưng liền như vậy bình tĩnh, trợn to mắt nhìn bàn tay đến gần.

      Dưới tình thế cấp bách, Tuyết chuyển tay qua bên rơi xuống phái cây cối bên cạnh

      "Ầm vang "

      cái cây to ầm ầm đổ xuống.

      Tuyết cảm giác trong cơ thể hơi thở loạn, nhiều chỗ gân mạch đứt, cỗ tinh ngọt huyết dâng lên đến cổ họng, nhưng nàng cố nghẹn xuống.

      Mũi chân rơi xuống đất...

      "A "

      Tuyết thống khổ thét chói tai.

      "Tuyết , ta rồi, hôm nay ta nhất định giết ngươi." Xà Ngọc Kỷ từ phía sau lên, ngoài miệng vết máu nhàn nhạt, nhưng lộ vẻ thắng lợi tươi cười.

      "Tiểu thư..." Xem màn trước mắt, Băng Ngưng thất thanh hô lên.

      Tuyết thời điểm nàng rơi xuống đất, hồng quang nổi lên bốn phía, chiếu sáng rừng cây.

      Sáng rọi quá mức, nhìn thấy trong vòng phát sinh cái gì, nhưng là nghe tiếng kêu thống khổ thê lương, chỉ biết tuyệt đối là cực kì thống khổ .

      "Xà Ngọc Kỷ, mau thả tiểu thư ra." Băng Ngưng giận giữ trừng Xà Ngọc Kỷ, cái này làm sao có thể ngoan độc như vậy, tiểu thư tốt xấu vẫn là muội muội của nàng a.

      "Thả? Ta vất vả mới tìm được cơ hội giết tiện nhân này, thế nào lại thả?" Xà Ngọc Kỷ cười lạnh, nàng bỏ qua Tuyết sao?

      Làm sao có thể, nàng cuộc đời này hận nhất chính là Tuyết , mỗi ngày hận thể nàng giết chết nàng, đặc biệt từ khi nàng làm bản thân bị thương.

      "Đại tiểu thư, nô tì cầu ngài, cầu ngài buông tha tiểu thư ." Băng Ngưng rưng rưng quỳ gối xuống dập đầu thỉnh cầu. Nghe tiếng kêu thống khổ, trận đau lòng.

      Xà Ngọc Kỷ tiến lên, cước dẫm đầu Băng Ngưng, mắt lạnh nhìn vòng tròn sáng rực kia "Tiện tì, ngươi có gì tư cách, ân?"

      Băng Ngưng cúi đầu, nắm chặt nắm tay.

      "Băng Ngưng, đừng cầu... Nàng." Trong quang quyển truyền ra thanh vô lực của Tuyết .

      Sao lại thế này, vì sao nàng cả người động được, hơn nữa vì sao linh hồn cùng thân hình bắt đầu chia lìa.

      , thể như vậy, nàng sao có thể để người khác khi dễ người của nàng
      .
      Xà Ngọc Kỷ cước gạt ngã Băng Ngưng, cười ha hả "Cầu? Tuyết quên trước kia ngươi là thế nào cầu của ta sao? Thế nào tại cầu ."

      Tuyết ý thức dần dần mơ hồ, trong cơ thể gân mạch bị xé rách, linh hồn cùng thân thể chia lìa.

      "Đây là nhiếp hồn đồ, thời điểm ngươi bước vào, ngươi bỏ chạy xong, thẳng đến khi hoàn toàn đem ngươi thân hình cùng linh hồn tách ra."

      Xà Ngọc Kỷ thập phần đắc ý, nhiếp hồn đồ, giống như tên gọi, chỉ cần bước vào đồ nội, đem thân hình cùng linh hồn tách rời, cho nên tên là nhiếp hồn đồ.

      "Ha ha, thế nào, nhiếp hồn đồ tư vị thế nào?" Xà Ngọc Kỷ cười ha ha, rốt cục có thể trừ bỏ tiện nhân này, nàng là Xà gia duy nhất đích nữ , nàng là Bắc Huyền Thanh chính phi .

      Bên trong nhiếp hồn đồ, Tuyết con ngươi phát lạnh, cùng tia thị huyết.
      Xà Ngọc Kỷ, còn tưởng rằng ngươi cũng bất quá là cái thiên kiem địa tiểu thư bị sủng hư, nghĩ tới thế nhưng còn có tâm kế, khiến nàng có phòng bị.

      "A "

      Lại là tiếng thét thê lương chói tai.

      Thân mình cùng linh hồn chia lìa, gân mạch đứt hết, kia tứ chi đều phát đau, xâm nhập vào trong đầu nàng.

      , nàng thể như vậy chết . Nàng thể chết trong tay tiện nhân kia. Mạng của nàng, chấp nhận để người khác kết thúc, tuyệt đối có khả năng!
      NgoUng thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 61. Ma pháp bùng nổ, biển cát

      "Biển cát."

      Tuyết lại để ý gân mạch đứt đoạn mà phóng thích linh lực.

      Gân mạch đứt, như vậy nàng càng để ý. Nàng Tuyết cho dù muốn chết cũng thể chết trong tay nàng.

      Huống chi chết hay còn chưa biết.

      Dứt lời, nháy mắt lấy Tuyết vì trung tâm, đất rung núi chuyển...

      chỗ khác, ngự lâm quân cùng đàn sói đánh nhau, đột nhiên cảm thấy đất rung núi chuyển, đàn sói nghe thấy động tĩnh, lui.

      "Sao lại thế này?"

      "Giống như cát đến đây."

      "Mau chạy ."

      ... ...... ...
      Xà Ngọc Kỷ còn đắc ý, thân mình liền run lên, mà hai chân của nàng bị lún vào trong cát.

      Lập tức hoàn hồn, nhảy lên, kinh ngạc thôi "Tuyết , ngươi thế nhưng, thế nhưng còn có tu luyện thổ hệ ma pháp."

      Ma pháp sư, chỉ có tinh thần lực càng ngày càng mạnh, mới có thể tu luyện nhiều loại ma pháp.

      Liền tính nàng là ma pháp thiên tài, nhưng là nàng nhiều nhất cũng chỉ tu luyện hỏa ma pháp, nàng ta rốt cuộc tàng bao nhiêu thực lực.

      "Muội muội, chúng ta mau, nơi này bị san thành bình địa ." Xà Kiến Hoa thấy Xà Ngọc Kỷ còn đứng im, vội vàng .

      tại đại diện tích biến thành biển cát, giờ phút này đối với Tuyết là từ đáy lòng bắt đầu e ngại .

      nghĩ tới nàng giờ phút này còn có thể bùng nổ ma pháp. Vào nhiếp hồn đồ, ngay cả võ đạo đều dùng dậy nổi, huống chi là ma pháp.

      Nhưng vô luận thế nào, vào nhiếp hồn đồ, liền đừng vọng tưởng sống sót.

      Xà Ngọc Kỷ đứng thân cây, xem phía dưới ngừng bị biển cát cắn nuốt.

      "." Cuối cùng liếc mắt cái, nhìn quả cầu cũng bị biển cát cắn nuốt, liền rời .

      A, che giấu lợi hại, giờ phút này cũng chết a. Đáng tiếc là thể thấy nàng chết như thế nào.

      "Tiểu thư..." Băng Ngưng tay chân bị trói, nhìn Tuyết bị chôn vùi trong biển cát, muốn qua, nhưng là nàng ngay cả đứng lên đều thể, chỉ có thể mấp máy môi.

      Khắp rừng rậm đều trở thành biển cát, chỉ có phía dưới nàng còn hoàn hảo. Đó là tiểu thư nhất nhất nỗ lực bảo hộ bản thân.

      Băng Ngưng liền trơ mắt nhìn quả cầu vây quanh Tuyết chìm vào biển cát bên trong, lệ rơi đầy mặt.

      "Tiểu thư..." Thất thanh kêu lên, là nàng hại tiểu thư.

      Bầu trời đêm phía , nam tử mặc hắc y đứng thẳng, quan sát hết thảy phía dưới.

      mảnh rừng rậm bị biển cát nuốt trọn, chỉ có kia chỗ đất là hoàn hảo.

      "Hoàng hậu của trẫm, đúng là lợi hại, bị phong ấn thiên phú, lại vẫn uy lực như vậy.”

      "Dạ, đem nàng cứu ." Hắc y nam tử nhìn thoáng qua Băng Ngưng bị hôn mê ở địa phương hoàn hảo nhất kia.

      "Vâng."

      Bắc Ngung Đế quốc

      "Hồi nhị hoàng tử, đêm qua đàn sói công kích, sau đó, nhị tiểu thư cùng nha hoàn đều mất tích , có lẽ..."

      "Xà gia đại lý tông chủ biết sao? Còn có Kỷ Nhi đâu?" Bắc Huyền Thanh mi tâm vừa nhíu, đàn sói. Thế nào ngay khi vừa rời khỏi, sau lưng liền xảy ra chuyện lớn như vậy.

      "Đại tiểu thư đến Xà gia phủ, bên kia truyền đến tin tức, đại tiểu thư bị cửu tinh trung cấp băng hệ ma pháp sư đánh cho bị thương, sau vì cứu nhị tiểu thư, thời hôn mê còn chưa tỉnh lại."

      "Toàn bộ ngự lâm quân hộ vệ, bị thương tự mình lĩnh phạt. Hơn nữa phạt bổng lộc ba tháng." Bắc Huyền Thanh con ngươi nhiễm lên lãnh ý, lời rét lạnh như băng.

      "Vâng." Người tới dám cãi lại mệnh lệnh, sau đó xoay người rời .

      Coi như may mắn, ít nhất nhị hoàng tử muốn lấy mạng bọn họ.





      Chương 62. Tiểu Đoàn Tử đột nhiên biến thân


      "Jersey, phái ám vệ, toàn lực tìm kiếm Xà gia nhị tiểu thư." Bắc Huyền Thanh mệnh lệnh , tin Tuyết cứ như vậy biến mất.

      "Chủ tử..." Jersey lên tiếng muốn ngăn cản.

      "Sống phải thấy người, chết phải thấy xác." Bắc Huyền Thanh muốn người khác cãi lại mệnh lệnh của , cho dù biết như thế là đúng.

      "Vâng." Jersey chỉ phải gật đầu tiếp nhận mệnh lệnh.

      Chính là , nhị hoàng tử luôn luôn coi trọng nữ nhâ, vì sao đột nhiên để ý người như thế, còn phái ám vệ.

      Nếu người kia là Xà gia đại tiểu thư, đương nhiên hiểu. Nhưng người kia là Xà gia toàn năng phế vật nhị tiểu thư, có mẫu thân chịu nổi a.

      Nhưng là chủ tử phân phó, phải tận lực làm là được.

      ... ...... ...... ....

      Trong rừng câu, từng đợt từng đợt ánh mặt trời theo khe rơi xuống, hình thành loang lổ nhiều điểm ánh sáng.

      Dưới tàng cây chạy đủ loại mãnh thú, bất chợt đánh nhau, đem cắn chết, nuốt vào trong bụng.

      "Chủ nhân, mau tỉnh lại, Tiểu Đoàn Tử sợ hãi, ô ô." Tiểu Đoàn Tử nỗ lực vươn móng vuốt ngắn ngắn, sống chết vỗ vỗ mặt Tuyết , hi vọng đem nàng tỉnh lại.

      Ô ô, chủ nhân, ngươi mau tỉnh lại. Nếu tỉnh, chúng ta bị ma thú ăn. Tiểu Đoàn Tử muốn ăn chúng nó, cần bị chúng nó ăn a.

      Nhìn bên kia ma thú , Tiểu Đoàn Tử vô cùng sợ hãi, cũng may tại chủ nhân người có mùi máu tươi, hô hấp , có thế này có khiến cho những con ma thú này chú ý. Nhưng là lúc, luôn có ma thú muốn tới.

      Tuyết chỉ cảm thấy trước mắt mảnh sáng rọi, nàng thể mở mắt được, nàng chạy bất định ở bên trong, mờ mịt tìm thấy đường ra.

      Nàng nhớ được, nàng bị trói buộc ở nhiếp hồn đồ. Thời điểm linh hồn cùng thân hình chia tách, nàng sử dụng ma pháp, biển cát .

      Sau đó nàng liền nhớ . Nhưng là tại nàng ở nơi nào? biết Băng Ngưng thế nào .

      Bên tai có thanh của Tiểu Đoàn Tử, nó ma thú, bên người có ma thú?

      "Ô ô, chủ nhân mau tỉnh lại, có ma thú lại." Tiểu Đoàn Tử dùng hết khí lực uống sữa, níu chặt tóc Tuyết , hi vọng có thể đem nàng tha .

      Khí lực nó quá , đem người tha được. Lại dùng sức quá mạnh, nắm chắc, đem bản thân quăng ra ngoài.

      Tiểu Đoàn Tử bò lên, lại bay đến bên người Tuyết , lần này kéo tóc nữa mà chuyển sang kéo quần áo .

      Nếu là Tuyết tỉnh , chắc chắn rất ngạc nhiên. Giờ phút này Tiểu Đoàn Tử thế nhưng dài ra đôi cánh chim tuyết trắng, liền ngay cả cái đuôi ngắn ngắn cũng dài ra.

      Nhìn các ma thú tới gần, Tiểu Đoàn Tử trong lòng vô cùng gấp gáp dùng khí lực uống sữa, bộ lông toàn bộ dựng thẳng lên, cái đuôi dài cũng dựng lên, giống như con mèo con giận dữ xù lông.

      "Nha "

      Nhìn thấy ma thú kia sắp tới nơi, Tiểu Đoàn Tử dùng toàn bộ khí lực của mình, rốt cục đem Tuyết nhắc được lên, sau đó bay lên.

      "Ô ô, chủ nhân, ngươi nặng, Tiểu Đoàn Tử móng vuốt đau quá." Bay lát, Tiểu Đoàn Tử kiên trì được .

      Đột nhiên phía trước bay đến cái bóng đen to lớn. Tiểu Đoàn Tử nhìn qua bị dọa sợ. con chim lớn, mở rộng mồm chờ bọn họ phi vào.

      "A "

      Tiểu Đoàn Tử hét lên tiếng, vội vàng hạ xuống, bên ủy khuất "Ô ô, đất có ma thú, trời có phi thú. Chủ nhân, chúng ta mệnh khổ a. "





      Chương 63. Rơi nhầm thân xà.

      "Ô ô, chủ nhân Tiểu Đoàn Tử thể được nữa a ." Tiểu Đoàn Tử cảm thấy bản thân mệt muốn chết , ngay cả bay ở giữa trung cũng dám , sợ lát nữa đem chủ nhân ném xuống.

      Tuyết chỉ cảm thấy Tiểu Đoàn Tử có phải hay nhiều, còn có nó đến cùng là dang cái gì a.

      "A chủ nhân."

      Tiểu Đoàn Tử thét chói tai sốt ruột vội nhanh chóng bay xuống. Nó vừa rồi tiểu móng vuốt tê rần , lơi lỏng chút. Sau đó , chủ nhân liền theo móng vuốt nó ngã xuống .

      "Phanh "

      Khi Tiểu Đoàn Tử bắt lấy Tuyết , Tuyết cảm giác thiên toàn địa chuyển, từ từ tỉnh lại, chỉ cảm thấy bản thân cả người đau đến nỗi động đậy được.

      Tứ chi đau nhức, trong cơ thể gân mạch đứt đoạn. Đáng chết, tại nàng động ngón tay cũng được.

      "Chủ nhân, chủ nhân, ngươi sao chứ." Tiểu Đoàn Tử bay xuống dưới, thấy Tuyết tỉnh lại, vội vàng hỏi.

      "Tiểu Đoàn Tử, ngươi đây là đem ta từ nơi nào ngã xuống ." Tuyết nỗ lực ngồi dậy, nhấc đầu hỏi.

      "Ngươi là Tiểu Đoàn Tử?"

      "Ô ô, đều là Tiểu Đoàn Tử tốt, đem chủ nhân làm choáng váng. Ô ô, chủ nhân nhớ Tiểu Đoàn Tử ."

      Tiểu Đoàn Tử giương tiểu cánh, vươn phấn nộn móng vuốt, liền hướng mặt Tuyết sờ sờ.

      "Tiểu Đoàn Tử, ngươi tưởng đem chủ nhân ngươi thành ngốc tử sao?" Tuyết chỉ cảm thấy chóp mũi đều là lông xù . tại nếu phải là nàng động được, nàng tuyệt đối cái tát đem Tiểu Đoàn Tử bay .

      Tiểu Đoàn Tử vội vàng rời mặt Tuyết "Chủ nhân, ngươi ngốc a."

      -_-||| Tiểu Đoàn Tử, ngươi hi vọng chủ nhân ngươi biến thành ngốc tử a.

      đợi Tuyết phản ứng lại, liền cảm thấy dưới thân trận chấn động.

      "Nha, chủ nhân, núi động động a." Tiểu Đoàn Tử kêu sợ hãi.

      Tuyết thầm nghĩ tốt, này mà gọi là núi sao "Tiểu Đoàn Tử, ngươi muốn hại chết ta a, đem ta ném tới người mãng xà."

      Nàng làm sao có thể có sủng vật ngốc như vậy. Nơi nào ném, lại đem nàng ném người mãng xà. Khó trách vừa rồi nàng cảm thấy cả người lạnh lẽo, nhưng lại là trơn trơn trượt trượt .

      "Ô ô, chủ nhân cái gì là mãng xà, có thể ăn sao?" Được rồi, nó là tinh linh, biết mãng xà lớn lên trông thế nào.

      "Ăn ăn, chỉ có biết ăn thôi. Xem ta lần sau đem ngươi nướng ăn hay ."
      Tuyết bất đắc dĩ, Tiểu Đoàn Tử chính là sâu gạo a.

      tại nàng quả nhiên biết cái gì gọi là sâu gạo. phân biệt là cái gì, cái gì ăn cũng đều ngon.

      "Chủ nhân cần ăn Tiểu Đoàn Tử, Tiểu Đoàn Tử thể ăn." Tiểu Đoàn Tử đáng thương , đứng ở người Tuyết .

      Tuyết đếm xỉa tới Tiểu Đoàn Tử, tại nàng ngay cả ngón tay đều động được, mà bản thân lại ở người mãng xà.

      vậy thời điểm bản thân rơi người mãng xà, nó cũng tỉnh. Có thể đem bản thân xoay quanh thành hình cái núi , con mãng xà kia có bao nhiêu lớn.

      Mãng xà di động, Tuyết có chống đỡ, liền ngã nhào vài vòng, giống như trượt cầu thang, trượt thẳng đường xuống dưới.

      Lại ngẩng đầu khi, liền thấy hai cái mắt lớn chuông đồng màu xanh mơn mởn nhìn mình chăm chú.

      "Chủ nhân, đây là quái vật gì, là khủng khiếp." Tiểu Đoàn Tử bị dọa cả người lông mao dựng đứng, liền hướng trong lòng Tuyết lui vào.

      Đỉnh đầu tối sầm lại, giống như trời bị mây đen che.

      Tuyết nhìn chằm chằm đầu rắn trước mắt. Tạm thời có thể gọi là xà, nhưng thực nàng cũng nó đến cùng có phải là xà hay .

      "Rống "

      Mãng xà rống to, thanh hùng hậu, lại tràn đầy thê lương mỏi mệt, vang vọng thiên địa.
      NgoUnginbeibe thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :